Chương 20: Tô Phỉ Mời đọc Phùng Cương sửng sốt, ngay sau đó hỏi: “Chẳng lẽ ngươi cũng cùng hắn có thù oán?” Địch nhân của địch nhân tuy rằng chưa chắc là bằng hữu, nhưng lại có thể hợp tác với nhau. “Ta cùng hắn sao…… Không oán không thù, thậm chí liền ngay cả mặt cũng chưa từng gặp qua.” Nữu Khắc Tư khẽ cười nói. Phùng Cương nghe xong thì tức khắc có một loại cảm giác bị chơi, hắn giận dữ hét: “Vậy ngươi đến tột cùng là muốn làm cái gì?” “Ta muốn cùng ngươi hợp tác, ngươi giết người mà ngươi muốn giết, mà ta giết người ta muốn giết, chúng ta chính giữa cũng không có xung đột.” Nữu Khắc Tư nói. Phùng Cương sửng sốt, ngay sau đó liền nghĩ đến cái năng lực chạy trốn biến thái kia của Cổ Nguyệt, nếu như mà cùng nữ nhân này hợp tác mà nói thì có thể khiến cho Cổ Nguyệt lâm vào trong sương mù không chỗ trốn…… Tựa hồ là một cái biện pháp thực tốt. “Vậy ngươi đến tột cùng muốn giết là người nào?” Phùng Cương hỏi, tuy rằng hắn rất muốn lập tức đáp ứng, nhưng khi hắn nghĩ đến Trần Xuyên tại loại thời điểm sẽ làm như thế nào thì liền bình tĩnh lại. Nếu như nữ nhân này có thể vây khốn hắn, như vậy thì nàng muốn vây khốn Cổ Nguyệt hẳn là cũng không khó, nhưng mà nàng nếu như muốn cùng hắn hợp tác thì người mà nàng muốn giết người chỉ sợ cũng có vấn đề. Nếu như kẻ mà nàng muốn giết là cái loại biến thái biến dị mười mấy thứ này thì hắn cũng không dám phụng bồi. Đương nhiên cũng có thể tạm thời đáp ứng, chờ đến khi giết được Cổ Nguyệt xong lại đổi ý cũng không muộn. “Cái này ngươi không cần phải xen vào, ngươi chỉ cần giết Cổ Nguyệt thì người mà ta phải đối phó cũng sẽ không còn khó đối phó, kỳ thật dùng từ ngữ như ‘ giết’ hoặc là ‘ đối phó ’ vậy cũng không phải là quá thích hợp, có lẽ dùng cái từ ‘ nuốt chửng ’ này vẫn tương đối thỏa đáng……” Nữu Khắc Tư nhàn nhạt nói. Nghe xong Nữu Khắc Tư nói, Phùng Cương lại không có biện pháp phân biệt lời nói của nàng là thật hay là giả, hắn tuy rằng thực nỗ lực đi bắt chước hình thức tư duy của Trần Xuyên, nhưng nhiều nhất cũng chính là để cho hắn hơi chút thông minh mà thôi, xét đến cùng hắn vẫn là cái loại người hành sự xung động làm việc không dùng đại não mà thôi. “Nghĩ kỹ rồi sao, chỉ cần ngươi đáp ứng một tiếng thì ta có thể lập tức mang ngươi đi tìm hắn.” Nữu Khắc Tư dụ hoặc nói. Phùng Cương nguyên bản vẫn còn đang do dự, nhưng nghe được lời này của Nữu Khắc Tư thì lập tức liền tâm động. Chỉ cần tìm được Cổ Nguyệt, lấy năng lực hiện tại của hắn có được, liền có thể trong nháy mắt hạ gục hắn hẳn là cũng không khó, đến lúc đó nữ nhân này có ra tay hay không cũng không quan hệ, chỉ cần nàng không ngáng đường mình thì hợp tác hẳn là không thành vấn đề? “Tốt, ta đáp ứng ngươi, bất quá sương mù của ngươi có thể tản đi hay không?” Phùng Cương tư tiền tưởng hậu, cảm giác hợp tác cũng không chỗ hỏng, vì thế đối với sương mù nói. Nữu Khắc Tư khẽ cười nói: “Đương nhiên là có thể, bất quá ngươi cũng không nên giật mình nga.” “Thiết, ta có cái gì mà phải giật mình.” Phùng Cương khinh thường nói, hắn trải qua sóng to gió lớn cũng nhiều đi, chuyện có thể làm cho hắn giật mình đúng là không có mấy thứ. Sương mù dần dần tiêu tán, Phùng Cương phát hiện bản thân vậy mà lại đang đứng ở phía trước một vực thẳm, chỉ cần hắn lại đi thêm một bước liền sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng, nghĩ đến đây hắn không khỏi chảy mồ hôi lạnh, ngay sau đó phẫn nộ quay đầu lại, nhưng nhìn thấy Nữu Khắc Tư ở phía sau, hắn không khỏi giật mình nói: “Như thế nào lại là ngươi!!!” Tốt, hắn đã giật mình………… Sáng sớm, mây đỏ trên trời dần dần trở nên loãng, đây là một cái bắt đầu không tồi. Tô Phỉ xuyên thấu qua cửa sổ nhìn nhìn dưới lầu, Sinh vật biến dị đều đã trở về hang ổ của chúng nghỉ ngơi, đúng là thời điểm tốt để đi ra ngoài. “Bentley, rời giường.” Tô Phỉ vỗ vỗ một chú chó chăn cừu nằm dưới giường, khẽ cười nói. Bentley ghé vào thảm lông, đôi mắt mở to, tiếp theo lại nhắm lại. Buổi sáng sớm yên lành như vậy, thích hợp nhất là để ngủ nướng. “Bentley ngoan, rời khỏi giường, hiện tại cần phải đi lấy khí gas, bằng không thì giữa trưa sẽ không thể ăn được thịt chiên!” Tô Phỉ dụ dỗ nói. Nghĩ đến món thịt chiên của chủ nhân, Bentley lập tức liền ngồi lên, tiếp theo tinh thần phấn chấn nhìn Tô Phỉ. “Ngươi thật đúng là một con chó tham ăn.” Tô Phỉ cười mắng chụp đầu của Bentley một chút, bắt đầu chuẩn bị trang bị để đi ra bên ngoài. Tô Phỉ mỗi một lần đi ra ngoài đều tương đối cẩn thận, bởi vì bên ngoài thật sự là quá nguy hiểm. Đám tang thi cao cấp kia đều mang theo virus h biến dị có thể cảm nhiễm, chỉ cần bị trảo thương liền sẽ có khả năng bị cảm nhiễm, từ đó biến thành tang thi. Còn đám Sinh vật biến dị thì càng biến dị đủ loại hoa hoè loè loẹt, lão thử biến dị thành cự thử, hàm răng sắc bén có thể gặm ăn cả sắt thép. Mèo hoang biến dị thành sát thủ trong bóng tối, móng vuốt sắc bén tùy thời có thể cướp đi sinh mệnh của con mồi. Tô Phỉ chỉ là một nữ hài tử bình thường, nàng tuy rằng dựa vào nghị lực chịu đựng virus h xâm nhập, nhưng mà tố chất thân thể vẫn không được cải thiện quá lớn, cho nên nàng cần phải học lấy cách tự bảo hộ bản thân. Mặc dù lấy được từ trên người của một viên cảnh sát đã chết áo chống đạn cùng mũ giáp phòng hộ cùng che tay cùng bảo vệ đùi mặc vào, nhưng mà Tô Phỉ biết rằng nếu như chỉ bằng vào phòng hộ này thì kết cục của nàng cũng sẽ không so với nguyên chủ nhân của đám trang bị này tốt hơn bao nhiêu, cho nên nàng lại mặc thêm vào thiết diệp y cùng bao tay sắt lá tự chế, để làm bộ trang này nàng mất ước chừng thời gian một tháng đi chế tạo, sau đó lại dùng thêm một tháng để mài dũa, chúng được chế tác tương đối tinh tế, mặc vào cũng sẽ không ảnh hưởng đến tính linh hoạt khi hoạt động. Mặc tốt trang phòng hộ bị, tiếp theo nàng lại lấy ra giày ròng rọc mặc tốt, cuối cùng lại đeo vào ba lô trên lưng, rồi mới đi ra khỏi cửa. “Bentley, tới lúc đi rồi!” Tô Phỉ nói. Bentley lập tức chạy đến bên người nàng, cái đuôi không ngừng ngoe nguẩy, phảng phất như là đang nói: “Đi mau, ta đã chờ không kịp nữa rồi.” Tô Phỉ hơi hơi mỉm cười, đem cửa sắt cẩn thận mở ra, bên ngoài lúc này cũng không có tang thi hoặc là Sinh vật biến dị nào. Bentley đầu tàu gương mẫu chạy ra ngoài, Tô Phỉ nhanh chóng đuổi theo, nàng biết cái mũi của Bentley tương đối nhanh nhạy, nó chạy ra như vậy thì chẳng khác nào nói cho nàng biết rằng bên ngoài không có nguy hiểm.
Chương 21: Nguy hiểm giấu mặt Mời đọc Trải qua một đêm chém giết, vào lúc sáng sớm thì đại đa số Sinh vật biến dị đều đã ăn no rời đi, trên đường phố chỉ có xương khô cùng vết máu. Tô Phỉ đối tình cảnh này sớm đã chết lặng, nàng đi theo Bentley ở trên đường phố chậm chạy, hướng về mục tiêu đã định mà đi tới. Bỗng nhiên Bentley dừng lại, nó nhìn về phía trước nhe răng nhếch miệng, toàn thân lông tóc đều dựng đứng lên, nhìn qua uy vũ không ít. Tô Phỉ biết rằng khẳng định là có nguy hiểm, nàng liền nhanh chóng từ bên trong ba lô lấy ra súng lục, sau đó cẩn thận đứng ở phía sau Bentley. “Ô ô……” Bentley phát ra thanh âm trầm thấp, toàn thân bắt đầu được lôi điện quấn quanh, toàn thân tản ra lam quang nhàn nhạt. Tô Phỉ nhìn thấy Bentley liền ngay cả năng lực phóng điện đều dùng tới thì lòng bàn tay không khỏi hơi hơi ra mồ hôi, địch nhân không biết kia xem ra tương đối cường đại. Bentley tuy rằng thể trạng không có biến hóa, nhưng mà trên thực tế thì nó cũng là một Sinh vật biến dị, chỉ là nó vẫn như cũ giữ lại bản tính trước đây. Bentley tại thời điểm còn chưa mở mắt đã được Tô Phỉ mua về nhà, cho nên đối với Bentley mà nói thì Tô Phỉ giống như là thân nhân của nó, mà bởi vì biến dị xong dẫn tới đề cao chỉ số thông minh, cho nên nó càng hiểu được bản thân phải bảo hộ thân nhân duy nhất của mình là Tô Phỉ. Tô Phỉ có thể sống sót đến bây giờ, Bentley không thể nghi ngờ chính là công thần lớn nhất. “Bentley, nếu như có nguy hiểm thì chúng ta hãy tạm thời lui về.” Tô Phỉ lo lắng Bentley ứng phó không nổi, không khỏi thấp giọng nói, nàng biết rằng Bentley nghe hiểu. Bất quá Bentley lần này lại vẫn không nhúc nhích, đôi mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm về phía trước, phảng phất như ở nơi đó có đầu sinh vật khủng bố nào đó. Tô Phỉ cũng không phải là cái loại nữ nhân ngốc nghếch ngực lớn, nàng biết Bentley làm như vậy nhất định có nguyên nhân của nó, cho nên nàng dựa vào Bentley đem súng cử ở phía trước, tùy thời chuẩn bị xạ kích. Bỗng nhiên Bentley cắn lấy thiết y của Tô Phỉ rồi nhanh chóng nhảy sang một bên, Tô Phỉ đầu tiên là choáng váng, tiếp theo liền nhìn đến địa phương vừa rồi nàng cùng Bentley đang đứng, lúc này ở đóđã xuất hiện một cái hố to, nhưng mà địch nhân lại vẫn như cũ không biết tung tích. Bentley đem Tô Phỉ buông xuống, toàn thân nó phát ra điện mang, bỗng nhiên nó rít gào một tiếng, một đạo lôi điện từ giữa mày nó bắn ra đánh vào trong hố to. Tô Phỉ lập tức nhìn thấy một cái bóng dáng loáng thoáng, đó là một con mãng xà! Con mãng xà này vậy mà lại có thể ẩn thân! Tô Phỉ cũng chỉ là ở trong nháy mắt khi con mãng xà kia bị điện giật thì mới liếc mắt nhìn được một cái mà thôi, hiện tại thì con mãng xà kia lại một lần nữa ẩn thân biến mất. “Ở đâu?” Trán của Tô Phỉ đổ mồ hôi, tay hơi hơi run rẩy, nàng lúc này chỉ có dựa lưng vào Bentley thì mới cảm thấy một chút An Toàn. Đối với xà trùng chuột kiến, rất nhiều nữ hài tử trời sinh đều sẽ cảm thấy vô cùng sợ hãi, Tô Phỉ tuy rằng còn tốt, nhưng mà nàng dù sao thì cũng là một nữ hài tử, hơn nữa nàng còn đang phải đối mặt với một đầu Ẩn Hình Xà cực kỳ nguy hiểm! “Uông!” Bentley bỗng nhiên phệ một tiếng, tiếp theo một đạo điện quang liền bắn về phía đất trống ở một bên, bất quá lần này tựa hồ như đã không đánh trúng. Tiếp theo thân thể của Bentley run lên, chân nó hơi hơi uốn lượn, trên người nó cư nhiên xuất hiện một đạo vết máu. Mới vừa rồi nó đã bị đầu ẩn hình mãng xà đánh lén. Tô Phỉ cảm giác được Bentley rung động, quay đầu lại liền nhìn thấy trên người của Bentley đang nhỏ giọt máu tươi chảy trên mặt đất, nàng hơi hơi cắn răng, tiếp theo liền đối với đất trống xung quanh nổ súng lung tung. Cần phải nhanh chóng băng bó cho Bentley, nhưng mà hiện tại lại không được, bởi vì có Ẩn Hình Xà ở một bên nhìn trộm, tùy thời chuẩn bị đánh lén, cho nên cần phải nhanh chóng tìm ra đầu Ẩn Hình Xà này sau đó lại đem nó giết chết. Sau khi bắn được mấy phát, Tô Phỉ liền lấy ra băng đạn chuẩn bị thay mới, lúc này Bentley bỗng nhiên dùng cái đuôi đem Tô Phỉ quét mở, tiếp theo mặt đất chấn động, Bentley bị đâm bay đi ra ngoài, cuối cùng dừng ở trên một chiếc xe buýt đã rách nát. Tô Phỉ toàn thân có phòng hộ cho nên vẫn chưa bị thương, nàng quay đầu lại nhìn thấy Bentley bị đâm bay, tức khắc thét to: “Bentley!” Xe buýt bỗng nhiên chấn động, tiếp theo đỉnh xe bùng nổ một đạo lôi quang thật lớn, tất cả lôi điện nhanh chóng tập trung lại rồi oanh hướng mặt đất. Bất quá Ẩn Hình Xà sau khi bị lội điện đánh trúng một lần, liền đã sớm học thông minh, nó đâm Bentley xong liền lập tức dời đi vị trí, liền để cho một kích Bentley dùng hết toàn lực đánh ra tức khắc thất bại. Bentley run rẩy đứng lên, đối với bốn phía sủa như điên, nó đã hoàn toàn đánh mất chiến lực, nhưng mà nó cần phải khiến cho đầu Ẩn Hình Xà kia chú ý vào mình, vì chỉ có như vậy thì Tô Phỉ mới có thể An Toàn. Tô Phỉ thực thông minh, ít nhất thành tích thời còn đi học trước kia vẫn luôn cầm cờ đi trước, nàng thấy Bentley rõ ràng đã trọng thương vậy mà lại cứ sủa như điên liền đã đoán được ý tưởng của nó, nàng hai mắt không khỏi đỏ lên, nước mắt tức khắc ngăn không được chảy ra. “Bentley, ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chết!!” Tô Phỉ nâng súng lên hướng về phía xe buýt mà bắn loạn một hồi, không nghĩ tới lần này đánh bậy đánh bạ vậy mà lại bắn trúng Ẩn Hình Xà. Ẩn hình mãng xà liền hiện ra nguyên hình, nó nguyên bản muốn đi lên nuốt chửng Bentley luôn, bất quá hiện tại nó đã thay đổi chủ ý. Bởi vì Tô Phỉ đối với nó cũng không có uy hiếp, mà Bentley lại đã đánh mất chiến lực, cho nên nó tự tin không cần tiếp tục ẩn hình nữa liền đã xoay người bò hướng về phía Tô Phỉ. “Gâu gâu gâu gâu……”
Chương 22: Tình cờ cứu nguy Mời đọc Bentley nhìn thấy mãng xà bò về phía Tô Phỉ thì lập tức nôn nóng sủa như điên, nhưng mà nó đã hoàn toàn không còn sức lực, cho nên chỉ có thể lo lắng suông. Tô Phỉ nhìn thấy mãng xà bò lại đây, trong lòng vô cùng sợ hãi, nhưng mà đạn đã bắn sạch, trong long không khỏi nghĩ chẳng lẽ thật sự sẽ bị đầu mãng xà này nuốt chửng? Tô Phỉ trước kia từng xem qua một bộ phim nhựa có tên 《 cuồng mãng tai ương 》, ký ức sâu nhất của nàng chính là một đầu mãng xà sau khi nuốt chửng một người xong liền bơi ở trong nước, cái bụng của nó còn đột hiện ra hình dạng một người, chẳng lẽ nàng cũng sẽ có kết cục như vậy? Không! Tô phỉ không dám tưởng tượng tiếp viễn cảnh, nàng thật sự không muốn bị đầu mãng xà đáng ghê tởm này nuốt chửng! “Đừng tới đây……” Tô Phỉ kinh sợ mà hô lên một tiếng, sau đó đem khẩu súng lục trong tay ném về hướng đại mãng xà, tiếp theo nàng lại từ bên trong ba lô lấy ra dao gọt hoa quả, băng vệ sinh, nước hoa, hộp cơm đều ném về hướng mãng xà. Bất quá đại mãng xà toàn thân được bao phủ một lớp lân giáp cứng rắn, Tô Phỉ vừa mới nổ súng bắn trúng nó thì cũng chỉ có thể ở phía trên lân giáp lưu lại một dấu vết nhàn nhạt, cho nên đống tạp vật như dao gọt hoa quả mà nàng vừa ném đi, căn bản không có biện pháp đối nó tạo thành thương tổn. Đại mãng xà tốc độ thực nhanh, chớp mắt liền đã đi đến trước mặt của Tô Phỉ, nó hé miệng liền muốn nuốt chửng lấy Tô Phỉ. “Cẩn thận!!!!!!!!!!!” Bỗng nhiên thanh âm một nam tử từ trên đỉnh đầu truyền đến, tiếp theo Tô Phỉ liền cảm giác được eo của mình bị thứ gì đó quấn lấy, theo sau nàng cả người trong nháy mắt liền bay ở trên không trung. Nàng có thể nghe được từ trên mặt đất truyền đến tiếng đánh thật lớn cùng với một thanh âm cọ xát làm cho người ta phải nổi da gà! “Ta xx, bầu trời từ khi nào lại xuất hiện nhiều quái vật khủng bố đến như vậy, thiếu chút nữa liền đã chơi xong rồi.” Chờ hết thảy an tĩnh lại, Tô Phỉ liền nghe được tiếng oán giận của nam tử kia, hắn tựa hồ là từ trên bầu trời rơi xuống. Tô Phỉ hơi hơi mở mắt, nàng quan sát mặt đất xong thì không khỏi hơi hơi hé miệng, địa phương mà nàng vừa mới đứng hiện tại đã xuất hiện một cái hố lớn, bên cạnh cái hố lớn này có một đường rãnh sâu kéo thật dài, mãi cho đến tận trước một tòa nhà lớn thì mới đình chỉ, mà đại lâu tường thể thượng xuất hiện một cái động thật lớn, mà ‘ miếng vải đen ’ quấn lấy nàng chính là từ bên trong cái động này kéo dài ra tới. Lại nhìn Ẩn Hình Xà, hiện tại trên mặt đất chỉ có thể tìm thấy được mảnh nhỏ lân giáp của nó, hiển nhiên nó đã ở bên trong sự kiện ‘máy bay rơi’ vừa rồi quang vinh hy sinh. Liền ở thời điểm nàng vẫn kinh ngạc, tòa nhà bỗng nhiên chấn động rồi hướng về một bên ầm ầm sập, một đầu song đầu cự long màu đen lớn cỡ chiếc xe buýt run rẩy từ bên trong đá vụn bò đi ra. “Trời ạ, là cự long!” Tô Phỉ cả kinh kêu lên. Cũng khó trách tại sao nàng lại giật mình đến như vậy, tuy rằng virus H có thể cải tạo hình thái cùng với kết cấu của sinh vật, nhưng mà đại đa số vẫn lưu lại dấu vết cũ, lão thử tuyệt đối sẽ không biến dị thành sư tử, mà thằn lằn cũng chỉ có thể phản cổ trở thành khủng long, loại sinh vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết này như cự long thì ở trong hiện thực căn bản là không có động vật cùng chúng nó có quan hệ huyết thống. Bất quá nếu như Phùng Cương ở chỗ này thì hắn liền sẽ không kinh ngạc, hắn còn từng gặp qua một đầu mai hoa lộc biến dị lần thứ hai mà trở thành loại sinh vật trong truyền thuyết như Hỏa Kỳ Lân nữa chứ. Tiếp theo Tô Phỉ liền chú ý tới nam tử ở trên lưng cự long, nam tử này nắm lấy một sợi dây cương màu đen, dây cương cư nhiên tròng vào hai bên cổ của cự long, mà ‘ miếng vải đen ’ quấn lấy nàng thế mà lại là tóc của hắn. “Ngươi khỏe, không nghĩ tới nơi này vậy mà lại có người sống, ngươi không có việc gì chứ.” Nam tử bỗng nhiên ngẩng đầu đối nàng cười nói. Tô Phỉ hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó ngây ngốc lắc lắc đầu. Nàng còn chưa có từ bên trong khiếp sợ khôi phục lại đâu. “Ta gọi là Cổ Nguyệt, còn ngươi?” Cổ Nguyệt chậm rãi thả Tô Phỉ xuống, ngay sau đó hỏi. Không sai, nam tử vừa mới từ trên trời giáng xuống chính là bạn học Cổ Nguyệt, mà đầu Hắc Long hai đầu kia thì chính là Sinh Ký Trùng biến dị sau khi tiến nhập vào trong cơ thể thằn lằn hai đầu biến dị tiến hóa ra. Hắn cũng thật không nghĩ tới một đầu thằn lằn hai đầu biến dị chỉ hơi có chút dấu hiệu phản cổ vậy mà lại có thể khiến cho Sinh Ký Trùng biến thành Hắc Long hai đầu, lại còn mọc ra cả một đôi cánh, sở hữu năng lực phi hành. Tuy rằng việc xảy ra nằm ngoài ý liệu của hắn, nhưng bất quá kết quả vẫn khiến cho hắn thực vừa lòng, Hắc Long hai đầu chẳng những kế thừa hết thảy ưu điểm của thằn lằn hai đầu biến dị, đồng thời nó cũng có được ưu điểm của Sinh Ký Trùng, toàn thân nó đều được giáp xác màu đen bọc lấy, lực phòng ngự cực mạnh, hơn nữa nó kỳ thật là Sinh vật biến dị loại giáp trùng, cũng không phải là cự long chân chính, cho nên tứ chi của nó dù cho có bị tách rời thì chỉ cần được cung cấp đủ đồ ăn thì cũng có thể một lần nữa nhanh chóng mọc ra lại. Đương nhiên, Hắc Long hai đầu cũng không phải sở hữu tất cả đều là ưu điểm, sức chiến đấu hiện tại của nó tuy rằng mạnh hơn Hắc Giáp nhiều, nhưng tiềm lực lại không có cao như Hắc Giáp, hiện tại nó đã là hình thái cuối cùng, đã không có khả năng tiến thêm một bước.
Chương 23: Giao lưu Mời đọc Cổ Nguyệt sau khi có được Hắc Long, đương nhiên nhịn không được muốn làm Long Kỵ Sĩ một hồi, vì thế mà hắn liền cưỡi Hắc Long bay lên bầu trời, nhưng bất quá hắn hiển nhiên đã xem nhẹ tính nguy hiểm của không trung. Lên đến trên tầng mây, nơi đó thế vậy mà lại tràn ngập một loại bào tử phù du màu đỏ, Hắc Long hai đầu vừa mới tới gần những bào tử phù du đó thì chúng liền mãnh liệt bạo tạc, Cổ Nguyệt liền vội lệnh cho Hắc Long bay xuống, không nghĩ tới một đóa mây đỏ trong đó bỗng nhiên mở ra cái mồm to muốn Thôn Phệ lấy Hắc Long, may mắn là Hắc Long đã nhanh phun lửa đem cái đám mây đỏ kia thiêu lui. Bất quá chuyện vẫn còn chưa xong, vừa mới thiêu lui mây đỏ xong, Cổ Nguyệt còn không kịp thở phào nhẹ nhõm thì một con quỷ ngư màu đỏ đã hướng hắn bên này bơi lại, con quỷ ngư này lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa nó đã ngắm mục tiêu lấy Hắc Long. Vì thế mà Cổ Nguyệt đành chỉ huy Hắc Long một đường đào vong, cuối cùng bọn hăn phảng phất như là đã bị Thần Xui Xẻo bám vào người, nhanh chóng lại bị một con kim ưng giáp công, kết quả là bọn hắn đã bị cánh của kim ưng quạt trúng phải đáp xuống mặt đất. Cổ Nguyệt không nghĩ tới bên trong thành thị hoang phế này lại cư nhiên còn có một tiểu mỹ nữ sống, nhưng bất quá nghe xong tên của mỹ nữ thì hắn không khỏi thầm nói: “Tô Phỉ đêm dùng trang……” “Ngươi nói cái gì?” Tô Phỉ không nghe rõ Cổ Nguyệt nói gì, hơi hơi nghi hoặc nói. Cổ Nguyệt nhanh lắc đầu, nói sang chuyện khác nói: “A!? Không có gì. Bất quá con chó kia là của ngươi sao?” “A, Bentley!” Tô Phỉ bỗng nhiên hét lên, tiếp theo nhìn về phía Bentley. Bentley run rẩy đứng ở trên xe buýt, ánh mắt u oán nhìn Tô Phỉ, tựa hồ như đang thương tâm vì Tô Phỉ đã đem nó quên mất. “Thực xin lỗi, Bentley, thương thế của ngươi thế nào rồi?” Tô Phỉ đau lòng nhìn chó cưng của mình. Bentley thực nhân tính hóa nức nở một tiếng, tiếp theo nghiêng người để cho Tô Phỉ nhìn miệng vết thương của mình. Bụng của nó đã bị cái đuôi của Ẩn Hình Xà đánh trúng, nhưng bất quá miệng vết thương cũng đã đóng vảy. Tuy rằng miệng vết thương đã đóng vảy, nhưng bất quá Tô Phỉ vẫn từ bên trong ba lô lấy ra cồn cùng băng vải chuẩn bị giúp Bentley băng bó một chút. Cổ Nguyệt nhìn về phía Bentley, ý niệm khẽ động, phía trước hắn liền xuất hiện quầng sáng của kỹ năng tổng hợp thông tin. Tên: Bentley Chủng tộc: Chó nhà Tiềm lực: ★★★ Thể chất: 91 Lực lượng: 52 Nhanh nhẹn: 33 Tế Bào Hoạt Tính: 15 Năng Lực Phản Ứng: 20 Chiến Lực Tổng Hợp: 118 Năng lực: Điện Kích +20, Trực Giác Dã Thú +10 Cổ Nguyệt hơi hơi kinh ngạc, sức chiến đấu của Bentley vậy mà lại so với hắn còn cao hơn 3 điểm, bất quá ngay sau đó hắn liền nghĩ đến năng lực của Bentley, cũng liền bình thường trở lại. “Con chó của ngươi thực không tồi.” Cổ Nguyệt chậm rãi tiến lên, nhìn Bentley nói. Nhìn thấy Cổ Nguyệt tiến lên, Bentley lại đột ngột nhe răng nhếch miệng trừng mắt Cổ Nguyệt, còn phát ra tiếng hô trầm thấp, tựa hồ như đang cảnh cáo Cổ Nguyệt. “Ách…… Nó giống như không quá thích ta.” Cổ Nguyệt sửng sốt, ngay sau đó cười khổ nói. Tô Phỉ buồn cười nhìn Bentley liếc mắt một cái, nói: “Bentley không thích nam nhân, ba đồng sự trước kia của ta còn từng bị nó cắn qua nữa chứ.” “Sắc cẩu!” Cổ Nguyệt trong lòng nói thầm một tiếng, tiếp theo liền lấy tinh thần không biết sợ mà tới gần Bentley, hắn duỗi tay ra ấn ở trên đầu của Bentley, cười nói: “Bentley nào có hư như ngươi nói vậy, ngươi xem này không phải nó thực ngoan hay sao.” Bentley hiện tại thân bị trọng thương, tuy rằng bởi vì biến dị mà lực khôi phục trở nên cực mạnh, nhưng vẫn như cũ không có năng lực phản kháng, bị Cổ Nguyệt sờ loạn chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô bất mãn. Tô Phỉ trong lòng cảm thấy buồn cười, Cổ Nguyệt người này nàng tuy rằng không quen thuộc, nhưng bất quá một người có thể cùng chó của nàng phân cao thấp, hẳn sẽ không phải là người xấu. Hơn nữa vừa rồi nếu như không phải có Cổ Nguyệt cứu nàng thì nàng hiện tại đã ở trong bụng của mãng xà. Tuy rằng Cổ Nguyệt cứu nàng chỉ là một việc ngoài ý muốn, nhưng mà cứu chính là cứu, nàng không phải người vong ân phụ nghĩa, cho nên nàng sẽ đem ân tình này lặng lẽ giấu ở đáy lòng, sớm hay muộn sẽ báo đáp lại vào một ngày nào đó. “Trong thành thị này chỉ có một mình ngươi?” Cổ Nguyệt một bên xoa đầu Bentley một bên hỏi. Tô Phỉ cười nói: “Hẳn là vậy, ta cũng không thấy còn có ai khác trong thành thị này.” “Thế thì một năm qua thật không dễ dàng!” Cổ Nguyệt cảm thán nói, đồng thời hắn cũng trong lòng có chút khâm phục Tô Phỉ, bảo hắn một mình ở trong một tòa thành thị hoang phế bám trụ một năm thì hắn tuyệt đối sẽ biến thành kẻ điên, hơn nữa ở thời điểm vừa tận thế, tất cả thành thị đều cực kỳ khủng bố! Một cái thành thị cỡ nhỏ thường ước chừng có từ 30 đến 70 vạn người, người có thể chịu đựng virus H xâm nhập khoảng vào tỷ lệ một trên mười vạn, đại đa số người còn lại đều sẽ trực tiếp biến dị thành tang thi. Ngươi có thể tưởng tượng một chút, tại đây sẽ có ít nhất hơn 20 vạn tang thi ở trên đường phố len lỏi, đây là cái tình cảnh khủng bố đến cỡ nào. Con số hơn 20 vạn này là vẫn còn chưa tính toán số người sau đó bị đám tang thi này lây nhiễm. Lúc trước khi Cổ Nguyệt lái xe máy trốn ra bên ngoài thi mặt sau xe liền đi theo rậm rạp tang thi, hiện tại hồi tưởng lại cảnh tượng khiến cho hắn liền da đầu tê dại. Bất quá Tô Phỉ lại chỉ là nhàn nhạt cười một chút, nói: “Thời điểm bắt đầu cũng thực sợ hãi, nhưng bất quá sau đó ta cứ đem đám tang thi cùng với sinh vật biến dị này coi như quái trong trò chơi thì liền không còn sợ hãi nữa, tiếp theo ta lại đi tìm mười mấy game sinh hóa nguy cơ chơi một chút liền ngay cả một chút cũng không còn sợ nữa.” “……” Cổ Nguyệt sắc mặt cổ quái nhìn Tô Phỉ, thầm than thần kinh của cô nàng phải thô to đến mức nào mới có thể dựa vào việc chơi trò chơi liền đã có thể khắc phục được sự sợ hãi, năng lực này cũng quá bất thường. Tô Phỉ cắt đoạn băng vải, cười nói: “Đã băng bó xong.” “Tô Phỉ, ngươi hiện tại có tính toán gì không?”
Chương 24: Tô Phỉ thật bình thường Mời đọc Cổ Nguyệt đầy cõi lòng chờ mong hỏi, bề ngoài của Tô Phỉ tuy rằng không bằng Nha Đầu, nhưng mà cũng có thể được coi là một mỹ nhân nũng nịu, nàng nếu mà chịu đi theo hắn, vậy thì thật sảng khoái. Hơn nữa Nha Đầu sẽ không nói, hắn đại đa số đều chỉ là bản thân nói với Nha Đầu, còn Nha Đầu chỉ là lẳng lặng nghe hắn nói, cho nên có thể có được một người có thể cùng giao lưu để cho hắn là cầu mà không được. Bất quá Tô Phỉ đứng lên, lại xán lạn mà cười nói: “Đương nhiên là đi lấy khí gas, sau đó về nhà chiên thịt khao Bentley.” “……” Cổ Nguyệt không thể không thừa nhận răng nữ nhân trước mắt tuy rằng nhìn qua thực bình thường đến mức không thể bình thường hơn, nhưng mà thật sự là bình thường quá mức!! Chẳng lẽ nàng liền không có ý niệm dựa vào cường giả? Chẳng lẽ nàng không thấy được hắn có được một đầu cự long cường hãn, chẳng lẽ nàng không có nhìn được rằng hắn có được lực lượng mà người thường khó có thể so sánh? Chẳng lẽ nàng không cảm thấy đi theo hắn có thể càng An Toàn, càng thoải mái hơn? Chẳng lẽ nàng một mình không cảm thấy tịch mịch, không cảm thấy cần một bằng hữu có thể giao lưu? Vì cái gì mà nàng có thể nói mọi chuyện xảy ra đúng lý hợp tình đến như vậy, đương nhiên như vậy? Tuy rằng đáp án này làm cho Cổ Nguyệt cảm thấy vô cùng buồn bực, nhưng lại khiến cho Bentley vô cùng cao hứng kêu lên, cái đuôi không ngừng ngoe ngoẩy. Tô Phỉ sờ sờ đầu Bentley, hỏi: “Bentley, còn có thể chạy không?” Bentley lập tức tru lên một tiếng, tiếp theo ở bên người Tô Phỉ đảo quanh, tỏ vẻ bản thân vẫn có thể đi được. “Cổ Nguyệt, ta đây đi trước, nếu như ngươi không có gì bận thì có thể tới nhà của ta ngồi một chút, nhà ta liền ở bên kia, ngươi ở phụ cận gọi một tiếng ta liền có thể nghe được.” Tô Phỉ đối với Cổ Nguyệt cười cười, tiếp theo mang theo Bentley rời đi. Cổ Nguyệt sao có thể để cho miệng thịt trong tay bay đi, hắn nhanh hô lên: “Từ từ, Tô Phỉ nhà của ngươi có lớn không?” “Cũng được, làm sao vậy?” Tô Phỉ dừng lại nghi hoặc nói. Cổ Nguyệt giải thích nói: “Ta cùng một đồng bạn của ta nguyên bản ở tại trong rừng cây bên kia, một đoạn thời gian trước thì phiến rừng cây kia đã bị lửa đốt, hiện tại chúng ta vẫn còn chưa có chỗ đặt chân địa, nếu như nhà của ngươi đủ lớn thì không biết chúng ta có thể ở nhờ nhà của ngươi một đoạn thời gian hay không?” “Như vậy à, không thành vấn đề, nhưng bất quá thêm các ngươi nữa thì khả năng đồ ăn sẽ không quá đủ.” Tô Phỉ lập tức đáp ứng nói, trong lòng nghĩ lúc này vừa lúc có thể báo đáp lại ân cứu mạng của Cổ Nguyệt đối với nàng. Cổ Nguyệt lập tức nói: “Đồ ăn không là vấn đề, ngươi muốn bao nhiêu ta liền sẽ cho ngươi bấy nhiêu.” “Ân, vậy ngươi đi tiếp đồng bạn của ngươi đi, ta đi lấy khí gas, chờ một chút nữa sẽ gặp lại.” Tô Phỉ cười nói. Cổ Nguyệt lại lắc đầu nói: “Bên kia không vội, ta trước bồi ngươi đi lấy khí gas, nếu như lại gặp nguy hiểm thì không nhất định sẽ có người đến giúp ngươi.” “Ân.” Tô Phỉ hơi hơi xấu hổ gật đầu nói, trải qua chuyện Ẩn Hình Xà, nàng cũng thật có chút sợ trên đường sẽ gặp phải nguy hiểm nào nữa, hơn nữa Bentley cũng đã bị thương tuy rằng không nguy hiểm đến sinh mệnh, nhưng mà nó cũng đã không có biện pháp đi bảo hộ nàng. “Ngươi chỉ đường, ta đối nơi này không quá quen thuộc.” Cổ Nguyệt nhảy lên lưng Hắc Long, sau đó trực tiếp dùng Đầu Phát đem Tô Phỉ cùng Bentley cuốn đến trên lưng, nói tiếp. Tô Phỉ gật gật đầu, nói: “Ta sẽ thuận tiện cùng ngươi giảng giải một chút tình hình chung quanh.” Cổ Nguyệt gật đầu đáp ứng, nhưng hắn lại không biết kế tiếp sẽ là một đoạn thời gian chịu dày vò. “Cổ Nguyệt, ngươi nhìn cửa hàng dụng cụ ăn cao cấp kia, tuy rằng bề mặt đã phá hoại rất nghiêm trọng, nhưng mà hàng hóa bên trong vẫn còn rất đầy đủ, cho nên hễ chén đũa bị hỏng thì ta liền sẽ đi nơi đó lấy.” ………… “Cổ Nguyệt, ngươi xem con phố kia, bên trong có rất nhiều vật phẩm trang sức nhỏ rất đáng yêu, ta rất nhiều lần ngốc tại nơi đó luyến tiếc đi qua.” ………… “Ngươi xem bên kia, nơi đó có máy phát điện cùng rất nhiều thiết bị hữu dụng, nhà ta hiện tại dùng bồn nước năng lượng mặt trời cùng máy phát điện chính là từ nơi đó đào tới.” ………… “Ngươi nhìn nhìn cửa hàng bách hóa kia, ta nửa năm trước cũng đã chuẩn bị tốt một cái hầm chứa đá, bên trong còn có rất nhiều vật tư hiện tại vẫn có thể dùng, đúng rồi, buổi tối vì để chúc mừng các ngươi vào ở, không bằng đi lấy vài thứ nho nhỏ náo nhiệt một chút.” ………… Tô Phỉ ngồi ở trên lưng Hắc Long, chỉ vào từng gian cửa trên đường đi sau đó còn vanh vách nói ra công năng của chúng. Phỏng chừng liền tính có là thị trưởng trước đây của tòa thành thị này cũng chưa chắc đã quen thuộc thành phố này như nàng vậy, nàng chính là ngay cả vị trí của từng cái nắp cống cũng đều rõ như lòng bàn tay. Bất quá có thể là nhờ đối thành phố này hiểu biết, cho nên Tô Phỉ mới có thể sống cho đến tận bây giờ. Bởi vì nàng còn biết địa điểm ẩn thân cùng với thời gian sinh hoạt và nghỉ ngơi của hơn phân nửa số lượng Sinh vật biến dị. Ở trong giới thiệu dài dòng của Tô Phỉ, Hắc Long rốt cuộc cũng đã đi đến cửa hàng khí gas. Kỳ thật thì nguyên bản tại một chỗ càng gần hơn cũng có một cái cửa hàng khí gas khác, chẳng qua là khí gas ở bên trong đó đều đã bị Tô Phỉ dùng hết rồi. Cổ Nguyệt một hơi liền đem tất cả bình khí gs cuốn đến trên lưng Hắc Long, tiếp theo nghe Tô Phỉ chỉ huy mà đi đến chỗ tiếp theo. Đã có Cổ Nguyệt cùng Hắc Long hộ tống, Tô Phỉ liền đi đến một cửa hàng cho thuê băng đĩa dvd cách nhà nàng rất xa để tìm vài bộ phim điện ảnh vẫn muốn coi. May mắn là tốc độ của Hắc Long rất nhanh, cho nên không mất bao nhiêu thời gian liền đã đưa cả bọn đi đến cửa hàng kia, Tô Phỉ sau khi chọn chọn lựa lựa một hồi liền cầm về một đống đĩa dvd, đây cũng là địa phương cuối cùng mà nàng muốn đến, giờ liền đã có thể đi trở về.