Chương 1602: Sao Không Sớm Nói? share: doctruyen.org Mời đọc - Bởi vậy, chúng ta đã sớm chuẩn bị xong một quyển trục ma pháp trận hệ thổ, chuẩn bị vây khốn Nguyệt Ninh Á và chủ lực của Băng Tuyết Ma Vương. Đương nhiên, trong lúc đó chúng ta cũng sẽ bị vây khốn. Không có cách nào. Nếu như không phát động quyển trục như vậy, sẽ không nhốt được lực lượng cường đại như của Nguyệt Ninh Á. . . Lan Quân Hi giải thích thật nhanh: - Sau đó khi chúng ta bị nhốt, lại do tự ta phá giải, rời khỏi nơi này. Dù sao ta hiểu rõ thuộc tính và trận pháp của quyển trục này. . . Rời khỏi nơi này, ta sẽ nghĩ biện pháp triệu tập nhân mã tới đây giết ngược lại Nguyệt Ninh Á. Đồng thời, nếu như chủ lực chính của Nguyệt Ninh Á ở chỗ này, như vậy các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương nhất định sẽ yếu hơn rất nhiều, cũng có thể giết chết. . . - A, vậy kế hoạch này không phải rất hoàn mỹ sao? Vu Nhai trợn trừng mắt: - Tình huống trước mắt không phải như nàng nói sao? Đúng vậy, giống như lời Lan Quân Hi nói, bởi vì nàng hiểu rõ trận pháp, cho nên mới phá giải, cũng tạm thời an toàn. Trái lại đám người phía Nguyệt Ninh Á, bây giờ còn đang bị điên cuồng công kích. Nếu không phải ma pháp sư phía nàng cường đại, chỉ sợ đã sớm bị tiêu diệt. - Nhưng có hai điểm ta không dự đoán được. Thứ nhất, ta không ngờ rằng Nguyệt Ninh Á ra tay nhanh như vậy, còn ra tay trắng trợn như vậy. Không biết Băng Tuyết Ma Vương cho nàng dũng khí gì, khiến ta có phần trở tay không kịp. Lan Quân Hi hít một hơi thật sâu trả lời. Nàng dự đoán chính là trong lúc ở đại hội săn bắn Nguyệt Ninh Á sẽ tìm cơ hội bí mật giết chết nàng, chứ không phải phát động trước mặt vô số người như vậy. Nàng thở dài, lại nói: - Điều thứ hai ta không ngờ tới chính là ngươi thật sự phát động quyển trục ma pháp trận này tới mức hoàn mỹ như vậy. Phát động không có nửa điểm sai sót. Dường như do đích thân người chế tạo quyển trục ma pháp trận này phát động vậy. - Ách, đa tạ đã khích lệ. Phát động hoàn mỹ không phải rất tốt sao? Vu Nhai tiếp tục mờ mịt nói. - Tốt em gái ngươi ấy. Sau khi phát động hoàn mỹ chính là ma pháp trận Thần cấp hoàn mỹ. Ta làm sao phá giải được. Chúng ta làm sao rời khỏi được? Vậy chúng ta còn làm sao tiến hành kế hoạch giết ngược được nữa? Lan Quân Hi không nhịn được lớn tiếng mắng. Không có cách nào, nàng thật sự có chút uất nghẹn. Nếu như phát động không tốt, nàng còn có thể yên tâm thoải mái điên cuồng mắng gia hỏa "Ngụy Linh" này. Nhưng người ta lại phát động quá mức hoàn mỹ. Cho dù nàng mắng cũng chỉ là tức giận mắng mình, không có cách nào trách tội người ta. Thật sự quá ủy khuất. Tại sao từ khi gặp phải người này, nàng luôn luôn có cảm giác này? - Cái này. . . Làm sao có thể trách ta được. Vừa rồi vẫn là nàng bảo ta phát động hoàn mỹ. Ta nói với nàng, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ. - Cái này. . . Lan Quân Hi bị nói vậy, nghẹn họng. Đúng vậy, vừa rồi, đúng là nàng bảo người ta phát động hoàn mỹ. Nhưng nàng cũng chỉ đang khích lệ mà thôi. Nàng không nghĩ tới gia hỏa "Ngụy Linh" này lại thật sự làm được. Nàng vì sợ "Ngụy Linh" làm không tốt mới bảo hắn cố gắng hết mức. Càng lúc càng thấy ủy khuất. Lan Quân Hi có cảm giác muốn rơi lệ lại không rơi được. Không, là trong bụng đang sôi ầm ầm. - Còn nữa, nàng cũng không sớm nói với ta, nàng có một kế hoạch như thế. . . A, tiểu thư Lan Quân Hi, vì sao nàng không sớm nói cho ta biết? Vu Nhai lại cường điệu hỏi thăm. Thật ra hắn hiểu rất rõ. Nhất định là Lan Quân Hi không tin được mình mới không nói gì. Khóe miệng Lan Quân Hi giật giật vài cái, lại nghẹn một hồi không nói ra được nửa câu. Đúng là nàng đã không sớm nói với hắn về chuyện này. Nhưng có trời mới biết được gia hỏa này lại đáng sợ như vậy. Nàng vốn cảm thấy thực lực của Đặc Lai Nhĩ sợ rằng không có cách nào khống chế được ma pháp trận này. Thời điểm phát động sẽ bị Nguyệt Ninh Á phá hỏng. Bởi vậy nàng mới tìm tới "Ngụy Linh" có lực khống chế mạnh hơn. Kết quả "Ngụy Linh" quá mạnh mẽ. - Nhất định là nàng sơ suất nên quên nói với ta đúng không? Ai, nếu chuyện đều thành thế này, ta cũng không oán giận nàng. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là vấn đề chúng ta phải làm thế nào để ra ngoài. Vu Nhai nhìn thấy Lan Quân Hi trước sau không nói gì, nghẹn tới mức sắc mặt đỏ bừng, lại thở dài nói. Lời này vừa nói ra, khiến Lan Quân Hi đang uất nghẹn thiếu chút nữa thì tức giận tới hôn mê bất tỉnh. Đây là loại người gì vậy? Còn muốn oán giận ta sao? Lan Quân Hi rốt cuộc vẫn quyết định ép nỗi tức giận này xuống. Trên thực tế, từ đầu đến cuối đều là do nàng sai. Nàng đoán sai thực lực của người ta, còn không tin tưởng người ta, còn không báo cho người ta biết kế hoạch của mình. Cuối cùng lại bảo hắn phát động hoàn mỹ, mới tạo thành tình huống trước mắt. Những người của Thanh Môn ủng hộ Lan Quân Hi nhiệt tình nhất cũng tức giận thiếu chút nữa thì giậm chân đấm ngực. Nhưng bọn họ cũng không có lý do gì để gây khó dễ cho hắn. Vẫn phải nói tới đạo lý. Ngược lại, Tô Lôi và Tu Tư cũng ở trong đội ngũ, chỉ có điều bọn họ không có quyền phát ngôn gì. Tuy nhiên, ánh mắt hai người nhìn Vu Nhai càng ngày càng sợ hãi. Gia hỏa này chính là ma pháp sư đến từ đế quốc Huyền Binh, làm sao lại đáng sợ như vậy? - Không có cách nào khác, chỉ có thể đi từng bước hóa giải trận pháp để ra ngoài. Cuối cùng Lan Quân Hi kìm chế được lửa giận, nói. Vừa rồi đã nói, nàng chỉ mới hóa giải được một phần ma pháp trận ở vị trí bọn họ đang đứng. Nếu như bọn họ lại di chuyển, sẽ gặp phải công kích khác. Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể chậm rãi, đi từng bước một, hóa giải trận pháp, từ từ đánh ra một lối đi, giống như đang đào đường hầm. Về phần phía bên Nguyệt Ninh Á, nàng cũng lười để ý tới. Hiện tại tuy rằng đều có thể nhìn thấy đối phương, nhưng ở giữa lại cách một bức tường vô hình. Qua đó cũng sẽ bị công kích. Lan Quân Hi cũng không có khả năng đi về phía Nguyệt Ninh Á hóa giải trận pháp. Đi hướng đó, không phải là giúp bọn họ sao? - Lan Quân Hi, tiện nhân nhà ngươi, không ngờ phát động loại trận pháp đáng chết này. Nguyệt Ninh Á vẫn ở bên kia tức giận mắng. Chỉ có điều, khi phát hiện bản thân Lan Quân Hi cũng bị nhốt ở trong này, nàng lại cười ha ha. Đương nhiên vẫn là những lời châm chọc. Phía bên Lan Quân Hi vẫn không nhìn bọn họ. Ra ngoài quan trọng hơn. Cứ như vậy. Lan Quân Hi bắt đầu hóa giải trận pháp, từng bước hóa giải. . . Nhưng con mẹ nó, khi màn đêm buông xuống, không ngờ chỉ hóa giải được một khu vực nhỏ đủ cho 60 người bọn họ hoạt động mà thôi. Chẳng qua bọn họ không còn phải chen chúc với nhau như lúc trước. Chờ sau khi hoàn toàn hóa giải, cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào. Thời điểm nghỉ ngơi ăn cơm, mặt Lan Quân Hi đã hoàn toàn sầm xuống. Bây giờ nàng mới giống như một ma pháp sư hắc ám. Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào tên đầu sỏ gây ra chuyện kia. Đáng chết, ngươi nghe xem gia hỏa này còn nói cái gì nữa.
Chương 1603: Ma Uyên Hiện Ra share: doctruyen.org Mời đọc - Làm sao bây giờ? Ta cũng không biết phải làm thế nào mới có khả năng ra ngoài được? Nếu cứ bị nhốt ở chỗ này, làm không tốt, sợ rằng đại hội săn bắn cũng sẽ kết thúc, chứ đừng nói là Ma Uyên. Ta ngay cả cơ hội biểu hiện ở trước mặt Vưu Y Nhi cũng không có. A, thật vất vả mới nhìn thấy được mùa xuân. Không ngờ mới ngày đầu tiên đã bị bóp chết. Khóe miệng Lan Quân Hi và tất cả mọi người giật giật vài cái. Bọn họ thật sự muốn đánh hắn một trận thật đau. Đặc biệt là Lan Quân Hi. Chung quy ở trước mặt một mỹ nữ khen ngợi mỹ nữ khác, cảm giác này thật sự khó chịu giống như ăn phải con ruồi. Bên kia, Tô Lôi lại rất an tâm. Bởi vì Ngụy Linh như vậy sẽ không tổn thương sư phụ. Người như vậy so với vài gián điệp âm trầm đáng sợ, chí ít khiến người ta an tâm hơn. Thời gian trôi qua thật nhanh. Trong nháy mắt đã sáu ngày qua. Xung quanh ma pháp trận đã không còn người đứng xem nữa. Tất cả đều đi thật nhanh vào sâu trong dãy núi Phiêu Phong Tuyết. Phải biết rằng, ở đây chỉ cách Phiêu Phong Thành có ba canh giờ mà thôi. Sáu ngày, trong dãy núi tuyết tất nhiên là các loại tranh đấu không ngừng. Số người chết cũng không ít. Nhưng không có người nào đi ra can thiệp. Vào lúc này, sợ rằng người bên trong Phiêu Phong Thành cũng phát hiện ra sự tồn tại của ma pháp trận này, nhưng không có người đi ra can thiệp. Cho dù phía bên Băng Tuyết Ma Vương muốn phái người tới cứu, các thế lực khác cũng không cho phép. Nếu không thế hệ trước tham gia, vậy càng không ổn. Phía bên Mạc Luân Tạp Đế và hoàng tộc, sợ rằng đều mừng rỡ khi thấy Nguyệt Ninh Á bị nhốt lại. - Đáng chết đáng chết. Đã sáu ngày. Sáu ngày rồi. Các ngươi đều là những kẻ ngu ngốc sao? Nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đi! Cuối cùng Nguyệt Ninh Á không cần lo lắng sẽ lại bị ma pháp trận công kích nữa. Bọn họ cũng dọn được một địa bàn nhỏ. Nhưng muốn ra ngoài, khoảng cách vẫn còn xa. Trong lòng nàng sao có thể không sốt ruột được. Hiện tại nàng không nghĩ tới chuyện giết Lan Quân Hi và Vưu Y Nhi nữa. Nàng chỉ mong có thể mau chóng ra ngoài. Bởi vì phụ thân nàng vẫn giao cho nàng nhiệm vụ. Nếu như không thể hoàn thành, sợ rằng kế hoạch lớn của phụ thân cũng sẽ chịu ảnh hưởng. - Quận chúa, chúng ta đang nghĩ biện pháp. Các thánh ma đạo sư trẻ tuổi đều câm như hến. - Nghĩ đi nghĩ đi. Cứ nói nghĩ mãi. Thực tế đi. Mau chóng tìm lối ra cho ra. . . Ừ? Nguyệt Ninh Á điên cuồng mắng. Vừa mới mắng xong nàng khẽ hừ một tiếng. Rất nhanh, nàng lấy Đạo cụ ma pháp truyền tintừ trong nhẫn không gian ra. Đó chính là đạo cụ ma pháp dùng để truyền lại tin tức, giống như trò chuyện với Thủy Tinh và Tiểu Hắc vậy. Chỉ có điều không cường đại được như vậy. Trước đó tất nhiên nàng đã sử dụng từng thứ này. Đáng tiếc tất cả đã thất bại. Bởi vì, nàng chỉ có thể gọi người chết. Chắc hẳn ba đội ngũ khác đã bị Thanh Môn giết chết. Không có cách nào, nàng quả thực dẫn theo lực lượng chủ lực bên người, muốn giết Lan Quân Hi. Các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương tất nhiên yếu hơn. Bọn họ bị người giết chết cũng không có gì kỳ quái. Đây cũng là nguyên nhân khiến Nguyệt Ninh Á tức giận. Cũng không ngờ lúc này lại có người gọi nàng. Lẽ nào phụ vương an bài người khác? Nghĩ như vậy, nàng lại vội vàng mở đạo cụ ra. - Quận chúa, Ma Uyên đã hiện ra. Nhanh chóng hành động theo sự an bài của phụ vương ngài. Quả nhiên, phụ vương đã an bài vài đội ngũ bí mật. Nhưng khi nghe nói như vậy, sắc mặt Nguyệt Ninh Á lại đặc biệt khó coi. Bởi vì nàng căn bản không ra được. Cái này không ổn. Rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt? Nếu như bởi vì mình mà kế hoạch thất bại, lấy tính cách của phụ vương… Nguyệt Ninh Á nghĩ tới đây, không nhịn được rùng mình một cái. Nàng muốn hỏi một chút xem đội ngũ bí mật này có biện pháp nào. . . - Công chúa Nguyệt Ninh Á, mời xem cái này. Đúng vào lúc này, một thủ hạ của Nguyệt Ninh Á đột nhiên đưa một quyển trục nói. - Đây là cái gì? - Quyển trục ma pháp không gian Thần cấp. Thủ hạ kia trầm giọng nói. - Cái gì, ngươi lại có thứ này, vì sao không nói sớm? Nguyệt Ninh Á ngẩn người. Chợt nàng nhìn chằm chằm vào người thủ hạ này. Trong tay nàng đương nhiên cũng có quyển trục Thần cấp. Nhưng bây giờ bị nhốt ở đây, nàng cũng không dám dùng loạn. Bất kỳ ai cũng không biết được ma pháp trận hệ thổ Thần cấp này sau khi nhận được công kích sẽ như thế nào. Đặc biệt là khi bị nhốt ở bên trong. Nhưng quyển trục không gian Thần cấp sẽ không xảy ra chuyện gì. Bởi vì quyển trục không gian chỉ truyền tống ra ngoài, cũng không động tới ma pháp trận. Giống như Tiểu Hắc, trước đây đám người Thủy Tinh kỳ vọng nó có thể trở thành ma thú Thần cấp, chính là hi vọng nó có thể lợi dụng ma pháp không gian xuyên ra ngoài sát trận. - Là Ma Vương điện hạ giao phó. Ma Vương điện hạ nói, ngài cũng cần có sự rèn luyện nhất định. Nhưng điều kiện rèn luyện là không thể làm chậm trễ nhiệm vụ. Cho nên mới giao cái này cho tiểu nhân bảo quản. Thủ hạ kia vội vàng nói, giọng điệu đặc biệt khiêm tốn. Mặc dù có Băng Tuyết Ma Vương căn dặn, nhưng quận chúa này mỗi ngày đều trong thời kỳ kinh nguyệt, nói không chừng có thể sẽ động thủ với hắn. - Tạm thời tha cho ngươi. Phát động. Nguyệt Ninh Á nhìn chằm chằm vào hắn một hồi lâu, sau đó mới lạnh lùng bỏ lại một câu. Nhiệm vụ quan trọng hơn. Nàng không phải không biết phân biệt nặng nhẹ. Thủ hạ kia khẽ thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không phải lập tức gây khó dễ, vậy hắn có thời gian nghĩ biện pháp bù đắp. Hắn vội vàng nghe lệnh, phát động quyển trục không gian Thần cấp. Thời điểm tên thủ hạ kia phát động quyển trục không gian, Nguyệt Ninh Á lại đưa mắt nhìn về phía Lan Quân Hi đối diện. Giữa bọn họ vẫn cách một bức tường vô hình, sáu ngày vẫn chưa thông: - Tiện nhân Lan Quân Hi, ngươi cứ tiếp tục ở lại mà phá trận pháp tốt của ngươi đi. Chúng ta đi trước một bước. Hừ, chờ tới lúc chúng ta trở lại, chính là thời điểm ngươi phải cầu xin ta, ha ha ha. . . - Lan Quân Hi, nhắc lại với ngươi một câu, ngươi rất may mắn, có thể nhiều sống một thời gian. Tiếng nói vừa dứt, bạch quang lóe lên. Nguyệt Ninh Á và đội ngũ của nàng đã hoàn toàn biến mất khỏi ma pháp trận. - Cái gì? Ma Uyên xuất hiện sao? Nhìn Nguyệt Ninh Á biến mất khỏi ma pháp trận, đám người Lan Quân Hi biến sắc, có phần đặc biệt khó coi. Không ngờ chỉ mới sáu ngày, Ma Uyên đã xuất hiện. Làm sao có thể nhanh như vậy được? Lấy tiến độ hiện tại, sợ rằng còn phải chờ nửa tháng nữa, bọn họ mới có khả năng phá được ma pháp trận này? Không may, Lan Quân Hi cũng không biết hiện tại nên dùng tâm tình gì để diễn tả sự phiền muộn của nàng. Nếu quả thật đánh nhau bị thua còn may. Nhưng nàng lại mang đá tự đập xuống chân của mình. Nàng không nhịn được hung dữ, trừng mắt nhìn Vu Nhai đang tỏ ra vô tội. Lan Quân Hi cũng lấy ra Đạo cụ ma pháp truyền tin, vội vàng liên hệ với ba đội khác của Thanh Môn. Nguyệt Ninh Á không phải là đội ngũ chủ lực.
Chương 1604: Ma Đạo Sư Chuẩn Thần share: doctruyen.org Mời đọc Nàng sử dụng cái này để chỉ huy các đội Thanh Môn khác tiêu diệt kẻ địch. Bởi vậy Nguyệt Ninh Á mới không liên lạc được với người khác. - Hi tỷ, ta đang muốn truyền tin cho tỷ, Ma Uyên đã xuất hiện. Phía bên các tỷ có tốt không? Bây giờ chúng ta nên làm gì? Hiện tại chúng ta đang trên đường chạy tới Ma Uyên. Giọng nói từ trong đạo cụ truyền ra. Dường như người đó tên là Lan Quân Khôi. - Phía bên ta sợ rằng không ra được. Muội lập tức thông báo với hai đội ngũ khác chạy tới đó, sau đó tùy theo tình hình mà hành động. Cần phải tranh thủ tiến vào Ma Uyên trước người khác. Nếu như ta nhớ không nhầm, ở xung quanh Ma Uyên còn có một ma pháp trận thiên nhiên cường đại. Các muội chắc hẳn sẽ tới kịp. Đúng rồi, không cần trông cậy vào chúng ta, cứ hành động đi! Lan Quân Hi rất nhanh liền ra lệnh. Nói xong, nàng ném đạo cụ truyền tin xuống. Đúng vậy, đạo cụ ma pháp truyền tin cũng không có trâu bò giống như điện thoại di động trong kiếp trước của Vu Nhai, gần như đều là vật phẩm tiêu hao, giá trị chế tạo cực cao. Cũng chỉ có những người quyền quý như Lan Quân Hi và Nguyệt Ninh Á, mới sử dụng. Phải biết rằng, thứ này cũng liên quan đến ma pháp không gian. Trước đây Vu Nhai đã dùng qua. Chính là công cụ kêu cứu mà Nguyệt Lâm Sa đã đưa cho hắn khi ở trong di tích ma pháp đầu phía tây. Đúng vậy, đều giống nhau. - Tiểu thư Lan Quân Hi, lẽ nào chúng ta thật sự bị nhốt ở chỗ này, chờ Nguyệt Ninh Á tới giết sao? Ta cảm thấy, lấy lực lượng của ba đội Thanh Môn khác, sợ rằng chúng ta căn bản không chiếm được thứ ở bên trong Ma Uyên. Trong ma pháp trận trở nên yên tĩnh. Một vị thánh ma đạo sư trong đó đột nhiên mở miệng. Đây là một thánh ma đạo sư gần 30 tuổi, là thánh ma đạo sư hai hệ kim hỏa. - Không có cách nào khác. Khả năng khống chế của tiên sinh Ngụy Linh đối với ma pháp còn đáng sợ hơn so với sự tưởng tượng của ta. Ban đầu còn cho rằng, kể cả phát động hoàn mỹ chúng ta cũng không cần tốn nhiều thời gian như vậy. Tối đa 10 ngày có thể ra ngoài. Nhưng với tình hình hiện tại, sợ rằng 20 ngày cũng không giải quyết được. Giọng Lan Quân Hi có chút tức giận. Nàng thật sự nhẫn nhịn sắp phát điên, lại không thể mắng thẳng. Bởi vì sai lầm là ở nàng. Thật ra điều này cũng không tính là kỳ quái. Mà là giọng nói có phần chán nản u oán. Từ trước đến nay nàng đều là người bày mưu nghĩ kế. Đâu có ngờ được, có một ngày lại dùng loại giọng nói này để oán giận người, hơn nữa còn oán trách rất không có lực. A, thậm chí có chút cảm giác như nữ nhân đang nũng nịu. Trời ạ. . . Nàng là mỹ nữ, ngay cả điều này nàng cũng không để ý. - Có lẽ ta có biện pháp có thể ra ngoài. Đúng lúc mọi người than thở, vị "Ngụy thánh ma đạo sư" cường đại kia đột nhiên mở miệng. Trong nháy mắt, tất cả mọi người bao gồm Lan Quân Hi đều ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhưng không ai hỏi. Bởi vì bọn họ cũng không quá tin tưởng gia hỏa này có thể dẫn bọn họ ra ngoài. Lại nghe hắn tiếp tục nói: - Ta có thể thấy được nguyên tố hệ thổ lưu chuyển ở trong ma pháp trận. Ta chắc hẳn có thể tìm được một lối đi ra khỏi ma trận pháp này . - Cái gì? ngươi có thể thấy ma pháp trận lưu chuyển? Có thể thấy được bao nhiêu? - Gần như có thể thấy được tất cả. Thế nào? Các ngươi không nhìn thấy sao? Vu Nhai trợn trừng mắt nói. - Gần như đều có thể thấy được tất cả sao? Tiên sinh Ngụy Linh, xin đừng nói đùa như vậy? Trước đây ta đã từng nghiên cứu qua ma pháp trận này. Đồng thời thực lực của ta cũng đạt được thánh ma đạo sư cửu đoạn, chỉ có thể thấy được một chút. Có khả năng từ từ hóa giải trận pháp. Ngươi gần như có thể thấy tất cả sao? Lan Quân Hi thật sự không tin nổi. Đây chính là ma pháp trận Thần cấp. Có thể thấy nguyên tố lưu chuyển, nghĩa là người này chính là Thần cấp. - Nhưng ta thật sự có thể thấy. Vì sao nàng không bao giờ tin ta? Nàng xem. . . Vu Nhai vẫn là bộ dạng vô tội, nói. Hắn dùng phương pháp hóa giải trận pháp Lan Quân Hi đã dùng trước đó, không ngừng tránh xa từng phần nguyên tố ngưng kết thành trận pháp nhỏ. Chính bởi vì mỗi trận pháp nhỏ này, mới có thể hình thành trận pháp lớn. Chỉ cần hóa giải, dĩ nhiên có thể tạo ra một lối đi tới. Có thể nhìn thấy những nguyên tố, lại có phương pháp hóa giải trận pháp của Lan Quân Hi, đương nhiên có thể ra ngoài. Đúng vậy, trong nháy mắt, mọi người ở đây không tin nổi, trợn mắt hốc mồm nhìn Vu Nhai đã đi tới được vài chục bước. Hắn không bị ma pháp trận công kích. Điều này đã nói rõ tất cả. Chứng tỏ hắn không nói đùa. - Tiểu thư Lan Quân Hi, nàng xem, ta thật sự có thể hóa giải trận. Vu Nhai ngừng lại, chớp mắt đầy vẻ vô tội nói. Lan Quân Hi vẫn không dám tin tưởng. Nàng vọt tới, đi theo bước chân của Vu Nhai. Rất nhanh nàng đã đi tới trước mặt Vu Nhai, đồng thời xác định Vu Nhai thật sự có thể giải trận. Đương nhiên, ở trong mắt nàng, người này vẫn tên là Ngụy Linh. - Ngươi... ngươi… ngươi rốt cuộc làm thế nào vậy? Lan Quân Hi nhìn chằm chằm vào hắn nói. - Ách, cứ làm như vậy thôi. - Không, không. Ta muốn hỏi ngươi, thực lực của ngươi mạnh như thế nào? Lan Quân Hi ý thức được mình hỏi nhầm hướng, lại hỏi. - Thánh ma đạo sư cửu đoạn. Vu Nhai trả lời. - Ngươi không phải là Thần Ma đạo sư sao? Lan Quân Hi rất hoài nghi. Bởi vì người trước mắt này có thể phát huy quyển trục ma pháp trận Thần cấp đến mức hoàn mỹ. Có thể thấy rõ nguyên tố ma pháp trong trận pháp kết thành trận pháp nhỏ. Người này chắc là Thần cấp mới đúng. Đến bây giờ Lan Quân Hi mới ý thức tới, từ trước tới nay nàng chưa từng nghi ngờ người này là Thần cấp, hiện tại mới bắt đầu nghi ngờ. - Không phải. Chỉ có điều chắc hẳn cũng không xa. Bởi vì ta đã cảm ngộ nguyên tố thổ thành thần. Vu Nhai cười ha hả nói. Mọi người ngơ ngác nhìn hắn. Trong nháy mắt, toàn bộ ma pháp trận đều trở nên yên tĩnh. Gió nhẹ nhàng thổi qua. Tất cả mọi người có một cảm giác trống vắng. Bởi vì bọn họ thật sự không cách nào tưởng tượng được, người trẻ tuổi như vậy không ngờ đã cảm ngộ nguyên tố thổ thành thần. Nói cách khác, hắn chỉ cần tích lũy ma lực đến mức vừa đủ, có thể một lần hành động trở thành Thần Ma đạo sư. Thần Ma đạo sư. Trời ơi, không ngờ bọn họ lại cùng chiến đấu với một Thần ma đạo sư. Không cần nghi ngờ, trừ khi gia hỏa này hiện tại chết, nếu không nhất định sẽ thành thần. Ba vị thánh ma đạo sư còn không có gì để nói nữa. Những người khác trong đội ngũ quả thực cho rằng bọn họ đang nằm mơ. - Chuẩn Thần ma đạo sư. . . Tuy rằng Lan Quân Hi đã thôi khiếp sợ, nhưng nàng vẫn bị chấn động không thể lập tức phục hồi lại tinh thần. Đúng vào lúc này, nàng đột nhiên mở to hai mắt nhìn nói: - Vì sao người không nói sớm, vì sao không sớm hóa giải trận pháp. - Ách, tại nàng không hỏi. Hơn nữa nàng lại là người lãnh đạo. Vu Nhai trợn trừng mắt, hắn thật ra cũng đang học tập phương pháp giải trận.
Chương 1605: Giúp dạy dỗ hậu bối share: doctruyen.org Mời đọc - Ta không có hỏi em gái ngươi ấy. Ta không có hỏi chẳng lẽ ngươi không tự mình quyết định được sao? Ngươi còn là tiểu hài tử sao? Lan Quân Hi cả giận nói. - Nhưng ta không phải là người lãnh đạo, không thể tùy tiện quyết định. Nếu không sẽ bị một vài người cho rằng ta có rắp tâm khác. Vu Nhai nhún vai. - Ta nhường vị trí lãnh đạo cho ngươi được không? Lan Quân Hi nổi giận. Vu Nhai nói vậy chính là châm chọc nàng. Cuối cùng nàng đã phát hiện ra, nam nhân này căn bản không phải là kẻ ngốc. Hắn đang cố ý trả thù nàng. Bởi vì, từ đầu đến cuối nàng đều không tín nhiệm hắn. Đáng chết, sao lại có nam nhân như vậy? Hắn không thể nhường nữ nhân một chút sao? - Được rồi. . . - Ngươi nghĩ thật hay. Ngụy Linh, ta không cần biết ngươi là người thế nào. Bất kể là ngươi là Thần cấp hay là Chuẩn Thần cấp cũng được, ta không cho phép ngươi đánh chủ ý vào Thanh Môn ta. Tốc độ Lan Quân Hi bình tĩnh lại thật là nhanh. Bộ dạng nàng chợt trở nên nghiêm nghị. Không đúng, người này không chỉ đùa giỡn nàng giống như đùa giỡn một kẻ ngu si, không chỉ muốn trả thù nàng. . . Người này tuyệt đối không chỉ đơn giản là muốn trả thù. Về phần điều tra ra được cũng không thể trở thành căn cứ. Dù sao trước kia nàng chưa từng điều tra được người này. Mệt cho mình trước đó còn tưởng rằng hắn thật sự là người tốt hoặc là người ngay thẳng. Thật không nghĩ tới hắn lại có tâm cơ nặng như vậy. Không, đây căn bản không phải là tâm cơ, mà là hắn căn bản không coi mình ra gì. Hắn biểu hiện nhiệt tình như vậy, có thể khiến mình nghi ngờ hắn, vốn phải là hành động rất ngu xuẩn. Nếu quả hắn căn bản không quan tâm? A, vậy không phải là ngu ngốc, mà là thái độ thờ ơ đối với mình thậm chí là cả Lan Quân gia. Cũng chính là không để mình và Lan Quân gia vào mắt. Hắn cũng có thực lực để không quan tâm. Nhưng nếu hắn không thể lưu ý tới Thanh Môn, tại sao lại muốn gia nhập? Trong chớp mắt, Lan Quân Hi đã suy nghĩ rất nhiều. Nhưng vẫn nghĩ không ra, hắn đối với Thanh Môn có mưu đồ gì. Lan Quân Hi có thể nói là hoàn toàn không hiểu nổi nam nhân này. Nàng suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được. Vu Nhai đối với Thanh Môn căn bản cũng không có nửa điểm mưu đồ. Mưu đồ của hắn chính là có thể đi vào gia tộc Lan Quân thần bí, có thể đưa hoàng hậu tiền bối đi đi dạo một vòng quanh Lan Quân gia, cũng hoàn thành nguyện vọng của nàng, không hơn. - Xem đi, tiểu thư Lan Quân Hi lại cho rằng ta có rắp tâm khác. Vu Nhai nhún vai. không còn bộ dạng ngơ ngác trước đó nữa. Nàng cũng không để ý xem Lan Quân Hi có phản ứng gì. Hắn nhanh chóng hóa giải ma pháp trận. Ma Uyên đã xuất hiện. Hắn cũng không thể tiếp tục bị nhốt ở trong này. - Ngươi muốn mượn lực lượng của chúng ta nhận được ma kiếm trong Ma Uyên đúng hay không? Ngươi muốn làm ngư ông đắc lợi? Trong lúc đang giải trận pháp, Lan Quân Hi nhìn chằm chằm vào Vu Nhai hỏi. Mặc dù trong lúc này, nàng cũng không buông tha hắn. Nín nhịn quá thống khổ. Nếu như nàng thật sự không hiểu rõ ràng, làm không tốt, sẽ đi vào vết xe đổ của Nguyệt Ninh Á, chính là mỗi ngày đều giống như trong kỳ kinh nguyệt. Mấy ngày qua, tên thánh ma đạo hệ thổ đáng chết này khiến nàng nín nhịn đến khổ, hiện tại phải bạo phát tất cả. - Tiểu thư Lan Quân Hi, nàng thật sự suy nghĩ quá nhiều rồi. Ta đúng là muốn ma kiếm trong Ma Uyên. Nhưng mượn lực lượng của các nàng sao? Các nàng cũng quá đề cao chính mình. Vu Nhai không tiếp tục che giấu nữa, trực tiếp nói. Trong nháy mắt, bên trong đội ngũ các loại sóng tinh thần bạo phát. Vu Nhai lại không để ý đến, tiếp tục nói: - Nàng thật sự cho rằng các nàng có thể nhúng chàm được Ma Uyên sao? Lẽ nào các nàng chưa từng nghĩ qua, tại sao lại có tin tức về Ma Uyên truyền tới. Đã có tin tức truyền tới, khẳng định có người đã từng phát hiện ra Ma Uyên. Còn nữa, người kia thậm chí còn biết bên trong Ma Uyên có ma kiếm. Hắc, nếu như nàng là người kia, vậy nàng sẽ làm như thế nào? Lẽ nào nàng sẽ cao thượng đến mức truyền tin tức này ra ngoài, không ích kỷ giữ lại cho mình, mà làm lợi cho người khác? Mọi người ngây người. Thoáng cái, sóng tinh thần biến mất. Bọn họ ngơ ngác đi theo Vu Nhai. - Chuyện này chúng ta cũng từng đoán, cũng đã điều tra qua. Mặc dù không có điều tra được nơi phát ra. Có thể gọi là tin đồn, hoặc là do một sách cổ ghi lại, không có người nào biết. Lan Quân Hi vẫn còn có chút không phục nói. - Phải vậy không? Vu Nhai khẽ mỉm cười, lại nói: - Nàng vẫn lên bỏ suy nghĩ trẻ con của nàng đi. Tạm thời, nàng dùng suy nghĩ của ta, sau đó liên tưởng hành động và lời nói của Nguyệt Ninh Á với nàng trước, sau đó nghĩ tới suy nghĩ của nàng vừa rồi. Có phải quá ấu trĩ không? Đúng vậy, hắn nói lời này rất tàn khốc, chỉ có điều cũng là giúp hoàng hậu tiền bối giáo dục hậu bối. Vu Nhai phát giác trong chuyện này có điểm kỳ quặc. Đặc biệt là sau khi nghe được Nguyệt Ninh Á nói, cũng chính là câu, chờ sau khi đại hội săn bắn kết thúc, bất luận là Mạc Luân Tạp Đế hay Lan Quân gia đều chỉ là nước phụ thuộc vào Băng Tuyết Ma Vương. Câu nói kiên quyết như vậy, còn có lời Lan Quân Hi nói, nàng thật sự không ngờ Nguyệt Ninh Á có can đảm trắng trợn tới giết người. Vì sao Băng Tuyết Ma Vương dám đồng ý cho Nguyệt Ninh Á tới giết người? Bởi vì, sau đại hội săn bắn, Băng Tuyết Ma Vương không cần để ý tới hai gia tộc lớn này. Đương nhiên không thể quan tâm. Nói cách khác, người có âm mưu chính là Băng Tuyết Ma Vương. Về phần hắn rốt cuộc muốn làm gì, phải làm sao, tại sao muốn tiến hành đại hội săn bắn lần này? Vu Nhai vẫn không hiểu rõ lắm. Nhưng Vu Nhai lại biết rõ một điều, sợ rằng Ma Uyên thật sự tồn tại. Ma Uyên sợ rằng thật sự chính là một Thần Chi Nguyên Giới hoặc bên trong có thần kiếm. Bởi vì Băng Tuyết Ma Vương chỉ cần lấy được, có thể không cần e ngại bất kỳ tồn tại nào. Đương nhiên, Vu Nhai cũng là bởi vì có Ngôn thánh ma đạo sư, mới có khả năng suy đoán được nhiều như vậy. Sắc mặt Lan Quân Hi không ngừng thay đổi. Những người khác cũng không phải là kẻ ngu. Sắc mặt mỗi người trở nên khó coi. Không, đúng hơn là biến đổi không ngừng. Qua một hồi lâu, Lan Quân Hi lại vội vàng lấy ra đạo cụ ma pháp truyền tin mới. Nàng nói thật nhanh: - Nhớ kỹ, các ngươi quyết không thể có hành động nào thiếu suy nghĩ. Vừa thấy có tình huống kỳ lạ nào đó, lập tức lùi đến nơi an toàn. Chúng ta sẽ lập tức qua đó. Bốp Tiếp đó lại ném đạo cụ ma pháp truyền tin đắt đỏ đi, Lan Quân Hi quay đầu nhìn chằm chằm vào Vu Nhai vẫn đang không ngừng đi tới: - Ngươi rốt cuộc là người của thế lực nào, có mục đích gì? Vì sao lựa chọn Thanh Môn ta? - Mục đích chính là Ma Uyên và ma kiếm. Vừa rồi ta đã nói qua, ta lựa chọn Thanh Môn, vốn chỉ là vừa vặn. Nhưng nếu nàng hỏi như vậy, thật ra ta còn có một mục đích khác. Chính là bị một vị tiền bối nhờ vả tới giúp các ngươi một tay. Vu Nhai nói đặc biệt rõ ràng.
Chương 1606: Sẽ thành ma pháp trận lớn share: doctruyen.org Mời đọc Tất cả mọi người chỉ có một ánh mắt, đó chính là nếu tin ngươi mới là lạ. Thật ra Tô Lôi và Tu Tư lại xem như “Hiểu” rất rõ Vu Nhai thuộc về thế lực nào. Nhưng Tô Lôi sẽ không nói ra. Bất kể thế nào Ngụy Linh cũng đến vì nàng và sư phụ. Mặc dù chỉ là thuận tiện... Tu Tư cũng không dám nói ra. Mẹ nó, gia hỏa tự tới làm quen này thật đáng sợ. Không ngờ là chuẩn Thần cấp. Trước đó, khả năng quan sát của mình cũng quá tốt. Trong biển người mênh mông cũng có thể chọn hắn được. Đúng rồi, người này còn là Huyền Binh Giả có Thần Binh. Chuẩn Thần Ma đạo sư như hắn ở phương diện Huyền Binh Giả lại rất cường đại sao? Tu Tư cảm thấy nếu là hắn có thể còn sống trở về, cũng có thể đi mua Ma pháp vui vẻ. - Nói chung các nàng có thể yên tâm. Chúng ta sẽ không có ý gì đối với Thanh Môn các nàng. Cùng lắm chính là sau khi tiến vào Ma Uyên, sẽ giành lấy được ma kiếm trước mà thôi. Vu Nhai mỉm cười, nhưng không nói hắn là người của thế lực nào. - Tiểu thư Lan Quân Hi, hắn sẽ không phải là dân Cổ Duệ chứ? Đột nhiên có người kêu lên. Trong nháy mắt, sự thù địch lại bạo phát. Dân Cổ Duệ là danh từ thay thế ác ma. Hơn nữa gia hỏa này thiên tài như vậy, có vẻ như chỉ có những người trẻ tuổi dân Cổ Duệ mới có thể có thiên tài như vậy? Lan Quân Hi ngẩn người. Thời điểm ở Tuyết Lâm Thành, nàng còn bảo đảm gia hỏa này không phải là dân Cổ Duệ. Vu Nhai đảo mắt, nói: - Nếu như ta là dân Cổ Duệ, còn ở chỗ này cùng các ngươi làm gì vô nghĩa. Các ngươi đã sớm bị ta sử dụng lực lượng hắc ma chú khống chế. Được rồi được rồi. Ta nghi ngờ công chúa Nguyệt Lâm Sa đã ở bên trong Ma Uyên. Ta tới Phiêu Phong Thành để điều tra nguyên nhân công chúa Nguyệt Lâm Sa mất tích. Mà bây giờ, ta nghi ngờ Băng Tuyết Ma Vương cùng dân Cổ Duệ cấu kết với nhau. - A, lẽ nào ngươi là người của tổ chức bí mật hoàng tộc sao? Nghe nói như thế, Lan Quân Hi lại bảo nói. - Ta có thể nói nhiều như vậy, còn lại tự các ngươi đoán đi. Vu Nhai nhún vai. Hắn chính là muốn đám người Lan Quân Hi đoán hắn là người của hoàng tộc ma pháp. Hắn nói những lời này đều là lừa gạt. Hắn không nói mình là người đế quốc Huyền Binh, bởi vì sợ trong những người này còn có người thù địch đối với đế quốc Huyền Binh. Hắn không nói hắn là Vu Nhai. Có trời mới biết trong những người phía sau có gián điệp gì đó hay không. Thân phận thật sự vẫn ít người biết thì tốt hơn. Đám người Lan Quân Hi chìm vào suy nghĩ. Cuối cùng vẫn cảm thấy người trước mắt này không thể là dân Cổ Duệ. Có thể là một ám ảnh của tổ chức trong hoàng thất. Bởi vì chỉ có tổ chức mới không thích người khác biết thân phận của bọn họ. Nếu như là người do hoàng tộc bí mật bồi dưỡng ra được, thực lực của hắn có cường đại như vậy cũng không có gì kỳ quái. Thậm chí, hắn có khả năng chính là đệ tử hoàng tộc cấp Thần Hoàng đóng cửa cái gì. Mọi người suy nghĩ rất nhiều, nhưng không nghĩ tới phương diện hắn là người của đế quốc Huyền Binh hoặc là Vu Nhai. Quá khó khăn. Tô Lôi và Tu Tư chỉ có thể thầm kêu, người này nói dối, thật sự không người nào có thể địch nổi. - Đi ra, đi thôi. Thông qua các đội ngũ Thanh Môn khác, nàng hẳn biết được phương hướng của Ma Uyên chứ? Mấy phút sau, Vu Nhai cuối cùng đã thông qua ma pháp trận Thần cấp. Mọi người lại nhìn thấy được băng tuyết bao trùm cả trời đất. Sau khi ra ngoài Vu Nhai trực tiếp nhìn về phía Lan Quân Hi. Lan Quân Hi không nghi ngờ thân phận của Vu Nhai, chỉ có điều ánh mắt nhìn hắn không quá tốt. Cho dù là ai bị người đùa giỡn như vậy, trong lòng cũng sẽ không thoải mái. Càng đừng nói nàng thuộc cấp đại mỹ nữ của gia tộc Lan Quân thần bí. Nhưng nàng cũng biết, kế tiếp có người này ở đây, Thanh Môn bọn họ còn có thể an toàn hơn một chút. Thậm chí có khả năng có cơ hội phá hủy kế hoạch của Băng Tuyết Ma Vương. Đáng tiếc đạo cụ ma pháp truyền tin không thể truyền quá xa, nếu không phải lập tức thông báo cho nhân vật lớn của Lan Quân gia bọn họ. Thậm chí phải đem Băng Tuyết Ma Vương có thể là phía sau người âm mưu chuyện truyền đi. Mặc dù chỉ là lời đồn, sợ rằng các thế lực lớn có thể sẽ chạy tới. Đương nhiên, Lan Quân Hi cũng có tâm tư riêng. Chuyện lời đồn tạm thời cứ từ từ, hay là thông báo với gia tộc trước rồi nói sau... Sau đó, nàng bảo hai ma đạo sư Thiên cấp thông báo với Lan Quân gia. Những người khác lập tức chạy về phía Ma Uyên xuất hiện. Vu Nhai cũng không ngăn cản nàng thông báo với người khác. Vu Nhai không tin, sau khi Ma Uyên xuất hiện, những thế lực lớn của đế quốc Ma Pháp sẽ án binh bất động, mặc cho đám thanh niên làm loạn. Cho dù không cần thông báo bọn họ cũng sẽ đến... Chỉ là vấn đề tới sớm hoặc muộn mà thôi. Sợ rằng Băng Tuyết Ma Vương đã làm tốt công tác phong tỏa tin tức đi? Cứ như vậy, mọi người điên cuồng chạy về phía Ma Uyên xuất hiện. Trong lúc đó, mọi người lại bắt một đám ma thú bay lục giai làm phương tiện chuyên chở. Bọn họ phải chạy nhanh. Người Thanh Môn phía bên kia đã đưa tin nói bọn họ đang gặp phải nguy hiểm. - Hi tỷ, ngàn vạn lần phải cẩn thận một chút. Ma pháp trận ngoài Ma Uyên thật sự đáng sợ, lại có thể khiến hồn người mê mẩn. - Hi muội muội, hiện tại nơi này chính là một sát trận khủng khiếp khát máu. May là có muội nhắc nhở, chúng ta còn ở bên ngoài, chưa hoàn toàn rơi vào trong. Nhưng ma pháp trận ở lối vào Ma Uyên lại đang điên cuồng mở rộng ra ngoài. Chúng ta vốn không dám đi vào, nhưng bất tri bất giác đã bị ma pháp trận lan rộng bao trùm. Hiện tại đã không biết làm thế nào để ra ngoài nữa. - Tiểu thư Lan Quân Hi, có một đám ma pháp sư thực lực bình thường điên cuồng xông về phía chúng ta bao vây tấn. Bọn họ đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ biết giết người. Những người thực lực yếu trong số chúng tađã bắt đầu có dấu hiệu bị mất phương hướng. Thật đáng sợ, ma pháp trận này quả thực không thể do con người làm ra. Chỉ có điều, tiểu thư cũng không cần lo lắng. Ba đội ngũ chúng ta đã tập hợp lại một chỗ, cũng có đan dược ổn định tinh thần, tạm thời không có việc gì. Nhưng chúng ta không biết ý niệm khiến người ta đang mất phương hướng có thể càng ngày càng khủng khiếp hay không. Tin tức của Thanh Môn không ngừng truyền tới. Tâm trạng mọi người càng ngày càng nặng nề. Không ngờ trong thời gian không bao lâu, mọi chuyện lại diễn biến thành như vậy. Biến ma pháp trận biến thành một ma trận giết chóc. Rốt cuộc Băng Tuyết Ma Vương muốn làm gì? Vu Nhai cũng nhíu mày. Hắn có chút lo lắng cho Thủy Tinh. Chỉ có điều tạm thời sẽ không có chuyện gì đâu. Mặc dù có Tiểu Hắc ở đó, an toàn của nàng được bảo đảm, nhưng nếu lâu dài sẽ rất khó nói. Bởi vậy hắn phải cố gắng đi nhanh tới đó mới được. - Phía trước chính là ma pháp trận ở lối vào Ma Uyên sao? Hình như không có chấn động gì đáng sợ! Từ ma pháp trận hệ thổ chạy tới ma pháp trận ở trước lối vào Ma Uyên cần một khoảng thời gian.