Đô Thị Quan Lộ Thương Đồ - Cảnh Tục - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 934: Tứ cự đầu lĩnh vực mới.



    Nguồn: vipvandan









    Tôn Tĩnh Mông đi tới quầy bar, rót một cốc nước khoáng bắt đầu đọc báo cáo cho Trương Khác đưa cho, đặt mấy tờ giấy lên quầy bar, vẫy tay gọi Trương Khác tới, Trương Khác ngả người tới, nhưng quầy bar rất rộng, Tôn Tĩnh Mông muốn nói thầm với Trương Khác không tiện, liền nhoài người lên hẳn quẩy bar, đưa tay kéo tai Trương Khác, lôi đầu y tới gần mình, nói:
    - Cái loại người không ra người này phải cho bọn chúng biết tư vị hai bàn tay trắng mới được.

    - Tâm địa mỹ nữ thật độc ác.
    Trương Khác cười khổ:
    - Tài sản Cát gia từng đứng thứ 4 trong giới thương nhân người Hoa, có câu lạc đà chết xương còn to ngựa, Cẩm Hồ lúc này còn kém tài sản khổng lồ tập đoàn Gia Tín từng nắm giữ. Nếu không có nguy cơ kinh tế kéo dài đã chẳng làm gì được chúng, muốn chúng mất đi tất cả hơi khó ... Nếu ủy ban chứng dám Hong Kong điều tra ra vấn đề mang tính thực chất thì dễ hơn một chút, con thú lâm vào đường cùng càng dễ đạp phải bẫy.

    Tôn Tĩnh Mông chớp mắt :
    - Anh sẽ làm mà, đúng không?

    Mặt hai người kề sát nhau, cặp môi mọng ướt của Tôn Tĩnh Mông cực kỳ cám dỗ, nếu chẳng phải bên cạnh có người, Trương Khác sẽ ngấu nghiến cặp môi đó.

    Dáng vẻ thân mật của họ bị Địch Đan Thanh thấy hết, nhưng cô không nói gì.

    ~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

    Buổi tối Tô Tân Đông tới Kiến Nghiệp, đưa cho Trương Khác mấy chiếc Iplayr mới sản xuất xong.

    Chẳng phải là kỹ thuật mới mẻ gì, khác với sản phẩm cũ là nó bao gồm kỹ thuật Cẩm Hồ thông qua phương thức giao hoán đổi lấy kỹ thuật bản thân trước kia không có.

    Trong các sản phẩm điện tử của Cẩm Hồ, mấy chiếc Iplayr này chỉ có thể tính vào hàng tầm trung thấp, khi vặn âm thanh lớn lên có tiếng xè xè, cho thấy chất lượng sản phẩm còn phải nâng cao rất nhiều.

    Trong máy truyền ra giọng ca của Giang Đại Nhi làm Trương Khác nghe như mê như say, nghe hết 12 bài hát lưu trữ trong Iplayr, Trương Khác vặn âm thanh nhỏ lại nói:
    - Người khác sẽ không ý thức được những chiếc máy này có ý nghĩa thế nào với Cẩm Hồ, như bốn năm trước anh tới Hải Châu gặp tôi chắc không ngờ chúng ta đi tới bước này?

    - Nằm mờ cũng không thấy được, dù trong mơ cũng không thể có ảo tưởng không ngờ tới này.
    Tô Tân Đông lắc đầu.

    Trương Khác cầm một chiếc Iplayr xem kỹ dưới ánh đèn, mặc dù không phải là sản phẩm cao cấp của Cẩm Hồ, nhưng y nhìn nó như nhìn tác phẩm nghệ thuật.

    Tô Tân Đông hưng phấn kiến nghị:
    - Có cần triệu tập các giám đốc của Ái Đạt tới mở bữa tiệc chúc mừng không.

    - Đừng, không nên để người dưới hiểu lầm là chúng ta đã thỏa mãn với nó rồi.

    Tô Tân Đông chỉ biết lắc đầu, nhìn nụ cười bên khóe môi Trương Khác, đâu phải bộ dạng không thỏa mãn? Có thể sản xuất nội địa hóa hoàn toàn một chiếc Iplayr tầm trung thấp, tuyệt đối là dấu hiệu thành công làm người ta kích động.

    Trước đó giá Iplayr có dung lượng 32 M ở thị trường quốc tế là 300 USD, cao như vậy chủ yếu do áp lực giá thành chip flash memory, điều này gây trở ngại cho việc phổ biến Iplayr.

    Tới tháng 5 năm nay, Cẩm Hồ có được kỹ thuật flash memory hoàn chính từ Toshiba, một chiếc flash memory 32 M trước kia Toshiba bán với giá 100 USD, hiện Cẩm Hồ sản xuất với giá chừng 10 USD, thêm vào việc tự sản xuất được chíp hạch tâm xử lý âm thanh khác, có nghĩa là một chiếc Iplayr 32M giá 300 USD có thể giảm xuống 200 USD, Cẩm Hồ vẫn giữ được đủ không gian lợi nhuận.

    Đương nhiên Cẩm Hồ hạ giá Iplayer, Toshiba cũng sẽ giảm giá bàn chip flash memory cho tất cả doanh nghiệp sản xuất Iplayr, đây không phải là cạnh tranh giá cả không lành mạnh, chỉ có nghĩa là Iplayr sẽ có ưu thế giá cả với sản phẩm cạnh tranh trực tiếp như MD.

    Ở thị trường máy nghe nhạc toàn cầu, thời đại của Iplayr sắp tới rồi.

    Trước khi Toshiba gia nhập trận doanh DMP, số doanh nghiệp được cấp Cẩm Hồ chuyển nhượng kỹ thuật Iplayr gần 30, nhưng tới tháng 8, lượng Iplayr bán ra trên toàn cầu không được 10 vạn chiếc.

    Cuối tháng 8, Toshiba chính thức đưa ra chiếc Iplayr của mình, tháng 9, một mình Toshiba đã bán được 8 vạn chiếc Iplayr, dưới sự ảnh hưởng đó, lượng tiêu thụ của Cẩm Hồ và các doanh nghiệp khác có tăng trưởng rõ rệt, lượng tiêu thụ tháng 9 đạt tới 12 vạn. Tới tháng mười, một mình Toshiba bán được 10 vạn chiếc, các doanh nghiệp khác chia sẻ 14 vạn chiếc còn lại.

    Cẩm Hồ là doanh nghiệp phát minh kỹ thuật đồng thời đưa ra sản phẩm Iplayr sớm nhất, tới tháng 10 chỉ bán được 4 vạn chiếc, nhưng làm Trương Khác hài lòng là Cẩm Hồ xem như sơ bộ đứng vững được ở Nhật Bản.

    Mặc dù lượng tiêu thụ này còn chưa bằng 1/3 của Toshiba, nhưng so với Toshiba có rễ ăn tới tận xương người Nhật, thành tích này còn gì không hài lòng?

    Là đối tác chiến lược sớm nhất của Cẩm Hồ, C-Cube hưởng lợi lớn nhất, C-Cube chuyên tâm khai thác thị trường Bắc Mỹ, tháng 10 lượng tiêu thụ cũng được 4 vạn chiếc.

    Nhưng lợi nhuận của Cẩm Hồ không phải chỉ giới hạn ở tiêu thụ Iplayr.

    Trừ Toshiba dùng hình thức giao hoán kỹ thuật có toàn bộ kỹ thuật Iplayr, thì các doanh nghiệp được cấp quyền khắc như C-Cube mỗi chiếc Iplayr phải trả cho Cẩm Hồ 1-3% phí bản quyền, vì phổ biến kỹ thuật này ra toàn cầu, nên số tiền nảy rất ít, nhưng riêng khoản này vào tháng 10, Cẩm Hồ đã đút túi thêm gần 40 vạn USD.

    Đợi tới khi Cẩm Hồ hấp thụ toàn bộ kỹ thuật của Toshiba, đến lúc đó ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng ở thị trường Iplayr đang phát triển này mới có thể thấy được.

    Tất cả mới chỉ là bắt đầu.

    ~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~

    Từ ngày 11 tới ngày 13 tháng 11 ở trung tâm triển lãm quốc tế Hong Kong tổ chức triển lãm điện tử tiêu dùng lớn nhất Châu Á, mức độ được doanh nghiệp điện tử toàn cầu hoan nghênh còn hơn cả triển lãm điện tử Tokyo, các doanh nghiệp điện tử lớn toàn cầu đều không bỏ qua ngày hội lớn này, Cẩm Hô, C-Cube, Toshi ba cũng không phải ngoại lệ.

    Có thành tích tiêu thụ tháng 10 làm cơ sở, trưởng phòng sự vụ Toshiba là Cương Thôn Mộc cùng giám đốc chấp hành C-Cube là Ngải Mặc cùng Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông của Cẩm Hồ tụ họp với nhau trước đó hai ngày ở Hong Kong.

    Tiếp theo là thảo luận liên quan tới làm sao khiêu chiến được địa vị thị trường của MD trên thị trường điện tử nghe nhìn toàn cầu, hiệp đàm cũng liên quan tứi điều chỉnh hợp tác lợi ích kỹ thuật sâu rộng hơn về Iplayr.
    Là một trong hai doanh nghiệp tạo ra Iplayr sớm nhất, IT phái phó tổng giám đốc cao cấp Delfassy cùng Chu Chính Thanh tổng giám đốc TI TQ tham dự.

    Trương Khác tới ngày 10 tháng 11 mới tới Hong Kong, ở trong khách sạn Vạn Lệ của trung tâm triển lãm quốc tế.

    Vừa tới khách sạn thì Cương Thôn Mộc và trợ lý Sâm Sơn Dã tới thăm.

    Toshiba lúc này mặc dù là người chiến thắng lớn nhất ở thị trường Iplayr, nhưng thu nhập từ sản phẩm này còn chưa bằng 1% tổng thu nhập của cả tập đoàn, có điều tiềm lực tương lai của Iplayr cùng tác dụng xúc tiến kỹ thuật Flash Memory, Cương Thôn Mộc đích thân tới Hong Kong không phải là chuyện bất ngờ.

    Trước mặt Toshiba và TI, Cẩm Hồ chỉ là chú lùn không đáng nói, cho nên Cẩm Hồ từ Trần Tín Sinh và Tô Tân Đông, còn có Đinh Hòe, Đàm Vân Tùng cùng tới Hong Kong tụ hội.

    Thế là Ngải Mặc ở vào vị trí tương đối xấu hổ, trong bốn công ty này thì địa vị và sức ảnh hưởng của C-Cube là kém nhất.

    Trương Khai sai nhân viên công tác đi đón Cương Thôn Mộc, tranh thủ chút ít thời gian tìm hiểu thành quả cuộc hội đàm buổi sáng.

    - Bất kể là C-Cube hay Toshiba đều rất bất mãn với việc Cẩm Hồ với việc Cẩm Hồ độc chiếm quyền lợi âm nhạc trực tuyến, TI thì không có tâm tư gì khác về việc này.
    Trần Tính Sinh trình bày:
    - Tôi đã trao đổi với Tân Đông và Tấn Thành, cảm thấy nên chia một phần quyền lợi âm nhạc trực tuyến, xét khả năng phát triển của mạng internet, lúc này chỉ nên chuyển nhượng không quá 30%, đương nhiên phải xem C-Cube và Toshiba ra giá ra sao.


     
  2. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 935: Mạng âm nhạc trực tuyến.



    Nguồn: vipvandan









    - Đây coi như cũng là huy động vốn phát triển mạng âm nhạc trực tuyến, Côn Đằng Online cũng đang muốn đưa lên kế hoạch huy động vốn lần thứ ba.
    Trương Khác gật gù:
    - Ý lão Đinh thế nào?

    - Chỉ cần ra giá hợp lý thì cho họ hưởng quyền lợi cũng là nên làm.

    - Cẩm Hồ còn chưa có tư cách lũng đoạn bất kỳ một thị trường nào, cũng không cần thiết.
    Trương Khác suy nghĩ nói:
    - Quan trọng là phải nỗ lực gây dựng lên thị trường hải ngoại đã rồi mới có lợi ích lớn hơn được, thương vụ Cẩm Hồ cũng không thể thiếu sự hỗ trợ của nghiệp vụ hải ngoại.

    Vì đảm bảo thương vụ Cẩm Hồ có thể đứng chân ở nước ngoại, sau khi thành lập thương vụ Cẩm Hồ, Trương Khác đã đem nghiệp vụ hải ngoại của tập đoàn Ái Đạt chuyện vào đó.

    Không có tập đoàn Ái Đạt cấp máu, vốn huy động cả tỷ từ thương nhân người Hoa Indo, mỗi năm phải trả khoản lợi tức cho họ đã đủ kéo sập thương vụ Cẩm Hồ rồi, vì thương vụ Cẩm Hồ tiến hành đầu tư dài hạn, trong thời gian ngắn không thu được nhiều lợi nhuận lắm.

    Iplayr cùng USB còn đang ở giải đoạn bồi dưỡng thị trường, mặc dù tiêu thụ sản phẩm cùng phí bản quyền thu lợi không ít, nhưng đầu tư thị trường cũng cực cao, lúc này còn chưa thu được lợi nhuận.

    Muốn giảm bớt áp lực tài chính, phân chia một phần quyền lợi mạng âm nhạc trực tuyến cho C-Cube và Toshiba là thích hợp nhất , nếu không về lâu dài ắt khiến hai công ty kia sinh ra oán giận lớn.

    Được nhân viên công tác dẫn đường, Cương Thôn Mộc vào gian phòng xa hoa của Trương Khác trên tầng thượng khách sạn Vạn Lệ, theo cùng bọn họ còn có nhân viên phòng ban bán dẫn, tăng cường hợp tác phát triển Flash Memory với Cẩm Hồ, cũng là đề tài trọng yếu của cuộc hội diện này.

    Nhìn chung Cương Thôn Mộc và Sâm Sơn Dã cũng không gặp phải trải nghiệm không vui nào, thỉnh cầu bọn họ đề xuất đều được Trương Khác trả lời tích cực, hai bên trò chuyện rất lâu, Trương Khác đứng dậy nhìn ánh tịch dương chiếu lên mặt biển bên ngoài cửa sổ.

    Cương Thôn Mộc năm nay mới trên 40 được coi là đại biểu phái trẻ trong nội bộ Toshiba, nhưng so với Trương Khác có thể gọi là ông già rồi, chẳng biết y làm sao ước thúc được đám tinh anh Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông.
    Thấy Trương Khác đứng dậy, ông ta cho rằng cũng tới lúc cáo từ rồi, cùng Sâm Sơn Dã đứng lên, định nói lời tạm biệt thị Trương Khác quay lại nói:
    - Tôi nghe nói Trì Tá Tú Tàng muốn tổ chức các xí nghiệp thành viên của Mitsui triển khai hợp tác chiến lược quy mô lớn với điện tử Hoa Hạ, không biết Toshiba có nằm trong kế hoạch của hắn không?

    - ...
    Câu hỏi thẳng thừng này làm Cương Thôn Mộc do dự mất một lúc mới nói:
    - Toshiba không thể tính là xí nghiệp của Mitsui nữa, nhưng nếu kế hoạch của Trì Tá Tú Tàng nếu có lợi cho sự phát triển của Toshiba thì chúng tôi không từ chôi. Có điều chuyện có lợi, chỉ e NEC, Sony, Sharp đã tranh hết rồi.

    Ý tứ của Cương Thôn Mộc rất rõ ràng, Trương Khác chỉ cười, không hoàn toàn coi là thật được, mặc dù Toshiba bị bài xích ra khỏi xí nghiệp hạch tâm của Mitsui, nhưng sự liên kết mật thiết giữa các xí nghiệp Nhật với nhau là điều người ngoài khó có thể tưởng tượng được..

    Tiễn đoàn người Cương Thôn Mộc đi, đám Trương Khác quay về phòng khách tiếp tục thảo luận.

    Trần Tín Sinh hỏi:
    - Lấy 30% cổ phần mạng âm nhạc trực tuyến đổi lẩy 60 triệu USD, liệu Toshiba có đồng ý điều kiện này không?

    - Viện nghiên cứu có đánh giá lạc quan về xu thế phát triển mạng internet trong hai năm tới.
    Trương Khác mỉm cười:
    - Ban đầu bọn họ không chấp nhận đâu, nhưng càng trì hoãn càng có lợi cho chúng ta, áp lực với họ càng lớn ... Hơn nữa Toshiba không chịu còn có C-Cube nữa mà.

    Đổi 60 triệu USD lấy 30% cổ phần, có nghĩa là 70% trong tay Cẩm Hồ có giá trị 140 triệu USD, năm ngoái Cẩm Hồ đầu tư vào mạng âm nhạc trực tuyến còn chưa tới 30 triệu USD, nếu Cương Thôn Mộc mà tùy tiện đồng ý điều kiện này mới là lạ.

    Trương Khác tới Hong Kong là chắc chắn không được yên thân rồi, vừa mới tiễn Cương Thôn Mộc đi thì điện thoại của Ngải Mặc đã gọi tới, Trương Khác cười:
    - Đấy mọi người xem, C-Cube cũng không chậm hơn bao nhiêu đâu.

    Lúc này Phó Tuấn đi tới nói xe đón Đường Thanh đã tới khách sạn rồi.

    Bỏ đi chuyện thương nghiệp, Ngải Mặc tính tình ôn hòa khôi hai là người bạn đáng qua lại, Trương Khác không để tùy tiện người nào trong nhóm Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông đi ứng phó, mà đích thân mời ông ta cùng ăn cơm tối.

    Ở phòng ăn tầng thượng của khách sạn Vạn Lệ toàn là nhân vật y phục sang trọng, rất nhiều người là đại nhân vật ném xuống lầu là có thể làm gây sóng gió trong nghành nghề, đám Trương Khác chọn một trí ngồi gần cửa sổ, Ngải Mặc rất nhiệt tình chỉ cho Trương Khác thấy những đại nhân vật mà ông ta biết.

    Trương Khác cũng nhận ra một số người quen Lý Tại Thù đang cùng Độ Biên Kính Nhất của Sony trò chuyện với nhau.

    - Oa, toàn là những nhân vật lớn.
    Đường Thanh tay chống tay lên cằm hứng thú quan sát những nhân vật lớn:
    - Nhìn bọn họ cũng chẳng khác bạn mấy, có người trông thật xấu xí.

    Trương Khác đưa tay vuốt gò má sáng bóng của cô:
    - Người bình thường cũng đều như nhau mà, chỉ có hai mắt một mũi, nếu nói họ khác gì người bình thường thì chỉ có nội tâm xấu xa người thường không bì kịp.

    - Vậy bạn thì sao?
    Đường Thanh cười ranh mãnh hỏi lại.

    - Cũng gần như thế, ông ấy cũng vậy.
    Trương Khác chỉ Ngải Mặc ngồi phía đối diện:
    - Mình là bạn bè thân thiết mời ông ấy ăn cơm, vậy mà bạn nhìn xem từ đầu bữa ăn tới giờ mắt ông ấy thì cứ đảo qua đảo lại, nói không chừng đầu óc đang toan tính làm sao lừa Cẩm Hồ kiếm thêm lợi ích cho C-Cube.

    - Khụ..
    Ngải Mặc đang uống canh, nghe Trương Khác nói thế thiếu chút nữa chết sặc, dở khóc dở cười oán trách:
    - Tôi đang suy nghĩ xem làm sao để con đường hợp tác giữa chúng ta càng đi càng dài đấy.

    - Được vậy tôi nghe đây.
    Trương Khác nắm lấy bàn tay mịn màng của Đường Thanh đặt trong lòng bàn tay mình vuốt ve, dựa lưng vào ghế nghe Ngải Mặc giải thích.

    - Thị trường vài năm tới của Iplayr là ở Châu Âu, Bắc Mỹ, mạng âm nhạc trực tuyến chủ yếu cũng triển khai nghiệp vụ ở những nơi này, cậu không thấy để C-Cube tham gia có lợi cho phát triển nghiệp vụ à?
    Ngải Mặc không hề che dấu khao khát của C-Cube với mạng âm nhạc trực tuyến.

    - Chúng ta là bạn bè nên tôi không dấu gì.
    Trương Khác cười hăng hắc:
    - Toshiba cũng rất xem trọng tương lai nghiệp vụ âm nhạc trực tuyến.

    Trước đó Trương Khác lo C-Cube và Toshiba thông đồng gây áp lực với Cẩm Hồ, như vậy mặc cả với nhau sẽ rất rắc rối, còn phải nắm đúng chừng mực để khỏi chọc giận quá mức chọc giận Toshiba.

    Toshiba vì vội ra Iplayr vào tháng tám cho nên không dựa vào tài nguyên âm nhạc chính bản mà mạng âm nhạc trực tuyến cung cấp, hình thức hợp tác giữa Toshiba và Ái Đạt là trao đổi kỹ thuật, Cẩm Hồ không có tư cách buộc Toshiba vào mạng âm nhạc trực tuyến, Toshiba có thể tự lập mạng âm nhạc của riêng mình.

    C-Cube và những doanh nghiệp được Cẩm Hồ cấp quyền khác thì lệ thuộc vào mạng âm nhạc trực tuyến, vì thế mà Cẩm Hồ giảm phí bản quyền kỹ thuật với họ.

    Tuy lượng tiêu thụ Iplayr của Toshiba và Cẩm Hồ ở Châu Á tạm được, nhưng mạng âm nhạc trực tuyến thì phát triển nhất ở Bắc Mỹ, vì thế hiện có thể nói C-Cube giúp mở rộng hộ dùng âm nhạc trực tuyến lớn nhất.

    - C-cube làm nhỏ ăn nhỏ, không có thân lớn tán rộng như Toshiba, cậu phải nới lỏng cửa cho C-Cube một chút chứ.
    Ngải Mặc ngả người tới, mặc rất là khổ ải:

    Đường Thanh mím môi cười, cô thích ngồi yên tĩnh bên cạnh Trương Khác như vậy, nhìn cái mặt của Trương Khác và Ngải Mặc lúc này chẳng khác gì mấy bà nội chợ ra đi chợ mặc cả mớ rau, hết sức thú vị.


     
  3. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 936: Dã tâm ngôi vương.



    Nguồn: vipvandan










    Trương Khác chấm nước viết một con số, Ngải Mặc nhìn xong kích động đứng bật dậy, gân xanh trên trán nổi hết lên, như khó khăn lắp mới áp chế được lửa giận vậy:
    - Cậu đừng có lấn tới nước, ở Bắc Mỹ lập một trang web như vậy không tốn tới 20 triệu USD.

    - Ông học tiếng phổ thông ở đâu thế, đây là được nước lấn tới, không phải lấn tới nước, khi nói câu này còn phải nhấn mạnh trọng âm.
    Trương Khác cười tít mắt nhìn Ngải Mặc.

    Đường Thanh nghe vậy phì cười, cô được chứng kiến kỹ thuật đàm phán kiểu hư tương thanh thế này của Ngải Mặc, nếu không đã sợ hết hồn.

    Trương Khác đưa tay lên áp xuống:
    - Nào nào, nồi xuống nói chuyện, C-Cube bỏ tiền ra đầu tư vào mạng âm nhạc trực tuyến lấy 10%, chứ không phải là Cẩm Hồ đem 10% bán cho C-Cube.

    - Như vậy cũng là được nước lần tới.
    Ngải Mặc nhấn mạnh hai chữ "được nước":
    - Uổng cho tôi đảm bảo với BQT, nói với nhân phẩm Khác thiếu gia nhất định sẽ cho chúng ta một cái giá hợp lý.

    - Cẩm Hồ cấp quyền kỹ thuật Iplayr cho C-Cube với giá quá thấp, nên phải bù vào ở phương diện khác. Vả lại mạng internet hiện nay không lo không kiếm được vốn đầu tư. Thời gian qua các quỹ đầu tư tiếp xúc với chúng tôi ra giá còn cao hơn.
    Trương Khác gõ tay lên mặt bàn:
    - Lần này ông đích thân tới Hong Khong chắc không phải chỉ vì mạng âm nhạc này chứ hả?

    Nghe thế Ngải Mặc yên tĩnh lại.

    - Chắc ông hiểu ý tôi, tôi sao để ông mất mặt trước BQT được, hơn nữa C-Cube hợp tác với Cẩm Hồ nhiều năm qua đã bao giờ bị thiệt thòi chưa?

    - Ồ.
    Ngải Mặc vỡ lẽ, ghé đầu tới háy mắt nói nhỏ:
    - Nhát đao này chém lên người đám tiểu quỷ Đông Dương chứ gì, có điều cậu chắc là sẽ không làm tôi phải mất mặt chứ?

    *** với người TQ Đông Dương là chỉ Nhật, ĐNÁ là Nam Dương.

    Vẻ mặt Ngải Mặc khoa trương tới mức nếu không có Đường Thanh thân mật ngồi bên Trương Khác, người bên cạnh nhìn thấy nhất định cho rằng hai nam nhân này có vấn đề.

    Chỉ cần C-Cube chấp nhận cái giá Cẩm Hồ đưa ra, không gian để Toshiba đàm phán rất hữu hạn.

    Trước mặt Toshiba to lớn, Trước Khác thà tuyển chọn đứng cùng một chiến tuyến với C-Cube, y nghĩ nếu BQT C-Cube đầu óc bình thường chắc cũng suy nghĩ như mình, mỉm cười nói:
    - Ông phải tin tôi chứ.

    Ngải Mặc quả nhiên bỏ đề tài này đi không nói tới nữa, chỉ cần bù đắp lại được ở phương diện khác, cái giá Cẩm Hồ đưa ra có thể chấp nhận được:
    - Chúng tôi dán mác tiêu thụ USB, mặc dù lượng bán ra không như ý muốn, nhưng kỹ thuật USB vẫn làm chúng tôi động lòng, đây cũng là mục đích chuyến đi của tôi.

    Usb được chính thức xuất hiện ở triển lãm điện tử Nga vào tháng 6, tháng 7 Cẩm Hồ đưa sản phẩm ra thị trường, chủ yếu vẫn là tại các khu kinh tế phát triển như Nhật Hàn, Singapore.
    Usb chính thức được người trong nghề coi trọng vào tháng 8 khi Toshiba đưa ra sản phẩn vào tháng 8, sức ảnh hưởng của Toshiba trên thị trường điện tử tiêu dùng thế giới thì Cẩm Hồ sách dép cho cũng không xứng.

    Toshiba là một trong cự đầu điện tử toàn cầu, sớm có thương hiệu toàn cầu rồi, năm 98 giá trị thương hiệu của Toshiba hơn 20 tỷ USD, có thể nói nghiệp vụ hải ngoại của Cẩm Hồ tăng mạnh trong tháng 9, 10 chủ yếu được lợi từ Toshiba.

    Đem so với công năng lưu trữ của Iplayr thì kết cẩu của USB đơn giản hơn nhiều, trừ mấy kỹ thuật phần mềm ra, chip điều kiền cùng kỹ thuật cổng giao tiếp đều thể hiện trên Iplayr hết rồi, nhưng không có nghĩa được cấp quyền sản xuất Iplayr là có thể sản xuất USB, vấn đề cấp quyền kỹ thuật USB phải đàm phán tiếp.

    - Điều này tôi nhận lời với ông, cụ thể cứ tìm lão Trần đàm phán.
    Trương Khác sảng khoái đồng ý:
    - Tôi còn mang cho ông một món quà đây.
    Lấy trong túi ra một chiếc Iplayr đặt lên bàn.

    - Tôi cần cậu tặng cái này à?
    Ngải Mặc nghi hoặc nhìn Trương Khác , đưa tay cầm lấy chiếc Iplayr nhìn, lấy mọt hộp công cụ bằng hộp thuốc lá trong túi ra, cầm tô vít tháo chiếc Iplayr ngay trước mặt mọi người.

    Khách khứa ăn cơm ở đây đa phần là khách tham gia triển lãm điện tử ngày mai, hành vi của Ngải Mặc trong mắt bọn họ cũng không có gì là quái dị.

    Ngải Mặc mở chiếc Iplayr ra, kinh ngạc thốt lên:
    - Nhà máy tinh viên dùng một năm mà có sản phẩm rồi? Kỷ lục này chỉ có Intel và TI sáng tạo ra được, chẳng trách buổi sáng gặp Delfassy, sắc mặt hắn rất quái dị.

    Ti là một trong số cổ đông chủ yếu của Trung Tinh Vi Tâm, Delfassy đương nhiên sớm biết tin tức nhà máy thuận lợi đi vào sản xuất và Cẩm Hồ hấp thụ kỹ thuật Flash Memory một cách thuận lợi.

    Quan trọng nhất vẫn là Cẩm Hồ hấp thụ được kỹ thuật Flash Memory, điều đó có nghĩa là chip lưu trữ chiếm hơn nửa giá thành sản xuất Iplayr có khả năng giảm mạnh.

    Ngải Mặc hết sức thần bí ghé đầu tới hỏi:
    - Cẩm Hồ sẽ không thành lập đồng minh giá với Toshiba và Samsung chứ?

    Ông ta đương nhiên không thể không nhớ C-Cube, TI, Ái Đạt vẫn đang phân chia lợi nhuận lũng đoạn chip giải mã SVCD, tuy nói năm 98 thị trường đầu đĩa tăng trưởng chậm lại, bọn họ chủ động giảm giá chip giải mã, để nhà sản xuất đầu đĩa thêm đất sống, nhưng C-Cube vẫn kiếm được hơn 160 triệu USD, Cẩm Hồ cũng kiếm được không ít hơn 80 triệu USD.

    Trương Khác lắc đầu:
    - Không đâu.

    Ngải Mặc thực sự sợ Trương Khác gật đầu nói :" Tất nhiên", như thế nói không chừng C-Cube là xí nghiệp đầu tiên đứng ra nộp đơn tố cáo.

    - Như vậy xem ra chúng tôi phải chuyển đơn đặt hàng từ Toshiba sang Cẩm Hồ rồi.
    Ngải Mặc cẩm bảng điện lên nhìn thật kỹ:
    - Chỉ có 32 M thôi à?

    Trương Khác mỉm cười:
    - Cơm phải ăn từng miếng, tôi cũng biết bộ nhớ 64 M được khu vực Bắc Mỹ hoan nghênh hơn, nếu như không chú trọng tới ngoại hình thì C-Cube thử lắp hai thẻ nhớ vào Iplayr xem ...

    - Tôi đâu có dễ bị lừa như thế?
    Ngải Mặc cười hăng hắc:
    - Không biết tôi chơi với cậu bao nhiêu năm rồi à?

    Cẩm Hồ lấy kỹ thuật di động hạng hai của TI thu được thành công trong nước, nói cho cùng là chú trọng chất lượng sản phẩm và công nghệ thiết kế, chuyện này Ngải Mặc biết rõ.

    Tuy bị Ngải Mặc vạch trần, mặc Trương Khác cũng chẳng đỏ lên, y không thực sự hi vọng C-Cube làm như thế.

    - Dù vậy cũng đủ làm người ta hưng phấn rồi.
    Ngải Mặc hào hứng nói:
    - Đợi qua triển lãm điện tử, tôi theo cậu về Kiến Nghiệp, được không?

    - Tuy Trung Tinh Vi Tâm đã có thể làm ra sản phẩm, nhưng tỉ lệ sản phẩm chất lượng tốt rất thấp, muốn có được sản lượng ổn định, cần 3-5 tháng quá độ.
    Trương Khác mặt tỉnh queo nói:
    - Mấy tháng nữa ông hãy đặt hàng cũng chưa muộn.

    Ngải Mặc thực sự muốn cắn Trương Khác một cái, ông ta biết y có ý đồ gì.

    Trương Khác muốn trì hoãn thêm 3-5 tháng tất nhiên là không muốn hạ giá quá nhiều để còn kiếm một mớ nữa. Với lượng tiêu thụ 4 vạn chiếc mỗi tháng như hiện nay, trì hoãn thêm 5 tháng, Cẩm Hồ kiếm thêm được 10 triệu USD mà thôi, nhưng Cẩm Hồ nhường không gian lợi nhuận cho các nhà sản xuất Iplayr khác, để bọn họ ra sức khái thác thị trường sản phẩm cho Cẩm Hồ.

    3 -5 tháng là đủ để nghiệp vụ hải ngoại của Cẩm Hồ thăng liền hai cấp, Ngải Mặc đã nhìn thấu, lần này Cẩm Hồ tham gia triển lãm điện tử là nhắm vào các đại lý tiêu thụ điện tử Châu Âu, Bắc Mỹ.

    Toshiba đưa ra Iplayr được hai tháng đã chiếm 40% thị trường toàn cầu, nhưng không gian thị trường của Cẩm Hồ và C-Cube không hề bị chèn ép, ngược lại sự tham gia của Toshiba khiến phe DMP tiến bộ mạnh, lượng tiêu thụ của Cẩm Hồ tăng lên rõ rết là nhờ Toshiba thúc đẩy.

    Giống như thế, nếu sản phẩm của Cẩm Hồ thành công tiến vào thị trường Châu Âu và Bắc Mỹ, cũng có tác dụng xúc tiến với Toshiba và C-Cube.
    Ngải Mặc đoán ra kế hoạch ác độc của Cẩm Hồ, nghiến răng nghiên lợi biểu thị bất bình, nhưng cái bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi của Trương Khác làm ông ta chịu thua, chỉ biết nói:
    - Cậu không lo Toshiba có ý kiến à?

    - Toshiba có ý kiến gì được, chẳng lẽ bọn họ hi vọng Iplayr của bọn họ mới bán chưa được ba tháng cho người dùng đã giảm mất 1/3 giá à?
    Trương Khác cười gian manh:
    - Tôi nghĩ Toshiba càng cần thời gian này hơn chúng tôi, tất nhiên chúng tôi sẽ trao đổi với họ, C-Cube kiên nhân đợi thêm vài tháng nữa đâu có muộn, chúng ta có cùng đối diện với một cường địch là Sony, trao đổi kỹ càng với nhau là cần thiết mà.


     
  4. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 937: Mộng tưởng của anh là gì?



    Nguồn: vipvandan









    Ngải Mặc lắc đầu cười, C-Cube không nắm quyền chủ động trong tay, ngoài theo sát bước tiến của Cẩm Hồ và Toshiba thì không còn cách nào khác, Toshiba phải xét tới danh dự thương hiệu, không thể để giá sản phẩm giảm mạnh trong thời gian ngắn được.

    Lúc này Toshiba, Cẩm Hồ và C-Cube không tồn tại quan hệt cạnh tranh, trong thời gian khá dài tiếp theo còn phải liên hợp đối đầu với mặt trận MD do Sony cầm đầu.

    Ngải Mặc quay đầu nhìn Độ Biên Kính Nhất đang ăn cơm cùng Lý Tại Thù, vừa đúng lúc Độ Biên Kính Nhất cũng quay sang, đại khái đang bàn luận về bọn họ.

    Ngải Mặc học cách ngồi của người Nhật Bản, đặt hai tay lên gối, nói đầy hào khí:
    - Vậy chúng ta hãy cùng liên hợp kéo Sony khỏi ngôi báu.

    Trong thị trường máy nghe nhạc cầm tay toàn cầu, Sony mới là bậc vương giả chân chính, " đem âm nhạc bỏ vào túi" đó là quan niệm thương nghiệp cực kỳ sáng tạo của Sony.
    Mặc dù năm 98 bị cơn bão tài chính liên lụy, nhưng lượng tiêu thụ máy nghe nhạc cầm tay của Sony dự kiến vẫn không ít hơn 140 triệu chiếc, mang lại cho Sony thu nhập không ít hơn 5 tỷ USD.

    Nhưng tương lai ai mới là chúa tể của máy nghe nhạc cầm tay, là MD hay Iplayr? Đây là tiêu điểm Toshib, Cube và Cẩm Hồ chú ý.

    - Sony chuyến này hẳn cũng sẽ có hành động nhắm vào chúng ta?
    Ngải Mặc không chắc lắm.

    - Chúng ta liên hợp lại bừng bừng dã tâm muốn lật bộ ngôi báu của họ, tất nhiên bọn họ không thể xem thường.

    Là phó tổng giám đốc phát triển sản phẩm của Sony, Độ Biên Kính Nhất lần này tới tham gia triển lãm điện tử Hong Kong cũng là muốn tiếp xúc gần hơn với Cẩm Hồ, nói ra thực buồn cười, Sony có tiếp xúc với Cẩm Hồ từ ba năm trước, nhưng nếu không phải có Lý Tại Thù chỉ cho thì ông ta không biết người thanh niên ngồi đối diện với Ngải Mặc là linh hồn của Cẩm Hồ.

    Thấy Ngải Mặc quay đầu nhìn sang phía này, Lý Tại Thù nói:
    - Có lẽ bọn chúng đang vọng tưởng khiêu chiến thị trường mày nghe nhạc cầm tay của Sony.

    Độ Biên Kính Nhất mỉm cười không đáp lại câu nói của Lý Tại Thù, ông ta có đánh giá thị trường của riêng mình, trong lòng ông ta đang tính toán trong cuộc trao đổi kỹ thuật vào thàng 6, ruốt cuộc Cẩm Hồ hay Toshiba có lợi hơn.

    Ăn cơm xong, Lý Tại Thù thấy Trương Khác và Ngải Mặc vẫn bàn bạc say sưa, hắn và Kim Nam Dũng cáo từ với Độ Biên Kính Nhất rời phòng ăn, trong cầu thang không có người khác, Lý Tại Thù hỏi:
    - Lúc này tôi kiến nghị tổng bộ mua điện tử Vũ Thế có thích hợp không?

    Điện tử Vũ Thế là xí nghiệp Hàn Quốc vô danh, nhưng nó được Cẩm Hồ cấp quyền kỹ thuật sản phẩm Iplayr.

    Samsung muốn có được kỹ thuật sản phẩm Iplayr hoặc đàm phán với Cẩm Hồ, hoặc mua lại công ty được Cẩm Hồ cấp quyền.

    Kim Nam Dung thì nghĩ, hai cách này có gì khác nhau, chẳng qua thể diện không cần lo Cẩm Hồ nói Samsung cũng khuất phục kỹ thuật DMP mà thôi, gật đầu nói:
    - Tôi thấy càng sớm càng tốt, gia nhập trận doanh DMP phù hợp với lợi ích của Samsung, nếu không lợi ích Flash Memory của Samsung tương lai bị Cẩm Hồ và Toshiba liên hợp chèn ép.

    - Tôi quyết định rồi, anh soạn cho tôi một váo cáo chính thức, tôi sẽ gửi thẳng cho hội trưởng.

    Tuy xí nghiệp điện tử phía dưới Samsung cũng sản xuát MD, nhưng kỹ thuật hạch tâm MD luôn nắm trong tay xí nghiệp của Nhật.

    Samsung tham gia trận doanh DMP mặc dù vẫn phải nộp phí bản quyền cho Cẩm Hồ, nhưng lợi ích tương lai của thị trường Flash Memory không cho phép Samsung không coi trọng.

    Ngải Mặc cũng cáo từ rời đi, Trương Khác cùng Đường Thanh uống cà phê, ngắm cảnh biển vịnh Victoria vào ban đêm, hoàn toàn không biết Samsung cũng sắp trở giáo quay sang phe DMP.

    Cùng giai nhân uống cà phê ngắm cảnh đẹp dễ chịu biết nhường nào, nhưng chiếc di động không thức thời lại reo lên phá đám.

    Trương Khác cầm di động lên nhìn số, nói:
    - Điện thoại của Tô Tân Đông ... Thật đau đầu, mặc xác anh ta nhé?

    - Thực ra mình rất thích nhìn bạn lúc bàn bạc công việc, tuy có hơi vô lại, nhưng rất có vị nam nhân.
    Đường Thanh tay chống cằm, tay đẩy tay cầm di động của Trương Khác lên tai y:
    - Người khác không hiểu được cảm giác này của mình đâu...

    Trương Khác yêu thương khẽ vuốt chóp mũi của cô, có người vợ thế này, với một nam nhân mà nói còn sự hậu thuẫn nào hơn được, y nhận điện thoại hơi muộn, Địch Đan Thanh đã vào phòng ăn đón bọn họ.

    - Giám đốc Tô gặp được Trương Á Bình của Phillips, giám đốc Đinh cũng ở đó, hi vọng cậu bỏ thời gian qua một chút.

    - Trần Tín Sinh đâu?
    Trương Khác đứng dậy, trước mặt Địch Đan Thanh, y không thân mật ôm vai Đường Thanh.

    - Giám đốc Trần tham dự tiệc của bên TI, tới giờ cũng chưa về.
    Đứng trước Trương Khác và Đường Thanh, trái tim Địch Đan Thanh có kiên cường đến mấy cũng không khỏi có cảm giác run rẩy hoang mang, chỉ có điều công việc vẫn phải làm, cô không kiếm được cớ gì không tới Hong Kong.

    - Ừ, vậy chúng ta đi thôi.
    Trương Khác nhận lấy áo khoác của Đường Thanh từ phục vụ, mặc giúp cô.

    Tổng giám đốc Trương Á Bình của Phillips Trung Quốc là bạn cũ của Trương Khác rồi, năm 96 khi mắt đọc đầu đĩa thiếu hụt nhất, chỉ có Cẩm Hồ có đủ lượng mắt đọc từ nhà máy của Phillips, đó là nhân tố quan trọng lập nên địa vị bá chủ thị trường đầu đĩa của Cẩm Hồ.

    Trương Á Bình lần đầu tiên gặp Trương Khác vào năm 95, khi đó Cẩm Hồ giới thiệu chiếc đầu đĩa VCD đầu tiên ở Kiến Nghiệp, ngay từ khi đó hắn đã nhìn ra thế nào gọi là mị lực và thiên phú thương nghiệp trên người thiếu niên thư sinh gầy gò ấy.

    Nhìn thấy Trương Khác đi vào, Trương Á Bình cùng Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Tiêu Tấn Thành cùng đứng dậy nói:
    - Tôi chỉ tùy ý tới đây chơi, không ngờ quấy nhiễu thời gian của Khác thiếu gia bên giai nhân.

    - Không sao, tôi là người chỉ có rảnh rỗi là nhiều, ngồi trò chuyện với bạn cũ là điều thích nhất ...
    Trương Khác cười, kéo ghế cho Đường Thanh và Địch Đan Thanh ngồi xuống trước.

    Được một lúc thì Trần Tín Sinh cũng về, vậy là nửa nhân vật quản lý hạch tâm của Cẩm Hồ đã có mặt ở đây rồi.

    - Triển lãm lần này Cẩm Hồ sẽ đưa ra sản phẩm mới làm mọi người tiếp tục kinh ngạc chứ?
    Trương Á Bình hào hứng nói:
    - Mấy năm qua tôi đã quen với loại kỳ vọng này rồi.

    Trước mặt bạn cũ chẳng cần giữ hồi hộp tới phút cuối cùng, Trương Khác vui vẻ nói:
    - Hiện sản phẩm Cẩm Hồ có thể mang khoe được chỉ có Iplayr thôi, sẽ đưa ra mấy loại máy thu âm kỹ thuật số độc lập, và hai chiếc Iplayr có công năng thu âm, một cái dùng pin khô, một cái dùng pin ắc quy.
    Quay đầu sang bảo Địch Đan Thanh:
    - Giám đốc Trương là bạn cũ của chúng ta, chúng ta nên có món quà gì chứ ...
    Rồi lại nói với Trương Á Bình:
    - Di động của chúng tôi thì không đáng nhắc tới rồi, không mang ra bêu xấu nữa.

    Địch Đan Thanh lấy ra chiếc Iplayr mới nhất của Cẩm Hồ, Trương Á Bình mở hộp nhìn vỏ máy đơn giản gọn gàng, cười nói:
    - Sản phẩm của Ái Đạt luôn trang nhã tự nhiên, tôi sớm nghe nói năm ngoái các vị đã mua một công ty có kỹ thuật chip âm tần số của Nhật Bản, đang nghĩ khi nào có thể thấy sản phẩm mang kỹ thuật này .. Ở phương diện này Phillips quá bảo thủ.

    - Mỗi bên có sở trưởng khác nhau, Cẩm Hồ mà có nền tảng kỹ thuật như Phillips, thì cần gì khổ công vào những trò tiểu xảo?
    Lời này của Trương Khác không hoàn toàn thật lòng, có ý tâng bốc Phillips trong đó, ở thị trường điện tử tiêu dùng Phillips không có được thành tích kiệt xuất, chính là vì quá bảo thủ, trong khi tích lũy kỹ thuật thì Phillips chưa bao giờ thiếu.

    Trương Á Bình quan sát thật kỹ chiếc Iplayr mang công năng ghi âm sắp mang ra triển lãm của Cẩm Hồ, cảm khái nói:
    - Cẩm Hồ lúc nào cũng đi đầu sản phẩm cao cấp, tôi tin trong nghành điện tử toàn cầu tương lai, sẽ có địa vị của Cẩm Hồ.

    - Đừng nói quá khứ, ngay cả hiện tại, và trong cả tương lai khá dài, ở thị trường hải ngoại, sản phẩm mang dòng chữ "made in China" là tiêu chí cho thứ sản phẩm thấp kém, chẳng ngại gì nói ra câu này, đó là hình tưởng sản nghiệp dân tộc chúng ta mang lại cho người ngoài.
    Trương Khác thở dài:
    - Muốn thay đổi được hình tượng này là điều cực kỳ khó khăn và lâu dài, tôi có một mộng tưởng, tôi nghĩ lão Trần, lão Tô, lã Đinh và giáo sư Đàm cũng có mộng tưởng này, chính là biến Ái Đạt thành thương hiệu dân tộc làm Hoa kiêu ngạo và tự hào, như thế mới có thể nói là thành công ... Giám đốc Trương, mộng tưởng của anh là gì?



     
  5. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 938: Tâm đầu ý hợp.



    Nguồn: vipvandan









    - Chị thích Trương Khác ở điểm nào?

    Mặc cho Địch Đang Thanh lão luyện đến đâu bị Đường Thanh bất ngờ hỏi câu này cũng sợ tới mất hồn mất vìa, kinh hoàng nhìn Đường Thanh, không hiểu mình để lộ sở hở ở chỗ nào.
    Nhưng thấy ánh mắt Đường Thành gắn chặt trên người Trương Khác không nhận ra mình luống cuống mới ý thức được đó chỉ là cách Đường Thanh nói chuyện với người khác thôi, nếu người ngồi bên cạnh là nam nhân, cũng hỏi cầu này, hẳn là đang thắc mắc vì sao những người đi tới đâu cũng là nhân tài được săn đón lại cam tâm tình nguyện tụ tập dưới cờ của Cẩm Hồ.

    - Tôi có thể thích gì ở cậu ta sao?
    Địch Đan Thanh che dấu gợn sóng trong lòng, khẽ cười nói:
    - Thời buổi này tìm được một ông chủ trả lương cao như vậy chẳng dễ dàng gì.

    Đường Thanh quay sang cười hì hì:
    - Cái tên hư hỏng này béo tới chảy mỡ rồi, suốt ngày rảnh rỗi lang thang, chuyện gì mọi người cũng làm giúp cả, không thể để cậu ấy hưởng lợi một mình được.

    Địch Đan Thanh nhận ra tình cảm của Đường Thanh với Trương Khác còn mang chút nhân tố sùng bái, trong quan hệ hai người tự hạ thấp địa vị của bản thân, nhớ tới Tạ Vãn Tình, Hứa Tư đại khái đều không hi vọng xa vời có trọn vẹn tình cảm của y, cô đang nghĩ :" Chẳng biết Đường Thanh có biết sự tồn tại của Vãn Tình không?" nghĩ thế bản thân cũng hơi chột dạ.

    Phía bên kia Trương Á Bình bị những lời của Trương Khác nói làm cho nhiệt huyết sục sôi, nhất thời không biến nói gì trả lời Trương Khác, muốn làm nên một phen sự nghiệp cần có mộng tưởng, nếu không làm sao có đột phá trong cuộc đời được.

    Đối với người bạn cũ này, Trương Khác không cần vòng vo rồi mới đi vào chủ đề chính, nói thẳng luôn:
    - Trong hơn một năm qua, có thể nói các phòng ban của Ái Đạt đều trưởng thành rất nhanh chóng, chúng tôi đã thực hiện được tự sản xuất hơn 80% ở sản phẩm Iplayr tầm trung thấp, mục tiêu này sẽ nhanh chóng thực diện ở di động và các sản phẩm khác. Trung Tinh Vi Tâm cũng chỉ cần chưa tới một năm đã đi vào sản xuát rồi, mọi người đều rất không hài lòng với tỉ lệ sản phẩm tốt, với tôi mới đi vào sản xuất có 27% sản phẩm tốt là rất hài lòng rồi.
    Tới đây dừng lại một chút để Trương Á Bình tập trung lại:
    - Cơ sở trong nước rất yếu kém, cần cho Trung Tinh Vi Tầm một quá trình đề cao. Bên phía Ái Đạt, điều kiện cùng kỹ thuật sản xuất kém hơn một chút, tuyển công nhân cũng cần thời gian để thuần thục, nhà máy chỉ có nghiêm ngặt khống chế chất lượng sản phẩm mới có thể giữ được hình tượng thương hiệu Ái Đạt. Bản thân tôi thì không có gì bất mãn, nhưng lão Trần lão Tô thường kiểm điểm với tôi cần bỏ công sức nhiều hơn tinh tế hóa sản xuất, giảm sự cố chất lượng tới mức thấp nhất, nâng cao hiệu suất sản xuất, đề ra kế hoạch "chế tạo tinh chuẩn", muốn tổ chức một đội ngũ thực thi kế hoạch này, tiên hành tiêu chuẩn hóa tất cả công đoạn của Ái Đạt ... Bọn họ đều khen ngợi anh là người đứng đầu quản lý chế tạo điện tử ở Trung Quốc, nói anh là nhân tuyển thích hợp nhất cho đội ngũ này; ngoài ra Ái Đạt còn có kế hoạch lập phòng linh kiện để tăng cường quản lý nghiệp vụ sản xuất, tiêu thụ linh kiện, tôi mong anh sang lãnh đạo nó ...

    Hợp đồng của Trương Á Bình với Phillips sắp hết hạn, Phillips cũng hi vọng hắn ở lại, còn thăng lên làm phó tổng giám đốc cấp cao, dù sao Trương Á Bình lập công lớn cho sự phát triển của Phillips ở khu vực Đại Trung Hoa, hơn nữa hắn đang ở độ tuổi thành tục sung mãn.

    Trong nước có rất nhiều xí nghiệp điện tử mời Trương Á Bình làm tổng giám đốc điều hành, nhưng mấy năm qua chỉ có Cẩm Hồ là khiến cho y kích động, cùng với thời gian dài tiếp xúc, Trương Á Bình có hiểu biết sâu sắc về Cẩm Hồ, hiểu ưu thế của Cẩm Hồ cùng những chỗ Cẩm Hồ cần cải tiến, tư giao với đám Trần Tín Sinh, Đinh Hòe, Tô Tân Đông cũng không tệ.

    Trong thâm tâm Trương Á Bình rất khát vọng gia nhập Cẩm Hồ, nhưng điều này cần Cẩm Hồ đề xuất ra, đồng thời phải an bài cho hắn một không gian để thi triển phát huy tài năng.

    Cuối năm 95 đầu năm 96, nghiệp vụ đầu đĩa trong nước bị hạn chế bởi lượng cung cấp mắt đọc, khi ấy Trương Á Bình nắm đại quyền nhà máy linh kiện Phillips có thể nói là người quyết định phân ngạch thị trường đầu đĩa lúc bấy giờ, lúc đó chỗ dựa cho quyến định của hắn là xí nghiệp nào có quản lý hoàn thiện hơn, có tiềm lực phát triển hơn.

    Tô Tân Đông có trình độ quản lý sản xuất rất cao, khi đó Ái Đạt vì thế mà lọt vào mắt xanh của Trương Á Bình, được nửa lượng linh kiện Phillips cung ứng.

    Mấy năm qua đám Tô Tân Đông, Lỗ Khánh Sinh luôn yêu cầu hà khắc với việc quản lý nhà máy, nổi bật với các đồng nghiệp trong nghề. Nhưng bản thân họ cũng có thiếu sót kinh nghiệm, một phương diện khác sản xuất của Ái Đạt mở rộng quá nhanh khiến trình độ quản lý sản xuất so với các cự đầu còn lại có chênh lệch lớn.

    Ái Đạt hiện đúng là rất cần công nhân lành nghề, kỹ thuật viên có kinh nghiệm, yêu cầu khà khắc về chất lượng sản phẩm khiến hiệu suất sản xuất thấp, vật liệu hao tổn cao, những hạn chế này làm sản lượng của Ái Đạt không thể nhanh chóng nâng cao, chi phí sản xuất khá lớn làm triệt tiêu ưu thế tài nguyên nhân lực trong nước.

    May mắn là nghiệp vụ di động Ái Đạt chủ yếu triển khai trong nước ở vào thời kỳ lợi nhuận cao, Iplayr và USB là sản phẩm mới, khi xác định giá thị trường đã để lại không gian lợi nhuận đủ lớn, vì thế Cẩm Hồ hình thành được quy mô lợi nhuận cao, nhưng những điều đó cũng chỉ đủ tạm thời che đi thiếu sót của Ái Đạt.

    Có điều Trương Khác và tầng quản lý tỉnh táo nhận thức được thời kỳ lợi nhuận cao của di động sẽ qua đi, Iplayr và USB cũng không phải vĩnh viễn không có đối thủ cạnh tranh, những thiếu sót trước đó sẽ bộc lộ ra ...
    Đương nhiên hiện vấn đề đau đầu nhất vẫn là không thể mau chóng nâng cao sản lượng.

    Một khi không còn thời kỳ lợi nhuận cao, thậm chí rơi vào nguy cơ kinh tế, xí nghiệp điện tử muốn tồn tại được trong cuộc cạnh tranh tàn khốc, chủ yếu phải dựa vào năng lực ở những phương diện này.

    Nhưng công tác phương diện này cần một nhà quản lý mạnh mẽ để lãnh đạo, có thể nói Trương Á Bình luôn nằm trong tầm mắt của đám Trương Khác, Trần Tín Sinh.

    Bản thân năng lực, kinh nghiệm của Trương Á Bình là quá đủ rồi, hơn nữa với mối quan hệ trong nghề của hắn, có thể mau chóng tổ chức lên một đội ngũ có kinh nghiệm triển khai công tác tương quan, lại có quan hệ mật thiết lâu dài với Cẩm Hồ, như thế nhậm chức phó tổng giám đốc tập đoàn sẽ không sinh ra va chạm lớn trong nội bộ tập đoàn ...
    Quan trọng nhất là phải có sự thừa nhận Trương Khác là lãnh đạo tối cao của Cẩm Hồ.

    Đối với người không biết rõ về Trương Khác về Cẩm Hồ, không có quá trình cùng trưởng thành, thì rất khó tận tâm tận lực làm việc dưới sự lãnh đạo của một thanh niên vừa mới qua tuổi 20.
    Với nhân tài tầng cấp như Trương Á Bình, lương bổng không phải là vấn đề chủ yếu bọn họ suy tính nữa, mà sự nghiệm cùng sức hút khí phách của lãnh đạo mới là nhân tố quan trọng.

    Cẩm Hồ và Trương Á Bình có thể nói là "tình đầu ý hợp", nhưng thế nào cũng phải đợi nhiệm kỳ của Trương Á Bình ở Phillips kết thúc.

    Hai bên trò chuyện hợp ý, bất tri bất giác đã tới rạng sáng, lúc tiễn Trương Á Bình ra cửa, chuyện hắn chuyển sang Cẩm Hồ xem như đã được quyết định.

    Đám Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông cũng cáo từ ai về phòng nấy, Địch Đan Thanh thu dọn tài liệu xong mới đi, tới khi ra cửa mới nói một câu ý từ mơ hồ:
    - Phải ngủ sớm nhé, cẩn thận sáng mai dậy mắt có quầng thâm bị người ta cười cho đấy.

    - Á, chị nói lung tung gì vậy?
    Đường Thanh xấu hổ hết sức, cô nàng tức tốc chạy vào phòng ngủ, ôm y phục để thay trốn sau lưng Địch Đan Thanh nói với Trương Khác:
    - Bạn cũng phải ngủ sớm đấy, mình sang phòng chị Địch ngủ ...
    Chưa nói hết câu đã chạy trước rồi.


     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.