Đặc Thù Không Gian Tác giả: Xích Tuyết -- o -- Quyển 2 Chương 2: cảnh hoa ước kiến. Converter : Tiểu Kim Dịch Giả: Tiểu Kim Biên Tập: Tiểu Kim Nguồn: 4vn.eu Mời đọc - Còn nữa, chuyện ma quỷ ở hồ Linh Trạch cậu không phải nhúng tay vào, thông linh Mã gia muốn xử lý chuyện này. - Vậy là không lấy được tiền? Long Vũ nhíu mày hỏi. - Tiền à, Mã Ngọc đã nói là nữ quỷ ở hồ Linh Trạch có địa vị rất cao, có khả năng có quan hệ với Ám Hắc tu chân, chuyện này đã vượt qua phạm vi năng lực của cậu. Tuyết Cơ tối qua vừa nhận được thông tri của Mã Ngọc, hy vọng Tuyết Cơ cùng Long Vũ cẩn thận một chút. Lúc xế chiều, LONG VŨ nhận được điện thoại của nữ cảnh sát Hàn Duyệt. Nàng muốn gặp hắn ở quán cà phê gần trường có chuyện trọng yếu muốn nói. Long Vũ đoán Hàn Duyệt tìm mình về chuyện ma quái ở hồ Linh Trạch. Hắn muốn từ chối, nhưng Hàn Duyệt lại không cho hắn cơ hội từ chối vừa nói xong đã cúp máy. Từ khi Tuyết Cơ nói cho Long Vũ biết là không cần phải tham gia vào sự kiện ma quái ở hồ Linh Trạch thì hắn đã quyết định sẽ bỏ qua. Nhưng hôm nay Hàn Duyệt lại chủ động liên hệ với hắn, vì phải thể hiện hắn là người lịch sự cho nên đã hẹn uống cà phê với Hàn Duyệt. Nói tới quán cà phê này thì cả đại học Thiên Hải không ai xa lạ, bởi vì nơi này là nơi khá tốt để các sinh viên trong trường chém gió với nhau. Sau tám giờ tối thì nơi này chủ yếu là sinh viên của đại học Thiên Hải. Long Vũ đã từng nghe Đại Ngưu kể về quán cà phê này nhưng mà chưa đến đây lần nào cả. Ai bảo hắn là một tên rất thuần khiết, đến cả tay của con gái cũng chưa được cầm một lần. Đương nhiên là không tính đến chuyện sờ ngực của Mã Hiểu Mai vì đó là có nguyên nhân, mặc dù là ôm trọn lấy bộ ngực của Mã Hiểu Mai nhưng hắn không kịp hưởng thụ. Long Vũ đẩy cửa đi vào, đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy không phải một đôi thì là một cặp, mà mỹ nữ cũng không ít. - Bên này! Ngay lúc này thì Long Vũ nghe được thanh âm của Hàn Duyệt. Long Vũ quay đầu lại thì thấy Hàn Duyệt đang ngồi cách cửa sổ không xa, lúc này đang vẫy tay với hắn. Sau khi đi tới thì Long Vũ thấp giọng nói thầm: - Củ cải tốt lúc nào cũng bị heo vây quanh… Hàn Duyệt nghe vậy thì ý cười hiện lên hai bên má. Nàng nhìn Long Vũ một cách hứng thú: - Không nghĩ là tiểu thiên sư của chúng ta cũng ghen tị với người khác a. Thế nào, có muốn tìm bạn gái thì pm chị đây, chị giới thiệu cho vài em. Nếu cậu làm tốt chuyện hồ Linh Trạch thì bà chị này sẵn sàng giới thiệu vài cô xinh xinh trong đội cảnh sát cho cậu, đảm bảo hàng ngon… Mà thôi, quay lại chuyện ma quái ở hồ Linh Trạch, theo như những gì mà tôi điều tra đc thì mười năm trước có một cô gái tên là Lưu Phỉ Phỉ chết ở đó. Hơn nữa, tôi còn biết được một vài sự tình về ma quỷ, nghe nói, người sau khi chết có thể biến thành quỷ là do oán niệm trước khi chết. Loại ác linh như Lưu Phỉ Phỉ trước khi chết đã gặp phải thống khổ cực lớn cho nên mới biến thành ác linh. Để đối phó với ác linh này thì phải bắt đầu từ nguyên nhân cái chết của cô ấy, đáng tiếc, việc điều tra không được thuận lợi, lãnh đạo không muốn tôi đi điều tra vụ án này. Theo như tư liệu mà Hàn Duyệt thu được thì năm đó, Lưu Phỉ Phỉ không phải tự sát, mà là bị giết, bởi vì có liên quan đến một vị lãnh đạo ở thành phố Thiên Hải cho nên công việc điều tra mới gặp trở ngại. Chẳng những khiến nàng ngừng điều tra mà hồ sơ vụ án năm đó cũng không còn, theo như mấy người ở đó kể lại thì hình như là bị mất trộm. Hàn Duyệt không hề tin bọn họ. Nếu phán đoán của nàng là đúng thì Lưu Phỉ Phỉ chính là bồ nhí của một lãnh đạo nào đó. Càng như thế, Hàn Duyệt càng cảm thấy có vấn đề. Vụ án hồ Linh Trạch là vụ đầu tiên mà Hàn Duyệt nhận sau khi gia nhập đội cảnh sát cho nên nàng không muốn bỏ dở, cho dù cục cảnh sát hạ lệnh khiến nàng không thể điều tra thì nàng cũng không buông tay. Hôm nay, nàng hẹn Long Vũ ra đây chủ yếu là hy vọng có thể mượn tên thiên sư này để tìm ra chân tướng của sự việc. Long Vũ nghe Hàn Duyệt nói về nguồn gốc của quỷ cho mình thì cảm thấy hứng thú. Hắn bật cười, ngay cả nữ cảnh sát cũng biến thành thần côn mất rồi, nhưng nói đi thì nói lại, những điều mà Hàn Duyệt nói đều tồn tại. Nhưng bây giờ Long Vũ lại không có hứng nhúng tay vào chuyện này. Chuyện này liên can đến Ám hắc tu chân, người bình thường không thể đối phó được. - Hàn cảnh quan, tôi muốn nói vài câu! Từ khi gặp nhau, Long Vũ còn chưa có mở miệng nói một câu nào. Hàn Duyệt thì như ăn được Viagra, hưng phấn nói một mình mà không chán. - Chuyện gì? - Là vậy, vụ án hồ Linh Trạch tôi không muốn tham gia vào nữa. Long Vũ nói. - Vậy là có ý gì? Hàn Duyệt nhíu mày: - Tại sao cậu lại làm vậy? Sao lại bỏ dở giữa chừng? - Long Vũ nghiêm mặt nói: - Hàn cảnh quan, thực không dám giấu, chuyện hồ Linh Trạch quá phức tạp, tuyệt không phải người như chúng ta có thể xem vào, cho nên tôi cũng đề nghị cô nên bỏ đi, nếu không tính mạng sẽ nguy hiểm đấy. - Ý của cậu là cậu cũng không có năng lực tham gia vào chuyện này? Cậu chắc chắn cậu sẽ mặc kệ? Hàn Duyệt bất mãn nói. - Đúng vậy! Long Vũ trả lời một cách kiên quyết. - Hừ, sớm đã biết cậu chỉ là một tên thần côn chuyên lừa đảo. Hàn Duyệt tìm được đáp án liền xoay người bỏ đi. - Con bà nó, năm nay chỉ cần nói thật liền bị người khác khinh bỉ. Đồng chí cảnh sát, cô tự thu xếp đi vậy. Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đường, thoáng cái đã nửa tháng trôi qua. Trong thời gian này, ngoại trừ học tập thì thời gian của Long Vũ chủ yếu là để tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài. Trải qua bao nhiêu cố gắng thì động tác thứ sáu của bộ hỗn độn xà đã đạt tiêu chuẩn, hiện hắn đang rèn luyện động tác thứ bảy. Cũng giống với động tác thứ sáu, động tác thứ bảy cũng có một bộ pháp môn thổ nạp. tuy không giống bộ thứ sáu là kinh mạch nghịch lưu nhưng cũng phải chịu khổ sở ngang hàng. Mỗi lần tập động tác kia thì đan điền lại bị đau đớn mãnh liệt. La Lâm càng ngày càng có thiên phú làm cô giáo, mỗi khi Long Vũ vì đau đớn mà lười biếng thì nàng liền phê bình giáo dục, lải nhải bên tai Long Vũ khiến hắn không thể không tập luyện. Long Vũ chỉ biết nghe lời La Lâm, nếu người khác không biết thì còn nghĩ rằng La Lâm mới là chủ, còn Long Vũ là nô bộc. Cũng may, Long Vũ biết La Lâm làm thế là tốt cho hắn nên cũng không so đo, cắn răng kiên trì. Với tiến độ hiện tại thì muốn hoàn thành triệt để động tác thứ bay của hỗn độn xà thì hắn còn cần một ít thời gian. Buổi sáng, lúc soi gương, Long Vũ phát hiện hình xăm con rắn trên trán đã nhạt đi rất nhiều, nếu không chú ý kỹ càng thì khó có thể thấy đc. Ủng hộ BLH chỉ với 1 click và 5s!
Đặc Thù Không Gian Tác giả: Xích Tuyết -- o -- Quyển 2 Chương 3: Kiến hút máu đến từ Huyền Cảnh Converter : Tiểu Kim Dịch Giả: cuongle Biên Tập: cuongle Nguồn: 4vn.eu Mời đọc Điều này cũng có một ý nghĩa, rằng không bao lâu nữa Hỗn Độn Xà sẽ đại thành. Hoàn thành Hỗn Độn Xà tuy rằng không thể hoàn toàn cải thiện được thể chất của hắn, nhưng ít ra so với trước kia tốt hơn nhiều, đã có tiến bộ, có hy vọng. Trong thời gian này, La Lâm ngoại trừ giám sát Long Vũ những lúc tu luyện, toàn bộ thời gian còn lại đều sử dụng để phân tích không gian pháp trận cùng với không gian tọa độ trong Phượng Hoàng lệnh. Bởi vì nguồn năng lượng không đủ, nên bộ phận hệ thống công năng của La Lâm vẫn không có biến chuyển. Cho nên trong quá trình tính toán, phân tích, xuất hiện nhiều tình huống phát sinh nhỏ. Tình huống lúc này của tọa độ không gian, La Lâm vẫn chưa hoàn thành việc tính toán. Nói cách khác, Long Vũ tạm thời không có cách nào tiến vào Huyền Cảnh tu luyện. ………………………………. Ngoài cửa sổ đầy sao, trăng sáng vằng vặc. Vầng trăng chiếu những ánh sáng trong trẻo, lành lạnh. Cửa sổ được mở ra, ánh trăng chiếu lên trên người Long Vũ đang ngủ. Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng ngáy nhẹ của Long Vũ. Đồng hồ trên cổ tay cũng không có gỡ xuống, màn hình điện tử lấp lóe liên tục, tựa hồ như La Lâm đang liên tục làm việc. Đột nhiên, trong loa đồng hồ phát ra tiếng còi báo động, lập tức làm cho Long Vũ tỉnh lại: - Chủ nhân, mau tỉnh lại… Tôi kiểm tra đo lường phát hiện ra hơi thở tới từ Huyền Cảnh. Sau khi Long Vũ tỉnh giấc, dụi dụi đôi mắt, lập tức hỏi: - Ở đâu? Tại hồ Linh Trạch à? Cùng với câu hỏi của Long Vũ, La Lâm đã đo lường tính toán chính xác lộ tuyến của hướng dẫn điện tử: - Theo hướng dẫn điện tử… Đúng là tại hồ Linh Trạch. Cậu đem tôi đến đó, Nếu tôi có thể thu thập được thông tin từ thông đạo đó, sau đó tôi có thể sử dụng Phượng Hoàng lệnh mở ra được một thông đạo tới Huyền Cảnh tại hồ Linh Trạch. Căn cứ vào phân tích sơ bộ của La Lâm, Huyền Cảnh cùng với thế giới thực là hai không gian tồn tại đối xứng. Trận pháp không gian trong Phượng Hoàng lệnh chính là chìa khóa để qua lại giữa hai không gian. Đây là một việc làm cần phải có độ chính xác cao về kỹ thuật, nếu không sẽ bị tiến vào không gian khác. Cho nên, việc thu thập tin tức thông đạo đến Huyền Cảnh từ hồ Linh Trạch là một việc làm vô cùng trọng yếu. Nghe La Lâm nói như thế, Long Vũ lập tức vội vàng mặc quần áo chạy đến hồ Linh Trạch. Tiến vào Huyền Cảnh tu luyện chính là tâm nguyện lớn nhất của hắn. Nửa đêm, trong lúc mọi người đang ngủ say, cả khuôn viên trường dường như không có một chút âm thanh nào. Long Vũ chạy như bay, thẳng tiến đến hồ Linh Trạch. Từ xa nhìn lại, cả hồ Linh Trạch có mộtmàn sương mù bao phủ, mơ hồ nhìn không rõ. Những cây cối xung quanh, dường như cũng biến mất. Long Vũ theo bản năng sững sờ dừng lại. Hắn đang do dự, tự mình phải đi qua sao? Một cỗ cảm giác xấu dâng lên, trong tâm có một chút sợ hãi. - Chủ nhân. Gần thêm một chút… La Lâm nói: - Bởi vì có vấn đề về năng lượng. Tôi cần phải có khoảng cách tốt nhất mới có thể thu thập được tin tức. - Để có thể đến được Huyền Cảnh, có thể trở nên mạnh mẽ, bất cứ giá nào ta cũng phải… Long Vũ lẩm bẩm, cả gan đi lên phía trước vài bước. Lúc này, hắn chỉ cách hồ Linh Trạch còn khoảng hai thước. - Bắt đầu thu thập cửa không gian… Thu thập tin tức bắt đầu…. Âm thanh La Lâm truyền đến. Tâm tình Long Vũ có một chút khẩn trương, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm một động khẩu màu đen đang lớn dần trên mắt hồ. Nhưng mà lúc này trong động khẩu không hề xuất hiện một lực hút nào, chỉ lộ ra một hơi thở âm trầm, tà ác. Một lát sau, một trận nước sơn đen như mực xuất hiện, những hơi thở kia từ những vật màu đen trong động khẩu phiêu tán ra ngoài. Chốc lát bao trùm xung quanh hồ Linh Trạch. Long Vũ âm thầm nhíu mày, tại chỗ đó xuất hiện một mùi tanh hôi rất khó ngửi. Đây là một mùi tanh tưởi cho đến bây giờ cũng chưa được ngửi qua. Hơn nữa, mùi tanh tưởi này còn kèm theo cả hơi thở của sinh vật. Trong lòng Long Vũ xuất hiện điềm xấu cùng sự sợ hãi càng ngày càng lớn. - Chủ nhân, cẩn thận, có tin tực của sinh vật sống… La Lâm lên tiếng nhắc nhở. Long Vũ theo bản năng xuất ra trường kiếm trong tay, bấm lên kiếm quyết, sắc mặt ngưng trọng nhìn động khẩu tối đen kia, hi vọng trong đó đừng xuất hiện một thứ gì cả. Đáng tiếc, trời thường không thỏa lòng người. Đúng lúc này, một hồi âm thanh tất tất tác tác vang lên. Sau đó, từ trong động khẩu chui ra một đàn sinh vật màu máu lớn nhỏ. Liếc mắt nhìn qua, sinh vật kia có một chút giống với loài kiến, nhưng so với loài kiến lớn hơn nhiều, diện mạo cũng dũng mãnh, nhất là trước miệng còn mang thép gai, làm cho người nhìn tim đập càng nhanh. Sau lưng chúng còn có đôi cánh màu máu. - Là ký sinh hút máu. La Lâm từ hơi thở của sinh vật kia thu thập được tin tức, biết được tình huống của chúng: - Ký sinh trùng Huyền Cảnh. Chúng có thể tiến vào trong cơ thể con người, hút tủy não, đêm con người hoàn toàn khống chế. Hơn nữa chúng còn hấp thu cả tri thức của người đó để sử dụng… Chủ nhân, bằng mọi giá cậu phải ngăn cản bọn chúng rời khỏi hồ Linh Trạch… Nếu không, sẽ có rất nhiều người bị tai ương. - Cậu yên tâm, kiến hút máu ký sinh đối với người tu đạo như cậu không thể so sánh bằng. Bởi vì công kích của chúng rất yếu… - Nghe thấy thế, Long Vũ cuối cùng cũng thở phào một hơi. May mà công kích của chúng không lớn, nếu không hắn thực không biết ứng phó ra sao. - Chủ nhân, giết hết bọn chúng. Nếu chúng có số lượng đông, thì một mình cậu cũng không thể đối phó với chúng được. La Lâm nhắc nhở. - Được, giết, giết! Long Vũ mạnh miệng, nhưng trong lòng lại không có nửa điểm muốn như thế. Hít sâu một hơi, Long Vũ giơ lên kiếm quyết, hướng về phía một con kiến hút máu đâm tới: - Tru tà …! Theo một tiếng quát nhé, một đạo kiếm quang màu cam bắn ra, ở giữa không trung hóa thành một bàn tay ngũ trảo Kim Long, giương nanh múa vuốt hướng tới con kiến. - Oanh long…! Theo một tiếng điệt bạo, Kim Long cắn nuốt con kiến hút máu, hóa thành một đạo khói đen tan theo gió, lúc này thân hình con Kim Long cũng nhỏ đi một chút. Không còn biện pháp nào, ai kêu đạo lực của Long Vũ lại nhỏ bé như thế. Dù nói như thế nào, thì công kích vừa rồi của hắn hoàn toàn có hiệu quả, trong tâm của hắn cũng ổn định một chút. Sau đó, hắn tiếp tục khởi động kiếm quyết, chỉ huy Kim Long công kích kiến hút máu. Sau khi tiêu diệt được con kiến thứ sáu, Kim Long hoàn toàn tan thành mây khói. Lúc này, kiến hút máu nhận ra được uy hiếp từ phía Long Vũ, phát ra những tiếng kêu lạ, dường như là muốn phản công lại Long Vũ. Nháy mắt, bảy tám con kiến hút máu trừng đôi mắt nhìn Long Vũ, khởi động đôi cánh bay tới gần Long Vũ. Được nửa đường, chúng không ngừng đóng mở miệng, trên khóe miệng liên tục lóe ra ánh sáng màu hồng chói lọi, trông rất đáng sợ.
Đặc Thù Không Gian Tác giả: Xích Tuyết -- o -- Quyển 2 Chương 4: Khuếch đại đạo lực Converter : Tiểu Kim Dịch Giả: cuongle Biên Tập: cuongle Nguồn: 4vn.eu Mời đọc - Chủ nhân, đừng lo lắng, cậu có thể làm được… La Lâm lập tức trấn an Long Vũ. Long Vũ một tay cầm kiếm, một tay bấm lên kiếm quyết, kích thích đạo lực trong cơ thể, tiếp tục phóng ra Kim Long đối kháng với kiến hút máu. Kiến hút máu ký sinh tại Huyền Cảnh thuộc loại sinh vật cấp thấp nhất. Năng lực duy nhất của chúng chính là ký sinh, còn năng lực công kích yếu vô cùng. Mặc dù có bảy tám con kiến đồng thời công kích Long Vũ, nhưng vẫn bị Kim Long đánh chặn lại. Chỉ nháy mắt, Long Vũ cũng đã chỉ huy Kim Long cắn nuốt hai con kiến hút máu. Những con còn lại dường như nhận ra sự nguy hiểm, vội vàng ngừng công kích Long Vũ, đồng thời lùi lại. Long Vũ tất nhiên không muốn buông tha cho chúng, vội vàng khống chế Kim Long truy kích, đem hai con kiến rớt tại phía sau cắn nuốt. Nhưng bỗng nhiên xuất hiện sự tình quỷ dị, những con kiến hút máu này cùng với những con mới từ hắc động xông ra, tự nhiên cắn nuốt lẫn nhau. Trong khi hắn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, La Lâm giải thích: - Bọn chúng cắn nuốt lẫn nhau để tự phát triển mình, đề cao lực công kích của bản thân. Nghe được giải thích của La Lâm, Long Vũ nhìn nhìn kỹ. Ai ya, sự việc thật đúng như thế, chỉ trong chốc lát, lúc đầu có sáu con kiến bây giờ chỉ còn có ba con. Nhưng mà hiện giờ chúng lớn hơn những con lúc đầu gấp đôi. Long Vũ sững sờ, chuyện này biết phải làm sao đây. Tru Tà Kim Long tuy rằng lợi hại, nhưng với đạo lực hiện tại của Long Vũ, cũng chỉ có thể thi triển tối đa ba lần trong ngày. Hiện giờ hắn đã thi triển hai lần, chỉ còn có một lần cơ hội. Nhưng hắn không chắc chắn một lần này có thể tiêu diệt được toàn bộ kiến hút máu. Long Vũ dường như lâm vào khủng hoảng. - Chủ nhân, tôi có một biện pháp… Cậu đem Hỏa Hệ dị năng cùng với đạo lực dung hợp với nhau… Làm như thế, uy lực của Tru Tà Kim Long sẽ mạnh hơn một chút. Mặt khác, tôi sẽ dùng khuếch đại đạo lực làm cho đạo lực cùng Hỏa Hệ dị năng của cậu được tăng lên. Lúc đó uy lực của Tru Tà Kim Long sẽ cường đại hơn, đủ để đối phó với nguy cơ trước mắt. Lời nói của La Lâm giống như đưa cho Long Vũ một liều thuốc an thần. Khuếch đại đạo lực chính là phát minh vĩ đại của thời đại kỷ nguyên vũ trụ. Nó chính là phương pháp kết hợp giữa tu luyện thời kỳ viễn cổ với kỹ thuật khoa học đương đại. Nhưng mà khuếch đại đạo lực làm cho thương tổn thân thể con người khá lớn. Hơn nữa, khuếch đại đạo lực càng lớn thì thương tổn càng lớn. Nói đơn giản, tu vi hiện tại của Long Vũ là màu cam, nói cách khác thân thể chỉ thừa nhận được đạo lực cảnh giới màu cam. Sau khi đạo lực được khuếch đại lên, thân thể của hắn tự nhiên cũng phải chịu áp lực lớn. Thực tế, trước đây La Lâm đã một lần thi triển khuếch đại đạo lực một lần trên người Long Vũ. Lần trước, lúc hắn cùng với Hàn Duyệt đêm khuya gặp quỷ, một đòn kia là do La Lâm sử dụng khuếch đại đạo lực mà thành công. Nếu không, lần đó Long Vũ cũng không thể thắng được. - La Lâm, bắt đầu đi… Long Vũ hít sau một hơi, đã chuẩn bị sẵn sàng. La Lâm được chủ nhân ra lệnh, lập tức sử dụng khuếch đại đạo lực. Một đạo ánh sáng trắng từ trên đồng hồ bắn ra, lập tức tiến nhập trong cơ thể của Long Vũ. Trong tíc tắc, toàn thân Long Vũ có cảm giác tràn ngập lực lượng. Nhất là đan điền, giống như là muốn nổ tung. Hắn không dám một chút do dự, vội vàng đem đạo lực cùng Hỏa Hệ dị năng giả dung hợp với nhau, bấm lên kiếm quyết, đả xuất Tru Tà, phóng ra Tru Tà Kim Long. Lập tức, một con rồng ngũ trảo màu vàng thân to bằng thùng nước xuất hiện ở hồ Linh Trạch, rất uy phong. Nếu lúc này có đệ tử Huyền Môn ở đây, nhất định sẽ được mở rộng tầm mắt. Trên lý thuyết, đạo pháp Huyền Môn cùng với dị năng là tương khắc. Đạo pháp Huyền Môn chính là luyện khí, lấy linh khí trời đất luyện chế tạo thành đạo lực. Mà dị năng là từ trong cơ thể con người kích thích nó. Hai thứ này là hoàn toàn đối lập với nhau. Đây chính là nguyên nhân mà đứa con do sự kết hợp giữa đệ tử Huyền Môn cùng cường nhân dị năng là một phế vật. Mọi vật đều có tệ, có lợi. Long Vũ tuy rằng thể chất từ lúc sinh ra đã rất kém cỏi. Nhưng do nguyên nhân từ cha mẹ hắn, hắn có thể đem dị năng của cơ thể cùng đạo pháp kết hợp với nhau. Đây chỉ là vô cùng may mắn trong bất hạnh. Trong thiên hạ cũng chỉ có duy nhất mình hắn. Cũng có thể nói đây là hảo sự. Nếu chỉ tu luyện theo một đường, ngược lại lại trở thành vô cùng tầm thường. Cho đến bây giờ, chưa có nghe nói qua người dị năng tu luyện đạo pháp. Hai thứ này không thể tồn tại đồng thời được. Ngược lại chỉ có thể là một kẻ vô tích sự.( Cái đoạn này luyên thuyên quá ) Tình huống Long Vũ là đặc thù, nhưng hắn không có con đường nào khác. Tuy hắn cũng vô cùng gian nan, nhưng cũng trở nên vô ích. Nhưng khi La Lâm xuất hiện, tương lai con đường tu đạo của Long Vũ có rất nhiều cơ hội. Rốt cuộc là như thế nào, còn phải chờ xem Long Vũ có thể thay đổi được tình hình hay không. Ngũ Trảo Hỏa Long từng hồi gầm lên dữ tợn, xuyên qua đàn kiến không ngừng cắn nuốt những sinh vật hèn mọn này. Nhưng trước mắt thế cục cũng không có gì lạc quan, kiến hút máu cũng không bởi vì có Hỏa Long cắn nuốt mà giảm bớt. Ngược lại, chúng còn không ngừng chui ra từ cửa động, số lượng không ngừng gia tăng. Trong lòng Long Vũ có một chút lo lắng, nếu cứ dây dưa như vậy, Ngũ Trảo Hỏa Long sẽ không duy trì được bao lâu. Theo suy đoán của hắn, đến lúc này Tru Tà Kim Long mới chỉ có thể tiêu diệt được khoảng một trăm con kiến xung quanh. Nhưng nhìn tình hình trước mắt, chúng vẫn còn liên tục chui ra rất nhiều. Long Vũ cảm thấy có chút khó chịu. Hắn rõ ràng La Lâm Lại tiếp tục đêm hỏa hệ dị năng trong cơ thể khuếch đại. Hỏa Long quấn quanh trường kiếm trong tay, cùng nhau chém giết kiến hút máu. Lúc này La Lâm đã hoàn thành xong hai lần khuếch đại đạo lực, nguồn năng lượng đã không đủ, chỉ đủ chống đỡ thu thập tin tức. Nếu chiến đấu tiếp tục, nàng sẽ không còn có thể giúp đỡ được chút gì nữa. Tất cả đều phải do Long Vũ tự thân vận động. - Bụp. Sau khi cắn nuốt hơn một trăm hai mươi con kiến, năng lượng Tru Tà Kim Long tiêu hao hết, một lần nữa biến mất. Mà đạo lực trong cơ thể Long Vũ cũng không đủ để hắn phóng ra Tru Tà Kim Long nữa. Đồng thời, hỏa hệ dị năng trong cơ thể cũng dần dần cạn kiệt. Cho dù là La Lâm có đầy đủ nguồn năng lượng để khuếch đại cũng chẳng thấm vào đâu. Lúc này, Long Vũ đã lâm vào tình trạng nguy cơ trầm trọng. Xung quanh hắn, có chừng hơn năm mươi con kiến hút máu còn đang sống. Hơn nữa, chúng lại một lần nữa cắn nuốt nhau để phát triển. - Không từ bỏ, không buông xuôi… Bị lũ kiến bao vây, Long Vũ cũng không có một chút tuyệt vọng. Những ngày gian nan nhất trong cuộc đời của hắn cũng đã trải qua, lúc này đây không phải là khó khăn nhất. Hắn tuyệt đối sẽ không bị khó khăn trước mắt mà nản chí. Cho dù lúc này hắn có bị lũ kiến đó làm thịt, hắn cũng phải chiến đấu cho đến phút cuối cùng, tuyệt đối không một chút tiếc nuối.
Đặc Thù Không Gian Tác giả: Xích Tuyết -- o -- Quyển 2 Chương 5: Ác nghiệt sót lại Converter : Tiểu Kim Dịch Giả: cuongle Biên Tập: cuongle Nguồn: 4vn.eu Mời đọc La Lâm hiện tại cũng rất gấp gáp, nhưng do năng lượng không đủ, nàng chỉ có thể làm được đến như vậy. Sự việc ngày hôm nay trở thành thế này cũng là do nàng. Nếu không phải nàng kêu Long Vũ đến đây, hiện tại hắn cũng không ở trong tình cảnh như thế. Đương nhiên điều này cũng không thể trách móc La Lâm, dù sao nàng cũng chỉ là một bộ máy. Tuy rằng nàng đến thừ thời đại kỷ nguyên vũ trụ, có năng lực rất lớn. Nhưng dù sao nàng cũng là do con người tạo ra, chỉ là một loại máy móc hiện đại mà thôi. Hơn nữa, trong lúc xuyên qua không gian thời gian, bộ phận hệ thống công năng của nàng bị hao tổn lớn. Cho đến lúc này, vì nguồn năng lượng không đủ nên nhiều bộ phận công năng cũng chưa được hoàn thiện. Dưới tình huống như thế, nàng không thể tính toán chính xác được mối nguy hiểm đối với chủ nhân. Vì vậy tạo thành cục diện như bây giờ. ……………………………. …………………………….. - Đồ lưu manh, tôi tới cứu anh đây… Trong lúc ngàn cân treo sợi tọc, bỗng nhiên xuất hiện một âm thanh quen thuộc. Khỏi cần nói, từ xưng hô trên có thể đoán ra được, người tới chính là thông linh Mã gia – Mã Hiểu Mai. Cho đến bây giờ, cũng chỉ có Mã Hiểu Mai gọi hắn là lưu manh. Mã Hiểu Mai mặc chiến y Mã gia, trong tay cầm Hồng Tụ pháp kiếm vọt tới. Theo sau là cha của nàng – Mã Ngọc cũng cùng tới. Mã Ngọc là một cao thủ tụ linh. Nhìn thấy Long Vũ đang bị bao vây, hắn lập tức thi triển đạo gia cơ bản Chưởng Tâm Lôi công kích lũ kiến, tạo ra một đường máu, cứu nguy cho Long Vũ. - Đồ lưu manh, tránh sang một bên mà coi… Lũ kiến này giao cho Mã gia chúng ta đối phó. Mã Hiểu Mai hừ nhẹ một tiếng, nhìn Long Vũ lải nhải. Trong tay cầm Hồng Tụ pháp kiếm, phi thân đến bên cạnh cha mình kề vai chiến đấu. Hai người phối hợp với nhau hoàn hảo. Tại hiện trường, số lượng loài kiến cũng đã ít đi nên việc giải quyết cũng đơn giản. Sau khi xong việc, Mã Hiểu Mai từ trong túi áo lấy ra một viên đạn màu đen, sau đó liền ném nó vào trong cửa động đang không ngừng mở rộng. - Ầm ầm!! Sau một tiếng nổ lớn, cửa động bị vỡ tan, lập tức biến mất. Sau đó, những khí tức tà ác bảo phủ quanh hồ Linh Trạch cũng chầm chậm tan đi. Cùng lúc, những thi thể kiến hút máu cũng hóa thành từng làn khói đen biến mất. Ánh trăng sáng chiếu lấp lánh trên mặt hồ, cảnh tượng xinh đẹp đã trở lại. Nếu không phải chính mình trải qua trận đại chiến vừa rồi, không một ai có thể tin tưởng chỉ vài giây trước, cảnh tượng nơi này giống hệt như Tu La Địa Ngục. - Cháu không sao chứ. Mã Ngọc đi tới, hứng thú nhìn Long Vũ cười hỏi: - Một mình cháu làm thế nào có thể giết được nhiều kiến hút máu như thế? Truyền nhân của Tuyết Cơ thực không tầm thường… - Chú Mã, chú lầm rồi. Cháu không phải là truyền nhân của Tuyết Cơ, cũng không phải là đệ tử Huyền Môn. Tuyết Cơ là chị của cháu. Long Vũ đã từng gặp Mã Ngọc. Nhưng đối với lời nói của Mã Ngọc, hắn vẫn phải sửa lại cho đúng. - Ai da… Mã Ngọc lên tiếng, tiếp tục hỏi: - Cháu vẫn chưa trả lời câu hỏi của chú? - Chiến đấu hết sức. Long Vũ trả lời rất đơn giản, chỉ có bốn chữ. - Ra vẻ mình rất cao thâm, cũng chỉ là giả bộ. Bởi vì lần trước bị Long Vũ sờ mó bộ ngực, Mã Hiểu Mai vẫn rất thành kiến với hắn. Long Vũ liếc mắt một cái, không thèm tranh luận cùng với nàng. Dù sao, cha con Mã gia cũng đã tới cứu hắn trong lúc khẩn cấp. Tuy nhiên, trong lòng Long Vũ cũng có một chút căm tức. Hắn giận mã Hiểu Mai đã phá hủy cửa hắc động, sợ rằng La Lâm vẫn chưa hoàn thành thu thập tin tức. - Tại sao hai người lại đến đây? Sau một chút do dự, Long Vũ tò mò hỏi. - Rất đơn giản. Mã Hiểu Mai đắc ý nói: - Lúc ở Huyền Cảnh, ông nội ta sớm đoán sẽ có ngày hôm nay. Vì thế người đã cho ta một quả bom Linh Lực Không Gian, phá hủy cửa động. Từ nay về sau, lối đi tại hồ Linh Trạch này sẽ bị phá hủy hoàn toàn, sự kiện ma quái tại chỗ này cũng đã chấm dứt. Nếu nói đến bắt quỷ trừ yêu, đây chính là sở trường của Mã gia chúng ta. Bom Linh Lực Không Gian được Huyền Linh Thiên tại Huyền Cảnh chế tạo ra, chuyên dùng để phong bế cửa hắc động. Cho dù tại Huyền Cảnh hay là thế giới thật, công dụng của chúng đều giống nhau. Chỉ cần ném vào thông đạo tà ác, liền có thể phá hủy phong kín, chấm dứt tai họa sau này. - Ông cho cô bom Linh Lực Không Gian lúc nào thế? Tại sao tôi không hề biết? Long Vũ gãi gãi đầu, cẩn thận suy nghĩ từ lúc gặp Mã Chính Phong. Suốt đường đi, trong trí nhớ hắn không hề có cái gì gọi là bom Linh Lực Không Gian cả. - Sự tình của Mã gia chúng tôi, chẳng lẽ phải xin phép anh à? Tôi hỏi anh, hơn nửa đêm anh không đi ngủ lại mò ra đây làm gì? Mã Hiểu Mai nhíu mày nói: - Năng lực thấp kém, chớ có chạy lung tung. Nếu không lúc xuống âm phủ lại không biết mình chết như thế nào. Mã Hiểu Mai có cảnh giới màu xanh, cảnh giới của Long Vũ chỉ là màu cam, rõ ràng rất chênh lệch. Vì thế đối với lời châm chọc của Mã Hiểu Mai, Long Vũ không giải thích cũng không hề tức giận. Ngược lại, lời nói của Mã Hiểu Mai đối với hắn chính là động lực, một loại thúc giục. Long Vũ tin tưởng rằng, nếu mình cố gắng nỗ lực, nhất định sẽ đột phá. Cho dù nói như thế nào, sự tình ngày hôm nay, hắn cũng phải cám ơn hai cha con họ Mã. - Hai vị, đại ân một lời cảm tạ không hết. Ân tình ngày hôm nay, tôi xin ghi nhớ trong lòng. Nam tử hán đại trượng phu nên ân oán rõ ràng, như thế này mới tỏ ra hào hiệp. - Ha ha… Mã Ngọc dường như rất tán thưởng Long Vũ: - Mọi người đều là người đồng đạo, không cần phải nói cám ơn. Nếu đã không có việc gì, cửa hắc động cũng đã bị phong kín, chúng ta cũng nên chia tay tại đây. Hiểu Mai, chúng ta đi. Mã Ngọc rất muốn hỏi Long Vũ một số thứ, nhưng từ những câu trả lời của Long Vũ, hắn biết những lời nói đó căn bản không phải sự thật. Nhưng mà trên người Long Vũ có giữ một bí mật vô cùng huyền bí. Mã Ngọc biết Long Vũ chưa lâu. Nhưng từ những tin tức của con gái, hắn là một người có tu vi thấp kém nhưng không tầm thường. Đầu tiên, từ hồ Linh Trạch đi tới Huyền Cảnh, với năng lực hai người đã là một kỳ tích. Sau đó, an toàn quay trở lại thế giới thật cũng là một kỳ tích. Cuối cùng, sự tình hôm nay cũng làm cho Mã Ngọc sửng sốt. Lúc hắn vừa tới hồ Linh Trạch, xung quanh đã xuất hiện xác chết của hàng trăm con kiến hút máu. Tuy giết chết lũ kiến không tính là cái gì, nhưng đối với một người tu vi chỉ có cảnh giới màu cam, đây tuyệt đối là một kỳ tích rất lớn. Ngay lúc cha con họ Mã, Long Vũ lần lượt rời khỏi hồ Linh Trạch, trên mặt hồ đột nhiên xuất hiện một đạo huyết ảnh. Dưới ánh trăng, có thể nhìn thấy rõ, đây chính là một con kiến hút máu ký sinh còn sót lại.
Đặc Thù Không Gian Tác giả: Xích Tuyết -- o -- Quyển 2 Chương 6: Tâm tư của Mã gia Converter : Tiểu Kim Dịch Giả: cuongle Biên Tập: cuongle Nguồn: 4vn.eu Mời đọc - Xèo xèo. Sau vài tiếng kêu, thân hình con kiến kia lập tức thu nhỏ lại. Chỉ trong chốc lát, nó trở lại hình dạng lúc đầu. Kiến hút máu vung đôi cánh lên, lập tức biến mất trong bóng đêm. ………………………………………….. ………………………………………….. Sau khi quay về chỗ ở, Mã Ngọc cùng Mã Hiểu Mai cũng không nghỉ ngơi. Hai người nói chuyện xoay quanh vấn đề về Long Vũ. - Hiểu Mai… Trong thời gian con cùng với Long Vũ tại Huyền Cảnh, con cảm thấy cậu ấy thế nào? Mã Ngọc nghiêm túc hỏi. Nhắc đến Long Vũ, Mã Hiểu Mai liền phát hỏa: - Anh ta là một tên lưu manh, một kẻ háo sắc đáng chết… Con hận anh ta đến chết. Nhớ tới mấy lần bị hắn sờ soạng, trong lòng nàng càng giận sôi lên. Mã Ngọc nghe thấy như vậy, cười khanh khách, xem ra tên tiểu tử kia đắc tội với con gái mình cũng không ít. Vì bình thường, con gái sẽ không bao giờ tùy ý nhục mạ người khác. - Hiểu Mai, ý của cha là, con có cảm thấy được trên người Long Vũ có chỗ gì đặc biệt không? Con không nghĩ tại sao hắn lại có thể đem con từ Huyền Cảnh trở về à? Mã Ngọc nhíu mày hỏi. - Việc này… Thực ra cũng có một chút thần bí. Cha còn nhớ con đã từng nói, lúc ở Huyền Cảnh chúng con có gặp thiểm điện bạch lang? Với tu vi của con cũng không thể đấu lại bọn chúng, thế nhưng anh ta lại làm được. Lúc đó, con cũng đã hỏi hắn, thế nhưng hắn trả lời cho có, căn bản không có một chút giải thích. Về phần trở lại thế giới thật, con cũng không biết anh ta làm như thế nào. Lúc đó anh ta ôm lấy con, lập tức xuất hiện một lực hút lớn, sau đó bị hôn mê. Còn từ lúc tỉnh lại thì cha cũng đều đã biết. Mã Hiểu Mai vừa nhớ lại, vừa nói. Mã Ngọc nghe vậy, nhíu mày. Một lúc lâu sau, hắn nói: - Hiểu Mai, con hãy nghe lời cha. Nếu con muốn gặp lại ông nội con, nhất định phải luôn bên cạnh Long Vũ. Cha có một dự cảm, cậu ta còn có thể quay trở lại Huyền Cảnh. - Việc này sao có thể? Mã Hiểu Mai phản bác: - Ông nội từng nói, trừ khi có được năm mảnh Thiên Địa lệnh, nếu không bất luận kẻ nào đều khó có khả năng tùy ý qua lại Huyền Cảnh và thế giới thật. - Nói thì nói vậy, nhưng sự thật là Long Vũ có nhiều điểm thần kỳ. Con cũng đã tự mình trải qua… Nói tới đây, Mã Ngọc tiếp tục: - Lần trước lúc các con trở về, cha đã điều tra một chút. Long Vũ là sinh viên của đại học Thiên Hải. Sau này các con phải tiếp xúc với nhau nhiều hơn. ( Mang cá rán vào miệng mèo rồi ) - Con không muốn tiếp xúc với cái đồ lưu manh đó. Nhìn cái bộ dáng dâm tặc đó, con ngán đến tận cổ rồi. Mã Hiểu Mai chu cái miệng ra: - Cái bộ dạng đó, không biết tại sao lại có thể thi đậu vào đại học Thiên Hải… - Ha ha… Mã Ngọc cười dài, nói: - Long Vũ tuy rằng tướng mạo bình thường, nhưng mà cha nhìn cậu ta cũng vừa mắt, là một đứa trẻ tốt, là đối tượng kết giao tốt. Hiểu Mai, con hãy nghe lời cha, tiến vào Huyền Cảnh đối với thông linh Mã gia chúng ta rất trọng yếu. Về nguyên nhân, sau này cha sẽ nói cho con biết. Cho nên, chuyện này con phải thực coi trọng. Đừng để tâm, cũng đừng đùa giỡn tên thanh niên nóng nảy đó, làm hỏng mất đại sự. - Cha, con đã biết. Cha yên tâm đi, con sẽ lấy lợi ích của gia tộc làm trọng. Xem ra Mã Hiểu Mai là người có hiểu biết.( Xong, cá rán đã đồng ý vào miệng mèo ) ……………………………… ………………………………. Sau khi về đến nhà, Long Vũ vội vàng liên hệ với La Lâm, hỏi xem nàng thu thập tin tức thế nào. Hắn lo lắng bởi vì lúc cha con họ Mã xuất hiện, có thể ảnh hưởng đến việc thu thập tin tức. La Lâm trả lời để cho hắn một viên thuốc an thần: - Chủ nhân, cậu yên tâm, toàn bộ tin tức đều thu thập hoàn thành, hiện tại lúc này tôi đang tiến hành phân tích tính toán… Nếu không có chuyện gì phát sinh, từ nay về sau chúng ta có thể tự do đi tới Huyền Cảnh từ hồ Linh Trạch. Nhưng mà tôi có một đề nghị, trước tiên cậu phải học bơi. Long Vũ thấy thế, sắc mặt trở nên khó coi. Lần trước còn được áp mặt vào ngực Mã Hiểu Mai, lần sau hắn chỉ còn có một mình. Dừng lại một chút, Long Vũ hỏi: - Cô cần bao nhiêu thời gian? Long Vũ nằm mộng cũng mơ tới Huyền Cảnh tu luyện. Linh khí tại Huyền Cảnh dày hơn ở thế giới thực mấy chục lần, hơn nữa thời gian chênh lệch là mười ngày. Đối với Long Vũ, tu luyện tại đây có quả thực rất tuyệt vời. Mục tiêu hiện tại của Long Vũ là tại lần tụ hội Huyền Môn tiếp theo, hắn phải rửa được sỉ nhục trước kia. Về phần truy tìm tung tích của cha mẹ đã bị thất lạc nhiều năm, bây giờ hắn còn chưa có đủ năng lực. Long Thiên Trạch là Vương cấp hỏa hệ dị năng giả, năng lực chiến đấu tương đương với cảnh giới tụ linh Tuyết Cơ. Tu vi hiện tại của Long Vũ hiện giờ còn kém xa. Vì thế hắn biết rõ lúc này mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì… Dựa theo tiêu chuẩn phân chia của công hội dị năng, dị năng phân chia là sơ cấp dị năng, trung cấp dị năng, cao cấp dị năng. Trong đó sơ cấp dị năng phân chia theo tinh cấp, tổng cộng có bảy cấp. Người nhập môn là Nhất Tinh, người cấp cao nhất là Thất Tinh. Trung cấp dị năng chia làm ba cấp là Vương cấp, Đế cấp, Hoàng cấp. Còn cao cấp dị năng thì không rõ tư liệu. Nghe nói cấp bậc dị năng cao nhất trong công hội dị năng chính là đại sư Yến Nam Thiên, cũng chỉ mới tới Hoàng cấp. Hắn cố gắng tu luyện, nhưng dường như không thể nào đột phá. - Bây giờ còn chưa tính toán cụ thể, tôi sẽ cố gắng hoàn thành công việc… La Lâm có một chút không xác định nói. - Được rồi, tôi sẽ chờ đợi… Cuối cùng có có một chút hi vọng, trong lòng Long Vũ cũng yên tâm hơn nhiều. Nghe lời chủ nhân có phần u oán, La Lâm thực ra cũng rất bất đắc dĩ. Đối với một máy tính có yêu cầu cần phải cực kỳ chính xác, nếu nói ra một đáp án mơ hồ như thế, cũng chỉ là do bất đắc dĩ. Nguyên nhân hiện tại bộ phận công năng của nàng vẫn còn chưa được hoàn thiện. ……………………………….. ………………………………… Thời khóa biểu ngày hôm nay của Long Vũ đã kín cả ngày. Buổi sáng nay là môn pháp luật học. Sau khi đi vào khuôn viên trường, Long Vũ tán phét với Trương Đại Ngưu một chút, sau đó hai người chia tay đi tìm phòng học sáng nay. Trường học lớn, nhiều khi cũng thật vất vả. Sau khi Long Vũ tìm được phòng học, lúc này còn cách thời gian vào lớp là nửa tiếng nữa. Hắn giật mình, miệng há to, một phòng học rộng như thế mà lúc này sinh viên đã ngồi kín rồi. Nhìn nhìn xung quanh, gian phòng này có thể chứa được ít nhất là hai trăm người. Ngày trước, Long Vũ cũng từng ngồi học tại đây, miễn cưỡng lắm mới coi là tạm đủ. Nhưng ngày hôm nay, quân số ở đây rất đông, nhìn quanh một vòng dường như không có một chỗ trống nào. - Gặp quỷ? Long Vũ kêu nhẹ một tiếng, vội vàng dụi mắt, sự tình hôm nay thực sự quỷ dị. - Không phải gặp quỷ, mà là xuất hiện một giảng viên rất xinh đẹp và cute… Đột nhiên, một âm thanh quen thuộc truyền đến từ sau lưng. Long Vũ theo bản năng xoay người, phát hiện tên gia súc Trương Đại Ngưu vẻ mặt đáng khinh đang nhìn mình. - Đại Ngưu… Tại sao mày cũng ở đây? Một sinh viên tại học viện thể dục, lại xuất hiện ở đây. Thằng ranh này cũng thật là làm việc có chút không đàng hoàng.