Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1457: Thanh âm trong cơ thể.

    share: doctruyen.org





    Hèn gì tuy Hắc Nguyệt đại quản sự không đến thần giai nhưng có đại ngộ như thần giai, thậm chí hơn hẳn mới vào thần giai.

    Hắc Nguyệt đại quản sự giải quyết xong việc thì đi tới gần Thanh Mộc hoàng tử, mở miệng hỏi:

    - Thanh Mộc hoàng tử, chỗ này rốt cuộc là sao? Tại sao bách tộc liên hợp lại?

    Hắc Nguyệt đại quản sự thắc mắc là tại sao bách tộc bỗng nhiên liên minh, Cổ Duệ chi dân lên kế hoạch hành động gạt bỏ khả năng này đi. Trong khi Hắc Nguyệt đại quản sự hỏi chuyện, các cao thủ Cổ Duệ chi dân hành động, dĩ nhiên không phải đồ sát vì bọn họ còn muốn thu phục bách tộc. Trước tiên phải trói cao thủ bách tộc lại, bọn họ là Thần Duệ chi tộc, có cách trói người, thậm chí là trói cường giả thần giai.

    Thuật định thân sức mạnh hắc chú tuy mạnh hơn Lưu Tinh Đồng của Thủy Tinh, dù gì kèm theo sức mạnh hắc chú trong người nhưng bị hạn chế thời gian. Nếu đến giờ, bách tộc thoát khỏi sức mạnh hắc chú thì phiền.

    Thanh Mộc hoàng tử độc ác trừng Vu Nhai:

    - Tất cả là vì nhân loại kia, chắc Hắc Nguyệt đại quản sự đại nhân biết người này?

    Hắc Nguyệt đại quản sự nhìn sang, đôi mắt đen co rút rồi giật mình. Hắc Nguyệt đại quản sự rất hận Đan Đạo Hùng, với Vu Nhai cũng vậy. Lúc trước là tiểu tử này khiến Hắc Nguyệt đại quản sự mất nhiều lực lượng thần lực bản mệnh, hại lão thật lâu mới phục hồi. Vu Nhai là người Hắc Nguyệt công chúa thích, hắn phải chết.

    Tạm thời Đan Đạo Hùng hay tiểu tử này đều là dê chờ làm thịt, Hắc Nguyệt đại quản sự không gấp gáp.

    Hắc Nguyệt đại quản sự có tính nhẫn nại, mặc dù lão giật mình thực lực của người Hắc Nguyệt công chúa thích nhưng vì dư dả thời gian hành hạ Vu Nhai, lão không vội làm khó hắn ngay.

    Hắc Nguyệt đại quản sự thản nhiên nói:

    - Có chuyện gì? Nghe nói hắn mất tích trong công hội lữ giả, tại sao xuất hiện tại đây? Tình hình hiện giờ đều là do tiểu tử này làm?

    Thanh Mộc hoàng tử độc ác nói:

    - Không sai, đúng là hắn làm ra!

    Thanh Mộc hoàng tử kể lại mọi chuyện đã xả ra, còn có một chuỗi kế sách của Vu Nhai, hắn lẻn vào mảnh đất bí ẩn, cải trang thành Mộc Nguy. Thanh Mộc hoàng tử không che giấu hoặc phóng đại sự việc, chuyện Vu Nhai làm đã đủ khoa trương. Nếu có thể thì Thanh Mộc hoàng tử rất muốn nói quá lên, bởi vì Vu Nhai càng mạnh thì càng không nổi bật sự bất lực của gã.

    Khi Hắc Nguyệt đại quản sự, Thanh Mộc hoàng tử thảo luận chuyện Vu Nhai thì hắn thầm hỏi đám binh linh trong người.

    - Các vị, có cách nào bài trừ sức mạnh hắc chú ra không?

    Thôn Thiên kiếm linh trầm giọng nói:

    - Bài trừ ra, chúng ta có cách nhưng sẽ bị Hắc Nguyệt đại quản sự phát hiện ngay.

    - Hiện giờ ngươi rất bị động, nếu bị phát hiện thì Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ tìm cách kiềm chế ngươi.

    Vu Nhai không như người khác, hắn có nhiều binh linh, có nhiều cách. Nghe Thôn Thiên kiếm linh nói xong Vu Nhai nhíu mày.

    Các binh linh cau mày, trong phút chốc không nghĩ ra được cách gì. Các binh linh xóa Thôn Thiên kiếm linh trong cơ thể Vu Nhai thì chắc chắn sẽ bị Hắc Nguyệt đại quản sự phát hiện ngay, nếu không hành động chút nữa hắn vẫn phải chết, kế hoạch vua bách tộc bể từ trứng nước.

    Cục diện tốt đẹp như vậy sao bỗng chốc biến xấu? Vu Nhai chưa bùng nổ thực lực Thánh binh sư bát đoạn.

    Giờ không phải lúc nói những điều này, Vu Nhai cần tiếp cách trừ sức mạnh hắc chú.

    Vu Nhai chợt nghĩ ra một cách đáng tin:

    - Phải rồi, có thể khiến Huyền Binh Điển thu ta vào, ta ở bên trong bài trừ sức mạnh hắc chú xong trở ra?

    Các binh linh cảm thấy cách này dùng được. Với bản lĩnh của Hắc Nguyệt đại quản sự tuyệt đối không có năng lực phá mở Huyền Binh Điển, nhưng vấn đề ở chỗ thúc giục Huyền Binh Điển cần huyền khí. Một khi Vu Nhai động huyền khí thì không biết có bị Hắc Nguyệt đại quản sự phát hiện không? Hoặc nên nói là nhanh tay vào Huyền Binh Điển trước khi Hắc Nguyệt đại quản sự tóm lấy.

    Vu Nhai bị đóng đinh không cách nào thúc giục nhiều huyền khí, binh linh dù sao chỉ là binh linh.

    Bởi vậy cường giả thần giai khác rất khó vào thế giới lữ giả của mình, thêm nữa thần binh của bọn họ không phải Huyền Binh Điển. Hắc Nguyệt đại quản sự, Cổ Duệ chi dân khác rất dễ đối phó với bọn họ.

    Còn một cách nữa là Vu Nhai dùng thời gian thánh đạo khiến thời gian ngừng lại, lấy quyển trục ma pháp ma pháp ra khỏi không gian giới chỉ, sau đó xử đẹp Thần Huyền đại lục. Nhưng thúc giục thời gian thánh đạo vẫn sẽ có dao động, tuy nhiên bí ẩn hơn là chui vào Huyền Binh Điển.

    Hiện giờ Vu Nhai rất bình tĩnh, càng nghĩ càng nảy ra nhiều ý kiến.

    Vu Nhai có nhiều loại thánh đạo thành thánh, lại có một đám binh linh phụ trợ chắc chắn sẽ có cách hay. Nhưng đôi khi vì hiểu nhiều nên trong phút chốc không chọn được, tóm lại có cách, vấn đề là làm sao để âm thầm hành động?

    Trong khi Vu Nhai vắt óc suy nghĩ cách hành động âm thầm thì một giọng nói âm u như từ ngàn vạn năm trước vang trong não hắn:

    - Chàng trai, hãy xoay con mắt đối diện với bằng hữu nữ bên cạnh ngươi đi.

    Thanh âm nhẹ nhàng, du dương nhưng làm Vu Nhai dựng đứng lông tơ, thầm rít gào:

    - Là ai?

    Các binh linh giật mình kêu lên:

    - Là ai!?

    Đám binh linh trong cơ thể Vu Nhai nổi lên cảnh giác. Đặc biệt là binh linh thần kiếm như Thôn Thiên kiếm linh, Thí Thần Ma Nhẫn, Độc Cô Diệt Ninh. Bọn chúng là thần binh vậy mà không phát hiện nguồn gốc thanh âm đến từ đâu.

    Thôn Thiên kiếm linh giật mình nhiều nhất, nàng tự nhận mình là binh linh mạnh nhất của Vu Nhai.

    Giọng nữ âm u như vượt qua vạn năm truyền về:

    - So với quan tâm ta là ai thì ngươi tốt nhất là nghe lời ta, hãy mau đối diện với bằng hữu nữ bên cạnh ngươi!

    Thanh âm dịu dàng du dương, xa lạ mà mênh mông.

    Vu Nhai sợ hết hồn. Thanh âm bỗng toát ra vào lúc này, không ai hoặc binh linh phát hiện nguồn gốc giọng nói. Khiến lòng bàn chân Vu Nhai mọc gai là thanh âm không đến từ bên ngoài mà ẩn trong cơ thể hắn. Là thứ quỷ quái gì, tại sao hắn không hay biết? Các binh linh, Huyền Binh Điển đều không phát hiện.

    Rốt cuộc bắt đầu từ khi nào?

    Trong khi Vu Nhai sợ hãi, bên kia Hắc Nguyệt đại quản sự nghe Thanh Mộc hoàng tử kể chuyện xong, biểu tình cực kỳ khó xem. Lúc trước Hắc Nguyệt đại quản sự có nghe nói về Mộc Nguy.

    - Chân thần đều không phát hiện hắn ngụy trang, lại còn cho thần tứ. Chết tiệt, sự tồn tại của hắn là nhục nhã lớn cho Thần Duệ chi tộc chúng ta!

    Sự kiện Mộc Nguy làm rùm beng lên, chủ yếu là vì Hắc Nguyệt công chúa thích tên máu lai này. Khi ấy Hắc Nguyệt thần vương biết chuyện, cho rằng đây là việc tốt.

    Ít ra Hắc Nguyệt công chúa không suy nghĩ về nhân loại kia, nữ nhi có thể thay đổi tình cảm. Thế là Hắc Nguyệt thần vương mặc kệ cho hai người phát triển. Còn về Mộc Nguy bị âm thầm xử tử thì Hắc Nguyệt thần vương không quan tâm, chết kệ hắn. Hắc Nguyệt thần vương chỉ để ý nữ nhi có thể thay lòng đổi dạ, không si tình nhân loại kia.
     
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1458: Thanh âm trong cơ thể (hạ).

    share: doctruyen.org





    Hiện giờ Hắc Nguyệt đại quản sự hiểu rằng Hắc Nguyệt công chúa không hề thay lòng, Mộc Nguy chết tiệt chính là nhân loại Vu Nhai. Nếu Hắc Nguyệt thần vương biết chuyện chắc sẽ tức điên.

    Toàn bộ Thần Duệ chi tộc cũng sẽ điên lên, tất cả bị tên khốn này lừa, suýt phá hoại cục diện bách tộc tốt đẹp.

    Trước mắt không phải lúc suy nghĩ chuyện Hắc Nguyệt thần vương, công chúa mà là tiểu tử nhân loại bình thường này làm cách nào lẻn vào mảnh đất bí ẩn, tại sao không bị chân thần phát hiện, còn được vật thần tứ. Chuyện này rất nghiêm trọng. Sau khi chân thần biết có lẽ cũng sẽ tức giận.

    Hắc Nguyệt đại quản sự có quyết định:

    - Chúng ta nên giao tiểu tử này đến trước mặt chân thần, để chân thần tra hỏi hắn.

    Mắt Hắc Nguyệt đại quản sự hấp háy tia hung ác. Người hiểm độc, cuồng ngạo như Hắc Nguyệt đại quản sự cũng phải kính ngưỡng chân thần. Vì chân thần là tín ngưỡng của toàn Thần Duệ chi tộc. Lúc Thanh Mộc hoàng tử kể chuyện không nói giả thuyết chân thần là binh linh của Vu Nhai cho Hắc Nguyệt đại quản sự nghe.

    - Ừm!

    Thanh Mộc hoàng tử không thật lòng đồng ý, gã rất muốn tự tay ngược dãi nhân loại chết tiệt này.

    Hắc Nguyệt đại quản sự nói:

    - Đương nhiên trước đó chúng ta có thể chiêu đãi hắn một phen. Ha ha, chỉ cần không chết là được. Ta rất muốn biết trên người tiểu tử này chứa bí mật gì, chắc chắn là bí mật lớn, có điểm nào đó khác với mọi người.

    Hắc Nguyệt đại quản sự ngừng giây lát, nói tiếp:

    - Vị thần hoàng mấy ngàn năm trước bị hoàng hậu nhân loại bình thường dùng Lưu Tinh Đồng ám sát là vì chân thần cũng không biết rõ căn bệnh của nhân loại. Ta nghiên cứu bệnh Lưu Tinh Đồng rất lâu nhưng không hoàn toàn hiểu nó, vậy mà chỉ nhìn vài Lưu Tinh Đồng sống thế là sức mạnh hắc chú có đột phá.

    - Tiểu tử này là nhân loại bình thường thứ hai lẻn vào mảnh đất bí ẩn sau vị hoàng hậu kia, còn có dã tâm, bí mật trên người hắn có lẽ còn khủng khiếp hơn Lưu Tinh Đồng.

    Mắt Hắc Nguyệt đại quản sự lóe tia sáng như sói, nhìn Vu Nhai như thấy đống báu vật.

    Hắc Nguyệt đại quản sự nhìn thấy tròng mắt Vu Nhai của báu xoay tròn nhưng lão không để bụng, người trúng 'thuật định hắc chú' có thể quay tròng mắt. Cũng vì vậy Hắc Nguyệt đại quản sự không biết Vu Nhai xoay tròng mắt là liếc xéo sang bên kia.

    Khi Vu Nhai nghe Hắc Nguyệt đại quản sự, Thanh Mộc hoàng tử nói về Lưu Tinh Đồng thì lòng máy động. Đúng rồi, Thủy Tinh nhìn 'thuật định hắc chú' nghĩ ngay đến kỹ năng định Lưu Tinh Đồng của nàng. Thanh âm kinh khủng âm u kia kêu Vu Nhai đối diện với Thủy Tinh rất có thể vì Lưu Tinh Đồng lặng lẽ giải mở thuật định hắc chú cho hắn trong âm thầm.

    Lúc trước Hắc Nguyệt đại quản sự có nói lão nghiên cứu Lưu Tinh Đồng ngộ ra thuật định hắc chú.

    Vu Nhai liếc xéo Thủy Tinh đứng cạnh mình, nhưng hai người chưa đến mức lòng có linh tê. Thủy Tinh không biết Vu Nhai liếc sang mình làm chi, muốn từ biệt sao? Thủy Tinh nghĩ vậy rất là đau lòng.

    Vu Nhai nhìn mắt Thủy Tinh chất chứa đau thương thì nổi điên, hắn làm sao nhắc nhở nàng được đây?

    - Tiếc rằng Tiểu Hắc còn đang ngủ say, bây giờ không cách nào đánh thức nó dậy.

    Tiểu Hắc ở trong không gian giới chỉ của Vu Nhai nhưng nó lúc ngủ lúc tỉnh, chủ yếu là mỗi lần tỉnh lại bị hắn bạo lực đánh thức. Lúc Vu Nhai đi theo đội Cổ Duệ chi dân âm thầm hành động luôn bất chợt liên lạc bên Bắc Đẩu hành tỉnh.

    Kế hoạch Tiểu Hắc thất bại, Vu Nhai tiếp tục liếc xéo Thủy Tinh, hy vọng nàng sẽ nhớ đến Lưu Tinh Đồng của mình.

    Nhưng cứ liếc xéo rất là mệt nhọc, Vu Nhai còn vận chuyển Quan tự quyết mà vẫn vô dụng. Không thể trách Thủy Tinh, rất khó truyền đạt ý tưởng, Thủy Tinh không biết rõ Lưu Tinh Đồng của mình.

    Trong khi Vu Nhai buồn bực thì giọng âm u vọng về từ ngàn vạn năm trước lại vang lên:

    - Tiếp tục nhìn mắt bằng hữu nữ của ngươi, để ta đánh thức lực lượng Lưu Tinh Đồng.

    Vu Nhai chưa kịp phản ứng chợt cảm giác có lực lượng kỳ lạ phủ trùm lên mắt mình, lực lượng đó bắn ra từ con mắt hắn bay hướng Thủy Tinh. Đôi mắt Thủy Tinh không còn bi thương mà mờ mịt, có tia sáng bẩn, đánh vào con ngươi Vu Nhai.

    Thanh Mộc hoàng tử nói với Hắc Nguyệt đại quản sự:

    - Ta không có hứng thú bí mật trên người hắn, ta thích chiêu đãi hắn một trận ra trò hơn. Hắc Nguyệt đại quản sự, không biết trước khi đại nhân nghiên cứu bí mật của hắn, áp giải tới trước mặt chân thần thì ta có thể chiêu đãi hắn được không?

    Thanh Mộc hoàng tử chậm rãi đến gần Vu Nhai.

    Hắc Nguyệt đại quản sự mỉm cười nói:

    - Tất nhiên là được, đừng giết hắn, còn lại muốn làm gì tùy thích. Hắn có tàn phế hay không thì bí mật còn đó, đương nhiên chỉ được phế thể xác, huyền khí và huyền binh bản mệnh gì đó nhớ để lại cho hắn. Có lẽ chân thần sẽ cần mấy thứ này.

    Ý của Hắc Nguyệt đại quản sự rất rõ ràng, bọn họ định chia chác Vu Nhai trước khi nộp lên chân thần, lão muốn các bí mật từ người hắn, Thanh Mộc hoàng tử thì muốn trút giận.

    Thanh Mộc hoàng tử nói:

    - Yên tâm, ta nhất định sẽ khiến hắn muốn sống không được, muốn chết không xong, sẽ không làm sứt mẻ lực lượng của hắn.

    Thanh Mộc hoàng tử đứng trước mặt Vu Nhai, gã cười nanh tranh từ từ vươn tay ra.

    Thanh Mộc hoàng tử không tát ngay, bàn tay ngừng lại bên gò má Vu Nhai, nhìn đám người đứng sau lưng hắn.

    Thanh Mộc hoàng tử nói:

    - Đám phản thần Bắc Đẩu kia, trong mắt các ngươi chứa tức giận nhưng các ngươi bất lực, có phải cảm thấy rất đau khổ? Ha ha ha ha ha ha! Tức giận đi, chút nữa các ngươi sẽ càng giận dữ hơn. Vu Nhai, lúc trước giả làm Mộc Nguy rất thích đúng không? Ngươi hãy . . .

    Thanh Mộc hoàng tử ôm cục tức sắp phát điên. Vì Mộc Nguy, vì nhiệm vụ suýt thất bại, vì áp lực Vu Nhai đem lại. Gã đường đường là hoàng tử của Thanh Mộc thần tộc chưa từng nuốt trái đắng như vậy, bực chết được.

    Giờ đây Thanh Mộc hoàng tử cần trút giận, điên cuồng trút ra. Thanh Mộc hoàng tử không chỉ muốn đánh Vu Nhai chết đi sống lại còn muốn được thoa mãn tâm lý. Thanh Mộc hoàng tử muốn thấy Vu Nhai, đám người Bắc Đẩu hành tỉnh cũng chịu bực tức, giận dữ mà bất lực như Thanh Mộc hoàng tử đã bị.

    Trong đầu Thanh Mộc hoàng tử tràn ngập các cách trừng phạt Vu Nhai, hình ảnh ngày càng tà ác. Thanh Mộc hoàng tử rất kích động, gã hận không thể dùng hết các kiểu.

    Nhưng trước đó phải đánh thiên tài nhân loại này một trận ra ngô ra khoai.

    Thanh Mộc hoàng tử mới nói mấy câu trút cơn tức, định ra tay thì khựng lại, vì tay gã bị bắt giữ, bị người trước mặt bắt lấy, bị Vu Nhai chộp tay. Chẳng phải Vu Nhai bị hóa đá rồi sao?

    - Đúng là ta rất sướng, đặc biệt trong tình huống không nắm chắc mà ngươi cứ múa mép khua môi, khiến khi ta phản kích càng sung sướng hơn. Người Bắc Đẩu, bách tộc bên ta sẽ rất thích, sau này nhớ kỹ làm người phải điệu thấp. A quên, các ngươi thích tự xưng là thần.
     
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1459: Hắc Nguyệt đại quản sự.

    share: doctruyen.org





    Người bắt chặt tay Thanh Mộc hoàng tử chính là Vu Nhai, cũng là hắn nói chuyện. Lưu Tinh Đồng của Thủy Tinh thành công phản xạ, khi Thanh Mộc hoàng tử đi tới trước mặt Vu Nhai thì hắn đã giải thuật định hắc chú.

    Ngay khi Vu Nhai chộp tay Thanh Mộc hoàng tử, mọi người, Thủy Tinh trợn tròn mắt. Chỉ mắt bọn họ nhúc nhích được, các phần cơ thể khác vẫn cứng đơ, không thể nói chuyện, nếu không đám người đã hưng phấn hét toáng lên.

    Cái tên chết tiệt, luôn khiến lòng người chao đảo vào phút mấu chốt, lại là kỳ tích!

    Trong thời gian này Thanh Mộc hoàng tử chỉ có một cảm giác, đó là hồn vía lên mây. Vu Nhai đem đến ám ảnh tâm lý quá lớn.

    Hắc Nguyệt đại quản sự cũng phản ứng lại, nụ cười âm hiểm biến mất, con ngươi co rút.

    Hắc Nguyệt đại quản sự hỏi:

    - A? Sao có thể? Làm sao thuật định hắc chú trên người của ngươi bị giải?

    Hắc Nguyệt đại quản sự không mong Vu Nhai sẽ trả lời câu hỏi này, lão lao tới ưu tiên cứu Thanh Mộc hoàng tử.

    Nhưng Hắc Nguyệt đại quản sự quá xem thường Vu Nhai, lão cứ nghĩ hắn yếu đến tội, không đấu lại lão. Tuy Hắc Nguyệt đại quản sự nghe Thanh Mộc hoàng tử kể Vu Nhai đến Thánh binh sư bát đoạn nhưng hắn quá trẻ, cộng với uống đan dược nên chắc chắn thực lực giảm mạnh. Mới rồi Thanh Mộc hoàng tử quên kể khi Vu Nhai còn là thiên binh sư đã vượt một đẳng cấp lớn đánh bại lão nữ vương Tinh Linh.

    Cho nên Hắc Nguyệt đại quản sự không dốc hết sức.

    Hắc Nguyệt đại quản sự vươn tay định kéo Thanh Mộc hoàng tử về, tay kia cách không vỗ luồng lực lượng đen. Hắc Nguyệt đại quản sự cảm thấy dù Vu Nhai có chặn lại được cũng sẽ bị đẩy lùi, lão có thể tiện tay kéo Thanh Mộc hoàng tử về.

    Tiếc rằng Hắc Nguyệt đại quản sự đã sai, lỗi lầm này khiến Thanh Mộc hoàng tử mất một bàn tay.

    Trong Tinh Linh sâm lâm vang lên tiếng gào rú thảm thiết:

    - A!

    Khi Hắc Nguyệt đại quản sự kéo Thanh Mộc hoàng tử về thì một bàn tay đẫm máu nằm trong tay Vu Nhai.

    Vu Nhai lù lù bất động, lực lượng màu đen của Hắc Nguyệt đại quản sự đã biến mất.

    - Hắc Nguyệt đại quản sự, tay . . . Tay của ta . . .

    Hắc Nguyệt đại quản sự rất ngạc nhiên vì thực lực của Vu Nhai, lạnh lùng trả lời:

    - Yên tâm, đợi ta lấy lại rồi gắn tay cho ngươi.

    Quan tâm tay Thanh Mộc hoàng tử chẳng bằng chú ý kẻ địch trẻ tuổi trước mắt lão.

    Đương nhiên Hắc Nguyệt đại quản sự càng quan tâm là tại sao thuật định hắc chú bị Vu Nhai giải mở?

    Hắc Nguyệt đại quản sự không biết Thủy Tinh có mặt, nếu không lão đã hiểu nguyên nhân ngay.

    Vu Nhai nói nhảm:

    - Thuật định hắc chú của ngươi làm sao bị giải mở? A đại quản sự, ngươi đã quên lúc trước khi ta giải sức mạnh hắc chú, biết tin Vệ gia làm phản khiến ngươi sốt ruột đến muốn giết ta sao? Sức mạnh hắc chú của ngươi vô dụng với ta.

    Mới rồi Vu Nhai hơi sốt ruột nghĩ cách, nhưng giờ là khúc nhạc dạo chiến đấu, hắn phải có khí thế.

    Vu Nhai vận chuyển huyền khí trước mắt Thanh Mộc hoàng tử, hỏa chi thánh đạo trực tiếp đốt bàn tay cụt thành tro. Thanh Mộc hoàng tử trợn tròn mắt nhìn bàn tay biến mất, hộc máu. Tay của gã hoàn toàn biến mất? Tuy có cách mọc tay ra nhưng thực lực của Thanh Mộc hoàng tử sẽ bị khựng lại một đoạn thời gian.

    Thực lực khựng lại nghĩa là Thanh Mộc hoàng tử rất có thể bị các cao thủ trẻ Thanh Mộc thần tộc đuổi theo. Trong thần tộc, người trẻ tuổi tranh giành rất kịch liệt, ai cũng muốn làm số một vì như thế càng gần thần tứ hơn.

    Lửa giận đốt cháy hừng hực trong lòng Thanh Mộc hoàng tử. Tại sao? Tại sao nhân loại bình thường này biến thái như vậy?

    Không lẽ tiểu tử này là khắc tinh của gã, trời sinh khắc gã sao?

    - Ta càng lúc càng hứng thú với thân thể của ngươi, còn hơn cả Lưu Tinh Đồng. Tiếc rằng chỉ có một mình ngươi cử động được.

    Hắc Nguyệt đại quản sự rất quan tâm vấn đề Vu Nhai làm sao âm thầm giải mở thuật định hắc chú chứ không để ý hắn dùng cách gì giải được. Rất nhanh Hắc Nguyệt đại quản sự suy nghĩ thoáng hơn, Vu Nhai thậm chí che mắt chân thần, có cái gì hắn không làm được? Hắc Nguyệt đại quản sự không thèm quan tâm Thanh Mộc hoàng tử, không để gã vào mắt. Hắc Nguyệt đại quản sự cười tủm tỉm, càng nhìn Vu Nhai càng thèm.

    - Các ngươi đừng lại đây, tiếp tục trói cao thủ bách tộc bị định, một mình ta đủ giải quyết tiểu tử này rồi.

    Hắc Nguyệt đại quản sự nói xong hai câu đầu thì hai trăm cường giả Cổ Duệ chi dân định chạy tới hỗ trợ, dù gì Thanh Mộc hoàng tử bị xé một bàn tay. Cho nên Hắc Nguyệt đại quản sự nói thêm câu tiếp theo. Các cao thủ Cổ Duệ chi dân ngừng lại ngay, tiếp tục làm việc của mình. Bởi vì đối thủ của Hắc Nguyệt đại quản sự là một tiểu quỷ chỉ mới đến Thánh binh sư bát đoạn.

    Tuy rằng tiểu quỷ này hơi nghịch thiên một chút nhưng Hắc Nguyệt đại quản sự cũng rất ghê gớm, nói sao thì chuẩn thần giai sẽ không kém hơn tiểu tử này.

    Đừng đánh đồng loại như lão nữ vương Tinh Linh với chuẩn thần giai Thần Duệ chi tộc, nghe nói Hắc Nguyệt đại quản sự không đến thần giai là do lão chuyên tu sức mạnh hắc chú kỳ dị. Không biết thuật định hắc chú có thể hóa đá người đến khi nào, nhanh chóng giải quyết toàn bộ cao thủ bách tộc là hơn.

    Hắc Nguyệt đại quản sự không để Vu Nhai vào mắt nên nói khá nhiều:

    - Tiểu tử, mới rồi ngươi để Thanh Mộc hoàng tử ngược đãi một chút là được, cần gì phá sức mạnh hắc chú của ta? Thú thực là rơi vào tay ta thảm hơn Thanh Mộc hoàng tử nhiều.

    Trong mắt Hắc Nguyệt đại quản sự thì một chiêu đủ giải quyết Vu Nhai, lão càng hưởng thụ biểu tình tuyệt vọng của kẻ địch.

    Đặc biệt là tiểu tử này từng làm lão chật vật. Không, không chỉ chật vật, Vu Nhai hù Hắc Nguyệt đại quản sự sợ gần chết, mấy hôm nay lão sống phập phồng lo sợ. Lúc ấy Vu Nhai không giết được tiểu tử này, không biết chuyện Vệ gia làm phản có bị lộ không?

    Vào thời điểm đó Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh còn trong kế hoạch bí mật.

    Lỡ như tiểu tử này ra khỏi tuyệt địa hắc ám, truyền tin Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh làm phản thì cục diện sẽ không tốt như bây giờ, Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ thành tội nhân của Thần Duệ chi tộc. Khi đó Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ bị xử tử.

    Hắc Nguyệt đại quản sự nghĩ đến ngày tháng treo tim đó thì lão càng hưởng thụ chuyện trước mắt thêm.

    Vu Nhai lười nói nhây với Hắc Nguyệt đại quản sự:

    - Nói nhảm nhiều quá, Diệt Thần Trảm!

    Vừa lúc Vu Nhai muốn mượn Hắc Nguyệt đại quản sự để kiểm tra thực lực của mình. Vu Nhai vừa mới nhận hơi thở giết chóc của Cổ Ma tộc, hắn quyết định dùng lực lượng Cổ Ma tộc chiến đấu. Thí Thần Ma Nhẫn vào tay, Vu Nhai vung lên.

    Vu Nhai ôm mối thù với Hắc Nguyệt đại quản sự, trừ thù hận mang đi Tiểu Mỹ còn có việc lão suýt giết hắn, Thủy Tinh. Vu Nhai nhớ khi đó lòng tràn ngập nỗi hận, nhớ khi ấy hắn sát ý thành thánh.
     
  4. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 1460 - 1461: Hắc chú bí văn.

    share: doctruyen.org





    Lưỡi dao đen khổng lồ mang theo hơi thở giết chóc, đao chi thánh đạo chém về phía Hắc Nguyệt đại quản sự. Luồng gió khủng bố thổi ngã đám người bị hóa đá, đặc biệt là chủng tộc cuồng Cổ Ma tộc, đoàn Bắc Đẩu hành tỉnh đứng sau lưng Vu Nhai đều ngã trái nghiêng phải lăn lông lốc. Người nào không mặc giáp thì rất thảm, trọng lượng thí tần giáp không phải đùa.

    Vì Hắc Nguyệt đại quản sự không để Vu Nhai vào mắt nên dĩ nhiên tay không đỡ nhát chém này.

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Vang tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa, khói đen bốc ngùn ngụt trong Tinh Linh sâm lâm. Diệt Thần Trảm hay năng lượng của Hắc Nguyệt đại quản sự đều là màu đen.

    Tuy rằng bị chấn ngã trái ngã phải nhưng những người bị hóa đá, người bị đám cao thủ Cổ Duệ chi dân dùng cách đặc biệt trói chặt đều nhìn chằm chằm vào hai người đánh túi bụi. Các cao thủ Cổ Duệ chi dân cũng nhìn một già một trẻ chiến đấu.

    Khiến bọn họ giật mình là Hắc Nguyệt đại quản sự trượt ra sau.

    Vu Nhai với thực lực Thánh binh sư bát đoạn rốt cuộc mạnh cỡ nào? Lưỡi dao đen này thể hiện ra chút ít sức mạnh của hắn.

    Các cao thủ Cổ Duệ chi dân, bách tộc đều không thấy lạ trước lưỡi dao đen của Vu Nhai. Một là vì lúc trước Vu Nhai vượt một đẳng cấp lớn, hai là Hắc Nguyệt đại quản sự quá khinh địch, có lẽ chưa bộc lộ ra hai phần lực lượng. Thứ ba, Vu Nhai cầm thần binh.

    Trừ đám thiếu niên, thiếu nữ 'ngốc' ra không ai xem trọng Vu Nhai. Thực lực của Hắc Nguyệt đại quản sự là chuẩn thần, sức chiến đấu tương đương mới vào thần giai, tức là ngang ngửa với Đan Đạo Hùng.

    Nhưng so sánh thì Hắc Nguyệt đại quản sự mạnh hơn Đan Đạo Hùng.

    Hắc Nguyệt đại quản sự vào chuẩn thần sớm hơn Đan Đạo Hùng, lão còn có nhiều lực lượng kỳ dị.

    Vu Nhai mới đến Thủy Tinh bát đoạn, chưa thích ứng huyền khí Thánh binh sư sao có thể là đối thủ của Hắc Nguyệt đại quản sự? Đương nhiên vài người bách tộc vẫn ôm hy vọng, vì bây giờ chỉ mình Vu Nhai là trụ cột tinh thần.

    Nhiều cao tầng bách tộc thầm nghĩ:

    - Nếu hắn có thể đánh ngã Hắc Nguyệt đại quản sự, cứu người bách tộc thì ngại gì tôn hắn lên làm vua?

    Nhưng hy vọng không lớn, mắt bách tộc tràn ngập tuyệt vọng. Bọn họ ngơ ngác nhìn cuộc chiến, Vu Nhai thua là cả đám chết hết. Dù Vu Nhai nghịch thiên thật, đánh ngang sức ngang tài với Hắc Nguyệt đại quản sự thì sao? Còn hai trăm cao thủ Cổ Duệ chi dân đang chờ đợi, bọn họ không bị trói.

    Vu Nhai không chú ý đám khán giả, hắn siết chặt nắm đấm nhỏ giọng nói:

    - Thì ra đây chính là lực lượng của Thánh binh sư.

    Huyền khí chạy chồm bị Vu Nhai vận chuyển, hắn cần thời gian thích ứng. Thực lực tăng mạnh khiến cảnh vật trong tầm mắt Vu Nhai đều thay đổi, những thứ trước kia không nhìn thấy trở nên rõ mồn một, những thứ lúc trước không cảm ngộ được giờ đã có thể cảm ngộ.

    Cảm ngộ đến nhưng huyền khí không đủ, Vu Nhai không hoàn toàn cảm nhận được Thánh binh sư.

    Trước và sau thay đổi rất lớn, huống chi Vu Nhai một hơi vọt lên tám doạn?

    Vu Nhai còn sức để đột phá tiếp, nếu hắn có đủ đan dược chắc chắn sẽ tới Thánh binh sư cửu đoạn. Nhưng Vu Nhai dứt khoát ngừng lại, đan dược đột phá không phải vấn đề. Không nói đến không gian giới chỉ của đám thần giai thiên phú, chỉ nói trong tay Tư Mã Tường chắc chắn cho ra đan dược giúp Vu Nhai đến Thánh binh sư cửu đoạn.

    Nhưng tăng tiến quá nhiều thì nền móng không ổn định, lúc trước căn cơ của Vu Nhai mạnh, tuy nhiên mỗi đoạn Thánh binh sư là thay đổi về chất.

    Chính vì Vu Nhai biết mình có thực lực đến Thánh binh sư cửu đoạn, lúc tỉnh lại thấy ánh mắt đám người bách tộc thất vọng thì vẫn bình tĩnh như không. Không phải Vu Nhai không thể đến mà do hắn không muốn.

    Thánh binh sư, trừ thay đổi huyền khí, các cơ năng thân thể thì huyền binh bản mệnh cũng nhanh chóng thay đổi. Mớ huyền binh bản mệnh hấp thu phù văn vốn đã biến về chất chỉ thiếu động lực, như xe hơi kiếp trước của Vu Nhai thêm đủ động cơ, động lực này nọ nhưng không có xăng thì làm sao chạy? Huyền khí chính là xăng đó.

    Lúc này toàn bộ huyền binh bản mệnh liên tục hấp thu huyền khí Thánh binh sư bát đoạn tẩm bổ, không ngừng mạnh lên.

    Dù trong lúc chiến đấu thì huyền binh bản mệnh vẫn đang tiến bộ. Vu Nhai cảm giác hắn hoàn toàn có thể nắm chắc tất cả huyền binh bản mệnh của mình, sẽ không bị Thôn Thiên kiếm kéo bay đi nữa. Đây chỉ là cảm giác, Vu Nhai biết rõ Thánh binh sư bát đoạn vẫn không thể thật sự hiểu thấu hết. Đương nhiên lúc này Huyền Binh Điển được huyền khí tẩm bộ chắc cũng đang tiến bộ, theo thông lệ lại thêm một trang giấy trắng.

    Khiến Vu Nhai bực bội là bây giờ hắn không biết nên thu huyền binh bản mệnh gì cho mình. Thần binh bình thường không lọt vào mắt xanh của hắn, khẩu vị ngày càng kén chọn. Nếu bị người ta biết suy nghĩ của Vu Nhai chắc phun nước miếng cho hắn chết đuối.

    Trong khi Vu Nhai cảm nhận các loại thay đổi sau khi đột phá thì Tinh Linh sâm lâm chậm rãi trở về bình tĩnh. Vết đao dài xé rách mặt đất hình thành một vệt dài giữa Vu Nhai và Hắc Nguyệt đại quản sự.

    Hắc Nguyệt đại quản sự không hề chật vật, người không dính chút bùn đất hay vụn lá. Khuôn mặt Hắc Nguyệt đại quản sự vẫn treo nụ cười âm hiểm, chẳng qua đây là cười theo thói quen giống như Lam Thương Tử.

    - Ha, tiểu tử không uông là thiên tài nghịch thiên trong nhân loại bình thường, nhưng ngươi chỉ có chút bản lĩnh này sao?

    - Vì không để ngươi thất vọng, dường như ta có thể mạnh thêm chút nữa.

    Vu Nhai kết thúc bước hiểu sơ cơ thể, mặt mang nụ cười tự tin như không phải đối diện một tồn tại ngang ngửa thần giai mà là đối thủ bình thường. Người trước mắt không phải tồn tại quyết định sống chết của nhiều người mà chỉ đang luận bàn. Nhiều người cảm thấy Vu Nhai hoặc là tự tin quá đáng, hoặc không biết rõ thực lực thật sự của Hắc Nguyệt đại quản sự.

    Hoặc là . . . Không có hoặc là, ít nhất trong mắt người xung quanh chỉ có hai điểm trên.

    Vu Nhai mặc kệ cách nhìn của người khác, hắn vọt lên cao.

    - Tại đây khó đánh thoải mái, chúng ta lên trời đi!

    Đến Thánh binh sư hầu hết chiến đấu trên trời, đặc biệt là đẳng cấp như Vu Nhai, không thì nguyên Tinh Linh sâm lâm sẽ thành đống phế tích.

    Hắc Nguyệt đại quản sự cười to bảo:

    - Thú vị, thú vị, ta chơi cùng ngươi! Ta sẽ đánh nát tự tin của thiên tài nhà ngươi!

    Hắc Nguyệt đại quản sự bay lên cao theo. Chuyện bên dưới có hơn hai trăm cường giả Cổ Duệ chi dân trấn, Hắc Nguyệt đại quản sự không cần lo. Hắc Nguyệt đại quản sự và mọi người không phát hiện khi Vu Nhai phóng lên cao thì tay bắt mấy ấn bí ẩn. Không ai biết lúc trước Vu Nhai bị chấn té trước mặt Thủy Tinh có rất nhiều hạt kim loại chứa trong bùn đất chậm rãi tổ hợp, biến thành một hàng chữ, đó là Luân Chuyển Thần Ấn Khống tự quyết.

    Khi thấy hàng chữ này, Thủy Tinh núp trong thí thần giáp trợn tròn mắt.


    Thủy Tinh thế mới biết tại sao Vu Nhai bỗng nhiên hoạt động được, tại sao lúc trước mắt nàng mệt mỏi, tại sao Vu Nhai liếc xéo nàng. Gò má Thủy Tinh đỏ hồng, nàng đã không hiểu gì báo hại Vu Nhai nhìn bằng khóe mắt lâu như vậy.

    Lòng Thủy Tinh ấm áp, thì ra nàng có thể giúp đỡ Vu Nhai. Nhưng tại sao nàng bỗng tự động phát động Lưu Tinh Đồng?

    Hiện giờ không phải lúc suy nghĩ lung tung, Thủy Tinh vội vàng nhìn đằng trước. Lúc trước mọi người bị chấn ngã trái ngã phải, các vị trí đã xảy ra thay đổi, trước mặt Thủy Tinh là phụ thân Đan Đạo Hùng.

    Trong khi Thủy Tinh nhìn Đan Đạo Hùng thì chiến đấu trên bầu trời bùng nổ.

    Bùm!

    Lưỡi dao đen khủng bố như tia chớp xé rách bầu trời xanh biếc, còn có năng lượng kỳ dị đen thui.

    Giết chóc, đao chi thánh đạo và hoàn toàn bùng nổ, Vu Nhai hiểu biết sơ thân thể của mình giờ là lúc thích ứng sự thay đổi.

    Khi thấy chiến đấu trên bầu trời, trong lòng mọi người có cùng suy nghĩ:

    - Thật đáng sợ, Vu Nhai đáng sợ hơn tưởng tượng . . .

    Đặc biệt là áp lực đè xuống làm mọi người ngộp thở. Các cường giả thần giai thấy rõ ràng tuy Vu Nhai vừa đến Thánh binh sư bát đoạn nhưng thật ra sức chiến đấu đã vượt qua cảnh giới này, tuy nhiên vẫn không có hy vọng thắng Hắc Nguyệt đại quản sự.

    Nếu là người hiểu rõ Vu Nhai sẽ biết rằng hắn mới chỉ phát huy hai thánh đạo là đao và sát, hắn còn kiếm, kiếm đạo mặt ám. Vu Nhai có rất nhiều thứ để bùng nổ. Tiến lên đi, Vu Nhai!

    Vu Nhai không hoàn toàn bùng nổ như mọi người mong chờ. Rất đáng buồn là khi người bên dưới kinh thán vì thực lực của hắn thì Vu Nhai đang bị Hắc Nguyệt đại quản sự đè đầu đánh, không bùng nổ nổi.

    Lực lượng màu đen lượn lờ quanh hai tay Hắc Nguyệt đại quản sự, lão nhẹ nhàng nói:

    - Hèn gì tiểu tử Lam Thương Tử thua vào tay ngươi, thủ đoạn của ngươi đúng là làm ta kinh thán, khiến toàn Thần Duệ chi tộc kinh thán. Trừ người trẻ tuổi tộc thần hoàng, hai ngự tộc ra không người trẻ tuổi nào sóng vai với ngươi được. Ta không phải người trẻ tuổi, không có suy nghĩ xuống tay với thanh niên là tồi tệ.

    - Đối với con kiến thì ta không phân chia được trẻ hay già . . .

    Vu Nhai đã hiểu sức mạnh hắc chú kỳ dị thế nào, hắn biết mặt chiến đấu của nó ra sao. Hắc Nguyệt thần tộc có hai loại chủ công pháp, một là chuyên chiến đấu như Hắc Nguyệt thần vương, một là sức mạnh hắc chú kỳ dị khó lường.

    Cho đến nay sức mạnh hắc chú đều bị cho là lực lượng không đáng tin, vì không có Cổ Duệ chi dân nào tu luyện tới thần giai. Sức mạnh hắc chú bị cho rằng sức chiến đấu một chọi một không mạnh. Nhưng bây giờ Hắc Nguyệt đại quản sự bày ra lực công kích cường đại của sức mạnh hắc chú, hễ thể năng lượng màu đen chạm vào người kẻ địch là thân thể sẽ bị lực lượng xâm nhập.

    Bị xâm nhập có cảm giác gì? Mọi người bên dưới là ví dụ sống.

    Không chỉ thuật định hắc chú mà Hắc Nguyệt đại quản sự chưa quen tay, lão có rất nhiều sức mạnh hắc chú kỳ lạ khó lường, ví dụ như bây giờ.

    - Tiểu tử, lại bị sức mạnh hắc chú của ta đánh trúng, không thấy đau đúng không? Thật sự không đau nhưng không phải rắc rối mà là khó phá giải. Ha ha ha ha ha ha! Ta còn có thứ khó phá hơn, hắc chú bí văn, mở!

    - Cái gì?

    Vu Nhai mới nếm cảm giác sức mạnh hắc chú dung nhập vào cơ thể, đây là hắc chú diễm hỏa, bởi vì nhập vào người nên có lực lượng khủng bố đốt cháy. Tại hắc chú hỏa diễm làm Vu Nhai bị Hắc Nguyệt đại quản sự đè đầu đánh. Chết tiệt, không thể để lực lượng của Hắc Nguyệt đại quản sự chạm vào người, dù chỉ một chút.

    Nhưng thực lực Vu Nhai tạm thời yếu hơn Hắc Nguyệt đại quản sự, nói dễ hơn làm.

    Vu Nhai bị sức mạnh hắc chú xâm nhập vài lần, mỗi lần đều dùng huyền khí luyện hóa chúng nó mới nhúc nhích được. Nhưng luyện hóa sức mạnh hắc chú cần thời gian, trong lúc này cơ thể hắn không ngừng có thêm vết thương mới, lực lượng Thánh binh sư bát đoạn không chỗ để phát huy.

    Nhìn xem, Hắc Nguyệt đại quản sự lại xác định Vu Nhai bị sức mạnh hắc chú nhập thể, lần nữa đánh ra bí thuật hắc chú.

    Hắc Nguyệt đại quản sự dứt lời, Vu Nhai cảm giác trên người hiện lên hoa văn rậm rạp, không phải phù văn mà là bí văn của Hắc Nguyệt thần tộc.

    Hắc Nguyệt đại quản sự nói:

    - Hắc chú bí văn khiến ngươi điên cuồng hấp thu thuật hắc chú phát tán ra ngoài, tựa như tạo ra một truyền tống trận trên da ngươi, hút sức mạnh hắc chú rải rác bên ngoài vào cơ thể ngươi.

    Vu Nhai vụt ngẩng đầu:

    - Cái gì?

    Vu Nhai giật mình nhìn Hắc Nguyệt đại quản sự.

    - Cái gì?

    Các cao thủ bên dưới nghe lời Hắc Nguyệt đại quản sự nói cũng kinh hoàng. Sức mạnh hắc chú thật kỳ dị, đáng sợ. Vài người tăng phần hối hận hơn. Vu Nhai chết tiệt, lúc trước nói sức mạnh hắc chú đã bị phá giải, không cần lo, giờ thì tiêu đời. Báo hại bọn họ cho rằng Cổ Ma tộc có thể giải quyết sức mạnh hắc chú, hại bọn họ thành ra như thế này. Chết tiệt, sức mạnh hắc chú kỳ dị đến nỗi xử cả thần giai thì tiểu tử như Vu Nhai sao mà giải quyết được?

    Không nhiều người suy nghĩ lung tung, đa số chú ý cuộc chiến.

    Giọng Hắc Nguyệt đại quản sự từ trên trời vọng xuống:

    - A? Ngươi luyện hóa sức mạnh hắc chú trong cơ thể mau như vậy? Nhưng mới rồi hắc chú bí văn hấp thu nhiều sức mạnh hắc chú hơn, ha ha ha ha ha ha! Bí văn tái sinh!

    Khi Vu Nhai trông thấy bí văn liền luyện hóa sức mạnh hắc chú bùng nổ trong cơ thể, nhưng bí văn hút nhiều sức mạnh hắc chú vào người hắn hơn. Hắc Nguyệt đại quản sự nhúc nhích ngón tay một cái là người Vu Nhai sẽ lại sinh ra bí văn.

    Hắc Nguyệt đại quản sự cực kỳ thoải mái giải thích rằng:

    - Ha ha ha ha ha ha! Lại luyện hóa đi, nếu ngươi không luyện hóa thì sức mạnh hắc chú trong cơ thể sẽ tích tụ càng lúc càng nhiều, bí văn ngày càng mạnh hơn, hấp thu nhiều sức mạnh hắc chú thêm. Dĩ nhiên nếu ngươi luyện hóa thì sức mạnh hắc chú vẫn tiếp tục xâm nhập cơ thể, ngươi phải liên tục luyện hóa, tiêu hao huyền khí, mãi khi nào trong người không còn huyền khí mới thôi.

    Như lúc trước Hắc Nguyệt đại quản sự đã nghĩ, siêu thiên tài nhân loại này ở trong mắt lão chỉ cần một chiêu là đánh gục.

    Tất nhiên Hắc Nguyệt đại quản sự không chỉ dùng một chiêu, lão cố ý để tiểu tử này giãy dụa trong tuyệt vọng.

    Vu Nhai điên cuồng luyện hóa sức mạnh hắc chú trong cơ thể nhưng thuộc tính bí văn là sau khi bị luyện hóa lại có sức mạnh hắc chú mới vào, bí văn liên tục sinh ra. Vu Nhai không luyện hóa hết chúng nó được.

    Hắc Nguyệt đại quản sự rất sung sướng tình hình hiện nay:

    - Như thế nào? Không luyện hóa tiếp sao? Nếu vậy thì trong cơ thể ngươi sẽ tràn ngập sức mạnh hắc chú, khi đó ngươi không còn một chút cơ hội. Người trẻ tuổi dễ bỏ cuộc thì không hay, đặc biệt là siêu thiên tài nhân loại bình thường.
     
  5. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 1462: Liều, quỹ tích thời gian.

    share: doctruyen.org





    Hắc Nguyệt đại quản sự thích nhất là vẻ mặt tuyệt vọng, bỏ cuộc của Vu Nhai khi sức mạnh hắc chú tích lũy nhiều hơn trong cơ thể, cái đầu gục xuống ủ rũ đó. Miệng Hắc Nguyệt đại quản sự khích lệ nhưng lão hiểu rằng Vu Nhai không còn chút sức chống cự.

    Người bên dưới thở dài thườn thượt:

    - Ài.

    Quả nhiên Vu Nhai thua, thất bại thê thảm. Vận mệnh bách tộc vẫn nằm trong tay Cổ Duệ chi dân, tuy mọi người đã đoán được kết quả nhưng sao đến nhanh mà đơn giản quá.

    Mắt Thủy Tinh chất chứa sốt ruột nhìn chằm chằm phụ thân đứng trước mắt mình.

    Đan Đạo Hùng chớp chớp mắt, khóe môi cong lên, môi mấp máy thốt ra mấy chữ không thanh âm. Đó là: Tin hắn vô điều kiện!

    Giờ Đan Đạo Hùng có thể nhúc nhích, gã đã tỉnh nhưng trừ Thủy Tinh ra không ai hay biết.

    Thủy Tinh mở to mắt sau đó ánh mắt kiên quyết. Những người khác như Nghiêm Sương, Vu Tiểu Dạ thì thật đáng thương, các nàng không được Đan Đạo Hùng an ủi, không biết gã đã giải chú. Nghiêm Sương, Vu Tiểu Dạ sốt ruột nghe thanh âm bên trên mà không làm được gì, không thấy được gì. Tin tưởng Vu Nhai vô điều kiện, đám người Độc Cô Cửu Tà làm được điều này.

    Nhưng người thích Vu Nhai như các nàng thì lòng rối loạn.

    Hắc Nguyệt đại quản sự khẽ thở dài:

    - Ài, chán chết, mau vậy đã bỏ cuộc, ta còn muốn thấy bộ dạng vùng vẫy của ngươi nhiều hơn nữa.

    Hắc Nguyệt đại quản sự nhìn Vu Nhai gục mặt xuống, tiếp tục bảo:

    - Nếu ngươi đã từ bỏ vậy sẽ cho nguôi bớt chịu khổ một chút. Đương nhiên chỉ bớt chút ít, vẫn phải chịu đau đớn. Nên dùng hắc chú bí văn gì đây? Đã không nghĩ ra được vậy ta dùng hết tất cả hắc chú bí văn trong cơ thể người. Yên tâm, sẽ không chết.

    Hắc Nguyệt đại quản sự dứt lời tay bóp chặt, các loại hắc chú bí văn kỳ dị bùng nổ trong cơ thể Vu Nhai.

    Hắc chú xuyên tâm chú. Hắc chú liệt thần, hắc chú huyết thứ . . .

    Bên trên là các lực lượng biến thái Hắc Nguyệt đại quản sự ngiên cứu ra đều áp dụng trên người Vu Nhai.

    Hắc Nguyệt đại quản sự cười gian:

    - Gào rú đi, từ nãy đến giờ ta không nghe ngươi la hét, mau hét đi, hét thảm . . . A?

    Hắc Nguyệt đại quản sự dụ dỗ Vu Nhai gào thét, nhưng rồi nụ cười nanh tranh đông trên mặt lão. Theo lý thuyết thì Vu Nhai không thể nào yên lặng chịu đựng những nỗi đau này mà không thét lên. Dù Vu Nhai che đi cảm giác đau nhưng còn có tra tấn tinh thần này nọ, thế nhưng hắn không hé môi rên rỉ tiếng nào. Điều này tuyệt đối không thể xảy ra, lòng Hắc Nguyệt đại quản sự nổi cảnh giác, lão định xách Vu Nhai lên.

    Lúc này có luồng khí lạnh đến từ sau lưng Hắc Nguyệt đại quản sự.

    Một lưỡi dao màu đen xẹt qua eo Hắc Nguyệt đại quản sự, vừa nhanh vừa kỳ dị, nếu không phải lão sở trường chiêu thức kỳ quái vừa là cường giả chuẩn thần giai thì đã trúng chiêu. Không, Hắc Nguyệt đại quản sự đã trúng chiêu, khi lão né tránh thì lưỡi dao đen cắt nách lão, vết máu chảy ra từ vải rách.

    Không phải cuộc chiến đỉnh thánh giai kinh thiên động địa mà là trận ám sát lặng lẽ.

    Hắc Nguyệt đại quản sự không quan tâm chút chuyện nhỏ này, lão để ý là nguyên nhân tại sao? Khi Hắc Nguyệt đại quản sự thấy chủ nhân lưỡi dao đen càng giật mình há hốc mồm. Hắc Nguyệt đại quản sự cứ nghĩ có phải ai đó âm thầm hỗ trợ Vu Nhai không? Nhưng chủ nhân lưỡi dao đen đó rõ ràng là Vu Nhai, tại sao có hai người? Phân thân?

    Người bên dưới trông thấy trận chiến cũng trợn to mắt, không hiểu ra sao.

    - Không đúng, không phải phân thân, đây là . . . Thời gian thánh đạo!

    Hắc Nguyệt đại quản sự không uổng là thấy rộng biết nhiều lại giống nhà khoa học điên, cảm giác ngay chút nguyên tố thời gian giữa hai Vu Nhai. Sau khi hiểu biết thì Hắc Nguyệt đại quản sự càng giật mình hơn. Thời gian thánh đạo? Sao có thể? Thời gian thánh đạo hầu như không thể xuất hiện trên người huyền binh giả, dù có cũng không phải thánh đạo mà là một vài thời gian tiểu đạo, huyền binh giả không cách nào cảm ngộ thời gian thành thánh được.

    Tiểu đạo là ví dụ như khi rút kiếm thì dùng thời gian chi đạo sẽ thu được hiệu quả phi thường.

    Thời gian chi đạo không phải là thời gian thánh đạo.

    Dù là Đông Phương Thần Thông cũng phải kiêm tu ma pháp thời gian mới tu luyện ra thời gian thánh đạo.

    Thế nhưng tiểu tử này hầu như vận dụng thời gian thánh đạo của ma pháp sư thời gian. Không, nói đến thì càng giống thời gian thánh đạo của Ngự Thời thần tộc, ma pháp sư thời gian bình thường điều động nguyên tố thời gian phạm vi lớn sẽ có dao động rõ rệt, không như Vu Nhai hòa nhập thân thể vào nguyên tố thời gian.

    Ma pháp sư thời gian thánh giai rất già, còn tiểu tử này mới bao nhiêu tuổi?

    Hắc Nguyệt đại quản sự trầm giọng giải thích:

    - Hòa nhập thân thể vào nguyên tố thời gian, bắt giữ quỹ tích thời gian, đảo ngược thời gian khiến thứ ta trông thấy không phải hiện tại mà là quá khứ.

    Thanh âm ngày càng lạnh lẽo. Ý của Hắc Nguyệt đại quản sự thì Vu Nhai trúng hắc chú bí văn đã là 'thì quá khứ', chỉ vì thời gian thánh đạo đánh lừa mắt lão.

    Ánh mắt Hắc Nguyệt đại quản sự trở nên nghiêm túc, nói tiếp:

    - Bởi vì không phải ảo thuật mà là thời gian thánh đạo nên sức mạnh hắc chú của ta đã nhập vào ngươi vẫn có hiệu quả, sự thật là sức mạnh hắc chú của ta đã bị thời gian thánh đạo thay đổi.

    Quả nhiên Vu Nhai quá khứ chậm rãi biến mất, sức mạnh hắc chú cũng mất.

    Cuối cùng Hắc Nguyệt đại quản sự nghiêm túc đối diện Vu Nhai:

    - Thánh binh sư lĩnh ngộ thời gian thánh đạo, chỉ mới hai mươi mấy tuổi. Tốt, rất tốt, giờ ta rất phục ngươi. Nhưng nhân loại bình thường như ngươi không nên tồn tại trên đại lục này.

    Thời gian là đạo kỳ dị nhất, khủng bố nhất làm người ta không hiểu thấu, người lĩnh ngộ được thời gian sẽ mạnh gấp mấy lần.

    Trên chiến trường Đông Phương Thần Thông khiến nhiều Cổ Duệ chi dân biết cái gì gọi là ác mộng ma pháp thời gian. Vu Nhai không tu hành ma pháp đã được thời gian thánh đạo, thanh niên như vậy đáng sợ biết bao. Nếu Vu Nhai trở thành thần giai sẽ kinh khủng cỡ nào?

    Vu Nhai không biết ma pháp, không thể điều động nguyên tố thời gian phạm vi lớn, nhưng khiến cơ thể hòa nhập vào, thay đổi thời gian của mình. Tức là giống như thánh đạo khác, cùng là nguyên tố, chỉ khác với ma pháp sư là thánh đạo huyền binh giả bình thường bản thân vận dụng chứ không phải điều động. Xuất kiếm thành phong, xuất kiếm thành hỏa, không cách nào triệu ra vòi rồng, mây lửa . . .

    Về thời gian thánh đạo, Vu Nhai có thể biến một thứ thành cũ, khiến bản thân nhìn thấy chuyện xảy ra ngày hôm qua ở khu vực nào đó, nhưng người khác thì không thấy được. Ma pháp sư thời gian có thể khiến người ta trông thấy chuyện xảy ra trong quá khứ tại đại điểm này.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.