FULL  Tiên Hiệp Thiên Tôn Trùng Sinh - Thần Kiến - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Thiên Tôn Trùng Sinh
    Tác giả: Thần Kiến
    Chương 591: Ta Nói Là Lời Thật (2)

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: VVD



    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn hoàn toàn biến sắc mặt.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải quay đầu sốt ruột nhìn Long Kình Thiên:

    - Chủ nhân, chúng ta nên....

    Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:

    - Cửu Băng Cung?

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải giải thích rằng:

    - Đúng vậy. Chủ nhân, Phương Tuyết nhị tiểu thư, Phương Thanh tứ thiếu chủ kia bái vào Cửu Băng Cung, được Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung nhìn túng thu làm đệ tử.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải vội la lên:

    - Bây giờ chúng ta mau đi đi, nếu chờ lát nữa thì...

    Nói tới đây thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải ngừng lại, có ý gì không cần nói cũng biết. Nếu chờ lát nữa đám Phương Tuyết nhị tiểu thư, Phương Thanh tứ thiếu chủ tới thì muốn đi cũng không được.

    Năm đó Long Kình Thiên bố trí phòng ngự đại trận tuy rằng không kém, nhưng thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn nghĩ rằng dù thế nào cũng không thể ngăn cản Đại La Kim Tiên cường giả công kích được.

    Đúng lúc này, phái chân trời truyền đến tiếng cười kiêu ngạo:

    - Rời đi? Hắc hắc, hôm nay, Thiên Sư môn đừng hòng có ai thoát khỏi!

    Tiếp theo tiếng xé gió truyền đến, một đám người xuất hiện, đúng là đám tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, Phương Thanh, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, thái thượng trưởng lão của Phương gia, người mới nói chuyện chính là Phương Thanh.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn không ngờ đám tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, Phương Thanh, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, thái thượng trưởng lão của Phương gia, Thủy trưởng lão của Phương gia tới nhanh như vậy, lòng kinh sợ.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải rốt ruột nói:

    - Chủ nhân, chúng ta quay vào đại trận trước đi!

    Lúc này có muốn chạy cũng không kịp, họ chỉ đành dựa vào năm đó Long Kình Thiên bố trí phòng ngự đại trận ngăn cản một lúc.

    Ngay khi thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn kinh hoàng, sốt ruột thì Long Kình Thiên mở miệng nói:

    - Không cần.

    - Không cần?

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn ngẩn ra, biểu tình căng thẳng nói:

    - Chủ nhân, ngươi!

    Lúc này đám tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, Phương Thanh, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, thái thượng trưởng lão của Phương gia, Thủy trưởng lão của Phương gia đáp xuống trước mặt đám người Long Kình Thiên, thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn. Thấy Long Kình Thiên, lòng Phương Thanh vui vẻ.

    Phương Thanh cười nói:

    - Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi thế nhưng đã trở lại! Ha ha, tốt, thật sự là trời cũng giúp ta!

    Thủy trưởng lão của Phương gia cũng vui sướng, cười ác độc nói với Long Kình Thiên:

    - Vốn thiếu chủ của chúng ta định diệt Thiên Sư môn rồi mới phát lệnh tóc nã ngươi, giờ thì không cần rắc rối như vậy.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải vẻ mặt căm hận nhìn Long Kình Thiên, cười lạnh.

    Phương Thanh nhìn Long Kình Thiên vẻ mặt không thèm để ý, cười nói:

    - Tiểu tử, chắc ngươi còn không biết? Ta và nhị tỷ đã là đệ tử của Cửu Băng Cung, được Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung thu làm đệ tử đích truyền, sao? Bị hù đúng không?

    Nói tới đây Phương Thanh vẻ mặt đắc ý, tự hào, khoanh tay mà đứng, ha ha nở nụ cười.

    Nhìn Phương Thanh khoanh tay mà đứng, đắc ý cười to, Long Kình Thiên lắc đầu.

    Long Kình Thiên cười nói:

    - Phải không? Đệ tử đích truyền của Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung? Thật là phải chúc mừng ngươi.

    Phương Thanh thấy Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh, trong lời nói tràn ngập trêu chọc, tiếng cười ngừng bặt.

    Phương Thanh nét mặt sa sầm:

    - Nếu bây giờ ngươi quỳ xuống, dập đầu xin tha thì có lẽ còn có thể lo lắng tha cho ngươi một mạng!

    Long Kình Thiên nghe vậy bật cười nói:

    - Tha ta một mạng?

    Giọng điệu của Phương Thanh còn lớn lối hơn cả Cộng Công, Minh Hà.

    Dừng một lúc, Long Kình Thiên cười hỏi:

    - Chỉ bằng vào người?

    Phương Thanh thấy Long Kình Thiên căn bản không đem chính mình để vào mắt, hai mắt lóe tia sáng lạnh, phát ra khí thế.

    - Đúng vậy. Chỉ bằng vào ta! Tiểu tử, ta biết thực lực của ngươi không tệ, nhưng khi ta bái vào Cửu Băng Cung đã nuốt băng linh quả, không chỉ có đột phá đến Kim Tiên, tu luyện đại thần thông cửu âm thủ của Cửu Băng Cung đạt tới đại thành chi cảnh! Ta hiện tại liền cho ngươi kiến thức một chút uy lực của cửu âm thủ vô thích!

    Phương Thanh nói tới đây thì nhảy lên, tay phải thành trảo vỗ hươngs Long Kình Thiên.

    - Cửu âm thủ, tê sơn liệt địa!

    Một bàn tay to đốt cháy băng hàn khí diễm trống rỗng xuất hiện, đè hướng đầu Long Kình Thiên.

    Long Kình Thiên nhìn dấu tay chụp xuống, lắc đầu. Trong ánh mắt chăm chú của thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn, mắt Long Kình Thiên chợt lóe, một Lôi Long to lớn xuất hiện, Lôi Long rít gào, nháy mắt phá hủy thủ ấn, xuyên qua người Phương Thanh.

    Phương Thanh khựng giữa không trung, hai mắt khó tin từ trên cao té xuống.

    - Tứ đệ!

    - Tứ thiếu chủ!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, thái thượng trưởng lão của Phương gia thấy Phương Thanh từ trên trời rớt xuống thìp hản ứng lại, kinh kêu. Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, thái thượng trưởng lão của Phương gia đi tới bên cạnh Phương Thanh, thấy gã người khét đen, lôi điện không ngừng chớp lóe quanh thân thì rất kinh sợ. Nhưng miệng Phương Thanh còn sùi bọt mép, chưa chết. Thấy vyaạ tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thở phào một hơi.

    Thật ra không phải Long Kình Thiên thủ hạ lưu tình, chẳng qua hắn khinh thường giết đối phương. Một Thiên Tôn mà giết nho nhỏ Kim Tiên, truyền ra đi, chỉ sợ làm cho người ta chê cười.

    - Ngươi bị thương tứ đệ của ta!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết quay đầu lại, mắt đầy hận thù:

    - Ta muốn giết ngươi!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết định ra tay thì quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng cản lại, nhìn Long Kình Thiên.

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng trầm giọng hỏi:

    - Các hạ là ai? Cũng dám trọng thương đệ tử của Cửu Băng Cung ta?

    Long Kình Thiên lườin ói nhiều với họ, mở miệng nói:

    - Các ngươi cút đi, ta không muốn giết các ngươi.

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung trầm giọng hỏi:

    - Sau đó thì sao?

    - Phương Thanh tứ thiếu chủ có thù oán với thanh niên tóc đen, sau khi thấy thanh niên tóc đen thì tức giạn ra tay, thi triển cửu âm thủ!

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng nói tới đây thanh âm càng ngày càng run run.

    Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng nghe nói nhi tử Phương Thanh đối phó thanh niên tóc đen thì lòng thít chặt.

    - Thanh niên tóc đen kia mắt chợt lóe, đột nhiên một Lôi Long to lớn xuất hiện, chớp mắt đánh bay Phương Thanh tứ thiếu chủ!

    Ngay khi trái tim đám gia chủ của Phương gia, Phương Hồng thít chặt, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng run giọng nói tiếp:

    - Đối phương nói không nghĩ giết chúng ta, ta thấy đối phương quá cuồng vọng, liền xuống tay với hắn, nhưng, nhưng, nhưng!

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng nói tới đây run đến không nói nên lời.

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung thấy vậy quát hỏi:

    - Nhưng cái gì?

    - Nhưng thanh niên tóc đen vung nhẹ tay phải thì ta đột nhiên bị đoàn lốc xoáy cuốn lấy, sau đó, sau đó về tới đây!
     
    motminhmai and inthenight like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Thiên Tôn Trùng Sinh
    Tác giả: Thần Kiến
    Chương 592: Tiên Đế Cực Kỳ Lợi Hại

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: VVD



    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng nói xong như dùng hết sức lực, chân mềm nhũn.

    Trên đại điện, đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn đồng thanh kêu lên:

    - Cái gì?

    Sau đó là tiếng hút khí lạnh.

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung biến sắc mặt, giọng run run:

    - Ngươi, ngươi nói thanh niên tóc đen kia chỉ nhẹ vung là hất ngươi từ Thiên Sư môn trở về đây?

    Đám người kinh ngạc nhìn quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, không thể tin.

    Thiên Sư môn cách chỗ này không biết bao nhiêu vạn ức dặm, sức vung lên đánh bay một Đại La Kim Tiên ra vạn ức dặm? Chuyện này nghe thật như là trò cười haong đương. Có người nghi ngờ có phải là quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng chưa tỉnh táo, mới nãy nói mớ?

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng thấy đám người không tin, sốt ruột nói:

    - Trần Bạch trưởng lão, ngươi nhất định phải tin tưởng ta, ta nói là lời thật, làm sao ta dám lừa gạt ngươi?!

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung hít sâu một hơi.

    - Ta nghi ngờ thanh niên tóc đen là cường giả Tiên Đế!

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng nghi hoặc hỏi:

    - Hơn nữa là một vị Tiên Đế cực kỳ lợi hại!

    - Cường giả Tiên Đế cực kỳ lợi hại!

    Đám người hút ngụm khí lạnh.

    Nếu quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng không phải nói mớ, là sự thật thì đối phương thật sự có khả năng như gã nói, là cường giả Tiên Đế cực kỳ lợi hại!

    Bởi vì Tiên Quân cường giả tuyệt đối không khả năng làm được như vậy.

    Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng chỉ cảm thấy trước mắt tối đen:

    - Tiên, Tiên Đế cường giả!

    Một thái thượng trưởng lão của Phương gia nhanh tay đỡ lấy gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, cùng đám người Phương gia sốt ruột kêu lên:

    - Gia chủ, gia chủ!

    Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng không xỉu, gã đứng vững, run giọng nói với Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung:

    - Trần Bạch tiền bối, ngươi xem việc này, việc này nên làm sao đây?

    Lòng Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung cũng hoảng sợ bất an, Tiên Đế.

    Đừng nói là Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, cho dù là lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân của họ đứng trước mặt cường giả Tiên Đế cũng phải cung kính quỳ nghênh. Cửu Băng Cung tại Thiên Nguyên đại lục uy phong bát diệt, nhưng đắc tội với Tiên Đế cường giả, tùy thời đều khả năng bị giết chết!

    Tiêu diệt!

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung nghĩ tới lúc trước Diệt Tinh tiên môn bị tiêu diệt, mặt càng xám xịt. Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung hoảng hốt lấy ra một tín phù, bóp nát, báo cáo với thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung. Chuyện lớn đắc tội với cường giả Tiên Đế, cho Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung một vạn lá gan gã cũng không dám giấu giếm.

    Lúc này bên trong đại điện Cửu Băng Cung, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân cùng một thanh niên tóc đỏ đang trò chuyện. Thanh niên tóc đỏ giống như lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, là Tiên Quân hậu kỳ đỉnh cường giả. Nhưng lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân ở trước mặt thanh niên tóc đỏ có vẻ co ro. Thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải tuy giống như lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân cùng là Tiên Quân hậu kỳ đỉnh cường giả, nhưng đối phương là đế vương đại phái Vạn Cổ giáo trưởng lão.

    Ngay khi lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân và thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải trò chuyện vui vẻ, bỗng nhiên một vị thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung hoảng hốt chạy vào.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân thấy vậy mặt khó chịu, quát hỏi:

    - Có chuyện gì?

    Thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung kia hành lễ, sốt ruột nói:

    - Lão tổ, nguy rồi, Trần Bạch trưởng lão trong phái của ta mới bẩm báo, nói, nói, đệ tử của hắn rất có khả năng đắc tội một vị Tiên Đế cường giả!

    - Cái gì?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân sợ hãi đứng bật dậy.

    Thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải cũng hơi kinh sợ, dù sao, cho dù là Vạn Cổ giáo của gã cũng không dám đắc tội với cường giả Tiên Đế.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân đứng dậy, sốt ruột hỏi:

    - Chuyện là sao?

    Đắc tội một vị Tiên Đế cường giả, nếu không cẩn thận xử lý, Cửu Băng Cung tùy thời đều khả năng bị giết chết sạch!

    Thế là thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung báo cáo chuyện Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung đã kể lại một lần.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nghe xong mặt biến đổi liên tục:

    - Cái gì? Đánh bay một Đại La Kim Tiên oanh ra hàng ức vạn dặm ư?

    Đây tuyệt đối không phải bình thường Tiên Đế có thể làm được!

    Thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung thấy lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân đứng đó thật lâu không nói, đành mở miệng hỏi:

    - Lão tổ, bây giờ chúng ta nên làm sao?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân tỉnh táo lại, lòng sợ hãi, quay đầu xin giúp đỡ nhìn hướng thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân mở miệng nói:

    - Phong Hải huynh đệ, chuyện này cần huynh đệ giúp giùm!

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nhướng mày, không lên tiếng.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nghi hoặc hỏi:

    - Ta biết Phong Hải huynh đệ tu luyện băng diễm thần thông, cần băng diễm linh thạch. Cửu Băng Cung của ta vừa lúc có hơn mười viên băng diễm linh thạch, chỉ cần Phong Hải huynh đệ giúp Cửu Băng Cung vượt qua kiếp nạn này, ta sẽ đưa hết băng diễm linh thạch cho Phong Hải huynh đệ!

    Mắt thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nóng rực:

    - Băng diễm linh thạch?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân cắn răng nói:

    - Đúng vậy. Hơn nữa ta sẽ đưa mười ức thượng phẩm tiên đan cho Phong Hải huynh đệ!

    - Được!

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải ngẫm nghĩ, gật đầu, nói:

    - Nhưng ta chỉ đi chung với ngươi, đối phương có nể mặt Vạn Cổ giáo của ta không truy cứu chuyện này không thì ta không dám cam đoan.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vẻ mặt vui mừng, liên tục nói:

    - Ta biết, ta biết rồi!

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải chịu ra mặt, có hy vọng tốt hơn là không có. Hiện tại lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân chỉ có thể hy vọng đến lúc đó đối phương nể tình Vạn Cổ giáo không đào sâu chuyện này.

    Thế là lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải bay khỏi Cửu Băng Cung, nhanh chóng tới Xích sơn.

    Ngay khi đám lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nhanh chóng tới Xích sơn thì Thiên Sư môn, đám tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, Phương Thanh, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, thái thượng trưởng lão của Phương gia, Thủy trưởng lão của Phương gia sợ hãi hồi lâu sau rốt cuộc tỉnh táo lại.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết hoảng sợ nhìn Long Kình Thiên, nàng thật tình nghĩ không ra, mấy chục năm trôi qua mà thực lực của hắn đã biến mạnh đến mức này rồi.
     
    motminhmai and inthenight like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Thiên Tôn Trùng Sinh
    Tác giả: Thần Kiến
    Chương 593: Lão Tổ Của Cửu Băng Cung, Cửu Băng Lão Nhân Đến

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: VVD



    Vung tay đã đánh bay Đại La Kim Tiên thì sợ là chỉ có La Thiên Thượng Tiên mới làm được. Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thầm nghĩ, tuy rằng trong lòng khiếp sợ, nhưng là nàng vẫn biểu tình nghiêm nghị quát với Long Kình Thiên:

    - Ngươi cũng dám bị thương quản sự của Cửu Băng Cung? Cửu Băng Cung là vương giả đại phái, Cửu Băng Cung sẽ không bỏ qua ngươi!

    Nếu tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết biết quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng không chỉ có bị Long Kình Thiên đánh bay còn đánh trở về Phương gia thì chắc là sợ đến đái dầm rồi, làm sao dám trách mắng Long Kình Thiên.

    Long Kình Thiên nghe vậy cười hỏi:

    - Cửu Băng Cung sẽ không bỏ qua cho ta?

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thấy Long Kình Thiên biểu tình chẳng thèm để ý, tức giận lạnh lùng cười:

    - Hy vọng đến lúc đó ngươi còn có thể giống như bây giờ vẻ mặt thoải mái!

    - Chúng ta đi!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết hất tay khiến đám người Phương gia mang theo Phương Thanh bay nhanh đi.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải thấy đám người tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết định đi, sốt ruột nói với Long Kình Thiên:

    - Chủ nhân, chúng ta cứ như vậy làm cho bọn họ rời đi?!

    Long Kình Thiên hỏi ngược lại:

    - Nếu không thì sao?

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải ngẩn ra, lắp bắp nói:

    - Chúngta nên bắt hết bọn họ.

    Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:

    - Không cần.

    Long Kình Thiên nói xong xoay người đi hướng đại điện Thiên Sư môn, thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn thấy vậy không dám nhiều lời, chạy nhanh theo sát sau lưng hắn. Trở về đại điện Thiên Sư môn, thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải nhìn bóng dáng của Long Kình Thiên, trong lòng khiếp sợ thật lâu khó có thể bình phục xuống dưới.

    Trở lại đại điện, lòng thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải lo lắng, kiềm không được nói với Long Kình Thiên:

    - Chủ nhân, lần này đám người tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết trở về, sợ là không lâu sau Cửu Băng Cung sẽ phái cường giả tiến đến, khi đó chúng ta?

    Mặc dù Long Kình Thiên lộ ra thực lực khiến thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải khiếp sợ nhưng gã giống như tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, nghĩ đến hắn chính là La Thiên Thượng Tiên.

    Long Kình Thiên lại mở miệng hỏi ngược lại:

    - Ngươi hãy nói về tình huống của Thiên Sư môn trong mấy ngày ta đi.

    Đám tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, Phương Thanh, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, thái thượng trưởng lão của Phương gia, Thủy trưởng lão của Phương gia trở về Phương gia.

    Trên đường đi, Thủy trưởng lão của Phương gia mở miệng nói:

    - Tiểu thư, không nghĩ tới thực lực của tiểu tử kia biến mạnh quá.

    - Mạnh?

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết lạnh lùng cười:

    - Ta trở về báo cho sư phụ, đến lúc đó Cửu Băng Cung phái cường giả lại đây, hắn sẽ chết thảm hại hơn!

    Đám tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, Phương Thanh, quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, thái thượng trưởng lão của Phương gia, Thủy trưởng lão của Phương gia bay nhanh đi, rất nhanh về tới Phương gia. Còn không tiến vào Phương gia đại điện, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết trông thấy sư phụ, phụ thân của nàng cũng đám người ùa ra.

    Đang lúc tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thấy lạ thì nghe phụ thân của nàng, Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng sốt ruột hỏi:

    - Tuyết nhi, vị tiền bối kia có làm khó ngươi không?

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết đáp:

    - Không có.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết lầm làm lạ là sao phụ thân biết được? Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết chợt thấy quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng sau lưng sư phụ của mình.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết ngẩn ra:

    - Phó Hồng quản sự, ngươi đã trở lại?

    Đám gia chủ, thái thượng trưởng lão ùa ra đại điện nghe tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết hỏi quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng trở lại, biểu tình biến quái dị. Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết không để ý tới biểu tình của đám người.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nói với Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung:

    - Sư phụ, tiểu tử kia dám ra tay trọng thương Phó Hồng quản sự, thật là không để mắt Cửu Băng Cung chúng ta!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nói tới đây biểu tình căm hận nói:

    - Chúng ta không thể buông tha hắn như vậy! Đến lúc đó thỉnh cường giả Cửu Băng Cung tới đây, bắt hắn lại, ta muốn đạp hắn, giết hắn!

    Bỗng vang tiếng hét tức giận sốt ruột:

    - Câm mồm!

    Một cái tát đập vào má phải của tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết.

    Bốp!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết bụm miệng, đôi mắt không thể tin nhìn phụ thân đánh mình.

    - Phụ thân, ngươi!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết mắt đong đầy cầm lệ, cắn môi, vẻ mặt ủy khuất, nàng không biết tại sao phụ thân đánh mình, còn ở trước mặt đám người. Từ lúc tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nhớ chuyện thì phụ thân chưa từng có đánh quá nàng, cực kỳ yêu thương nàng. Lần này bái vào Cửu Băng Cung, khi trở về phụ thân rất 'khách sáo' với nàng.

    Bây giờ lại đánh nàng!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết quay đầu nhìn sư phụ của nàng, Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung:

    - Sư phụ, phụ thân...

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung biểu tình nghiêm túc nói:

    - Phương Tuyết, ta mặc kệ tỷ đệ các ngươi cùng vị Tiên Đế tiền bối kia rốt cuộc có ân oán gì, hiện tại lập tức đi Thiên Sư môn xin lỗi tiền bối kia, mặc cho tiền bối xử trí!

    - Cái gì?! Tiên Đế tiền bối?!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết ngẩn ra, trợn to mắt, sau đó lạnh lùng cười:

    - Sư phụ, phụ thân, có phải các ngươi đã hiểu lầm không? Tiểu tử kia sao có thể là tiền bối Tiên Đế gì?

    Nói đến đây tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thấy buồn cười, nàng cười đến 'rực rỡ', thì ra phụ thân hiểu lầm đối phương là Tiên Đế, cho nên mới đánh nàng?!

    Đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng nhướng mày nói:

    - Lầm?

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nghi hoặc hỏi:

    - Sư phụ, phụ thân, mấy chục năm trước chúng ta có gặp tiểu tử kia, lúc đó hắn thông đồng cùng Thiên Sư môn giả bộ cứu ta, bị chúng ta nhìn thấu, cũng ra tay bị thương tứ đệ và Thủy trưởng lão, khi đó hắn chỉ là một yêu tiên, không phải Kim Tiên nữa là.

    - Cái gì? Không phải là Kim Tiên nữa?

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng nhìn nhau.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết vẻ mặt bỡn cợt nói:

    - Đúng vậy. Tứ đệ và Thủy trưởng lão bọn họ đều có thể làm chứng, thử hỏi một kẻ không phải kim liên chỉ mấy chục năm sau đã là Tiên Đế?

    Lúc này, Thủy trưởng lão của Phương gia cũng tiến lên mở miệng nói:

    - Đúng vậy. Trần Bạch trưởng lão, gia tộc, mấy chục năm trước tiểu tử kia đúng là không phải kim liên!

    Đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn nhìn hướng quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, vẻ mặt nghi ngờ.

    Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng thấy bị đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn nghi ngờ thì vẻ mặt nóng nảy.
     
    motminhmai and inthenight like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Thiên Tôn Trùng Sinh
    Tác giả: Thần Kiến
    Chương 594: Hắn Là Đại La Thiên Tôn Sao?

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: VVD

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng vội biện hộ:

    - Trần Bạch trưởng lão, các ngươi nhất định phải tin tưởng ta, tiểu tử kia tuyệt đối là Tiên Đế, hắn chỉ nhẹ nhàng vung tay đã đánh ta bay về đây!

    - Cái gì? Phó Hồng quản sự, ngươi là nói hắn lúc ấy vung lên, trực tiếp đánh bay ngươi trở về chứ không phải tự ngươi đi về?

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nghe quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng nói thì vẻ mặt khó tin. Lúc trước tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết trông thấy quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, nàng còn tưởng rằng đối phương tự biết không địch lại, cho nên bỏ mặc bọn họ tự mình đi về.

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng nói:

    - Đúng vậy. Trần Bạch trưởng lão, lúc đó nhóm Phương Tuyết tiểu thư có mặt, có thể làm chứng!

    Khi Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung định mở miệng hỏi tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thì bên ngoài có một đệ tử của Cửu Băng Cung kích động chạy tới.

    Đệ tử của Cửu Băng Cung đó hành lễ nói:

    - Trần Bạch trưởng lão, lão tổ biết chuyện xảy ra bên này, đã cùng trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải, còn có các thái thượng trưởng lão của phái ta từ Cửu Băng Cung tới rồi, rất nhanh liền đến. Bởi vì Cửu Băng Cung cách Xích sơn không xa, cho nên đám lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão tới đây không mất bao lâu.

    - Cái gì?

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng rung động. Đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão giật nảy mình, không ngờ lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân đích thân tới.

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung nghe vậy sốt ruột nói:

    - Mau, nhanh chóng cùng ta nghênh đón lão tổ, Phong Hải tiền bối và các thái thượng trưởng lão.

    Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng với đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão đều hoảng hốt đứng dậy. Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân đích thân tới, lão là nhân vật truyền kỳ của Thiên Nguyên đại lục, uy chấn Thiên Nguyên đại lục trăm ngàn năm. Chờ lát nữa bọn họ có thể gặp mặt lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân?

    Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, các đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão đi theo sau lưng Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, lòng cực kỳ hồi hộp. Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nghe nói lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân tới đây thì óc ù vang, nàng không ngờ chuyện này kinh động lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân của nàng.

    Đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão chậm rãi nghênh ra ức vạn dặm, rốt cuộc thấy được lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân tóc bạc phơ, khuôn mặt hồng hòa có lo âu, sau lưng lão là đám thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung.

    Mặc dù Trần Bạch là trưởng lão của Cửu Băng Cung nhưng chỉ thấy lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân hai lần, dù là vậy gã vẫn nhạn ra lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân ngay.

    Nhận ra lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung run lên, từ va vội bái:

    - Trần Bạch cung nghênh lão tổ, Đỗ Phong Hải tiền bối, các thái thượng trưởng lão!

    Đám người gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão vội quỳ xuống:

    - Cung nghênh lão tổ của Cửu Băng Cung, Đỗ Phong Hải tiền bối!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân mở miệng nói, thanh âm có chút hoảng loạn:

    - Đứng lên hết đi!

    Đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn cung kính đứng vậy?

    - Tạ lão tổ!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vội la lên:

    - Trần Bạch, vị tiền bối kia hiện ở nơi nào? Còn tại Thiên Sư môn không? Mau dẫn chúng ta đi qua!

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung nghe vậy thì do dự.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân thấy Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung ấp úng, tức giận quát:

    - Ngươi không nghe ta nói sao?

    Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung nghe lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân quát, sợ tới mức mặt trắng bệch, vội quỳ xuống:

    - Lão tổ bớt giận, chuyện có lẽ hơi biến hóa, cho nên, cho nên...

    - Sự tình có chút biến hóa?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nhướng mày nói:

    - Rốt cuộc là sao?

    Lúc này Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung kể lại chuyện tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nói cho lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nghe. Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung nghe xong nhìn nhau.

    - Ngươi chính là Phương Tuyết?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nhìn hướng tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, biểu tình nghiêm túc nói:

    - Hãy kể lại chuyện ngươi biết cho ta nghe.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết run giọng nói:

    - Tuân lệnh lão tổ!

    Đối mặt lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, nói tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết không căng thẳng là nói dối, thế là tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết kể lại chuyện có liên quan đến thanh niên tóc đen cho lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nghe.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nghe xong quay đầu nhìn quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, hỏi mọi chuyện, biểu tình biến đổi.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân suy tư, hỏi thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải:

    - Phong Hải huynh đệ thấy sao?

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải cười nói:

    - Chuyện này ta không tiện đoán, nhưng đối phương có phải là Tiên Đế cường giả hay không thì chúng ta đi gặp chẳng phải biết ngay?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân trầm ngâm nói:

    - Tốt.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vung tay với đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng:

    - Cá ngươi dẫn đường đi!

    - Tuân lệnh lão tổ!

    Đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng bay lên dẫn đường, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung theo sau, một đường chậm rãi đi hướng Thiên Sư môn.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân đi theo sau lưng Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, măt chớp lóe. Nếu đúng như đệ tử của Cửu Băng Cung, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết đã nói thì vài chục năm trước đối phương chính là một Thiên Tiên, vậy gã đi qua không pải bồi tội mà là bắt đối phương, giết chết để hả giận và lập uy.

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải thấy biểu tình của lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân liền biết suy nghĩ, trong lòng cười lạnh, cho dù tiểu tử kia không phải Tiên Đế thì lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân cũng không dám không đem băng diễm linh thạch hòa mười ức thượng phẩm tiên đan cho gã. Chuyến đi này thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải sẽ không đến uổng công.

    Theo đám người Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng dẫn đường, rất nhanh lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung đã tới Thiên Sư môn.

    Trong đại điện của Thiên Sư môn, Long Kình Thiên đang nghe thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải tình huống mấy năm nay của Thiên Sư môn.

    Bỗng một đệ tử của Thiên Sư Môn hốt hoảng chạy tới, hành lễ với Long Kình Thiên.

    Đệ tử của Thiên Sư Môn run giọng nói:

    - Chủ nhân, Cửu, Cửu Băng, Cửu Băng lão nhân và thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung tới đây!

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn biến sắc mặt.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân!

    Long Kình Thiên quét thần thức, phát hiện đám người lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân ở bên ngoài Thiên Sư môn.

    Long Kình Thiên đứng dậy, biểu tình lạnh nhạt nói:

    - Chúng ta đi thôi.

    Chủ nhân, chúng ta, chúng ta....

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải hốt hoảng la lên:

    - Chúng ta có chạy không?

    Long Kình Thiên nhìn thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải:

    - Chạy?

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải sợ Long Kình Thiên không biết lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân là ai, vội nói:

    - Chủ nhân, Cửu Băng lão nhân chính là lão tổ của Cửu Băng Cung, là Tiên Quân hậu kỳ đỉnh cường giả!

    Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt nói:

    - Sao đó thì sao?

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn ngẩn ra.

    Long Kình Thiên lắc người ra khỏi đại điện, bay hướng ngoài cửa Thiên Sư môn. Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải sắc mặt âm trầm, nhưng cuối cùng vẫn theo sau Long Kình Thiên đi ra ngoài Thiên Sư môn.

    Long Kình Thiên bay không nhanh, chậm rãi đạp không trung đi đến.

    Bên ngoài Phương gia định kêu đệ tử của Cửu Băng Cung tiến lên thông báo thì thấy một thanh niên tóc đen từ trong Thiên Sư môn bay ra. Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn theo sau lưng Long Kình Thiên.

    Thấy rõ mặt mũi của thanh niên tóc đen thì người lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân chấn động, biểu tình kinh ngạc:

    - Là hắn?

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nhớ rõ thanh niên tóc đen này, lúc trước thái thượng trưởng lão của Diệt Tinh Môn, Hoắc Cương mới tấn chức Tiên Đế, các phái đi chúc mừng. Ngay trong tiệc mừng thanh niên tóc đen ra tay bị thương thiếu điện chủ của Quy Hư Điện, Quy Long Nhất, sau này thái thượng trưởng lão của Quy Hư Điện, Trần Phi chạy tới muốn giết thanh niên tóc đen, không ai ngờ thái thượng trưởng lão của Diệt Tinh Môn, Hoắc Cương lại che chở hắn. Không phải Diệt Tinh tiên môn bị diệt sao? Tại sao tiểu tử này còn sống? Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân kinh sợ, lòng thấy nghi hoặc, gã nhớ rõ thanh niên tóc đen chỉ là một đệ tử nội môn nho nhỏ trong Diệt Tinh tiên môn.

    Mắt quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng chớp lóe:

    - Chẳng lẽ chính là hắn ra tay bị thương đệ tử của Cửu Băng Cung của ta?

    - Lão tổ, chính là hắn, chính là hắn!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết mở miệng, chỉ hướng Long Kình Thiên bay tới, chứng thật suy nghĩ trong lòng của quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng.

    Nhưng không ai chú ý khi thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải thấy Long Kình Thiên bay tới thì người run lên, biến sắc mặt, hoảng sợ, hai tay, hai chân, thậm chí cái bụng liên tục run run.

    Cuộc chiến Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung năm đó quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng không có tư cách đi, nhưng thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải may mắn hộ tống lão tổ, chưởng môn của môn phái đi. Long Kình Thiên tới đây, thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải lập tức nhận ra thanh niên tóc đen này là ai.

    Má ơi, đây đâu phải là Tiên Đế gì! Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải thầm khóc thét. Sớm biết là vị lão tổ tông này thì cho thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải một ức lá gan gã cũng không dám đến!

    Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng rốt cuộc nhận ra thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải khác lạ, đang định hỏi han thì thấy thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải chân mềm nhũn, bỗng quỳ xuống.

    - Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải khấu kiến Đại La Thiên Tôn!

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải khấu kiến Đại La Thiên Tôn? Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, bốn phía gia chủ các sơn mạch Xích sơn, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung đèu nhìn chằm chằm thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải quỳ ở đó, vẻ mặt kinh ngạc.

    Bốn phía trở nên tĩnh mịch.

    Đám người quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, bốn phía gia chủ các sơn mạch Xích sơn, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung nhìn chằm chằm thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải, sau đó dời ánh mắt ngơ ngác nhìn Long Kình Thiên.

    Đại La Thiên Tôn?

    Mới rồi hình như thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải gọi thanh niên tóc đen này là Đại La Thiên Tôn?

    Đợi quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, bốn phía gia chủ các sơn mạch Xích sơn, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung phản ứng lại, hiểu ý của thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải thì hoàn toàn biến sắc mặt, bao gồm lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân.

    Đại La Thiên Tôn!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân phản xạ sợ tới mức hai chân mềm nhũn:

    - Phạm Song của Cửu Băng Cung khấu kiến Đại La Thiên Tôn!

    Phạm Song là tên thật của lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, đây là lần đầu tiên đám người của Cửu Băng Cung biết tên thật của lão tổ.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn thuộc Thiên Sư môn đứng sau lưng Long Kình Thiên cũng sợ đến nhũn chân.

    - Khấu kiến Đại La Thiên Tôn!

    Thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung thấy lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân của họ quỳ xuống thì vội quỳ theo. Đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão cũng quỳ rạp, một đám run run. Quản sự của Cửu Băng Cung, Phó Hồng thì té xỉu, gã ngã ở đó mà không ai dám đi lên dìu.

    Có một ngoại lệ, đó là tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, nàng vẫn đang đứng thẳng ở nơi nào, cũng không quỳ xuống. Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nhìn mọi người quỳ, đột nhiên nở nở nụ cười, tiếng cười tràn ngập đùa cợt.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết chỉ vào Long Kình Thiên, nói:

    - Hắn, là Đại La Thiên Tôn? Hắn là Đại La Thiên Tôn sao?

    Mặc dù tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết không rõ tại sao thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nhận lầm Long Kình Thiên là Đại La Thiên Tôn gì đó, nhưng thấy mọi người quỳ trước một người không phải là Thiên Tôn thì thấy buồn cười.
     
    motminhmai and inthenight like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Thiên Tôn Trùng Sinh
    Tác giả: Thần Kiến
    Chương 595: Ta Thấy Ngươi Rõ Ràng Là Miệng Cọp Gan Thỏ

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: VVD



    Nghe tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết nghi ngờ, Phương gia, đám người của Cửu Băng Cung, các gia chủ, chưởng môn của Xích sơn đều tỉnh táo lại. Đúng vậy, thanh niên tóc đen này thật là Đại La Thiên Tôn sao? Có phải là thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải đã nhìn lầm không?

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nghe tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết chế giễu, nghi ngờ Long Kình Thiên thì sợ hãi rụt cổ.

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải liên tục dập đầu với Long Kình Thiên, nói:

    - Đại La Thiên Tôn tha mạng! Đại La Thiên Tôn, chuyện này không liên quan tới ta, ta chỉ đi ngang qua Cửu Băng Cung, bị lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, Phạm Song mạnh mẽ kéo qua, xin Đại La Thiên Tôn tha mạng!

    Đám người vốn nghi ngờ thấy thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải sợ vỡ mật, liên tục dập đầu, trán chảy máu ròng ròng thì biến sắc mặt.

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thấy thế, nhịn không được mở miệng nói:

    - Đỗ Phong Hải tiền bối, có phải là ngươi nhận sai người? Tiểu tử này làm sao là cái gì Đại La Thiên Tôn!

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết vẫn không tin Long Kình Thiên chính là Đại La Thiên Tôn làm cho chúng đế vương đại phái nghe tin đã sợ mất mật trong tin đồn Tiên giới.

    - Câm mồm!

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải thấy tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết còn dám nghi ngờ Long Kình Thiên, vừa vội vừa giận tức giận quát:

    - Phạm Song, nếu môn hạ đệ tử của ngươi còn dám bất kính với Đại La Thiên Tôn thì đừng trách ta không nói tình cảm!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân thấy biểu tình sốt ruột tức giận của thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải, nhớ lại tình cảnh quái dị lúc trước thái thượng trưởng lão của Diệt Tinh Môn, Hoắc Cương liều lĩnh 'che chở' Long Kình Thiên.

    Long Kình Thiên mở miệng hỏi:

    - Trưởng lão của Vạn Cổ giáo?

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải tim thít chặt, run giọng nói:

    - Vâng thưa Đại La Thiên Tôn, ta là trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải!

    Long Kình Thiên nhìn nhìn vẻ mặt khẩn trương, hoảng sợ của thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải.

    Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:

    - Ngươi đứng dậy đi.

    Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải ngẩn ra, sắc mặt mừng rỡ, liên tục khấu tạ, thế này mới đứng lên, cung kính lùi sang bên, không dám lau máu trên trán.

    Long Kình Thiên nhìn lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân quỳ rạp, lại nhìn tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết vẫn đứng thẳng. Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết vẫn cười lạnh nhìn Long Kình Thiên, rõ ràng nàng vẫn chưa tin hắn chính là Đại La Thiên Tôn.

    Cũng không trách tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết không tin tưởng, dù sao người mây chục năm trước không phải là Kim Tiên nữa là, vài chục sau đột nhiên biến thành Thiên Tôn, mặc cho ai đều khó mà tin được.

    Long Kình Thiên mở miệng nói:

    - Phạm Song!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân run giọng đáp:

    - Có!

    Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh lùng nói:

    - Ta nghĩ tình ngươi không biết thân phận của ta, không giết các ngươi, mang theo người Cửu Băng Cung của ngươi cút đi!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân liên tục dập đầu:

    - Vâng, vâng tạ Đại La Thiên Tôn, tạ Đại La Thiên Tôn!

    Thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão cũng liên tục dập đầu.

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân thấy thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải khẳng định đối phương là Đại La Thiên Tôn, lại nhớ tới lúc trước thái thượng trưởng lão của Diệt Tinh Môn, Hoắc Cương liều chết 'che chở' Long Kình Thiên, nghi ngờ trong lòng biến mất.

    Nhưng tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết lạnh lùng cười:

    - Không giết chúng ta? Làm cho chúng ta cút đi? Ta thấy ngươi rõ ràng là miệng cọp gan thỏ, sợ ra tay sau thì lộ thực lực cho nên mới khiến chúng ta đi?

    Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết mới dứt lời, bỗng từ người Long Kình Thiên phát ra khí thế như nước lũ kinh thiên động địa. Trời cao nháy mắt phong vân biến sắc, lôi minh điện thiểm, uy nhiếp khủng bố bao phủ phạm vi vạn ức dặm, linh hồn mọi người bị bị một tòa hỗn độn cự sơn ngăn chận, run lẩy bẩy.

    Mới nãy tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết còn đứng vững giờ xụi lơ, dưới thân ẩm ướt. Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải mới đứng dậy cũng té xuống đất, vô cùng hoảng sợ.

    - Đại La Thiên Tôn tha mạng, Đại La Thiên Tôn tha mạng!

    Một chút nghi hoặc đọng lại trong lòng lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân đã biến mất, hoảng sợ cầu xin tha thứ, sợ tới mức toàn thân giống giật kinh phong run bần bật.

    Đám gia chủ, thái thượng trưởng lão thì sợ đến líu lưỡi.

    Khắp nơi là tiếng xin tha.

    Long Kình Thiên lạnh nhạt nhìn tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết mềm oặt, thân dưới ướt đẫm, lại nhìn đám người lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung liên tục hoảng sợ cầu xin tha thứ.

    Long Kình Thiên nói:

    - Các ngươi cút đi!

    Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân nghe vậy như sống sót sau tai nạn bàn, cùng đám người liên tục khấu tạ không thôi:

    - Vâng vâng vâng, khấu tạ Đại La Thiên Tôn, khấu tạ Đại La Thiên Tôn!

    Cuối cùng đám người lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân hốt hoảng bỏ chạy.

    Long Kình Thiên thấy lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung biến mất không còn bóng dáng. Xích sơn sơn mạch có mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, tâm tình của Long Kình Thiên khá tốt, nếu không thì lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung đã bỏ mạng tại đây rồi. Lấy thực lực Thiên Tôn hiện tại của Long Kình Thiên, một chưởng có thể diệt sạch toàn bộ Cửu Băng Cung ngoài ức vạn dặm!

    Đợi lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung biến mất không còn bóng dáng, Long Kình Thiên quay đầu, thấy đám người thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn vẫn đang run rẩy quỳ rạp.

    Long Kình Thiên buồn cười nói:

    - Các ngươi cũng đứng lên đi.

    Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn hoảng hốt nói:

    - Vâng, vâng thưa Đại La Thiên Tôn!

    Hiện tại thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn đã sửa xưng hô chủ nhân, gọi Long Kình Thiên là Đại La Thiên Tôn. Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn đã biết Long Kình Thiên là Đại La Thiên Tôn thì ai dám gọi hắn là chủ nhân?

    Tay Long Kình Thiên lóe tia sáng, vung hai tay lên, trước mặt mỗi người thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn có một bình ngọc.

    Long Kình Thiên nói:

    - Bên trong bình ngọc là ta luyện chế một ít đan dược. Về sau các ngươi hãy chăm chỉ tu luyện. Khương Hải, sau này ngươi là môn chủ của Thiên Sư môn, cai quản Thiên Sư môn, nếu gặp khó khăn gì thì có thể đi Thái Cổ Thiên Đình gặp nhóm đại đệ tử Ngao Nhất của ta.
     
    motminhmai and inthenight like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.