Chương 641: Sống hay chết? share: doctruyen.org Mời đọc - Lại có người từ trong Thiên Môn đi ra kìa! Một thanh âm vang lên. Càng ngày càng gần thời gian chấm dứt khảo thí, xếp hạng của những những thế lực hàng đầu đều chênh lệch không lớn, cho nên, tất cả mọi người đều rất quan tâm, rốt cuộc thí sinh từ trong Thiên Môn đi ra là thuộc trận doanh nào? Lạc Vũ dẫn đầu từ trong Thiên Môn đi ra, sau đó, 13 thí sinh của Vạn Kiếm Cung tham gia khảo thí cũng lần lượt từ trong Thiên Môn đi ra. Thêm 13 vị đệ tử nội môn, lần này, số lượng đệ tử nội môn của Vạn Kiếm Cung đã đạt tới 169 người, nhân số ngang ngửa với Thần Thông Điện xếp thứ ba. Hai vị cung chủ của Vạn Kiếm Cung đều rất hưng phấn với số lượng đệ tử nội môn thông qua Thiên Môn khảo thí, lập tức vây quanh đám người Lạc Vũ và Ninh Tiểu Xuyên. Ngược lại, sắc mặt đám tu sĩ Phần Kiếm Tông lại càng khó coi hơn, bọn họ lại càng thua kém Vạn Kiếm Cung rất xa. Mộc tông chủ hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên đứng dậy, trầm giọng nói: - Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cuối cùng cũng đi ra rồi, thật không hổ là đệ nhất cao thủ của Vạn Kiếm Cung, bây giờ phải chăng ngươi nên nói ra tu vi thật sự của ngươi cho mọi người ở đây biết hay không? Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía Mộc tông chủ, có thể cảm nhận được khí thế vĩ đại từ trên người đối phương phát ra, thế nhưng hắn vẫn bình tĩnh như cũ, nói: - Tông chủ đại nhân, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Vạn Kiếm Cung là Vũ sư tỷ, không phải là ta. Về phần tu vi thực sự của ta… Chẳng lẽ với tu vi của Tông chủ đại nhân, lại không thể nhìn ra hay sao? Cung chủ trẻ tuổi của Yêu Nguyệt Cung từ trên cao bay tới, hạ xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên. Nàng mặc một bộ đạo bào màu trắng, tư sắc chỉ có thể xem là trung đẳng, thế nhưng, tu vi dường như còn cường đại hơn cả Mộc tông chủ vài phần. - Ninh Tiểu Xuyên, có người nói ngươi đã giết chết đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Yêu Nguyệt Cung là Nhiếp Lan Tâm, có việc này không? Vị Cung chủ trẻ tuổi của Yêu Nguyệt Cung chợt hỏi. Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp mở miệng thì hai vị Cung chủ của Vạn Kiếm Cung đã đứng ra, đứng chắn trước người Ninh Tiểu Xuyên. Lục cung chủ nhìn chằm chằm vị Cung chủ trẻ tuổi của Yêu Nguyệt Cung, nói: - Tần Nguyệt, Thiên Môn khảo thí vốn dĩ là khảo nghiệm sinh tử, tất cả đều do thiên mệnh an bài, cho dù đệ tử của Yêu Nguyệt Cung các ngươi thật sự chết trận trong Thiên Môn khảo thí, thì cũng không thể trách bất kỳ người nào được. Tần Nguyệt, chính là tên của vị Cung chủ trẻ tuổi thuộc Yêu Nguyệt Cung. Thanh âm của Tần Nguyệt rất lạnh lùng, nói: - Ta chỉ hỏi có giết hay không, cũng không nói muốn hắn đền mạng. Nếu như hắn không dám trả lời, ta tất nhiên cũng sẽ không ép buộc hắn. Cao thủ của những thế lực khác đều đứng ở một bên xem náo nhiệt. Đặc biệt là người của Phần Kiếm Tông, tất cả đều hết sức vui vẻ chứng kiến cục diện lúc này, nếu như Vạn Kiếm Cung và Yêu Nguyệt Cung triệt để trở mặt, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi. Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có một đôi mắt nóng rực đang nhìn mình chằm chằm. Hắn nhìn về phía ánh mắt đó, vừa vặn bắt gặp Nhiếp Lan Chi đứng trong đám người vây quanh. Vành mắt của nàng có hai hàng lệ, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, hàm răng gần như cắn nát môi. Có thể tưởng tượng được, khi nàng biết tin tỷ tỷ của mình chết trong tay Ninh Tiểu Xuyên, tâm tình đã bi thương tuyệt vọng như thế nào, tuyệt đối là đau đớn tan nát cõi lòng. Người nào cũng có thân nhân, không ai hi vọng thân nhân của mình chết đi, huống chi Nhiếp Lan Tâm còn là thân nhân duy nhất của nàng, hơn nữa lại còn chết trong tay tiểu Hầu gia mà nàng yêu nhất. Tâm tình của nàng lúc này, có thể nói là sống không bằng chết. Dưới sự châm ngòi thổi gió của Phần Kiếm Tông, Vạn Kiếm Cung và Yêu Nguyệt Cung bắt đầu trở nên quyết liệt, hai thế lực gần như muốn lao vào đấu đá lẫn nhau. - Đừng cãi nhau nữa! Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng. Thành viên của Vạn Kiếm Cung và Yêu Nguyệt Cung đều trở nên yên tĩnh, mấy trăm ánh mắt lập tức đổ dồn lên người Ninh Tiểu Xuyên. Tam cung chủ đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cố ý bảo vệ hắn, tránh cho hắn bị thành viên của Yêu Nguyệt Cung đang phẫn nộ ám toán. - Tiểu Xuyên, bây giờ ngươi không cần nói gì cả, tránh khiến cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, đừng để đám tiểu nhân Phần Kiếm Tông kia chiếm được tiện nghi. Tam cung chủ truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên, muốn hắn bảo trì lý trí, vào thời điểm hiện nay, tốt nhất không nên nói bất kỳ điều gì. Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu với Tam cung chủ, sau đó đi tới trước mặt Tần Nguyệt cung chủ của Yêu Nguyệt Cung, khom người cúi đầu, nói: - Tần Nguyệt cung chủ, xin hỏi ngài nghe người nào đồn đại như vậy? Kẻ nào dám nói ta giết chết Lan tiên tử? Vẻ mặt của Tần Nguyệt đối với Ninh Tiểu Xuyên rất bất thiện, lạnh lùng nói: - Việc này chính là do chính miệng Đông Phương Thắng của Phần Kiếm Tông nói, chẳng lẽ còn có thể là lời đồn? Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Đông Phương Thắng đứng ở đằng xa, nói: - Đương nhiên là lời đồn, bởi vì… Lan tiên tử căn bản không chết. - Cái gì? Làm sao có thể? Ta tận mắt trông thấy ngươi giết chết Lan tiên tử, điều này còn có thể là giả được sao? Ninh Tiểu Xuyên ngươi đừng có giấu diếm nữa. Đông Phương Thắng trầm giọng nói. Ninh Tiểu Xuyên đi thẳng về phía Đông Phương Thắng, nói: - Ta chỉ là một tu sĩ Tứ Bộ Thiên Thê mà thôi, làm sao có thể giết được Lan tiên tử? Đông Phương huynh, cho dù ngươi muốn vu oan ta, cũng phải khiến người khác tin phục mới được a. - Ta vu oan cho ngươi? Ngươi rõ ràng đã ẩn giấu tu vi, còn muốn nói láo? Đông Phương Thắng nhìn thấy ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. - Người nói láo chính là ngươi! Ninh Tiểu Xuyên nói. - Đủ rồi! Tần Nguyệt cung chủ nghiêm giọng quát, giống như tiếng bạo long gào thét, hoàn toàn át đi tiếng cãi nhau của Đông Phương Thắng và Ninh Tiểu Xuyên. Nàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, nói: - Ngươi đã tuyên bố Nhiếp Lan Tâm không chết, vậy bây giờ nàng ta đang ở đâu? Ninh Tiểu Xuyên nói: - Lan tiên tử bị Đông Phương Thắng đánh lén trọng thương, vãn bối đã thu Lan tiên tử vào trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, đang trị thương cho nàng ấy. Ninh Tiểu Xuyên thật ra cũng không muốn nói Nhiếp Lan Tâm còn sống, nhưng nhìn thấy Nhiếp Lan Chi thương tâm như vậy, trong lòng thập phần không nỡ, cuối cùng mới quyết định, nói dối vụng về một phen. Ầm... Lời này của Ninh Tiểu Xuyên vừa phát ra, quả nhiên tạo thành một tiếng vang cực lớn. Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Đông Phương Thắng. Sắc mặt Đông Phương Thắng lập tức đại biến, chỉ vào Ninh Tiểu Xuyên, quát: - Hắn… hắn nói láo, đây tuyệt đối không phải là sự thật, Lan tiên tử đã bị giết chết, chính ta tận mắt nhìn thấy… Không ngờ còn dám vu oan cho ta… Lý nào lại như vậy? ương không nhẹ. Vừa vặn lúc ấy ta đi ngang qua, liền… gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, tiến lên giáo huấn khiển trách hắn vài câu. - Không ngờ, chính vì việc này mà hắn ghi hận trong lòng, đổ hết mọi chuyện xấu xa lên người ta, quả thực là vô sỉ tới cực điểm. Đám đệ tử của Vạn Kiếm Cung lập tức trở nên vui vẻ. Nhạc Minh Tùng là người nhảy ra đầu tiên, vỗ vỗ bả vai Đông Phương Thắng, ý vị thâm trường nói: - Huynh đệ, ngươi dù sao cũng là thiên tài tám ngàn năm khó gặp, tại sao nhân phẩm lại thấp kém như vậy? Háo sắc thì cũng đành, không ngờ ngươi lại đánh lén đệ tử đồng môn. Đánh lén cũng bỏ đi, nhưng không ngờ lòng dạ của ngươi lại hẹp hòi như vậy. Hẹp hòi thì tạm thời không nhắc đến, vậy mà còn vu oan cho người khác… Haizz… Đám nữ đệ tử của Yêu Nguyệt Cung đều nổi lên lòng căm phẫn, nếu không phải bị Tần Nguyệt cung chủ ngăn lại, e rằng đã đồng loạt ra tay, đem Đông Phương Thắng bầm thây vạn đoạn rồi. Nghe thấy Ninh Tiểu Xuyên nói như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy Đông Phương Thắng quả thực háo sắc, hèn hạ vô sỉ, còn Ninh Tiểu Xuyên thì trở thành Dưỡng Tâm Sư hành y tế thế. Không chỉ đệ tử của Vạn Kiếm Cung và Yêu Nguyệt Cung, mà ngay cả một vài đệ tử của Phần Kiếm Tông, cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Đông Phương Thắng. Đông Phương Thắng quả thực tức đến thổ huyết, nghiến răng nghiến lợi nói: - Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã tuyên bố Lan tiên tử không chết, vậy có dám mời Lan tiên tử ra ngoài, để nàng chính miệng nói rõ chân tướng cho mọi người biết hay không? Đông Phương Thắng dám khẳng định Nhiếp Lan Tâm đã bị Ninh Tiểu Xuyên giết chết, cho nên trong lòng không hề sợ hãi chút nào, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên không thể giao ra một Nhiếp Lan Tâm còn sống, vậy thì lời nói dối của đối phương cũng sẽ bị vạch trần ngay tại chỗ. Đến lúc đó, đối phương nhất định sẽ chết càng thảm hại hơn. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Không được, bây giờ là thời khắc mấu chốt để chữa trị cho Lan tiên tử, nếu như để nàng từ trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đi ra, e rằng sẽ khiến thương thế của nàng ta càng nặng hơn. - Ha ha, ta thấy ngươi từ đầu tới cuối đều nói láo, Lan tiên tử rõ ràng đã bị ngươi giết chết, còn muốn tiếp tục giấu diếm tới bao giờ? Đông Phương Thắng cười lớn. Tần Nguyệt cung chủ và những nữ đệ tử của Yêu Nguyệt Cung cũng đưa mắt nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, nếu như không thể xác định Nhiếp Lan Tâm thật sự chưa chết, vậy thì các nàng cũng không thể yên tâm được. Ánh mắt Tần Nguyệt cung chủ trở nên nhu hòa, nói: - Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi ra tay cứu Lan Tâm, ta đại biểu cho Yêu Nguyệt Cung biểu thị cảm kích với ngươi. Thế nhưng, rốt cuộc Lan Tâm còn sống hay đã chết, cũng chỉ là lời nói từ một phía của ngươi, e rằng không thể khiến mọi người hoàn toàn tin tưởng được. Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lát, nói: - Được rồi, nhưng Lan tiên tử quả thật bị thương rất nặng, bây giờ ta chỉ mới trị hết ngoại thương cho nàng ta, còn nội thương thì vẫn đang điều trị. - Không sao, chúng ta chỉ muốn xác định xem nàng ta còn sống hay không? Nếu như nàng ta còn sống, vẫn sẽ giao cho ngươi tiếp tục trị liệu. Tần Nguyệt cung chủ nói. Đông Phương Thắng cũng trở nên khẩn trương, tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại nắm chắc như vậy? Chẳng lẽ Nhiếp Lan Tâm thật sự không chết? Ninh Tiểu Xuyên triệu hoán Dưỡng Tâm Chân Đỉnh từ trong tâm cung ra ngoài, hóa thành một cái đại đỉnh cao chín mét, dựng trong quảng trường. Hắn đứng bên cạnh đại đỉnh, còn mọi người thì vội vàng thối lui về phía sau. Ninh Tiểu Xuyên duỗi hai tay ra, một cái ngọc tinh quan liền từ trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh bay ra, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất. Ngọc tinh quan bị huyền quang năm màu bao trùm, trong quan tài tản mát ra một mùi thuốc nhàn nhạt. Ninh Tiểu Xuyên giải thích: - Ngọc tinh quan này chính là do ta tìm được từ trong một huyệt động Thượng Cổ, ẩn chứa lực lượng sinh mệnh cường đại, cho nên, ta mới đặt Lan tiên tử vào trong ngọc tinh quan, muốn mượn lực lượng của ngọc tinh quan để giúp nàng dưỡng thương. Tần Nguyệt cung chủ khẽ gật đầu, quả thật cảm giác được trong ngọc tinh quan có lực lượng sinh mệnh rất cường đại bao trùm, tuyệt đối là một kiện chí bảo trị thương. Chẳng qua, cái quan tài này thật sự quá không may mắn rồi. Ninh Tiểu Xuyên mở nắp ngọc tinh quan ra, Nhiếp Lan Tâm quả nhiên đang nằm bên trong, nhắm mắt như đang ngủ say. Lúc này, rất nhiều người đều rướn cổ nhìn vào trong ngọc tinh quan, muốn kiểm tra xem Lan tiên tử rốt cuộc còn sống hay đã chết? Tần Nguyệt cung chủ lập tức đi tới, hai ngón tay nắm lấy cổ tay trái của Nhiếp Lan Tâm, sử dụng Thiên võ nguyên khí dò xét, quả nhiên phát hiện Nhiếp Lan Tâm bị thụ kiếm thương rất nặng, thế nhưng vẫn còn sống, chưa hề chết đi. Tần Nguyệt cung chủ cuối cùng cũng thở phào một hơi, thiên tài như Nhiếp Lan Tâm thật sự quá trân quý, thành tựu tương lại không thể hạn lượng, nếu như vẫn lạc, sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với Yêu Nguyệt Cung. Nhìn thấy nàng ta còn sống, trong lòng Tần Nguyệt cung chủ cũng sinh ra vài phần áy náy. Lúc trước tin tưởng lời nói của Đông Phương Thắng, thiếu chút nữa đã hàm oan người tốt rồi. - Lan Tâm, có nghe thấy ta đang nói gì không? Tần Nguyệt cung chủ khẽ hỏi. Trong ngọc tinh quan, Vạn Âm Tiên Hậu mở mắt ra, đôi con ngươi đen kịt thâm thúy, thanh âm nhu hòa, nói: - Cung chủ, thương thế của ta đã ổn định, không phải lo ngại gì đâu. Nhìn thấy nàng ta thật sự còn sống, Tần Nguyệt cung chủ cuối cùng cũng thở phào một hơi, khẽ gật đầu, nói: - Vậy ngươi hãy tiếp tục dưỡng thương đi, chờ đến khi thương thế của ngươi khỏi hẳn, ta sẽ đón ngươi trở về Yêu Nguyệt Cung. Dứt lời, Tần Nguyệt cung chủ liền đặt tay nàng vào lại trong ngọc tinh quan. Ngay lúc Vạn Âm Tiên Hậu vừa mới mở mắt, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nhìn thấy ánh mắt của nàng có chút không giống với ánh mắt lần trước, ngược lại còn có vài phần giống ánh mắt của Nhiếp Lan Tâm. Tại sao lại như vậy? Ninh Tiểu Xuyên cho rằng mình bị hoa mắt, lúc nhìn vào ngọc tinh quan lần nữa thì nàng ta đã nhắm mắt, mà Tần Nguyệt cung chủ cũng đã đậy nắp quan tài lại.
Chương 642: Khảo thí chấm dứt share: doctruyen.org Mời đọc Xung quanh Tần Nguyệt cung chủ Huyền Khí lượn lờ, tựa như bị một tầng sương mù bao trùm, đi tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, có chút áy náy nói: - Ninh Tiểu Xuyên, một lần nữa cảm tạ ngươi đã trợ giúp Yêu Nguyệt Cung chúng ta, lần này ngươi cứu Lan Tâm, xem như Yêu Nguyệt Cung chúng ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình. Tương lai, nếu ngươi gặp phải chuyện phiền toái, Yêu Nguyệt Cung chúng ta nhất định sẽ tương trợ hết sức. - Cung chủ nghiêm trọng hóa vấn đề rồi, ta và Lan tiên tử là đồng môn, trợ giúp lẫn nhau cũng là chuyện nên làm. Ninh Tiểu Xuyên nhìn vào cỗ ngọc tinh quan, vẫn còn tưởng tượng lại ánh mắt mình vừa nhìn thấy, cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì ánh mắt đó quả thực rất giống của Nhiếp Lan Tâm. Rốt cuộc là khí chất của Vạn Âm Tiên Hậu thay đổi. Hay là Nhiếp Lan Tâm căn bản không hề chết? Tam cung chủ và Lục cung chủ của Vạn Kiếm Cung thoáng liếc nhìn nhau một cái, đây cũng chính là cục diện mà bọn hắn vui vẻ chứng kiến, cả hai cùng đi về phía Tần Nguyệt cung chủ. Lục cung chủ nói: - Tần Nguyệt, bây giờ sự tình chân tướng đã điều tra rõ, Vạn Kiếm Cung chúng ta làm sao có thể giết hại đồng môn lung tung được? Vạn Kiếm Cung chúng ta và Yêu Nguyệt Cung trước sau vẫn luôn giao hảo, được vinh dự là hai trong ba Cung tại Thiên Đế Sơn, ngàn vạn lần đừng vì chuyện này mà tổn thương hòa khí. Tất cả mọi người đều có thể nghe ra được ý ngoài lời nói của Lục cung chủ, lập tức đồng loạt đưa mắt nhìn Đông Phương Thắng. Sắc mặt Đông Phương Thắng cũng trở nên tái nhợt không gì sánh được, nắm tay siết chặt, không ngừng lẩm bẩm: - Tại sao lại như vậy? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng… Lúc này, bất kể là thành viên của Vạn Kiếm Cung hay Yêu Nguyệt Cung, cũng đều không tin hắn, ngay cả tu sĩ của Phần Kiếm Tông, cũng nảy sinh hoài nghi đối với nhân phẩm của hắn. Tần Nguyệt cung chủ liếc nhìn Mộc tông chủ của Phần Kiếm Tông một cái thật sâu, nói: - Mặc dù trong Thiên Môn khảo thí vẫn luôn là tranh đấu sinh tử, tất cả do thiên mệnh an bài. Thế nhưng thiên tài tám ngàn năm khó gặp của Phần Kiếm Tông các ngươi lại có nhân phẩm quá ti tiện, sau này, Yêu Nguyệt Cung chúng ta sẽ từ từ thanh toán với Phần Kiếm Tông các ngươi. Những nữ đệ tử của Yêu Nguyệt Cung cũng dùng ánh mắt khinh thường nhìn Đông Phương Thắng, đối với loại người như vậy, sau này tốt nhất cứ đứng xa mà nhìn thôi. Có thể đoán được, sau này, Yêu Nguyệt Cung sẽ triệt để trở mặt với Phần Kiếm Tông, đây tuyệt đối là một chuyện rất tốt. Mộc tông chủ liếc nhìn Đông Phương Thắng một cái thật sâu, khẽ lắc đầu, thở dài một tiếng, sau đó phẩy tay áo bỏ đi. Trong trận doanh của Vương Tôn Phủ, Hoán Hoa công chúa ngồi trên xa giá, quan sát màn kịch xa xa, trên mặt hiện lên nụ cười, nói: - Việc này, ngươi thấy thế nào? Thiên Hoàng Thái Tử thân mặc kim giáp long văn, hai tay chắp sau lưng, khí vũ hiên ngang, dáng vẻ bất phàm đứng bên cạnh chiếc xa giá, nói: - mặc dù Đông Phương Thắng không phải là nhân vật lợi hại gì, thế nhưng, tuổi còn trẻ mà có thể tu luyện đến Thiên Nhân cảnh, chứng tỏ tâm chí của hắn nhất định bất phàm. Nếu như thật sự muốn giá họa cho Ninh Tiểu Xuyên, tuyệt đối sẽ không phạm phải một sai lầm cấp thấp như vậy. - Ồ, theo ý của ngươi, lời nói của Đông Phương Thắng có đến tám chín phần mười là sự thực? Vậy tại sao Nhiếp Lan Tâm vẫn còn sống? Hơn nữa, tại sao tu vi của Ninh Tiểu Xuyên vẫn chỉ là Tứ Bộ Thiên Thê? Hoán Hoa công chúa có chút tò mò nói. Ánh mắt Thiên Hoàng Thái Tử thâm thúy giống như có thể nhìn thấu hư không, nói: - Ta cũng không biết rõ nguyên nhân trong chuyện này. Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên này quả thật có chỗ lợi hại, nếu người này không thể xuất lực vì Hoàng tộc chúng ta, tốt nhất vẫn nên diệt trừ thì hơn. Hoán Hoa công chúa nói: - Hình như ngươi đánh giá hắn hơi cao thì phải? - Ta chưa bao giờ đánh giá cao người nào, cũng sẽ không bao giờ đánh giá thấp người khác. Chẳng qua, tu vi của hắn hiện nay quả thật không cao lắm, thực sự chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh. Thiên Hoàng Thái Tử bình tĩnh nói, không kiêu không nóng nảy, không hề có chút dao động cảm xúc nào. Hoán Hoa công chúa khẽ cau mày, nàng hiểu rất rõ Hoàng đệ của mình, bất luận là trí tuệ hay linh giác, đều vượt xa những tu sĩ khác. Nếu như hắn đã nói Ninh Tiểu Xuyên là một nhân vật lợi hại, vậy thì Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối không đơn giản. Cho dù còn chưa phát triển hoàn toàn, nhưng cũng là một uy hiếp, phải nhanh chóng diệt trừ thì hơn. Thiên Môn khảo thí cuối cùng cũng kết thúc. Thiên Môn khảo thí lần này, có tổng cộng 3157 thí sinh thông qua, trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn. Từ khi Thiên Đế Sơn thành lập đến nay, đây là lần tuyển nhận nhiều đệ tử nội môn nhất. Vạn Kiếm Cung có 169 vị đệ tử nội môn tân tấn (*), nếu xét số lượng đệ tử nội môn tân tấn, thì cùng xếp vị trí thứ ba với Thần Thông Điện. (*) mới trở thành Thứ nhất là Vương Tôn Phủ, thứ nhì là Toàn Chân đạo quán. Đương nhiên, bây giờ vẫn chưa thể xếp hạng tất cả thế lực lớn được, bởi vì, phía sau còn có tuyển chọn đệ tử hạch tâm. Số lượng đệ tử hạch tâm và xếp hạng đệ tử hạch tâm, cũng sẽ ảnh hưởng tới xếp hạng của tất cả các thế lực. Điều kiện tuyển chọn đệ tử hạch tâm, tương đối hà khắc. Lần trước, có tổng cộng hơn 1000 thí sinh trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, thế nhưng, đệ tử hạch tâm thì chỉ hơn 40 người mà thôi. Lần này, thiên tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, có tổng cộng hơn 3000 thí sinh trở thành đệ tử nội môn. Thế nhưng, dựa theo dự đoán của toàn bộ thế lực lớn, số lượng đệ tử hạch tâm có thể lựa chọn ra, cũng chỉ trên dưới 100 người mà thôi. Như vậy đã vượt xa khóa cũ rồi. Lần trước, Vạn Kiếm Cung chỉ xuất hiện hai vị đệ tử hạch tâm, cũng là Lục cung chủ và Thất cung chủ hiện nay. Trong Thánh Thổ Thiên Đế Sơn, cũng có đạo tràng do Vạn Kiếm Cung mở ra. Lúc này, toàn bộ tu sĩ trẻ tuổi thông qua Thiên Môn khảo thí, đều tụ tập trong đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, mỗi người đều hưng phấn không thôi, bởi vì bây giờ bọn hắn đã trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn. Hiện nay, vẫn chỉ có ba vị Cung chủ xuất hiện, gồm có: Nhị cung chủ, Tam cung chủ, Lục cung chủ. Tam cung chủ rất cao hứng, nói: - Thiên Môn khảo thí lần này, Vạn Kiếm Cung chúng ta có tới 169 đệ tử nội môn, đợi sau khi tuyển chọn đệ tử hạch tâm, các ngươi có thể chính thức tiến vào Thánh Thổ tu luyện rồi. - Sau này, cơ hội để các ngươi trở lại Vạn Kiếm Cung sẽ càng lúc càng ít, nhưng mọi người nhất định đều phải nhớ kỹ, các ngươi là thành viên của Vạn Kiếm Cung, chỉ có đoàn kết gắn bó, trợ giúp lẫn nhau, mỗi bên đồng lòng, mới có thể đạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện và lãnh địa tu luyện tại Thiên Đế Sơn, không để những tu sĩ khác ức hiếp. - Đương nhiên, Thiên Môn khảo thí đã kết thúc, tiếp theo sẽ là tuyển chọn đệ tử hạch tâm càng tàn khốc hơn, càng khảo nghiệm kỹ thiên phú và tu vi của các ngươi, hi vọng trong các ngươi sẽ có người trở thành đệ tử hạch tâm, tranh đoạt thêm càng nhiều vinh quang cho Vạn Kiếm Cung. Gã đại hán trọc đầu tên là Hàn Lực hét lớn một tiếng, nói: - Cung chủ đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ trở thành đệ tử hạch tâm, tranh thủ trở thành vị Cung chủ thứ mười của Vạn Kiếm Cung. Nhạc Minh Tùng ho khan hai tiếng, nói: - Lão Hàn, tại sao ngươi lại thiếu tự tin như vậy, hiện tại Vạn Kiếm Cung chúng ta chỉ mới có bảy vị Cung chủ, ngươi phải muốn trở thành Cung chủ thứ tám mới đúng a. Hàn Lực cười nói: - Có Vũ sư tỷ và Ninh sư đệ ở đây, nào đến lượt ta ngồi lên cái ghế thứ tám? Hắc hắc, Cung chủ thứ mười cũng chỉ là khoác lác mà thôi, nếu như có thể trở thành một vị Trưởng lão, ta cũng đủ hài lòng rồi. Tam cung chủ nói: - Bây giờ mọi người đều là đệ tử nội môn, cứ cố gắng tu luyện là được, nếu như thật sự có thực lực, tương lai hoàn toàn có cơ hội trở thành Cung chủ của Vạn Kiếm Cung, thế nhưng, trước hết phải trở thành đệ tử hạch tâm mới được. Bây giờ, tất cả mọi người hãy lui xuống chuẩn bị cho trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi hãy ở lại. Tất cả mọi người đều rời khỏi Trưởng Lão Điện, chỉ có một mình Ninh Tiểu Xuyên lưu lại. Sắc mặt của ba vị Cung chủ đều trở nên ngưng trọng, dường như có chuyện gì đó muốn nói với Ninh Tiểu Xuyên. Không chờ ba vị Cung chủ mở miệng, Ninh Tiểu Xuyên đã bước ra trước một bước, nói: - Sư tôn, hai vị Cung chủ, ta đã quyết định từ bỏ tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm. Ba vị Cung chủ thoáng sững sờ, thế nhưng, tất cả đều lộ ra thần sắc nhẹ nhõm. - Tiểu Xuyên, vi sư đang muốn nói với ngươi chuyện này, thế nhưng lại rất khó mở miệng. Vốn dĩ chưởng giáo Chân Nhân đã đáp ứng đặc cách cho ngươi vị trí thứ ba, thế nhưng, không ngờ lại xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn. Nhị cung chủ có chút hổ thẹn mà nói. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Ta cũng biết, Thiên Môn khảo thí lần này, có thiên tài đỉnh cấp của ngũ phẩm văn minh lãnh chúa khác tham dự, nếu như đặc cách cho ta vị trí thứ ba, nhất định sẽ bị ngũ phẩm văn minh lãnh chúa khác chỉ trích, nói phương thức tuyển chọn đệ tử của Thiên Đế Sơn không công bằng, sẽ tổn hại đến danh dự của Thiên Đế Sơn. Ta cũng đã cân nhắc điều này, cho nên mới chủ động đề nghị rút lui khỏi trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, sẽ không làm khó cho sư tôn và chưởng giáo Chân Nhân. Nhị cung chủ thoáng lộ thần sắc vui mừng, nói: - Chỉ vì nguyên nhân này thôi ư? Ninh Tiểu Xuyên cười nói: - Mặc dù đệ tử có chút thiên phú tại phương diện Dưỡng Tâm Sư và tu luyện, thế nhưng tu vi Võ Đạo lại không tính là hàng đầu, cho dù dùng Võ Đạo tranh phong cùng bọn họ, cũng tuyệt đối không thể chiếm được chỗ tốt. Vậy thì cần gì phải đi tham gia tuyển chọn đệ tử hạch tâm? Chỉ lãng phí thời gian mà thôi. Nhị cung chủ lại lần nữa khẽ gât đầu, cười nói: - Ngươi có thể cân nhắc như thế vì vi sư và chưởng giáo Chân Nhân, quả thật khiến vi sư vui mừng không gì sánh được rồi. - Ngươi yên tâm, mặc dù vị trí thứ ba không thể trực tiếp cho ngươi, thế nhưng, một cái danh ngạch đệ tử hạch tâm, vi sư tuyệt đối có thể giúp ngươi giành tới tay. - Bây giờ, xem như đền bù tổn thất cho ngươi, đệ tử tiến vào ba hạng đầu được ban thưởng gì, vi sư cũng sẽ ban thưởng cho ngươi như vậy, tuyệt đối không bạc đãi ngươi. Ngươi thấy thế nào? - Đa tạ sư tôn. Ninh Tiểu Xuyên vội vàng cảm ơn. Nhị cung chủ nói: - Trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, phải trải qua vòng đấu loại, trận chung kết, thi đấu tranh đoạt tam giáp, mất chừng khoảng nửa năm. Trong nửa năm này, tất cả mọi người đều sẽ ở lại trong Thánh Thổ cho đến khi trận đấu chấm dứt. Ngươi không cần phải tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, vi sư sẽ dẫn ngươi đi Bách Thảo Viên, trong đó có rất nhiều Dưỡng Tâm Sư lợi hại, có thể xem là Thánh Địa của Dưỡng Tâm Sư, sẽ có ích rất lớn đối với ngươi. Ninh Tiểu Xuyên trầm tư trong chốc lát, sau đó nói: - Sư tôn, đệ tử không muốn đi Bách Thảo Viên. Mặc dù ta không muốn tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, thế nhưng, bằng hữu của ta lại muốn tham gia trận đấu, ta phải đi trợ uy cho bọn họ. - Ngoài ra, thương thế của Lan tiên tử còn chưa khỏi hẳn, nên ta phải lưu lại đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, trước hết giúp nàng ta trị khỏi thương thế. Nhị cung chủ khẽ gật đầu, nói: - Được rồi, ngươi cứ ở lại đạo tràng của Vạn Kiếm Cung đi, đi xem những cường giả thế hệ trẻ giao thủ, cũng có ích rất lớn đối với con đường tu luyện Võ Đạo của ngươi. Hãy nhớ kỹ lời của sư tôn, không chỉ biết mỗi luyện dược, mà tu vi cũng nhất định phải cường đại. Sở dĩ Ninh Tiểu Xuyên không tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, tất nhiên là vì hắn có lý do riêng. Đầu tiên, hắn không cần tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm thì vẫn có thể trực tiếp trở thành đệ tử hạch tâm. Nếu đã như vậy thì cần gì phải đi tham gia trận đấu có cũng được mà không có cũng chẳng sao, làm lãng phí thời gian tu luyện? Thứ hai, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ còn chưa muốn tu vi của mình bị bại lộ. Một khi tu vi bại lộ, tuyệt đối là trăm hại mà không lợi. Thứ ba, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên có “Cửu Hoa Quỳnh Tương”, nên dự định nhân lúc mọi người đang bận rộn vì trận đấu đệ tử hạch tâm, bản thân sẽ cố gắng tu luyện, tranh thủ trùng kích đến Thiên Nhân cảnh. Nếu như có thể tu luyện thành Chí Tôn Thể, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi. Chỉ khi tu vi của bản thân chính thức cường đại, mới có thể đi so nắm đấm cứng với người khác. Loại hư danh ba hạng đầu này, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Bởi vì, tài bồi và ban thưởng của ba hạng đầu, Ninh Tiểu Xuyên đều không cần. Đan dược gì vượt qua được Cửu Hoa Quỳnh Tương? Võ kinh gì vượt qua được Diệt Thế kinh và Thiên Địa kinh? Chiến khí gì vượt qua được Ma kiếm và Thiên Đế Nhận? Ninh Tiểu Xuyên căn bản không cần ban thưởng của Thiên Đế Sơn, hắn cũng không quan tâm những hư danh khác, cho nên đặt nền móng cho việc tu luyện, mới là chính sự.
Chương 643: Nhất tiếu mẫn ân cừu share: doctruyen.org Mời đọc Muốn chiếm một mảnh linh địa Thánh Thổ tại Thiên Đế Sơn, thì cần phải giao nộp rất nhiều điểm cống hiến. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên bây giờ lại không cần phải giao nạp điểm cống hiến, bởi vì đây là nơi mà Nhị cung chủ đã an bài cho hắn, thử hỏi còn người nào dám nói với hắn chữ “không” nữa? Trong Vạn Kiếm Cung, cũng chỉ có nhân vật cấp bậc Trưởng lão, mới có tư cách tạm thời ở trong linh địa. Ninh Tiểu Xuyên là người ngoại lệ đầu tiên. Cái gọi là “linh địa”, chính là nơi tập trung linh huyệt và địa mạch, là bảo địa tu luyện tuyệt hảo. Những cao nhân trong truyền thuyết mở động phủ, bình thường đều phải tìm linh địa thì mới có thể thành lập động thiên phúc địa chân chính. Linh địa trong Thiên Đế Sơn, càng thêm kỳ diệu hơn bất kỳ linh địa tại nơi nào khác, không chỉ là vùng đất có linh huyệt và địa mạch hội tụ, mà còn ngưng tụ Đạo ý mà tiên hiền lưu lại. Tu luyện trong linh địa, sẽ trợ giúp rất nhiều đối với việc ngộ Đạo. Trong đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, có tổng cộng bốn mảnh linh địa. Linh địa mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại đang ở, tên là “Minh Kiếm Trì”. Hoàn cảnh của Minh Kiếm Trì, thập phần ưu nhã, chỉ chiếm diện tích bằng một tòa tiểu viện, xây dựng một tòa lầu các có hành lang. Bên trong lạc viên, trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo, màu sắc rực rỡ, toàn bộ đều là Huyền thạch phẩm cấp cực cao. Tại trung ương lạc viên, có một mảnh linh tuyền tập trung thành hồ nước, sương mù mờ mịt, tiếng nước chảy dễ nghe, trong hồ trồng một gốc bán kỳ dược, tựa như một gốc dược màu trắng lơ lửng trên mặt nước. Nghe nói, mảnh linh địa này chính là do “Vạn Kiếm thư sinh” – người đã từng sáng lập Vạn Kiếm Cung, mở ra cách đây mấy ngàn năm trước. Vạn Kiếm thư sinh dùng nước trong hồ rửa kiếm, mỗi lần giết một người, sẽ rửa kiếm ở đây một lần. Dần dần, nước trong hồ cũng nhiễm phải kiếm khí, hóa thành một mảnh linh địa, lưu lại Đạo ý của Vạn Kiếm thư sinh. Mấy ngàn năm qua, đã có vài vị đệ tử của Vạn Kiếm Cung tu luyện bên cạnh hồ này mà lĩnh ngộ được Kiếm đạo vô thượng. - Trong thiên hạ, không ngờ lại có nơi thích hợp cho việc tu luyện như vậy, thật là quá tốt rồi. Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh Minh Kiếm Trì, có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng Kiếm đạo ẩn chứa xung quanh, mỗi một giọt nước hồ đều giống như một thanh kiếm trạng thái lỏng. Hắn dám khẳng định, nơi này nhất định từng có một vị anh kiệt vĩ đại tu luyện, lưu lại Đạo ý cường đại, dù trải qua mấy ngàn năm cũng không tiêu tán. Ninh Tiểu Xuyên lập tức lấy ngọc tinh quan ra, đặt bên cạnh hồ, sau đó từ từ mở nắp quan tài. Ánh mắt của Vạn Âm Tiên Hậu vẫn luôn khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bất an, cho nên vừa mới đến Minh Kiếm Trì, hắn liền lập tức lấy ngọc tinh quan ra. Vạn Âm Tiên Hậu vẫn bình tĩnh như trước, nằm trong quan tài, đôi mắt khép hờ, lộ ra hàng lông mi nhỏ dài uốn lượn, mỗi một cọng lông đều mềm mại vô cùng, trước ngực thập phần no đủ, giống như một vị tiên cơ tuyệt mỹ đang ngủ say. - Tiền bối. Ninh Tiểu Xuyên thử thăm dò. Hơi thở của nàng rất đều đặn, huyền quang trên da thịt lưu động, chậm rãi mở mắt, lộ ra một đôi mắt sáng ngời, nói: - Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không cần thăm dò ta, ta không phải Vạn Âm Tiên Hậu, kết quả này có phải khiến ngươi rất thất vọng hay không? Nàng ta không hề úp úp mở mở chút nào, bởi vì nàng biết mình đã bị Ninh Tiểu Xuyên phát hiện, khẳng định không thể lừa gạt được hắn. - Nhiếp Lan Tâm, không ngờ lại là ngươi. Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ rất trấn định, nói: - Không đúng, ta nhớ rõ sinh cơ của ngươi đã đoạn tuyệt, làm sao có thể sống lại được? Nhiếp Lan Tâm từ trong quan tài ngồi dậy, đôi tay tuyết trắng đặt tại đan điền, tự điều tức bản thân, nói: - Đúng vậy, ta quả thực đã chết một lần, ngay cả Song Thần tuệ bẩm sinh cũng không bảo trụ nổi tính mạng của ta. - Thế nhưng, ta cũng không ngờ rằng, quỷ hồn của Vạn Âm Tiên Hậu lại có thể tương dung với bản thể, nghịch thiên đoạt mệnh. - Lúc nàng nghịch thiên đoạt mệnh, sâu bên trong Ngọc Tinh Bảo Thể đã kích phát ra sinh mệnh lực cường đại, Song Thần tuệ cuối cùng cũng sống lại, khiến cho ta có thể trọng sinh. Ninh Tiểu Xuyên lập tức bừng tỉnh, thốt lên: - Linh hồn có thể diệt, nhưng Thần tuệ thì bất tử. Người khác khi chết đi, linh hồn sẽ rời khỏi cơ thể, tách lìa hoàn toàn với nhục xác. Thế nhưng, Nhiếp Lan Tâm lại có Thần tuệ bẩm sinh, linh hồn đã sớm hòa hợp làm một thể với Thần tuệ, cho dù thân thể tử vong thì linh hồn cũng sẽ không rời khỏi cơ thể. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Cũng không đúng, tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu cường đại đến mức nào? Ngươi làm sao có thể cướp đoạt được thân thể của nàng ta? Nhiếp Lan Tâm ngồi trong ngọc tinh quan, khóe miệng khẽ cong lên, cười nói: - Tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu quả thật cường đại, thế nhưng, không biết vì nguyên nhân gì, linh hồn của nàng chỉ xuất hiện vào ban đêm, còn ban ngày thì biến mất không còn tung tích, Ta đoán rằng, linh hồn của nàng ta có lẽ đã bị nguyền rủa, trọn đời không thể nhìn thấy ánh sáng rồi. Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, quỷ hồn của Vạn Âm Tiên Hậu, quả thật sẽ không xuất hiện vào ban ngày. Về điều này, Nhiếp Lan Tâm suy đoán cũng không sai. Ninh Tiểu Xuyên cười nói: - Nói cách khác, chỉ có ban ngày thì ngươi mới có quyền khống chế thân thể này? Nhiếp Lan Tâm từ trong ngọc tinh quan đi ra, ngọc thể được ánh sáng năm màu bao trùm, mỗi một tấc da thịt đều như băng điêu ngọc mài, nhìn nước hồ thanh tịnh trước mặt, đôi mắt đẹp như tranh vẽ nhếch lên, nói: - Ninh Tiểu Xuyên, ân oán giữa chúng ta, từ nay về sau xóa bỏ, ngươi thấy thế nào? Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm vào hồ nước, nói: - Ta đã giết ngươi một lần, chẳng lẽ ngươi không có ý định trả thù ư? Vốn dĩ, Ninh Tiểu Xuyên đã chuẩn bị tử chiến với Nhiếp Lan Tâm một lần nữa, thế nhưng, không ngờ nàng ta lại chủ động buông tay trước, hiển nhiên khiến Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc không thôi. Đổi lại là Ninh Tiểu Xuyên, nếu như hắn bị Nhiếp Lan Tâm giết chết, sau đó dưới tình huống cơ duyên xảo hợp mà sống lại. Vậy Ninh Tiểu Xuyên có đồng ý hòa giải với Nhiếp Lan Tâm hay không? Đây là chuyện tuyệt đối không thể. Nhiếp Lan Tâm hít một hơi thật sâu, tựa như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, nói: - Thứ nhất, sau khi chết một lần, phương thức suy nghĩ của ta đã có chút thay đổi. Đầu tiên, ta và ngươi không hề có xung đột lợi ích, không cần phải tiếp tục đấu đá nữa. - Thứ hai, tại Thiên Đế Sơn, thế lực của những cổ tộc và thế gia thật sự quá lớn, ta và người đều thế đơn lực bạc, đều cần minh hữu, nếu như chúng ta hợp tác, lực lượng sẽ càng cường đại hơn. - Thứ ba, khoảnh khắc ngươi giết ta, ta đã không còn nợ gì ngươi nữa, ngược lại ngươi nợ ta càng nhiều hơn. Cho nên, ta có tư cách đàm phán với ngươi, từ nay về sau, ân oán trước kia xem như xóa bỏ, được chứ? Ninh Tiểu Xuyên nói: - Thật không dễ để ngươi từ bỏ ý nghĩ trả thù, ta đáp ứng ngươi. Sau này, chỉ cần ngươi không gây bất lợi cho ta và bằng hữu của ta, ta đồng ý bỏ qua ân oán trước kia. - Thế nhưng, ta còn có một điều kiện. Nhiếp Lan Tâm nói. - Nói đi! Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên đáp. Nhiếp Lan Tâm nói: - Sau này, ngươi không được lui tới với Lan Chi, cho dù nàng chủ động tìm ngươi, thì ngươi cũng tuyệt đối không thể trở thành đạo lữ với nàng ta. Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, cười nói: - Tại sao ngươi luôn phản đối ta kết giao với muội muội của ngươi? Chẳng lẽ với thiên tư của ta, còn không xứng với nàng ấy? - Nếu ngươi có một đệ đệ, tất nhiên cũng sẽ không cho phép một nữ nhân đã từng ngủ cùng ngươi trở thành đạo lữ của hắn. Nhiếp Lan Tâm thản nhiên nói. Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhướng mày, không ngờ, sau khi chết một lần, suy nghĩ của Nhiếp Lan Tâm lại thay đổi nhiều như vậy. Không ngờ sau những gì nàng từng trải qua, bây giờ lại có thể thản nhiên nói những lời như vậy, hơn nữa cũng không hề có chút cảm xúc dao động nào, tâm cảnh đã tiến tới một tầng thứ hoàn toàn mới. Nếu như nàng thật sự là địch nhân của Ninh Tiểu Xuyên, tuyệt đối sẽ khiến Ninh Tiểu Xuyên rất đau đầu. Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói: - Chỉ vì nguyên nhân này thôi ư? - Ngươi cảm thấy còn chưa đủ sao? Nhiếp Lan Tâm hỏi. - Đủ rồi. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Ân oán trước kia, từ nay về sau sẽ xóa bỏ, ta cũng sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi, tuyệt đối không kết làm đạo lữ với Lan Chi. Đương nhiên, nếu như nàng chủ động tới tìm ta, vậy thì không liên quan đến ta rồi. Ngữ khí của Ninh Tiểu Xuyên rất kiên định, hắn vừa dứt lời, liền có một vị đệ tử nội môn của Vạn Kiếm Cung tiến vào Minh Kiếm Trì, từ xa đã nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Tâm bên cạnh hồ. - Ninh sư đệ quả thật không hổ là thiên tài Dưỡng Tâm Sư vạn năm khó gặp, không ngờ có thể kết giao cùng Lan tiên tử, quả thật khiến người ta hâm mộ vô cùng. Vị đệ tử nội môn này chỉ thầm nghĩ một phen. Hắn từ xa nhìn thấy Nhiếp Lan Tâm, liền có cảm giác kinh diễm, quả nhiên không hổ là tiên tử thế hệ trẻ, không phải những nữ tu sĩ bình thường có thể so sánh được. - Ninh sư đệ, bên ngoài có một người tên là Nhiếp Lan Chi muốn gặp ngươi. Vị đệ tử nội môn này chợt nói. Ai cũng biết Ninh Tiểu Xuyên là đệ tử thân truyền của Nhị cung chủ, địa vị cao thượng, trở thành đệ tử hạch tâm là chuyện chắc chắn như ván đã đóng thuyền. Vị đệ tử nội môn này mặc dù đã sống hơn trăm tuổi, đạt tới cảnh giới Thiên Nhân tầng thứ nhất, nhưng vẫn thập phần khách khí với Ninh Tiểu Xuyên, có ý muốn giao hảo với hắn, cho nên mới đích thân tới đây thông báo. - Được rồi, muội muội của ngươi thật sự chủ động tìm tới cửa rồi, chuyện này cũng không thể trách ta a. Ninh Tiểu Xuyên cười với Nhiếp Lan Tâm một cái, sau đó liền đi về phía vị đệ tử nội môn họ Triệu kia. Nhiếp Lan Chi chờ ở bên ngoài đạo tràng Vạn Kiếm Cung, khẽ cắn môi, dáng vẻ có chút khẩn trương, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từ trong đi ra, liền chạy tới nghênh đón. - Tiểu Hầu gia, ta… ta muốn gặp tỷ tỷ. Tu vi của Nhiếp Lan Chi đã đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, thế nhưng, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, nàng vẫn thập phần khẩn trương, trên gương mặt thoáng hiện một tia ửng hồng. - Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp nàng ấy. Ninh Tiểu Xuyên dẫn Nhiếp Lan Chi vào trong Vạn Kiếm Cung, hiển nhiên cũng khiến rất nhiều sư huynh đệ chú ý. Rất nhiều người đều phát ra thanh âm thổn thức, nói: - Nữ nhân duyên của Ninh sư huynh thật tốt, quả thật khiến người khác hâm mộ vô cùng. Không chỉ Tử sư muội ái mộ hắn, hắn còn cứu được Lan tiên tử, bây giờ lại có thêm một vị hồng nhan tri kỷ nữa rồi. - Có lẽ toàn bộ thiên tài tuấn kiệt của Thiên Đế Sơn đều sẽ đố kỵ với Ninh sư huynh. Nếu như Ninh huynh đệ có thể được Lan tiên tử ưu ái, đoán chừng sẽ có rất nhiều người vì vậy mà tự sát mất. - Không có biện pháp, ai bảo Ninh sư huynh thiên tư tuyệt đỉnh, mặc dù không phải là vương giả thế hệ trẻ, thế nhưng thành tựu tương lai tuyệt đối không thấp hơn những vương giả thế hệ trẻ khác. Nếu ta là nữ tử, ta cũng nguyện ý làm hồng nhan tri kỷ cho Ninh sư huynh, nói không chừng còn có thể có được Huyền đan miễn phí. - Chỉ bằng một chút tiền đồ của ngươi, Ninh sư huynh chú ý mới là chuyện lạ.
Chương 644: Mọi sự không nhiễu tâm share: doctruyen.org Mời đọc Nhiếp Lan Chi đi theo Ninh Tiểu Xuyên, tiến vào đạo tràng của Vạn Kiếm Cung. Nàng vẫn một mực cúi đầu, có mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn cố lấy dũng khí, hỏi: - Tiểu Hầu gia, cám ơn ngươi đã cứu tỷ tỷ, ngươi và tỷ tỷ… có phải đã bỏ qua mọi ân oán hay không? - Ừm. Ninh Tiểu Xuyên khẽ đáp. Trong lòng Nhiếp Lan Chi rất vui, tảng đá lớn đè nặng trong lòng, cuối cùng cũng hạ xuống. Sau khi Nhiếp Lan Chi thấy Nhiếp Lan Tâm, Ninh Tiểu Xuyên liền âm thầm lặng lẽ rời đi, tiến vào một gian phòng ốc bên bờ Minh Kiếm Trì, bắt đầu tu luyện. Về phần Nhiếp thị song mỹ bàn luận việc gì, thì hắn lại không có hứng thú muốn biết. Cho đến tận khi trời chạng vạng tối, Nhiếp Lan Tâm mới để cho Nhiếp Lan Chi rời khỏi đạo tràng của Vạn Kiếm Cung. - Tỷ tỷ, thương thế của tỷ đã gần khôi phục rồi, chẳng lẽ không muốn cùng ta trở về Yêu Nguyệt Cung? Ngón tay Nhiếp Lan Chi khẽ day day góc áo, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn tỷ tỷ. Nhiếp Lan Tâm thản nhiên nói: - Ngươi hãy về trước đi, nói cho Cung chủ, thương thế của ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, phải ở lại Vạn Kiếm Cung, tiếp tục nhận sự trị liệu của Ninh Tiểu Xuyên. Trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, ta sẽ tham gia, cứ nói cho bà ấy yên tâm. Đến lúc trời tối, thân thể này sẽ bị Vạn Âm Tiên Hậu khống chế, Nhiếp Lan Tâm tất nhiên không thể rời khỏi Vạn Kiếm Cung, vẫn phải ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên. Cho nên, nàng mới dùng lý do này để đuổi Nhiếp Lan Chi rời đi. Nhiếp Lan Chi thoáng do dự một lát, nói: - Tỷ tỷ, không phải là tỷ… thích tiểu Hầu gia chứ? Nhiếp Lan Tâm nhìn nàng một cái thật sâu, nói: - Đúng, ta đã thích Ninh Tiểu Xuyên, bây giờ ngươi có thể rời đi được rồi, ngươi hãy nhớ kỹ, bây giờ hắn là tỷ phu của ngươi, không có việc gì thì tốt nhất ngươi đừng tới tìm hắn, tránh khiến cho ta mất hứng. - Khục khục… Ninh Tiểu Xuyên ho khan hai tiếng, đi tới nói: - Lan Chi, để ta tiễn ngươi ra ngoài! Nhiếp Lan Chi nhìn tỷ tỷ và tiểu Hầu gia, trong lòng vừa cao hứng vừa cảm thấy cay đắng, chỉ khẽ gật đầu. Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tiễn Nhiếp Lan Chi ra ngoài cửa, cũng không lập tức trở về Minh Kiếm Trì, mà đi đến nơi tập trung của những thiên tài tuấn kiệt đến từ Ngọc Lam Đế quốc. Thiên Môn khảo thí lần này, vì có sự trợ giúp của Tuyết Linh Hư, cho nên 12 vị tài tuấn trẻ tuổi của Ngọc Lam Đế quốc, đều trở thành đệ tử nội môn, xem như tạo thành một nhóm thế lực không nhỏ. Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi cũng ở trong số đó. Tài tuấn trẻ tuổi của Ngọc Lam Đế quốc, tạm thời ở trong một cái động phủ bên dưới Thiên Đế Sơn. Phần lớn những tài tuấn trẻ tuổi khác thông qua Thiên Môn khảo thí cũng ở lại dưới núi, bởi vì không phải bất kỳ kẻ nào cũng đều có thể thành lập đạo tràng trong Thánh Thổ. Ninh Tiểu Xuyên gặp mặt Học Cung Chi Chủ trước, sau đó mới đến gặp Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi. - Ca. Ninh Hinh Nhi vừa thấy Ninh Tiểu Xuyên, liền nhào vào lòng hắn, cánh tay quàng lấy cổ hắn. - Muội đã lớn rồi, còn ôm ca ca sao? Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng rất ấm áp, cuối cùng cũng gặp lại thân nhân, ngay cả đôi mắt của hắn cũng có chút ươn ướt. Mặc dù hắn tu luyện Diệt Thế Đạo, thế nhưng trái tim lại không hề lạnh lẽo chút nào. Ninh Hinh Nhi buông Ninh Tiểu Xuyên ra, đôi mắt phiếm hồng, nói: - Huynh đã rời đi lâu như vậy, còn không cho người ta ôm một chút sao? - Vậy thì ôm thêm chút nữa đi, muội muội của ta xinh đẹp như vậy, ca ca cũng rất nhớ nhung a. Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa ôm Ninh Hinh Nhi vào lòng. Sau khi đến Thiên Đế Sơn, Ngự Thiến Thiến vẫn ở cùng với Ninh Hinh Nhi, thấy Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Hinh Nhi ôm nhau, có chút không vui, nói: - Ninh Tiểu Xuyên, có phải ngươi đang cố ý chọc tức ta không? - Làm sao vậy? Ninh Tiểu Xuyên buông Ninh Hinh Nhi ra, đi tới trước mặt Ngự Thiến Thiến. Ngự Thiến Thiến nói: - Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi lại cứu Nhiếp Lan Tâm? Có phải ngươi thích nàng ta rồi không? - Không phải chỉ cứu một người thôi sao? Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên đáp. - Thế nhưng Hinh Nhi nói nàng ta là địch nhân của ngươi. Ngự Thiến Thiến mở mắt trừng trừng, trong lòng cảm thấy có nguy cơ tiềm ẩn rất lớn, liền nói: - Hơn nữa… hơn nữa nàng ta còn xinh đẹp hơn ta, thiên tư lại cao hơn ta, ngươi sẽ không thay lòng đổi dạ chứ? Ninh Tiểu Xuyên ôm thân thể mềm mại của Ngự Thiến Thiến vào trong lòng, cười nói: - Không thể nào, trong mắt ta, ngươi còn xinh đẹp hơn nàng ta nhiều. - Trợn mắt nói láo, chỉ thích lừa gạt người khác. Người ta dù sao cũng là tiên tử, là nữ tử từ trên trời hạ phàm, ta làm sao mà vượt qua nàng ấy được? Ngự Thiến Thiến rúc vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên, có chút hờn ghen. Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề giấu diếm Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi bất kỳ chuyện gì, liền đem mọi chuyện liên quan đến Nhiếp Lan Tâm kể cho các nàng, thế nhưng hắn vẫn lược bỏ đi một đêm tình cảm đã phát sinh với Nhiếp Lan Tâm. Thiên phú của Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi đều rất cao, trước Thiên Môn khảo thí, các nàng đã tu luyện trong Thánh Thổ hơn một năm, tu vi cũng tiến nhanh rõ rệt. Ngự Thiến Thiến đã đạt tới Nhất Bộ Thiên Thê. Ninh Hinh Nhi thậm chí còn đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê. Ngự Thiến Thiến cũng là thiên tài Dưỡng Tâm Sư, dưới sự trợ giúp của Học Cung Chi Chủ, nàng đã dung luyện được Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, đạt tới cấp bậc Dưỡng Tâm Sư cao cấp. Ninh Tiểu Xuyên dẫn Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi trở về đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, tu luyện tại “Minh Kiếm Trì”. Nơi này là đạo tràng trong Thánh Thổ của Vạn Kiếm Cung, có cao thủ Vạn Kiếm Cung bảo vệ, tuyệt đối có thể bảo đảm an toàn cho các nàng. Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Nhân cấp đan, giao cho Ngự Thiến Thiến, để nàng ăn vào. Viên Nhân cấp đan này tên là “Quy Nguyên Đan”, là đan dược mà Nhị cung chủ đưa cho Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mực giữ lại trên người, chính là muốn giao cho Ngự Thiến Thiến phục dụng, để nàng có thể nhanh chóng đề thăng tu vi. Ngự Thiến Thiến không giống Ninh Hinh Nhi, nàng là Dưỡng Tâm Sư, tu luyện Võ Đạo vốn dĩ không phải là thế mạnh, nhất định phải có đan dược trợ giúp để tăng cường tu vi. Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lại đem “Tử Hà kinh” truyền cho các nàng. Đây là võ kinh mà Tử Kim Hoàng Chủ tu luyện, đủ để sánh ngang với đệ nhất võ kinh là Thiên Địa kinh của Thiên Đế Sơn, có thể giúp các nàng tu luyện nhanh hơn, khi thi triển Thần Thông, uy lực cũng cường đại hơn. Dưới sự trợ giúp của Ninh Tiểu Xuyên, cũng phải mất ba ngày mới có thể khiến cho nguyên khí trong cơ thể các nàng, hoàn toàn chuyển hóa thành Tử Hà nguyên khí. Tiếp theo không cần Ninh Tiểu Xuyên trợ giúp nữa, chỉ cần từng bước tu luyện thì với thiên tư của các nàng, muốn đột phá Thiên Nhân cảnh cũng không phải là chuyện khó. Ngự Thiến Thiến chính là Dưỡng Tâm Sư, không cần tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, sau khi phục dụng Quy Nguyên Đan, liền bế quan tu luyện, toàn lực luyện hóa dược lực của Quy Nguyên Đan. Ninh Hinh Nhi thì vẫn tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, mới vừa tiến vào giai đoạn vòng đấu loại mà thôi. Hôm nay, nàng đã giao thủ với một đệ tử nội môn tu vi Nhị Bộ Thiên Thê, liền nhẹ nhàng chiến thắng, nên trở về rất sớm. - Ca, tại sao huynh không tham dự trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm? Huynh có biết không, có mấy tu sĩ trẻ tuổi đã nhất chiến thành danh, trở thành vương giả thế hệ trẻ, quét ngang tu sĩ cùng thế hệ, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người, hâm mộ bọn họ không thôi, quả thực rất cường đại. Sau khi Ninh Hinh Nhi trở về, liền kể lại những chuyện phát sinh trong đấu trường, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn. - Vũ tiên tử cũng rất lợi hại, chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ, mọi người còn chưa kịp nhìn thấy thân ảnh của nàng ta thì nàng ta đã thản nhiên rời đi rồi. Nếu như cảnh giới của ta cũng cao như nàng ta thì tốt quá rồi. Ninh Hinh Nhi thập phần sùng bái Lạc Vũ, thế nhưng thân phận của Lạc Vũ quả thật quá cao, cùng là tài tuấn trẻ tuổi tham gia khảo thí, thế nhưng, muốn gặp mặt nàng ta một lần thì lại khó như lên trời. Ninh Tiểu Xuyên cũng không đi xem trận đấu, hắn đang dự định sẽ mượn nhờ dược lực của Cửu Hoa Quỳnh Tương để tìm hiểu Thiên Địa kinh. Mặc kệ bên ngoài hỗn loạn náo nhiệt như thế nào thì tâm cảnh của hắn vẫn hết sức bình tĩnh. - Với thiên tư của muội, tương lai chưa chắc đã kém hơn Lạc Vũ. Ninh Tiểu Xuyên nói. Ninh Hinh Nhi chợt nói: - Ca, huynh có biết không, hôm nay có vài tu sĩ trẻ tuổi nhất chiến thành danh, hiển lộ tu vi cấp bậc Thiên Nhân, trở thành đại nhân vật chạm tay vào là bỏng. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Lúc Thiên Môn khảo thí, tất cả mọi người đều che giấu tu vi, giữ lại thực lực. Bây giờ tất cả đã có tư cách trở thành đệ tử nội môn, có trưởng bối trong Thánh Thổ bảo hộ, cho nên cũng không cần ẩn giấu thực lực nữa, cho dù xuất hiện vài vương giả Thiên Nhân thế hệ trẻ thì cũng là chuyện rất bình thường. - Cứ đợi mà xem, đến trận chung kết, e rằng sẽ còn tu sĩ đỉnh cấp khác xuất hiện nữa. - Đây là một đại thời đại, phong vân tụ tập, cường giả xuất hiện lớp lớp, cho dù nhảy ra vài thiếu niên Thần Linh thì ta cũng không cảm thấy ngoài dự liệu đâu. Ninh Hinh Nhi khẽ gật đầu, nói: - Đúng vậy, Thiên Đế Sơn quản lý hơn mười ngũ phẩm văn minh, còn những văn minh cấp thấp thì lại có đến ngàn vạn, có lẽ chừng mười vạn quốc gia, xuất hiện kỳ tài hay quỷ tài gì thì cũng không kỳ quái chút nào. - Mặc dù tu vi của muội bây giờ đã đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê, thế nhưng lại không có Huyền Khí cửu phẩm, khi giao đấu với cao thủ thì nhất định sẽ thiệt thòi. Ca ca sẽ cho muội một kiện Huyền Khí cửu phẩm. Ninh Tiểu Xuyên lấy “Đan Luân Tinh Thần Cầu” ra, đưa cho Ninh Hinh Nhi. - Huyền Khí cửu phẩm… bảo vật quý trọng như vậy… ta không thể nhận, hay là huynh cứ giữ đi. Ninh Hinh Nhi biết rõ Huyền Khí cửu phẩm rất quý giá, rất nhiều đại tộc cũng chỉ có một kiện Huyền Khí cửu phẩm là trấn tộc chi bảo. Cho dù là những cao thủ trẻ tuổi thông qua Thiên Môn khảo thí, cũng không có mấy người có được Huyền Khí cửu phẩm, người bình thường, tuyệt đối không thể có được loại chiến khí cấp bậc này. - Muội là muội muội duy nhất của ta, cho dù là bảo vật trân quý đến đâu thì ta cũng có thể tặng cho muội. Chỉ là một kiện Huyền Khí cửu phẩm mà thôi, đợi tương lai tu vi của muội càng cường đại hơn, ta sẽ cho muội một kiện Chí Tôn Khí. Ninh Tiểu Xuyên lặng lẽ giao Đan Luân Tinh Thần Cầu cho Ninh Hinh Nhi. Ninh Hinh Nhi nhận lấy Đan Luân Tinh Thần Cầu, đôi mắt có chút đỏ hồng, khẽ gật đầu. Sau khi Ninh Tiểu Xuyên trợ giúp Ninh Hinh Nhi luyện hóa Đan Luân Tinh Thần Cầu, lại dạy Ninh Hinh Nhi phương pháp vận chuyển Huyền Khí cửu phẩm, phát huy ra uy lực cường đại nhất của Huyền Khí cửu phẩm. Cứ như vậy, thời gian lặng lẽ trôi qua, cuối cùng trời cũng sáng. Ninh Hinh Nhi lại đi tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm. Mặc dù chỉ qua một đêm, nhưng sau khi có Huyền Khí cửu phẩm, chiến lực của Ninh Hinh Nhi ít nhất đã tăng lên gấp đôi, cộng thêm đẳng cấp thiên phú của nàng ta, cho dù gặp phải cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê thì nàng vẫn có thể đánh bại đối phương. Thế nhưng, với tu vi hiện nay của nàng, muốn trở thành đệ tử hạch tâm thì vẫn không đủ. Ninh Tiểu Xuyên suy tính một chút, dự định đến tối mai sẽ để nàng tu luyện cùng mình, mượn nhờ dược lực của “Cửu Hoa Quỳnh Tương” mà đề thăng tu vi. Bây giờ chỉ mới là vòng đấu loại tuyển chọn đệ tử hạch tâm, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có hứng thú đi xem chiến đấu, cho dù xuất hiện bất kỳ thiên tài tuyệt đỉnh nào, cũng không thể nhiễu loạn tâm cảnh của hắn được. Tiếp tục tu luyện. Hắn mở nắp hồ lô “Cửu Hoa Quỳnh Tương” ra, một đoàn linh vụ chín màu liền từ bên trong phát tán ra, tràn ngập khắp phòng, bao trùm lấy toàn bộ thân thể hắn.
Chương 645: Trù Bị Tài Nguyên share: doctruyen.org Mời đọc Trong phòng bố trí trận pháp, cho nên linh vụ chín màu cũng không phát tán ra ngoài, hoàn toàn ngưng tụ cùng một chỗ. Lấy thân thể Ninh Tiểu Xuyên làm trung tâm, tạo thành từng chuỗi cánh hoa chín màu hư ảo. Mỗi một cánh hoa đều giống như được hái xuống từ thông linh kỳ dược, thai nghén dược lực cường đại. Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, hô hấp thổ nạp, linh vụ chín màu tràn ngập trong không khí không ngừng tiến vào lỗ mũi và lỗ chân lông, không chỉ tăng cường thể chất cho Ninh Tiểu Xuyên, giúp hắn ngưng tụ lực lượng Chí Tôn trong cơ thể, đồng thời còn giúp Ninh Tiểu Xuyên ngộ Đạo. Với tu vi cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, chỉ có thể dùng loại phương thức này để hấp thu Cửu Hoa Quỳnh Tương. Nếu như chỉ tùy tiện uống một ngụm, cho dù hiệu quả rất tốt, thế nhưng, cũng phải ngủ say từ ba đến năm năm. Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn trở thành một hoạt tử nhân vào lúc này. Hắn muốn đích thân cảm ngộ “Thiên Địa kinh”, không phải hoàn toàn mượn nhờ dược lực của Cửu Hoa Quỳnh Tương mà cường hành đề thăng cảnh giới, hai loại đột phá này căn bản khác biệt về bản chất. Liên tiếp nửa tháng trôi qua, Ninh Tiểu Xuyên không hề bước chân ra khỏi nhà, dưới sự trợ giúp của Cửu Hoa Quỳnh Tương, cuối cùng cũng đã tu luyện Thiên Địa kinh đến cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê. Nếu như không có Cửu Hoa Quỳnh Tương, cho dù là tu luyện trong Thánh Thổ thì Ninh Tiểu Xuyên cũng phải mất nửa năm mới có thể lĩnh ngộ được cảnh giới hiện nay. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ Ninh Hinh Nhi ra, hắn căn bản không gặp bất kỳ ngoại nhân nào khác. Nhiếp Lan Tâm thì vẫn ở lại trong Minh Kiếm Trì. Ban ngày, nàng vẫn đi tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm. Đêm xuống, nàng lại nằm trong ngọc tinh quan. Tất cả mọi người đều cho rằng, thương thế của nàng còn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, cho nên mới phải ở lại Minh Kiếm Trì. Thế nhưng, chỉ có Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, đến lúc trời tối, nàng sẽ biến thành một người khác. Mặc dù Nhiếp Lan Tâm vẫn có thể tùy ý khống chế thân thể, thế nhưng linh hồn của Vạn Âm Tiên Hậu vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với thân thể, cho nên vẫn phải tiếp tục tu luyện. Cứ cách chín ngày, Ninh Tiểu Xuyên lại cho Vạn Âm Tiên Hậu phục dụng Huyền thủy, trợ giúp nàng dung hợp thân thể. - Thiên Địa kinh đã đạt tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê, tiếp theo nên trùng kích Thiên Nhân cảnh hay là toàn lực tu luyện Chí Tôn Thể đây? Ninh Tiểu Xuyên suy tư một lát, cuối cùng vẫn quyết định tu luyện Chí Tôn Thể trước. Tư chất vạn năm khó gặp, đã đại biểu cho cực hạn thiên phú của nhân loại, trong lịch sử, rất nhiều tiên hiền vĩ đại đã tu luyện đến Thứ Thần, nhưng đẳng cấp thiên phú vẫn chưa đạt tới đẳng cấp vạn năm khó gặp. Về phần “Chí Tôn Thể”, đây chẳng qua chỉ là một cái truyền thuyết, ngay cả Thiên Đế và truyền nhân đời thứ ba của Diệt Thế Đạo, cũng không thể tu luyện thành Chí Tôn Thể. Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại tu luyện ra lực lượng Chí Tôn, có cơ hội tu luyện thành Chí Tôn Thể, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Trong mắt Ninh Tiểu Xuyên, tu luyện thành Chí Tôn Thể, còn trọng yếu hơn so với trở thành Thần Tử, Thánh Tử của Thiên Đế Sơn. - Muốn tu luyện Chí Tôn Thể, nhất định phải chuẩn bị một lượng lớn tài nguyên, ít nhất cũng phải có một gốc thông linh kỳ dược, mười viên Huyền thạch địa phẩm, nếu như có huyết dịch của Thiên Nhân hoặc Yêu thú thì lại càng tốt hơn. Ninh Tiểu Xuyên liệt ra một tờ danh sách, cần phải chuẩn bị đầy đủ cho việc tu luyện Chí Tôn Thể. Vì phải gom góp tài nguyên, cho nên Ninh Tiểu Xuyên liền rời khỏi Thánh Thổ, mất hai ngày hai đêm, vượt qua mười vạn dặm, trở lại bản bộ của Vạn Kiếm Cung. Mặc dù Vạn Kiếm Cung thành lập đạo tràng trong Thánh Thổ, thế nhưng, toàn bộ tài nguyên lại cất chứa tại bản bộ, không hề đặt trong Thánh Thổ. Tài nguyên đều được cất chứa trong bảo khố tại bản bộ của Vạn Kiếm Cung. Sau khi mua 20 viên Huyền thạch địa phẩm, một bình lớn huyết dịch cấp bậc Thiên Nhân và Yêu thú, đã khiến Ninh Tiểu Xuyên tiêu hao quá nửa tài sản trên người. Hiện tại, chỉ còn thiếu một gốc thông linh kỳ dược nữa mà thôi. Với tài lực của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, quả thật không thể mua nổi lấy một gốc thông linh kỳ dược. Hắn lập tức nghĩ tới Yêu Nguyệt Cung, Tần Nguyệt cung chủ của Yêu Nguyệt Cung đã chính miệng nói rằng, Huyền dược trị liệu cho Nhiếp Lan Tâm, đều do Yêu Nguyệt Cung xuất lực. Ninh Tiểu Xuyên cứu được đệ nhất thiên tài của Yêu Nguyệt Cung, đòi hỏi các nàng một gốc thông linh kỳ dược, cũng không tính là quá phận. Vì vậy, Ninh Tiểu Xuyên liền đích thân đến Yêu Nguyệt Cung một chuyến, tự mình bái kiến Tần Nguyệt cung chủ, nói ra ý đồ của mình khi đến đây. - Một gốc thông linh kỳ dược? Không vấn đề, bây giờ ta sẽ phái người đưa tới cho ngươi, không biết ngươi cần loại thông linh kỳ dược nào? Tần Nguyệt cung chủ thập phần khách khí với Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt vẫn luôn treo nụ cười niềm nở. Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, Tần Nguyệt cung chủ thật dễ nói chuyện, không ngờ lại tự mình tiếp kiến hắn. Tần Nguyệt cung chủ là thân phận như thế nào? Bà ta chính là đại nhân vật tại Thiên Đế Sơn, tu vi cao thâm khó dò, không phải một thiên tài trẻ tuổi có thể so sánh. Cho dù thiên tư của Ninh Tiểu Xuyên có cao hơn thì bà ta cũng không cần phải đích thân tiếp kiến hắn. Thực ra, Tần Nguyệt cung chủ cũng không phải nhìn trúng thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên, mà là nhìn trúng sư phụ của hắn, Nhị cung chủ của Vạn Kiếm Cung – “Mộc Lam đại sư” đại danh đỉnh đỉnh. Mộc Lam đại sư và chưởng giáo Chân Nhân của Thiên Đế Sơn đều có giao tình sinh tử, còn là Dưỡng Tâm Sư nổi danh tại Bắc Cương. Ninh Tiểu Xuyên chính là đệ tử duy nhất của ông ta, cho nên địa vị tại Thiên Đế Sơn tuyệt đối không đơn giản, khiến cho thế lực khắp nơi đều phải chú ý. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Cũng không cần quá trân quý, chỉ cần là thông linh kỳ dược ngàn năm là được, tốt nhất là thông linh kỳ dược có thể gia tăng huyết khí Võ giả. Ví dụ như: Tích Lệ Chu Quả, Thị Huyết Lan, Xích Tâm Căn… - Thật đúng là trùng hợp, một vị Trưởng lão của Yêu Nguyệt Cung chúng ta, gần đây đã tìm được một cái Tích Lệ Chu Quả, đại khái sinh trưởng được 1800 năm, bây giờ ta sẽ sai người mang đến ngay. Tần Nguyệt cung chủ ngồi trên cao, sử dụng tâm thần truyền âm cho một đệ tử nội môn đi lấy Tích Lệ Chu Quả. - Vậy thì tốt quá. Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy mừng rỡ. Tích Lệ Chu Quả 1800 năm, giá trị có thể sánh ngang một kiện Hậu Thiên Huyền Khí cửu phẩm, cũng chỉ có đại nhân vật như Tần Nguyệt cung chủ mới có thể tùy ý điều động được. Nếu đổi lại là một vị Trưởng lão của Yêu Nguyệt Cung, tuyệt đối không thể có quyền lực lớn như vậy được. Vẻ mặt Tần Nguyệt cung chủ trở nên nghiêm túc, nói: - Hôm qua, Lan Tâm đã tới gặp ta, ta thấy thương thế của nàng dường như đã không còn trở ngại, không biết lúc nào mới có thể khỏi hẳn? Ninh Tiểu Xuyên nói: - E rằng còn phải mất khoảng vài tháng nữa. Sở dĩ Nhiếp Lan Tâm muốn ở lại bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, đó là vì linh hồn của Vạn Âm Tiên Hậu vẫn chưa hoàn toàn tương dung với thân thể, đến lúc trời tối, nàng sẽ mất đi năng lực hành động. Dựa theo phán đoán của Ninh Tiểu Xuyên đối với tình huống của Vạn Âm Tiên Hậu, ít nhất cũng phải ba tháng nữa thì mới có thể khiến cho linh hồn hoàn toàn tương dung với thân thể. Tần Nguyệt cung chủ khẽ gật đầu, nói: - Chỉ cần không ảnh hưởng tới việc nàng ta tranh đoạt vị trí ba hạng đầu là được, với tu vi của nàng ta, cho dù bị thương thì vẫn có thể dễ dàng vượt qua vòng đấu loại và trận chung kết. - Lần này xuất hiện rất nhiều tuyệt đại anh tài, mỗi người đều rất bất phàm, Dưỡng Quỷ thế gia và thiên kiêu của Quang Minh Thánh Thổ cũng đến Thiên Đế Sơn, bày ra lực lượng ngạo thị quần hùng. Nếu như thương thế của Nhiếp Lan Tâm không hỏi hẳn, e rằng sẽ rất khó giành lấy vị trí ba hạng đầu. Một nữ đệ tử chừng hai mươi tuổi bưng lên một cái hộp ngọc cao nửa thước, dưới sự phân phó của Tần Nguyệt cung chủ, đưa hộp ngọc qua cho Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên khẽ mở hộp ngọc ra, một đạo ánh sáng đỏ thẫm liền từ trong hộp bắn ra, tản mát mùi thuốc nồng đậm. Quả nhiên là Tích Lệ Chu Quả. Ninh Tiểu Xuyên lập tức đậy nắp hộp lại, đứng dậy muốn cáo từ rời đi, đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện, liền hỏi: - Tần Nguyệt cung chủ, không biết Thiên Đế Sơn có bí cảnh tu luyện đơn thuộc tính hay không? - Thiên Đế Sơn có trên trăm cái bí cảnh lớn nhỏ, bí cảnh tu luyện đơn thuộc tính tất nhiên cũng có, chẳng qua vô cùng ít ỏi, không biết ngươi muốn tìm bí cảnh tu luyện thuộc tính nào? Tần Nguyệt cung chủ có chút tò mò hỏi. Ninh Tiểu Xuyên nói: - Hỏa thuộc tính. Tần Nguyệt cung chủ khẽ gật đầu, Dưỡng Tâm Sư thường có mối liên hệ với “hỏa”. Cho nên, nàng cũng cho rằng Ninh Tiểu Xuyên tìm bí cảnh tu luyện hỏa thuộc tính để luyện chế đan dược, liền nói: - Trong Thánh Thổ, quả thật có một bí cảnh tu luyện hỏa thuộc tính, tên là “Ma Diễm Hư thế giới”. - Ma Diễm Hư thế giới là một bí cảnh tu luyện tương đối nguy hiểm, nối liền với một đầu địa mạch trong Thánh Thổ. Nếu ngươi muốn luyện chế đan dược, tốt nhất phải có trưởng bối cùng đi. Để ta nói Lý Trưởng lão của Yêu Nguyệt Cung dẫn ngươi đến Ma Diễm Hư thế giới. Tần Nguyệt cung chủ cho rằng Ninh Tiểu Xuyên muốn đi luyện chế đan dược trị thương cho Nhiếp Lan Tâm, cho nên mới rất quan tâm tới chuyện này. Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên dự định sẽ tu luyện Chí Tôn Thể, nên tất nhiên không hi vọng có người ngoài đi cùng mình. Vì vậy, hắn liền vội vàng từ chối: - Không cần phải phiền tiền bối của Yêu Nguyệt Cung đâu, ta chỉ đi luyện đan mà thôi, không cần đến nơi nguy hiểm trong Ma Diễm Hư thế giới. Hơn nữa, sư tôn đã cho ta bảo vật hộ thân, cho dù gặp phải nguy hiểm thì vẫn có thể thoát thân được. Chuyện nhỏ như vậy, căn bản không cần làm phiền Trưởng lão của Yêu Nguyệt Cung. Tần Nguyệt cung chủ khẽ gật đầu, nói: - Vậy được rồi, ngươi phải cẩn thận một chút, trong bí cảnh có rất nhiều hung hiểm. Bây giờ ngươi vẫn chưa tính là đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, đệ tử trông coi bí cảnh sẽ không cho ngươi tiến vào “Ma Diễm Hư thế giới”. Hãy mang theo lệnh bài của ta mà đi. Tần Nguyệt cung chủ lấy ra một tấm lệnh bài màu trắng, giao cho Ninh Tiểu Xuyên. Đồng thời, bà ta cũng nhắc nhở Ninh Tiểu Xuyên, sau khi rời khỏi Ma Diễm Hư thế giới, phải trả lại lệnh bài cho bà ta. Sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi đạo tràng của Yêu Nguyệt Cung, lại nhìn lệnh bài màu trắng trong tay mình. Tại chính giữa tấm lệnh bài, có khắc ba chữ “Thiên Đế Sơn”, ở góc bên phải phía dưới, còn khắc bốn chữ nhỏ “đệ tử hạch tâm”. Trước lệnh bài khắc hai chữ “Tần Nguyệt”. Chỉ cần trở thành đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, sẽ nhận được một tấm Thánh Thổ lệnh, tượng trưng cho thân phận của mình. Lệnh bài màu trắng trong tay Ninh Tiểu Xuyên, biểu tượng cho đệ tử hạch tâm “Tần Nguyệt”. Nếu như đem tấm lệnh bài này đến ngũ phẩm văn minh sơ cấp nào đó, thậm chí còn có thể khiến cho Đế Vương của nền văn minh ấy phải quỳ xuống. Sau khi chuẩn bị đủ tài nguyên, Ninh Tiểu Xuyên liền không chờ đợi được nữa, vội vàng cầm theo lệnh bài của Tần Nguyệt cung chủ, lập tức tiến đến Ma Diễm Hư thế giới. Ma Diễm Hư thế giới là bí cảnh tu luyện do tiên hiền của Thiên Đế Sơn mở ra, lối vào ở bên dưới lòng đất Thánh Thổ, nối liền với một đầu địa mạch của Thánh Thổ. Toàn bộ bí cảnh và Thánh Thổ kết hợp thành một thể. Bên trong Thánh Thổ, mỗi một nơi đều tràn ngập huyền cơ, trải qua nhiều lần nghe ngóng, Ninh Tiểu Xuyên mới tìm được cửa vào bí cảnh, đó là một hạp cốc tĩnh mịch, dọc theo cầu thang tiến vào lòng đất, từng bước tiến sâu vào bên trong. Càng đi xuống dưới thì thiên địa Huyền Khí càng trở nên nồng đậm. Mỗi một tấc bùn đất đều lưu động từng đạo hào quang sáng ngời, giống như huyết mạch của đại địa, mang theo một tia đạo ý thần bí nào đó.