Chương 1279: Khoe Của Cũng Là Một Môn Nghệ Thuật. share: doctruyen.org Mời đọc Đường Tuyết Long rời khỏi, nhóm người đi theo xem náo nhiệt cũng nhanh chóng bỏ chạy. Một nhóm người khác xuất hiện, cầm đầu là một lão giả nguyên anh hậu kỳ, vẻ mặt cung kính nhìn Tùy Qua nói: - Bản nhân Cổ Dụ, là trưởng lão chấp sự Thiên Lam kiếm tông, phụng lệnh tông chủ nghênh đón Tùy tiên sinh. - Cổ trưởng lão khách khí, thỉnh dẫn đường đi. Tuy Qua đúng mực nói. Đi theo Cổ Dụ, Tùy Qua đến một ngọn núi lớn trong kiếm tông. Ngọn núi nguy nga trong sơn mạch, dốc đứng thẳng tắp, cao vút trong mây, phải hơn vạn trượng. Ngọn núi sừng sững, cho người ta cảm giác cao cao tại thượng, quan sát hết thảy, tuy rằng chung quanh có thật nhiều người tu hành ngự kiếm xuyên qua, ngược lại cho người ta cảm giác uy hiếp thật mạnh, làm cho lòng người sinh kính sợ. Cổ Dụ dẫn Tùy Qua phi hành lên lưng chừng núi thì dừng lại, sau đó đi bộ lên đỉnh, biểu hiện lòng tôn trọng đối với tông chủ cùng thái thượng trưởng lão trong tông môn. Mà Tô Ngưng Yên sau khi đi tới chân núi cũng đã cáo từ rời đi. Tuy nói là đi bộ lên núi, nhưng mọi người bước đi như bay, qua chừng hai mươi phút Cổ Dụ đã dẫn Tùy Qua đi lên một cung điện cách đỉnh núi không xa. Cung điện kim bích huy hoàng, lộ ra một cỗ đại khí, vừa nhìn cũng biết địa phương kiếm tông dùng để tiếp đãi khách quý. Tùy Qua âm thầm gật đầu, xem ra Thiên Lam kiếm tông vẫn tương đối xem trọng hắn. Về phần chút nhạc đệm của Đường Tuyết Long, hẳn chỉ là muốn thăm dò thực lực của Tùy Qua mà thôi. Bởi vì tuy Tùy Qua được xưng thiếu tông chủ Thần Thảo tông, hơn nữa có chút uy danh trong tu hành giới, nhưng thực lực chân thật thế nào phải thử qua mới biết được. - Tùy thiếu tông chủ, xin mời. Cổ Dụ đưa tay mời, cửa cung điện từ từ mở ra. Nhìn thấy tình huống bên trong, trên mặt Tùy Qua lộ vẻ kinh ngạc. Trong cung điện lớn như vậy nhưng chỉ có một người. Người này lăng không mà ngồi, làm cho Tùy Qua sinh ra một loại ảo giác giống như cung điện ngồi “đầy” người, một mình nàng tựa hồ bao phủ cả không gian điện phủ. Nhưng làm cho Tùy Qua kinh ngạc không phải tu vi của người kia, mà là người này lại là một nữ tử, hơn nữa rất giống Tô Ngưng Yên, nhưng khí chất hoàn toàn khác hẳn. - Bản nhân Tùy Qua, gặp qua tông chủ. Tùy Qua đúng mực chắp tay hành lễ, hắn biết nữ tử trước mắt chính là tông chủ Thiên Lam kiếm tông. Xem tu vi của nàng, chỉ sợ đã vượt qua hóa thần sơ kỳ, đạt tới hóa thần trung kỳ cảnh giới. - Tùy Qua, ngươi quả thật không sai, mời ngồi. Nàng vươn ngón tay, ngay lập tức xuất hiện một bồ đoàn bên cạnh Tùy Qua. Tùy Qua khoanh chân ngồi xuống, nói: - Đa tạ tông chủ. Tông chủ, phong cách hành sự của ta từ trước tới nay đi thẳng về thẳng, cho nên ta chỉ muốn hỏi tông chủ một câu, tông chủ nghĩ thế nào về chuyện hợp tác giữa chúng ta? - Bổn tông chủ cũng thích đi thẳng về thẳng. Nhưng ta cũng muốn hỏi ngươi một vấn đề, ngươi vì sao muốn hợp tác với Thiên Lam kiếm tông? Theo ta được biết, phái Không Đông là đầu tiên phái sứ giả đến mời ngươi đi. - Bởi vì ta không thích tác phong làm việc của phái Không Đông. Hơn nữa ta không quen biết với bọn họ. - Theo ý của Tùy tiên sinh, rất quen thuộc với Thiên Lam kiếm tông chúng ta? - Ta rất quen thuộc với Tô Ngưng Yên Tô cô nương. Tùy Qua khẽ cười nói: - Ít nhất đối với những ẩn thế tông môn khác, ta có chút quen thuộc với Thiên Lam kiếm tông nhiều hơn. Nghe ý tứ của tông chủ, tựa hồ không quá tin tưởng thành ý của ta? Nữ tử không tránh né câu hỏi, nói: - Theo bổn tông chủ xem ra, nếu ngươi cần hợp tác, đại khái có thể lựa chọn tông môn cường đại hơn chúng ta. Cho nên nếu nói ta không có chút nghi ngờ, thật sự là lời nói dối. - Kỳ thật tông chủ có thể đổi một ý nghĩ. Tùy Qua nói: - Không bằng tông chủ suy nghĩ một chút, hợp tác lợi và hại như thế nào, rốt cục lợi nhiều hơn hại, hay hại lớn hơn. Nếu tông chủ cảm thấy đối với Thiên Lam kiếm tông là có lợi, thì chúng ta hợp tác. Nếu cảm thấy được không ổn, chúng ta không cần làm, nhưng đàm phán không thành nhân nghĩa còn, không hợp tác vẫn còn có thể làm bằng hữu có phải không. - Tùy tiên sinh nhìn vấn đề quả nhiên thấu đáo. Tông chủ nói: - Như thế xem ra Thiên Lam kiếm tông hợp tác với Thần Thảo tông, thật sự là một lựa chọn sáng suốt. Tông chủ nói như thế, chẳng khác gì là đáp ứng hợp tác với Tùy Qua. Nghe đối phương nguyện ý hợp tác, trên mặt Tùy Qua vẫn thản nhiên, bình tĩnh nói: - Chuyện khác không dám nói, nhưng ta có thể cam đoan với tông chủ, Thiên Lam kiếm tông hợp tác với Thần Thảo tông, chắc chắn sẽ không có hại. - Điểm này ta tin tưởng. Tông chủ nói: - Hài tử Ngưng Yên luôn mắt cao hơn đầu, có thể để cho nàng xem trọng ngươi tất nhiên không sai. Chuyện hợp tác Tùy tiên sinh có thể bàn với nàng. Mặt khác không biết tông chủ Thần Thảo tông có thời gian hay không, bổn tông chủ muốn đi bái phỏng. - Đa tạ ý tốt của tông chủ, nhưng gia sư luôn bế quan tìm hiểu tiên đạo, thật sự không thể gặp khách, thật có lỗi. Vẻ mặt Tùy Qua không thay đổi nói. - Một khi đã như vậy, chờ sau khi hắn xuất quan bổn tông chủ mới đến bái phỏng. Tùy tiên sinh, mục đích ngươi tới nơi này hẳn là vì muốn nhận được câu trả lời của ta đi. Hiện tại ngươi đã đạt được mục đích, nếu như không còn chuyện khác, bổn tông chủ không tiễn. Tông chủ nói, nghe ngữ khí tựa hồ vẫn không đủ xem trọng Tùy Qua. - Nghe ý tứ của tông chủ, tựa hồ nhận thức phân lượng của Thần Thảo tông chúng ta còn chưa đủ? Tùy Qua hỏi ra lời này có chút vô lễ, nhưng chỉ có như vậy mới khiến cho Thiên Lam kiếm tông phải xem trọng hắn, hắn không muốn lãng phí thời gian chứng minh năng lực cùng giá trị của mình. - Sao Tùy tiên sinh nói ra lời ấy? Tông chủ hỏi: - Bổn tông chủ tự mình gặp ngươi, chẳng lẽ còn có ý tứ lãnh đạm hay sao? Huống chi phân lượng của Thần Thảo tông thế nào cũng không phải chỉ cân nhắc ngoài miệng, sau khi ngươi cùng Ngưng Yên hợp tác, bổn tông chủ sẽ biết phân lượng của các ngươi. - Không cần đợi sau này. Tùy Qua chậm rãi nói: - Quyết định thực lực của một tông môn, không phải có bao nhiêu tuyệt đại cường giả trấn thủ, mà quyết định tương lai của một môn phái, phải xem trong môn phái có bao nhiêu đệ tử tiên thiên cùng trúc cơ, có bao nhiêu nhân tài. Mà bồi dưỡng nhân tài thì không thể thiếu đan dược linh dược, ta không biết vốn liếng của Thiên Lam kiếm tông có bao nhiêu hùng hậu, nhưng ta có thể hiển lộ một chút vốn liếng của cá nhân ta, hi vọng tông chủ đừng trách ta thô tục. Nói xong Tùy Qua đem toàn bộ đan dược chứa trong Hồng Mông Thạch phóng thích. Đúng vậy, toàn bộ phóng thích! Bên trong Hồng Mông Thạch rốt cục có bao nhiêu đan được? Số lượng chỉ sợ ngay chính Tùy Qua cũng không biết rõ ràng. Toàn bộ đan dược phóng thích ra, đây là trường hợp đồ sộ bậc nào? Chỉ thấy một đầu “đan long” do đan dược tạo thành gào thét từ trong đại điện xông ra ngoài, đường kính chừng hai mươi thước, chiều dài phải lên tới mấy chục cây số, đan long không ngừng xoay quanh ngọn núi, uy thế hết sức kinh người, hơn nữa nơi long đầu có một đan linh dược đồng đang ngồi, càng làm cho đầu đan long nhìn thêm sống động.
Chương 1280: Người Đều Có Dã Tâm. (1) share: doctruyen.org Mời đọc Khoe của vốn là chuyện vô cùng thô tục, nhưng có đôi khi khoe của cũng là một loại lực lượng vô hình, có thể uy hiếp đối thủ. Cách làm lúc này của Tùy Qua cũng là trắng trợn khoe của, nhưng chỉ khác chính là hắn khoe khoang đan dược. Hơn nữa còn là thật nhiều đan dược, nhiều đan dược như vậy tự nhiên hấp dẫn thật nhiều lực chú ý của Thiên Lam kiếm tông, thậm chí còn có chút đệ tử không nhịn được ngự kiếm phi hành đến gần, xa xa nhìn qua, trong ánh mắt tràn ngập hâm mộ. - Nhiều đan dược như vậy, có thể đổi bao nhiêu kiện linh khí, bao nhiêu công pháp tu luyện cao cấp ah! - Tạo Hóa Đan! Không ngờ còn có nhiều Tạo Hóa Đan như vậy! Nếu ta dùng một viên, chỉ sợ sẽ đột phá kết đan kỳ! - Là ai vậy, bút tích lớn như thế, chẳng lẽ tông chủ đem đan dược lấy ra sao? - Tông chủ sao có thể làm chuyện nhàm chán như thế? - Rất có phong thái! Chẳng lẽ là thiếu tông chủ Thần Thảo tông, ta thật muốn thân cận với hắn một chút, nếu được hắn lọt mắt xanh… Ước chừng hai phút sau Tùy Qua thu hồi đan long. Bởi vì hiệu quả khoe của đã đạt đến, hành vi của Tùy Qua đích xác khiến cho Thiên Lam kiếm tông chú ý. Không chỉ là đệ tử, còn có trưởng lão thậm chí là thái thượng trưởng lão của họ. Đương nhiên, từ trên mặt tông chủ, Tùy Qua cũng nhìn thấy vẻ kinh ngạc. Dù tông chủ che giấu rất tốt, nhưng vẫn không tránh khỏi ánh mắt của Tùy Qua. - Tốt lắm! Thần Thảo tông quả nhiên tốt lắm. Tông chủ nói ra một câu làm người khó hiểu. - Làm cho tông chủ chê cười. Tùy Qua đã khôi phục thái độ khiêm tốn lúc trước. - Chiêu thức này của Tùy tiên sinh rất cao minh, quả thật làm cho Tô Ngạn Tiên này nhìn với cặp mắt khác xưa. Tông chủ lần đầu tiên nói ra tên của mình, điều này không thể nghi ngờ đã chứng minh phân lượng của Tùy Qua trong lòng nàng tăng lên một mảng lớn. - Tông chủ không trách ta vô lễ, thật sự là khí độ lớn. Tùy Qua nói: - Kỳ thật ta làm như vậy, không phải vì khoe khoang, chỉ muốn tỏ rõ cho tông chủ nhìn thấy thành ý cùng thực lực của ta. Ta biết trong tu hành giới, hiện tại Thần Thảo tông chúng ta vẫn vô danh, nhưng chẳng qua bởi vì chúng ta làm việc thật điệu thấp mà thôi. - Tùy tiên sinh mang theo bên mình hàng trăm triệu đan dược, điều này đủ chứng minh thực lực Thần Thảo tông bất phàm. Tô Ngạn Tiên nói: - Nhưng bổn tông chủ đã đáp ứng hợp tác với ngươi, hơn nữa đã giao toàn quyền cho Ngưng Yên, ngươi làm như vậy hiển nhiên là không hài lòng đối với an bài của bổn tông chủ, là vậy đi? - Không phải không hài lòng, mà cảm thấy được mức độ hợp tác này còn chưa đủ. Tùy Qua nói: - Phạm vi hợp tác mà tông chủ cho phép trước đó, chỉ là hợp tác trong việc sinh ý đan dược, pháp bảo, có đúng không? Tô Ngạn Tiên gật nhẹ đầu, nàng cảm thấy bội phục với sự mẫn tuệ cùng phán đoán tinh chuẩn của Tùy Qua, thanh niên kia luôn rất dễ dàng nắm lấy ý nghĩ của nàng, nói chuyện với hắn giảm đi thật nhiều công sức. - Vậy phạm vi hợp tác của Tùy tiên sinh muốn mở rộng tới mức độ nào đây? Tô Ngạn Tiên hỏi một câu. - Cường cường liên thủ, làm cho Thiên Lam kiếm tông trở thành ẩn thế tông môn đệ nhất đại môn phái! Một câu này của Tùy Qua, quả nhiên lời làm người sợ hãi không ngớt. Thiên Lam kiếm tông trở thành ẩn thế tông môn đệ nhất đại môn phái, loại chuyện này Tô Ngạn Tiên không phải không nghĩ tới, thậm chí đã nghĩ qua vô số lần. Nhưng cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, trong những ẩn thế tông môn, lấy Côn Luân làm đầu, Thục Sơn kiếm tông thứ hai, theo sau còn có Không Động, Long Hổ tông, Mao Sơn, Thanh Thành mới đến Thiên Lam kiếm tông. Tuy rằng đều là ẩn thế tông môn, nhưng lực lượng cùng địa vị hoàn toàn khác nhau, địa vị tối cao đương nhiên là Côn Luân phái, thế cho nên từ tông chủ đến đệ tử Côn Luân phái mỗi khi nhìn thấy người của tông môn khác đều là ngẩng cao đầu nói chuyện. Thậm chí Côn Luân phái có thể tuyên bố “Côn Luân lệnh”, hiệu lệnh những ẩn thế tông môn khác. Nếu không bởi vì kiêng kỵ những môn phái khác liên hợp phản đối, chỉ sợ Côn Luân phái đã thống lĩnh toàn bộ ẩn thế tông môn. Tô Ngạn Tiên là tông chủ Thiên Lam kiếm tông, cho tới nay đều chăm lo tông môn, nàng kế thừa tâm nguyện tiền nhiệm tông chủ, luôn hi vọng tăng lên địa vị cho tông môn trong tu hành giới. Về phần trở thành đệ nhất đại môn phái, loại chuyện này chỉ là ngẫm lại mà thôi, Tô Ngạn Tiên cũng biết căn bản không có khả năng thực hiện. Côn Luân chính là Côn Luân, lão đại hàng vạn hàng ngàn năm, địa vị không dễ dàng bị lay động. - Tùy tiên sinh, bổn tông chủ bội phục lòng gan dạ sáng suốt của ngươi, nhưng có đôi khi ăn nói lung tung tùy tiện hứa hẹn sẽ bị người khinh thường. Tô Ngạn Tiên thản nhiên nói. - Nếu không có vài phần nắm chắc, ta cũng sẽ không tùy tiện hứa hẹn. Tùy Qua trấn định tự nhiên nói, đương nhiên hắn cũng biết muốn nâng đỡ Thiên Lam kiếm tông làm lão đại các ẩn thế tông môn, chắc chắn là chuyện không dễ dàng. Nhưng nếu ngay cả chuyện như vậy cũng không làm được, hắn còn kỹ năng gì có thể ứng phó thiên địa đại kiếp nạn ngày sau. Ở trong mắt Tùy Qua, ẩn thế tông môn là nhân tố không ổn định, hắn cần Thiên Lam kiếm tông đến duy trì an ổn. Đương nhiên, trạng thái lý tưởng nhất chính là thông qua Thiên Lam kiếm tông đến khống chế toàn bộ ẩn thế tông môn, làm cho bọn hắn ngày sau cũng trở thành một phần lực lượng đối phó ma vật. - A? Tô Ngạn Tiên thoáng kinh ngạc: - Lòng tự tin của Tùy tiên sinh từ đâu mà đến, nếu chỉ dựa vào đan dược còn chưa đủ đi? Không hề nghi ngờ, đan dược thật nhiều cũng giúp thực lực một tông môn gia tăng, nhưng đan dược cũng không có nghĩa là hết thảy, cũng không thể thay đổi hết thảy. Thiên Lam kiếm tông hợp tác cùng Thần Thảo tông, được đan dược giúp đỡ, nhưng trong thời gian ngắn muốn siêu việt cự vô bá như Côn Luân phái, căn bản không có khả năng. - Đan dược chỉ là một phần bên trong. Ngoại trừ đan dược, ta đương nhiên còn những vật khác. Tùy Qua nói: - Nhưng dung cho ta tạm thời giữ bí mật. Mặt khác trong mắt của ta, Cảnh Giới Đan đủ nhiều cũng có thể thay đổi cục diện. - Không thể phủ nhận chúng tôi thập phần tôn sùng với Cảnh Giới Đan của Tùy tiên sinh. Tô Ngạn Tiên nói: - Đây cũng là nguyên nhân ta tự mình bàn chuyện hợp tác với ngươi. Nếu Tùy tiên sinh cung cấp đầy đủ Cảnh Giới Đan cho chúng ta, tự nhiên có thể giúp Thiên Lam kiếm tông bồi dưỡng thật nhiều đệ tử tiên thiên cùng trúc cơ kỳ, thực lực chỉnh thể của bổn tông sẽ tăng lên diện rộng. Nhưng cho dù có nhiều tiên thiên cùng trúc cơ đệ tử, trong thời gian ngắn họ cũng không thể đản sinh thành kết đan cùng nguyên anh kỳ. Cho nên ta không tin Tùy tiên sinh có thể ở trong thời gian ngắn giúp chúng ta siêu việt Côn Luân phái. Tô Ngạn Tiên phân tích thật có đạo lý, có thể nói một châm kiến huyết. - Ý tứ của tông chủ ta hiểu được.
Chương 1281: Người Đều Có Dã Tâm. (2) share: doctruyen.org Mời đọc Tùy Qua mỉm cười, tựa hồ đã sớm nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tô Ngạn Tiên: - Sở dĩ tông chủ có ý nghĩ như vậy, là bởi vì tông chủ nhận thức Thần Thảo tông chỉ có thể sản xuất ra Cảnh Giới Đan cho tiên thiên kỳ cùng trúc cơ kỳ… - Cái gì! Ý của ngươi là nói, Thần Thảo tông còn có thể sản xuất thật nhiều Cảnh Giới Đan cho kết đan kỳ cùng cấp bậc cao hơn? Tô Ngạn Tiên rốt cục hoàn toàn rung động. Bởi vì nàng biết nếu lời của Tùy Qua là sự thật, như vậy việc Thiên Lam kiếm tông siêu việt Côn Luân phái cũng không phải điều ảo tưởng, mà sẽ trở thành sự thật. Lòng của mỗi người đều có dã tâm, chỉ là nội dung dã tâm hoàn toàn khác hẳn. Nàng đang muốn mở miệng đáp ứng Tùy Qua, lại nghe hắn nói: - Tông chủ yên tâm, Cảnh Giới Đan chỉ là một phương diện, Thần Thảo tông cũng không thiếu pháp bảo. Đến lúc đó Thiên Lam kiếm tông đan dược sung túc, cao thủ nhiều như mây, pháp bảo lợi hại, tất nhiên có thể thống ngự cả tu hành giới. - Như vậy… Tô Ngạn Tiên còn đang ảo tưởng, đột nhiên cảnh tỉnh lại, ngữ khí thay đổi: - Nếu Thần Thảo tông các ngươi có được nhiều lá bài tẩy như vậy, dù không hợp tác với bổn tông vẫn có thể đạt được mục đích của mình, hình như đâu phải việc gì khó. Chuyện gặp phải bánh nóng từ trên trời rơi xuống đương nhiên là chuyện tốt, nhưng ở thời điểm này cần phải cảnh giác. Ai có thể xác định bánh nóng thì sẽ không có độc đây? Tùy Qua cũng biết nghi ngờ của Tô Ngạn Tiên, vì thế thật thẳng thắn thành khẩn nói: - Bởi vì chuyện mà Thần Thảo tông cần làm không phải chỉ dựa vào chúng tôi thì có thể thực hiện. Đầu tiên chúng tôi đối với việc xưng bá tu hành giới không có hứng thú. Tiếp theo ta nghĩ thiên địa đại kiếp nạn buông xuống, Thần Thảo tông làm như thế chỉ vì muốn vượt qua trận kiếp nạn này mà thôi. Thiên địa đại kiếp nạn hàng lâm, ta không tin tông chủ không hay biết gì đi? - Thiên địa đại kiếp nạn, các ngươi thật vì chuyện này? Vẻ mặt Tô Ngạn Tiên có chút phức tạp. - Phải. Vẻ mặt Tùy Qua dị thường thành khẩn: - Ta không biết các ngươi nghĩ như thế nào, nhưng theo ta được biết, lần này thiên đại đại kiếp nạn thế tới hung hung, cho dù là đạo sĩ ngoài hóa thần kỳ đều chưa hẳn có thể chỉ lo cho thân mình. - Nghiêm trọng như thế? Tô Ngạn Tiên nghi ngờ: - Thiên địa kiếp nạn khi có phát sinh, trong lịch sử tu hành giới từng phát sinh qua rất nhiều, đủ loại kiếp nạn, nhưng đối với chúng ta mà nói có đôi khi kiếp nạn cũng là một loại cơ hội. Những ẩn thế tông môn cũng không phải tu hành gia tộc, bọn hắn như ngọn đèn cạn dầu, gặp trận gió to liền bị thổi tắt. - Ta biết mỗi một ẩn thế tông môn đều có hàng vạn hàng ngàn năm tích tụ, trong đó trải qua vô số lần kiếp nạn. Nhưng kiếp nạn lần này cũng sẽ khác hẳn dĩ vãng. Tóm lại tông chủ tin tưởng cũng được, không tin cũng tốt, đây chính là mục đích chuyến đi này của ta! Thần Thảo tông hợp tác cùng Thiên Lam kiếm tông, là hi vọng khi thiên địa kiếp nạn buông xuống Thiên Lam kiếm tông có thể dẫn dắt toàn bộ ẩn thế tông môn giúp chúng tôi một tay! Lời của Tùy Qua thành khẩn mạnh mẽ, nói như đinh đóng cột, làm Tô Ngạn Tiên cũng có chút dao động. Tô Ngạn Tiên trầm tư một lát, nói: - Việc này quan hệ trọng đại, nếu lần này thiên địa đại kiếp nạn thật sự nghiêm trọng như thế, Thiên Lam kiếm tông có lẽ cũng không thể không quản đến. Về chuyện hợp tác, chỉ cần Tùy tiên sinh chân thành, bổn tông nhất định toàn lực phối hợp! Nhưng chuyện thiên địa đại kiếp nạn, bổn tông chủ sẽ tự mình đi tìm đáp án! - Như thế tốt lắm! Tùy Qua khẽ cười nói: - Vì biểu lộ thành ý hợp tác, hôm nay ta sẽ đưa lên ba ngàn viên Cảnh Giới Đan tiên thiên kỳ, năm trăm viên Cảnh Giới Đan trúc cơ kỳ, xem như là quà gặp mặt đi. Sau khi đạt thành hợp tác với Tô Ngạn Tiên, Tùy Qua vẫn chưa lập tức rời khỏi Thiên Lam kiếm tông. Cổ Dụ đưa hắn xuống chân núi, Tùy Qua lại gặp được Tô Ngưng Yên. - Đến chỗ của ta uống chén rượu? Tô Ngưng Yên hỏi. Tùy Qua gật đầu: - Nhờ dẫn đường. Hai người lần lượt bay lên không, sau một lát đã xuyên qua thật nhiều ngọn núi, dừng trên đỉnh một ngọn núi nhỏ. Trên đỉnh núi không có lầu các đình đài, thậm chí cỏ cây thật hỗn độn, hoàn toàn giữ nguyên cảnh tượng “nguyên sinh thái”, chỉ có một ngôi nhà gỗ trên đỉnh núi. Đối với người tu hành mà nói, ngôi nhà gỗ này thật đơn giản, thậm chí đối với người phàm mà nói, có vẻ rách nát. Ngôi nhà gỗ đều dùng những đoạn gỗ tùy tiện dựng lên, thậm chí còn chưa tước vỏ cây, cấp cho Tùy Qua cảm giác Tô Ngưng Yên tự mình dùng phi kiếm chặt đứt một ít cành cây sau đó tùy ý dựng thành. - Sao vậy, không có ý định đi vào? Tô Ngưng Yên cười hỏi. - Không phải, ta đang lo lắng phòng ở này có bị sụp xuống hay không. Tùy Qua nói một câu vui đùa. - A…vậy ngươi cứ việc yên tâm, phòng ở của ta tuy sơ sài một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không sụp đổ. Tô Ngưng Yên nói. - Ta chỉ nói giỡn mà thôi. Tùy Qua nói: - Những đoạn gỗ Thiết Lực Mộc này tuy rằng thô kệch, nhưng dị thường cứng rắn. Vả lại bên trong lưu lại kiếm ý của ngươi, cho dù gặp phải đòn nghiêm trọng cũng khó thể lay động nửa phần, sao có thể dễ dàng sụp đổ như vậy. Nói xong Tùy Qua đi vào “khuê các” của Tô Ngưng Yên. Thậm chí ghế ngồi cũng chỉ là một đoạn gỗ thô sơ mà thôi. Sau khi vững vàng ngồi xuống, Tô Ngưng Yên tùy tay chộp tới, đem một hồ lô rượu ném cho Tùy Qua. Có rượu không thức ăn. Xem ra Tô Ngưng Yên thật sự chỉ mời Tùy Qua đến uống rượu, đơn thuần mà thôi. Cho nên Tùy Qua thật chủ động lấy ra một ít rau dưa trái cây gieo trồng trong Hồng Mông Thạch mời nàng nhấm nháp. Mặc dù Tô Ngưng Yên là người tu hành, kiến thức rộng rãi, nhưng sau khi tiến vào trúc cơ kỳ cũng rất ít ăn uống, nhưng khi ăn rau dưa trái cây của Tùy Qua gieo trồng, vẫn khen không dứt miệng. - Tùy tiên sinh, thật sự không nghĩ tới ngươi lại có thể đem rau dưa trái cây bình thường gieo trồng ra hương vị tiên quả, thật sự là lợi hại! Tô Ngưng Yên tán thưởng. - Chẳng lẽ Tô cô nương đã nếm qua hương vị tiên quả? Tùy Qua cười hỏi lại. - Ta cũng không phải tiên nhân, làm gì có tư cách nhấm nháp tiên quả, chỉ là so sánh mà thôi. Tô Ngưng Yên nói. - Không phải tiên nhân, cũng chưa chắc không thể nhấm nháp tiên quả. Tùy Qua uống ngụm rượu, sau đó cách không điểm ra, mở ra một Long Can Qua, hơn nữa còn đưa tới trước mặt Tô Ngưng Yên: - Nghe nói Long Can Qua là quả cây mà Côn Luân dùng chiêu đãi khách quý, tuy rằng không phải tiên quả, nhưng Tô cô nương hãy nếm thử hương vị, xem như vật khai vị, chờ ngày nào đó ta gieo trồng được tiên quả, sẽ thỉnh Tô cô nương nhấm nháp. - Đa tạ. Tô Ngưng Yên từng nghe qua danh hào của Long Can Qua, đáng tiếc chính là tuy rằng Thiên Lam kiếm tông cũng là ẩn thế tông môn, nhưng không cách nào gieo trồng Long Can Qua, bởi vậy nàng cũng là lần đầu tiên nếm thử, hương vị linh quả tự nhiên không tầm thường, huống chi còn do tự tay Tùy Qua gieo trồng.
Chương 1282: Linh điền Thiên Lam kiếm tông. share: doctruyen.org Mời đọc - Rượu của Tô cô nương xem như thiên hạ nhất tuyệt ah. Tùy Qua cười nói: - Nếu ta không đoán sai, chỉ sợ do chính tay Tô cô nương ủ rượu? - A? Trên mặt Tô Ngưng Yên hiện ra vẻ hân thưởng: - Tùy tiên sinh làm sao đoán được? - Không phải đoán được, làm phẩm vị ra tới. Tùy Qua nói: - Hương vị của rượu cực kỳ cương liệt, rượu trôi vào bụng giống như kiếm khí hỏa hệ đâm vào, mặc dù có chút liệt nhưng thật có hương vị! - Nói rất đúng! Tô Ngưng Yên hớp một hớp lớn, nói: - Tùy tiên sinh, ta đã nhận được mệnh lệnh của tông chủ, để cho ta toàn lực hợp tác với ngươi, lúc cần thiết có thể điều động đại bộ phận lực lượng của Thiên Lam kiếm tông hiệp trợ ngươi. Thật không nghĩ tới ngươi có thể làm cho tông chủ xem trọng như thế. - Nếu là hợp tác, đương nhiên phải là chuyện có lợi cho song phương. Tùy Qua cười nói: - Tông chủ nhất định đã cân nhắc lợi hại bên trong, mới đáp ứng hợp tác với Thần Thảo tông. Nhưng sau này thật ra cần làm phiền Tô cô nương nhiều hơn. - Nếu tông chủ có lệnh, ta đương nhiên cần toàn lực ứng phó. Tô Ngưng Yên nói: - Huống chi thủ đoạn của Tùy tiên sinh lợi hại như vậy, ta có thể đại biểu Thiên Lam kiếm tông hiệp trợ ngươi, xem như là chuyện vinh hạnh. - Nhắc tới hợp tác… Tùy Qua dừng một chút mới nói tiếp: - Trước đó ta có tặng tông chủ một ít quà gặp mặt, nàng cũng đã đáp ứng ta một yêu cầu nho nhỏ, nàng để cho ta đi thăm viếng linh điền của quý tông một chút, hơn nữa lựa chọn vài gốc linh thảo. Đợi lát nữa phiền toái Tô cô nương đưa ta đi nhìn xem? - Đây là đương nhiên. Tô Ngưng Yên đồng ý. Hai người uống rượu trò chuyện một lúc, kéo gần thêm quan hệ, sau đó thừa rượu hứng Tô Ngưng Yên lại đưa Tùy Qua đến linh điền. Linh điền nằm ở gần ngọn núi cao nhất trong Thiên Lam kiếm tông, cho thấy bọn họ thật xem trọng linh điền linh thảo, nhưng một mặt khác cũng cho thấy nhu cầu của họ đối với phương diện này phi thường bức thiết. Quả nhiên tu hành giới đang xuống dốc cùng suy yếu, cho dù là ẩn thế tông môn cũng không cách nào tránh khỏi. Linh khí suy giảm, linh thảo biến thành thưa thớt, số lượng các loại thiên tài địa bảo cũng giảm mạnh. Tài nguyên của tu hành giới đã sắp tận diệt. Nếu đã không có tài nguyên, dù là ẩn thế tông môn cũng không chống đỡ được bao lâu. Đương nhiên, có chút đại tông môn có thể mở vực ngoại không gian, thu được tài nguyên, nhưng không phải cái gì cũng có, thậm chí nguy hiểm trùng điệp, nếu không cẩn thận chẳng những không có thu hoạch, thậm chí còn kéo tới tai nạn. Nhưng dù sao Thiên Lam kiếm tông cũng không đến nỗi, số lượng linh điền không ít, một ngọn núi lại tầng tầng linh điền, giống như ruộng bậc thang, vô số linh điền nảy nở bên trong. Mặt khác trên ngọn núi này còn có một đạo linh mạch trải qua, có vài đạo linh tuyền chảy xuống, không ngừng rót vào linh lực, làm cho tốc độ sinh trưởng của linh thảo được nhanh hơn. Chỉ là quy mô mặc dù không tệ, nhưng hiệu suất lại thật thấp kém. Ở trong mắt Tùy Qua, kỹ thuật gieo trồng linh thảo của Thiên Lam kiếm tông còn dừng lại trong giai đoạn nguyên thủy. Đương nhiên đây không phải lỗi của họ, mà là các tông môn trong tu hành giới đều là như thế, lâm vào nhầm lẫn hạn hẹp, chỉ lo nghiên cứu thuật luyện đan nhưng không ai đi nghiên cứu thuật gieo trồng linh thảo. Nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại lúc ban đầu, thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm, đủ loại linh thảo thiên tài địa bảo ùn ùn, bởi vậy khi đó chỉ cần có chút cố gắng là có thể lấy được thật nhiều tài liệu luyện đan, nếu đồ vật dễ dàng lấy được, còn có ai vắt óc đi tìm kiếm phương pháp đào tạo linh thảo? Thật hiển nhiên chỉ suy nghĩ làm sao luyện chế tốt đan dược. Huống chi luyện đan đại bộ phận đều vì mình, mà đi nghiên cứu thuật gieo trồng linh thảo lãng phí thời gian, với bản tính tư lợi của người tu hành, bọn hắn đương nhiên sẽ không thích làm như vậy. - Tùy tiên sinh, không biết ngươi vừa ý loại linh thảo nào? Tô Ngưng Yên nói: - Linh thảo nơi này đại bộ phận là cây non, muốn bồi dưỡng nhiều linh thảo linh mộc như vậy, linh mạch của bổn tông tiêu hao thật lớn. Ai, nếu tình huống không được thay đổi, linh khí của bổn tông sẽ suy kiệt, không còn cách nào đào tạo càng nhiều linh thảo, luyện chế được nhiều đan dược. - Chuyện luyện chế đan dược các ngươi không cần quá lo lắng. Nếu đã hợp tác với Thần Thảo tông, chuyện đan dược chúng ta sẽ tự nhiên cung cấp. - Ta biết chúng ta là bằng hữu hợp tác, nhưng ta mạo muội hỏi Tùy tiên sinh một câu, Thần Thảo tông tài đại khí thô, có thể cung cấp thật nhiều đan dược cho bổn tông, nhưng ngươi cũng đã nói qua, đây là hợp tác, chúng ta đương nhiên phải trả giá cho việc trao đổi đan dược, có đúng không? - Trong tu hành giới đương nhiên không có bữa cơm không phải trả tiền, nhưng Tô cô nương không cần đem sự tình hiểu quá phức tạp, tràn ngập âm mưu. Kỳ thật ta hợp tác với các vị, không phải âm mưu mà là dương mưu. Sau này mọi người cùng nhau giao dịch, lâu ngày gặp lòng người, ngươi sẽ hiểu được ta làm người chính trực, là đồng bạn hợp tác khẳng khái…phải rồi, gốc Bạch Hạc lão tùng, Hoài Mộng thảo cùng gốc Tinh Mộc, ba loại linh thảo này không tệ, ta đều lấy! Đối với Tùy Qua mà nói, chuyến đi Thiên Lam kiếm tông xem như thuận lợi, mục tiêu của hắn đều đã đạt được. Khi Tùy Qua rời khỏi Thiên Lam kiếm tông, Tô Ngưng Yên thầm tỏ vẻ, hi vọng Tùy Qua cung cấp càng nhiều Tạo Hóa Đan cho nàng. Đương nhiên đây chỉ là giao dịch, nàng sẽ dùng đồ vật trao đổi, hoặc là yêu đan hay vật gì khác. Xem ra người trên thế giới này đều có dã tâm, Tô Ngưng Yên cũng không ngoại lệ. Khi ở bên ngoài, nàng đã đổi tám viên Tạo Hóa Đan với Tùy Qua. Hiện tại nàng lại đưa ra nhu cầu giao dịch, điều này hiển nhiên không vì chuẩn bị cho chính bản thân của nàng. Sau khi rời khỏi Thiên Lam kiếm tông, Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn. Nhưng còn chưa đi tới Minh Kiếm sơn, Tùy Qua đã cảm nhận được một cỗ khí tức điềm xấu. Mặt khác hộ sơn đại trận đã bị người phá vỡ, tựa hồ vừa gặp phải công kích. Trong lòng Tùy Qua kinh hãi, hiện tại Minh Kiếm sơn có nguyên anh kỳ trấn thủ, hơn nữa hộ sơn đại trận hết sức lợi hại, làm sao có thể dễ dàng bị người công tiến vào, điều này quả thật không thể tưởng tượng nổi. Thân ảnh chợt lóe, Tùy Qua đã đi lên ngọn núi cao nhất Minh Kiếm sơn. Trên ngọn núi là cảnh tượng hỗn độn một mảnh, đã chứng minh suy đoán của Tùy Qua, nơi này đích xác bị người công tiến vào. Ngoại trừ cảnh tượng hỗn độn, cũng có thật nhiều người bị thương, mà nhóm người Tống Văn Hiên đang dùng đan dược chữa thương cho đệ tử. - Tống Văn Hiên, đã xảy ra chuyện gì? Tùy Qua thật sự nổi giận. Phải biết rằng hiện tại địa vị của Tùy Qua trong tu hành giới xem như tiếng tăm lừng lẫy, nếu người nào cũng biết Minh Kiếm sơn là đường khẩu của Thần Thảo tông, không ngờ còn có người dám mạnh mẽ công kích nơi này, quả thật là khiêu khích Thần Thảo tông. Huống chi đối phương chẳng những phá vỡ hộ sơn đại trận, còn đả thương người! Làm như vậy rõ ràng xé toang mặt mũi!
Chương 1283: Trầm Quân Lăng lại xảy ra chuyện. share: doctruyen.org Mời đọc Tống Văn Hiên nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Tùy Qua, không khỏi lo sợ bất an, vội vàng nói: - Thiếu tông chủ, sự tình là như vậy… - Để tôi nói với anh ấy! Lúc này Đường Vũ Khê xuất hiện. Tống Văn Hiên như được đại xá, vội vàng nói: - Để tôi đi làm việc. - Được, trước tiên chữa khỏi người bị thương, chuyện khác nói sau! Tùy Qua đè nén lửa giận nói. Sắc mặt Đường Vũ Khê thật khó xem, nàng gọi Tùy Qua đi vào phòng, cho người lui ra ngoài, sau đó mới kể cho Tùy Qua nghe chuyện đã xảy ra. Nghe xong, sắc mặt Tùy Qua vô cùng khó xem. Sự tình là như vậy, sau khi Tùy Qua đi Thiên Lam kiếm tông không bao lâu, sứ giá Không Động phái lại đến, còn có một người của Thục Sơn kiếm tông. Bởi vì Tùy Qua đi vắng, sứ giả Không Động phái bị uyển chuyển cự tuyệt ngoài cửa, nhưng đúng lúc đó Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng ngự kiếm đến đây tìm Tùy Qua. Ai biết vị “hiệp khách” của Thục Sơn kiếm tông lại bị mỹ mạo của Trầm Quân Lăng mê hoặc, ngăn cản nàng, lại còn đương trường cầu ái. Nhưng vị “hiệp khách” tự cho rằng mình thật siêu phàm kia lại bị Trầm Quân Lăng cự tuyệt, nhưng người kia da mặt thật dày, không ngừng ngăn trở nàng, rốt cục hoàn toàn chọc giận nàng, khiến cho nàng lớn tiếng mắng nhiếc một trận. Theo sau người của Minh Kiếm sơn xuất hiện, họ đều nhận ra Trầm Quân Lăng, hơn nữa nhận thức Đường Vũ Khê, biết Đường Vũ Khê là thiếu tông chủ phu nhân, nếu xảy ra sai lầm sẽ bị Tùy Qua giận cá chém thớt trừng phạt. Vì thế song phương liền nảy sinh xung đột. Nhưng vị “hiệp khách” Thục Sơn tuy rằng đê tiện, nhưng tu vi dị thường cường hãn, lại đạt tới hóa thần sơ kỳ, cuối cùng chẳng những bắt đi Trầm Quân Lăng, còn phá vỡ hộ sơn đại trận, xem như cấp Thần Thảo tông cùng Tùy Qua một lần hạ mã uy. - Tùy Qua, chuyện này anh nhất định phải bình tĩnh! Sau khi kể xong, Đường Vũ Khê lo lắng Tùy Qua nổi trận lôi đình, lập tức nhắc nhở hắn: - Em nghe nói thực lực Thục Sơn kiếm tông không tầm thường, anh không thể xúc động, việc khẩn cấp trước mắt là thương lượng đối sách. Đúng rồi, Lam Lan còn lưu dưới núi, định đợi anh trở về… - Tạm thời khoan gặp nàng…bỏ đi, để anh đi gặp nàng vậy. Tùy Qua cảm thấy đầu óc hỗn loạn. Gần đây không biết xảy ra chuyện gì, Tùy Qua cảm giác sự tình không quá thuận lợi, nhất là phương diện nữ nhân. Vốn là Lam Lan xảy ra chuyện, hiện tại đến lượt Trầm Quân Lăng. Nhưng khi cẩn thận suy nghĩ lại, hiện tại Trầm Quân Lăng đích thật là vưu vật, cho dù ở trong tu hành giới cũng là mỹ nữ thượng hạng. Với vẻ đẹp của nàng, đương nhiên sẽ hấp dẫn người khác. Nhưng nếu là người nào khác thì cũng thôi, nhưng lần này lại trêu chọc phải “hiệp khách” Thục Sơn kiếm tông, vì vậy nàng mới bị bắt đi. Mỹ Lệ Họa Thủy, lời này thật sự rất đúng đâu. - Tùy Qua, em xem người của Thục Sơn kiếm tông tuy rằng hung hăng càn quấy, nhưng đối với Quân Lăng vẫn có vài phần tôn trọng, chắc là sẽ không làm ẩu… - Thách hắn cũng không dám làm ẩu! Nếu hắn dám, anh nhất định san bằng Thục Sơn kiếm tông! Tùy Qua hung hăng nói, hắn đã tức giận đến nóng nảy. Càng đáng hận chính là người của Thục Sơn kiếm tông lại bắt đi Trầm Quân Lăng, đây thật sự là trắng trợn khiêu khích Tùy Qua. Giữa song phương hoàn toàn không còn đường hòa giải. - Vũ Khê, em không cần lo lắng, anh làm việc có chừng mực. Tùy Qua nói, sau đó đi tìm Lam Lan. Từ sau khi Tùy Qua cứu được Lam Lan trở về, ý bảo nàng lưu lại Minh Kiếm sơn nghỉ ngơi. Kỳ thật Lam Lan chỉ bị kinh hãi mà thôi, hiện tại tu vi của nàng đã đạt tới tiên thiên kỳ, rất nhanh đã điều dưỡng tốt thân thể, nhưng nàng chưa rời khỏi Minh Kiếm sơn là vì có chuyện cần nói với Tùy Qua. Phòng của Lam Lan nằm trên một ngọn núi thanh nhã, gọi là phòng khách trên thực tế là một tòa tiểu lâu đẹp mà tĩnh mịch, bởi vì nhóm người Tống Văn Hiên biết nàng là bạn của Tùy Qua, tự nhiên tôn sùng làm khách quý, vì vậy sinh hoạt ẩm thực tiếp đãi thật tốt. Trong phòng chỉ còn lại Tùy Qua cùng Lam Lan. - Tùy Qua, anh rốt cục đã trở lại. Lam Lan cố lấy dũng khí nói: - Kỳ thật trải qua chuyện lần trước, tôi đã nghĩ thông suốt, tôi không hề… Lam Lan còn chưa nói xong, Tùy Qua đã tiến lên bịt kín miệng của nàng, hôn môi nàng. Sau một nụ hôn dài mất hồn mạnh mẽ, Tùy Qua dùng ngón tay khẽ vuốt trán Lam Lan nói: - Em không cần nói nữa. Chờ anh trở lại, anh muốn em làm nữ nhân của anh! Lam Lan cũng không lên tiếng, chỉ xúc động gật đầu. Lần này nàng quyết định không hề trốn tránh, không tiếp tục tính toán, bởi vì nàng đã cùng Tùy Qua trải qua chuyện còn đáng sợ hơn tử vong, cho nên nàng không còn băn khoăn sợ hãi điều gì, chỉ làm việc theo bản tâm của mình. - Đi nhanh đi, nàng đang chờ anh đó. Lam Lan khẽ cươi nói. Nhìn vẻ mặt mỉm cười của nàng, Tùy Qua có cảm giác giật mình, không nghĩ tới Lam Lan luôn ghét ác như cừu, luôn không thể thừa nhận bị chia sẻ tình cảm lại cổ vũ hắn đi cứu tình địch của mình. Mang theo cảm xúc phức tạp, Tùy Qua rời khỏi Minh Kiếm sơn, tuy rằng hắn nóng lòng muốn đi Thục Sơn kiếm tông cứu Trầm Quân Lăng, nhưng không thể đi như vậy, bởi vì có một vấn đề: hắn không biết sơn môn Thục Sơn kiếm tông ở nơi nào. Nếu muốn làm cho người của Thục Sơn kiếm tông kiêng kỵ, hắn còn cần tìm người cường đại giúp đỡ mới được. Nhưng tìm người cường đại giúp đỡ từ đâu mà đến? Ai Lao sơn, Huyền Mệnh khách sạn. Sau khi Tùy Qua rời khỏi Minh Kiếm sơn, lập tức dùng tốc độ cực nhanh đi tới Ai Lao sơn, tiến vào Huyền Mệnh khách sạn. Muốn uy hiếp Thục Sơn kiếm tông, Tùy Qua cần có người giúp đỡ cực kỳ cường đại. Nhưng người giúp đỡ không thể trống rỗng xuất hiện, tuy rằng trong Thiên Lam kiếm tông cũng có cao thủ, nhưng họ chưa chắc nhận lời giúp hắn ra mặt. Hơn nữa nếu hắn đưa ra yêu cầu này, sẽ làm người của Thiên Lam kiếm tông cảm thấy hắn lợi dụng bọn họ làm quân cờ đối phó Thục Sơn kiếm tông, khi đó quan hệ giữa đôi bên sẽ vỡ tan. Nhưng ngoại trừ Thiên Lam kiếm tông, cường giả mà Tùy Qua có thể nghĩ đến thật sự quá ít. Có lẽ Khổng Bạch Huyên là lựa chọn tốt nhất, nhưng nguyên thần của nàng lưu trên người Lạc Thanh Liên đã biến mất, Tùy Qua căn bản không có biện pháp liên lạc với nàng. Ngoại trừ Khổng Bạch Huyên, còn có nhân tuyển khác là khí linh Như Mộng trong thủy cốc, nhưng nàng lại không khả năng dễ dàng rời khỏi thủy cốc, mà nàng lại không khả năng di động lối vào thủy cốc, cho nên cũng phải bài trừ. Càng nghĩ, Tùy Qua chỉ có thể nghĩ tới Huyền Mệnh khách sạn. Tuy đây không phải nơi tốt, nhưng theo Tùy Qua xem ra chí ít chỗ này còn một điểm, đó là có tiền là được, đây là chân lý mà Huyền Mệnh khách sạn luôn tôn thờ. Sau khi hắn đi vào Huyền Mệnh khách sạn, Tông Duệ lập tức đến nghênh đón, cười hì hì hỏi: - Tùy tiên sinh, có muốn ta gọi vài cô nương xinh xắn đến bồi rượu hay không? Giờ này còn chưa tới thời gian Huyền Mệnh Trạng tuyên bố, ngài đến thật có chút sớm. - Không cần nhiều lời, ta muốn bàn đại sinh ý với ngươi.