Đô Thị Quan Lộ Thương Đồ - Cảnh Tục - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 959: Nghìn vàng đổi nụ cười



    Nguồn: vipvandan








    - Không có, tôi thấy giữa thân máy trên hình có một chỗ lõm vào.
    Trương Khác lắc đầu:
    - Tôi nghĩ chắc dùng để khảm bảo thạch. . .

    Trương Khác lại lật xem thêm vài trang, trong lòng y rất rõ ràng, thị trường trong nước ở kiếp trước, trên ý nghĩa chân chính mẫu ĐTDĐ bảo thạch đầu tiên là do hãng điện tử TCL đưa ra sớm nhất, không ngờ phòng thiết kế ĐTDĐ do Tạ Tử Gia lãnh đạo lại đưa ra khái niệm ĐTDĐ bảo thạch sớm hai năm. Thì ra Trần Tĩnh, Úc Bình, Lưu Minh Huy tề tụ tại Kiến Nghiệp là vì cùng thảo luận phương án này.

    - Có kiến nghị hay gì không?
    Trần Tĩnh cười hỏi Trương Khác.

    Năm 2001 TCL mới đưa ra ĐTDĐ bảo thạch ở trong nước, năm đó liền thu được doanh thu đột phá 3 tỷ, lợi nhuận thành công đột phá 3 tỷ. Chắc hẳn bọn Trần Tĩnh cũng ký thác hy vọng rất lớn trên chiếc "ĐTDĐ bảo thạch" này.

    - Tiền cảnh thị trường của toàn bộ phương án, tôi cũng không thể đánh giá cái gì.

    Trương Khác cười cười:
    - Nếu mọi người yêu cầu, tại cung cấp chipset tôi cũng sẽ cho nhà xưởng tận lực phối hợp với mọi người ...Nếu như trên mở rộng kỹ thuật gặp phải trắc trở gì, bên Cẩm Hồ cũng có thể rút ra nhân thủ thành lập một một tổ kỹ thuật trợ giúp mọi người --

    - Có thể mời tổ kỹ thuật của Cẩm Hồ trợ giúp thật sao? - Trần Tĩnh mừng rỡ hỏi.

    Mẫu ĐTDĐ năm 98 tổng thể không thể so sánh với 7-8 năm sau, cho dù do Cẩm Hồ cung cấp chipset cùng linh kiện, muốn thiết kế một mẫu ĐTDĐ mới cũng yêu cầu đội ngũ kỹ thuật có thể cung cấp một phương án giải quyết sản phẩm ĐTDĐ mới hoàn chỉnh. Đây là một công việc có độ khó kỹ thuật khá cao, còn phải xây dưng phần mềm ĐTDĐ mới, tiến hành xử lý ưu hoá tính năng đối với sản phẩm ĐTDĐ mới, đặc biệt là ĐTDĐ bảo thạch mà Khoa Vương Cao Khoa hy vọng đưa ra có thể gây sốt trên thị trường, trên tính năng không thể lạc hậu hơn so với chủ lưu thị trường.

    Khoa Vương Cao Khoa mặc dù đã tổ chức một số lực lượng kỹ thuật, nhưng bằng vào lực lượng kỹ thuật lúc này muốn thiết kế ra một mẫu ĐTDĐ có công năng càng mạnh, tính năng càng ổn định, độ khó là rất lớn, cũng sẽ tốn rất nhiều thời gian -- Trương Khác đáp ứng ủng hộ trên cung cấp kỹ thuật, nhưng có thể giúp họ giải quyết vấn đề đau đầu nhất này!!!

    -------------------
    Trương Khác nói chuyện chỉ chốc lát với nhóm Trần Tĩnh liền cáo từ ra về, không cần họ đưa tiễn, liền trực tiếp đi xuống lầu.

    - Ngày hôm nay cậu ta nhìn qua có vẻ đãng trí lắm.
    Úc Bình đỡ vai Trần Tĩnh mà đứng, cũng nhìn bóng hình của Trương Khác khi rời đi, cô lại cười nói:
    - Nhưng có thể lúc chúng ta ngủ gật mà đưa tới gối đầu, đúng là người rất tốt.

    Lưu Minh Huy ở đây, cô cũng không nói lời đùa giỡn gì có vẻ ái muội không rõ.

    Trần Tĩnh xoay người lại, cô cười khẽ, nói đưa gối lúc buồn ngủ, Trương Khác cũng không chỉ đưa tới một cái gối.

    Trong khoảng thời gian này Khoa Vương Cao Khoa cũng cố gắng làm công tác củng cố căn cơ, không chỉ đầu tư hết vào lợi nhuận thu được từ trong nghiệp vụ thiếp bài ĐTDĐ, gần 10 triệu USD vốn huy động thu được từ hạ tuần tháng sáu cũng đã đưa vào. Từ lắp ráp nhà xưởng, công cụ nhà xưởng đến chế tạo mạch, mới hình thành quy mô sản nghiệp nhất định tại khu công nghiệp mới Hải Châu, lúc đầu cũng là bắt đầu từ ý nghĩ của Tạ Tử Gia. Tháp trên cát, nền móng chung quy cũng mỏng quá.

    Cố gắng vào mùa xuân năm tới thu được giấy phép sản xuất ĐTDĐ, sau khi nhận được, còn phải đưa ra sản phẩm ĐTDĐ được thị trường tán thành. Đây là hai sự kiện lúc này Khoa Vương Cao Khoa đang cố gắng đi làm.

    Một trong những căn cứ mà Bộ Thông tin phát cho giấy phép ĐTDĐ cũng là muốn xem tích lũy cùng thực lực trên kỹ thuật của xí nghiệp trình bày, nếu nói khi trình báo có thể lừa gạt được, nhưng sản phẩm đưa ra khiến trường tán thành lại hoàn toàn không thể.

    Bên phòng thiết kế phát triển sản phẩm, từ khi thành lập đến nay cũng phát triển ra hai mẫu ĐTDĐ mới, không nói đến chu kỳ phát triển của mỗi một mẫu ĐTDĐ mới cũng dài đến 8 tháng, trên thị trường cũng chỉ có thể đưa về mức độ trung bình. Tuy nói ý tưởng của Tạ Tử Gia có thể khiến người khác kinh ngạc, nhưng không có cơ sở kỹ thuật nhất định, cuối cùng cũng không thể thực thi.

    Trương Khác đáp ứng ủng hộ trên kỹ thuật, có thể nói đã giải quyết nan đề lớn nhất trước mắt đã làm phức tạp Khoa Vương Cao Khoa.

    Tạ Tử Gia thu tư liệu lại, khẽ vân vê cái cổ mỏi nhừ:
    - Toàn bộ công tác cũng không thể làm xong trong một ngày. Hay là chúng ta đi uống một ly đi?

    - Trước đây là ai nói thời gian cấp bách đấy?
    Trần Tĩnh cười hỏi:
    - Em không sợ vừa rồi Trương Khác chỉ đưa ngân phiếu khống, sau đó không giữ lời hứa thì sao?

    - Cũng phải xem cậu ta có mặt mũi gạt chúng ta không mới được!

    Tạ Tử Gia ngửa mặt cười, kéo cánh tay Trần Tĩnh đi xuống lầu. Trần Tĩnh cũng mời Lưu Minh Huy đến quán bar uống một ly rồi mới về khách sạn.

    Đi vào trong hẻm đã không còn thấy bóng Trương Khác đâu, cũng không biết y đi đâu rồi. Nhóm Trần Tĩnh cũng theo thường lệ đi vào 1978. Đỗ Phi ngồi với Thời Học Bân trước quầy bar, đang nói điện thoại.

    Thấy nhóm Trần Tĩnh đi vào, thấy đều là người quen Đỗ Phi liền phất phất tay chào hỏi, lúc này trong quán bar ngoại trừ quầy bar, bên trong cũng không còn bàn trống. Nhóm Trần Tĩnh liền ngồi xuống trước quầy bar, chọn rượu uống.

    Đỗ Phi nói điện thoại xong liền xoay người lại nói với Trần Tĩnh:
    - Chị cũng ở Kiến Nghiệp hả, Trương Khác có biết chị ở Kiến Nghiệp không?

    Trần Tĩnh vừa mới muốn nói cho Đỗ Phi vừa mới gặp mặt Trương Khác, Tạ Tử Gia ngồi bên trái lại thò người qua rút lấy điện thoại trong lòng bàn tay Đỗ Phi.

    Trần Tĩnh còn muốn hỏi Tạ Tử Gia muốn làm cái gì, thì thấy phím chức năng của chiếc ĐTDĐ thiết kế với phong cách giản lược nhưng đầy xa hoa lại khảm một hột xoàn to như hạt ngô, dưới ánh đèn đỏ sậm ở quán bar trông rất loá mắt, cô nghiêng đầu cùng Úc Bình hai mặt nhìn nhau.

    Tạ Tử Gia trả lại ĐTDĐ cho Đỗ Phi rồi buồn bực uống nước, sau một lúc lâu mới căm hận nói:
    - Cậu ta đang có ý gì?

    - Sao thế?

    Đỗ Phi không hiểu ra sao, cầm lấy ĐTDĐ của mình nhìn một chút, không có chỗ nào đặc biệt, vì sao họ thấy ĐTDĐ của mình lại đều biến sắc hết vậy?

    Úc Bình cười ám muội với Trần Tĩnh. Trần Tĩnh hơi tránh né ánh mắt, nhìn chằm chằm vào ly rượu trong tay Úc Bình. Lưu Minh Huy giơ ly rượu lên khẽ nhấp môi, cũng không nói gì. Tạ Tử Gia thì vẻ mặt oán giận, hình như ai đã đắc tội rất lớn với cô ta vậy.

    ※※※※

    Trương Khác trở lại tiệm Internet Sáng Vực, ngồi vào trước máy vi tính, đăng ký một user name mới vào phòng chat ĐH Đông Hải.

    Trong phòng chat không ngừng xuất hiện hàng chữ xanh đỏ trong suốt giống như bọt biển đang không ngừng trồi lên. Trương Khác uống cafe, nhìn chằm chằm vào các user name không ngừng hiện lên trên màn hình. Tuyệt đại đa số người sử dụng đăng kí đều là sinh viên của ĐH Đông Hải, trong phòng chat trò chuyện rất rôm rả, cũng có người nào đó ẩn giấu dục vọng sau màn hình.

    Trương Khác ngồi im lặng trước màn hình hết một giờ đồng hồ, mãi đến khi KTX trường tắt đèn, cũng không thấy "con cá nằm ngửa dưới đáy biển nhả bọt" xuất hiện, nghĩ thầm có thể cô vẫn có thói quen ngồi ở trước màn hình nhìn người khác nói chuyện chăng?



     
  2. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 960: Tâm tư của Trương Khác



    Nguồn: vipvandan








    Trương Khác đi ra tiệm Internet, thời gian trường tắt đèn vẫn còn sớm so với y. Đưa mắt nhìn đầu đường vắng vẻ, một trận gió lạnh thổi tới, lá cây ngô đồng rơi xuống xào xạc, lăn tròn trên mặt đường, rồi nằm im thin thít. Trương Khác cũng không có tâm tư trở về nhà ngủ, muốn đến 1978 uống một ly, tìm người tâm sự để hóa giải một chút tâm tình chán nản khó có thể nói rõ cũng tốt.

    Trương Khác đi vào 1978, Đỗ Phi còn ngồi ở trước quầy bar nói chuyện với Thời Học Bân chưa có đi. Thấy Trương Khác đi vào, Đỗ Phi cười nói:
    - Vừa rồi Trần Tĩnh cùng nữ ma đầu Tạ gia qua đây, thấy ĐTDĐ của tao, ngồi một lát rồi đi ngay. Trông như nữ ma đầu Tạ gia hình như bị người nào chọc giận vậy ấy.

    Đỗ Phi móc điện thoại ra đặt lên quầy bar, lại hỏi Trương Khác:
    - Chiếc điện thoại này có giấu huyền cơ gì?

    - Chuyện gì đấy?

    Tôn Tĩnh Mông đang cầm ly rượu tới cho Trương Khác, vừa rồi Trần Tĩnh, Tạ Tử Gia khi đến đây cô vẫn chưa về quán bar, hoàn toàn không biết Đỗ Phi móc ra điện thoại là nói tới chuyện gì.

    - Không có chuyện gì, có lẽ họ quan trọng hóa vấn đề quá rồi...

    Trương Khác vỗ vỗ đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Trần Tĩnh, hỏi xem cô đang ở đâu.

    Úc Bình cùng Lưu Minh Huy ở trong khách sạn, Trần Tĩnh ở Kiến Nghiệp thì hơn phân nửa sẽ ở chung trong chung cư Thanh Niên với Tạ Tử Gia. Nhận được điện thoại của Trương Khác, Trần Tĩnh rất nhanh cùng Tạ Tử Gia trở lại 1978.

    Tạ Tử Gia thấy Trương Khác cùng Đỗ Phi đang ngồi ở trước quầy bar, cũng không để ý đến Tôn Tĩnh Mông đang chống tay trên quầy bar nhìn họ, liền đi thẳng tới trước mặt Trương Khác, nói giọng châm chọc:
    - Từng nghe nói phong lưu ngàn vàng đổi nụ cười, đó là tiền nhân còn chưa thấy qua thủ đoạn của Khác thiếu gia...

    Trần Tĩnh ngồi vào trước quầy bar, Tạ Tử Gia hùng hổ ngồi xuống trước, cô cười nói với Tôn Tĩnh Mông trong quầy bar:
    - Quán bar này cảm giác rất tốt, mỗi lần đến Kiến Nghiệp đều phải qua đây làm phiền. . .

    Khoa Vương Cao Khoa dựa vào sự ủng hộ của Cẩm Hồ mới đi đến một bước này, lúc này nói những lời này vị miễn lòng tự trọng hơi bị cao rồi. Chỉ là lúc này Trần Tĩnh cũng có chút xấu hổ khi đối mặt với Trương Khác.

    Trương Khác nghiêng đầu nói với Thời Học Bân:
    - Điện thoại của mày đâu? cho tao mượn chút.

    - Điện thoại của tao hả?
    Thời Học Bân không hiểu Trương Khác mượn ĐTDĐ của hắn làm cái gì, liền cười nói:
    - Thôi lấy ra xấu hổ lắm...

    ĐTDĐ mà Thời Học Bân dùng vẫn là dòng I08 Ái Đạt đưa ra sớm nhất, cũng là trang bị công tác mà Cty Sáng Vực cung cấp cho họ sớm nhất, hắn còn chưa có hy vọng xa vời như Đỗ Phi được sử dụng mẫu thử nghiệm do bộ môn phát triển cùng thiết kế ĐTDĐ của Cẩm Hồ định chế.

    Thời Học Bân nhìn thoáng qua chiếc ĐTDĐ định chế khảm kim cương của Đỗ Phi trên quầy bar, chần chờ xem có nên lấy điện thoại ra không, hắn nghển mặt nói:
    - So với của Đỗ Phi, của tao trông chán lắm.

    - Cũng không phải xem cái của máy đẹp thế nào...

    Trương Khác cười đưa tay cầm lấy chiếc I08 bên hông của Thời Học Bân đặt lên quầy bar. Đầu năm nay ai có ĐTDĐ cũng đã đủ để khoe khoang rồi, nhưng đặt chiếc I08 bên cạnh chiếc ĐTDĐ định chế khảm kim cương của Đỗ Phi, Thời Học Bân hận không thể ném cái I08 của hắn đi:
    - Tao càng lý giải sâu hơn cái gì gọi là "Ba nghìn giai nhân không để ý" rồi...

    Trương Khác cười cười, không để ý đến hắn, y quay đầu hỏi Trần Tĩnh:
    - Chị dùng ĐTDĐ gì?

    Trần Tĩnh gần đây đổi chiếc I19+ của Ái Đạt màu vàng nhạt, đây là bản cải tiến của I19 mà tháng 5 năm nay Ái Đạt đưa ra thị trường, vẫn bảo lưu phong cách thiết kế kinh điển vốn có, trên tính năng đã đạt được cải tiến toàn diện, là sản phẩm có tính tiêu chí khi Ái Đạt hoàn toàn nắm giữ kỹ thuật điện thoại GSM của Đức Nghi, cũng là một trong hai chiếc ĐTDĐ hoàn toàn bằng tiếng Trung sớm nhất trên thị trường. Đã nửa năm đưa ra thị trường đến nay, giá cả vẫn duy trì trên 6800 đồng, là mẫu mã chủ lưu trong thị trường ĐTDĐ cao cấp trong nước. Cẩm Hồ cũng là dựa vào I19 mà thành công xâm nhập vào trận danh đầu tiên của thị trường ĐTDĐ.

    Trương Khác cầm lấy ĐTDĐ của Trần Tĩnh, cũng đặt lên quầy bar.

    Tạ Tử Gia cũng bị Trương Khác làm hấp hẫn lực chú ý, cô nghiêng người nhìn Trương Khác đang giở trò quỷ gì, chỉ thấy y thò tay vào trong túi quần móc ĐTDĐ ra, cô nghĩ thầm ĐTDĐ của y dùng chắc phải cực kỳ xa xỉ rồi. Nhưng Tạ Tử Gia không ngờ chiếc ĐTDĐ Trương Khác lấy ra đặt lên quầy bar nhìn qua rất bình thường. Tuy nhiên từ trong tin tức mà Cẩm Hồ sắp tuyên bố thì có thể biết đây là một mẫu điện thoại mới sắp được đưa ra thị trường thay thế cho I08.

    - Gần đây tôi dùng con này.
    Trương Khác thấy trong mắt Trần Tĩnh cũng có vẻ nghi ngờ, y cười giải thích:
    - Có mẫu mã mới nào đưa ra thị trường, tôi đều phải cố gắng dùng thử một đoạn thời gian. . .

    Trương Khác cũng không cho rằng trong mấy năm gần đây còn có người dùng thử sản phẩm ĐTDĐ mới còn hợp cách hơn cả bản thân.

    Trần Tĩnh cũng cảm thấy hơi xấu hổ, lúc này Khoa Vương Cao Khoa đã lần lượt đưa ra ba mẫu mã ĐTDĐ, cô cũng không mang theo một mẫu mã nào tùy thân để dùng thử. Nhìn vào bốn chiếc điện thoại đặt son song trên bàn, xa xỉ nhất tự nhiên là chiếc của Đỗ Phi, chiếc của Trần Tĩnh có thể nói là mẫu mã sa hoa chủ lưu, còn của Trương Khác chỉ là mẫu Cẩm Hồ còn chưa đưa ra thị trường, trên chất liệu rất quy củ, thiết kế ngoại hình cũng giản dị tự nhiên, cho dù đưa ra thị trường tiêu thụ, cũng là nhắm vào thị trường trung bình, I08 của Thời Học Bân sử dụng thì tương đối thô sơ.

    Trần Tĩnh đang hiếu kỳ Trương Khác muốn làm cái gì, Trương Khác lại nghiêng đầu tới nhìn vào vành tai của cô, thò tay tới muốn tháo xuống cái khuyên tai khảm mã não màu đỏ trên vành tai cô!!!

    ------------------
    - Tiện tay tháo xuống đi?

    Trương Khác chỉ chỉ vào khuyên tai trên vành tai trái trắng nuột Trần Tĩnh, thấy cô vén mái tóc quăn cuộn sóng sang bên, lộ ra cái cổ trắng trẻo. Mái tóc cô rất dày, hình như thả tay một cái nó liền xỏa tung ra. Trương Khác đưa tay tháo xuống khuyên tai giúp Trần Tĩnh.

    Khi Trương Khác đưa tay tháo khuyên tai, vành tai bị ngón tay của y khẽ chạm phải, hơi ngứa, lòng cũng có cảm giác kỳ lạ. Trần Tĩnh chỉ sợ lúc này tai sẽ đỏ lên nên lòng lo lắng. Khi cảm giác khuyên tai đã rời khỏi tai, Trần Tĩnh cầm lấy ly nước giả vờ trấn định nhấp một ngụm rượu, còn cùng Tôn Tĩnh Mông nhìn nhau cười, che giấu cảm giác kỳ dị trong lòng.

    Trương Khác đặt miếng mã não lên chiếc ĐTDĐ I08 của Thời Học Bân, cũng không nói gì thêm, chỉ nhìn sang Trần Tĩnh, Tạ Tử Gia mà cười.

    Nhìn nụ cười rực rỡ của Trương Khác, Trần Tĩnh chỉ cảm thấy trái tim hơi thắt lại, có loại cảm giác khó thở, cảm thấy hai gò má hơi nóng lên, thật không có tâm tư đi suy nghĩ hàm nghĩa phía sau những hành động của Trương Khác.

    - À...

    Tạ Tử Gia băng tuyết thông minh, khi Trương Khác đưa tay tháo xuống miếng khuyên tai của Trần Tĩnh, cô đã hiểu Trương Khác muốn nói cho họ cái gì.


    Mùa xuân sang năm Khoa Vương Cao Khoa có thể lấy được giấy phép sản xuất ĐTDĐ, cho dù lấy thương hiệu của Khoa Vương tiêu thụ, tại thị trường ĐTDĐ trong nước vẫn là một thương hiệu yếu.

    Đối với một thương hiệu yếu mà nói, sản phẩm không thể nghi ngờ là cửa đột phá hữu hiệu nhất, tựa như thấy được tác dụng quật khởi của DVD player đối với Cẩm Hồ, Tạ Tử Gia vẫn luôn nghĩ ở trên sản phẩm tìm kiếm cơ hội đột phá.

    Lấy cơ sở kỹ thuật lúc này của Khoa Vương Cao Khoa, có thể trước mùa xuân năm tới thành công phát triển một mẫu mã ĐTDĐ trên tính năng, phẩm chất đều thuộc bậc trung thì coi như cảm tạ trời đất rồi.

    Tạm thời không suy nghĩ đến Cẩm Hồ cùng các ông trùm ĐTDĐ hải ngoại, chỉ Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng ba công ty ĐTDĐ trong nước, mùa xuân sang năm đều có thể đưa ra 2-3 mẫu ĐTDĐ mới.

    Khoa Vương Cao Khoa chỉ có một mẫu mã mới, làm sao đối kháng với các đối thủ cạnh tranh, nhanh chóng đạt được đột phá trên thị trường quốc nội?

    Tham khảo lý niệm sáng tạo kinh điển thêm bảo thạch vào đồng hồ, Tạ Tử Gia liền thiết kế ra phương án phát triển loạt ĐTDĐ bảo thạch, chỉ cần thành công phát triển ra một mẫu mới, có thể thông qua phương thức khảm nạm ngọc thạch, chia thành hai loại lớn ĐTDĐ phi bảo thạch và ĐTDĐ bảo thạch.

    Căn cứ vào phẩm chất đẳng cấp của bảo thạch khác nhau, ĐTDĐ bảo thạch lại có thể phân ra các đẳng cấp khác nhau, cứ như vậy, cũng coi như sở hữu loạt sản phẩm với trình tự phong phú.

    Mặt khác, người Trung Quốc đối với ngọc thạch có sự tán thành về rất trị cực cao. Cho dù Khoa Vương Cao Khoa chỉ có thể phát triển sản phẩm ĐTDĐ trung đê đoan, cũng có thể bằng vào khảm nạm một viên ngọc thạch lóng lánh mà đề thăng đẳng cấp cùng hình tượng của sản phẩm, rồi trực tiếp xâm nhập vào thị trường trung cao đoan.

    Trước mắt Cẩm Hồ cũng bằng vào thiết kế sản phẩm cực kỳ xuất sắc, lựa chọn chất liệu cùng quản lý chất lượng, lấy kỹ thuật hạng hai chế tạo ra sản phẩm ĐTDĐ không kém hạng nhất, ở trong nước thu được địa vị thị trường gần với Ericsson, Motorola cùng Nokia. Phương án của Tạ Tử Gia chỉ là đem cách nghĩ doanh tiêu này của Cẩm Hồ phát huy đến mức tận cùng mà thôi -- đâm lệch đi mũi kiếm cực hạn.

    Đối với Cẩm Hồ mà nói, bằng vào cố gắng toàn diện đột phá, đã sơ bộ có được năng lực chế tạo sản phẩm ĐTDĐ cao đoan, sản phẩm ĐTDĐ dưới cờ từ trung đê đoan đến cao đoan có trình tự phong phú mà rõ ràng.

    Khảm ngọc thạch trên ĐTDĐ bình thường, nhìn qua có thể hấp dẫn ánh mắt, trên thực tế sẽ làm xáo trộn định vị chuẩn xác của người tiêu thụ đối với sản phẩm ĐTDĐ Cẩm Hồ, đặc biệt là loại sản phẩm này thiết kế rất dễ làm cho người ta mô phỏng theo mà nhanh chóng rơi vào tầm thường, cuối cùng sẽ tổn hại đến giá trị cùng hình tượng của thương hiệu mà Cẩm Hồ đã hình thành ưu thế địa vị tại thị trường trong nước.

    Tạo ra thương hiệu tại các giai đoạn khác nhau, lựa chọn thủ đoạn doanh tiêu là khác nhau rất lớn. Lúc này Cẩm Hồ có thể làm đại khái chính ra định chế ra loại bảo thạch khảm vào ĐTDĐ có giá trị càng cao hơn hột xoàn. Tuy nhiên đây đã là khái niệm ĐTDĐ xa hoa rồi.

    Sau khi thấy được chiếc ĐTDĐ trong tay Đỗ Phi, Tạ Tử Gia liền hiểu ngay Cẩm Hồ sớm đã có khái niệm thiết kế ĐTDĐ thêm bảo thạch rồi. Cô nghĩ lầm lúc gặp mặt vào buổi tối, Trương Khác không đề cập đến điểm này mà đáp ứng ngay muốn ủng hộ Khoa Vương Cao Khoa phát triển ĐTDĐ bảo thạch là thuần túy vì lấy lòng Trần Tĩnh.

    Trương Khác lấy lòng Trần Tĩnh cũng không có gì đáng kể, nhưng nghĩ đến sau đó cho dù phát triển ĐTDĐ bảo thạch thu được thành công thì cũng có một loại cảm giác được Cẩm Hồ cố ý thả, Tạ Tử Gia tâm cao khí ngạo trong lòng tự nhiên cũng rất oán giận.

    Trong nhất thời cô không suy nghĩ đến suy nghĩ của Trương Khác đối với thương hiệu cùng doanh tiêu có trình tự càng sâu hơn.

    Tạ Tử Gia đột nhiên cảm thấy vừa rồi tức giận bất bình có vẻ vô vị rồi, mặc cho cô thần kinh cứng cỏi như dây cáp thì cũng sẽ cảm thấy xấu hổ, cổ ngoảnh mặt đi, có vẻ xem thường nói:
    - Thật là, có một số ý nghĩ hay lại vô ích với Cẩm Hồ, cũng có thể sớm nhắc nhở cho một vài người nào đó mà...

    Trương Khác cười cười, không đi tranh luận gì với Tạ Tử Gia cho mệt.

    ". . ." Trần Tĩnh còn chìm đắm trong cảm giác bị ngón tay Trương Khác đụng vào vành tai, đầu óc còn rất ngỡ ngàng. Tạ Tử Gia hoàn toàn hiểu được. Thấy bộ dạng Tạ Tử Gia như đã sáng tỏ, Trần Tĩnh càng ngại không dám đi hỏi Trương Khác làm như vậy có dụng ý gì, chỉ hỏi Trương Khác:
    - Khuyên tai có thể trả trả lại cho tôi rồi chứ?

    Nhưng Trần Tĩnh lại không dám để cho Trương Khác đeo lại giúp mình.

    Ngày hôm nay Trương Khác có vẻ không yên lòng, uống hết ly rượu liền đi về trước.

    Trần Tĩnh cùng Tạ Tử Gia lại ngồi thêm một lúc mới ra về, khu chung cư Thanh Niên 12 tòa chia làm ba khu độc lập, Tạ Tử Gia ở tiểu khu ngoài cùng phía bắc, ra khỏi quán bar hai người đi về hướng bắc.

    Trần Tĩnh bĩ gió lạnh thổi vào, đầu óc mới thanh tỉnh lại. Cô đứng đó, khẽ bưng môi:
    - A, tôi nói cậu ta đang làm điều gì mờ ám mà...

    - Hả, chị mới nghĩ đã hiểu được rồi...
    Tạ Tử Gia nghi hoặc nhìn Trần Tĩnh, lại cười duyên ôm lấy Trần Tĩnh:
    - Bị người ta sờ thoáng cái lỗ tai mà đã mất hết nửa hồn rồi sao?

    - Em mới đánh mất nửa hồn đấy, vừa đi qua liền hùng hổ nói người ta, sau đó sao lại im lặng rồi?
    Trần Tĩnh che đậy tâm tình, châm chọc Tạ Tử Gia:
    - Phải biết rằng yêu nghiệt không phải chỉ có mình em... Ngày hôm nay có phải thụ giáo rồi không?

    - Hừ.
    Tạ Tử Gia xem thường hừ mũi:
    - Cậu ta có gì đặc biệt hơn người, còn không phải là muốn khuất phục dưới váy của Tiểu Tĩnh chị sao?

    Tạ Tử Gia lại nghiêm trang nhìn Trần Tĩnh:
    - Chị cũng phải kiên trì, đừng có mà hứng tình lên rồi chủ động ngả vào lòng cậu ta...

    - Con quỷ cái như em còn có mặt mũi nói người khác? Xin em đừng có thu thư tình rồi tùy tiện ném vào thùng rác đi.
    Trần Tĩnh trở tay đi bóp má Tạ Tử Gia.

    - Cái đó mà là thư tình sao?
    Tạ Tử Gia nghi hoặc hỏi:
    - Em cũng chưa có xem, cảm thấy cắm hoa trong phòng khách cũng hay, nên mới nhận lấy.

    Khu nhà phía sau không giống với bốn tòa nhà ở giữa, khu nhà Tạ Tử Gia ở toàn là nam nữ thanh niên đang làm việc trong khu sáng nghiệp. Tạ Tử Gia vóc người thon thả, gương mặt sáng sủa, còn như một tiểu cô nương, Trần Tĩnh thì tươi đẹp rực rỡ, hai người cười đùa, tự nhiên là dẫn người khác chú ý.

    Trùng hợp Đinh Hòe ngày kế cũng chưa rời khỏi Kiến Nghiệp, Trần Tĩnh trực tiếp liên hệ với Đinh Hòe nói chuyện việc hợp tác kỹ thuật phát triển ĐTDĐ, trước khi Trương Khác lại đi Kim Sơn đã nói với điều này với Đinh Hòe qua điện thoại.

    Cẩm Hồ tại Kiến Nghiệp cũng bố trí trung tâm thiết kế thiết kế cùng phát triển sản phẩm, ngoại trừ hợp tác kỹ thuật trên trình tự thiết kế cùng phát triển sản phẩm, hợp tác kỹ thuật với trình tự càng sâu hơn, cũng có thể do khu thực nghiệm Vườn Sồi tới đảm đương.

    Từ chỗ Đinh Hòe biết Trương Khác đã rời khỏi Kiến Nghiệp, Trần Tĩnh cảm thấy đáng tiếc, chỉ là cô không biểu hiện tâm tư này ngoài. Việc hợp tác rất nhanh ước định xong. Buổi chiều, Trần Tĩnh còn đặc biệt đến bộ môn thiết kế và phát triển sản phẩm của Cẩm Hồ tại Kiến Nghiệp tham quan, nhưng không có cơ hội đến khu thực nghiệm Vườn Sồi, nòng cốt trong hệ thống kỹ thuật chân chính của Cẩm Hồ để thăm quan.



     
  3. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 961: Hành trình Kim Sơn



    Nguồn: vipvandan








    Cẩm Hồ toàn diện đầu tư vào nghiên cứu & phát triển kỹ thuật, trình tự rất sâu. Điều này cũng khiến cho năng lực phát triển cùng thiết kế sản phẩm của bộ môn này có chiều rộng cùng chiều sâu mà các công ty thiết kế cùng phát triển ĐTDĐ thông thường không thể với tới. Bộ môn phát triển cùng thiết kế sản phẩm của Cẩm Hồ đã giảm bớt chu kỳ phát triển mẫu mã ĐTDĐ mới còn khoảng 2 tháng.

    Liên hợp phát triển, kỳ thật cũng là trợ giúp một tay trên kỹ thuật, còn có thể trợ giúp Khoa Vương Cao Khoa rèn luyện đội ngũ phát triển cùng thiết kế sản phẩm. Đương nhiên, Cẩm Hồ cũng thu được chỗ tốt, chí ít mẫu ĐTDĐ mới mà Khoa Vương Cao Khoa được hiệp trợ phát triển ra trên phần cứng và phần mềm sẽ dựa vào sự cung ứng của Cẩm Hồ với mức độ lớn nhất.

    Không chỉ đối với Khoa Vương Cao Khoa, Cẩm Hồ cũng không keo kiệt đối với các xí nghiệp tương quan ủng hộ nó, Cẩm Hồ cũng rất khó vĩnh viễn đều nhất chi độc tú(bông hoa duy nhất trên cành), muốn mạnh còn cần có một cơ sở sản nghiệp kiên định mà hùng hậu.

    Lại nói Cẩm Hồ còn muốn làm nhà cung ứng phương án kỹ thuật, Cẩm Hồ thậm chí có ý thức làm cho một số nhân tài ưu tú lưu động đến các xí nghiệp chung quanh mình-- chí ít sẽ không nghiêm khắc khống chế nhân tài lưu động, như trong nhà xưởng của Khoa Vương Cao Khoa tại Hải Châu có rất nhiều nhân viên quản lý đều từng có lý lịch công tác qua tại Cẩm Hồ, đối với Lưu Minh Huy lúc trước bỏ đi, Cẩm Hồ cũng lấy thái độ cực kỳ khoan dung đối đãi.

    Mặc dù có chí nguyện to lớn ôm hết anh tài thiên hạ, nhưng trong hệ thống Cẩm Hồ tụ tập quá nhiều nhân tài ưu tú, trái lại sẽ có một loại áp lực đặc biệt, cho dù phổ biến thực hành lương cao phúc lợi cao, cũng không phải mỗi người đều sẵn lòng tiếp nhận loại áp lực này, cũng không phải mỗi người đều cho rằng ở lại Cẩm Hồ càng có thể thể hiện giá trị cá nhân của mình.

    Mặc dù có một số xí nghiệp không thể thực hiện phổ biến lương cao, phúc lợi cao, nhưng cấp lương cao phúc lợi cao thậm chí địa vị cao cho một số nòng cốt kỹ thuật, quản lý thì vẫn có thể dễ dàng.

    Một số nhân tài ưu tú từ Cẩm Hồ chuyển đến những xí nghiệp này đó là điều hết sức bình thường, thậm chí có người đem công tác tại Cẩm Hồ trở thành hành trình mạ vàng -- trước tiên từ chức vào Cẩm Hồ công tác, lại rời khỏi Cẩm Hồ trở về nguyên đơn vị công tác. Có thể chỉ là trong thời gian một năm nửa năm ngắn ngủi, tiền lương cũng có thể đề thăng trên diện rộng, hình như có thể đi vào Cẩm Hồ công tác, năng lực đã đạt được khẳng định.

    Đương nhiên, đồng thời càng có nhiều người đổ về Cẩm Hồ, như năm nay các xí nghiệp thành viên lớn của Cẩm Hồ thông báo tuyển dụng sinh viên tốt nghiệp đại học toàn thế giới, đây là nhằm vào các sinh viên tốt nghiệp thuộc khoá này, thông báo tuyển dụng thường ngày mỗi tuần vẫn chưa từng dừng lại -- quan trọng là bồi dưỡng ra cơ chế nhân tài ưu tú cùng với khống chế lưu động nhân viên trong phạm vi có thể tiếp nhận, không lưu động chút nào cũng là cục diện đáng buồn, trông có vẻ cằn cỗi nặng nề. ! ! !

    ---------------
    Ngoại ô Kim Sơn vào trung tuần tháng 12, mặc dù đang trong trời đông giá rét, cảnh sắc hiu quạnh, cũng đã không còn cảnh tan hoang cùng lộn xộn khi cơn lũ mới rút, tân thành Kim Sơn bị nước hồ tàn phá nghiêm trọng nhất cũng đã khôi phục kiến thiết, xuyên qua đai xanh hóa trên con đường mới xây, thỉnh thoảng cũng có thể thấy được bên cạnh cây cối ngoan cường ngả nghiêng, vết thương sau thiên tai đang nhanh chóng khép lại.

    Ngoại trừ khoản cứu tế do các giới quyên tặng cùng Chính phủ trung ương, trung tuần tháng chín Chính phủ tỉnh Giang Nam từ ngân hàng Hoa thương có tổng bộ thiết lập tại Singapore thu được 200 triệu USD tiền cứu tế khẩn cấp ở trong công tác trùng kiến sau thiên tai đã phát huy được tác dụng quan trọng -- vì thu được khoản cứu tế này, Trương Khác cùng Tạ Vãn Tình liên hợp đưa vào ngân hàng Hoa thương 200 triệu USD tài chính.

    Trước khi đến đê hồ mới xây tham quan, đoàn xe muốn đi qua khu công nghiệp điện tử trước. Khi đi qua, Trương Khác đặc biệt bảo lái xe đi chậm một chút. Xuyên qua cửa sổ nhìn tình hình của khu công nghiệp điện tử từ bên ngoài.

    Khu công nghiệp điện tử trước đó Khoa Vương cùng điện tử Gia Tín liên hợp đầu tư lúc này đã hoàn toàn trở thành khu sản xuất mới của Khoa Vương tại Kim Sơn.

    Tiếp nhận tuyến sản xuất sàng lọc của điện tử NEC, nhà xưởng CRT do Hoa Hạ, Khoa Vương, NEC hợp doanh tại nơi này đã đưa vào hoạt động thử, tốc độ rất nhanh, ngoại trừ hạng mục TV ước định lúc ban đầu, Khoa Vương còn dựa vào kỹ thuật của NEC vào thị trường màn hình, -- nhà máy trong nước có thể sản xuất ra màn hình CRT quả thật không được mấy.

    Trừ điều đó ra, Hoa Hạ, Khoa Vương, NEC còn hùn vốn thành lập công ty hữu hạn Khoa Hoa Vật Mậu, theo tin tức mà Trương Khác lý giải được, nhân viên quản lý cao cấp của Khoa Hoa Vật Mậu chủ yếu do phía Nhật Bản phái ra nhân viên đảm nhiệm, cũng sẽ khống chế nghiệp vụ mậu dịch quốc tế của công ty hoàn toàn do Hoa Hạ, Khoa Vương, NEC hợp doanh.

    Nói cách khác, quyền mậu dịch hải ngoại của công ty hợp doanh sẽ triệt để rơi vào trong tay tập đoàn tài chính Mitsui phía sau.

    Trương Khác nhìn bảng hiệu bằng kim loại treo treo đại môn khu công nghiệp điện tử, lúc này chỉ treo hai bảng hiệu là "Công ty hữu hạn điện tử hiển thị Khoa Vương (Kiến Nghiệp)" cùng "Công ty hữu hạn Khoa Hoa (Kiến Nghiệp) Vật Mậu", Trương Khác nghĩ thầm dễ dàng như vậy để Mitsui tại Trung Quốc hoàn thành bố cục chỉnh thể đối với thị trường điện tử hiển thị từ mậu dịch hậu cần đến tiêu thụ chế tạo -- công ty hợp doanh mới thành lập tại các khâu như kỹ thuật nhân viên vật tư vẫn còn nằm trong cục diện kéo dài không bị khống chế, nhiều nhất cũng chỉ là con đường cho Mitsui tại thị trường Trung Quốc hút lợi nhuận mà thôi.

    Theo ánh mắt của giới bên ngoài, hợp tác cùng các xí nghiệp điện tử cấp toàn cầu như NEC làm cho danh tiếng của Khoa Vương ở trong nước càng thêm chói mắt, cũng càng nhận được coi trọng, cũng hấp dẫn không ít lực chú ý của công chúng, khiến cho nghiệp vụ đầu đĩa của Khoa Vương tại thị trường trong nước được đề thăng với biên độ nhỏ.

    Trước khi Khoa Vương thu mua xưởng TV Tam Nguyên ở Hải Châu, nhưng nghiệp vụ TV của nó tại thị trường trong nước còn chưa có bao nhiêu địa vị, nhưng sau khi vào thu, công trạng đạt được đề thăng rất nhanh, thị phần thị trường chen đến 10 vị trí đầu tiên, coi như là thành tựu không nhỏ rồi.

    Khoa Vương lúc này nhìn qua làm cho người ta có một loại ảo giác thoát thai hoán cốt. Trương Khác không hiểu được Tạ Kiếm Nam sẽ có cảm giác gì: Là tràn đầy khí phách cảm thấy có thể tái trùng chấn huy hoàng, hay là đang lo lắng quyền khống chế của Khoa Vương sẽ dần dần rơi vào trong tay Mitsui? Tuy nhiên chiến lược trước đó của Tạ gia hợp tác với cha con Cát Minh Tín, Cát Ấm Quân lúc này sẽ phải thê thảm hơn nhiều.

    Cha con Cát Minh Tín, Cát Ấm Quân thượng tuần tháng 12 giao nộp cho bộ môn Chứng giám Hồng Kông 600 triệu HKD tiền phạt để ngưng hẳn cuộc điều tra đối với điện tử Gia Tín. Ngoại trừ điều này, cha con Cát thị còn phải bồi thường cho điện tử Gia Tín trên thị trường chứng khoán 300 triệu HKD.


    Vì gom góp khoản tiền phạt khổng lồ 900 triệu HKD này, cha con Cát Minh Tín, Cát Ấm Quân từ hạ tuần tháng 11 bắt đầu bán tháo với giá thấp các tài sản trên danh nghĩa bao gồm cổ phiếu, bất động sản, phiếu công trái -- Cát gia xem như đã triệt để đánh mất phong quang năm xưa rồi.

    Điện tử Gia Tín cho dù nhận được 300 triệu HKD bồi thường, nhưng trên tinh thần khó sửa, chủ yếu là tan vỡ trên tín dụng thương nghiệp cùng với sự quật khởi, áp chế của phía đối thủ cạnh tranh, nhà xưởng của điện tử Gia Tín tại Quảng Đông đã rơi vào hoàn cảnh kinh doanh trắc trở, đối với một cơ sở sở hữu 40.000 công nhân, lấy được 300 triệu HKD chỉ đủ để trả tiền lương chưa đến nửa năm cho công nhân.

    Muốn cắt giảm quy mô sản xuất, cắt giảm công nhân, số tiền này ngay cả phí trợ cấp thôi việc cũng không đủ.

    Từ sau lần điện tử Hồng Kông triển lãm, Trương Khác còn chưa có có cơ hội nhìn thấy dáng dấp chán nản của cha con Cát thị, y thu lại tầm mắt từ ngoài cửa sổ, dựa lưng vào ghế ngồi, Phó Tuấn ngồi ở hàng trước nhắc nhở y phía trước là đê hồ rồi.

    Xe dừng lại trước đê hồ Kim Sơn mới xây, từng có bài học thê thảm vỡ đê, đê mới xây tại một đoạn tân thành áp dụng kết cấu phục đê, tránh khu tân thành chịu uy hiếp trực tiếp từ hồ nước.

    Dừng xe tại chỗ đê vỡ lúc trước, dưới đê lập một bia kỷ niệm, qua hai ngày bia kỷ niệm mới tính chính thức khánh thành. Trương Khác không thích cảnh đông vui, nên sớm qua đây tế bái một chút.

    Trên tấm bia đá sừng sững chạm nổi tên của sáu chiến sĩ cùng mười vạn quân dân khi đê vỡ liều mình nhảy vào chỗ vỡ tại bờ tây sông giơ cuốc xây hộ thành chắn nước. Tặng hoa xong, Triệu Hữu Luân đi cùng với Trương Khác từ sườn núi sau bia kỷ niệm leo lên đê hồ.

    Nhìn hồ nước khói sóng mờ ảo xa xa, nếu như lúc trước không thể trong 6 giờ đồng hồ sau khi đê vỡ tại bờ đông sông tạm thời xây hộ thành chắn nước ép cơn lũ đổi hướng, Triệu Hữu Luân cũng thật sự không tưởng tưởng ra cơn hồng thủy cả trăm triệu tấn đổ vào thành Kim Sơn với 3 triệu nhân khẩu sẽ tạo thành tai hoạ nặng nề thế nào!

    Tuy nhiên tạo thành thương vong cho hơn 1200 quân dân, tổn thất kinh tế gần 6 tỷ, hồ Kim Sơn bị vỡ đê vẫn là một bài học rất thê thảm, không thể quên.

    Triệu Hữu Luân trên bờ đê giới thiệu cho Trương Khác công tác trùng kiến sau thiên tai của Kim Sơn cùng với công tác khơi thông đối với hồ Kim Sơn, sông Ẩm Mã. Khôi phục bãi bùn ven bờ hồ Kim Sơn, gần hai vạn mẫu đất rừng quanh hồ bị xưởng giấy Tân Quang thu mua đã trả lại hết cho hồ.

    Kể từ đó, lượng trữ nước lũ của hồ Kim Sơn đã gia tăng gấp đôi, chỉ động thái này đã đề cao tiêu chuẩn chống lũ của lưu vực hồ Kim Sơn lên gấp đôi. Nếu như những công tác này có thể khai triển sớm một năm hay nửa năm, cơn hồng thủy vào mùa hạ năm nay cũng sẽ không hình thành uy hiếp quá lớn.

    Nhân loại luôn luôn sau khi trải qua sự thực tàn khốc mới rút ra được bài học.

    Công tác thối canh hoàn lâm trên vùng đất thượng du sông Ẩm Mã cũng đều toàn diện triển khai, công tác trồng rừng của lâm nghiệp Tân Quang tại những vùng Kim Sơn, Chương Châu cũng toàn diện triển khai, muốn trước mùa mưa năm tới trồng mới 80 vạn mẫu rừng công nghiệp cho vùng trung bộ tỉnh Giang Nam.

    Chu Phục chưa từng tự mình trải qua thời khắc nguy hiểm khi hồ nước chảy ngược, đứng trên đê bị gió thổi cảm thấy hơi lạnh, hắn móc thuốc ra cùng Phó Tuấn cản gió cho nhau hút thuốc. Trương Khác xoay người lại, thấy Chu Phục cùng Phó Tuấn ở phía sau hút thuốc, y cười nói:
    - Bí thư Triệu nghiện thuốc lá cũng không nhẹ, hơi người sao không chia cho bí thư Triệu một điếu.

    Chu Phục giơ lên điếu thuốc trong tay:
    - Thuốc này của tôi chắc bí thư Triệu hút không quen đâu?

    Triệu Hữu Luân thấy trong tay Chu Phục là thuốc Hồ Kim Sơn bình thường nhất, không ngờ được thân là phó tổng giám đốc xưởng giấy Tân Quang, người tổng phụ trách của xưởng giấy Tân Quang tài sản gần 3 tỷ tại Kim Sơn lại hút loại thuốc này. Hắn lắc đầu cười cười, từ trong túi móc ra thuốc Hồ Kim Sơn giống y chang, nói:
    - Cứ mời mọi người hút thuốc của tôi là được rồi...

    Loại thuốc Hồ Kim Sơn này rất nặng, người nghiện thuốc lá không nặng hút nhiều sẽ đau đầu. Trương Khác cũng móc ra thuốc của mình chìa một điếu cho Trương Dịch, các quan viên của TP.Kim Sơn cùng đi cũng đều móc ra thuốc của mình hút.

    Đứng ở trên bờ đê, có thể vừa nhìn thành Kim Sơn đằng xa, có thể trông thấy quần sơn thấp bé phía đông nam xa xa, có thể thấy xưởng tạo giấy phía bờ tây sông Ẩm Mã.

    Thu mua giấy Thần Hi, cộng thêm đưa vào kỹ thuật, đầu tư của giấy Tân Quang tại Kim Sơn đã vượt quá 3 tỷ. Giấy Tân Quang cũng bởi vậy đại quy mô tiếp nhận các tập đoàn Hoa thương như tập đoàn Vân Nguyên của Quách thị, tập đoàn Vạn Nghiệp của Trần thị đổ tiền vào, Vạn Nghiệp cũng nắm giữ đến 36% cổ phần của giấy Tân Quang.

    Sau khi giấy Tân Quang thu mua giấy Thần Hi, công tác khôi phục sản xuất cũng không tính thuận buồm xuôi gió, các công nhân rất không quen hình thức quản lý nghiêm ngặt của giấy Tân Quang, đặc biệt là tái thiết lại hệ thống nhân viên vật tư, đã chạm đến lợi ích quần thể của rất nhiều người trước đây dựa vào xưởng giấy sinh tồn, việc lãn công, bãi công, tụ chúng kháng nghị xảy ra thường xuyên.

    Lúc xưởng chất thải hoàn thành toàn diện khôi phục sản xuất, toàn bộ xưởng khu thậm chí giắt đầy tranh hoặc chữ viết "đuổi nhà tư bản chó săn Chu Phục, giai cấp công nhân phải làm được làm chủ", việc này sau đó cũng trở thành trò cười Chu Phục thường xuyên bị người ta cầm cười tới cười nhạo.

    Lúc đó gặp phải Trương Khác tại sự kiện bị ép nhập viện, Chu Phục còn quả đoán quyết định đối với xưởng giấy thực hiện đình công vô thời hạn, ngoại trừ nhân viên trông coi cần thiết, ngày hôm sau liền tổ chức đoàn xe chuẩn bị rút lui toàn bộ đoàn đội quản lý khỏi xưởng giấy.

    Lúc đoàn đội quản lý dọn hết vật phẩm cá nhân lên xe, đoàn xe muốn ra khỏi cửa xưởng, các công nhân chắn ở ngoài cửa xưởng ngăn cản họ, thỉnh cầu khôi phục sản xuất.

    Lúc này cách thời gian xưởng giấy Kim Sơn toàn diện khôi phục sản xuất chưa đến một tháng, cùng tháng là có thể thực hiện lợi nhuận, có lợi nhuận rồi, là có thể đề cao phúc lợi, thu nhập của công nhân, cộng thêm tiểu khu an trí mà Cẩm Hồ quyên góp xây xong sắp được bàn giao, cục diện của toàn bộ xưởng giấy mới tính ổn định lại.

    Chu Phục xem như nhóm sinh viên đầu tiên sau khi Cách mạng Văn Hóa trong nước kết thúc, có lý lịch nhậm chức ở xưởng tạo giấy tập thể, quốc hữu, lại sau khi Cẩm Hồ nhận thầu, thu mua xưởng giấy Tân Quang, trải qua xí nghiệp thể chế toàn bộ, hình thức quản lý chuyển biến, đặc biệt là hiệp trợ Chu Du tập trung lại các xưởng giấy rải rác ở TP.Hải Châu thành tập đoàn giấy Tân Quang có thực lực lớn mạnh, thấy được các loại diệu dụng của chỉnh hợp tài sản, vận hành vốn, cải tạo kỹ thuật, cải tạo sản xuất, nắm trong tay xưởng giấy Kim Sơn với quy mô lớn cũng thành thạo, chí ít tại ngành tạo giấy trong nước, kinh nghiệm quản lý phong phú, tầm mắt cùng kiến giải, đều phải tính xuất sắc, quả thật cũng có tư cách liệt vào 29 người của Cẩm Hồ.

    Mọi người trên bờ đê hút thuốc, một lát lại muốn đi tham quan tiểu khu an trí nguyên là khu bằng hộ mới xây thành nằm phía đông xưởng giấy.




     
  4. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 962: Công trình hình tượng nhất định phải làm



    Nguồn: vipvandan








    Trương Khác không có kinh động Từ Học Bình, Lương Vĩ Pháp, Triệu Hữu Luân là mặt dày cứ đòi qua đây. Tuy nói theo cục diện chính trị trong nước Indonesia hòa hoãn, tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia cũng giảm dần thanh thế, nhưng bỏ qua lực ảnh hưởng của Cẩm Hồ lúc này ở trong nhóm tư bản người Hoa Đông Nam Á đều là hành vi không có tầm nhìn xa mà ngu muội.

    Triệu Hữu Luân chung quy không thể mắt mở trừng trừng nhìn Cẩm Hồ dẫn dắt tư bản người Hoa Đông Nam Á về Tân Đình hết -- trong khoảng thời gian này, bất kể là tỉnh Giang Nam hay là tỉnh Giang Nam cùng tỉnh Đông Hải liên hợp khởi động kế hoạch hợp tác kinh tế lưu vực Tiểu Giang, trọng tâm dời đến Tân Đình càng ngày càng nhiều, Kim Sơn có xu thế bị gạt qua một bên!!!

    ------------------
    Khi xe qua cầu lớn trên sông Ẩm Mã, gặp phải xưởng trưởng cũ của xưởng giấy Hình Kiến Quốc đang đạp xe về hướng xưởng giấy, thầy đoàn xe đi qua ông liền dừng lại đứng ở ven đường nhìn xung quanh, đợi xe dừng lại, nhìn khuôn mặt Trương Khác lộ ra dưới cửa sổ xe, ông nói:
    - Tôi nói là ai qua đây mà Triệu Hữu Luân cùng Chu Phục phải đi cùng, mọi người muốn đi xem nhà ở khu an trí mới xây à?

    Ông nhận ra được là xe của Triệu Hữu Luân cùng Chu Phục.

    - Ừm!
    Trương Khác gật đầu:
    - Xưởng trưởng Hình đi đâu, cho ông quá giang đoạn đường?

    Trương Khác mở cửa xe mời Hình Kiến Quốc lên xe, Trương Dịch xuống xe ném xe của Hình Kiến Quốc vào phía sau thùng xe.

    Triệu Hữu Luân, Chu Phục ở phía trước từ trong xe thò đầu ra, cũng không xuống xe.

    - Nhà mới xây ở khu an trí có phải quá xa xỉ rồi không?
    Hình Kiến Quốc vào trong xe, dứt khoát nói luôn với Trương Khác:
    - Lần trước bí thư Từ qua đây thị sát, cũng cảm thấy tiền của một tòa nhà có thể xây hai tòa nhà rồi, mà Kim Sơn vẫn còn tới mấy vạn quần chúng bị thiên tai đang ở trong nhà lá chờ đợi an trí nữa.

    - Nhà là quỹ từ thiện Hồng Kông phụ trách giám sát xây dựng, những người của quỹ đó đều đã quen những nơi phồn hoa của Hồng Kông rồi, không quá lý giải đối với tình huống của nội địa, cùng họ thảo luận tiêu chuẩn xây nhà, họ đều cảm thấy tiêu chuẩn này thấp đến khó tin.

    Trương Khác buột miệng nói với Hình Kiến Quốc:
    - Chúng ta ở đây xây một căn nhà, tại Hồng Kông chỉ đủ mua một góc để xoay người, người của quỹ đang ở Kim Sơn, ông không có liên hệ qua với họ sao?

    - Con bà nó, họ vậy cũng dám xưng người Trung Quốc, cả tiếng phổ thông cũng không nói lưu loát, tôi liên hệ với họ thế nào? Tôi cũng không biết nói tiếng Anh, cũng không biết nói Quảng Đông.

    Giọng Hình Kiến Quốc rất lớn, đặc biệt là khi có tâm tình:
    - Có điều nhà rất đẹp, tiểu khu cũng đẹp, người trông mà thèm cũng nhiều. . . Tiểu tử Trương Dịch kia xếp nhà của tôi vào trong nhóm đầu tiên, ánh mắt quần chúng nhìn vào chằm chằm. Thật không hay ho gì. Tôi và người trong nhà đã làm tốt công tác tư tưởng rồi, sẽ bỏ nhà của tôi khỏi danh sách nhóm đầu tiên. Tôi lên xe để nói với cậu chuyện này đây...

    - Xưởng trưởng Hình, ông cũng là quần chúng mà.

    Trương Khác cười lắc đầu, người như Hình Kiến Quốc thật là khiến người ta vừa kính vừa sợ, kính ông nói chuyện nguyên tắc, lại sợ ông nói chuyện quá nguyên tắc:
    - Danh sách đã nghĩ xong rồi, bỏ đi nhà của ông thì thừa ra một căn, cho nhà nào mới thích hợp? rồi lại tự nhiên tạo ra mâu thuẫn -- xưởng trưởng Hình, ông cứ theo tôi đi xem nhà trước đi.

    Tại phía tây xưởng giấy, dẹp khu bằng hộ xây dựng lại tiểu khu an trí, ngay từ đầu Trương Khác đã yêu cầu nó trở thành công trình hình tượng để xây, không chỉ là công trình hình tượng Cẩm Hồ đại quy mô tiến vào tỉnh Giang Nam, cũng là công trình hình tượng cho Từ Học Bình đến Giang Nam chấp chính.

    Tiểu khu dựa theo bố cục của tân thành trấn để quy hoạch, từ đường Chỉ Hán phía đông xưởng tạo giấy quẹo vào, hai bên đường nhựa cao cấp sạch sẽ đều trồng đai xanh hóa ba tới bốn mét.

    Từ nơi này nhìn qua, một tấm bia điêu khắc bằng sắt kỷ niệm nhân dân giải phóng quân chống lũ đứng sừng sững ở quảng trường tại tâm đường, bốn phía quảng trường là cửa hàng sát đường cao tới bốn tầng, cửa sổ thủy tinh sát đất, cửa bảo vệ cũng bằng lưới inox, tập trung thành một khu thương nghiệp quy mô nhỏ rất có khí phái.

    Nhóm nhà an trí đầu tiên thi công đồng thời với quảng trường tâm đường trên cơ bản đã xây xong, nằm ở phía đông nam quảng trường.

    Nằm sát với khu xưởng, từ hàng rào sắt nhìn vào, đều là kiến trúc cao sáu tầng, ngoài tường đều lát gạch vàng trơn bóng, làm cho cả khu nhìn qua rất khí phái.

    Tiểu khu còn chưa được bàn giao sử dụng, công nhân đang tiến hành kiến thiết hoàn cảnh bên trong tiểu khu, tre xanh cây cao bóng mát, còn có một con đường nước trải đá cuội quanh co đi qua tiểu khu.

    Cho dù khu nhà thương phẩm mới xây trong thành phố Kim Sơn thì điều kiện cũng không cao hơn ở đây, chí ít vào năm 98, tiểu khu an trí nơi này chỉ từ mặt nguyên vật liệu đưa vào đã tính tiểu khu cao cấp rồi.

    Không chỉ nói Hình Kiến Quốc, Từ Học Bình có ý kiến rất lớn đối với việc này, không làm những công trình hình tượng này, có thể sẽ an trí thêm gấp đôi số quần chúng bị thiên tai. Trương Khác liền lấy lý do kiến thiết tiểu khu an trí do quỹ từ thiện Bình Minh Mới của Hồng Kông độc lập bỏ vốn triển khai để qua loa với họ.

    Tỉnh Giang Nam trải qua cơn lũ mùa hạ chịu tổn thất nặng, đảo Đông Sơn của Tân Đình sớm nhất vào mùa xuân sang năm mới có thể chính thức khởi công xây dựng cảng, muốn công trình xây cảng thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh thì cũng phải chờ tới mùa xuân năm sau mới có hiệu quả.

    Tình hình kinh tế năm nay thậm chí sẽ trượt dốc trên diện rộng so với năm ngoái -- TW sẽ xem xét công tác trọng tâm nửa năm sau của tỉnh Giang Nam đặt trên công tác cứu tế chẩn tai cùng trùng kiến sau thiên tai, nhưng cứu tế chẩn tai cùng trùng kiến sau thiên tai cũng phải có lượng điểm, cũng phải có điển hình.

    Đặc biệt tỉnh Giang Nam là vùng chịu tổn thất nặng nề nhất của cơn đại hồng thủy mùa hạ, TW đặc biệt quan tâm đối với công tác sau thiên tai của tỉnh Giang Nam, quần chúng sinh hoạt ổn định là một mặt, khi lãnh đạo Trung ương xuống thị sát cũng phải đưa ra trước mặt bọn họ thứ gì đó sáng ngời.

    Từ Học Bình tại tỉnh Giang Nam muốn cứng rắn chỉnh đốn lại trị, không biết sẽ đắc tội với bao nhiêu người, cũng không biết lúc này đã có bao nhiêu người ở sau lưng tích cực thúc đẩy vận động "đảo Từ", có một số công trình hình tượng cũng rất cần thiết đi làm.

    Đắc tội một bộ phận người đồng thời cũng phải giành được sự ủng hộ của một bộ phận người, mới có thể đi tiếp trên đoạn dây thép run run này.

    Xe dừng lại tại quảng trường, Trương Khác đi bộ cùng với nhóm Triệu Hữu Luân một vòng quanh quảng trường, y cũng rất thoả mãn đối với tốc độ kiến thiết cùng thành quả, quay lại đầu hỏi Trương Dịch:
    - Bảo đảm bao lâu có thể cho người ở được?

    - Cơ sở điện nước trong nhà đã lắp đặt xong, trước sau tết âm lịch là có thể an bài nhóm đầu tiên vào ở rồi...

    Trương Dịch tại Kim Sơn, trên thực tế là người đảm đương tổng giám đốc công trình.

    - Nhóm nhà này nhất định phải trước tết âm lịch an bài người vào ở.
    Trương Khác quả đoán nói:
    - Nhóm nhà thứ hai cũng phải trước tết âm lịch dựng lên được kết cấu.

    Triệu Hữu Luân hai tay chống nạnh, nói với Trương Dịch:
    - Có trắc trở gì, anh cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, nhất định phải bảo đảm trước tết âm lịch quần chúng có thể vào ở.


     
  5. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 963: Xem chim



    Nguồn: vipvandan








    Cứu tế là công tác trọng tâm năm nay của chính trị trong nước, trước sau tết âm lịch xác định vững chắc sẽ có lãnh đạo Trung ương đến Kim Sơn, nói không chừng sẽ có lãnh đạo Trung ương ăn tết âm lịch tại Kim Sơn, Triệu Hữu Luân cũng minh bạch đạo lý này, kỳ thật vụ nào có thể không tham gia, chứ vụ này nhất định phải tham gia.

    Nhóm quần chúng đầu tiên cũng có hạn, cũng chỉ mới hơn 600 nhà, chiếm 1 phần 8 số hộ gia đình được an trí của quỷ tữ thiện Bình Minh Mới, nhưng ý nghĩa tượng trưng lại vô cùng quan trọng.

    Không chỉ phải làm kiểu mẫu trùng kiến sau thiên tai, nhóm an trí đầu tiên trong tiểu khu có một bộ phận là công nhân viên của xưởng giấy. Chỉ cần cuộc sống của họ càng cải thiện hơn, chế độ quản lý nghiêm ngặt sẽ không còn cản trở gì, còn có thể kích phát ra tiềm lực công tác của họ.

    Cẩm Hồ thu mua giấy Thần Hi là vụ xí nghiệp tư nhân tịnh cấu doanh nghiệp nhà nước với kim ngạch tịnh cấu lớn nhất cho tới nay ở trong nước, có có ý nghĩa tượng trưng cực kỳ quan trọng, sau khi thu mua có thể thành công hoạt động hay không, trên trình độ nhất định sẽ ảnh hưởng đến tiến trình cùng mức độ cải cách thể chế doanh nghiệp nhà nước.

    Các lãnh đạo Quốc vụ viện như Triệu Tể Đông, Tăng Như Thánh mặc dù đều kiên định thúc đẩy doanh nghiệp nhà nước cải chế, cải cách, nhưng khi đối mặt với trở lực to lớn, họ cũng cần phải có chiến tích thực thành công để mà chống đỡ.

    Khi tham quan trong tiểu khu, Trương Khác nhận được điện thoại của Đường Học Khiêm, Đường Học Khiêm mới từ Chương Châu về Kim Sơn, hỏi Trương Khác có đến Kim Sơn hay không.

    Trương Khác ngẩng đầu nhìn sắc trời, thấy thời gian còn sớm, nói cho Đường Học Khiêm đợi lát nữa họ còn phải đến trấn Đông Đường phía đông hồ Kim Sơn.

    Đường Học Khiêm cũng biết Trương Khác không thích ban ngày đến cơ quan Chính phủ, lúc này cách giờ cơm chiều còn sớm, liền bảo nhân viên đi theo lái xe trở lại, bảo tài xế lái xe đưa hắn và thư ký Hứa Thụy Bình chạy thẳng đến Đông Đường hồ Kim Sơn.

    Treo điện thoại, tách khỏi Hình Kiến Quốc, nhóm Trương Khác lái xe từ cầu lớn sông Ẩm Mã đi vòng trở lại, đi qua khu tân thành, chạy tới Đông Đường Kim Sơn, nửa đường thì gặp phải xe của Đường Học Khiêm.

    Đi vòng qua hồ Kim Sơn đến trấn Đông Đường, địa thế liền trở lên nhấp nhô, đây là diện mạo điển hình của đồi núi cùng bình nguyên của Giang Nam kết hợp lại, hai bên đường có rất nhiều gò đất thấp bé.

    Nơi này là vùng ngoại ô thành nam Kim Sơn, kiến trúc thành thôn kết hợp cao thấp mà lộn xộn, nhưng khi đến mùa đông, những đỉnh núi này đều có biến hóa từ màu nâu nhạt tới vàng óng ánh, phong cảnh rất đẹp mắt.

    Trấn Đông Đường nằm ở vùng ngoại ô thành nam Kim Sơn, cách quận trung tâm thành phố cũng chỉ 10 km. Mới 4 giờ, mặt trời chiều vào đông nằm trên bầu trời trong veo phía tây, nhóm Trương Khác dừng xe trên một ngọn núi địa thế hơi cao, nhìn trấn Đông Đường trong ánh tà dương chiếu rọi dưới chân núi, chim từng đàn tung bay dưới mặt trời chiều, tràng cảnh rất tráng lệ.

    - Muốn xem chim thì đến Đông Đường.
    Trương Khác ngồi xổm trên đỉnh núi híp mắt nhìn chim:
    - Ở trong trường nghe người khác nói qua cái này, quả là không sai.

    Đường Học Khiêm không ngồi xổm xuống, tay chống hông, cũng cảm thấy được cảnh đàn chim tung bay trước mắt rất tráng lệ, hắn cười nói với Trương Khác:
    - Còn tưởng rằng cậu đau lòng cho hai vạn mẫu đất rừng bị ngập chứ, không ngờ cậu qua đây lại nhìn chim.

    - Tỉnh trưởng Đường đến Kim Sơn, thế có cơ hội đến Đông Đường hay chưa?

    Triệu Hữu Luân cười hỏi Đường Học Khiêm:
    - Đông Đường có thể nói là nơi tinh tuý của phong cảnh Kim Sơn, cạnh có hồ Kim Sơn, chỉ là mấy năm nay cảnh sinh thái bị tàn phá quá, nhưng đàn chim kiếm ăn vào hoàng hôn thì lại đồ sộ hơn mấy lần so với trước mắt.

    - Hai vạn mẫu đất rừng cũng không chống đỡ nổi một xưởng chế tương lớn, ngập thì ngập rồi, có cái gì mà đáng tiếc.
    Trương Khác chỉ vào đàn chim như tầng mây trước mắt:
    - Qua mấy năm nữa, đợi cảnh sinh thái khôi phục rồi, có thể thường thường qua đây nhìn đàn chim một lần hay không, giá trị còn nhiều hơn so với hai vạn mẫu đất rừng.

    Lâm nghiệp Tân Quang tại Đông Hải sở hữu gần 300 vạn mẫu rừng nguyên liệu công nghiệp, quy mô rừng kinh doanh tại tỉnh Giang Nam càng thêm khổng lồ, tuy nhiên nhà xưởng chế tương phải chờ tới rừng nguyên liệu công nghiệp đến trước kỳ đốn hai ba năm mới có thể khởi công kiến thiết. Dựa theo quy hoạch, qua hai năm nữa mới là thời gian thỏa đáng nhất của kế hoạch xưởng chế tương.

    Hai vạn mẫu rừng nguyên liệu chỉ có thể duy trì cho một xưởng chế tương loại nhỏ, tạo giấy là ngành có loại hình tư bản tập trung, nhà xưởng tạo giấy, xưởng chế tương, đều quy mô càng lớn càng thể hiện ra hiệu quả, xưởng chế tương nhỏ cũng không thể giảm bớt nhu cầu của lâm nghiệp Tân Quang đối với nguyên liệu, cũng không thể sản sinh ra bao nhiêu hiệu quả.

    Hai vạn mẫu đất rừng này lụt hay không, đối với chỉnh thể căn bản không ảnh hưởng chút nào!!!

    -------------
    Vào mùa đông, chim di trú đã bay về phía nam, tuy nhiên vào lúc hoàng hôn đàn chim vẫn hết sức đồ sộ.

    Tuy nói không thể đồ sộ so với mấy năm trước, sau khi công tác thối lâm, thối canh hoàn hồ khai triển, diện tích mặt đất ẩm ướt tăng trên diện rộng, đã cung cấp nguồn thực vật dồi dào cho chim đàn, chim đàn ở ven bờ hồ Kim Sơn vào cuối thu còn đồ sộ hơn các năm trước kia rất nhiều.

    Trấn Đông Đường, địa hình ở đây thấp cùng với hồ nước cảng sông, ao đầm ẩm ướt đan xen, nhóm Trương Khác đứng ở chỗ cao nhìn xuống, hồ nước dày đặc dưới ánh mặt trời chiều lóng lánh như vảy cá, cho dù mấy năm gần đây vì phát triển kinh tế đã làm tổn hại rất nhiều đến hoàn cảnh sinh thái, Đông Đường cũng có thể nói là nơi tập hợp những tinh tuý về cảnh đẹp của Kim Sơn.

    Trương Khác cùng Đường Học Khiêm, Triệu Hữu Luân, Chu Phục đứng dựa vào xe, ở trên núi nhìn đàn chim tung bay dưới mặt trời chiều, nhìn hồ nước như vẩy cá. Cho đến gần hai giờ, tới khi mặt trời chiều trôi về phía tây, khói bếp lượn lờ tràn ngập, ánh trăng từ phía chân trời phía đông mọc lên, khiến người nhịn không được lại ngồi thêm ở chỗ này thêm mấy giờ nữa.

    Mãi đến khi Cố Kiến Bình gọi điện thoại qua đây hỏi lúc nào thị họ trở về ăn cơm tối, Đường Học Khiêm mới duỗi duỗi người, đưa tay mời Trương Khác:
    - Chúng ta phải về nhanh thôi, không thì lại bị dì cháu lải nhải mất...

    - Đúng là xem chưa đủ...
    Trương Khác vỗ vỗ cái mông đứng lên:
    - Ngày mai dậy sớm qua đây xem tiếp, bác Đường thì không có thời gian rảnh rồi.

    Đường Học Khiêm mỉm cười, cũng hiếm khi có thời khắc thả lỏng có như vậy.

    - Tôi thấy sau này ở đây nên xây một cái đình ngắm chim.

    Thư ký trưởng Thành ủy Kim Sơn Trần Kỳ Lượng thật không dễ mới xen miệng vào, hắn ghe qua lấy lòng mà nói:
    - Khác thiếu gia qua đây nhìn chim, cũng muốn có một nơi nghỉ chân mà.

    - Cũng đúng...
    Trương Khác thuận miệng lên tiếng, cũng không nói thêm cái gì.

    Đường Học Khiêm cười cười:
    - Cách nghĩ vực dậy kinh tế du lịch của Tân Vu đáng để chúng ta tham khảo. Hôm nay hồ Kim Sơn làm thối lâm hoàn hồ, thối canh hoàn hồ, chúng ta là tập trung vào tác dụng trữ nước lũ, chống lũ. Mấy năm nay điều kiện sinh hoạt vật chất của mọi người cũng từng bước đề cao, sinh thái ở đây khôi phục lại, Đông Đường tự nhiên tài nguyên phong cảnh được bảo vệ tốt, đó chính là một mỏ vàng. Mặt khác, Đông Đường cũng là nơi trước nay tài nguyên văn hóa lịch sử cũng rất phong phú của Kim Sơn...



     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.