Tu Chân Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi - Full C1593

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C10)

    Hoành Tảo Hoang Vũ
    Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
    -- o --


    Chương 168: Thần Long Hiện. (1)

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan










    Ngân Mang trời sinh da dầy, tuy n thực lực không mạnh, nhưng lại điềm nhiên như không, ngược lại là Bạch Hổ toàn thân da tróc thịt bong, cơ hồ bị một kích mất mạng! Thảm nhất chính là Triệu Ngọc Nhụy, gần kề chỉ là Hậu Thiên tu vi, sao có thể chịu đựng được kình lực như thế, lập tức hóa thành thịt nát đầy trời!

    Cho dù lúc này tu vi của Ám Huyết Ma Quân tụt lùi, nhưng y nguyên không phải bọn họ có thể chống lại!

    - Ha ha ha, máu tươi, đây là nhan sắc mỹ lệ cỡ nào, chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy sao?

    Ám Huyết Ma Quân chậm rãi đi về hướng bọn họ, trên mặt đã nhiều ra một lớp da, mặc dù là xích hồng sắc, nhưng tổng so với thịt tương lúc trước máu chảy đầm thì không quá chán ghét như vậy.

    - Biến thái!

    Thái Kế Vũ cũng không phải hàng kinh sợ, lập tức chửi ầm lên:

    - Lão nương của ngươi cũng không biết tạo cái nghiệt gì, mới sinh ra một súc sinh như ngươi!

    Ám Huyết Ma Quân thật là Thích Biến Cảnh cường giả, người khác đối với hắn hận đến nghiến răng, cũng chỉ có thể đem hận ý để ở trong lòng, ai dám trách mắng! Hai mắt lão quái vật này lập tức phát lạnh, mục quang như điện, như là xé rách không khí, vô số đạo huyết khí màu đỏ sậm sôi trào.

    - Phốc

    ~~Thái Kế Vũ lập tức nôn ra máu liên tục, mang lấy một khối cấm khí ngọc bài bóp nát, một đạo ngân quang bao lấy hắn, cứu hắn một cái mạng nhỏ.

    - Nửa bước Linh giả!

    Đôi mắt Tô Mị xiết chặt.

    Nhưng Ám Huyết Ma Quân lại giận dữ, đồ đạc của mình hắn tự nhiên nhận ra, thấy Thái Kế Vũ rõ ràng cầm cấm khí hắn sưu tầm đến chống đỡ công kích của hắn, làm cho hắn tức giận gần chết!

    - Lui!

    Lâm Lạc vội vàng lớn tiếng nói.

    - Muốn đi sao?

    Hai con ngươi của Ám Huyết Ma Quân đã có, đồng tử không phải hắc sắc như người thường, mà đồng dạng là xích hồng như máu! Trong ánh mắt của hắn hiện lên một vẻ khinh miệt, lại bắn ra một ngón tay, một đạo huyết quang lần nữa bay tới Tử Đỉnh.

    - Ta tới!

    Thái Kế Vũ chạy ra khỏi Tử Đỉnh bảo vệ, mở khối ngọc bài thứ hai, một đạo ngân quang bao quanh, hắn dùng thân chặn đạo huyết quang kia.

    Mặc dù cấm khí có hạn chế số lần sử dụng, nhưng uy lực xác thực cường đại, sinh sinh ngăn lại công kích này của Ám Huyết Ma Quân.

    Nhưng sáu khối ngọc bài đã qua thứ hai, bọn họ chỉ có thể lại ngăn cản bốn kích!

    - Bổn tọa cũng muốn nhìn xem các ngươi còn có thể ngăn cản được mấy chiêu!

    Ám Huyết Ma Quân lạnh lùng nói ra, xoạt xoạt xoạt, liên tục bắn ra hơn mười đạo huyết quang!

    Cái này phải ngăn cản như thế nào!

    Ngang!

    Nhưng vào lúc này, cổ của Tô Mị đột nhiên bay vụt ra một đạo kim quang, hóa thành một kim sắc Thần Long, bảo hộ ở trước mặt của bọn hắn, một cổ uy áp mênh mông cuồn cuộn lập tức đẩy ra, giống như thần linh đến thế gian, thiên uy to lớn!

    Ngân Mang, Cự Viên đồng thời nằm sấp xuống đất, xào xạc phát run, mà Bạch Hổ bởi vì vốn bị thương nghiêm trọng, nên không cách nào kháng cự được cổ uy áp này, sinh sinh bị sợ bạo trái tim!

    Pằng! Pằng! Pằng!

    Kim Long vừa nhấc trảo, tất cả công kích bị đánh tan thành mây khói! Trong mắt Thần Long lộ ra sát khí, cái đuôi Kim Long quất xuống, đã bay về phía Ám Huyết Ma Quân, một móng vuốt đánh ra.

    - Linh khí! Làm sao có thể!

    Ám Huyết Ma Quân phát ra tiếng kêu hoảng sợ, nhưng căn bản ngăn không được Thần Long chi lực, cường giả mới vừa rồi còn uy phong bát diện lại bị đập dẹp, một đạo kim quang tuôn ra, ngay cả thi thể cùng kiện huyết bào kia đều bị chấn nát!

    Hắn cũng thật xui xẻo, giả chết ngàn năm, vừa mới phục sinh ngay cả uy phong cũng không có run vài cái lại treo! Lúc này, hắn ngay cả bộ xương cũng không còn, là chân chân thật thật chết đi!

    Kim Long ngửa mặt lên trời hét giận dữ một tiếng, lại lần nữa hóa thành một đạo kim quang, trở về trên người của Tô Mị, hóa thành một dây chuyền kim sắc.

    Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ đều là mặt mũi tràn đầy không thể tin, lão ma đầu này lại bị một cái tát chụp chết rồi? Cái cấm khí kia rõ ràng lợi hại như vậy! Mặc dù nói thực lực Ám Huyết Ma Quân xa xa không có khôi phục, nhưng cái này cũng mạnh đến mức biến thái đi!

    - Ta nói Tô đại cô nương, ngươi cư nhiên lợi hại như vậy, làm gì không sớm sử dụng ra, làm hại bản đại soái lãng phí hai khối cấm khí trân quý a!

    Thái Kế Vũ bắt đầu đau lòng hai khối ngọc bài này.

    Tô Mị thập phần hèn mọn quét mắt nhìn hắn một cái nói:

    - Ngọc bài của ngươi có thể cùng ta so sánh sao? Hơn nữa, cấm khí của ta cũng chỉ có thể sử dụng ba lượt, hơn nữa chỉ ở lúc ta gặp phải nguy hiểm tánh mạng mới có thể phát động, ngươi cho rằng là muốn dùng có thể dùng sao?

    Bị nàng trách móc một phen, Thái Kế Vũ như tiểu tức phụ bị ủy khuất chạy đi đến một bên, nhưng ba người rất nhanh đã nghĩ đến những người lúc trước tự giết lẫn nhau mà chết kia, không khỏi trong lòng buồn bã.

    - Chúng ta rời khỏi địa phương quỷ quái này đi!

    Lâm Lạc nói ra.

    - Chờ một chút!

    Tô Mị chỉ chỉ ngăn tủ bên tường nói:

    - Chỗ đó hẳn là có bảo vật chính thức của Ám Huyết Ma Quân!

    Nếu không có huyết chiến trước kia, ba người bọn họ nhất định sẽ vô cùng hưng phấn, nhưng giờ khắc này lại đều có chút trong nội tâm bị đè nén.

    Ngăn tủ tổng cộng có ba tầng, Lâm Lạc đem ngăn kéo thứ nhất mở ra, chỉ thấy trong đó đặt hai quyển sách hơi mỏng, quyển thứ nhất viết sáu chữ to đỏ tươi "Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp", làm cho người ta có một loại ảo giác trong chữ viết chảy xuôi ra máu tươi.

    - Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp, đây chính là công pháp của Ám Huyết Ma Quân tu luyện, có thể hút huyết nhục chi lực rất nhanh tăng trưởng tu vi, một trong những công pháp ác độc nhất trên đời này!

    Tô Mị nói ra.

    - Công pháp ác độc như vậy, tốt nhất là theo tên biến thái kia biến mất khỏi cỏi đời này a!

    Thái Kế Vũ tiếp lời nói.

    - Ân!

    Lâm Lạc gật gật đầu, cầm lấy Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp, Hỏa Long Quyền phát động, trên hai tay lập tức bốc cháy lên một đoàn liệt diễm, đem bản công pháp tuyệt đối đạt tới thập phẩm kia đốt thành tro tàn.

    Đối với có ít người mà nói, chỉ cần có thể đạt được thực lực, bọn họ có thể buông tha cho nguyên tắc, thậm chí không có nguyên tắc. Nhưng đối với một ít người mà nói, trong lòng bọn họ có một điểm tới hạn, tuyệt sẽ không ình bước qua!

    Vô luận là Lâm Lạc hay là Thái Kế Vũ, hai người đều không thể tiếp nhận mình trở thành Ám Huyết Ma Quân thứ hai!

    Hơn nữa, đối với Lâm Lạc mà nói, Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp này căn bản không thể đánh đồng cùng Hỗn Độn Dung Lô! Một cái chỉ có thể rút ra huyết nhục chi lực, cái khác lại có thể luyện hóa vạn vật ình dùng, hắn căn bản không có khả năng ném dưa hấu đi lấy hạt vừng.

    Một quyển sách khác tên là Chiến Thiên Quyết, bất luận võ giả gì cũng có thể tu luyện, đạt tới cảnh giới chí à nói, mấy ngày liền cũng có thể chiến!

    Có thể được Ám Huyết Ma Quân sưu tầm, cũng cùng ma công mà hắn thành danh đặt song song, đủ thấy Chiến Thiên Quyết này bất phàm!

     
    Chỉnh sửa cuối: 4/3/14
  2. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167)

    Hoành Tảo Hoang Vũ
    Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
    -- o --


    Chương 169: Thần Long Hiện. (2)

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan












    Lâm Lạc đọc nhanh như gió, ỷ vào trí nhớ siêu phàm đã ghi nhớ tất cả khẩu quyết cùng đồ án, sau đó ném cho Tô Mị cùng Thái Kế Vũ.

    Tô Mị đối với vũ kỹ không hề hứng thú, vậy thì tiện nghi Thái Kế Vũ, bị hắn vui tươi hớn hở thu hồi.

    Trong ngăn kéo thứ hai là có ba hộp ngọc, Lâm Lạc lấy ra cái thứ nhất xem xét, bên trong là một linh quả nhũ bạch sắc, chỉ vẹn vẹn lớn nhỏ bằng nắm tay, da thô ráp.

    - Di, đây là Nhũ Nguyên Linh Quả!

    Nhãn tình Tô Mị sáng lên nói:

    - Cái này bản cô nương muốn!

    Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ cũng không có ý kiến, nếu không phải nàng, hai người đều khó thoát khỏi cái chết, đừng nói chỉ là một linh quả, dù là những thứ kia toàn bộ cầm đi, hai người đều không nói một lời, cho dù bảo vật nhiều hơn nữa, phải có mệnh mới có thể hưởng thụ!

    Lâm Lạc đem hộp ngọc khép lại, đưa cho Tô Mị nói:

    - Trái cây kia có tác dụng gì?

    - Võ giả đột phá thất bại mà nói, rất dễ dàng lưu lại nội thương, nghiêm trọng có khả năng không thể tiếp tục tinh tiến. Mà Nhũ Nguyên Linh Quả thì có kỳ hiệu trị hết nội thương, cái này đối với cường giả mà nói, là vật báu vô giá!

    Tô Mị cũng không có giấu diếm.

    Lâm Lạc gật gật đầu, công hiệu như vậy xác thực đầy đủ trân quý. Tu vi càng cao thâm, trùng kích thất bại bị lực lượng phản phệ cũng càng lớn.

    Hắn mở ra hộp ngọc thứ hai, trong đó là một viên đan dược chừng trứng gà, kim hoàng sắc, vừa mở ra thì có mùi thơm lạ lùng phát ra, thấm người phế phủ.

    - Đây là…

    Hắn đem ánh mắt nhìn về phía Tô Mị, coi nàng trở thành Vạn Sự Thông.

    Tô Mị tiếp nhận hộp ngọc nhìn qua một hồi, suy nghĩ kỹ một hồi mới nói:

    - Đây là Thú Hóa Đan!

    Tiếng nói rất ngưng trọng.

    - Thú Hóa Đan là cái gì?

    Thái Kế Vũ hỏi.

    - Ẩn chứa lực lượng mãnh thú, có thể làm cho võ giả hóa thú, đạt được lực lượng cự đại!

    Tô Mị nhẹ nhàng ngửi thoáng một cái, lại nhìn kỹ một hồi.

    - Đây là cửu phẩm Thú Hóa Đan, sau khi ăn, có thể đạt được lực lượng của Kim Cương Huyết Hầu, Thiên Hợp Cảnh!

    - Thiên Hợp Cảnh!

    Lâm Lạc, Thái Kế Vũ đồng thời cả kinh, đây chẳng phải là vô địch dưới Thích Biến Cảnh sao!

    - Hơn nữa, hóa thú chi lực là vĩnh viễn tồn tại, cho dù đem lực lượng hao hết, cũng có thể thông qua luyện hóa linh khí, hoặc là ăn đan dược bổ sung trở về!

    Tô Mị lại bổ sung một câu làm cho hai người càng thêm trố mắt.

    Cái này, nếu thật sự là như thế, võ giả còn cần tu luyện sao? Trực tiếp nuốt vào một khỏa Thú Hóa Đan, không phải trong nháy mắt thành siêu cấp cường giả !

    - Hẳn là có cái hạn chế gì a?

    Lâm Lạc hướng Tô Mị nhìn lại.

    Tô Mị cười nói:

    - Nhiều nhất chỉ có thể ăn Thú Hóa Đan so với cảnh giới của mình cao hơn nhất giai, nếu không thân thể sẽ chịu không được lực lượng cự đại mà nứt vỡ! Hơn nữa, lực lượng hóa thú là cố định, sẽ không theo lực lượng võ giả tăng lên mà tăng lên. Còn nữa, Thú Hóa Đan cũng không thể gia tăng thọ nguyên của võ giả!

    Nàng ngừng tạm lại nói:

    - Bất quá, ngay cả như vậy, Thú Hóa Đan cũng dị thường trân quý, bởi vì này cùng lực lượng bản thân võ giả là không xung đột! Bằng với trong cơ thể võ giả gia tăng một khỏa Yêu hạch, cho dù lực lượng bản thân hao hết, cũng có thể tiến vào trạng thái hóa thú, phát huy ra lực lượng trong Yêu hạch!

    - Ám Huyết Ma Quân này vậy mà sẽ đem viên đan dược kia lưu lại?

    Thái Kế Vũ cảm thấy có chút không thể tin.

    - Dùng tu vi Thích Biến Cảnh của hắn, ăn khỏa cửu phẩm Thú Hóa Đan này cũng không có tác dụng gì! Đánh không lại đối thủ là đánh không lại, căn bản không cần hóa thú! Mấu chốt nhất chính là, sau khi ăn Thú Hóa Đan, trong đan điền võ giả sẽ thêm ra một khỏa Yêu hạch, mà trong đan điền một võ giả nhiều nhất chỉ có thể dung nạp một khỏa Yêu hạch, nói cách khác, sau khi ăn một khỏa Thú Hóa Đan, trừ khi ngươi có thể tiêu trừ Yêu hạch trong đan điền, nếu không cũng không biện pháp ăn viên Thú Hóa Đan thứ hai!

    Tô Mị tiếp tục giải thích cho hai người:

    - Ám Huyết Ma Quân này không ăn cửu phẩm Thú Hóa Đan, có thể là đã hoặc hy vọng được đến thập phẩm Thú Hóa Đan, nên khỏa Thú Hóa Đan này mới giữ lại.

    Đây là giải thích tương đối hợp lý.

    Lâm Lạc tiện tay đem hộp ngọc đưa cho Thái Kế Vũ nói:

    - Ngươi là Thuần Thú Tông, nói không chừng sau khi ăn còn có thể tiếp tục tu luyện, đem Yêu hạch này tăng lên tới Thích Biến Cảnh!

    Thái Kế Vũ không khỏi sắc mặt tối sầm:

    - Bản đại soái là Thuần Thú Tông, cũng không phải mãnh thú tông, làm sao tu luyện như mãnh thú!

    Nói thì nói như thế, nhưng hắn vẫn là đem hộp ngọc thu vào. Hắn chỉ cần đạt tới Địa Nguyên cảnh, ăn sau có thể hóa thú liền thành Thiên Hợp Cảnh Kim Cương Huyết Hầu, chiến lực tăng lên một đại cảnh giới!

    Đương nhiên, như thế nào đạt tới Địa Nguyên cảnh, cái này đối với hắn mà nói là thiên đại nan đề!

    Lâm Lạc mở ra hộp ngọc thứ ba.

    Bên trong là năm linh quả chỉ vẹn vẹn lớn nhỏ bằng nắm tay hài nhi, phân Kim, Lam, Lục, Xám, Hồng ngũ sắc. Mà Lâm Lạc kinh hỉ chính là, năm quả này đều đối ứng một loại Ngũ hành tinh hoa, to lớn đến kinh người!

    - Ngũ Hành Linh Quả!

    Tô Mị cũng phân biệt hàng tốt xấu, lập tức thở nhẹ một tiếng, nhìn về phía Lâm Lạc, mặt mũi tràn đầy đều là sắc mặt vui mừng nói:

    - Ta muốn quả Kim hệ, ngốc tử, ta muốn một quả!

    Lâm Lạc còn không có thấy nàng kích động qua như thế, không khỏi bật cười, đem kim sắc quả đưa tới nói:

    - Làm gì kích động như vậy?

    Tô Mị tiếp nhận linh quả, tâm tình thật tốt, thưởng Lâm Lạc một cái mị nhãn nói:

    - Bản cô nương phá lệ giải thích cho hai người ngu ngốc các ngươi tu luyện như thế nào a!

    Lâm Lạc không khỏi bật cười:

    - Xin lắng tai nghe, Hậu Thiên đại sư!

    - Hắc, bản cô nương là Hậu Thiên tu vi không sai, nhưng nói đến kiến thức võ đạo, hai người các ngươi cộng lại cũng không đủ xách giày cho bản cô nương!

    Tô Mị hừ hừ nói.

    Thái Kế Vũ tỏ vẻ vô tội, nhấc tay nói:

    - Ta cái gì cũng không có nói!

    - Các ngươi tu luyện, chỉ biết nhìn phẩm giai pháp quyết, phẩm giai cao là tốt, phẩm giai thấp là kém, nhưng vì cái gì tu luyện đồng dạng một loại công pháp, có người tốc độ tu luyện nhanh, có ít người thong thả? Đồng dạng một quyển tam phẩm công pháp, có ít người có thể đạt tới Niết Âm Cảnh, có ít người lại chỉ có thể bồi hồi tại Hậu Thiên, buồn bực mà chết?

    Tô Mị liên tục hỏi hai câu vì cái gì.

    Lâm Lạc không tự chủ được lặp lại nói:

    - Vì cái gì?

    Nếu là ở trước Tiên Thiên, hắn tất nhiên sẽ trả lời là vì kích hoạt số lượng khiếu huyệt bất đồng. Nhưng mà Niết Âm Cảnh cường giả có thể thay võ giả đả thông ba trăm sáu mươi khiếu huyệt toàn thân, mà sau khi tiến vào Tiên Thiên, võ giả cũng có thể tự đánh thông tất cả khiếu huyệt, nhưng vì cái gì vẫn ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện của võ giả?

    Hắn có Hỗn Độn Dung Lô, là trường hợp đặc biệt, nhưng những người khác thì sao?

     
  3. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167)

    Hoành Tảo Hoang Vũ
    Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
    -- o --


    Chương 170: Luyên Hóa Ngũ Hành Linh Quả

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan












    Tô Mị cười đắc ý nói:

    - Thiên địa có Ngũ hành chi phân, người đi đường cũng có Ngũ hành phân biệt! Ngươi làm một võ giả Hỏa thuộc tính đi tu luyện Thủy hệ công pháp, tốc độ này tự nhiên sẽ không nhanh! Hơn nữa, theo tu vi càng cao, Thủy Hỏa xung đột lại càng kịch liệt, đừng nói tiếp tục tinh tiến, có thể rút lui hay không cũng là một nan đề!

    - Người cũng có Ngũ hành thuộc tính?

    Lâm Lạc không khỏi nhíu mày.

    Vậy hắn lại là chuyện gì xảy ra, Ngũ Hành công pháp cùng tu, chưa từng có xuất hiện loại công pháp nào có dấu hiệu cùng thân thể của mình xung đột.

    - Có ít người thiên phú dị bẩm, bản thân có hai loại Ngũ hành linh căn, có thể song hệ công pháp đồng hành, tuy hao phí thời gian so với đơn tu một hệ nhiều hơn, nhưng điều kiện tiên quyết đều là công pháp tu luyện thích hợp thuộc tính của mình, bất quá chiến lực sẽ cường đại hơn rất nhiều! Có ít người gặp may mắn, thậm chí có ba loại Ngũ hành linh căn, có thể tam hệ công pháp cùng tu!

    Tô Mị nói ra.

    Nói như vậy, chẳng lẽ mình là Ngũ hành thuộc tính đầy đủ, mới có thể Ngũ hành cùng tu, tinh tiến rất nhanh chóng! Lâm Lạc trong lòng thầm nghĩ.

    Tô Mị thở dài, tiếp tục nói:

    - Bất quá, Ngũ hành linh căn trên người mỗi người có mạnh có yếu, bởi vậy, cho dù linh căn giống nhau, tu luyện công pháp giống nhau, nhưng có ít người tiến cảnh rất nhanh chóng, có ít người lại cả đời không có một điểm thành tựu! Mà muốn đi vào Tiên Thiên Cảnh, phải dẫn động linh khí đối ứng trong thiên địa, nếu linh căn quá yếu, này thậm chí không cách nào cùng linh khí đối ứng thành lập liên lạc, ngay cả Tiên Thiên Cảnh cũng không có cách nào đột phá!

    Lâm Lạc đột nhiên hiểu được:

    - Tu vi của ngươi thủy chung dừng lại ở trình tự Hậu Thiên, không phải bởi vì ngươi lười tu luyện, mà là linh căn quá yếu!

    - Không sai!

    Tô Mị gật gật đầu.

    - Ta là Kim thuộc tính, nhưng khi còn bé làm bị thương linh căn, nếu theo như trình tự công pháp phân chia, thập phẩm cao nhất, nhất phẩm thấp nhất, linh căn của ta khả năng ngay cả một phần trăm nhất phẩm cũng chưa tới!

    Nhưng nàng lập tức lộ ra thần sắc hưng phấn:

    - Ngũ Hành Linh Quả có thể chữa trị linh căn bị hao tổn! Có Ngũ hành Kim nguyên quả này, linh căn của ta có thể được đến tu bổ, cho dù không đạt được thập phẩm cửu phẩm, nhưng tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng tu luyện bình thường!

    Trách không được nàng sẽ cao hứng như thế, xuất thân ở đại thế gia nhưng không cách nào tu luyện, cái này đối với nàng mà nói tuyệt đối là một chuyện bi ai.

    - Chút ít Ngũ Hành Linh Quả còn lại này thuộc về ta!

    Lâm Lạc thu hồi bốn linh quả còn lại, tuy thiếu một phần Kim hệ tinh hoa, nhưng hắn vài ngày trước luyện hóa một cây cột tràn ngập Kim tinh hoa, ngược lại cũng không phải đặc biệt tiếc hận.

    Hắn lại mở ra ngăn kéo thứ ba, bên trong là một chìa khóa ngọc chất, đại khái dài hai thốn, trên mặt khắc đầy trận vân.

    - Trận thược của Tiểu Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận!

    Tô Mị lập tức nói ra.

    - Có cái này có thể khống chế cả đại trận rồi?

    Lâm Lạc quay đầu nhìn xem nàng.

    - Không sai!

    Tô Mị gật đầu, đoạt lấy trận thược trong tay Lâm Lạc, đi đến thạch thất bên trái, trên mặt đất có khắc một cái trận pháp phiền phức, trung ương thì có một cái lỗ thủng, nàng đem chìa khóa trong tay đâm đi vào, vừa vặn kín kẽ.

    - Hỏng bét!

    Nàng đột nhiên biến sắc.

    - Đều tới, đại trận lập tức hỏng mất, chúng ta phải lập tức truyền tống đi ra ngoài!

    Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ cũng không kịp lên tiếng hỏi nguyên nhân, vội vàng chạy vội đi tới. Tô Mị ở trên trận pháp rất nhanh xếp đặt điều khiển một phen, một đạo bạch quang tuôn ra, đem ba người bao quanh, xoạt thoáng một cái, bọn họ đã hiện ra ở trên một tòa núi nhỏ ngoài sơn cốc.

    Ầm ầm, sơn cốc phát ra rung động kịch liệt, ở trong ánh mắt kinh ngạc của ba người, cả sơn cốc đều chìm nghỉm xuống dưới, sơn thể lật úp, hết thảy đều biến thành phế tích.

    Tô Mị giải thích nói:

    - Ám Huyết Ma Quân ở trong trận thược động tay chân, chỉ cần cắm vào trận nhãn sẽ khiến cả Tiểu Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận tự hủy! May mắn, tên kia thật khốn kiếp, hắn giả chết ngàn năm không thể bị kinh động, chỉ có thể khóa chết cả đại trận, mà ngàn năm sau vì đạt được máu tươi võ giả sống lại, hắn sẽ đóng cửa đại trận, mở ra phiến cửa sắt này, nếu không như thế, chúng ta căn bản không có thời gian khởi động trận pháp, bị chôn sống ở dưới mặt đất!

    - Tên biến thái này thật là độc ác!

    Thái Kế Vũ lòng còn sợ hãi.

    - Đi, thừa dịp hiện tại không ai phát hiện chúng ta!

    Lâm Lạc lập tức nói ra.

    Nếu người khác biết rõ bọn họ tiến vào qua phủ đệ Ám Huyết Ma Quân, bọn hắn nhất định sẽ trở thành đối tượng mọi người ngấp nghé, Lâm Lạc cũng không muốn mỗi ngày bị người nhìn chằm chằm vào sau lưng!

    Ba người rất nhanh rời đi, đi tới Thanh Hoa trấn.

    Thái Kế Vũ muốn lập tức chạy về Thuần Thú Tông, toàn bộ cao thủ trong tông chết ở phủ đệ Ám Huyết Ma Quân, tin tức này phải tranh thủ thời gian truyền đạt trở về, mà Thuần Thú Tông cũng nhất định sẽ có một hồi quyền lực lớn thay đổi. Hắn nói:

    - Lâm huynh đệ, đợi chuyện tình trong tông xử lý thỏa đáng, ta liền đi Liên thành tìm ngươi uống rượu, hoặc là ngươi tới Thanh Yến quốc Nguyệt Phù Sơn tìm ta!

    Hắn cũng là người tiêu sái, sau khi nói lời từ biệt liền cùng "Viên muội" kết bạn mà đi, xa xa còn có thể chứng kiến Cự Viên luôn đang sờ cái mông của hắn, không biết bọn họ trong lúc đó sẽ phát sinh chuyện xưa kinh diễm gì.

    Lâm Lạc đi Triệu gia một chuyến, thông tri tin Triệu Ngọc Nhụy vẫn lạc. Hắn đương nhiên sẽ không nói Triệu Ngọc Nhụy chết ở trong phủ đệ Ám Huyết Ma Quân, mà nói là chết ở trong núi lở, lập tức làm cho Triệu Thanh Phong mặt mũi tràn đầy bi thương, gần muốn té xỉu.

    Lâm Lạc nhớ tới phân lượng Triệu Ngọc Nhụy dẫn bọn họ tiến vào sơn cốc, liền lưu lại chút ít hạ phẩm Thiên Tinh Thạch, sau khi hắn làm Lâm gia Trưởng lão, mỗi tháng cố bốn khối hạ phẩm Thiên Tinh Thạch cung phụng, hắn cơ bản không dùng đến, vốn là tính toán mang về giao cho Lâm Hành Nam.

    Triệu Thanh Phong lập tức chuyển bi thương thành hỉ, đối với Lâm Lạc nói một trận lời cảm kích, đúng là không chút nghi ngờ Lâm Lạc biên ra chuyện xưa.

    Ly khai Triệu gia, Lâm Lạc cùng Tô Mị xuất phát chạy về Liên thành.

    Lần này hành trình đi phủ đệ Ám Huyết Ma Quân, Lâm Lạc có thể nói là thu hoạch rất nhiều, đáng tiếc chính là, đại lượng linh thảo ở Dược Viên còn chưa kịp thu, cùng cả phủ đệ chìm nghỉm !

    Mặt khác, cũng không biết Hỏa Năng Khủng Thú kia như thế nào, có thể sống sót hay không, dù sao loại thần vật này thật là trên đời hiếm thấy!

    Lâm Lạc cùng Tô Mị tiến nhập Nam Hoang sa mạc, cũng không có tiếp tục chạy đi, mà lấy ra Ngũ Hành Linh Quả ăn vào!

    Nam Hoang sa mạc này ít ai lui tới, ngược lại là địa phương rất an toàn, vừa vặn làm cho hai người tiêu hóa chỗ tốt có được từ phủ đệ của Ám Huyết Ma Quân.

    Tìm một sơn cốc có thể tránh né bão cát, Lâm Lạc ở trên vách núi đá đào ra hai cái sơn động có thể dung người, liền tự tiến vào trong đó, phục linh quả, luyện hóa dược lực!

     
  4. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167)

    Hoành Tảo Hoang Vũ
    Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
    -- o --


    Chương 171: Tô Mị Rời Đi. (1)

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan












    Lâm Lạc đầu tiên lấy ra Hỏa Nguyên Quả, sau khi nuốt vào, một đạo hoả tuyến nóng rực lập tức từ cổ họng của hắn chảy xuống, tựa hồ có thể đem thân thể của hắn thiêu đốt, nóng hổi không thôi!

    Hắn vội vàng vận chuyển Hỗn Độn Dung Lô, liên tục luyện hóa Hỏa tinh hoa trong đó, nhanh chóng tăng lên hỏa hệ công pháp.

    Khi tích lũy đầy đủ, toàn thân hắn chấn động, thế như chẻ tre đem Hỏa hệ công pháp đẩy mạnh đến Niết Âm nhị trọng thiên. Không đến ba canh giờ, Lâm Lạc lại lần nữa mở mắt, Hỏa hệ công pháp đã tăng thêm một tầng, nhảy vào tam trọng thiên.

    Cho đến khi tam trọng thiên đỉnh phong, Lâm Lạc mới luyện hóa xong Hỏa tinh hoa trong khỏa Hỏa linh quả này. Hắn không chút nào dừng lại, lại lần nữa lấy ra Thủy nguyên quả tiến hành luyện hóa, sau đó là Thổ nguyên quả, cuối cùng là Mộc nguyên quả!

    Suốt một ngày một đêm, Ngũ Hành công pháp của Lâm Lạc toàn bộ đạt đến Niết Âm tam trọng thiên đỉnh phong!

    Hắn thoả mãn cười cười, hấp thu Ngũ hành tinh hoa tăng lên công pháp, hắn lấy được không chỉ có là lực lượng, còn có cảm ngộ đối với Ngũ hành chi lực, bên trong mỗi một Ngũ hành tinh hoa, đều có được đại đạo chí lý thiên địa tự nhiên, đây là luyện hóa Yêu hạch, hoặc là ăn đan dược không cách nào lấy được!

    Lâm Lạc ẩn ẩn có cảm giác, lý giải loại thiên đạo chí lý này, đối với hắn tương lai tu hành có chỗ tốt cự đại!

    Hắn cũng không có dừng lại, mà là lấy ra Yêu hạch được từ Hắc Diễm Long Khuyển tiến hành luyện hóa, muốn một lần hành động đem Ngũ Hành công pháp toàn bộ đột phá đến tứ trọng thiên, tiến vào Trung Thừa Cảnh!

    Ngũ Hành công pháp tề chuyển, làm cho Lâm Lạc có thể vượt cấp khiêu chiến, tiến vào Niết Âm tứ trọng thiên mà nói, hắn có thể làm trở mình bất luận Đại Thừa Cảnh đơn tu vũ giả nào!

    Lâm Lạc liên tục luyện hóa Yêu hạch, Ngũ hành chi lực liên tục tích lũy, chậm rãi đạt đến cực hạn, bắt đầu đánh sâu vào bình cảnh Niết Âm tứ trọng thiên.

    Ngũ Hành công pháp tề chuyển, lúc đột phá cũng có được chỗ tốt cự đại, có thể tập trung năm đạo lực lượng trùng kích, dễ dàng đánh tan bình cảnh, một lần hành động nhảy vào đến Niết Âm tứ trọng thiên!

    Trong Đan Điền, năm khỏa đan hạch sáng quắc sinh quang, giống như năm khỏa mặt trời sáng ngời, chiếu rọi đan điền của hắn.

    Thời điểm rời Lâm gia hắn mới vừa vặn đột phá Niết Âm Cảnh, nhưng lúc trở về lại đã đạt đến Niết Âm tứ trọng thiên, tốc độ đột phá như vậy đủ để cho bất luận kẻ nào cũng ôm đầu kinh hô!

    Luyện hóa bốn linh quả, hắn chỉ dùng một ngày một đêm thời gian, nhưng luyện hóa viên Yêu hạch lại mất hắn ba ngày! Bất quá thời điểm Lâm Lạc đi ra huyệt động, Tô Mị vẫn còn đang hấp thu dược lực Kim nguyên quả, toàn thân đều lóe ra một tầng sáng bóng kim hoàng sắc, làm cho nàng có vẻ càng thêm vũ mị cao quý.

    Lâm Lạc trọn vẹn đợi bảy ngày, Tô Mị mới rốt cục tỉnh lại, nhưng nàng vừa mới tỉnh dậy, trên bầu trời lại đột nhiên mây đen cuồn cuộn, điện quang phá thiên!

    Nàng đột phá Tiên Thiên Cảnh, đưa tới lôi kiếp!

    Lâm Lạc vội vàng mang theo Ngân Mang bỏ chạy, lôi kiếp này chỉ có thể là người độ kiếp độc lập ứng đối, nếu không càng nhiều người, lại càng gây nên thiên địa lực lượng cắn trả!

    Nàng tuyệt đối là hậu tích bạc phát, thân là Đại tiểu thư của thế gia Tam đại Thần quốc, nàng từ nhỏ đến lớn không biết đã ăn bao nhiêu linh đan diệu dược, đáng tiếc bởi vì Kim linh căn của nàng bị thương, thủy chung chỉ có thể dừng lại ở trình tự Hậu Thiên thập nhị tầng điên phong, nhưng mà một khi Kim linh căn chữa trị, nàng liền bắt đầu nhất phi trùng thiên !

    Dùng của cải hùng hậu của Tô Mị này, muốn chống cự lôi kiếp Tiên Thiên Cảnh quả thực chính là dễ như trở bàn tay!

    Ngắn ngủn một nén hương thời gian, lôi vân đầy trời nhanh chóng tiêu tán, nàng sảng khoái tinh thần đi về hướng Lâm Lạc nói:

    - Đồ ngốc, đoán xem bản cô nương bây giờ là tu vi gì?

    Kỳ thật đây căn bản không cần đoán!

    Cho dù Lâm Lạc không có Hỗn Độn Dung Lô, dùng tu vi Niết Âm Cảnh của hắn cũng có thể nhìn ra thực lực của võ giả cảnh giới so với hắn thấp kém.

    Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh!

    Quá mãnh liệt!

    Ở dưới Tiên Thiên tam trọng thiên, Lâm Lạc cũng có thể lý giải cùng tiếp nhận! Nhưng Tiên Thiên Đại Viên Mãn. . . nữ nhân này bình thường đến tột cùng đã ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo, đến nỗi ngay cả trong huyết nhục, kinh mạch, cốt cách đều tràn đầy lực lượng tích lũy thuần hậu, hiện tại gông cùm xiềng xích của Tiên Thiên Cảnh mở ra, nàng liền nhất phi trùng thiên!

    - Hắc hắc, cái này vẫn chưa hết đâu, ta cảm giác được lực lượng tích lũy trong thân thể còn không có dùng xong toàn bộ, chí ít ở trong vòng nửa năm bản cô nương còn có thể bảo trì tốc độ tiến cảnh tương đối nhanh!

    Tô Mị dương dương đắc ý.

    Bất quá, nàng quả thật có tư cách như vậy!

    Nhưng mà ngẫm lại cùng Tô Mị cũng là Thần quốc thế gia Điền Kỷ Dũng, hai người tuổi không có kém bao nhiêu, nhưng Điền Kỷ Dũng đã là Niết Âm Cảnh tu vi! Như vậy điều kiện của Điền Kỷ Dũng không chút nào ở dưới Tô Mị, hiện tại đột phá đến Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh cũng không cần quá kỳ lạ quý hiếm !

    - Đi, chúng ta về Liên thành!

    Đi vào Tiên Thiên Cảnh, tốc độ tiến lên của Tô Mị tự nhiên tăng nhiều. Nhưng tuy tu vi nàng lên rồi, nhưng tính cách lại không bởi vậy thay đổi, vẫn là tác phong siêu cấp Đại tiểu thư của nàng.

    Chỉ chịu ban ngày chạy đi, buổi tối tất yếu phải ở khách điếm, mà vẫn còn phải là khách điếm cao cấp nhất, đối với hoàn cảnh chọn tam lấy tứ ngay cả tiểu nhị khách điếm cũng chịu không được! Bởi như vậy, bọn họ trọn vẹn giằng co hơn nửa tháng mới rốt cục về tới Liên thành.

    Hai người tạm thời tách ra, Tô Mị trở về Dịch Thuận đấu giá hội, cũng nói rất nhanh phải trở về Càn Nguyên quốc Tô gia. Nàng bây giờ có thể tu luyện rồi, có thể ở gia tộc lấy một ít thứ tốt đi ra, còn có Nhũ Nguyên Linh Quả cũng phải lấy về ột vị gia Tộc trưởng bối trị liệu thương thế.

    Cuối cùng, nàng không thay đổi bản sắc ma nữ, nói khoác mà không biết ngượng nói:

    - Đồ ngốc, sau khi bản cô nương rời khỏi, ngươi cũng không nên mong nhớ bản cô nương ngày đêm mà sinh bệnh! Tuy bản cô nương xác thực thiên hương quốc sắc, mị lực vô cùng!

    Lâm Lạc đem hai tay nắm gương mặt của nàng, dùng sức kéo qua hai bên, lập tức làm cho Tô Mị phát ra oa oa oa kêu to.

    Nàng tuy tu vi tiến mạnh, nhưng so với Lâm Lạc lại kém như trên trời dưới đất, căn bản vô lực chống cự! Đợi thời điểm Lâm Lạc buông tay ra, gương mặt của nàng đã đỏ bừng, Tô Mị vừa thẹn vừa đau sẳng giọng:

    - Ngốc tử, ngươi làm cái gì?

    - Ta muốn nhìn da mặt của ngươi một chút đến tột cùng dày bao nhiêu!

    Lâm Lạc cười ha ha.

    - Quả nhiên là da mặt cực dày, ngay cả Niết Âm cảnh tứ trọng thiên như ta cũng kéo không rách!

    - Tức chết bản cô nương !

    Tô Mị lập tức hóa thân mèo hoang, phác qua dùng hai móng đối với Lâm Lạc giương nanh múa vuốt, làm cho Ngân Mang ở một bên hưng phấn mừng rỡ, không ngừng gọi tới gọi lui, cũng quơ hai móng vuốt làm bộ dáng cố gắng lên, cũng không biết là khuyến khích Tô Mị cố gắng lên, hay là sốt ruột thay Lâm Lạc.

     
  5. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167)

    Hoành Tảo Hoang Vũ
    Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
    -- o --


    Chương 172: Tô Mị Rời Đi. (2)

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan












    Tô Mị cuối cùng cũng rời đi.

    Lâm Lạc nhìn xem bóng lưng nàng dần dần biến mất, trong nội tâm đột nhiên phát ra một tia rung động. Hắn không khỏi kỳ quái, nhưng nghĩ lại trong lúc đó lại tìm lý do cho mình, thầm nghĩ:

    - Người ta nuôi chó nuôi mèo cũng có cảm tình, huống chi là người! Dầu gì cũng là trải qua sinh tử, xông qua rất nhiều khó khăn, coi như là bằng hữu một hồi, có xúc động cũng là bình thường!

    Nếu Tô Mị biết rõ Lâm Lạc vậy mà trong lòng đem nàng cùng a miêu a cẩu đặt song song, tất nhiên sẽ tức giận giết trở về, dùng miêu trảo cẩu răng đối với hắn lại trảo lại cắn.

    Nhưng trong nội tâm luôn luôn một cổ sầu thương nhàn nhạt, Lâm Lạc nghĩ nửa ngày cũng không có nghĩ ra là tại sao, bất tri bất giác đã đi tới Lâm gia.

    - Gặp qua Cửu Trưởng lão!

    Hai gia đinh Hậu Thiên thập nhị tầng đỉnh phong ở cửa ra vào lập tức hướng Lâm Lạc khom người hành lễ, trong ánh mắt đều lộ ra sùng bái.

    Lâm Lạc ở Lâm gia đã là một truyền kỳ, ngắn ngủn nửa năm thời gian liền từ một hạch tâm đệ tử lên tới Trưởng lão, trực tiếp nhảy vọt qua cửa ải Chấp sự, mở ra một tiền lệ cho Lâm gia! Hơn nữa, hắn mới vào Niết Âm Cảnh có thể khí lực va chạm Niết Âm ngũ trọng thiên Mộ Dung Khải, càng làm cho hắn thanh danh cường thịnh!

    Tất cả mọi người đang nói, sau này Lâm Lạc nhất định có thể sáng tạo lịch sử, tiến quân Minh Dương Cảnh, đem Đại Thông quốc tấn thăng đến Trung Nguyên quốc, hoàn thành tâm nguyện của tất cả võ đạo thế gia!

    Nhân vật như vậy, bọn họ chỉ có thể nhìn lên!

    Lúc này Lâm Lạc mới đả khởi tinh thần, nhẹ gật đầu, thân hình đã biến mất xa xa.

    Hắn đem bảy Đại Trưởng lão khác đều triệu tập lại, thông tri tin Lâm Mạc Sâm vẫn lạc. Đương nhiên, hắn cũng không có nói thật tất cả, đồng dạng là biên một câu chuyện, nói là bọn họ thủy chung bị ngăn cản ở bên ngoài sơn cốc, nhưng sơn cốc đột nhiên sụp đổ, vẻn vẹn chỉ có hắn một người chạy ra khỏi hiểm địa!

    Lập tức, cả Lâm gia lâm vào trong bi thống cự đại.

    Không chỉ là Lâm gia, Tôn, Ngô, Mộ Dung tam gia đồng dạng bi thương thảm trọng, đều vẫn lạc một Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh Lão tổ! Nhưng lực lượng mọi người đều suy yếu, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, tứ đại gia tộc vẫn giúp nhau ngăn được cục diện, cũng không có sinh ra chuyện gì không thể giải quyết.

    Mặc dù có người hoài nghi chân tướng sự tình, nhưng tin tức phủ đệ Ám Huyết Ma Quân sụp đổ cũng dần dần từ các nơi truyền tới. Tuy mỗi cái phiên bản đều có chút ít sai xót, nhưng nội dung chủ thể đều là giống nhau: sơn cốc sụp đổ, người đi vào không có một người nào, không có một cái nào còn sống đi ra, mà bị ngăn ở ngoài cốc cũng có hơn phân nửa người bị chôn sống!

    Một ít cao thủ thế gia của Thượng Nguyên quốc đã đuổi tới, hiện tại đang phái nhân thủ đào núi, nhưng cả phủ đệ đã không biết chìm vào dưới mặt đất sâu nhiều ít, đoán chừng là vĩnh viễn không cách nào lại thấy ánh mặt trời nữa!

    Nhiều tin tức tập hợp trở về như vậy, đều chứng minh thuyết pháp của Lâm Lạc. Cho dù có người hoài nghi vì cái gì bốn vị Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh Lão tổ đều không có thể sống sót, Lâm Lạc lại làm được như thế nào?

    Nhưng Lâm Lạc thật là ngoan nhân ngay cả Mộ Dung Khải cũng thiếu chút nữa đánh chết, hiện tại không có các vị Lão tổ tọa trấn, ai dám ở trước mặt hắn đưa ra nghi vấn, cái này chính là muốn chết!

    Bởi vậy, cho dù Mộ Dung, Ngô, Tôn tam đại gia tộc không cam lòng như thế nào, cũng chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi tiếp nhận thuyết pháp của Lâm Lạc.

    Bất quá, kế tiếp tứ quốc quặng mỏ chi tranh, liền làm cho tứ đại gia tộc cũng bắt đầu đau đầu !

    Đại Thông quốc, Băng Nguyên quốc, Xích Cổ quốc, Ðại Uyển quốc, bốn quốc gia này đều là Hạ Nguyên quốc, lãnh thổ có biên giới với nhau! Mà càng trùng hợp chính là, ở khu vực tứ quốc giao hội, lại có một quặng mỏ Thiên tinh thạch!

    Tuy chỉ có thể sản xuất hạ phẩm Thiên tinh thạch, nhưng lại là nguồn Thiên tinh thạch duy nhất mà bốn nước lớn có thể khai thác! Vì quặng mỏ Thiên tinh thạch này, bốn nước lớn mấy trăm năm qua cũng không biết đã xảy ra nhiều ít hồi huyết chiến, cuối cùng đạt thành hiệp nghị.

    Mỗi quốc gia cố định giữ lấy hai thành lượng khai thác, mà hai thành còn lại thì dùng chiến đấu đến quyết định.

    Chiến đấu chia làm hai bộ phận, một là một đời tuổi trẻ cạnh tranh, cái khác thì là thế hệ trước sống mái với nhau! Bốn nước lớn tất cả ra năm người tuổi trẻ cùng năm người thế hệ trước, rút thăm hai hai quyết đấu, người thắng tái chiến, người thắng mỗi một tổ cuối cùng sẽ đạt được một thành quáng lượng ngoài mức.

    Chiến đấu chọn dùng lôi đài, chỉ cần không có bại qua, có thể một mực chiến đấu xuống dưới.

    Về phần định nghĩa người tuổi trẻ, thì là dưới ba mươi, mà người thế hệ trước thì không có hạn định.

    Quặng mỏ chi tranh mỗi năm năm tiến hành một lần, mà qua một tháng nữa, chính là kỳ hạn năm năm mới.

    Trong bốn nước lớn dùng thực lực Băng Nguyên quốc mạnh nhất, Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh cường giả có bảy tên! Nếu không phải cố kỵ Tam đại quốc liên thủ, bọn họ đã có tính toán độc bá quặng mỏ!

    Bao năm qua đại chiến tranh đoạt quặng mỏ, trong mười lần chí ít có năm lần bọn họ đều có thể hai đầu thắng lợi, đạt được bốn thành khoáng sản, so sánh tam quốc khác nhiều gấp đôi! Cái này lâu dài xuống, liền khiến cho Băng Nguyên quốc càng ngày càng cường!

    May mắn, vài Lão tổ của Băng Nguyên quốc đều không có thể phóng ra một bước cuối cùng, nếu không một khi tiến vào Trung Nguyên quốc mà nói, tam quốc khác chỉ có thể nhượng bộ lui binh!

    Đây là quy tắc do Thần quốc chế định, ba trình tự nước phụ thuộc đẳng cấp sâm nghiêm, quy định rõ ràng, Hạ Nguyên quốc bất kính đối với Trung Nguyên quốc, đó là đại sơ suất, Thần quốc sẽ phái ra tuyệt thế cường giả trấn áp, đến lúc đó chính là máu chảy thành sông, vạn người bi kịch!

    Vốn Lâm Lạc cường thế quật khởi, có thể ổn lấy được thắng lợi của một đời tuổi trẻ, để Đại Thông quốc được một thành Thiên tinh thạch ngoài mức! Nhưng hiện tại không có bốn vị Lão tổ tọa trấn, Tam đại quốc cam tâm nhượng xuất một thành Thiên tinh thạch như vậy sao?

    Lâm Lạc đã hạ quyết tâm muốn cướp luôn hai thành định mức Thiên tinh thạch!

    Hắn xác thực không cần, nhưng Lâm Hành Nam cần, Bạch Dương trấn Lâm gia cần! Về phần Tam đại quốc sẽ không cam lòng mà nói, vậy thì đánh bọn họ tới lúc cam tâm, lại trực tiếp đoạt trọn cái quặng mỏ là được!

    Có Yêu Nguyệt khôi lỗi, Lâm Lạc có tiền vốn hoành hành vô kị!

    Đương nhiên, nếu không có tất yếu, Lâm Lạc cũng không muốn vận dụng Yêu Nguyệt khôi lỗi!

    Thứ nhất, Giác Vi Cảnh khôi lỗi quá rêu rao ! Thứ hai, lực lượng Yêu hạch trong khôi lỗi là sẽ hao hết sạch, có thể bớt bao nhiêu là hay bấy nhiêu! Dù sao, hắn hiện tại cũng không năng lực bắt giết mãnh thú Giác Vi Cảnh!

    Về phần đầu Hắc Diễm Long Khuyển kia thuộc về tình huống đặc thù, không tính!

    Tô Mị đi rất nhanh, đợi Lâm Lạc mới về an bài gia tộc ở ngày thứ ba, nàng đã mang theo một đống người xuất phát lên đường.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.