Chương 824: Long thi. Share: doctruyen.org Mời đọc - Không phải ta đã nói sao, nguyên nhân ta đến nơi đây là vì muốn đối chiến với chân long, ta muốn đồ long, chứng minh danh xưng Trảm Long đao, giải quyết tiếc nuối trong lòng ta, có thể phá vỡ hư không, tiến vào tiên giới. Khúc Kỳ giải thích: - Vốn với thực lực của ta đã sớm có thể phá vỡ hư không, tiến vào tiên giới, nhưng vì lòng có tiếc nuối cho nên chậm chạp không muốn phi thăng thượng giới, bởi vì ta biết nếu không giải quyết tiếc nuối một khi ta tiến vào tầng cao hơn, sẽ tạo thành phiền toái thật lớn cho việc tu hành của ta, thậm chí sẽ không thể tiếp tục tiến bước. Dương Lỗi nghe xong nhất thời không biết nói gì, phỏng chừng Khúc Kỳ là tự mình chui rúc vào sừng trâu. - Thành cũng nhờ Trảm Long, bại cũng do Trảm Long. - Thành bởi Trảm Long, bại bởi Trảm Long, tốt, những lời này nói rất đúng, nếu không phải dựa vào Trảm Long, có lẽ ta cũng không đạt tới hư danh thiên hạ đệ nhất cao thủ, không có hư danh, ta cũng không đi đồ long, cũng sẽ không rơi xuống tình trạng như hôm nay. Khúc Kỳ như lâm vào tình trạng điên khùng: - Đáng tiếc, đáng tiếc, ta hiểu được đã quá muộn, đã quá muộn. - Tiền bối, tiền bối. Nhìn thấy tình huống này, Dương Lỗi hoảng sợ, người này không phải bị tẩu hỏa nhập ma đi, nếu là như vậy thật phiền toái, đối với Dương Lỗi mà nói tẩu hỏa nhập ma không phải là chuyện tốt, đương nhiên nếu sau khi người kia nói xong chuyện trong Long huyệt cho hắn nghe xong, tẩu hỏa nhập ma cũng không thành vấn đề, nhưng hiện tại hắn còn chưa nói xong, chẳng phải là lãng phí tài nguyên tin tức hay sao. - Thật chê cười, làm cho các ngươi chê cười. Khúc Kỳ dù sao cũng là Khúc Kỳ, là thiên hạ đệ nhất cao thủ vạn năm trước, làm sao dễ dàng nhập ma như vậy, vừa nghe Dương Lỗi kêu lên rất nhanh đã khôi phục trong sáng, mà Dương Lỗi cùng Tô Anh thấy hắn không việc gì liền nhìn nhau, cùng nhẹ nhàng thở ra. - Tiền bối, có thể giải thích về chuyện trong Long huyệt này hay không? Dương Lỗi hỏi. - Kỳ thật các ngươi không hỏi ta cũng sẽ nói cho các ngươi biết. Khúc Kỳ cười cười nói: - Nhưng các ngươi không cần lo lắng, chân long đem ta bức đến hiện tại đã không còn ở lại nơi này, cho nên các ngươi có thể yên tâm. - Tiền bối, chẳng lẽ chân long kia đã chết rồi? Long Hồn Châu nơi này chính là chân long biến thành? Tô Anh chợt hỏi. - Không sai, chân long kia đích xác đã chết, mà Long Hồn Châu là do long hồn của chân long biến thành. Khúc Kỳ nói. - Tiền bối thật lợi hại. Tô Anh nói. Khúc Kỳ nghe vậy lắc đầu: - Đây không phải công lao của ta, thực lực chân long vô cùng cường hãn, mặc dù là cường giả đại la kim tiên đỉnh cũng không làm được. - Vậy…tiền bối, vì sao chân long lại vẫn lạc? - Trước đó bản thân chân long đã bị trọng thương, nếu không phải bị thương, lúc ấy chúng ta không có chút cơ hội đi vào Long huyệt. Nhớ tới tình huống khi đó, Khúc Kỳ cũng cảm thấy được mình thật nhỏ bé, ngay lúc đó mình thật sự quá cuồng vọng, quá tự đại. - Chân long lợi hại như vậy, bị trọng thương vẫn còn đánh chết được các vị? Tô Anh hỏi. - Không sai, thực lực chân long phi thường khủng bố, nếu không phải sinh mệnh của hắn đã tới cuối, chỉ sợ hôm nay ta cũng không lưu được một luồng tàn hồn gặp mặt các ngươi. Nói tới đây Khúc Kỳ vô cùng cảm khái, chân long kia mới thật sự chân chính cường đại, mình ở trước mặt hắn chẳng khác gì một con kiến. - Nếu chân long đã chết rồi, chúng ta không phải đạt được bảo vật bên trong sao? Ánh mắt Tô Anh tỏa sáng: - Thi thể chân long đều là bảo vật ah. Thi thể chân long tuyệt đối sẽ không thối rữa, đừng nói là vạn năm, dù mười vạn trăm vạn năm cũng không thối rữa, trừ phi có tình huống đặc thù. Mà long thi là bảo vật, đừng nói Long Hồn Châu, long lân, long cân, xương ức, long giác, long trảo, long nha, tóm lại đều là tài liệu luyện đan luyện khí, là thứ tốt thượng thừa, cho nên không chỉ có Tô Anh, cả ánh mắt Dương Lỗi cũng sáng lên. Nhìn thấy biểu tình của hai người, Khúc Kỳ cũng không ngạc nhiên, hắn hiểu thi thể chân long quý giá bao nhiêu, cho dù là hắn cũng có vẻ mặt như thế, thậm chí chỉ hơn chứ không kém. - Chuyện long thi các ngươi cũng đừng nên suy nghĩ. Khúc Kỳ nói. - Vì sao? Tô Anh hỏi: - Chẳng lẽ long thi đã bị người lấy đi rồi sao? - Phải, mà cũng không phải. Khúc Kỳ nói. Lời này thật khó hiểu. - Ý của tiền bối là thế nào? Dương Lỗi hỏi. - Tinh hoa của long thi ngưng tụ thành Long Hồn Châu, long thi đã bị một hoàng kim mãng xà cắn nuốt, làm tu vi của nó tăng nhiều, nguyên bản nó chỉ có tu vi bát quái ngưng thần nhưng chỉ vài trăm năm ngắn ngủi đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, hiện tại tuy chưa thể đối kháng với đại la kim tiên nhưng đã đủ sức đánh chết kim tiên hậu kỳ. Khúc Kỳ giải thích. - Long thi bị hoàng kim mãng xà nuốt rồi sao? Tô Anh nghe vậy thật tiếc nuối. - Hiện tại hoàng kim mãng xà vẫn còn ở trong Long huyệt? Dương Lỗi chỉ quan tâm việc này, nếu hoàng kim mãng xà vẫn còn ở đó, như vậy mình chẳng khác gì xông vào trong địa bàn của nó, đây không phải chuyện tốt, chỉ một cự thú đã làm hắn đau đầu, hiện tại có thêm hoàng kim mãng xà hơn nữa tu vi đạt tới trình tự kim tiên! Đây thật sự là thoát khỏi hang hổ lại tiến vào long đàm, nguy hiểm luôn theo sau chính mình. Khúc Kỳ nghe vậy gật đầu: - Không sai, hoàng kim mãng xà đang ở nơi này. - A…vậy…chúng ta mau nhanh rời đây đi. Tô Anh nghe vậy hoảng sợ nói. Nhìn thấy biểu tình của hai người, Khúc Kỳ vội nói: - Hai ngươi không cần lo lắng, hiện tại hoàng kim mãng xà đang lâm vào trong hôn mê, không đủ một năm nửa năm không thể nào tỉnh lại, cho nên cứ yên tâm đi. - Lâm vào trong hôn mê? Nghe được câu này ánh mắt Tô Anh sáng ngời. Hoàng kim mãng xà cắn nuốt long thi, khiến nó sản sinh biến hóa cực lớn, hiện tại phỏng chừng đã biến hóa thành giao long, tuy rằng không bằng chân long, nhưng nếu có thể giết nó thu hoạch tuyệt đối không nhỏ. Thấy diễn cảm của Tô Anh, Khúc Kỳ làm sao không biết tâm tư của nàng, nói: - Các ngươi cũng không nên đánh chủ ý với nó, tuy rằng nó lâm vào trong hôn mê, nhưng nếu các ngươi đi vào địa bàn của nó, lộ ra tia sát ý nó sẽ lập tức thức tỉnh, hiện tại thực lực hai ngươi còn quá yếu, căn bản không đủ khả năng đối phó, nếu Tô Nghiên đến đây thì còn khả năng. Dương Lỗi nói: - Yên tâm đi tiền bối, chúng tôi cũng biết tự lượng sức mình. Tuy Dương Lỗi động tâm, nhưng hắn biết việc này quá khó khăn, cơ hồ là không khả năng, cho dù con cự mãng kia còn đang bị hôn mê. Cấp bậc đôi bên chênh lệch quá xa, mặc dù hắn có hệ thống, có Thiên Đao Nhất Thức, có Đại Tạo Hóa Thủ! - Hai ngươi biết là tốt rồi, ta không hi vọng các ngươi đi vào vết xe đổ của ta. Khúc Kỳ nói. - Nói như vậy lần này chúng ta tay không mà về, nếu hoàng kim mãng xà ở bên trong, chúng ta căn bản không thể đi vào, hơn nữa dù đi vào cũng không lấy được thứ gì tốt. Tô Anh nói.
Chương 825: Một Luồng Chân Linh. Share: doctruyen.org Mời đọc - Vậy thì không phải, chân long dù sao là chân long, làm sao không có tiên khí pháp bảo đây? Khúc Kỳ lắc đầu nói: - Tu vi chân long cường hãn như vậy, bọn hắn lại sống lâu dài, của cải tuyệt đối kinh người, cho nên nếu các ngươi lấy được của cải còn sót lại, thực lực tuyệt đối tăng lên mấy cấp độ, thậm chí Tô Nghiên cũng sẽ nhờ các ngươi lấy được chỗ tốt thật lớn. - Vậy sao? Ánh mắt Tô Anh lại sáng. Dương Lỗi thầm lắc đầu, nha đầu này là một kẻ tham tiền, hơn nữa còn rất tham tiền. - Phải, nhưng muốn lấy được của cải của chân long, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Khúc Kỳ lại nói. - Bởi vì hoàng kim mãng xà sao? Dương Lỗi hỏi. - Chỉ là một nguyên nhân bên trong. Khúc Kỳ đáp. - Còn có nguyên nhân nào khác nữa? Tiền bối cứ việc nói thẳng, đừng vòng vo treo khẩu vị của vãn bối. Tô Anh khó hiểu. - Tính tình người trẻ tuổi luôn nôn nóng. Khúc Kỳ liếc Tô Anh: - Như vậy thật không tốt, tu hành kiêng kỵ nhất là nôn nóng, nhất định phải biết yên tĩnh xuống. - Tiền bối… Tô Anh mặc kệ, nũng nịu nói. - Được, được, ta không nói, không nói được chưa, nhưng nhắc nhở là vì muốn tốt cho ngươi… Dương Lỗi trợn trắng mắt, thầm lắc đầu. - Còn một nguyên nhân chính là nhất định phải bài trừ cấm chế bảo tàng của chân long, người bình thường căn bản không khả năng, dù là đại la kim tiên cũng không được, mà người có thể làm được phải là người hữu duyên, ta phỏng chừng đa số là người của Long tộc, đương nhiên nếu có được chân long huyết mạch, có thể sẽ được thừa nhận. Khúc Kỳ nói. Khúc Kỳ nói thật có lý. - Như vậy khả năng chúng ta lấy được bảo tàng cũng không lớn ah? Tô Anh nói. - Đương nhiên, nếu dễ dàng lấy được, còn đến phiên các ngươi sao? Trong ngàn năm nay, ta đã gặp không ít người đi vào nơi đây, tìm được bảo tàng của chân long lưu lại, nhưng không ai thành công lấy được bao giờ. - Tiền bối, ngươi đã nói không có ai thành công, vậy kết quả bọn họ như thế nào? Đây là vấn đề Dương Lỗi quan tâm, lúc này hắn hoài nghi nhìn Khúc Kỳ, vì sao Khúc Kỳ luôn hi vọng hắn lấy được chỗ tốt? Chẳng lẽ hắn thật sự vô tư như vậy sao? Thật sự đáng để hoài nghi. - Kết quả như thế nào, việc này còn cần ta nói sao? … - Vậy ngươi còn muốn chúng ta đi? Mặc dù Tô Anh có chút tham tiền, nhưng nếu quan hệ tới tính mạng, nàng sẽ không sơ sẩy. - Nếu các ngươi không đi thì ta không cưỡng cầu, ta chỉ cho đề nghị mà thôi, bởi vì Dương Lỗi có thể nhìn thấy được Long Hồn Châu, hơn nữa còn có được chân long huyết mạch, cho nên ta cho rằng ngươi có cơ hội rất lớn lấy được nhóm của cải kia. Khúc Kỳ nói. - Khúc Kỳ tiền bối, ta kính ngươi là tiền bối, nhưng ngươi lại mê hoặc chúng ta, ta hoài nghi ngươi có âm mưu gì đây? Tô Anh trừng mắt nhìn Khúc Kỳ, có chút bất mãn: - Hoặc là nói ngươi có ý đồ gì với chúng ta? Khúc Kỳ nghe vậy cười khổ: - Nếu như nói ta có ý đồ với các ngươi, điểm này thì ta thừa nhận. - Thừa nhận là tốt rồi, ta cũng không phải là người dễ bị lừa gạt như vậy. Tô Anh thấy Khúc Kỳ thừa nhận, liền có chút dương dương tự đắc nói. Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ, suy nghĩ hắn rốt cục muốn cái gì? - Nói đi, ngươi rốt cục có chủ ý gì? Tô Anh lại hỏi. - Kỳ thật…kỳ thật ta biết trong của cải của chân long có một món đồ vật, gọi là Tạo Hóa Châu, ta muốn viên Tạo Hóa Châu kia. Khúc Kỳ nhìn hai người nói. - Tạo Hóa Châu? Tô Anh hỏi: - Tạo Hóa Châu là vật gì? Dương Lỗi cũng không biết Tạo Hóa Châu là vật gì, có hiệu quả ra sao, nhưng nghe tên mà xem không phải vật phàm, nghĩ nghĩ, Dương Lỗi cảm thấy Tạo Hóa Châu có thể trợ giúp Khúc Kỳ sống lại, hoặc chuyển sang kiếp khác trùng tu, hay khôi phục tu vi gì đó, nhưng nếu Tạo Hóa Châu có thể làm người sống lại, phỏng chừng chân long đã sớm sử dụng, cho nên không có khả năng. Chuyển sang kiếp khác trùng tu cũng là như thế. Như vậy phân tích đó là vật gì, có tác dụng gì thật khó phán đoán. - Tạo Hóa Châu là một kiện hậu thiên linh bảo. - Hậu thiên linh bảo? Dương Lỗi giật mình nhìn Khúc Kỳ, hậu thiên linh bảo ở trong thế giới này là một vật vô cùng hiếm thấy. - Không sai, chúng ta biết rõ tiên khí có hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm, mà trên tuyệt phẩm còn có hậu thiên pháp bảo, mà hậu thiên pháp bảo chia làm hậu thiên linh bảo cùng hậu thiên chí bảo. Khúc Kỳ giải thích. - Việc này vãn bối có nghe qua. Kỳ thật bản thân Dương Lỗi còn biết có hậu thiên linh bảo, tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo, thậm chí còn có hỗn độn linh bảo, hỗn độn chí bảo, chẳng những như thế hắn còn có tiên thiên linh bảo Không Động Ấn. - Tạo Hóa Châu là hậu thiên linh bảo lợi hại, không kém hơn hậu thiên chí bảo bình thường. Ánh mắt Khúc Kỳ chợt lóe. - Tạo Hóa Châu có ích lợi gì? Mặc kệ Tạo Hóa Châu có ích lợi gì, nhưng Dương Lỗi biết hiệu quả chính là trợ giúp Khúc Kỳ có được sinh mạng, hoặc có hiệu quả tương tự. - Tạo Hóa Châu chính là bảo vật đoạt được tạo hóa thiên địa, nếu có nó, ta có thể dùng luồng tàn hồn này chuyển sang kiếp khác sống lại. Ngữ khí Khúc Kỳ kích động nói. - Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng, nếu Tạo Hóa Châu có tác dụng như vậy, vì sao chân long không dùng nó đây? Dương Lỗi hỏi. - Không phải hắn không muốn chuyển sang kiếp khác sống lại, mà hắn căn bản không làm được, bởi vì muốn dùng Tạo Hóa Châu thì phải lưu một luồng chân linh trong linh hồn, mà chân linh của hắn đã sớm bị đánh tan, trong khi ta còn lưu lại một luồng chân linh. Khúc Kỳ nói. - Cái gì là chân linh? Dương Lỗi cùng Tô Anh khó hiểu hỏi. - Chân linh chính là chân hồn lực do mệnh hồn trong ba hồn bảy vía ngưng tụ lại, một khi độ qua thiên kiếp, thành tựu tiên thiên sẽ ngưng tụ chân hồn lực, chân linh là mấu chốt điều động tinh thần lực toàn thân, sau khi ngưng tụ ra chân linh, so sánh với lúc chưa ngưng tụ thành đều cách biệt một trời. Khúc Kỳ nói: - Nếu chân long không bị người đánh tan chân linh, làm sao sẽ rơi xuống tình trạng như thế, nhưng địch nhân của chân long cũng quá cường đại, lại có thể đánh tan chân linh của hắn. - Chân long đã chết rốt cục tên là gì? Có lai lịch thế nào? Không biết tiền bối có biết hay không? Dương Lỗi vô cùng tò mò, một chân long cường đại như vậy lại rơi vào kết quả như thế, đối thủ mạnh mẽ thế nào, mặc dù ở tiên giới cũng phải là siêu cấp cường giả, bá chủ một phương, hơn nữa Long tộc thật cường hãn, ngũ trảo kim long là hoàng giả trong Long tộc, dám động thủ với hắn khẳng định không đơn giản, giết chết một ngũ trảo kim long vậy ý nghĩa sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ Long tộc, tuy rằng Long tộc đã xuống dốc, nhưng không thể khinh thường, mặc dù là thánh nhân cũng không dám làm gì Long tộc. - Ta chỉ biết hắn gọi là Ngao Khôn. Khúc Kỳ nói: - Ngoài ra cũng không rõ ràng. - Ngao Khôn? Đều là họ Ngao, Long tộc trong trí nhớ của Dương Lỗi tỷ như tứ hải long vương đều là họ Ngao.
Chương 826: Long Địch. Share: doctruyen.org Mời đọc Nhưng tu vi của tứ hải long vương cũng không cường đại, hơn nữa tứ hải long vương cũng không xem là Long tộc chân chính, chỉ có thể xem như ngụy long. Đương nhiên đó chỉ là suy đoán của riêng Dương Lỗi mà thôi, nếu tứ hải long vương thật sự lợi hại như vậy, cũng không bị khi dễ như trong Phong Thần diễn nghĩa hay Tây Du Ký. - Không sai, tên này là do ngũ trảo kim long kia kêu đi ra lúc sắp chết, hẳn là đúng vậy. Khúc Kỳ nói. - Không biết tiền bối còn biết tin tức nào khác nữa không? Dương Lỗi lại hỏi. Khúc Kỳ lắc đầu nói: - Ta không hiểu biết nhiều, dù sao ta chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi. Đây là nỗi bi ai của hắn, lúc ấy trơ mắt nhìn thấy ngũ trảo kim long bị một con mãng xà nho nhỏ cắn nuốt, trong lòng hắn như rỉ máu, nếu hắn lấy được long thi, như vậy cũng không giống như bây giờ, tuy rằng linh hồn bị hao tổn nghiêm trọng nhưng có long thi trợ giúp hắn cũng có thể nhanh chóng khôi phục, toàn thân long thi đều là bảo, long tủy có thể trợ giúp linh hồn ngưng thật rất lớn. - Đáng tiếc. Dương Lỗi thở dài. - Đáng tiếc cái gì? Khúc Kỳ có chút kinh ngạc nhìn Dương Lỗi. - Không có gì. Dương Lỗi cười cười nói: - Tiền bối cần Tạo Hóa Châu, như vậy chúng tôi phải làm thế nào mới lấy được nó? Đây không phải là chuyện dễ dàng, nếu tiền bối không có biện pháp nào ổn thỏa, chúng tôi chỉ có thể bỏ qua, dù sao bảo vật cho dù tốt, nhưng phải có mạng sử dụng mới được. Tuy rằng muốn lấy Tạo Hóa Châu rất nguy hiểm, nhưng Dương Lỗi biết cũng có thể, nếu lời của Khúc Kỳ là thật, hắn hẳn có biện pháp làm được, cho nên hắn mới dùng ngữ khí khích tướng nói như thế. - Đương nhiên, nếu như không có biện pháp, ta cũng sẽ không nói ra. Khúc Kỳ cười cười nói. - Biện pháp gì? Tô Anh xen vào hỏi. - Hoàng kim cự mãng. Khúc Kỳ thoáng dừng lại mới phun ra bốn chữ. Ánh mắt Dương Lỗi ngưng tụ, nhìn Khúc Kỳ, lời vui đùa này có chút quá mức, lợi dụng cự mãng, dễ dàng như vậy sao? Thật không thực tế, tu vi của mình cùng Tô Anh quá yếu, nếu muốn đánh chủ ý với cự mãng thật quá khó khăn. - Tiền bối, ngươi đang nói đùa đi? Hoàng kim cự mãng cường đại bao nhiêu, chúng tôi làm sao đủ khả năng lợi dụng nó? Dương Lỗi nói. - Hoàng kim cự mãng cắn nuốt long thi, thực lực gia tăng không ít, hiện tại đạt tới kim tiên hậu kỳ, rất nhanh sẽ đi tới trình tự kim tiên đại viên mãn, chiến lực vô cùng cường hãn, nhưng không phải là không có nhược điểm. Khúc Kỳ mỉm cười nói. - Sao lại nói vậy? Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ, lão hồ ly này có lẽ có biện pháp nào tốt, điều này nói không rõ ràng. - Chính là vật này. Khúc Kỳ lấy ra một đồ vật, là một cốt địch, nhìn qua có chút khác biệt với cây sáo bình thường, so sánh với sáo trúc mà nói, ngắn hơn rất nhiều, thật giống cốt địch của tuần thú sư mà Dương Lỗi từng gặp qua, nhưng lớn hơn một ít, trên thân cốt địch còn có long khí. - Cây sáo? Vật này hữu dụng sao? Tô Anh tò mò nhìn cốt địch trong tay Khúc Kỳ: - Chỉ là một cây cốt địch chẳng lẽ có thể làm cho cự mãng đi công kích cấm chế mà chân long lưu lại? Dương Lỗi cũng không nghĩ vật này có thể thành công, nếu thật sự đủ kỹ năng cũng đã sớm làm thành, không cần chờ đến bây giờ. - Hai ngươi đừng xem thường nó, đây không phải cốt địch bình thường, đây là Long Địch, dùng xương sống lưng chân long luyện chế ra. Khúc Kỳ nhìn vẻ mặt có chút kinh ngạc của hai người, giải thích: - Mặc dù đối với chân long không có tác dụng quá lớn, nhưng đối với loài rắn lại có hiệu quả rất mạnh. - Ngươi muốn nói cho chúng ta lợi dụng Long Địch sai khiến hoàng kim cự mãng? Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ hỏi. - Không sai. - Tốt, tốt, để ta thử xem. Tô Anh kêu lên. Mà Dương Lỗi cũng nhìn Khúc Kỳ, đối với hiệu quả của Long Địch hắn vẫn duy trì thái độ hoài nghi. - Tiền bối có hoàn toàn nắm chắc? - Không. Khúc Kỳ lắc đầu, hắn lấy được Long Địch trước khi vào Long huyệt, tuy rằng từng sử dụng qua một lần lại không thành công, nhưng hắn đã tìm ra nguyên nhân Long Địch không có tác dụng: - Không ai dám cam đoan hoàn toàn nắm chắc. - Chẳng lẽ tiền bối không thể tự mình sử dụng sao? - Không được, ta không có thân thể, hơn nữa chỉ còn lại một luồng tàn hồn, căn bản không biện pháp làm được, nhưng ngươi thì khác, muốn sử dụng Long Địch cần ba điều kiện, thứ nhất phải có thân thể, thứ hai phải có tinh thần lực cường hãn. Mà hai điểm này ta đều không làm được, ta chỉ là tàn hồn, không có thân thể, mặc dù tinh thần lực của ta không sai, nhưng dù sao chỉ là tàn hồn, có cường đại cũng không mạnh bao nhiêu. Còn có một điều cũng là trọng yếu nhất, phải có chân long huyết mạch. Dương Lỗi nghe vậy cũng không biết phải nói gì, việc gì đều cần chân long huyết mạch, thật sự khó khăn. - Ba điều kiện này dù thiếu một cũng không được. - Nếu hắn đã nói như vậy, thử một lần cũng không sao. Dương Lỗi đã nghĩ kỹ, một khi phát sinh chuyện gì, mình mở ra Vô Địch Thủ Hộ, sau đó rời khỏi nơi này. Dương Lỗi cẩn thận đánh giá Long Địch, hỏi: - Vật này làm sao sử dụng? - Rất đơn giản, ngươi lấy máu nhận chủ, như vậy ngươi sẽ đạt được phương pháp sử dụng Long Địch, tiểu tử nhanh lên, chúng ta không có bao nhiêu thời gian, ta cảm giác được tên kia sắp thức tỉnh. Khúc Kỳ đột nhiên thúc giục nói. - Ngươi không phải nói tên kia phải đợi thêm nửa năm hay một năm mới tỉnh sao, vì sao hiện tại đã thức tỉnh? Dương Lỗi vừa nhỏ máu vào Long Địch vừa hỏi. - Ta làm sao biết, đoán chừng là vì tên kia cảm ứng được khí tức của các ngươi. Khúc Kỳ đáp. Khi máu của Dương Lỗi nhỏ vào Long Địch, Long Địch phát ra kim sắc quang mang, sau đó Dương Lỗi cảm nhận được trong đầu óc mình hiện ra tin tức. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được Long Địch. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được phương pháp khống xà. Thành công, phương pháp khống xà, tên này thật ra thập phần chuẩn xác. - Học xong, đồ vật này có thể khống chế được loài rắn. Dương Lỗi nói. - Tốt, nếu thành công thì chúng ta liền thừa dịp nó còn chưa thức tỉnh, nhanh chóng động thủ, một khi nó thức tỉnh chúng ta sẽ không dễ dàng khống chế nó. Ngữ khí Khúc Kỳ thật dồn dập. - Không được. Dương Lỗi đột nhiên lắc đầu nói: - Tiền bối, muốn khống chế nó ta chỉ sợ không làm được, ngươi nói tu vi của nó là kim tiên hậu kỳ, mà ta chỉ là thất tinh luyện cương mà thôi, cấp bậc chênh lệch thật sự quá lớn. - Ngươi có thể, tuy rằng ngươi chỉ có tu vi thất tinh luyện cương, nhưng ta cảm giác được tinh thần lực của ngươi cực kỳ cường đại, có thể so với cảnh giới huyền tiên, cho nên chúng ta vẫn còn cơ hội, dù sao hiện tại tên kia còn đang hôn mê, chưa tỉnh lại, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, một khi mất đi cơ hội này muốn lấy được bảo tàng không biết phải chờ tới năm tháng nào. Khúc Kỳ không cam lòng buông tha như vậy, nói. - Không được, hừ, nếu sư đệ nói không nắm chắc chúng ta không đi, dù sao chúng ta không nhất định phải lấy được bảo tàng của Long tộc kia.
Chương 827: Khúc Nhạc Dạo Đại Chiến. Share: doctruyen.org Mời đọc Tô Anh nói: - Ngươi đừng quá ích kỷ, vì mình lại muốn chúng ta mạo hiểm tính mạng đi giúp ngươi. - Các ngươi…ai… Khúc Kỳ nhìn thấy biểu tình của hai người, không khỏi vô cùng mất mát, đúng vậy, họ còn trẻ không cần phải mạo hiểm tính mạng đi trợ giúp hắn. - Ngươi nói đúng, là ta ích kỷ, các ngươi còn trẻ như vậy, nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn trong này thì thật không đáng. - Kỳ thật…kỳ thật cũng không phải không thể được. Dương Lỗi chợt nói. - Không, không có cơ hội, một khi chúng ta tiến vào địa bàn của tên kia, ban đầu ta có thể giúp các ngươi che giấu khí tức, nó vẫn sẽ không thức tỉnh, nhưng một khi ngươi sử dụng Long Địch khống chế nó, như vậy nó sẽ nháy mắt tỉnh dậy, cho nên xác suất thành công quá nhỏ, không tới được một phần trăm. Khúc Kỳ nhìn Dương Lỗi nói: - Các ngươi đều là đệ tử Tô nha đầu, hơn nữa tư chất đều tốt như vậy, nếu các ngươi có việc ta làm sao đối mặt Tô nha đầu? - Phải đó, sư đệ, quá nguy hiểm, chúng ta không nên mạo hiểm. Tô Anh lôi kéo tay Dương Lỗi nói. - Không, sư tỷ, tiền bối, ta nói thật, chúng ta vẫn có hi vọng. Dương Lỗi nhìn hai người, ngữ khí vô cùng nhận chân. - Sao có thể, hoàng kim mãng xà có thể đối kháng kim tiên, phòng ngự của nó rất mạnh, lân giáp bao trùm cứng rắn, nếu không có kim tiên công kích, chúng ta căn bản không biện pháp thương tổn được nó. Tô Anh nói. - Không sai, Tô Anh nói đúng, phòng ngự của hoàng kim cự mãng rất mạnh, hai ngươi căn bản không có biện pháp xúc phạm tới nó, chờ tu vi các ngươi gia tăng rồi hãy đến, hoặc để sư tôn Tô Nghiên của các ngươi đến mới có thể thu thập súc sinh này. Khúc Kỳ nói. Thấy hai người đều không tin mình, Dương Lỗi dở khóc dở cười, hắn nói thật lại không ai chịu nghe, nhìn hai người, ngữ khí thập phần nhận chân nói: - Ta nói là sự thật, không lừa các ngươi, ta thật sự nghĩ ra biện pháp, biện pháp này chẳng những giúp chúng ta đối phó hoàng kim cự mãng, còn có thể trợ giúp chúng ta thu thập cự thú Thị Huyết Lão kia. - Cự thú Thị Huyết Lão? Cái gì là cự thú Thị Huyết Lão? Khúc Kỳ không biết chuyện bên ngoài, nghe nói như vậy liền hỏi. - Cự thú Thị Huyết Lão là một con yêu thú cường đại mà chúng ta gặp được khi tiến vào nơi đây, là một đầu yêu thú Thị Huyết Lão biến dị, thực lực cực kỳ khủng bố, phỏng chừng còn mạnh hơn hoàng kim cự mãng, hơn nữa trí lực của nó rất mạnh, sở dĩ chúng ta vào đây là vì tìm kiếm biện pháp đối phó cự thú kia. Dương Lỗi đem chuyện mình cùng Tô Anh gặp được kể lại một lần. - Thị Huyết Lão, thứ này còn chưa bị diệt sạch? Còn đạt tới trình tự kim tiên? Lời của Dương Lỗi làm Khúc Kỳ chấn động, Thị Huyết Lão, Khúc Kỳ thập phần hiểu rõ về loài yêu thú này, ở thời đó Thị Huyết Lão là đối thủ một mất một còn với bọn họ, lúc trước khi tiến vào Long huyệt, bọn họ từng đại chiến một trận với Thị Huyết Lão, lúc đó Thị Huyết Lão mạnh nhất chỉ tới huyền tiên mà thôi, nhưng số lượng đông đảo, hơn nữa tốc độ cực nhanh, thập phần phiền toái. Nhưng bởi vì Thị Huyết Lão quá mức thông minh, làm người căm tức, cho nên nhóm người Khúc Kỳ triển khai giết hại, lúc ấy Thị Huyết Lão cơ hồ bị giết tuyệt. - Không sai, điểm này ta xác định, tiền bối có nghe qua về Thị Huyết Lão? Dương Lỗi hỏi. - Thị Huyết Lão thông minh hơn yêu thú bình thường, cũng chính vì vậy lúc trước chúng ta hạ sát thủ với chúng, một khi chúng đạt tới thiên tiên, thông minh hơn nhân loại bình thường nhiều lắm, cho nên chúng ta vì suy nghĩ cho nhân loại mới hạ sát thủ. Khúc Kỳ giải thích. - Tiền bối nói không sai, Thị Huyết Lão thật sự quá thông minh. Nghe lời của Khúc Kỳ, như vậy nhân loại phỏng chừng là tử địch của Thị Huyết Lão, nếu không phải mình cùng Tô Anh chạy trốn nhanh, mà lực chú ý của cự thú kia tập trung lên đàn yêu thú, như vậy hắn cùng Tô Anh phỏng chừng thật phiền toái. - Chúng ta có thể lợi dụng Thị Huyết Lão đối phó hoàng kim cự mãng, ta nghĩ thực lực cự mãng cũng không kém hơn Thị Huyết Lão kia bao nhiêu, nếu chúng ta có thể làm cho chúng đánh nhau, như vậy chúng ta sẽ có cơ hội, một khi chúng lưỡng bại câu thương, chúng ta có thể ngư ông đắc lợi. Vẻ mặt Dương Lỗi hiện dáng tươi cười. - Biện pháp này tuy tốt, nhưng chúng ta phải làm thế nào mới có thể để cho hai súc sinh kia đánh nhau? Muốn làm được chỉ sợ cũng không dễ dàng đi? Khúc Kỳ không rõ Dương Lỗi có chủ ý gì: - Chẳng lẽ ngươi dự định dẫn dụ Thị Huyết Lão đến đây? Việc này quá nguy hiểm, không thể được, căn bản là không được, nếu Thị Huyết Lão đã đạt tới kim tiên, đây tuyệt đối phi thường khủng bố, thậm chí còn khủng bố hơn hoàng kim cự mãng, cho nên ta nghĩ biện pháp này không được, chờ khi nào tu vi các ngươi cường đại có thể đối kháng cùng kim tiên, các ngươi hãy đến đi. - Không phải, đương nhiên là không, ta sẽ không ngu ngốc tự mình đi dẫn dụ Thị Huyết Lão, tên kia thật thông minh lại cực kỳ cường đại, nếu đi trêu chọc nó chẳng khác gì là chịu chết, ta cũng không phải kẻ ngu ngốc. Dương Lỗi cười cười lắc đầu nói. - Vậy ngươi làm sao cho chúng đánh nhau? Tô Anh hỏi. - Không thể dẫn dụ cự thú tới đây, nhưng chúng ta có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng đi qua, có câu nói một núi không thể chứa hai hổ, hoàng kim cự mãng cùng Thị Huyết Lão đều là vương giả, có thể khoan dung đối phương tồn tại sao? Hiển nhiên là không thể nào, chỉ cần chúng ta có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng, vậy thật dễ làm, cự thú không dễ trêu chọc, bởi vì nó quá thông minh, nhưng cự mãng thì khác, tu vi so với kim tiên, cũng mở linh trí, nhưng so sánh với cự thú còn kém quá xa. Dương Lỗi phân tích. - Không sai, Dương Lỗi nói đúng, tuy cự mãng mở ra linh trí nhưng trí lực không cao, hiện tại chỉ như đứa bé mười tuổi mà thôi, nhưng nó cực kỳ nguy hiểm, lại thật tàn bạo, một khi có gan uy hiếp nó khiến cho nó bất mãn, không chết không tha. Khúc Kỳ nói: - Nó vì đạt tới mục đích, sẽ hành động không màng đại giới. - Tốc độ của nó thế nào? Dương Lỗi nghĩ nghĩ hỏi. - Tuy kém hơn cự thú, nhưng không kém bao nhiêu. Khúc Kỳ đáp. Điều này làm Dương Lỗi có chút khó xử, hiện tại có biện pháp, nhưng vấn đề tốc độ của cự mãng, phải làm sao giải quyết? Tuy hắn có Cực Tốc Phù, nhưng không biết so sánh với cự mãng thế nào, chỉ cần hắn kéo dài được một lát, đem cự mãng dẫn tới địa bàn cự thú, vậy đại công cáo thành. Dương Lỗi lấy ra Cực Tốc Phù bóp nát, sau đó toàn lực động vài bước, hỏi: - Tiền bối, tốc độ cự mãng so sánh với tốc độ của ta thế nào? Chứng kiến tốc độ của Dương Lỗi, Khúc Kỳ kinh ngạc, phù triện kia thật hiếm thấy, dù ngày xưa tu vi của hắn so được với đại la kim tiên, nhưng phù triện như vậy thật không có bao nhiêu, có thể thấy được vô cùng trân quý. - Tốc độ còn kém một ít, nhưng ta có một bộ pháp, nếu trong thời gian ngắn ngươi học được, sẽ không còn vấn đề gì. Khúc Kỳ ngẫm nghĩ nói. - Tiền bối có bộ pháp như vậy sao?
Chương 828: Hoàng Kim Trư. Share: doctruyen.org Mời đọc Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ hỏi, nếu có được bộ pháp gia tăng tốc độ, thật không cần phải lo lắng. - Phải, đây gọi là Truy Tinh bộ pháp, là một bộ pháp cực kỳ thượng thừa, nhưng muốn học được trong thời gian ngắn thật quá khó khăn. Khúc Kỳ nói. - Việc này tiền bối không cần lo lắng, tiểu tử vẫn thật có tự tin với lực lĩnh ngộ của mình. Dương Lỗi cười nói. - Vậy ta truyền cho ngươi, hi vọng ngươi nhanh chóng học được. Khúc Kỳ ném ra ngọc giản, Dương Lỗi tiếp nhận bắt đầu học tập. - Truy Tinh Cản Nguyệt! Dương Lỗi khẽ quát một tiếng, thân hình hóa thành làn khói nhẹ chạy về phía trước. - Tốc độ thật nhanh! Tô Anh nhìn theo thân ảnh hắn kêu khẽ. - Lợi hại, quả nhiên lợi hại, lại có thể ở trong thời gian ngắn như vậy học được tám phần Truy Tinh bộ pháp, thật lợi hại. Nhìn thấy tư chất nghịch thiên của Dương Lỗi, Khúc Kỳ giật mình không thôi. - Tiền bối quá khen, hiện giờ học xong Truy Tinh bộ pháp, vãn bối đã có nắm chắc mười phần dẫn dụ hoàng kim cự mãng đến địa bàn Thị Huyết Lão cự thú. Dương Lỗi ngừng lại, lấy ra tám phù triện, đây là Ẩn Thân Phù, hắn đưa cho Khúc Kỳ hai tấm phù, còn lại đưa cho Tô Anh: - Tiền bối, đây là Ẩn Thân Phù, ta đi dẫn dụ hoàng kim cự mãng, hai người dùng Ẩn Thân Phù ẩn núp sang một bên, tuy thời gian tấm phù không lâu, nhưng có thể ẩn giấu, còn che giấu khí tức, làm cho cự mãng không thể phát hiện, như vậy nó sẽ đuổi theo ta, đến lúc đó hai người có thể mượn cơ hội đi thăm dò bảo tàng của ngũ trảo kim long… - Ẩn Thân Phù? Khúc Kỳ càng lúc càng giật mình, trước đó là Cực Tốc Phù, hiện tại lại có Ẩn Thân Phù, Ẩn Thân Phù còn trân quý hơn Cực Tốc Phù, không nghĩ tới Dương Lỗi lại xa xỉ như thế. - Ta không cần Ẩn Thân Phù, quá trân quý, tuy súc sinh kia lợi hại nhưng không nhìn thấy sự tồn tại của ta, cho nên ngươi không cần lo lắng cho ta, đưa Ẩn Thân Phù cho Tô Anh sử dụng là được, không cần lãng phí. Khúc Kỳ đem phù triện trả lại cho Dương Lỗi. Dương Lỗi cười nói: - Tiền bối không cần phải như thế, tiền bối cứ lưu lại đi, nói không chừng sẽ cần dùng đến. Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Khúc Kỳ thoáng do dự, nói: - Nếu ngươi đã nói như vậy, ta sẽ không chối từ. Sau khi thương lượng xong, Dương Lỗi liền hành động. Căn cứ theo Khúc Kỳ chỉ điểm, Dương Lỗi đi tới địa bàn của hoàng kim cự mãng, đã tìm được vị trí. Hoàng kim cự mãng nằm trên một bệ đá thật lớn, thân hình vàng óng, thể tích thật lớn, so sánh với thạch mãng mà hắn thấy được trong Bách Hoa cung không nhỏ hơn bao nhiêu, hơn nữa bởi vì thân thể kim sắc, bướu thịt thật lớn trên đầu thoạt nhìn thêm uy mãnh, càng làm người rung động. Lúc này hoàng kim cự mãng còn đang hôn mê, thậm chí còn có tiếng ngáy. Điểm này làm Dương Lỗi có chút kinh ngạc, một con rắn khi hôn mê còn ngáy ngủ, thật sự quá kỳ quái, loài rắn là động vật máu lạnh, hôn mê căn bản không dùng mũi miệng hô hấp mà dùng làn da. Nhưng con rắn này lại ngáy ngủ, chẳng phải có điểm gì là lạ? Hắn mở ra Chân Thực Ưng Nhãn. Không phải cự mãng ngáy ngủ, Dương Lỗi phát hiện bên trong thân thể to lớn của cự mãng còn cất giấu một vật nhỏ, là một con heo, thân hình vàng óng, nếu không nhìn kỹ căn bản không nhìn thấy nó. Một màn này làm Dương Lỗi giật mình. Một con rắn lại ở chung một chỗ với một con heo, Dương Lỗi hoài nghi ánh mắt mình có phải làm lỗi hay không. Mở ra giám định thuật. Hoàng Kim Trư: heo rừng biến dị, ăn huyết nhục ngũ trảo kim long mà sinh ra biến dị, thực lực tiên thiên cảnh giới, kỹ năng trùng chàng, rít gào, có huyết khế cộng sinh cùng hoàng kim cự mãng. Thì ra là thế, nhìn đến đây Dương Lỗi rốt cục đã biết vì sao hoàng kim trư có thể cùng sinh tồn với hoàng kim cự mãng, nguyên lai cả hai có khế ước cộng sinh, nhưng điều này cũng làm cho hắn tò mò, hai tên này vì sao lại có khế ước cộng sinh đây? Làm sao ký kết? Nhìn cả hai còn ngủ say, linh cơ Dương Lỗi vừa động, hai tên này có khế ước cộng sinh, như vậy cũng ý nghĩa hắn muốn thu thập hoàng kim cự mãng cũng không phải khó khăn, chỉ cần hắn đánh chết hoàng kim trư, như vậy hoàng kim cự mãng cũng sẽ chết, tuy thực lực hoàng kim trư tương đương thiên tiên, nhưng muốn giết nó cũng không phải không biện pháp, ít nhất dễ dàng hơn đánh chết hoàng kim cự mãng. Nhưng dương lỗi không muốn làm như vậy, cũng không muốn giết cự mãng, mặc dù hắn có thể lấy được bảo tàng ngũ trảo kim long nhưng đối với hắn mà nói lại không thể giải quyết vấn đề hiện tại, đó chính là xử lý Thị Huyết Lão cự thú, như vậy cần phải có sự trợ giúp của hoàng kim cự mãng mới có thể đạt tới mục đích. Cho nên Dương Lỗi đành nhẫn nhịn, một khi hắn giết cự mãng muốn đối phó cự thú càng thêm khó khăn. Hay là hắn có thể thử dùng bộ tróc thuật, bắt giữ hoàng kim trư đây? Dương Lỗi ngẫm nghĩ đành bỏ qua, cấp bậc bộ tróc thuật của hắn quá thấp, hơn nữa cấp bậc hoàng kim trư cao hơn hắn, chỉ đành buông tha ý nghĩ này. Nghĩ nghĩ, Dương Lỗi quyết định dựa theo kế hoạch ban đầu làm việc, nhưng hơi có chút thay đổi, vì thế hắn quay lại đường cũ, cần đem kế hoạch thay đổi báo cho Tô Anh cùng Khúc Kỳ một chút. Dương Lỗi quay lại lối vào Long huyệt, lúc này hai người kia đã sử dụng Ẩn Thân Phù, nhưng đối với hắn mà nói không thành vấn đề gì. Thấy Dương Lỗi đi ra, hai người đều có chút khẩn trương, nhưng hai người chợt phát hiện không đúng. - Sư đệ, làm sao hiện tại ngươi đã ra rồi, không dẫn dụ hoàng kim cự mãng sao? Tô Anh giải trừ Ẩn Thân Phù hỏi. - Không có, ta cảm thấy cần thay đổi chút kế hoạch. Dương Lỗi đáp. - Thay đổi? Chẳng lẽ có chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh sao? Khúc Kỳ lên tiếng. Dương Lỗi gật đầu đáp: - Tiền bối đoán đúng, có chút ngoài ý muốn phát sinh. - Là cái gì? Khúc Kỳ sốt ruột truy hỏi. - Bên trong không chỉ có hoàng kim cự mãng. Dương Lỗi nói. - Không chỉ một con? Điều đó không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, ta nhớ rõ chỉ có một hoàng kim cự mãng, không khả năng có hai con, chẳng lẽ…chẳng lẽ trước đây ta có hôn mê một chút, lại đi vào thêm một con? Hay là đời sau của cự mãng kia? Khúc Kỳ nghe lời này khó tin nói. Không chỉ là Khúc Kỳ, Tô Anh cũng ngây dại: - Việc này…là thật sao? - Không, hai người hiểu lầm rồi. Dương Lỗi cười cười giải thích: - Ta nói không chỉ có một hoàng kim cự mãng, mà là còn có một con yêu thú khác tồn tại. - Yêu thú khác? - Không sai, hơn nữa càng kỳ lạ chính là con yêu thú kia còn có khế ước cộng sinh với hoàng kim cự mãng. Dương Lỗi đem chuyện mình nhìn thấy đều nói ra. - Khế ước cộng sinh giữa yêu thú? Điều này sao có thể? Khúc Kỳ nghe vậy kinh hãi vô cùng, loại tình huống này chưa từng nghe qua, hơn nữa hoàng kim cự mãng vô cùng bá đạo, làm sao chịu ký kết khế ước cộng sinh cùng yêu thú khác? Trừ phi đối phương cường đại hơn nó, hoặc còn có ẩn tình nào khác, bằng không tuyệt đối không thực tế…