Chương 4: Thu hoạch lớn, công pháp nghịch thiên! Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Tần Thủy Hoàng tỏ vẻ chính mình đã thỏa hiệp. Bởi vì, thông qua chuyện mới vừa xảy ra, hắn đã hoàn toàn đón nhận tính chân thực của nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên. Nhưng, vấn đề là... Trước đó không lâu chính mình lại nói muốn tịch thu tài sản giết chết cả nhà Đội Trưởng Đội 5. Đây chính là... Một kiếm có thể hủy diệt một tòa núi cao, thậm chí, hắn còn là một tử thần có thể bắt và giết chóc linh hồn! Mặt khác, chính mình còn nói muốn lăng trì xử tử Chúa Cứu Thế. Xử tử Chúa Cứu Thế - sự tồn tại ngay cả thần tiên cũng không để ở trong lòng chút nào? Này hoàn toàn... Là ngại chính mình sống được quá lâu a! Mặc dù, từ trước đến giờ Tần Thủy Hoàng tự cho là mình siêu phàm, tự nhận có lực lượng tranh bá thiên hạ. Nhưng, hắn cũng vô cùng rõ ràng, chính mình chỉ là một con người bình thường mà thôi. Người bình thường làm sao có thể chống lại Tử Thần và Chúa Cứu Thế? Lúc này, ngoài cửa truyền tới giọng của đại thái giám: "Bẩm vương thượng, Lý Tư Lý đại nhân như muốn báo cáo sự nghị liên quan đến quốc khố và thuế má." Quốc khố? Con ngươi Tần Thủy Hoàng hơi phát sáng, nói: "Để Lý Tư chờ ở ngoài điện trong chốc lát." "Vâng!" đại thái giám cất giọng nói. Tiếp theo, Tần Thủy Hoàng bước nhanh đi vào trong quốc khố, dựa theo trình tự thao tác nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên trong đầu, hơi tỏ ý niệm. "Xoạt!" Ngay sau đó, một mảng lớn vàng thỏi trong quốc khố, biến mất không thấy đâu. Nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên. Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Cái kia... Thấy tất cả mọi người đều nói đến chuyện nặng nề như vậy, ta phát cái bao lì xì cho mọi người, giúp bầu không khí sinh động một chút. Một khắc sau, một cái bao lì xì lóe sáng, xuất hiện ở trong đầu mọi người. "Ting!" "Thiên Cổ Đệ Nhất Đế là người thứ nhất sử dụng hệ thống bao lì xì, đạt được 1000 điểm tích lũy." Mọi người mang theo nghi ngờ và mong đợi, lao nhao mở ra bao lì xì. Nữ hiệp: Hì hì, rất nhiều vàng thỏi, cảm ơn Tần Thủy Hoàng lão gia gia. [Vui vẻ. Jpg.] Hồng Hướng Dương: Ha ha ha! Có những thỏi vàng này, ta có thể ăn được rất nhiều món ngon, Tần Thủy Hoàng, hào phóng! Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Đừng khách khí... Cũng vì vậy thế mà ta lại chiếm được 1000 điểm tích lũy. Aizen cẩn thận đánh giá thỏi vàng trong tay, trên mặt tràn đầy biểu cảm. Nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên quá siêu phàm, lại có thể khiến cho thỏi vàng trống rỗng xuất hiện ở trước mặt mình. Đến tột cùng thì Chúa Cứu Thế là thần thánh phương nào? Lúc này, trước mặt Diệp Húc là một giường vàng thỏi, cả khuôn mặt đều cười nở hoa. Lúc này, bên tai đột nhiên vang lên một âm thanh khẽ vang lên. "Ting!" "Thiên Cổ Đệ Nhất Đế phát cho bạn bao lì xì chuyên chúc." Diệp Húc không có chút do dự gì, vội vàng mở ra. "Chúc mừng bạn, đạt được 10000 lượng hoàng kim, lấy ra hay không?" Trái tim Diệp Húc chợt nhảy loạn lên. 10 lượng tương đương 500 khắc. Dựa theo giá vàng trước mắt là 280 nguyên mỗi khắc. 10000 lượng hoàng kim chính là 1 ức 4000 vạn nguyên! (1 ức = 100 triệu, 1 vạn = 10 ngàn => 1 ức 400 triệu = 104 triệu) Chính mình liền thành phú ông rồi? Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: @ Chúa Cứu Thế, đa tạ admin nhóm chat đại nhân chỉ điểm, một chút lòng thành, không tỏ hết được kính ý. Vừa ra tay chính là 1 ức 4000 vạn, vẫn là một chút lòng thành? Mặt khác, để cho Tần Thủy Hoàng cao cao tại thượng gọi là đại nhân, cảm giác cung thật thích! Diệp Húc hít vào một hơi thật sâu, cố gắng bình phục tâm tình của mình. Chúa Cứu Thế: Mặc dù, loại vật này đối với ta mà nói, cũng không có quá nhiều chỗ dùng. Chúa Cứu Thế: Nhưng, coi như là một phen tâm ý của ngươi, ta đây liền nhận. Cái gì cơ? Rõ ràng cao hứng đến mức sắp nhảy dựng lên, còn bày ra dáng vẻ cố mà làm. Không đi làm vua màn ảnh, quả thực có phần đáng tiếc. "Ting!" "Hồng Hướng Dương phát cho bạn một cái bao lì xì chuyên chúc!" "Chúc mừng ngài, đạt được "Tiêu Dao Du" x 1." Hồng Hướng Dương: @ Chúa Cứu Thế, trên người của ta không có vật gì tốt, đây là công pháp ta mới lấy được từ sư phụ, hi vọng đại lão không ghét bỏ. Suy nghĩ của Hồng Thất Công rất đơn giản, bất kể Chúa Cứu Thế có cần công pháp của mình hay không, đã đưa ra ngoài, liền đại diện cho tâm ý của mình. Diệp Húc thấy vậy, đôi mắt sáng lên trong nháy mắt. Phải biết rằng, đây cũng không phải là tiểu thuyết lậu bầy ngoài vỉa hè bán 2 nguyên tiền 1 nguyên, mà là bí tịch võ công hàng thật giá thật! Một khi luyện thành, là thật sự có thể trở thành cao thủ võ lâm. ... Lúc này, Sasuke đánh giá thỏi vàng trong tay, hồi tưởng đến một kích Lôi Minh pháo kia của Aizen. Hắn biết... Mình tuyệt đối không phải là trúng ảo thuật. Ngay tại lúc đó, Sasuke không khỏi hồi tưởng tới gương mặt thường xuyên treo nụ cười của anh trai trước kia, gần nhất lại đều là vẻ buồn rầu, hơn nữa, còn thường xuyên ngẩn người. Hắn hiểu được... lời Chúa Cứu Thế nói trước đó rất có thể chính là sự thật! Suy cho cùng, Chúa Cứu Thế có lực lượng thần kỳ như thế, căn bản không có lý do để nói dối mình về mấy chuyện này. Trên mặt Uchiha Sasuke hiện ra vẻ buồn bã, hai mắt dần dần trở nên có phần đỏ lên. Hồi lâu, mới bình ổn được sự cao ngạo trong lòng, một lần nữa đặt lực chú ý vào trong nhóm chat. Thủ khoa toàn khóa: Đúng... Thật xin lỗi, Chúa Cứu Thế đại nhân, lúc trước có nhiều mạo phạm với ngài, xin ngài sẽ không phiền lòng. Diệp Húc vừa định đáp lại, trong đầu vang lên một trận thanh âm lanh lảnh. "Ting!" "Thủ khoa toàn khóa phát cho bạn một cái bao lì xì chuyên chúc." Lập tức, một cái bao lì xì chói mắt, xuất hiện ở trên màn hình. Diệp Húc không chần chờ chút nào, trực tiếp mở ra. "Chúc mừng ngài, đạt được "Hào Hỏa Cầu Chi Thuật" ." Diệp Húc thấy vậy, đôi mắt sáng lên trong nháy mắt. Hào Hỏa Cầu Chi Thuật, đây chính là có thể dùng miệng phun hỏa cầu lớn, trong nháy mắt đốt cháy hết thảy nhẫn thuật cường đại a! Diệp Húc đè nén sự kích động trong lòng, từ từ phát ra tin tức. Chúa Cứu Thế: Bổn tôn không có không phóng khoáng như vậy. Lúc này, bên tai Diệp Húc lại có một trận âm thanh khẽ vang lên. "Ting!" "Đội Trưởng Đội 5 phát cho ngài một cái bao lì xì chuyên chúc." "Chúc mừng ngài, đạt được "Kiếm Áp" ." Diệp Húc thấy vậy, trái tim mới khôi phục lại bình tĩnh, lại điên cuồng nhảy loạn lên. Ban đầu Aizen sử dụng Kiếm Áp, trực tiếp đánh thủng áo giáp của Đội trưởng Đội 1. Thậm chí, Kurosaki Getsuga Tenshō trong truyền thuyết cũng thua bởi Kiếm Áp. Kiếm Áp mạnh bao nhiêu, còn có thể bàn cãi được ư! Đội Trưởng Đội 5: Đa tạ admin nhóm chat chỉ điểm, chút lòng thành nhỏ, không tỏ hết được kính ý. Chúa Cứu Thế: Khách sáo. Nữ hiệp: Tất cả mọi người đều phát bao lì xì cho Chúa Cứu Thế đại ca ca, trên người của ta lại không có vật gì tốt. [Rối rắm. Jpg.] Chúa Cứu Thế: Quách Tương, không cần như thế, có tâm ý là được rồi. Nữ hiệp: Không được, Chúa Cứu Thế đại ca ca cũng chỉ điểm ta, ta cũng phải phát bao lì xì mới được. Nữ hiệp: Hơn nữa, người ta còn chưa có thể nghiệm cảm giác phát bao lì xì đâu. "Ting!" "Nữ hiệp phát cho bạn một cái bao lì xì chuyên chúc." Diệp Húc khẽ mỉm cười, cũng không có tiếp tục từ chối. Suy cho cùng, bao lì xì tới tay, làm sao có thể không nhận? "Chúc mừng ngài, đạt được "Đả Cẩu Bổng Pháp" ." Diệp Húc thấy vậy, cả khuôn mặt đều sắp cười đến co rút. Hắn vốn không nghĩ tới Quách Tương lại có cho chính hắn cái này. Phải biết rằng, "Đả Cẩu Bổng Pháp" và "Hàng Long Thập Bát Chưởng" đều được liệt một trong hai thần công của Cái Bang. Thậm chí, nói cách khác, "Đả Cẩu Bổng Pháp" càng cao hơn "Hàng Long Thập Bát Chưởng" một bậc. Vì vậy, "Đả Cẩu Bổng Pháp" cường đại, là chuyện không thể nghi ngờ. Đây tuyệt đối... Là thần công hiếm có trong thế giới võ hiệp!
Chương 5: Cường hóa, thế giới biến đổi khủng khiếp! Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Diệp Húc khẩn cấp, tập trung lực chú ý vào trên "Đả Cẩu Bổng Pháp" , "Tiêu Dao Du" , "Hào Hỏa Cầu Chi Thuật" , "Kiếm Áp" và 10000 lượng hoàng kim. "Ting!" "Có thể sử dụng 1000 điểm tích lũy để tiến hành cường hóa "Đả Cẩu Bổng Pháp" lần thứ nhất. Sau khi cường hóa, "Đả Cẩu Bổng Pháp" sẽ trở thành "Hàng Yêu Bổng Pháp" , đồng thời tiêu trừ hạn chế về nội lực của thuật pháp." "Có thể sử dụng 1000 điểm tích lũy để tiến hành cường hóa "Tiêu Dao Du" lần thứ nhất. Sau khi cường hóa, "Tiêu Dao Du" trở thành "Thần Phong Quyết" , đồng thời tiêu trừ hạn chế về nội lực của thuật pháp." "Có thể sử dụng 2000 điểm tích lũy để tiến hành cường hóa "Hào Hỏa Cầu Chi Thuật" lần thứ nhất. Sau khi cường hóa, "Hào Hỏa Cầu Chi Thuật" trở thành "Hỏa Long Thuật" , đồng thời tiêu trừ hạn chế về Chakra để khống chế thuật pháp." "Có thể sử dụng 2000 điểm tích lũy để tiến hành cường hóa "Kiếm Áp" lần thứ nhất. Sau khi cường hóa, "Kiếm Áp" trở thành "Thần Kiếm Quyết" , đồng thời tiêu trừ hạn chế về linh áp của thuật pháp." "Có thể sử dụng 100 điểm tích lũy để tiến hành cường hóa 10000 lượng hoàng kim lần thứ nhất. Sau khi cường hóa, tăng cường độ cứng và độ sáng của hoàng kim." Trên thực tế, sau khi Diệp Húc nhận được những đồ này, hắn cũng ý thức được hạn chế về nội lực, Chakra và linh áp, nhưng không nghĩ tới hệ thống cường hóa có thể giúp mình giải quyết toàn bộ. Diệp Húc thấy vậy, trên mặt hiện ra vẻ mặt vui mừng khó có thể che dấu. Cường hóa! Trừ hoàng kim ra, cường hóa toàn bộ! "Ting!" "Cường hóa thành công!" Ngay sau đó, trong đầu Diệp Húc liền xuất hiện "Hàng Yêu Bổng Pháp" , "Thần Phong Quyết" , "Hỏa Long Thuật" , "Thần Kiếm Quyết" . "Ting!" "Có học tập hay không?" Diệp Húc nuốt một ngụm nước miếng, vừa mới chuẩn bị lên tiếng xác định. "Cốc cốc cốc!" Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa. "A Húc, dậy chưa con?" Diệp Húc vừa nghe, liền biết đây là giọng của ma ma Vạn Vân. "Dạ, con dậy rồi." Diệp Húc lên tiếng. Đồng thời, ý niệm khẽ động, tất cả hoàng kim trên giường đều biến mất không thấy. "Kẽo kẹt!" Vạn Vân không để ý đến lời Diệp Húc nói, trực tiếp đẩy cửa đi đến. Sau khi thấy ma ma, Diệp Húc không khỏi khẽ sửng sốt một chút. Bởi vì, ma ma trong trí nhớ của hắn tóc đã thưa thớt bạc màu, trên mặt hiện đầy nếp nhăn. Hôm nay ma ma, giống như trẻ hơn rất nhiều. "Mẹ, con cảm giác hôm nay mẹ thật trẻ tuổi, xinh đẹp." Diệp Húc bật thốt lên nói. Vạn Vân đỏ mặt, nói: "Nhãi con, sao hôm nay đột nhiên lại nói chuyện dễ nghe như vậy?" Vạn Vân dừng một chút, lại nói: "Được rồi, mau rời giường đi! Chẳng lẽ con không nhớ, hôm nay lớp con muốn diễn ra hoạt động chơi xuân sao? Nếu không rời giường, thì không bắt được xe đâi. Bây giờ con học lớp mười hai rồi, lần chơi xuân này đoán chừng là hoạt động cuối cùng của lớp quan, chơi cho vui vào, để sau này còn có cái kỷ niệm. Mặt khác, rốt cuộc con có nắm chắc chuyện đậu vào đại học Hoa Thanh không đấy? Mặc dù Uông Tư Nhã đã là vị hôn thê của con rồi. Nhưng năm ngoái con bé đã được đặc cách vào học ở đại học Hoa Than, hơn nữa, nghe nói con bé còn giành được không ít giải thưởng ở đại học Hoa Thanh. Nếu như ngươi không thể tiến vào đại học Hoa Thanh, hai đứa cách xa, cũng khó bồi dưỡng tình cảm." Diệp Húc nghe mẹ mình nói, cả người hoàn toàn ngây ra như phỗng. Lớp mười hai? Chơi xuân? Mình không phải đã đi làm rồi ư? Làm sao còn có thể tham gia hoạt động chơi xuân ở lớp mười hai? Diệp Húc chỉ cảm giác suy nghĩ của mình có chút loạn. Nhưng, sau khi hồi tưởng đến nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên trong đầu mình, hắn lại chợt ý thức được cái gì. Chẳng lẽ... Chính mình xuyên về thời trung học của mình? Nghĩ tới đây, Diệp Húc nhanh chân xuống giường đi tới trước gương. Nhìn chính mình trẻ tuổi, non nớt, cằm không có có một sợi râu nào trong gương... Diệp Húc rốt cuộc cũng hiểu được, chính mình thật sự đã trở lại quá khứ. Có lẽ bởi vì chính mình xuyên qua, mà xuất hiện đi một chút hiệu ứng bươm bướm. Ví đ- như, Uông Tư Nhã thành vị hôn thê của mình. Phải biết rằng, Uông Tư Nhã chính là nàng hoa khôi có danh học bá của trường, là nữ thần trong mộng của mọi người. Hôm nay, cô ấy lại lại thành vì vị hôn thê của mình? Nghĩ đến dung mạo tuyệt mỹ của Uông Tư Nhã, trái tim Diệp Húc nhảy loạn lên. Vạn Vân cười nói: "Được rồi, còn soi gương ngắm nghĩanữa chứ... con bớt tự yêu bản thân đi! Mau đi đánh răng rửa mặt." Rửa mặt xong, Diệp Húc rời nhà, đi trên con dường cũ nát, nhỏ hẹp trong trí nhớ. Rất nhanh, hắn đã tới ngôi trường trung học phổ thông của Hán thị. Lúc này, một chiếc xe buýt đang dừng ở cửa trường học. "Diệp Húc, nơi này!" một nam sinh tóc quăn vẫy tay gọi. Hắn tên Đổng Nguyên Vĩ, là bạn thân nhất của Diệp Húc ở trường cấp ba. "Diệp Húc, ông xem tin tức chưa? Ngày hôm qua, có một con quái thú cao hơn mười thước chui ra từ Hi Hồ, bị siêu nhân đi ngang qua đánh bại." Đổng Nguyên Vĩ kích động nói. "Siêu nhân ở đâu ra? Rõ ràng là Đại Mã Tông Sư đánh bại quái thú." chàng trai đen xì gầy teo đứng ở bên cạnh, tên là Lý Dũng nói. Đổng Nguyên Vĩ kinh ngạc hỏi: "Thật sự là Đại Mã Tông Sư?" "Dĩ nhiên!" khi đang nói chuyện, Lý Dũng liếc nhìn bốn phía, giống như phòng cướp, cẩn thận móc ra điện thoại di động. Sau một loạt thao tác, một đoạn video chất lượng không cao xuất hiện ở trên màn hình điện thoại di động. Một con quái vật giống như con cua dáng vóc lồ, bò ra từ Hi Hồ, giương nanh múa vuốt, gào thét rung trời, mặt đất nơi nó đi qua đều sụp lún, cây cối gãy lìa, đất đá bắn tung tóe. Người đi đường xung quanh lao nhao chạy trốn, kêu khóc liên tục . Lúc này, có một chàng trai nhỏ gầy, đột nhiên bay đến từ đàng xa, quanh thân hắn có ánh sáng rực rỡ vờn quanh, giống như thần tiên. Một quyền xuất ra, trực tiếp đánh chết con cua khổng lồ ngay tại chỗ. Sóng khí kinh khủng, khơi dậy một cơn lốc, tung bay toàn bộ cây cối xung quanh, uy thế vô cùng kinh người. "Trâu bò, ông còn có cả video!" Đổng Nguyên Vĩ sợ hãi thán phục . Lý Dũng đắc ý nói: "Tôi tìm lâu lắm mới có đó." "Chẳng qua, đây thật là Đại Mã Tông Sư sao?" Đổng Nguyên Vĩ hỏi. "Dĩ nhiên! Ông nhìn đi, hình dáng giống như người ngoài hành tinh, còn có cái thân hình này, đây nữa, còn ở phụ cận Hi Hồ... Trừ Đại Mã Tông Sư còn có thể là ai?" Lý Dũng lúc này khẳng định nói. Đổng Nguyên Vĩ gật đầu, nói: "Như vậy là..."bên Diệp Húc ở bên cạnh nhìn video ngẩn người chốc lát, nuốt một ngụm nước bọt, nói: " Đại Mã Tông Sư mà mấy ông nói là ai vậy?" Lý Dũng tỏ vẻ quái dị nói: "Diệp Húc, không phải chứ, ngay cả tổng tài A Li Đại Mã Tông Sư cũng không biết?" Lời này vừa nói ra, trái timDiệp Húc chợt nhảy loạn một trận. Dáng vẻ giống như người ngoài hành tinh, tổng tài A Li, ở gần Hi Hồ. Quả nhiên, hắn chính là Mã Phi Vân. Nhưng, không phải hắn là một thương nhân sao? Sao hắn lại có được lực lượng đáng sợ? kia Chính mình xuyên qua trở về cái thế giới này, đến tột cùng đã xảy ra biến hóa gì? "Các bạn học lớp 304 chuẩn bị lên xe." nơi xa truyền đến một tiếng kêu lanh lảnh. Tiếp theo, một đoàn học sinh dáng vẻ non nớt, lao nhao đi lên xe buýt. Ngồi ở trên ghế, trên mặt tất cả các học sinh đều hiện lên vẻ hưng phấn khó có thể che dấu, líu ríu nói chuyện không ngừng. Mà Diệp Húc thì vẫn cứ im lặng, phối hợp lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng lướt xem tin tức.