Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1029: Khiến Bắc Đẩu thiếu một tinh.

    Share: doctruyen.org





    Cái tên này thật sự là Vu Nhai, U Hoang là Vu Nhai hay Vu Nhai ăn mặc giống U Hoang?

    Giấu trong lòng quá khó chịu nưhng phải ráng nghẹn.

    bốn thiên binh sư Độc Cô gia mắt lóe tia sáng, chạy nhanh tới gần.

    Bọn họ được phái đến đây nên biết chút chuyện về Vu Nhai.

    Kim bào của Độc Cô gia, bốn thiên binh sư Độc Cô gia không dám lơ là. Bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia được phái đến Dao Quang thành tất nhiên không có địa vị trụ cột trong Độc Cô gia, là loại tay sai giống như Độc Cô Đoạn Nghịch, Độc Cô Đoạn Vân.

    Thủy Tinh nói nhanh:

    - Rốt cuộc liên lạc được với ngươi. Tuy ta không biết Tiểu Hắc xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ đã dùng được ma pháp tức là không sao, tạm không nhắc đến. Có một chuyện ta phải thông báo với ngươi, bây giờ ngươi ở đâu? A, đằng sau là Dao Quang thành, hiện tại ngươi đã ở Dao Quang thành?

    Khoảng cách quá xa, Thủy Tinh không dám bảo đảm sẽ dùng ma pháp được bao lâu.

    Vu Nhai hỏi nhanh:

    - Ta vừa trở về Dao Quang thành, bên nàng có chuyện gì?

    Vu Nhai tháo mặt nạ đỏ thẫm xuống, khiến những người nghi ngờ hoàn toàn tin người trước mắt chính là Vu Nhai. Bên kia, Vu gia chủ cứng ngắc thả tay xuống. Cả đám thắc mắc nhưng ráng nín.

    Thủy Tinh nói mau:

    - Ta không sao, bây giờ ta đang trên đường đến Bắc Đẩu, bên ngươi xảy ra chuyện. Ta vừa nhận được tin Mông thân vương tự mình hành động, mang mấy thánh binh sư đi Dao Quang thành.

    Mặt mọi người cứng đơ.

    Không đợi mọi người phản ứng lại, Thủy Tinh tiếp tục bảo:

    - Mông thân vương biết ngươi là hung thủ giết nhi tử của hắn liền điều tra ngươi ngay, nhưng mới đầu không biết ngươi là kim bào của Độc Cô gia nên chỉ phái một thánh binh sư qua. Ngày thứ hai biết chuyện Mông thân vương vẫn không để bụng.

    - Nhưng mấy hôm trước Mông thân vương nhận được tin của Hoàng Phủ Nhàn, nói một vị trưởng lão trong Độc Cô gia phái cao thủ bảo vệ Vu gia. Mông thân vương cũng nhận được tin từ Nhị hoàng tử nói có lẽ ngươi rất nhanh sẽ về Dao Quang thành, vì vậy hắn đã đến.

    Mới đầu Hoàng Phủ Nhàn không có cách nào lợi dụng lực lượng của Mông thân vương giết Vu Thiên Tuyết, Vu Nhai. Buồn cười, nếu lúc trước Hoàng Phủ Nhàn đến cửa van xin không bị đường ca đệ nhất thân vương mắng té tát mới lạ. Một con kiến bé xíu còn cần đại thần như đệ nhất thân vương ra tay sao?

    Vì vậy lúc đó Hoàng Phủ Nhàn đành xúi giục Hoàng Phủ Cung, kế hoạch âm thầm giết Vu Nhai trong Huyền Thần điện.

    Bây giờ Hoàng Phủ Nhàn biết chuyện Mông thân vương muốn đồ sát Vu Nhai, Vu gia, cớ sao nàng không đưa đủ loại tin tức cho đệ nhất thân vương?

    Độc Cô Thanh Hải có địa vị rất cao trong Độc Cô gia. Hoàng Phủ Nhàn không chỉ nhấn mạnh địa vị của Độc Cô Thanh Hải còn thêm mắm thêm muối, nói là Độc Cô gia chủ xem trọng hắn như thế nào.

    Mông thân vương biết đã đánh giá thấp tiểu tử này, sợ là một thánh binh sư chưa đủ, cộng với sốt ruột báo thù cho nhi tử, đệ nhất thân vương muốn thấy tận mắt Vu Nhai chết. Mông thân vương tự mình dẫn thánh binh sư đến.

    Mông thân vương cảm thấy chuyện bé xé ra to nhưng có Độc Cô gia, gã phải đối mặt không là Vu Nhai mà là trưởng lão rất có thế lực trong Độc Cô gia. Độc Cô gia là đệ nhất gia tộc trong Thần Huyền đại lục, địa vị siêu nhiên, lúc trước đã mô tả điều này nhiều lần. Đệ nhất thân vương dám đánh giá lơ là sao?

    Hơn nữa muốn đối phó Độc Cô gia thì Mông thân vương tự mình ra mặt sẽ không bị ai nói là không để ý địa vị.

    Mông thân vương rất muốn tự tay hành hạ chết kẻ giết nhi tử của gã, rất muốn nhìn Vu gia bị diệt tộc. Không chỉ vì mối thù của nhi tử cũng vì mặt mũi đệ nhất thân vương, vì sự kiêu ngạo của hoàng tộc. Mông thân vương rất thương yêu Hoàng Phủ Cung.

    Nhị hoàng tử vốn không biết Vu Nhai chính là U Linh sát thủ, nhưng gã từ chỗ Mông thân vương biết Hoàng Phủ Cung chết trong tay Vu Nhai thì đoán được rất nhiều chuyện, ví dụ như U Linh sát thủ, A Kích. Nhị hoàng tử biết Vu Nhai cùng bọn họ về nước, suy ra hắn sẽ trở về Dao Quang thành.

    Chuyện Hoàng Phủ Cung bị Vu Nhai giết dần lan rộng ra, Mông thân vương làm động tác lớn như vậy muốn giấu cũng khó khăn.

    Trên đường hai hoàng tử trở về được các địa phương chiêu đãi, vì chuyện Cổ Duệ chi dân nên hơi sốt ruột nhưng có một số công tác buộc phải làm. Huống chi đã gửi mật thư về, tốc độ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc vẫn không quá nhanh.

    Lúc nay chắc sứ đoàn Huyền Binh đế quốc chỉ mới tới gần Huyền Binh đế đô.

    Vu Nhai nặng nề nói:

    - Tính thời gian thì Mông thân vương sắp tới rồi.

    Tuy Mông thân vương xuất phát chậm nhưng gã cưỡi tọa kỵ bay tốc độ siêu nhanh, có cánh tay đắc lực thánh binh sư nên đến nơi rất nhanh.

    Vu Nhai trầm ngâm một lúc, nói:

    - Vậy khi nào Thủy Tinh đến?

    Thủy Tinh cười nói:

    - Không chỉ có ta, đám Dạ Tình còn đang đi trước mặt ta. Thất hoàng tử thông báo cho bọn họ, nhóm Dạ Tình không quay về đế đô mà chạy đi luôn, sao ta có thể tụt hậu?

    Giọng Thủy Tinh vẫn nhẹ hẫng như hồn ma nhưng lời nói chất chứa kiên quyết, cũng đầy ẩn ý.

    Thủy Tinh trả lời câu hỏi của Vu Nhai.

    Vu Nhai vô cùng cảm động, phát hiện ẩn ý trong câu nói của Thủy Tinh. Vu Nhai sẽ không giải thích nhiều, hắn không có thời gian đó, nếu nói thì sợ rằng kéo dài ba ngày ba đêm.

    Vu Nhai chỉ bảo:

    - Các người . . .

    Thủy Tinh ngắt ngang lời Vu Nhai:

    - Chờ chúng ta, phải chờ.

    Thủy Tinh mở miệng nói:

    - Đừng khuyên ta, ta biết không theo kịp tốc độ của Mông thân vương nhưng ta vẫn đi. Ta không biết khi đó Dao Quang thành sẽ như thế nào, nhưng ta chắc chắn không xúc động, không cho đám Dạ Tình xúc động. Ngươi yên tâm đi, chỉ cần ngươi còn sống là được.

    - Các người . . .

    Thấy Vu Nhai vẫn ngập ngừng muốn nói, Thủy Tinh khó chịu ngắt lời:

    - Đã bảo là đừng khuyên nữa, coi chừng ta cắt đứt ma pháp. Ma pháp này do ta và Tiểu Hắc điều khiển.

    Thủy Tinh dứt khoát không nghe Vu Nhai nói.

    Vu Nhai không biết nên nói cái gì, hắn hứa hẹn:

    - Nhất định sẽ sống, trên đường cẩn thận.

    Thủy Tinh nặng nề nói:

    - Ừm! Nhất định sẽ sống.

    Thủy Tinh quay sang đám người Cự Xỉ, Huyết Lệnh, nghiêm túc nói:

    - Các vị chiến hữu cũ, đặc biệt là tổ kỳ binh, nhất định phải sống.

    Thủy Tinh định tháo mặt nạ xuống nhưng ngẫm nghĩ lại thôi, nàng nói với Vu Nhai:

    - Nếu ngươi không sống thì sẽ không thấy được mặt ta nữa.

    Vu Nhai ngẩn ra, hắn nghe hiểu giọng điệu kiên cường của Thủy Tinh, sự kiên cường của một thiếu nữ mù.

    - Ta còn phải chữa mắt cho nàng . . .

    Vu Nhai nói đến đây thì ngừng, bởi vì Thủy Tinh kiên cường xong biến mất, nàng quyết tâm lúc này không cho hắn thấy mặt mình. Đây sẽ không là lần cuối họ gặp nhau.

    Vu Nhai vươn tay ra rồi lắc đầu buông xuống.
     
  2. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1030: Hai lão già chết tiệt.

    Share: doctruyen.org





    Không gian tĩnh lặng, mọi người nhìn Vu Nhai chằm chằm. Bọn họ bản năng quên cách ăn mặc U Hoang của Vu Nhai, trong lòng bọn họ chỉ có một suy nghĩ, Mông thân vương mang mấy thánh binh sư sắp đánh tới nơi?

    Sống? Làm sao sống? Sống như thế nào?

    - Thôn Thiên kiếm linh, hy vọng đến lúc đó nàng có thể trợ giúp cho ta.

    Vu Nhai không nghĩ ra có cơ hội sống sót nào, nếu Mông thân vương mang mấy thánh binh sư đến đây thì hắn chỉ còn một cách. Đặc biệt nếu đệ nhất thân vương tự mình tới thì Vu Nhai còn cơ hội, đó là mượn lực lượng của Thôn Thiên kiếm bắt gã làm con tin, có như vậy mới sống nổi, bảo vệ mọi người sống sót.

    Trừ điều này ra không còn cách nào khác.

    Tiếp theo Vu Nhai có thể lấy ra chứng cứ thu thập được trong di tích ma pháp viễn cổ, chứng minh hắn giết Hoàng Phủ Cung là vì đại nghĩa, để Huyền Binh Đại Đế đứng về phía hắn. Nếu làm như vậy vẫn không được thì phản quốc.

    Nhưng tất cả phải dựa trên cơ sở bắt Mông thân vương làm con tin.

    Thôn Thiên kiếm linh không gây gỗ với Vu Nhai nữa, gián tiép đồng ý:

    - Họ Vu háo sắc, chuẩn bị sẵn sàng đi. Kẻ địch đã đến, có vài hơi thở thánh binh sư.

    Thôn Thiên kiếm linh đã hoàn toàn công nhận chủ nhân này, không như lúc mới đầu ghê tởm như ăn phải ruồi, dù mặt ngoài nàng không chịu thừa nhận.

    Vu Nhai trợn to mắt quát với mọi người:

    - Đến rồi, tất cả chuẩn bị sẵn sàng!

    - Cái gì?

    Mọi người còn đang chìm trong không khí nặng nề, trong phút chốc không phản ứng lại.

    Vu Nhai trầm giọng nói:

    - Mông thân vương đã đến.

    - A!

    Giờ thì tất cả đã hiểu. Đặc biệt là bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia, bọn họ xoay người rút kiếm, nhanh chóng bao quanh Vu Nhai. Tuy không nghe nói nhưng bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia biết Độc Cô Thanh Hải xem trọng Vu Nhai nhất.

    Trong không khí nặng nề, phía xa vang thanh âm trong trẻo:

    - Quả nhiên có người Độc Cô gia. Lão La vô dụng đúng là đã chết, Vu Nhai giết Cung thế tử cũng trở lại. Thân vương điện hạ nói xem tiếp theo chúng ta nên làm sao?

    Người chưa tới giọng đã đến, là thánh binh sư thuộc hạ của Mông thân vương.

    - Bắt sống tất cả người họ Vu, ta muốn nhìn bọn họ bị hành hạ từ từ đến chết, còn những thứ khác hãy hủy diệt hết. Chỗ này tên Dao Quang thành đúng không? Từ nay ta muốn khiến Bắc Đẩu thiếu một tinh.

    Thanh âm khàn khàn, lạnh nhạt, rất lạnh lùng.

    Dao Quang thành vẫn lặng im, mọi người bị áp lực sắp nổi điên.

    Khi thanh âm dứt lời, mấy thần điêu bảy sắc vô cùng hoa lệ xuất trên bầu trời Dao Quang thành. Vài người ngồi trên đầu thần điêu bảy sắc hờ hững nhìn xuống dưới, trong đó có Mông thân vương.

    Vẫn có ham sống, cố gắng van cầu:

    - Mông thân vương điện hạ . . .

    Thanh âm trong trẻo lúc trước lại vang lên:

    - Như ý người, Mông thân vương điện hạ.

    Đó là nam nhân trung niên cưỡi trên thần điêu bảy sắc, mặt mày nho nhã, biểu tình kiêu căng như lúc trước Độc Cô Cửu Thiên biểu hiện ở Vu gia, làm sao cho người khác cơ hội cãi lại?

    Nếu Mông thân vương muốn xóa sổ Dao Quang thành thì bên dưới trừ người của Vu gia, những thứ có sinh mệnh đều bị tiêu diệt.

    Lực lượng thánh binh sư đè ép bên dưới, trừ vài người ra còn ai lên tiếng được?

    Thánh binh sư đó nhìn hướng Dao Quang thành, nói thẳng:

    - Tất cả người Vu gia bước ra khỏi hàng đi, tuy rằng các ngươi không thể sống sót nhưng ít ra trước mắt còn kéo dài được chút thời gian.

    Khí thế thánh binh sư cường đại giáng xuống, làm người ta không nói nổi, khí thế này hơn hẳn thân tín của Mông thân vương lúc trước.

    - Như thế nào? Còn muốn lãng phí thời gian của ta, phải lôi từng người ra sao?

    Mọi người không nhúc nhích.

    Thánh binh sư đó mất kiên nhẫn nói:

    - Thôi, nếu vậy thì ta bắt Vu Nhai kia trước. Ngươi là Vu Nhai đúng không? Mới rồi thấy mọi người đều nhìn ngươi, tuổi tác, mặt mũi trùng khớp.

    Vu Nhai cười khẽ nói:

    - Không sai, ta chính là Vu Nhai, là ta giết Hoàng Phủ Cung, giết rất tàn nhẫn.

    Nhiều người thầm kêu khổ, lúc này rồi mà Vu Nhai còn dám nói kiểu đó? Rất nhanh cả đám cười khổ, thù giết con không đội trời chung, Vu Nhai nói thế nào đều không sao, chỉ tội cho những người vô tội trong Dao Quang thành.

    - Tiểu tử, còn dám nói chuyện? Muốn chết!

    Mông thân vương không kiềm nổi nữa, quát to:

    - Bắt hắn, mang hắn đến trước mặt ta! Ta muốn hành hạ hắn thê thảm, cho hắn sống không bằng chết. Ta muốn hắn tận mắt thấy Dao Quang thành bị hủy diệt, nhìn tất cả người thân, bằng hữu bị hành đến chết.

    Thánh binh sư đó mỉm cười nói:

    - Như ý người, Mông thân vương điện hạ.

    Thánh binh sư không thèm nhìn mấy cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia che trước mặt Vu Nhai, gã lao hướng hắn. Thánh binh sư đạp bước không trung, vô cùng ưu nhã, biểu tình kiêu ngạo.

    Dao Quang thành nín thở.

    Nhưng tiếp theo xảy ra cảnh tượng làm mọi người ngộp thở hơn.

    Một bàn tay khổng lồ từ đâu thò ra siết chặt thánh binh sư đạp bước hư không, rồi mọi người nhìn biểu tình kiêu ngạo đông trên mặt gã. Cả đám thầm sung sướng.

    Một thanh âm kỳ lạ vang lên:

    - Nói này lão bất tử, hình như ta chộp trúng cái gì, cảm giác ghê tởm quá.

    Thanh âm nhẹ nhàng ẩn chứa trêu chọc.

    Một giọng nói khác:

    - A! Lão già, thứ ghê tởm vậy mà ngươi cũng dám chộp? Ta không dám, ta chỉ biết cuối cùng Vu tiểu tử trở về, ta phải thu đồ đệ trước ngươi.

    - Thu cái đầu ngươi, là ta trước!

    - Cha nó, nếu không có phù văn của ta cảm ứng thiết kế Vu tiểu tử đến là chúng ta tỉnh dậy từ dưới lòng đất ngay thì bây giờ ngươi còn bế quan tu luyện. Ta chỉ muốn ngươi thấy ta thu đồ đệ nên mới đánh thức ngươi.

    - Cái gì mà phù văn của ngươi? Ta không cần phù văn cũng cảm ứng được Vu tiểu tử xuất hiện, ta không cần ngươi đánh thức!

    Hai thanh âm trả lời qua lại, nói nhiều nhưng chưa thấy bóng người đâu. Cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia từ vẻ mặt trầm trọng chuyển sang mừng rỡ, bọn họ đã nghe ra giọng đó của ai.

    Thánh binh sư bị bàn tay ảo bắt giữ hét to:

    - Là ai? Lấp lấp ló ló, ra đi!

    Lúc này thánh binh sư không còn sự kiêu căng, biểu tình kinh hoàng, vùng vẫy, giận dữ. Gã đường đường là thánh binh sư, quá mất mặt.

    - Ồn ào, ta có cho ngươi nói chuyện sao? Nằm sấp xuống cạp đất đi!

    Rầm!

    Thanh âm nói xong bàn tay to thành chưởng vỗ thánh binh sư đập dẹp xuống đất.

    Mảnh đất bên ngoài Dao Quang thành xuất hiện cái hố bàn tay to, mọi người chưa kịp phản ứng lại thì hai lão nhân xuất hiện trên tường thành, đó là lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải.

    Từng khâu gió mây thay đổi, từ lúc dong binh đoàn hỗ trợ đến đoàn kỵ sĩ thanh kỳ tuấn mã thú lao tới, Thủy Tinh thông báo, Mông thân vương xuất hiện như ngày tận thế, sau đó là hai lão nhân khủng bố bí ẩn ra mặt.

    Mọi người phập phồng như ngồi tàu lượn, lúc lên lúc xuống muốn rớt tim.

    Nhưng xem tình hình trước mắt thì dường như hai lão nhân là người phe mình, thực lực thì kinh khủng ngập trời, hy vọng lại đến.
     
  3. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1031: Hai lão già chết tiệt (hạ).

    Share: doctruyen.org






    Hèn gì khi Vu Nhai đối diện thánh binh sư kia vẫn bình tĩnh, dám nói câu 'Hoàng Phủ Cung bị ta giết tàn nhẫn' chọc giận Mông thân vương, ra là hắn đã chuẩn bị từ lâu.

    Bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia trông thấy hai lão nhân liền chạy tới chào.

    - Thanh Hải trưởng lão, thì ra người cũng ở Dao Quang thành?

    Lão già Mê Thành thường trốn trong Thiên Tội Uyên, lão giống như U Linh kiếm các chủ Độc Cô Chiến Phong, không mấy người biết mặt nên bị bỏ lơ sang một bên.

    Độc Cô Thanh Hải nói:

    - Ừm! Chúng ta đã sớm đến nhưng không công khai xuất hiện, chuyện gì xảy ra?

    Lúc trước Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành rời khỏi Độc Cô gia đi tìm Vu Nhai kết quả không thấy bóng người. Vì lúc đó Vu Nhai đang trong Độc Cô gia, ai ngờ hai lão nhân rời Độc Cô gia đi tìm hắn.

    Đến Huyền Binh đế đô lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải mới biết Vu Nhai đã đi Độc Cô gia. Hai người chạy về Độc Cô gia, hỏi nửa ngày thì nói hình như Vu Nhai đi bách tộc loạn địa, có lẽ sẽ đến Ma Pháp đế quốc. Thực lực của lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải quá mạnh, xông vào Ma Pháp đế quốc sẽ càng nguy hiẻm hơn. Hai lão nhân bàn bạc, dù sao Vu Nhai tiểu tử sẽ về nhà, thế là lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải chạy tới Dao Quang thành làm ổ. Hai lão nhân không công khai tung tích, trời biết Độc Cô gia chủ có phái người đến tìm lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải về không? Sẽ phiền chết người. Nếu Vu tiểu tử biết lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải chờ sẵn thì có chịu về lại Dao Quang thành không?

    Như lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải nói, hai người thiết kế khi Vu Nhai trở về sẽ cảm giác được ngay. Bởi vậy lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải không biết chuyện vây thành, mãi khi Vu Nhai bước vào Dao Quang thành bọn họ mới cảm ứng, xuất hiện.

    - A, Thanh Hải tiền bối, lão già Mê Thành, sao các người ở đây?

    Vu Nhai ngẩn ngơ, lúc nghe hai lão nhân đối thoại thì hắn đã đoán ra thân phận của họ. Bàn tay ảo chộp thánh binh sư, người có thực lực đáng sợ cỡ nào mới làm được?

    Nếu không có bàn tay này thì dù Vu Nhai cảm giác quen tai cũng không đoán ra được.

    Tại sao hai lão nhân ở đây? Độc Cô Thanh Hải còn đỡ, vì sao lão già Mê Thành cũng đến? Chẳng phải lão già Mê Thành ở trong Thiên Tội Uyên? Sao có thể tùy tiện chạy ra ngoài, còn đến Dao Quang thành?

    Nghe Vu Nhai hỏi, nhiều người thắc mắc nhìn hắn. Sao Vu Nhai cũng không rõ hai lão nhân này tồn tại?

    Mới rồi Vu Nhai rất bình tĩnh, sao hắn có thể không biết gì hết?

    Vu Nhai bình tĩnh chỉ là vì tin Mông thân vương muốn bắt sống hắn, mang hắn đi. Vậy là kế hoạch của Vu Nhai sẽ được thực hiện, tức là bắt cóc Mông thân vương làm con tin. Ai ngờ hai lão già chết tiệt từ đâu chui ra.

    - Chuyện này nói rất dài dòng, trước tiên nói rõ chuyện trước mắt đi, giải quyết xong rồi sẽ nói õ với tiểu tử nhà ngươi.

    Độc Cô Thanh Hải ngẫm nghĩ, không nói: Chúng ta tìm ngươi gần chết, không dám đi Ma Pháp đế quốc tìm ngươi nên chạy đến nhà ngươi ôm cây đợi thỏ. Nếu nói vậy thì tiểu tử này sẽ vênh mặt, người trẻ tuổi nên bị chèn ép mới nên người.

    - Ủa? Sao trên người của ngươi có sáo trang Đế Long tộc tọn bộ? Lại còn là màu đỏ thẫm. Cha nó, phía sau còn sáu bộ? Chuyện gì đây? Tổ cha nó, tiểu tử, thực lực của ngươi lên đến thiên binh sư lục đoạn?

    Mới rồi lão già Mê Thành không có cảm giác gì, nhưng khi lão quan sát kỹ tiểu tử này thì trợn to mắt.

    lão già Mê Thành kinh hoàng kêu lên:

    được rồi, huyết mạch Độc Cô gia chúng ta có thực lực thiên binh sư lục đoạn không quá kinh ngạc, nhưng sáo trang Đế Long tộc sáo trang trên người ngươi là sao?

    Độc Cô gia tìm gần chết cũng không được bao nhiêu bộ, tiểu tử này có đến sáu bộ, đùa gì vậy?

    Vu Nhai cứng họng:

    - Cái này . . . Trong tình hình hiện tại không tiện nói chuyện.

    Vu Nhai không thể nói: Lão tử thu Cổ Đế Long Linh trong Thiên Tội Uyên, nhân tiện mang đi nhiều Đế Long khí kiện hợp thành hơn chục bộ sáo trang Đế Long tộc, trong đó có một bộ rất tốt đang mặc trên người ta.

    Lão già Mê Thành không thèm nhìn hướng Mông thân vương, sốt ruột giục Vu Nhai:

    - Gì mà không tiện nói? Tuy những người này đều là thánh binh sư nhưng có ta và Thanh Hải lão bất tử ở đây, bọn họ không đụng được nửa người trong thành. Nói mau lên.

    - Độc Cô gia . . .

    Mông thân vương sắp báo được thù lớn nhưng ai ngờ hai lão nhân đáng sợ từ đâu chui ra.

    Độc Cô Thanh Hải là chỗ dựa của Vu Nhai mà Hoàng Phủ Nhàn đã tiết lộ, lão thật sự rất đáng sợ. Nhưng vậy thì sao? Bây giờ Mông thân vương không cần biết ai ở trước mặt mình, dù là Độc Cô gia chủ, gã có thân phận đệ nhất thân vương của Huyền Binh đế quốc cao hơn đối phương.

    Mặt ngoài thì địa vị của Mông thân vương cao hơn Độc Cô gia chủ.

    Nhưng sự thật là nếu đặt hai người chung một chỗ, không ai cảm thấy Độc Cô gia chủ thua Mông thân vương.

    Mông thân vương chỉ là thân vương đời này, chờ Huyền Binh Đại Đế tiếp theo lên ngôi thì dù gã giữ được vị trí đệ nhất thân vương cũng dần bị xa lánh. Độc Cô gia chủ thì một là gã là gia tộc số một Thần Huyền đại lục, nếu đổi lại gia tộc lĩnh chủ thượng lục tỉnh như Quan gia, Dương gia sẽ không mạnh bằng gã. Thứ hai, thực lực của Độc Cô gia chủ sâu không lường được. Thứ ba, gia chủ thượng lục tỉnh đều có tước vị vương, vương khác họ.

    Đúng vậy, Độc Cô gia chủ cũng được gọi là Thần Kiếm vương gia.

    - Như thế nào? Chúng ta chính là Độc Cô gia, nếu ngươi còn dám ồn ào thì ta không ngại đập bẹp nhà ngươi.

    Bây giờ lão già Mê Thành rất muốn biết Vu Nhai lấy sáo trang Đế Long tộc từ đâu ra, lão không hứng thú khách sáo với người trước mắt.

    Mông thân vương tức giận rít gào:

    - Ta là Mông thân vương, đệ nhất thân vương của Huyền Binh đế quốc, hắn giết nhi tử của ta!

    Hết cách, ai đều biết tính tình người Độc Cô gia, đặc biệt là những siêu trưởng lão có thực lực khủng bố. Nếu không bộc lộ thân phận thì trưởng lão Độc Cô gia sẽ không thèm quan tâm, Mông thân vương không quên nhấn mạnh Vu Nhai giết nhi tử của gã.

    Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải con ngươi co rút:

    - Mông thân vương?

    Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải không phải thanh niên Độc Cô gia làm việc không biết suy nghĩ. Mông thân vương không đụng vào Độc Cô gia một ly nào được, thậm chí Huyền Binh Đại Đế cũng khó làm gì Độc Cô gia. Nhưng thân phận Độc Cô gia sẽ trở nên lúng túng, bình thường có người nói bọn họ công cao chấn chủ, trong mắt không có hoàng đế. Tuy đôi khi người Độc Cô gia đúng là như vậy nhưng Huyền Binh đế quốc có thể chống đỡ nhiều năm, người trong hoàng gia không đơn giản. Nhân vật cao tầng Độc Cô gia biết rõ nội tình hoàng gia.

    Ngũ tỉnh khác trong thượng lục tỉnh, thậm chí là đại gia tộc trong Kiếm vực hành tỉnh đều mong chờ Độc Cô gia đánh với đại quân Huyền Binh đế quốc. Dù Độc Cô gia không sụp đổ cũng sẽ mất địa vị siêu nhiên này.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27/3/15
  4. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1032: Giả, đều là giả.

    Share: doctruyen.org






    Cho nên nhiều nhân vật đỉnh cao trong Độc Cô gia rất nể mặt hoàng thât, tức là trừ Huyền Binh Đại Đế ra các hoàng tộc khác cũng được tôn trọng. Người Độc Cô gia trẻ tuổi có thể không nể mặt thành viên hoàng thất, dù sao người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo, không đại biểu toàn Độc Cô gia được. Đây là cách bồi dưỡng tuổi trẻ, còn những đại nhân vật trụ cột thì làm việc phải cẩn thận hơn.

    Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải thuộc về nhân vật cao tầng trong Độc Cô gia.

    Độc Cô Thanh Hải cẩn thận hơn lão già Mê Thành, nói:

    - Lão già Mê Thành, ngươi ráng nhịn đi. Vu tiểu tử, hãy nói xem chuyện gì xảy ra? Tại sao ngươi chọc vào Mông thân vương tự mình ra mặt? Ngươi thật sự giết nhi tử của hắn?

    Lão già Mê Thành không biết nên nói cái gì, tiểu tử này thật biết gây sự, dám trêu vào đệ nhất thân vương.

    Vu Nhai nặng nề trả lời:

    - Đúng vậy! Là ta giết hắn!

    Vu Nhai không biết Mông thân vương dùng cách gì xác nhận hắn giết chết Hoàng Phủ Cung, nhưng giờ thì không sao cả. Chuyện đã đến nước này, chẳng bằng trực tiếp thừa nhận.

    - Tiểu tử, ngươi chết đi!

    Mông thân vương mượn cơ hội này muốn tự mình ra tay trả thù cho nhi tử, đối diện hai trưởng lão đỉnh cao trong Độc Cô gia đệ nhất thân vương tự mình hành động thì không ai dám nói nhảm.

    Độc Cô Thanh Hải nói:

    - Mê Thành, chặn Mông thân vương lại!

    Độc Cô Thanh Hải chuyển hướng Vu Nhai, hỏi:

    - Tại sao giết hắn?

    Tình huống trước mắt là trên đầu tường Dao Quang thành, hai trưởng lão Độc Cô gia đứng bên cạnh Vu Nhai. Những người khác đứng gần hoặc xa quan sát. Độc Cô Thanh Hải hỏi chuyện, lão già Mê Thành thì ngăn Mông thân vương xông lên. Thực lực của đệ nhất thân vương cũng đến thánh binh sư nhưng mới có tam đoạn, so với lão già Mê Thành thì khá yếu.

    Vu Nhai lạnh lùng nói:

    - Bởi vì hắn đáng chết, bởi vì hắn phản quốc!

    Mông thân vương bị ngăn trong không trung không thể nhúc nhích nhưng gã có thể nói:

    - Tiểu tử, ngươi muốn chết! Nhi tử của ta là thế tử Mông thân vương! Phản quốc? Đùa gì vậy!

    Mông thân vương không tin Hoàng Phủ Cung phản quốc.

    Vu Nhai không khách sáo, lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra.

    Vu Nhai vốn định chờ Độc Cô gia chủ phái cao thủ lại đây, hoặc Thất hoàng tử đến sẽ lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, không ngờ hai lão già chết tiệt đột nhiên xuất hiện, giờ không lấy ra còn chờ đến khi nào?

    Vu Nhai tin tưởng sau khi Độc Cô gia chủ nhận phong thư hắn viết về Cổ Duệ chi dân, nghe hắn bị Mông thân vương truy sát nhất định sẽ tìm cách che chở hắn. Còn Thất hoàng tử, phải xem gã muốn như thế nào. Là mạo hiểm đạp lên hoàng thúc lên ngôi hay lặng im? Vu Nhai cảm thấy khả năng Thất hoàng tử mạo hiểm lớn hơn.

    Im lặng có khi sẽ mãi mãi lặng im, vĩnh viễn không có cơ hội.

    Đạo cụ ma pháp ghi chép hiện ra.

    - Nếu chúng ta dám đứng trước mặt nàng thì đừng nghĩ sẽ chết dễ dàng, nhưng nói cho nàng biết cũng không sao. Đúng vậy, là chúng ta báo tung tích của các người cho Quang Minh thần điện, không phải cố ý nhằm vào các nàng mà vì họ Vu kia. Ta muốn thấy bộ dạng hắn bị Quang Minh thần điện tiêu diệt, tiếc là ai ngờ hắn biến thành U Linh sát thủ, lợi dụng tiện nhân công chúa Nguyệt Lâm Sa. Nhưng không sao, nếu các người bị Quang Minh thần điện xử lý thì chúng ta không có trò chơi hôm nay, vậy thì mất vui.

    - Đây là tội bán nước . . .

    - Vậy thì sao? Chỉ có các người biết. Các người có cơ hội báo cáo sao?

    * * *

    - Ta . . . Ta có thể thề sau này tuyệt đối sẽ không đối phó với ngươi, bất cứ ai bên cạnh ngươi.

    - Chỉ có thế?

    - Đương . . . Đương nhiên là không. Ta có thể kêu phụ thân phong ngươi làm thành chủ Bắc Đẩu thành, ngoài . . . Ngoài ra . . . Ta cũng không biết nên hứa hẹn cái gì, ngươi muốn gì cứ nói với ta. Chỉ cần ta làm được đều sẽ thỏa mãn ngươi.

    * * *

    - Vu Nhai huynh đệ, chúng ta thật là có mắt không tròng, nếu sớm biết ngươi nghịch thiên như vậy sao dám làm chuyện xấu? Kết bằng hữu với ngươi còn không kịp. Ngươi xem, bây giờ vẫn còn kịp. Năng lực nghịch tiên của ngươi thêm vào quyền lực của phụ thân ta, tương lai có phong ngươi làm vương khác họ cũng được.

    Những lời Hoàng Phủ Cung từng nói trong di tích ma pháp viễn cổ lặp lại phát ra từ đạo cụ ma pháp ghi chép. Trong đó chuyện thế tử Mông thân vương cấu kết cùng Quang Minh thần điện, khiến phụ thân phong vương khác họ là nghiêm trọng nhất. Có lẽ Hoàng Phủ Cung chỉ là công báo tư thù, nhưng đã bị tính vào tội phản quốc.

    Dao Quang thành yên lặng, khi đạo cụ ma pháp ghi chép phát ra hết, không gian tĩnh lặng.

    Mông thân vương đứng giữa không trung, mặt liên tục thay đổi. Đám thánh binh sư nhìn đệ nhất thân vương, biểu tình trầm trọng. Phản quốc, thậm chí đụng vào nghịch lân của Huyền Binh Đại Đế, chuyện này rất khó nói.

    Sợ là Mông thân vương tiêu diệt tất cả mọi người có mặt nhưng không lấy lại được địa vị cũ nữa.

    Vu Nhai quát to:

    - Mông thân vương, ngươi nói xem nhi tử của ngươi có nên giết không? Kẻ phản quốc thế này tại sao ta không thể giết? Hừ, người như vậy hễ là dân chúng Huyền Binh đế quốc đều nên giết!

    Bộ dạng Vu Nhai hiên ngang lẫm liệt, trung thần vĩ đại, nếu phối thêm bài thơ càng tốt. Nhưng Vu Nhai không phải Tạp Đức thiếu gia, hắn không có khiếu sáng tác.

    Nhìn biểu tình của Mông thân vương, Vu Nhai thở phào. Quả nhiên đệ nhất thân vương chỉ biết Vu Nhai giết nhi tử của gã, không rành tình huống cụ thể, nếu không gã đã chuẩn bị các bài ứng đối.

    Mông thân vương không phải đèn cạn dầu, gã phản bác lại ngay:

    - Giả, cái này . . . Tất cả là giả, là ngươi giết nhi tử của ta sau đó dùng ma pháp chế tạo ra biểu hiện giả dối, ảo giác. Nghe nói ngươi và công chúa Nguyệt Lâm Sa ý hợp tâm dầu, rất là mập mờ. Có lẽ công chúa hồng nhan tri kỷ của ngươi đã chế tạo ra. Ta nghe nói hành động của ngươi trong Ma Pháp đế quốc rất quái dị, ngươi đi Ma Pháp đế quốc làm gì?

    Trong lòng Mông thân vương đã khẳng định chuyện này là thật. Đệ nhất thân vương biết rõ các chuyện liên quan sứ đoàn Huyền Binh đế quốc trong Ma Pháp đế quốc, đặc biệt là U Linh sát thủ, A Kích vân vân. Nói thật là nếu không có chuyện Hoàng Phủ Cung có lẽ Mông thân vương rất phục Vu Nhai, thậm chí thu mua hắn. Bây giờ đệ nhất thân vương không tâm tình đó.

    Mông thân vương biết nhi tử sẽ không phản quốc, nói lời đại nghịch bất đạo này có lẽ là trong tình huống khẩn cấp. Nhưng bấy nhiêu đã đủ để đại thần công kích, Hoàng Phủ Cung còn cấu kết với Quang Minh thần điện bán thành viên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, đây là nghịch lân.

    Dù ngươi đấu đá thế nào trong Huyền Binh đế quốc khi đến Ma Pháp đế quốc thì phải là chiến hữu tốt nhất.

    Vu Nhai lạnh lùng cười:

    - Độc Cô gia tộc kêu ta bí mật điều tra một chuyện quan trọng, ta nghĩ ngươi cũng nên biết là chuyện gì rồi. Việc đó liên quan sinh tử tồn vong của Thần Huyền đại lục, đừng nói là ngươi không biết. Muố nta công khai ra sao?
     
    Chỉnh sửa cuối: 27/3/15
  5. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1033: Phù văn trận, ngươi có hiểu không?

    Share: doctruyen.org






    Vu Nhai sợ nhất là không có cơ hội lấy ra chứng cứ, giờ đã lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, cộng với hai lão nhân Độc Cô gia, hắn không sợ gì nữa. Lúc trước khi Vu Nhai giết Hoàng Phủ Cung có phân tích rồi, chỉ chờ hắn lấy ra chứng cứ, dù cầm tới trước mặt Huyền Binh Đại Đế cũng không sợ. Muốn đối phó Vu Nhai chỉ có thể đánh lén, hắn sợ Mông thân vương ám toán sao?

    Tóm lại cửa ải khó khăn nhất đã vượt qua, nhiều người có mặt đều nhìn ra.

    Mặt Mông thân vương cứng ngắc, gã không dám tùy ý công khai chuyện về Cổ Duệ chi dân. Trời biết sẽ tạo khủng hoảng gì, hoặc khiến tổ chức bí mật nổi âm mưu khác. Huyền Binh đế quốc không hòa bình như mặt ngoài.

    - Nếu ngươi nói những điều này là thật thì hãy giao đạo cụ ma pháp ghi chép cho ta kiểm tra.

    Vu Nhai mỉm cười nói:

    - Xin lỗi, người là đương sự, ta không thể giao cho người. Nếu người đồng ý có thể đi về trước, báo cáo cho Huyền Binh Đại Đế rồi tuyên ta đến hỏi chuyện, khi đó ta sẽ giao cho Huyền Binh Đại Đế vĩ đại của chúng ta kiểm tra.

    Nếu Vu Nhai ngu ngốc giao chứng cứ ra sẽ bị Mông thân vương bóp nát, sau đó chờ bị diệt khẩu.

    Mắt Mông thân vương tràn ngập uy hiếp nói:

    - Loại chuyện nhỏ này sao có thể quấy rầy Huyền Binh Đại Đế?

    Vu Nhai không nể mặt:

    - Nếu là việc nhỏ thì mời thân vương điện hạ lui binh đi.

    Nếu là dân chúng Huyền Binh đế quốc bình thường sẽ sợ Mông thân vương đến mất hồn mất vía, cảm giác vinh diệu về đất nước quá lớn, nhưng với Vu Nhai thì không.

    Đừng nói là Vu Nhai, xem như thiên tài Độc Cô gia khi đối diện Mông thân vương cũng không sợ sệt gì.

    Mông thân vương lười cãi cọ với Vu Nhai:

    - Ngươi . . . Tốt tốt tốt, ta không tin không diệt được các ngươi, Dao Quang thành sẽ bị hủy!

    Đệ nhất thân vương cực kỳ buồn bực, cứ tưởng là con kiến nho nhỏ nhưng có thể dao động căn cơ của gã. Mới rồi đã nói dù hôm nay Mông thân vương giết Vu Nhai, muốn giữ địa vị đệ nhất thân vương cũng rất khó khăn, trừ phi gã giết luôn lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải.

    Khả năng Mông thân vương giết được hai lão nhân chết tiệt là rất thấp, gã ngoái đầu nhìn thánh binh sư sau lưng mình.

    Mông thân vương hỏi:

    - Các ngươi nắm chắc bao nhiêu phần trăm?

    - Nếu cộng vào mông thân vương điện hạ, chúng ta có nắm chắc bám chân hai lão nhân đó, nhưng mà . . .

    Nhưng bọn họ không cách nào nói tiếp, dốc hết sức mới giữ chân được hai lão nhân thì giúp được gì?

    Không thể giết chết Vu Nhai, nếu dư ra một người thì dễ rồi. Bọn họ là thánh binh sư, không phải loại mới vào thánh binh sư. Nhưng thánh binh sư đó nhấn mạnh là phải cộng thêm Mông thân vương, thánh binh sư tam đoạn mới bám giữ được lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải.

    Thánh binh sư lúc trước bị Độc Cô Thanh Hải đập bẹp dưới đất bò dậy nói:

    - Tân vương, dù sao Dao Quang thành không chạy thoát được, chúng ta có thể tiếp tục tìm người, tìm thêm mấy thánh binh sư nữa.

    Mặt thánh binh sư lau sạch sẽ, vẫn là biểu tình kiêu ngạo.

    Tất cả thánh binh sư thầm nghĩ:

    - Ngu ngốc.

    Ngươi biết tìm mấy thánh binh sư chẳng lẽ Độc Cô gia không thể làm vậy sao? Cứ kéo dài đến khi Độc Cô gia chủ trực tiếp ra mặt sẽ phải dùng dến chứng cứ, đối chứng trước Huyền Binh Đại Đế.

    Mông thân vương hừ lạnh một tiếng:

    - Hừ! Không có thánh binh sư thì ta không có cách nào sao?

    Đệ nhất thân vương ra lệnh:

    - Triệu tập tất cả quân đội Bắc Đẩu thành có thể sử dụng, ai dám không xuất binh thì giết không tha!

    Mông thân vương vừa dứt lời, Vu Nhai lên tiếng châm chọc:

    - Mông thân vương, ta cũng ghi lại lời ngươi vừa nói, rất là đại nghịch bất đạo.

    Không khí đông lại.

    Mông thân vương quay đầu, âm trầm nhìn Vu Nhai, trầm giọng nói:

    - Chờ tiêu diệt Dao Quang thành rồi ta sẽ thỉnh tội với hoàng huynh, các ngươi cứ từ từ nghĩ đối sách đi.

    * * *

    Dao Quang thành lại trở về bình tĩnh, yên lặng kỳ dị. Ai đều biết bây giờ là bình yên trước đại chiến, thời gian chiến tranh sẽ đến rất nhanh. Chỉ chờ binh sĩ ngoài Độc Cô Chiến Huyền đến Dao Quang thành là chiến.

    Mới rồi Mông thân vương đã nói ai dám không xuất binh thì giết không tha.

    Mông thân vương tự mình đến nơi, dù gã danh bất chính ngôn không thuận, không có quân lệnh nhưng mấy người dám cãi lại? Chỉ cần đệ nhất thân vương quyết tâm nhất định sẽ điều binh được, muốn bao nhiêu binh tùy ý.

    Dao Quang thành phải làm sao? Tương lai đi về đâu?

    Nhiều người tập trung ánh mắt vào ba người đứng trên cao nhất, hai già một trẻ.

    Hiện tại người Dao Quang thành có suy ghĩ gì đều không dám rục rịch. Hai lão nhân lật tay phủi như đuổi ruồi đã đập bẹp thánh binh sư không ai bì nổi của Mông thân vương. Nhiều người Dao Quang thành cả đời không thấy bộ dạng thánh binh sư như thế nào chứ đừng nói là đẳng cấp có thể đập bẹp thánh binh sư. Chăc chắn hai lão nhân cũng là thánh binh sư, đi rất xa trên con đường này.

    Người bình thường không hiểu nổi cảnh giới thánh binh sư, tồn tại như thần.

    Vù vù vù vù vù!

    Gió từ ngoài thành mang đến mùi máu, gió thổi là giai điệu, tiếng hít thở nặng nhọc của mọi người là nhịp. Ánh mắt đám người thỉnh thoảng liếc hướng ngoài thành, một nơi không bị mùi máu lan đến. Đám người Mông thân vương nhanh chóng dựng lên phòng ở người bình thường không trú ngụ được, có lẽ đã bỏ sẵn trong không gian giới chỉ.

    Vu Nhai phá vỡ bình tĩnh:

    - A đại cửu, mẫu thân của ta có khỏe không? Lần trước đưa trọng bảo đến có dùng được không?

    Vu Nhai không nói chuyện liên quan Yến đại nhân mà hỏi thăm mẫu thân của hắn.

    Vu gia chủ ngẩn người một lúc mới phản ứng lại, trầm giọng nói:

    - A . . . Mẫu thân của ngươi rất khẻo, có thể tu luyện huyền khí, thân thể tốt hơn trước nhiều, nàng rất nhớ ngươi. Vì lần này nguy hiểm, nàng muốn góp sức cho Dao Quang thành nên ta tạm nhốt nàng lại, ở trong Vu gia chúng ta, vô cùng an toàn, ngươi cứ yên tâm.

    Vu Nhai thở phào:

    - Vậy là tốt rồi, ta đi thăm mẫu thân.

    Chuyện Vu Thiên Tuyết mới là quan trọng nhất, mãi đến giờ Vu Nhai chưa được gặp mẫu thân. Vu Nhai thông cảm Vu gia tạm giam lỏng Vu Thiên Tuyết, đổi lại là hắn cũng sẽ làm vậy.

    Hơn nữa . . .

    - Vu Nhai, ngươi trở về là tốt rồi, mẫu thân của ngươi cứ muốn đi ra thay ngươi. Nàng nói bây giờ ngươi là thành chủ Dao Quang thành, nàng là mẫu thân của thành chủ phải góp sức, làm trụ cột tinh thần cho mọi người. Nếu cần thiết thì nàng sẽ . . . Sẽ . . .

    Vu Nhai lạnh lùng cười tiếp lời:

    - Mẫu thân sẽ dùng mạng sống của mình bình ổn cơn giận của Mông thân vương đúng không?

    Đây là vế sau câu 'hơn nữa' của Vu Nhai, cũng là nguyên nhân chính Vu gia nhốt Vu Thiên Tuyết. Lúc Dao Quang thành nguy hiểm, các thế lực khác buộc Vu Thiên Tuyết ra mặt, với tính cách của nàng thà lấy mạng mình đổi mạng sống của mọi người, quan trọng nhất là đổi mạng Vu Nhai, sinh mạng nhi tử duy nhất của nàng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27/3/15
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.