Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167) Hoành Tảo Hoang Vũ Tác giả: Cô Đơn Địa Phi -- o -- Chương 173: Chiến Thiên Quyết. (1) Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: Vipvandan Mời đọc Trước kia thời điểm có yêu nữ này, Lâm Lạc cảm thấy nàng phiền, nhưng hiện tại nàng đi rồi, hắn lại có một loại yên tĩnh muốn mắc nghẹn! Điều này không khỏi làm hắn không biết nên khóc hay cười, lắc đầu liên tục. Tuy Lâm Lạc cũng không có ý thức được tình hình thực tế này nảy sinh, nhưng mục tiêu trong lòng hắn vẫn là truy cầu võ đạo đỉnh phong vô thượng, rất nhanh liền đem nỗi buồn ly biệt kia áp đến đáy lòng, trong đầu hồi tưởng đến pháp quyết của Chiến Thiên Quyết, bắt đầu tinh tế lĩnh ngộ. Mặc dù Chiến Thiên Quyết là vũ kỹ, cũng không có đường lối cố định, quyền, chưởng, đao, kiếm đều có thể thi triển! Hắn trọng điểm ở chỗ một cổ chiến ý bất khuất, có thể chiến thiên, có thể chiến địa, có thể chiến thần, vĩnh viễn không lùi bước! Lâm Lạc ngay từ đầu học chính là quyền pháp, cũng quen dùng quyền đến trực tiếp đập dẹp đối thủ, bởi vậy, hắn đem Chiến Thiên Quyết dùng đến trên Hỏa Long Quyền. Pháp quyết tối nghĩa khó hiểu, Lâm Lạc ở trong bóng đêm chậm rãi lục lọi. Hắn bắt đầu bế quan. Dĩ vãng, bất kỳ vũ kỹ nào hắn chỉ cần xem qua một lần liền cơ bản có thể thi triển, nhưng Chiến Thiên Quyết này lại làm cho lòng tự tin của hắn bị trước nay chưa có khiêu chiến! Mười ngày sau, Lâm Lạc rõ ràng không có thể lấy được bất luận tiến triển gì! Thẳng đến hai mươi ngày sau, hắn mới có chút hiểu thông một điểm bí quyết, một quyền đánh ra, liền đem cự thạch trong bí thất oanh sụp một phần ba! - Chiến Thiên Quyết này quả nhiên bất phàm! - Nếu ta chỉ cần vận dụng Hỏa Long Quyền mà nói, nhiều nhất đem cự thạch này đánh ra vài vết nứt! - So sánh xuống dưới, Chiến Thiên Quyết đem uy lực một quyền này tăng lên chí ít gấp năm lần! Hai mắt Lâm Lạc nhắm lại, bắt đầu nhớ lại lộ tuyến vận chuyển của một quyền này. - Võ giả oanh ra một kích, lực lượng tựa như nước hất ra ngoài, phân tán, chia đều, trùng kích trước mặt rất lớn, nhưng lực lượng cũng bởi vậy phân tán ! Mà chiến thiên quyết lại có thể đem lực lượng ngưng tụ cùng một chỗ, thật giống như đập lớn chứa đầy nước đột nhiên mở một cửa, có thể bộc phát ra uy lực khủng bố! - Hơn nữa, càng mấu chốt chính là một cổ ý chí tất thắng, khí thế vĩnh viễn không lùi bước! - Nếu là ở thời điểm công kích còn đang cân nhắc tự bảo vệ mình, ra quyền dĩ nhiên là có điều cố kỵ, thập thành uy lực khả năng chỉ có thể phát huy ra một nửa thậm chí ba thành! Mà Chiến Thiên Quyết chính là có thể chiến thiên địa, ngay cả thiên địa cũng có thể chiến, này lại có cái gì phải sợ? - Một quyền chém ra, có thể bộc phát ra thập thành, thậm chí mười hai thành, mười lăm thành chiến lực! - Đây là một môn vũ kỹ loại hình công kích thuần túy! Nếu không thể chiến thắng, thà rằng phân thân toái cốt, chứ quyết không làm ngói lành! Nhưng đối với ta mà nói, có Tử Đỉnh bảo vệ, ta có thể tuỳ tiện không kiêng sợ vận dụng! - Hiện tại gần kề lĩnh ngộ một chút da lông, đã có uy lực khổng lồ như thế, nếu có thể hoàn toàn hiểu rõ tinh nghĩa của Chiến Thiên Quyết, này quả nhiên là thiên địa cũng có thể chiến! - Mặc dù Ám Huyết Ma Quân là Thích Biến Cảnh cường giả, tính cách hắn vốn dĩ tư lợi, Chiến Thiên Quyết này quyết không phải hắn sáng chế! Thậm chí, ta cũng hoài nghi Thích Biến Cảnh cường giả có thể sáng tạo ra công pháp chiến ý phóng lên trời, thâm ảo huyền bí như vậy hay không! - Ám Huyết Ma Quân đã từng nói qua, hắn đẫm máu sống lại thì có hy vọng đặt chân Thần vực! Tô Mị cũng kinh hô qua 'nửa bước Linh giả', chẳng lẽ phàm nhân thật có thể nghịch thiên thành Thần? - Không sai, cũng chỉ có Thần linh mới có thể làm ra nghịch thiên chi vật như Tử Đỉnh! - Ta có được công pháp Hỗn Độn Dung Lô trong Tử Đỉnh truyền ra, có phải là ý nghĩa ta cũng có thể nghịch thiên thành Thần? Trong nội tâm Lâm Lạc suy nghĩ ngàn phiên, võ giả tu luyện, còn không phải là vì trở nên mạnh mẽ, thành Thần linh cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh, còn có thể có chuyện gì so sánh đây càng làm cho người ta hướng tới kích động sao? Mặc dù lĩnh ngộ đối với Chiến Thiên Quyết còn chỉ có một chút da lông, nhưng ích lợi đối với Lâm Lạc lại không cách nào nói rõ! Tuy Chiến Thiên Quyết không thể tăng lên tu vi của hắn, lại đưa chiến lực của hắn đề cao một tầng thứ! Hắn Ngũ Hành công pháp tề chuyển, hơn nữa áo nghĩa Chiến Thiên Quyết, chiến lực thực tế đã vượt xa Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh! Bởi vì tứ quốc đại chiến tranh đoạt quặng mỏ sắp bắt đầu, tứ đại gia tộc đều phái ra cao thủ đi Ngọc Long quặng mỏ, đây chính là địa phương sản xuất hạ phẩm Thiên tinh thạch. Lâm gia ở phương diện một đời tuổi trẻ xuất động Lâm Thiên Vũ cùng Lâm Dao Hương, mà cường giả thế hệ trước là Nhị trưởng lão Lâm Viễn Quang. Về phần Lâm Lạc thì thật sự không tốt phân loại hắn, dù sao hắn một đời tuổi trẻ tranh đoạt cũng muốn tham gia, chiến đấu thế hệ trước cũng sẽ không thiếu phần. Tôn, Ngô, Mộ Dung tam gia cũng tất cả phái ra đại biểu, hợp thành đội hình xa hoa. Phương diện một đời tuổi trẻ, Liên thành tứ kiệt trừ Mộ Dung Bạch bị Lâm Lạc oanh giết ra thì đều tề tụ, Mộ Dung gia thì là dùng Mộ Dung Tiêm Tiêm thay thế vị trí Mộ Dung Bạch! Bây giờ Lâm Lạc nghĩ lại, Mộ Dung Tiêm Tiêm này cùng Mộ Dung Bạch hẳn đều là người có song linh căn, mới có thể song hệ công pháp cùng tu cũng bảo trì tốc độ tinh tiến kinh người! Tiểu cô nương Mộ Dung Tiêm Tiêm này cũng không đơn giản, hôm nay song hệ công pháp đều đạt đến Tiên Thiên bát trọng thiên, chiến lực có thể so với Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh, tuy không bằng Mộ Dung Bạch, nhưng tuổi của nàng thì nhỏ hơn rất nhiều, có thể nói tiền đồ vô lượng! Bởi vì Lâm Lạc làm thịt Mộ Dung Bạch, bên Mộ Dung thị tự nhiên sẽ không đối với hắn vẻ mặt ôn hoà, nhưng đối mặt Lâm Lạc cánh chim đã cứng cáp, bọn họ cũng chỉ có thể bực mình chẳng dám nói ra! Nói sau, lần này xuất chiến quan hệ đến ích lợi chỉnh thể của tứ đại gia tộc, đối đầu kẻ địch mạnh, tất cả mâu thuẫn đều được tạm thời để xuống, lưu đến sau khi trở về nói sau. Trừ Lâm Lạc không tính, trong một đời tuổi trẻ, Lâm Dao Hương là Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh, Lâm Thiên Vũ, Tôn Đông Dương, Ngô Phi Tử còn dừng lại ở Tiên Thiên cửu trọng thiên đỉnh phong, luận chiến lực còn không bằng Tiên Thiên bát trọng thiên Mộ Dung Tiêm Tiêm! Đội hình như vậy ngay cả vòng thứ nhất cũng chưa hẳn có thể xông qua được! Nhưng có Lâm Lạc tọa trấn, cho dù phái bốn pháo hôi Hậu Thiên cảnh thì như thế nào, hắn vừa lên trường, toàn bộ một quyền oanh diệt! Mà cường giả thế hệ trước của tứ đại gia tộc đều tổn thất thảm trọng, hiện tại tu vi cao nhất cũng bất quá là Lâm gia Nhị trưởng lão, Niết Âm thất trọng thiên, đội hình như vậy ở Đại Thông quốc có thể đi ngang, nhưng cùng với Tam đại quốc khác tranh phong lại hoàn toàn không đủ xem! Đoàn người tổng cộng có mười lăm người, sau khi tập hợp liền đến Ngọc Long quặng mỏ. Mang nhiều vài người, đó là sợ trong chiến đấu có người bị thương không cách nào chiến nữa!
Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167) Hoành Tảo Hoang Vũ Tác giả: Cô Đơn Địa Phi -- o -- Chương 174: Chiến Thiên Quyết. (2) Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: Vipvandan Mời đọc Dù sao muốn đạt được một phần khoáng sản mà nói, mỗi một tổ đều cần đả bại đội ngũ hai đại quốc, nếu chỉ vẹn vẹn có năm người, nếu người nào ở vòng thứ nhất trong chiến đấu bị thương không thể tái chiến, thời điểm ở đợt thứ hai chẳng phải là không công thiếu một phần chiến lực sao? Đây chính là xa luân chiến, nhiều hơn một cái cho dù không thể thủ thắng, có thể tiêu hao một điểm lực lượng đối thủ cũng là rất tốt! Lâm Lạc còn mang Lâm Hải Nguyên đi, cho hắn biết một chút về đại tràng diện, quan sát thoáng cái cao thủ chiến đấu, để cho tầm mắt của hắn nhìn xa hơn, đối với hắn sau này tu luyện rất có chỗ tốt! Những người khác tuy khó chịu, nhưng mà không dám nói gì, ai bảo hôm nay Lâm Lạc quá mạnh mẽ. Bảy ngày sau, bọn họ đi tới Băng Tinh hoang nguyên giáp giới tứ quốc, ở bên trong cánh đồng hoang vu tọa lạc một quặng mỏ. Bởi vì năm năm chiến một trận đã thành thông lệ, nơi này cũng thành lập lên một cái trấn nhỏ, cung ứng cho bọn họ đặt chân. Trấn nhỏ tất cả đều là võ giả bốn nước lớn, bình thường luân phiên trông coi quặng mỏ, nhàn rỗi có thể ở trong tiểu trấn nghỉ ngơi, nhất cử lưỡng tiện. Trấn nhỏ này rõ ràng chia làm bốn khu vực, mỗi một quốc chiếm một góc, bình thường cực nhỏ quá cảnh vãng lai, đều là bảo vệ chặt phần của mình. Nhưng bởi vì Băng Nguyên quốc thực lực quốc gia mạnh nhất, võ giả Băng Nguyên quốc nơi này cũng kiêu ngạo nhất. Sau khi đoàn người Lâm Lạc đến, lập tức được đón vào mấy gian biệt viện xa hoa, đưa tới rượu ngon hoa quả, nếu chỉ ở trong biệt viện mà nói, một chút cũng nhìn không ra bên ngoài cái này chính là cánh đồng hoang vu! - Người ba thế lực khác đã tới chưa? Tôn gia Tam trưởng lão Tôn Hạo hỏi. Người phụ trách của Đại Thông quốc ở trấn nhỏ lập tức cung kính nói: - Hồi bẩm Tôn Tam trưởng lão, trước mắt Xích Cổ quốc cùng Ðại Uyển quốc đã đến, chỉ còn người Băng Nguyên quốc còn chưa tới! - Ân, ngươi đi xuống đi! - Vâng! Người nọ hành lễ thối lui ra khỏi biệt viện, mọi người đều chọn lựa gian phòng mình thích, từng cái dàn xếp xuống. Người tuổi trẻ nén không được hiếu kỳ, sau khi đến địa phương mới này, rất nhanh liền kết bạn du lịch. Nhưng Lâm Lạc lại đắm chìm trong lĩnh ngộ Chiến Thiên Quyết, tuy Lâm Hải Nguyên cực lực mời hắn du lịch, lại bị hắn lắc đầu cự tuyệt. Môn pháp quyết này thâm ảo bao la, vì Lâm Lạc mở ra một thiên địa mới, làm cho hắn mỗi lần lĩnh ngộ một phần đều có loại cảm giác kinh hỉ. Nhưng hắn vừa mới đắm chìm trong đó, liền nghe được trên cửa vang lên tiếng đánh, trông rất cấp, giống như mưa to lôi đình. Lâm Lạc đứng dậy mở cửa, chỉ thấy ngoài cửa là ba người Lâm Thiên Vũ, Tôn Đông Dương cùng Ngô Tử Phi, đều là đầy bụi đất, mỗi người đều mang theo tổn thương. Hắn đối với ba người này đều không có hảo cảm gì, không khỏi nhướng mày nói: - Chuyện gì? - Cửu Trưởng lão, ngươi mau cùng chúng ta đi, Hải Nguyên đang bị người đánh! Lâm Thiên Vũ vội vàng giải thích nói. Hắn đã sớm tuyệt cùng Lâm Lạc tranh hùng chi tâm, đã yên bình tâm tính. - Chuyện gì xảy ra? - Bốn người chúng ta đang ở trong trấn nhìn xem bốn phía, lại gặp được hai gã thanh niên của Ðại Uyển quốc, bọn họ đối với chúng ta mọi cách ô nhục, chúng ta tức giận cùng bọn họ đánh nhau. . . nhưng không có đánh lại! Pháp khí của Hải Nguyên còn bị bọn họ chiếm đi, nói là phế vật trình tự Hậu Thiên không xứng có được pháp khí, Hải Nguyên không cam lòng, một mực bị bọn họ đánh, chúng ta đành phải tới tìm ngươi ! Lâm Thiên Vũ hồi đáp. Tôn Đông Dương cùng Ngô Tử Phi cũng đều là vẻ mặt bi phẫn, bọn họ ở Liên thành đều là nhân vật đi ngang, nhưng cư nhiên bị người cùng thế hệ nhục nhã như thế, đều là khơi dậy tức giận. Sắc mặt Lâm Lạc trầm xuống nói: - Dẫn ta tiến đến! - Vâng! Ba người Lâm Thiên Vũ đều hưng phấn lên tiếng, vội vàng đi phía trước dẫn đường. Tuy bọn họ bị thương không nặng, nhưng đồng dạng nhẫn nhịn một bụng oán khí, bây giờ là bốn nước lớn chi tranh, tứ đại gia tộc bọn họ nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, thuộc về con kiến trên một sợi thừng, tự nhiên hi vọng Lâm Lạc có thể thay bọn họ xuất đầu. Bốn người rời đi biệt viện, rất nhanh đi tới phía tây thôn trấn, chỉ thấy dưới một cây đại thụ, hai thanh niên đối với Lâm Hải Nguyên quyền đấm cước đá, mà Lâm Hải Nguyên thì gắt gao ôm chân một người, bởi vì trong tay người nọ có pháp khí Lâm Lạc đưa cho hắn. Lúc này Lâm Hải Nguyên mặt mũi bầm dập, toàn thân máu tươi, nhưng trong hai mắt lại tràn đầy phẫn nộ. - Ơ, mời đến giúp đỡ ! Hai người kia cũng phát hiện bốn người Lâm Lạc đến. - Tất cả đều là phế vật, nghe nói Đại Thông quốc gần đây chết nhiều Lão tổ, như thế nào ngay cả một đời tuổi trẻ cũng không có tiền đồ như vậy, ngay cả Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh cũng không có! Lại một người cười nói, hai người đều là thần sắc cực kỳ kiêu ngạo. Lâm Hải Nguyên chứng kiến Lâm Lạc, không khỏi vừa thẹn vừa mắc cở, hắn được Lâm Lạc đại lực duy trì, tiến cảnh như bay, giờ phút này đã là cảnh giới Hậu Thiên thập nhất tầng, nhưng ở trước mặt Tiên Thiên Cảnh cao thủ căn bản không phải một chiêu chi địch, ngay cả ba người Lâm Thiên Vũ cũng không phải là đối thủ, huống chi là hắn. Nhưng kiện pháp khí này là Lâm Lạc đưa cho hắn, hắn chính là chết cũng không thể ném! - Vì cái gì? Lâm Lạc nhàn nhạt hỏi. - Ha ha ha! Hai người kia phảng phất nghe được lời thiên đại chê cười, đồng thời cười ha hả. - Không có vì cái gì, chỉ là chúng ta mạnh hơn các ngươi, nên muốn đánh các ngươi, như thế nào, không phục? Không phục lại có thể như thế nào, chết nhiều Lão tổ như vậy, các ngươi ngoan ngoãn kẹp chặt cái đuôi làm người a! Bốn người Lâm Thiên Vũ đều tức giận đến toàn thân phát run, nếu bốn vị Lão tổ còn tại thế, cho dù Băng Nguyên quốc thực lực mạnh nhất cũng không dám gây sự như thế! Lâm Lạc không khỏi cười nói: - Thực lực mạnh có thể muốn đánh ai thì đánh? - Không sai, đây chính là thế giới võ giả, hết thảy đều xem nắm tay người nào lớn! Khóe miệng Lâm Lạc vẽ ra một vòng tiếu dung, đột nhiên thân thủ hư không đẩy ra, Vạn Mộc Chi Xuân phát động, một đạo lục sắc lập tức quấn quanh ở trên người Lâm Hải Nguyên, thoáng qua trong lúc đó liền đem thương thế của hắn trị được thất thất bát bát. - Hải Nguyên, lại theo chân bọn họ đánh một lần! Dùng Lâm Hải Nguyên lúc này sùng bái đối với Lâm Lạc, đừng nói chỉ là đi đánh một trận, bảo hắn hướng tới vách núi nhảy xuống, hắn cũng sẽ không nháy mắt làm như vậy ! Mặc dù hai người đối phương nếu so với hắn thì cường đại hơn rất nhiều, nhưng hắn vẫn là không chút do dự hướng về phía một người chém ra nắm tay. - Gian ngoan mất linh! Một thanh niên lộ ra vẻ khinh thường, không đếm xỉa tới phất tay lên, đối phương chỉ là Hậu Thiên cảnh mà thôi, nếu không phải thân là một cao thủ tôn nghiêm, hắn cho đối phương đánh lên mấy trăm cái cũng sẽ không bị thương! - Làm sao có thể… Nhưng taycủa hắn vừa mới nâng lên, trên mặt lại thình lình biến sắc.
Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167) Hoành Tảo Hoang Vũ Tác giả: Cô Đơn Địa Phi -- o -- Chương 175: Quặng Mỏ Chi Tranh. (1) Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: Vipvandan Mời đọc - Tu vi của ta như thế nào rơi xuống Hậu Thiên thất tầng ! Bùm! Lâm Hải Nguyên một quyền đánh vào trên mặt người nọ, lập tức đánh hắn cho lảo đảo lui về phía sau, trên mặt lập tức sưng lên như cái bánh bao. Người nọ hoảng sợ vạn phần nhìn xem Lâm Lạc, trực giác cho rằng đây là Lâm Lạc làm quỷ: - Ngươi đối với ta làm cái gì? - Chỉ là làm cho chiến đấu trở nên công bình một chút! Lâm Lạc nhàn nhạt nói ra, dùng tu vi Niết Âm Cảnh của hắn, muốn đem lực lượng của đối phương đẩy xuống đến trình tự Hậu Thiên thật sự quá dễ dàng. Lâm Hải Nguyên bị đối phương nhục nhã nửa ngày, lúc này tự nhiên muốn hung hăng tìm trở về, song quyền huy động liên tục, đem người nọ đánh cho kêu thảm thiết liên tục. Lâm Lạc mục quang quét về phía một người khác, nói: - Hải Nguyên, bọn họ có hai người! Một thanh niên khác không khỏi liên tiếp lui về phía sau, một là hắn còn không có bị người nhục nhã qua như thế, thứ hai hắn thân là Tiên Thiên Cảnh cao thủ, nếu bị một võ giả trình tự Hậu Thiên ấu đả mà nói, cái này tất nhiên sẽ trở thành chỗ bẩn cả đời của hắn! Nhưng Lâm Hải Nguyên lại bất chấp tất cả, lập tức hướng tên còn lại vọt tới, vung quyền liền đánh. - Cái này không công bình! Tên thanh niên thứ hai liên tục rống giận. - Hắn là Hậu Thiên thập nhất tầng tu vi, ngươi lại đem tu vi của ta áp đến Hậu Thiên thất tầng, này làm sao đánh! Lâm Lạc lạnh lùng cười: - Các ngươi dùng tu vi Tiên Thiên Cảnh nhục nhã một Hậu Thiên võ giả, cái này công bình sao? Sắc mặt thanh niên kia tái nhợt nói: - Ta là Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh thiên tài, hắn ngay cả hậu thiên đỉnh phong cũng không có đạt tới, có thể cùng ta so sánh sao? - Vì cái gì không thể so sánh? Dựa theo lý luận của các ngươi, thực lực của ta so sánh các ngươi cường, ta liền có thể muốn làm gì thì làm, không phục, lại có thể thế nào? Lâm Lạc lạnh lùng nói ra. - Cửu Trưởng lão, chúng ta cũng có thể lên sao? Ngô Tử Phi kích động, bọn họ ở trong tay hai người kia bị tổn thất nặng, giờ phút này có cơ hội báo thù tự nhiên không thể bỏ qua. Lâm Lạc tùy ý gật gật đầu nói: - Đi đi, đừng đánh chết là được! Ba người Lâm Thiên Vũ đại hỉ, hướng về hai người đối diện vọt tới, chính là một phen quyền đấm cước đá! - Các ngươi lấy mạnh hiếp yếu, chúng ta nhất định sẽ nói cho trưởng bối gia Tộc, bảo bọn hắn thay chúng ta xuất đầu! Hai người kia hiện tại chỉ còn lại có phần ôm đầu kêu thảm thiết, trong miệng lại còn đang không thuận theo không buông tha. Lâm Lạc không khỏi lắc đầu, những đệ tử hào môn thế gia này, cả đám đều có khí phách lý luận của cường đạo, chỉ có thể bọn họ khi dễ người khác, lại không thể ăn một chút thiệt thòi! Thời điểm đánh người, bọn họ sẽ nói thực lực của ta so với ngươi cao, ngươi bị ta đánh là đúng; nhưng gặp được người đánh không lại, sẽ kêu cha gọi mẹ nói không công bình, lấy lớn hiếp nhỏ! Bốn người Lâm Thiên Vũ ra tay đều rất có đúng mực, đem hai người kia đánh ình đầy thương tích, lại thủy chung có lưu giới hạn thấp nhất, không có thực rơi xuống thương thế gì không thể trị hết. Kỳ thật hai người đối phương đối với Lâm Hải Nguyên nhục nhã là nhiều, ở trên thân thể đả kích chỉ là đánh da thịt, nếu không sẽ dẫn phát hai nước chiến tranh, đây cũng không phải là đùa giỡn! Đợi bốn người đều đánh cho sảng khoái tinh thần, lúc này mới buông tha đối phương, đến hiện tại còn không biết tính danh người ta, năm người trở lại biệt viện. Mà sau khi trải qua chuyện này, ba người Lâm Thiên Vũ, Tôn Đông Dương, Ngô Tử Phi đều đối với Lâm Lạc thập phần kính phục, người tuổi trẻ luôn sùng bái cường giả, khi Lâm Lạc biểu hiện ra vượt qua xa bọn họ có khả năng đuổi kịp, trong nội tâm bọn họ sẽ không ghen ghét, mà là sùng bái. . . . - Hai người các ngươi đem mặt mũi Ðại Uyển quốc chúng ta đều mất hết ! Một bạch y thanh niên nhìn xem hai gia hỏa bị đánh mặt mũi bầm dập kia, hai tay bắt chéo sau lưng, toát ra thần sắc khinh thường. - Mã đại ca, điều này cũng không có thể trách chúng ta, bọn họ có một gia hỏa cũng đạt tới Thanh Huyền Cảnh, đem tu vi hai người chúng ta áp đến trình tự Hậu Thiên, chúng ta mới có thể không địch lại bị thua! Ngoại trừ người nọ ra, bọn họ ngay cả một Tiên Thiên đại viên mãn cảnh cao thủ cũng không có, căn bản không phải đối thủ của chúng ta! Một người giải thích. - Thua chính là thua, còn tìm nhiều lý do như vậy! Bạch y thanh niên này hừ lạnh một tiếng. - Các ngươi không cần phải gây chuyện nữa, đợi đến ba ngày sau quặng mỏ chi tranh bắt đầu, gặp lại bọn họ, các ngươi tự mình đem tràng diện tìm trở về! . . . Người Băng Nguyên quốc đến trễ nhất, nhưng chỉ là chậm một ngày, bốn nước lớn trong lúc đó mùi thuốc súng nồng nặc, lẫn nhau đều không có la cà, cho đến khi ngày tranh đoạt chiến đến, mới đi tới trên quảng trường trong tiểu trấn. Nơi này là một diễn võ trường cự đại, bao năm qua bốn nước lớn ở giữa tranh đoạt chiến đều là ở nơi này triển khai. Đại Thông quốc chiếm cứ vị trí phía tây, Ðại Uyển quốc thì phía bắc, Băng Nguyên quốc phía nam, Xích Cổ quốc mặt đông, mỗi địa phương đều có một cái mái che nắng, phía dưới bày biện hơn hai mươi cái ghế dựa, cũng đủ tất cả mọi người có chỗ ngồi. Một lão giả từ phía nam bắn ra, đứng ở trong sân, giương giọng nói: - Chư vị, bất tri bất giác, lại là năm năm đi qua! Quy củ mọi người đều biết, cũng đừng lãng phí thời gian, chúng ta đều là tận dụng thời gian đi trùng kích vào Minh Dương Cảnh, nên nhanh bắt đầu a! Không có gì khách sáo, thẳng vào chính đề. - Đầu tiên là một đời tuổi trẻ cạnh tranh, thỉnh chư vị đến rút thăm! Lão giả kia tiếp tục nói. Tam đại trận doanh khác đều là điện xạ ra một lão giả, Đại Thông quốc là Lâm gia Nhị trưởng lão Lâm Viễn Quang, trước mắt cũng chỉ có tu vi cảnh giới của hắn cao nhất, có thể làm đại biểu. Chỉ là so sánh với tam quốc Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh cường giả khác, liền có vẻ rất là khó coi . Kết quả rút thăm là, Đại Thông quốc giao tranh Ðại Uyển quốc, Xích Cổ quốc giao tranh Băng Nguyên quốc. Xảo nhất chính là, hai người trẻ tuổi mấy ngày hôm trước cùng Lâm Hải Nguyên sinh ra xung đột lại ở Ðại Uyển quốc, hai nước này chiến đấu bắt đầu đầu tiên. Bên Lâm Lạc thứ tự xuất trận là: Lâm Dao Hương, Tôn Đông Dương, Ngô Tử Phi, Mộ Dung Tiêm Tiêm, Lâm Lạc. Lâm Dao Hương cùng Mộ Dung Tiêm Tiêm một người là Tiên Thiên Đại Viên Mãn hàng thật giá thật, một cái tắc có được chiến lực tiếp cận Tiên Thiên Đại Viên Mãn, tự nhiên là phải xuất hiện, mà Lâm gia bởi vì đã phái ra hai Đại tướng, bởi vậy Lâm Thiên Vũ đành phải giấu mình, để cho tứ đại gia tộc đều có cơ hội xuất hiện. Bởi vì có Lâm Lạc áp trận, bốn người khác kỳ thật thứ tự xuất trận như thế nào căn bản chỉ là râu ria, không trông nom sau khi Mộ Dung Tiêm Tiêm chiến bại đối phương còn thừa nhiều ít người, toàn bộ cùng tiến lên cũng không đủ Lâm Lạc phất tay một cái.
Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167) Hoành Tảo Hoang Vũ Tác giả: Cô Đơn Địa Phi -- o -- Chương 176: Quặng Mỏ Chi Tranh. (2) Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: Vipvandan Mời đọc Cái thứ nhất của Ðại Uyển quốc lên sân khấu đúng là một người cùng Lâm Hải Nguyên phát sinh xung đột, tên là Liễu Đông Huyễn, Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh, thực lực tương đối không kém. Đáng tiếc chính là, Lâm Dao Hương có tam phẩm pháp khí Huyền Minh Kiếm, tuy đối phương cũng có pháp khí, lại vẻn vẹn là nhất phẩm mà thôi, cao thấp khác biệt lập tức biểu hiện ra, trong ba chiêu đã bị Lâm Dao Hương đánh cho tự động nhận thua, thối đen khuôn mặt. Thay người tái chiến, Lâm Dao Hương vừa chiến liền thắng, lấy liền tứ thắng, trực tiếp bức ra chủ tướng của đối phương! - Thực lực của ngươi rất mạnh! Người cuối cùng xuất chiến của Ðại Uyển quốc chính là cái gọi là "Mã đại ca" kia, lúc này y nguyên một thân bạch y, thần thanh khí lãng, rất có vẻ tiêu sái. Hắn rất hứng thú mà nhìn xem Lâm Dao Hương nói: - Có tư cách trở thành nữ nhân của Mã Trì Mính ta! Lâm Dao Hương lập tức mặt ngọc tối sầm, lông mày nhăn lại nói: - Mời chỉ giáo! Nàng một kiếm gọt ra, đã triển khai công kích. Nhưng Mã Trì Mính tự đại như vậy, hay là có vốn liếng của mình! Thanh Huyền nhị trọng thiên! Lâm Dao Hương tay cầm tam phẩm pháp khí, ở Tiên Thiên Cảnh cơ hồ không có đối thủ, nhưng gặp được Thanh Huyền Cảnh Mã Trì Mính, nàng lập tức trói chân trói tay. mặc dù Huyền Minh Kiếm là tam phẩm pháp khí, nhưng không cách nào làm cho võ giả vượt qua đại cảnh giới đối chiến! Không có chiến vài hiệp, Lâm Dao Hương liền quyết đoán nhận thua, dù sao đằng sau có Lâm Lạc áp trận, nàng không cần phải liều mạng. Tôn Đông Dương, Ngô Tử Phi, Mộ Dung Tiêm Tiêm từng cái tiếp theo khiêu chiến, nhưng đối mặt Thanh Huyền Cảnh Mã Trì Mính căn bản không có lực đánh một trận, rất nhanh bại trận, đồng dạng bị đối phương hoàn thành một hành động vĩ đại thắng bốn trận. Cuối cùng, Lâm Lạc đi lên. - Ngươi chính là người ngày đó đánh bị thương hai võ giả của Ðại Uyển quốc chúng ta? Mã Trì Mính dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn xem Lâm Lạc, tuy hắn bảo hai người Liễu Đông Huyễn không cần phải sinh sự, nhưng thân là đệ nhất nhân trong một đời tuổi trẻ của Ðại Uyển quốc, hắn có nghĩa vụ bảo vệ tôn nghiêm của quốc gia. Lâm Lạc cũng lười cùng đối phương giải thích vấn đề là ai ra tay trước, Mã Trì Mính căn bản sẽ không nghe! Bọn họ nếu phân rõ phải trái, thì chiến tranh ở thời điểm mới bắt đầu sẽ không xuất hiện! - Hừ, dù ngươi phủ nhận cũng không hữu dụng! Mã Trì Mính biết rõ Lâm Lạc là "Thanh Huyền Cảnh" tu vi, nên hắn liền sử dụng pháp khí đi ra, một cây chiến kích màu bạc, phong nhận sương hàn, nhưng không biết là mấy phẩm. Nhưng bốn nước lớn đều là Hạ Nguyên quốc, nội tình hẳn là đều không sai biệt lắm, chiến kích kia có thể có nhị phẩm đã không tệ rồi, dù sao Mã Trì Mính chỉ là đệ nhất nhân trong một đời tuổi trẻ, nào có nhiều tam phẩm pháp khí cho hắn dùng như vậy! Lâm Lạc đã là tu vi Niết Âm Cảnh, trong mắt hắn, Mã Trì Mính hoàn toàn chính là "tiểu bối", hắn tự nhiên chẳng muốn làm biểu lộ gì, chỉ là ngoắc ngón tay. Nhưng mà động tác này lại làm cho Mã Trì Mính triệt để nổi điên, hắn gầm lên một tiếng, quơ chiến kích liền hướng Lâm Lạc càn quét mà đi. Lâm Lạc chém ra một quyền, thẳng nghênh chiến kích. - Tên kia điên rồi, dám dùng thân thể đối chiến pháp khí! - Ta chưa từng thấy qua người tự phụ như vậy! - Ha ha, chờ đợi xem quả đấm của hắn bị thương máu tươi đầm đìa a! Mọi người tuổi trẻ của Tam đại quốc khác đều lộ ra biểu lộ giễu cợt, mà người thế hệ trước lại nhíu mày, bởi vì Lâm Lạc rốt cục tu thành Ẩn Tức Thuật, bọn họ cũng nhìn không ra tu vi chân thật của Lâm Lạc. Bùm! Nắm tay nghênh tiếp chiến kích, lập tức bộc phát ra một tiếng vang thật lớn, giống như có thể phá vỡ màng tai! Trong ánh mắt không thể tin của mọi người, Mã Trì Mính hổ khẩu bạo liệt, chiến kích rời tay bay ra! Sắc mặt hắn tái nhợt, hai tay run rẩy tràn đầy máu tươi! Quả thật có người tay bị thương toàn thân máu tươi đầm đìa, nhưng không phải Lâm Lạc, mà là Mã Trì Mính nắm lấy pháp khí! Đường đường Thanh Huyền nhị trọng thiên cao thủ, lại tay cầm nhị phẩm pháp khí, cư nhiên bị người tay không một quyền đánh bạo, đây là cái khái niệm gì! Trong khoảng thời gian ngắn, toàn trường vắng lặng, yên tĩnh đến ngay cả hô hấp cũng có thể rõ ràng nghe được. Mã Trì Mính mặt xám như tro! Hắn là đệ nhất thiên tài trong một đời tuổi trẻ của Ðại Uyển quốc, Thanh Huyền Cảnh duy nhất, chính là đệ nhất nhân trong vòng ba trăm năm của Ðại Uyển quốc! Cái này vẫn là hắn đắc ý nhất, nhưng hiện tại cư nhiên bị người một quyền đánh bạo, làm cho hắn làm sao có thể tiếp thụ! - Một trận chiến này, chúng ta thua! Mã gia Lão tổ nhảy lên, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, tựa hồ muốn thấy rõ tu vi chân thật của hắn. Nhưng Ẩn Tức Thuật có thể có hiệu quả đối với võ giả tu vi không cao hơn ba cảnh giới, Lâm Lạc là tu vi Niết Âm Cảnh, ít nhất phải là Thông Minh Cảnh cao thủ mới có thể nhìn ra tu vi chân thật của hắn, đối phương há có thể thực hiện được! Trận chiến đầu tiên, Đại Thông quốc thắng! Ngay sau đó, do một đời tuổi trẻ Băng Nguyên quốc nghênh chiến tuổi trẻ tuấn kiệt của Xích Cổ quốc. Mỗi một quốc gia đều có thiên tài hiện lên, Đại Uyển quốc là Mã Trì Mính, Xích Cổ quốc có Tả Thần Ứng, đều là thanh niên tài tuấn đặt chân Thanh Huyền Cảnh! Kỳ thật Đại Thông quốc vốn cũng có thiên tài như vậy, là Mộ Dung Bạch! Hơn nữa, hắn vẫn là song hệ công pháp cùng tu, chiến lực càng mạnh! Bất quá, những người này nếu như nói là thiên tài mà nói, vậy Lâm Lạc chính là yêu nghiệt, người cùng thế hệ với Lâm Lạc, một khi bị siêu việt, chỉ có thể cả đời nhìn lên! Từ chỉnh thể mà nói, một đời tuổi trẻ của Băng Nguyên quốc muốn càng tốt hơn, xuất động người thứ ba liền bức chủ tướng Tả Thần Ứng đi ra. Nhưng Tả Thần Ứng đồng dạng là tu vi Thanh Huyền nhị trọng thiên, ở trong một đời tuổi trẻ có thể nói chiến lực khủng bố, rất nhanh đánh bại người thứ ba, thứ tư của Băng Nguyên quốc, tạo thành chủ tướng quyết đấu cuối cùng. Một người mạnh nhất của Băng Nguyên quốc lại là một nữ nhân hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tướng mạo không tệ, tuy xưng không được tuyệt thế mỹ nữ, nhưng thắng ở người có lồi có lõm, đặc biệt cái mông đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên, rất dễ dàng làm cho người ta nhục dục lan tràn. Nữ nhân này rất kiêu ngạo, vừa lên đài liền nói: - Không muốn bị thương mà nói, quỳ xuống dập đầu, sau đó lăn đi xuống! Tả Thần Ứng thân là đệ nhất nhân trong một đời tuổi trẻ của Xích Cổ quốc, tự nhiên có ngạo khí của hắn, lập tức tức giận đến xanh mặt, lạnh lùng nói: - Chỉ là những lời này của ngươi, ta liền muốn đánh ngươi rớt hết răng! Hai người mùi thuốc súng dày vô cùng, vừa ra tay chính là toàn lực ứng phó, đánh cho vạn phần kịch liệt. Nhưng nữ nhân này quả thật có địa phương cho nàng kiêu ngạo, ngay cả pháp khí cũng không dùng, có thể đè nặng Tả Thần Ứng đánh, cuối cùng Tả Thần Ứng bị nàng đánh quỳ trên mặt đất, ba ba ba liền quất bảy tám cái tát, làm Tả Thần Ứng xấu hổ đến hôn mê bất tỉnh!
Re: Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi (New: C167) Hoành Tảo Hoang Vũ Tác giả: Cô Đơn Địa Phi -- o -- Chương 177: Anh Tài Xuất Hiện Liên Tục Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: Vipvandan Mời đọc Thanh Huyền Đại Viên Mãn Cảnh! Lâm Lạc mục quang sáng ngời, thế giới này quả nhiên không thiếu thiên tài, Hạ Nguyên quốc rõ ràng xuất hiện võ giả Thanh Huyền Đại Viên Mãn Cảnh còn trẻ như vậy, thật sự là không thể tưởng tượng nổi! - Nghe nói Trần gia có một tiểu bối ở ba năm trước đây lấy được hai Bạch Ngọc tinh quả, xem ra, đây không phải là tin đồn vô căn cứ ! Một vị Lão tổ Xích Cổ quốc nhảy ra, nhấc lên Tả Thần Ứng, sắc mặt bất thiện mà nhìn xem nữ nhân trẻ tuổi. - Ha ha, không sai, chính là Tuyết Lan của tệ gia, hao tốn ba năm thời gian mới rốt cục đem dược lực của hai Bạch Ngọc tinh quả hấp thu hoàn toàn, đạt đến Thanh Huyền Đại Viên Mãn! Băng Nguyên quốc Trần gia Lão tổ cũng nhảy ra, không chút lo lắng đứng ở trước người Trần Tuyết Lan, miễn cho Tả gia Lão tổ đột nhiên làm khó dễ. Dù sao, Trần Tuyết Lan biểu hiện quá mức kinh người! Nếu không ngoài ý muốn mà nói, nàng nhiều nhất hai mươi năm nữa liền có thể tiến giai Niết Âm Cảnh, tiền đồ vô lượng, trùng kích vào Minh Dương Cảnh cũng không phải hy vọng xa vời! Mà trên thế giới này rất nhiều thiên tài đều là bởi vì biểu hiện quá mức kinh người, còn không có lớn lên đã bị người làm thịt! Hắn không thể không phòng! Tả gia Lão tổ nhìn chằm chằm vào Trần Tuyết Lan nh một hồi, lúc này mới nghiêm mặt dẫn theo Tả Thần Ứng về tới trong trận doanh của mình. Cuối cùng, do Đại Thông quốc nghênh chiến Băng Nguyên quốc, đến quyết định phần sở hữu Thiên tinh thạch thứ nhất. Lâm Dao Hương y nguyên làm tiên phong xuất chiến, nhưng thực lực Băng Nguyên quốc lại mạnh hơn Đại Uyển quốc, nàng đả bại hai người, bởi vì hao phí lực lượng quá nhiều, ở trận thứ ba liền bại. Mà phía sau Tôn Đông Dương cùng Ngô Tử Phi ra trận lại liên tiếp bị bại hai trường, ngược lại là bên Đại Thông quốc phải phái ra chiến tướng thứ tư. Mộ Dung Tiêm Tiêm Mộc, Hỏa công pháp song tu, chiến lực có thể so với Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh, còn đối phương liên chiến ba người đã lực lượng hao tổn quá lớn, cuối cùng bị nàng thắng hiểm. Nhưng nàng cũng bị nội thương không nhẹ, thời điểm trận chiến thứ bảy rất nhanh bại trận. Khi Lâm Lạc lên sân khấu , người thứ tư đối phương quyết đoán nhận thua, trực tiếp để Vương đối Vương! Đương nhiên, đây chỉ là những người khác cho rằng Vương đối Vương, tướng đối tướng, trên chiến lực Lâm Lạc đã toàn thắng Niết Âm Đại Viên Mãn, huống chi là Thanh Huyền Đại Viên Mãn! Trần Tuyết Lan cùng Lâm Lạc giằng co một hồi, nhưng lại nói ra một câu làm toàn trường chấn động: - Thực lực của ngươi rất mạnh, đủ tư cách làm vị hôn phu của ta! Sắc mặt Lâm Lạc tối sầm, nữ nhân này cùng Đại Uyển quốc Mã Trì Mính đồng dạng, đều là háo sắc thành tánh! Một người trước muốn Lâm Dao Hương làm nữ nhân của hắn, một cái lại theo đuổi hắn! Ánh mắt của hắn phát lạnh, khí tức Niết Âm Cảnh chậm rãi rung động, uy áp khủng bố lập tức tập cuốn toàn trường. - Háo sắc! Hắn mặt lạnh lùng nói. - Ngươi… Trần Tuyết Lan giận dữ, nàng tuy không phải tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng đây chính là một thế giới thực lực xưng tôn, có thể cưới được thiên chi kiều nữ như nàng, ai cũng sẽ nửa đêm nằm mơ cười tỉnh! Từ sau khi nàng hấp thu xong dược lực của hai Bạch Ngọc tinh quả, tu vi một lần hành động nhảy lên đến Thanh Huyền Đại Viên Mãn, tuấn ngạn của các thế gia Băng Nguyên quốc, cái nào không đối với nàng tha thiết hiến hảo? Chỉ là ánh mắt của nàng rất cao, tuy muốn tìm thiên tài so với mình càng mạnh hơn cơ hồ là không thể nào, nhưng ít ra cũng phải tìm vừa mắt! Lâm Lạc một quyền đánh bại Mã Trì Mính tay cầm pháp khí, điều này làm cho Trần Tuyết Lan lập tức nhãn tình sáng lên, nhận định hắn chính là chồng tốt duy nhất có thể xứng đôi với nàng! Mà hai người đều là thiên tài viễn siêu cùng thế hệ, sau này đều có thể song song phá vỡ bình cảnh Minh Dương Cảnh, đến lúc đó vợ chồng liên thủ, có thể càn quét một khu vực ! Nhưng thật không ngờ Lâm Lạc rõ ràng không có tâm nhãn như vậy, cư nhiên còn mắng nàng là háo sắc, điều này làm cho nàng làm sao có thể không giận! Nhưng uy áp của Lâm Lạc vừa thích phóng đi ra, khuôn mặt nàng lập tức trắng bệch, toàn thân phát run, tâm thần bất an, có cảm giác muốn hỏng mất! - Niết Âm Cảnh! Trần gia Lão tổ kinh hô một tiếng, đã bay lên trước người Trần Tuyết Lan, ngăn uy áp của Lâm Lạc lại, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc! Đừng nói là hắn, tất cả Lão tổ của Băng Nguyên quốc, Đại Uyển quốc, Xích Cổ quốc đều dùng ánh mắt vô cùng chấn động nhìn Lâm Lạc. Khi Lâm Lạc phóng xuất ra khí tức bản thân, tu vi chân thật của hắn rốt cục không chút nào giấu diếm hiện ra ở trước mặt mọi người! Niết Âm Cảnh? Khuôn mặt Mã Trì Mính càng thêm khổ sáp, tuy thua ở trên tay một Niết Âm Cảnh siêu cấp cường giả, hắn cũng có thể nói là đương nhiên, nhưng Lâm Lạc so với hắn còn muốn tuổi trẻ, lại rõ ràng đạt đến Niết Âm Cảnh, điều này không khỏi làm lòng tự tin của hắn bị trọng thương. Sắc mặt Trần Tuyết Lan lại xích hồng! Nàng rõ ràng muốn cùng một Niết Âm Cảnh cường giả làm thân? Tuy hiện tại nàng là Thanh Huyền Đại Viên Mãn Cảnh, nhưng nàng có tự mình hiểu lấy, muốn đi vào Niết Âm Cảnh ít nhất phải ba mươi năm nữa! Bởi vì nàng là dùng linh quả cấp tốc ra tới, khuyết thiếu thể ngộ đối thiên đạo tự nhiên, không có tích lũy như vậy, nàng căn bản không có khả năng đột phá Niết Âm Cảnh! Mà Lâm Lạc thì không đồng dạng, thời điểm hắn luyện hóa Ngũ hành tinh hoa, lại từ bên trong thấy được đại đạo chí lý, thậm chí vượt xa cảnh giới trước mắt của hắn! Tuy hắn tiến cảnh nhanh hơn, nhưng không có di chứng như Trần Tuyết Lan! - Một trận chiến này, chúng ta thua! Trên mặt Trần gia Lão tổ hiện lên một vòng tiếu dung giả tạo đến không thể lại giả tạo hơn. - Chúc mừng tiểu hữu, năm nay bất quá hai mươi đã đạt đến Niết Âm Cảnh, tiền đồ vô lượng! Tiền đồ vô lượng! Lúc hắn nói đến chữ tiền đồ vô lượng thứ hai, trong tiếng nói đã sát khí lan tràn! Nếu mặc kệ yêu nghiệt như vậy phát triển mà nói, tuyệt đối có thể đột phá Minh Dương Cảnh, đến lúc đó, Tam đại quốc bọn họ còn tranh cái rắm, trực tiếp quỳ xuống nhận thua! Tuyệt không có thể cho phép tình huống như vậy xuất hiện! Ánh mắt của hắn đảo qua, chỉ thấy tam quốc Lão tổ khác đều là dùng động tác rất khó phát hiện nhẹ gật đầu. Mà Đại Thông quốc tứ đại gia tộc còn chưa ý thức được cái nguy cơ vô cùng cấp bách này, đều vẻ vui nói chuyện với nhau! Đây chính là một thành Thiên tinh thạch a! Hơn nữa, hiện tại Lâm Lạc mới mười chín tuổi, ở trước ba mươi tuổi, hắn còn có thể dùng thân phận một đời tuổi trẻ tham gia hai lần tranh đoạt khoáng sản! Nói cách khác, một thành ngoài mức Thiên tinh thạch này, Đại Thông quốc có thể trọn vẹn giữ lấy mười lăm năm! Hơn nữa, mười lăm năm sau, nói không chừng Lâm Lạc đã đạt đến Minh Dương Cảnh, đến lúc đó còn tranh cái rắm, trực tiếp lấy về Đại Thông quốc! Dưới sự hưng phấn, bọn họ cũng không nghĩ tới, hôm nay tứ đại gia tộc Lão tổ đều đã vẫn lạc, siêu cấp cường giả Tam đại quốc khác có thể cho phép tình huống như vậy phát sinh sao?