Vô Tận Vũ Trang Tác giả: Duyên Phận Nguồn: qttp.wordpress.com Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction Chương 27: Bộ trang bị Thủ Vệ (hạ) Mời đọc Mặt sẹo đi rồi, mượn đi găng tay sấm sét, giáp hộ tâm, giày Ngược Gió cùng với vòng tay Tình Nhân, đồng thời lưu lại mũ giáp Thủ Vệ. Cầm mũ giáp, Thẩm Dịch khép hờ hai mắt, tĩnh tâm nghĩ ngợi trong chốc lát. Sau đó hắn mới nói: “Kim Cương, anh đi tìm Ambela một chuyến, nói chuyện mua giày chiến với cô ta.” “Cô nàng này rất khôn khéo, ta sợ nàng sẽ đoán được…” Thẩm Dịch quả quyết nói: “Tôi cũng không định giấu giếm cô ta. Nói cho cô ta biết, chúng ta nhất định phải có được giày chiến, 3000 điểm. Để báo đáp lại, sau khi giết được Duriel, đồ vật cô ta muốn lấy sẽ được giảm giá 30%, 3000 điểm cũng trừ vào đấy, sau đó đưa địa điểm nhiệm vụ cho cô ta. Nếu cô ta muốn trả giá, anh tối đa nâng đến 35%, nếu cô ta vẫn không đồng ý, anh hãy quay đầu bỏ đi. Chỉ cần cô ta không ngốc, cô ta sẽ sẽ biết thực lực của chúng ta tăng lên mới có lợi với cô ta.” “Rõ rồi.” “Sau khi mua được giày chiến thì đi tìm Tông Đường, mua lại quyển trục thăng cấp vũ khí cấp DD từ tay anh ta, cũng mua thiếu 3000 điểm, đồ của Duriel giảm giá 25%, kèm theo địa điểm nhiệm vụ, giới hạn giảm giá cao nhất là 30%.” Kim Cương ngây ra một lúc, bỗng giống như đã sáng tỏ cái gì, gật đầu đi ra ngoài. Ôn Nhu nép vào ngực Thẩm Dịch, nhẹ ôm cổ hắn: “Sao thế? Lo cho em ư?” Thẩm Dịch đáp lại bằng một nụ cười khổ. Đúng vậy, hắn thực sự lo lắng Ôn Nhu. Không còn găng tay sấm sét và giày ngược gió, Hồng Lãng cũng không bị ảnh hưởng gì quá lớn, nhưng không có vòng tay Tình Nhân, Ôn Nhu phải chịu ảnh hưởng không nhỏ. Kỹ năng Quấn Quanh của nàng có độ ưu tiên quá thấp, toàn bộ đều nhờ vòng tay Tình Nhân ủng hộ. Vết thương xanh biếc càng là kỹ năng cường lực thích hợp với nhiều tình thế. Bây giờ đã không còn, nàng lại phải một mình đi Tử Vong Thần Điện, Thẩm Dịch làm sao có thể không lo lắng? “Lúc trước lên kế hoạch có chút vội vàng, anh càng nghĩ càng thấy Tử Vong Thần Điện chưa hẳn dễ đối phó.” “Tại sao?” “Bởi vì khối lập phương Horadric. Nơi đây rốt cuộc là thế giới Huyết Tinh đô thị dựng nên, không có khả năng thứ gì cũng đều dựa theo nguyên bản. Quy củ của Huyết Tinh đô thị, nguy hiểm càng lớn, tiền lời càng lớn. Trái lại, tiền lời càng lớn, nguy hiểm cũng sẽ càng lớn. Lúc trước suy nghĩ của anh có chỗ sai lầm, chính là đánh giá Tử Vong Thần Điện theo cách thông thường, dùng điểm tích lũy tính toán độ khó nhiệm vụ. Nhưng vừa rồi anh đột nhiên nghĩ đến, Tử Vong Thần Điện không phải nhiệm vụ chính tuyến, nó căn bản không có điểm tích lũy gì đáng nói. Với một nhiệm vụ không có điểm tích lũy, chúng ta có thể cho rằng nó rất nhẹ nhàng, nhưng cũng có thể cho rằng… nó cực kỳ khó.” Hắn nhìn Ôn Nhu: “Nếu như khối lập phương Horadric thật sự bảo lưu lại năng lực tổ hợp đạo cụ vốn có, vậy nó chính là một món đạo cụ hết sức cường đại, từ đó suy ra trùng kích Tử Vong Thần Điện có lẽ còn khó khăn hơn cả trùng kích Điện Ngục, mà chúng ta lại không thể điều thêm người cho em…” Ôn Nhu không nói gì, Thẩm Dịch khẽ vuốt ve mặt nàng: “Rất mâu thuẫn đúng không? Một mặt anh kỳ vọng khối lập phương Horadric càng khủng càng tốt, mặt khác anh lại không thể không hi vọng nó tốt nhất đừng khủng quá mức…” “Em hiểu được lo lắng của anh, yên tâm đi, em sẽ không bất cẩn, dù sao cũng không phải nhiệm vụ chính tuyến, đánh không lại thì bỏ a.” “Anh chính là sợ đến lúc đó em lại ngoan cố.” “Anh nghĩ em là anh sao, em còn lâu mới điên như anh vậy.” Ôn Nhu ôm cổ Thẩm Dịch cười rộ lên. Hai người này nhu tình mật ý, anh một câu em một câu, Hồng Lãng và mập mạp nhìn mà hâm mộ, nghĩ tới Chu Nghi Vũ vẫn còn xum xoe với Avril trong phòng bên cạnh, Hồng Lãng thấp giọng mắng: “Móa nó, rau sạch đều bị heo gặm cả.” Mập mạp xoay chuyển tròng mắt: “Hồng Lãng, ngươi cảm thấy Ambela thế nào?” “Ambela?” Hồng Lãng sờ cằm nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Không được, người có thể cùng Thẩm Dịch cò kè mặc cả mà vẫn không rơi vào hạ phong đều cmn không bình thường, không phải tính tình lãnh đạm thì chính là ham mê quyền lực. Ta không kiểm soát được phụ nữ có dục vọng quá mạnh mẽ, có một Ôn Nhu đã đủ ăn đạn rồi…” Hắn còn chưa dứt lời, Ôn Nhu đã cho ngay một cước vào mặt hắn, đá hắn bay ra ngoài. Chứng kiến cảnh tượng này, hai hàng lông mày của Thẩm Dịch lại càng dâng lên vẻ lo lắng nồng đậm. Kỳ thực tính tình Ôn Nhu vẫn là rất cường ngạnh, chỉ là bản thân nàng chưa hẳn đã biết điều đó. Hắn đột nhiên nói: “Để lão Mạnh đi cùng em đi, như vậy anh có thể yên tâm hơn một chút.” “Anh ta sẽ đáp ứng sao?” Tử Vong Thần Điện không có điểm tích lũy nhiệm vụ, lão Mạnh lại không phải thành viên đội Đoạn Nhận, không có nghĩa vụ đánh không công cho hắn. “Nói cho anh ta biết, chỉ cần anh ta chịu giúp em cầm đến khối lập phương Horadric, những phần thưởng khác lấy được từ Tử Vong Thần Điện, anh ta có thể cầm một nửa, hơn nữa được quyền ưu tiên lựa chọn. Như vậy còn lợi hơn nhiều so với đi cày điểm cống hiến từ những nhiệm vụ khác. Dù sao hiện tại anh ta cũng đã có hơn 600 điểm tích lũy, có thể thừa nhận phần tổn thất này.” “Như vậy a…” Ôn Nhu nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nàng vốn muốn nói không cần phải phiền toái đến thế, nhưng đột nhiên nghĩ đấy là Thẩm Dịch quan tâm mình, trong lòng như được đút mật ngọt, rốt cục gật đầu đồng ý: “Được rồi.” Qua thêm vài phút đồng hồ, Kim Cương trở về, đồng thời mang về giày chiến Thủ Vệ và quyển trục vũ khí cấp DD. Chính như Thẩm Dịch nói, Ambela là kẻ thông minh. Giày chiến Thủ Vệ lưu trong tay nàng không có nhiều tác dụng lắm, bán cho đội Đoạn Nhận lại có thể gia tăng thực lực đối phương. Nếu đối phương là kẻ địch, Ambela khẳng định không làm ra loại hành vi tư địch này, nhưng bây giờ mọi người đang tiến hành hợp tác, bởi vì khu vực độ khó cấp ba tồn tại, sự hợp tác ít ỏi này rất có thể tiến thêm một bước trở thành hợp tác cao độ. Vì thế thực lực đội Đoạn Nhận tăng lên cũng đồng dạng có ý nghĩa trọng đại với đội Nam Hải, mà bản thân việc bán ra giày chiến cũng có thể khiến quan hệ hợp tác song phương tái tiến một bước. Đương nhiên, cô nàng này cũng rất giỏi đàm phán, làm hại Kim Cương chỉ có thể thỏa hiệp, cuối cùng chạm tới điểm mấu chốt, đồng ý đến lúc đó giảm giá 35% trang bị Duriel cho nàng. Còn Tông Đường thì thực sự tốt hơn nhiều, đã tiếp nhận đề nghị 75%. Giày chiến Thủ Vệ: mang vào tăng lên 6 điểm phòng ngự, 10% tốc độ di chuyển, kèm theo kỹ năng Đi Lại Tự Do: bỏ qua hạn chế địa hình trong lúc di chuyển. Bản vật phẩm là một phần trong bộ trang bị Thủ Vệ. Yêu cầu đeo: lực lượng, 20 thể chất 20. Cầm đến thứ này, Thẩm Dịch lập tức vứt cho Hồng Lãng, Hồng Lãng không nói hai lời mang ngay vào chân. Huyết Tinh văn chương lập tức nhắc nhở: “Ngươi đã có được bộ trang bị Thủ Vệ.” “Tăng thêm 5% hiệu quả của tất cả trang bị trong bộ, tăng thêm 12 điểm phòng ngự.” “Kỹ năng chủ động (nguyên bộ) Bất Động Như Núi: lúc đứng thẳng bất động gia tăng 40% lực phòng ngự, duy trì thời gian 1 phút, nếu di động hiệu quả sẽ biến mất.” “Kỹ năng bị động (nguyên bộ) Suối Nguồn Sinh Mệnh: Mỗi 1 điểm thể chất được tăng thêm 2 điểm sinh mệnh lực.” Nghe xong nhắc nhở, tất cả mọi người đồng thời hoan hô. Hồng Lãng càng kêu to: “Cmn! Lão tử hiện tại có 68 điểm phòng ngự!” Hiện tại lực lượng thể chất của hắn đều là 42, quy ra chính là 20 điểm phòng ngự, hơn nữa bộ trang bị Thủ Vệ bỏ thêm cho hắn 48 điểm, trực tiếp đẩy lực phòng ngự vọt lên tới 68, phóng nhãn toàn bộ Khu Phổ Thông đều có thể nói là số một. Nếu lại sử dụng thêm kỹ năng Bất Động Như Núi, đề cao thêm 40% phòng ngự, chính là 96. Gần trăm điểm phòng ngự, trên cơ bản không có bất kỳ đòn công kích bình thường nào có thể tạo thành tổn thương, chỉ có thể dựa vào kỹ năng đánh đối thủ. Bất quá thứ làm người ngạc nhiên nhất vẫn là năng lực Suối Nguồn Sinh Mệnh, vậy mà khiến mỗi điểm thể chất được tăng thêm 2 điểm sinh mệnh lực. Hồng Lãng hiện tại có 47 điểm thể chất, sinh mệnh lực lại đạt tới 564 (=47×12). Kim Cương cười nói: “Mập mạp, số ngươi đúng là hên thật. Đã có bộ trang trị này, nếu ngươi vẫn không cầm cự nổi Duriel ba phút, ngươi cmn cũng đừng sống gặp mọi người.” “Đúng a, chịu không được chính là chết, khẳng định không còn gặp được mọi người.” Mập mạp thành thật trả lời. Mọi người nghe mà bật cười. Giải quyết xong vấn đề trang bị cũng không có nghĩa là hết việc. Thẩm Dịch hô một tiếng ra ngoài: “Frost, gọi tất cả binh sĩ vào đây, thu lại tất cả súng, đưa bộ trang bị Kiến Đen cho ta, đúng rồi, kêu cả Chu Nghi Vũ đến.” “Rõ, cấp trên.” Một lát sau, Chu Nghi Vũ, Avril cùng với hơn mười tên binh sĩ triệu hoán toàn bộ đều đã tới. Thẩm Dịch cầm lấy súng lục tử vong, lại lấy ra một tờ quyển trục vũ khí cấp C vỗ lên khẩu súng. “Súng lục tử vong của ngươi đã tấn cấp, súng lục tử vong cấp C, động năng họng súng tăng thêm 72, lúc công kích mục tiêu ngẫu nhiên bổ sung tổn thương đặc thù hệ băng, lửa, điện, mức thương tổn lớn nhất là 24. Xạ tốc mỗi phát 40 giây. Bản vũ khí có thể sử dụng đạn đặc thù cấp C trở xuống, nhưng không cách nào sử dụng bất cứ kỹ năng hệ súng ống nào.” Sau đó Thẩm Dịch cầm quyển trục vũ khí cấp DD mà Kim Cương mang về và quyển trục vũ khí cấp C thứ hai trước sau vỗ vào Linh Hỏa Thương. “Linh Hỏa Thương cấp C, động năng họng súng tăng thêm 12, gia tăng tổn thương hệ lửa 5 điểm/giây lên đạn thường, tiếp tục 5 giây, hữu hiệu với sinh vật thể, tổn thương hệ lửa tối đa có thể chồng 3 lượt. Nếu sử dụng đạn đặc thù hệ lửa, uy lực gia tăng gấp đôi. Xạ tốc 3 phát/giây.” Quyển trục thăng cấp thứ ba vỗ vào hộp đạn vô hạn cấp DD. “Hộp đạn vô hạn cấp DD của ngươi tấn thăng thành hộp đạn vô hạn cấp C, lực đạn tổn thương 26 điểm.” “Frost, súng lục tử vong, 20 phát đạn Xuyên Giáp. Gambell, Ngân Thủ Thương. Ford, Linh Hỏa Thương, một hộp đạn chữa bệnh, một hộp đạn thánh quang. Arias, Barrett, 20 phát đạn Xuyên Giáp. Michelle, ngươi và Facey mỗi người một ống phóng rốc-két. Chu Nghi Vũ, đưa Hỏa Thần Pháo của ngươi cho Kafka.” “Vậy ta xài cái gì?” “Ngươi cái gì cũng không xài, ngày mai ngươi và Hồng Lãng cùng đi Lost City, dù sao điểm tích lũy của ngươi đã đủ, tùy tiện chém giết một ít là được. Mặt khác, ngày mai ngươi đừng lái Tia Chớp Đen, lái Mustang ấy.” “Mustang?” Cái cằm của Chu Nghi Vũ thiếu chút nữa chạm đất. “Tử Vong Thần Điện do hai người Ôn Nhu và lão Mạnh phụ trách, ta cần tăng cường lực lượng cho họ… Lần sau lúc chúng ta họp, ngươi tốt nhất đừng có lại đánh bài chuồn!” Đã có Tia Chớp Đen, dù Ôn Nhu có gặp phải đối thủ đánh không lại, ít nhất vẫn có hi vọng chạy trốn. Chu Nghi Vũ nhún vai: “Được rồi, dù sao ngươi cũng là sếp, ta nghe ngươi.” Sáng sớm ngày thứ hai, tất cả mạo hiểm giả tập hợp đủ ở ngoài cửa thành Lut Gholein, lẳng lặng cùng đợi chỉ lệnh của đô thị. Ôn Nhu đứng trên chiếc Tia Chớp Đen, gió mạnh quét qua mái tóc dài của nàng, thế nhưng nét mặt nàng thủy chung vẫn điềm tĩnh. Thẩm Dịch đi tới, dùng Huân Chương Vinh Dự triệu hồi ra thêm năm tên chiến sĩ cải tạo máy móc, đây cũng là năm tên chiến sĩ máy còn dư lại cuối cùng từ đợt đi hoang dã: “Dẫn cả bọn họ theo đi.” Ôn Nhu cười uyển chuyển: “Xe sắp hết chỗ rồi này.” “Nếu không phải vậy thì anh còn có thể đưa thêm lính cho em….” Thẩm Dịch cười nói, một vật lặng yên không tiếng động rơi vào trong tay Ôn Nhu. Ôn Nhu ngẩn ngơ: “Đây là…” “Cho em làm dự phòng sau cùng, hi vọng sẽ không cần phải dùng đến nó.” Thâm tình nhìn Thẩm Dịch, Ôn Nhu nhẹ nhàng hôn thoáng môi hắn, thần thái trong mắt dâng lên. Thanh âm nhắc nhở của Huyết Tinh văn chương đúng lúc này vang lên: “Nhiệm vụ bắt đầu!” Ôn Nhu quay đầu lại hô to: “Xuất phát!” Hai chiếc xe dẫn đầu lao ra, thẳng vào khoảng sa mạc mênh mông vô bờ bến.
Vô Tận Vũ Trang Tác giả: Duyên Phận Nguồn: qttp.wordpress.com Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction Chương 28: Luyện binh (thượng) Mời đọc Tia Chớp Đen chạy như bay giữa sa mạc, Michelle lái xe, Ôn Nhu ngồi ghế phụ, đằng sau là lão Mạnh ngồi cùng một đám binh sĩ triệu hoán. Theo ý lão Mạnh, kỳ thật y vẫn muốn làm nhiệm vụ chính tuyến, gắng tranh thêm điểm tích lũy, vượt qua mức 900 điểm để tránh bị giảm phân nửa thu hoạch. Bất quá cân nhắc đến bây giờ y chỉ có 641 điểm tích lũy, mà một chuyến nhiệm vụ chính tuyến, dưới tình huống bình thường chẳng qua cũng chừng trăm điểm cống hiến, dù có tranh cũng chưa chắc lợi thêm bao nhiêu, bởi vậy y quyết định bỏ qua. Đương nhiên, chủ yếu nhất là y chú ý tới bản thân Ôn Nhu bây giờ vẫn chưa thoát khỏi danh sách bị gạt bỏ. Ngay cả người chưa đầy trăm điểm tích lũy còn không ngán, y lại khẩn trương cái gì? “Cô có vẻ yên tâm thật đấy.” Lão Mạnh đột nhiên hỏi. “Yên tâm gì cơ?” Ôn Nhu đang cầm Zeus quan sát bản đồ. Vì lý do an toàn, Thẩm Dịch đã giao tất cả mọi thứ có thể giao cho Ôn Nhu, bao gồm một con trùng rối. “Yên tâm sẽ không bị gạt bỏ. Sau khi nhiệm vụ Lut Gholein kết thúc, con đường duy nhất có thể thu được điểm tích lũy chính là Cảng Kurast, nơi đó tương đương với độ khó Khu Nhà Trọ, cho dù là một con boss nhỏ nhất, chỉ sợ đều có thực lực của Andariel.” “Andariel bị tiêu diệt.” Ôn Nhu nhàn nhạt trả lời. Lão Mạnh đương hiểu ý nàng, cười khổ nói: “Nhưng cũng không dễ dàng.” “Những kẻ chúng ta đối mặt đến giờ cũng không một ai dễ dàng.” Ôn Nhu quay đầu lại nhìn lão Mạnh liếc: “Anh từng trải qua nhiệm vụ nào dễ dàng sao?” Câu hỏi này khiến lão Mạnh trì trệ, y nghĩ nghĩ rồi cười khổ nói: “Khẩu khí nói chuyện của cô thật đúng là giống y Thẩm Dịch.” “Trước kia không phải vậy… Anh ấy là người đàn ông của tôi, mà giữa nam nữ luôn có ảnh hưởng lẫn nhau trong một mức độ nhất định, không phải anh ấy ảnh hưởng tôi thì chính là tôi ảnh hưởng anh ấy, tùy xem mị lực của ai cao hơn.” “Thoạt nhìn mị lực của hắn cao hơn a.” “Đúng là thế.” Hai người đồng thanh cười, một chút cảm giác lạnh nhạt ban đầu dần dần xóa nhòa trong tiếng cười ấy. Xe vẫn tiếp tục chạy, muốn đến Tử Vong Thần Điện còn phải qua một đoạn đường khá là dài dòng buồn chán, dự tính đuổi tới địa điểm mục tiêu ít nhất cần 30 phút —— Michelle rốt cuộc cũng không phải là Chu Nghi Vũ. Trong khoảng thời gian này, Ôn Nhu và lão Mạnh đều cố ý gợi chuyện cho nhau, không có việc gì tùy tiện nói vài thứ chuyện phiếm. Đây là để tăng lên mức độ hiểu ý, bồi dưỡng giao tình, có tác dụng cho chiến đấu sắp tới. Một đường xâm nhập, đại lượng quái vật trên sa mạc cũng bắt đầu xuất hiện. Một vài con bọ cánh cứng to lớn bò qua bò lại trên mặt đất, nhìn từ xa hệt như mấy chiếc xe tăng sinh hóa. Đấy chính bọ cánh cứng tử thần, chúng vốn nên xuất hiện tại Far Oasis, nhưng bây giờ khắp nơi đều có. Có lẽ là do tất cả nhiệm vụ đã không còn tiến hành theo chất lượng nữa, thành ra vị trí phân bố quái vật cũng bị xếp rối loạn. Một ít dã quái hình người đang chạy tới chạy lui khắp nơi, vài con vừa tới gần Tia Chớp Đen liền sử dụng hòn đá ném xe, chúng là quái ném đá. Những hòn đá này lớn như cối xay, được ném ra bởi đàn quái ném đá, chẳng khác gì một đội máy ném đá công thành, ầm ầm quẳng ra mưa đá đầy trời. Hai chiếc xe thi nhau lạng lách tránh bị đá chọi, ngẫu nhiên tránh không khỏi, liền do Ôn Nhu hoặc lão Mạnh ra tay giải quyết. “Cảm giác như đang bay liệng trong bụi thiên thạch.” Lão Mạnh cười nói. “Đúng vậy a, đám quái vật này quả thực phiền phức.” Ôn Nhu huy động roi Xé Trời, nhanh chóng đập một tảng đá lớn bay tới thành phấn vụn. Nhưng phiền toái giờ mới chính thức bắt đầu. Bầu trời phía xa đột nhiên xuất hiện mấy con chim lạ cánh đen, đang bay sà xuống hướng này. “Là quạ ăn xác!” Ralph kêu lên. “Ta thích gọi chúng là kền kền hơn.” Arias lẩm bẩm một câu rồi giơ lên Barrett nhắm một con quạ bắn ngay một phát. Phịch một tiếng, con quạ ăn xác rơi xuống từ không trung. “Thoạt nhìn không phải quá khó đối phó.” Arias thu súng cười cười. Đúng lúc này, trên không xa xa đột nhiên xuất hiện mảng lớn quạ ăn xác, tựa như đám mây đen kéo tới. Chúng gào thét ầm ĩ, tiếng kêu hội tụ thành một làn sóng âm cực lớn đánh thẳng vào màng nhĩ người ta, chấn cho đầu óc oong oong loạn hưởng, thoạt nhìn không thua gì bầy kiến đen ngoài hoang dã. “Thôi toi, lần này cậu chọc phải tổ ong vò vẽ rồi Arias!” Haby kêu quai quái. “Facey, Ford, phóng đạn tên lửa!” Frost lớn tiếng la lên. Hai quả đạn tên lửa đồng thời bay ra, tạc ngay giữa đàn quạ ăn xác, mấy chục con quạ rớt khỏi bầu trời. Nhưng lại có càng nhiều con quạ lao xuống. “Gục xuống!” Các binh sĩ nhao nhao cúi đầu, nhóm lớn quạ ăn xác kêu quai quái bay sượt qua đỉnh đầu họ, lưu lại những vết cào sâu trên người mấy tay lính. “Trung tá, chúng đông quá!” Arias kêu to. Tuy súng bắn tỉa của cậu rất mạnh, nhưng một viên chỉ có thể bắn trúng một con, trước mắt đã có tới hàng ngàn hàng vạn con quạ ăn xác. Trên móng vuốt bọn quái điểu có độc, chỉ cần bị chúng cào trúng, độc tố sẽ dần ăn mòn tánh mạng. Chân mày Ôn Nhu nhíu lại, nàng cũng không ngờ đám quái vật này lại phiền toái đến thế: “Frost, ông tốt nhất mau nghĩ biện pháp.” “Vâng, cấp trên, tôi đang nghĩ biện pháp… Có rồi! Chúng ta có thể dùng lửa đánh trả bọn chúng!” Ôn Nhu đôi mắt sáng lên: “Trên chiếc Mustang có xăng! Tháo bình xăng ra!” Binh sĩ trên xe chiếc Mustang lập tức đỗ xe, gã to con Facey lôi bình xăng ra ngoài, ngay lúc đàn quạ ăn xác lao từ trên cao xuống, Facey mạnh mẽ ném bình xăng lên. Ford khoát tay, viên đạn từ Linh Hỏa Thương đã mang theo hỏa diễm xuyên thấu bình xăng. OÀ..ÀNH! Bình xăng nổ thành một quả cầu lửa khổng lồ, khí lãng thổi quét tứ phương, cuốn vào trong đó đại lượng quạ ăn xác, đốt cho chúng rơi rụng lia lịa. “Làm khá lắm!” Ôn Nhu cười nói: “Chu Nghi Vũ vẫn luôn bất mãn Mustang chỉ có thể dùng xăng để chạy, hiện tại chúng ta đã biết khoa học kỹ thuật nguyên thủy cũng có tác dụng của riêng nó.” Trên bầu trời, quạ ăn xác bị ngọn lửa đốt chín thất linh bát lạc, số còn sống ít ỏi toàn bộ đã thành bia ngắm cho các binh sĩ, không cách nào hình thành uy hiếp với đội ngũ. “Bất quá có một vấn đề, giờ bình xăng không còn, làm thế nào lái xe?” Lão Mạnh hỏi Ôn Nhu. “Có thể sử dụng bình xăng phụ.” “Chỉ e nhiên liệu không đủ.” “Không cần lo lắng, chúng ta có thể đi bộ qua, chỉ khi cần thiết mới khởi động xe.” “Như vậy sẽ hàng chậm tốc độ của chúng ta.” “Đây không phải nhiệm vụ chính tuyến, không ai tranh với chúng ta, vì vậy chúng ta bây giờ chính là không thiếu nhất thời gian. Đám dã quái này có thể trợ giúp binh sĩ triệu hoán thăng cấp, thuận tiện mài hợp chiến thuật giữa chúng ta… Trước đây tôi chưa từng phối hợp với bọn họ lần nào.” “Có chút ý nghĩa.” “Là Thẩm Dịch vừa đề nghị đấy.” “… Hắn quản rộng thật a.” Lão Mạnh lầm bầm. Đàn quạ trên trời đã bị thu thập hết, thế nhưng lũ quái dưới đất vẫn còn y nguyên. Hai chiếc xe toàn bộ dừng lại, các binh sĩ nhao nhao nhảy xuống, không chờ đứng vững đã tản ra thành đội hình, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. “Frost, ông chỉ huy chiến trường, bắt đầu tiến công.” Ôn Nhu kêu lên. “Rõ, cấp trên.” Frost lớn tiếng trả lời: “Tất cả mọi người chú ý, Hướng đông nam, xếp thành hàng ngang. Arias, chứng kiến tường đá bên kia chứ, cậu tới đó, dọc theo tường đá tiến hành bắn tỉa, Facey, Michelle, chuẩn bị tiến hành áp chế hỏa lực từ hai bên, chú ý tiết kiệm đạn dược, chúng ta không có vô hạn đạn tên lửa. Ralph, anh qua bên kia, Haby, Knight, John qua bên kia, Gambell, Ford, Kafka qua bên kia, Lair…” “Rõ!” Tất cả binh sĩ nhao nhao vào chỗ, tiếng pháo súng lập tức bùng nổ, từng làn mưa đạn trút xuống đám quái vật. Một con quái ném đá hình thể cao lớn bị trúng mấy phát đạn ngay ngực. Đóa đóa huyết hoa nở rộ trước người, nó hơi kinh ngạc cuối đầu nhìn lồng ngực của mình, cảm giác đau đớn rõ rệt từ miệng vết thương truyền tới khiến nó rất ư bất mãn, trên mặt ngưng tụ phẫn nộ, rống to một tiếng, giơ lên một tảng đá lớn đang muốn ném ra, chỉ nghe tiếng súng vang lên kịch liệt, trước ngực con quái ném đá lại lần nữa nở rộ huyết hoa. Lần này miệng vết thương lớn hơn trước nhiều, con quái ném đá lắc lư vài cái, tiếng súng dày đặc nối đuôi nhau mà đến, toàn thân nó không ngừng bắn ra lỗ máu mãnh liệt, thẳng đến khi nó gào lên đau đớn ngã xuống, khối đá lớn chưa kịp văng ra đã rơi ngược lại nện cho óc nó vỡ toang. “Lão Mạnh, nhìn thuộc tính ném đá quái xem!” Ôn Nhu kêu lên. Lão Mạnh xuất ra một chiếc gương từ theo văn chương, chiếu một cái vào người quái vật, trên mặt gương dần dần hiện ra một loạt chữ viết: “Quái ném đá: Sinh mệnh lực một trăm, sử dụng đá to công kích, lực sát thương 22, phòng ngự 7, chỗ hiểm: Trái tim. Quái ném đá, một loại quái vật địa ngục hung ác, quanh năm sinh hoạt tại những vùng khô cằn, có được khả năng chịu nhiệt mạnh mẽ, hỏa kháng +3, tâm lý bẩm sinh sợ hãi nước, sở hữu dục vọng công kích mãnh liệt…” “Trái tim là nơi yếu hại!” Ôn Nhu kêu to, sau đó quay đầu xem lão Mạnh: “Đây là thủ đoạn trinh sát của anh đó à?” Lão Mạnh cười cười: “Kính chiếu yêu, loại trong Tây Du Ký ấy, có điều là cấp thấp, chỉ tác dụng với quái vật cấp thấp mà thôi, đối phó hàng cấp cao sẽ không nhìn bất luận cái gì.” “Vậy đã tốt rồi, ít ra nó cũng ăn đứt Tinh Thần Tham Sát của Thẩm Dịch, ngay cả tư liệu quái vật đều có, Tinh Thần Tham Sát của Thẩm Dịch chưa từng làm được điều này.” Lão Mạnh trả lời: “Nó chính là thế, hoặc có toàn bộ, hoặc không có gì hết.” “Đoán chừng vô dụng với trùm cuối hoặc mạo hiểm giả.” Ôn Nhu hô với Frost: “Hai người chúng ta nên làm gì?” “Tôi có thể chỉ huy ngài được không, cấp trên?” “Đương nhiên.” “Tốt, vậy xin ngài và vị tiên sinh này bảo vệ xe của chúng ta, đồng thời hỗ trợ cận chiến mỗi khi có quái vật khó đối phó xông lại gần.” “Không thành vấn đề!” Ôn Nhu cất kỹ Mustang, hai người lái Tia Chớp Đen tiến hành bảo hộ cánh, sẽ không dễ dàng ra tay, chủ yếu để cho các binh sĩ tiến hành giết chóc. Mặc dù bọn họ đi bộ, nhưng tốc độ tiến lên lại không chậm chút nào, từ đầu tới cuối duy trì tư thái công kích dũng mãnh, hướng thẳng về mục tiêu phía trước. Một con bọ cánh cứng tử thần hùng hục lao đến, đạn bắn vào giáp xác, đều nhao nhao dội lại. Lão Mạnh chiếu gương một cái, kêu lên: “Đánh bụng nó!” Hóa ra giáp xác trên lưng bọn chúng có lực phòng ngự cực mạnh, chỉ có phần bụng dán sát mặt đất kia mới là chỗ uy hiếp. Frost nhấc tay lên một cái, kỹ năng chuyên chúc Phong Bạo phát động, một chiếc vòi rồng vọt lên từ mặt đất, nhất thời hất tung bọ cánh cứng lên cao, khiến phần bụng mập mạp trắng nõn của nó bạo lộ trước mắt mọi người. Các binh sĩ đồng thời giơ súng xạ kích, viên đạn xuyên qua phần bụng bọ cánh cứng không chút trở ngại nào. Kafka vọt mạnh về phía trước vài bước, bán quỳ giơ súng đối không, Hỏa Thần Pháo bắt đầu điên cuồng liên xạ. Hỏa Thần Pháo xạ tốc cực cao nhưng động năng họng súng thấp, dùng để đối phó mục tiêu phòng ngự kém, uy lực không thua gì súng cấp C. Phần bụng của bọ cánh cứng cũng không có bao nhiêu lực phòng ngự, đại lượng viên đạn trút vào thân thể nó, lát sau đã nghe con bọ cánh cứng kêu thảm một tiếng, toàn bộ phần bụng vỡ nát, máu trút xuống như mưa, ngay cả nội tạng cũng văng tung tóe. Kafka tránh không kịp bị “dính chưởng”, nhảy dựng la oai oái: “Gớm!” Bọ cánh cứng tử thần trên trời vừa chết, thi thể đã nổ ra sáu tia sét, bắn lan tứ phía, cũng may vị trí vẫn còn cao, cho nên không ai bị sét đánh trúng. Frost kêu lên: “Mọi người coi chừng! Bọ cánh cứng sau khi chết sẽ sinh ra công kích mãnh liệt!” “Trung tá, đằng trước còn vài con bọ cánh cứng tử thần, ngài có thể nhấc bọn chúng lên nữa được không?” “Không được.” Frost tiếc nuối lắc đầu. Dù cho Phong Bạo có mạnh đến đâu thì nó vẫn là kỹ năng chứ không phải đòn công kích bình thường, không thể phóng thích tùy ý, nghĩ nghĩ ông nói: “Nếu có thể suy yếu uy lực của nó chia làm nhiều phần phóng thích thì tốt rồi.” Kafka lúc này đã chạy trở về, bộ dáng của gã chật vật hết sức, toàn thân đều là huyết thủy không nói, ngay cả nội tạng của con bọ cánh cứng vẫn còn bám trên người gã. “Tôi sắp thối chết rồi.” Gã phàn nàn nói. Gambell đột nhiên giương tay đánh ra Quả Cầu Băng Sương vào người Kafka, động tác này dọa tất cả mọi người nhảy dựng, ngay lúc Quả Cầu Băng Sương sắp đánh trúng Kafka, băng cầu đột nhiên hóa thành một quả cầu nước ụp xuống, tựa như một dòng thác nước cọ rửa trên người Kafka, lập tức cọ gã sạch sẽ. “Hê! Gambell, cậu làm tôi giật cả mình… Bất quá cậu làm thế nào hay vậy?” Không chỉ riêng gì binh sĩ triệu hoán, ngay cả Ôn Nhu và lão Mạnh cũng đồng loạt nhìn về phía Kafka. Kỹ năng vốn không có mắt, không có ý thức đồng đội đồng liêu gì, nếu như sử dụng kỹ năng công kích với chính người phe mình, đồng dạng sẽ sinh ra hiệu quả công kích, thế nhưng vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Gambell nhún nhún vai: “Tôi cũng không biết, nhưng kể từ sau lần bị thương tại hoang dã kia, tôi đã cảm thấy năng lực này tựa hồ xuất hiện một chút biến hóa.” “Biến hóa thế nào?” Ôn Nhu hỏi. “Tôi cảm thấy mình có thể khống chế nó.” Gambell trả lời: “Tựa như vừa rồi vậy.” “Cậu nói là cậu cảm thấy? Trước đó chưa từng thử qua?” Kafka kêu to. “Vừa rồi chính là thí nghiệm.” “Nha… Tôi thật muốn đá mông cậu một phát.” Ngược lại Ôn Nhu hiểu được chuyện đã xảy ra: “Kỹ năng của anh biến dị, kỹ năng chuyên chúc vốn dễ phát sinh biến dị nhất.” Xa xa Ford kêu lên: “Tôi nhìn không ra biến băng cầu thành thủy cầu có chỗ gì tốt! Chẳng lẽ chỉ dùng để tắm rửa hay sao?” Mọi người ồn ào cười nói, một con quái ném đá lao đến, có điều trước khi nó kịp ném tảng đả ra, viên đạn của các binh sĩ đã nhao nhao trút vào ngực nó. Gambell có chút phẫn nộ: “Không phải vậy, tôi chỉ có thể khống chế băng cầu biến hóa sau khi nó bay ra ngoài.” Ôn Nhu cả kinh: “Khống chế? Anh nói là anh có thể khống chế kỹ năng đó?” “Vâng, cấp trên, nhưng cảm giác còn không phải rất rõ ràng.” “Ôi trời… Là thiên phú tinh vi.” Ôn Nhu thấp giọng kêu. Chẳng lẽ vì bọn họ là lính của Thẩm Dịch, cho nên kỹ năng biến dị cũng chịu ảnh hưởng từ thiên phú tinh vi của Thẩm Dịch? Ôn Nhu không biết có phải thật thế không, nhưng Frost lại khẽ đăm chiêu, tựa như có cảm ngộ. Đúng lúc này, phương xa đột nhiên xuất hiện một thân ảnh cao lớn.
Vô Tận Vũ Trang Tác giả: Duyên Phận Nguồn: qttp.wordpress.com Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction Chương 29: Luyện binh (hạ) Mời đọc Đó là một con zombie cao tới ba thước, làn da màu xanh da trời yêu dị. Khác với zombie bình thường, ánh mắt của nó không dại ra, hai tay cũng không giơ lên, mà chỉ đơn thuần rủ xuống phía dưới. “Nó là thứ gì ấy?” Ôn Nhu hỏi: “Lão Mạnh, anh có thể nhìn ra nó là gì không?” Lão Mạnh thử dùng kính chiếu yêu một chút, sau đó lắc đầu: “Không được, chẳng thấy gì cả.” “Hẳn là một con boss, thoạt nhìn có chút giống Creeping Feature.” Lão Mạnh hơi kinh ngạc: “Creeping Feature? Đây không phải cái con bên dưới Stony Tomb trong Rocky Waste ư, tại sao lại xuất hiện chỗ này?” Ôn Nhu ngửa mặt lên nhìn bầu trời trên cao: “Có lẽ nó chán ghét cuộc sống trong hầm mộ, muốn được ra hô hấp không khí mới mẻ nơi này.” Con zombie xa xa hơi nghểnh cổ, nó nhìn về phía đám binh sĩ đằng xa, ánh mắt toát ra vẻ hung tàn nanh ác. Nó đi nhanh đến các binh sĩ, bước chân kiên định, không hề có bộ dáng tập tễnh của lũ zombie bình thường chút nào. “Xem ra nó đã coi chúng ta như con mồi.” Ôn Nhu cười lạnh lắc lắc roi, giọng nói đượm vẻ kích động. Đúng lúc này, bên tai nàng đột nhiên vang lên tiếng Thẩm Dịch: “Ôn Nhu, em không cần nhúng tay, cứ để cho bọn hắn đối mặt kẻ nọ.” “Anh nói cái gì?” Ôn Nhu ngẩn ngơ: “Anh điên rồi. Bọn họ không phải là Hồng Lãng!” “Không tính phí tổn triệu hoán, chỉ riêng tiền anh đầu tư cường hóa trên người những binh lính này đã tiếp cận con số mười vạn điểm! Ba khẩu súng cấp C, hai khẩu cấp D trở lên, hai ống phóng rốc-két, mười kỹ năng chuyên chúc cộng thêm thuật hợp kích, còn có kỹ năng cấp DD cùng đại lượng thuốc nổ đạn tên lửa… Đầu tư như vậy đủ để cho một người mới toàn bộ thuộc tính 40 điểm, bốn kỹ năng cấp C, hai kiện trang bị cấp CC! Anh bỏ tiền đầu tư lớn như vậy, không phải là để bọn hắn đối phó mỗi rác rưởi đấy, em hiểu không?” “… Hiểu rồi.” Ôn Nhu bất đắc dĩ thoái nhượng, nàng kêu lên với mấy người Frost: “Cấp trên của các anh hi vọng các anh có thể sử dụng thực lực của mình chứng minh việc bồi dưỡng các anh là có ý nghĩa, cho nên, tôi và lão Mãnh sẽ phụ trách công tác quét dọn xung quanh, còn các anh, phải dựa vào sức mạnh của bản thân mình giải quyết nó!” “Rõ, cấp trên!” Frost kêu lên: “Tất cả mọi người tập trung hỏa lực, công kích!” “Anh em, luộc nó!” Ralph kêu to. Các binh sĩ đồng thời buông tha công kích những quái vật rải rác khác, tập trung cuồng xạ Creeping Feature, viên đạn dệt thành một mảnh mưa đạn bao phủ không trung, đánh vào người con zombie nọ, từng tiếng lụp bụp vang lên, nhưng không thấy một chảy ra tia máu. Đợt công kích hiển nhiên đã chọc giận nó, nó phẫn nộ nhìn mọi người, rồi đột nhiên thét to vào các binh sĩ, thanh âm điên cuồng, hung lệ, sau đó nó phóng nhanh về phía họ, bước chân đạp trên mặt đất chấn động từng cơn. “Ford! Gambell!” Frost lớn tiếng kêu gọi. Hai tên lính đồng thời giơ lên Linh Hỏa Thương cùng Ngân Thủ Thương tỉa lia lịa. Linh Hỏa Thương thăng đến cấp C, lực công kích không còn yếu như trước nữa, riêng lực đạn tổn thương đã là 38 điểm, hơn nữa thêm 5 điểm hỏa sát mỗi giây, có thể chồng chất hiệu quả ba lượt, đánh vào người zombie, đốt lên một ngọn lửa xanh thẫm trên người nó. Creeping Feature hiển nhiên cũng không chịu nổi lượng công kích mạnh mẽ liên hồi thế này, nó đột nhiên dừng chân, nắm lấy một con bọ cánh cứng tử thần ngăn cản trước người mình. Xác ngoài cứng rắn của con bọ chẳng khác gì một tấm chắn tốt nhất, ngăn lại tất cả viên đạn. “Quỷ tha ma bắt, thằng này còn biết xài khiên đỡ đạn!” Ford kêu quai quái. Tuy Linh của Hỏa Thương uy lực không tệ, nhưng lại không có năng lực xuyên thấu, bọ cánh cứng tử thần đúng là khắc tinh của loại súng này. “Tản ra, công kích từ hai cánh!” Frost điên cuồng hét lên. “Để tôi!” Arias nhanh chóng hướng về phía trước, Barrett trong tay đã nhắm ngay con zombie nọ. Ầm! Một phát này nã trúng bên sườn Creeping Feature, thân thể nó run lên, bỗng nhiên nó quay đầu, ánh mắt hung tàn nhìn về phía Arias. Arias lập tức biết không xong, chỉ thấy Creeping Feature đột nhiên ném bọ cánh cứng tử thần trong tay như ném đạn pháo ra ngoài, bay thẳng hướng Arias. Ngay lúc bọ cánh cứng sắp nện trúng Arias, đột nhiên nó nổ ầm một tiếng, một luồng sét khổng lồ từ trong thân thể nó bắn ra, bao trùm lấy Arias. Arias lập tức dùng Ảnh Bộ, dễ dàng lách qua khe hở của luồng sét, chỉ là thân thể vỡ toang của bọ cánh cứng vẫn đập trúng cậu, làm cậu thổ huyết tại chỗ. Thằng zombie này chẳng những lấy bọ cánh cứng tử thần làm khiên, càng là coi nó như bom chọi, người xem trợn mắt há hốc mồm. Frost kêu to: “Facey, Michelle, dùng ống phóng rốc-két nã nó!” Hai quả đạn tên lửa bay ra, Creeping Feature đang chạy đằng xa gào to một tiếng, đá một cước vào quái ném đá bên cạnh, đón đầu đạn tên lửa bay tới. Một quả đạn tên lửa đánh vào người quái ném đá, nổ cho nó chia năm xẻ bảy, quả còn lại đánh trúng Creeping Feature. Theo tiếng nổ vang trời, mặt đất nhấc lên một cột khói thuốc súng, con zombie từ trong khói xông ra, tốc độ không giảm, tiếp tục vọt tới trước. Với nó mà nói, uy lực đạn tên lửa vẫn còn chưa đủ tạo thành tổn thương trí mạng. Bất quá cũng không phải chỉ có hai phát đạn tên lửa này công kích nó. Ngoại trừ Facey và Michelle, còn có mười lăm người đang không ngừng nổ súng. Bọn họ phân bố đội hình theo đường vòng cung, xạ kích trên từng góc độ, nhằm đối phó Creeping Feature dùng bọ cánh cứng tử thần làm tấm chắn, thời khắc này đại lượng viên đạn trút xuống như cuồng phong bạo vũ, lực trùng kích cực lớn đánh vào người con zombie to tướng, chấn cho nó lùi lại liên hồi, không thể tiến thêm được một bước. “GÀO!” Con zombie lại lần nữa tức giận hét lên điên cuồng. Nó nhún chân nhảy phốc lên cao, chẳng những tránh qua làn mưa đạn, mà còn phóng lướt trên không tới chỗ Ford —— lực công kích của Ford cao nhất trong số mọi người, bởi vậy Creeping Feature lựa chọn mục tiêu hàng đầu chính là hắn. “Ford coi chừng!” Frost hô to. Creeping Feature đã từ trên trời giáng xuống, rơi ngay trước người Ford, chưa đứng vững đã hung hăng vọt tới tung một quyền. Một quyền này của nó vừa hiểm vừa nhanh, Ford tránh không kịp, chỉ cảm thấy trước mặt giống như bị một chiếc xe hơi va vào, cả người đều bị đâm bay lên. Cánh tay con zombie này cực to, cơ bắp nổi cuồn cuộn, thoạt nhìn không giống zombie, mà càng giống người máy sinh hóa trong Resident Evil, uy lực một kích tùy tiện vậy mà đã tạo thành hơn 20 điểm thương tổn cho hắn. 20 điểm nghe không cao, nhưng lại đã trải qua phòng ngự cộng thêm thuật hợp kích chia sẻ tổn thương, nói cách khác, một đòn công kích bình thường của Creeping Feature, tổn thương đã không thua 40-50 điểm. Ford tổng cộng mới có 15 điểm thể chất, ăn thêm 7-8 cú như vậy nữa cũng đủ thăng thiên. Một quyền đánh bay Ford, Creeping Feature lại nhảy lên như gió lốc, bám sát không bỏ, lúc này nó nhắm ngay đầu Ford, hiển nhiên là muốn tốc chiến tốc thắng. Không ngờ Ford đột nhiên xoay người đạp liền mấy bước giữa không trung, vô cùng tinh xảo tránh thoát một quyền này, vững vàng đáp lên mặt đất rồi nhanh chóng chạy đi. Creeping Feature một đòn đánh hụt, bản thân cũng ngây ra một lúc, không nghĩ ra tại sao tay binh sĩ này có thể bước trên không khí. Lúc này những binh lính khác đã nhao nhao vọt lên, tốc độ Ralph nhanh nhất, lập tức xông tới gần Creeping Feature, đột nhiên giương tay, khí thế khổng lồ tung trào, đánh thẳng vào người Creeping Feature. Kỹ năng chuyên chúc của Ralph: Thiết Quyền Xung Kích! Một kích này đánh vào người Creeping Feature, nó đau đến cuồng rống một tiếng, đột nhiên quay người phóng tới Ralph, lòng bàn tay đã tỏa ra vầng sáng màu xanh da trời. Con zombie nhắm ngay Ralph mà ném. Ralph nghiêng đầu né, tia sáng đánh thẳng bờ vai trái, tạo thành hơn 90 điểm thương tổn. Ralph cũng dũng mãnh không kém, vậy mà cứng ngạnh thừa nhận một kích này, đồng thời trở tay đánh một quyền vào người Creeping Feature, với 45 điểm thuộc tính lực lượng không thua gì mạo hiểm giả, lại có sở trường chiến đấu cơ sở, một quyền này đánh cho thân thể Creeping Feature lay động, thế công bị ngăn trở. Chính là trong nháy mắt dừng lại này, ba người Haby, Knight và John đã xông tới, ba người này đều là lính đấu vật, thời khắc này vây Creeping Feature vào giữa, tất cả đều liều mạng đoạt công. Không ngờ con zombie này mạnh mẽ rống to một tiếng, một luồng khí lãng cực lớn từ trong thân thể nó tuôn ra, đẩy lui cả ba người, ngoài ra còn tạo thành hơn 30 điểm thương tổn, ngay cả những binh lính khác cũng nhao nhao phun một ngụm máu. Ford chuyển họng súng, ba phát đạn chữa bệnh đã bắn vào ba người Haby, đồng thời Kafka cũng dùng Đạn Trị Hết lên người Ralph. “Coi chừng! Tay này còn có kỹ năng công kích quần thể!” Ralph vội gọi. “Facey, lên!” Frost lớn tiếng hò hét: “Những người khác lui!” Facey ném ống phóng rốc-két xuống đất, lao đầu phóng tới Creeping Feature. Hắn là kẻ cao lớn nhất trong tất cả các binh sĩ, thời khắc này tựa như con trâu rừng điên cuồng lao thẳng tới, Creeping Feature vung lên cánh tay phải, năm ngón tay mở ra, hung hăng chụp vào Facey. Ngay lúc nó chụp vào Facey, nó ngạc nhiên phát hiện tất cả binh sĩ lại đồng thời lui về phía sau, còn Facey thì tự lao người thẳng tới cánh tay của nó. Điều này làm cho nó không khỏi ngây ra, chưa kịp phản ứng, bàn tay khổng lồ đã đánh trúng lồng ngực Facey. Kỹ năng Tự Mình Hại Mình phát động! Kỹ năng chuyên chúc Tự Mình Hại Mình: chỉ định một mục tiêu, sau đó tiến hành công kích với chính mình. Mục tiêu chỉ định bị tổn thương gấp ba bản thân. Bản kỹ năng cũng có thể dùng để chuyển dời tổn thương lên mục tiêu gây ra tổn thương cho mình. Tổn thương chuyển dời bằng 1,5 lần tổn thương của bản thân, chỉ dùng với đòn công kích bình thường. Creeping Feature bị Tự Mình Hại Mình phản đòn, chẳng những không làm Facey bị thương, ngược lại còn tác dụng gấp rưỡi lên người mình, lập tức khiến nó bị thương không nhẹ. Thế vẫn chưa hết, ngay lúc Facey sử dụng Tự Mình Hại Mình, tất cả binh sĩ triệu hoán đã đồng thời rời khỏi phạm vi tác dụng của thuật hợp kích. Nguyên nhân là do chiêu này tính toán tổn thương chuyển dời dựa vào tổn thương xác thực lên bản thân mình. Thuật hợp kích sẽ suy yếu tổn thương, giảm xuống hiệu quả chuyển dời, mà binh sĩ chia sẻ tổn thương, lại vẫn sẽ bị thương mà không cách nào chuyển dời cho đối thủ. Thời điểm Frost ra mệnh lệnh này, kỳ thật nghe rất mơ hồ, đổi thành người khác nhất định rất khó mà hiểu ra ngay lập tức, nhưng đám binh sĩ cùng nhau huấn luyện và chiến đấu chung lâu ngày lại nhanh chóng nắm giữ ý của ông, tiến thối có độ, nắm giữ khoảng cách càng là xảo diệu, đứng đúng ngay ngoài rìa khoảng cách lớn nhất của thuật hợp kích. Creeping Feature một kích dội lại chính mình, đau đớn nâng cước đá vào người Facey, lúc này Facey không còn tự Mình Hại Mình bảo vệ, bị một cước này mạnh mẽ đá bay. Ngay trước khi Facey trúng cước, các binh sĩ cũng đã vọt trở lại, bọn họ đồng thời giẫm chân về phía trước một bước, liền tiến vào phạm vi hữu hiệu của thuật hợp kích, kết quả chính là một cước này lại lần nữa bị phân tán đến tất cả binh sĩ. Đám binh lính trải qua trường kỳ huấn luyện, nếu nói thực lực cá nhân, quả thật kém mạo hiểm giả xa lắc, nhưng muốn nói đến trình độ hợp tác ăn ý, đúng là còn mạnh hơn bất luận kẻ nào. Có đôi khi Frost chỉ cần một ánh mắt, những người khác liền có thể hiểu rõ, bởi vậy có thể nói là nắm chặc thời cơ tinh chuẩn cực kỳ. Facey mượn một cước này thừa cơ lui lại phía sau, Creeping Feature vừa định đuổi tới, Frost đã giơ súng lục tử vong nhắm vào con zombie bắn ngay một phát. Một phát này nã vào đầu Creeping Feature, trực tiếp khai ra một cái động lớn trên đầu nó, thổi bay nửa cái đầu, não bộ hư thối mà tanh tưởi ra cũng từ đó chảy ra. “Móa, thằng này hôi thật đấy!” Kafka che mũi mắng. “Nó là thi thể, vốn dĩ hôi sẵn rồi.” Arias cười nói. “Thế nhưng thi thể cũng không biết bò dậy a.” “Chúng ta có thể cho nó nằm xuống một lần nữa!” Mặc dù đang trong chiến đấu thảm thiết nhất, các binh sĩ vẫn không quên đùa cợt. Creeping Feature bỗng nhiên quay đầu, một con mắt treo trên nửa cái đầu quét qua đám lính, cổ họng phát ra tiếng nghẹn ngào khó nghe, cho thấy phẫn nộ của nó đã đến cực điểm. “Gào!” Nó lại tức giận rống to. Đoạn mạnh mẽ xông vai về phía Frost. Nó đã nhìn ra, Frost mới là chỉ huy trong nhóm người này, là đầu óc của bọn họ, chỉ cần tiêu diệt Frost, tất cả binh sĩ sẽ loạn thành một bầy. “Frost coi chừng!” Lair ở bên cạnh đã lao đến, dao găm trong tay chĩa ra, hóa thành đao ảnh đầy trời, đúng là kỹ năng chuyên chúc Trận Đao Hộ Thể của hắn. Chỉ là hắn lấy dao găm quân đội sử dụng kỹ năng loại đao, không cách nào phát huy hoàn toàn uy lực, khó khăn lắm mới ngăn trở cú xông vai, bỗng Creeping Feature xoay một vòng lớn, cánh tay phải to tướng đã nện ầm ầm lên đỉnh đầu hắn, chẳng khác gì búa tạ hung mãnh đập lên, chấn cho thất khiếu của Lair đồng thời chảy máu. “Lair!” Frost bắt lấy Lair kéo ra sau, kỹ năng Chúc Phúc phát động, lập tức kéo lại hơi thở cuối cùng của hắn. Kỳ thật ông cũng không cần dùng kỹ năng này, có huân chương Bạo Phá hộ thể, Lair khó mà chết được. Cùng lúc đó, Haby đã mạnh mẽ bổ nhào đến, ôm lấy Creeping Feature, đầu hai bên đụng vào nhau. Kỹ năng Cặp Mắt Tử Vong phát động. Một luồng sáng tử vong mãnh liệt đánh vào mặt Creeping Feature, hệt như bị lửa mạnh đốt bỏng, Creeping Feature điên cuồng rống to, nâng gối thụi ngay bụng Haby, hất hắn bay ra ngoài. Tuy nó là zombie, cử chỉ động tác lại không hề có vẻ cứng ngắc trì trệ mà zombie thường có, ngược lại nhanh nhẹn hung ác, cho dù bị đánh bay nửa cái đầu vẫn dữ dội ngoan cố như cũ. Một gối húc bay Haby, lại lần nữa điên cuồng gào thét. Theo tiếng hét dài này, khắp sa mạc vậy mà nhấc lên một tràng thanh âm ma quỷ kêu khóc. Trên mặt đất, từng khúc xương tay khô gầy bỗng nhiên trồi lên, chụp vào mắt cá chân các binh sĩ. Phóng tầm mắt nhìn lại, khắp hoang dã đều là xương tay người chết toát ra từ dưới đất. Vô số bộ xương khô bò dậy từ dưới đất, trong tay giơ lên loan đao rỉ sắt, khiên gỗ, đung đưa xương sọ của mình, phát ra tiếng vang lạch cạch, giơ hai tay lên, ngả ngả nghiêng nghiêng bước tới bọn họ, xung quanh còn có từng đàn từng lũ zombie, móng tay của chúng dài mà nhọn, phát ra ánh sáng màu lam sâu thẳm, một ít con thậm chí còn cầm đao búa, tuy tốc độ chậm chạp nhưng số lượng lại không ít. Nháy mắt toàn bộ sa mạc đã trở thành thiên hạ của sinh vật bất tử, bầu trời cũng tối sầm xuống, cả vùng không gian tựa như bị quỷ ám. “Móa, đòn triệu hoán của con này làm sao có thể mạnh như vậy?” Lão Mạnh sợ hãi kêu một cái. Phóng tầm mắt nhìn lại, ít nhất mấy trăm sinh vật bất tử đang chen nhau mà đến, ngay cả đám bọ cánh cứng tử thần và quái ném đá rải rác cũng bị dọa tránh lui. “Hẳn là hô hoán mà không phải triệu hoán.” Ôn Nhu trầm giọng trả lời. Hô hoán và triệu hoán mặc dù chỉ khác nhau một từ, thế nhưng hiệu quả lại khác một trời một vực. Lời kêu gọi tử vong của Creeping Feature, có thể hóa tất cả người chết gần đó thành sinh vật bất tử, đồng thời hưởng ứng lời kêu gọi đến đây tác chiến. Nhưng nếu phụ cận không có ai chết, vậy bất luận nó kêu gọi thế nào đều không hữu dụng. Trên mảnh sa mạc này không biết chết mất bao nhiêu con dân đại lục, bởi vậy Creeping Feature vừa kêu gọi một tiếng đã kéo theo hàng trăm sinh vật bất tử xuất hiện gia nhập chiến đoàn. “Chúng ta ra tay?” Lão Mạnh hỏi. Thanh âm Ôn Nhu ngược lại là bình tĩnh rất nhiều: “Không, tôi tin tưởng Thẩm Dịch, cũng tin tưởng binh lính của anh ấy sẽ không dễ dàng chịu thua như thế.” Phảng phất như nghiệm chứng lời Ôn Nhu, Frost đã phóng đến chỗ Ford, trong miệng còn kêu to: “Oughtred, năm người các anh ngăn đám zombie kia! Ford, cho tôi viên đạn, chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt tên này.” Năm gã chiến sĩ máy đồng thời quay họng súng, bắt đầu bắn phá những sinh vật bất tử bò lên từ mặt đất. Một ít xương khô vừa mới ngoi đầu lên, đã bị mưa đạn hung mãnh đánh nát, chúng cũng không có tánh mạng dai lì như Creeping Feature, trực tiếp bị đánh trở về lòng đất. Ford xuất ra hộp đạn thánh quang, lấy một viên đạn ném cho Frost. Frost tiếp viên đạn, súng lục tử vong hất lên, tay trái đưa tới, đạn thánh quang đã được lắp trên nòng, động tác cực kỳ trôi chảy. Ông quay người lại bắn Creeping Feature một phát, súng lục tử vong 72 điểm tổn thương kèm theo đạn thánh quang 150 điểm tổn thương hệ thần thánh đánh cho Creeping Feature ngửa mặt lên trời kêu đau. Có điều nó cũng thực ương ngạnh, dính đòn nghiêm trọng như vậy vẫn chưa chết, ngược lại nắm tay phải chấn động, trên tay lại hiện ra một vầng hào quang xanh thẳm. Mọi người thấy tia sáng này chợt thất kinh, giờ khắc này tuy Creeping Feature vẫn còn chưa đánh ra chiêu số, thế nhưng uy lực của nó đã tuyệt đối không thể coi thường. “Toàn bộ tránh ra!” Ralph lên tiếng kêu to. Chỉ là lúc này muốn lui đã quá chậm. Frost giương tay lên, một cơn bão táp đột nhiên bay ra từ đất bằng, cực kỳ thần kỳ lấy Creeping Feature làm trung tâm tản ra về tứ phía, không những thổi ra tất cả binh sĩ, trung tâm lại vẫn sinh ra một dòng khí lưu cuốn Creeping Feature lên không trung, thoạt nhìn tựa như một đóa hoa gió nở rộ, phấp phới tứ phương, thật sự là dị tượng. “Nổ súng!” Frost chỉ hai tay phía xa, khàn cả giọng hô to. Hai quả đạn tên lửa khơi mào, gào thét bắn thẳng Creeping Feature giữa không trung. Sau đó Barrett của Arias lại phát uy lần nữa, đánh vào nửa đầu còn lại của Creeping Feature, lại lần nữa thổi bay gần nửa sọ não. Ngân Thủ Thương, Hỏa Thần Pháo, tất cả súng thời khắc này đều điên cuồng trút xuống một đống đạn, riêng Ford bắn ra hai phát đạn thánh quang. Phong Bạo của Frost như có thần trợ, vững vàng giữ chặt lấy Creeping Feature trên không, cho đến khi thân thể của nó oanh một tiếng hóa thành mảnh vụn đầy trời, chỉ còn lại khối thịt đã cụt chân tay, tiếng súng mới dừng lại.
Vô Tận Vũ Trang Tác giả: Duyên Phận Nguồn: qttp.wordpress.com Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction Chương 30: Tử Vong Thần Điện (thượng) Mời đọc Thời điểm tiếng súng dừng lại, đàn zombie cơ bản đã bị thanh tẩy sạch sẽ. Ôn Nhu và lão Mạnh cơ hồ không hề ra tay, hoàn toàn là binh sĩ triệu hoán của Thẩm Dịch tiến hành tác chiến. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thể hiện ra đầy đủ lực lượng tự mình đảm đương một phía dưới tình huống không có Thẩm Dịch chỉ huy. “Làm tốt lắm, Frost.” Ôn Nhu nói. Thực lực của Creeping Feature không thể nói là quá mạnh mẽ, nhưng cũng không yếu, có thể tiêu diệt nó như vậy, thật không phải tùy tiện ai cũng có thể làm được. “Thề sống chết cống hiến sức lực.” Frost giao một cái rương cho Ôn Nhu. Ôn Nhu mở ra nhìn, bên trong là một thanh mã tấu cấp D —— với thân phận của Creeping Feature, nó cũng chỉ đủ tư cách ra loại hàng này. Ôn Nhu giao mã tấu cho Lair, sau đó quay sang lão Mạnh: “Mỗi người một nửa, tạm thời cho binh lính của chúng ta mượn dùng trước.” Lão Mạnh cười cười: “Tôi không tham gia chiến đấu, cũng không cần cho tôi.” Ôn Nhu đi nhanh thẳng về phía trước: “Thẩm Dịch nói, ngoại trừ khối lập phương Horadric, những thu hoạch còn lại đều chia đôi. Nói anh được thì chính là anh được, không cần phải khách khí.” Lão Mạnh nhún nhún vai: “Thoạt nhìn tuy tay này hèn hạ, vô sỉ, tham lam, khốn kiếp, nhưng ít ra nói chuyện coi như giữ lời.” “Anh đang khen hay mắng đấy?” “Khen hắn.” “Thật đúng là lời khen khó mà lên tinh thần được.” Ôn Nhu cười cười lên xe, các binh sĩ tiếp tục một đường toàn diệt, lão Mạnh thì ngồi chơi xơi nước. Sau khi giết chết Creeping Feature cùng một đống zombie, Frost, Facey và Michelle đều thăng một cấp, Ford thì thăng hai cấp, đây là bởi hắn dùng Linh Hỏa Thương, lực sát thương tương đối cao. Ngoài ra ba người Gambell, Knight và John từng tăng một cấp ở Tristram trước đó. Chính như Kim Cương nói, đại lượng quái vật rải rác trong thế giới Diablo có tác dụng bồi dưỡng binh sĩ triệu hoán cực lớn. Cứ cái đà này, nhóm binh sĩ triệu hoán sẽ rất nhanh đột phá cấp 10. Chính thức khiến mọi người cảm thấy vui mừng là trong quá trình chiến đấu Frost và Gambell trước sau lĩnh ngộ kỹ năng chuyên chúc biến dị. Hệt như Ôn Nhu đã nghĩ, trong quá trình biến dị kỹ năng, nhóm binh sĩ triệu hoán bị thiên phú Thẩm Dịch ảnh hưởng cực lớn, toàn bộ bày ra xu thế tinh vi hóa, có thể khống chế kỹ năng sử dụng càng thêm hữu hiệu, càng phù hợp với yêu cầu của bản thân, chứ không chỉ đơn giản thả ra kỹ năng là xong. Loại biến dị này thoạt nhìn uy lực không tăng lên bao nhiêu, nhưng về mặt vận dụng tinh xảo lại có tiến bộ cự đại, khiến cho kỹ năng càng thêm linh hoạt, càng thích hợp với hoàn cảnh. Nghĩ nghĩ, Ôn Nhu ghi chép lại vào PDA: Các binh sĩ triệu hoán phối hợp rất tốt, nhưng trước mắt thiếu khuyết nhân vật cường lực trung tâm, đề nghị bồi dưỡng một gã chiến sĩ hạch tâm chân chính, làm mấu chốt chủ chiến, trở thành người phát ra và dẫn đạo công kích, đồng thời có thể bảo hộ hữu hiệu những binh lính khác. Trước mắt xem ra, Ralph hoặc Haby có đủ tiềm chất này, có thể sau đó chọn ra một người để cường hóa. Mặt khác, đề nghị phân phối một phần tài nguyên, để Zeus thiết kế phương hướng cường hóa chiến thuật tốt hơn cho binh sĩ triệu hoán. Đây là thói quen nàng học được từ Thẩm Dịch, sau mỗi một lần chiến đấu làm ra tổng kết, kiểm nghiệm chưa đủ, hoàn thiện bản thân. Chỗ tốt của nó chính là giúp ta luôn có mục tiêu phát triển rõ ràng, chứ không phải đi đến đâu tính đến đó. Đã không còn quái vật mãnh mẽ ngăn đường, tốc độ tiến lên của các binh sĩ cực nhanh, không lâu sau rốt cục đuổi tới địa điểm mục tiêu. Đó là một tòa Thần Điện đứng sừng sững giữa sa mạc mênh mông, bề ngoài thoạt nhìn đổ nát không chịu nổi. Hai bức tượng thú bằng đá bày hai bên cửa điện cư nhiên đã phong hoá, chỉ trừ con chim cánh đen khổng lồ chính giữa đỉnh thần điện vẫn còn trông sống động. Dưới con chim khổng lồ là hai thanh liêm đao bắt chéo nhau. Trong truyền thuyết phương Tây, liêm đao chính là vũ khí của thần chết. Giờ phút này xuất hiện ở đây, hàm nghĩa mà nó đại biểu không cần nói cũng biết. Tia Chớp Đen dừng kít lại, Ôn Nhu vung tay, Arias nhanh chóng leo lên một cây khô, Barrett nhắm ngay cửa thần điện, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Sau đó là hơn mười tên binh sĩ phân ra hai bên, vây quanh Thần Điện, quan sát khu vực lân cận. “Michelle báo cáo, bên trái an toàn!” “Haby báo cáo, bên phải an toàn!” “Ralph báo cáo, xung quanh mục tiêu an toàn, trong vòng ba cây số không có gì khả nghi!” Lính trinh sát Ford ôm súng xông vào Thần Điện, một lát sau đáp lời: “Tôi đã ở bên trong thần điện, cửa vào an toàn!” Ôn Nhu phóng xe Mustang ra, để cho hai chiếc xe đậu ngoài điện, sau đó kêu lên: “John, anh lưu lại trên xe, tùy thời giữ liên lạc, những người khác theo tôi!” *** Tiến nhập thần điện, Ôn Nhu đối nói vào kênh: “Em đã đến Tử Vong Thần Điện.” Giọng Thẩm Dịch truyền đến: “Rất tốt, tình huống sao rồi?” “Là một mê cung, tạm thời vẫn chưa gặp công kích.” Ôn Nhu nhìn nhìn xung quanh nói. Trước mắt là một khu kiến trúc quy mô khổng lồ dưới mặt đất, mái vòm cao lớn. Bên dưới là những bức tường đá lớn phân cách nơi đây thành từng gian phòng, ngọn đèn treo trên vách tường tựa hồ vĩnh viễn không bao giờ tắt. Qua ánh sáng lờ mờ có thể chứng kiến một đám phù điêu tạo hình quái dị uốn lượn trên tường đá. Thoạt nhìn chẳng khác gì đứng giữa trung tâm một tòa thành thị xa lạ. Khắp nơi đều là cao ốc mọc lên san sát như rừng, đường xá giao nhau chằng chịt, trong khi bản thân lại không biết nên đi phương nào. Nơi đây cũng không phải trò chơi, không có bản đồ thu nhỏ cho người chơi tham khảo, càng sẽ không có dấu hiệu đặc thù gì với mục tiêu. “Trước dùng ong trinh sát điện tử dò đường, tìm được địa điểm mục tiêu rồi hẵng hành động!” “Làm vậy liệu có chậm quá không?” “Không sao, tình nguyện chậm một chút mà an toàn.” “Em lo nếu làm chậm quá, tất cả nhiệm vụ chính tuyến đều đã hoàn thành, đến lúc đó em sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ này được nữa.” “Không cần lo lắng, trước khi em chưa cầm được khối lập phương, bọn anh sẽ không giết Duriel, anh sẽ đợi em đấy.” “Đợi em?” Trên mặt Ôn Nhu toát ra một chút ngọt ngào vui vẻ: “Nghe như hẹn hò vậy.” “Nếu em thích nghĩ thế.” Thẩm Dịch cũng nở nụ cười. “Ha, nhắc đến mới nói, em cũng muốn hẹn hò. Trước giờ chúng ta còn chưa có bữa hẹn hò nào a, không được, sau khi trở về anh phải đi chơi với em một lần.” “… Giờ không phải lúc nói những thứ này.” Thẩm Dịch cười khổ. Phụ nữ quả là phụ nữ, truy cầu lãng mạn và thơ mộng đến tận xương tủy. “Không được, phải đáp ứng em trước, sau khi trở về nhất định phải làm cuộc hẹn lần đầu tiên của chúng ta!” “Được rồi được rồi.” Đầu kênh bên kia Thẩm Dịch bất đắc dĩ đáp ứng không ngớt lời, Ôn Nhu hoàn toàn có thể tưởng tượng ra bộ dáng dở khóc dở cười kia, khẽ cười một tiếng. Các binh sĩ và lão Mạnh đều tự giác nhìn sang chỗ khác, làm như không nghe thấy. Ôn Nhu dịu dàng nói: “Vậy được rồi…” Đột nhiên một bóng đen vọt thẳng về phía Ôn Nhu. Ôn Nhu theo bản năng cúi đầu, chỉ cảm thấy một tia sáng lạnh lẽo băng hàn xẹt qua trước mắt, ba móng vuốt sắc bén sượt qua khuôn mặt nàng, vài sợi tóc dài bị cắt đứt bay lên. Vuốt sắc thế không giảm, vừa đánh hụt vào không khí liền trực tiếp móc ngược vào hai mắt Ôn Nhu. Ôn Nhu ngã ra mặt đất, tránh qua một nhát này, chân phải đồng thời đá lên, trúng ngay tên đánh lén, hung hăng đạp nó văng ra ngoài. Bóng đen đánh lén nọ phát ra một tiếng kêu gào bi thống thê lương, mượn lực cú đá này bắn ngược trở lại chỗ sâu u ám. Lúc này các binh sĩ vừa kịp phản ứng, liên tục nổ súng về phía bóng đen mất hút, tiếng súng ầm ĩ, tia lửa chiếu cả vùng không gian u ám lúc sáng lúc tối. Rầm! Ôn Nhu lúc này mới chạm đất, hai tay vỗ xuống bật người bắn dậy: “Ngừng!” Các binh sĩ đồng thời đình chỉ công kích. Lão Mạnh tiến lên xem một chút, quay đầu lại nhìn Ôn Nhu, lắc đầu: “Nó đã không còn.” “Chạy trốn thật đúng là nhanh.” Ôn Nhu hừ lạnh, sau đó mới đúng dậy nói qua kênh: “Em không sao, Thẩm Dịch, có thứ gì đó vừa đánh lén em.” “Cái gì thế?” “Có thể là Cave Leaper, tốc độ của nó rất nhanh, hơn nữa chỗ này không được sáng lắm, em không thể hoàn toàn xác định. Bất quá có thể tránh được các binh sĩ cảnh giới, hẳn là loại quái vật nào đó có được năng lực tiềm hành.” “Xem ra lần sau chúng ta phải trang bị một ít đồ dùng nhìn đêm và phá ẩn hình… Em nhớ cẩn thận chút.” “Em biết rồi.” Chấm dứt đối thoại, Ôn Nhu thả ra mấy con ong điện tử, sau đó cầm PDA: “Zeus, ghi chép địa hình chung quanh.” Màn hình chớp sáng đỏ liên tục, bắt đầu dựa vào ong điện tử quét địa hình xung quanh, tái hiện lại trên màn hình. Hình dáng một tấm bản đồ dần dần hiện ra, thoạt nhìn thực sự giống như công năng bản đồ trong game vậy, ong đi đến đâu bản đồ mở ra đến đấy, so với trò chơi, hiệu quả của ong trinh sát điện tử rõ ràng càng thêm hữu hiệu, chúng rất nhanh tìm được con đường đi thông tầng thứ hai. Có điều ngạc nhiên là trên đường không nhìn thấy bất luận quái vật nào. “Tìm được cửa động.” Ôn Nhu nói, nàng chỉ vào một con đường gần đó: “Lối này. Phải cẩn thận, ong trinh sát điện tử không nhìn thấy quái vật, nhưng có thể đều đã che dấu.” “Rõ!” Tất cả binh sĩ đồng thanh trả lời. Ford dẫn đầu đi vào thông đạo, lão Mạnh giữ khoảng cách ba mét bước theo Ford, nhiệm vụ của y là cứu viện Ford khi gặp nguy hiểm. Sau đó là Ôn Nhu và Frost song song tiến lên, bên trái là Ralph, Michelle, Knight, Gambell, bên phải là Haby, Kafka, Lair, Facey, phía sau là Arias cùng năm gã chiến sĩ máy. Nếu hình dung bằng đội hình bóng đá, như vậy đây chính là đội hình 2-2-8-6, có thể nói là bảo thủ, nhưng được cái dễ dàng lui lại nếu gặp tình hình chiến đấu bất lợi. Đây là Thẩm Dịch đặc biệt đề nghị, không cầu tham công, trước cầu an toàn, lúc hắn bắt đầu trở nên cẩn thận, hắn còn cẩn thận hơn cả mập mạp gan thỏ đế. Theo một đường xâm nhập, quả nhiên trên đường không có bất kỳ quái vật nào xuất hiện. Thông đạo tĩnh như chết, chỉ trừ tiếng bước chân sột soạt của các binh sĩ thỉnh thoảng vang lên. Ford đi ở tuyến trên cùng đội ngũ, hắn ôm Linh Hỏa Thương, họng súng không ngừng biến hóa vị trí, mỗi đi một bước đều cẩn thận quan sát tứ phương. “Có phát hiện gì sao? Ford.” Frost hỏi. “Ngoại trừ ba con chuột, hai con rắn, mười hai con rệp, ngoài ra không còn thứ gì, báo cáo hết.” “Oa, nghe như kẻ địch của chúng ta thật không ít, chuột có thể truyền bá ôn dịch, rắn có độc, chúng đều có thể tạo thành tổn thương cho chúng ta.” Facey huýt sáo, hắn ôm ống phóng rốc-két uy phong lẫm lẫm đi ở tuyến thứ ba thê đội, rất có khí thế một hơi đánh chết toàn bộ rắn chuột. “Đúng vậy a, chuột còn có thể nhảy lên cắn ‘cái ấy’ của cậu, sau đó ăn tươi nó.” Người nói chuyện là Haby. Facey bĩu môi: “Cho nó ăn no chết.” Tất cả binh sĩ nhao nhao cười rộ lên. Frost nghiêng đầu một chút: “Các cậu trai đừng làm rộn, nhìn bọn chúng, tôi cảm thấy dường như mình đang tiến vào nghĩa địa.” Bọn họ đi một đoạn đường thật dài, rốt cục tới một đại sảnh rộng rãi, bốn phía nơi đây đều là cột đá cao lớn, quanh đại sảnh đặt vô số cỗ quan tài, khắp nơi tràn ngập khí tức tan hoang hư thối. Loại quan tài này càng đi càng nhiều, y chang Frost nói, giống như tiến vào nghĩa địa vậy. Ôn Nhu nhíu mày: “Có chút không đúng, tất cả mọi người dừng bước!” Frost kêu lên: “Dừng tại chỗ phòng ngự!” Ôn Nhu nhìn xung quanh, ánh mắt rốt cục ngừng lại trên một chiếc quan tài nọ. Nàng đi qua, nhẹ nhàng đẩy nắp quan tài, bên trong đen ngòm, tựa hồ chẳng có gì cả. Nỗi căng thẳng của Ôn Nhu vừa hơi buông lỏng, một bộ xương khô đột nhiên bật dậy từ quan tài chụp tới Ôn Nhu, trong hốc mắt còn tản ra ngọn lửa xanh u ám. Ôn Nhu vội vàng tránh lui về phía sau, đang muốn quất roi vào nó, không nghĩ tới trong lòng bàn tay khô lâu lại hiện lên một tia chớp giật, đột nhiên bắn về phía mặt mình. Ôn Nhu ngửa ra sau tránh né, tia chớp tiếp tục lao về phía Arias. Arias bước chân nhoáng một cái, tránh thoát tia chớp, một gã chiến sĩ máy phía sau lại không tránh kịp, bị một kích này đánh bay đụng vào tường. Cũng may thân thể gã rắn chắc, cũng không bị tổn thương gì quá lớn, chỉ là toàn thân quấn quanh điện quang khiến gã thoạt nhìn giống như một kẻ không may chạm phải ổ điện giật, nhìn bề ngoài còn chật vật thê thảm hơn mức độ thương tổn thật sự. Ôn Nhu nhảy lên, roi Xé Trời quất xuống, trúng ngay bộ xương khô, vậy mà nó không xi nhê gì, lại sáng ngời một chút, sau đó một quả cầu sét bắn ra. Ôn Nhu đang lơ lửng, trở tay một đao chém vào quả cầu, bổ nó tiêu tán, bắn ra vô số tia lôi điện, chiếu sáng cả mảnh không gian hắc ám. “Coi chừng, là pháp sư khô lâu!” Lão Mạnh đã kêu to lên. Pháp sư khô lâu, chính là cùng loại với thứ Pandora triệu hoán ra từ cánh cổng ác ma. Sinh mệnh lực của chúng không cao, chỉ có 80 điểm, nhưng có được kỹ năng công kích viễn trình. Thời khắc này lão Mạnh vừa hô, Tử Vong Thần Điện đột nhiên vang lên một tiếng rít kỳ lạ. Theo tiếng rít vang lên, tất cả quan tài đột nhiên đồng thời bật tung, vô số bộ xương khô đứng dậy, vậy mà toàn bộ đều là pháp sư khô lâu. “Nổ súng!” Frost kêu to. Mười bốn nòng súng đồng thời phụt lửa hừng hực, lập tức chiếu rọi nguyên vùng không gian hắc ám. Mưa đạn hình thành gió lốc kim loại lập tức xé nát bấy mấy bộ xương khô pháp sư, đánh chúng vào lại quan tài. Nhưng có càng nhiều pháp sư khô lâu đồng thời giơ lên hai khúc xương tay còn sót lại của chúng. Từng đợt hào quang thoáng hiện, chỉ trong chốc lát, băng sương, hỏa diễm, lôi điện bay múa đầy trời, chiếm lĩnh cả vùng không gian.
Vô Tận Vũ Trang Tác giả: Duyên Phận Nguồn: qttp.wordpress.com Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction Chương 31: Tử Vong Thần Điện (trung) Mời đọc Ngay từ đầu, chiến đấu đã được đẩy lên mức kịch liệt nhất, tựa như một bản hòa âm đồ sộ, mới vào vẫn đang diễn tấu nhẹ nhàng, đột nhiên gậy chỉ huy vừa động, lập tức liền tiến vào đoạn cao trào nhất. Khắp nơi là ánh lửa nhảy nhót, dây đạn dài như rắn lửa bay múa tán loạn trong đại sảnh, các binh sĩ điên cuồng nổ súng, công kích từng con quái vật xuất hiện trước mắt họ, đồng thời mượn nhờ địa hình yểm hộ tránh né công kích đến từ đám pháp sư khô lâu. Những pháp sư khô lâu này phiền toái hơn tất cả quái vật trước đó cộng lại, có lẽ chúng cũng không chân chính cường đại, nhưng công kích của chúng quả thật khiến người khác đau đầu. Khi mà số lượng pháp sư khô lâu hội tụ đến một mức nhất định, khắp nơi trong đại sảnh có thể thấy được lôi cầu, hỏa cầu, băng cầu gào thét, biến đại sảnh tranh sáng tranh tối, phảng phất như đang mưa giông bão tố ác liệt. Nếu chỉ là vài ba công kích thì vẫn chưa đủ gây sợ, nhưng khi khắp nơi đại sảnh đều là những lôi điện gió lốc đáng gờm này, đến Ôn Nhu còn cảm thấy đau đầu không thôi —— khác với đòn công kích bình thường, công kích nguyên tố cũng không phải tính tổn thương bằng cách lấy công trừ thủ đơn giản. Cái gọi là công kích nguyên tố, nói thông tục chính là công kích phép thuật. Tại Huyết Tinh đô thị, công kích nguyên tố bình thường chia thành sáu hệ gió, nước, lửa, đất, sét, mộc. Trong đó thường thấy nhất đúng là ba hệ nước, lửa, sét này, còn ba hệ gió, đất, mộc lại tương đối hiếm thấy, lúc trước nghề nghiệp của Lam Bình chính là pháp sư hệ gió, có thể học tập kỹ năng công kích hệ gió. Công kích nguyên tố không tính tổn thương bằng cách lấy công trừ thủ, mà tính theo tỉ lệ suy giảm. Bởi vì Huyết Tinh đô thị không công bố công thức tính toán, cho nên Thẩm Dịch cũng không rõ cách tính cho lắm, chỉ biết là, một pháp sư khô lâu đánh ra quả cầu sét chỉ có 12 đến 15 điểm sát thương, đối mặt một mạo hiểm giả trên dưới 30 điểm phòng ngự, tạo thành tổn thương thực chất ước chừng một nửa, mà không phải 1 điểm thương tổn trụ cột. Cũng may tự thân công kích nguyên tố thường thường tổn thương cũng không cao, bởi vậy xem như gặp mạnh không yếu, gặp yếu không được điển hình. Song khi loại công kích này xuất hiện một đống, mặt đáng sợ của nó lập tức liền bày ra. Mỗi một lần công kích có thể tạo thành ít nhất 7-8 điểm tổn thương cho binh sĩ hay mạo hiểm giả, lượng lớn công kích từ xa tụ tập đến cùng một chỗ, lượng biến lập tức chuyển thành chất biến. Ầm! Ước chừng bốn năm quả cầu lửa đồng thời nện trúng người Knight, hất bay hắn lên không. Lúc rơi xuống đất đã toàn thân bốc lửa. Mắt thấy lại có mấy quả lôi cầu bay tới, Arias bên cạnh đột nhiên lao đến, bắt lấy tay Knight kéo một phát, tránh thoát đợt công kích trí mạng này, đồng thời kêu lên: “Gambell!” Gambell tựa như nhân viên cứu hỏa, Quả Cầu Băng Sương bay ra, giữa chừng hóa thành một cơn mưa lớn đổ xuống. Arias vội vàng mượn mưa giúp Knight dập tắt ngọn lửa trên người. “Coi chừng!” Knight đột nhiên đẩy Arias, hai người nhanh chóng tách ra, chỉ thấy một cái bóng đen lao đến, đâm sầm vào chỗ đất trống hai người trước đó. Đó là một con quái vật nửa người nửa mèo không tính quá lớn, bên miệng mọc ra 4 chiếc răng kiếm sắc bén. Một kích vồ hụt, nó há miệng kêu một tiếng, lần nữa đánh tới Arias, động tác nhanh như thiểm điện. Ngay lúc nó muốn phốc trúng cậu, Barrett trong tay đã nhắm ngay con mèo răng kiếm lạnh lùng nói: “Biến!” Đoàng! Một tiếng súng cực lớn vang lên, Barrett hình thức trọng kích tống viên đạn xuyên vào miệng con mèo răng kiếm, đánh cho nó bay mất nửa cái đầu. Thế mà nó vẫn là không chết, càng là nhảy dựng lên. Kafka nâng Hỏa Thần Pháo xông đến, đại lượng viên đạn trút lên người con mèo, bắn nó thủng lỗ chỗ, rốt cục nó ngã xuống không đứng lên được nữa. Mượn ánh lửa từ họng súng, Kafka chứng kiến xung quanh càng lúc càng có nhiều quái vật tụ tập tới. Chẳng hiểu chúng chui ra từ xó nào, lúc trước một con cũng không thấy, mà giờ cả đàn cả lũ chen nhau ra. Ngoại trừ pháp sư khô lâu và mèo răng kiếm còn xuất hiện một loại quái vật xác ướp cao chừng hơn hai mét, khoát tay chính là một chuỗi sét dài đánh tới. “Đó là cái gì?!” Kafka ngây ra một lúc. “Là Greater Mummy!” Lão Mạnh kêu lên. Greater Mummy, một loại quái vật hệ bất tử, tương tự am hiểu công kích nguyên tố từ xa, bất quá so với lôi cầu hỏa cầu của khô lâu, chuỗi sét của Greater Mummy càng cường đại và đáng sợ hơn. Liên tiếp ba con Greater Mummy xuất hiện trước thông đạo, chúng đồng thời nhấc tay, ba luồng sét cực lớn lập tức bắn ra, quét ngang đại sảnh, xé rách hết thảy chướng ngại. Một tia sét đánh vào người một gã chiến sĩ máy, hất tung gã lên cao, ít nhất bốn con mèo răng kiếm đồng thời nhào tới, trắng trợn gặm cắn trên người gã. Một sợi roi dài bay ra, chát chát đánh vào bốn con mèo răng kiếm, rút cho chúng da tróc thịt bong. Trường tiên cuốn một cái, quấn lấy thân thể người lính nọ, đang muốn kéo về, không nghĩ tới một con Greater Mummy đột nhiên lao đến, bắt lấy trường tiên, hoàn toàn ngăn cản Ôn Nhu cứu người. Trong lúc nó nắm lấy sợi roi, gương mặt cười như không cười, Ôn Nhu thấy mà run lên trong lòng, ít nhất bảy tám con pháp sư khô lâu đã đồng thời phát động công kích về phía gã chiến sĩ máy. Tựa hồ biết được mình khó có thể sống sót, gã chiến sĩ máy đột nhiên ôm lấy con Greater Mummy lăn về phía tiền phương bầy quái vật. OÀ..ÀNH! Nương theo gã tự bạo, ít nhất bảy tám con pháp sư khô lâu bị nổ chết, hai con Greater Mummy bị tạc trọng thương, thân thể chúng loạng choạng, phát ra tiếng rít gào thống khổ, luồng sét trong tay leng keng nhảy loạn, đều mất phương hướng bắn phá. “Cliff!” Frost đau lòng kêu to. “Chết tiệt!” Ôn Nhu tức giận đến phát run. Thẩm Dịch nói không sai, trình độ phức tạp của Tử Vong Thần Điện vượt xa tưởng tượng, quái vật nơi này vậy mà lại biết mai phục, biết bao vây, thực lực bọn chúng có lẽ có hạn, nhưng số lượng đông đảo, hơn nữa còn giỏi phối hợp. Thời khắc này hai bên thông đạo ngày càng có nhiều quái vật chen nhau mà đến, mèo răng kiếm tốc độ nhanh nhẹn, là quái vật công kích cận chiến, còn đại lượng pháp sư khô lâu và Greater Mummy hợp thành dàn hỏa lực tầm xa cường đại, ép cho các binh sĩ không ngẩng đầu lên nổi. Mặc dù là Ôn Nhu hay lão Mạnh đều không dám xông vào bầy quái vật kinh khủng ấy, nhấm nháp tư vị bị vây công. “Chết tiệt, chúng từ đâu chui ra không biết! Sao lại nhiều đến vậy?” Có binh sĩ kêu to. “Chúng ta đang bị bao vây!” Ralph kêu to: “Cấp trên, ngài tốt nhất nên nghĩ biện pháp, tôi thấy đám quái vật này giết không xuể!” Số lượng quái vật bị họ giết chết đã gần trăm, nhưng khắp thông đạo vẫn đang không ngừng có quái vật xuất hiện. Diện tích Tử Vong Thần Điện cũng không lớn, số lượng quái vật nhiều như vậy, khó tránh khỏi có chút khủng bố, giải thích duy nhất chính là nơi này không phải khu vực nhiệm vụ chính tuyến, thành ra quái vật xuất hiện vô cùng vô tận, mà không phải có số lượng cố định. “Chúng ta phải lui lại!” Lão Mạnh kêu lên với Ôn Nhu, y cũng không muốn chôn vùi bản thân trong tay một đám tiểu quái rác rưởi như vậy. “Không!” Ôn Nhu trả lời với thái độ khác thường: “Thứ chúng ta cần không phải lui lại mà là tiến lên! Frost, chỉ huy binh lính của ông, chuẩn bị mở một đường máu phía trước!” “Rõ, cấp trên!” Frost lớn tiếng hô trở lại. Lão Mạnh kêu lên: “Cô căn bản không cần phải dốc sức liều mạng thế, đây không phải nhiệm vụ chính tuyến!” Ôn Nhu cười lạnh: “Nếu ngay cả đám rác rưởi như vậy mà nhóm chúng ta đều không đối phó nổi, làm sao có thể đối mặt những thứ càng cường đại hơn.” “Thế nhưng Thẩm Dịch…” “Thẩm Dịch không có ở đây! Anh ấy cũng không thấy được tình huống nơi này, hiện tại là tôi chỉ huy! Muốn đi thì tự mình anh đi, dù sao tôi phải giết hết tất cả đấy!” Lão Mạnh giận đến mắng to: “Cô điên nó vừa thôi!” “Cảm ơn đã khích lệ.” Ôn Nhu cười uyển chuyển, trường tiên vung ra, quất trúng một con mèo răng kiếm đang đánh tới, đánh cho nó toàn thân run rẩy, kiếm samurai (một cách gọi khác của đao võ sĩ) dùng sức bổ xuống, phốc một tiếng, mèo răng kiếm đã bị chém thành hai nửa, máu tươi nhiễm lên người Ôn Nhu, nàng lại tựa hồ không phát hiện, lão Mạnh nhìn cũng không khỏi mát lạnh cả tim. *** Lúc này Frost cũng đang chỉ huy, chuẩn bị phản kích: “Lair! Cậu có thể dùng thuốc nổ tiêu diệt chúng sao?” “Quá xa, tôi phải xông đến gần một chút mới được!” “Michelle, Facey, dùng đạn tên lửa mở đường cho Lair!” Hai phát đạn tên lửa đồng thời bay ra, kéo lê hai đường lửa sáng rực trong đại sảnh lờ mờ, sau đó ầm ầm nổ tung. Theo hai phát đạn tên lửa mở đường, Lair lao ra cột đá che chắn, nhanh chóng xông về trước thông đạo. Mấy người Ford, Kafka đồng thời giơ súng xạ kích, yểm hộ hỏa lực cho Lair. Chỉ là nơi đây không phải là dạng chiến trường truyền thống, kẻ địch công kích hung mãnh không hề biết tránh né, càng sẽ không đình chỉ tấn công. Một con Greater Mummy cường ngạnh ăn đạn, đánh ra một chuỗi sét dài như con rắn điện, phát quang đầy trời bay vọt tới Lair. Lair mạnh mẽ nhảy lên, tránh thoát chuỗi sét điện, không ngờ nó lại vọt lên đuổi sát Lair. Mắt thấy Lair sắp không tránh khỏi, bỗng một tiếng súng cực lớn vang lên, Greater Mummy đột nhiên nhoáng lên một chút, lăn đùng ra đất chết tươi. Cùng lúc chuỗi sét gần chạm vào chân Lair cũng biến mất, Lair an ổn tiếp đất, đồng thời kêu lên: “Xuất sắc a sếp!” Hắn không cần quay đầu lại nhìn cũng biết ai bắn phát vừa rồi. Frost thổi tàn khói trên họng súng lục tử vong: “Đấy là đương nhiên.” Lúc này Lair đã xông đến nơi quái vật tụ tập, kỹ năng chi phối thuốc nổ cấp DD phát động, một bao thuốc nổ to đùng được hắn dịch chuyển đến mặt đất dưới chân lũ pháp sư khô lâu. Theo một hồi nổ vang ầm ầm, nhóm lớn pháp sư khô lâu bị tạc chia năm xẻ bảy, lối đi phía trước cũng bị nổ ra một lỗ lớn. “Thành công!” Lair hưng phấn kêu to. “Coi chừng!” Frost đột nhiên hô to. Một bóng đen đột nhiên lao ra từ trong bóng tối, vô cùng nhanh chóng vọt tới Lair, đúng là cái bóng từng công kích Ôn Nhu trước đó. Một kích này tới vừa nhanh vừa hung ác, Lair bị đâm bay lên trời. Bóng đen kia đuổi sát đến, kéo lê một đường hào quang xán lạn đâm về phía Lair. Lair giương lên mã tấu trong tay, lập tức sử dụng Trận Đao Hộ Thể, không nghĩ tới bóng đen kia vô cùng hung hãn, vậy mà một đầu tông vào đao trận, bất chấp bản thân bị thương, đồng thời xuyên qua đao trận, đâm vào lồng ngực Lair, song phương bị thương cùng lúc. Bóng đen kia lại không hề hấn gì, trong khi Lair kêu to ngã xuống. Bóng đen đang muốn tiếp tục đuổi giết thì có tiếng súng vang lên, trên người bóng đen huyết hoa chợt lóe, nó thống khổ kêu lớn, một cơn lốc xoáy hung mãnh cuốn ra, oanh trúng Lair, Lair ngửa mặt phun một ngụm máu lớn, bóng đen kia đã thừa cơ lui về phía sau, lại biến mất vào bóng đêm. Arias thu hồi Barrett, đạp không vài bước, tiếp được Lair, qua tay chuyền lại cho Frost, miễn cho Lair rơi vô bầy quái vật. Tuy bóng đen nọ công kích rất lăng lệ ác liệt, thế nhưng nhóm binh sĩ triệu hoán phối hợp phòng ngự cũng không yếu. “Lair!” Frost ôm lấy Lair kêu to. Lair chảy máu như điên: “Khốn… kiếp… Tôi không nhìn rõ… không nhìn rõ nó là thứ gì…” “Đừng nói chuyện!” Frost dùng sức đè lên ngực Lair, kỹ năng Chúc Phúc phát động. Cho dù chịu sự bảo vệ của thuật hợp kích, Lair vẫn nhận phải thương tổn nghiêm trọng, có thể thấy thứ nọ không chỉ có tốc độ nhanh như quỷ mị, công kích cũng khá cường hãn. Mà ngạc nhiên nhất chính là, mặc dù trong hoàn cảnh thương hỏa đầy trời, mọi người vẫn không tài nào thấy rõ nó rốt cuộc là thứ gì, thủy chung có làn khói đen bao phủ. “Không phải Cave Leaper!” Lúc này Ôn Nhu đã có thể khẳng định thứ công kích nàng lúc trước tuyệt đối không phải Cave Leaper, thể loại tôm tép kia tuyệt không có thực lực mạnh đến vậy. Đại lượng quái vật đúng lúc này lại xông lên lần nữa, Frost giương tay đánh ra Phong Bạo. Một chiếc vòi rồng cuốn về phía mảng lớn quái vật, bằng tư thái cuồng dã quét ngang hết thảy, kéo lê một đường ra ngoài, tất cả quái vật nhao nhao xoáy lên. Frost thật không ngờ kỹ năng Phong Bạo lại có thể phát huy tác dụng to lớn trong vùng không gian hạn hẹp, rõ ràng ngây ra một lúc, sau đó kêu to: “Lao ra!” Thân ảnh Ôn Nhu chớp lóe, đã phóng vượt lên trước tiền phương thông đạo, kỹ năng Luân Hồi đã phát động. Bóng roi đầy trời rơi xuống, số ít pháp sư khô lâu không bị Phong Bạo cuốn đi trực tiếp bị quất thành đống xương vụn dưới mật độ công kích điên cuồng của Ôn Nhu. Trường tiên của nàng dùng để quần chiến quả thực không còn gì tốt hơn. Một đường cuồng xông, cửa động phía trước đã hiện, Ôn Nhu kêu lên: “Đi!” rồi dẫn đầu nhảy vào tầng thứ hai Tử Vong Thần Điện.