FULL  Tiên Hiệp Đế Tôn - Trạch Trư

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. nguyenmy

    nguyenmy Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    8/8/13
    Bài viết:
    179
    Được thích:
    157
    Đế Tôn
    Tác giả: Trạch Trư
    -- o --


    Chương 1119 : Bí mật ngoc bàn (2)

    Nhóm dịch: Dung Nhi
    Nguồn: vipvandan







    Bất quá để cho hắn buông tha cho, hắn nhưng có chút không cam lòng.

    Người khác không biết Đạo Vương cường đại, nhưng hắn lòng dạ biết rõ, hắn mỗi lần tăng lên cảnh giới liền cần đối mặt chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh oanh giết, biết rõ uy lực ngọc bàn vượt xa Thiên Đạo chí bảo khác, thậm chí chỉ một mặt ngọc bàn này liền đủ để cùng với tám đại chí bảo khác chống lại, không rơi vào thế hạ phong!

    Nếu rời đi nơi đây, kia liền không có cơ hội tự mình tham quan học tập nghiên cứu Đạo Kim Ngọc Bàn!

    - Giang tiểu hữu, ngươi có thể kiên trì đến hiện tại, có thể thấy được cùng ta có duyên.

    Một thanh âm vang lên, chỉ thấy một đạo kim kiều không biết từ chỗ nào bay đến, rơi vào dưới chân của hắn:

    - Nếu tiểu hữu có tâm, liền mời đi lên cầu này.

    Giang Nam lẳng lặng suy tư chốc lát, thẳng đi lên kim kiều, chỉ thấy kim kiều dần dần rút ngắn, cũng không lâu lắm, hắn liền tới một mảnh không gian tử khí mịt mờ.

    Đạo Kim Ngọc Bàn huyền phù ở trên không, thiên uy tràn ngập, Thiên Âm nổ vang, nói tẫn thế gian hết thảy thanh âm, hết thảy sắc, hết thảy hình dạng!

    Liên hoa nhiều đóa, không ngừng trán phóng, Long Phượng ngao du, Âm Dương tương sinh, một đạo kính quang chiếu sáng, Thiên Đạo hoa văn của chư thiên vạn giới từ trong kính quang hạ xuống, như trụ đánh vào trong tử khí mịt mờ phía dưới.

    Đạo!

    Thiên Đạo to lớn, uy lực vô cùng, cho dù là Giang Nam cách ngọc bàn rất xa, cũng có thể rõ ràng cảm giác được một loại hơi thở thống ngự chư thiên vạn giới, làm người ta run rẩy, thần phục!

    Nếu không phải là Tiên Nhân, liền không cách nào ra khỏi Thiên Đạo trói buộc, ở trong giới hạn Thiên Đạo thống ngự, bị Thiên Đạo quản thúc!

    Giang Nam cũng không có ra khỏi Thiên Đạo, như cũ là một sinh mệnh nho nhỏ trong Thiên Đạo, ở trước mặt Thiên Đạo, hắn có thể thật sâu cảm giác được mình nhỏ bé cùng vô lực!

    Trong tử khí mịt mờ kia, phảng phất có yêu ma quỷ quái gì kinh khủng sôi trào, đang nộ hống, đối kháng Đạo Kim Ngọc Bàn, thanh thế kinh người chí cực!

    Oanh...

    Trong Hỗn Độn Hồng Mông, đột nhiên một cổ khí tức bá đạo tuyệt luân bộc phát, nát bấy thiên địa, Giang Nam thấy thành tấm thành tấm hư không trực tiếp mai một, hoàn toàn biến mất, hư không cũng bị hóa thành Hỗn Độn Hồng Mông, kinh khủng vô cùng, tựa hồ muốn trực tiếp đánh cả Đạo Vương Đại Thế Giới thành Hỗn Độn hư vô!

    Mà Đạo Kim Ngọc Bàn chấn động, Long Phượng bay múa, đem hỗn loạn Hồng Mông bình định, đem Hồng Mông Tử Khí đánh nát luyện hóa, tu bổ hư không, kính quang thấm nhuần, giống như một đạo kim trụ trấn áp "Quái vật" trong Hỗn Độn Hồng Mông kia, duy trì một loại thăng bằng kỳ diệu.

    - Đạo Kim Ngọc Bàn rốt cuộc đang cùng thứ gì tranh nhau?

    Trong lòng Giang Nam vạn phần khiếp sợ, hướng Hỗn Độn Hồng Mông kia trông đi, chỉ thấy Hỗn Độn dày đặc, mờ mờ mịt mịt, lấy nhãn lực của hắn căn bản không cách nào thấy bất kỳ vật gì.

    - Không đúng, hình như là Đạo Kim Ngọc Bàn trấn áp thứ gì, mà kiện đồ vật kia đang cố gắng đột phá Đạo Kim Ngọc Bàn trấn áp!

    Hắn nhìn chỉ chốc lát, vật trong Hỗn Độn Hồng Mông kia chỉ sợ không thua Đạo Kim Ngọc Bàn, nếu không không thể vẫn cùng Đạo Kim Ngọc Bàn tranh nhau. Hơn nữa Đạo Kim Ngọc Bàn hẳn là đã trấn áp loại đồ này không biết thời gian bao lâu, đến bây giờ còn đang không ngừng giằng co!

    Phải biết rằng, Đạo Kim Ngọc Bàn chính là cường đại nhất trong chín đại Thiên Đạo chí bảo, uy lực mặt ngọc bàn này to đến không thể tưởng tượng nổi, chỉ sợ là pháp bảo cường đại nhất thế gian, sau lưng lại có Đạo Vương là Thiên Đạo thần nhân, đồ có thể cùng Đạo Kim Ngọc Bàn tranh nhau, chỉ sợ cũng không phải chuyện đùa!

    - Mỗi một Bổ Thiên thần nhân, chỉ sợ cũng có một chút bí mật. Bí mật của Huyền Hoàng Lão Tổ chính là Vọng Tiên Đài, mà bí mật của Đạo Vương, sợ rằng là ở trong Hỗn Độn Hồng Mông này.

    Trong lòng Giang Nam có một loại cảm giác theo dõi Bổ Thiên thần nhân, thầm nghĩ:

    - Không biết đám thần nhân khác sẽ có chút bí mật không thể cho ai biết gì? Thật muốn để cho bọn họ đem hết thảy bí mật phun ra...

    Hắn ở chỗ này ngồi xếp bằng, lẳng lặng thôi diễn Thiên Đạo ảo diệu tích chứa trong Đạo Kim Ngọc Bàn, đây mới thực là Đạo Kim Ngọc Bàn, chỉ cần lĩnh ngộ ra một phần giải thích, là có thể như Tử Ngọc Đạo Nhân bắt chước chế ra Đạo Kim Ngọc Bàn.

    Lĩnh ngộ được càng cao càng nhiều, uy lực cùng thần diệu của Đạo Kim Ngọc Bàn liền càng mạnh!

    Bất quá đây cũng không phải là thu hoạch lớn nhất, thu hoạch lớn nhất là đối với Thiên Đạo cảm ngộ hóa thành kiến thức cùng nội tình, đây mới là quý giá nhất!

    Hai tròng mắt Giang Nam đêm ngày đen tối, tròng mắt xuất hiện cảnh tượng kinh khủng, Hỗn Độn Hồng Mông, Thiên Địa Khai Ích, Thiên Đạo diễn sinh, Ma Ngục Huyền Thai Kinh điên cuồng thôi diễn Thiên Đạo ảo diệu tích chứa trong Đạo Kim Ngọc Bàn, vô số đạo văn huyền bí hiện ra ở trong hai tròng mắt của hắn, để cho trong song đồng của hắn diễn biến thiên địa càng thêm hoàn bị.

    Qua một lúc lâu, hắn rốt cục cảm giác được Tinh Khí Thần của mình hao tổn khổng lồ, tiếp tục thôi diễn sẽ suy giảm tới bản thể, lúc này nhắm hai mắt lại, không hề đi xem ngọc bàn nữa, mà là dần dần khôi phục.

    Đợi khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, hắn tiếp tục nghiên cứu, như si như say, cho đến mình không cách nào kiên trì mới thôi.

    Như thế liên tục, rốt cục một tháng thời gian trôi qua, mà hắn chỉ bất quá đem Thiên Đạo tích chứa trong Đạo Kim Ngọc Bàn thôi diễn ra một phần nhỏ nhất.

    Bá...

    Một đạo cầu vồng hiện ra ở dưới chân của hắn, hẳn là thời gian đã đến.

    - Đạo Vương, ta muốn đem sáu lần cơ hội dùng để tham quan học tập Đạo Kim Ngọc Bàn, chẳng biết có được hay không?

    Giang Nam đột nhiên lên tiếng hỏi.

    Đạo cầu vồng kia tản đi, cũng không có thanh âm truyền đến.

    Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, tiếp tục khoanh chân mà ngồi, thôi diễn ảo diệu của Đạo Kim Ngọc Bàn.

    Dùng năm lần cơ hội tham quan học tập những Thiên Đạo chí bảo khác đổi lấy năm tháng tham quan học tập Đạo Kim Ngọc Bàn, ở rất nhiều người xem ra chỉ sợ có chút cái được không bù đắp đủ cái mất, dù sao lý giải nhiều những Thiên Đạo chí bảo khác, đối với nhãn giới cùng nội tình tích lũy lớn hơn nữa.

    Nhưng ở Giang Nam xem ra, tham quan học tập Đạo Kim Ngọc Bàn thu hoạch lớn nhất!

    Bởi vì Đạo Kim Ngọc Bàn tích chứa Thiên Đạo càng thêm hoàn mỹ, càng thêm phức tạp, là đứng đầu chín đại Thiên Đạo chí bảo, đi tham quan hoc tập những Thiên Đạo chí bảo khác, cố nhiên có thể kiến thức càng rộng, nhưng khó có thể tinh thâm.

    Mà tốn hao sáu tháng thời gian nghiên cứu Đạo Kim Ngọc Bàn, có thể để cho hắn đạt được tích lũy cao hơn, loại tích lũy này, đối với mở ra Thiên Đạo, diễn biến thế giới có tác dụng trọng yếu. Thậm chí có thể phản ứng đến trong Vô Úy Ấn của hắn!

    Khai thiên trong Vô Úy Ấn, phá vỡ Hồng Mông mở thiên địa, trong ấn này tích chứa giải thích của hắn đối với Thiên Đạo, tràn ngập ở trong nháy mắt Hồng Mông mở ra.

    Chẳng qua là loại giải thích này thật sự nông cạn, so sánh với Thiên Đạo chân chính mà nói có chút bé nhỏ không đáng kể.
     
  2. nguyenmy

    nguyenmy Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    8/8/13
    Bài viết:
    179
    Được thích:
    157
    Đế Tôn
    Tác giả: Trạch Trư
    -- o --


    Chương 1120 : Phụng thiên thừa vận (1)

    Nhóm dịch: Dung Nhi
    Nguồn: vipvandan







    Ấn pháp như người, một ấn này chỉ có lớn dàn giáo, hắn đã luyện thành xương cốt, thiếu huyết thịt bổ túc, mà huyết nhục chính là Thiên Đạo sau khi Thiên Địa Khai Ích, có Thiên Đạo diễn biến, trong thiên địa mới tràn đầy sinh cơ bừng bừng, đạo diệu vô cùng!

    Bởi vì chỉ có bộ xương mà không có huyết thịt, Đế Hoàng Thần Thể Hạo Thiếu Quân mới có thể mô phỏng ấn pháp này của hắn, đem Khai Thiên Ấn khiến cho chỉ tốt ở bề ngoài.

    Mà tham quan học tập Đạo Kim Ngọc Bàn, nhận được Thiên Đạo giải thích vô cùng phức tạp tinh diệu, Hạo Thiếu Quân muốn mô phỏng Khai Thiên Ấn của hắn liền không có khả năng. Cho dù có thể mô phỏng đi ra ngoài, cũng không cách nào đem tinh diệu của môn ấn pháp này hoàn toàn phát huy ra. Nhiều nhất chỉ là hình dạng, mà không chiếm được thần vận.

    Vô Úy Ấn thức thứ hai Diệt Thế Ấn, uy năng cũng có thể nhận được tăng lên trên phạm vi lớn.

    Khai thiên Diệt Thế là một đại tuần hoàn, từ Thiên Đạo mở đến Thiên Đạo hủy diệt, thế giới hồi phục Hỗn Độn Hồng Mông, trong Diệt Thế Ấn liền có uy năng hủy diệt Thiên Đạo, tự nhiên uy năng hơn xa trước!

    Có thể nói, hắn đối với Thiên Đạo giải thích càng sâu, uy lực ấn pháp liền càng mạnh, liền càng làm cho người ta khó có thể chống cự!

    Trong mắt Giang Nam thần quang không ngừng diễn biến, thôi diễn ra Đạo Kim Ngọc Bàn từng loại từng loại ảo diệu, khí tức của hắn cũng càng lộ ra vẻ trang nghiêm thần thánh, mơ hồ tràn ngập Thiên Đạo uy nghiêm.

    Trong tối tăm, hắn thậm chí cảm giác được mình nhận được Thiên Đạo hậu ái, trong tối tăm có Thiên Đạo bảo vệ, khí vận tăng nhiều!

    Điều này làm cho trong lòng hắn không khỏi có chút kinh ngạc, Thiên Cung tám cảnh đệ ngũ trọng cảnh giới Tử Vi Thiên Cung, chính là cảnh giới tăng lên khí vận của tu sĩ, ý vị từ hư vô mờ mịt, rất khó nắm lấy, thần bí nhất. Tin đồn tu luyện tới cảnh giới này, biết chuyện để ý, biết cát hung, xu lợi tránh hại, sẽ đối với nguy hiểm có một loại cảm giác nhạy cảm.

    Hắn hiện tại cũng không tu luyện tới Tử Vi Thiên Cung cảnh giới, nhưng theo đối với Đạo Kim Ngọc Bàn nghiên cứu sâu sắc, đã bắt đầu đụng chạm đến cảnh giới này!

    Thậm chí, cảm giác của hắn đối với lợi hại, còn ở trên Tử Vi Thiên Cung cường giả khác!

    Đây chính là Phụng Thiên Thừa Vận!

    Thừa hành thiên ý, vâng mệnh do thiên, hứng lấy Thiên Đạo khí vận!

    Không chỉ như thế, Lục Đại hóa thân của Giang Nam đều xuất hiện, giúp hắn cùng nhau thôi diễn nghiên cứu, Tinh Khí Thần của hắn ở thôi diễn Đạo Kim Ngọc Bàn, đồng thời còn xuất hiện ở tay, lấy ra từng sợi Hồng Mông Tử Khí trong vực sâu phía dưới, đánh vào trong Lục Đại hóa thân của mình, đem Lục Đại hóa thân từ Huyền Hoàng Chi Thể hướng Hồng Mông chi thân biến chuyển.

    Sáu tháng thời gian, không chỉ có hắn thoát thai hoán cốt, Lục Đại hóa thân của hắn giống như trước cũng thoát thai hoán cốt!

    - Đạo Vương, lần này địa ngục Đế sứ thi triển ra một môn tuyệt học, có thể che đậy Thiên Đạo Thần Thông, ngươi có biết chuyện này không?

    Đột nhiên, một suy nghĩ Cổ lão và tối tăm từ thời không xa xôi truyền đến, truyền vào trong đầu Đạo Vương.

    - Biết được.

    Đạo Vương suy nghĩ ba động, cùng đạo suy nghĩ kéo dài qua không biết bao nhiêu thế giới kia va chạm nói:

    - Từng tràng chiến đấu trong Tiểu Quang Minh Giới kia, ta và ngươi cũng nhìn ở trong mắt, ta như thế nào không biết?

    - Ngươi đã biết được, biết được môn tuyệt học này đối với chúng ta nguy hại có bao nhiêu!

    Suy nghĩ Cổ lão tối tăm kia trầm giọng nói:

    - Môn tuyệt học này nếu là do Đế cấp nhân vật thi triển, là có thể che đậy Thiên Đạo của chư thiên vạn giới, coi như là Thiên Đạo chí bảo, chỉ sợ cũng có uy năng tổn hao nhiều. Đợi đến địa ngục cùng ta quyết chiến, chín đại Thiên Đạo chí bảo sẽ bị mất chỗ dùng, thậm chí có thể thương tổn được chúng ta, cho chúng ta có vẫn lạc chi nguy. Địa ngục khai sáng ra môn tuyệt học này, là vì đối phó chúng ta!

    - Đế sứ nói không sai.

    Lại có một suy nghĩ to lớn truyền động mà đến, thanh âm ù ù nói:

    - Ta thậm chí cảm giác được trong tối tăm mình có nguy hiểm vẫn lạc, thậm chí Thiên Đao kêu than, trên đao xuất hiện một vết rạng, đây rõ ràng là chư thiên vạn giới cũng có khả năng Thiên Đạo tan vỡ!

    Đạo Vương khẽ cau mày, chưa kịp đáp lời, lại có một suy nghĩ Cổ lão truyền đến:

    - Bệ hạ, Vạn Phật Tháp của ta cũng xuất hiện tình huống Phật âm ám ách, nghĩ đến là đại kiếp tới gần, Thiên Đạo đã có suy xét, vì vậy chí bảo bất an.

    - Địa ngục sáng tạo ra tuyệt học bực này, có khả năng để cho chúng ta vẫn lạc, Thiên Đạo tiêu diệt, phải xem xét.

    ...

    - Chư vị đạo hữu, các ngươi quá lo lắng.

    Suy nghĩ ba động của Đạo Vương truyền đi, cùng nhiều Bổ Thiên thần nhân suy nghĩ giao phong nói:

    - Mặc dù nhân vật Đế cấp thi triển môn tuyệt học này, cũng không cách nào che đậy Thiên Đạo chí bảo, nhiều nhất chỉ có thể tạo thành một phần ảnh hưởng, không nhúc nhích được Thiên Đạo chí bảo. Hơn nữa, ta và ngươi năm đó thành danh, liệt vào Cửu Đế, dựa vào cũng không phải là Thiên Đạo chí bảo. Trận đại kiếp này, ta và ngươi tự mình xuất thủ, trong tai kiếp vì chư thiên vạn giới cầu một đường sinh cơ.

    - Nếu như đối phương lấy môn tuyệt học này làm căn cơ, luyện chế ra pháp bảo có thể cùng Thiên Đạo chí bảo chống lại thì sao?

    Thanh âm vị "Đế Sư" kia truyền đến nói:

    - Ta xem môn tuyệt học này, tuyệt đối có thể luyện thành một pháp bảo khó lường, khắc chế Thiên Đạo chí bảo!

    Đạo Vương thản nhiên nói:

    - Khắc chế là lẫn nhau, nước có thể khắc hỏa, hỏa cũng có thể khắc nước, pháp bảo tranh phong, vẫn còn phải xem thực lực cùng thủ đoạn của chủ nhân. Hôm nay để cho ta lo lắng, không phải là môn tuyệt học này, cũng không phải là những Ma Đế sống lại kia, mà rốt cuộc là người nào ở trong địa ngục chủ trì đại cục!

    Suy nghĩ của hắn cùng suy nghĩ của chư vị thần nhân va chạm:

    - Đem nhiều Ma Đế đã qua đời sống lại, chớp lấy thời cơ Quang Vũ Kỷ Kiếp sắp đến, lợi dụng Tiên Ma bị trấn áp làm loạn đại cử xâm lấn, tóm thâu chư thiên vạn giới ta. Người chủ chưởng đại cục Địa ngục không phải chuyện đùa, người này là hùng tài 5000 vạn năm không gặp, tâm cơ thâm trầm, hắn mới là đại họa để cho ta có nguy hiểm vẫn lạc.

    Nhiều suy nghĩ ba động, va chạm, đối với người chủ trì đại cục địa ngục hiển nhiên cũng không biết, không biết đến tột cùng là người nào.

    - Người này nếu ở lúc này đại cử xâm lấn, coi như bỏ qua, không phải là cao thủ gì. Mấu chốt chính là, hắn còn chờ Quang Vũ Kỷ Kiếp bộc phát, để cho chúng ta đi đối phó tồn tại bị ta và ngươi trấn áp kia, không rảnh đối kháng địa ngục xâm lấn.

    Đạo Vương tiếp tục nói:

    - Mà Quang Vũ Đế đã chuyển thế, kỷ kiếp vẫn như cũ chưa bộc phát, hiển nhiên tồn tại bị bọn ta trấn áp kia chờ địa ngục xâm lấn, cho chúng ta đi đánh với địa ngục, hắn có thể thoát thân.

    Chư vị thần nhân suy nghĩ đồng ý, trước mắt Quang Vũ Đế đã chuyển thế, nhưng kỷ kiếp chậm chạp không có đến, hiển nhiên là hai bên mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, đang đợi thời cơ bộc phát ra một kích trí mạng.
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đế Tôn
    Tác giả: Trạch Trư
    -- o --


    Chương 1121 : Phụng Thiên Thừa Vận. (2)

    Nhóm dịch: Dung Nhi
    Nguồn: vipvandan










    - Trong chư thiên vạn giới ta cũng có một mạch nước ngầm ba động, mơ hồ khuấy thời cuộc.

    Suy nghĩ của Đạo Vương tiếp tục cùng chư vị thần nhân va chạm:

    - Người này cũng là một nhân vật lợi hại, phá Thiên Đạo, loạn Chư Thiên, không phải chuyện đùa. Ta cùng với Thiên Đạo tương hợp, cảm ứng được người này mới là hắc thủ phía sau màn trường hạo kiếp này, tất cả loạn tượng cũng là người này dựng lên, phải xem xét.

    Chư vị thần nhân yên lặng lắng nghe, chỉ nghe Đạo Vương tiếp tục nói:

    - Người này giấu diếm quá sâu, tạm thời kéo không ra hắn, bất quá vị chủ chưởng đại cục trong địa ngục kia không giấu diếm được sâu như thế. Vì vậy, ta quyết định đi địa ngục một chuyến, điều tra rõ người này rốt cuộc là người nào, nếu có thể diệt trừ hắn, tự nhiên là tốt, nếu trừ không xong, trong lòng ta cũng ít nhiều nắm chắc.

    - Không thể!

    Chư vị thần nhân suy nghĩ bộc phát, Tạo Hóa Lão Tổ quát lên:

    - Địa ngục có nhiều Ma Đế đã hồi phục, nếu bệ hạ tự mình lấy thân phạm hiểm, chỉ sợ sẽ gặp phải địa ngục chư Đế vây công!

    - Đạo Vương, chuyện này quả quyết không thể!

    Huyền Hoàng Lão Tổ truyền đến suy nghĩ, trầm giọng nói:

    - Ta và ngươi mặc dù lý niệm bất đồng, nhưng ta cũng không tán thành ngươi lấy thân phạm hiểm.

    Chư vị thần nhân rối rít khuyên, Đạo Vương bật cười khanh khách:

    - Chư vị, các ngươi năm đó cũng là tài hoa hơn người, Chứng Đạo thành Đế, tuy lúc cùng ta tranh nhau bại trận, cuối cùng để cho ta đi lên Thần Đế vị, hẳn phải biết thủ đoạn của ta. Chỉ là địa ngục, ta muốn vào liền vào, nghĩ ra liền ra, địa ngục lịch đại Ma Đế đều xuất hiện, có thể làm khó dễ được ta sao?

    - Bệ hạ...

    - Đế Sư không cần phải nói, ý ta đã quyết.

    Đạo Vương lạnh nhạt nói:

    - Thân thế của ta là Thần Đế hơn năm ngàn vạn năm trước, lúc hạo kiếp bộc phát, sanh linh đồ thán, ta cùng với chư vị phụng Tiên lệnh Bổ Thiên, mới có 5000 vạn năm sau này. Hôm nay trường hạo kiếp này, là tiếp sau của trường hạo kiếp hơn năm ngàn vạn năm trước kia, mặc dù ta không có ở đế vị, nhưng lần hạo kiếp này ta không thể không ra.

    Chư vị thần nhân trầm mặc, riêng phần mình tản đi suy nghĩ, đột nhiên Đạo Vương một thân thần quang tuôn ra, là một vị trung niên nam tử phong hoa tuyệt đại, đứng dậy đi tới, cất bước trong lúc đó liền đến vũ trụ màng thai, xuyên qua, đi vào trong địa ngục.

    Hắn ở trong địa ngục vạn giới cất bước mà đi, kiến thức địa ngục phong tình, trải qua Vạn Thi Lộ, đi qua Minh Hải. Đột nhiên, hắn dừng bước lại, trên mặt lộ ra một tia bi thương, vạn phần đau lòng:

    - Tại sao...

    Bên trong Minh Hải, một thân thể Cổ lão mà vĩ ngạn phóng lên cao, chiếm cứ thời không to lớn, tay bày từng cái từng cái thế giới, vượt thân ngăn trở đường đi đến của Đạo Vương, ha hả cười nói:

    - Đạo Vương, nếu ngươi đã tới, vậy thì mơ tưởng rời đi!

    Ở bốn phương tám hướng quanh Đạo Vương, một cổ khí tức bá đạo tuyệt luân phóng lên cao, từng tôn Cổ lão Ma Đế đi tới, đoạn đi đường lui của hắn, khôn cùng ma khí rung chuyển, âm trầm kinh khủng.

    Vẻ bi thương trên mặt Đạo Vương càng đậm, thanh âm khàn khàn, thấp giọng nói:

    - Tại sao bán đứng ta? Chẳng lẽ chúng ta hơn năm ngàn vạn năm tình nghĩa, vẫn còn kém quyền thế sao...

    - Đạo Vương!

    Sâm La Ma Đế cất tiếng cười to nói:

    - Cái vấn đề này, đời sau ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận! Ngươi tuy là thân Thiên Đạo, Bất Tử Bất Diệt, nhưng ở trong địa ngục ta, Thiên Đạo của chư thiên vạn giới các ngươi cái rắm cũng không phải! Hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

    - Tại sao...

    Đạo Vương thở dài, vô tận bi thương từ trong tiếng thở dài này của hắn toát ra, làm cho lòng người tan nát.

    Thân thể của hắn càng ngày càng nhạt, biến mất ở trong mắt nhiều Ma Đế, tại chỗ chỉ lưu lại một đạo Thần quang.

    - Thiên Đạo hóa thân?

    Sắc mặt Sâm La Ma Đế biến hóa, lấy tay đem đạo Thần quang này nắm đến nát bấy:

    - Lão quỷ sống hơn năm ngàn vạn năm, quả nhiên cũng rất khôn khéo!

    Đạo Vương Đại Thế Giới, chín đại Thiên Đình tường vân lượn lờ, giống như Tiên Cảnh, mặc dù thời xa xưa Cửu Tôn Đế cấp cường giả riêng phần mình đi thế giới khác, chỉ có Đạo Vương một người lưu ở nơi đây, nhưng Đạo Vương như cũ sai người đem nơi này xử lý được ngay ngắn rõ ràng, không nhiễm một hạt bụi.

    Lúc này, trong Thiên Đình trung ương kia, một thanh âm tràn đầy bi thương lẩm bẩm nói nhỏ, lộ ra vẻ vạn phần cô độc.

    - Tại sao lại là một cái trong các ngươi... Tại sao muốn bán đứng ta...

    Giang Nam ở trước Đạo Kim Ngọc Bàn, ngồi xuống là năm tháng lâu, ở trong lúc này, Tinh Khí Thần của hắn lần lượt bị hao hết, lần lượt suýt nữa mệt mỏi ngất đi, rồi lại cắn răng kiên trì xuống.

    Trong đầu của hắn, vô số Thiên Đạo chí lý hiện lên, giống như mênh mông bích hải, liên hoa từng đóa từng đóa nở rộ, một đạo hiểu ra chính là một đóa liên hoa, nhiều đóa chập chờn sinh tư.

    Thiên Đạo khí tức trên người hắn càng đậm, thậm chí vượt xa Thiên Đạo truyền nhân như Tử Ngọc Đạo Nhân, phảng phất hắn mới là Thiên Đạo thần nhân chân truyền đệ tử!

    Trong khoảng thời gian này đối với hắn cực kỳ trọng yếu, để cho hắn tích lũy vượt xa bất kỳ một thời kỳ nào, thậm chí uy năng chín đại Thiên Đạo Thần Thông của hắn cũng càng ngày càng tăng, một ngày so sánh với một ngày mạnh mẽ!

    Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, hắn thu không ít Hồng Mông Tử Khí, luyện vào trong Lục Đại hóa thân của mình, để cho Lục Đại hóa thân biến thành Hồng Mông chi thân cùng Huyền Hoàng Chi Thể hỗn hợp thể, thực lực tăng vọt!

    Hơn nữa tu vi của hắn cũng không có rơi xuống, tu vi đột nhiên tăng mạnh, đã đến gần Thiên Cung tam trọng, Trường Sinh Thiên Cung cảnh giới, lường trước qua một thời gian ngắn khổ tu nữa, là có thể đạt tới Hậu Thổ Thiên Cung đỉnh, đi trùng kích Trường Sinh Thiên Cung!

    Thu hoạch lớn nhất, chính là hắn đem lĩnh ngộ trong khoảng thời gian này, dung nhập vào Vô Úy Ấn của mình, để cho hai thức trước của Vô Úy Ấn tiếp tục hoàn thiện, uy năng tăng nhiều!

    - Chỉ là quá hao phí linh thạch Linh Dịch...

    Giang Nam thở dài, trong khoảng thời gian này, Tinh Khí Thần của hắn nhiều lần gặp phải hao tổn thật lớn, mà muốn nhanh chóng khôi phục, liền phải vận dụng linh thạch Linh Dịch!

    Mỗi lần khôi phục phải vận dụng mấy trăm nghìn cân linh thạch Linh Dịch, hơn nữa khôi phục quá nhiều lần, đưa đến mười thành linh thạch Linh Dịch của hắn hao tổn hai thành!

    - Cứ theo đà này, sớm muộn gì cũng miệng ăn núi lở!

    Đạo cầu vồng lúc trước xuất hiện, Giang Nam đi lên cầu vồng, cầu vồng kia chở hắn rời đi, một thiếu niên xuất hiện trên cầu nói:

    - Nếu có thể nhận được một linh thạch quáng mạch, cả ngày biển ăn biển uống cũng không cần lo lắng linh thạch hao tổn, vậy thì cuộc sống khá giả... Di? Tại sao Đạo Vương không có đưa ta rời đi?

    Đạo cầu vồng kia chở hắn đi thẳng tới Bát Cảnh Vân Tiêu Điện mới tản đi.

    Giang Nam rơi xuống đất, chỉ thấy một trung niên nam tử chắp tay đứng ở trước tấm bình phong, tóc đen khẽ phiêu đãng, tu vi cao thâm, tâm cảnh giống như giếng cổ, giếng cổ không gợn sóng, chỉ có quăng xuống cục đá, mới có thể tạo nên một tầng rung động.

     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đế Tôn
    Tác giả: Trạch Trư
    -- o --


    Chương 1122 : Bổ Thiên chín tổ.

    Nhóm dịch: Dung Nhi
    Nguồn: vipvandan








    Mà Giang Nam suy đoán, vị trung niên nam tử đứng ở trước tấm bình phong kia, tâm cảnh cổ kim không gợn sóng chỉ sợ lúc này cũng nhấc lên một tầng rung động, tâm cảnh rung chuyển, để cho sợi tóc của hắn phiêu đãng.

    Song để cho Giang Nam cảm giác được kinh khủng chính là, trung niên nam tử này phiêu động sợi tóc cho hắn một loại cảm giác bị áp bách khó có thể tưởng tượng. Tự hồ chỉ cần một sợi tóc từ trên người hắn nhẹ nhàng lướt qua, là có thể chém hắn!

    Trung niên nam tử kia không quay đầu lại, nhẹ giọng nói:

    - Giang tiểu hữu, ngươi tới đây.

    - Đạo Vương?

    Trong lòng Giang Nam ngẩn ra, hắn nghe qua thanh âm của Đạo Vương, thanh âm của trung niên nam tử trước mắt này cùng thanh âm của Đạo Vương giống nhau như đúc, bất quá ngày thường Đạo Vương là bao phủ trong thần quang nặng nề, thấy không rõ diện mục. Mà hôm nay, hắn tản đi thần quang, hiển lộ ra chân diện mục!

    Giang Nam cất bước tiến lên, đứng ở bên cạnh trung niên nam tử kia, Đạo Vương nhẹ giọng nói:

    - Bức tranh trên bức bình phong này là một đoạn chuyện năm đó cũ.

    Ánh mắt của hắn xa xưa, nhẹ giọng nói:

    - Ban đầu thiên địa hạo kiếp, Cổ Tiên làm loạn, có Tiên Nhân hàng thế, đánh cho Thiên Đạo nứt vỡ, ta cùng với nhiều đạo hữu cùng nhau tham dự trận đại chiến kia.

    Người chết vì tai nạn đếm không hết, có thể nói, chư thiên vạn giới mỗi một tấc thổ địa, cũng nhuộm máu tươi của Thần Phật Ma. Đời sau chúng sanh có thể ở trên mảnh thổ địa này sinh tồn, bọn họ công cao chí vĩ.

    Giang Nam nhìn về phía bình phong, nghi ngờ nói:

    - Tiên Nhân trên bức họa này là?

    - Đây là một Cổ Tiên hàng thế.

    Đạo Vương thản nhiên nói:

    - Lão nhân gia ông ta đức cao vọng trọng, sau khi kiếp nạn tiêu tan, hai vị Cổ Tiên khác rời đi, duy chỉ có hắn lưu lại truyền thụ đạo pháp, giảng giải Trường Sinh ảo diệu, cho chúng ta có đủ thực lực trấn áp Tiên Nhân tàn thể làm loạn kia. Lúc ấy nghe giảng có tất cả mười ba người, nhưng mà trong đó bốn người đã mất, sống sót chỉ có chín người, chín người này cũng tham dự đến trong Bổ Thiên, ta chính là một người trong đó.

    Giang Nam tinh tế đánh giá bức tranh trên bình phong, quả nhiên thấy có một người bộ dáng cùng Đạo Vương phảng phất, cũng có một loại đế vị, phong độ của thiên nhiên Thần Đế, làm lòng người kính sợ.

    - Lúc ấy ý nghĩ của chúng ta là, Thiên Đạo nứt vỡ, chư thiên vạn giới sắp sụp đổ tan rã, nếu không cứu, vạn vật sinh linh sẽ hoàn toàn tử vong, vạn giới quy về Hỗn Độn. Nếu chúng ta Bổ Thiên, thì sẽ bị Thiên Đạo đồng hóa, biến thành một phần tử của Thiên Đạo, ý thức của mình biến mất, cùng chết không khác.

    Ánh mắt của Đạo Vương mê ly, tựa hồ hồi tưởng chuyện cũ, sâu xa nói:

    - Lúc ấy chúng ta nghĩ, chết thì có làm sao, chết có gì đáng sợ? Chúng ta thân là tồn tại mạnh nhất của chư thiên vạn giới, chư thiên vạn giới nuôi chúng ta, nhân sinh trên đời, không thể không có ngược lòng, cho nên chín người chúng ta luyện hóa Ngũ Sắc Kim Bổ Thiên.

    Hắn xì cười nói:

    - Chuyện tình thật lâu xa, khi đó chúng ta rất huyết khí phương cương a, vấn đề sinh tử sau khi Bổ Thiên, căn bản không có để ở trong lòng.

    Trong lòng Giang Nam sinh ra một loại cảm xúc bội phục, Cửu Tôn Bổ Thiên thần nhân vô luận phía sau sở tác sở vi như thế nào, vô luận bọn họ có cản trở chúng sanh thành Tiên Đạo hay không, nhưng hành động của bọn hắn ngay lúc đó cũng là đáng giá mọi người kính ngưỡng, không có bọn họ, chư thiên vạn giới đã sớm biến thành tử địa, không có bất kỳ sinh cơ.

    - Bất quá chín người chúng ta không ngờ rằng chính là, chúng ta không chết, ngược lại vẫn còn tồn tại. Hơn năm ngàn vạn năm, sống hơn năm ngàn vạn năm, đoạn năm tháng này thật là vô cùng dài... Vị này là Vạn Phật Chi Chủ, sư thừa của hắn là Viễn Cổ Phật Môn, trò giỏi hơn thầy, hành thiện giảng đạo, mặc dù sau lại Chứng Đạo thành Đế, nhưng như cũ trải qua một loại cuộc sống như khổ hạnh tăng.

    Đạo Vương chỉ vào một Phật đà trên bình phong, chỉ thấy phía sau tôn phật kia có vô số Kim Luân vờn quanh, trong Kim Luân tích chứa Cực Nhạc Đại Thế Giới, cười nói:

    - Hắn đối với ta rất là khó chịu, mặc dù không nói, nhưng ta cùng với hắn sáng tối tranh đấu qua rất nhiều lần, sau ta kiến tạo cho hắn một tòa Thiên Đình, hắn ý không tốt tới tìm ta phiền toái, ngược lại chung đụng rất là hòa hợp. Vị này là Thiên Ý Lão Tổ, kiếm trận vô song, hắn ở kiếm đạo đạt thành tựu cực cao, hơn nữa ghét ác như cừu, lực công kích cực mạnh, chỉ là tốt không thể lâu, cứng quá dễ gãy, hắn phía trước công kích vô cùng bá đạo, nhưng mà tránh thoát mấy chiêu phía trước, hắn tựu xong rồi. Cái tật bệnh này để cho hắn gặp phải rất nhiều nguy hiểm, được ta cứu qua mấy lần, bất quá lực công kích của hắn đúng là không gì so sánh nổi.

    Giang Nam đánh giá Vạn Phật Chi Chủ cùng Thiên Ý Lão Tổ trên bình phong, trong lòng đối với Thiên Ý Lão Tổ có chút xem thường:

    - Thiên Ý Lão Tổ cùng Tinh Quang Đại Đế tranh nhau kia, có thể coi ghét ác như cừu sao, nếu không phải có hắn can thiệp, thê nữ của Tinh Quang Đại Đế sao có thể chết?

    - Vị này là Thiên Đao.

    Đạo Vương chỉ vào một vị nam tử cao lớn uy mãnh nói:

    - Thiên Đao chất phác nhất, lão thành nhất, tâm như trẻ sơ sinh, tinh khiết không bụi, một đao nơi tay, không có vật gì khác nữa. Bởi vì hắn tâm linh tinh khiết, cho nên đạt tới thành tựu chí cao. Hắn luôn nói tâm tư ta không tinh khiết, tạp niệm quá nhiều, có thể trèo lên trên đế vị thật sự là không có Thiên Lý.

    - Đây là Huyền Hoàng Lão Tổ, năm đó trong Đế chiến, hắn là đối thủ cường đại nhất của ta, hắn sở học rất tạp, ngộ tính cực cao, hơn nữa giỏi về mưu kế, thậm chí có thể làm được trò giỏi hơn thầy. Cùng hắn giao thủ là làm cho người ta buồn rầu nhất, bởi vì hắn thường thường sẽ dùng công pháp cùng Thần Thông của ngươi tới đánh bại ngươi.

    - Đây là lão nhân Ứng Long kia, rất kiêu ngạo, suốt ngày lỗ mũi vểnh đến trên mắt, há mồm ngậm miệng liền là các ngươi những sinh linh hèn mọn không biết nhỏ bé, bất quá hắn ở trong trường hạo kiếp này cũng là một cái xuất lực nhiều nhất, hắn cũng là đệ nhất nhân không có nghĩ gì liền đáp ứng xả thân Bổ Thiên.

    - Hắn là Càn Khôn Lão Tổ, dã tâm bừng bừng, thường xuyên thích đùa bỡn một chút âm mưu quỷ kế, chúng ta gọi hắn là quân sư, nhưng dã tâm của hắn thật lớn, chinh phạt Cổ Tiên kia, hắn thậm chí thiết mưu, suýt nữa đem chúng ta hết thảy hại chết. Thiên Ý, Thiên Đao cùng Huyền Hoàng bắt được hung hăng đánh một trận, hắn liền đàng hoàng, toàn tâm toàn ý bày mưu tính kế, nếu như không có hắn, Cổ Tiên kia chỉ sợ sẽ đem Chư Thiên hủy diệt sạch sẻ.

    - Vị này là sư tôn của ta, người ta gọi là Hồ Thiên Thánh Tổ.

    Đạo Vương mắt lộ ra kính nể cùng kính ngưỡng nói:

    - Trong lồng ngực có Càn Khôn, hắn lòng ôm ấp rộng lớn cho thiên địa, ta chính là bị hắn bồi dưỡng được, hắn mỗi tiếng nói cử động, không khỏi thúc giục khiến cho ta đi về phía trước. Không có hắn phụ tá, ta cũng không cách nào chiến bại quần hùng, trèo lên trên đế vị. Còn dư lại một vị này, chính là Tạo Hóa Lão Tổ, ngươi đã từng thấy qua hắn, hắn tạo hóa đạo diệu không ai bằng, là người trong chín người chúng ta đối với Thiên Đạo lĩnh ngộ thấu triệt nhất, ngay từ lúc trước Bổ Thiên, hắn cũng đã có thể thi triển ra Thiên Đạo Thần Thông. Nếu ngươi lựa chọn đi chỗ của hắn, khẳng định thu hoạch so sánh với ở chỗ này của ta lớn hơn nữa.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đế Tôn
    Tác giả: Trạch Trư
    -- o --


    Chương 1123 : Hoàng Đạo Cực Cảnh. (1)

    Nhóm dịch: Dung Nhi
    Nguồn: vipvandan









    Giang Nam lẳng lặng nghe, trong lòng đối với Cửu Tôn Bổ Thiên thần nhân này trừ kính ngưỡng ra chính là bội phục, chín người này xuất thân loạn thế, cùng Cổ Tiên chống lại, lòng mang tế thế, bọn họ làm vô luận là ở niên đại hỗn loạn đó hay là đương kim, cũng đáng giá để cho thế nhân khắc trong tâm khảm.

    - Đạo Vương vì sao hướng ta nói những chuyện này?

    Trong lòng hắn còn có chút buồn bực, mới vừa rồi Đạo Vương kể chuyện là chuyện cũ về Bổ Thiên thần nhân, thật sự quá cổ lão, nhất là phê bình về mấy vị thần nhân, truyền đi có thể hù chết một nhóm lớn người!

    - Đạo Vương tâm cảnh ba động, không biết bị chuyện gì sờ động tâm cảnh, vì vậy tìm người tới nói chuyện tâm tình. Ân, hắn sẽ không sau khi nói xong liền giết người diệt khẩu chứ...

    Giang Nam đang thấp thỏm, đột nhiên trung niên nam tử bên cạnh thở dài một tiếng, thanh âm trở nên vô cùng trầm thấp:

    - Mà hôm nay, 5000 vạn năm trôi qua, chúng ta mục nát, không còn như trước nữa...

    Giang Nam nghe vậy không khỏi rùng mình một cái, càng thêm xác thực tin mình nghe đến mấy bí mật này xong tuyệt đối sẽ bị Đạo Vương giết người diệt khẩu.

    - Giang tiểu hữu, ngươi yên tâm, ta còn không đến mức vì chuyện nhỏ này mà giết ngươi diệt khẩu.

    Đạo Vương phảng phất nhìn thấu tiểu tâm tư của hắn, thấy buồn cười nói.

    Giờ khắc này hắn không giống như là Thần Đế 5000 vạn năm trước đối kháng Cổ Tiên làm Loạn, không giống như là Bổ Thiên thần nhân hùng cứ thế gian, phản phất giống như là một tu sĩ bình thường, tiền bối cao nhân bình thường.

    - Ngươi phá hư sáu tòa tế đàn, trừ có sáu tháng thời gian nghiên cứu Thiên Đạo chí bảo ra, còn có sáu cơ hội học tập Thiên Đạo Thần Thông! Ngươi không cần đi học Thần Thông mấy vị lão tổ khác, ta truyền thụ cho ngươi Lục Đạo Thần Thông!

    Đạo Vương đột nhiên vươn ra ngón trỏ nhẹ nhẹ một chút, điểm ở mi tâm của Giang Nam, nhất thời từng loại từng loại Thần Thông tràn vào trong óc Giang Nam, Giang Nam còn chưa kịp trở về chỗ cũ, chỉ thấy Thần quang vọt tới, thân thể trung niên nam tử trước mặt nhất thời trở nên rộng lớn khôn cùng, khoảng cách hắn không biết có bao nhiêu tỉ dặm xa, thần thánh mà lạnh lùng.

    - Giang tiểu hữu, ngươi có nguyện ý bái ta làm thầy hay không?

    Thanh âm của hắn đạm mạc mà cao xa, làm cho người ta có một loại cảm giác Thiên Đạo vô tình.

    - Bái ngươi làm thầy?

    Trong lòng Giang Nam ngẩn ra, tinh tế suy tư chốc lát, không vội trả lời hỏi:

    - Ta muốn hỏi, tại sao Đạo Vương lại thu Thái Hoàng làm đệ tử?

    - Tâm cảnh của hắn tiếp cận Thiên Đạo nhất, trong suy nghĩ không có bất kỳ tình cảm ảnh hưởng hắn phán đoán một người, nếu như tu hành Thiên Đạo Thần Thông, thành tựu của hắn bất khả hạn lượng.

    Thanh âm của Đạo Vương từ nơi cao xa truyền đến nói:

    - Hắn từ trước tiếp xúc công pháp cấp bậc khá thấp, cho nên thực lực không mạnh, nhưng nếu như tu hành công pháp của ta, tâm cảnh của hắn cộng thêm công pháp của ta cùng với Thiên Đạo Thần Thông, hắn tất nhiên có đột nhiên tăng mạnh.

    Giang Nam trầm mặc chốc lát, Đạo Vương nói không sai, Thái Hoàng ở trước lúc thành thần tiếp xúc công pháp đúng là cấp bậc không cao, duy nhất có cơ hội tiếp xúc đến công pháp cao thâm chính là Vọng Tiên Đài, bất quá hiển nhiên khi đó thực lực của Thái Hoàng Lão Tổ cũng không cao minh thế nào, xưng không nổi tài nghệ trấn áp đương thời, cho nên hắn cũng không có bao nhiêu cơ hội có thể từ trong tay những cường giả khác trong Vọng Tiên Đài đoạt được công pháp cao minh hơn.

    Khi đó Thái Hoàng, cơ hội duy nhất chính là Vọng Tiên Đài năm trăm lần sống lại, không ngừng thôi diễn, để cho công pháp của mình dung làm một thể, lĩnh ngộ ra Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư!

    Bất quá Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư mang cho hắn chẳng qua là tăng lên trên tâm cảnh, cũng không phải là bay vọt trên thực lực, hơn nữa tệ đoan lớn nhất của môn công pháp này chính là lòng có nhớ thương ràng buộc liền không cách nào tu thành.

    Thái Hoàng thê tử là chướng ngại hắn tiếp tục đi tới, trước khi Thái Hoàng chém vợ, nội tâm của hắn nhất định cực kỳ thống khổ, quấn quýt, nhưng mà sau khi chém vợ, tâm cảnh của hắn rốt cục viên mãn, đạt tới thành tựu cực cao trên tâm cảnh.

    - Đạo Vương, ngươi thu Thái Hoàng làm đồ đệ, là coi trọng tâm cảnh của hắn có thể cùng Thiên Đạo tương hợp, như vậy vì sao lại muốn thu ta làm đồ đệ?

    Giang Nam suy nghĩ một chút, tiếp tục hỏi.

    - Ngươi cùng Thái Hoàng bất đồng.

    Thanh âm của Đạo Vương vô cùng rõ ràng truyền đến, thản nhiên nói:

    - Thái Hoàng bởi vì phù hợp Thiên Đạo, cho nên từng bước ổn thỏa, trầm ổn chí cực, nếu hắn nhận được đầy đủ tư chất nguyên, là có thể đạt tới thần nhân chí cao cảnh giới, siêu thoát Thần Đế, đạt tới Hoàng Đạo Cực Cảnh! Này là tâm cảnh của hắn cho phép, cùng Đạo của ta phù hợp nhất, cho nên hắn thích hợp làm truyền nhân của ta nhất. Ta có hai đệ tử, Tử Ngọc Đạo Nhân bái ta làm thầy còn ở trước Thái Hoàng, nhưng Thái Hoàng tất nhiên sẽ trở thành người thừa kế chân chính của ta! Mà Giang tiểu hữu ngươi...

    Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên, Đạo Vương kiến thức kinh người, hắn đối với Thái Hoàng Lão Tổ đánh giá mặc dù cao làm cho người khác khó có thể tiếp nhận, nhưng nhất ngôn chỉ điểm ra nơi cường đại cùng kinh khủng nhất của Thái Hoàng!

    Bất quá, Giang Nam càng hiếu kỳ chính là Đạo Vương đánh giá mình như thế nào, điều này làm cho hắn rất là mong đợi.

    Đạo Vương tiếp tục nói:

    - Ngươi trời sanh tính nhanh nhẹn, gan lớn, rất quỷ quái, rất tà, trời sanh tính thích chơi, thậm chí đem mình hướng trong chết chơi, không biết lúc nào sẽ đem mình đùa chơi chết! Con đường của ngươi, cùng con đường của ta không có một chút giống nhau, cho dù thể ngộ Thiên Đạo, nhận được truyền thừa của ta, ngươi cũng sẽ không đạt tới thành tựu như Thái Hoàng, cũng không có thể trở thành Thiên Đạo thân chân chính, tâm cảnh của ngươi vĩnh viễn không đạt tới cảnh giới như Thái Hoàng!

    Sắc mặt Giang Nam một đen, hắn vốn cho là Đạo Vương sẽ hung hăng thổi phồng mình một cuộc, làm mình tâm hoa nộ phóng, hi lý hồ đồ liền bái ông ta làm thầy, không nghĩ tới thần nhân này căn bản không thổi phồng hắn, ngược lại hung hăng đả kích hắn, đem hắn nói không đúng tý nào.

    - Nhưng mà, ngươi cũng không phải là không có ưu điểm...

    Giọng nói của Đạo Vương chậm dần, lộ ra một tia nghi hoặc nói:

    - Ngươi ở Tiểu Quang Minh Giới, trợ thủ đã rời đi, duy chỉ có ngươi lưu lại, làm cho mình thân vùi hiểm cảnh, rõ ràng chính là đem mình hướng trong chết đùa, trong mắt của ta chính là chịu chết. Nếu đổi lại Thái Hoàng, hắn tuyệt đối không có thể làm như vậy, mà là thối lui khỏi Tiểu Quang Minh Giới. Thái Hoàng quá ổn, ổn đến có chút ngoan cố, mà ngươi thích mạo hiểm, trong mắt của ta, tình cảnh của ngươi ngay lúc đó đã không có bất kỳ sinh lộ, chuyện không thể làm, nhưng theo ngươi phá hư đối với Tiểu Quang Minh Giới, ngược lại ở trong tuyệt cảnh dần dần xuất hiện một luồng sinh cơ.

     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.