Thật ra thì mình thấy dùng ngươi và ta phù hợp mọi tình huống tránh khỏi việc đọc lên mà nghe nó đỡ sến ( chỉ cần xem ngươi và ta là đối tượng đc rùi, khỏi cần mang theo cảm xúc), chứ như gọi anh và em đôi khi ko phù hợp như mới ban đầu thì ta và ngươi, sau chuyển sang a và e mà ko bik nên khi nào chuyển, mà a và e ngay từ đầu đôi khi cũng ko phù hợp. Haiz. Để cho người đọc tự tưởng tượng cho phù hợp hoàn cảnh thui
Ông này đọc sách chắc chỉ đọc phiên phiến cho nó biết cái nội dung nên chỉ cần thế, chứ chả wan tâm gì trong đó cả
Tiếp thu ý kiến của các lão. Ta sẽ dịch sát theo ngữ cảnh hơn với các xưng hô: ta-ngươi, tỷ-đệ, cha-con, chú-cháu,...