Q.10 - Chương 41: Phản Ứng Của Thường Ủy (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc 9h30, tổng Cty XD công bố có chuyện khác thường, xin dừng giao dịch một tiếng. 10h30 tổng cty XD mở cửa giao dịch, lượng bán ra cực lớn khiến cổ phiếu 00601 tụt xuống mức tới hạn, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái đồng thời tuyên bố, vì vấn đề lịch sử của Lệ Cảnh khiến tổn hại lợi ích của tổng Cty XD, bọn họ sẽ kiện ra tòa, yêu cầu Lệ Cảnh bồi thường tổn thất. Liên hợp Tĩnh Hải tiếp đó ra công bố, tổng cty XD từ sau tháng 10 năm ngoái trọng tổ đã vận hành bình thường, còn Lệ Cảnh đã hi sinh lớn trong lần trọng tổ đó, cổ phiếu 00601 thời gian qua dao động quá lớn hoàn toàn do có cơ cấu đầu tư có hành vi phạm pháp, yêu cầu của An Thái và Lệ Cạnh là hoàn toàn vô lý, không có chỗ dựa pháp luật, Liên hợp Tĩnh Hải sẵn sàng mua lại tài sản của bọn họ với giá 20% lãi ròng của màng địa ốc, yêu cầu thu mua này sẽ có hiệu lực trong sáu tháng, giá ngang với giá trước khi Thẩm Thị và An Thái vào địa ốc Tĩnh Hải. Tất nhiên Thẩm Thị không thể chấp nhận yêu cầu này, vì như thế đầu tư của chúng bào tổng công ty XD mất trên 50%, từ chối thì hiển nhiên càng không có chỗ dựa để công kích Lệ Cảnh. Công bố đó thậm chí dẫn dắt dư luận cho mọi người thấy An Thái và Thẩm Thị có hiềm nghi thao túng giá cổ phiếu 00601. Tuyên bố của cả ba công ty đều được in ra, bày lên bàn trên cuộc họp thường ủy Tĩnh Hải. Sắc mặt Cảnh Nhất Dân rất khó coi, lấy ánh mắt bén nhọn ít có để nhìn từng thường ủy ngồi trước mặt. - Đây là sự khiêu khích với chính quyền Tĩnh Hải. Hương Nghĩa Sơn hung hổ tuyên bố: - Có kẻ muốn phá hỏng cục diện đoàn kết ổn định của chúng ta. Trước đó Hướng Nghĩa Sơn là đối thủ của Cảnh Nhất Dân, nhưng lúc này đây ông ta tuyệt đối đứng về phía Cảnh Nhất Dân, người thâm hiểu tàn khốc của đấu tranh chính trị đều hiểu rõ nếu báo bài với tiêu đề gây sốc kia lan đi sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt thế nào với Tĩnh Hải. Trong tư duy của Hướng Nghĩa Sơn cũng như đa phần thường ủy, lấy kính lúp mà soi quan trường thì chẳng có chỗ nào sạch sẽ, bài báo này tung ra, chẳng khác gì cho truyền thông toàn quốc kính hiển vi soi quan trường Tĩnh Hải, thường ủy ngồi đây ai cũng bất an. Hướng Nghĩa Sơn càng sợ vụ án Trương Quyền sẽ bị đào bới sâu thêm đến lúc đó nói không chừng đào luôn phần mộ cho ông ta, đặc biệt khi Cảnh Nhất Dân thông báo Trương Giai Minh trở về Tĩnh Hải, nhất định do hắn giở trò đằng sau. Cảnh Nhất Dân còn tưởng thường ủy sẽ có một phen tranh chấp, không ngờ lần đầu tiên bọn họ đứng chung cùng chiến tuyết đối đầu với kẻ thù, mặc dù mỗi người mang môt tâm tư, một toan tính khác nhau, nhưng có một điểm chung là không ai muốn bài báo này xuất hiện ở truyền thông toàn quốc. Rất nhanh thường ủy thảo luận ra ý đồ của đối thủ, Hướng Nghĩa Sơn căm phẫn nói: - Những biện pháp của chính phủ thời gian trước đã đụng chạm tới lợi ích một số tập đoàn, khiến hàng chục tỷ của bọn chúng bị mắc kẹt ở Tĩnh Hải, bọn chúng đang định dùng mọi thủ đoạn phá hỏng đoàn kết ở Tĩnh Hải, để thành phố phải từ bỏ biện pháp ổn định thị trường địa ốc, để bọn chúng thoải mái thao túng, nếu chúng ta bỏ qua hành vi này, thì đó là phạm tội với người dân. Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên nhìn nhau, chỉ cần thường ủy có ý kiến thống nhất, thì thành phố đưa ra biện pháp chủ động là khả thi, Lâm Tuyền chưa vì tình cảm cá nhân mà mất tỉnh táo và năng lực phán đoán, thành phố phải nắm quyền thẩm tra vụ án trong tay, nếu không sẽ bị những kẻ có mưu đồ mở rộng vô hạn, rơi vào bị động cực độ. Đấu tranh mãi mãi không đơn giản như bề ngoài, kẻ gây ra chuyện này quá hiểm ác xong cung quá ấu trĩ, không đủ tầm cao suy xét vấn đều toàn diện. Lâm Tuyền và Chương Lập cùng Lưu Hoải Sơn chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách pháp luật cùng ở trong văn phòng Cảnh Nhất Dân, 11h30 cuộc họp thường ủy kết thúc, Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên đi vào: - Thường ủy quyết định do thành ủy tích cực tranh thủ thẩm tra vụ án hối lộ, trước khi tỉnh ủy và bộ giám sát có hành động, thành ủy cần có thái độ tích cực. Luc này Vương Hiểu Dương đi vào báo cáo sự kiện phóng viên xông vào tổng bộ Lệ Cảnh, con ngươi của Lâm Tuyền co lại, lạnh lùng nói: - Kẻ địch độc ác song quá ngu xuẩn. Cảnh Nhất Dân gật đầu: - Đúng là quá ngu xuẩn, chúng không cần kích động tình thế, nếu để mọi chuyện diễn biến tự nhiên hơn dẫn dắt tớ báo lớn chúng ta sẽ rất bị động, cục trưởng Vương, hãy mau chóng làm ra một báo cáo hoàn chính, tốt nhất là trước trưa nay phải xong, chỉ cần có chứng cứ chứng minh bài báo đó có cơ cấu mang âm mưu khó lương tham dự, chúng ta càng dễ nắm quyền chủ động trong tay. Liễu Diệp Thiên thì để ý tới Lâm Tuyền bề ngoài tỏ ra lạnh lùng, nhưng hai tay giấu dưới bàn đang siết chặt lại, vai hơn run run, nhìn từ điểm này thấy được đối phương đã đánh trúng điểm yếu của Lâm Tuyền, hẳn hành động xông vào Lệ Cảnh đã tạo thành tổn hại cho người mà y ra sức bảo vệ. ………….. Tổng bộ của Thẩm Thị đặt ở tòa nhà Quảng Văn, trên tầng 28, tường kính màu lam ánh chiếu khuôn mặt đắc chí của Thẩm Nhạc: - Chiêu này của anh Trương quả nhiên lợi hại, đám người ở Tĩnh Hải lúc này đang loạn hết cả lên rồi, tiếc là không được chứng kiến. Lục Trọng Đạt nhíu mày lại ngồi một bên không nói, ông ta đang bận cân nhắc từng chi tiết trong sự việc này, Thẩm Nhạc giấu mọi người tìm Trương Giai Minh từ New Zealand về lại còn làm ra trò vừa rồi, mặc dù đáng mừng, nhưng không phải không có chỗ cần chú tâm. Lục Băng Thiến mắng: - Nhạc Nhạc, con làm xằng làm bậy như thế sẽ mang tới phiền toái cho bác Hạ đấy, những tin bài thế này, trừ khi có chứng cứ chắc mười phần, nếu không thì không thể làm như vậy. Huống hồ dùng tiêu đề khoa trương như thế thu hút sự chú ý, con tưởng rằng bộ giám sát sau khi xử lý xong đám người Tĩnh Hải, không truy cứu trách nhiệm người cho đăng bài báo sao? - Không gây ảnh hưởng oanh động thì làm sao bộ giám sát nhúng tay thẩm tra được. Thẩm Nhạc bỏ ngoài tai: - Y và tỉnh quan hệ mật thiết như thế, nếu thông qua cấp tỉnh, khẳng định không thể thẩm tra rõ vụ án này. Lục Băng Thiến không nói nữa, đứa con của bà ta chỉ có chút thông minh vặt, va chạm cuộc đời chưa nhiều, đi đâu cũng được người ta nhường nhịn, luôn nghĩ mình là đúng, giải thích vô ích, chuyện đã gây ra rồi, giờ phải tìm cách sao để tận dụng tối đa. Lục Trọng Đạt trầm ngâm hỏi Trương Giai Minh: - Cậu chắc chắn Lâm Tuyền sẽ bảo vệ Trần Minh Hành? - Nếu y bảo vệ Trần Minh Hành, nhất định lộ ra nhược điểm cho chúng ta công kích, nếu y không bảo vệ, chúng ta tiếp tục đào bới sâu hơn đào tới tận xương máu của bọn chúng ... Trương Giai Mình cười âm hiểu: - Cha tôi ở trong quan trường Tĩnh Hải 20 năm, nếu tôi muốn khiến cả Tĩnh Hải chó chạy gà bay thì không khó khăn gì, đây chẳng phải điều các vị muốn à? - Không hoàn toàn như thế, chúng tôi không thể không nghĩ tới ảnh hưởng chính trị đằng sau. Lục Trọng Đạt bình tĩnh nói, ông ta nhận thấy Trương Giai Minh là một chiến hữu nguy hiểm, kiến nghị của hắn tuy có thể đả kích mạnh Tĩnh Hải, nhưng cũng kéo Thẩm Thị vào hoàn cảnh bất lợi. Có điều hiện giờ ưu tiên của Thẩm Tại Tinh, Lục Băng Thiến lại là làm sao đả kích người đó không còn tỉnh táo suy nghĩ sâu xa nữa, đụng vào điểm yếu một người phải xem người đó ra sao, là kẻ hèn yếu sẽ nhũng như con chi chi, song nếu vuốt đuôi một con sư tử sẽ khiến nó nổi khùng, ông ta hết sức lo lắng: - Nếu chúng ta dồn ép, khiến Tĩnh Hải không thở được, song nếu Tĩnh Hải bày ra tư thái đáng thương của kẻ bị hại, thượng tầng sẽ có thái độ gì khó nắm bắt. Nhất là dùng ảnh hưởng thế lực thương nghiệp bên ngoài tác động vào một thành phố, đã vượt qua quy tắc của cuộc chơi.
Q.10 - Chương 42: Cạm Bẫy Điên Cuồng (1) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc - Trước trưa Liên hợp Tĩnh Hải không có chút phản ứng gì, dù cổ phiếu 00601 liên tục tụt xuống, nhưng hôm nay chúng ngừng hành động, năm cổ phiếu của chúng ta đều tăng lên với mức độ nhỏ. Thẩm Tại Tinh có suy nghĩ khác, gần đây ác mộng triền miên khiến ông ta chỉ muốn mau chóng dứt điểm cái mầm họa kia, không quan tâm đúng sai gì nữa: - Điều này chẳng nói lên hành động của Nhạc Nhạc đã đánh trúng điểm yếu của chúng sao? Hi sinh một tờ báo nhỏ có gì đáng tiếc? Bao nhiêu tiền bị mắc kẹt ở Tĩnh Hải, không phải chỉ của chúng ta, còn có những cơ cấu đối tác khác, áp lực của Băng Thiến và em cũng rất lớn. Anh Hai đừng lo, cục tin tức chỉ mời Lão Hạ tỏ thái độ, kiên trì công tác đấu tranh chống tham nhũng, chứ không chỉ thị gì cả. Tất cả cứ xem phía Tĩnh Hải có hành động gì đã. Lục Trọng Đạt nhướng mày nhìn Thẩm Tại Tinh, ông ta chưa bao giờ ưa đứa em rể này, năm xưa chính vì hắn đã khiến Lục gia vào vụ án oan không liên quan gì, trong khi Thẩm Vi Dân đẹp trai, quang minh lỗi lạc như thế em gái mình không chọn, lại đi thích kẻ hèn nhát bất tài này, chả lẽ vì như đám trẻ giờ hay nói nam nhân không xấu phụ nữ không yêu, có điều hiện không phải lúc nghĩ chuyện đó : - Nếu bọn chúng cũng hi sinh một tờ báo không quan trọng để tung hê chuyện Xuân Giang ra thì các người ứng phó thể nào? Cuộc chơi nào cũng có quy tắc của nó, những thứ dù chỉ là biểu hiện bề ngoài cũng phải ra sức giữ gìn, các người vượt qua quy tắc, tiếp tới không còn cơ sở nào dự đoán hành động của các phía nữa rồi. Nụ cười trên mặt Thẩm Tại Tinh cứng lại, Lục Băng Thiến cũng bừng tỉnh, Thẩm Nhạc há hốc mồm, Trương Giai Minh thấy vẻ mặt bọn họ như thế thì lòng máy động, xem ra phải tìm hiểu chút cái sự kiện Xuân Giang này là gì khiến bọn chúng phản ứng lớn như thế. Tốc độ của Tĩnh Hải hết sức mau chóng, trước 1 giờ chiều, đem tài liệu chuẩn bị hoàn thiện, Cảnh Nhất Dân fax lên tỉnh, báo cáo với toàn thể thường ủy tỉnh ủy trước, sau đó trực tiếp lên tỉnh báo cáo, Lâm Tuyền là người chứng kiến trọng tộ của tổng cty XD cũng tham gia với tư cách người làm chứng. - Trong cuộc cải cách "nước lui dân tiến" năm 95 đúng là tồn tại một số vấn đề, khiến tài sản quốc hữu thất thoát, nhưng không thể phủi hết thành tích của cuộc cải cách. Trong cái gọi là vụ án hối lộ kinh động kia, đúng là có hiện tượng tài sản quốc hữu chảy sang Lệ Cảnh, đồng thời Lệ Cảnh nắm giữ tổng cty XD thời gian dài, trách nhiệm chú yếu thuộc về Trương Quyền thị trưởng và tổ trưởng tiểu tổ lãnh đạo cải cách khi đó và Trần Minh Hành chủ tịch Lệ Cảnh. Bắt đầu từ năm 2000, thành ủy năm công tác làm rõ chiếm dụng tài sản quốc hữu, năm 2001, Lệ Cảnh chủ động trọng tổ tổng cty XD, đem tài sản địa ốc dưới quyền sát nhập vào tổng cty XD, đã trả được một phần khoản nợ lịch sử, quốc tư ủy thuận lợi rút lui. Cảnh Nhất Dân báo cáo với thường ủy tỉnh ủy tường tận vụ án hối lộ: - Sau đó tổng cty XD đã thành công ty tư nhân hóa, cái gọi là "lợi dụng hôn nhân tiến hành hối lộ" xảy ra sau trọng tổ, lấy cổ phần của Trần Minh Hành lần lượt tặng cho con gái Trần Vũ, con rể Trương Giai Minh. Tổng cty XD do Trương Giai Minh phụ trách quản lý. Năm 2004, do Trương Giai Minh quản lý yếu kém khiến công ty rơi vào nguy cơ phá sản, hắn đem tiền xây dựng Thế Kỷ Thành chuyển vào tài khoản bí mật ở nước ngoài rồi bỏ trốn. Trước khi đi, Trương Giai Minh để lại thư chuyển nhượng cổ phần, vì đề phòng tin tức lộ ra khiến tổng cty XD rơi vào khốn cảnh, Trần Minh Hành đã gánh lấy khoản nợ 500 triệu đó. Tiếp đó để tổng cty XD được trọng tổ thuận lợi, Trần Vũ chủ động từ bỏ cổ phần của mình, giúp trọng tổ thành công, thoát khỏi nguy hiểm. Nói tới đó Cảnh Nhất Dân dừng lại quan sát sắc mặt các thường ủy rồi tiếp tục nói: - Ngày đồng phạm vụ án ôm tiền bỏ trốn từ New Zealand về đầu thú, Trần Minh Hành chủ động tới cục công an khai báo vấn đề, chính luc thành ủy đang định thẩm tra vụ án này thì xuất hiện bài báo kích động dư luận kia. 9 giờ sáng hôm nay, gần 30 kẻ không nghề nghiệp giả mạo phóng viên cùng ba phóng viên báo kinh tế không rõ chân tướng xông vào tổng bộ Lệ Cảnh, khiến Trần Minh Hành bị ngã, mông trái bị gãy xương, khiến tài sản của Lệ Cảnh tổn thất .. Lâm Tuyền bình tĩnh nhìn hết phản ứng của các thường ủy vào mắt, trưởng phòng tổ chức Dương Thiên Hoa thì mỉm cười, cũng đang quan sát sắc mặt những người khác, Đoạn Kính Hồng thì nhìn đầu gối của mình, bọn họ giống Cố Hiến Chương đều ủng hộ Tĩnh Hải khống chế sự kiện, song thời khắc này họ không muốn phát biểu ý kiến trước. Cố Hiến Chương hỏi phó bí thư Vạn Dũng: - Bí thư Vạn, ông nhận định sự kiện này thế nào? - Sự kiện này rất nghiêm trọng cần cân nhắc cho kỹ, không thể quyết định vội vàng. Vạn Dũng nheo mắt lại dùng giọng nước đôi, trong lòng đang nổi khùng, ông ta ăn tiền của Trương Quyền đâu có ít: Rốt cuộc là kẻ nào muốn kiếm chuyện? Mắt liếc xéo sang Lâm Tuyền ngồi dự thính, lòng rất cảm khái, trước kia Trương Quyền bị y chỉnh thảm như thế mà không ai làm được gì, liệu đây có phải là trò do y tự biên tự diễn? Vạn Dũng suy nghĩ miên man, đầu óc rối loạn, ông ta còn chưa liên hệ thị trường địa ốc Tĩnh Hải chấn động thời gian qua với bài báo này. Tĩnh Hải không có chứng cứ xác thực, Cảnh Nhát Dân tất nhiên không thể dẫn chủ đề xa hơn, tất cả phải xem khả năng lĩnh ngộ của các thường ủy. Lúc này có nhân viên công tác đi vào báo, có điện thoại khẩn ở văn phòng thành ủy Tĩnh Hải gọi tới, Cảnh Nhân Dân xin lỗi ra ngoài, theo nhân viên công tác đó đi nhận điện thoại, một lúc sau quay về báo cáo: - Tĩnh Hải vừa nhận được báo cáo, trang web Tân Đào chuyển đăng toàn bộ bài báo đó, Tĩnh Hải nên có phản ứng thế nào? Cố Hiến Chương nhịp tay trên bàn: - Ý kiến của thường ủy Tĩnh Hải ra sao? - Báo cáo bí thư và toàn thể các lãnh đạo, sáng nay thường ủy Tĩnh Hải đã tổ chức cuộc họp khẩn cấp về sự kiện này, nhất chí cho rằng, chính quyền Tĩnh Hải không nên cản trợ giới truyền thông đăng tải tin tức tương quan, dù sao tiếp nhận giám sát dư luận là trách nhiệm của chúng ta. Nhưng Tĩnh Hải không chấp nhận những bài viết xáo trộn sự thực, cố ý giật tiêu đề quá khích để câu khách, làm người dân hiểu nhầm, toàn thể thường ủy Tĩnh Hải cho rằng nếu giới truyền thông chính cho đăng tin tức vô trách nhiệm này, sẽ tạo ảnh hưởng xấu tới hình ảnh thành phố Tĩnh Hải, khó khan cho chính sách mời gọi đầu tư. Nếu có kẻ muốn lợi dụng bài báo mở rộng sự kiện, rất có khả năng gây ảnh hưởng sự đoàn kết của Tĩnh Hải, khiến chính sách ổn định thị trường địa ốc gần đây của chúng tôi trôi theo dòng nước ... Đến rồi, đến rồi đây, nhiều vị thường ủy nghĩ thế, sắc mặt của mỗi người hết sức thú vị, lời Cảnh Nhất Dân tuy không nói rõ, nhưng ám chỉ tập đoàn Thẩm Thị. Tức khắc có người không vui, trưởng phòng tuyên truyền Dương Húc đứng dậy lời lẽ gay gắt: - Phía Tĩnh Hải dựa vào chứng cứ nào nói bài báo này mục đích là mở rộng sự kiện, hiện nhiều tờ báo không có lương tâm nghề nghiệp, chỉ thích tin gây chú ý, không thể nói là nhắm vào ai, gây mất ổn định cả thành phố là tội nghiêm trọng, đồng chí Cảnh Nhất Dân nên cẩn trọng lời nói. Cảnh Nhất Dân bình tĩnh đáp: - Phía Tĩnh Hải cũng chỉ lo lắng tới khả năng có thể thôi, trước khi vụ án làm rõ, bài báo thiếu trách nhiệm này cho truyền thống chính đăng tải, sẽ ảnh hưởng trình tự điều tra của chúng tôi. Đoạn Kính Hồng lập lờ nói: - Một tiêu đề gây chú ý như thế, nếu cho đăng, e cần bộ giám sát ra mặt mới có sức thuyết phục.
Q.11 - Chương 1: Muốn Bắt Phải Thả (1) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Thị trường địa ốc Tĩnh Hải tiến vào thời kỳ đóng băng đó chỉ là với nhà ở thôi, còn nhà thương nghiệp thì không ảnh hưởng, trước đó vì khai phát nhà ở mang lại siêu lợi nhuận, chủ đầu tư không muốn bỏ tiền và công sức xây nhà thương nghiệp, KT Tinh Hồ cũng không ngoại lệ. Khai phát nhà ở rơi vào đình trệ, di chuyển sang nhà thương nghiệp là phương hướng dịch chuyện hiện nay của thị trường địa ốc Tĩnh Hải. Chủ đạo cho hướng đi này là Liên hợp Tĩnh Hải, KT Tinh Hồ đã đi trước một bước quơ lấy mảnh đất quy hoạch khu trung tâm thương mại vào túi. Một điều không có bất ngờ là quy hoạch khu trung tâm thương mại kỳ thực còn có tòa nhà Tân Liên Hợp đang được xây dựng, nơi này là hạch tâm của tân khu. Trở về Tĩnh Hải ngay trong đêm trừ Lâm Tuyền và Trương Tiểu Bân còn có Cố Lương Vũ, hiện Tĩnh Hải thành tiêu điểm chú ý, là chiến trường chủ yếu của hai bên. Lâm Tuyền khẩn cấp điều Cố Lương Vũ tới bên cạnh mình, chuyện ở tập đoàn Từ Quý do người khác phụ trách, cả Thiệu Binh cũng ngày ngày tới tổng bộ làm việc, tạm thời không đảm nhận chức vụ mới ở tập đoàn kiến thiết Tinh Hồ. Ở trên xe, Lâm Tuyền gọi điện thoại cho Trần Thần, hỏi thâm tình hình của Trần Vũ, giọng Trần Thần rất kiệt quệ: - Mọi thứ vẫn tốt, cục trưởng Vương tới kịp thời, hiện giờ bọn em ở bệnh viện, không bị đám phóng viên quấy nhiễu. Đến Trần Thần còn bị ảnh hưởng như thế, có thể tưởng tượng tình trạng của Trần Vũ ra sao, Lâm Tuyền nhắm mắt lại, ngọn lửa phẫn nộ đang cháy rừng rực, không thể nương tay với đám người này nữa rồi. - Bảo chị em nhận điện thoại đi. Lâm Tuyền vẫn không yên tâm về tình hình của Trần Vũ, một lúc sau Trần Vũ mới nhận điện thoại, giọng rất khàn, nói chuyện tỏ ra vất vả: - Lâm Tuyền, tin trên TV nói là sự thực à? Lâm Tuyền nhíu mày, bịt ống nghe nói với Trương Tiểu Bân: - Không phải tôi bảo an an bài để cô ấy không tiếp xúc được với tin tức bên ngoài à? Trương Tiểu Bân xấu hổ nói: - Lúc ấy Trần tiểu thư kiên trì, tôi lại không ý thức được tầm nghiêm trọng của vấn đề ... Hiện hắn đã nhận ra đối tượng muốn đả kích trong cuộc phong ba này là Trần Vũ, người có địa vị cực kỳ trọng yếu trong lòng Lâm Tuyền, tự trách bản thân làm việc không đủ cẩn thận. Lâm Tuyền cầm điện thoại gõ lên đầu mình, không trách Trương Tiểu Bân nữa, buông ống nghe ra, nói: - Trong tay cảnh sát đã có đầy đủ chứng cứ chứng minh cái chết của Trương Quyền không liên quan tới ba em. Nhưng muốn đối phương tiếp tục biểu diễn, tạm thời không làm sáng tỏ, ngôn từ trả lời hàm hồ một chút. Rồi quả quyết nói: - Tiếp tới những bài báo đưa tin không hay về Lệ Cảnh sẽ rất nhiều, em phải có chuẩn bị tâm lý, tuy nói ba em có trách nhiệm không thể chối bỏ, nhưng anh sẽ cố hết sức không để những kẻ mang tâm địa bất lương đạt được ý nguyện, không để Lệ Cảnh chịu tác động không đáng. Trần Vũ bên kia chỉ "ừm" một tiếng, Lâm Tuyền chẳng biết nói gì hơn, tắt máy rồi mà hồi lâu không nói. Trương Tiểu Bân hỏi: - Hay là thông báo bên phía bệnh viện, ngăn cản tin tức truyền vào? - Không cần đâu, cô ấy là người rất ương ngạnh. Lâm Tuyền thở dài: - Nếu không cho cô ấy biết bất kỳ chút gì, cố ấy càng bị dày vò. Rồi bảo Cố Lương Vũ ngồi đối diện: - Khả năng cần anh đi gặp Trần Sơn ngay đêm nay, thương lượng cách ổn định lại Lệ Cảnh , đảm bảo Lệ Cảnh vận hành bình thường trong thời gian này. Về công hay về từ chúng ta cũng phải bảo vệ Lệ Cảnh không bị tác động quá mức, ý kiến của chính phủ và thành ủy cũng như vậy, Lệ Cảnh mà sập sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ tới kinh tế Tĩnh Hải, lượng người lớn thất nghiệp khiến phát sinh vấn đề xã hội ...theo lịch trình ngày kia Tần Minh tới tham quan nhà xưởng của Lệ Cảnh, xem có thể an bài sớm một ngày không? Tần Minh hiện là phó khu trưởng chủ quản công nghiệp khu Tĩnh Nam, lúc này có lãnh đạo cấp cao hơn ra mặt càng có tác dụng ổn định lòng người, nhưng có lẽ trong mắt kẻ khác sẽ thành chính quyền Tĩnh Hải công khai bao che Lệ Cảnh, Tần Minh phận lượng còn chưa đủ lớn, song đủ vỗ về lòng người rồi. Lâm Tuyền hiện chỉ mong Lệ Cảnh có thể duy trì được, qua phong ba này, sẽ có cách tốt hơn. Ngày hôm sau vụ án thất thoát tài sản quốc hữu ở Tổng Cty XD lên trang nhất rất nhiều báo, tuy không có tiêu đề giật gân như của báo XX hôm nọ, nhưng qua biên tập khéo léo, những nhân tố liên quan như thị trường địa ốc Tĩnh Hải, Tập đoàn Thẩm Thị, Liên hợp Tĩnh Hải, đã thành đề tài tuyệt với. Tất nhiên chuyện thời gian cái chết của Trương Quyền rất trùng hợp không báo nào bỏ qua, số ít tờ báo trực tiếp liên hệ với Trần Minh Hành, đại đa số chỉ nói lờ mờ, song ý đồ rất rõ ràng. Tin tức Tần Minh đi tham quan nhà máy đóng giày của Lệ Cảnh ở trấn Lục Hồng được đăng ở góc ít chú ý trên báo tối Tĩnh Hải. Cùng tờ báo này lại cho đăng tin quy mô lớn về nghi thức khởi công trung tâm thương mại, đồng thời đăng tin Đông Đô, Hòa Hoàng lẫn Liên hợp Tĩnh Hải đều tăng đều tư vào Sáng nhiệp Liên Hợp, do Cố Lương Vũ làm tổng giám đốc. Bị tin bài vụ án hối lộ lấn át, tin Thẩm Thị bị điều tra về hiềm nghi đầu cơ thao túng giá cổ phiếu 00601 chỉ được cho đăng ở báo Quan sát kinh tế và Chứng khoán ngày nay, đặc biệt trong nửa tháng qua, cổ phiếu 00601 đã mất gia tới 65%, khiến thị trường thêm lo lắng về chuỗi tài chính của tập đoàn Thẩm Thị. Thẩm Thị ra sức muốn nâng giá cổ phiếu của Năng Lượng Hoành Điếm, nhưng vừa mới đẩy lên một chút bị hàng loạt đơn bán ra ép xuống, tiếp đó bắt đầu từ từ hạ xuống, Liên hợp Tĩnh Hải sau một ngày ngừng công kích, hôm nay đã quay lại, hơn nữa chẳng hề có dấu hiệu mất lý trí. - Không phải anh nói Trần Vũ là người quan trọng nhất của y sao? Thẩm Nhạc không có kiên nhẫn, hắn cũng có chút thông mình, song được chiều chuộng quá mức, muốn cái gì là phải có ngay lập tức, không chịu được nhìn Liên hợp Tĩnh Hải vẫn nhàn nhã như thế sau sự công kích của mình: - Tôi không thấy biểu hiện nào y bị đả kích cả. - Lâm Tuyền mà dễ dàng bị đánh bại như thế thì đã đâu phải là đối thủ của Thẩm Thị. Nhưng một tảng đá sẽ vỡ nát vì một vết nứt nhỏ. Trương Giai Minh hừ khẽ một tiếng: Thẩm Nhạc nhận ra ngữ khí của mình không tốt, khắc chế nói: - Không phải là tôi trách anh mà hiện giờ áp lực của Thẩm Thị rất lớn, không ngờ y và phía Tĩnh Hải đem vấn đề ra thường ủy tỉnh quyết định, chẳng phải kế hoạch để bộ giám sát tới tra án hỏng rồi sao? - Vẫn câu nói đó, không thể đánh bại Liên hợp Tĩnh Hải ngay được. Trương Giai Minh nhếch mép: - Y đặt bẫy các người tốn bao nhiêu thời gian, chẳng lẽ các ngươi không kiên nhẫn bằng y? Thẩm Nhạc thầm nghĩ chẳng biết tổng Cty XD suýt nữa thì sập trong tay ai? Có điều hiện giờ chỉ có chủ ý Trương Giai Minh nghĩ ra có hiệu quả, nên hắn kiếm chế không lên tiếng nhạo báng: - Tới trung tâm chứng khoán xem tình hình ra sao? Trương Giai Minh liền đeo chiếc kính râm lớn lên, gần như che đi nửa khuôn mặt, trừ khi là người cực kỳ quen thuộc với hắn, nếu không thì không thể nhận ra được. Thẩm Nhạc tỏ ý không hài lòng: - Ở tổng bộ của Thẩm Thị có cần làm thế này không? - Lâm Tuyền nhất định đoán được bài báo hôm đó do tôi làm ra, hai đứa gian phu dâm phụ kia đã về Tĩnh Hải tự thú rồi, được không bằng mất, cứ cẩn thận là hơn.
Q.11 - Chương 2: Muốn Bắt Phải Thả (2) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Trương Giai Minh và Thẩm Nhạc đi qua đại sảnh, tới phòng theo dõi chứng khoán mà tổng bộ chuyên thiết lập cho cao tầng, Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh, Lục Trọng Đạt luôn túc trực ở nơi này, theo dõi xu thế của cổ phiếu Năng lượng Hoành Điếm, nhìn biểu đồ đủ thấy tranh đoạt kịch liệt, có điều Trương Giai Minh hiểu thực tế Thẩm Thị kháng cự rất yếu ớt. Tuy hắn không rõ tình hình tài vụ cụ thể của Thẩm Thị, nhưng báo chí nói chuỗi tài chính của Thẩm Thị có vấn đề không sai sự thực là báo, Thẩm Thị đúng là đã tổn hao quá nhiều ở Tĩnh Hải. Thẩm Tại Tinh thấy Trương Giai Minh đi vào thì chất vấn: - Kế hoạch của cậu chẳng có tác dụng gì cả, hôm qua bọn chúng ngừng tấn công một ngày, song khó khắn lắm kéo được cổ phiếu lên hôm qua đã thất thủ vào sáng nay. Nhìn cổ phiếu 00601 đi, chẳng lẽ Thẩm Thị phải chấp nhận phương án mua lại của chúng à? Thẩm Tại Tinh ấn điều khiển chuyển qua biểu đồ cổ phiếu 00601, cả sáng đều chạm đáy, chiều có ít đơn mua tiến vào, song chịu không nổi áp lực đơn bán ra. Lục Trọng Đạt trấn tĩnh hơn: - Đầu tư vào tổng công ty XD chắc chắn sẽ tổn thất một phần, không thể trách chú em đây. Trương Giai Minh cười nhạt: - Từ chuỗi tài chính có chút vấn đề ra thì công ty thuộc Thẩm Thị không có vấn đề gì lớn, cổ phiếu liên tục giảm xuống nhất định thu hút các cơ cấu đầu tư nhảy vào, đạo lý tương tự tiền nóng đổ vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải. Chỉ là hiện giờ các cơ cấu khác đang đợi thời cơ tốt nhất thôi, chẳng lẽ các vị sợ Liên hợp Tĩnh Hải dọa được các cơ cấu đầu cơ trục lợi đứng ngoài. - Nói thế cũng không sai ... Lục Trọng Đạt gật đầu: - Có điều áp lực của Thẩm Thị rất lớn, trước giờ Ngân Hàng Trí Tín là nơi cung cấp tài chính chủ yếu của Thẩm Thị, nhưng bọn họ vừa phát tới công hàm nói, nếu giá cổ phiếu của Năng lượng Hoành Điếm, địa ốc Thẩm Thị tiếp tục hạ xuống, bọn họ sẽ giảm đánh giá tín nhiệm với Thẩm Thị. Giảm thấp tín nhiệm tức là hạn ngạch cho vay cũng giảm, tiền lệ này xuất hiện, các cơ cấu tài chính khác sẽ nhanh chóng làm theo, khiến tài chính giật gấu vá vai của Thẩm Thị càng nguy ngập. Lục Băng Thiến hiện có khổ không nói ra nổi, hôm qua sau cuộc họp thường ủy tỉnh trưởng phòng tuyên truyền Dương Húc đã tức giận gọi điện thoại tới, chất vấn quan hệ giữa báo XX và Thẩm Thị, còn yêu cầu Thẩm Thị xem xét khả năng hòa giải với Liên hợp Tĩnh Hải, hôm nay Trí Tín đưa ra công hàm này. Công hàm, tức là có người muốn thông qua phương thức này gây áp lực với Thẩm Thị, muốn Thẩm Thị hòa giải. Nhưng nếu hòa giải được đã chẳng làm mấy chuyện khiến hai bên thành kẻ thù không kể cởi bỏ này. Mắt Lục Băng Thiến ánh lên oán độc, lòng nghĩ, Thẩm Thị nhất định chống lại được áp lực, dù sao tiền bị kẹt ở Tĩnh Hải đâu phải chỉ có một mình Thẩm Thị, những tập đoàn kia tuy trách Thẩm Thị dẫn họ vào lầm đường, nhưng lúc này chỉ có thể đoàn kết với nhau, nếu không chẳng thể thoát thân được. Có điều những tập đoàn đó cũng gian xảo vô cùng, bọn họ nhìn thấy chuỗi tài chính của Thẩm Thị có vấn đề, liền lộ ra bộ mặt đói khát, muốn ngoạm Thẩm Thị một cái thật lớn, bù đắp tổn thất ở Tĩnh Hải. Đúng là càng nghĩ càng tức, Lục Băng Thiến hít sâu mấy hơi, nhưng ngực vẫn phập phồng, cơn giận không sao lắng xuống được. Lục Trọng Đạt nhớ tới lời Lục Thúc Cung nhờ luật sư chuyển về :" Đây là cạm bẫy." Cứ đi mỗi bước lại cảm giác tiến thêm một bước vào cảm bẫy khủng khiếp, có lẽ Liên hợp Tĩnh Hải không đáng sợ, song Thẩm Thị quá khinh địch chọn chiến trường là Tĩnh Hải là sai lầm chí mạng, nơi đó giống như một cái đầm lầy, càng vùng vẫy càng lún sâu. Làm sao thoát khỏi khốn cảnh này đây? Lục Trọng Đạt nhìn Trương Giai Minh, gửi gắm vào kế hoạch nguy hiểm của kẻ này hay thí xe giữ tướng? Quan trọng là hiện giờ không thấy Liên hợp Tĩnh Hại có dấu hiệu bị cuốn vào kế hoạch của hắn, nhưng thế công với Thẩm Thị ngày càng mãnh liệt. - Chú em Trương có phương án nào tốt hơn không? Nếu không chúng tôi chỉ còn cách giảm cổ phần ngoại vi, tập trung bảo vệ công ty CK do Thẩm Thị trực tiếp khống chế thôi. - Giảm cả cổ phần ở tổng cty XD? Trương Giai Minh hỏi lại: - Đúng bao gồm cả cổ phần của Tổng cty XD. Từ ánh mắt bình tĩnh của Lục Trọng Đạt, Trương Giai Minh không nhìn ra bất kỳ điều gì, so với Lục Băng Thiến mặt mày nhăn nhó khó coi ngồi kia, trong mắt hắn, Thẩm Thị có quy mô ngày nay, e đa phần nhờ công Lục Trọng Đạt. Giảm cổ phần của tổng cty XD mặc dù sẽ tạo thành tổn thất cực lớn, nhưng thể hiện Thẩm Thị chủ động hòa giải với Liên hợp Tĩnh Hải theo ý của chính quyền, nếu Thẩm Thị chịu lép, Liên hợp Tĩnh Hải còn không buông tha, áp lực sẽ chuyển sang Liên hợp Tĩnh Hải. Mặc dù kế hoạch của Trương Giai Minh gây ra áp lực bên ngoài cực lớn cho Thẩm Thị, nhưng cũng tạo thành bước ngoặt giúp Thẩm Thị rút quân mà không lo bị truy sát. Thẩm Thị rút rồi, hai bên mà hòa giải thì Trương Giai Minh còn có tác dụng gì nữa đây, Thẩm Nhạc lôi hắn về từ New Zealand chỉ vì mục đích này, hắn cũng đã làm không ít việc phạm pháp, không khéo khi đó có chuyện gì, hắn bị lôi ra làm ma thế mạng, Trương Giai Minh do dự mất một lúc rồi nói: - Ai cho tôi mượn điện thoại. ……….. Ở trong khoang chiếc xe thương vụ trông rất bình thường, Trương Đào gập điện thoại lại, trán toát mồ hôi, hỏi Vương Hiểu Dương: - Có phải vừa rồi giọng tôi không được tự nhiên không? Vương Hiểu Dương ngồi đối diện khoát tay: - Đừng lo, chúng tôi đã nghĩ tới điểm này trước rồi, nên đã gây nhiễu tín hiệu, vừa rồi cậu không thấy chất lượng đối thoại không tốt à? Trương Đào gật đầu thở phào. Lâm Tuyền đứng dậy vỗ vai Trương Đào: - Lần này cám ơn cậu nhiều lắm. Trương Đào hơi bối rối, không biết bao lâu rồi Lâm Tuyền mới có hành động thân thiết như thế với hắn, hiện giờ chẳng những tình cảm thời đại học đã vì chuyện quá khứ phai nhạt, mà ngay địa vị hai người cũng cách nhau quá xa: - Tôi chỉ mong có thể giúp được Trần Vũ, huống hồ công việc hiện giờ cũng không tệ, tôi không muốn mất việc. Rồi hỏi Vương Hiểu Dương: - Có tác dụng không? - Thời gian nói chuyện quá ngắn, nên nếu như Trương Giai Minh không có mặt ở vị trí chúng ta dự đoán sẽ không tìm được, phải đợi điện thoại của đồng nghiệp ở tỉnh thôi. Cho dù lần này không tìm ra cũng không sao, chỉ cần cậu báo cáo "đúng sự thực" với hắn tình hình ở Tĩnh Hải, hắn sẽ gọi điện cho cậu lần nữa. Vương Hiểu Dương cười lớn: Một lúc sau điện thoại của Vương Hiểu Dương vang lên, hắn lấy ra xem, nói: - Điện thoại của cục trưởng Lưu, xem ra có tin rồi. Nhận điện thoại xong, quay sang hỏi Lâm Tuyền: - Đúng như cậu dự liệu, nguồn tín hiệu phát ra từ tổng bộ Thẩm Thị, sim thuộc về một nhân viên ở đó, có nên áp dụng hành động không? Trương Đào khẩn trương nhìn Lâm Tuyền, từ câu cuối cùng của Vương Hiểu Dương, hắn nhận thấy ảnh hưởng mạnh mẽ của Lâm Tuyền tại quan trường. Lâm Tuyền suy nghĩ: - Nếu bắt bây giờ thì có chắc không? Tổng bộ tập đoàn Thẩm Thị lớn như vậy, cảnh sát có đủ lực lượng không? - Nếu muốn bắt bây giờ, cảnh sát tỉnh phải bố trí. - Không kịp nữa rồi. Lâm Tuyền chỉ đồng hồ: - Sắp tới giờ tan tầm, sẽ ảnh hưởng tới hành động. Trương Giai Minh nếu đã tin tưởng Trương Đào, Trương Đào cũng báo cáo "đúng sự thật" về tình hình của Tĩnh Hải, vậy tôi muốn xem bọn chúng có hành động gì. Muốn bắt Trương Giai Minh phải chắc chắn 100%, nếu để hắn thoát sẽ càng nguy hiểm hơn.
Q.11 - Chương 3: Bắt Đầu Rút Lui (1) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Vương Hiểu Dương đi báo cáo tình hình cho Cảnh Nhất Dân còn Lâm Tuyền tới nhà Thư Nhã, hôm nay là sinh nhật của mẹ vợ Thư Kính Côn, không mời khách khứa gì, chỉ mời y tới ăn cơm, quá sinh nhật còn do Thư Nhã lén đưa cho y trước khi vào nhà, Lâm Tuyền cười ngượng ngùng: - Thiếu chút nữa thì quên ... Thư Nhã không nói thêm gì, sóng gió ở Tĩnh Hải bề ngoài không có liên quan gì tới Liên hợp Tĩnh Hải, nên Thư gia, Lâm gia, Trần gia đều không cảm thụ được nguy hiểm vờn quanh. Cách thời gian ăn cơm còn sớm, Lâm Tuyền ngồi ở phòng khách bàn chuyện quỹ gia tộc Trần Thị với Thư Kính Côn, tuy Liên hợp Tĩnh Hải đặt một bộ phận tương đối cổ phần vào quỹ Trần Thị, nhưng quản lý thực tế lại không thuộc về quỹ Trần Thị, chỉ khi nào liên quan tới đầu tư sự nghiệp trong gia tộc, hạn ngạch nhỏ mới có quyền, làm thế để ngăn cản tương lai thành viên trong nội bộ gia tộc muốn can thiệp vào sự vụ của Liên hợp Tĩnh Hải, Lâm Tuyền không muốn xây dựng một xí nghiệp gia tộc kiểu gia đình trị như Thẩm Thị. Không chỉ công ty du lịch của Thư Nhã được đầu tư, mà công ty của Trần Sở, Lương Cập cũng được, khiến những người khác trong gia tộc cũng muốn có phần, khiến Thư Kính Côn tăng không ít áp lực, may còn có ông ngoại y tọa trấn, mà tới tuổi già ông càng yêu cầu nghiêm khắc với thành viên trong gia tộc. Lâm Tuyền muốn ném hết mọi chuyện đi, tối nay giành cho Thư Nhã, bù đắp cho cô do khoảng thời gian qua ít quan tâm, nhưng đang ăn cơm thì nhận được điện thoại của Dương Đắc Chí nói UBCK thông báo phi chính thức, mong tổng cty XD tiến hành tự điều tra chuyện cổ phiếu 00601 dao động biên độ quá lớn thời gian qua. Thông báo phát đi thời gian này đương nhiên là không thể chính thức, chỉ là không rõ ẩn sau nó là cái gì đây, Lâm Tuyền bảo Dương Đắc Chí liên hệ với người khác nghiên cứu trước, y ăn tối xong sẽ tới công ty, lại nghĩ nửa đem thương lượng ở công ty không ổn, bảo Dương Đắc Chí tập trung mọi người tới nhà y đợi. Thư Nhã thấy Lâm Tuyền có việc không muốn làm bà mình mất hứng vẫn ngồi xuống nói cười vui vẻ, lòng cũng được an ủi rồi, ăn tối xong, cô tiễn y ra cửa. Lâm Tuyền áy náy nói: - Không có thời gian ăn bánh sinh nhật với bà, em ăn thêm một miếng hộ anh nhé. Thư Nhã đưa tay chỉnh lại cổ áo cho Lâm Tuyền, căn dặn: - Anh chú ý nghỉ ngơi đi, gần đây em sẽ tạm gác chuyện Thuận Nghĩa qua một bên. Từ lúc xảy ra chuyện bài báo kia, Lâm Tuyền vì Trần Vũ bôn ba suốt ngày, Thư Nhã không một lời oán trách, Lâm Tuyền ghi nhớ trong lòng, song vướng bận chuyện tổng cty XD không có tâm trạng tình cảm, nắm nhẹ tay cô rồi lên xe. Thư Nhã đứng ở cửa, cho tới khi xe rẽ qua ngõ mới thu hồi ánh mắt về nhà. Chỉ người trong cuộc mới hiểu, cái giá phải trả khi làm vợ một tỷ phú, tiền bạc nhiều, áp lực cũng lắm, cuộc sống không phải đều là màu hồng. Lâm Lâm tuyền có ham muốn hưởng thụ vật chất mấy, nhưng nếu quá khắc khổ, sẽ kiềm chế cao tầng khác trong công ty hưởng thụ, nước quá trong không có cá, người quá khắt khe không ai theo, Lâm Tuyền hiểu đạo lý này, cha y cũng hiểu, Lâm gia mà cứ ở mãi căn nhà nhỏ trong tiểu khu Tây Trạch sẽ không hay. Quỹ Tây Trạch mua lấy góc đông nam Thế Kỷ Thành, nơi đó có 48 biệt thự trang viên bên rừng tùng, Tiểu Sơ và Tĩnh Di sớm đã chọn mỗi người một biệt thự kề nhau, tất nhiên sợ cha nên không dám chọn căn xa xỉ nhất, chỉ chọn cái nhỏ nhất, song là khu nhà giàu đỉnh cấp của Tính Hải, nên diện tích cũng tới 600 mét vuông. Sau khi Lâm gia chọn biệt thự xong, các cao tầng khác của ba nhà cũng tự chọn lấy biệt thự vừa ý, gần như chia bảy tám phần rồi, lấy lời của Quách Bảo Lâm là năm nay Liên hợp Tĩnh Hải không cần chia hoa hồng nữa, trả bằng nhà luôn là được. Năm ngoái Quách Bảo Lâm bị ép kết hôn, hắn kiếm cớ đợi Thế Kỷ Thành xây xong mới an gia lập nghiệp để trì hoãn, lần này chính thức chuẩn bị hôn sự, tất nhiên phải chọn căn nhà đẹp nhất. Tháng vừa qua thế cục Tĩnh Hải biến hóa liên tục, vì ứng phó với thế công của Thẩm Thị, quỹ Lâm Thị đã mua lấy toàn bộ số biệt thự, Quách Bảo Lâm thấy Lâm Tuyền là xuống nước, chỉ sợ Lâm Tuyền quịt không cho biệt thự mà hắn nhìn trúng nữa. Lâm Tuyền về tới nhà thì Tiểu Tư Vũ đang chơi với Tiểu Trần Tiếu, Tiểu Sơ và Tĩnh Di ngồi thảo luận chi tiết trang trí nhà cửa, Lâm Tuyền không có thời gian quan tâm tới bọn họ, Cố Lương Vũ, Phương Nam, Thiệu Binh, Đan Nguyên, Dương Đắc Chí, Trương Tiểu Bân đang thảo luận trong thư phòng của y ở tầng hai. Thư phòng rất rộng rãi, có điều nhiều người như thế vẫn hơi chật chội, Lâm Tuyền cởi áo đưa cho Phương Nam, hỏi: - Mọi người đã thảo luận được gì chưa? - Chúng tôi đã xem lại tất cả thao tác với cổ phiếu 00601, hẳn có thể qua được những điều khoản chống thao túng giá cổ phiếu, ở phương diện này Thẩm Thị cũng rất cẩn thận, không để ý tới thông báo này của UBCK cũng không lập tức gặp phiền toái gì. Cố Lương Vũ phân tích: - Đương nhiên, với tình hình trong nước, một cơ cấu vừa là lập pháp vừa giáp sát như UBCK, nếu đối phương thế lực mạnh hơn, khó nói được bọn họ có ra điều khoản gây chướng ngại cho chúng ta không? - Vậy mọi người cho rằng đằng sau thông báo này có ý gì? - Tất cả chúng tôi đều nhận định đây là yêu cầu chủ động hòa giải của Thẩm Thị. Lâm Tuyền nhận lấy cốc nước Phương Nam đưa cho, chống tay lên ghế suy nghĩ, ra hiệu: - Anh cứ nói tiếp đi. - Thẩm Thị truyền tín hiệu hòa giải không có nghĩa là bọn họ đã tiêu hao hết mọi lực lượng, rất có khả năng bài báo kia gây ra động tĩnh quá lớn, có người muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ biến mất nên gây áp lực với Thẩm Thị, yêu cầu bọn họ chủ động đề xuất hòa giải. - Nếu chúng ta không đồng ý hòa giải, người muốn chuyện lớn hóa nhỏ kia sẽ gây áp lực lên chúng ta. Lâm Tuyền cười nhạt: - Nếu như phán đoán của mọi người thành lập, sáng sớm mai Thẩm Thị sẽ đưa ra tín hiệu rõ ràng. Sáng sớm hôm sau, Lâm Tuyền đúng giờ tới văn phòng, y không thích tới văn phòng làm việc, gò bó giờ giấc, song gần đây không thể thoát khỏi chỗ này. Hiện là 9 giờ, nửa tiếng nửa TTCK mới mở cửa giao dịch, Liên hợp Tĩnh Hải nhận được tin Địa ốc Thẩm Thị đã nộp đơn giảm cổ phần ở tổng cty XD lên UBCK. Đám Cố Lương Vũ báo cho Lâm Tuyền tin này, y trầm mặc rồi bảo bọn họ là y sẽ xuống tầng 7. Lâm Tuyền và Trương Tiểu Bân vừa vào văn phòng làm việc của CK Liên Hợp, Đan Nguyên đã hỏi: - Chúng ta sẽ hòa giải chứ? Thiệu Binh cười khẩy một tiếng, làm hắn lập tức nhận ra mình nói sai rồi, sửa vội: - Tạm thời hòa giải? Lâm Tuyền gật đầu: - Chúng ta phát công bố tăng cổ phần, đồng thời mua cổ phiếu của Địa ốc Thẩm Thị và Năng lượng Hoành Điếm.. Tập đoàn Thẩm Thị muốn lấy được đủ tiền trong quá trình giảm cổ phiếu thì cần thời gian tương đối dài, thế nhưng công bố giảm cổ phiếu chẳng khác nào xác nhận chuỗi tài chính của bọn họ có vấn đề, khiến cổ phiếu của 5 công ty chứng khoáng phía dưới tiếp tục mất giá, đám đầu cơ đang nhăm nhe tài sản chất lượng của Thẩm Thị tất nhiên không bỏ qua cơ hội này. Đan Nguyên nhanh chóng nộp đơn tăng cổ phần lên UBCK, đồng thời tạm dừng giao dịch, tới 10h 30 mở cửa giao dịch trở lại, hai thông báo bất ngờ làm đân chơi cổ phiếu nhất thời không nắm bắt được hàm ý trong đó, cổ phiếu 00601 lên lên xuống xuống liên tục, tới trưa thị trường mới có phán định tích cực. Thẩm Thị giảm cổ phần đương nhiên do chuỗi tài chính bắt đầu có trục trặc nên mới ra quyết định này, còn Liên hợp Tĩnh Hải tăng cổ phần, đương nhiên là tự tin vào lợi nhuận của tổng cty XD. Thẩm Thị bán cổ phiếu 00601 lấy tiền, tất nhiên dùng để tăng cổ phần của mình ở những công ty phía dưới, cũng có nghĩa là cổ phiếu tài sản hạch tâm như Năng lượng Hoành Điếm sẽ tăng giá trở lại, nhưng cũng gia tăng lo lắng về chỗi tài chính của Thẩm Thị, khiến cổ phiếu của năm công ty hạch tâm của Thẩm Thị hình thành đồ thị hết sức quái lạ. Các phương diện tương quan nhìn thấy Thẩm Thị và Liên hợp Tĩnh Hải chủ động hòa giải, đều tỏ ra hài lòng.