Chương 12. Vẫn Mong Tiền Bối Chỉ Giáo Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc "Đây... đây chính là Thiên Cơ Lâu sao?" Trong lòng Dương Khâu cực kỳ chấn động. Hắn không nghĩ ra được Lâu chủ Thiên Cơ Lâu làm thế nào biết được việc bí mật nhất của hắn. Ngoại trừ đối phương có thể suy diễn thiên cơ thì không có khả năng thứ hai. "Ngụ ý của tiền bối là có thể giúp vãn bối loại trừ tâm ma phải không?" Dương Khâu thấp giọng hỏi. Chỉ cần có thể xóa sạch tâm ma. Dù không thể thành Thánh, hắn cũng hài lòng lắm rồi... Ít nhất vẫn có thể cố gắng tiến thêm một bước, ngộ nhỡ thời gian xoay vần nói không chừng lại thành Thánh luôn ấy chứ? "Tâm ma đơn thuần, không đáng nhắc đến." Lý Vân cười mỉm, nói: "Chẳng qua là thành Thánh thôi mà, cách thì có rất nhiều, nhưng phải xem ngươi có thể trả cái giá tương ứng hay không!" "Chỉ cần tiền bối chịu chỉ một con đường sáng, vãn bối nguyện dốc hết tất cả!" Dương Khâu kiên quyết trả lời. Tuy hắn lòng dạ độc ác nhưng sự khát vọng sức mạnh lại không phải giả, mọi thứ hắn ta làm cũng là để bản thân tiến thêm một bước. "Dễ thôi." Lý Vân khẽ cười, thì thầm: "Hệ thống điều tra một chút, nơi nào trên thế giới này có cơ duyên giúp người loại trừ tâm ma và bước vào Thánh Cảnh." « Keng! » « Sau khi hệ thống điều tra, cơ duyên phù hợp với điều kiện của ký chủ tổng cộng có 183 nơi. » « Bất Tử Đảo: Cần tám triệu điểm thiên cơ, có thể tra rõ vị trí cụ thể của cơ duyên. » « Phía sau núi Thánh Địa Tử Vi: Cần năm triệu điểm thiên cơ, có thể tra rõ vị trí cụ thể. (Phụ: Một phần cách phá đại trận Tử Vi.) » « Mộ Vạn Diệt Đại Đế: Cần bốn triệu điểm thiên cơ, có thể tra rõ vị trí cụ thể. » ....... « Mộ Lạc Vân Cổ Thánh: Cần tám mươi ngàn điểm thiên cơ, có thể tra rõ vị trí cụ thể. » « Bích Thủy Nhai: Cần ba mươi ngàn điểm thiên cơ, có thể tra rõ vị trí cụ thể. » ... Tổng thể lướt xem một lượt giá cả. Khóe miệng Lý Vân co giật. Những cơ duyên này, có một số thế nhân đều biết, có một số còn chưa xuất thế, nếu có thể thu tất cả thì khởi bước cũng phải là Đại Đế trở lên. Nhưng khả năng này quá thấp. Có một vài thứ, không có sức mạnh nhất định thì căn bản không đến tay được. Ví dụ như phía sau núi Tử Vi Thánh Địa. Hầu hết mọi người đều biết nhưng căn bản không mấy ai dám đến, nơi đó đúng là một Thánh Địa, đi là chết! Mà những cơ duyên khác. Đến nay vẫn chưa đến lúc xuất thế, chắc là đang chờ đợi người hữu duyên. Nếu vào không đúng thời điểm, cơ duyên bị không đúng người mở ra, đó là loại sức mạnh tai họa, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến người ta cảm thấy chua xót. Mà hiện nay, từng thông tin sẽ truyền ra ngoài từ miệng mình. E rằng bản thân sau này vừa ra khỏi cửa sẽ bị sét đánh mất. Nghĩ tới đây. Lý Vân nhìn Dương Khâu, khóe miệng lộ ra nụ cười đầy ngụ ý. Nếu không làm thịt dê béo, há chẳng phải sẽ có lỗi với bản thân rồi sao? Tự mình gánh chịu thiên phạt, chỗ tốt thì đối phương nắm rồi, trên đời này nào có chuyện tốt như thế? "Tiền bối?" Dương Khâu vô cùng lo sợ, nhỏ giọng kêu một tiếng. Vừa rồi cảm giác nguy hiểm lại dâng lên lần nữa, trong lòng hắn âm thầm suy đoán, chẳng lẽ tiền bối muốn ra tay giết mình? Nhưng mà, mình có làm gì đâu chứ! Nếu như chết đi, chẳng phải rất oan uổng sao? "Ừm... khụ." Lý Vân lấy lại tinh thần, ho nhẹ một tiếng, nhìn chằm chằm vào Dương Khâu, mở miệng nói: "Nếu là nơi khác, ngươi muốn loại trừ tâm ma rồi tiến tới thành Thánh có thể nói rằng khó như lên trời." Dương Khâu nghe vậy liền gật đầu, mặt lộ ra vẻ khổ sở. Điểm này, hắn cũng không phải không hiểu? Nếu có cách, hắn dựa vào Cửu U Ma Tông đã thành Thánh từ lâu, chẳng cần phải chờ đợi đến hôm nay. "Nhưng trong Thiên Cơ Lâu lại dễ như trở bàn tay." Lý Vân khẽ cười nói. "Xin tiền bối chỉ giáo!" Dương Khâu vui mừng quá đỗi, vội vàng khom người hành lễ nói. "Ừm?" Lý Vân nghiêng mắt nhìn, ngón tay gõ nhẹ lên tay ghế làm phát ra âm thanh "cộc cộc", không nói lời nào. Hắn thầm lắc đầu. Mặc dù Dương Khâu là nhân vật cấp Thánh Chủ, nhưng từ trước đến nay toàn là người khác nịnh bợ hắn, mà chính hắn cũng tự cao tự đại, đến cả khả năng quan sát cơ bản cũng không có. So với lứa trẻ tuổi như Liễu Thành Tuyết vẫn kém nhiều. Mở miệng liền hỏi. Ta đây điều tra thiên cơ, không tốn tiền hả sao? Tìm một cơ duyên tùy ý, khởi bước đã mấy chục ngàn, điểm thiên cơ hiện tại của hắn số chỉ có một con số không, làm sao tìm đây? "Là vãn bối sơ sót." Dương Khâu cười khan một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một cây Vũ Phiến, tỏa ra ánh hào quang chói lòa, long lanh rạng ngời, trên thân nó có dị tượng vờn quanh, vô cùng rực rỡ. "Một món Linh Bảo cấp Thiên Tượng, chỉ là chút kính ý, mong rằng tiền bối vui lòng nhận cho." "Ừm." Lý Vân gật đầu rồi nhận lấy Vũ Phiến. Đồng thời hỏi hệ thống thử đổi điểm. « Lưu Hỏa Phong Vân Phiến (Cấp Thiên Tượng), có thể đổi 1500 điểm thiên cơ. » "Mới 1500 điểm thôi hả?" Lý Vân nhíu mày. Cơ duyên mà hắn tra vừa rồi, khởi bước đã mấy chục ngàn, 1500 điểm này còn không đủ để nhét kẽ răng nữa. Ở bên cạnh. Dương Khâu dõi theo biểu cảm Lý Vân, trong lòng cũng hồi hộp, hắn vội móc ra một món pháp bảo nữa, đưa ra rồi nói: "Còn đây là pháp bảo tế luyện mấy ngàn năm của vãn bối Phược Hồn Đoạt Mệnh Tỏa, uy lực không thể khinh thường. Nếu như tiền bối thích, vãn bối sẽ tặng ngay." Lý Vân vẫn tỉnh bơ thu lấy. « Phược Hồn Đoạt Mệnh Tỏa (Cấp Thánh Chủ), có thể đổi tám ngàn điểm thiên cơ. » Điểm thiên cơ lần này đã cao lên không ít, nhưng cũng có giới hạn, với bất kỳ một chỗ cơ duyên nào cũng đều kém một quãng rất xa. Lý Vân ho nhẹ một tiếng, nhàn nhạt nói: "Dương đạo hữu, ngươi phải hiểu, cơ duyên mà bổn tọa nói cho ngươi biết không chỉ có thể giúp ngươi xóa bỏ tâm ma, nó còn có thể ngươi thành Thánh!" "Ngươi cũng biết, như thế nào là Thánh đúng không?" "Dưới Thánh Nhân đều là giun dế, đó là Thánh!" "Trước cơ duyên này mà ngươi vẫn còn để tâm đến mấy lọ chai thì có ích gì? Chờ ngươi thành Thánh muốn cái gì mà không được?" "Nếu như sau này tin tức Thiên Cơ Lâu có sai, ngươi vẫn có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào, ta trả lại mọi thứ cho ngươi!"
Chương 13. Nghiệp Chướng! Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc "Tiền bối nói đùa." Dương Khâu đau khổ nói. Lời nói vừa rồi của Lý Vân không sai. Thánh Nhân vô cùng cường đại, một trăm vị Thánh Chủ đỉnh cao, cũng chưa chắc có một người có thể bước vào Thánh Cảnh. Chỉ cần có cơ duyên thành Thánh đặt trước mặt, ai cũng sẽ trở nên điên dại vì nó. Tin tức này, ai biết cũng đều động lòng. Cho dù phải dùng toàn bộ tài sản để đổi, Dương Khâu cũng cam tâm tình nguyện. Nhưng câu nói cuối cùng của Lý Vân, hắn tuyệt đối không dám tin. Nếu như tin tức là giả, chẳng lẽ mình lại ngây ngốc trở về trả lại hàng? Lần đầu tiên đã suýt bị treo. Thêm một lần nữa, chẳng phải là ợ ra rắm à? Dương Khâu cắn răng, nhìn lướt qua Thiên Cơ Lâu, lại nhìn Lý Vân một chút. Hắn vung tay, vô số linh thạch và thiên tài địa bảo phủ kín đại sảnh. Làm xong rồi, lần thứ hai Dương Khâu lấy ra một cái ngọc giản, cung kính đưa đến trước mặt Lý Vân, nói: "Tiền bối, đây là cổ tịch được một Thánh Nhân lưu lại, trong đó ẩn giấu một quyển công pháp, gọi là Ma Hồn Độ, ẩn chứa sự thần bí của Thánh Cảnh, vô cùng huyền ảo." "Cộng thêm những bảo vật này nữa, có thể đổi một tin tức ở chỗ tiền bối hay không?" Ma Hồn Độ. Trước đây, Dương Khâu lấy được một số thứ ở động phủ của một Thánh Nhân. Vì cái thẻ ngọc này, mà ngay cả sư huynh mình hắn cũng gài bẫy chết. Có thể thấy được giá trị của nó. Lý Vân liếc mắt nhìn, bảo vật phủ kín cả đại sảnh, khóe mắt giật một cái, không đáp lại ngay. Trong lúc nhất thời. Trong đại sảnh, vô cùng yên tĩnh. Dương Khâu giữ nguyên tư thế, không dám có bất kỳ động tĩnh gì, trên trán hắn toát ra một lớp mồ hôi lạnh, cũng không dám lau đi, lúc này tim đập nhanh đến cực điểm. Mình bây giờ, cái gì cũng không có. Chỉ còn lại một thanh Thiên Ma Tán cấp Thánh Chủ, đó là pháp bảo bổn mạng của hắn, không thể giao ra. Đến mức này còn không đổi được tin tức, mình cũng chỉ đành chấp nhận. "Hệ thống." Lý Vân kêu ở trong lòng một tiếng, nói: "Tính giá trị của những thứ này một chút." [Ba món pháp bảo cấp Thiên Tượng, có thể đổi năm ngàn điểm thiên cơ, bảy món pháp bảo cấp Thiên Biến có thể đổi ba ngàn điểm thiên cơ, 3600 vạn linh thạch cực phẩm có thể đổi 4100 điểm thiên cơ, một số thiên tài địa bảo có thể đổi 5200 điểm thiên cơ.] [Ma Hồn Độ (Công pháp cấp Thánh Nhân), có thể đổi một vạn bốn ngàn điểm thiên cơ.] [Tổng cộng: Ba vạn một ngàn ba trăm điểm thiên cơ.] "Không nhìn ra Dương Khâu giàu như vậy. Lý Vân tặc lưỡi. Vừa ra tay, đã đổi được hơn ba vạn điểm thiên cơ. Hơn nữa, trước đó còn lấy ra hai món rồi, ước chừng hơn bốn vạn điểm thiên cơ. Nói là một lần liền mập cũng không quá đáng. "Quả nhiên, vẫn là ngồi chờ cá lớn, sẽ đáng tin cậy hơn là trông vào một thiên kiêu trẻ tuổi, có đến kiếp sau cũng chưa chắc đã đổi được hơn bốn vạn điểm thiên cơ." Lý Vân thở dài trong lòng. Hắn phất phất tay, trong chớp mắt đã đem tất cả đồ vật thu vào, đồng thời đem nó đổi thành điểm thiên cơ. Lúc này, biến thành bốn vạn tám trăm điểm thiên cơ. "Hệ thống, điều tra tin tức cụ thể về cơ duyên ở Bích Thủy Nhai." Lý Vân nói trong lòng. [Keng.] [Trừ ba vạn điểm thiên cơ, điều tra cơ duyên ở Bích Thủy Nhai thành công.] [Bích Thủy Nhai là nơi một vị Thánh Nhân cổ xưa từng sống, để lại bí cảnh, nằm ở Bách Đoạn Sơn Mạch, có hai tòa Thượng Cổ Sát Trận ngăn cản, ba tòa Thượng Cổ Huyễn Trận che chắn, vì cam kết điều tra bí mật thành công, tặng thêm một phần phương pháp phá giải trận pháp.] "Người tốt như ta, trên Thế giới chắc cũng không nhiều lắm." Lý Vân cảm khái nói. Buôn bán lời bốn vạn điểm thiên cơ, quay đi ngoảnh lại đã bị hệ thống trừ đi ba vạn, mình chỉ còn lại một vạn điểm thiên cơ. Coi như buôn bán chỉ lời một chút phí thủ tục. "Dương Khâu." Nhìn lướt qua tin tức về Bích Thủy Nhai, Lý Vân quay đầu nhìn về phía Dương Khâu, nhẹ nhàng nói: "Thấy tâm ý của ngươi cũng rất chân thành, ta sẽ nói cho ngươi biết một cơ hội thành Thánh." Khóe miệng Dương Khâu giật giật. Mình đường đường là trưởng lão Cửu U Ma Tông, tích góp cả đời, đều bỏ lại ở Thiên Cơ Lâu. Cái này còn chưa coi là thành khẩn, thì hắn không biết như thế nào mới coi là thành khẩn. Trong lòng chửi bậy. Nhưng ngoài miệng lại không dám nói. Dương Khâu tiến lên một bước, thái độ thập phần cung kính, nói: "Vãn bối kính cẩn lắng nghe." "Ừm." Trong tay Lý Vân xuất hiện một cái thẻ ngọc, ném cho Dương Khâu, nói: "Ngươi cầm cái ngọc giản này đi đến Bách Đoạn Sơn Mạch, nếu có thể tìm được Bích Thủy Nhai thì cơ hội thành Thánh ở trong tầm tay rồi." Cơ duyên còn lưu lại của Thánh Nhân cổ xưa, còn có mấy tòa đại trận bảo hộ, Lý Vân cảm thấy nếu như không có phương pháp phá giải trận pháp của hệ thống, thì Dương Khâu đi cũng không làm được gì." Còn có thể phá trận hay không thì chưa biết. Quan trọng là, cơ duyên này chưa từng xuất thế, nói không chừng là Thiên Đạo để lại cho Khí Vận Chi Tử nào đó. Dương Khâu cũng không phải Khí Vận Chi Tử này, hắn tùy tiện xông vào thì chắc chắn thập tử vô sinh! "Đa… Đa tạ tiền bối!" Dương Khâu run rẩy đưa tay ra, cẩn thận nhận lấy ngọc giản, phảng phất lấy được trân bảo hiếm thấy, đem cất vào trong nhẫn trữ vật. Cái ngọc giản này có chất liệu bình thường. Nhưng là do hắn dùng toàn bộ tài sản đổi lấy, cho dù là một phế phẩm, lúc này cũng biến thành vật vô giá. "Ừm." Lý Vân gật đầu, nói: "Nếu như không có chuyện gì khác thì người nhanh chóng đi Bích Thủy Nhai đi, đi trễ không chừng sẽ mất cơ duyên." "Vâng." Dương Khâu hành lễ rồi nói: "Vãn bối đi ngay." Khác hẳn khi đến. Lúc rời đi, Dương Khâu vô cùng kính cẩn nghe theo, ra cửa còn khom người cúi đầu về phía Thiên Cơ Lâu, vô cùng khiêm tốn, ai thấy cũng không nhận ra đây là một vị cấp Thánh Chủ ma diễm ngất trời. Phảng phất hậu bối ôn hòa, kính cẩn, khiêm nhường. Liếc mắt nhìn chằm chằm Thiên Cơ Lâu. Dương Khâu xoay người, thân thể già nua, như bị rút sạch tất cả sức lực, lập tức xụ xuống, khóe mắt chảy ra hai hàng nước mắt. "Nghiệp chướng!" Dương Khâu ngửa mặt lên trời thở dài. Hiện tại, trái tim hắn như co quắp lại.