Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết -- o -- Chương 233 + 234: Đánh bại Tống Sí Nhóm dịch: Black Nguồn: Vipvandan Mời đọc Tống Sí trước kia ỷ vào bộ kiếm pháp này, hành sự thuận lợi không gặp đối thủ. Cho nên giao chiến với Lục Nguyên hắn không hề e ngại. Kết quả lúc hắn vung kiếm, vô luận Phồn Sí Kiếm Pháp này biến ảo thế nào, Lục Nguyên đều tùy ý dùng một kiếm mà phá, phá được dễ dàng. Lúc đầu hắn chỉ mới thấy kiếm thuật của Lục Nguyên tương đối cao minh, hiện tại hắn mới biết Lục Nguyên thật sự vô cùng đáng sợ. Hơn nữa bất tri bất giác Tống Sí đã lâm vào vòng kiếm võng của Lục Nguyên, liên tục bị khống chế bởi kiếm của Lục Nguyên. Đây là kiếm thuật bậc nào? Trên mặt của Nam Cung Bạch Thượng Quan Thanh đều lộ ra vẻ không thể tin nổi, hiện tại Lục Nguyên tựa hồ sắp thắng, làm sao có thể, Lục Nguyên còn trẻ như vậy làm sao có thể có sức mạnh như thế, Nam Cung Bạch tự nghĩ mình và Thượng Quan Thanh đấu với Lục Nguyên cũng chưa chắc có thể thắng, Tống Sí năm đó tuy là bại tướng dưới tay của hắn nhưng mà Thượng Quan Thanh tự nhận mình hiện tại bao nhiêu tuổi, Nam Cung Bạch bao nhiêu tuổi, làm sao Lục Nguyên có thể mạnh như vậy. Đương nhiên Thượng Quan Thanh không có chút nào dao động hắn cũng là tu tiên giả sắp tiếp cận Trường Sinh Kỳ, làm sao có thể dễ dàng dao động, vốn hắn muốn nhân cơ hội cướp lấy sản nghệp của Lục Nguyên, những sản nghiệp này khi rơi vào tay hắn có khi hắn có cơ hội đột phá tới Trường Sinh Kỳ một khi đột phá rồi, ở Đại Tấn quốc là người có địa vị tương đối rồi thì còn sợ gì nữa. Nam Cung Bạch cũng có suy nghĩ giống như là Thượng Quan Thanh. Giúp người khác kinh doanh sản nghiệp không bằng chiếm lấy tự mình kinh doanh cho khoái hoạt. Đương nhiên loại sự tình này chỉ xảy ra khi Lý Nguyên Bạch tiên thăng mà thôi lúc Lý Nguyên Bạch còn sống bọn họ không dám dao động. Lúc trước chuyện ám sát Lục Nguyên làm chọc giận Lý Nguyên Bạch, bọn họ chỉ có thể đẩy ra kẻ chết thay là Mộ Dung Ám, Lý Nguyên Bạch vừa chết bọn họ liền hoạt động, quả nhiên chủ nhược thần cường, mà bây giờ bọn họ mới phát hiện, hiện tại chủ của họ cũng không quá yếu. Tư Đồ Hồng nhìn thấy Lục Nguyên mạnh mẽ thậm chí còn hơn cả Tống Sí thì khó tin nổi, tuy nhiên trong lòng cũng cao hứng, Tư Đồ Hồng là người trung tâm, nguyên nhân này rất đơn giản, Tư Đồ Hồng từ lâu đã thầm yêu Lý Nguyên Bạch, lúc Tư Đồ Hồng còn là thiếu nữ gia tộc gặp nạn, cô khổ được Lý Nguyên Bạch xuất thủ tương trợ, từ đó nàng đã thầm thương y, chỉ tiếc là lúc đó Lý Nguyên Bạch đã có thể tử, Tư Đồ Hồng cũng chỉ có thể thầm mến mà thôi, sau này phu nhân của Lý Nguyên Bạch tiên thăng Tư Đồ Hồng cũng muốn nhân cơ hội này thượng vị chỉ là Lý Nguyên Bạch đối với thê tử của mình tình ý sâu đậm toàn tâm toàn ý. Lý Nguyên Bạch tuy đi nhưng chỉ định đệ tử Lục Nguyên của hắn là người nối nghiệp là đệ tử của y, bất kể thế nào nàng cũng ủng hộ, cái này xuất phát từ trung tâm của Tư Đồ Hồng. Thế gian yêu yêu oán hận vốn rất nhiều. Tu tiên giả cũng khó tránh khỏi lục dục hồng trần, chỉ có số ít giống như tuyệt thế Yến Thương Thiên mới đạt được thoát khỏi lục dục hồng trần hoặc người lười nhác như Lục Nguyên mới ít dính tới lục dục ít vướng hồng trần. Lục dục hồng trần lăn lăn lộn lộn một khi bị nhiễm thì tu tiên không dễ. Mà Tư Mã Hạo lúc này cũng mở to mắt mà nhìn, bốn năm trước thực lực của hắn và Lục Nguyên không khác biệt lắm, Lục Nguyên là đệ tử chân truyền thứ mười mà hắn là thứ mười một, hắn sớm đã nhìn không hiểu kiếm thuật của Lục Nguyên cũng không biết kiếm thuật của Lục Nguyên đạt tới cảnh giới tuyệt diệu cỡ nào, chỉ là Tư Mã Hạo cũng biết Tống Sí chính là thủ hạ lợi hại nhất của sư phụ của mình, tuy nhiên hắn ra tay vẫn không làm gì được Lục Nguyên, như vậy hiện tại Lục Nguyên đã đạt tới tình trạng gì?Tư Mã Hạo trong lòng thầm giận, tại sao mình không có thiên phú như Lục Nguyên, rõ ràng xuất thân của mình so với hắn tốt hơn, mình cũng cố gắng hơn hắn. Về phần những tu tiên giả khác thì đang xem náo nhiệt. Đương nhiên bọn họ cũng khiếp sợ thực lực của Lục Nguyên, thực lực của Lục Nguyên quá mạnh mẽ còn trẻ như vậy đã có thực lực như thế. Trong chốc lát, một huyết sắc trường kiếm đã để ngang trước mắt của Tống Sí. Mũi kiểm chỉ cần đâm thêm một chút là có thể xuyên qua cổ họng của hắn, Tống Sí nếu như bị đâm xuyên qua nhất định chỉ có con đường chết. - Tống sư thúc kiếm thuật của sư thúc cũng không có gì đặc biệt. Tống Sí thầm kêu khổ đồng thời không tưởng tượng nổi, mìn cũng là nhân vật nhiều năm mà lại bại ở trong tay một tiểu bối thật sự là cảm khái, Tư Mã sư huynh phái mình đi làm chuyện này tuy nhiên không ngờ rằng pháp lực của Lục Nguyên mạnh hơn trong truyền thuyết rất nhiều kiếm thuật cũng thế, quả thật không ngờ Lục Nguyên đã lĩnh hội gần như toàn bộ kiếm ý hẳn là Lý sư huynh trước khi phi thăng đã dùng biện pháp đặc thù giúp hắn lĩnh ngộ. - Tống sư thúc thanh Phồn Sí kiếm xem ra phải ở đây rồi, đây là quy củ khiêu chiến đạo quán. Đạo quán cho phép khiêu chiến nếu như ngươi thắng thì có thể lấy biển của đạo quán đi. Mà nếu ngươi thua thì phải giao ra bội kiếm, trở thành chiến lợi phẩm trang trí cho đạo quán, đại biểu cho vinh quang của đạo quán. Đương nhiên đây chỉ là tình thế xé rách mặt nhau, bình thường tranh tài nhỏ, thắng thua chỉ cần biết là được hôm nay ngươi cho ta mặt mũi ngày mai ta cũng sẽ cho ngươi mặt mũi, quảng giao bằng hữu tứ phương. Tuy nhiên lúc này Tư Mã Trường Bạch liên tục phái Tống Sí tới thực hiện âm mưu của hắn, kết quả không ngờ Lục Nguyên có thực lực vượt xa sự tưởng tượng của hắn, cho nên làm bẽ mặt không thành ngược lại bị người ta làm bẽ mặt lại. Tống Sí phải giao ra Phồn Sí kiếm. Tống Sí cũng biết quy củ lúc trước hắn không ngờ rằng mình sẽ thua, nếu như biết trước có lẽ hắn đã không dùng thanh Phồn Sí Kiếm xinh đẹp này tới đây khiêu chiến. Lục Nguyên cười ha hả đem Phồn Sí kiếm giao cho Tư Đồ Hồng; - Tư Đồ Hồng, thanh kiếm này giao cho ngươi rồi, bảo kiếm tặng giai nhân. Tư Đồ Hồng mỉm cười: - Trang chủ thuộc hạ tạm thời bảo lưu, sau này trang chủ thành thân, sẽ mang nó tặng lại cho phu nhân của trang chủ. Lục Nguyên cười ha hả, một trận chiến coi như đã xong, nhưng Lục Nguyên biết rõ trận chiến này đã xong nhưng ảnh hưởng chưa tiêu mất. Ỏ trên đỉnh Bắc Phong đoán chừng cũng sẽ đấu tranh kịch liệt. Thực lực đánh xong còn phải đấu nhau về chính trị. Đã tới nhập thu, lá vàng lác đác rơi xuống. Ở trong Vân Long Điện. Quân tử kiếm Phương Nho, Cô Tâm Kiếm Độc Cô Diệp, Phi Thiên Kiếm Sở Phi ba người vừa rồi nhận được tin tức, Nguyên Nguyên sư huynh vừa rồi mời bọn họ tới Vân Vụ Cung Vân Long Điện một chuyến, tuy nhiên hiện tại gần đây không có chuyện gì xảy ra, ngũ đại tiên môn không có chuyện gì, yêu ma dưới lòng đất cũng chúc thọ Quang Minh Yêu Hoàng, thọ lễ hiện tại đã xong, không biết Nguyên Nguyên sư huynh mời bọn họ tới có chuyện gì. Vừa vặn thấy Diệp Dương Dung đi qua, Độc Cô Diệp hỏi: - Này mập, bây giờ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Độc Cô Diệp thương xuyên gọi Diệp Dương Dung là mập, mà tính tình của Diệp Dương Dung cũng tương đối tốt, vẫn cười toe toét không hề tức giận. Diệp Dương Dung lắc đầu: - Ta cũng không biết... Độc Cô Diệp cắt tiếng: - Được rồi mập ngươi là sư huynh đệ tâm phúc nhất của Nguyên Nguyên sư huynh mà cũng không biết, ngươi nói không biết có phải muốn lừa gạt sư muội này phải không? Diệp Dương Dung cười cười, đối với vị sư muội này hắn một chút biện pháp cũng không có, vị sư muội này ra tay độc ác vô cùng, tính tình cực ngạo, tuy nhiên đôi khi lại yêu kiều khiến hắn một chút biện pháp cũng không có. - Dù sao cũng là chuyện tương đối thú vị, liên quan tới tên Lục tiểu tử kia... - A.... Trong lúc nói chuyện Tư Mã Trường Bạch cũng đi tới. Tư Mã Trường Bạch sau khi đi vào, sắc mặt hơi tái nhợt, hiển nhiên trước đó không lâu hắn bị Hàng Long Yêu Vương đánh cho bị trọng thương, hơn nữa chuyện này không nói lý lẽ, ngươi thông đồng với tiểu thiếp của hắn, chuyện này sớm đã thành trò cười cho tu tiên giới. Cái mặt của hắn không biết bị ném đi tới nơi nào, Tư Mã Trường Bạch hiện tại trọng thương tại thân nếu như không phải hắn bị trọng thương thì Lục Nguyên chắc chắn sẽ không chỉ nhận áp lực như hiện tại. Ngũ đại kiếm tiên từng người ngồi xuống. Sau một lát Nguyên Nguyên thượng nhân đã tới: - Lần này là muốn nói tới một chuyện. Nguyên Nguyên thượng nhân đi thẳng vào vấn đề: - Đúng rồi để chờ Tư Đồ sư muội, Tống Sư đệ và Lục sư điệt tới. Tư Đồ Hồng, Tống Sí và Lục Nguyên ba người bước lên. Sau khi chấm dứt chuyện của Lục Nguyên, có Tống Sí bên trong cho nên Tư Mã Trường Bạch cũng có liên hệ, Tư Mã Trường Bạch và Lục Nguyên đối kháng với nhau cửu đại kiếm tiên đều hứng thú. Mà Lục Nguyên đối mặt với Tư Mã Trường Bạch đúng là to gan lớn mật. Mọi người cũng muốn nhìn xem, Lục Nguyên hiện tại có thể làm ra thủ đoạn gì. Đương nhiên mọi người cũng biết, Lục Nguyên thật sự không thể đối đầu trực tiếp với Tư Mã Trường Bạch được đoán chừng hắn sẽ dùng hoa chiêu. Không có cách nào hiện tại Cửu Đại Kiếm tiên ai mà không biết Lục Nguyên kỳ thật cũng có phần giảo hoạt. Nguyên Nguyên thượng nhân nhìn Diệp Dương Dung rồi gật nhẹ đầu: - Sự tình là như vậy, trước đó không lâu Tống Sí đi tới đạo quán của Tư Đồ Hồng khiêu chiến, hơn nữa còn tuyên bố đạo quán không ai địch lại hắn hắn sẽ lấy biển của đạo quán đi. Nắm lấy biển của đạo quán là không nể mặt mũi, mà Tống Sí là thủ hạ của Tư Mã Trường Bạch xem như là chính Tư Mã Trường Bạch làm. Sau đó Diệp Dương Dung mới lên tiếng; - Sau đó Lục Nguyên đánh bại Tống Sí. Cái gì/ Lục Nguyên trước đó mới chỉ đạt tới Luyện Thể kỳ tầng thứ tư mà thôi, mà Tống Sí đã tới Luyện thể kỳ tầng thứ tám ngự kiếm hành không, một bên đạt tới tầng thứ tám có thể cách không tấn công địch, Lục Nguyên làm sao có thể thắng được Tống Sí? CHo dù tất cả các đại kiếm tiên trải qua không ít sóng to gió lớn nhất thời cũng kinh hãi. Nói đùa gì vậy? Vô luận đứng ở góc độ nào Lục Nguyên cũng không thể nào thắng được Tống Sí mà hiện tại chuyện gì xảy ra, Lục Nguyên rõ ràng còn hơn cả Tống Sí. Độc Cô Diệp tuy là nữ tử nhưng ngay thẳng hỏi liền; - Đây là có chuyện gì. Diệp Dương Dung phụ trách tình báo liền nói: - Chúng ta vừa rồi phân tích trận chiến đó Lục Nguyên sở dĩ có thể thắng là vì đã đạt tới Luyện Thể kỳ tầng thứ năm, thứ hai Lục Nguyên đã lĩnh ngộ Mạc Chi Kiếm Ý, cho nên mới hơn được Tống Sí. Đây quả là chuyện kinh hãi, nhân vật như Tư Mã Trường Bạch tuy bị trọng thương nhưng không làm gì nổi một hậu bối nhỏ tuổi. Vốn mọi người còn cho rằng Lý Nguyên Bạch sau khi tiên thăng, Lục Nguyên sẽ bị Tư Mã Trường Bạch chèn ép mà kết quả Lục Nguyên dám ngạnh kháng với Tư Mã Trường Bạch điều này cho thấy... Lục Nguyên đã lớn rồi. Phương Nho thầm nghĩ: - Lý sư huynh nếu biết chuyện này dưới cửu tuyền cũng sẽ rất vui mừng. Kế tiếp là phán quyết, chuyện này Nguyên Nguyên thượng nhân muốn trách tội Tư Mã Trường Bạch mặc dù nói mở đạo quán là có thể tới khiêu chiến, nhưng mà Tống Sí là người của Hoa Sơn tiên môn, cùng môn nhân lại gây chiến, vi phạm điều thứ ba của môn quy, vốn theo thường lệ mà phạt, vốn Nguyên Nguyên thượng nhân muốn trọng phạt Tư Mã Trường Bạch nhưng mà Tư Mã Trường Bạch lại nói Lục Nguyên dùng tà đạo công pháp Huyết Tế kiếm thuật, ngũ đại môn quy có ghi không được luyện công pháp tà ma ngoại đạo, mà Lục Nguyên học công pháp ma đạo xem như phạm vào điều tối kỵ. Đơn giản mà nói hiện tại Tống Sí vi phạm môn quy nội đấu đồng môn, Lục Nguyên tuy có giải thích rõ ràng hắn không cấu kết với ma đạo nhưng lại dùng công pháp của ma đạo cho nên rất khó phán định. Cuối cùng Nguyên Nguyên thượng nhân cũng ra phán quyết: - Tống Sí, ngươi phạm vào môn quy, chủ động khiêu chiến phạt ngươi giao ba trăm linh thạch cho Lục Nguyên. Hình phạt này khá nặng, Tống Sí có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám, chỉ có khoảng một nghìn linh thạch mà thôi, mà Lục Nguyên sở dĩ thân gia đặc biệt phong phú là vì bản thân của hắn có được sản nghiệp thứ hai là ở trong cuộc chiến phân đà đã có được chỗ tốt quá lớn. - Về phần Lục Nguyên ngươi dùng Huyết Tế kiếm thuật, ta muốn dùng thất thần chặt đứt đoạn trí nhớ này của ngươi thuận tiện phạt linh thạch một năm. Đối với Lục Nguyên, dĩ nhiên là không thể lưu lại công pháp ma đạo trên người của hắn, phạt linh thạch một năm thì lại có phần nhẹ. Hai người đều vi phạm môn quy nhưng Lục Nguyên rõ ràng được phạt nhẹ hơn một chút. Sau khi mọi người rời khỏi Vân Long Điện, Diệp Dương Dung nói: - Sư huynh, trừng phạt thế này... Nguyên Nguyên thượng nhân gật đầu: - Huyết Kiếm lão tổ dùng máu tế kiêm thuật cách này có thể nâng cao chiến lực kỳ thật lại làm tổn thương bản nguyên, cho nên huyết kiếm môn mới hút máu của kẻ đích bổ sung máu cho mình, Lục Nguyên tiểu tử này không biết tốt xấu học pháp môn này hơn nữa chúng ta là môn phái chính đạo học ma đạo công pháp thật không đúng. Điều ấy diệp Dương Dung dĩ nhiên biết rõ, liền khẽ gật đầu, Nguyên Nguyên thượng nhân mỉm cười: - Ta thấy phạt như vậy sẽ có tác dụng lớn có thể kích thích sự phát triển của tiểu tử Lục Nguyên này, để cho hắn không lười biếng nũa, vốn ta định xử lý Tống Sí không ngờ hắn lại tự xử lý được. - Cùng với Nguyên Lăng tranh đấu, kiếm khí tam tông tranh đấu cũng đã đến rồi. Nguyên Nguyên thượng nhân chắp tay đi tới trước cửa sổ thì thào nói. Bắc Phong gần đây khá náo nhiệt. Vân Long Điện ở Vân Vụ cung cũng không có bí mật gì, nhanh chóng được tiết lộ ra bên ngoài, mà một khi tiết lộ ra bên ngoài tất cả đều chấn kinh, Cửu Đại Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch phái Tống Sí đi đối phó với Lục Nguyên kết quả lại bị Lục Nguyên đánh bại, ở Bắc Phong không phải ai cũng ngu, bọn họ rất dễ hiểu được nhiều chuyện ví dụ như hiện tại Tư Mã Trường Bạch bị trọng thương, ví dụ như thủ hạ mạnh nhất của Tư Mã Trường Bạch có tu vi luyện thể kỳ tầng thứ mười đã bế quan, mà Tống Sí đã là người mạnh nhất trong tay của Tư Mã Trường Bạch rồi vậy mà bị Lục Nguyên đánh bại. Cũng tức là trong thời gian ngắn khi Tư Mã Trường Bạch bị trọng thương Lục Nguyên có thể ngạnh kháng với y. Khiếp sợ. Tất cả mọi người đều khiếp sợ. Mời các bạn ủng hộ, tài trợ để truyện ra nhanh hơn Bấm vào đây:oe75:
Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết -- o -- Chương 235-236: Võ Lăng tiên môn Nhóm dịch: Black Nguồn: Vipvandan Mời đọc Cho tới bây giờ Vân Dật Vân Bình hai người vẫn chưa đột phá tới Luyện Thể Kỳ, mà những đệ tử chân truyền khác cũng chỉ mới đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu tầng thứ bảy mà thôi. Mà Lục Nguyên hiện tại đã có thể chiến thắng Tống Sí có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám. Viêm Huy chi phủ, tường trắng mái ngói rực rỡ ánh ra lưu ly tứ phía. Lúc này ở bên trong Tư Mã Trường Bạch sắc mặt tái nhợt, hắn đang vuốt vuốt hàm râu, ở trên đó còn mơ hồ ẩn hiện ánh vàng nếu như người có tri thức sẽ biết đó là Kim Long Châu, Kim Long châu này dương khí cực thịnh, có thể phóng xuất ra vô số hỏa diễm, tăng thêm lực sát thương rất nhiều. Ở bên cạnh hắn lúc này là Tư Mã Bác. Tư Mã Bác cất tiếng: - Tổ phụ, Lục Nguyên ngày càng mạnh chờ vài chục năm nữa hắn có thể vượt qua vài chục năm nữa đến lúc đó sợ rằng phiền toái. Tư Mã Trường Bạch cười cười: - Ngươi gấp cái gì, còn vài chục năm nữa, vẫn còn sớm. Tư Mã Bác nói: - Tổ phụ chẳng lẽ không nhìn ra, Nguyên Nguyên sư bá có thiên hướng về phía Lục Nguyên sao, chúng ta đối phó với Lục Nguyên thì được nhưng muốn giết Lục Nguyên thì chỉ sợ Nguyên Nguyên sư bá không đồng ý mà thủ đoạn của Nguyên Nguyên sư bá thì rất ghê gớm. Tuy đã cùng làm nhiệm vụ với Lục Nguyên, nhưng địch nhân là địch nhân, một khi là địch nhân thì phải ngươi chết ta sống. Tư Mã Trường Bạch lắc đầu: - Ngươi thật là nóng nảy, không cần gì phải gấp ta tự có an bài. Thấy Tư Mã Bác vẫn còn khó hiểu Tư Mã Trường Bạch liền nói: - Lục Nguyên muốn trưởng thành đến tình trạng của ta thì còn phải mất rất nhiều năm, với thiên tư của hắn không mất vài chục năm thì không thể, mà những năm nay Yến Sư Bá không biết chạy tới đâu rồi. - Sau đó thì sao, Nguyên Nguyên sư huynh phát ra tin giả tưởng rằng ta không biết sao, thật quá coi thường Tư Mã Trường Bạch ta rồi. Tư Mã Trường Bạch cười cười: - Tất cả đã có bố cục sớm, một khi tới thời điểm mấu chốt là có thể giết đại long, đại long có thể giết thì quan tâm gì đế một tên ở nơi hẻo lánh. Tư Mã Trường Bạch nói những lời này Tư Mã Bác tương đối rõ ràng mà kinh hãi: - Tổ phụ, ý người là... - Đúng tất cả ngươi biết ta biết, cần gì phải nói rõ, chuyện này cũng đừng cho đệ đệ của ngươi là Tư Mã Hạo biết, hắn chưa đủ ổn trọng. Tư Mã Trường Bạch cười cười: - Ngươi nghe hiểu ý của ta, kỳ thật chuyện của Lục Nguyên cũng không quan hệ tới sự tình khẩn yếu. Ở thế giới này không ai là đồ ngốc. Đặc biệt là cửu đại kiếm tiên dù sao cũng là tinh anh. Lý Nguyên Bạch trước khi chết còn có thể giết được Hồ trưởng lão. Mà những người khác khi còn tráng niên dĩ nhiên rất cao minh. Nguyên Nguyên thượng nhân muốn đem Tư Mã Trường Bạch trở thành công cụ, mà Tư Mã Trường Bạch cũng có được đại vị, cả hai đều thủ đoạn cao minh. Thu qua đông tới, tuyết trắng bao la mờ mịt. Mùa đông này Vân Vụ công vẫn như thường lệ cử hành yến tiệc giao thừa, chỉ là cửu đại kiếm tiên thiếu đi một vị kiếm tiên, nhân số tổng thể không có đại biến lắm, nhưng hào khí rõ ràng đã giảm bớt. Mùa đông cứ như vậy mà đi qua. Trường Xuân Cư lúc này không khỏi có vài phần tiêu điều. Lục Nguyên không khỏi mắng chửi mình, mình mới qua hai mươi tuổi vừa tới hai mươi mốt tuổi, cái gì mà tiêu điều. Vui sướng khoái hoạt tràn ngập sinh cơ mới là điều cần làm. Xuân qua hạ đến lại tới thu. Một năm rồi. Cách lần gần đây nhất đánh nhau với Tư Mã Trường Bạch đã là một năm rồi mà sư phụ tiên thăng cũng đã một năm. Lại là cuối thu, sương phong dần lên, rừng lá phong đã nhuộm thấm hoàng bích, lâu lâu có dã hạc cất tiếng làm buồn rã lòng. Lục Nguyên lười biếng nằm trên một đồng cỏ miệng ngậm cỏ khô, tay cầm hồ lô rượu uống một ngụm. Một năm này trôi qua hắn thực sự lười biếng, nhàn nhã thoải mãi, tuy nhiên pháp lực của hắn cũng đã đột phá tới Luyện Thể kỳ tầng thứ năm đỉnh phong, lúc này có thể phun máu rèn phi kiếm, tuy nhiên hắn không có ý định rèn phi kiếm, Dưỡng Ngô Kiếm mà sư phụ hắn để lại cũng tương đối tốt rồi. Có thể nói, hiện tại vân hệ linh thú của Lục Nguyên đã khá nhiều, cơ bản đã không còn kém tu tiên giả Trường Sinh sơ kỳ, có nhiều linh thú như vậy tốc độ tu hành sao mà không nhanh được. Tuy nhiên cho dù hắn tu luyện nhanh thì trong vòng một năm cũng chỉ có thể đẩy từ luyện thể tầng thứ năm sơ kỳ lên tới luyện thể tầng thứ năm đỉnh phong mà thôi. Đạt tới luyện thể kỳ, tăng lên mỗi tầng đều không dễ dàng. Nghe nói đạt tới Trường Sinh kỳ rồi, tăng lên mỗi tầng đều vô cùng lâu. Về phần kiếm pháp Lục Nguyên cũng có tiến cảnh, Mạc Chi Kiếm ý và Vũ Chi Kiếm ý hai đại kiếm ý này đã luyện tới tình trạng hư thoát. Lục Nguyên nằm trên đồng cỏ nhàn nhã nghe hạc kêu. Tay của hắn cầm hồ lô rượu bỗng nhiên hắn cất cao giọng nói: - Là vị sư thúc nào đến? Người tới béo mập, cười ha hả nói: - Lục sư điệt ngày càng lợi hại, sư thúc ở xa như vậy mà vẫn bị ngươi phát hiện ra, lợi hại lợi hại. Lục Nguyên đứng dậy: - Diệp sư thúc cười chê sư điệt rồi, Diệp sư thúc lợi hại vô cùng nếu như không phải sư thúc cố ý để lộ động tĩnh thì cho dù tới bên cạnh sư diệt cũng không biết. Câu này là nói thật, Lục Nguyên bây giờ cho dù lợi hại nhưng vẫn còn kém bắc phong lục kiếm tiên rất xa. Diệp Dương Dung cười ha hả: - Lục sư điệt ngày càng khách khí, thôi được rồi nói ngắn gọn, Nguyên Nguyên sư huynh muốn tìm ngươi. - Nguyên Nguyên sư bá? Lục Nguyên giương lông mày lên, Nguyên Nguyên sư bá gọi mình đi hẳn là có chuyện mình còn muốn lười nhác một phen nhưng xem ra phải chấm dứt rồi. Diệp Dương Dung cười cười: - Không cần phải lo lắng cũng không phải chuyện gì cực nhọc, là Võ Lăng tiên môn trong thập đại tiên môn thay đổi chưởng môn, chúng ta với bọn họ cũng có giao tình, bọn họ thay đổi là đại sự cho nên các vị kiếm tiên trưởng lão và một số đệ tử chân truyền cũng tới chúc mừng. Chuyện như vậy một chút cũng không phiền lụy. Võ Lăng tiên môn không phải là tiên môn của hảo hữu Mạnh Bạch sao, không ngờ đã thay thế chưởng môn. Võ Lăng tiên môn chính là một trong thập đại tiên môn. Nghe nói vị tổ sư sáng tạo ra Võ Lăng tiên môn là Đại Mộng chân nhân, lúc còn trẻ là một thư sinh bình thường ngẫu nhiên xuôi dòng mà ngộ nhập đào hoa nguyên, đào hoa nguyên là một nơi không có chính quyền không có chiến tranh ai cũng an cư lạc nghiệp khoái hoạt. Khi đó Đại Mộng chân nhân thầm nghĩ sẽ dừng chân vĩnh viễn ở nơi này, tuy nhiên ở nhà còn có một số chuyện xử lý kết quả phải rời khỏi đào hoa nguyên, trông nom một số sự vụ, kết quả lần thứ hai tiến nhập vào đào hoa nguyên thì không vào được nữa. Đại Mộng chân nhân tìm kiếm vài chục năm, cho tới khi tuổi già vẫn không tìm thấy Đào Hoa nguyên kia. Rốt cuộc Đại Mộng chân nhân cũng đại ngộ. Ta tìm không thấy tại sao không tự sáng tạo ra một đào hoa nguyên, dùng năng lực Đại Mộng chân nhân muốn tạo ra một Đào Hoa nguyên là chuyện dễ dàng. Cho nên khi đó Đại Mộng chân nhân bắt đầu sáng tạo, kết quả đã sáng tạo ra một môn công pháp Đại Mộng. Mà Đại Mộng kiếm pháp có tên là Thiên Niên kiếm pháp. Đại Mộng chân nhân có tên là Phương Giác Hiểu kiếm tiên, bởi vì chuyện này mà ba tuyệt kỹ tâm pháp Đại Mộng xuất hiện, kiếm pháp tên là Thiên Niên Kiếm Pháp, trường kiếm tên là Phương Giác Hiểu kiếm tiên. Đại Mộng Thiên Niên Phương Giác hiểu. Đại Mộng chân nhân có thể dùng tay của một kẻ thư sinh sáng tạo ra Võ Lăng tiên môn, tuy không thể so với ngũ đại tiên môn nhưng cũng coi như là nhất tuyệt rồi. Mà tâm pháp cao nhất của Võ Lăng tiên môn cũng là mộng hệ tâm pháp, cổ quái tới cực điểm, mộng hệ tâm pháp này tuy cuiố cùng phân ra thuộc thủy hạ tâm pháp nhưng kỳ thực là tâm pháp gì mọi người vẫn không thể nào tinh tường hoàn toàn. Giới thiệu Võ Lăng tiên môn cũng phải giới thiệu chuyện phát sinh gần đây của họ. Sự tình rất đơn giản, gần đây Võ Lăng tiên môn có chưởng giáo ngộ nhập Nam Hải, Nam Hải khong biết sâu rộng thế nào, nhưng chưởng giáo tôn sư ở Nam Hải gặp tai nạn, bị thương nặng trở về, kể từ đó phải đem chức chưởng môn giao cho người khác. Cho nên vị chưởng môn này liền có ý định giao chức chưởng môn của mình cho đệ đệ ruột của mình là Lăng Hải thượng nhân. Đương nhiên Võ Lăng tiên môn là một trong thập đại tiên môn thay thế chưởng môn là đại sự. Đối với tu tiên giới mà nói là một chuyện đại sự. Hoa Sơn tiên môn gần đây có giao hảo với Võ Lăng tiên môn nên dĩ nhiên cũng phái người đi. Mà các tiên môn khác cũng phái ra một đạo nhân mã, Hoa Sơn tiên môn phân thành tam tông nhiều năm, vô luận chuyện gì cũng phái ra một đạo nhân mã. Lúc này dẫn đội chính là quân tử kiếm Phương Nho nổi tiếng ở trong Bắc Phong, cộng thêm mấy vị trưởng lão cửu đại và mấy vị đệ tử chân truyền, tứ đệ tử Phương Đạm ngũ đệ tử Tư Mã Bác, lục đệ tử Lục Nguyên, tổng cộng là sáu người. Ở thế giới dưới lòng đất yêu ma và tiên giới đánh nhau nhưng vì có ngũ tiên minh, thế giới trên mặt đất vẫn thái bình thịnh thế. Ở trên đường đi không gặp một đạo tặc nào. Trên đường đi Phương Nho ngẫu nhiên cũng chỉ điểm các đệ tử chân truyền vài câu, Lục Nguyên cũng được chỉ điểm một chút tâm pháp. Có sư phụ chỉ điểm cùng với không có sư phụ chỉ điểm, hiệu quả tu hành dĩ nhiên là khác nhau lớn. Tu tiên giới ở Đại Tấn quốc nếu đã có sư phụ một ngày vi sư chung thân vi phụ đã có sư phụ dĩ nhiên không thể bái sư phụ thứ hai mà Lục Nguyên sư phụ đã tiên thăng, có thể gia nhập làm môn hạ kiếm tiên khác, tuyệt đối là hợp tình hợp lý. Lục Nguyên thiên tư quá mức kinh người, tuổi còn trẻ đã đạt tới trình độ quá lớn nếu như bái nhập làm môn hạ kiếm tiên khác, ví dụ như Nguyên Nguyên thượng nhân chỉ sợ Nguyên Nguyên thượng nhân cười cũng không ngậm miệng lại được. Tuy nhiên muốn thu đệ tử cũng cần bản thân đệ tử đồng ý. Mà thật bất hạnh Lục Nguyên bản thân không muốn bái sư, đơn giản mà nói, Lục Nguyên cũng không muốn bái sư phụ thứ hai. Điều này làm cho các chư vị kiếm tiên Bắc Phong thất vọng vô cùng, tuy nhiên cũng thầm thấy Lục Nguyên là một hảo hài tử có hiếu, đối với Lục Nguyên ngày càng coi trọng. Rốt cuộc cũng đã tới Võ Lăng sơn. Võ Lăng sơn ở phía nam Đại Tấn quốc, so với Hoa Sơn thì không nguy hiểm bằng, Võ Lăng Sơn nhiều chỗ bằng phẳng, địa thế cũng thấp hơn, nhan sắc tú lệ, có rất nhiều địa hình kỳ lạ, ví dụ như hạp cốc thạch phong. Quân tử kiếm Phương Nho mang theo một đám trưởng lão hoa sơn, đệ tử tới Võ Lăng Sơn, trên báo danh thiếp. - Tiểu Lục tử, lần này ta làm chủ nhà. Một tràng cười vang lên sau đó một nam nhân trẻ tuổi mặc áo trắng xuất hiện. - Tiểu Mạnh tử, đây là ngươi nói đó, ta có thể thả cửa mà ăn. Nói xong một trắng một xanh hai đệ tử trẻ tuổi liền khoan thai đi tới qua rượu sau khi đi tới Lục Nguyên liền nói: - Đúng rồi nghe nói ở bên cạnh Võ Lăng Sơn có một khu chợ tu tiên giả khá lớn đúng không? - Đúng vậy. Mạnh Bạch gật đầu: - Ở đó có một phiên chợ Võ Lăng, có tu tiên giả tụ tập quy mô ngươi tới đó làm gì? Muốn mua đan dược sao? Lục Nguyên tới Võ Lăng tiên môn dĩ nhiên sẽ gặp hảo hữu Mạnh Bạch của mình hai người quan hệ không tệ, lần trước Mạnh Bạch tới Hoa Sơn tiên môn, Lục Nguyên làm chủ nhà, bây giờ tới phiên Mạnh Bạch làm chủ nhà, hai người tương kiến cực hoan. Về phần Lục Nguyên hỏi chỗ tu tiên giả tụ tập dĩ nhiên là có nguyên nhân. Trong tay của hắn có một số lớn chiến lợi phẩm vẫn chưa bán đi. Đương nhiên Mạnh Bạch khi nghe nói tới chiến lợi phẩm thì cũng lơ đễnh, hắn cũng không biết đó là một chiến lợi phẩm khổng lồ. Phiên chợ của tu tiên giả, cùng với chợ của nhân gian cũng tương đối giống nhau. Đi trên đường, hai bên vô cùng náo nhiệt ngựa xe như nước... Hai bên là các cửa hàng tràn đầy kiểu dáng, ở đây có mua bán linh kiếm linh thú thậm chí còn có cả linh thú cỡ lớn. Lục Nguyên nhìn bốn phía cuối cùng quyết định mang bán Tu La giác đầu tiên. Trên cơ bản những phiên chợ tốt thường ở phía sau, những cửa hàng này có hậu trường là Đại Tấn vương triều hoặc ngũ đại tiên môn. Những cửa hàng này đều thống nhất là những cửa hàng săn Ma. Lục Nguyên Mạnh Bạch tới một cửa hàng săn ma, cửa hàng này cờ xí phấp phới, hai chữ Săn Ma toát ra khí thế hào hùng. Nghe nói chữ viết này là do minh chủ ngũ tiên môn Liệp Thiên Thú viết nên. Liệp Thiên Thu cũng là một nhân vật rất cao minh của Đại Tấn quốc, người này từng đấu với Yến Thương Thiên nghìn chiêu mới bại, có thể bại trong nghìn chiêu với Yến Thương Thiên tuyệt đối là cao thủ đỉnh cấp của Đại Tấn quốc. Trừ Yến Thương Thiên hắn chính là người mạnh nhất của Đại Tấn quốc. Gian phòng săn ma khá lớn, ở bên trong đã có sẵn mấy vị tu tiên giả. Nhìn thấy Lục Nguyên và Mạnh Bạch đi vào, mấy vị tu tiên giả đều không để ý, bởi vì Lục Nguyên và Mạnh Bạch còn rất trẻ. Những người trẻ tuổi như vậy cho dù săn giết được yêu ma cũng không có bao nhiêu yêu ma đẳng cấp. Hoặc có thể nói còn trẻ như vậy thì không có chiến lợi phẩm gì tốt. Tự nhiên bọn họ không có bao nhiêu tinh thần nghênh đón. Lục Nguyên lơ đễnh chuẩn bị xuất ra chiến lợi phẩm thì lúc này truyền tới một tràng cười: - A, đây không phải là Lục sư đệ Lục Nguyên sao. Chỉ thấy một người đi tới, chính là chân truyền đệ tử Triệu Càn Khôn của Côn Luân tiên môn ngoài ra còn có mấy người đi đằng sau hắn. Thật sự là nhân sinh, nơi này lại chạm phải Triệu Càn Khôn. Tuy nhiên tuyệt đối không ngờ Triệu Càn Khôn lại chủ động chào hỏi hắn. Triệu Càn Khôn tiến vào cửa hàng săn ma mà cười ha hả; - Lục sư đệ cũng mang bán chiến lợi phẩm săn ma sao, cũng không biết chiến lợi phẩm của sư đệ so với ta thì ai nhiều hơn. Triệu Càn Khôn cũng đã lịch lãm rèn luyện trong lòng đất, vận khí của hắn vô cùng tốt cũng chạm phải kỳ ngộ gặt hái được rất nhiều chiến lợi phẩm, hắn đang định vào cửa hàng săn ma đổi lấy linh thạch thì gặp phải Lục Nguyên. Vừa chạm phải Lục Nguyên hắn liền hứng thú. Dĩ nhiên hắn không muốn giao thủ với Lục Nguyên, hắn sớm biết mình đã không còn là đối thủ của Lục Nguyên nữa. Mời các bạn ủng hộ, tài trợ để truyện ra nhanh hơn Bấm vào đây:oe75:
Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết -- o -- Chương 237 + 238: Đánh cược với Triệu Càn Khôn Nhóm dịch: Black Nguồn: Vipvandan Mời đọc Lại nói hiện tại Lục Nguyên quanh năm ở Bắc Phong ít xuống núi, tuy nhiên danh khí của Lục Nguyên ở Đại Tấn quốc tương đối lớn, hiện tại ai cũng biết hắn chính là người mạnh nhất trong đám đệ tử trẻ tuổi. Triệu Càn Khôn chạm phải Lục Nguyên, trong nháy mắt đã hiện lên vô số tâm tư. Hắn bại trong tay của Lục Nguyên một lần dĩ nhiên là có oán khí, lúc này thầm nghĩ, mình vừa vặn có chiến lợi phẩm xuất ra có thể làm tăng thanh danh của mình, để cho Lục Nguyên thê thảm một phen. Làm mất mặt Lục Nguyên là chuyện thống khoái cỡ nào. Triệu Càn Khôn lại nói: - Chúng ta vốn ở phân đường thứ mười, có vị đà chủ tên là Công Dương Tam Quang nghe nói vị đà chủ này rất thích đánh bạc, như vậy đi Lục sư đệ chúng ta đánh bạc một phen, xem chiến lợi phẩm yêu ma của chúng ta ai có nhiều chất lượng cao hơn, Lục sư đệ không dám đánh bạc sao, kỳ thực đánh bạc cũng không lớn lắm, chỉ hai trăm linh thạch mà thôi. Lục Nguyên nở ra nụ cười, chiến lợi phẩm yêu ma của hắn rất nhiều, hắn lấy được ở phân đường thứ mười còn mình lấy ở phân đường thứ bảy dĩ nhiên Triệu Càn Không không thể bằng, bây giờ còn muốn so với mình, thật là buồn cười. Hiển nhiên vị Triệu Càn Khôn này muốn thắng để làm mất mặt mình. Được rồi gần đây mình cũng có tình tình rảnh rỗi, đây là hắn muốn tự mình mất mặt chứ không phải mình cố tình. Mọi người nghe thấy có đánh cược thì hứng thú. - Tu la Giác luyện khí kỳ mười bảy cái, tu lác giác luyện thể kỳ tám cái. Đọc tới đây chưởng quỹ của cửa hàng săn ma giật mình nhìn lại Triệu Càn Khôn, người trẻ tuổi này ẩn náu thật lợi hại, tu la giác luyện thể kỳ có tới tám cái phải biết rằng tu la giác luyện thể kỳ rất khó có được đó. - Sa Ma cốt thứ, Luyện khí kỳ sáu cái luyện thể kỳ hai cái. Sa Ma cốt thứ cũng là thứ tương đối trân quý không ngờ rằng Triệu Càn Khôn lại có nhiều như vậy. - Thổ Ma cốt thứ, Luyện Khí kỳ bảy cái, luyện thể kỳ ba cái. Thổ Ma cốt thứ trân quý không dưới mấy thứ trên. - Viêm Châu bốn miếng. Viêm Dạ Xoa chỉ đến Luyện Thể Kỳ mới ngưng tụ được Viêm Châu, bốn miếng là rất không tệ rồi. - Xác Địa Hành Tri Chu Nhân, Luyện Khí kỳ năm cái Luyện Thể kỳ ba cái. - Xích Sa Kiếm năm thanh. - Thổ Kiếm ba thanh. - Binh khí của Địa Hành Tri Chu Nhân hai mươi mốt thanh. - Tu La Cốt Đao mười bảy thanh. - Linh thú thổ hệ tám con loại nhỏ hai con loại lớn. - Linh thú sa hệ mười con loại nhỏ ba con loại lớn. Chưởng quỹ cửa hàng đọc tới đây thì hít một hơi lạnh, nhiều nhiều chiến lơi phẩm như vậy không thể tưởng tượng được người trẻ tuổi này lại có nhiều chiến lợi phẩm như thế, không biết hắn làm sao mà lấy được. Mà nghe chưởng quầy Săn Ma nói một câu này Mạnh Bạch và đám tiểu đệ của Triệu Càn Khôn cũng bị chấn kinh. - Thật không đó là đại sư huynh của chúng ta. - Đại sư huynh quả nhiên lợi hại, thật nhiều chiến lợi phẩm yêu ma. - Đúng thế không tưởng được là có nhiều chiến lợi phẩm như vậy. - Đại sư huynh quả nhiên là điển hình trảm yêu trừ ma, thật sự thay trời hành đạo. - Đại sư huynh thật lợi hại. - Đại sư huynh bách chiến bách thắng... Những đám tiểu tử vây quanh Triệu Càn Khôn thay nhau nịnh nọt. Triệu Càn Khôn cũng thật thống khoái, kỳ thật những chiến lợi phẩm này đại bộ phận đến từ một tu tiên giả Luyện Thể kỳ tầng thứ bảy sắp chết, trước đó không lâu hắn đụng phải một tu tiên giả này, chứ thực lực của hắn làm sao có thể chém giết được nhiều yêu ma có tu vi Luyện Thể kỳ như vậy. Hắn dĩ nhiên biết thực lực của Lục Nguyên không phải là tệ, chỉ là Lục Nguyên ở trong lòng đất có hai tháng làm sao có thể có nhiều chiến lợi phẩm yêu ma như vậy được lần này chỉ cần thắng Lục Nguyên là có thể tăng Triệu Càn Khôn nhìn về phía Lục Nguyên mà lúc này những người khác cũng nhìn về phía Lục Nguyên. Triệu Càn Khôn có nhiều chiến lợi phẩm yêu ma như vậy chỉ sợ Lục Nguyên có danh khí lớn đến đâu cũng phải thua trận. Triệu Càn Khôn vô cùng đắc ý, mình xuất ra nhiều chiến lợi phẩm yêu ma như vậy là có thể hơn cả Lục Nguyên. Lục Nguyên ngươi chỉ là một khối đá để ta đặt chân mà thôi. Mạnh Bạch thầm lo lắng nhưng hắn cũng không giúp đỡ được gì. Lục Nguyên không nhanh không chậm nói: - Chiến lợi phẩm yêu ma ta cũng có một ít chỉ là tựa hồ số lượng không được nhiều. Hắn nói tới đây sắc mặt trở nên hơi khó xử Triệu Càn Khôn thấy vậy thì càng cười ha hả, hắn cảm thấy lần này có thể đạp được Lục Nguyên một cái thật là thống khoái. Lục Nguyên khẽ chuyển động lấy ra từng cái Tu La giác, tu la giác này chính là Tu La giác luyện khí kỳ. Cây Tu La giác luyện khí kỳ lúc rút ra trên mặt Triệu Càn Khôn nở ra nụ cười. Cây Tu La giác thứ năm được rút ra, Triệu Càn Khôn vẫn trấn định. Cây tu La giác luyện thế kỳ thứ mười rút ra, Triệu Càn Khôn vẫn trấn định như trước. Cây Tu La giác thứ hai mươi được rút ra Triệu Càn Khôn không còn trấn định nữa, hắn chỉ có mười bảy cái mà không ngờ Lục Nguyên lại có nhiều Tu La giác như vậy. Lục Nguyên lấy tới cái thứ bốn mươi sắc mặt của Triệu Càn Khôn trở nên đặc sắc. Khi Lục Nguyên lấy tới cái thứ sáu mươi Triệu Càn Khôn trở nên tái nhợt, tuy nhiên hắn vẫn trấn định được, Triệu Càn Khôn lấy từ tu tiên giả sắp chết được tám cái Tu La giác Luyện Thể Kỳ mà Lục Nguyên chỉ ở dưới lòng đất hai tháng không có khả năng nhiều hơn hắn. Lục Nguyên lại lấy Tu La Giác luyện thể kỳ, khi hắn lấy ra cái thứ tám, Triệu Càn Không chấn động không nói nên lời, hiển nhiên vẫn chưa xong, Lục Nguyên lại lấy ra mười sáu cái Tu La giác Luyện Thể kỳ nữa, tổng cộng là 24 cái. - Tu La Giác luyện khí kỳ 67 cái, Tu La giác luyện thể kỳ 24 cái. Chưởng quỹ săn ma báo số lượng, Triệu Càn Khôn khong nói nên lời, mà những người chuẩn bị vuốt mông ngựa cũng bị trấn nhiếp. Rõ ràng là quá nhiều. Triệu Càn Khôn lấy được từ một vị tu tiên giả sắp chết mới có nhiều Tu La giác như thế. Mà không ngờ số lượng Tu La giác của Lục Nguyên lại gấp tới ba lần hắn. Chênh lệch này khác biệt như ngày với đêm. Tuy nhiên Triệu Càn Khôn vẫn chưa hoàn toàn hết hi vọng, có lẽ Tu La giác mình thua nhưng chiến lợi phẩm khác có khi mình thắng. ........ - Thổ Ma thứ cốt linh căn Luyện Khí kỳ không có cái nào. Câu này vừa mới nói ra, Triệu Càn Khôn mừng thầm nhưng câu tiếp theo làm hắn sợ hãi. - Thổ Ma thứ cốt Luyện Thể kỳ 14 cái. Phương diện số lượng Triệu Càn Khôn tuy nhiều hơn nhưng về số lượng Luyện Thể kỳ Thổ Ma thứ cốt thì hắn thực sự kém quá xa. Tới đây Triệu Càn Khôn đã biết mình thua. ....... Sa Ma thứ cốt Luyện Khí kỳ hai mươi mốt cái Luyện Khí kỳ tám cái. - Viêm Châu mười ba miếng. - Xác Địa Hành Tri Chu Nhân, Luyện Khí kỳ 16 con, luyện thể kỳ 12 con. - Xích Sa Kiếm hai mươi mốt thanh. - Thổ Kiếm chín thanh. Binh khí của Địa Hành Tri Chu Nhân 81 thanh. Binh khí của Địa Hành Tri Chu Nhân cũng không đáng tiền, tuy nhiên tám mươi mốt thanh là số lượng khổng lồ, bọn chúng lúc chiến đấu dùng hai chân, sáu chân còn lại nắm lấy binh khí. - Tu La Cốt Đao ba mươi mốt thanh. Đây là chiến lợi phẩm duy nhất không nhiều hơn Triệu Càn Khôn. - Linh thú sa hệ loại nhỏ sáu mươi mốt con loại lớn mười con. Số lượng linh thú này tương đối kinh người. - Linh thú thổ hệ loại nhỏ bảy con loại lớn bốn mươi bảy con. Linh thú thổ hệ tương đối kinh người. ...... Chiến lợi phẩm vô luận về mặt số lượng hay chất lượng Lục Nguyên đều vượt xa Triệu Càn Khôn, đúng lúc này Lục Nguyên lại móc ra một vật sau khi lấy ra toàn trường kinh hô: - Đây là chuyết châu của Huyết Mẫu ma vô cùng thưa thớt, Huyết Mẫu ma ngưng tụ thành huyết châu vô cùng khó không ngờ ngươi lại có huyết châu. Nếu nói lúc trước mấy chiến lợi phẩm còn thông thường thì huyết châu này đã vô cùng đặc biệt và hiếm có rồi. Chưởng quỹ săn ma không ngờ rằng Lục Nguyên lại có huyết châu. Lục Nguyên xuất ra huyết châu, Triệu Càn Khôn bọn họ nhìn thấy đều khiếp sợ ai cũng biết nó không phải vật tầm thường. Chưởng quỹ săn ma lúc này cẩn thận dò xét, lúc này mới phát hiện ra một Tu La giác đặc biệt: - Đây là Tu La giác cấp đà chủ. Cấp đà chủ/ Chẳng lẽ người trẻ tuổi này đã từng săn giết yêu ma cấp đà chủ sao? Tuy nhiên không thích hợp người trẻ tuổi này mới bao nhiêu tuổi làm sao có thể giết được yêu ma cấp đà chủ nếu như là thật thì hắn quá yêu nghiệt rồi. Lục Nguyên danh khí tương đối lớn nhưng nếu như có thể săn giết yêu ma cấp đà chủ thì rất nhiều người không tin. Chưởng quỹ săn ma đã tiếp không biết bao nhiêu khách nhân nhưng chưa bao giờ gặp phải một người trẻ tuổi mà có được nhiều chiến lợi phẩm yêu ma như vậy. Xem ra người trẻ tuổi kia chính là đệ tử của một đại lão ở tu tiên giới, nếu như vậy thì đại lão kia cũng quá phóng khoáng rồi cho người trẻ tuổi này thật nhiều chiến lợi phẩm yêu ma. - Còn hay không? Chưởng quỹ săn ma hỏi. Lục Nguyên lắc đầu. - Không còn có như vậy thôi. Chưởng quỹ săn ma thầm than nếu như có nhiều hơn nữa thật không biết phải nói thế nào. Mà Triệu Càn Khôn ở bên cạnh thì âm trầm, kỳ thật trong lòng của hắn lúc này vô cùng thất vọng, vốn hắn cho rằng có thể đánh bại Lục Nguyên không ngờ số lượng chiến lợi phẩm của Lục Nguyên còn hơn mình ba bốn lần. Mà mấy người vỗ mông ngựa sau lưng của Triệu Càn Khôn lúc này cũng không nói ra lời, bọn họ không ngờ sư huynh của mình lại thua thê thảm như vậy. Về phần bản thân Lục Nguyên vẫn vân đạm phong thanh. Triệu Càn Khôn hùng hổ tới Lục Nguyên không hề để ý, đơn giản mà nói, Triệu Càn Khôn muốn tự mất mặt mà thôi. Hiện tại điều Lục Nguyên hiếu kỳ chính là chiến lợi phẩm của mình có thể đổi lấy bao nhiêu linh thú vân hệ mà thôi. Có nhiều linh thú vân hệ pháp lực tu hành của mình có thể tăng cao rất nhiều. Chênh lệch là chênh lệch. Cho dù Triệu Càn Khôn trù tính tỉ mỉ. Cho dù Lục Nguyên không đếm xỉa tới. Nhưng mà chênh lệch vẫn to lớn như một cái hào trời rộng không cách nào nhảy qua. Sắc mặt của Triệu Càn Khôn trở nên âm trầm vô cùng hắn là thiên kiêu chi tử làm sao có thể gặp áp chế như thế hiện tại thua một trận mất đi mặt của Côn Luân tiên môn, lần này một chuyến trở về chỉ sợ mình mất mặt thật lớn. Lục Nguyên cơ hồ không đếm xỉa tới. Chưởng quỹ săn ma bắt đầu hỏi phần thưởng, Triệu Càn Không muốn linh thạch và một bộ phân linh thú, Côn Luân tiên môn có rất nhiều công pháp, cho nên hắn cũng không cần. Linh thú mà Triệu Càn Khôn muốn dĩ nhiên là linh thú hỏa hệ. Tính toán một hồi chưởng quỹ nói: - Tổng cộng là tám trăm linh thạch, Hỏa hệ linh thú sáu con loại lớn mười tám con loại nhỏ. Kỳ thật cái giá này hơi thấp, dù sao số linh thú thổ hệ và sa hệ mà Triệu Càn Khôn mang tới không ít. Tu tiên giả tuy tu tập thổ hệ tâm pháp tương đối nhiều nhưng mà linh thú thổ hệ cũng rất nhiều cho nên cung lớn hơn cầu, giá của linh thú thổ hệ không bằng giá của linh thú hỏa hệ. Ở dưới mặt đất linh thú thổ hệ có giá rất đắc đỏ mà ở thế giới trên mặt đất, linh thú thổ hệ và sa hệ lại có giá không lớn. Nếu như hai bên trao đổi với nhau thì nhất định giá của linh thú thổ hệ và sa hệ có thể cao hơn, tuy nhiên nếu như buôn bán như vậy chẳng phải là tư thông với địch sao. Nếu như làm như vậy một khi bị phát hiện sẽ bị ngũ đại tiên môn đuổi giết. Ngũ đại tiên môn tuyệt đối không cho làm chuyện tư thông với địch như vậy. Sau đó đến lượt Lục Nguyên chưởng quỹ tính toán xong liền hỏi; - Ngươi muốn đổi lấy toàn bộ linh thú vân hệ? - Đúng thế. Tu tiên bình thường cũng cần linh thạch tuy nhiên Lục Nguyên hiện tại có hơn ba nghìn linh thạch rồi trong nhất thời cũng không cần mà linh thú vân hệ có thể tăng nhanh pháp lực của hắn. Chưởng quỹ săn ma gật đầu hồi lâu sau mới cất tiếng: - Những chiến lợi phẩm này có thể đối lấy hai con vân hổ cỡ lớn mười sáu con vân hồ cùng với mười lăm con linh thú Vân Thỏ loại nhỏ. Nghe thấy số lượng này Lục Nguyên cũng hoảng sợ những tu tiên giả bên cạnh cũng kinh hãi, không ngờ lại nhiều linh thú vân hệ như vậy, nhưng cũng hợp lý Lục Nguyên có nhiều chiến lợi phẩm như vậy dĩ nhiên phải đổi được phần thưởng tương ứng. ......................... Lục Nguyên sau khi trở về từ phiên chợ liền cảm thấy pháp lực bản thân biến đổi tựa hồ như muốn đột phá vậy hắn lập tức tìm một khách sạn, Mạnh Bạch nghe nói Lục Nguyên muốn tu hành thì dĩ nhiên là hỗ trợ hắn làm hộ pháp, Lục Nguyên xếp bằng trong tĩnh thất, năm ngón tay chĩa lên trời ôm quyền ngồi một chỗ. Lúc này nguyên khí tràn ngập, tựa hồ mỗi lần hô hấp đều có một lượng lớn nguyên khí tràn vào, nhanh chóng đem huyết dịch lục phủ ngũ tạng trong cơ thể của hắn dịch chuyển. Chỉ là lục phủ ngũ tạng cơ hồ không bao hàm được nguyên khí vân hệ khổng lồ như vậy, mỗi thời mỗi khác, vân hệ nguyên khí đều trùng kích thân thể, cũng không biết trùng kích bao lâu, Lục Nguyên cảm thấy máu của mình lưu chuyển càng lúc càng nhanh. Không biết bao lâu thân thể của hắn như muốn nổ tung, mà nguyên khí vân hệ dũng mãnh kia lúc này cũng phát sinh xung đột, không ngừng cải tạo làn da xương cốt khiến cho làn da của hắn trở nên cứng hơn, độ co dãn càng lúc càng mạnh. Rốt cuộc cũng đạt tới Luyện thể kỳ tầng thứ sáu. Bước tiếp theo chính là rèn luyện đại não không để cho tâm trí loạn lạc. Một khi luyện thành đại não Luyện Thể kỳ tầng thứ bảy, mình có thể tiến hành ngự kiếm phi hành tầng thứ tám. Cuối cùng cũng luyện thành. Lục Nguyên thở dài một hơi. Sau khi hắn tu luyện thành công Mạnh Bạch liền đi nghỉ ngơi, lúc này trời đã tối, ngày mai bọn họ lại đi chơi, đã tới gần Võ Lăng Sơn Mạnh Bạch dĩ nhiên là tận tình địa chủ dẫn Lục Nguyên đi chơi thật tốt. Mà Lục Nguyên lúc này tay cầm một bình rượu dựa lên trên giường cảm giác được xung quanh có không ít tu tiên giả, xem ra đại điển tiếp nhận chưởng môn Võ Lăng tiên môn hấp dẫn được không ít người. Đúng rồi mình có rượu vẫn nên kiếm một số đồ nhắm. Lục Nguyên xoay người vừa vặn mở cửa ra. Biến hóa sát sinh. Chỉ trong nháy mắt một thiếu nữ vọt tới, thiếu nữ này mặc xiêm y màu đỏ đôi mắt long lanh, bờ môi đỏ mọt làn da trắng toát, thiếu nữ này lộ vẻ bối rối, vừa vặn Lục Nguyên mở cửa ra nàng liền ngã vào ngực hắn. Mời các bạn ủng hộ, tài trợ để truyện ra nhanh hơn Bấm vào đây:oe75:
Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết -- o -- Chương 239: Chung đại tiểu thư Nhóm dịch: Black Nguồn: Vipvandan Mời đọc Lục Nguyên lúc này cổ quái, mình chuẩn bị ra ngoài kiếm một số đồ nhắm rượu mà thôi mà thiếu nữ này lại nhào vào lồng ngực mình hơn nữa lại vô cùng mềm mại thi thoảng lại có mùi hương thơm truyền tới. Thiếu nữ kia ửng đỏ cả khuôn mặt nàng sống mười tám năm rồi chưa bao giờ gặp phải chuyện này, tuy nhiên ở phía trước có người đuổi giết vẫn nên trốn đi thì tốt hơn. Tiến vào trong sương phòng của Lục Nguyên, nàng vốn định nhảy ra từ cửa sổ, tuy nhiên vừa tới gần cửa sổ nàng đã đổi ý mà chui vào gầm giường. Về phần Lục Nguyên hắn chưa kịp phản ứng, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Thiếu nữ chui vào gầm giường dùng ngón tay đưa lên đôi môi đỏ mọng, ý bảo hắn im lặng. Lục Nguyên nhún vai, được rồi không để ý tới là xong, hắn lấy một ít đậu phộng và một ít thịt bò đi tới bàn ngồi vào trong gian phòng, đang uống hăng say thì nghe rầm một tiếng cửa khách sạn đã bị phá ra. Khách sạn này tương đối gần Tiên Nhân Kiều, Tiên Nhân Kiều chính là một cây cầu đá, tương đương nổi danh cho nên có rất nhiều tu tiên giả tới đây du lịch. Cho nên khách sạn này có không ít tu tiên giả. Lúc này rầm một tiếng mọi người không kìm được mà nhìn sang. Ở trước cửa khách sạn có hai nam tử, nam tử thứ nhất mặc xiêm y kỳ quái tựa hồ là người dị vực,mà nam tử thứ hai có da thịt đen kịt sau lưng hắn cũng là một thanh hắc kiếm.. - Đoàn huynh, ta vừa nhìn thấy cô nương kia trốn vào đi, hơn nữa vẫn chưa chạy đi. Thanh niên toàn thân đen kịt cất tiếng nói. - Vậy sao? Nếu như có thể bắt được Chung đại tiểu thư ngươi nhất định có công lao lớn. Nam nhân dị vực cất tiếng nói. - Được được. Nam nhân toàn thân đen kịt đeo hắc kiếm sau lưng cười cười, hú dài nói; - Các vị tại hạ là kiếm khách Mộ Dung Ám, mà vị này chính là tu tiên giả của Đại Tần đế quốc, chúng ta tới đây để bắt một vị thiếu nữ ẩn náu trong khách sạn này hi vọng các vị có thể phối hợp. Hắc Kiếm Khách Mộ Dung Ám cũng có thanh danh, là một trong tứ đại cao thủ của Ám Kiếm sơn trang, nghe nói hắn đã đạt tới Luyện Thể kỳ tầng thứ tám, bởi vì chuyện ám sát Lục Nguyên mà đã bị ám Kiếm Sơn trang thậm chí là Hoa Sơn tiên môn đuổi giết không ngờ rằng lại xuất hiện ở chỗ này. Mà vị tu tiên giả còn lại những người khác cơ bản đều không nghe nói qua, chỉ biết hắn là người của Đại Tần quốc, quốc lực của Đại Tần so với Đại Tấn còn mạnh hơn, nhưng bọn họ cách đây quá xa, tu tiên giả ở Đại Tần quốc ngoại trừ những người có thanh danh thật lớn còn những người khác ở Đại Tấn quốc đa phần cũng không biết tên. Lục Nguyên lúc này cũng khẽ giật mình. Hắc kiếm khách Mộ Dung Ám rõ ràng đã xuất hiện, mình tìm hắn một thời gian rồi không gặp không ngờ bây giờ lại gặp ở đây. Hơn nữa lời của bọn họ là có ý gì, Chung đại tiểu thư là thiếu nữ trốn dưới gầm giường sao/ Rõ ràng là người Đại Tần quốc đuổi giết vậy thì hẳn là có lai lịch, họ Chung hơn nữa còn có thân phận đại tiểu thư chẳng lẽ là... Đại Tấn có ngũ đại tiên môn theo thứ tự là Hoa Sơn Tiên môn, Võ Đang tiên môn, Côn Luân tiên môn Thanh Thành tiên môn, Nam Hải tiên môn ngũ đại tiên môn. Mà Đại Tần quốc thì có tứ đại thánh địa. Thánh địa đầu tiên chính là Hoa Tự, nghe nói bọn họ có bảy mươi ba tuyệt kỹ, mỗi tuyệt kỹ đều có cấp bậc ngang ngửa với Vân Long tâm pháp Phong Vân 1085 kiếm. Hoa Sơn tiên môn chỉ có mười loại mà thoi mà Hoa Tự lại có tới bảy mươi ba loại. Thánh địa thứ hai của Đại Tần quốc là Tiêu Dao tiên môn, Tiêu Dao tiên môn này cũng là một đại tiên môn cường đại vô cùng môn phái này tuyệt kỹ cũng không nhiều nhưng mà mỗi loại đều vô cùng mhạn, có thể thu nạp pháp lực của người khác làm pháp lực tiêu dao của mình, có thân pháp nhanh nhất tên là Lạc Thần Hư Bộ, có Trường Xuân Tạo Hóa Công tâm pháp mạnh nhất về Dương Hệ công kích tâm pháp. Thứ ba chính là Vô Kiếm tiên môn. Vô Kiếm tiên môn này, ai cũng biết dùng phi kiếm ngự không đối địch, nhưng bọn họ đáng sợ nhất không phải là phi kiếm mà là vô kiếm, tiên môn này có hai đại công pháp, một loại nổi danh là kiếm tiên, đệ tử chân truyền có thể học được vô ảnh kiếm khí, học được vô ảnh kiếm khí có thể ngưng tụ bản thân thành kiếm khí vô hình từ phía xa tấn công địch nhân. Thánh địa thứ tư của Đại Tần quốc tên là Xích Long tiên môn, Xích Long tiên môn quảng thu đệ tử nghe nói cói tới ba mươi vạn. Mà Xích Long tiên môn có tuyệt kỹ tương đối đặc biệt. Tứ đại tiên môn ở Đại Tần quốc bất kể cái nào cũng đều lớn hơn Hoa Sơn tiên môn. Mà Vô Kiếm tiên môn tương đối cổ quái, trong đó trọng yếu nhất là người của nhà họ Chung, Cửu Huyền Vô Ảnh kiếm được giữ trong tay của họ Chung, cho nên họ Chung là một dòng họ tương đối có uy tín ở Đại Tần quốc. Lục Nguyên lúc này nghe nói Mộ Dung Ám và tu tiên giả của Đại Tần quốc đuổi giết Chung đại tiểu thư thì lắc đầu cười cười thầm nghĩ thiên hạ họ Chung nhiều không kể xiết, cô gái dưới giường kia đoán chừng là họ Chung nhưng chưa chắc có uqna hệ với tứ đại kiếm môn của Đại Tần quốc. Mộ Dung Ám và tu tiên giả kia đánh ra một pháp khí xung quanh khách sạn không cho phép người khác ra ngoài sau đó truy tìm. Mà tìm kiếm Chung đại tiểu thư còn có cả Trương Thanh Thư, trương Thanh Thư theo chân sư thúc tới đây, vừa vặn gặp phải một nữ tu tiên môn xinh đẹp Trương Thanh Thư liền động tâm. Trương Thanh Thư vốn có tên tuổi Võ Đang tiên môn vốn bình thường Mộ Dung Ám sẽ để ý nhưng lúc này hắn không để ý tới nữa, tùy ý đánh bại đại trận mà Trương Thanh Thư bày ra. Sau đó đi tới gian phòng này Mộ Dung Ám liền ngây dại. Một thanh y trẻ tuổi đang ở trong căn phòng. Thanh y trẻ tuổi này Mộ Dung Ám trong lòng hận không biết bao nhiêu lần không ngờ lại gặp ở đây. Trương Thanh Thư nằm trên mặt đất lúc này toàn thân của hắn vô cùng đau đớn hắn không ngờ Mộ Dung Ám hoàn toàn không nể mặt hắn, mà lúc này mấy vị đồng môn bày tứ tượng kiếm trận cũng bị phá sạch sẽ. Trương Thanh Thư bình thường ở Võ Đang tiên môn luôn được tôn trọng hiện tại đã hoàn toàn mất đi mặt mũi. Đúng lúc này thì hắn nhìn thấy một thanh niên trẻ tuổi ở cách đó không xa chính là Lục Nguyên. Lục Nguyên, Mộ Dung Ám. Trương Thanh Thư mặc dù bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết cứng vẫn phát hiện ra vấn đề. Lục Nguyên là trang chủ của Ám Kiếm sơn trang, vốn Lý Nguyên Bạch khi còn tại thế, Mộ Dung Ám phái người ám sát Lục Nguyên, kết quả Lý Nguyên Bạch muốn giết Mộ Dung Ám nhưng sau đó vì cảm thấy Mộ Dung Ám theo mình nhiều năm nhất thời nương tay để hắn chạy thoát. Đây thật sự là vương đối vương rồi. Lục Nguyên nhàn nhã uống rượu lấy thịt bò mà ăn. Mà hai mắt của Mộ Dung Ám như muốn phóng hỏa rồi, người làm hại mình chạy trối chết cho tới bây giờ đang ở trước mặt mình, lần trước hắn sai thủ hạ của mình đi ám sát Lục Nguyên kết quả tên thủ hạ kia thật quá vô dụng bị Lục Nguyên đánh bại. Mời các bạn ủng hộ, tài trợ để truyện ra nhanh hơn Bấm vào đây:oe75:
Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết -- o -- Chương 240 + 241: Một kiếm ngăn địch một kiếm dùng bữa Nhóm dịch: Black Nguồn: Vipvandan Mời đọc Đây là tự rước lấy họa thiếu chút nữa hắn đã chết ở trong tay của Lý Nguyên Bạch, vất vả lắm mới lợi dụng được lòng dạ mềm yếu của Lý Nguyên Bạch mà chạy thoát, tuy nhiên sau đó Hoa Sơn tiên môn lại phát lệnh truy sát hắn phải lang thang bốn phía, giống như chó hoang vậy. Cho dù là tán tu cũng tuyệt đối không đáng thương như là Mộ Dung Ám. Mà sau đó hắn lại nghe nói Lục Nguyên một đường phong quang làm cho Mộ Dung Ám tràn ngập sự đố kỵ. Đáng chết, hiện tại lại gặp được Lục Nguyên. Mà Nhạc Vu ở bên cạnh thấy vậy thì vỗ vai hắn mà nói; - Bình tĩnh một chút đây là việc nhỏ bắt Chung đại tiểu thư quan trọng hơn. Nghe Nhạc Vu nói vậy Mộ Dung Ám gật nhẹ đầu, đúng thế đuổi bắt Chung đại tiểu thư quan trọng hơn, một khi đuổi bắt được Chung đại tiểu thư sẽ lập được một công lao lớn, mà Chung đại tiểu thư kia chính là nhân vật trọng yếu của tứ đại tiên môn Đại Tần quốc, mặc dù không phải ở dưới một người trên vạn người nhưng cũng không kém quá xa. Mà bọn họ đang thay Xích Long tiên môn bắt người Xích Long tiên môn là một trong tứ đại tiên môn của Đại Tần quốc một khi bắt được Chung đại tiểu thư, có thể lập được công lao lớn cho Xích Long tiên môn. Chính vì bọn họ có chỗ dựa là Xích Long tiên môn cho nên không hề e ngại Võ Đang tiên môn Mộ Dung Ám thấy vậy liền nói; - Lục Nguyên hiện tại chúng ta bận bắt một thiếu nữ chỉ cần ngươi chịu cho chúng ta tìm kiếm, ta sẽ không so đo với ngượi.... - Nếu không thì sao? Lục Nguyên tự tại mà hỏi. - Nếu không thì tốt... trước hết đem ngươi giết. Lục Nguyên trả lời chính hợp với ý của Mộ Dung Ám, nếu như vì tha cho Lục Nguyên vì đại cục thì hắn cũng đồng ý vừa vặn bây giờ Lục Nguyên đã chống đối thì hợp với ý của hắn, Lục Nguyên thiên đường có đường đi địa ngục không lối mà ngươi lại xông vào. Mộ Dung Ám khẽ động tay, Ám Kiếm của hắn cũng giương cao lên, đâm thẳng về phía Lục Nguyên, hắn gọi là Ám Kiếm Mộ Dung Ám dĩ nhiên kiếm pháp của hắn cũng được vài phần chân truyền từ Lý Nguyên Bạch, Thùy Mặc Kiếm pháp tương đối xuất sắc, Mộ Dung Ám dĩ nhiên cũng có tuyệt kỹ của bản thân mình. Thùy Mặc Kiếm pháp ra tay, vô cùng hung ác. Bộ kiếm pháp này Mộ Dung Ám thi triển tương đối xuất sắc. - Anh Hùng Thùy Mạc, Mạc Sắc Thương Mang, Mạc Ý Thâm Trầm, Mạc Sắc Tây Lai. Bát Mặc Chi Mộ. Từng chiêu từng thức được Mộ Dung Ám thi triển kiếm pháp đúng là tinh diệu vô cùng mọi người không khỏi mà trầm trồ khen ngợi, mà Lục Nguyên cũng dương tay xuất kiếm, Lục Nguyên sau khi xuất ra Dưỡng Ngô Kiếm cũng không thi triển Phong Vân 108 kiếm mà thi triển Thùy Mạc Kiếm pháp. - Anh Hùng Thùy Mạc, mạc Sắc Thương Mang.... Bát Mạc Chi Mộ... Từng chiêu từng thức cũng được Lục Nguyên thi triển ra vô luận Mộ Dung Ám dùng chiêu nào Lục Nguyên cũng dùng chiêu đó. Hai người thi triển kiếm chiêu giống nhau nhưng Lục Nguyên lại chiếm thượng phong. Kiếm thuật của hắn ở phía trên Mộ Dung Ám sao? Mộ Dung Ám căm tức vô cùng, hắn vẫn cho rằng thực lực của mình ở trên Lục Nguyên, Lý lão đầu nhất định hoa mắt không thu mình làm đệ tử mà thu Lục Nguyên làm đệ tử, mình tu hành hơn trăm năm, Lục Nguyên mới tu hành mười năm kết quả mình và Lục Nguyên đấu một với một mà Lục Nguyên lại chiếm thượng phong, kiếm thuật của Lục Nguyên tinh diệu như vậy sao/ Đáng chết tại sao lại như thế. Hẳn là Lý lão đầu đã đem rất nhiều đan dược và bí quyết kiếm thuật cho Lục Nguyên nên mình mới không bằng hắn. Mộ Dung Ám thầm nghĩ hắn không tin được sự thật. Kỳ thật Lý Nguyên Bạch không quá thiên hướng về Lục Nguyên, Lý Nguyên Bạch dạy Lục Nguyên và Mộ Dung Ám không có gì khác nhau quá lớn. Sở dĩ lão không thu Mộ Dung Ám làm đệ tử chỉ có một nguyên nhân ---- tâm thuật bất chánh. Thu đệ tử nhất định phải để ý tới tâm thuật. Ở xung quanh truyền tới tiếng ồn ào mọi người không ngờ Mộ Dung Ám có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám lại không đấu lại một người trẻ tuổi như Lục Nguyên. Mà lúc này Nhạc Vu thấy Mộ Dung Ám rơi vào thế hạ phong thì khẽ giật mình, người trẻ tuổi này thật lợi hại, Nhạc Vu không chút do dự rút kiếm ra hắn cũng không có hứng thú một đấu một bất chấp tất cả mà rút ra phi kiếm đâm về phía Lục Nguyên. Vốn tu tiên giả luyện thể kỳ tầng thứ tám có thể ngự kiếm công kích từ xa tuy nhiên hiện tại có nhiều người như vậy hắn không công kích từ xa được, Lục Nguyên liền vung Dưỡng Ngô Kiếm lên đón đỡ, Nhạc Vu và Lục Nguyên giao thủ mấy chiêu song kiếm chạm nhau mấy lần. Nhạc Vu có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám. Cũng túc là nói, Nhạc Vu Mộ Dung Ám hai tu tiên giả luyện thể kỳ tầng thứ tám song chiến với một mình Lục Nguyên. Lại một lần va chạm, phi kiếm màu đỏ của Nhạc Vu lại đâm về phía Lục Nguyên, mà lúc này phát ra biến hóa vô cùng kinh người, phi kiếm màu đỏ đã gần tới cổ họng của Lục Nguyên, chỉ sợ nếu thực sự đâm vào cổ họng mạng của Lục Nguyên sẽ bỏ ở nơi này. Mà Mộ Dung Ám cũng nhanh chóng phối hợp công kích hai người này muốn tuyệt sát Lục Nguyên. Phi kiếm màu đỏ của Nhạc Vu đột nhiên quẹo vào hóa thành nhuyễn kiếm mà lúc này Dưỡng Ngô Kiếm của Lục Nguyên lại đang bận ngăn cản kiếm của Mộ Dung Ám. Tình thế nguy cấp. Đúng lúc này cái đũa mà Lục Nguyên cầm bằng tay trái đột nhiên chuyển động pháp lực của hắn dồn lên chiếc đũa dùng đũa làm kiếm, ngăn cản một kiếm này của Nhạc Vu, sau khi hóa giải nguy cơ, Lục Nguyên lại tiếp tục xuất kiếm, một thanh Dưỡng Ngô Kiếm kìm chế đối thủ trong vòng. Đương nhiên đối thủ cũng không phải tầm thường hắn có tu vi tới Luyện Thể kỳ tầng thứ tám. Thời gian dần trôi qua Lục Nguyên ngày càng thích ứng với Xích Xà kiếm pháp của Nhạc Vu bộ Xích Xà kiếm pháp này thiên hướng về linh, xảo thiên tà, lãnh, những cái này nếu như đụng phải tu tiên giả khác thì còn cơ hội nhưng chạm phải kiếm thuật đại sư là Lục Nguyên thì những chiêu thức như vậy hắn đã rất quen thuộc. Tự nhiên tay trái dùng đũa làm kiếm là chuyện bình thường. Nếu như không làm được thì hắn làm sao có thể vừa ăn uống vừa đối địch được. Vốn lúc ở Bắc Phong Hoa Sơn Lục Nguyên cũng đã từng thử qua tuy nhiên đó chẳng qua là đối với đệ tử chân truyền khí tông mà thôi, còn chưa đối đầu với nhân vật mạnh như Nhạc Vu. Kiếm thuật đôi khi phải phá cách một chút. Nếu như chỉ một mặt cầu thắng thì sẽ mất đi sự hư thoát của kiếm thuật. Kiếm thuật là một học vấn rất lớn, không chỉ riêng là học vấn chế địch mà còn rất nhiều học vấn khác. Lục Nguyên bắt đầu dùng tay phải tấn công dịch tay trái gắp đồ ăn, vài kiếm trôi qua hắn lại ăn một món, kiếm pháp như gió, tay trái dùng đũa cũng như gió. Những người ở bên cạnh đều lắc đầu Lục Nguyên đối phó với hai tu tiên giả Luyện Thể kỳ tầng thứ tám mà dám một kiếm ngăn địch một kiếm dùng bữa. Thực lực này thật là đáng sợ. Kiếm thuật cỡ này khiến cho người ta không nói được lời nào. Trương Thanh Thư ở trên mặt đất cười thảm một tiếng, kiếm thuật của Lục Nguyên hiện tại đã tiến bộ hơn so với lúc giao thủ với hắn quá nhiều rồi. Mà Nhạc Vu cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, rõ ràng đây là một người trẻ tuổi mà lại có kiếm thuật như vậy, Đại Tấn quốc từ lúc nào xuất hiện một nhân vật như thế. Nhạc Vu chỉ cảm thấy mình đang rơi vào thế hạ phong, không thể đánh nữa, hắn và Mộ Dung Ám liếc nhìn nhau một cái. Mộ Dung Ám lúc đầu cũng váng đầu cảm thấy tại sao mình không bằng Lục Nguyên, Lý lão đầu tại sao năm đó chọn Lục Nguyên mà không chọn mình làm đệ tử tuy nhiên hiện tại thấy mình không phải là đối thủ của Lục Nguyên thì không thể kéo dài dù sao mình cũng đang là tội phạm truy nã nếu như bị tu tiên giả Trường Sinh Kỳ tới đuổi giết thì mình chỉ còn con đường chết. Như vậy thì phải lui thôi. Nhạc Vu và Mộ Dung Ám hai người liếc nhau liền minh bạch tâm tư của nhau. Sau khi đạt tới Luyện Thể kỳ tầng thứ tám mỗi vị tu tiên giả đều không dễ trêu chọc Mộ Dung Ám và Nhạc Vu hai người sau một hồi tấn công Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô Kiếm mà phá, tuy nhiên lúc này Lục Nguyên phát hiện ra vấn đề tu tiên giả Luyện thể kỳ tầng thứ tám có thể ngự kiếm viễn trình nghênh địch. Tức là Nhạc Vu và Mộ Dung Ám hai người có thể để phi kiếm ở đây ngăn cản mình mà bọn họ thì rời đi. Vòng kiếm của mình đối với Nhạc Vu và Mộ Dung Ám không còn hữu dụng. Tại sao lại như vậy? Dùng vòng kiếm chế địch, một kiếm nơi tay tận lực khống chế địch thủ đối với tu tiên vượt qua Luyện Thể kỳ tầng thứ tám thì không thể dùng hay sao? Lục Nguyên đối với kiếm thuật có hứng thú nhưng hiện tại gặp phải nan đề không khỏi trầm tư, đến tột cùng phải làm thế nào mới đối phó được với tu tiên giả đã qua Luyện thể kỳ tầng thứ tám người không ở cạnh kiếm. Lục Nguyên lâm vào trầm tư. - Thật là lợi hại. - Ngươi thấy chưa một người đấu với hai tu tiên giả Luyện Thể kỳ tầng thứ tám. - Đúng thế hắn vẫn tay phải đối địch tay trái dùng đũa gắp đồ ăn, thật là kiếm thuật cao minh. Người bên cạnh không ít người là tu tiên giả tuy nhiên thực lực của bọn họ không tốt lắm nhưng bọn họ đều không nhìn ra kiếm thuật của Lục Nguyên, vừa đối địch vừa ăn uống, đây là kiếm thuật bậc nào. Từng thanh âm nghị luận như nước thủy triều, Lục Nguyên thoáng cái không tỉnh được. Hắn tiếp tục trầm tư nghĩ về vấn đề vừa rồi. Đối thủ có thể để lại kiếm đối địch với mình rồi đi xa ra chỗ khác, vậy thì phải làm sao mới có tác dụng đây? Vô luận thế nào cũng phải nghĩ ra cách xử lý. Này... Lục Nguyên bỗng nhiên cảm thấy có người gọi mình. Ảo giác nhất định là ảo giác. Lục Nguyên định thần lại, một khuôn mặt vừa giận vừa vui tới trước mặt hắn, thấy Lục Nguyên hiồ phục tinh thần, thiếu nữ có đôi mắt sáng liền mỉm cười, tuy nhiên lúc này nàng phát hiện mặt của mình gần mặt của hắn liền khẽ rời xa một chút. - Cám ơn ngươi lần này nếu như không phải nhờ ngươi ta không biết sẽ bị tên Nhạc Vu làm cho sống chết thế nào. Lục Nguyên gật đầu: - À không cần phải khách khí, ta là người của tiên hiệp đạo hành hiệp trượng nghĩa là bổn phận. Câu này chính là câu đầu tiên phải học sau khi vào Hoa Sơn, Hoa Sơn tiên môn chính là môn phái chính đạo, học những cái này tương đối hợp lý tuy Lục Nguyên cũng học qua cũng ít dùng những lời này nhưng hiện tại một chút khách sáo vẫn là có công dụng. - Được rồi, ta cũng đã cứu được ngươi ngươi bây giờ có thể đi rồi. Lục Nguyên hạ lệnh trục khách chủ yếu là bây giờ, Lục Nguyên đang nghĩ tới kiếm pháp vô luận cái gì hắn cũng không để ý. Thiếu nữ kia không khỏi giật mình, nàng tự biết dung mạo của mình xinh đẹp thân phận cao quý, người trẻ tuổi ở trước mặt mình đều muốn tận lực nịnh nọt muốn làm cho mình cười vậy mà thanh niên trước mặt lại không hề để ý tới mình. Giống như hắn không hề chứng kiến dung mạo của mình khiến cho thiếu nữ phải khẽ giật mình. Thiếu nữ đối với dung mạo của mình có vài phần tự tin hiện tại đã bị đả kích. Người trẻ tuổi mặc thanh y này đúng là có chút ý tứ. Thấy Lục Nguyên hạ lệnh trục khách thiếu nữ cũng không dừng lại, dùng tay ném ra một tấm lệnh bài: - Đây là lệnh bài của ta, nếu như về sau ngươi ở đại Tần quốc gặp khó khăn, có thể tìm ra hỗ trợ, xem như đáp ứng ơn cứu mạng của ngươi, tạm biệt. Thiếu nữ đề khí ngự không mà bay đi hiển nhiên cũng đã đạt tới Luyện Thể Kỳ. Mười tám tuổi đã tới Luyện Thể Kỳ! - Tham kiến đại tiểu thư. Một đám tu tiên giả đứng ỏ bên trong chắp tay cúi đầu. Đám tu tiên giả này ăn mặc có phần dị vực, cùng với Đại Tấn quốc có phần bất đồng. Đám Tu Tiên giả này phần lớn có phong cách quần áo của Đại Tần, pháp lực của từng người đều không giống nhau, khí tức không biết sâu dày bao nhiêu, hơn nữa tùy thời có thiên địa nguyên khí phun vào cơ thể, một khi đạt tới Trường Sinh Kỳ, là có thể mở cửa Trường Sinh, từ đó về sau không ngừng phun nhả thiên địa nguyên khí. Mà thiếu nữ mà mọi người bái kiến chính là thiếu nữ hôm nay bị đuổi giết. Những tu tiên giả Trường Sinh kỳ này đều phải cúi đầu với thiếu nữ. Thân phận thiếu nữ này chỉ sợ tương đối bất phàm. Ở đây tu tiên giả ai cũng minh bạch Chung đại tiểu thư chính là người trẻ tuổi được sủng ái nhất, cho nên trong tay nàng cũng nắm lấy quyền lực thật lớn, nàng cũng tương đối lợi hại, tâm trí mưu trí chồng chất, ở trong Đại Tần quốc cũng có thanh danh thật lớn. Lần này nàng tới Đại Tấn quốc du ngoạn một phen vốn định giải sầu kết quả lại chạm phải chuyện hành thích. Thiếu nữ mắt sáng lạnh lẽo nói: - Hành tung của ta tại sao lại tiết lộ ra ngoài, thật là thú vị. Trong lời nói kèm theo vài phần lãnh ý. - Đúng rồi thuận tiện đem tư liệu của tên Lục Nguyên này tới đây cho ta. Thiếu nữ ra lệnh, lúc ra lệnh sắc mặt lạnh như băng. Một đoàn người Bắc Phong Hoa Sơn Tiên Môn ỏ trong viện của Võ Lăng tiên môn gọi là Vũ tiểu viện. Lục Nguyên lúc trở lại Vũ tiểu viện, Diệp Phương tiến tới hỏi: - Lục sư huynh, nghe nói gần đây huynh hiển lộ thần uy, lấy một địch hai đối phó với hai tu tiên giả Luyện thể kỳ tầng thứ tám có phải không? Diệp Viên ở bên cạnh cũng phụ họa: - Hơn nữa còn là tay phải dùng kiếm tay trái ăn cơm... Mấy đệ tử chân truyền khác đều chậc lưỡi bọn họ sau khi nghe tin tức này thì cũng không hoài nghi chỉ là xác nhận một phen mà thôi, hơn nữa bọn họ sớm cũng đã cảm thấy chênh lệch giữa mình và Lục Nguyên ngày càng lớn to đến không tưởng tượng nổi. Lục Nguyên gật nhẹ đầu. - Hồ đồ. Trong thanh âm cười ha hả của các đệ tử chân truyền một đạo thanh âm trầm thấp vang lên, chính là quân tử kiếm Phương Nho: - Đấu kiếm chính là đại sự sinh tử, há có thể vừa ăn vừa đấu kiếm, thật sự là hồ đồ. Y cảm thấy mình cần phải thay Lý sư huynh giáo huấn Lục Nguyên một phen. Lục Nguyên cũng chỉ có thể vâng dạ cho xong, không có cách nào vị Phương sư thúc này vốn tính tình như thế, bảo thủ cổ hủ hắn làm sao có thể phản bác. Kỳ thật Phương sư thúc nói cũng có đạo lý, đấu kiếm chính là đại sự sinh tử. Tuy nhiên Lục Nguyên bản thân có thiên phú cực cao về kiếm thuật. Mời các bạn ủng hộ, tài trợ để truyện ra nhanh hơn Bấm vào đây:oe75: