FULL  Huyền Huyễn  Hệ Thống Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu - Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 2. Làm Sao Tiền Bối Biết Được?
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    "Ngươi biết ta?"

    Thiếu nữ hơi sửng sốt.

    Đây là lần đầu tiên nàng rời khỏi tông môn, dọc đường đi lại rất khiêm tốn, cho nên rất ít khả năng bị người khác nhận ra thân phận thật

    Nhưng không nghĩ tới.

    Vừa mới bước vào Thiên Cơ Lâu, người thanh niên áo xanh trước mắt này lại nói ra một câu vạch trần thân phận của mình.

    "Uy danh của Tam đệ tử Chưởng giáo Đại La Kiếm Tông Liễu Thành Tuyết, có mấy ai ở trên đời lại không biết?"

    Lý Vân vừa cười vừa nói.

    Trước mặt hắn có một màn sáng màu xanh nhạt nổi lơ lửng, bên trên hiện ra tin tức của thiếu nữ váy trắng này.

    « Danh tính: Liễu Thành Tuyết! »

    « Thực lực: Thông Khiếu Cảnh trung kỳ! »

    « Thế lực tương ứng: Đại La Kiếm Tông! »

    « Sư phụ: Chưởng giáo Đại La Nhâm Thanh Đồ! »

    « Tình hình trước mắt: Trong trạng thái bị thương nhẹ, đang đuổi giết đệ tử nòng cốt Đỗ Thiên Thương của Cửu U Ma Tông... »

    « Ấn vào để hiện ra nhiều hơ.... »

    Bất cứ ai bước vào Thiên Cơ Lâu, tất cả thông tin của người đó đều sẽ bị điều tra rõ ràng, dù là quá khứ hay hiện tại, tất cả đều sẽ hiện ra.

    Bởi vì... nó thuộc về chuyện đã xảy ra, cho nên để lộ sẽ không được tính là tiết lộ thiên cơ.

    Nhưng nếu như muốn điều tra chuyện của tương lai, hoặc là tình hình của người không ở Thiên Cơ Lâu, sẽ phải tiêu tốn điểm thiên cơ.

    "Các hạ là người phương nào?"

    Sắc mặt Liễu Thành Tuyết trở nên ngưng trọng.

    Nàng không phải đứa ngốc.

    Sư phụ của mình chính là Chưởng giáo Đại La Kiếm Tông, uy danh hiển hách, nhưng chuyện này không hề có quan hệ gì với nàng cả, nàng chỉ là Tam đệ tử, mà còn là lần đầu tiên xuống núi.

    Nếu nói người người đều nghe qua uy danh của nàng, chắc chắn không có khả năng này!

    Nếu người trước mặt đã nhận ra nàng, thế thì rất có thể đã sớm để ý đến nàng!

    Nói không chừng.

    Đối phương đang chờ mình qua đây!

    Nghĩ vậy, trong lòng Liễu Thành Tuyết hơi căng thẳng, muốn điều động chân nguyên.

    Nhưng kết quả lại làm cho nàng kinh hãi.

    Chẳng biết lúc nào.

    Một thân tu vi Thông Khiếu Cảnh trung kỳ của nàng đã tan biến không còn dấu tích, trong kinh mạch không có chút chân nguyên nào, dường như nàng chỉ là một cô gái yếu ớt chưa bao giờ tu luyện vậy.

    "Ngươi làm gì ta thế?"

    Liễu Thành Tuyết quá sợ hãi.

    Bản thân mình đúng là không có kinh nghiệm gì.

    Lần đầu bước vào thế tục, còn chưa bộc lộ tài năng đã ngã nhào ở trong một cửa tiệm nhỏ. Người trước mặt có thể làm cho tu vi của nàng biến mất, chắc chắn cũng có thể gạt bỏ chính mình một cách không tiếng động!

    "Liễu cô nương không cần kinh hoảng, ta không có ác ý."

    Lý Vân khoát tay áo, đưa tay ý bảo đến: "Người tới là khách, Lý mỗ sao có thể có ý đồ bất chính đối với cô nương được?"

    "Vãn bối càn rỡ rồi, mong tiền bối chớ trách."

    Liễu Thành Tuyết khôi phục lại rất nhanh, sau đó nàng chắp tay thi lễ.

    Vị trước mặt này.

    Tuy không nhìn ra thực lực, nhưng có thể làm cho tu vi của mình biến mất không một tiếng động, rõ ràng không phải là người bình thường. Theo nàng biết thì ngay cả sư phụ của mình cũng không làm được như vậy.

    Từ đó có thể kết luận.

    Vị tiền bối trước mắt, tất nhiên là một vị cao nhân lánh đời.

    Hắn muốn giết chính mình thì dễ dàng giống như nghiền chết một con kiến, không cần tốn nhiều sức. Nếu là kẻ địch, đừng nói là chính mình, sợ rằng ngay cả Đại La Kiếm Tông sau lưng mình cũng sẽ gặp tai họa ngập đầu.

    Nghĩ tới đây, Liễu Thành Tuyết lập tức thay đổi thái độ trước đó, biến thành cung kính không gì sánh được.

    "Không sao."

    Lý Vân không thèm để ý, trên mặt mang theo nụ cười.

    Thiên Cơ Lâu có thể che đậy cả Thiên Đạo, đối phó với một thiên tài tuổi trẻ thì không cần tốn nhiều sức. Dù Chưởng giáo Đại La có ở chỗ này, cũng không tạo được chút bọt sóng nào.

    "Không biết tiền bối xưng hô thế nào?"

    Liễu Thành Tuyết cẩn thận dò hỏi.

    "Họ Lý, tên một chữ Vân, là Lâu chủ của tòa Thiên Cơ Lâu này."

    Lý Vân từ tốn nói.

    Rất có khí thế của thế ngoại cao nhân.

    Khiến người ta không mò ra trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.

    "Thì ra là Thiên Cơ Lâu Chủ, không biết tiền bối triệu vãn bối đến đây là có chuyện gì cần phân phó?"

    Liễu Thành Tuyết lén lút quan sát sắc mặt của Lý Vân, nhỏ giọng hỏi.

    Dưới cái nhìn của nàng.

    Một vị cao nhân lánh đời như thế, mỗi một cử động đều sẽ có thâm ý. Từ giây phút mình bước vào Thiên Cơ Lâu, nói không chừng đều nằm trong mưu tính của tiền bối.

    "Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là muốn chỉ cho ngươi một con đường sáng mà thôi."

    Lý Vân nói với vẻ bình thản.

    "Đường sáng?"

    Liễu Thành Tuyết không hiểu ra sao.

    "Xin hỏi đường sáng tiền bối nói tới là?"

    "Không phải ngươi đang đuổi giết Đỗ Thiên Thương à?"

    Lý Vân nâng chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sau đó để chén trà xuống, dứt khoát nói.

    "Hả?"

    Trong lòng Liễu Thành Tuyết đầy kinh hãi.

    Chuyện này chính là tuyệt mật, chỉ có một mình nàng và Đỗ Thiên Thương biết được.

    Hiện giờ tuyệt đối không thể truyền đi.

    Dù sao Đỗ Thiên Thương cũng là đệ tử nòng cốt của Cửu U Ma Tông, phía sau lưng là một vị Trưởng lão Cửu U Ma Tông. Nếu như bị đối phương biết được, nói không chừng sẽ dẫn tới việc Cửu U Ma Tông khai chiến với Đại La Kiếm Tông!

    Chỉ khi chờ đến lúc chính mình trảm sát Đỗ Thiên Thương, nàng mới có thể để tin tức này truyền ra.

    Bởi vì.

    Cửu U Ma Tông sẽ không vì một người chết mà đối đầu với Đại La Kiếm Tông.

    Nhiều lắm chỉ là truy cứu trách nhiệm mà thôi.

    Nhưng người vẫn sống thì lại là chuyện khác.

    Nếu Cửu U Ma Tông không quan tâm, lòng người sẽ tản.

    Sẽ tạo cho người khác một loại ảo giác, ngay cả đệ tử nòng cốt nhà mình cũng không giữ được.

    "Làm sao tiền bối biết được?"

    Liễu Thành Tuyết khẩn trương hỏi.

    "Làm sao ta biết được..."

    Lý Vân bật cười.

    "Chẳng lẽ ngươi đã quên, câu đối trước cửa Thiên Cơ Lâu?"

    Hắn đứng dậy, chắp tay sau lưng, cao thâm khó lường nói: "Trong thiên hạ này, còn không có chuyện mà Thiên Cơ Lâu không biết. Chỉ cần ta cảm thấy hứng thú, sẽ không có bất kỳ chuyện gì thoát khỏi suy tính của ta!"
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 3. Không Lỗ!
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Nghe thấy Lý Vân nói vậy.

    Lúc đầu Liễu Thành Tuyết rất khiếp sợ, nhưng sau đó thì lại rất vui mừng.

    Thực lực của vị tiền bối trước mắt rất kinh khủng, mỗi một lời nói đều có ẩn ý. Mấy câu nói vừa rồi, tất nhiên cũng có hàm ý riêng.

    Nàng cẩn thẩn suy nghĩ một lát.

    "Theo lời của tiền bối thì ngài biến Đỗ Thiên Thương ở nơi nào sao?"

    "Tất nhiên!"

    Lý Vân gật gật đầu.

    Con cá đã cắn câu!

    Không nghĩ tới vụ mua bán thứ nhấn lại đến nhanh và sớm như vậy!

    "Mong tiền bối chỉ điểm!"

    Liễu Thành Tuyến cung kính nói.

    Cục diện giữa nàng và Đỗ Thiên Thương hiện giờ chính là không chết không thôi.

    Hôm nay, nếu Đỗ Thiên Thương không chết. Vậy thì sau này mỗi lần nàng đi lại trong thiên hạ, đều sẽ phải đề phòng đối phương đánh lén.

    Đỗ Thiên Thương không phải là kẻ bình thường, người ta chính là đệ tử nòng cốt, cộng thêm việc tư chất không hề kém gì nàng. Đợi một thời gian nữa, thành tựu của hai người ai cao ai thấp cũng khó nói trước.

    Đạo lý thả hổ về rừng, trong tu hành giới không ai không biết.

    "Lý mỗ ta sẽ không vô duyên vô cớ chỉ điểm cho người khác!"

    Lý Vân mỉm cười nói.

    Hệ thống thôi diễn người khác sẽ cần đến điểm thiên cơ, mà bây giờ hắn không có điểm thiên cơ nào, dù có muốn chỉ điểm cũng là có lòng mà không đủ lực.

    "Ý nghĩa tồn tại của Thiên Cơ Lâu chính là thôi diễn thiên cơ, mỗi lần ta tiết lộ thiên cơ là một lần bị Thiên Đạo cắn trả. Kết quả như vậy, ngươi hiểu rồi chứ.

    Lý Vân dừng một chút, tiếp tục nói với giọng điệu ý vị sâu xa:

    Việc Thiên Đạo cắn trả hoàn toàn là do hắn bịa chuyện, bằng không thì không thể nào dùng công phu sư tử ngoạm được.

    "Thì ra là vậy!"

    Liễu Thành Tuyết bừng tỉnh hiểu ra, đồng thời âm thầm tự trách trong lòng.

    Tiền bối suy nghĩ cho mình như thế, vậy mà mình còn muốn tay không bắt sói, muốn tiền bối trực tiếp nói tin tức cho bản thân, đúng là rất không nên.

    Nàng hơi trầm ngâm, sau đó lấy ra một thanh trường kiếm có ánh sáng lưu chuyển từ trong không gian giới chỉ.

    Nàng đưa thanh trường kiếm đến trước mặt Lý Vân, nhỏ giọng hỏi:

    "Trên người vãn bối cũng không có nhiều vật có giá trị, thanh kiếm này là Linh Bảo Thượng Phẩm, không biết có thể lọt vào mắt tiền bối hay không?"

    Trong lòng Liễu Thành Tuyết có hơi thấp thỏm.

    Ở trong mắt nàng, thanh bảo kiếm này rất có giá trị.

    Nhưng ở trong lòng tiền bối, nó đáng giá như nào thì có trời mới biết được.

    Dù sao, ẩn sĩ cao nhân giống như tiền bối, dù có lấy ra vài món Thánh Binh, thậm chí Đế Binh, cũng không phải không được.

    « Keng, phát hiện một kiện Linh Bảo Thượng Phẩm, có thể đổi 10 điểm thiên cơ! »

    Bỗng nhiên, hệ thống đưa ra nhắc nhở.

    Trong lòng Lý Vân máy động, nhưng sắc mặt không hề thay đổi, thầm hỏi ở trong lòng,

    "Hệ thống, điều tra vị trí của Đỗ Thiên Thương!"

    « Điều tra vị trí của Đỗ Thiên Thương cần 5 điểm thiên cơ, điểm thiên cơ của kí chủ không đủ, không thể điều tra. »

    "Ồ?"

    Lông mày của Lý Vân hơi nhíu lại.

    Chỉ cần 5 điểm?

    Linh Bảo mà Liễu Thành Tuyết đưa trị giá 10 điểm thiên cơ. Nói như vậy, mình còn có thể ăn được 5 điểm thiên cơ tiền hoa hồng?

    Lần này không lỗ!

    Lý Vân không đổi sắc tiếp nhận Linh Bảo Thượng Phẩm từ trong tay Liễu Thành Tuyết, sau đó đổi thành điểm thiên cơ.

    Có 10 điểm thiên cơ.

    Lý Vân thầm nói trong lòng:

    "Hệ thống, điều tra vị trí của Đỗ Thiên Thương."

    « Danh tính: Đỗ Thiên Thương! »

    « Thực lực: Thông Khiếu Cảnh trung kỳ! »

    « Thế lực tương ứng: Cửu U Ma Tông! »

    « Sư phụ: Trưởng lão Cửu U Ma Tông Dương Khâu! »

    « Vị trí hiện giờ: Cách thành Đại Hoang năm trăm dặm về phía Bắc, trong Vô Danh Sơn Cốc. »

    « Tình trạng hiện nay: Trạng thái trọng thương, đang bố trí Ngũ Ma Phệ Thiên Trận (Ấn vào để kiểm tra tình hình cụ thể) để đối kháng với Liễu Thành Tuyết. Đồng thời, Cửu U Ma Tông Dương Khâu đang trên đường tới, dự tính hai giờ sau đó sẽ đến. »

    « Ấn vào để xem nhiều hơ.... »

    "Được lắm..."

    Lý Vân cảm thán một câu.

    Lần này không chỉ không lỗ, mà còn buôn bán lời không ít.

    Không chỉ điều tra ra vị trí của Đỗ Thiên Thương, còn tiện tay chiếm được trận pháp độc nhất thuộc sở hữu của Cửu U Ma Tông, và phương pháp phá giải Ngũ Ma Phệ Thiên Trận.

    Ngũ Ma Phệ Thiên Trận đã có từ rất sớm.

    Tất nhiên cũng có phương pháp phá trận, thứ này không cần tốn điểm thiên cơ để thôi diễn, xem như là tặng phẩm phụ của hệ thống.

    Xem xong giới thiệu về Đỗ Thiên Thương.

    Dưới ánh mắt tha thiết của Liễu Thành Tuyết, Lý Vân lên tiếng.

    "Hiện nay Đỗ Thiên Thương đang ở trong một sơn cốc cách năm trăm dặm về phía Bắc so với thành Đại Hoang, ngươi có thể tự mình đến tìm kiếm."

    "Đa tạ tiền bối!"

    Liễu Thành Tuyết rất vui mừng, vội vã đáp tạ.

    Mặc dù năm trăm dặm không xa.

    Nhưng dựa vào chính nàng tìm kiếm thì không biết phải tìm đến lúc nào, nhỡ may đối phương được cao nhân của tông môn cứu đi, lúc này sẽ trở thành trộm gà không được lại mất cả nắm gạo.

    Vô duyên vô cớ tạo thêm một cường địch, mà còn là người trong ma đạo, lúc đó sợ rằng không có chỗ mà khóc.

    Đối phương là loại không hề có ranh giới cuối cùng.

    Bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay đánh lén.

    Đáp tạ một tiếng.

    Liễu Thành Tuyết liền muốn quay người rời đi.

    "Chờ một chút."

    Lý Vân lên tiếng.

    "Tiền bối còn chuyện gì sao?"

    Liễu Thành Tuyết quay người lại, có chút không hiểu.

    "Nể tình ngươi là khách hàng đầu tiên của Thiên Cơ Lâu, ta sẽ nói thêm cho ngươi biết một tin tức."

    Lý Vân mỉm cười nói.

    Hắn vẫn hiểu được đạo lý khách hàng quen.

    Dựa vào chiêu bài Liễu Thành Tuyết, còn lo lắng việc làm ăn của Thiên Cơ Lâu không nhộn nhịp sao?

    "Lúc này Đỗ Thiên Thương đang bày ra Ngũ Ma Phệ Thiên Trận, mà ngươi chỉ có hai giờ. Nếu trong hai giờ mà không thể giết chết Đỗ Thiên Thương..."

    "Người chết cuối cùng, nhất định sẽ là ngươi!"

    Lý Vân nói.

    "Hả?"

    Nghe thấy vậy, cả người Liễu Thành Tuyết ngây ngẩn.

    Hai giờ?

    Trừ thời gian đi đường, còn phải phá vỡ Ngũ Ma Phệ Thiên Trận?

    Không phải đang nói đùa sao?
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.