Chương 110: Tử Dương Thập Nhật Công. (3) share: doctruyen.org Mời đọc Tôn trưởng lão tu luyện công pháp nhập môn chính là Tử Hà Công, môn công pháp này đối với hắn mà nói quá trọng yếu, ở trước kia, hắn vẫn muốn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công không trọn vẹn, nên hắn đối với Đế thuật tàn quyển này nghiên cứu tìm hiểu rất sâu, nhưng mà, cuối cùng hắn phát hiện, môn Đế thuật này không trọn vẹn quá lợi hại, không thể nào tu luyện, cuối cùng, hắn không thể không từ bỏ, ngược lại tu luyện Đại Hiền công pháp. Hiện tại muốn khảo nghiệm Lý Thất Dạ, chỉ có thể từ hai môn Đế thuật không trọn vẹn này tuyển một môn, mà ở trong đó, Tôn trưởng lão lại đối với Tử Dương Thập Nhật Công nghiên cứu sâu nhất, cho nên, trải qua các trưởng lão thảo luận, nhất trí quyết định để Lý Thất Dạ tu luyện Tử Hà Công. Quyết định như vậy xong, Lý Thất Dạ lại trở về Cô Phong, lúc này đây sáu đại trưởng lão tự mình tọa trấn Cô Phong, canh chừng Lý Thất Dạ, đối với sự kiện này, bất luận là sáu đại trưởng lão, hay là hộ pháp khác, đều là vô cùng coi trọng! Tào Hùng là một lòng muốn giết Lý Thất Dạ, hai tên đồ đệ của hắn chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ, thù này không báo, để hắn thực ngủ bất an, nhưng mà, hiện tại chuyện này không phải hắn có thể làm chủ được, trọng yếu hơn là, lúc này, Tào Hùng đã có ý định khác, cho nên chuyện báo thù cho đồ đệ này hắn ngược lại không sốt ruột. Sáu đại trưởng lão đồng ý, truyền cho Lý Thất Dạ Tử Hà Công bí kíp, ở trong quá trình này, Lý Thất Dạ không được rời đi Cô Phong, chỉ có thể an tâm tu luyện Tử Hà Công. Tử Hà Công, Đế thuật mạt kĩ, nó là một phần nhỏ của Tử Dương Thập Nhật Công mà thôi, này là Đế thuật của Minh Nhân Tiên Đế sáng tạo, môn Đế thuật này uy lực mặc dù không thể cùng Côn Bằng Lục Biến so sánh, nhưng mà, xem như hạch tâm Đế thuật, y nguyên cường đại đến không gì sánh kịp. Hình thức ban đầu của Tử Dương Thập Nhật Công, Lý Thất Dạ so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng. Năm đó thời điểm sáng tạo hình thức ban đầu của môn công pháp này, Lý Thất Dạ làm Âm Nha từng mang theo Minh Nhân Tiên Đế nhập hiểm địa, tận mắt xem thập Nhật chìm nổi, diễn hóa đại đạo, về sau Minh Nhân Tiên Đế mới sáng tạo ra môn công pháp này. Ở trong toàn bộ quá trình, Lý Thất Dạ hóa thành Âm Nha, cho Minh Nhân Tiên Đế không ít đề nghị, hắn đã từng mấy lần giúp Minh Nhân Tiên Đế hoàn thiện môn công pháp này. Mặc dù, về sau thời điểm ngủ say, ký ức công pháp này đã xóa đi, nhưng mà, hiện tại tinh tế nghiên cứu tìm hiểu Tử Hà Công, ký ức, tất cả áo nghĩa môn công pháp này, lại một lần nữa hiện lên ở trong óc Lý Thất Dạ, ký ức bị xóa đi lại một lần nữa hiển hiện. Lý Thất Dạ tìm về ký ức Tử Dương Thập Nhật Công, nhưng mà, hắn cũng không sốt ruột nói cho các trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, ngày từng ngày đi qua, để các trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái lo lắng suông. Một ngày lại một ngày đi qua, một tháng lại một tháng trôi qua, lúc này, đừng nói là những người khác, dù là chư vị trưởng lão cũng không khỏi dao động. Chư vị trưởng lão trong nội tâm khát vọng một cái kỳ tích, mặc dù loại chuyện này nghe hoang đường, nhưng mà, bọn hắn là thật khát vọng có chuyện như vậy phát sinh, hi vọng Tẩy Nhan Cổ Phái có thể được đến tổ sư che chở. - Ta xem ra, cái nghịch súc này là lừa dối gạt người! Tào Hùng lạnh lùng nói, lại bắt đầu châm ngòi thổi gió. Đối với Tào Hùng châm ngòi thổi gió, Tôn trưởng lão phản kích nói ra: - Tào sư huynh, ngươi không khỏi quá nóng lòng đi, chưa tới cuối cùng, như thế võ đoán có kết luận, xem ra Tào sư huynh là phải đưa Thất Dạ vào chỗ chết mới an tâm. - Tôn sư đệ, ngươi đây là ý gì? Ta chính là tận sức bảo vệ Tẩy Nhan Cổ Phái. . . Tào Hùng sắc mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói. - Tốt rồi, chớ quấy rầy, chờ một chút cũng không sao! Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cắt ngang hai người bọn họ cãi lộn, lạnh giọng nói. Rốt cục, ba tháng trôi qua, Lý Thất Dạ từ tiểu viện của mình đi ra, hưng phấn nói: - Đã có, đã có, đã có. . . - Thực sự? Vừa nghe thấy lời ấy, lúc này, sáu đại trưởng lão đều không để ý thân phận, thoáng cái vọt vào! Coi như là Tào Hùng, cũng ức chế không được một phần xúc động này. Lý Thất Dạ đem công pháp đã viết tốt đưa cho Đại trưởng lão, nói ra: - Trưởng lão, đây là lão gia gia trong mộng truyền thụ cho công pháp, không biết có phải Tử Dương Thập Nhật Công mà trưởng lão nói hay không. Đại trưởng lão không khỏi kích động nhận lấy tâm pháp, trên thực tế, kích động không chỉ là Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ, các trưởng lão khác cũng không khỏi vì đó kích động, Tào Hùng cũng kích động, có điều, hắn kích động có mục đích khác. Cuối cùng, sáu đại trưởng lão tự mình chủ trì, đem Lý Thất Dạ viết ra tâm pháp tới nghiêm túc thẩm tra đối chiếu Tẩy Nhan Cổ Phái bảo tồn Tử Dương Thập Nhật Công tàn quyển. - Thực sự, đây là sự thực, Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh! Trải qua thẩm tra đối chiếu, Tôn trưởng lão vô cùng kích động, hắn đã từng mộng tưởng tu luyện công này, nhưng mà, một mực chưa thành công, không nghĩ tới, hắn sinh thời còn có cơ hội nhìn thấy Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh ! - Cái này không chỉ là tâm pháp hoàn chỉnh, còn diễn dịch không ít áo nghĩa, ta nghĩ, ngoại trừ tổ sư báo mộng ra, chỉ sợ bằng một đệ tử bình thường, không có khả năng tìm hiểu đến tình trạng như vậy! Chỉ sợ là kỳ tài ngút trời, cho hắn tâm pháp hoàn chỉnh, cũng không có khả năng tìm hiểu ra đạo nghĩa như vậy! Cuối cùng, Tôn trưởng lão vô cùng kích động nói ra. Lúc này, những trưởng lão khác lại kích động, lại hưng phấn, lại là rung động, chuyện này, đối với bọn hắn mà nói, quả thực liền là như mộng, hoang đường, bất khả tư nghị! - Trời xanh có mắt, thương Tẩy Nhan Cổ Phái ta, tổ sư có linh, không nguyện ý gặp Tẩy Nhan Cổ Phái ta diệt vong, rốt cục hiển linh. Có trưởng lão không khỏi kích động nói. Lúc này, ngoại trừ báo mộng truyền đạo ra, không có thuyết pháp gì so cái này càng đáng tin cậy! Lúc này, ánh mắt Tào Hùng đều lấp loé không yên, ở bên trong các trưởng lão, hắn là không tin tưởng thuyết pháp báo mộng thụ đạo hoang đường như vậy nhất, nhưng mà, vạn nhất là thực sự thì sao? Khiến Tào Hùng nghĩ rất nhiều rất nhiều. Cuối cùng, các trưởng lão lại một lần nữa triệu kiến Lý Thất Dạ, nhìn Lý Thất Dạ ung dung ngồi ở chỗ kia, trong nội tâm chư vị trưởng lão đều có cảm giác không nói được, chẳng lẽ tổ sư thật là chọn trúng đệ tử phàm thể phàm luân phàm mệnh bình thường trước mắt này, nếu không, trong này có quá nhiều chỗ nói không thông. Lúc này, bọn người Tôn trưởng lão cũng không khỏi nghĩ đến, hoặc là Bích Loa Tâm Pháp dạng đạo nghĩa này không phải Lý Thất Dạ tìm hiểu ra tới, nói không chừng là tổ sư truyền thụ cho hắn. Có phải như thế hay không, chuyện này đối với bọn người Tôn trưởng lão mà nói, cái này cũng đã không trọng yếu, bởi vì bọn họ thấy được một kỳ tích, hoặc là, Lý Thất Dạ sẽ trở thành mấu chốt để Tẩy Nhan Cổ Phái chấn hưng!
Chương 111: Bày mưu nghĩ kế. (1) share: doctruyen.org Mời đọc - Trải qua các trưởng lão xem xét, tin tưởng thuyết pháp báo mộng truyền đạo như lời ngươi nói là thật, cho nên, Côn Bằng Lục Biến, ngươi không tính là học trộm, đồng thời, trưởng lão quyết định, ngươi có thể tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công. Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói. Đối với dạng sự tình này, Cổ Thiết Thủ sống hơn ngàn năm cũng cảm thấy mộng ảo, nhưng mà, đến dạng cấp độ này, hắn cũng không thể không tin tưởng, hắn cũng hi vọng đây hết thảy đều là thật. Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra: - Ta nghe chư vị trưởng lão nói, Tử Dương Thập Nhật Công trong tông phái là không trọn vẹn vô cùng, hôm nay đệ tử tìm về Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh, có phải là đại công lao hay không? Lý Thất Dạ đột nhiên lấy công lao, khiến sáu vị trưởng lão ở đây cũng có chút trở tay không kịp, cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau. - Có thể nói là đại công lao. Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ không thể không thừa nhận, tại Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, tìm về hạch tâm Đế thuật, đây thật là một công lớn kinh thiên. - Nói như vậy, ta có thể nâng một yêu cầu. Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra. Các trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Đại trưởng lão gật đầu nói: - Cho phép ngươi nâng một cái yêu cầu, chỉ cần tông phái có thể làm, nhất định sẽ thỏa mãn ngươi. - Yêu cầu của ta rất đơn giản, nghe nói Nam Hoài Nhân cùng Mạc hộ pháp tu luyện chính là Tử Hà Công, ta đã có đại công, như vậy, ta yêu cầu tông môn đồng ý bọn hắn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công ! Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra. - Làm càn, lấy quyền mưu tư! Chuyện thế này, tông môn tuyệt không cho phép! Đối với Lý Thất Dạ yêu cầu, các trưởng lão khác vẫn không nói gì, Tào Hùng lập tức quát khẽ nói. Đế thuật, cái này có thể nói là trưởng lão chuyên hưởng, coi như là hộ pháp, cũng không thể tu luyện hạch tâm Đế thuật, hiện tại ngay cả một đệ tử đời thứ ba cũng muốn tu luyện hạch tâm Đế thuật, Tào Hùng đương nhiên không vui. Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi nói ra: - Tào trưởng lão, nếu như ngươi tìm về hạch tâm Đế thuật, đừng nói là đồ đệ của Tào trưởng lão, coi như đồ tôn của Tào trưởng lão tu luyện môn hạch tâm Đế thuật này, ta cũng đồng ý. A, quên, hiện tại Tào trưởng lão đã mất đệ tử, chớ nói chi là đồ tôn. Lời này của Lý Thất Dạ như đâm Tào Hùng một cái, sắc mặt Tào Hùng lập tức đại biến, khuôn mặt vặn vẹo, thoáng cái đứng lên quát: - Tiểu súc sinh, muốn chết! - Tào sư đệ. Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ quát lên: - Thất Dạ chẳng qua là tiểu hài tử mà thôi, không cần chấp nhặt với hắn! Nếu là ở trước đó, Tào Hùng đối với Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ còn không để ở trong lòng thế nào, hiện tại biết được Đại trưởng lão không chỉ là Vương Hầu, tư thâm Vương Hầu, hơn nữa còn tu luyện thành Côn Bằng Lục Biến, khiến Tào Hùng trở nên vô cùng kiêng kỵ, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cổ Thiết Thủ. - Cổ sư huynh, ngươi đây là quá mức dung túng nghịch súc này, hắn sớm muộn là họa trong lòng của bản phái! Tào Hùng hận hận nói ra. - Đồng ngôn vô kỵ(* lời trẻ con không suy nghĩ), Tào sư đệ không cần để ở trong lòng. Lúc này, Cổ Thiết Thủ nói rõ là che chở Lý Thất Dạ, ở thời điểm này, không chỉ là Cổ Thiết Thủ, ngay cả bốn vị trưởng lão khác đều che chở Lý Thất Dạ, khiến trong nội tâm Tào Hùng căm hận. Đối với Lý Thất Dạ yêu cầu, cuối cùng sau khi bọn người Đại trưởng lão thương lượng, đồng ý yêu cầu của Lý Thất Dạ, nói với Lý Thất Dạ: - Ngươi đã dùng công lao của mình đến chống đỡ việc này, sau khi trưởng lão hội thương nghị, đồng ý yêu cầu của ngươi. Mạc hộ pháp hiệu trung cho Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta lâu như vậy, vẫn luôn là trung thành tuyệt đối, hắn hiện tại liền có thể tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, về phần Nam Hoài Nhân a, hắn cũng có thể tu luyện, nhưng, không phải hiện tại, lại khảo nghiệm mấy năm, nếu như không có vấn đề, hắn liền có thể tu luyện công pháp này. Cao hứng nhất không ai qua được Tôn trưởng lão, Mạc hộ pháp là đồ đệ của hắn, Nam Hoài Nhân là đồ tôn hắn, hiện tại cũng có tư cách tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, hắn làm sư phụ có thể không cao hứng sao? Trong nội tâm Tào Hùng là hận đến nổi giận, hiện tại hắn sắp biến thành người cô đơn, đồ đệ của hắn Hồ hộ pháp cùng Hà Anh Kiếm đều chết ở trong tay Lý Thất Dạ, hắn là hận không thể đem Lý Thất Dạ chém thành muôn mảnh, nhưng mà, bây giờ ở trong lúc mấu chốt này, Lý Thất Dạ lại lập công lớn, hơn nữa còn thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng cùng bảo hộ của Tẩy Nhan Cổ Phái, khiến hắn muốn vì đồ đệ của mình báo thù cũng khó khăn. Mà sau khi nghe được tin tức, Mạc hộ pháp cùng Nam Hoài Nhân kích động đến nói không ra lời, lúc này, bọn hắn cũng không khỏi vô cùng động dung, trước đó không lâu, Lý Thất Dạ còn từng nói qua, trong vòng một năm tuyệt đối sẽ cho bọn hắn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, không nghĩ tới, chuyện này sẽ đến nhanh như vậy, ngay cả bọn hắn cũng cảm thấy giống như nằm mơ. Lúc này, bọn hắn cũng cảm thấy, ngày đó lựa chọn đi theo Lý Thất Dạ là quyết định anh minh nhất cả đời này, ở lúc ấy, bọn hắn quyết định như vậy, nếu là bị người biết, chỉ sợ đều sẽ cười bọn hắn điên rồi, thân là hộ pháp, đi theo một đệ tử đời thứ ba, hơn nữa còn là đệ tử phàm thể phàm mệnh. Hiện tại, bọn hắn nỗ lực, rốt cuộc đã đến hồi báo, Lý Thất Dạ đối với nhóm người đi theo cùng trung tâm ban cho hồi báo phong phú! - Sư huynh, ngươi đây là làm được thế nào? Sau khi Nam Hoài Nhân nhận được mệnh lệnh, hưng phấn tột bực, cùng sư phụ hắn tới gặp Lý Thất Dạ. - Việc nhỏ mà thôi, lại có khó gì. Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra. Nam Hoài Nhân là hưng phấn tột bực, Đế thuật nha, hạch tâm Đế thuật, vật như vậy là để cho người đỏ mắt bực nào, hắn bất khả tư nghị nói ra: - Sư huynh, ngươi, ngươi đây là làm sao tìm về Đế thuật được, thật là tổ sư báo mộng? Tin tức Tổ sư báo mộng, bị cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái phong tỏa, Nam Hoài Nhân cũng là từ chỗ sư tổ hắn Tôn trưởng lão biết được. - Lừa ngươi ta có chỗ tốt sao? Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói. - Đại sư huynh đại ân đại đức ta là không thể hồi báo, chỉ cần Đại sư huynh ra lệnh một tiếng, xông pha khói lửa, ta không một chút nhíu mày. Nam Hoài Nhân hưng phấn vô cùng nói ra. Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, nói: - Lại nịnh hót, nếu như ngươi đối với ta không trung tâm, ta ban thưởng ngươi Đế thuật sao? Bị Lý Thất Dạ quở trách như thế, Nam Hoài Nhân cũng không thấy quái, hì hì cười một tiếng. Còn Mạc hộ pháp, hắn làm người vốn chính là quả ngôn thiếu ngữ, không sở trường lời nói khách sáo, hắn chỉ là hướng Lý Thất Dạ khom người thật sâu, những lời khác đều không có nói. Lý Sương Nhan đã xem như thị nữ của Lý Thất Dạ một mực thờ ơ lạnh nhạt, đi đến hôm nay, nàng ngoại trừ im lặng vẫn là im lặng, gần đây chuyện đã xảy ra, nàng vẫn luôn xem như ở ngoài quan sát lấy hết thảy.
Chương 112: Bày mưu nghĩ kế. (2) share: doctruyen.org Mời đọc Lý Thất Dạ biểu hiện ra không phải thiên phú kinh người cũng không phải tu sĩ tư chất ngút trời, mà là thủ đoạn nghịch thiên, mưu kế kinh người. Cử chỉ ở giữa, nghịch chuyển thế cục, thoáng cái thành tài nguyên trọng yếu nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái, chém giết ba vị đường chủ, Hồ hộ pháp, Hà Anh Kiếm, lại còn toàn thân trở ra, dễ dàng nát bấy âm mưu của Tào Hùng, hóa giải nguy cơ, cái này nhìn như là tiện tay mà làm, trên thực tế, trong này ẩn chứa trí tuệ kinh người. Thủ đoạn lão luyện như vậy, hành động quả quyết cay độc như thế, vận trù như nước chảy mây trôi, đây là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi sao? Đối với tiểu nam nhân trước mắt thi triển đi ra, hết thảy đều trở nên bất khả tư nghị, giết Hà Anh Kiếm, bức Tào Hùng, bất luận một bước nào cũng không có một điểm hỏa khí ngây thơ, hết thảy đều nước chảy mây trôi, hết thảy đều linh dương móc sừng, đó căn bản không giống như là một tiểu nam nhân, mà là một trí giả xem xét hết thảy. Khiến trong lòng Lý Sương Nhan không khỏi trở nên động dung, trước khi đến Tẩy Nhan Cổ Phái, nàng còn tưởng rằng sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng xem trọng là Lý Thất Dạ tinh thông một ít bí mật, hiện tại xem ra, chỉ sợ thực sự không phải là như thế! Ở thời điểm này Lý Sương Nhan không khỏi nghĩ tới một câu, con đường tu đạo, có đôi khi trọng yếu nhất không phải thể chất, thọ luân, mệnh cung! Tựa hồ, một câu nói kia nghiệm chứng trên người Lý Thất Dạ. Lý Sương Nhan trầm mặc không nói, nàng ở lại bên người Lý Thất Dạ đã có một đoạn thời gian, nhưng mà, nàng ở bên người Lý Thất Dạ càng lâu, càng cảm thấy Lý Thất Dạ là thâm bất khả trắc. Nàng xem như thiên tài, thiên chi kiêu nữ, đối với thiên phú, đối với ngộ tính của mình, cho tới nay đều cảm thấy tự ngạo, nhưng mà, đi đến hôm nay, lại cẩn thận quan sát Lý Thất Dạ phàm thể phàm mệnh phàm luân, nàng xem như thiên tài cũng không khỏi vì đó im lặng! Đổi lại là nàng, chỉ sợ cũng không có thủ đoạn như vậy, cử chỉ ở giữa, trù tính toàn cục, quân cờ lên quân cờ rơi, đã đem người vào tử địa, đây không phải ngộ tính, đây cũng không phải là thiên phú, mà là đại trí tuệ, do năm tháng lắng đọng. Muốn mạng chính là, dạng tuế nguyệt lắng đọng này lại xuất hiện ở trên người một tiểu nam nhân mười ba mười bốn tuổi, khiến Lý Sương Nhan làm thiên chi kiêu nữ cũng cảm thấy vô lực. Nếu Lý Thất Dạ trời sinh giống như nàng, trời sinh là Hoàng thể Thánh mệnh, thì còn đến đâu, chỉ sợ sớm đã quét ngang cửu thiên thập địa! Có điều, chuyện này vẫn chưa kết thúc như vậy, giết chết ba vị đường chủ, một vị hộ pháp còn có đệ tử kiệt xuất nhất Tẩy Nhan Cổ Phái Hà Anh Kiếm, chuyện như vậy, bất luận là đặt tại môn phái nào đều là chuyện lớn bằng trời. Vì làm một cái kết thúc cho chuyện này, sáu đại trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái đặc biệt triệu khai một trận hội nghị, hơn nữa, hội nghị này đặc biệt cho phép Lý Thất Dạ dự họp. Không hề nghi ngờ, trong nội tâm các trưởng lão, Lý Thất Dạ đã ở vị trí cực kỳ trọng yếu, ngoại trừ Tào Hùng ra, những trưởng lão khác đều cho rằng Lý Thất Dạ sẽ là mấu chốt để Tẩy Nhan Cổ Phái chấn hưng! - Chuyện này, là một trận hiểu lầm. Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ làm ra kết luận như vậy, trên thực tế, thời điểm làm ra kết luận như vậy, mấy người Đại trưởng lão đã lén thảo luận, có điều, năm người bọn hắn lén thảo luận, lại loại bỏ Tào Hùng. Ở trước kia, bốn vị trưởng lão khác đối với Đại trưởng lão tinh thần sa sút, cũng không khỏi có chút thất vọng, lòng tin có chỗ dao động, nhưng mà, trải qua chuyện này, ngược lại là để bốn vị trưởng lão ôm thành một đoàn, đại lực ủng hộ Đại trưởng lão, hơn nữa bởi vì chuyện này, để bốn vị trưởng lão đối với Tào Hùng tín nhiệm sinh ra hoài nghi, trong chuyện này, Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long đi được quá gần, khiến trong nội tâm chư vị trưởng lão có chút khó chịu. Tẩy Nhan Cổ Phái cùng Thánh Thiên Giáo là tử địch, mặc dù vạn năm đến nay hai phái đã không có phát sinh qua chinh chiến lần nữa, nhưng mà, Tẩy Nhan Cổ Phái y nguyên xem Thánh Thiên Giáo là đại địch! Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long đi gần như thế, này làm các trưởng lão khác phản cảm. - Mặc dù đây chỉ là một trận hiểu lầm, nhưng mà, nếu như vậy liền thôi, chỉ sợ khó để môn hạ đệ tử tin phục. Ba vị đường chủ, một vị hộ pháp, một vị thiên tài trong môn chết thảm, đây đối với toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta mà nói là tổn thất thảm trọng! Lúc này, Tào Hùng trong lòng nhỏ máu, nhưng mà, hắn lại không thể làm gì, chuyện này hắn là tất cả mất hết, hơn nữa dẫn lửa thiêu thân, trải qua chuyện này, hắn cũng biết để bốn vị trưởng lão đào ngũ! - Tào sư đệ còn muốn như thế nào đây? Cổ Thiết Thủ bất mãn nói. Trên thực tế, cả kiện sự tình này hiện tại ngay cả những trưởng lão khác, thậm chí là hộ pháp cũng hoài nghi là Tào Hùng bày kế, nhưng mà, khổ nỗi không có chứng cứ, bọn hắn cũng không có biện pháp chỉ trích Tào Hùng, chỉ có thể nói là một trận hiểu lầm. - Đồng môn tương tàn, cái này là tông môn bất hạnh, nếu Lý Thất Dạ không chịu một chút xíu trừng phạt, chỉ sợ môn hạ đệ tử cũng vì đó bất an, sẽ bị môn hạ đệ tử cho là chúng ta làm việc qua loa, xem mạng người như cỏ rác! Nếu là một trận hiểu lầm, vậy không trọng phạt Lý Thất Dạ, nhưng mà, nhẹ phạt là không thiếu được, bằng không thì khó phục chúng. Tào Hùng trầm giọng nói. Tào Hùng nói để năm vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, mặc dù bọn hắn đối với Tào Hùng có chỗ hoài nghi, nhưng mà, cũng thừa nhận Tào Hùng nói có đạo lý, bọn hắn cũng có qua ý nghĩ như vậy, dù sao, ba vị đường chủ cùng một vị hộ pháp, còn có Hà Anh Kiếm bị giết, lấy một trận hiểu lầm lấp liếm cho qua cũng có chút miễn cưỡng. Bọn người Cổ Thiết Thủ đều nghĩ qua cho Lý Thất Dạ một trận trừng phạt không quan hệ đau khổ, xem như là hướng môn hạ đệ tử trả lời thỏa đáng. Gặp các trưởng lão khác trầm mặc, Tào Hùng thừa lúc rèn sắt khi còn nóng, nói ra: - Nếu là một trận hiểu lầm, đây cũng là không trọng phạt, liền phạt Lý Thất Dạ tại quỷ lâu diện bích nửa năm, lấy phạt hắn hành động lỗ mãng, xử sự vô phương! - Quỷ lâu? Nghe được Tào Hùng nói, Tôn trưởng lão nhíu mày một cái, nói. Tào Hùng nói ra: - Mặc dù Quỷ lâu âm trầm, nhưng lại không hung hiểm, Đại sư huynh đã đích thân thể nghiệm qua, không phải ta nhiều lời. Nếu như phạt Lý Thất Dạ diện bích ở địa phương khác, cái này sợ là để môn hạ đệ tử cười chúng ta quá mức dung túng hắn! Cá nhân ta cho rằng, quỷ lâu thích hợp nhất. Nói đến đây, Tào Hùng nhìn Lý Thất Dạ, nói ra: - Hơn nữa, Lý Thất Dạ đã có tổ sư che chở, hắn đi quỷ lâu đó là thích hợp nhất, quỷ lâu là địa phương tổ sư trấn áp tà ma ngoại đạo, vừa vặn mượn tổ sư thần uy lại một lần nữa trấn áp quỷ lâu! - Cái này, cái này không ổn đâu. Ở bên trong các trưởng lão, Tôn trưởng lão là ủng hộ Lý Thất Dạ nhất, hắn cau mày nói ra.
Chương 113: Bày mưu nghĩ kế. (3) share: doctruyen.org Mời đọc Mà thời điểm Cổ Thiết Thủ còn không có quyết định, Lý Thất Dạ nhìn Tào Hùng, nở nụ cười, bình tĩnh nói: - Đã có tổ sư che chở, vậy ta còn sợ cái gì, quỷ lâu liền quỷ lâu, đệ tử nguyện ý bị phạt! Nhìn Lý Thất Dạ một hồi lâu, Cổ Thiết Thủ cuối cùng gật đầu nói ra: - Thôi được, ngươi đã nguyện ý đi, vậy đi quỷ lâu. Liền phạt ngươi diện bích trong quỷ lâu nửa năm, Mạc hộ pháp chấp hành giám sát! Cổ Thiết Thủ an bài như vậy, đơn giản là an bài vô cùng tốt, cùng hắn nói để Mạc hộ pháp giám sát Lý Thất Dạ, không bằng nói là để Mạc hộ pháp bảo hộ Lý Thất Dạ. Kết luận xong, Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói ra: - Thất Dạ làm việc lỗ mãng, hoàn toàn chính xác nên phạt. tình Chu đường chủ làm người giật giây cả kiện sự, cũng cần phải trọng phạt. Nếu không phải Chu đường chủ vô tri ngu xuẩn, cũng sẽ không làm cho bọn người Hồ hộ pháp chết thảm! Cho nên, cách đi chức vụ đường chủ của Chu đường chủ, không còn đảm nhiệm bất luận chức vụ gì trong phái. Nghe được quyết định như vậy, trong nội tâm Tào Hùng đều nhỏ máu, hắn đã chết hai đệ tử, ba đường chủ hiệu trung với hắn, hiện tại bên người hắn chó săn nguyện ý vì hắn hiệu trung đã lác đác không có mấy, hiện tại lại cách đi chức vị của Chu đường chủ, đối với hắn mà nói là tổn thất nặng nề, nhưng mà, lúc này, hắn chỉ có thể nhịn, nhỏ không nhẫn, loạn đại mưu. - Chu đường chủ vô tri ngu xuẩn, ta cũng đồng ý sư huynh quyết định. Tào Hùng trong lòng cắn răng, đồng ý quyết định. Của Cổ Thiết Thủ Ngay cả Tào Hùng cũng đồng ý quyết định như vậy , còn những trưởng lão khác liền không cần nói, quyết định như vậy nhất trí thông qua. Trưởng lão quyết định, rất nhanh liền công bố ra ngoài, rất nhanh, từng đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái đều nghe được tin tức này, sau khi nghe được tin tức như vậy, rất nhiều đệ tử bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không khỏi vì đó nghẹn họng nhìn trân trối, chuyện này thật sự là quá bất khả tư nghị. Lúc đó thời điểm Lý Thất Dạ bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái, có bao nhiêu đệ tử cười nhạo, có bao nhiêu đệ tử khinh thường, hiện tại Lý Thất Dạ vậy mà giết chết ba vị đường chủ, một vị hộ pháp, ngay cả Hà Anh Kiếm mà các đệ tử đều cho rằng là Tẩy Nhan Cổ Phái đệ nhất thiên tài cũng bị chết ở trong tay Lý Thất Dạ, đây quả thực là bất khả tư nghị. Đáng sợ hơn là, Lý Thất Dạ phạm vào sai lầm lớn như vậy, chỉ là nhận phạt nhẹ mà thôi, này làm bất luận môn hạ đệ tử cùng đường chủ nào cũng trở nên động dung, ở thời điểm này, không ít đệ tử, đặc biệt là người cấp bậc đường chủ, đều ngửi được một tia hào khí khác biệt. Về phần đệ tử tinh nhuệ bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, càng là lấy được sư phụ hoặc hộ pháp của mình cảnh cáo, chớ đơn giản đàm luận chuyện này. Đối với sự tình Lý Thất Dạ đạt được tổ sư báo mộng, đã bị các trưởng lão hạ phong khẩu lệnh, ngoại trừ trưởng lão cùng hộ pháp ra, những người khác đều không có quyền hỏi đến cùng biết được việc này! Đối với chuyện này, trưởng lão cùng hộ pháp Tẩy Nhan Cổ Phái đều cực kỳ trọng thị, Lý Thất Dạ lấy được tổ sư báo mộng, ý vị này có nghĩa Tẩy Nhan Cổ Phái có hi vọng chấn hưng, từ trên người Lý Thất Dạ, có khả năng tìm về Đế thuật mà Tẩy Nhan Cổ Phái mất đi. Đối với chuyện này, trên thực tế năm vị trưởng lão cũng lén thảo luận qua, lúc này đây thảo luận là làm ra quyết định sau khi xử phạt Lý Thất Dạ, hơn nữa loại bỏ Tào Hùng. Chuyện này không có tổ chức hội nghị, chỉ là lấy hình thức lén lúc tiến hành thảo luận, năm vị trưởng lão đều âm thầm xuất tịch. - Hẳn là để Lý Thất Dạ tu luyện Trú Thiên Công! Thời điểm thảo luận, Tôn trưởng lão làm ra đề nghị như vậy. Tiền trưởng lão cũng không khỏi gật đầu tán đồng nói: - Cái này có thể, tổ sư che chở Lý Thất Dạ, báo mộng thụ đạo, nếu để cho hắn tu luyện Trú Thiên Công, nói không chừng chúng ta có thể tìm về Thiên mệnh bí thuật! Minh Nhân Tiên Đế gánh chịu Thiên mệnh, sáng tạo ra Thiên mệnh bí thuật độc nhất vô nhị, Thiên mệnh bí thuật, là thành tựu cao nhất của một đời Tiên Đế, uy lực của nó xa xa ở phía trên Đế thuật khác, Thiên mệnh bí thuật , có thể nói là gánh chịu lấy Thiên mệnh thần uy! Minh Nhân Tiên Đế cũng từng đem thiên mệnh bí thuật hắn lập nên lưu tại Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng đáng tiếc, loại thiên mệnh bí thuật nghịch thiên vô địch này về sau lại bị Tẩy Nhan Cổ Phái làm mất. Hiện tại Lý Thất Dạ có thể được đến tổ sư báo mộng truyền đạo, khiến bọn người Tiền trưởng lão đều hy vọng có thể từ trên người Lý Thất Dạ tìm về thiên mệnh bí thuật, nếu như tìm về thiên mệnh bí thuật, đây đối với Tẩy Nhan Cổ Phái suy sụp mà nói không thể nghi ngờ là một liều thuốc trợ tim! - Ta cảm thấy, hiện tại Thất Dạ là báu vật trong báu vật của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, trong phái bất luận cái gì có quan hệ tới Đế thuật đều có thể để hắn học, hắn có thể được tổ sư báo mộng truyền đạo, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta liền có thể tìm về hết thảy Đế thuật mất đi! Ngô trưởng lão cũng không khỏi nói. - Hoàn toàn chính xác có thể cho Thất Dạ tu luyện Trú Thiên Công, nói không chừng thật có thể tìm về thiên mệnh bí thuật. Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ nhẹ gật đầu, trầm ngâm nói ra: - Có điều, chúng ta cũng không thể quá mức vội vàng xao động, tục ngữ nói, tham thì thâm, nếu như hiện tại chúng ta buộc Lý Thất Dạ tu luyện Trú Thiên Công, hắn chưa chắc có thể lĩnh ngộ, nếu không thể lĩnh ngộ, liền không có thể gọi ra tổ sư, cho nên, chúng ta trước hết để cho Lý Thất Dạ tu luyện Tử Dương Thập Nhật công, đương nhiên chờ ổn định rồi, lại luyện thêm Trú Thiên Công. Trên thực tế, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ căn bản không biết, Lý Thất Dạ căn bản cũng không có đi tu luyện Tử Dương Thập Nhật công, hắn đã tu luyện Côn Bằng Lục Biến, lại tu luyện Nguyệt Qua Nhật Luân công, hoàn toàn không cần thiết lại đi tu luyện Tử Dương Thập Nhật công. - Đại sư huynh nói rất có đạo lý, Thất Dạ là chí bảo của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, chúng ta phải từ từ đến đào móc, chúng ta quá nóng vội, vạn nhất làm cho hắn tẩu hỏa nhập ma thì sao? Đây không phải hủy tiền đồ của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta sao? Tôn trưởng lão cũng cảm thấy có đạo lý, nói ra. Ở dưới năm vị trưởng lão lén thảo luận, cuối cùng đã có kết luận, bọn hắn chuẩn bị để Lý Thất Dạ tự động tu luyện bất luận công pháp gì cùng Đế thuật có liên quan của Tẩy Nhan Cổ Phái. Trên một tòa chủ phong của Tẩy Nhan Cổ Phái, Tào Hùng bí mật hội kiến Đổng Thánh Long, ở trong đại điện, chỉ có hai người bọn họ, hôm nay Tào Hùng không còn như lần trước bảo trì bình thản như vậy. - Đổng huynh, kế hoạch đã thi hành, lúc này đây, tuyệt đối đừng xuất hiện sai lầm! Lúc này, Tào Hùng cũng thiếu kiên nhẫn, lạnh giọng nói. Kế hoạch lần trước hắn tổn thất quá thảm trọng, hai đệ tử bị giết, ba vị đường chủ trung với hắn chết thảm, hắn là hận không thể đem Lý Thất Dạ chém thành muôn mảnh.
Chương 114 - 115: Quỷ lâu. share: doctruyen.org Mời đọc Tào huynh, điểm này ngươi yên tâm, từ giờ trở đi, ta và ngươi liền là người trên cùng một cái thuyền, lúc này đây tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sai lầm, không ra ba ngày, Liệt Chiến Hầu tất đến. Ta đã hướng bệ hạ xin chỉ thị, đến lúc đó, thế cục đối với Tào huynh có lợi rất lớn. Đổng Thánh Long là bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay, vừa cười vừa nói. Nghe nói như thế, trong nội tâm Tào Hùng không khỏi vì đó chấn động, Liệt Chiến Hầu, đây chính là một đại mãnh tướng của Bảo Thánh thượng quốc, được Nhân Hoàng Bảo Thánh thượng quốc thân phong! - Tào huynh, nếu bệ hạ xá lệnh một lần, đây chính là cơ hội tốt để ngươi leo lên vị trí chưởng môn của Tẩy Nhan Cổ Phái, ngươi phải nắm giữ cơ hội này a. Đổng Thánh Long cười tủm tỉm nói ra. Tào Hùng không khỏi vì đó trầm mặc, trở thành chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, cho tới nay đều là dã tâm của hắn, nhưng mà, trước kia hắn cũng không hi vọng lấy loại hình thức này leo lên chức chưởng môn, nhưng mà, hôm nay hắn không có lựa chọn khác, hắn gửi hi vọng ở Hà Anh Kiếm lại chết thảm trong tay Lý Thất Dạ! Đây đối với hắn mà nói, là một đả kích trầm trọng, cũng đứt mất hi vọng hắn để Hà Anh Kiếm trở thành chưởng môn. - Tào huynh có thể cam đoan, sau khi chuyện thành công, Liệt Chiến Hầu lui binh, Nhân Hoàng không tái phạm Tẩy Nhan Cổ Phái ta. Tào Hùng trầm giọng nói. Đổng Thánh Long cười nói: - Điểm này Tào huynh yên tâm, Tào huynh, ngươi suy nghĩ một chút, lấy thực lực Thánh Thiên Giáo, Bảo Thánh thượng quốc hôm nay, muốn diệt Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi, đó là chuyện dễ dàng, ngươi nói đúng không? Nhưng mà, bệ hạ nhân từ, chưa bao giờ có hành động, điều này nói rõ cái gì? Bệ hạ mong muốn, đơn giản là Thiên mệnh bí thuật, chỉ cần Tào huynh có thể đem thiên mệnh bí thuật tới tay, cái khác cũng không phải vấn đề. - Đổng huynh, ngươi yên tâm, việc thiên mệnh bí thuật này, do ta lo. Tào Hùng trầm giọng nói. Hắn cũng không hi vọng bán đứng thiên mệnh bí thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái, khiến Tào Hùng nghĩ tới rất nhiều rất nhiều, nếu một khi hắn nắm giữ tình thế, nếu như bức họa tổ sư ở trong tay của hắn, coi như Liệt Chiến Hầu không triệt binh, hắn cũng không chỗ sợ! Về phần Lý Thất Dạ. . . Hừ, trong đôi mắt Tào Hùng lóe ra sát ý đáng sợ. Đổng Thánh Long đương nhiên không biết Tào Hùng suy nghĩ, hắn cũng không biết sự tình Tẩy Nhan Cổ Phái có bức họa tổ sư, nhưng mà, hắn lưng tựa Thánh Thiên Giáo, có Bảo Thánh thượng quốc cho hắn chỗ dựa, hắn cũng không sợ, coi như Tào Hùng có thể lật ra bọt nước, ở trước mặt quái vật khổng lồ như Thánh Thiên Giáo, cũng không đủ thành đạo. Mà ở bên kia, Nam Hoài Nhân nghe được tin tức, không khỏi chấn động. - Sư huynh, ngươi thực sự phải đi quỷ lâu diện bích nửa năm? Nam Hoài Nhân biến sắc, đối với Lý Thất Dạ lớn tiếng nói. - Chẳng lẽ là giả hay sao? Lý Thất Dạ cười cười nói ra: - Các trưởng lão đều quyết định, ta còn có thể làm sao? Nhìn thấy bộ dáng Lý Thất Dạ nhất phái thoải mái, Nam Hoài Nhân nhịn không được nói ra: - Sư huynh, ngươi biết quỷ lâu là địa phương nào sao? - Ngươi trước kia không phải đã nói sao? Đó là Cầm các trước kia. Lý Thất Dạ y nguyên thong dong tự tại nói. Nam Hoài Nhân nhịn không được nhảy dựng lên, nói ra: - Đó là sự tình cực kỳ lâu trước kia, trước kia thật gọi là Cầm các, nhưng mà, sớm ở hàng vạn năm trước, nơi đó liền đổi tên, người người xưng là Quỷ lâu! Người nhát gan, sẽ bị sợ mất mật. Hiện tại đừng nói là tòa Quỷ lâu này, ngay cả tòa chủ phong chỗ kia, cũng không có người dám đi. - Nghe nói nơi đó có quỷ. Nam Hoài Nhân thần thần bí bí nói với Lý Thất Dạ. - Đã gọi là Quỷ Lâu, có quỷ đó cũng là sự tình bình thường, không có quỷ, như thế nào lại xưng là Quỷ Lâu đây. Lý Thất Dạ nhàn định cười nói nói. Nhìn thấy Lý Thất Dạ không có chút nào sốt ruột, Nam Hoài Nhân lại gấp muốn giơ chân, hắn bề bộn nói ra: - Sư huynh, ta cũng không phải đùa giỡn với ngươi, nơi đó thật là có quỷ, thật sự có quỷ, không tin ngươi hỏi sư phụ ta một chút. Mạc hộ pháp cũng ở đây, Nam Hoài Nhân vừa nói như vậy, hắn trầm ngâm một chút, nói ra: - Quỷ lâu đích thật là có điềm xấu, cẩn thận một chút thì tốt hơn, mặc dù chưa nghe nói qua có ai chết ở trong Quỷ Lâu, nhưng mà nghe nói, Đại trưởng lão tới đó cũng bị lộng đến chật vật không chịu nổi, bị thua thiệt không nhỏ. Nơi đó có quỷ hay không, cái này còn không cách nào kết luận, nhưng, nơi đó tuyệt đối là có đồ vật điềm xấu gì. - Quỷ nha. Lý Thất Dạ hai mắt trông về phía xa, nhìn qua đến rất xa rất xa, cuối cùng cười tủm tỉm nói ra: - Nếu là thật sự có quỷ, ta còn ưa thích, làm gì phải sợ quỷ. Nói đến đây, hắn không khỏi kéo khóe miệng, phì cười. Nam Hoài Nhân đối với Đại sư huynh "khẩu vị nặng" lập tức im lặng, đối với quỷ dạng vật bất tường này, người khác trốn cũng còn tránh không kịp, Đại sư huynh lại còn nói ưa thích. Nam Hoài Nhân đích thật là quan tâm Lý Thất Dạ, hắn còn muốn khuyên Lý Thất Dạ, nhưng mà, sư phụ hắn Mạc hộ pháp nhẹ nhàng lắc đầu, hắn cũng chỉ đành im lặng. Mạc hộ pháp không có khuyên Lý Thất Dạ, hắn xem đi ra, Lý Thất Dạ đã có chủ trương, hắn tin tưởng, Lý Thất Dạ làm việc căn bản không cần bọn hắn đến lo lắng. - Đi thôi, chúng ta đi nhìn xem Quỷ Lâu! Cuối cùng, Lý Thất Dạ cười đối với bọn người Nam Hoài Nhân nói ra. Nam Hoài Nhân không cách nào, đành phải nhận mệnh, đi theo Lý Thất Dạ đến xem Quỷ Lâu, có điều, hắn còn lầm bầm nói ra: - Sư huynh, ngươi gặp được quỷ, nhưng tuyệt đối đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, nơi đó thật sự có quỷ. Đối với Nam Hoài Nhân lải nhải dông dài như vậy, Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười. Trên thực tế sự tình Lý Thất Dạ đi Quỷ Lâu diện bích, các đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều nghe nói, vừa nhắc tới Quỷ Lâu, đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không khỏi sợ run cả người. - Đi Quỷ Lâu ngốc nửa năm? Cho ta ngốc một ngày ta cũng không làm, ta tình nguyện ở trong động băng bị phạt, cũng không chịu ở bên trong Quỷ Lâu! Có đệ tử sắc mặt trắng bệch nói. - Đừng nói là băng động, coi như là đi Âm Kiền Cốc ta cũng nguyện ý, ta mới không đi Quỷ Lâu đây này. Cũng có đệ tử lắc đầu nói ra. - Nói đến Quỷ Lâu, ngay cả Đại Đảm sư thúc của chúng ta cũng sợ. Có một đệ tử nói ra: - Đại Đảm sư thúc, có thể nói là người to gan nhất Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, năm năm trước hắn không tin tà, đánh cuộc với chúng ta đi Quỷ Lâu ở một đêm, ngày thứ hai trời còn chưa sáng, hắn liền bị sợ tới mức tè ra quần trốn ra. - Ranh con, vạch trần điểm yếu của ta, có phải muốn ăn đòn hay không. Trung niên hán tử ở bên cạnh trừng mắt, quát. Người trung niên hán tử này thô hán vô cùng, xem xét liền biết là Đại lão thô. Dù người đệ tử này bị trừng mắt, nhưng y nguyên có đệ tử không khỏi tò mò hỏi: - Sư thúc, lúc ấy đã xảy ra chuyện gì? Đêm hôm đó đến tột cùng là làm gì? Người sư thúc này bị môn hạ đệ tử hỏi thăm, hắn không khỏi trầm mặc một chút, cuối cùng lắc đầu nói ra: - Quỷ lâu có quỷ, quỷ rất đáng sợ, nói không chừng không chỉ là một con quỷ, mà là rất nhiều rất nhiều quỷ. - Lý Thất Dạ đi Quỷ Lâu diện bích, các ngươi nói, hắn có thể ngốc bao lâu? Có đệ tử cũng không khỏi hiếu kỳ, nói ra. - Ta dám đánh cuộc, hắn một buổi tối cũng ngốc không được. Có đệ tử đánh cuộc nói. Cũng có đệ tử hừ lạnh nói ra: - Một buổi tối, hừ, ta xem, chỉ sợ đến khi trời tối, hắn đã bị dọa đến tè ra quần, Quỷ Lâu cũng không phải hư danh nói chơi , nơi đó tuyệt đối là có ma! Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái là mồm năm miệng mười thảo luận, tất cả mọi người nói Quỷ Lâu có quỷ, nhưng mà, cụ thể Quỷ Lâu có quỷ như thế nào, tất cả mọi người lại nói không nên lời. Trên thực tế, đối với Quỷ Lâu, ngay cả hộ pháp cũng vì đó biến sắc, bởi vì Đại trưởng lão đã từng đi qua Quỷ Lâu, hắn đã từng muốn lấy Đế thuật của mình trấn áp Quỷ Lâu điềm xấu, không nghĩ tới, ngày thứ hai Đại trưởng lão từ bên trong Quỷ Lâu chật vật lui ra ngoài, hắn không thể trấn áp lại điềm xấu bên trong Quỷ Lâu. Từ đó về sau, không còn có hộ pháp hoặc đệ tử dám không biết tự lượng sức mình mà nghĩ đi trấn áp Quỷ Lâu, ngay cả Đại trưởng lão cũng không được, những người khác càng thêm không được. Quỷ lâu, tọa lạc ở phía trên một tòa chủ phong của Tẩy Nhan Cổ Phái, vốn là, toà chủ phong này thiên địa tinh khí cũng tạm được, có điều, từ khi chuyện ma quái của Quỷ Lâu lan ra, không chỉ là nguyện ý đến Quỷ Lâu, một vùng chủ phong này cũng không có đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái nguyện ý ở đây tu hành. Hiện tại, vùng này chính là cảnh tượng nhất phái suy sụp, ngay cả chủ phong phạm vi hơn mười dặm cũng là nhất phái suy sụp, hoa cỏ cây cối đều lộ ra ốm yếu, tựa hồ là nhận điềm xấu nơi này ảnh hưởng vậy. Nghe nói, ở mấy vạn năm trước, đệ tử toà chủ phong này tự thành một mạch, một tòa chủ phong này đã từng phồn vinh mấy đời, nhưng mà, về sau có chuyện ma quái, nơi này liền bắt đầu tiêu điều suy sụp, thẳng đến về sau không có đệ tử nguyện ý lại bước chân nơi này. Khi Lý Thất Dạ đứng ở trên chủ phong, trông về phía xa vùng sơn hà này, không khỏi vì đó trầm mặc, cảnh tượng nơi này nhất phái suy sụp, không chỉ là bởi vì nơi này không có đệ tử tu hành, đứng ở trên chủ phong này, khiến người ta ẩn ẩn có thể cảm nhận được bất an, tựa hồ dưới mặt đất chủ phong muốn dâng lên tà khí. Trên vạn năm đến nay, lịch đại đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái cho rằng nơi này có điềm xấu, xem ra không phải là không có đạo lý. Cùng đứng ở trên chủ phong, Nam Hoài Nhân cảm giác lưng lạnh sưu sưu, tựa như là bị quỷ nhìn chằm chằm vào, để hắn không nguyên cớ nổi da gà, nếu như không phải có Lý Thất Dạ đồng hành, hắn cũng không nguyện ý ở địa phương quỷ quái này. Lấy lại tinh thần, lại nhìn tòa nhà lớn đứng vững ở trên chủ phong, nhất phái xuống dốc, tòa nhà lớn này được xưng là Quỷ Lâu cũng muốn hóa hủ. Lý Thất Dạ nhìn Quỷ Lâu trước mắt, không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Quỷ lâu, mặc dù xưng là Quỷ Lâu, trên thực tế, nó xây đến vô cùng tinh xảo, vô cùng có hàm súc thú vị, nó xây ở trên một tòa chủ phong, tựa như là tự nhiên mà thành, khiến người ta cảm thấy nó cùng toà chủ phong này hòa làm một thể. Từ Quỷ Lâu trang trí có thể nhìn ra được, Tẩy Nhan Cổ Phái đã từng vô cùng coi trọng toà Quỷ Lâu này, nhưng đáng tiếc, về sau xảy ra bất trắc, Tẩy Nhan Cổ Phái mới từ bỏ nó. Quỷ lâu chiếm diện tích mặc dù không rộng, nhưng mà vô cùng tinh xảo, có thể được xưng tụng khéo léo đẹp đẽ, có điều, hiện tại Quỷ Lâu đã tích đầy tro bụi, treo đầy tơ nhện, cỏ dại mọc lan tràn, thậm chí ngay cả sóc chim rừng cũng ở nơi này an gia. Đi vào Quỷ Lâu, giẫm lên sàn nhà do vạn năm Ngọc Tùng chế thành, phát ra một hồi vang lên chi chi, ở trong không khí âm trầm, người nhát gan một chút sẽ bị sợ tới mức tè ra quần, đặc biệt là sau khi đi vào Quỷ Lâu, một hồi âm thanh ba ba ba vang lên, con dơi tán loạn, đây càng để Quỷ Lâu thêm tăng nhiều hào khí quỷ quái. - Nơi này đã từng là một trong trọng địa của Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng đáng tiếc, hiện tại đã hoàn toàn hoang phế. Mạc hộ pháp không khỏi cảm khái nói ra. Nào chỉ là Mạc hộ pháp cảm khái, ngay cả trong lòng Lý Thất Dạ cũng không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tưởng tượng năm đó, tu đạo đằng đẵng, thời điểm Minh Nhân Tiên Đế còn không có gánh chịu Thiên mệnh, còn không có tung hoành cửu thiên thập địa, ở trong lầu các này hắn đã từng truyền Cầm đạo cho Minh Nhân tiểu tử! Nói lên việc này, năm đó hắn còn làm Âm Nha, còn đã từng cười nhạo Minh Nhân tiểu tử cầm nghệ thật đúng là không ra gì, nếu để cho hắn đi học đàn mãi nghệ, chỉ sợ sẽ chết đói. Tưởng tượng năm đó, Minh Nhân Tiên Đế đối với dạng cười nhạo này, cũng không khỏi cười lên ha hả. Không cần Lý Thất Dạ phân phó, Mạc hộ pháp cùng Nam Hoài Nhân liền bề bộn đem bên trong bên ngoài Quỷ Lâu sửa sang lại một phen, chờ bọn hắn quét dọn sửa sang lại, lúc này Quỷ Lâu mới sáng rất nhiều, hào khí âm trầm lúc này mới bị quét đi không ít, mặc dù là như thế, ở trong Quỷ Lâu vẫn có mấy phần u ám . Mạc hộ pháp cùng Nam Hoài Nhân vì Lý Thất Dạ bố trí xong tất cả vật phẩm nhu cầu, lúc này mới hướng Lý Thất Dạ báo cáo. Nhìn thoáng qua Mạc hộ pháp cùng Nam Hoài Nhân bố trí, Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, cuối cùng nói ra: - Được rồi, có điều, ta ngủ đại sảnh, không cần chuyên môn làm một căn phòng cho ta. Còn có, Hoài Nhân, lấy đến cho ta một cây đàn. - Đàn? Lấy đàn tới làm gì? Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Nam Hoài Nhân kinh ngạc một lần, bình thường mà nói, rất ít tu sĩ có thú tao nhã đánh đàn ngắm trăng này. Lý Thất Dạ cười nói ra: - Nơi này từng là Cầm lâu, bên này phong cảnh tuyệt đẹp, ban đêm nếu có thể ngắm trăng đạn khúc, đó là một sự tình hào hứng cỡ nào. - Ách… Nam Hoài Nhân chịu đựng không được nhẹ giọng nói ra: - Sư huynh, nơi này chính là Quỷ Lâu, ban đêm là sẽ có chuyện ma quái, ngươi, ngươi, ngươi còn cố tình đánh đàn? - Tiểu tử thúi, đừng hỏng hứng thú của ta, nhanh đi! Lý Thất Dạ một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi như thế, lại mắng Nam Hoài Nhân là tiểu tử, tựa hồ có chút ông cụ non,nhưng mà Nam Hoài Nhân lại cười hì hì chạy mất. Thời điểm sư đồ Nam Hoài Nhân thu xếp, Lý Sương Nhan cùng đi theo tựa hồ cũng đặc biệt lưu ý tòa Quỷ Lâu này, nàng nghiêm túc cẩn thận quan sát Quỷ Lâu, tựa hồ không buông tha bất kỳ một chi tiết nào. Lúc này, Lý Sương Nhan là đang quan sát bốn cây cột lớn bên trong đại sảnh, trong lúc nhất thời nhìn nhập thần. Bốn cái trụ lớn, do vạn năm Ngọc Tùng chế, trải qua vô số năm tháng tẩy lễ, không có bất kỳ đục hủ, phía trên mỗi một cây trụ, có đường vân rậm rạp chằng chịt.