Chương 1474: Thế giới trong đế ấn. share: doctruyen.org Mời đọc Trong bá đạo có chân thành, dưới khí thế giết chóc là lòng nhân từ. Vu Thuấn không phải mẫu người tính toán chi li, khí chất vương giả của gã làm người ta khâm phục. Nếu không phải khi ấy đã quá muộn, thế cục tan nát không cách nào xoay chuyển thì Vu Thuấn có thể cứu lại Cổ Ma tộc, sẽ không bị gọi là Cổ Ma đại đế không được thừa nhận. Đã có thực lực mạnh thì tại sao không được thừa nhận? Huống chi khi đó nguyên hoàng tộc Cổ Ma đã bị tiêu diệt sạch. Vu Thuấn bây giờ cho người cảm giác trưởng bối nhìn thấu hồng trần, làm người ta kính mà không sợ, tâm tính hơi giống với Độc Cô Diệt Ninh. Tuy nhiên Độc Cô Diệt Ninh chỉ bị nhốt mấy trăm năm. Vu Nhai đang suy nghĩ nên giao lưu với Vu Thuấn như thế nào thì bỗng biến sắc mặt nói: - A? Thủy Tinh hỏi: - Vu Nhai, sao vậy? Vu Nhai lắc đầu, nét mặt dịu đi. Vu Nhai không trả lời Thủy Tinh, hắn thầm thắc mắc. Khi Thủy Tinh cầm Cổ Ma đế ấn tới gần Vu Nhai thì hắn cảm nhận Huyền Binh Điển khao khát nó, như muốn nuốt trọn Cổ Ma đế ấn. Chẳng lẽ Cổ Ma đế ấn là thần binh? Dù thế nào Vu Nhai không thể để Huyền Binh Điển nuốt Cổ Ma đế ấn ngay bây giờ. Vu Nhai không biết Vu Thuấn là thế nào, có cần Cổ Ma đế ấn là nơi tàn hồn của gã sống nhờ không? Hơn nữa đại đế đời trước đứng dó, Huyền Binh Điển nuốt người ta là sao? Vu Thuấn không phải kẻ thù của Vu Nhai. - Huyền Binh Điển đại nhân, ráng nhịn đi, bây giờ chưa phải lúc nuốt Cổ Ma đế ấn. Nhưng Vu Nhai rất khó hiểu Huyền Binh Điển khát vọng, trước nay nó chưa từng khao khát thần binh nào đến vậy. Lúc trước Huyền Binh Điển không có vẻ gì là hứng thú với Cổ Ma đế ấn, sao nó bỗng nhiên nổi chứng? Bởi vì Huyền Binh Điển khát vọng Cổ Ma đế ấn làm tăng thêm sức mạnh cho Vu Nhai. Ít ra nếu Vu Thuấn làm chuyện gì khiến Vu Nhai khó chịu thì hắn sẽ cho gã biết mùi. Vu Nhai không nghĩ gì nhiều, hắn chỉ muốn thêm lá chắn an toàn. Vẫn câu cũ, Vu Nhai không cảm giác Vu Thuấn có ác ý. Trong khi Vu Nhai bận trấn an Huyền Binh Điển thì mọi cặp mắt tập trung vào Vu Thuấn. Mọi người dần bình tĩnh lại, giờ đây bách tộc có thủ lĩnh, Vu Nhai rất bình tĩnh nên bọn họ cũng không nóng nảy. Đây là ích lợi của đồng lòng, ích lợi khi có người dẫn đầu. Thật lâu sau Vu Thuấn khẽ thở dài: - Ài. Trong mắt Vu Thuấn tràn ngập lạc lõng. Vu Thuấn từ chỗ Thí Thần Ma Nhẫn được biết sự thật Cổ Ma tộc đã diệt tộc. Vu Thuấn là đại đế của Cổ Ma tộc, thấy toàn tộc không còn tồn tại thì tâm tình rất khó tả. Vu Thuấn ngước nhìn trời góc bốn mươi lăm độ, gã đứng lặng. Vu Thuấn cần thời gian chấp nhận sự thật hoàn toàn mất tộc nhân của mình, gã cần thời gian chấp nhận góc trời mới không thuộc về mình. Sâu trong lòng Vu Nhai rất kính trọng Vu Thuấn, lúc trong mệnh hồng hắn hiểu biết nhiều về gã. Vu Nhai thấy bộ dạng Vu Thuấn ủ rũ thì bước tới gần: - Vu Thuấn tiền bối . . . Vu Nhai không biết nên an ủi Vu Thuấn thế nào, hắn biết rõ cảm giác mất hết người thân cô độc một mình, càng biết cảm xúc đột nhiên đến thế giới xa lạ, đơn độc. Vu Thuấn không uổng là lão bất tử, luôn nhìn thấu nội tâm Vu Nhai. Khi Vu Thuấn xoay người lại thì cô đơn trong mắt đã biến mất, thay thế là bá khí và tự tin, hoặc nên nói là khí thế vương giả. Khí thế đó khiến Vu Nhai cảm ngộ được điều gì, cảm ngộ lực lượng gì nhưng bây giờ hắn không có thời gian cảm nhận rõ ràng. - À, đừng lo, ta không cô đơn một người, vẫn còn Thí Thần. Vu Thuấn mở miệng hỏi: - Ngươi tên là Vu Nhai đúng không? Vu Nhai nhẹ giọng nói: - Đúng vậy! Vu Thuấn mỉm cười hỏi: - Họ Vu, đã dung hợp tinh huyết của ta, mang theo thuộc tính Cổ Ma tộc, thống nhất bách tộc bây giờ, có thiên phú nghịch thiên và thứ khiến người không nhìn thấu. Điều này biểu thị ông trời không hoàn toàn tuyệt đường Cổ Ma tộc, cho ta chút an ủi. Vu Thuấn bình tĩnh nhìn Vu Nhai, nhìn thấu hồng trần. Mặt Vu Thuấn nghiêm nghị, linh thể bộc phát khí thế cường đại thổi quét toàn Tinh Linh sâm lâm. Mọi người biến sắc mặt, người có thực lực yếu không kiềm được quỳ xuống. Các cường giả thần giai cực kỳ giật mình, bọn họ cảm thấy sợ hãi dù bản thân là thần giai. Chỉ khí thế đã khiến bọn họ kinh hoàng, khi còn sống thì linh thể này mạnh đến mức nào? Gã muốn làm gì? Tuy các trưởng lão thần giai thấy sợ nhưng không phải không có sức chống cự. Nhiều cường giả thần giai có mặt, tính sao cũng mạnh hơn linh thể này. Cả đám định xông lên che chở Vu Nhai nhưng bị hắn ngăn lại. Vu Nhai đứng ngay đầu ngọn áp lực, hắn tỏ ra rất bình tĩnh. Cảm ngộ khí thế vương giả lại hiện ra, càng chân thật hơn, có thánh đạo chậm rãi lộ ra. Lúc trước có nói không phải Thánh binh sư không thể cảm ngộ thánh đạo, chẳng qua khó khăn hơn lúc là đỉnh thiên binh sư rất nhiều. Mọi thứ phải xem thiên phú, tính thiên phú thì Vu Nhai ở Thánh binh sư vẫn tiếp tục cảm ngộ thánh đạo. Vu Nhai có thiên phú rất cao nhưng đến Thánh binh sư thì khó cảm ngộ thánh đạo hơn thiên binh sư. Ngay lúc Vu Nhai cảm ngộ khí thế vương giả từ người Vu Thuấn thì gã quát to: - Vu Nhai nghe lệnh! Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, hắn ngầm hiểm, hành lễ. Vu Nhai biết Vu Thuấn định làm gì. Vu Thuấn nói: - Vu Thuấn ta nhân danh Cổ Ma đại đế đời thứ tám mươi sáu ra đế chỉ, từ giây phút này trở đi Vu Nhai là Cổ Ma đại đế đời thứ tám mươi bảy, ban cho Cổ Ma đế ấn! Vu Thuấn hút Cổ Ma đế ấn từ tay Thủy Tinh qua tay mình, chậm rãi bước tới trước mặt Vu Nhai. Vu Thuấn giơ cao hai tay, biểu tình trang nghiêm, xung quanh tràn ngập khí thế vương giả. Vu Nhai ngước lên, hai tay nâng Cổ Ma đế ấn: - Đa tạ đại đế. Làm mọi người khó hiểu là xuất hiện cảnh tượng không trang nghiêm. Ngay khi Vu Nhai nhận Cổ Ma đế ấn, từ tay hắn phát ra lực hút Cổ Ma đế ấn vào. Vu Nhai câm nín, hắn vội hét lên trong lòng: - Huyền Binh Điển! Huyền Binh Điển khao khát Cổ Ma đế ấn cực kỳ mãnh liệt, nó không kiềm được giây nào. Lúc trước Cổ Ma đế ấn nằm trong tay Thủy Tinh nên Huyền Binh Điển ráng nhịn, nhưng bây giờ Vu Nhai chạm vào đế ấn, nó hết chịu nổi. Huyền Binh Điển hút Cổ Ma đế ấn vào, cũng hút cả ý thức của Vu Nhai. Ý thức Vu Nhai theo Cổ Ma đế ấn nhập vào cơ thể mình rồi vào Huyền Binh Điển. Vu Nhai ma xui quy khiến cùng Cổ Ma đế ấn vào thế giới Huyền Binh Điển, chắc vì lực hút kia rất kinh khủng. Ngay khi Vu Nhai vào thế giới Huyền Binh Điển, hắn lấy làm lạ nhìn tiểu thế giới binh linh của Huyền Binh Điển rồi bị mang vào một thế giới lạ lùng. Vu Nhai hoang mang khó hiểu.
Chương 1475: Lục Thiên thần ấn. share: doctruyen.org Mời đọc Tức là ý thức Vu Nhai vừa vào Huyền Binh Điển đã bị nó hút đi chỗ khác, khí thế giết chóc kinh khủng ập vào hắn, khủng bố hơn hơi thở giết chóc, ma tính của Thí Thần Ma Nhẫn gấp ngàn vạn lần. Nếu Vu Nhai không dung hợp tinh huyết của Vu Thuấn, sát chi thánh đạo lại cực kỳ cường đại thì đã chìm trong hơi thở giết chóc, tiêu đời. Nếu sử dụng hơi thở này để sát ý thành thánh thì chắc chắn Vu Nhai sẽ phát diên ngay. Không đợi Vu Nhai suy nghĩ rõ ràng, ý thức của hắn lượn vòng trong thế giới chết chóc này. Vu Nhai nhìn rõ hoàn cảnh trong thế giới đó, hắn lờ mờ đoán ra nơi đây là đâu, có lẽ là tiểu thế giới binh linh của Cổ Ma đế ấn. - Có chuyện gì? Cổ Ma đế ấn rốt cuộc là thứ gì? Tiểu thế giới binh linh, bởi vì Huyền Binh Điển hấp thu Cổ Ma đế ấn và cũng hút luôn ý thức của Vu Nhai. Vậy thì ý thức Vu Nhai rất có thể xuất hiện ở trong tiểu thế giới binh linh của Cổ Ma đế ấn. Vu Nhai suy đoán, sau đó ánh mắt hắn bị thế giới trước mặt hấp dẫn. Không phải thế giới hắc ám như Mê Vụ sơn mạch, cả không gian rực sáng nhưng hoang vắng. Khiến Vu Nhai ngạc nhiên là tiểu thế giới vỡ vụn. Đúng vậy, xuất hiện trước mắt Vu Nhai là một thế giới không hoàn chỉnh. Đất đai tiểu thế giới không bằng phẳng, nhiều nơi chỉ còn lại năng lượng không gian, trông như vực sâu không thấy đáy khiến người sợ hãi. Trên bầu trời có vài nơi xanh thẳm, có chỗ gồ ghề thủng lỗ. Năng lượng tàn phá trong hố, đi vào không gian đó là sẽ bị xé xác tơi tả ngay. Vu Nhai còn thấy mây, rừng, cung điện, sơn mạch hỗn độn. Kỳ lạ là vô số thứ hỗn độn này ẩn chứa hơi thở giết chóc rất mãnh liệt, như thể mỗi nơi là một trận pháp sát phạt cường đại khiến Vu Nhai không dám bước chân vào, hắn cũng không đi vào được. Hiện giờ Vu Nhai chỉ là ý thức, còn là ý thức không có tự chủ bị Huyền Binh Điển mạnh mẽ hút vào trong. Vu Nhai xoay vòng vòng trong tiểu thế giới này. Vu Nhai chợt nhớ ra điều gì, biến sắc mặt. Mặt Vu Nhai thay đổi, nhỏ giọng nói: - Tại sao tiểu thế giới binh linh của Cổ Ma đế ấn to dữ vậy? Vu Nhai hiểu lý do Huyền Binh Điển khát vọng Cổ Ma đế ấn nhiều đến thế, tiểu thế giới binh linh to như vậy thì bản thể của Cổ Ma đế ấn cường đại đến đâu? Vu Nhai kinh kêu: - Không đúng, kích cỡ tiểu thế giới này tương đương với thế giới lữ giả, mảnh đất bí ẩn. Tiểu thế giới binh linh bình thường làm sao to như vậy được? Tiểu thế giới của Lạc Thiên thần kiếm đều thua xa. Thật khó tin. Vu Nhai không cảm giác được ý thức binh linh Cổ Ma đế ấn, nó không có ý thức sao? Vu Nhai không có thời gian suy nghĩ lung tung, hắn cũng không nghĩ ra được. Ý thức Vu Nhai lượn vòng siêu nhanh lại đến một nơi khiến hắn giật mình hơn. Đó là một cây cột to đứng thẳng cao cao, trong đó có một cây cột to nhất cắm một cây kiếm gãy không có chuôi kiếm. Điểm giật mình là đây, vì trên cây cột to viết hai chữ. [Lục Thiên] Là lục thiên, tuy hai chữ bị xói mòn mơ hồ nhưng Vu Nhai thấy rõ ràng, hai chữ làm hắn giật nảy mình. Lạc Thiên, Đoạn Thiên, Thôn Thiên, chẳng lẽ Cổ Ma đế ấn là vật dẫn thần chi nguyên giới? Vu Nhai nuốt nước bọt khác: - Ực ực! Vu Nhai tự suy đoán rồi tự giật mình. Trừ thần chi nguyên giới ra có tiểu thế giới nào to như vậy? Có kiếm thế cường đại nào lấy cái tên là thiên? Tại sao Huyền Binh Điển khao khát Cổ Ma đế ấn đến mức hận không thể nuốt nó vào ngay? Vu Nhai lẩm bẩm: - Đây là một thần chi nguyên giới vỡ vụn. Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt! Ý thức của Vu Nhai bị kéo đi, hoặc nên nói là bị Huyền Binh Điển hút ra. Trong phút chốc Vu Nhai đi tới tiểu thế giới binh linh Huyền Binh Điển, hắn thấy trên đảo nổi là Cổ Ma đế ấn toát ra hơi thở giết chóc mãnh liệt. Tất cả huyền binh bản mệnh với Thôn Thiên kiếm dẫn đầu bao vây Cổ Ma đế ấn. Vu Nhai kinh ngạc hỏi: - Có chuyện gì? Thôn Thiên kiếm linh thấy Vu Nhai thì run giọng nói: - Không biết, Huyền Binh Điển chỉ phát ra tin tức bảo chúng ta hợp sức trấn áp đế ấn này. Hơi thở thật đáng sợ, đế ấn này là cái gì mà Huyền Binh Điển không trấn được? Làn đầu tiên Vu Nhai thấy Thôn Thiên kiếm linh giật mình yếu thế như vậy, Cổ Ma đế ấn cường đại hơn Thôn Thiên kiếm. Vu Nhai trầm giọng nói: - Nếu không đoán sai thì đây là thần chi nguyên giới giống như thế giới lữ giả, mảnh đất bí ẩn. Nghe Vu Nhai trả lời, đám huyền binh bản mệnh run bần bật. Vù vù vù vù vù! Các huyền binh bản mệnh kinh kêu. Huyền Binh Điển quá bá đạo, kéo nguyên thần chi nguyên giới vào tiểu thế giới binh linh. Trấn áp cái này? Nghe ý thức Đoạn Thiên nguyên giới từng nói thì Huyền Binh Điển cũng là thần chi nguyên giới, hình như còn đang trưởng thành. Cổ Ma đế ấn là thần chi nguyên giới đã trưởng thành. Vu Nhai quát to: - Trấn áp đi! Tuy đây là thần chi nguyên giới trưởng thành nhưng bên trong đã vỡ vụn, không có ý thức. Ta nghĩ nó phản kích chẳng qua là phản ứng bản năng. Vu Nhai cổ vũ tăng niềm tin cho đám binh linh. Lúc trước Vu Nhai ở bên trong không cảm giác được ý thức của Cổ Ma đế ấn, bây giờ nó chống cự thẳng thắn chứ không theo kiểu trí tuệ, suy ra đây là bản năng của thần chi nguyên giới. Dù Cổ Ma đế ấn còn ý thức không muốn đã bị thương nặng gần tan biến, chỉ còn lại một chút xíu, giống như Tinh Linh thần nỗ lúc trước vỡ vụn. Lần này Vu Nhai nhận được một tin kỳ lạ, khẽ kêu lên: - A? Vu Nhai mở miệng nói: - Tất cả thần kiếm, thánh kiếm nghe lệnh, lập tức kết trận! Thôn Thiên kiếm, nàng cũng sẽ là một thành phần trong đó, các binh linh khác ở bên ngoài phụ trợ. Ngay khi các ngươi trấn áp ta sẽ dùng Phong tự quyết phong nó lại. Đây là chỉ thị của Huyền Binh Điển, lên đi! Đám huyền binh bản mệnh nghe Vu Nhai ra lệnh lập tức hành động. Thôn Thiên kiếm linh cũng nghe theo chỉ huy, bây giờ không phải lúc cãi cọ. Cả đám kết trận nhưng không khởi động ngay, chỉ dùng khí thế cường đại của kiếm trận đè ép Cổ Ma đế ấn. Cổ Ma đế ấn kêu vù vù phát ra cảm giác sợ hãi nôn nóng, vẫn là phản ứng bản năng. Cùng lúc đó, Vu Nhai đánh ra thủ ấn Phong tự quyết, trong phút chốc năng lượng tiểu thế giới binh linh Huyền Binh Điển chuển động. Huyền Binh Điển đang giúp đỡ Vu Nhai, năng lượng bỗng chốc tụ tập trong hai bàn tay hắn. Khi Vu Nhai cảm giác năng lượng lên đến đỉnh thì đẩy Phong tự quyết ra, từng tầng đè ép Cổ Ma đế ấn. Cổ Ma đế ấn rung lắc bần bật, mới đầu nó cố vùng vẫy nhưng đám huyền binh bản mệnh, Phong tự quyết của Vu Nhai áp chế khiến nó dần bình thường. Có lẽ một giây, có lẽ qua rất lâu, Cổ Ma đế ấn lặng im, hơi thở giết chóc không còn toát ra ngoài. Tuy nhiên phe vây công, Vu Nhai không thả lỏng, vẫn nhìn Cổ Ma đế ấn chằm chằm. Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt! Cổ Ma đế ấn biến mất trong tiểu thế giới binh linh Huyền Binh Điển.
Chương 1476: Chỗ lánh nạn của Cổ Ma tộc. share: doctruyen.org Mời đọc Vu Nhai cảm giác rõ ràng trên trang thứ tám của Huyền Binh Điển, tức là trang giấy trắng chậm rãi hiện ra một chiếc thần ấn. Cổ Ma đế ấn đã bị trấn áp, chính thức thành vật trong túi của Huyền Binh Điển. Không, bây giờ trên trang giấy viết tên không phải Cổ Ma đế ấn mà là Lục Thiên thần ấn. Trang Lục Thiên thần ấn nhanh chóng đẩy tới trước, chớp mắt đã xếp hàng hai. Lúc trước có nói huyền binh bản mệnh trong Huyền Binh Điển dựa vào thực lực nói chuyện, càng mạnh thì xếp hạng càng ở mặt trước. Thôn Thiên kiếm là thần binh riêng thuộc về Huyền Binh Điển nên vẫn ở trang đầu. Đến đây thì Huyền Binh Điển mở ra chín trang. Trang thứ nhất: Trang giấy kiếm, đám Thôn Thiên kiếm. Trang thứ hai: Lục Thiên thần ấn. Trang thứ ba: Trang giấy đao, đám Thí Thần Ma Nhẫn. Trang thứ bốn: Trang giấy tên, đám Tinh Linh thần nỗ. Trang thứ năm: Trang giấy thuẫn, đám Đại Địa chi thuẫn. Trang thứ sáu: Trang giấy thương, đám long thương. Trang thứ sáu: Trang giấy chùy, đám phản nghịch chi chuy. Trang thứ tám: Trang giấy kích, Thất Tinh Thần Kích. Trang thứ chín: Vẫn trắng. Vu Nhai nhíu mày nói: - Ủa? Lạ lùng, tại sao thu Lục Thiên thần ấn xong không phát ra năng lượng cho ta hấp thu? Mỗi lần Huyền Binh Điển hấp thu thành viên mới là sẽ tỏa ra năng lượng cho Vu Nhai hấp thu. Vu Nhai còn suy nghĩ đó là thần chi nguyên giới, Huyền Binh Điển sẽ phát ra bao nhiêu năng lượng? Thôn Thiên kiếm linh thở phào, nghe Vu Nhai nêu câu hỏi thì bình tĩnh giải thích rằng: - Bây giờ Lục Thiên thần ấn vẫn bị trấn áp, phong ấn, chưa thực sự là thành viên của Huyền Binh Điển. Nghe Thôn Thiên kiếm linh giải thích Vu Nhai rút ý thức ra, nhìn trang giấy Lục Thiên thần ấn. Quả nhiên Phong tự quyết còn lượn lờ bên trên Lục Thiên thần ấn sinh ra năng lượng cường đại. Thần chi nguyên giới quả nhiên khủng bố! - Phải rồi Vu Nhai, Huyền Binh Điển nhắn ta báo cho ngươi biết là hãy nhanh chóng lĩnh ngộ nhiều phù văn hơn, có như vậy mới hỗ trợ nó từ từ luyện hóa Lục Thiên thần ấn. Không gian trong Lục Thiên thần ấn không ổn định, tùy thời tan vỡ. Nếu không nhanh chóng luyện hóa thì Lục Thiên thần ấn sẽ vỡ tan, có lẽ sẽ ném Lục Thiên thần ấn ra Huyền Binh Điển. Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, quả nhiên Lục Thiên nguyên giới không ổn định, thần chi nguyên giới sắp tan vỡ. Vu Nhai gật đầu, nói: - Biết rồi, ta sẽ không để vịt bay khỏi miệng. Vu Nhai rõ ràng muốn Huyền Binh Điển nhanh chóng trưởng thành trừ liên tục tiến bộ ra lĩnh ngộ phù văn là điểm quan trọng. Chỉ khi Huyền Binh Điển mạnh hơn mới áp chế, luyện hóa Lục Thiên thần ấn được. Thậm chí là khiến không gian Lục Thiên thần ấn ổn định, có cùng đạo lý như tu sửa Tinh Linh thần nỗ. Nếu Lục Thiên thần ấn phục hồi thì Huyền Binh Điển, Vu Nhai sẽ được lợi. Thôn Thiên kiếm linh luôn muốn thu nhiều thần binh cũng vì lý do này, nàng và Huyền Binh Điển, Vu Nhai đều được lợi ích. Thu phục một thần chi nguyên giới thì Huyền Binh Điển được bao nhiêu lợi lộc? Vu Nhai không đoán ra được. Lúc này Vu Nhai chợt nghĩ đến Độc Cô Thần thành, có lẽ trước kia tổ tiên Độc Cô gia được Lạc Thiên nguyên giới cũng giống như Lục Thiên nguyên giới này. Nhưng ít ra Lạc Thiên nguyên giới có Lạc Thiên thần kiếm hoàn chỉnh, Lục Thiên thần kiếm thì đã gãy. Tóm lại Vu Nhai cảm giác mình trúng độc đắc, hắn thu được một thần chi nguyên giới. Ý thức trở về, Vu Nhai chậm rãi mở mắt ra. Trong mắt Vu Nhai chất chứa hân hoan như trúng số độc đắc, hắn vội vàng đè nén cảm xúc. Người xung quanh còn đang nhìn hắn chằm chằm, Vu Nhai không biết ý thức ở trong Huyền Binh Điển đã bao lâu. Vu Thuấn nhìn Vu Nhai chằm chằm. Mới truyền thừa Cổ Ma đế ấn thì Vu Nhai đã đế ấn hút đi mất, hắn nên giải thích chuyện này như thế nào? Vu Nhai ngẫm nghĩ, quyết định ném trả vấn đề cho Vu Thuấn: - Vu Thuấn tiền bối, đế ấn này . . . Vu Nhai nói câu này như thể hắn là người bị hại, không biết gì hết. Sự thật đúng là Vu Nhai không biết gì, hắn có thăc mắc. Cổ Ma đế ấn là Lục Thiên nguyên giới nhưng tại sao Cổ Ma tộc không biết? Tại sao không sử dụng Cổ Ma đế ấn trong đại chiến? Tại sao trước đây không phát hiện Cổ Ma đế ấn có vấn đề? Lục Thiên thần ấn là nguyên giới sắp tan vỡ, tại sao nó kéo dài được lâu như vậy, đi từ viễn cổ đến hiện tại. Ngoài ra Vu Nhai muốn hỏi: Vu Thuấn tiền bối, khi không còn đế ấn thì tàn hồn của người sẽ ra sao? Bây giờ Vu Nhai chưa thật sự thu phục Lục Thiên thần ấn, không có cách nào khiến Vu Thuấn quay vào trong ấn. Vu Thuấn không hề giật mình, mỉm cười hỏi: - Là thứ thần kỳ trong người của ngươi đúng không? Mắt Vu Nhai lóe tia sáng liếc hướng Thí Thần Ma Nhẫn, gật đầu, nói: - Đúng vậy! Thí Thần Ma Nhẫn đã nói cho Vu Thuấn biết về Huyền Binh Điển, chết tiệt, nó kính yêu chủ nhân thứ nhất hơn. Vu Thuấn không hỏi chuyện Vu Nhai hấp thu Cổ Ma đế ấn, gã giải thích nguồn gốc đế ấn: - Đúng là thần kỳ. Cổ Ma đế ấn này do tổ tiên Cổ Ma tộc xa xưa nhất để lại, đến đời của ta đã không có khảo chứng, không có ghi chép về xuất xứ đế ấn. Chỉ biết rằng Cổ Ma đế ấn là thứ cực kỳ quan trọng với Cổ Ma tộc ta, trừ đại biểu uy nghiêm, thân phận của đại đế ra còn có truyền thuyết . . . Nếu có thể giải bí ẩn đế ấn thì Cổ Ma tộc ta sẽ mãi mãi không suy tàn. Vu Thuấn biết Vu Nhai có rất nhiều thắc mắc, gã tự tin dù cục gạch thần kỳ trong cơ thể hắn hấp thu Cổ Ma đế ấn thì trong phút chốc không cách nào lần mò rõ ràng. Nếu đã tặng quà thì Vu Thuấn quyết định giải thích rõ xuất xứ. Vu Nhai chưa kịp nói gì, Vu Thuấn tiếp tục bảo: - Tiếc rằng mãi đến đời của ta vẫn không hiểu rõ vấn đề đế ấn. Chỉ biết mỗi đời đại đế chúng ta phải dùng lực lượng cường đại phong đế ấn lại, mỗi cách một đoạn thời gian phong ấn một lần, thỉnh thoảng tăng mạnh phong ấn. Nếu bỏ mặc thời gian lâu sẽ cảm giác hơi thở tan vỡ trong đế ấn. - Vừa không thể để đế ấn tan vỡ vừa không tìm hiểu được bí mật bên trong nó, cứ truyền đời đời mãi đến khi Cổ Ma đế ấn rơi vào tay ta. Vu Nhai gật gù, thì ra Lục Thiên thần ấn nhờ vậy mới không tan vỡ. Vu Thuấn nói tiếp: - Mãi khi ta thua trận ẩn cư trong Thí Thần ma điện, ta dần hiểu biết vài bí mật của đế ấn. - Ý thức của ta có thể vào đế ấn, chỉ có thế. Bên trong là một thế giới tan vỡ, thế giới cực kỳ to lớn. Ta mới biết Cổ Ma tộc có một thần binh mạnh hơn Thí Thần Ma Nhẫn nhiều, tiếc thay thần binh này sắp bị phế. Rất khó tưởng tượng là cái gì phế bỏ được thần binh. - Khi ấy ta suy nghĩ nếu có thể nghiên cứu ra cách sửa chữa đế ấn là có cơ hội vùng lên. Tiếc rằng ta không có tiến bộ gì, bỏ cả đời ta cũng không tu sửa nó được, cuối cùng buông tiếng thở dài. Khiến ta thấy bứt rứt là nếu ta chết đi, Cổ Ma tộc bị diệt thì đế ấn sẽ tan vỡ vì mất phong ấn.
Chương 1477: Chỗ lánh nạn của Cổ Ma tộc (hạ). share: doctruyen.org Mời đọc - Đừng nói là đế ấn che giấu bí mật lớn thế này, chỉ tính chuyện nó là tượng trưng cho Cổ Ma tộc, ta không thể để nó tan vỡ. Sau khi biết mình không thể sửa lại đế ấn, ta nghĩ ra nhiều cách phong ấn nó lâu dài. - Khi ta gần chết thì tìm ra một cách, khiến đế ấn tạm thời có ý thức của mình. Dùng ý thức này khống chế nguyên không gian rồi để ý thức đó nhận phong ấn, thế là phong ấn sẽ không biến mất theo thời gian. Ta trở thành ý thức tạm thời của Cổ Ma đế ấn. Vu Thuấn liếc Thí Thần Ma Nhẫn, nói: - A, Thí Thần không biết chuyện này. Vì ta sợ Thí Thần sẽ vào theo mình, ta không chắc cách nghĩ của mình có thành công hay không. Hơn hết ta hy vọng Thí Thần sẽ có chủ nhân mới. Vu Nhai hỏi: - Kết quả tiền bối thành công? - Đúng vậy, ta thành công sống đến hiện tại. Ta đặt ra điều kiện giải phong đế ấn, đó là khi xuất hiện người dung hợp tinh huyết của ta, được bách tộc ủng hộ thì Cổ Ma đế ấn sẽ được giải, ta sẽ tặng cho người đó món quà cuối cùng. Vu Thuấn nói đến đây liếc hướng Vu Nhai như đang nói người giải phong đó chính là ngươi. - Bài toán khó của Cổ Ma tộc được giải một cách dễ dàng, số phận đã định ngươi là truyền nhân Cổ Ma tộc. Có vẻ đế ấn không phải vật mạnh nhất. Vu Nhai đã hiểu tại sao Vu Thuấn đột nhiên xuất hiện, thì ra gã đặt điều kiện như vậy. Vu Thuấn tiếp tục cảm thán cơ thể Vu Nhai có thể hấp thu Cổ Ma đế ấn chứng minh đế ấn không lợi hại bằng. Vu Nhai trả lời: - Vu Thuấn tiền bối, bây giờ ta chưa giải bài toán khó Cổ Ma đế ấn, cũng chỉ phong ấn nó trong người chứ không thu phục. Tạm thời Cổ Ma đế ấn không nghe ta điều khiển, ta và thứ kia còn cần tiếp tục trưởng thành, không biết cuối cùng sẽ ra sao. Nếu ta đoán đúng thì Cổ Ma đế ấn lúc ở đỉnh cao có sức mạnh ngang ngửa với mảnh đất bí ẩn. Vu Nhai nghe Vu Thuấn nói chợt nghĩ đến Cổ Ma tộc. Có lẽ Cổ Ma tộc cũng là hậu duệ của thần, dân bản xứ trong Lục Thiên thần ấn. Chỉ vì không gian tan vỡ nên Cổ Ma tộc buộc phải dọn đến Thần Huyền đại lục. Khiến người cảm thán là Cổ Ma tộc không hay biết chuyện này, thời đại thần chi nguyên giới rốt cuộc là thời đại như thế nào? Vu Thuấn kinh ngạc hỏi: - A? Vẫn chỉ là phong ấn? Cổ Ma đế ấn ngang ngửa với mảnh đất bí ẩn? Vu Thuấn chợt nhớ lúc nãy giao lưu cùng Thí Thần Ma Nhẫn có nghe nó nhắc đến thần chi nguyên giới. Vu Thuấn gật gù, gã hiểu rõ nhiều điều, càng biết nhiều hơn về Thần Huyền đại lục, Cổ Duệ chi dân. - Đúng vậy! Chỉ là phong ấn, nhưng ta nghĩ thực lực của ta tăng mạnh thì chắc chắn sẽ điều khiển được Cổ Ma đế ấn. Vu Thuấn gật đầu, nói: - Ta tin, ngươi ưu tú, có vận may hơn ta. Vu Thuấn không dây dưa vấn đề Cổ Ma đế ấn nữa, kết hợp lời kể của Thí Thần Ma Nhẫn, cộng với gã đã hiểu sơ nên dễ dàng rõ ràng vụ việc. Vu Thuấn không muốn nói nhiều cho đám người bách tộc nghe rồi đồn bậy. Nếu muốn thảo luận thì Vu Thuấn có thể nói riêng với Vu Nhai sau. Vu Nhai tạm thời không nói tên thật của Cổ Ma đế ấn là Lục Thiên thần ấn, hắn định chờ sau này nói riêng với Vu Thuấn. Vu Nhai hỏi: - Vu Thuấn tiền bối, giờ Cổ Ma đế ấn bị phong ấn trong người ta, vậy thân thể của tiền bối ra sao? Vu Thuấn cười chỉ vào Thí Thần Ma Nhẫn, nói: - Ta? Ha ha, ta còn có Thí Thần. Ta tạm thời ở trong tiểu thế giới binh linh của Thí Thần là được, ta cũng không biết mình còn có thể . . . Thôi không nói, giờ lo chuyện của ngươi trước đi. Nay ngươi đã là Cổ Ma đại đế, cộng với tình huống hiện giờ, ta nghĩ lo chuẩn bị chặn đợt công kích thứ nhất của Cổ Duệ chi dân rồi tính tiếp. Vu Thuấn nhắc Vu Nhai là Cổ Ma đại đế, nên tập trung vào chiến tranh sinh tử tồn vong. Truyền thừa đã kết thúc, Vu Thuấn không định làm lãng phí thời gian của Vu Nhai. Vu Nhai gật gù, quay sang nhìn đám người xung quanh. Mọi người nhìn Vu Nhai chằm chằm. Khi Vu Nhai nhận Cổ Ma đế ấn, đối thoại với Vu Thuấn, bọn họ nghe ù ù cạc cạc, không hiểu hai đời Cổ Ma đại đế cách biệt hơn vạn năm nói đề tài gì. Có một điều đám người hiểu là có vẻ Vu Nhai lợi hại hơn Cổ Ma đại đế viễn cổ Vu Thuấn. Ít nhất Vu Nhai gỏi hơn về mặt thiên phú, dường như trong người hắn ẩn giấu pháp bảo nghịch thiên gì đó. Hiện giờ không phải lúc suy nghĩ những chuyện này, đúng như Vu Thuấn nói, sắp sửa chiến đấu. Ánh mắt bọn họ nhìn Vu Nhai đã khác với trước, bởi vì danh chính ngôn thuận nên mọi người càng tin tưởng hắn hơn. Chính vì người bách tộc yên lòng, thề sống chết khiến Vu Nhai cảm nhận được điều gì. Lúc trước Vu Thuấn phát ra khí thế vương giả bỗng chốc toát ra khỏi người Vu Nhai. Bất giác Vu Nhai thành tựu thánh đạo thứ hai mươi ba, là thánh đạo đặc biệt, bá khí thánh đạo nhưng khác với cự long thánh đạo, nó thuộc về vương giả. Mọi người cảm nhận được Vu Nhai khác biệt. Khí thế từ người Vu Nhai trở nên xa xôi nhưng càng thân thiết hơn, khiến người ỷ lại, càng hấp dẫn. Sức hấp dẫn không phải với nữ nhân mà khiến người đoàn kết theo bên hắn. Vu Nhai nhìn quét một vòng sau đó hỏi Vu Thuấn: - Vu Thuấn tiền bối, lúc trước người có nói gần đây có sân nhà nào trợ giúp chúng ta đối kháng với cao thủ Cổ Duệ? Mọi người cùng nhìn Vu Thuấn, bọn họ suýt quên chuyện quan trọng này. Vu Thuấn gật đầu, nói: - Đúng vậy! Lúc trước Cổ Ma tộc ta quân alam thiên hạ tất nhiên xây dựng nhiều sân cường đại. Ta nhớ bên này có một chỗ dùng để tử tôn hoàng tộc lánh nạn, lúc trước Cổ Duệ chi dân đến quá nhanh, quá mãnh liệt nên hoàng tộc không có thời gian rút lui, chưa từng dùng chỗ này. Mắt mọi người lóe tia sáng. Nơi hoàng tộc lánh nạn chắc chắn phòng ngự được cường giả thần giai, sân đó mạnh đến mức nào? Mọi người hưng phấn. Vu Nhai đúng là siêu may mắn, bách tộc có hy vọng. Một Ải Nhân tộc đầu gỗ nghi hoặc hỏi: - Nếu có tuyệt địa cường đại như vậy lại ở gần đây thì tại sao chúng ta không phát hiện ra? Sư nhân thần giai khinh bỉ liếc Ải Nhân tộc đặt câu hỏi: - Ngớ ngẩn, thời gian lâu như vậy tất nhiên phủ bụi dưới lòng đất. Chỉ số thông minh của Ải Nhân tộc còn kém hơn Thú Nhân tộc. Sư nhân thần giai hành lễ, hỏi Vu Thuấn: - Không biết nơi Vu Thuấn đại đế nói là ở đâu? Vu Thuấn chỉ một hướng, nói: - Ta cảm giác được hơi thở chỗ lánh nạn đó, là hướng kia. Với tốc độ thánh giai đi gần nửa canh giờ là tới nơi. Mắt lão nữ vương Tinh Linh lóa tia sáng nói: - Hướng kia? Gần nửa canh giờ? Đó chẳng phải là địa bàn của Thú Đằng tộc sao? Vu Nhai cảm thấy hắn rất có duyên với Thú Đằng tộc, hớn hở ra lệnh ngay: - Thú Đằng tộc sao? Hì hì, xuất phát! Thời gian rất gấp.
Chương 1478: Đế đô tạm thời. share: doctruyen.org Mời đọc Lòng Vu Nhai thầm mong đợi được ngắm biểu tình của Ứng thiếu soái. Hình như Ứng thiếu soái đã bị Thanh Mộc hoàng tử phái đi làm nhiệm vụ khác, không có trong Tinh Linh sâm lâm, gã tránh thoát kiếp nạn lúc trước. Vu Nhai thầm nghĩ: - Chết tiệt, bây giờ ta là Cổ Ma đại đế, không thể nhỏ nhen để bụng việc này. Mọi người gật gù, bọn họ biết Thú Đằng tộc là con chó trung thành nhất của Cổ Duệ chi dân, hoặc nên nói là chó nhà. Đám người âm trầm liếc đám Thú Đằng tộc "Co được giãn được", kéo nhau lên đường. Cuộc chiến bảo vệ bách tộc chính thức vén màn, thời đại bách tộc thuộc về Vu Nhai đã đến. Cùng lúc đó, một góc bách tộc loạn địa, có luồng khói đen bay nhanh hướng nam, đó là Hắc Nguyệt đại quản sự hấp hối. - Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Phải mau chóng quay về mảnh đất bí ẩn, về Hắc Nguyệt thần thành. Ta phải sống, ta phải thông báo cho thần vương biết! Chắc chắn thần vương sẽ tự mình ra tay, nhất định! A a a! Vu Nhai!!! Vu Nhai đoán được Hắc Nguyệt đại quản sự vội vàng trốn về mảnh đất bí ẩn, báo cáo mọi chuyện về bách tộc cho Cổ Duệ chi dân nghe. Khi đó nghênh đón bách tộc là cơn giận sấm sét từ Cổ Duệ chi dân, nhưng trước đó Cổ Duệ chi dân sẽ suy đoán đủ thứ, dù gì có Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc làm vật đánh lạc hướng. Cổ Duệ chi dân trong Tinh Linh sâm lâm biết tình báo chính xác như đám người Thanh Mộc hoàng tử thì bị Vu Nhai bắt không sót một tên. Mặc dù gấp gáp nhưng Vu Nhai vẫn dư dả thời gian. Dù sao Hắc Nguyệt đại quản sự chạy về mảnh đất bí ẩn mất một lúc, Cổ Duệ chi dân được tin rồi phái binh đến tấn công cũng cần thời gian. Hơn nữa khi ấy Hắc Nguyệt đại quản sự chạy vắt giò lên cổ, chẳng biết lúc về mảnh đất bí ẩn thì lão có mở miệng được không. Có lẽ Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ dưỡng thương trước? Hoặc trên đường đi Hắc Nguyệt đại quản sự đã báo tin. Lúc trước nói không có thời gian là sợ có thần giai Cổ Duệ chi dân lại đến, không phải bảo đại quyết chiến sắp tới. Tóm lại cần tính toán tình huống tệ nhất. Vu Nhai vốn chưa từng lạc quan, nếu hắn lạc quan thì sẽ bị nguy hiểm cao. Vu Nhai không biết khi Lam Thương Tử không rõ tình huống cụ thể trong bách tộc đã phái cao thủ Cổ Duệ chi dân đến cứu viện, thời gian càng ít hơn Vu Nhai dự tính. Đương nhiên lúc Lam Thương Tử kêu Cổ Duệ chi dân phái cao thủ đến thì chưa tức điên. Tức là Cổ Duệ chi dân sẽ không công kích điên cuồng nhất ngay bây giờ. Tóm lại sau khi Vu Nhai biết chỗ Thú Đằng tộc có thể làm sân chủ chiến thì mang theo chủ lực xuất phát xâm lăng. Chỉ có chủ lực đi, như tộc nhân Tinh Linh tộc không thể nào mang đi hết được, bọn họ còn cần thu thập đồ đạc gì đó. Không chỉ như thế, Tinh Linh tộc nhân cần sẵn sàng chiến đấu ngay, vội vàng tổ chức binh đoàn. Chủng tộc khác cần tổ chức lại giống như Tinh Linh tộc, nếu không có tổ chức thì khi Cổ Duệ chi dân kéo tới tiêu diệt từng phần là bách tộc tiêu đời. Vu Nhai còn có nhiệm vụ là lập tức tuyên bố tộc vương lệnh, thông báo cho các tộc lên kế hoạch đường đi nước bước, toàn bách tộc kết hợp với mô hình như thế nào, các tộc tham gia chiến đấu ở vị trí nào, tập hợp tại đâu? Đặt chiến tuyến, phòng tuyến ở chỗ nào? Rất nhiều chuyện cần suy tính, hành động. Lúc này Vu Nhai mới biết những chuyện sau này khó khăn hơn là mục tiêu vua bách tộc, nếu quyết định không đúng hay bỏ qua chi tiết gì là kết cuộc tàn đời. Không chỉ là chiến tranh thần giai, cuộc chiến cấp thấp cũng quan trọng. May mắn kiếp trước Vu Nhai làm lính, tuy chức vụ bình thường, còn là nhân viên tình báo. Vu Nhai biết tầm quan trọng của tình báo nên ngay từ đầu đã tìm mượn kiếm huynh là chuyên gia tình báo, gã biết rõ bước hành động tiếp theo hơn hắn. Vu Nhai không muốn nhìn sinh linh đồ thán, trong tình huống không thể tránh khỏi chiến tranh thì hắn cố gắng bảo vệ nhiều mạng sống hơn. Bảo vệ như thế nào? Đó là chiến thắng, làm phe đối phương đổ máu. - Chiến tranh là tàn nhẫn như vậy. Vu Nhai đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, lý trí vững vàng hơn trước. Vì người quan trọng với mình, Vu Nhai bất chấp. Bây giờ Vu Nhai là vua bách tộc, hắn biết một quyết định sẽ ảnh hưởng nhiều mạng sống, phải chuẩn bị tinh thần đối mặt tàn nhẫn. Trong khi Vu Nhai dẫn đội chủ lực đi ra Tinh Linh sâm lâm thì mượn kiếm huynh chạy ngay tới. - Kính chào Cổ Ma đại đế, Bạch lão sư dặn chúng ta chờ tại đây làm nhiệm vụ nhận truyền tộc vương lệnh của các tộc. Người nói chuyện là người quen cũ, Độc Cô Đỉnh. Bộ dạng của Độc Cô Đỉnh vẫn thập thò thậm thụt, nhưng phong độ phấn chấn. Mấy ngày nay khó khăn thẩm thấu vào bách tộc loạn địa, Độc Cô Đỉnh chứng tỏ thực lực rất xuất sắc của mình, gã giỏi hơn Độc Cô Chu nhiều. Bây giờ Độc Cô Đỉnh là nhân vật số hai trong đội tình báo của Vu Nhai, chỉ dưới tay mượn kiếm huynh. Ngẫm lại nếu ví dụ bách tộc loạn địa là đại đế quốc thì thủ lĩnh tình báo số hai có địa vị như thế nào? Rất khó tưởng tượng. Trước kia Độc Cô Đỉnh cho rằng làm quan tình báo Bắc Đẩu hành tỉnh đã rất oai. Tuy nhiên Độc Cô Đỉnh biết tình hình bây giờ không phải lúc hớn hở, tập trung chiến đấu là hơn, muốn làm thủ lĩnh tình báo số hai không phải chuyện dễ. Độc Cô Đỉnh biết rõ khi Vu Nhai bước ra khỏi Tinh Linh sâm lâm, hắn không còn là tướng quân Bắc Đẩu hành tỉnh mà là Cổ Ma đại đế. Vu Nhai nghe Độc Cô Đỉnh nói thì mắt chợt lóe, mượn kiếm huynh lo lắng chu đáo thật. Vu Nhai nói ngay: - Tốt, trước tiên tuyên bố tin bách tộc dung hợp, kêu bọn họ chống lại Cổ Duệ chi dân rải rác trong bách tộc. Độc Cô Đỉnh cười khúc khích nói: - Đại đế, mấy canh giờ trước Bạch lão sư đã phát lệnh tộc vương cho các tộc, nội dung thì giống y như người. Bây giờ tàn bách tộc đã náo động, nhưng dù sao lúc trước tự chúng ta tuyên bố lệnh tộc vương, cần có đồ thật tuyên bố bách tộc dung hợp, để tộc dân thật lòng quy phục. Vu Nhai kinh ngạc, khóe môi co giật, nhưng rất nhanh hắn lấy lại bình tĩnh. Da mặt Vu Nhai rất dày, hắn thầm phục mượn kiếm huynh suy nghĩ cẩn thận hơn hắn tưởng tượng. Về mặt tình báo Vu Nhai không cần tốn não suy nghĩ. Cao tầng các tộc khóe môi co giật, bọn họ ngứa tay muốn đè Vu Nhai ra đánh, và toát mồ hôi lạnh ròng ròng. Chết tiệt, tiểu tử này chưa thống nhất bách tộc đã sớm phát ra ngụy lệnh vương tộc. Nếu vừa rồi Vu Nhai không thành công trở thành vua bách tộc, các cao tầng quay về tộc mình sẽ bận rộn làm nhiều chuyện, không chừng bị người đá khỏi vị trí, nhận Cổ Duệ chi dân điên cuồng trả thù. Nhân viên tình báo này bảo trong ngụy lệnh vương tộc nói phải chống lại Cổ Duệ chi dân, bây giờ các ngươi phấn khởi giết chóc. Quá âm hiểm. Thật tình, Vu Nhai làm việc không chừa đường lui cho bọn họ, ép bách tộc phải chọn.