Huyền Huyễn HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG - Lãm Nguyệt Thu Phong - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1005: Thiên Đạo Tông. (2)

    Share: doctruyen.org





    Có điều Lão hòa thượng này quá mức cường đại, vạn nhất lão gia hỏa này mà là kẻ địch, vậy chẳng phải là chính mình sẽ gặp phiền toái lớn.

    Mặc dù chính mình nắm chắc có khả năng đuổi được gia hỏa cấp bậc Chuẩn Thánh bình thường ra khỏi thế giới của mình. Nhưng nếu như tên kia không phải Chuẩn Thánh bình thường, tu vi cực kỳ dũng mãnh vậy thì liền không giống nữa.

    Một khi động tay động chân, chính mình mặc dù có khả năng đánh đuổi đi, nhưng thế giới Mộng Huyễn chỉ sợ cũng đã phải chịu tổn hại rất lớn. Đây là điều Dương Lỗi không muốn thấy. Hiện nay thế giới Mộng Huyễn đã trở thành một thứ quan trọng nhất của chính mình, cho nên Dương Lỗi không cho phép nó bị xuất hiện bất cứ vấn đề gì.

    Hiện tại đi vào đó thì còn không phải thời cơ. Nếu như là muốn, Dương Lỗi vẫn có khả năng làm giống như trước đây tiến vào Kim Sơn Tự. Có khả năng lợi dụng Ẩn Thân Thuật để tiến vào trong đó. Nhưng nếu nói như vậy liền có vẻ rất mạo hiểm. Cũng giống như lúc ở tại Kim Sơn Tự vậy, nếu như chính mình không phải có vận khí tốt, như vậy chính mình liền thảm .

    Cho nên, chính mình vẫn tự tìm hiểu vẫn cứ hay hơn. Mà biện pháp tốt nhất chính là đi tìm người của Sâm La Điện.

    Lập tức, Dương Lỗi mở mắt.

    - Bệ hạ, chuyện thế nào ?

    Liễu Hàn thấy Dương Lỗi mở mắt, vội hỏi .

    - Chuyện chỉ sợ có chút phiền phức.

    Dương Lỗi nhìn Liễu Hàn nói.

    - Đã xảy ra chuyện gì ? Người của Sâm La Điện kia đã rút lui, làm thế nào bây giờ lại còn có phiền toái. Những người này rốt cuộc là lai lịch gì?

    Liễu Hàn nhìn những người đó ở phía xa xa mà hỏi với vẻ mặt đau khổ .

    - Ai... Vấn đề này khó lòng mà nói, ta cũng không rõ lắm. Người của Sâm La Điện là đã đi, mà những người này là người của một cỗ thế lực khác .Những người này rốt cuộc là lai lịch gì, thì cần phải có thời gian đi thăm dò. Nhưng có khả năng rõ ràng chính là, những người này thực lực tuyệt đối cũng không kém chút nào so với người của Sâm La Điện, thậm chí còn mạnh hơn vài phần. Ít nhất, từ tình huống hiện tại có thể nhận ra là như thế này. Hơn nữa Trận Pháp Sư của đối phương cũng không phải tầm thường. Đây là một cỗ thế lực có khác biệt lớn lao với Sâm La Điện .

    Dương Lỗi nhìn một chút những người đó, âm thầm quét ra một tia Giám Định Thuật. Hắn phát hiện, những người này ai nấy đều là của tổ chức Thiên Đạo Tông. Còn về phần tin tức về Thiên Đạo Tông này thì cũng không có một chút nào .

    Thiên Đạo Tông, có gan dùng một cái tên như vậy, xem ra cũng không phải đơn giản như vậy. Hơn nữa Dương Lỗi phát hiện, những người này tựa hồ đều đã bị hạn chế, phương pháp hạn chế đặc thù.

    Đương nhiên, hạn chế này không chỉ có là hạn chế bình thường hoặc là nói cấm chế đơn giản như vậy. Mà tại thời khắc mấu chốt, hạn chế hoặc nói là bí pháp này còn có thể phóng xuất ra năng lượng cường đại, khiến cho thực lực của hắn tăng lên cực mạnh.

    Hiện nay như vậy thì cũng chỉ có thể từ Lão hòa thượng kia trong Thiếu Lâm Tự, từ món đồ phong ấn kia để xem xét, vật này rốt cuộc là cái gì? Chỉ có biết rõ ràng vật này, như vậy tất cả những cái khác liền có khả năng giải quyết dễ dàng .

    - Vậy. .. vậy hiện tại làm sao bây giờ?

    Liễu Hàn vội vàng nói

    - Nếu mà Pháp Hải tiền bối có khả năng hỗ trợ là tốt. Tưởng

    - Ngài đây cũng không nghĩ tới cái đó nữa. Pháp Hải tiền bối đã rời khỏi không gian vị diện này, cho nên nếu đi tìm Pháp Hải tiền bối thì căn bản không thể. Hiện tại nếu muốn đi vào không gian này đâu phải là một chuyện dễ dàng. Trừ phi phải cưỡng bức tiến vào, nhưng ngươi biết hậu quả nếu như mạnh mẽ gượng ép tiến vào một không gian vị diện. Rất dễ dàng xuất hiện vấn đề. Mà một khi xuất hiện vấn đề thì tuyệt đối là không thể bỏ qua. Nhẹ thì không gian chấn động, nặng thì không gian vị diện chôn vùi.

    Dương Lỗi nói.

    - Thế này... này... này thì nên làm thế nào cho phải.

    - Cho nên, chúng ta cần phải bàn bạc kỹ hơn, không thể hành động thiếu suy nghĩ. Nếu không, không chỉ có không thể giải trừ được nguy cơ của Thiếu Lâm Tự, ngược lại còn để cho chính mình bị cuốn đi vào. Nói như vậy, liền mất nhiều hơn được. Cho nên, tất cả đều phải cẩn thận hành động, trước khi không có nắm chắc thì không thể xằng bậy, nếu không sẽ chỉ là làm hỏng.

    Giọng điệu Dương Lỗi có hơi nghiêm túc nhìn Liễu Hàn, nhưng không hy vọng hòa thượng nọ nhất thời không nhịn được mà lại xông lên. Nói vậy, chuyện liền có thể bị phiền toái lớn.

    Vạn nhất đối phương có cường giả tồn tại thì đó đâu phải là chuyện đùa, hơn nữa lão hòa thượng kia rốt cuộc là ai? Là địch hay là bạn, cái này chính mình đều vẫn còn không rõ ràng lắm. Hắn chỉ là biết lão hòa thượng này có tu vi bản thân sâu không lường được.

    - Yên tâm, bệ hạ, việc này bần tăng vẫn biết nặng nhẹ.

    Liễu Hàn mặt lộ vẻ đau khổ, nhưng vẫn nói nghiêm trang.

    - Thế thì được.

    Dương Lỗi vẫn lo lắng hòa thượng nọ nóng đầu mà xông lên đi vào. Chỉ cần không bại lộ, như vậy chính mình liền trước tiên có thể đi tới để tìm được người của Sâm La Điện. Sau đó hỏi rõ ràng bọn họ, ở trong Thiếu Lâm Tự này rốt cuộc có bí mật gì mà đáng giá cho bọn họ gây chiến.

    - Vậy bệ hạ, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

    Liễu Hàn hỏi với giọng điệu có hơi lo lắng

    - Trận pháp kia còn có thể kiên trì được bao lâu nữa?

    - Làm thế nào thì cái này ngươi không cần lo lắng. Hiện tại điều ngươi cần phải làm là đi Tu Chân Giới cầu viện, hiểu rõ tình huống ở Tu Chân Giới. Ta hoài nghi hiện tại Tu Chân Giới cũng đã xảy ra chuyện. Đương nhiên, vào lúc trước đó thì bây giờ ta còn có vấn đề muốn biết rõ ràng.

    Dương Lỗi nhìn Liễu Hàn, Liễu Hàn này dù nói như thế nào cũng được coi là nhân vật cao cấp trong Thiếu Lâm Tự. Như vậy lão hòa thượng kia trong hang núi phía sau Thiếu Lâm Tự là ai, điều này Liễu Hàn hẳn là cũng có nghe thấy. Chính mình cần phải từ miệng lão biết được một chút tin tức.

    Mặc dù mấy tin tức này chỉ là một chút chút mà thôi, nhưng dù sao Dương Lỗi cũng hiểu được, Liễu Hàn này phỏng đoán không biết chỗ cường đại của lão hòa thượng kia. Nếu như biết đến, như vậy lão cũng sẽ không lo lắng cho an nguy của Thiếu Lâm Tự như vậy .

    - Bệ hạ là nói đưa bần tăng đi Tu Chân Giới cầu viện? Hiện tại thật sự có khả năng làm được sao?

    Liễu Hàn nghe thấy liền vui vẻ.

    Tại Tu Chân Giới, Thiếu Lâm Tự làm một đại phái Phật Tông, nội tình của nó quả là phi thường hùng hậu. Một số lão tiền bối đã tu luyện mấy ngàn năm, trên vạn năm, thậm chí là mấy vạn năm đều là tồn tại. Tu vi của bọn họ sâu không lường được.

    Nếu như không phải có chuyện quan trọng thì họ đều đắm chìm trong bế quan mà tu luyện. Đương nhiên, nếu như biết không gian vị diện này có chuyện, khẳng định bọn họ sẽ tới tìm tòi đến tột cùng.
     
    voquan thích bài này.
  2. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1006: Cấm địa của Thiếu Lâm Tự.

    Share: doctruyen.org





    Dù sao không gian vị diện này đột nhiên trở nên linh khí đầy đủ như thế, rất thích hợp để bồi dưỡng đệ tử như thế. Điều này trong đó nhất định là có đại bí mật, cái này bọn họ khẳng định rất hiếu kỳ. Hơn nữa nói không chừng là cơ duyên của bọn họ. Có điều, nếu như quả thật là như thế, nói vậy có thể sẽ đắc tội vị Nhân Hoàng Dương Lỗi này .

    Hơn nữa vị Nhân Hoàng Dương Lỗi này có tu vi kinh người, tốc độ thăng bậc cảnh giới thần tốc. Phía sau lưng hắn chỉ sợ có hậu trường cường đại, mặc dù là sư môn của Lý Tuyết Mai cũng không có năng lượng như vậy.

    Một khi chính mình kể hết chuyện cho cấp tông môn biết, tông môn phái đi lực lượng cường đại đến mưu đoạt không gian vị diện này, chính mình chẳng phải là thật xin lỗi vị bệ hạ Dương Lỗi này sao ? Nói cho cùng hắn đối với chính mình, đối với Thiếu Lâm Tự đều cũng có trợ giúp rất lớn, chính mình có đúng là muốn làm như vậy chăng ?

    - Ai.. .

    Trong lòng Liễu Hàn liên tiếp thở dài một hơi, nhìn qua Dương Lỗi một cái rồi trong lòng vẫn quyết định báo chuyện này lên trên. Dù sao điều này có thể quan hệ đến tương lai của Phật Tông, sự phát triển của Phật Tông. Vì Phật Tông thì tất cả đều là đáng giá .

    Làm ra quyết định này, trong lòng Liễu Hàn là cực kì áy náy.Nhưng mà nếu đã đưa ra quyết định như vậy, đối với việc vị hoàng đế bệ hạ nhân gian Dương Lỗi này bị thua thiệt, chính mình chỉ có thể là sau này tận lực bồi thường .

    Đương nhiên, lúc này Dương Lỗi không có khả năng biết được Liễu Hàn suy nghĩ cái gì. Nếu như là hắn biết đến, phỏng đoán sẽ trực tiếp giết chết Liễu Hàn. Chính mình năm lần bảy lượt trợ giúp lão, để rồi đổi lấy lại là kết quả như vậy.

    - Bệ hạ có vấn đề gì, trực tiếp hỏi bần tăng là được. Chỉ cần là bần tăng biết đến, nhất định là biết gì nói nấy, nói ra bằng hết.

    Liễu Hàn nhìn Dương Lỗi trả lời rất là dứt khoát, nhưng mà trong ánh mắt có vẻ hơi xấu hổ.

    Mà Dương Lỗi cũng không hề chú ý những chi tiết này. Nếu Liễu Hàn cởi mở như vậy, Dương Lỗi tự nhiên là thập phần vui vẻ. Vì biết người biết ta thì sẽ bách chiến bách thắng, đối với kẻ địch tiềm ẩn chưa biết, có thể làm rõ ràng nhiều hơn một chút thì liền tận lực làm sáng tỏ nhiều hơn một chút. Điều này tịnh không có chỗ nào xấu .

    - Kỳ thật vấn đề ta hỏi, cũng có quan hệ cùng nguy cơ lần này đây của Thiếu Lâm Tự. Nếu như ta suy đoán không sai, đây là nguyên nhân căn bản khiến cho hai đám nhân mã này tấn công Thiếu Lâm Tự .

    Dương Lỗi nới với giọng điệu cực kì bình tĩnh .

    Mà những lời này khiến cho trong lòng Liễu Hàn cũng là kinh ngạc vô cùng. Lúc này lão cực kì tò mò, trong Thiếu Lâm Tự rốt cuộc có vật gì vậy có thể hấp dẫn đối phương. Lại còn hấp dẫn nhiều đối thủ cường đại như vậy đến công kích đánh phá Thiếu Lâm Tự?

    Ngay từ đầu, Liễu Hàn còn tưởng rằng, bọn họ đều là kẻ thù của Thiếu Lâm Tự, là đến báo thù xưa. Vậy mà Dương Lỗi nói như vậy, đúng là khiến cho Liễu Hàn cực kì tò mò, cực kì không giải thích được.

    Chính mình ở trong Thiếu Lâm Tự này, Thiếu Lâm Tự ở trong tại không gian vị diện này với thời gian ở lại không tính là rất ngắn. Có thể nói, tất cả mọi thứ ở Thiếu Lâm Tự này thì chính mình đều rất rõ ràng. Nhưng có vật gì vậy với ma lực lớn như thế, có thể làm cho hai thế lực siêu cấp cường đại như vậy tới tìm, Liễu Hàn thật sự là không nghĩ ra được.

    Bởi vậy Liễu Hàn có hơi không thể chờ đợi được mà hỏi:

    - Bệ hạ, ngài biết đây là có chuyện gì? Bọn họ rốt cuộc vì sao kéo đến. Ta ở tại Thiếu Lâm Tự với thời gian không ngắn, có thể nói tất cả các ngóc ngách Thiếu Lâm Tự, tất cả báu vật thì ta cũng biết. Mặc dù không dám nói mười phần rõ ràng, nhưng cửu thành cửu đều là biết đến. Hơn nữa một chút món đồ quý giá đều là do ta bảo quản. Ta thật sự là không nghĩ ra Thiếu Lâm Tự có cái gì quý trọng đáng giá như vậy để hai thế lực lớn đến gây chiến.

    - Ta cũng không biết cụ thể là xảy ra chuyện gì, cũng không rõ ràng lắm bọn họ rốt cuộc muốn tìm vật gì vậy trong Thiếu Lâm Tự. Nhưng mà ta có khả năng cảm giác được trong Thiếu Lâm Tự có một cỗ khí tức cường đại. Cỗ khí tức này người bình thường không tiếp thu được, bởi vì công pháp của ta đặc thù nên mới có thể cảm nhận ra được. Ở trong núi phía sau Thiếu Lâm Tự hẳn là có vị cường giả tồn tại, ta đoán mục đích của bọn họ hẳn là chính là vị tiền bối kia ở trong núi phía sau Thiếu Lâm Tự .

    - Vị tiền bối ở trong núi phía sau Thiếu Lâm Tự ? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là vị kia?

    Liễu Hàn nghe vậy mà chấn động theo, như vậy là nhớ ra một việc.

    Ở trong núi phía sau Thiếu Lâm Tự có một chỗ là thuộc về cấm địa. Ở nơi này, mặc dù là chính mình cũng không có tư cách tiến vào. Duy nhất có thể tiến vào trong đó chính là phương trượng. Chính mình tại Thiếu Lâm Tự có địa vị mặc dù cao, nhưng cũng không thể làm ngược quy củ bên trong chùa.

    Hơn nữa địa phương kia không phải nói vào là có thể tiến vào. Chính mình vào lúc vừa mới tới, cũng đã từng đi tới đó. Nhưng căn bản là không tìm được lối ra vào cấm địa, bất kể như thế nào cũng chỉ là đi vòng quanh tại chỗ .

    Nhưng đó đã là câu chuyện lúc trước thật lâu ngày. Cấm địa này của Thiếu Lâm Tự đã bị người ta quên lãng. Nếu như không phải Dương Lỗi nhắc tới như vậy thì chính mình thật đúng là không nghĩ ra còn có một sự việc như thế .

    Nghe được lời Liễu Hàn đã nói, Dương Lỗi liền vui vẻ theo. Mặc dù Dương Lỗi đối với Liễu Hàn cũng không phải có hy vọng quá lớn, nhưng từ ý tứ trong lời nói này, có khả năng thấy hòa thượng Liễu Hàn này có lẽ biết một vài thứ. Tựa hồ trong Thiếu Lâm Tự này còn có một đoạn bí ẩn .

    - Vậy Liễu Hàn Đại sư có thể nói cho ta biết chuyện này hay không ?

    Dương Lỗi nhìn Liễu Hàn mà hỏi. Dù sao những việc lặt vặt này có thể quan hệ đến một chút cơ mật của Thiếu Lâm Tự. Đương nhiên, Dương Lỗi tin tưởng, đúng vào lúc này, vào thời điểm sinh tử tồn vong này của Thiếu Lâm Tự, bên trọng bên khinh, cái này thì Liễu Hàn có lẽ phân biệt được rõ ràng.

    - Cái này, kỳ thật ta biết đến cũng không rõ ràng lắm.

    Liễu Hàn đáp .

    - Cái này không có việc gì. Biết được một ít rốt cuộc so sánh với cũng không biết bất cứ điều gì thì vẫn là tốt hơn nhiều. Dù sao cái này quan hệ đến sinh tử tồn vong lần này của Thiếu Lâm Tự. Cũng rất có khả năng quan hệ đến sinh tử tồn vong của cả thiên hạ. Cho nên xin Đại sư nhất thiết cần phải nói ra, để cho ta có được phương hướng tốt. Nói như vậy, chuyện thăm dò tin tức cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

    Dương Lỗi tập trung nói nghiêm túc .

    - Cái này không có gì là không thể nói. Có điều ta thực sự chỉ là biết một chút chút tin tức mà thôi. Chuyện này là vào lúc ta vừa tới không gian vị diện này, khi đó ta thường đến núi phía sau. Mà ở núi phía sau có một chỗ cấm địa, lúc ấy có thể nói là ta còn trẻ, tinh lực dồi dào.
     
    voquan thích bài này.
  3. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1007: Mười hai viên Định Hải Châu.

    Share: doctruyen.org





    - Vì vậy thế giới lúc ấy so với không gian vị diện kia của chúng ta mà nói, yếu hơn không biết bao nhiêu. Hơn nữa lúc vừa mới tới nơi này, trong lòng rất không thoải mái. Dù sao từ một không gian vị diện cấp cao với linh khí đầy đủ bị đày ải đến một vị diện thấp hơn với linh khí không đủ, tài nguyên thiếu thốn.

    - Cho nên lúc biết cấm địa phía sau núi, trong lòng liền tức giận muốn đi kiểm tra xem xét, rốt cuộc là cấm địa gì.

    Liễu Hàn nói .

    - Cấm địa? Trong cấm địa kia có cái gì?

    Dương Lỗi cũng hiếu kỳ, Thiếu Lâm Tự chưa bao giờ nghe nói qua có cấm địa. Nhưng mà tựa hồ, địa phương kia ở quả núi phía sau Thiếu Lâm Tự dường như thật sự là có chút đặc biệt. Ở đó lại có một trận pháp.

    Trận pháp này, đối với Chân Thực Ưng Nhãn của chính mình thì không có bất cứ khó khăn gì. Nhưng lại là không hề phát hiện ra. Điều này đúng là cực kì làm cho người ta ngạc nhiên. Nếu như không phải trước đây Liễu Hàn nói đến cấm địa gì đó, chính mình vẫn còn thật không nghĩ đến cẩn thận xem xét một phen, thì thật sự khó lòng phát hiện ra được một trận pháp như vậy.

    Trận pháp này che giấu vô cùng tốt. Công dụng của nó cũng cực kì đơn giản, chính là bao trùm địa phương có trận pháp để ẩn đi, làm cho người ta không phát hiện được.

    Người bày trận này có trình độ trận pháp đã đạt tới một cấp bậc cực kỳ lợi hại. Thậm chí so với chính mình vẫn còn mạnh hơn không ít. Nếu như không phải có được Chân Thực Ưng Nhãn như thế, thì chính mình vẫn còn thật sự là không nhìn được ra. Làm không tốt chính mình cũng sẽ không phát hiện nổi.

    - Ta cũng không biết trong cấm địa có cái gì, chỉ là lúc ấy ta định xông vào cấm địa thì mới biết được cấm địa kia căn bản không tiến vào nổi. Chỉ là một mực đi vòng quanh tại chỗ. Nhưng mà lúc ấy ta cảm giác được một cỗ khí tức an lành. Mặc dù rất muốn đi vào, nhưng vô luận như thế nào cũng không có cách nào phá bỏ loại tình huống đó trước đây.

    Liễu Hàn lắc đầu nói tiếp

    - Lâu ngày nên ta cũng quên chuyên còn có cấm địa phía sau núi này. Cho tới hôm nay, bệ hạ nhắc nhở một lần như vậy thì ta mới nhớ đến.

    Nghe đến đó, Dương Lỗi có hơi thất vọng, lúc trước hắn cho là Liễu Hàn vẫn còn biết được những thứ gì đó. Nhưng kết quả cũng là như vậy. Nói và chưa nói cũng như nhau, căn bản không hề thu được tin tức hữu dụng nào.

    - Cũng chỉ có những thứ này, đối với vị tiền bối Thiếu Lâm Tự trong cấm địa, Đại sư cũng không biết một chút tin tức gì sao?

    Dương Lỗi vẫn còn là có hơi chưa muốn từ bỏ ý định, hy vọng có thể từ moi ra trong miệng Liễu Hàn một chút tin gì vậy. Một chút tin tức gì đó về Lão hòa thượng trong cấm địa kia.

    Liễu Hàn lắc đầu:

    - Căn bản không có biện pháp nhìn thấy vị tiền bối kia.

    - Đúng rồi .

    Đột nhiên Liễu Hàn nhớ ra cái gì, sáng mắt lên, âm thanh cao hẳn lên, giọng điệu có hơi xen niềm vui bất ngờ mà nói:

    - Ta nhớ ra rồi, mặc dù ta không hề nhìn thấy vị tiền bối kia, nhưng mà trong cấm địa Thiếu Lâm ta nhặt được một chuỗi Phật Châu. Một chuỗi Phật Châu kia xem ra cực kì bình thường, nhưng cuối cùng ta có cảm giác chuỗi Phật Châu đó không phải vật tầm thường. Lúc ấy ta nghiên cứu rất lâu mà cũng không hề phát hiện trong đó có cái gì khác thường, cho nên thu lại rồi đặt ở trong Trữ Vật Giới Chỉ .

    - Phật Châu?

    Dương Lỗi cũng sáng mắt lên. Giám Định Thuật của mình hiện nay đã đạt tới một tình trạng rất cao. Một chuỗi Phật Châu, chỉ cần không phải đã đạt tới tình trạng Tiên Thiên Linh Bảo, chính mình có lẽ có khả năng xem xét ra được. Chỉ cần xem xét ra, tự nhiên sẽ có một chút dấu vết.

    - Phật Châu kia bây giờ còn đây sao?

    Dương Lỗi nhìn Liễu Hàn mà hỏi có chút sốt ruột .

    Liễu Hàn gật đầu, lập tức lấy ra một chuỗi Phật Châu màu đen nữa. Phật Châu này là dùng một loại gỗ đàn hương đặc thù chế thành. Trải qua nhiều năm như vậy, chuỗi Phật Châu này vẫn còn có một hương vị gỗ đàn nhàn nhạt. Mùi vị kia mặc dù đã phai nhạt, nhưng có thể làm cho người ngưng thần tĩnh khí, cả người đều tỉnh táo hơn rất nhiều.

    Tiếp nhận Phật Châu đàn hương, Dương Lỗi liền cảm giác được một khí tức an bình .

    Quả nhiên không phải vật tầm thường a. Trong lòng Dương Lỗi thở dài nói. Một chuỗi Phật Châu này, chính mình còn chưa hề xem xét. Chỉ riêng dựa vào hai điểm này liền đủ để chứng minh, Phật Châu này tuyệt đối là thứ tốt.

    Phải biết rằng tinh thần lực của chính mình đã đạt tới một trình độ rất cao. Hơn nữa chính mình tu luyện Diễn Thần Quyết, đây chính là một môn pháp môn tu luyện tinh thần lực đứng đầu. Công pháp cường đại cũng có thể làm cho người ta ngưng thần tĩnh khí, làm cho người ta trong mọi thời khắc vẫn giữ được một loại trạng thái tỉnh táo .

    Có Diễn Thần Quyết trợ giúp nên những thứ bình thường, mặc dù là Tiên Thiên Linh Bảo, nếu như không phải có những điểm đặc thù, thì những Tiên Thiên Linh Bảo cường đại cũng không có khả năng có trợ giúp như vậy đối với chính mình. Đặc biệt là sau khi chính mình sử dụng Sinh Mệnh Bản Nguyên kia .

    Giám Định Thuật.

    Dương Lỗi quét tới một tia Giám Định Thuật .

    - Định Hải Phật Châu.

    Kinh ngạc, kinh ngạc cực kỳ. Mười hai viên Phật Châu này lại là Định Hải Phật Châu.

    Định Hải Phật Châu này là do Định Hải Châu ban đầu ở trong tay Nhiên Đăng Cổ Phật phân hoá mà thành.

    Theo như đồn đại, sau khi Bàn Cổ sáng tạo đất trời, tổng cộng có ba mươi sáu viên Định Hải Châu. Trong đó mười hai viên, sau khi sáng tạo đất trời cũng đã biến mất, mà trong số hai mươi bốn viên Định Hải Châu còn lại thì Triệu Công Minh chiếm được mười hai viên. Nhiên Đăng Cổ Phật cũng có được mười hai viên.

    Sau này trong Đại Kiếp phong thần, Nhiên Đăng Cổ Phật lại cướp được mười hai viên Định Hải Châu khác từ trong tay Triệu Công Minh, tổng cộng thành hai mươi bốn viên. Từ đó kết thành một kiện Tiên Thiên Linh Bảo đỉnh cao với uy lực vô cùng vô tận.

    Mà mười hai viên Phật Châu trước mắt này, mặc dù ở bề ngoài được gọi là Định Hải Phật Châu. Nhưng Dương Lỗi biết rõ ràng, chỗ này kỳ thật chính là mười hai viên Định Hải Châu.

    Định Hải Phật Châu tên này chỉ sợ bởi vì người có được Phật Châu, thấy trên Phật Châu có hai chữ "Định hải", mà sau khi kết thành một chuỗi hạt châu này, đã mệnh danh là Định Hải Phật Châu .

    Đương nhiên, tại sao mười hai viên Định Hải Châu này lại ở chỗ này, có đúng là những viên Định Hải Châu trong tay Nhiên Đăng Cổ Phật không? Hoặc là có lẽ nói, mười hai viên Định Hải Châu này chính là mười hai viên Định Hải Châu kia mà ngày đó đã bị biến mất sau khi sáng tạo đất trời ?

    Nếu như mười hai viên Định Hải Châu này không phải mười hai viên Định Hải Châu đã biến mất kia sau khi sáng tạo đất trời, thì nói cách khác, mười hai viên Định Hải Châu này chính là mười hai viên trong số hai mươi bốn viên ở trong tay Nhiên Đăng Cổ Phật. Nói cách khác, vị tiền bối trong cấm địa Thiếu Lâm Tự này, rất có thể chính là Nhiên Đăng Cổ Phật.
     
    voquan thích bài này.
  4. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1008: Nhiên Đăng đạo nhân.

    Share: doctruyen.org





    Không thể không nói, vận may của Liễu Hàn này thật sự là quá tốt. Lại tùy tùy tiện tiện đã có được mười hai viên Định Hải Châu. Đương nhiên nếu muốn biết, xem thử chỗ Định Hải Châu này có đúng là mười hai viên trong hai mươi bốn viên kia ở trong tay Nhiên Đăng Cổ Phật kia hay không, thì cũng không phải việc gì khó.

    - Định Hải Phật Châu, đó là một thứ tốt a.

    Mười hai viên Định Hải Châu này, Dương Lỗi mặc dù muốn thu làm của riêng, nhưng rồi do dự nên vẫn không làm như vậy. Có điều Dương Lỗi cũng sẽ không ngốc đến mức nói ra bí mật của Định Hải Châu này cho Liễu Hàn.

    - Bệ hạ biết lai lịch của Phật Châu này?

    Thấy Dương Lỗi kêu lên đúng tên của Phật Châu thì Hàn có hơi vui mừng. Một chuỗi Phật Châu này, chính mình một mực cũng không hề biết rõ ràng lai lịch. Cho nên đối với điều đó cũng là cực kì hiếu kỳ. Lúc này lại nghe được Dương Lỗi kêu lên tên của Phật Châu thì tự nhiên có hơi chờ mong.

    Dương Lỗi nói:

    - Phật Châu này đích thật là một món đồ hiếm có, trong đó ẩn chứa một cỗ năng lượng thuần khiết, nó cực kì có trợ giúp đối với tu luyện tinh thần lực. Còn về phần cái tên Định Hải Phật Châu này, xin Đại sư nhìn kĩ.

    Dương Lỗi đưa Phật Châu cho Liễu Hàn rồi nói:

    - Phật Châu này có chữ viết, đúng là hai chữ định hải. Cho nên, ta mới gọi Phật Châu này là Định Hải Phật Châu.

    Lời này nói ra đúng là lại khiến cho Liễu Hàn có hơi thất vọng. Lão không nghĩ tới tình huống lại là như vậy. Vốn lão đang cho là Dương Lỗi biết lai lịch của chuỗi Phật Châu này .

    - Phật Châu này cũng không trợ giúp được gì sao?

    Liễu Hàn hỏi .

    - Cũng không phải không có trợ giúp. Ít nhất, từ chuỗi Phật Châu này xem ra, lai lịch của vị tiền bối này khẳng định không phải đơn giản như vậy. Phật Châu như thế, trong tay người tu luyện bình thường thì có thể nói, cũng được coi là báu vật cực kỳ có giá trị thượng thừa.

    - Nhưng trong mắt ông ta lại cũng không coi là cái gì, có khả năng tùy ý vứt bỏ. Điều đó liền đủ để chứng minh, vị tiền bối này rất cường đại. E rằng thực lực của vị tiền bối này so với Pháp Hải Đại sư, đó là chỉ có hơn chớ không kém a.

    Trong lòng Dương Lỗi biết rõ ràng, Lão hòa thượng ở chỗ này tám chín phần mười chính là Nhiên Đăng kia. Nhiên Đăng là hạng người nào, Dương Lỗi biết thật sự rõ ràng. Ngày đó Nhiên Đăng chính là người của Xiển Giáo, Phó giáo chủ Nguyên Thủy Thiên Tôn. Có thể thấy được địa vị ông ta cao ra sao.

    Sau này phản loạn ra khỏi Xiển Giáo, gia nhập vào phương tây Phật giáo, trở thành Vị Lai Phật của phương tây Phật giáo. Có thể thấy được địa vị cao của ông ta, thực lực tự nhiên không thể nghi ngờ.

    Vào lúc ấy, ông ta chính là nhân vật siêu quần xuất chúng bên dưới Tam Thanh .

    Có thể áp chế được ông ta, e rằng cũng chỉ có Đa Bảo Đạo Nhân. Thậm chí Đa Bảo Đạo Nhân đều không nhất thiết có thể hơn được, nếu như ông ta dùng đến hai mươi bốn viên Định Hải Châu kia.

    Nên ông tuyệt đối có khả năng được xưng là đệ nhất nhân dưới Thánh Nhân. Đương nhiên đó là trước đây đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc có trở thành vị Thánh Nhân hay không, thì cái này không được biết rồi.

    Nhưng mặc dù ông ta vẫn không thể đạt tới cấp bậc Thánh Nhân, thì tu vi của ông ta cũng đã đạt tới một tình trạng khó có thể tin nổi. Đã là bậc tồn tại cấp trên Chuẩn Thánh, nửa bước Thánh Nhân .

    Nửa bước Thánh Nhân, đó là tồn tại gì thì Dương Lỗi đều khó có thể tưởng tượng .

    Một vị Chuẩn Thánh, đã khiến cho chính mình khó có sức lực chống cự. Nay một người nửa bước Thánh Nhân, cái đó càng không cần phải nói. Nếu như ông ta muốn giết chết chính mình thì cũng liền đơn giản như bóp chết một con kiến vậy.

    Đương nhiên, nếu như lão hòa thượng kia thật sự là Nhiên Đăng đạo nhân, không, hẳn là Nhiên Đăng Cổ Phật. Vậy thì tại sao Pháp Hải kia lại cho phép có sự hiện hữu của ông ta. Hoặc là nói, thế giới này, căn bản không phải đơn giản như vậy, căn bản là không phải do Pháp Hải tự mình mở ra. Mà là lúc trước liền đã tồn tại, chỉ có điều là Pháp Hải đẩy mạnh một tay mà thôi .

    Ngẫm lại cũng phải, loại khả năng này coi như rất lớn. Nếu như không phải như thế, trừ phi là Pháp Hải đã ngã xuống, nếu không chính mình há là dễ dàng liền đã có được quyền khống chế làm chủ của thế giới Mộng Huyễn này như vậy.

    Hơn nữa, nếu quả thật là Pháp Hải tự mình mở ra, khai triển làm sinh ra thế giới như vậy thì Pháp Hải tất nhiên sẽ không dễ dàng cho mình. Không, phải nói là nhất định sẽ không cho mình.

    Dù sao một người tu luyện nếu như nói từ bỏ thế giới mà chính mình vất vả cực nhọc mở ra, thì điều này không chỉ sẽ làm tu vi của hắn giảm đi, hơn nữa sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với chuyện sau này làm tăng tu vi của hắn. Nguyên nhân chính là sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực sẽ hạ xuống một cấp bậc cực thấp.

    Một khi tu vi đạt tới cấp bậc Đại La Kim Tiên đỉnh cao này, điều quan trọng cũng không phải có bao nhiêu Nguyên Lực. Mà là khả năng lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực, cảnh giới cuối cùng. Đây mới là điều quan trọng nhất.

    Ví dụ như nói, tu vi của hai người tương đương, Nguyên Lực tương đương, nhưng mà cảnh giới, sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực cũng là so sánh chênh lệch khá xa. Như vậy hai người này nếu như đấu võ thì kết quả không cần phải nói.

    Người nào lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực so sánh sâu sắc hơn, khẳng định có khả năng dễ dàng đánh bại người kia có cảnh giới so sánh thấp hơn, mức lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực mà so sánh thấp hơn .

    Mà một người tu luyện sau khi mở ra thế giới nội tại của mình, thì nhất định phải dung nhập lĩnh hội của chính mình đối với Pháp Tắc Chi Lực, hoặc là nói hòa tan kết quả tu luyện Pháp Tắc Chi Lực của chính mình vào trong thế giới vừa được mở ra.

    Dung nhập hòa tan Pháp Tắc Chi Lực vào thế giới càng nhiều, càng cường đại, như vậy cũng có ý nghĩa tân thế giới mới được mở ra này lại càng mạnh mẽ, đối với sự tiến bộ của hắn cũng càng thấy rõ ràng. Đây là một quá trình ảnh hưởng lẫn nhau .

    Mà một khi thế giới bị phá đi, bị hủy diệt vỡ. Như vậy đối với người có được thế giới, tương đương là một đả kích có tính hủy diệt.

    Cho nên không có người nào lại nguyện ý từ bỏ thế giới thuộc về mình.

    Nghĩ tới đây, Dương Lỗi càng cảm giác được, thế giới này căn bản không phải là do Pháp Hải mở.

    Có điều chính mình không thể không thừa nhận, nếu như không có Pháp Hải trợ giúp thì chính mình cũng không hề dễ dàng thu được thế giới này, khống chế không gian vị diện này như vậy. Cho nên, chính mình có lẽ cần phải công nhận nhân tình này của ông ta, đây chính là quan hệ nhân quả mà Phật giáo nói .

    - Cho nên, Liễu Hàn Đại sư, hiện tại hoàn toàn không cần lo lắng. Nếu như là vị tiền bối kia khẳng ra tay trợ giúp, như vậy nguy cơ của Thiếu Lâm Tự căn bản là không cần lo lắng. Nhưng mà ...

    Nói tới đây, Dương Lỗi dừng một chút.
     
    voquan thích bài này.
  5. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1009: Thánh Nữ thần bí.

    Share: doctruyen.org





    - Nhưng mà cái gì?

    - Nhưng mà cần phải nhìn, vị tiền bối kia có chịu ra tay hay không. Hoặc là, vị lão tiền bối kia có cái gì khó nói ra cũng không chừng ?

    Dương Lỗi thản nhiên nói tiếp

    - Theo ta thấy, vị tiền bối kia khẳng định cũng có chỗ khó xử của chính mình. Nói cách khác, coi như ông ta không phải người trong Thiếu Lâm, nhưng ông ta ở tại Thiếu Lâm nhiều năm như vậy, nhân tình này cũng đáng được ông ta ra tay .

    - Ai.. .

    Liễu Hàn nghe vậy thở dài một hơi

    - Chỉ sợ thực sự là như vậy. Nếu như vị tiền bối kia có khả năng ra tay, thì hẳn là đã sớm động thủ. Thiếu Lâm Tự có thể nói đã đến thời khắc mấu chốt nhất mà ông ta đều vẫn còn không hề ra tay, liền chứng minh ông ta hẳn là còn có chuyện gì đó càng quan trọng hơn. Cho nên, chúng ta vẫn không thể gửi gắm hy vọng vào vị tiền bối kia.

    - Điều này cũng đúng.

    Dương Lỗi gật đầu, đối với Liễu Hàn việc có thể nói ra những lời như vậy, thì hắn quả là có hơi kinh ngạc.

    - Cho nên, ta nhất định phải đi về Tu Chân Giới cầu viện. Không biết bệ hạ đến lúc nào có khả năng đưa ta đi đến Tu Chân Giới?

    Liễu Hàn hiện tại tương đối quan tâm chuyện này. Trước đây Dương Lỗi nói qua, có khả năng đưa chính mình tiến vào trong Tu Chân Giới, cái này thì Liễu Hàn là còn nhớ cực kì rõ ràng.

    - Cái này có khả năng. Pháp Hải tiền bối đã giúp ta một tay, cho nên, hiện tại ta có khả năng đưa ngài đi Tu Chân Giới bất kì lúc nào .

    Dương Lỗi đáp.

    - Chuẩn bị tốt a.

    Dương Lỗi vung tay lên, xuất hiện một đạo hào quang trắng.

    Liễu Hàn gật đầu.

    - Hảo, ta muốn đưa ngươi đã qua, nhớ kỹ, sau khi qua bên đó, có khả năng thông qua một quả Ngọc Phù này để truyền tống lại đây. Nhưng chỉ vẻn vẹn cho phép hai người, nếu có thêm liền có thể sẽ phát sinh dòng chảy hỗn loạn của không gian.

    Từ tay Dương Lỗi bay ra một đạo Ngọc Phù, rơi ở trong tay Liễu Hàn .

    Sau khi tiễn đưa Liễu Hàn, Dương Lỗi liền chuẩn bị đi tìm người của Sâm La Điện vẫn còn ở tại vị diện này. Bởi vì đối với vị diện này, đối với thế giới Mộng Huyễn thì mức độ khống chế của Dương Lỗi so với trước đây mà nói, đã tốt hơn nhiều lắm. Cho nên hắn rất dễ dàng tìm được người của Sâm La Điện .

    Mượn thế giới Pháp Tắc Chi Lực, chỉ trong mấy cái hô hấp Dương Lỗi liền tìm được một phân đường của Sâm La Điện tại không gian vị diện này .

    - Chính là nơi này .

    Nhìn một khu nhà không ra gì trước mắt, xem ra cực kì im lặng, nhưng Dương Lỗi biết chỗ này đích đích xác xác chính là nơi đặt Sâm La Điện .

    Thông qua Chân Thực Ưng Nhãn, Dương Lỗi rõ ràng thấy, phía sau khu nhà kia có một cung điện dưới đất. Nơi này mới đích thực là chỗ Sâm La Điện. Không phải trên mặt đất, mà là dưới mặt đất.

    - Ai, đứng lại.

    Dương Lỗi mới bước vào bên trong phạm vi mười thướcquanh khu nhà, chỉ thấy có hai người xuất hiện, ngăn cản đường đi của Dương Lỗi.

    Dương Lỗi nghe vậy đảo mắt trắng dã liếc nhìn coi thường. Đám này khá ngu ngốc. Chúng muốn bí ẩn, nhưng cái dạng này chỉ sợ là vẽ rắn thêm chân. Vẫn còn chưa tiến vào trong phạm vi thì cũng đã có người xuất hiện ngăn trở. Điều này nói rõ cho người ta, nơi này không phải địa phương bình thường sao.

    Dương Lỗi cũng không nói chuyện, trực tiếp xuất ra khối lệnh bài vốn được Thanh Xà cho mình trước khi rời đi - Sâm La Lệnh.

    - Thì ra là đại nhân giá lâm, mời đại nhân vào trong .

    Vừa nhìn thấy Sâm La Lệnh trong tay Dương Lỗi, hai người lập tức trở nên vô cùng cung kính. Hai người vội vàng ngoan ngoãn tránh đường, dáng vẻ kia liền giống như chó cưng gặp chủ .

    Dương Lỗi có khả năng cảm giác được rõ ràng, đây là một loại kính sợ và sợ hãi.

    - Dẫn đường.

    Dương Lỗi biết hai người này chẳng qua là đám trông cửa, thực lực cũng không mạnh. Cho dù là hỏi bọn chúng thì cũng là không hỏi được ra điều gì. Cho nên, Dương Lỗi cũng dứt khoát không hỏi.

    Dương Lỗi biết, hiện tại người lợi hại nhất trong đó có thực lực cũng không tệ lắm, đạt tới cảnh giới Huyền Tiên. Nhưng mà đối với Dương Lỗi mà nói, cái này vẫn còn là không đáng để ý. Tuy nhiên tại không gian vị diện này, cũng đã được coi là đứng đầu. Đương nhiên ở đây cũng phải không tính loại gia hỏa biến thái tồn tại như Pháp Hải.

    - Đại nhân, mời vào bên trong .

    - Ừ.

    Dương Lỗi gật đầu, tiếp tục đi về hướng tới bên trong .

    Chả mấy chốc tiến vào phòng, đi tới một chỗ cực kì tao nhã, đình đài Lâu Các với lầu ngắm hoa và thủy tạ.

    Hay cho một khu nhà, bên ngoài xem ra không được tốt lắm, nhưng ở trong chỗ này lại cực kì khá, cực kì tao nhã. Cứ ở tại địa phương như vậy thì đích đích xác xác là một loại hưởng thụ. So với hoàng cung của chính mình thì cũng không kém là bao nhiêu. Chỉ có điều là không được lớn như vậy mà thôi. Nhưng linh khí nơi này, so với địa phương bình thường thì phải đậm đặc hơn nhiều lắm. Thậm chí, nếu như không phải chính mình bố trí Tụ Linh Trận, thì hoàng cung hậu viện của mình còn không được bằng như ở chỗ này .

    - Xin đại nhân nghỉ ngơi ở chỗ này chỉ chốc lát, Thánh Nữ đại nhân đang trên đường chạy tới .

    Người kia nói.

    - Thánh Nữ?

    Dương Lỗi mở Chân Thực Ưng Nhãn ra, đúng là phát hiện có một nữ nhân áo trắng đang đi về hướng tới nơi này. Hơn nữa nữ nhân áo trắng này không phải nhân loại bình thường, mà lại là Yêu Tộc. Thực lực còn không yếu, cũng đạt tới cảnh giới Huyền Tiên.

    Tựa hồ nàng thông qua thủ đoạn đặc thù nào đó để che giấu tu vi. Nếu như không phải chính mình có Chân Thực Ưng Nhãn, hơn nữa vẫn còn là chủ nhân của thế giới này, thì quả thật là khó khăn phát hiện nữ nhân này đang che giấu tu vi của chính mình.

    Lúc trước muốn lợi dụng Giám Định Thuật xem xét một phen nữ nhân này rốt cuộc là ai, nhưng rồi lại nghĩ, làm như vậy liền rất không hay lắm. Dù sao chính mình hiện tại vẫn còn có thời gian, Thiếu Lâm Tự cũng không phải dễ dàng bị phá bỏ như vậy.

    Hơn nữa mặc dù Thiếu Lâm Tự bị công phá, tiêu diệt, nhưng bí mật trong Thiếu Lâm Tự, cũng chính là bí mật của lão hòa thượng kia, cũng sẽ không bị bại lộ ra dễ dàng như vậy.

    Lão hòa thượng kia cũng có thực lực, hơn nữa nếu như chính mình không hoàn toàn thả ra thế giới Mộng Huyễn, thì đám hậu trường đối phương cũng không phải dễ dàng tiến vào trong thế giới Mộng Huyễn như vậy .

    Nàng kia đi lại nhẹ nhàng, vóc người nổi bật. Trên mặt dùng khăn che mặt, nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ dụ dỗ, toàn thân đều tản mát ra một cỗ lực hấp dẫn thần bí.

    Hai nam nhân vừa rồi căn bản không dám nhìn vị Thánh Nữ thần bí này, ai nấy đều mắt nhìn thẳng.

    - Mị thuật.

    Trong đầu Dương Lỗi lóe ra hai từ này. Không sai, đây chính là mị thuật. Nữ nhân này là Yêu Tộc, tu luyện mị thuật đã đạt tới một tình trạng rất khá. Nếu không phải chính mình tu luyện Diễn Thần Quyết, tinh thần lực đạt tới một cấp bậc cực cao, sức mạnh ý chí được giám định phi thường thì chỉ sợ thật đúng là không ngăn được mị lực của nữ nhân này .

     
    voquan thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.