Chương 60: Phùng Hợp Bà Bà Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Phía sau Lâm Phi chỉ còn bốn học viên miễn cưỡng kiên trì vẫn đi thẳng tới phòng phẫu thuật phía trước. Trên một chiếc ghế kim loại trong phòng phẫu thuật có một bà lão mặc áo khoác màu trắng dính đầy vết máu đen đang ngồi. Da mặt bà ta già nua uốn nếp nhìn thế nào cùng cảm thấy giống như bị vá lên vậy. Vẻ mặt lão bà như ác quỷ này lạnh lùng, một tay cầm một cái bánh bao một tay cầm một cái chén màu đỏ như canh thịt nhanh chóng bỏ vào trong miệng cái bàn bên cạnh bà ta đặt chiếc khay kim loại lớn. Trên khay để mấy chục bộ phận thân thể con người lớn nhỏ còn dính máu. Trên khuôn mặt uốn nếp của bà lão này môi còn có mấy hàng nếp nhăn dọc. Bà chính là giám khảo của khoá học bác sĩ chiến trường lần này. Người ta gọi bà là Phùng Hợp Bà Bà. Viện trưởng viện nghiên cứu y học của học viện quân sự Bắc Đẩu bác sĩ nghiên cứu giải phẫu, nghiên cứu não bộ. đồng thời phía sau còn có danh sách danh hiệu y học rất dài nữa. Hôm nay tâm trạng Phùng Hợp Bà Bà rất kém. Giám khảo cuộc thi lần này vốn dĩ là cháu gái bà, cô đáng lẽ phải tới phòng nghiên cứu tiến hành, nghiên cứu mới đúng. Nhưng cháu gái lại trực tiếp viết thư xin phép, nói là phải đến bệnh viện thay tim cho một lão bất tử. Thế nên bà phải thay thế làm giám khảo học viên mới. Chương trình học bác sĩ chiến trường thu nhận số người ít nhất trong học viện quân sự Bắc Đẩu. Hàng năm bởi vì kinh phỉ học viện tiêu phí, hơn nữa Phùng Hợp Bà Bà này phụ trách, rất ghét những học viên không có năng khiếu không có sức dạy bọn họ. Cho nên mặc dù khoá học phụ bác sĩ chiến trường là một trong những khoá học phụ mà sinh viên mới của học viên quân sự Bắc Đẩu muốn học nhất nhưng lúc tốt nghiệp phải đạt được chứng nhận bác sĩ ngoại khoa trung cấp. Nếu không có ít năng khiếu về y học những người học chính về chương trình học cơ giáp hoặc chương trình học chiến hạm mà học chương trình phụ y học thi đến lúc tốt nghiệp rất ít người có thể thi được chứng nhận bác sĩ ngoại khoa trung cấp. Cho dù là viện y học chính quy chuyên môn học y học không có năm sáu năm học tập và kinh nghiệm thực tế thì cũng khó có thể thi được chứng nhận bác sĩ ngoại khoa trung cấp này. Điều này cũng tạo thành kết quả hàng năm có mấy trăm học viên mới đăng ký khoa học phụ bác sĩ chiến trường nhưng cuối cùng, số học viên lấy vào chỉ đến hàng đơn vị. Hơn nữa nhân số bao nhiêu thì toàn bộ cũng tùy vào tâm trạng của Phùng Hợp Bà Bà và cháu gái mổ bụng của bà ta. Hôm nay tâm trạng của Phùng Hợp Bà Bà cũng rất không tốt. Không nói hôm nay một mình bà phải đảm đương vai trò giám khảo, bữa sáng cũng không ăn được, càng đáng giận hơn chính là những học viên đăng ký này rốt cục bọn họ có biết cái gì gọi là y học không? Một đám còn dám nói bản thân là học viên trường quân đội chỉ thấy vài bộ thi thể lấy ra vài bộ phận cơ thể mà cũng không được, còn mổ nát bét nữa chứ. Coi như bọn họ đã phá hết cả mấy trăm bộ thi thể mà bà vất vả lắm mới xin được từ chỗ nhà trường. Phùng Hợp Bà Bà càng nhìn hơn trăm thi thể bị chà đạp trong phòng phẫu thuật này càng ngày càng tức giận. Bà đã đánh giá cao năng lực thừa nhận và kỹ thuật y học cùng đám học viên mới này rồi sớm biết là kết quả này bà tuyệt đối sẽ không sửa đề thi năm nay không chuyển đề thành phẫu thuật thi thể con người nữa mà đặt thanh đề văn viết, hoặc thành phẫu thuật động vật cho xong. Giờ đã tiến hành được một nửa muốn đổi cũng đã muộn nếu không thì sẽ không công bằng với những học viên đang chờ đợi tham gia kiểm tra khác chủ yếu là Phùng Hợp Bà Bà không muốn lão già hiệu trưởng đó rảnh rỗi lại tìm đám bạn nói bà không tuân thủ quy định. Phùng Hợp Bà Bà cắn từng miếng bánh bao vào trong miệng, dáng vẻ tức giận, hận không thể lôi mỗi nhóm học viên tới đây phá hủy thi thể lên giường phẫu thuật, phẫu thuật đến chết mới hết giận. Đám học viên vốn dĩ đã có chút sợ hãi sau khi nhìn khuôn mặt kinh khủng của giám khảo Phùng Hợp Bà Bà đang tức giận như khuôn mặt người chết kia bọn hắn càng thêm muốn rút lui. Vẻ mặt tức giận của Phùng Hợp Bà Bà, cho đến khi nhìn thấy Lâm Phi đang ăn đồ nướng màu đỏ trong miệng, mới xuất hiện chuyển biến tốt đẹp. Lúc này vẻ mặt Lâm Phi vô cùng an nhàn, gióng như đang đi dạo trong vườn hoa mà sờ vào một đám thi thể đã bị giải phẫu một nửa kia. - Sau khi nhìn những thi thể đã được phẫu thuật này, cậu có cảm tưởng gì không? Phùng Hợp Bà Bà đi tới trước mặt Lâm Phi, dùng âm thanh vô cùng chói tai của bà từ từ hỏi hắn. Âm thanh kia giống như đã bị mất âm hưởng vậy, khiến người ta không dám ca tụng. - Những thứ này mà cũng gọi là phẫu thuật sao? Quả thật là chà đạp thi thể? Bà nhìn đường dao này đi, trực tiếp kéo ra một đường rách ở giữa trái tim của thi thể cô gái kia một trái tim vốn dĩ rất tốt lại bị huỷ như vậy. - Bà nhìn đường dao này xem chắc hẳn là muốn lấy thận của thi thể ông lão này, nhưng cắt lệch da càng đáng giận hơn là phẫu thuật mổ sọ kia, trực tiếp đánh lệch đầu lâu của thi thể bà lão kia ra... Lâm Phi dùng ngón tay chỉ chỉ một đống thi thể phẫu thuật thất bại bên cạnh, không ngừng nói, càng nói tâm trạng càng kích động. Nếu để những bộ phận cơ thể này bên ngoài thì tuyệt đối là một khoản tiền lớn. Lúc Lâm Phi còn đi làm phụ tá bác sĩ phẫu thuật, nếu hắn phẫu thuật thất bại thì ngày hôm sau, hắn tuyệt đối sẽ bị bác sĩ phẫu thuật đánh gần chết. Mà nghe thấy Lâm Phi đánh giá, vẻ mặt tức giận đầy nếp uốn của Phùng Hợp Bà Bà kia dần dần giãn ra. - Cậu nhóc, cậu đánh giá khuôn mặt của tôi đi. Phùng Hợp Bà Bà đột nhiên lên tiếng nói, cũng đưa khuôn mặt kinh khủng già nua của bà ra trước mắt Lâm Phi. Lâm Phi nhìn khuôn mặt đã bị may vá mấy lần này. Đương nhiên nếu lấy quan niệm thẩm mỹ để xem xét thì vô cùng khó coi chính là ban đêm đi ra ngoài mà nhìn thấy khuôn mặt này thì cướp bóc cũng sẽ gặp ác mộng. Nhưng nếu lấy kỹ thuật may vá phẫu thuật mà nói thì trên khuôn mặt này, tất cả các vết lớn nhỏ gần như hoàn mỹ. Những kỹ thuật may vá mà Lâm Phi biết đến và không biết đến, có ít nhất là hơn hai trăm mũi. - Quỷ Phủ thần công nhìn thế là đủ rồi, dùng lời khó có thể hình dung được. đây là vá da bằng kim, tuyệt đối không phải bất kỳ hệ thống máy móc nào làm được. đây tuyệt đối là may vá thủ công, là do bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa có kỹ thuật cao siêu may vá còn những làn da dán vào này, quá phù hợp và hoàn mỹ. Tôi đếm đại khái cũng có ít nhất năm sáu chục khối da khác nhau... Lâm Phi dùng ánh mắt của bác sĩ phẫu thuật để quan sạt từng đường khâu vá trên khuôn mặt của Phùng Hợp Bà Bà, có chút mê man nói. - Cậu đếm sai rồi. Cậu nhóc, chính xác là 162 mảnh giống với tuổi thọ của tôi. Năm nay tôi 162 tuổi rồi. Những đường khâu vá này được tiến hành khâu hai tầng, cậu không nhìn ra được. Hơn nữa cậu không tính làn da dưới cằm của tôi. Nhưng lấy tuổi của cậu, có thể nhìn ra những thứ này đã là không tệ rồi. Phùng Hợp Bà Bà mở đôi môi đầy lỗ kim kia, hơi hài lòng, dùng âm thanh quái dị nói với Lâm Phi. - Tôi có chút nước hoa quả thịt vụn, là do tôi tự làm đấy. Như thế nào, muốn tới nếm thử không? Tâm trạng Phùng Hợp Bà Bà rất tốt. Bà chỉ vào cốc nước hoa quả trong suốt có màu đỏ như máu, nói với Lâm Phi. - Nước hoa quả thịt vụn? Mới nghe đã cảm thấy uống rất ngon rồi. Ở đây tôi còn có mấy miếng lạp xưởng nướng này, bà cũng ăn một chút đi. Tôi thấy bà chỉ ăn bánh bao, dinh dưỡng ít lắm. Lâm Phi vừa nói, cũng không khách sáo mà tiến lên cầm lấy cốc nước hoa quả thịt vụn không biết là cái gì. Hắn cũng đưa cho Phùng Hợp Bà Bà túi bánh nướng đỏ mà hắn gói trong túi quần. Sau đó hai người bắt đầu "nghịch ngợm" ăn uống trong phòng phẫu thuật đầy mùi máu và thuốc này, thỉnh thoảng còn chỉ vào thi thể phẫu thuật thất bại bên cạnh, dùng dụng cụ phẫu thuật chạm vào, thảo luận xem những bộ phận cơ thể kia còn hoàn hảo có thể lấy ra dùng hay không.
Chương 61: Đề Tài Thí Nghiệm Cơ Thể Sống Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Bốn tên học viên cuối cùng kiên trì đi xuống nghe thấy đoạn nói chuyện giữa Lâm Phi và May vá bà bà nhìn thấy trong phòng phẫu thuật tràn đầy máu mùi thi thể và thuốc này hai người bọn họ vẫn còn có thể ăn đồ ăn. Bốn học viên vừa rồi còn cường tráng, can đảm, kiên trì đã không còn dũng khí ở cùng hai người không phải con người là Lâm Phi và May vá bà bà nữa. Bốn học viên đều xám xịt, nhanh chóng chạy ra ngoài. Trong lòng bọn họ âm thầm thề chỉ cần không phải bệnh tình, nguy kịch thì tuyệt đối không làm phiền đến bác sĩ trong học viện quân sự Bắc Đẩu này. Hơn nữa sau khi chết nói cái gì thì bọn họ cũng không quyên tặng thi thể cho quốc gia. Sau khi hàn huyên một lúc, Lâm Phi nhanh chóng thay đổi. Hắn bị May vá bà bà nhận làm học viên khoá học phụ bác sĩ chiến trường của học viện quân sự Bắc Đẩu năm nay, trở thành phó giám khảo, giúp đỡ May vá bà bà bắt đầu kiểm tra mấy trăm học viên mới tiếp theo. Tác dụng chủ yếu của phó giám khảo Lâm Phi chính là lúc thấy những học viên mới hai tay run rẩy cầm dao, dụng cụ phẫu thuật muốn phá hủy thi thể thì lập tức tiến lên ngăn cản. Cuối cùng bởi vì May vá bà bà gặp phải học viên quái thai xuất sắc Lâm Phi này, cho nên mặc dù học viên khác đến tham gia kiểm tra, cho dù có mới hơi run rẩy lấy bộ phận thân thể ra thành công thì cũng bị May vá bà bà bảo thất bại rồi đuổi ra ngoài. - Cậu nhóc, giúp bà lão này phẫu thuật, sửa sang lại hơn trăm thi thể này đi. Bên trái của cậu phẫu thuật, bên phải của tôi phẫu thuật xong xuôi rồi tôi sẽ cho cậu chỗ tốt. May vá bà bà dùng giọng cười the thé nói với Lâm Phi. Sau đó hai người tốn nửa tiếng để phẫu thuật lại hơn trăm thi thể đã bị học viên mới chà đạp kia, lấy ra bộ phận còn có thể dùng rồi bỏ vào tủ lạnh bên cạnh giường phẫu thuật. - Cậu nhóc, xem ra cậu rất hợp với khẩu vị của lão bà này. Như thế nào? Có hứng thú học y học làm chính không? Tôi có thể nhận cậu làm học trò, bắt tay dạy cậu. Không đến mười năm, cậu sẽ thành một ngôi sao mới trong giới y học của Thiên Long Liên Bang. Tôi còn có thể giới thiệu cháu gái xinh đẹp kiêt xuất, nữ mổ bụng làm bạn gái cậu, còn để cậu tham gia đề tài thí nghiệm mới nhất của tôi. Nếu cậu đồng ý lấy tôi làm thật thí nghiệm cơ thể sống cũng được. May vá bà bà dùng âm thanh quái dị nói với Lâm Phi. Sau đó bà vô cùng hưng phấn bắt đầu khua tay múa chân. Lâm Phi nhìn da mặt không thể nói là da mặt của May vá bà bà kia, sau khi tưởng tượng ra dáng vẻ cháu gái nữ mổ bụng xinh đẹp trong miệng bà ta, lập tức nói: - Thật ra chí hướng của tôi là điều khiển cơ giáp, chiến đấu trong vũ trụ Trước khi không học xong, tôi sẽ không suy nghĩ đến chuyện nhi nữ tình trường đâu. Giờ chỉ có thể cảm ơn ý tốt của bà y thuật của bà vẫn nên để lại cho cháu gái xinh đẹp kiệt xuất kia của bà thừa kế đi lúc tôi rảnh sẽ quay lại học tập với bà. Đúng rồi bà bà gần đây bà đang làm đề tài thí nghiệm gì vậy? Cho dù cô gái tên nữ mổ bụng kia là mỹ nữ, đương nhiên tỷ lệ rất nhỏ nhưng Lâm Phi biết hắn không thể đồng ý lời mời này của bà lão được, nếu không Hệ Thống Chiến Thần biến thái trong đầu một lòng muốn bồi dưỡng hắn thành Chiến Thần mới kia tuyệt đối sẽ tức giận, không phải là khống chế thân thể hắn biến viện y học thành nơi không có người sống thì chính là khống chế thân thể hắn, trực tiếp đi chiến trường tham chiến. - Đề tài thí nghiệm gần đây của tôi là kết hợp cơ học thân thể con người với tinh thần học và tiềm lực thân thể con người lại với nhau chủ yếu là nghiên cứu thân thể một con người trong khi hành động bị phong tỏa cùng với hoàn cảnh bị phong toả, làm tăng năng lực, tốc độ, tiềm lực và khả năng của bản thân... May vá bà bà bắt đầu không ngừng nói. - Có thể dùng lời nói đơn giản hơn để hình dung không? Vật thí nghiệm mà bà muốn phải làm gì trong đề tài của bà? Lâm Phi nghe không hiểu lắm, thử dò hỏi. - Không làm gì cả chính là bị đặt ở trong căn phòng thủy tinh bị phong toả. Trong phòng sẽ không ngừng phát hình ảnh chiến đấu cho vật thí nghiệm. Sau mấy tháng sống một mình trong phòng thủy tinh này, vật thí nghiệm sẽ không ngừng huấn luyện bản thân, đề cao bản thân, xem có thể đề cao giá trị thân thể hay không. Đây cũng là do quân đội yêu cầu tôi nghiên cứu thế nào để nhanh chóng đề cao năng lực chiến đấu của chiến sĩ tôi đã thiết kế ra đề tài này. May Vá bà bà vỗ vỗ đầu tự hào nói. Sống trong căn phòng bị phong tỏa mấy tháng sau khi tưởng tượng Lâm Phi lập tức bỏ đi ý nghĩ tham gia đề tái thí nghiệm này. - chờ tôi tìm được người thích hợp, tôi sẽ dẫn hắn tới tham gia đề tài của bà thời gian không còn sớm, tôi phải đi về rồi. Lâm Phi nói với May vá bà bà vẫn nên nhanh chóng rời khỏi chỗ này thôi, nếu không May vá bà bà hứng lên lại giữ hắn lại mấy tháng thì hơi vui đấy. - Này, muốn đi à? Vậy cậu cầm lấy ghi chép phẫu thuật ngoại khoa của tôi về tự học đi. Tôi lại đi nghiên cứu đề tài mới của tôi vậy. Lần sau gặp, tôi sẽ kiểm tra tình hình tiến triển của cậu. May vá bà bà vừa nói, vừa bắt đầu phối hợp, lấy ra một cái ghi chú điện tử màu đỏ từ trong ngực ra. Bà lại lấy một dây khâu vá đầy kim khâu, bắt đầu khâu vá hơn trăm bộ thi thể vừa mới phẫu thuật này. Lâm Phi cầm lấy ghi chú điện tử màu đỏ mà May vá bà bà lấy ra từ trong ngực, cũng không quay đầu lại bước nhanh rời khỏi phòng phẫu thuật. Lâm Phi không có việc gì làm liền trở về nơi ở của hắn căn phòng đã bị Hệ Thống Chiến Thần đổi thành phòng giam. vừa vào nhà âm thanh Hệ Thống Chiến Thần thúc giục Lâm Phi tiến hành rèn luyện thể năng liền vang lên. - Không để cho ta nghỉ ngơi nửa tiếng được à? Lâm Phi thử nói chuyện với Hệ Thống trong đầu. Nhưng trả lời hắn vẫn là âm thanh máy móc: - Mong ký chủ rèn luyện thể năng dưới tình huống trọng lực gấp hai, tiến hành 3000 lần gập người. 3000 nhảy ếch. 3000 hít đất... Âm thanh này lại vang vọng trong đầu Lâm Phi. Đã bị Hệ Thống Chiến Thần ký sinh một năm. Lâm Phi hiểu rõ lúc âm thanh như vậy vang lên liên tục mà hắn không rèn luyện thì chờ đợi hắn tuyệt đối là thần kinh đau đớn đến sống không bằng chết. Vì thế Lâm Phi liền ném ghi chú điện tử màu đỏ của May vá bà bà kia lên giường, tiếp theo bắt đầu nhảy ếch trong tư thế tiêu chuẩn trên mặt đất, 1.2. 3.4. 5... Lúc Lâm Phi rèn luyện, xung quanh hắn bị Hệ Thống Chiến Thần tạo thành không gian vô hình có trọng lực gấp hai. Sau khi làm xong nhiệm vụ hàng ngày của Hệ Thống Chiến Thần Lâm Phi liền dựa vào tường vách trơn bóng rồi đi vào trong phòng rửa mặt đơn sơ. cầm lấy chậu gỗ và ống nước đáng thương. Sau khi tắm rửa sạch sẽ hắn liền nằm lên giường, bắt đầu xem xét ghi chép phẫu thuật ngoại khoa mà May vá bà bà đã đưa cho hắn. Một năm trước, trước khi không có Hệ Thống Chiến Thần, Lâm Phi vẫn là phụ tá bác sĩ phẫu thuật. Hắn muốn học kiến thức y học, học tâm đắc của bác sĩ thì đều phải lén học. Làm gì có bác sĩ nào chủ động dạy cho một người làm tạm thời như hắn chứ? Khi đó Lâm Phi vô cùng khát vọng có một bác sĩ phẫu thuật có thủ thuật cao siêu chỉ đạo hắn, khiến hắn có thể nhờ vào nghề phẫu thuật mà nuôi sống bản thân. Không ngờ hôm nay, sau một năm, ghi chép tâm đắc phẫu thuật của May vá bà bà được bao nhiêu bác sĩ liên bang tha thiết ước mơ lại dễ dàng rơi vào trong tay Lâm Phi. Lâm Phi cảm thán tạo hoá thật trêu ngươi. đồng thời hắn cũng bắt đầu mở ghi chép điện tử này ra xem, cũng coi như tròn ước mơ một năm trước của hắn. Đương nhiên bởi vì bây giờ Hệ Thống Chiến Thần đang nhập vào, Lâm Phi cũng không rõ ước mơ của hắn là gì. Nhưng ước mơ ngắn hạn chủ yếu nhất chính là sống sót, đừng chết trong nhiệm vụ mà không biết lúc nào Hệ Thống Chiến Thần biến thái kia đưa ra là tốt rồi.
Chương 62: Trận Chiến Thứ Hai (thượng) Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Lâm Phi nhìn sách điện tử ghi lại tâm đắc thủ thuật ngoại khoa của Phùng Hợp Bà Bà không ngừng xuất hiện các hình ảnh minh họa lập thể giảng giải tỉ mỉ cảm thấy được lợi không nhỏ. Phải nói là kỹ thuật của Phùng Hợp Bà Bà tuyệt đối làm Lâm Phi bội phục. Sau đó hắn đi ra phòng ăn ăn một chút, lại trở về căn phòng sơ sài của mình, mở khoang game hình trứng ra. Khi Lâm Phi tiến vào tài khoản Cơ Giáp Đế Quốc lần nữa, hắn phát hiện ra phía dưới danh hiệu Thiên Hạ Đệ Nhị của hắn có tới mười mấy chiến thư của người tới từ Bách Thú Đế Quốc. Hắn còn không biết bởi đoạn video mình chiến đấu với người Bách Thú Đế Quốc kia đưa lên mạng, thế nên hiện tại cái tên Thiên Hạ Đệ Nhị của mình hôm nay cũng đã hấp dẫn một phần người chơi thù hận từ Bách Thú Đế Quốc, cười nhạo kỹ năng của mình. Đối với những chiến thư này Lâm Phi tùy ý chọn một người chơi tên là Thú Hành Thiên Hạ. Thú Hành Thiên Hạ là học viên năm cuối của khoa cơ giáp của học viện Thú Vương của Bách Thú Đế Quốc. Hôm qua hắn vô tình thấy trận chiến của Thiên Hạ Đệ Nhị, rất tự tin đối với kỹ thuật điều khiển của mình, khi xem video xong liền lựa chọn gửi chiến thư tới Thiên Hạ Đệ Nhị. Nhưng cái tên Thiên Hạ Đệ Nhị của Thiên Long Liên Bang này lại không liên hệ với hắn. Thú Hành Thiên Hạ cũng quên luôn chuyện nhỏ nhặt này. Ngay khi hắn đang luyện tập công phòng tại Cơ Giáp Đế Quốc thì bỗng nhiên thỉnh cầu chiến đấu sáng lên. Thú Hành Thiên Hạ thấy đối thủ là Thiên Hạ Đệ Nhị lập tức trở nên kích động. Đối với lần quyết đấu này, hắn nhất định phải thắng, như vậy vốn liếng cưa gái cũng được đề cao trận chiến hôm qua hắn đã xem video, thấy người chơi Thiên Hạ Đệ Nhị này cũng chỉ hơn mấy tên gà con một chút. Đối thủ của hắn nhất định sẽ thua chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Bởi vậy nên trước khi quyết đấu Thú Hành Thiên Hạ lập tức hô lên với toàn bộ người chơi trong phòng người mới: - Cuồng ngược Thiên Hạ Đệ Nhị của Thiên Long Liên Bang đã tới rồi, hoan nghênh mọi người chơi tới phòng 3001 xem trận đấu. Đồng thời hắn còn mời mấy bạn học của mình, để bọn họ tới phòng 3001 xem mình quyết đấu với Thiên Hạ Đệ Nhị của Thiên Long Liên Bang. Lâm Phi đi tới căn phòng hẹn đấu, phát hiện ra số người xem lại tới hơn 40, đồng thời còn đang tăng lên, cũng thấy rất bất ngờ. - Thiên Hạ Đệ Nhị, hôm nay ta muốn đại biểu cho Bách Thú Đế Quốc, cho ngươi biết hậu quả của việc cuồng vọng. Thú Hành Thiên Hạ thấy Thiên Hạ Đệ Nhị điều khiển Thanh Long Hào xuất hiện, kích động nói. Hắn dường như có thể thấy mình sau khi đánh bại người chơi Thiên Long Liên Bang này, ngày mai lên lớp các bạn học sẽ hâm mộ ra sao. - Ha ha, ta đánh bại ngươi chỉ cần một chiêu thôi. Lâm Phi nói chẳng còn cách nào. Lão đại trong đầu yêu cầu phải dùng một chiêu, mình mà không giải quyết được đối phương trong một chiêu thì khi chơi game xong rồi lúc đó sẽ là một ngàn cái chống đẩy trong trọng lực gấp mười đấy. Lâm Phi đoán với thể lực hiện tại của mình, dưới trọng lực gấp mười thì mình chỉ chống đẩy được mười cái là đã ngất rồi. Nghe Thiên Hạ Đệ Nhị nói xong, đám người xem của Bách Thú Đế Quốc lập tức bắt đầu mắng chửi ầm ầm. Đương nhiên Lâm Phi trực tiếp chặn hết tin nhắn. Chiến đấu bắt đầu. Thú Hành Thiên Hạ điều khiển cơ giáp hạng nặng Địa Hùng Hào. Hai bàn tay cơ giáp nắm một lưỡi búa hợp kim rất lớn, bằng hai phần ba cơ thể. Lâm Phi điều khiển Thanh Long Hào, tay phải nắm một thanh kiếm năng lượng, kiếm vẫn dắt ở eo, chưa rút ra. Hắn đang điều khiển thân thể di chuyển. Địa Hùng Hào vọt tới Thanh Long Hào phía đối diện. Cơ thể nó có thể tích gấp đôi Thiên Long Đế Quốc. Lưỡi búa hợp kim trong khi vọt tới đồng thời đưa lên nghiêng ba mươi độ, mang theo quán tính mạnh mẽ cơ thể Địa Hùng Hào vọt tới lập tức tạo thành một trận khói đậm đặc ở phía sau. Cự ly trăm thước trong nháy mắt đã bị vượt qua. Lâm Phi tỉnh táo ngồi bên trong phòng điều khiển quan sát nhược điểm của đối phương. Cơ thể đối phương vọt tới theo quán tính, chỉ trong thời gian vài giây, Lâm Phi căn bản không thể thấy nhược điểm được. Khi hai cơ thể tiếp xúc nhau, ầm một tiếng, cơ giáp Lâm Phi điều khiển bị lưỡi búa hợp kim bổ làm đôi. - Ha ha ha ha ha ha... Đồng thời trong phòng điều khiển của Thú Hành Thiên Hạ truyền ra tiếng cười điên cuồng. Lâm Phi lập tức sử dụng dị năng, trở lại ba phút trước. Chiến đấu lại bắt đầu lần nữa. Nhìn cơ thể nặng nề đang lao tới từ phía đối diện, Lâm Phi tự nhủ phải tỉnh táo. Mình nhất định phải tỉnh táo. Nhược điểm đối phương nhất định sẽ thể hiện ra nhược điểm chẳng qua là mình còn chưa nhận ra thôi. Lâm Phi lại nhìn chăm chú vào mỗi động tác của đối thủ. Ầm một tiếng. Cơ giáp điều khiển lại bị chém đứt ngang lưng. Đồng thời Lâm Phi lập tức thi triển dị năng trở lại ba phút trước. Liên tục hơn hai mươi lần, Lâm Phi rốt cục phát hiện ra nhược điểm của đối phương. Khi đối phương vung lưỡi búa hợp kim kia chém vào mình, cánh tay của cơ giáp kia nâng lên đúng trục, căn bản không thể phòng ngự nếu mình vung kiếm. Thấy cảnh này khi Thú Hành Thiên Hạ lại vọt tới phía mình rồi giơ búa, chuẩn bị chém xuống phía mình, Lâm Phi ngồi trong phòng điều khiển liền chuyển động, liên tục ấn vào phím điều khiển. Dưới sự điều khiển của hắn cơ giáp ngồi xuống, sau đó kiếm năng lượng bị rút ra, đâm thẳng lên, không hề hoa mĩ chút nào, đâm vào cánh tay phải của đối phương. Kiếm năng lượng đâm trúng cánh tay phải đối phương, xuyên thủng cánh tay Địa Hùng Hào nhưng cũng không cản trở được đối phương chém đôi mình. Thanh Long Hào vẫn bị phá hủy. Thấy vậy Lâm Phi biết mình ra chiêu chậm, không bắt được nháy mắt kia lập tức thi triển dị năng lại ba phút nữa. Lần trước là khi đối phương cách mình năm bước mới rút kiếm, lần này phải rút kiếm sớm hơn, khi đối phương tới cách mình sáu bước đã bắt đầu rút kiếm. Lâm Phi nhìn cơ thể Bách Thú Đế Quốc vọt tới nghĩ. Hai cơ thể gặp nhau, kiếm ảnh và lưỡi búa hợp kim lại lóe lên. Cơ thể Địa Hùng Hào bị gỡ xuống một cánh tay nhưng Thiên Long Đế Quốc dù trốn được một búa của đối phương nhưng vẫn bị đánh ngã xuống mặt đất. Kết quả là Lâm Phi lại phải bất mãn thi triển dị năng một lần nữa. Như vậy lần lượt sử dụng dị năng, trải qua mười lăm lần chiến đấu, Lâm Phi rốt cục bắt đầu vung kiếm, trong nháy mắt khi hai cơ thể va chạm, hắn đã chém đứt tay đối phương. Lưỡi búa hợp kim cũng rơi xuống mặt đất. Đồng thời Thanh Long Hào né một bước, hoàn hảo tránh được một bước vọt tới của đối phương. Thấy Địa Hùng Hào đã mất đi một cánh tay và rơi vũ khí xuống đất, Lâm Phi lộ nụ cười. Hắn tin tưởng rằng chỉ cần mình không ngừng luyện tập trong game thì sẽ có một ngày, khi mình đối chiến, có thể không cần sử dụng dị năng nữa, dùng một chiêu đánh bại đối phương, trở thành Chiến Thần cơ giáp chính thức. Lúc này Lâm Phi đã hơi hiểu rõ vì sao cái Hệ Thống Chiến Thần biến thái kia lại gọi dị năng này là Chiến Thần ba phút (ngụy), hơn nữa còn giải thích: Không phải là Chiến Thần, thắng cả Chiến Thần. Trong ba phút này, mặc dù mình không thể tăng thực lực lên nhưng lại có thể thông qua dị năng, tìm được nhược điểm của đối phương. Muốn đánh bại đối thủ thì điều kiện đầu tiên chính là mình có thể nắm bắt được nhược điểm của đối thủ để dùng lực lượng một đòn tất thắng. - Ngươi thua rồi. Lâm Phi nói với đối thủ quyết đấu trải qua vô số lần luyện tập lần này của mình. - Không... Thú Hành Thiên Hạ không thể tin được kết quả này. Vừa rồi mình vọt tới, vốn tưởng là một búa tắt thắng, không ngờ lại bị đối phương trốn qua rất dễ dàng. Sau đó là cánh tay phải và lưỡi búa cũng rơi xuống. Hẳn muốn tiếp tục chiến đấu nhưng Địa Hùng Hào chỉ có mỗi vũ khí là lưỡi búa hợp kim, hơn nữa lưỡi búa này rất lớn nên phải dùng tới hai cánh tay cơ giáp mới vung lên được. Đối với hắn mà nói, hiện tại kể cả cầm vũ khí cũng không nổi nữa rồi. Dưới tình huống bất đắc dĩ, hắn chỉ còn có thể bấm vào phím nhận thua. Không chỉ bản thân Thú Hành Thiên Hạ không thể tin kết quả này, cả đám bạn học bị gọi vào phòng 3001 này cũng không thể tin nổi. Đại bộ phận bọn họ đều là bạn trong hiện thực của Thú Hành Thiên Hạ, cũng biết rõ sự lợi hại của hắn. Một chiêu giờ chỉ một chiêu đã bị đánh bại rồi. Sao lại có thể như thế chứ?
Chương 63: Trận Chiến Thứ Hai Của Thiên Hạ Đệ Nhị (hạ) Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc - Các người còn ai muốn lên khiêu chiến thì lên đi. Ha ha ha vừa rồi không phải còn cười nhạo ta cuồng vọng sao? Sau khi đánh một trận. Lâm Phi phát hiện ra mình có thể cố gắng tiếp, hơn nữa cảm thấy quyết đấu có thể khiến mình đề cao rất nhanh tâm tình tốt đẹp hắn quyết định đánh thêm một trận, bởi vậy quyết định trào phúng cả đám người chơi Bách Thú Đế Quốc bên ngoài. Hiện tại hắn càng ngày càng hưng phấn với dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy) của mình. Vừa rồi mình chiến đấu tổng cộng với Thú Hành Thiên Hạ hơn ba mươi lần, mỗi lần trở lại trước ba phút, mình lúc nào cũng có thể khôi phục hoàn hảo. Cũng có thể nói là dù mình thực tế quyết đấu với Thú Hành Thiên Hạ hơn ba mươi lần nhưng lần chính thức chỉ là lần đánh bại Thú Hành Thiên Hạ kia thôi. Đương nhiên tinh thần lực của Lâm Phi cũng tiêu hao qua mỗi lần sử dụng dị năng. Nhưng hiện giờ tinh thần lực của Lâm Phi ít nhất còn có thể sử dụng hơn một ngàn lần dị năng nữa. - Ta lên. Bách Thú Đế Quốc Vương Hầu xin lĩnh giáo cao chiêu của các hạ. Trong đám người xem có một người nói. Vương Hầu là bạn học của Thú Hành Thiên Hạ, bình thường vẫn hay luận bàn, tỉ số thắng thua là năm năm. Bạn tốt của mình không ngờ lại bị đánh bại nhẹ nhàng như vậy, thế chẳng khác gì mình mình bắt nạt. Máu háo chiến kích thích hắn khiêu chiến với Thiên Hạ Đệ Nhị của Thiên Long Liên Bang này. Trận chiến bắt đầu. Khi không ngừng chiến đấu, kỹ thuật điều khiển của Lâm Phi cũng càng ngày càng thành thạo. Lâm Phi dùng hai mười lần dị năng, cuối cùng đã cho tất cả mọi người xem thấy Thiên Hạ Đệ Nhị điều khiển Thiên Long Đế Quốc dùng một chiêu, nhẹ nhàng đâm xuyên phòng điều khiển của cơ giáp Vương Hầu. Thấy tình cảnh này, đám người xem Bách Thú Đế Quốc thấy lòng rét hẳn lần này tuyệt đối đụng phải cao thủ rồi. Một chiêu, người ta vẫn chỉ dùng một chiêu. Nếu như là một lần thì còn có thể là bất ngờ. Nhưng liên tục hai lần thì tuyệt đối là thực lực rồi. - Còn ai không? Kỹ thuật điều khiển của Bách Thú Đế Quốc chẳng qua chỉ có thế. Ha ha. Thiên Hạ Đệ Nhị lại nói với đám người xem. Hắn phát hiện ra người xem ở căn phòng này đã tăng lên nhiều. Bắt đầu khi mình tiến vào thì chỉ khoảng 40 người, lúc này ngoài hiện thực còn chưa tới năm phút, không ngờ đã biến thành gấp đôi rồi. Có hơn nửa số người xem Bách Thú Đế Quốc, hơn nữa hệ thống còn cho thấy là có hai ba người chơi Thiên Long Liên Bang ở bên ngoài quan sát. Đám người chơi Bách Thú Đế Quốc thấy Thiên Hạ Đệ Nhị của Thiên Long Liên Bang nói lời cuồng vọng. Lập tức một người chơi của Bách Thú Đế Quốc tự nhận là kỹ thuật điều khiển của mình không tệ cũng bắt đầu phát lời yêu cầu chiến đấu với Thiên Hạ Đệ Nhị. Như vậy một cảnh chiến đấu nữa lại xuất hiện bên trong căn phòng 3001. Chiến đấu trong phòng này nhanh hơn những căn phòng bình thường rất nhiều, đều là hai cơ giáp tiếp xúc một chút, nói chính xác là cơ thể Thanh Long Hào đối diện chỉ dùng một chiêu là đã kết thúc trận đấu. Tiếng báo thắng lợi liên tục vang lên cứ ba phút một lần. Chiến đấu, chiến đấu không ngừng. Không ngừng tìm ra nhược điểm của đối phương trong chiến đấu, sao đó điều khiển cơ thể, dùng kiếm năng lượng bắt lấy nhược điểm của đối phương, đâm thẳng, thất bại lại sử dụng dị năng. Nhìn những đối thủ lần lượt bị mình đánh bại, Lâm Phi cảm thấy thỏa mãn. Ba giờ Lâm Phi liên tục đánh bại năm mươi người chơi Bách Thú Đế Quốc tới khiêu chiến. Trong năm mươi người này không chỉ có người chơi phòng sơ cấp mà còn có người chơi phòng trung cấp. Nhưng mỗi người tới đều giống nhau, bị một chiêu, chỉ một chiêu đánh bại, không lưu luyến chút nào. Căn phòng 3001 bình thường không thể bình thường hơn trong ba giờ này, từ 40 người xem ban đầu, đến hiện tại đã là ba ngàn năm trăm người. Hơn nữa người chơi Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang mỗi bên chiếm một nửa. Người Bách Thú Đế Quốc khiêu chiến Thiên Hạ Đệ Nhị đều chỉ một chiêu là thua người chơi Thiên Long Liên Bang cất tiếng hoan hô không ngừng. Mà phía Bách Thú Đế Quốc dường như bị chết người nhà vậy, áp lực muốn chết. Chiến đấu liên tục hơn ba giờ, Lâm Phi phát hiện ra thể năng của mình tiêu hao quá lớn, hơn nữa đầu mình cũng hơi choáng váng rồi. Đó là dấu hiệu của việc sử dụng dị năng quá nhiều nhìn chiến tích toàn thắng. Số trận của mình hôm nay hắn nghĩ nên dừng lại thôi. Nghĩ vậy Lâm Phi liền mở thiết bị phát thanh ra nói với đám người chơi Bách Thú Đế Quốc: - Hôm nay mệt rồi, ngày khác lại ngược đãi các ngươi sao. Ha ha ha ha. Cùng với tiếng cười điên cuồng của Lâm Phi, hắn rời game. Khi Thiên Hạ Đệ Nhị offline, người chơi Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang còn tiếp tục chửi nhau bởi vì năm mươi sáu trận thắng khiến người chơi Thiên Long Liên Bang rất thoải mái. Mà video ba giờ này cũng được người chơi Thiên Long Liên Bang truyền lên mạng. Năm mươi sáu trận chiến đấu, Thiên Hạ Đệ Nhị tổng cộng đánh ra năm mươi sáu kiếm, mỗi kiếm đều trí mạng đánh hỏng cơ thể đối phương. Một kiếm vô cùng ngắn gọn, không hề hoa lệ. Một chiêu kỹ năng đâm thẳng cơ bản nhất của cơ giáp trong quân đội Thiên Long, bị Thiên Hạ Đệ Nhị dùng tới mức phản phác quy chân. - Ta là đệ nhị, thiên hạ sao có đệ nhất chứ? Lời bình cuồng vọng của Thiên Hạ Đệ Nhị hấp dẫn vô số fan Thiên Long Liên Bang và cừu địch từ Bách Thú Đế Quốc. Theo tiêu đề Thiên Hạ Đệ Nhị liên tục cuồng ngược người chơi của Bách Thú Đế Quốc trong năm mươi sáu trận chiến, một giây đã bị hạ. Trong nhất thời, video này đã được đưa lên trang đầu lượt xem tăng vọt. Năm mươi sáu trận toàn thắng, hơn nữa đều xử lý đối phương trong một giây. Cao thủ, cao thủ mới xuất hiện chiến tích kết thúc liên tục sáu mươi trận chiến trong một giây làm cho vô số cao thủ quan sát video của Thiên Hạ Đệ Nhị. Hơn nữa những người chuyên thống kê tốc độ tay đã công bố thống kê tốc độ tay của Thiên Hạ Đệ Nhị mà bọn họ tính được. Năm mươi sáu trận chiến, mỗi lần Thiên Hạ Đệ Nhị đều ấn trên năm phím, hơn nữa chỉ ba giây đã hoàn thành. Thế nên có thể nói người chơi gọi là Thiên Hạ Đệ Nhị này dùng tốc độ tay không tới hai trăm, liên tục đánh bại năm mươi sáu người chơi có thể nói mỗi một lần bấm của hắn đều ngắn nhất. Số liệu thống kê vừa đưa lên lại khiến lượt xem video chiến đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị tăng vọt lần nữa. Comment dưới video, người chơi Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang bắt đầu tranh luận. Người chơi Thiên Long Liên Bang đều ủng hộ thao tác thần cấp của Thiên Hạ Đệ Nhị. - Mặc kệ người điều khiển cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc các người có lợi hại tới đâu, trâu bò tới đâu thì Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ cần một kiếm là đánh nát. Người chơi Thiên Long Liên Bang để lại comment. - Thử Nhất Du của Thiên Long Liên Bang Tương Du Đảng ủng hộ Thiên Hạ Đệ Nhị. Mà sau đây là vô số bình luận của người chơi Bách Thú Đế Quốc. - Thiên Hạ Đệ Nhị là cao thủ quân đội Thiên Long Liên Bang, cố ý lập acc mới bắt nạt người khác. - Theo tin tức đáng tin cậy, nguyên nhân Thiên Hạ Đệ Nhị mạnh mẽ là do ăn cầm dược mới nghiên cứu của Thiên Long Liên Bang. Loại thuốc XXX này khiến đàn ông sinh long hoạt hổ, phụ nữ trẻ trung mãi mãi. Mau chóng tới mua, liên hệ số 11919101020. Người chơi Bách Thú Đế Quốc đương nhiên không hy vọng bên mình bị bạo ngược, thất bại, muốn tìm cớ. Kiếm cớ tốt nhất mới có thể phòng thủ. Nơi này đều là chỗ của đám gà mờ cơ giáp, cho dù có cao thủ thì cũng không thể quá mạnh. Bởi thế nên bọn họ mới bị Thiên Hạ Đệ Nhị bắt nạt được.
Chương 64: Lễ Khai Giảng Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Trên quảng trường lộ thiên của học viện quân sự Bắc Đẩu có một khán đài bằng kim loại rất lớn màu trắng bạc. Phía dưới khán đài một ngàn ba trăm học viên tốt nghiệp học viện quân sự Bắc Đẩu đang xếp hàng chỉnh tề. Bọn họ đều mặc chiến bào kim loại nặng nề được thiết kế riêng cho học viên tốt nghiệp. Mặc chiến bào màu đen viền vàng là học viên tốt nghiệp khoa cơ giáp chiến bào màu đen viền đỏ là Tốt nghiệp khoa chỉ huy chiến hạm. Đương nhiên chiến bào hoa lệ. khí phách mười phần này chờ tới khi kết thúc lễ tốt nghiệp cũng sẽ bị nhà trường thu hồi. Hiện tại chiến bào này chỉ cho học viên tốt nghiệp mượn mặc. Để lộ ra khí phách của học viện quân sự Bắc Đẩu mà thôi. Đám học viên tốt nghiệp này trên mặt mỗi người đều lộ vẻ chờ mong và hưng phấn. Bởi vì bọn họ đều biết, tiếp đây bọn họ có thể ngược đãi đám tân sinh rồi. Giống như khi mình vừa vào học cũng bị đám sinh viên cũ ngược đãi vậy. Đám sinh viên mới bị nạn phải chịu đau khổ liên tục vài hôm. Trên bầu trời quảng trường có mười chiến thuyền vận binh loại nhỏ của Thiên Long Liên Bang đang lơ lửng, che cả ánh nắng trên bầu trời, khiến đám học viên đứng phía dưới quảng trường rất mát mẻ. Lâm Phi cũng mặc quân phục màu lam do học viên phát, đứng bên trong đám học viên mới. Sau đó một ông lão nghe nói là hiệu trưởng gầy gò bắt đầu đứng lên bục nói chuyện, nói một thôi một hồi. Lâm Phi nghe toàn đều là những lời thừa thãi, không có một câu nào là có ích. Sau hiệu trưởng gày gò. có mười mấy vị tướng lĩnh mặc quân phục Thiên Long Liên Bang. Trước ngực bọn họ có đeo các loại huy hiệu như ngôi sao mặt trăng, mặt trời. Lâm Phi nghe học viên mới bên cạnh nói chuyện nho nhỏ, đeo một ngôi sao là đã bắn tan được mười cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc trên chiến trường huy chương một mặt trăng tức là đã bắn tan được năm mươi cơ giáp. Một mặt trời tức là đã hủy được một trăm cơ giáp. Tướng lĩnh có thể đeo huân chương mặt trời tuyệt đối là chủ chốt của chủ chốt. Sau khi thầy giáo nói những lời linh tinh, cổ động học viên mới cố gắng học tập tại học viện, sau đó mới tiếp tục giáo huấn những học viên vừa tốt nghiệp... - Kéo quốc kỳ của liên bang hát quân ca của liên bang. Hiệu trưởng bắt đầu nói với nhân viên phụ trách khuếch đại âm thanh. Sau đó một khúc hát đầy nhiệt huyết chiến đấu bắt đầu vang lên khắp cả quảng trường. Quốc kỳ có cự long màu lam, đại biểu cho Thiên Long Liên Bang cũng theo tiếng quân ca mà từ từ tung bay trên không trung. Mười mấy quân nhân trên đài lập tức càng đứng thẳng tắp. Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía quốc kỳ màu lam của liên bang trong mắt xuất hiện vẻ phức tạp, kích động nhiệt huyết, trách nhiệm, vinh dự... Mà đám học viên mới dưới đài nhìn về phía quốc kỳ Thiên Long Liên Bang từ từ bay lên. Bọn họ tương lai sẽ trở thành người của quân đội, hầu hết đều cảm thấy mê mang và tò mò. Chẳng qua chỉ có mình Lâm Phi, Lâm Phi là nhìn về phía lá quốc kỳ liên bang đang từ từ bay lên trong não không biết vì sao. đột nhiên lại nghĩ tới Ám Phi Hoa cái Thánh Nữ Tà Giáo quyết tâm muốn lật đổ sự thống trị của Thiên Long Liên Bang kia. - Cũng không biết là bao giờ chiến kỳ của tà giáo Ám Phi Hoa mới có thể được kéo lên tại một học viện quân sự cỡ lớn thế này nhỉ? Trong đầu Lâm Phi đột nhiên xuất hiện cảnh Thánh nữ Tà Giáo Ám Phi Hoa đứng trên đài nói chuyện, phía dưới là một đám giáo chúng quỳ gối cuồng nhiệt, mừng vui Tà Giảo Thánh Nữ phản quốc thành công. Lâm Phi lắc lắc đầu, đánh tan ý nghĩ đáng sợ không thực tế này. - Hiện tại học viên khoa cơ giáp tốt nghiệp hạng ưu có một trăm người, tiến vào so tài với một trăm học viên mới ưu tú. Thắng bại khi so tài cũng không có gì quan trọng. - Chủ yếu hy vọng là học viên mới có thể từ trong lần so tài này nhận ra được thiếu sót của mình, nắm chặt cơ hội khó có được này mà học hỏi, cố gắng rèn luyện tăng cường năng lực điều khiển cơ giáp, may ra sau này trở thành nhân tài lương đống cho Thiên Long Liên Bang. Tương lai của học viện quân sự Bắc Đẩu, tương lai của các người cũng nhờ đó mà thêm đặc sắc. Hiệu trưởng tuyên bố xong liền bắt đầu buổi so tài thường niên của học viện quân sự Bắc Đẩu, học viên cũ ngược đãi học viên mới. Hai trăm khoang hình trứng ảo đã được bố trí ở phía sau khán đài. Một bản đồ tác chiến lập thể rất lớn xuất hiện bên trên toàn bộ bầu trời của quảng trường. Bản đồ tác chiến lần này là một khu đất đầy đá tảng rất lớn một rừng đá căn bản không nhìn thấy tận cùng. Lâm Phi bị huấn luyện viên Lưu Lệ thúc giục rất nhanh, tiến vào bên trong khoang hình trứng ảo, điều khiển cơ giáp viễn trình Miêu Đầu Ưng đời ba. Lần tác chiến này, song phương đều điều khiển 10 cơ giáp viễn trình, 80 cơ giáp cận chiến, 10 cơ giáp hỏa lực mạnh. Học viên mới có màu lam, học viên tốt nghiệp có màu đỏ. Lâm Phi từ từ mở khoang hình trứng ra, khống chế cơ giáp viễn trình Miêu Đầu Ưng đời ba, xuất hiện ở bên trong trường đấu ảo. Lúc này hắn đã nghe thấy trên thiết bị thông tin đang tranh cãi ầm ĩ nóng nảy rồi. - Theo tôi vọt tới, trước khi cơ giáp nổ tung có thể tiêu diệt được mấy học viên cũ. - Thằng ranh mày mọc ở đâu ra đấy? Dụa vào đâu phải nghe mày chỉ huy? - Ông đây mới là người có số liệu tổng hợp đứng đầu kỳ thi. Mọi người nghe theo ông chỉ huy. - Cha tao là XXX, cũng phải nghe tao chỉ huy. - Thực lực điều khiển của tôi đạt cấp nữ thần, nghe tôi chỉ huy. - Tôi còn là nam thần đây, cô với tôi hợp thể nhé. Tôi sẽ nghe cô chỉ huy ngay. - Tôi là nam thần của nam thần, cũng nghe tôi chỉ huy đi. Vài học viên mới muốn làm chỉ huy của trận tác chiến lần này nhưng không ai phục ai cuối cùng một trăm cơ giáp, dựa theo khoa mà chia thành ba phái lớn rất nhiều phải nhỏ. Bắt đầu vọt về phía rừng đá xa xa. Lâm Phi điều khiển cơ giáp của mình, tìm tảng đá lớn đầu tiên, ẩn thân đi vừa nghe tiếng tranh cãi ầm ĩ bên trong thông tin liên lạc như nghe chuyện cười. Rất nhanh, nhóm học viên mới đầu tiên nhiệt huyết nhất vọt tới đã không thận trọng mà rơi vào bao vây của học viên cũ. dưới hỏa lực ầm ầm chỉ vài phút sau là có ba mươi mấy cơ giáp bị đám học viên tốt nghiệp hợp lực giải quyết êm thấm, không chút thương vong. Hai phe học viên mới phía sau phát hiện ra có điều không ổn bắt đầu mượn rừng đá tiến hành phản kích nhưng xạ kích của đám học viên cũ rất cao năng lực phối hợp hỏa lực và công kích mạnh, mà nhân số căn bản lại áp đảo thế nên còn lâu đám học viên mới không có tổ chức có thể ngăn cản được. Không quá vài phút, chiến trường đã nghiêng về phía một bên. Trừ Lâm Phi điều khiển cơ giáp viễn trình ra, còn lại chín cơ giáp viễn trình khác của học viên mới không ẩn nấp tốt trước tiên đều bị đám học viên cũ tập trung chiếu cố, xạ kích, hủy từng cái một. Sau khi tiêu diệt 50% cơ giáp của học viên mới xong, đám học viên cũ mới bắt đầu thời gian ngược đãi học viên mới, mở súng hoặc dùng kiếm năng lượng công kích phòng điều khiển của học viên mới và các vị trí trọng điểm của bọn họ, chuyên môn đánh vào tứ chi, làm cho cơ giáp của đám học viên mới sau khi nổ rớt phải quỳ rạp xuống mặt đất. Đám học viên mới bị đánh gãy tứ chi, căn bản không thể điều khiển cơ giáp di động được nữa, kể cả tự hủy cũng không có khả năng. Hơn nữa so tài còn chưa kết thúc, căn cứ theo trình tự thiết kế thì người điều khiển nếu không xảy ra vấn đề bất ngờ về cơ thể hoặc cơ giáp nổ tung thì sẽ không được rút lui khỏi chiến trường ảo. Trên quảng trường đám học viên cũ chứng kiến cảnh này hưng phấn dị thường. Hình như bọn họ đã được phát tiết việc năm xưa hãy còn là học viên mới bị ngược đãi như thế vậy. Mà đám học viên mới mang vẻ mặt giận dữ, nắm chặt nắm đấm, miệng mắng chửi chẳng qua có nhiều huấn luyện viên và thầy giáo bên cạnh, còn có bảo vệ của học viện nên đám học viên mới này mới không dám gây chuyện tại buổi lễ có quân đội tham dự này. Lâm Phi nhìn tình huống của đám học viên mới, cũng có vẻ khó xem. Đám học viên cũ này ra vẻ như vậy, đánh nổ cơ giáp dành thắng lợi là được rồi, không ngờ còn ngược đãi chiến hữu của hắn. Mặc dù chiến hữu của hắn đúng là chẳng ra gì, không so nổi với đám học viên cũ này nhưng hành vi của đám người cũ cũng giống như tát thẳng vào mặt thành viên tham gia là Lâm Phi này. - Ầm Ầm... Lâm Phi bắt đầu điều khiển cơ giáp của mình, giơ súng xạ kích lên khai hỏa rất nhanh, ngắm chuẩn cơ giáp của học viên cũ. Năm phát súng bắn chuẩn, bắn xuyên qua cơ thể của năm học viên cũ đang ngược đãi người mới. - Còn một con cá lọt lưới. - Còn dám phản kháng. Anh em ơi, đánh gãy tứ chi của hắn, sao đó bắt hắn phải liếm chân chúng ta. Đám học viên cũ nói trên tần số của mình. Sau đó mười mấy cái cơ giáp bắt đầu tiến về phía Lâm Phi rất nhanh. Trên đường đang chuyển, bọn họ còn không ngừng mượn đám đá tảng để yểm hộ thân thể.