Chương 954: Hội nghị 29 người Nguồn: vipvandan Mời đọc Rất nhiều các xí nghiệp thành viên lấy hình thức đan xen nắm giữ cổ phần để hình thành hệ thống Cẩm Hồ chỉnh thể, hình thức đầu tư cổ phần truyền thống, cơ chế tập thể quyết sách không còn thích hợp với hệ thống phức tạp này. Trương Khác quyết định trên cơ sở các đại hạng mục của tập đoàn Ái Đạt, triệu tập hội nghị do các quản lý cao cấp tham gia để bàn bạc, quyết sách phương hướng phát triển tương lai của toàn bộ hệ thống. -- Trong hệ thống Cẩm Hồ, quyền hạn quản lý cùng địa vị quyết sách của quản lý cao cấp đối với sự vụ hằng ngày cũng sẽ càng cao hơn. Một khi Hội nghị quản lý cấp cao này hình thành lệ cũ, hình thành cơ chế đã đạt được hiệu quả, Cẩm Hồ cũng sẽ sơ bộ có đủ cơ sở của một tập đoàn tài chính rồi, cũng sẽ không bởi vì nhân tố của cá thể tử vong có tính ngẫu nhiên mà rơi vào khốn cảnh gần tan vỡ. Ngoài ý muốn lần này, càng làm cho Trương Khác cảm thấy sự tất yếu phải mau chóng thúc đẩy tổ chức Hội nghị quản lý cấp cao cùng hình thành cơ chế cố định, ai từng có trải qua như Trương Khác, đối với việc sinh tử lại có thể thờ ơ, nhưng tương lai của Cẩm Hồ không thể không coi trọng. Tổ chức Hội nghị quản lý cấp cao không phải đơn giản triệu tập các quản lý cấp cao có tư cách tham gia hội nghị là được, lần đầu tiên có thể đơn giản một chút, nhưng dẫu có đơn giản, đề tài thảo luận cùng với các tư liệu tương quan với đề tài thảo luận của hội nghị cũng phải sớm chuẩn bị, giao đến trong tay các quản lý cấp cao. Đương nhiên, còn có một công tác quan trọng, chính là xác định ai có tư cách tham gia hội nghị này, các quản lý cấp cao tham gia hội nghị này sẽ là tầng quản lý hạch tâm của hệ thống Cẩm Hồ, sẽ cộng đồng chấp chưởng nền kinh tế của đế quốc này!!! ---------------------- Trương Á Bình cũng có đoạn thời gian không về Kiến Nghiệp rồi, nghiệp vụ trọng điểm của Philips không ở Kiến Nghiệp, lần thứ hai đến Kiến Nghiệp, hắn cũng không còn lấy thân phận tổng giám đốc bộ linh kiện khu Trung Hoa của Philips, thân phận mới là tổng giám đốc bộ phận linh kiện kiêm phó tổng giám đốc cấp cao của tập đoàn Ái Đạt. Lần này đến Kiến Nghiệp, mới phát hiện Kiến Nghiệp trong gian dài không dài đã phát sinh biến hóa lớn như vậy. - Thực sự là không dám tưởng tượng. Trương Á Bình đứng ở quảng trường nghĩa trang trên sườn phía bắc núi Yến Quy, nhìn về phương hướng Vườn Sồi, ngõ Học Phủ xa xa: - Mùa đông năm kia đến Kiến Nghiệp công tác, tôi ngồi xe đi qua khu này, ngoại trừ ĐH Sư phạm cùng ĐH Đông Hải, bờ bắc hồ Yến Quy hoàn toàn không khác gì một thành trấn nhỏ lộn xộn bình thường. Khi đó đường Đông Hoa cũng vừa mới xây nên, ven đường toàn là nhà cửa lộn xộn. Chỉ trong hơn 1 năm ngắn ngủi, ai có thể nghĩ đến sẽ có cảnh tượng tuyệt đẹp thế này. Tôi thấy trong tương lai không lâu sau, nơi chúng ta đang đứng sẽ trở thành đài ngắm cảnh nổi tiếng của Kiến Nghiệp cũng nói không chừng. . . Khu đất gần 1000 mẫu ở giữa ĐH Sư phạm, ĐH Đông Hải tại bờ bắc hồ Yến Quy đã khai phát hoàn tất, ngõ Học Phủ giữa ĐH Sư phạm cùng ĐH Đông Hải cũng hoàn toàn được xây lại. Đầu năm khởi động kiến thiết thương quyển phía đông hồ. Lúc này khu biệt thự Yến Hồ Biệt Uyển gần 200 mẫu phía đông bắc hồ Yến Quy cũng hoàn toàn xây thành. Khu kiến trúc rộng lớn này ngoại trừ chung cư cao cấp, đường phố thương nghiệp, chủ yếu vẫn là lấy khu thực nghiệm cùng khu sáng nghiệp của Vườn Sồi là chính. Cây cối trong khu xanh hóa cùng với khu dân cư quanh hồ đều lấy cây sồi là chủ. Đứng ở trên sườn núi Yến Quy nhìn ra xa, ngay vào đầu mùa đông thời khắc lá sồi đổi màu, dưới đất lá rơi một vùng các màu đỏ vàng, vàng rực, đất vàng, nâu nhạt đan vào nhau thêm lộng lẫy. Giống như khoác lên phía bắc hồ một chiếc khăn rực rỡ màu sắc, mặt hồ nước Yến Quy trong suốt như một miếng ngọc bích khảm dưới chấn núi, lại nối liền thành một vùng với vườn trường xanh um, tuyệt đối không có cảm giác đô thị hiện đại đặc biệt mạnh mẽ, chỉnh thể giống như một công viên cây sồi siêu lớn vây quanh hồ. Phía đông khu vực Vườn Sồi, chủ kiến thiết thương quyển phía đông hồ, nhà cao tầng mọc lên sat sát, mặc dù phần lớn kiến trúc đều đang thi công trong khẩn trương, nhưng có thể cảm nhận được khí tức đô thị hiện đại mãnh liệt. ". . ." Tô Tân Đông cười cười, mấy ngày này hắn rất bận rộn. Nghe nói từ nơi này nhìn qua phong cảnh tuyệt mỹ, vẫn không có thời gian đi lên nhìn xem: - Có người rảnh rỗi, từ hạ tuần tháng chín đã bắt đầu đi lên đây rồi, Vườn Sồi này quả nhiên là danh phù kỳ thực. . . không chỉ nói từ trên núi nhìn xuống, ngồi xe đi ngang qua rừng sồi rậm rạp, cm giác cũng khá thoải mái. Nhưng theo Khác thiếu gia, quy mô vẫn còn hơi nhỏ. Tôi thấy cậu ấy là nhớ thương mấy Vườn Sồi hơn mười vạn mẫu phía tây nước Mỹ... Nghe Tô Tân Đông nói về chí hướng của Trương Khác như vậy, Trương Á Bình cũng cười khẽ. Trung Quốc mặc dù rộng lớn, người lại càng đông, tại TP.Kiến Nghiệp nhân khẩu đông đúc, có thể có một mảnh niết bàn thế này đã làm cho người ta cảm thấy mỹ mãn rồi. Tô Tân Đông nhớ tới năm kia ngồi xe đi qua ven hồ Yến Quy còn ngửi được mùi tanh tưởi dưới hồ. Mới thời gian 2 năm, mặt hồ Yến Quy trong suốt như một miếng ngọc bích khổng lồ khảm trên đại địa. Những thứ này đều là cảnh tượng mới khi Cẩm Hồ quy mô thẳng tiến Kiến Nghiệp mang đến cho thành phố này trong thời gian hơn một năm nay. Trương Á Bình nhìn Tô Tân Đông trong thần thái vui mừng hai tay chống nạnh, mắt nhìn phong cảnh dưới chân núi xa xa, hắn nghĩ thầm: Xem như một trong những thành viên phía sau màn thúc đẩy những biến hóa này. Đứng ở trên sườn núi nhìn cảnh đẹp xa xa, cảm giác tự hào trong lòng chắc có lẽ không cần nói cũng biết thôi. Trương Á Bình lại thản nhiên cười, lúc này hắn cũng có thể càng rõ ràng cảm nhận được dung nhập Cẩm Hồ sẽ có tương lai thế nào đang chờ đợi bản thân. Hắn nhìn hai bên, đều là cao tầng Cẩm Hồ vì tham dự hội nghị quản lý cấp cao này mà đến Kiến Nghiệp sớm một ngày. Những người ở đây có thể nói không ai không là nhân tuyển đương đại, trong thời gian 3-4 năm ngắn ngủi đều tập trung đến dưới cờ của Cẩm Hồ.. Hệ thống Cẩm Hồ lấy Ái Đạt, thương vụ Cẩm Hồ làm hạch tâm kết cấu nên toàn bộ hệ thống, cao tầng có tư cách tham gia Hội nghị quản lý cấp cao cũng lấy thành viên của hai xí nghiệp này là nhiều. Tập đoàn Ái Đạt có nhóm Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Thành Hán Chương, Dương Vân, Lỗ Khánh Sinh, Đàm Vân Tùng đại biểu dự thính. Đương nhiên còn phải tính đến Trương Á Bình mới gia nhập Cẩm Hồ liền đảm nhiệm chức vị quan trọng. Thương vụ Cẩm Hồ tuy nói chỉ là mới thành lập, cũng bao gồm nhóm Tôn Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân, Cát Minh Đức, Tiêu Tấn thành, Tưởng Vi, Chu Nhất Bình người đại biểu dự thính. Ngoài ra, giấy Tân Quang do Chu Du, Chu Phục đại biểu dự thính, lâm nghiệp Tân Quang do Tống Chí Hữu đại biểu dự thính, Trung Tinh Vi Tâm do Liễu Chí Thành đại biểu dự thính, Hương Tuyết Hải do Đào Hành Kiện, Trần Muội, Diệp Tiểu Đồng đại biểu dự thính, tập đoàn ăn uống giải trí Thế Kỷ Cẩm Hồ do Thịnh Thanh đại biểu dự thính, địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ do Thiệu Chí Cương đại biểu dự thính, thực nghiệp Hồng Viễn do Trương Tri Phi đại biểu dự thính, điện tử Ái Đạt do Phó Gia Tuấn đại biểu dự thính, điện Thịnh Hâm do Thiệu Tâm Văn đại biểu dự thính, trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ do Thôi Quốc Hằng đại biểu dự thính. . . Ngoài ra còn phải tính đến Tạ Vãn Tình, đại biểu của Cty Hải Dụ dự thính. Ngoại trừ Trương Khác, nhân viên chính thức có tư cách tham gia Hội nghị quản lý cấp cao lần này tổng cộng 29 người. Tham gia hội nghị lần này, cũng xác nhận thân phận cùng địa vị là người quản lý hạch tâm trong hệ thống Cẩm Hồ. Trương Á Bình nhìn mọi người hai bên, nghĩ thầm lấy bất cứ người nào trong số hai ba chục người ở đây có thể nói là nhân tuyển hiện nay, nhưng nhân vật linh hồn tụ tập họ lại với nhau lại là thanh niên chưa đến 21 tuổi kia. Trương Á Bình quay đầu lại tìm bóng hình của Trương Khác, thấy Trương Khác cùng Tạ Vãn Tình đang đứng chung nói chuyện với nhau. Tạ Vãn Tình thường ngày đã quen khép mình, không khiến người chú ý, nhưng không được phủ nhận, nếu không có sự ủng hộ kiên định của cô, Cẩm Hồ sẽ không có căn cơ kiên định để bay lên, còn có Diệp gia phía sau Diệp Kiến Bân, Diệp Kiến Bân, có thể nói là một căn cơ kiên định khác để Cẩm Hồ bay lên. Cẩm Hồ lúc này tới cùng khổng lồ thế nào? Sau mùa lũ vào mùa hạ năm nay, vì gây quỹ trùng kiến tài chính sau thiên tai cho tỉnh Giang Nam, Trương Khác cùng Tạ Vãn Tình liên hợp các gia tộc Hoa thương Đông Nam Á như Quách, Hà, Mã, Trần chuyển nhượng 6% cổ phần của tập đoàn Ái Đạt tương đương 120 triệu đôla, chuyển nhượng 6% cổ phần của Việt Tú tương đương 80 triệu đôla, lấy giá chuyển nhượng giá cổ phiếu lần này làm cơ sở tính tổng giá cổ phiếu trên thị trường của tập đoàn Ái Đạt vượt trên 2 tỷ đôla, của Việt Tú trên 1.3 tỷ đôla. Công ty cổ phần Việt Tú là công ty quản lý tài sản bên trong hệ thống Cẩm Hồ, hội nghị lần này sẽ quyết định chỉnh hợp Việt Tú vào bộ môn quản lý tài sản cùng đầu tư của thương vụ Cẩm Hồ, nhưng lấy hai số liệu đơn giản này, còn xa mới có thể phản ánh ra cơ cấu cùng quy mô khổng lồ của hệ thống Cẩm Hồ, vốn lấy hai xí nghiệp thành viên thương vụ Cẩm Hồ, tập đoàn Ái Đạt làm hạch tâm. Trương Á Bình vào ngày 5 tháng 12 chính thức rời khỏi Philips, hắn không cho bản thân thời gian nghỉ ngơi, ở lại Hải Châu hết 4 ngày, lại tới Kiến Nghiệp sớm 3 ngày, coi như là chính thức đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc linh kiện kiêm phó tổng giám đốc cấp cao của tập đoàn Ái Đạt. Trong thời gian 7 ngày ở đây, công tác chính yếu của hắn là quen thuộc toàn bộ cơ cấu của Cẩm Hồ. Người ngoài quen thuộc nhất đối với Cẩm Hồ tự nhiên là điện tử Ái Đạt. Điện tử Ái Đạt sau khi Niêm yết cửa sau vẫn lấy nghiệp vụ đầu đĩa là chủ, đầu năm 97 cùng Đức Nghi, Tư Cao Bách liên hợp đưa ra kỹ thuật đĩa SVCD, sau đó điện tử Ái Đạt lại đơn độc lần lượt đưa ra đĩa Video SVCD, cùng đĩa Video SVCD siêu mật độ, đã xác định địa vị trên thị trường đầu đĩa khu vực cùng quốc gia mới phát. Điện tử Ái Đạt dự tính cả năm 98 sản xuất các loại đầu đĩa sẽ lấy SVCD là chủ để đột phá 70 triệu chiếc, giá trị sản lượng đột phá 10 tỷ. Bởi điện tử Ái Đạt thành lập thời gian sớm nhất, bắt đầu từ năm 98 không hưởng thụ được chính sách ưu đãi giảm miễn thuế. Năm 98 cống hiến cho tài chính TP. Hải Châu gần 600 triệu tiền thuế. Tuy nói năm 98 thị trường đầu đĩa Đông Nam Á vẫn bị áp chế, cạnh tranh tại thị trường đầu đĩa quốc nội cũng hết sức kịch liệt. Điện tử Ái Đạt xem như nhãn hiệu đầu đĩa đầu tiên, năm 98 vẫn hoàn thành mục tiêu lợi nhuận của nghiệp vụ kinh doanh chính 900 triệu. Bởi tập đoàn Ái Đạt cùng công ty cổ phần Việt Tú vẫn thực thi tích cực kế hoạch tăng trịđối với điện tử Ái Đạt, hơn nữa nghiệp vụ đầu đĩa của điện tử Ái Đạt đang đạm thị biểu hiện vẫn rất không tầm thường, biểu hiện của điện tử Ái Đạt tại thị trường chứng khoán Hồng Kông vượt trội hơn các công ty khác trên thị trường. Mặc dù tổng giá cổ phiếu trên thị trường duy trì ở mức 7 tỷ HKD đã bị giảm xuống 30%, nhưng trên thị trường chứng khoán Hồng Kông, đâu đâu cũng có công ty bị giảm quá nữa, thậm chí vượt quá 2/3. *tăng trị: tăng giá trị cổ phần mua vào. Đạm thị: lượng người mua hoặc người bán chứng khoán rất ít Vẫn thực thi tích cực kế hoạch tăng trị, tỉ lệ cổ phần của tập đoàn Ái Đạt cùng công ty Việt Tú đối với điện tử Ái Đạt trong thời gian một năm tại quá khứ từ chưa tới 30% nâng cao đến 48%. Điều này có lẽ người ngoài có thể trực tiếp lý giải được. Tổng giá trị cổ phần Cẩm Hồ nắm giữ của điện tử Ái Đạt khoảng 3,4 tỷ HKD. Như Cẩm Hồ năm 98 còn có thể chia xẻ lũng đoạn chip giải mã 80 triệu đôla, đây là điều người ngoài không biết. Đây chỉ là một góc của núi băng, nếu có thể càng tỉ mỉ hơn, từ trong báo cáo tài chính quý ba mà điện tử Ái Đạt công bố có thể thấy được tình huống tài vụ năm nay của điện Hương Tuyết Hải, mặc dù năm nay Hương Tuyết Hải không có kế hoạch chia hoa hồng, sẽ không làm ra cống hiến trực tiếp cho lợi nhuận của điện tử Ái Đạt, nhưng vẫn còn có thể từ trong báo cáo tài chính của điện tử Ái Đạt nhìn ra Hương Tuyết Hải mượn CCTV quảng cáo tiêu vương sau đó bay lên. Từ cuối mùa xuân năm 96, Cẩm Hồ chính thức tham gia Hương Tuyết Hải. Thông qua điện tử Ái Đạt, công ty Việt Tú hai lần tiến hành đổ tiền đối với Hương Tuyết Hải, khiến cho Hương Tuyết Hải với nhãn hiệu dân tộc gần 20 năm lịch sử nhận được tài chính sung túc để phát triển, chỉ tài sản trong thời gian ngắn tăng trưởng đến 1.5 tỷ, quy mô tài sản cuối năm 97 đạt 3 tỷ, cuối năm 97 ngoại trừ thành lập tuyến sản xuất tủ lạnh mới, còn đầu tư kiến tạo tuyến sản xuất máy giặt và máy điều hòa. Năm 98, nhãn hiệu quảng cáo của Hương Tuyết Hải chính thức tiến vào khoảng thời gian hoàng kim của CCTV, tiêu thụ sản phẩm của Hương Tuyết Hải bỏ đi diện mạo chán nản năm rồi, đoạt lại địa vị "bắc Hải Nhĩ, nam Hương Tuyết Hải", nghiệp vụ chủ doanh -- lượng tiêu thụ tủ lạnh dự tính cả năm 98 có thể đạt tới 3.6 tỷ, xác nhập các nghiệp vụ máy giặt, máy điều hòa, tổng ngạch tiêu thụ cả năm sẽ đạt tới 5 tỷ, sau khi khấu trừ tiền thuế, lãi ròng hàng năm vẫn đạt khoảng 500 triệu. Đương nhiên, lượng tiêu thụ 5 tỷ cùng lợi nhuận trong năm 500 triệu chỉ là mục tiêu lúc đầu của Hương Tuyết Hải, năm 99 Hương Tuyết Hải sẽ mở rộng thêm thị trường máy giặt, điều hòa trong nước, cùng mở rộng thêm thương hiệu. Đồng thời còn kế hoạch hướng về các sản nghiệp hàng đầu như máy đông lạnh cùng máy hơi ép, còn khởi động khai phát thị trường hải ngoại, kế hoạch cuối năm 99 thực hiện mục tiêu nâng cao hai con số kể trên. Ngoại trừ điện tử Ái Đạt nắm giữ 25% cổ phần của Hương Tuyết Hải, Cẩm Hồ còn thông qua Việt Tú trực tiếp nắm giữ 51% cổ phần của Hương Tuyết Hải. Đây chỉ là một góc núi băng của Cẩm Hồ mà người ngoài thông qua tư liệu công khai có khả năng lý giải được. Đây vẫn là lần đầu tiên tổ chức Hội nghị quản lý cấp cao, ngoại trừ thảo luận nhập Việt Tú vào bộ môn quản lý tài sản cùng đầu tư của thương vụ Cẩm Hồ, cũng trong khoảng thời gian này thực thi kế hoạch dung hợp của hệ thống Cẩm Hồ, đồng thời tiến hành kiểm thảo cùng xác nhận bước tiếp theo của phương án. Đề tài thảo luận lần này là trước tiên xác định, tài liệu tương quan cũng sớm được đưa tới tay những thành viên tham dự hội nghị.
Chương 955: Chiến lược được ăn cả ngã về không Nguồn: vipvandan Mời đọc Để tăng cường tiêu thụ ĐTDĐ số, kế hoạch "trăm thành phố trăm tiệm" cũng chính thức khởi động, tập đoàn Ái Đạt cùng điện Thịnh Hâm tổng cộng đầu tư 500 triệu thành lập công ty viễn thông Thịnh Hâm, bắt đầu nghiệp vụ chuyên doanh ĐTDĐ số. Tập đoàn Ái Đạt cung cấp 300 triệu, đổi lấy 12% cổ phần của điện Thịnh Hâm cùng 40% cổ phần của viễn thông Thịnh Hâm, mặt khác, Diệp gia còn tiến thêm một bước cùng nhóm Trương Khác, Tạ Vãn Tình trao đổi quyền nắm giữ cổ phần đối với tập đoàn Ái Đạt, thương vụ Cẩm Hồ cùng với điện Thịnh Hâm. Để bảo đảm điện Thịnh Hâm từng bước dung hợp vào trong hệ thống Cẩm Hồ, mặt khác đang cùng đàm phán với Phủ thị chính Huệ Sơn, đem 24% cổ phần thừa lại của Hương Tuyết Hải do tập đoàn Ái Đạt thu mua do Cục Công nghiệp nhẹ TP. Huệ Sơn nắm giữ. Hoàn toàn tư hữu hóa điện Hương Tuyết Hải, đây cũng là làm chuẩn bị cho kế hoạch bước tiếp theo đưa ra thị trường của Hương Tuyết Hải. Ngoại trừ phải phát triển xí nghiệp chuyên doanh ĐTDĐ đại quy mô nhất trong nước, lúc này điện Thịnh Hâm sở hữu 88 siêu thị điện gia dụng, trong đó 28 siêu thị có diện tích kinh doanh gần hoặc trên 10.000 m², tổng số công nhân trên 12000 người, lượng tiêu thụ đột phá 12 tỷ, hoàn toàn xứng đáng là xí nghiệp thương nghiệp lớn nhất nước, tuy nói đang trong thời kỳ mở rộng áp dụng hình thức quản lý khoán, lợi nhuận hàng năm cũng tới 700 triệu. Một khi hình thành hệ thống Cẩm Hồ lấy tập đoàn Ái Đạt, thương vụ Cẩm Hồ làm hạch tâm, hệ thống này sẽ trực tiếp khống chế điện tử Ái Đạt, xí nghiệp đầu đĩa lớn nhất thế giới, cửa hàng ĐTDĐ lớn thứ tư trong nước, cửa hàng máy nghe nhạc cầm tay lớn thứ hai toàn cầu, Tân Quang xí nghiệp tạo giấy lớn nhất Hoa Đông, gỗ Tân Quang xí nghiệp gỗ lớn nhất nước, Thịnh Hâm xí nghiệp điện gia dụng lớn nhất nước, Trung Tinh Vi Tâm xưởng tinh viên(wafer) duy nhất hiện nay trong nước, Hương Tuyết Hải xí nghiệp sản xuất tủ lạnh lớn thứ hai trong nước. So với các xí nghiệp thành viên kể trên, gián tiếp khống chế giải trí ăn uống Thế Kỷ Cẩm Hồ, địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ, thực nghiệp Hồng Viễn cũng có vẻ không quan trọng rồi. Nếu muốn tìm hiểu rõ quan hệ quyền lợi phức tạp trong nội bộ của hệ thống Cẩm Hồ, cho dù Trương Á Bình nắm được tư liệu trực tiếp nhất, cũng sẽ cảm thấy hết sức đau đầu. Trong lòng Trương Á Bình cũng rất tò mò: một thanh niên chưa đầy 20 tuổi đầu như Trương Khác, lúc này tài sản trên danh nghĩa tới cùng có bao nhiêu? Lấy giá cổ phần chuyển nhượng cho các Hoa thương Đông Nam Á Quách, Trần, Mã, Hạng làm cơ sở tính toán, tổng giá trị tài sản trên danh nghĩa của Trương Khác vào khoảng 2.5-2.6 tỷ USD. Tài sản Diệp gia lấy Diệp Kiến Bân làm đại biểu, vào khoảng 800 triệu USD, tài sản của Tôn Thượng Nghĩa, vợ chồng Cát Minh Du vào khoảng 400 triệu USD, Tạ Vãn Tình sở hữu khoảng 400 triệu USD, Cát Minh Tuấn khoảng 200 triệu USD, mặc dù Hứa Tư không có tham gia hội nghị quản lý cấp cao lần này, tài sản trên danh nghĩa cũng phải trên 150 triệu USD, và có tư cách tham gia hội nghị quản lý cấp cao. Ngoại trừ bản thân Trương Á Bình là mới gia nhập Cẩm Hồ, vẫn chưa nhận được cổ phần của Cẩm Hồ, thân gia của những người khác cũng tất nhiên là xa xỉ, trong đó lấy Tô Tân Đông, Đinh Hòe, hai nguyên lão có cống hiến lớn nhất đối với Cẩm Hồ, tài sản cũng trên 100 triệu USD. Lấy điều này là cơ sở tính toán, quy mô tài sản trung tâm của hệ thống Cẩm Hồ phải đạt đến 5 tỷ USD, cái này nếu so sánh dưới bối cảnh quốc tế, Cẩm Hồ quả thật không tính là gì. Tập đoàn SamSung năm 98 số nợ đã lên đến 17 tỷ USD, tổng giá cổ phiếu trên thị trường của Sony mặc dù tại thời kì khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng nhất vẫn duy trì trên 30 tỷ USD. Sony chỉ là một xí nghiệp điện tử của Nhật do nhà tài phiệt Mitsui khống chế. Tuy nhiên trong lòng các cao tầng tham gia Hội nghị quản lý cấp cao lần này đều rất rõ ràng, giá trị của toàn bộ hệ thống Cẩm Hồ phải vượt xa 5 tỷ USD, thậm chí có thể sản sinh ảnh hưởng rõ rệt đối với kinh tế, chính trị thế thái đối với lưu vực Tiểu Giang. Chu Du đi tới bên cạnh Trương Á Bình, Tô Tân Đông, cười nói: - Qua 10 năm, 100 năm nữa, hậu nhân nghiên cứu kinh tế cận hiện đại của Trung Quốc hoặc thế giới, có thể sẽ gọi hội nghị lần này oai phong cùng loại như "Hội nghị 29 người" hay không? Nếu như có thể, chúng ta cũng sắp được lưu sử sách rồi... Chu Du vui tính nói, thần thái cũng có phần tự hào. Trương Á Bình nở nụ cười, Cẩm Hồ lúc này cũng không cần phải che giấu dã tâm nữa, đặc biệt là tổ chức hội nghị quản lý cấp cao lần này, đã chứng tỏ Cẩm Hồ sơ bộ có đủ đặc trưng của một tập đoàn tài chính sản nghiệp có tính tổng hợp rồi. - Khác thiếu gia bảo anh qua đó đấy. Tô Tân Đông nhắc nhở Trương Á Bình chú ý nhìn Trương Khác đang ở xa vẫy tay với bên này. Trương Khác cùng Trần Tín Sinh, Tiêu Tấn Thành đứng chúng với nhóm Đào Hành Kiện, tổng giám đốc tập đoàn Hương Tuyết Hải. Chu Du đi tìm người khác nói chuyện, còn Tô Tân Đông đi cùng Trương Á Bình qua đó. - Hương Tuyết Hải phải khởi động kế hoạch điện gia dụng số càng sớm càng tốt... Trương Khác nhìn Tô Tân Đông và Trương Á Bình đi tới: - Mặc dù chúng ta phải đồng thời đưa vào kinh doanh hai thương hiệu Ái Đạt cùng Hương Tuyết Hải, nhưng nội bộ không thể bởi vì thương hiệu khác nhau mà sinh ra cản trở. Đàm phán với Phủ thị chính Huệ Sơn cũng phải hoàn thành nhanh một chút, do Ái Đạt thu mua cổ phần còn lại của Hương Tuyết Hải trong tay Cục Công nghiệp nhẹ TP. Huệ Sơn. Mặt khác, mở rộng thị trường hải ngoại của Hương Tuyết Hải cũng phải nhanh chóng khởi động, công tác bộ phận này đương nhiên cũng phải giao cho Bộ vận doanh hải ngoại dưới cờ thương vụ Cẩm Hồ đi triển khai... Trương Khác vỗ vai Tiêu Tấn Thành: - Sang năm áp lực trên người anh không ít... Cẩm Hồ dựa vào thị trường trong nước là căn cơ, nhưng có thể chân chính thực hiện bay lên hay không, thì vẫn phải có ý thức cạnh tranh thị trường toàn cầu, chỉ có tại thị trường toàn cầu cùng các ông lớn điện tử chế tạo SamSung, Sony, Panasonic, Nokia vật lộn qua còn có thể sừng sững không ngã thì mới có thể tính là thu được thành công, tiêu chuẩn thành công của chúng ta là phải tạo ra một xí nghiệp làm cho người trong nước kiêu ngạo. Mặt trời chiều đang trôi dần xuống, mọi người đều lần lượt ngồi lên xe xuống núi, tiệc liên hoan buổi tối được an bài trong nhà hàng công nhân của khu sáng nghiệp.!!! --------------------- Bắt đầu từ ngày 12 tháng 12, Cẩm Hồ tại Kiến Nghiệp tổ chức hội nghị quản lý cấp cao trong ba ngày, thời gian tương đối gấp gáp, vấn đề có thể thảo luận đầy đủ cũng có hạn, tuy nhiên đã đưa ra một số quy định có tính chế độ đối với hội nghị quản lý cấp cao. Hội nghị quản lý cấp cao sau đó từng quý đều sẽ định kỳ cử hành, tập thể thảo luận cùng quyết sách phương hướng cùng chiến lược phát triển tương lai của toàn bộ hệ thống Cẩm Hồ, các hạng mục quan trọng cũng sẽ do văn phòng hội nghị thông báo cho mọi người, cũng quyết định Hội nghị quản lý cấp cao sau đó sẽ do tổng giám đốc của tập đoàn Ái Đạt cùng thương vụ Cẩm Hồ thay phiên chủ trì, lúc này do Trần Tín Sinh cùng Diệp Kiến Bân thay phiên đảm nhiệm chủ tịch chủ trì hội nghị, như vậy trên chế độ bảo đảm địa vị nòng cốt của tập đoàn Ái Đạt cùng thương vụ Cẩm Hồ bên trong hệ thống Cẩm Hồ. Nhưng Chu Du lại nói đùa một câu "Hội nghị 29 người", cách xưng hô không chính thức này đã thâm nhập nhân tâm, nội bộ Cẩm Hồ mấy ngày nay đều lấy tên gọi này để chỉ Hội nghị quản lý cấp cao. Buổi chiều ngày 14, "Hội nghị 29 người" trong ba ngày đã kết thúc, dựa theo nhật trình an bài, phải tổ chức tham quan khu thực nghiệm Vườn Sồi. Luồng không khí lạnh của phương bắc còn chưa kéo tới, khí trời của Kiến Nghiệp mặc dù lạnh lẽo, nhưng vẫn có thể chịu được, lá sồi màu vàng hoặc vàng đỏ trong khu thực nghiệm ào ào đổ xuống, đã tích một tầng hơi mỏng ở trong vườn. Viên khu thực nghiệm quản chế không nghiêm ngặt đối với bên ngoài, thậm chí có nam nữ sinh trong các trường đại học gần đây lén lút tới tâm sự yêu đương, bảo vệ cửa cũng sẽ không đuổi họ đi. Khi tiến vào phía sau đại sảnh của tòa nhà nghiên cứu & phát triển, quản chế mới bắt đầu nghiêm ngặt. Trong gần một năm nay Diệp Kiến Bân rất ít có thời gian tại Kiến Nghiệp, hơn nữa cũng không có sự vụ cần thiết, hắn vẫn là lần đầu tiên đi vào tòa nhà nghiên cứu & phát triển của khu thực nghiệm. Độ sáng của đèn trong hành làng sẽ tự động điều chỉnh theo người đến gần đi xa. Hệ thống điều hòa trong phòng cũng tự động điều chỉnh, Diệp Kiến Bân cảm thấy rất kinh ngạc, hắn tin tưởng còn có rất nhiều chi tiết không ai nhắc nhở mình sẽ không cảm nhận được. Hắn hỏi Trương Khác: - Đổ vào tòa nhà này bao nhiêu tiền? - Trước kia anh đoán chừng giá thành của mấy tòa nhà này sẽ bao nhiêu? Trương Khác cười hỏi: - Tại hệ thống trí năng của mái hiên, đầu tư vào cũng phải gấp đôi số anh tính ra... Năm ngoái khu Thực nghiệm xây bốn tòa nhà, năm nay lại xây hai tòa nhà đưa vào sử dụng. Bởi yêu cầu hạn chế kiến trúc cạnh hồ Yến Quy, tổng kiến trúc của sáu tòa nhà nghiên cứu & phát triển cũng chưa đến 100.000 m². Do là kiến trúc tầng thấp, giá thành phải thấp hơn nhiều so với kiến trúc cao tầng. Trước kia Diệp Kiến Bân tính ra cũng chỉ hai ba trăm triệu, tuyệt không nghĩ đến trong mấy tòa nhà này lại đưa vào tới bảy tám trăm triệu, cái này đương nhiên còn chưa tính cả thiết bị thực nghiệm, giá trị của thiết bị thực nghiệm tuyệt đối vượt xa giá trị của mấy tòa nhà này. Diệp Kiến Bân chép miệng, không nói gì. Trước đây hắn đối với nghiệp vụ của tập đoàn Ái Đạt chỉ có thể tính có lý giải rất nông cạn, hắn muốn cùng Trần Tín Sinh thay phiên đảm đương chủ tịch Hội nghị quản lý cấp cao, tuy nói sự phát triển của tập đoàn Ái Đạt cũng chủ yếu lấy ý kiến của nhóm Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông là chủ, nhưng lý giải nghiệp vụ của hắn đối với tập đoàn Ái Đạt cũng không thể chỉ dừng ở mức độ như lúc đầu. - Có khí khái của nhà giàu mới nổi thật đấy! Thịnh Thanh ở bên cạnh lắc đầu khe khẽ thở dài: - Bắt đầu khởi động kế hoạch Vườn Sồi từ tháng 5 năm trước đến nay, tổng số tiền mặt đưa vào trong hệ thống nghiên cứu trên 4 tỷ, tôi thấy số liệu trên tài liệu vẫn còn đang rất mơ hồ. Sao có thể xài tiền như thế được chứ? Mọi người đều nở nụ cười. Thiệu Chí Cương, Thịnh Thanh lần này mới chính thức liệt vào tầng quản lý trung tâm của Cẩm Hồ, cũng lần này mới chính thức tiếp xúc với những cơ mật thương nghiệp nòng cốt của tập đoàn Ái Đạt, quyết tâm của nhóm Trương Khác khi đầu tư vào nghiên cứu & phát triển, cũng làm họ rất kinh ngạc. Không đem điện tử Ái Đạt Niêm yết cửa sau cuốn vào trong vòng suy tính 4 tỷ, gần như đã cuốn các nghiệp vụ trong mấy năm nay như đầu đĩa ĐTDĐ với khoản lợi nhuận khổng lồ đầu tư vào trong hệ thống nghiên cứu & phát triển, thậm chí vượt xa cả tập đoàn Ái Đạt đầu tư vào mở rộng hệ thống sản xuất. Lấy khí khái nhà giàu mới nổi để hình dung, thật đúng là thỏa đáng. Trương Khác cười cười: - Nếu có ý kiến lớn như vậy, trên hội nghị sao không đề xuất? - Thuật nghiệp có chuyên công, đối với sự phát triển của ngành điện tử, tôi đâu có thể đề xuất ý kiến hẳn hoi chứ? Thịnh Thanh cười tự giễu: - Trong nước cũng có mấy xí nghiệp chế tạo thiết bị điện, điện tử có thanh thế, như Xuân Lan, như Hải Nhĩ, như Trường Hồng, như Tân Khoa, như Bộ Bộ Cao, tốc độ phát triển mấy năm nay đều rất thần tốc, và vẫn còn đang tích cực mở rộng. Thanh thế khá lớn như Hải Nhỉ, Trường Hồng thì không nói đến, chỉ nói tập đoàn Xuân Lan của Tân Thái đi, lúc ban đầu là làm điều hòa lập nghiệp, hôm nay tủ lạnh Xuân Lan, máy giặt Xuân Lan, TV Xuân Lan, nồi cơm điện Xuân Lan, lò vi sóng Xuân Lan, đủ loại sản phẩm. Ngoại trừ ngành điện gia dụng truyền thống, Xuân Lan cũng chen chân vào ngành sản xuất xe máy, ô tô, máy tính. So sánh với Xuân Lan, sản phẩm của Ái Đạt ở trong nước cũng chỉ có thể lấy từ đáng thương để hình dung. Ngoại trừ ĐTDĐ chính là DVD player, à, lượng tiêu thụ của từ điển điện tử tại thị trường quốc nội xếp thứ hai. Nhưng nghĩ đến mức tiêu thụ của từ điển điện tử ít nhiều cũng có vẻ bé nhỏ không đáng kể...Nếu nghiêm túc so sánh, lượng tiền mặt chảy ra của Xuân Lan không thể so sánh với Ái Đạt, mức nổi tiếng của thương hiệu Ái Đạt cũng không yếu hơn so với Xuân Lan. Có người sẽ sản sinh nghi vấn như vậy, Ái Đạt tại tuyến sản phẩm mở rộng có phải quá bảo thủ rồi không? Đương nhiên rồi, người bình thường cũng không biết, Ái Đạt trên việc kéo dài liên ngành đại khái đã làm được cực hạn có thể làm như trước mắt. Hơn nữa càng nhiều tài chính đều đầu tư vào trong nghiên cứu & phát triển. Nhìn từ căn bản, Ái Đạt cùng Xuân Lan lựa chọn đi trên hai con đường phát triển hoàn toàn khác. Ái Đạt là cắm rễ sâu, Xuân Lan là trải thảm trước. Mấy ngày này tôi đang nghĩ hai loại hình thức phát triển này, cái nào ưu cái nào kém? Trương Khác có phần ngoài ý muốn nhìn Thịnh Thanh, cười nói: - Trông anh hiện tại càng lúc càng không có khí chất của đại ca Tây thành rồi đấy? Những người khác còn để ý đến thể diện của Thịnh Thanh nên chịu đựng không cười, Trương Tri Phi cùng Thiệu Chí Cương lại cười ha hả, Tô Tân Đông cũng lắc đầu cười, thân phận lúc ban đầu của Thịnh Thanh đặt tới cổ đại xưng là "siêu giảo hoạt", hiện tại gọi "đại lưu manh". Trước đây phụ trách làm đĩa lậu, sau khi triệt để rời khỏi ngành in lậu, hắn vẫn còn ở nghiệp vụ của tập đoàn giải trí ăn uống Thế Kỷ Cẩm Hồ. Hắn có thể có những suy nghĩ này đối với hình thức phát triển của Xuân Lan, Ái Đạt, lần này có thể đi vào tầng lớp nòng cốt 29 người, cũng không phải là ngẫu nhiên. Thịnh Thanh kéo Đỗ Phi theo qua đây tham quan khu thực nghiệm, xoa xoa đầu hắn nói: - Trước đây đại ca Tây thành là ba nó, tôi có quan hệ gì? Trương Khác nói: - Vấn đề là cắm rễ sâu hay là trải thảm có thể nói lúc này đã vây khốn rất nhiều các xí nghiệp có quy mô, hơi có thành tựu ở trong nước. Y quay đầu lại nhìn Thôi Quốc Hằng: - Viện trưởng Thôi, thấy đối với phương diện này rất có nghiên cứu, thầy đánh giá thế nào? Thôi Quốc Hằng có thể thành một trong 29 người, chủ yếu là trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ mà hắn lãnh đạo cung cấp ủng hộ vế trí lực cho Hội nghị quản lý cấp cao. Hắn đi tới phía trước nói: - Hình thức của Xuân Lan nhìn qua đầy đủ tiềm lực để khai thác giá trị thương hiệu, nhưng tuyến sản phẩm mở rộng quá nhanh, cũng sẽ quá độ làm loãng đi giá trị của thương hiệu. Lấy quan điểm chính thống của giới giáo dục so sánh, là hy vọng có thể cân đối phát triển. Lấy Hải Nhĩ mà nói, mấy năm giai đoạn trước của Hải Nhĩ phát triển cũng là chuyên tâm vào ngành sản xuất tủ lạnh, có tới 6-7 năm không có phân tâm, mấy năm gần đây mới thực hiện phát triển đa nguyên hóa -- hình thức của Hải Nhĩ tương đối phù hợp với tư duy của giới kinh tế học truyền thống, trước tiên cắm rễ sau trải thảm. Tuy nhiên so sánh với Ái Đạt, rễ của họ không thể tính cắm được sâu...
Chương 956: Lối tắt Nguồn: vipvandan Mời đọc - Viện trưởng Thôi đang khéo léo phê bình Ái Đạt cắm rễ quá sâu rồi, có vẻ được ăn cả ngã về không quá. Trương Khác thản nhiên nói: - Đem trứng gà đặt vào trong một cái rổ, quả thật bất lợi với việc phân chia phiêu lưu, tuyến sản phẩm của chúng ta rất hẹp, trong nước chỉ có ba loại đầu đĩa, ĐTDĐ, và PDA. Mức tiêu thụ của PDA quá nhỏ, không có lực ảnh hưởng quá lớn đối với Ái Đạt, đầu đĩa là nghiệp vụ của công ty trên thị trường chứng khoán. Đối với tập đoàn Ái Đạt, trên thực tế ở trong nươc chỉ có một loại sản phẩm ĐTDĐ có lực ảnh hưởng. Chí ít tại thị trường trong nước, chúng ta đã ký thác hy vọng quá nhiều trên sản phẩm đơn nhất ĐTDĐ này. Kéo dài phát triển liên ngành, đặc biệt là đầu tư vào kỹ thuật nghiên cứu & phát triển, cũng đều xoay quanh loại đơn nhất ĐTDĐ này thôi. Được ăn cả ngã về không cũng là thích hợp. . . Trương Khác nói đến đây, đưa mắt nhìn hai bên: - Mọi người có phải cũng cảm thấy sách lược phát triển của Ái Đạt là được ăn cả ngã về không hay không? Trương Khác vừa hỏi như thế, bầu không khí liền có chút ngưng trọng. Trương Khác thấy mọi người đều không nói lời nào, y vừa cười vừa nói: - Hay là mọi người đều không thích nói lời mất hứng? - Cân đối phát triển quả thật càng phù hợp với tư duy của kinh tế học chính thống. Trần Tín Sinh suy nghĩ một chút, nói: - Từ trong tài liệu mà viện trưởng Thôi cung cấp, chúng ta có thể thấy được tập đoàn SamSung cũng đang quả đoán cắt giảm một số nghiệp vụ nhìn qua rất có tiềm lực, chỉ coi trọng nhất điện tử SamSung, cũng tập trung chủ yếu tinh lực lên phát triển kỹ thuật số. Sau khi mắc nợ 17 tỷ USD, năm 98 chi phí mà SamSung dùng trên phát triển kỹ thuật số gần tới 2 tỷ USD. Lấy quan điểm học thuật truyền thống để đi đánh giá, tập đoàn SamSung cũng là được ăn cả ngã về không, đặt niềm tin lên kỹ thuật số... Tập đoàn SamSung bị khủng hoảng kinh tế kéo đến gần biên giới phá sản vì sao còn dám lựa chọn chiến lược phát triển được ăn cả ngã về không như vậy? Đầu tiên, nó rất gần với phán đoán của chúng ta, cho rằng kỹ thuật số là xu hướng phát triển của ngành điện tử vào tương lai. Chính yếu là, tôi nghĩ vẫn là SamSung dã tâm bừng bừng, đem càng nhiều lực lượng đặt lên một con đường, tốc độ đẩy mạnh cũng sẽ nhanh hơn -- SamSung là không cam lòng chỉ làm xí nghiệp hạng hai. Mặc dù Trần Tín Sinh nói SamSung, cũng không nghi ngờ là đang tuyên cáo dã tâm của Cẩm Hồ, Trương Khác cười nói: - Anh đây là cũng thừa nhận lộ số của Ái Đạt là được ăn cả ngã về không rồi...Không ở lại chỗ này nhiều nữa, cứ vừa tham quan vừa nghị luận đi. . . Trước hết đi vào tham quan là phòng thí nghiệm kỹ thuật màn hình tinh thể lỏng. Cẩm Hồ từ trong tay Đức Nghi thu được kỹ thuật màn hình tinh thể lỏng STN máu xám, cũng nói là màn hình đen trắng thông thường. Kỹ thuật màn hình lam của Cẩm Hồ cũng chỉ là dưới màn hình đen trắng gài thêm bóng hai cực ánh sáng lam làm che bóng có thể thực hiện. Hai năm nay cũng từ một số công ty nhỏ của Nhật Hàn thu mua một số kỹ thuật tương quan, tăng cường cơ sở kỹ thuật. Tại màn hình tinh thể lỏng STN màu xám truyền thống, tăng thêm miếng lọc ánh sáng là có thể phân giải ra ba màu đỏ, xanh lục, vàng, trên lý luận cũng có thể hiện ra hình ảnh màu sắc rực rỡ, nhưng làm sao thương dụng hóa kỹ thuật này trên các sản phẩm điện tử như ĐTDĐ, là một cửa ải khó khăn mà một năm nay phòng thí nghiệm kỹ thuật màn hình của Vườn Sồi vẫn đang đầu tư chủ yếu tinh lực để đi giải mã. -- đây cũng thể nói là biểu hiện của chiến lược được ăn cả ngã về không của Ái Đạt!!! ------------------ Lãnh đạo phòng thí nghiệm kỹ thuật hiển thị của Vườn Sồi là Trương Chấn Hằng người Hoa Singapore, nghiên cứu viên cấp cao trường kỳ đảm đương trưởng phòng thí nghiệm SRS của Cty Hạ Phổ tại Nhật Bản. Trong phòng thí nghiệm, hắn biểu diễn cho các thành viên tầng quản lý nòng cốt Cẩm Hồ thử nghiệm dùng màn hình ĐTDĐ chọn dùng kỹ thuật STN nhiều màu. Theo Trương Khác, màn hình ĐTDĐ tại màu sắc, độ sáng, độ phân giải đều tạm được. Y biết rõ năm 2002, 2003 tuyệt đại đa số màn hình ĐTDĐ đều chọn dùng kỹ thuật STN nhiều màu, cao nhất có thể hiện ra 65000 màu, đạt được độ phân giải 128x160. Muốn đạt được yêu cầu như vậy, con đường phòng thí nghiệm phải đi còn rất dài, hơn nữa lúc này lấy ra hàng mẫu thời gian đáp ứng còn tương đối dài, màn hình tương đối dày, còn chưa thể biểu hiện ra động thái hình ảnh. So với ánh mắt hà khắc của Trương Khác những người khác đều chưa thấy qua dáng dấp ĐTDĐ 4-5 năm sau -- thấy được hàng mẫu màn hình ĐTDĐ phòng thí nghiệm lấy ra, họ đều rất kinh ngạc. Diệp Tiểu Đồng cầm lấy mẫu thử yêu thích không buông tay, hỏi Trương Khác: - Phòng thí nghiệm tới cùng còn cất giấu đồ tốt gì? Dự định lúc nào đưa loại ĐTDĐ này ra thị trường? - Đưa ra thị trường còn sớm. Đinh Hòe cầm lấy mẫu thử nghiệm trong tay Diệp Tiểu Đồng, rất sợ cô "xấu tính" đưa mẫu thử nghiệm ra ngoài phòng thí nghiệm: - Cho dù Hạ Phổ cũng chưa hẳn dám nói loại kỹ thuật này của họ đã trưởng thành đến giai đoạn thương dụng rồi... Trương Khác cười cười, trong lòng y rõ ràng: trong phòng thí nghiệm ít nhất cũng phải thời gian 1-2 năm mới có thể bắt đầu thành thục kỹ thuật STN đa màu sắc này, đưa ra sản phẩm với kỹ thuật thô sơ quá sớm, tổn thương đối với thương hiệu rất lớn, cho dù sau khi kỹ thuật thành thục, lúc nào đưa ra thị trường thì cũng phải nhìn thời cơ. Đưa ra thị trường kỹ thuật mới mẻ độc đáo quá sớm, chưa hẳn có thể thu được thành công trên thương nghiệp. Màn hình màu càng sa hoa, cùng ĐTDĐ màn hình cảm ứng, phương án lựa chọn rất tốt chính là chọn dùng màn hình tinh thể lỏng TFT (lá mỏng), độ sáng tốt, độ tỷ lệ cao, cảm giác cấp độ mạnh, nhan sắc đẹp, thời gian đáp ứng chỉ bằng 1/3 màn hình tinh thể lỏng STN đa màu, tuy nhiên tinh thể lỏng TFT tồn tại chỗ thiếu sót là hao điện và giá thành cao. Đương nhiên càng sa hoa còn có màn hình phát quang hữu cơ OLED, đây sẽ là mục tiêu mà Sở Nghiên cứu kỹ thuật quang điện Thái Thắc cùng phòng thí nghiệm trong Vườn Sồi muốn liên hợp lại phấn đấu. Đương nhiên rồi, màn hình tinh thể lỏng STN đa màu sắc ở trên sản phẩm điện tử trung đê đoan vẫn rất có thị trường, dù sao giá thành rẻ. Dưới điều kiện hữu hạn, Cẩm Hồ vẫn sẽ không bỏ qua phát triển kỹ thuật STN đa màu sắc, lợi nhuận trên thị trường trung đê đoan cũng đủ để bù đắp phí rèn luyện đội ngũ kỹ thuật rồi. Trong tay Cẩm Hồ còn không có kỹ thuật tinh thể lỏng TFT, nhưng đội ngũ nghiên cứu & phát triển kỹ thuật phải bắt đầu rèn luyện trước. Muốn sản xuất màn hình tinh thể lỏng TFT thì yêu cầu được trao quyền độc quyền. Trương Khác cũng không cho rằng lúc này Cẩm Hồ có thể được trao quyền trên kỹ thuật tinh thể lỏng mới nhất từ các cửa hàng điện tử của Nhật, cho dù có thể giành được thiết bị cùng kỹ thuật đã được sàng lọc của các cửa hàng Nhật thì cũng phải đợi nhiều năm nữa. Nhưng các xí nghiệp điện tử Hàn Quốc đã sớm thu được kỹ thuật cùng tuyến sản xuất đời thứ nhất của Nhật Bản, mở rộng kỹ thuật độc lập cũng phải tiếp tục một đoạn thời gian nữa. Nghĩ tới đây, Trương Khác hướng Tiêu Tấn Thành vẫy tay, bảo hắn tới gần hơn: - Bên công ty điện tử HYDIS(hiện đại hiển kỳ kỹ thuật chu thức hội xã), bộ phận hải ngoại phải nhìn đế ý sát một chút. Nếu như có thể, lúc này không ngại bắt đầu tiếp xúc với họ... Tiêu Tấn Thành gật đầu, dưới gợi ý của Trương Khác, Cẩm Hồ đã sớm để ý tới kỹ thuật tinh thể lỏng đời thứ ba trong tay HYDIS. Triệu Văn Dục - người phụ trách cơ cấu chi nhánh của thương vụ Cẩm Hồ thiết lập tại Hàn Quốc cùng với công ty hữu hạn điện tử Tinh Bình Ái Đạt cùng một số nhân viên công trình kỹ thuật trong phòng thí nghiệm kỹ thuật hiển thị Vườn Sồi, họ đều là các công nhân của HYDIS bị cắt giảm trong khủng hoảng kinh tế. Tinh thể lỏng STN đa màu sắc cho dù đột phá cửa ải kỹ thuật trên hiển thị động thái, nó cũng chỉ thích hợp làm màn hình nhỏ, làm màn hình lớn thậm chí TV tinh thể lỏng, tương lai 10 năm chủ lưu vẫn là kỹ thuật tinh thể lỏng TFT. --------------------- Kế tiếp, nhóm Đinh Hòe, Đàm Vân Tùng cũng lần lượt biểu diễn cho nhóm Trương Khác cùng Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tôn Thượng Nghĩa thành quả của phòng thí nghiệm Vườn Sồi trong việc dung hợp sản phẩm ĐTDĐ với các các kỹ thuật PDA, phát âm tần số, thu âm số. Các mẫu thử nghiệm cho ĐTDĐ như PDA, nhạc, radio, ở trên nguyên vật liệu đều chọn dùng chip băng tần cơ sở để gia tăng cơ cấu song hạch tâm của vi xử lý. Có một số kỹ thuật đã thành thục, như kỹ thuật thu âm điều tần số, kỹ thuật truyền phát âm tần số. Có một số kỹ thuật còn rất thô sơ, trình tự hệ thống thao tác của PDA, trong phòng thí nghiệm cũng mới mở rộng ra hình thức ban đầu, nhưng dung hợp những kỹ thuật số này cùng sản phẩm điện tử là một quá trình trường kỳ, yêu cầu tiếp tục đầu tư. Kế tiếp, Thành Hán Chương lại báo cáo cho các thành viên tầng quản lý nòng cốt Cẩm Hồ như Trương Khác cùng Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tôn Thượng Nghĩa thành quả từng bước trên phát triển chip băng tần cơ sở tại ĐTDĐ của phòng thí nghiệm ESS. - A... Đi hết một vòng, những người chưa được tiếp xúc với cơ mật kỹ thuật của tập đoàn Ái Đạt như Diệp Tiểu Đồng miệng đều há hốc: - Từ khi Vườn Sồi khởi động kế hoạch tới nay, đưa vào bên trong hệ thống nghiên cứu & phát triển hết 4 tỷ, thì ra đều dùng vào chỗ này rồi. 4 tỷ đầu tư trước đây không tính, sau đó tiếp tục đầu tư vào nghiên cứu & phát triển, doanh thu sang năm sẽ không dưới 15%, năm sau sẽ không dưới 12%, từ năm thứ ba, tỉ lệ vẫn duy trì trên 12%... - Doanh thu 15%? Trần Muội từ khi tốt nghiệp đại học vẫn làm ở Hương Tuyết Hải, từ kỹ thuật viên đến trợ lý chủ nhiệm phân xưởng, đến chủ nhiệm phân xưởng, khoa phó Khoa kỹ thuật, vẫn làm đến chức vụ xưởng trưởng xưởng tủ lạnh Hương Tuyết Hải trước khi hợp doanh. Khi điện tử Ái Đạt nắm giữ Hương Tuyết Hải, dưới sự đề cử của Đào Hành Kiện, Trần Muội đảm nhiệm phó tổng giám đốc của Hương Tuyết Hải. Sau khi cải chế làm tập đoàn công ty, Trần Muội đảm nhiệm phó tổng giám đốc tập đoàn kiêm tổng giám đốc viên khu sản nghiệp Hương Tuyết Hải cùng tổng giám đốc Bộ nghiên cứu & phát triển kỹ thuật. Năng lực hắn rất mạnh, tuổi tác cũng còn trẻ, năm nay mới 34 tuổi. Xí nghiệp quốc hữu cũng không phải không bồi dưỡng ra nhân tài, tuy nhiên tầm mắt dù sao cũng phải chịu hạn chế một chút. Hắn tiếp xúc với những người bên này cũng ít, cũng càng xa lạ đối với tập đoàn Ái Đạt, xí nghiệp nòng cốt của Cẩm Hồ. Mức độ đầu tư vào nghiên cứu & phát triển kỹ thuật trong hai năm nay của Hương Tuyết Hải cũng rất lớn, ngay cả như vậy cũng còn xa mới đạt đến tiêu chuẩn doanh thu 10-15%. Trương Khác cười cười, ánh mắt nhìn sang Trần Muội: - Ngành điện gia dụng cạnh tranh rất kịch liệt, lợi nhuận cũng không tính quá cao. Cũng chính bởi vì vậy, đối với thị trường cạnh tranh càng kịch liệt, chiếm lĩnh kỹ thuật mới vĩnh viễn là một trong những nhân tố chính có thể tiếp tục sinh tồn. Phát triển kỹ thuật của Hương Tuyết Hải dung hợp sản phẩm cùng kỹ thuật số, tôi thấy các anh trở về phải chế định ra một kế hoạch mới, hội nghị lần sau có thể lấy ra thảo luận. . . Các thành viên tầng quản lý nòng cốt khác của Cẩm Hồ trước đây còn chưa quen thuộc đối với nghiệp vụ của Ái Đạt, lúc này cũng hoàn toàn có thể phán đoán ra tập đoàn Ái Đạt lựa chọn hoàn toàn là chiến lược phát triển được ăn cả ngã về không. Chính là chiến lược dung hợp kỹ thuật số cùng sản phẩm ĐTDĐ là chủ. Cho dù iplayer trước mắt nhìn qua rất có tiềm lực thị trường, nhìn qua cũng như sản phẩm diễn sinh của chiến lược này. Kiến nghị của Trương Khác đối với phát triển tương lai của Hương Tuyết Hải cũng là tiến hành chú trọng đầu tư vào chiến lược phát triển ở trên dung hợp kỹ thuật số cùng sản phẩm điện gia dụng. Trương Khác rõ ràng biết số hoá là xu thế phát triển chủ lưu của ngành điện tử, thiết bị điện vào tương lai 10 năm sau, mà ĐTDĐ sẽ là một thị trường khổng lồ nhất trong số các sản phẩm điện tử loại tiêu dùng vào tương lai. Qua 8 năm nữa, đến năm 2006, lượng hàng ĐTDĐ bán ra mỗi năm của thị trường toàn cầu sẽ vượt qua 1 tỷ chiếc -- kiên định lựa chọn chiến lược phát triển dung hợp kỹ thuật số cùng ĐTDĐ là chủ thể, là lối tắt duy nhất có thể trong thời gian ngắn đuổi kịp các ông trùm điện tử quốc tế. Đối với Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Đàm Vân Tùng mà nói, lựa chọn chiến lược này thì có khái bi tráng được ăn cả ngã về không, không thành công thì thành nhân. Vạn nhất trên nghiệp vụ tại ĐTDĐ gặp khó khăn, trên con đường cạnh tranh với tính toàn cầu, tập đoàn Ái Đạt cũng chắc chắn tiếp nhận vết thương rất khó bình phục. Sau khi tham quan qua khu thực nghiệm Vườn Sồi, lần này nhật trình chính thức của Hội nghị Quản lý cấp cao coi như là đã kết thúc, không có tiệc tối cáo biệt, cũng không phải là người rảnh rỗi gì. Họ rời khỏi ba ngày, không biết trở lại có bao nhiêu sự vụ đọng lại phải xử lý. Người có thể ngay trong đêm rời khỏi Kiến Nghiệp thì đều ngồi xe rời khỏi, mà người ở lại Kiến Nghiệp cũng không rảnh rỗi. Tôn Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân, Cát Minh Đức, Tưởng Vi ngồi chuyến bay đêm về Hồng Kông. Trương Khác không bảo Tiêu Tấn Thành vội vã về Hồng Kông, mà giữ hắn cùng với Trần Tín Sinh còn có Đào Hành Kiện ở lại. Bất kể Ái Đạt hay là Hương Tuyết Hải thì đều phải giao phó thị trường hải ngoại cho bộ môn kinh doanh hải ngoại của thương vụ Cẩm Hồ dưới sự lãnh đạo của Tiêu Tấn Thành đi khai thác. Thị trường hải ngoại vào năm tới, ngoại trừ sản phẩm iplayer cùng USB flash drive khai thác thị trường Bắc Mỹ cùng Châu Âu, ĐTDĐ của Ái Đạt cùng các sản phẩm tủ lạnh, máy giặt, điều hòa của Hương Tuyết Hải sẽ trọng điểm đánh vào thị trường Đông Nam Á vào năm tới. Khủng hoảng kinh tế dẫn phát ra khủng hoảng tài chính Châu Á đã kéo dài trong thời gian một năm rưỡi, cuối năm 97, nhiều người vẫn còn lòng tin tràn đầy đối với khôi phục nền kinh tế. Thời gian 1 năm trong quá khứ, ngay cả nước Nga cũng bị kéo vào biên giới kinh tế tan vỡ, kinh tế Đông Nam Á hình như càng nhìn không thấy ánh rạng đông.
Chương 957: Phòng chat trường ĐH Đông Hải Nguồn: vipvandan Mời đọc Người bị bắt gian thanh thản, người bắt gian lại trong lòng sợ hãi. Vệ Lan cả đêm né tránh ánh mắt của Trương Khác, còn nói muốn dọn ra khỏi phòng Trương Khác, dọn xuống lầu ở với Địch Đan Thanh. Vệ Lan cùng Đan Thanh quan hệ thân mật. Người bên ngoài cũng không khả nghi. Vệ Lan từ trên lầu dọn xuống dưới lầu cũng là bình thường, cả hai gian phòng cũng không có ai nghi vấn gì. Trương Khác lại biết Vệ Lan là muốn né tránh mình, hay là muốn đi xem Địch Đan Thanh? Trương Khác cũng không rảnh suy nghĩ nhiều. Chỉ cần Vệ Lan không lộ ra sơ hở là được, người khác cũng không thể nhìn ra manh mối gì. Khi Lý Hinh Dư chạy tới ăn cơm, đã bỏ quên áo khoác ở thư viện của ĐH Sư phạm, đợi lát nữa trở lại cô phải về thư viện ĐH Sư phạm lấy áo khoác trước. Liên hoan kết thúc, Lý Hinh Dư đứng dậy muốn cáo từ trước, Tô Nhất Đình nói: - Cô một mình trở lại ĐH Sư phạm sao? Buổi chiều nghe nói có mấy tên biến thái thường lui tới tại tây môn, không biết đã bị bắt chưa, hay là cô đi cùng với người khác trở về đi? Làng đại học hồ Yến Quy có thể tụ tập học sinh tinh anh của thế hệ này, có tài ắt có tật, nhiều người thông minh như vậy tụ lại với nhau, thỉnh thoảng chui ra mấy tên biến thái đó là việc rất bình thường. ĐH Đông Hải đã từng liên tục nhiều năm có người ở núi Hợp Hoan thắt cổ tự sát, nhưng các cặp nam nữ sinh đến núi Hợp Hoan yêu đương vụng trộm lại không hề kiêng kỵ việc này. Cẩm Hồ tài trợ ĐH Đông Hải làm công trình thắp sáng núi Hợp Hoan, từ đỉnh núi đến chân núi phủ kín ánh đèn, núi Hợp Hoan không còn được nhóm tự sát, yêu đương vụng trộm hoan nghênh nữa, nhưng vào kỳ nghỉ hè, sâu trong rừng trúc phía bắc trường lại có hai tiến sĩ của khoa triết học thắt cổ tự sát, thi thể mãi đến sau khi khai giảng mới được phát hiện. Trương Khác bị ép buộc có thể nói là phạm tội có dự mưu, là việc tuyệt đối không thể tránh được. Nhưng chỉ một việc ngẫu nhiên như thế lại khiến mọi người giảm niềm tin đối với vấn đề trị an của ngõ Học Phủ. Tây môn của ĐH Sư phạm nằm sát bên ngõ Học Phủ, từ tây môn đi vào có một khu rừng, lúc này chính là thời điểm để thanh niên nam nữ hẹn hò ve vãn nhau trong rừng, nếu như lúc này còn lo lắng đi con đường đó có nguy hiểm, vậy sau này cũng đừng nghĩ đến việc ra khỏi nhà một mình nữa. Lý Hinh Dư cũng không phải lo lắng cái gì, chỉ là bị Tô Nhất Đình nhắc như thế, nam sinh đang ngồi nếu như không chủ động biểu thị một chút, vậy quá không có khí khái nam tử rồi. Có thể đi cùng Lý Hinh Dư về ĐH Sư phạm lấy đồ, nhóm Thời Học Bân, Thi Tân Phi hận không thể sắn tay áo đánh một trận để tranh đoạt cơ hội này, chỉ tiếc Tô Nhất Đình vừa nói, Lý Hinh Dư rất tự nhiên đưa ánh mắt sang người Trương Khác. - Ừm... Trương Khác đang nhét điếu thuốc vào trong miệng, thấy ánh mắt trong suốt của Lý Hinh Dư nhìn qua, y tự nhiên gật đầu đáp ứng: - Vừa lúc tôi có chuyện muốn nói với cô. Địch Đan Thanh, Tôn Tĩnh Mông vẻ mặt đều rất tự nhiên, không cảm thấy Trương Khác đi cùng Lý Hinh Dư về ĐH Sư phạm lấy đồ là có gì không thích hợp, nhưng ánh mắt Vệ Lan lại dại ra nhìn chằm chằm chỗ giữa Lý Hinh Dư cùng Trương Khác hết vài giây. Trương Khác cùng Lý Hinh Dư đi trước, những người khác cũng đều có chuyện riêng, ra khỏi nhà hàng liền giải tán. Vệ Lan nói muốn đi theo Địch Đan Thanh về ở chung, mà chỉ cần trong nhà của Địch Đan Thanh dọn ra một phòng là được rồi, cô cùng Địch Đan Thanh về khu chung cư trước, đi ở trên đường có vẻ tâm tư nặng nề. - Lý Hinh Dư đẹp như thế, body lại gợi cảm, bất cứ người đàn ông nào đơn độc ở chung với cổ cũng sẽ tâm viên ý mã thôi. Chỉ ngoại trừ sinh lý hoặc là tâm lý không bình thường. Đi vào tiểu khu, Địch Đan Thanh đột nhiên cười nói với Vệ Lan: - Em nói có đúng không? Vệ Lan rất khó hiểu vì sao vừa rồi Địch Đan Thanh có thể tỉnh bơ, chỉ là cô lại không tiện đi đánh giá cái gì. - Em cảm thấy giữa nam và nữ có thể có tình bạn thuần khiết không? Địch Đan Thanh cười hỏi Vệ Lan, lại giống như tự hỏi tự trả lời: - Vấn đề này hỏi em cũng như không hỏi. Toàn bộ đàn ông vây quanh em hầu như đều hướng tới gương mặt như yêu tinh này. Em tin tưởng có tình bạn thuần khiết mới là quái lạ đấy. Nói thật chứ, chị cũng không tin lắm. - Chị muốn nói cái gì? Vệ Lan khó hiểu nhìn Địch Đan Thanh, làm cho cô ý nghĩ loạn lên rồi. - Trương Khác muốn nói giữa cậu ta và Lý Hinh Dư tồn tại tình bạn vĩ đại thuần khiết, chắc coi chúng ta như đồ bỏ đi, ngày đó cậu ta bị Trì Tá Tú Tàng của Mitsui nhốt trong phòng người ta, có trời mới tin không xảy ra chuyện gì... Địch Đan Thanh cười nói: - Nhưng mà, Lý Hinh Dư là một trong những người thừa kế của SamSung, SamSung có thể nói là một trong những mục tiêu phát triển của Cẩm Hồ vào tương lai. Nghiên cứu đối với SamSung càng thấu triệt, thì càng có thể làm cho Cẩm Hồ bớt được đi đường vòng. Đơn thuần đứng ở góc độ trợ lý mà nói, Trương Khác phát triển tình bạn cùng Lý Hinh Dư là có lợi rất lớn. Mà có thể hy vọng xa vời Trương Khác ký thác tình cảm trên người một nữ nhân sao? Nếu như mình còn có hy vọng như vậy mới gọi là bi kịch đấy. Địch Đan Thanh nhớ tới Vãn Tình nhìn rõ chuyện giữa cô và Trương Khác nhưng không chú ý chút nào, đại khái chỉ có người nhân sinh trải qua phong phú mới có thể có thái độ rộng rãi đối với chuyện tình cảm nam nữ. Đây không phải nhận mệnh, mà là biết niềm vui bản thân yêu cầu là cái gì, sẽ không hy vọng xa vời phần sung sướng không nên thuộc về mình đó. Lẽ nào chiếm lấy tất cả tình cảm của một người nam nhân thì mới gọi là hạnh phúc? Địch Đan Thanh đứng đó, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt, nhẹ nhàng vỗ má Vệ Lan: - Em thì lại khác, nhân sinh của em còn rất rộng. Vệ Lan lại không thể lý giải được ý nghĩ của Địch Đan Thanh. -------------------------- Ánh trăng mọc lên, ánh sáng đèn đường không át nổi ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua rặng cây ngô đồng, vẽ ra bóng người trông rất mơ hồ, khiến cho bóng đêm càng thêm mỏng manh, cũng rất cảm tính. Trương Khác đi cùng Lý Hinh Dư trở về thư viện của ĐH Sư phạm lấy cái áo khoác mà buổi chiều cô bỏ quên. Lý Hinh Dư chỉ mặc một chiếc áo len tím bó sát người, cô hai tay ôm trước ngực, khiến cho đôi gò bồng đảo của cô nhìn qua không quá bắt mắt. Vòng eo thon nhỏ, cặp mông lại rất căng tròn, đường cong khoa trương mà có một loại gợi cảm đến cực hạn. Trương Khác không thuận tiện trực tiếp nhìn eo mông của Lý Hinh Dư, nhưng khi đi tới dưới hai cây đèn đường, cái bóng cũng nổi bật lên đường cong. Suốt một đường đi, hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt người khác. Buổi tối hạ tuần tháng 11, nhiệt độ không khí đã rất thấp, có gió thổi qua, hiệu quả chống lạnh của chiếc áo len bó sát người không lớn, chỉ là Trương Khác đã bỏ chiếc áo khoác trong phòng Địch Đan Thanh rồi, không có cơ hội đi lấy, y chỉ mặc áo sơ mi còn mỏng manh hơn cả Lý Hinh Dư, lại không thể cởi áo sơ mi xuống mặc cho Lý Hinh Dư. Lý Hinh Dư thấy Trương Khác thu vai khom lưng, trông như sợ lạnh, cô cười nói: - Nếu không chúng ta chạy bộ về đi, chạy sẽ không thấy lạnh. - Cũng được... Trương Khác nhún chân khởi động, chạy đến phía trước Lý Hinh Dư rồi xoay người lại nói: - Cô cũng chạy đi chứ... Lý Hinh Dư vừa chạy, Trương Khác thiếu chút nữa phun máu mũi, cặp tuyết lê sau chiếc áo len bó sát người như sóng lớn nhấp nhô, biên độ lắc lư lại hết sức khoa trương, Trương Khác nhịn không được huýt sáo lên. Lý Hinh Dư đỏ mặt, hai tay ôm ngực chạy bộ, chạy đến bên cạnh Trương Khác mới gắt giọng: - Sao toàn là bộ dạng này? - Cô không mặc áo khoác đi đường, đối với người khác thực sự là một việc cực kỳ nguy hiểm, không biết sẽ bị chiếc xe nào đột nhiên chạy ngang qua đâm chết. Trương Khác lại cười hỏi: - Hai tháng này SamSung tại thị trường Trung Quốc liên tục đưa ra mấy mẫu mã ĐTDĐ mới, người phát ngôn quảng cáo mời tới cũng không ra gì, còn không bằng để cô đi làm người phát ngôn còn hơn.... - Tôi cũng muốn mà. Có điều gia tộc của tôi không cho phép phụ nữ ly kinh bạn đạo(việc trái với lễ giáo). Lý Hinh Dư khống chế tiết tấu chạy lại, như vậy có thể làm cho bộ ngực lắc lư với biên độ nhỏ hơn: - Tại Thù đã xem anh như đại địch, vốn có tại thị trường Trung Quốc đưa ra kế hoạch ĐTDĐ GSM mới phải kéo dài tới sang năm. Nghe nói tháng 8 anh ấy trở về Seoul, tranh chấp với người của tổng bộ. Ảnh nói nếu như kéo dài đến sang năm, thị trường ĐTDĐ của Trung Quốc chỉ còn lại lửa tàn canh lạnh cho SamSung thôi, yêu cầu Sở Nghiên cứu của tổng bộ lập tức tại ĐTDĐ GSM đưa vào đại lượng nhân lực ... Hơn nữa không nên ký thác toàn bộ hy vọng lên công nghệ CDMA. - A. . . Trương Khác nghe Lý Hinh Dư nói như vậy, y thoáng dừng chân: - SamSung đã áp dụng kiến nghị của Lý Tại Thù rồi? - Chú tôi rất coi trọng Tại Thù. Sao hả, anh cũng cho rằng kiến nghị của Tại Thù đối với SamSung là chính xác? Lý Hinh Dư hỏi Trương Khác. - Nguyên nhân Cụ thể hiện tại tôi không thể nói cho cô. Trương Khác gãi gãi đầu: - Từ góc độ của người cạnh tranh mà nói, đây có thể là một lần điều chỉnh phương hướng chính xác của SamSung... Thông tin di động trong nước Hàn Quốc chọn dùng công nghệ CDMA, kỹ thuật ĐTDĐ số mà SamSung tiến cử cùng phát triển đều là căn cứ vào điều kiện thông tin của công nghệ CDMA. Tuy nói cuối năm 97 quyết tâm quy mô khai phát thị trường Trung Quốc, nhưng bởi không thích ứng đối với mạng lưới thông tin di động toàn cầu GSM của Trung Quốc, tính thích ứng của sản phẩm ĐTDĐ SamSung đối với thị trường Trung Quốc cũng không mạnh. Ngoại trừ các nguyên nhân kể trên, còn có một nguyên nhân tối then chốt, chính là từ năm 96 đến nay, động tác lớn nhất của SamSung đối với thị trường thông tin di động Trung Quốc chủ yếu là hiệp trợ Qualcomm tại Trung Quốc đẩy mạnh tiêu thụ kỹ thuật thông tin CDMA, cũng đẩy mạnh tiêu thụ thiết bị thông tin CDMA của họ. Từ năm 96 đến năm 98, quốc nội tại các tỉnh thị Bắc Kinh, Thượng Hải, Thiên Tân, Chiết Đông, Thiểm Tây đều thành công thiết lập mạng thực nghiệm sử dụng CDMA, cũng thử nghiệm đưa vào hoạt động, trong đó có một nửa đều áp dụng thiết bị thông tin do SamSung sản xuất, cũng khiến cho ĐTDĐ CDMA của SamSung tại thị trường Trung Quốc có tiêu thụ chút ít. Nhìn từ trên điểm đó, SamSung đã thành công, chỉ chờ công nghệ CDMA thương hóa, ở trên ĐTDĐ CDMA, SamSung coi như sẽ độc chiếm ngôi đầu. Có một điểm SamSung sớm không ngờ được, chính là phía sau mạng thử nghiệm CDMA sớm nhất của quốc nội có bối cảnh quân đội, Trương Khác trong lòng nghĩ, lệnh "quân đội cấm thương nhân" chậm nhất đầu năm tới sẽ công bố rồi. Lệnh này sẽ khiến kiến thiết mạng thực nghiệm của CDMA trên thực tế sẽ bị đình chỉ, nếu như SamSung ký thác hy vọng lớn nhất phát triển thị trường thông tin Trung Quốc trên đại quy mô thương dụng hóa mạng thử nghiệm CDMA, đã định trước vì nguyên nhân lệnh "quân đội cấm thương" này mà mà bị thương không nhẹ. Đành phải thừa nhận, đối với thị trường thông tin quốc nội, Cẩm Hồ đã là một con bướm cực kỳ lớn rồi. ------------- Nếu như tuần hoàn theo quỹ tích lịch sử, công nghệ CDMA của quốc nội sẽ bởi vì một lệnh "quân đội cấm thương" mà ngưng kiến thiết. Sự mở rộng thị trường thông tin Trung Quốc của SamSung cũng sẽ theo đó mà rơi vào khốn cảnh. Không chỉ có một Cty SamSung, Hàn Quốc, một ông trùm điện tử khác cũng sẽ bởi vậy rơi vào khốn cảnh. Bộ phận nghiệp vụ tại thị trường khu vực gặp khó khăn, dù sao không thể tính là vết thương trí mệnh gì. Cho dù SamSung gặp khó khăn trong việc mở rộng thị trường thông tin Trung Quốc, điều chỉnh sách lược sau đó cũng chưa nói tới đặc biệt kịp thời, vẫn kéo dài đến năm 2001, China Unicom một lần nữa nối lại mạng thương dụng CDMA mang tính toàn quốc, SamSung mới có khởi sắc tại thị trường ĐTDĐ Trung Quốc, nhưng ĐTDĐ SamSung sau năm 2001 vẫn quật khởi mạnh mẽ, tại thị trường toàn cầu trở thành nhà sản xuất ĐTDĐ lớn thứ ba cùng với Motorola, Nokia. Nhưng không quản nói như thế nào, nếu có thể tuần hoàn theo quỹ tích lịch sử, Cẩm Hồ chí ít trước năm 2001 không cần lo lắng thị trường ĐTDĐ trong nước nhận được uy hiếp đến từ SamSung. Đáng tiếc, Cẩm Hồ đối với thị trường ĐTDĐ trong nước là một con bướm rất rất lớn. Cẩm Hồ quật khởi mạnh mẽ, khiến cho SamSung sớm vứt bỏ hoàn toàn ỷ lại đối với đại quy mô thương dụng hóa mạng thực nghiệm CDMA, bắt đầu tăng mức độ phát triển đối với ĐTDĐ số GSM. Trương Khác rất rõ, sách lược mở rộng thị trường cùng mở rộng sản phẩm trên nghiệp vụ ĐTDĐ, thật ra Cẩm Hồ đã tham khảo kinh nghiệm của SamSung sau năm 2001, 2002 . Lúc này SamSung đã điều chỉnh sách lược kinh doanh của họ tại ĐTDĐ số. Nghiệp vụ ĐTDĐ của Cẩm Hồ đành phải bức thiết suy nghĩ áp lực đến từ chính SamSung. Trương Khác chỉ mặc áo sơmi, mặc dù nói áo sơmi lông dê có tính năng giữ ấm rất tốt, nhưng đêm cuối tháng 11, đầu tháng 12 mặc một chiếc áo sơmi cũng thật không dễ chịu gì. Ngẩng đầu nhìn ngọn cây khẽ phất phơ trong cơn gió đêm, Trương Khác cười nói với Lý Hinh Dư: - Thật là không có cảm giác, mùa đông đã tới rồi, thật khiến người cảm khái vạn phần. . . - Tôi rảnh hơn anh nhiều, còn nhớ rõ lần đầu tiên thấy tình cảnh lá cây ngô đồng rơi. Lý Hinh Dư cười nói: - Chỉ là không ngờ, anh còn có thể cảm khái vì mùa thay đổi... Trương Khác cũng không phải nhàn rỗi ở chỗ này cảm xuân thương thu, mà là nghĩ đến năm 98 chỉ còn lại một tháng hiếm hoi sắp trôi qua, thời khắc khó khăn nhất của cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á đã sắp vượt qua. Lúc này mới cảm thấy khủng hoảng kinh tế một năm rưỡi trước đây, thời gian có hơi ngắn. Thực sự là rất ngắn. Tình hình tiêu thụ của đầu đĩa Ái Đạt tại thị trường Đông Nam Á cũng không khả quan. Nghiệp vụ ĐTDĐ cũng chỉ đỡ hơn tại các khu vực có nền kinh tế vững chắc như Singapore, Hồng Kông. Đây là một mặt không tốt. Mặt khác những khu vực có kinh tế khó khăn, chi phí doanh tiêu giảm xuống trên diện rộng. Các nước có nền kinh tế vững chắc như Nhật Bản, Singapore, Hồng Kông, Đài Loan, phí quảng cáo giảm gần 1/2 so với trước khủng hoảng kinh tế. Các nước có nền kinh tế gặp khó khăn như Malaysia, Thái Lan, Hàn Quốc, phí quảng cáo thậm chí chưa bằng 1/3 - 1/4 so với trước khủng hoảng kinh tế bùng nổ. Lúc này chính là thời kì ánh bình minh trước lúc tối tăm nhất. Lúc này lấy giá chưa đến 1/3, thậm chí càng thấp hơn mua đứt quảng cáo với số lượng lớn, sang năm chính là thời cơ tốt nhất để quy mô công chiếm thị trường Đông Nam Á. --------------------- Tiêu Tấn Thành thông báo cho nhóm Trương Khác, Trần Tín Sinh, Đào Hành Kiện, Diệp Tiểu Đồng một số hạng mục đàm phán cùng viễn thông Singapore (Singtel) ở trên vấn đề định chế hợp tác nghiệp vụ ĐTDĐ. Lúc ban đầu ĐTDĐ Cẩm Hồ tiến váo thị trường Singapore, lựa chọn nhà mạng hợp tác là Singtel. Trong thời gian 1 năm quá khứ, tổng số lượng ĐTDĐ cung cấp cho công ty viễn thông Singapore đạt 40.000 chiếc, chỉ khoản nghiệp vụ này đã chiếm 5% thị trường ĐTDĐ trong nước Singapore, cũng đặt cơ sở cho Cẩm Hồ trở thành cửa hàng bài danh thứ 5 trong thị phần thị trường ĐTDĐ trong nước Singapore. Thị trường của Singapore nhìn qua có vẻ bé nhỏ không đáng kể, cho dù toàn dân mỗi người mua một cái ĐTDĐ, lượng thị trường mới chỉ 3.400.000 chiếc. Sau khi thị trường bão hòa, số lượng thị trường đổi lại ĐTDĐ hàng năm cũng tối đa 1 triệu chiếc. Cho dù chiếm toàn bộ, vẫn chưa đủ nhét kẽ răng của ôm trùm ĐTDĐ quốc tế. Xem như nhà mạng di động lớn thứ hai Châu Á sau này, Singtel lúc này còn chưa lộ ra tư thế hào hùng uy vũ như ngày sau, nghiệp vụ chủ doanh còn đang trong hạn chế, thị trường Singapore chỉ có 3.400.000 nhân khẩu phải nói đang ẩu đả kịch liệt. Tuy nhiên dưới sự thúc đẩy của không gian phát triển chật hẹp ở trong nước, lựa chọn chuyển hình chiến lược, thực hiện toàn cầu hóa mở rộng cũng là việc trong hai năm nay Singtel đang tích cực làm. Tiến trình toàn cầu hóa của Singtel cùng với tương lai phát triển của nghiệp vụ thông tin di động vùng Châu Á Thái Bình Dương, cho dù không ai có thể nhìn ra chút manh mối, các ôm trùm ĐTDĐ quốc tế cũng sẽ không đem nghiệp vụ tại khu vực Châu Á Thái Bình Dương ký thác quá nhiều hy vọng lên người Singtel, chỉ có Cẩm Hồ, một công ty mới phát với quy mô như vậy mới có thể cùng một nhà mạng mới phát hợp tác liên hợp khai thác thị trường mới. Khởi đầu hợp tác vui vẻ, khiến cho song phương đều có ý nguyện khai triển quan hệ hợp tác toàn diện càng thấu triệt hơn. Singtel hy vọng Cẩm Hồ có thể cung cấp ĐTDĐ càng phong phú đa dạng, giá cả tương đối rẻ hơn, Trương Khác cũng hy vọng Singtel có thể trở thành bàn đạp để nghiệp vụ ĐTDĐ của Cẩm Hồ tấn công vào các thị trường lớn như Australia, Indonesia, Philippines, Malaysia, Thái Lan, Bỉ. Mặt khác, nghiệp vụ đầu đĩa của Ái Đạt toàn diện tiến vào thị trường Đông Nam Á đã hơn hai năm thời gian, mặc dù chịu liên lụy của khủng hoảng tài chính, thị trường Đông Nam Á vẫn rất không khả quan, tổn thất tỉ giá hối đoái lại cực kỳ nghiêm trọng, bộ môn hải ngoại vẫn kiên trì tiến hành hỗ trợ cho các nhà bán hàng ở khu vực Đông Nam Á. Lại cộng thêm mức độ tuyên truyền của thị trường, tuy nói thị trường Đông Nam Á ở trên nghiệp vụ đầu đĩa cống hiến ra lợi nhuận hết sức hữu hạn. Nhưng con đường doanh tiêu cùng kiến thiết thị trường đã hết sức hoàn thiện, sản phẩm điện gia dụng của Hương Tuyết Hải cũng hoàn toàn có thể mượn con đường doanh tiêu này tiến vào thị trường Đông Nam Á, giảm giá thành doanh tiêu với mức độ lớn nhất. Ngồi trong nhà hàng ven đường ngõ Học Phủ tinh xảo nhưng không xa hoa, đàm luận một số vấn đề khai thác thị trường Đông Nam Á, một bữa cơm rượu cũng hết gần 3 giờ, mới thả Trần Tín Sinh, Đào Hành Kiện, Tiêu Tấn Thành ra về. Trương Khác cùng Địch Đan Thanh cũng đi ra nhà hàng. Hai người tản bộ trên ngõ Học Phủ. - Ngày mai không thể cùng cậu đi Tân Đình rồi... Ánh đèn đường rực rỡ chiếu sáng ngõ Học Phủ rõ như ban ngày, Địch Đan Thanh hơi nghiêng đầu, ngưng mắt nhìn hai cái bóng rất nhạt trước và sau của Trương Khác bị đèn đường chiếu ra, cô nói với Trương Khác. Trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ vì cung cấp ủng hộ về trí lực cho Hội nghị Quản lý cấp cao, phòng làm việc độc lập mà trước đó Địch Đan Thanh đứng ra thành lập, sẽ cung cấp ủng hộ trên sự vụ hành chính cho Hội nghị Quản lý cấp cao, cũng đến lúc này Địch Đan Thanh mới có chức vụ chính thức trong nội bộ hệ thống Cẩm Hồ, chính là đảm nhiệm chức tổng giám đốc Bộ Hành chính của trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ, cô ngoại trừ phụ trách sự vụ hành chính của trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ, chính yếu vẫn là phụ trách công tác chuẩn bị cử hành Hội nghị Quản lý cấp cao định kỳ mỗi quý. Bởi vậy, sự vụ nặng nề liền giam cô ở lại bên Kiến Nghiệp, không thể cùng Trương Khác đi loanh quanh đến các nơi khác nữa rồi. Trương Khác ngưng mắt nhìn đôi mắt đẹp rất có lực mê hoặc của Địch Đan Thanh dưới ánh đèn đường, có phần đáng tiếc nói: - Lần trước đi Tân Đình, chị cũng không đi cùng tôi... Y đưa tay muốn nắm lấy tay Địch Đan Thanh. - Cậu cũng không sợ người khác thấy được mình đau lòng. Địch Đan Thanh thụt tay lại, không cho Trương Khác nắm lấy tay cô ở trong ngõ Học Phủ, lại ái muội không rõ lườm Trương Khác một cái: - Tân Đình cũng có người không sợ bị người ta chà đạp mà, cậu không sợ tôi đi theo trở lại chuyện của mình sao? Trương Khác ưỡn mặt cười cười: - Có lúc nào chê chị vướng bận chưa? Đã quen có chị bên cạnh, chị không đi theo, có đôi khi sẽ cảm thấy không tiện lắm... Địch Đan Thanh quay đầu lại nhìn một chút, nhìn không thấy có người quen đang trên đường, cô mới quay đầu lại thân mật vỗ vỗ gương mặt Trương Khác: - Lần này cứ vậy đi, ngày mai an bài sự tình, chung quy không thể tùy hứng bỏ lại không quản. Lần tới sẽ đi cùng cậu đến Tân Đình...Tôi lớn như vậy, còn chưa có đi chân trần trong nước biển. Hy vọng cậu có thể cùng tôi đi dạo biển. Đi tới giao lộ, lúc này Vệ Lan mới từ cửa đông trường đi tới, thấy hai người Trương Khác, cô tung tăng chạy tới, kéo lấy cánh tay Địch Đan Thanh và hỏi: - Hội nghị ba ngày, ngày hôm nay hoàn toàn kết thúc rồi sao? - Ừm. Địch Đan Thanh gật đầu: - Bằng không thì sao đi ra ngoài này sớm vậy được? Trương Khác nhìn đồng hồ, thấy thời gian còn sớm, lúc này về nhà cũng không thể giữ Địch Đan Thanh ở bên cạnh với mình, y liền muốn đến tiệm Internet Sáng Vực một chút, liền nói một tiếng với Địch Đan Thanh, Vệ Lan rồi đi vòng trở lại. Chiếc máy tính trong thư phòng, hầu như cứ hai ba tháng phải đổi thiết bị một lần, lúc này bố trí xa hoa cộng thêm đường dây cáp quang riêng biệt, gần như có thể làm cho Trương Khác thoả mãn rồi. Nhưng không vì công tác, một mình một người lên mạng trong thư phòng, nó luôn có cảm giác kém hơn ở tiệm internet rất nhiều. Đi trên phố vào đêm đông hơi lạnh, Trương Khác đẩy cửa đi vào tiệm Internet mới cảm thấy ấm người hơn. Xoa xoa tay, thấy trong đại sảnh đều ngồi đầy người, còn có người đang ở trong khu nghỉ ngơi chờ máy. Hai cô gái sau quầy thu ngân đều rất lạ mặt, có một thành viên của phòng làm việc CLB Côn Trùng đang ở trong đại sảnh tầng dưới cùng trực ban chỉ đạo một số tân sinh không quen với máy tính lên mạng, hắn thấy Trương Khác đi vào liền thân thiện lên đón: - Khác thiếu gia đến tìm Đỗ Phi hả? - Ai rảnh mà đi để ý đến nó? tôi qua đây là lên mạng... Trương Khác cười cười, còn nói thêm: - Tôi không đến phòng làm việc của mọi người đâu, chướng khí mù mịt, lầu hai còn máy không? Cho dù đã đến cuối năm 98, doanh thu của tiệm Internet Sáng Vực vẫn duy trì ví trí cao so với năm ngoái. Mỗi một máy ở khu khách VIP có giá 12 đồng /1 giờ, mà vẫn không có máy để trống -- Đỗ Phi, Mông Nhạc đã thu về gấp 3 lần so với đầu tư lúc trước, mặt khác các tiệm tham gia thành viên cộng với thu nhập từ phần mềm quản lý cũng trên 7-8 triệu -- chí ít tại khu vực hồ Yến Quy vẫn chưa có một tiệm Internet nào có hoàn cảnh, chất lượng máy, phục vụ có thể tốt hơn ở đây. Nếu nói tại các thành phố khác có tiệm Internet mới xuất hiện phong cách hơn, thì đó cũng là một chi nhánh của tiệm Internet Sáng Vực tại Kiến Nghiệp trực tiếp kinh doanh. Đến bây giờ còn chưa có đại quy mô đầu tư vốn vào ngành làm net mới phát, bọn Đỗ Phi đã giành tiên cơ vẫn còn chưa gặp phải đối thủ cạnh tranh lớn. Trương Khác ngồi trên khu khách Vip ở lầu 2, mỗi máy ở đây được ngăn cách bằng một tấm ngăn cao đến ngực cộng thêm miếng thủy tinh cao 30 cm, bên cạnh là chuyên khu nữ sinh, nhiều bạn nữ của ĐH Sư phạm hoặc Học viện Âm nhạc đều thích đến tiệm Internet Sáng Vực lên mạng ở chuyên khu nữ sinh. Trương Khác nhìn mấy bạn nữ tướng mạo thanh tú vài lần, mới tựa lưng vào ghế da nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên trong ngõ Học Phủ ngoài cửa sổ đèn đường hơi tối, có cảm giác mê ly của đèn dầu, trong phòng làm việc thiết kế ĐTDĐ của Khoa Vương Cao Khoa thiết lập tại lầu ba trong ngõ lúc này còn đang đèn đuốc sáng trưng, bên trong phòng bóng người nhấp nhô. Khoa Vương Cao Khoa cũng rất coi trọng công tác thiết kế ĐTDĐ, lúc này phòng thiết kế ĐTDĐ của Khoa Vương Cao Khoa đã có hai mươi mấy công nhân, công tác thiết kế sản phẩm cũng không chỉ dừng lại tại lớp vỏ, vẫn là Tạ Tử Chiêm phụ trách công tác ở đây. Máy tính khởi động hoàn tất, Trương Khác nhìn thời gian ở góc dưới bên trái màn hình, đã sắp 9 giờ rồi. Nhìn tình huống trong phòng thiết kế còn có nhiều người đang tăng ca, trong lòng nghĩ: có phải Khoa Vương Cao Khoa có sản phẩm quan trọng gì sắp ra mắt hay không, ở đây mới có thể bận rộn như thế? Trương Khác nghĩ trước đây khi Cẩm Hồ vừa mới nghiên cứu chế tạo ra chiếc đầu đĩa đầu tiên, Tô Tân Đông, Đinh Hòe đều hầu như chưa từng rời khỏi phòng thí nghiệm. Nói thật chứ, Trương Khác vẫn rất chờ mong đối với biểu hiện của Tạ Tử Chiêm. Thấy trên màn hình máy tính trên bàn có một biểu tượng quen thuộc, Trương Khác kích vào, quả nhiên là giao diện của phòng chat trường ĐH Đông Hải. Trong kiếp trước, CLB Côn Trùng phải chờ tới học kỳ sau mới có thể cơ cấu phòng chat của trường lên trang website của BBS, không ngờ kiếp này lại xuất hiện sớm hơn, nhìn cũng không có gì khác với giao diện ở trong trí nhớ, làm cho trong lòng Trương Khác chợt cảm khái vì cảnh còn người mất. Trương Khác tiện tay chọn mục đăng ký, đưa vào user name: con cá nằm ngửa dưới đáy biển nhả bọt, lại đưa vào tư liệu đăng kí như mật mã, chọn xác nhận lại qua ba bốn giây nữa, trên màn hình hiện lên user name đã bị đăng kí. . . Trương Khác lặng yên nhìn tin tức trên màn hình đến giây: user name bạn chọn đã được đăng kí, kiến nghị sử dụng. . . Trương Khác sờ sờ trong túi, không có thuốc, đột nhiên có cảm giác muốn hút một điếu thuốc, y đứng lên, muốn tìm một người quen đang hút thuốc ở lầu hai, ngón út đặt trên bàn phím không ý thức được đang khẽ run run. Cô gái sau quầy thu ngân bưng cafe đi lên, thấy Trương Khác thò đầu ra từ tấm ngăn, cô còn tưởng rằng là đợi cafe mình đưa tới, liền cười ngọt ngào khẽ giơ cao ly cafe trong tay, ra hiệu đây là cafe bưng tới cho y. - Có thuốc không? Trương Khác hỏi giọng hơi lớn, chính y cũng không cảm giác được. Mấy nữ sinh lên mạng ở chuyên khu nữ sinh đều quay đầu lại kinh ngạc nhìn Trương Khác, có một bạn nữ mặt mũi sáng sủa còn chủ động chỉ tay lên chữ No Smoking ở trên vách tường, ra hiệu ở đây cấm hút thuốc. Trương Khác khắc chế không nhìn màn hình máy vi tính, đi ra bảo cô gái đặt cafe lên bàn, rồi y lên phòng làm việc CLB Côn Trùng trên lầu ba thấy trên bàn của Thi Tân Phi đặt một bao thuốc lá. Trương Khác cầm lấy thuốc và hôp quẹt giơ giơ lên với Thi Tân Phi, cũng không nói gì thêm liền đi xuống lầu, tìm một góc an tỉnh sau ngõ, ngồi xổm xuống đưa lưng hứng gió, bắt đầu châm một điếu thuốc hút!!! -------------- - Lẽ nào những sách lược kinh doanh kinh diễm hãi thế của Cẩm Hồ là nghĩ ra như thế sao? quả thật khiến người bất ngờ đấy. - Hả? Úc Bình bưng ly cafe đứng ở trước cửa sổ đột nhiên nói ra một câu như thế, Trần Tĩnh nghe xong có vẻ kinh ngạc, cô quay đầu nhìn Úc Bình: - Cô đang nói cái gì? - Cô nhìn thì sẽ biết. Úc Bình hất cằm ra ngoài cửa sổ. Trần Tĩnh không rõ nguyên do đi tới, nhìn theo tầm mắt của Úc Bình, thấy Trương Khác đang ngồi một mình trong xó bên tường hút thuốc, là ngồi xổm giữa trụ đèn đường cùng thùng rác. Nếu không phải quần áo trên người y hàng hiệu, cùng dung mạo sáng sủa, bộ dạng của y chẳng khác gì mấy thanh niên đầu đường xó chợ. Nhìn vẻ mặt ngưng trọng mà chăm chú của y, có vẻ thực sự là đang suy nghĩ sách lược phát triển của Cẩm Hồ. Úc Bình thấy Tạ Tử Gia đi tới, vội vàng vẫy tay bảo cô cùng qua xem bộ dạng của Trương Khác, còn nói đùa: - Có phải mùi thùng rác có thể kích thích linh cảm đặc biệt hay không? Hai nữ nhân cười đến run rẩy cả người, tình cảnh này nhìn thế nào cũng có vẻ buồn cười, khóe miệng Trần Tĩnh cũng hơi nhếch lên, cất giấu nụ cười nhẹ. Trương Khác mà cô quen là người không câu nệ tiểu tiết. - Mấy ngày nay, các nhân vật quan trọng của Cẩm Hồ đều tề tụ đến Kiến Nghiệp đấy. Tạ Tử Gia nói: - Ngày hôm qua khi Tạ Ý đi qua siêu thị điện máy Thịnh Hâm trên đường Tân Thị, thấy Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Chu Du, Tưởng Vi, Thái Phi Quyên, một số gương mặt quen thuộc đang tham quan các cửa hàng của Thịnh Hâm trên đường Tân Thị, ngay cả Trương Á Bình của Philips cũng chính thức gia nhập Cẩm Hồ rồi, nói không chừng chị họ của tôi hôm nay vẫn chưa rời khỏi Kiến Nghiệp đâu -- tiểu Tĩnh, chị nói họ đang kế hoạch làm cái gì? Trần Tĩnh cũng chả quản Tạ Tử Gia đầy bụng nghi vấn, cô lại nhìn Trương Khác đang hút thuốc cạnh thùng rác, lắc đầu cười nói: - Điều này sao có thể đoán được? - Tôi thấy là một lần tụ hội của cao tầng Cẩm Hồ. Úc Bình đưa ra phán đoán: - Đều là các nhân viên cao tầng khác nhau về lĩnh vực nghiệp vụ của Cẩm Hồ, có thể có hạng mục gì yêu cầu Trương Khác triệu tập tất cả những người này lại thương nghị? vừa họp còn vừa tham quan, du sơn ngoạn thủy. Nhìn qua giống như là cao tầng tụ hội vậy, tỉ mỉ suy nghĩ một chút đi. Những người mà Tạ Ý gặp phải không ai không là thành viên tầng quản lý nòng cốtc ủa Cẩm Hồ, như Chu Nhất Bình, Dương Vân, Tưởng Vi đều đã là nguyên lão sớm nhất từ khi Cẩm Hồ sáng lập... Nói đến đây khóe miệng Úc Bình hơi nhếch lên. Trần Tĩnh biết Úc Bình là muốn nói Lưu Minh Huy, cô cũng cười theo.
Chương 958: Điện thoại di động bảo thạch Nguồn: vipvandan Mời đọc Lưu Minh Huy tại Khoa Vương Cao Khoa phụ trách doanh tiêu thị trường, công tác rất xuất sắc, cũng không thể ở sau lưng châm chọc người ta. Trong lòng Trần Tĩnh nghĩ như vậy, có điều dù thế nào đi nữa, lúc trước Lưu Minh Huy nếu có thể không rời khỏi Cẩm Hồ, ngày hôm nay địa vị của hắn tại Cẩm Hồ sẽ không kém hơn ba người Chu Nhất Bình, Dương Vân, Tưởng Vi. Năm đó Lưu Minh Huy chuyển sang Khoa Vương, ngoại trừ mức lương 8 triệu 1 năm Khoa Vương trả lúc đầu, ngoài ra hoàn toàn không có gì. Trần Tĩnh mời hắn đến Khoa Vương Cao Khoa, mặc dù cũng rất nể trọng tài cán cùng năng lực của hắn, nhưng mức lương 1 năm cho hắn cũng chỉ có thể trên dưới 2 triệu, cuối năm nay cân nhắc cho hắn một số mức thưởng, nhưng phải kém xa so với tài sản nhận được từ Cẩm Hồ của ba người Chu Nhất Bình, Dương Vân, Tưởng Vi. Vào cái năm Lưu Minh Huy rời khỏi điện tử Ái Đạt, cổ phiếu mà Dương Vân, Chu Nhất Bình, Tưởng Vi nhận được từ điện tử Ái Đạt sau khi điện tử Ái Đạt Niêm yết cửa sau trên thị trường đã ngoài nghìn vạn. Hai năm nay tỉ lệ cổ phần khích lệ mà ba người họ nhận được là bao nhiêu? Mặc dù không có công khai tư liệu có thể tra cứu. Theo suy đoán, người bên ngoài cũng không thể biết được, chắc hẳn sẽ không ít hơn năm thứ nhất khi Cẩm Hồ chính thức thực thi kế hoạch cổ phần khích lệ -- hai năm nay, đặc biệt là sau khi điện tử Ái Đạt Niêm yết cửa sau, các nghiệp vụ dưới cờ Cẩm Hồ như tập đoàn Ái Đạt, giấy Tân Quang đều phát triển cực kỳ nhanh chóng, điều này cũng cam đoan nhóm nguyên lão sẽ sớm nhất nhận được cổ phần thưởng, cho dù không nhận được cổ phần mới. Thân gia cũng sẽ tăng trưởng theo nhanh chóng. Những nguyên lão tương đối quan trọng với sự quật khởi của Cẩm Hồ như Chu Nhất Bình, Tưởng Vi, Dương Vân, khẳng định có thể nắm giữ cổ phần của tập đoàn Ái Đạt, các xí nghiệp nòng cốt dưới cờ Cẩm Hồ, một khi tập đoàn Ái Đạt đơn độc đưa ra thị trường nghiệp vụ gì, thân gia của họ tự nhiên sẽ lại kịch liệt bành trướng. Trần Tĩnh nghĩ thầm: Cẩm Hồ bồi dưỡng ra một nhóm phú ông hàng tỉ đại khái cũng không thể khiến người khác kinh ngạc. Lúc này Lưu Minh Huy cầm cặp tài liệu từ phòng làm việc đi tới, thấy ba bà chủ trẻ tuổi mạo mỹ Trần Tĩnh, Úc Bình, Tạ Tử Gia đều nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ đang cười, hắn hỏi: - Thứ gì có thể đồng thời khiến cho ba người có hứng thú lớn như vậy? - Đó đương nhiên là thứ cực kỳ thú vị rồi. Úc Bình cười nói. Trần Tĩnh lại kìm lòng không đậu nhìn xuống dưới lầu một cái, nhưng không phòng bị Tạ Tử Gia thình lình đưa tay giật lại cửa sổ. Bị gió lạnh phả vào, Trần Tĩnh giật mình, lúc này Trương Khác ở dưới nghe được trên lầu ba có động tĩnh cùng ánh đén lấp lóe, y ngẩng đầu lên nhìn. Nhìn Trần Tĩnh đứng ở cửa sổ lầu ba vẫy tay chào hỏi, Trương Khác còn tưởng rằng Trần Tĩnh vẫy tay hy vọng y đi tới. Mặc dù lúc này y có phần không muốn gặp người khác. Trương Khác vẫn dụi tắt tàn thuốc nèm vào thùng rác, đứng lên bước tới cầu thang giữa hai cửa hàng ở tầng dưới chót. - Đã lâu không gặp. Không ngờ anh lại có nhã hứng ngồi xổm ở đầu ngõ hút thuốc như thế... Trần Tĩnh ăn mặc đoan trang, không trang điểm đậm, mặt mày tươi đẹp mà thanh lệ, phá lệ chói mắt dưới ánh đèn. - À, đúng là đã lâu không gặp rồi. Trương Khác nhếch môi cười miễn cưỡng, có một số việc không thể kể ra với ai được. Trương Khác lại gật đầu với Úc Bình, Tạ Tử Gia, Lưu Minh Huy, nhìn trong phòng làm việc ngoại trừ mấy người họ, còn có các nhân viên thiết kế khác đang cúi đầu làm việc. - Vất vả quá nhỉ. Mọi người đều tập trung ở đây sao, chắc hẳn Khoa Vương Cao Khoa có hoạt động gì lớn lắm đúng không. Chuyện xin giấy phép sản xuất ĐTDĐ, mọi người đã liên hệ qua với bộ trưởng Dịch Vân Phi chưa? Nếu không có Trương Khác đề cử, lúc này Khoa Vương Cao Khoa căn bản không có tư cách thành lập quan hệ với Dịch Vân Phi, bộ phó Bộ Thông tin. Vừa rồi ở sau lưng có thể nói nói cười cười, trước mặt Trương Khác, Úc Bình vẫn chú ý đắn đo đúng mực, cô hơi gật đầu, cũng không dám nổi trội hơn Trần Tĩnh. Tạ Tử Gia lại không có quá nhiều cố kỵ, trực tiếp hỏi Trương Khác: - Hai ngày hôm nay, mọi người của Cẩm Hồ cũng tập trung ở Kiến Nghiệp, có phải cũng có hoạt động quan trọng gì không? - Một số người mới, ngưỡi cũ hiếm khi có cơ hội tụ tại nhất khởi ngồi lại giao lưu với nhau. Trương Khác cũng không có giải thích tỉ mỉ cái gì, hời hợt nói: - Loại giao lưu này vẫn rất có lợi đối với công ty. - Vậy cũng phải yêu cầu cơ cấu của xí nghiệp khổng lồ phức tạp đến một mức độ nhất định, loại giao lưu này mới có ý nghĩa. Trần Tĩnh cười nói: - Một số công tác của chúng tôi cũng yêu cầu chân chính nhận được giấy phép ĐTDĐ sau đó mới có ý nghĩa. Trương Khác gật đầu, trước khi nhận được giấy phép ĐTDĐ chính thức, Khoa Vương Cao Khoa chỉ có thể thay Liên Tín sản xuất thiếp bài ĐTDĐ, loại hình thức này mặc dù có thể mang đến nhiều lợi nhuận cho Khoa Vương Cao Khoa, nhưng lại là hình thức không thể phát huy được thiên phú thương nghiệp của Tạ Tử Gia nhất. *Thiếp bài ĐTDĐ(xưởng không nhận được giấy phép sản xuất ĐTDĐ của Bộ Thông tin, nhưng rất muốn sản xuất ĐTDĐ, hoặc chỉ hành vi thông qua mua mà nhận được giấy phép sản xuất) Khoa Vương Cao Khoa muốn thực hiện phát triển có tính đột phá, nhận được giấy phép ĐTDĐ là điểm then chốt. Trần Tĩnh mời Trương Khác đến phòng khách, trước đó ở một bên thấp giọng thương lượng vài câu với Úc Bình, Tạ Tử Gia. Trong lòng nghĩ đến việc phòng chat của trường mà mất hồn mất vía, Trương Khác nhìn vẻ mặt Úc Bình lúc đầu hơi có chút chút do dự, cũng không tỉ mỉ suy nghĩ họ đang thương nghị cái gì. Lưu Minh Huy ngồi đối diện với Trương Khác, thường ngày hắn rất nhanh nhẹn luư loát, lúc này lại trở nên hết sức câu nệ cùng dè dặt. Trần Tĩnh cùng Úc Bình trở về. Trần Tĩnh nói với Trương Khác: - Chúng tôi có phần phương án thiết kế sản phẩm, có thể mời anh chỉ điểm một chút không? Tạ Tử Gia đã đi ra ngoài để lấy phương án thiết kế sản phẩm. - Chị không sợ sau khi tôi xem rồi sẽ cho Ái Đạt sao chép phương án thiết kế của mọi người sao? Trương Khác cười nói, Úc Bình vừa rồi do dự, có lẽ cũng là lo lắng cái này. Tạ Tử Gia đi hơn 10 giây đã trở lại, trong tay cầm một một sấp tư liệu. Trương Khác cũng không cự tuyệt, mặc dù lúc này cũng không có tâm tình thực sự đi giúp Khoa Vương Cao Khoa suy nghĩ cái gì, y vẫn nhận lấy tư liệu, mở ra trang đầu tiên. Nhìn hình ĐTDĐ mới thiết kế, Trương Khác giật nảy mình, ngẩng đầu hỏi Trần Tĩnh: - Sau khi mọi người nhận được giấy phép, dự định làm ĐTDĐ bảo thạch? - Cẩm Hồ cũng có phương án cùng loại sao? Úc Bình còn bị làm cho giật mình. Trương Khác mới mở ra bức hình trang đầu tiên liền trực tiếp phán đoán ra chủ đề nòng cốt trong phương án lần này của họ, cô rất tự nhiên sẽ nghĩ đến Cẩm Hồ cũng có phương án cùng loại mới có thể làm cho Trương Khác vừa nhìn một cái liền đưa ra phán đoán. . . . Nếu như phương án có xung đột với kế hoạch của Cẩm Hồ, họ cũng chỉ có thể vứt bỏ thôi.