Chương 1010: Hiện trạng phân điện Sâm La Điện. (1) Share: doctruyen.org Mời đọc Thánh nữ kia thấy biểu hiện của Dương Lỗi thì có hơi kinh ngạc. Nhưng mà trong nháy mắt liền khôi phục lại. Nếu như không phải Dương Lỗi cẩn thận thì chỉ sợ vẫn còn không nhận ra được. - Đại nhân Thánh Sứ, Thánh Chủ có căn dặn gì sao? Thánh nữ kia nhìn Dương Lỗi mà hỏi. - Thánh Chủ? Dương Lỗi buồn bực, chẳng lẽ Thanh Xà chính là vị Thánh Chủ kia? Mà chính mình đang cầm Sâm La Lệnh, liền là đại nhân Thánh Sứ? Nhưng mà Dương Lỗi không hề nói ra, mà là nhìn Thánh Nữ thần bí che mặt này rồi hỏi: - Điện Chủ của các ngươi đâu? Đây là một phân điện, nhưng Dương Lỗi biết rõ, gia hỏa mạnh nhất của cả thế giới Mộng Huyễn, người phụ trách, cũng chính là Điện Chủ phân điện này. Đây chính là người trước đây đã chú ý tới mình . - Xin đại nhân Thánh Sứ thứ tội, Điện Chủ đang trong bế quan, vô phương đến đây để gặp. Xin đại nhân Thánh Sứ thứ tội. Thánh Nữ thần bí liền nói như thế . Dương Lỗi thấy lúc nàng nhắc tới Điện Chủ, trong mắt lóe lên một tia bất mãn. Lúc này Dương Lỗi liền biết, vị Thánh Nữ này đối với Điện Chủ kia xem ra không phải rất vừa lòng. Thậm chí, có thể là chán ghét. Xem ra trong Sâm La Điện này cũng không phải bền chắc như thép, ít nhất trước mắt liền thấy được sự khác nhau. Từ tình huống này xem ra, vị Thánh Nữ này và Điện Chủ gì kia hẳn là hai người có tu vi mạnh nhất hiện nay tại Sâm La Điện trong thế giới Mộng Huyễn . Dương Lỗi dùng Chân Thực Ưng Nhãn lại quét nhanh một lượt lần nữa. Hắn phát hiện, vị Điện Chủ kia căn bản không phải đang bế quan, mà là nằm ở trên một cái ghế nằm, một bên có người hầu hạ. Điệu bộ hắn cực kì nhàn nhã tự đắc, đúng là thật sự đang hưởng thụ . Dương Lỗi lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Gia hỏa này lại không nể mặt mũi mình, xem ra hắn cho là sau khi Thanh Xà rời khỏi đây thì hắn chính là chúa tể nơi này, cho nên không biết trời cao đất rộng. - Đi gọi hắn ra đây, để cho hắn lập tức tới gặp ta. Nếu không tự gánh lấy hậu quả. - Vâng, đại nhân Thánh Sứ. Âm thanh của Thánh nữ kia giống như trân như châu rơi xuống bàn ngọc, đúng là cực kì dễ nghe, làm cho người ta đắm đuối say mê - Có nghe thấy hay không, các ngươi còn không mau đi gọi vị Điện Chủ. Sau khi nàng quay lại Dương Lỗi thì liền nói với hai nam nhân đang đứng ở một bên. - Vâng, Thánh Nữ đại nhân. Hai người sau khi lên tiếng trả lời liền vội vàng xoay người rời khỏi. - Không biết Thánh Nữ có khả năng bỏ cái khăn che mặt ra được không? Dương Lỗi không dùng Chân Thực Ưng Nhãn để đi xem gương mặt của vị Thánh Nữ thần bí này, chẳng qua lúc này là cực kì tò mò, tại sao nàng không bỏ cái khăn che mặt ra? Có điều nói cho cùng, như vậy làm cho người ta một loại cảm giác thần bí, tựa hồ càng thêm động lòng người. - Đại nhân Thánh Sứ xác định muốn nhìn thấy sao? Thánh Nữ thần bí nhìn Dương Lỗi mỉm cười, dùng một loại ngữ khí trêu chọc hỏi lại. - Ách... Như thế nào, chẳng lẽ có chuyện gì khó xử sao? Dương Lỗi hỏi . - Khó xử thì đúng là không có, chỉ có điều là cái này cần phải xem đại nhân Thánh Sứ ngài có nguyện ý hay không . Thánh Nữ mỉm cười, nói. - Cái gì mà có nguyện ý hay không, ta đương nhiên là nguyện ý, vậy mà vẫn còn phải hỏi rõ ràng, tại sao? Tại sao Thánh Nữ đại nhân có một câu hỏi như vậy? Cũng không nên làm lớn chuyện như ô long gì đến, thế này cũng không ổn. Chẳng lẽ, chẳng lẽ nữ nhân này mang theo cái khăn che mặt, có nghĩa là nam nhân nào mà nhìn thấy mặt mũi nàng liền sẽ trở thành chồng của nàng sao ? Nếu mà là như vậy, thì thật đúng là cẩu huyết. Âm thanh Dương Lỗi có hơi nhẹ nhàng đi mà hỏi - Vậy không phải là ai nhìn thấy mặt mũi sẽ lấy ngươi chứ? - Đúng vậy, đại nhân Thánh Sứ còn muốn ta gỡ cái khăn che mặt xuống sao? - Cái này... cái này thật đúng là như vậy a. Thế thì. .. Coi như bỏ qua. Dương Lỗi nghe vậy đành im lặng, nói thế này rất không thích hợp . Nói giỡn, nữ nhân của mình quá nhiều. Mà nàng này hiển nhiên là ma nữ a. Hơn nữa không chỉ có là ma nữ, mà còn là yêu nữ, hồ ly tinh quyến rũ. Nguy hiểm, tuyệt đối nguy hiểm, một khi chính mình muốn có thêm nàng, như vậy hậu viện kia của bản thân có thể bị làm loạn . Cho nên, nữ nhân này không được. Mặc dù không biết mặt mũi nàng rốt cuộc như thế nào, nhưng có khả năng suy đoán ra được, mặt mũi nàng tuyệt đối sẽ không kém gì ai . - Thế nào, đại nhân Thánh Sứ của chúng ta ngay cả chút dũng khí ấy cũng không có sao? Thấy Dương Lỗi có dáng vẻ khiếp đảm như vậy, nàng đúng là đã lấy lại tinh thần . - Khụ khụ.. . Dương Lỗi vội vàng chuyển sự chú ý đi, hắn hỏi - Thế nào, Điện Chủ vẫn còn chưa tới sao? Đúng lúc ấy thì người đi gọi Điện Chủ kia cũng đã trở về. - Thánh Nữ, đại nhân Thánh Sứ. Điện Chủ ngài. .. Điện Chủ ngài.. . Hắn có hơi do dự, nói năng có hơi rụt rè . - Không phải ấp a ấp úng, có cái gì cứ việc nói thẳng là được. Dương Lỗi thấy hắn như vậy, hơn nữa vị Điện Chủ kia vẫn còn không đến. Kết quả này, căn bản không cần hỏi thì cũng đã biết. Tên kia vẫn còn có hơi do dự, nhìn một chút Dương Lỗi, tiếp theo lại nhìn Thánh Nữ. - Nói đi, không cần có kiêng nể gì. KHông phải đại nhân Thánh Sứ đang ở chỗ này sao? Mọi chuyện đã có đại nhân Thánh Sứ làm chủ. Thánh Nữ ra hiệu cho nói. Dương Lỗi nghe xong trong lòng không cho là đúng. Chỉ sợ ở chỗ này, nhìn cảnh vừa rồi trước mắt thì địa vị của chính mình tại Sâm La Điện tuyệt đối là thấp nhất, tuyệt đối không hề đạt tới cấp bậc có khả năng làm chủ kia. Đương nhiên, nếu như chính mình mà phô bày ra thực lực của mình thì đừng nói cái khác . - Điện Chủ, Điện Chủ ngài nói, không nên quấy rầy ngài tu luyện. Cái gì mà đại nhân Thánh Sứ, không cần lo cho ngài. Nơi này là Sâm La Điện, là địa bàn của ta, vẫn còn không tới phiên người khác làm chủ. Hắn do dự một chút, rồi vẫn nói ra. Nghe được lời này, Dương Lỗi biết. Sâm La Điện Điện Chủ kia mở miệng nói những lời như vậy, chỉ sợ còn không chỉ là như thế. Những lời này tuyệt đối là có giữ lại, chỉ có điều là do bận tâm cho chính mình nên hắn không hề nói ra mà thôi. Đương nhiên Dương Lỗi cũng sẽ không đi bức bách hắn, mà là mỉm cười bảo: - Như vậy là hắn không đến à ? Xem ra ta đây làm đại nhân Thánh Sứ tựa hồ không đủ sức nặng a . Âm thanh Dương Lỗi nói chuyện mặc dù bình tĩnh, nhưng bất kì ai đều có thể nghe ra sự bất mãn và tức giận trong lời nói của hắn . - Đại nhân Thánh Sứ, ta nghĩ, Điện Chủ chỉ là tu luyện tới thời khắc mấu chốt.. . Vị hồ ly tinh Thánh Nữ này còn chưa nói hết lời liền bị Dương Lỗi cắt đứt: - Ngươi không nên nói chuyện thay hắn, trong lòng ta hiểu rõ. Dương Lỗi cũng biết rõ ràng, vị Thánh Nữ này tuyệt đối không phải ngọn đèn hết dầu.
Chương 1011: Hiện trạng phân điện Sâm La Điện. (2) Share: doctruyen.org Mời đọc Lúc này ở bề ngoài là đang nói hộ cho vị Điện Chủ kia, kỳ thật là đang khiêu khích, muốn khiêu khích chính mình tức giận, kích động lửa giận của mình. Trước đó nàng đã có thể thấy được chính mình phẫn nộ, nay nói như vậy chẳng phải là lửa cháy đổ thêm dầu sao. So với những lời mà Điện Chủ nói bậy thì còn hữu hiệu hơn nhiều lắm. - Hắn không đến sao, như vậy những người khác thì sao. Tất cả những ai có thể nói chuyện ở chỗ Sâm La Điện này, người nào có thực lực đạt tới cảnh giới Thiên Tiên và cao hơn thì đều gọi tới cho ta. Ta sẽ nói ra suy nghĩ của mình. - Đương nhiên, bọn họ cũng có thể không đến.Nhưng mà không đến thì ta coi như hắn phản bội Sâm La Điện. Mà phản bội Sâm La Điện phải nhận kết quả như thế nào, cái này không cần ta nói chứ. Giọng điệu của Dương Lỗi cũng vẫn lạnh nhạt như trước, nhưng trong giọng điệu thản nhiên này cũng là để lộ ra sát khí lành lạnh . Giọng điệu của Dương Lỗi, ánh mắt của hắn khiến cho Thánh Nữ ở một bên bị dọa đến hoảng sợ. Vị đại nhân Thánh Sứ này chỉ sợ không phải đơn giản như vậy. Xem ra tu vi tựa hồ không cao, nhưng có sát khí như vậy làm cho người ta phát run. Xem ra sự lựa chọn của mình không có sai, vị đại nhân Thánh Sứ này tuyệt đối không chỉ là một người chỉ biết truyền lời. Hắn có được thực lực khủng bố, hơn nữa số người chết ở trong tay hắn, chỉ sợ không phải số ít. - Đi thôi. - Vâng, vâng, đại nhân Thánh Sứ. Người kia nghe vậy thì phục hồi tinh thần lại. Hắn xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán mà vội vàng đi ra ngoài. Lúc này Dương Lỗi quay đầu đến, nhìn vị Thánh Nữ này rồi hỏi: - Thánh Nữ đại nhân, không biết có thể giới thiệu cho ta một phen hay không, về hiện trạng của Sâm La Điện này? - Đại nhân Thánh Sứ không nên gọi ta là Thánh Nữ đại nhân. Ngài cứ gọi ta là Hồ Duyệt Nô, gọi Duyệt Nô nhà ngài là tốt lẳm rồi. Hồ Duyệt Nô nói với giọng điệu ngọt ngào . Hồ Duyệt Nô, tên này, quả nhiên không hổ là hồ ly tinh biến hình. Chợt nghe cái tên này, liền làm cho người ta cảm thấy một loại quyến rũ mị hoặc . - Được rồi, Duyệt Nô, hiện tại ngươi nói cho ta biết tình huống hiện tại của Sâm La Điện, thì sau này không thể thiếu lợi ích của ngươi. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn đi theo, thì ta có khả năng cam đoan, ngươi sẽ nhận được thứ mà ngươi muốn. Dương Lỗi thật sự cũng không sợ không thể khống chế được con hồ ly tinh này. Công lực của nàng không đủ, nếu muốn mị hoặc chính mình thì vẫn còn kém xa lắm. Chính mình tu luyện Diễn Thần Quyết, đây chính là pháp môn tinh thần lực đỉnh cao. Huống hồ tinh thần lực của mình hơn xa nàng ta . - Hảo, nếu đại nhân Thánh Sứ muốn hiểu cho rõ, vậy thì ta liền nhất nhất nói rõ Hồ Duyệt Nô liếc sang bên Dương Lỗi với vẻ đầy quyến rũ, bộ dạng kia đúng là hớp hồn người ta. Cho dù còn cách cái khăn che mặt, thì Dương Lỗi cũng rõ ràng cảm giác được . - Lúc trước, chúng ta đều không phải là người ở không gian vị diện này. Chúng ta đến từ Yêu Nguyệt Tinh trong Yêu Giới. Nơi đó Sâm La Điện có một phân điện quan trọng. Nửa năm trước, Thánh Chủ mang theo một nhóm người chúng ta đi tới vị diện này. Cho nên đã thành lập thế lực Sâm La Điện ở chỗ này. - Có điều bình thường Thánh Chủ không quản lý, cho nên Sâm La Điện hiện tại trên cơ bản nắm giữ ở trong tay Điện Chủ Hổ Tam Bưu. Hổ Tam Bưu này cao ngạo tự đại, ỷ vào thực lực của chính mình dũng mãnh, đối với người khác căn bản không để ở trong mắt. Thậm chí ngay cả đối với mệnh lệnh của Thánh Chủ thì có đôi khi đều là bằng mặt không bằng lòng. Lần này Thánh Chủ đại nhân phát ra chiếu lệnh, hắn đều lảng đi. Nếu như không phải mọi người cực lực yêu cầu, chỉ sợ Hổ Tam Bưu cũng sẽ không chấp hành chiếu lệnh của Thánh Chủ đại nhân. Sau nửa canh giờ, bên trong đại điện chỉ thưa thớt vài người đứng. Những người chủ trì ở Sâm La Điện đi đến đây còn chưa tới một nửa. Số không đến, trên cơ bản đều là thuộc về người của Hổ Tam Bưu. - Không tồi, thật sự là không tồi. Đường đường Sâm La Điện, Sâm La Điện ngày đó uy chấn thiên hạ mà hiện nay cũng chỉ có lèo tèo vài người như vậy sao? Không tin, ta không tin rằng mặc dù đây chỉ là một phân điện, một phân điện ở vị diện cấp thấp, nhưng cũng sẽ không chỉ có được mấy người trụ trì như vậy. - Theo ta được biết, cả Sâm La Điện trong không gian vị diện này, người tu luyện cảnh giới Thiên Tiên tối thiểu có ba mươi người trở lên. Hiện ở chỗ này, cảnh giới Thiên Tiên trở lên chỉ có mười hai người, cái này vẫn còn là tính thêm cả Thánh Nữ đại nhân mà cũng chỉ có mười hai người mà thôi. - Những người khác đâu? Bọn họ đi nơi nào ? Đừng nói với ta là bọn họ đều đang bế quan tu luyện, đều là tu luyện đến thời khắc mấu chốt. Ánh mắt Dương Lỗi càng ngày càng lạnh, hắn liếc nhìn bốn phía làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Những người này, lúc mới bắt đầu, ai nấy đều cũng không coi trọng Dương Lỗi. Cứ cho rằng được cái danh gọi là đại nhân Thánh Sứ sao, chẳng qua là đồ điển trai tốt mã dẻ cùi mà thôi. Nhưng hiện tại xem ra, tu vi gã điển trai này cũng không yếu một chút nào. Thậm chí so với chính đám người của mình thì phải cường đại hơn nhiều. Cho nên những người này ai nấy đều cũng không dám lại khinh thường. Hơn nữa xem ra, vị đại nhân Thánh Sứ này tựa hồ muốn lập uy. Tân quan mới nhậm chức đều luôn làm việc sốt sắng nhiệt tình nghiêm túc. Nên ai nấy đều đều cảm thấy may mắn, may mắn chính mình đã đến đây. Lần này đây những người không tới, chỉ sợ sẽ gặp phiền toái lớn. Nhất là mấy người không hợp nhau với Hổ Tam Bưu càng là vui mừng trong lòng. Vị đại nhân Thánh Sứ mới này có tu vi không kém, không phải ngọn đèn hết dầu. Còn Hổ Tam Bưu lần này là đá phải tấm sắt, lần này đây chính là có trò náo nhiệt để xem. Cho dù trong bọn họ ai thắng ai thua, đối với chính mình đều không có chỗ xấu. Cho nên, bọn họ đúng là mừng rỡ xem náo nhiệt. Mà trong đó có hai người là thân cận của Hổ Tam Bưu, một người gọi là Kim Du, một người gọi là Điền Báo. Lúc này hai người này quả là rất sốt ruột. Lần này Điện Chủ chưa tới. Nên chuyện phiền toái, đối với bọn họ mà nói là cực kỳ bất lợi a. Nhưng tình huống trước mắt, chính hai người mình hoàn toàn không có cơ hội có thể đi truyền đạt lại. Cho dù muốn tìm biện pháp rời khỏi đây, thì vị đại nhân Thánh Sứ này nguyện ý sao? Sẽ cho bọn họ cơ hội sao? Đáp án có thể nghĩ. Cho nên, lúc này bọn họ mặc dù là lòng như lửa đốt, nhưng cũng không có bất cứ biện pháp gì, chỉ thật kiên nhẫn chờ đợi. Thử nhìn một chút, xem vị đại nhân Thánh Sứ này rốt cuộc có thủ đoạn gì, rốt cuộc muốn làm gì. Tiếp theo chỉ thấy Dương Lỗi hỏi: - Tại sao lại thế, không nói? Đều câm điếc, không thấy đáng phải trả lời ta sao? Ta xem các ngươi là không coi trọng ta, không coi trọng Thánh Chủ. Rất tốt, rất tốt.
Chương 1012: Ta muốn sự phục tùng tuyệt đối. Share: doctruyen.org Mời đọc - Không có, không có, đại nhân Thánh Sứ bớt giận, chúng ta tuyệt đối không có ý nghĩ như vậy. Là Hổ Tam Bưu, hắn mới nghĩ đến việc tự lập làm vương, chính mình lên ngôi Thánh Chủ. Lúc này có người vội nói, người nọ là đối thủ một mất một còn của Hổ Tam Bưu - Chương Lục. Chương Lục một mực bất mãn đối với Hổ Tam Bưu, một mực nghĩ cách đối phó Hổ Tam Bưu. Nhưng mà một mực không hề tìm được cơ hội, không có biện pháp làm gì hắn. Mà Dương Lỗi cũng chú ý tới Chương Lục, Chương Lục này e rằng là trong số những người này, ngoại trừ Thánh Nữ Hồ Duyệt Nô ra thì là người lợi hại nhất . - Ngươi nói bậy . Kim Du vừa nghe nổi giận, vội vàng trách mắng. - Ta nói bậy, ta nói bậy như thế nào ? Chương Lục cười lạnh nói - Dã tâm kia của Hổ Tam Bưu thì đến người đi đường đều biết. Hơn nữa lần này đại nhân Thánh Sứ mang theo Sâm La Lệnh đến, chính là đại biểu chó ý muốn của Thánh Chủ. Mà Hổ Tam Bưu hắn lại làm như không thấy, cái này rất rõ ràng chính là không coi trọng đại nhân Thánh Sứ, không tôn trọng Thánh Chủ. Chỉ cần dựa vào điều này mà nói, ta nói Hổ Tam Bưu hắn muốn tạo phản, muốn tự lập là vương, chính mình làm Thánh Chủ, là vẫn còn nói sai rồi sao? - Ngươi.. . Lời này đúng là sự thật, khiến cho Kim Du không còn lời nào để cãi . - Không nên lại tranh cãi ầm ĩ, đại nhân Thánh Sứ vẫn còn chưa nói gì. Liệu các ngươi có coi trọng đại nhân Thánh Sứ hay không ? Lúc này Hồ Duyệt Nô khẽ kêu lên . Hồ Duyệt Nô vừa nói ra lời này, trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại. Dương Lỗi liếc mắt nhìn Hồ Duyệt Nô. Nữ nhân này, suy tính rất khá. Đúng vào lúc này mới đứng ra, biết dùng mưu tính có khác. Nhưng mà Dương Lỗi cũng không hề lưu ý, chính mình đối với Sâm La Điện này cũng không có hứng thú quá lớn. Có điều những người này, nếu là ở trong thế giới của mình, hơn nữa tu vi của mọi người đều cũng không tệ lắm. Nếu như có khả năng lợi dụng, nguyện ý phục tòng chính mình, như vậy có khả năng bắt đầu huấn luyện để trở thành một lực lượng không tồi. - Hiện tại, ở chỗ này ta chỉ nói một câu, các ngươi có nguyện ý phục tùng ta hay không? Dương Lỗi ngồi ở trên ngôi chủ vị, hai mắt có hơi nheo lại. Hắn liếc nhìn mọi người - Cái ta muốn chính là phục tùng tuyệt đối . Nghe nói như thế, mọi người chần chờ. Phục tùng tuyệt đối một người mới tới, cũng không biết lai lịch người ta ra sao. Vẻn vẹn chỉ là dựa vào một tấm Sâm La Lệnh, rồi chính mình sẽ phục tùng tuyệt đối ? Cái này đâu phải trò đùa. Chính mình tốt xấu gì cũng là cường giả cảnh giới Thiên Tiên, tự do tự tại cực kì sung sướng. Muốn phục tùng tuyệt đối, đó chẳng phải là đã không có bất cứ tự do gì, sai khiến phải làm gì liền đi làm cái đó. Khó chịu, rất khó chịu, quá quen thuộc với cuộc sống tự do tự tại, nay lập tức phải chịu hạn chế, phải nghe lệnh người ta thì ai sẽ nguyện ý? Có điều lúc này Hồ Duyệt Nô cũng là ngoài dự đoán của mọi người liền đứng dậy, quỳ một gối xuống mà nói: - Hồ Duyệt Nô nguyện ý nghe theo thu xếp của đại nhân Thánh Sứ, tất cả theo mệnh lệnh của đại nhân Thánh Sứ mà làm . Dương Lỗi cũng cảm thấy cực kì bất ngờ. Không nghĩ tới người thứ nhất đứng ra lại là Hồ Duyệt Nô. Mà Hồ Duyệt Nô này rõ ràng là nữ nhân có dã tâm. Nữ nhân này liền có dáng dấp giống như Võ Tắc Thiên triều Đường, dã tâm thật sự lớn. Vậy mà lúc này lại đứng ra làm người thứ nhất phục tòng. Điều đó thực sự cũng khiến Dương Lỗi cảm giác được sự quyết đoán của nàng, hơn nữa còn có sức phán đoán của nàng . Mà lúc này Hồ Duyệt Nô đích đích xác xác cũng đã nhìn ra thực lực của Dương Lỗi.Nàng cũng nhìn ra, đại nhân Thánh Sứ trước mắt này tuyệt đối không phải tầm thường. Nếu như đi theo sau hắn, tương lai tiền đồ tuyệt đối là sáng ngời . Thấy Thánh Nữ đã quỳ xuống, tỏ vẻ trung thành. Mấy người đi theo Thánh Nữ, ai nấy đều nhìn một chút lẫn nhau rồi cũng cùng quỳ xuống, cùng kêu lên: - Bọn ta nguyện ý nghe đại nhân Thánh Sứ thu xếp, tất cả nghe theo mệnh lệnh của đại nhân Thánh Sứ . - Hảo, rất tốt, các ngươi trước cứ đứng lên. Dương Lỗi vung tay lên, một cỗ nguyên khí giúp cho những người này đứng lên. Thuận tiện lợi dụng Nguyên Khí Thiên Địa của thế giới Mộng Huyễn tẩy rửa một phen những căn bệnh ngầm trong số bọn họ, hoặc là giúp cho những ai bị kẹt ở trạng thái bình cảnh, sắp đột phá, . Những người này liền cảm giác được sự biến hóa ngay tại chỗ, ai nấy đều mừng vui bất ngờ không thôi. - Ta muốn đột phá, ta muốn đột phá, bình cảnh suốt hơn ba trăm năm lại lung lay . - Ta cũng sắp đột phá. - Căn bệnh lo nghĩ của của ta đã được khắc phục, lại khôi phục . Mà lần này Hồ Duyệt Nô lại được lợi ích lớn nhất, nàng chiếm được một cỗ Nguyên Âm Chi Khí thiên địa thuần khiết mà Dương Lỗi cho nàng. Hồ Duyệt Nô chính là Thuần Âm Chí Thể, hơn nữa lại là môn phái Cửu Vĩ Thiên Hồ, có được huyết mạch Cửu Thiên Huyền Hồ. Một đạo Nguyên Âm Chi Khí thiên địa thuần khiết đã hoàn toàn kích động Cửu Thiên Huyền Hồ huyết mạch trong cơ thể nàng. Thuần Âm Chí Thể càng tiến thêm một bước, tu vi mặc dù vẫn không có đột phá Huyền Tiên, nhưng muốn đột phá đã là chuyện sớm hay muộn mà thôi . Lúc này những người chưa gật đầu, chưa đồng ý thấy tình huống như thế thì đúng là giật mình, vội vàng quỳ xuống. Cơ hội như vậy đi nơi nào tìm a. Có thực lực như vậy, Hổ Tam Bưu kia có thể so sánh cùng hắn sao? Đáp án này có thể nghĩ. Giờ này khắc này, nếu như lại muốn đối địch cùng vị đại nhân Thánh Sứ này, thì đó quả thực chính là một con đường chết. - Bọn ta cũng nguyện ý. - Hảo, nhưng mà các ngươi chậm chân một chút . Dương Lỗi vừa nói xong lời này, mấy người mới quỳ xuống lập tức đều thấy lộn gan ruột .Ai nấy đều không chỉ có hối hận, hơn nữa cũng là cực kì lo lắng. Vị đại nhân Thánh Sứ Dương Lỗi này đối với bọn họ sẽ làm thế nào, có thể giết chết bọn họ hay không. - Đại nhân Thánh Sứ tha mạng, cầu đại nhân Thánh Sứ cho một cơ hội, thuộc hạ cam đoan sẽ toàn tâm toàn ý làm việc cho đại nhân Thánh Sứ. - Đại nhân Thánh Sứ tha mạng, ta có khả năng phát hạ lời thề Thiên đạo, sau này sẽ trung thành và tận tâm đối với đại nhân Thánh Sứ . Dương Lỗi cũng là cười nói: - Các ngươi không phải lo lắng, ta sẽ không giết các ngươi. Nếu như hiện tại các ngươi biểu lộ tấm lòng, nguyện ý đi theo ta, trở thành thuộc hạ của ta, thì ta tự nhiên cũng sẽ không lại làm khó dễ các ngươi. - Nhưng mà bởi vì các ngươi trước đây không có sớm thuần phục với ta, cho nên, các ngươi liền không có được như bọn họ vậy. Có khả năng trực tiếp chữa khỏi mối lo nghĩ cũ, làm tăng tu vi lên. Nếu như các ngươi muốn thu được cơ hội như vậy, thế thì nhất định phải có được cống hiến, có đủ công lao mới có thể nhận.
Chương 1013: Ân uy song hành. Share: doctruyen.org Mời đọc - Hiện tại ta có khả năng nói cho mọi người các ngươi, chỉ cần các ngươi cố gắng đi theo ta, tất cả đều nguyện ý phục tùng mệnh lệnh của ta, như vậy sau này chỗ tốt sẽ có rất nhiều, Huyền Tiên, Kim Tiên, thậm chí là Đại La Kim Tiên cũng không phải chuyện không có khả năng . - Đa tạ đại nhân Thánh Sứ, có thể được làm việc vì đại nhân Thánh Sứ là phúc phận của chúng ta. Ai nấy đều chuyển lo thành vui, không có nỗi sợ tính mạng, hơn nữa có tiền đồ tốt như vậy. Chỉ cần chính mình làm thật tốt, có được công lao là có thể tăng tu vi lên. Chuyện tốt như vậy, biết đi tìm ở chỗ nào? Nhất là những người đã dừng lại tại một cảnh giới trong thời gian dài, nay gặp được cơ hội như vậy, đó là cầu còn không được . Dương Lỗi xua xua tay nói: - Được rồi, không cần phải nói những lời sáo rỗng này. Ta muốn chính là hành động thực tế, dùng hành động thực tế của các ngươi để chứng minh giá trị của các ngươi. Đối với ta mà nói, những lời này dẫu có nói nhiều thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Cái ta cần là hành động của các ngươi. - Trước mắt, chính là một cơ hội rất tốt. Nếu như trong số các ngươi, có ai đó khiến cho ta vừa lòng, hoặc là nói có công lao cũng khá lớn, thì ta sẽ cho các ngươi một phần thưởng. Phần thưởng này có khả năng tại thời khắc mấu chốt giữ được một cái mạng các ngươi . Dương Lỗi vừa nói như thế, ánh mắt mọi người đều là sáng ngời. Vật có thể bảo vệ tính mạng thì ai mà không muốn. Càng là người tu luyện lâu dài, tu vi càng cao thì đối với tánh mạng của mình lại càng là sợ chết. Mà trong số những người này đại bộ phận đều là như vậy. Hơn nữa những người này coi như là không tham sống sợ chết, thì ai lại nguyện ý đi tìm chết đây? Cho nên mặc dù là người không sợ chết, nhưng có cơ hội sống sót thì vẫn hội lựa chọn cái sống, trừ phi là tâm đã chết đi. Nhưng người như vậy, đã không thể gọi là người. - Đại nhân Thánh Sứ, ta có khả năng biết, đó là bảo bối gì sao? Hồ Duyệt Nô hỏi. Hồ Duyệt Nô là huyết mạch Cửu Vĩ Huyền Hồ, hơn nữa đã bị kích hoạt. Đối với Cửu Vĩ Huyền Hồ mà nói, tu luyện mọc ra bao nhiêu cái đuôi liền đại biểu cho có mấy sinh mệnh. Nói cách khác, nếu như Cửu Vĩ Huyền Hồ trưởng thành đến cực hạn, trưởng thành đến trạng thái cuối cùng như thế. Chúng liền có khả năng có được chín cái mạng, nhưng đây là dựa vào hy sinh tu vi của bản thân mà có. Mỗi một lần mất đi một cái mạng, vứt bỏ một cái đuôi thì cũng có ý nghĩa tu vi sẽ giảm xuống rất nhiều, tối thiểu là một cấp độ. Hơn nữa sau này, tu vi mà muốn tăng lên thì so với trước đây sẽ khó khăn hơn mấy lần . - Có khả năng. Dương Lỗi xuất ra một cái Phù Triện. Đây là Hệ Thống thưởng cho một cái Phù Triện, là thứ mà hắn thu nhận không được bao lâu trước đây. Phù triện này đối với Dương Lỗi mà nói, không có bao nhiêu tác dụng. - Phù Triện? Cái này... Đây là Tiên Linh Phù đỉnh cao ? Vừa nhìn thấy thứ ở trong tay Dương Lỗi, Hồ Duyệt Nô giật mình la lên không thôi. Đây là một truyền tống loại hình Tiên Phù đỉnh cao . - Không sai, đây là một cái Phù Triện, một cái Tiên Phù, loại hình Tiên Phù không gian, dạng truyền tống. Tấm Tiên Phù này tổng cộng có khả năng sử dụng ba lần. Mỗi một lần có khả năng trong nháy mắt truyền tống ra ngoài ngàn dặm. - Cho dù ở địa phương nào, chỉ cần tu vi của đối phương không đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh đỉnh cao, đạt tới mức có khả năng lợi dụng thuần thục qui luật hệ Không Gian, có được khả năng trong nháy mắt phong tỏa lực lượng không gian. Như vậy là có thể lợi dụng tấm truyền tống Tiên Phù này để thoát đi. Dương Lỗi vừa nói đưa Phù Triện cầm trong tay cho Hồ Duyệt Nô. Đối với chính bản thân Dương Lỗi mà nói, có được thế giới Mộng Huyễn, còn có Thuấn Tức Thiên Lý nên căn bản không yêu thích loại phù triện này. Huống hồ, phù triện này cùng với thời gian, chính mình hoàn toàn có khả năng tự mình chế tạo ra. Do đó cũng lại càng không cần tiếc rẻ . Hồ Duyệt Nô hai tay nâng đỡ tấm Phù Triện này, ánh mắt lại là có hơi rơm rớm ướt át. Nếu như lúc ấy mà có một cái Phù Triện như vậy, thế thì tỷ tỷ của mình, mẫu thân của mình cũng sẽ không phải chết . Mà lúc này Dương Lỗi thấy Hồ Duyệt Nô lại rơi rụng nước mắt, thì trong lúc nhất thời có hơi không giải thích được. Phù triện này mặc dù tốt, nhưng cũng không cần phải như vậy chứ . - Duyệt Nô, tại sao ngươi lại thế? Mặc dù biết Hồ Duyệt Nô là một con hồ ly tinh, một con hồ ly tinh cực kì giỏi diễn kịch, nhưng nhìn Hồ Duyệt Nô giờ này khắc này thì ánh mắt kia, dáng vẻ bi thương không khỏi làm cho người ta trìu mến. - A... Không có việc gì, đại nhân Thánh Sứ, ta không sao. Hồ Duyệt Nô lau một cái nước mắt của chính mình, rồi nói với Dương Lỗi - Đại nhân Thánh Sứ, phù triện này ngài trước hết cứ cầm lấy. Ta tin tưởng, ta nhất định sẽ làm ra thành tích khiến cho đại nhân Thánh Sứ vừa lòng. Do đó thu được một quả Phù Triện này. Dương Lỗi cười, bảo: - Hảo, ngươi đã có sự tự tin như vậy thì ta cũng tin tưởng, như vậy miếng Phù Triện này trước hết cứ để ở chỗ của ngươi. Coi như đưa trước phần thưởng cho ngươi. Có điều, nếu như là ngươi không hề đạt tới mong muốn của ta, như vậy thì ta sẽ thu hồi miếng Phù Triện này . Thấy Dương Lỗi làm như vậy, Hồ Duyệt Nô cũng là kinh ngạc không thôi. Mà những người khác, chính là tha thiết mong chờ nhìn Phù Triện trong tay Hồ Duyệt Nô, hận không thể đoạt lấy .Đương nhiên đối với Dương Lỗi thì trong lòng một nhóm này là hơi bất mãn, bất an. Có điều không dám nói ra. Thấy vẻ mặt của những người này, làm sao mà Dương Lỗi không biết tâm tình bọn họ, ý nghĩ giờ này khắc này của bọn họ. Hắn liền nói: - Các ngươi cũng không phải lo lắng, không cần bất mãn trong lòng. Nếu như công lao của các ngươi đều khiến cho ta vừa lòng, tự nhiên sẽ có lợi cho các ngươi, cũng không nhất thiết kém nhiều so sánh với phù triện này. Đương nhiên, cái này cần phải có đại công lao. - Thuộc hạ không dám. Mấy người đang bất bình trong lòng lập tức cúi đầu cùng kêu. Mà không giống với bọn họ. Hồ Duyệt Nô phục hồi tinh thần lại thì vui mừng không thôi. Một quả Phù Triện này đối với nàng mà nói kỳ thật có trợ giúp rất lớn. Nàng còn có một người muội muội, gọi là Hồ Mị Nô. Tuổi nó không lớn lắm, tu vi còn yếu, mà kẻ địch của mình lại không ít. Cho nên nàng một mực lo lắng về an toàn của muội muội. Nay có một quả Phù Triện này như thế, nàng liền không bao giờ cần phải lo lắng an toàn của muội nữa. Cái này cũng làm cho chính mình có thể yên tâm hơn rất nhiều. Cho nên thấy Dương Lỗi lại giao Phù Triện vào trong tay mình, trong lòng Hồ Duyệt Nô là cảm kích không thôi. - Đa tạ đại nhân Thánh Sứ, Duyệt Nô tất nhiên sẽ không phụ lòng đại nhân kỳ vọng.
Chương 1014: Trận pháp nho nhỏ. Share: doctruyen.org Mời đọc - Nay ta đã tiếp nhận Sâm La Lệnh của Thánh Chủ các ngươi, nhưng lại tu luyện tuyệt học tối cao Sâm La Vạn Tượng Quyết của Sâm La Điện. Như vậy hiện nay Sâm La Điện cũng sẽ do ta đến cai quản. Mà đối với những ai không phục ta, không thừa nhận là người của ta, ta sẽ giết chết không chút lưu tình. Các ngươi rõ ràng ý của ta chứ? Dương Lỗi liếc nhìn mọi người, nói với âm thanh lạnh lùng - Lúc này đối với các ngươi mà nói là một cơ hội, một cơ hội thu được công lao. - Biết. Nghe nói như thế, ai nấy đều sôi nổi hoạt bát, hai mắt sáng ngời, như thể một đám sói đói vậy . - Hảo, Duyệt Nô, ngươi dẫn đường đi. Dương Lỗi nhìn qua mọi người, tiếp theo quay đầu nói với Hồ Duyệt Nô . - Vâng, Thánh Chủ đại nhân. Hồ Duyệt Nô giờ phút này cũng đã thay đổi xưng hô. - Cũng không cần gọi Thánh Chủ, cũng không gọi đại nhân Thánh Sứ. Cứ gọi đại nhân là tốt rồi. Dương Lỗi có hơi sửng sốt, nhưng tiếp theo xua tay nói. Đối với Dương Lỗi mà nói, cái này chẳng qua là cách xưng hô mà thôi, Hơn nữa địa vị Thánh Chủ này cũng không phải cái tên dễ nghe gì. Ít nhất đối với Dương Lỗi mà nói, cách xưng hô này cũng không tuyệt đối thích hợp như thế . .. . .. . Sau mấy phút đồng hồ, Dương Lỗi có Hồ Duyệt Nô dẫn dắt đi tới một khu nhà. Khu nhà này rất là to lớn, đúng, có khả năng dùng hai chữ to lớn để hình dung. Có thể nói, so với hoàng cung của mình thì nó cũng không thua kém đáng kể. Hơn nữa, linh khí nơi này thật sự dồi dào, hiển nhiên đều là dùng trận pháp bố trí ra . Thủ đoạn bày trận cũng không tệ lắm, nhưng so với Dương Lỗi mà nói thì phải kém không ít. Nhưng mà như vậy cũng đã là rất khó được rồi. Tối thiểu Dương Lỗi xem ra, có thể đạt tới trình độ như vậy đã là rất khá rồi. Điều này làm cho Dương Lỗi có hơi kinh ngạc, trận pháp này là tự mình Hổ Tam Bưu bố trí? Hay là thuộc hạ của hắn bố trí. Đại trận bảo hộ cho khu nhà này, nếu như người bình thường mà nói thì thật là có khó khăn. Mặc dù để cho nhóm người Hồ Duyệt Nô này cùng nhau công kích, nếu muốn phá trận thì cũng cần phải có thời gian nhất định. - Đại nhân, nơi này đã được trận pháp bảo vệ rồi. Nếu muốn đi vào nhất định phải loại trừ trận pháp trước hết, bây giờ có phá trận hay không Hồ Duyệt Nô đối với trận pháp cũng là có chỗ nghiên cứu, nhưng nàng cũng hiểu rõ, trận pháp này dẫu chính mình có khả năng loại trừ, nhưng muốn đích thực phá đi trận pháp này nếu không có một hồi lâu thì không có khả năng làm được. Mặc dù là như vậy, nhưng Hồ Duyệt Nô cũng không thể lùi bước, đây chính là cơ hội cho mình biểu hiện. Vừa rồi hắn coi trọng mình như vậy, nếu như là hiện tại lùi bước, biểu hiện không tốt thì khẳng định sẽ lưu lại ấn tượng không tốt trong lòng Dương Lỗi .Đây là điều mà Hồ Duyệt Nô không muốn nhìn thấy. - Trận pháp này không đáng giá nhắc tới. Có điều chỉ sợ đối với các ngươi mà nói, thì có lẽ có hơi khó khăn. Đương nhiên, ta rất hiếu kỳ, trận pháp này là Hổ Tam Bưu tự mình bố trí sao? Hổ Tam Bưu kia còn là Đại sư trận pháp? Dương Lỗi nhìn qua đám người Hồ Duyệt Nô một chút rồi hỏi. - Đại nhân, Hổ Tam Bưu còn không có năng lực như vậy. Người có thể bố trí ra được trận pháp như vậy là một tên thuộc hạ của Hổ Tam Bưu, gọi là Lâm Tam Chân. Người này tự xưng là Lâm tiên trận, rất có trình độ tại phương diện trận pháp. Hắn là người có trình độ trận pháp tối cao trong Sâm La Điện chúng ta . Hồ Duyệt Nô đáp - Nhưng mà trận pháp này, cũng không phải là không thể phá giải được, chỉ cần chúng ta hợp lực công kích vào một chỗ. Như thế muốn công phá trận pháp này thì cũng không phải việc khó. - Đại nhân, kỳ thật không cần phiền toái như vậy, hai người chúng ta có khả năng dẫn mọi người tiến vào trong trận pháp. Mà lúc này Kim Du và Điền Báo đứng ra nói . Kim Du và Điền Báo lúc trước chính là thủ hạ của Hổ Tam Bưu, lại còn là trợ thủ đắc lực, rất được Hổ Tam Bưu tín nhiệm. Hai người này biết đại trận bảo vệ khu vực ở của Hổ Tam Bưu cũng chẳng có gì lạ. Nhưng mà cứ như vậy, thì chẳng phải là Kim Du và Điền Báo lập được công lớn. Điều này làm cho trong lòng mọi người đều cực kì không muốn. Nhất là Chương Lục thì càng là khó chịu. Cho tới nay không có thiện cảm đối với Kim Du Điền Báo từng là trợ thủ đắc lực của Hổ Tam Bưu, vì vậy hắn lạnh lùng nói: - Các ngươi đã từng là trợ thủ đắc lực của Hổ Tam Bưu, ai biết các ngươi có thể cố ý dụ dỗ chúng ta tiến vào trong trận pháp, muốn một lưới bắt hết chúng ta hay không ? - Ngươi... Ngươi nói bậy, chúng ta nếu đã thuần phục với đại nhân, thì cũng sẽ không phản bội đại nhân. Huống chi, tu vi bản thân đại nhân đã đạt đến đến Hóa Cảnh. Chỉ là một trận pháp căn bản không đáng giá nhắc tới. Chẳng qua là đại nhân muốn cho chúng ta một chút cơ hội lập công thôi. Trái lại Chương Lục ngươi, đúng vào lúc này còn muốn dấy lên nội chiến, rốt cuộc là có rắp tâm? Điền Báo cũng không phải ngọn đèn hết dầu, nếu không trước đây làm sao có thể trở thành tâm phúc của Hổ Tam Bưu. Giờ phút này đối mặt chỉ trích của Chương Lục, hắn bắt đầu phản bác, ngôn ngữ đúng là rất sắc bén. -Hừ, tuy là các ngươi nói năng như thế, nhưng ai biết, trong lòng các ngươi nghĩ cái gì? Chương Lục cũng không muốn chịu thua như vậy. - Được rồi, các ngươi không nên nhiều lời, trong lòng ta hiểu rõ. Dương Lỗi liếc mắt nhìn Chương Lục. Chương Lục nghe vậy vội vàng lui lại một bước, không hề nói năng gì thêm nữa. Hắn biết, lúc này hẳn là nên một vừa hai phải, nếu như cứ lại tiếp tục như thế thì đâu phải là chuyện gì tốt. Nếu để cho vị Thánh Chủ tương lai Dương Lỗi này, vị chủ nhân trước mắt này phản cảm thì đó liền là mất nhiều hơn được . - Kim Du, Điền Báo, hai người các ngươi dẫn đường ở phía trước . Dương Lỗi nói. - Đại nhân, đại nhân. Lúc này Hồ Duyệt Nô truyền âm nói. Dương Lỗi nghe tiếng trả lời: - Có cái gì cần nói, cứ nói thẳng là được. - Đại nhân, cần nghĩ lại. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Hổ Tam Bưu này quỷ kế đa đoan, là lão hồ ly. Mặc dù là đại nhân tu vi cái thế, không người có thể địch nổi, nhưng có lẽ cẩn thận một chút vẫn tốt hơn. Hồ Duyệt Nô cũng có hơi lo lắng, Hổ Tam Bưu này đã đấu với chính mình nhiều năm như vậy, cho tới nay đều là Hổ Tam Bưu chiếm cứ thượng phong. Không chỉ có là Hổ Tam Bưu về mặt tu vi còn hơn nàng một chút, mà cũng là Hổ Tam Bưu có thủ đoạn kinh người. Hắn cũng không phải loại người hữu dũng vô mưu. Đúng là Hổ Tam Bưu này thật sự thâm độc, thật sự xảo quyệt, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Mặc dù chính mình một mực lấy tên tuổi tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn nổi danh trí tuệ, nhưng không thừa nhận cũng không được, rằng Hổ Tam Bưu này có thủ đoạn quá lợi hại .