Đô Thị Y TIÊN THIỂU - Vô Trục - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 1284: Sơn môn Thục Sơn kiếm tông.

    share: doctruyen.org





    Tùy Qua nói:

    - Không biết Huyền Mệnh khách sạn của các ngươi có nuốt được hay không.

    - Sinh ý thế nào?

    Tông Duệ hứng thú, hắn cũng biết Tùy Qua ra tay luôn xa xỉ.

    - Rất lớn!

    Tùy Qua đưa ra một con số trên trời:

    - Một tỷ Tinh Nguyên Đan! Lại thêm một ngàn viên Tạo Hóa Đan!

    - Cái gì!

    Tông Duệ kinh hãi nói lắp:

    - Một tỷ…Tinh Nguyên Đan, còn có một ngàn…Tạo Hóa Đan? Một ngàn Tạo Hóa Đan?

    - Đúng vậy, là Tạo Hóa Đan!

    Tùy Qua nói:

    - Ta biết việc này ngươi không thể làm chủ, nhanh chóng mời đại đương gia của các ngươi đến thương nghị với ta đi.

    - Được, Tùy tiên sinh, ngài chờ…chờ a.

    Tông Duệ vội vàng đi thông tri cho đại đương gia Huyền Mệnh khách sạn, vị tiên sinh phòng thu chi kích động đến mức có chút thất thố.

    Tiền có thể thông thần.

    Chỉ sau một lát, Tùy Qua nhìn thấy vị đại đương gia rất ít lộ mặt trong khách sạn, Lâu Kiếm Thường.

    Khi Lâu Kiếm Thường đi vào, vẫn đội nón, hướng Tùy Qua chắp tay, sau đó ngồi xuống đối diện, trấn định hỏi:

    - Ta nghe lão tam nói, Tùy tiên sinh có một bút sinh ý rất lớn muốn bàn với chúng ta?

    - Đúng vậy, nhưng không biết Huyền Mệnh khách sạn của các ngươi có dám tiếp hay không.

    - Dám tiếp? Tùy tiên sinh dùng từ “dám tiếp”, đây là đang hoài nghi năng lực của Huyền Mệnh khách sạn?

    Lâu Kiếm Thường trầm giọng nói:

    - Nhưng ta thật sự tò mò, cuối cùng là sinh ý gì vậy?

    - Ta muốn thuê một hóa thần hậu kỳ hoặc là vài hóa thần trung kỳ cho ta sử dụng.

    Tùy Qua nói.

    - Thuê vài hóa thần trung kỳ? Một hóa thần hậu kỳ?

    Lâu Kiếm Thường kinh hãi:

    - Nếu không phải Tùy tiên sinh là lão khách hàng của chúng ta, ta nhất định hoài nghi ngươi đang tiêu khiển ta. Trận thế lớn như vậy, không biết Tùy tiên sinh muốn đối phó ai?

    - Nói cho ngươi biết cũng không sao, ta muốn đối phó là Thục Sơn kiếm tông.

    - Thục Sơn kiếm tông?

    Lâu Kiếm Thường cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên:

    - Tùy tiên sinh, sinh ý mà ngươi nói chỉ sợ không ai dám tiếp nhận. Đắc tội người của Thục Sơn kiếm tông, cho dù chiếm được huyền thưởng chỉ sợ cũng không còn mạng hưởng dụng.

    - A?

    Tùy Qua ra vẻ kinh ngạc:

    - Huyền Mệnh khách sạn lại e ngại Thục Sơn kiếm tông đến như vậy?

    - Ngoại trừ Côn Luân, không có bao nhiêu người không kiêng kỵ Thục Sơn kiếm tông. Huống chi chuyện hoàn toàn đắc tội Thục Sơn kiếm tông, cho dù Côn Luân phái cũng không dám trắng trợn đi làm.

    Lâu Kiếm Thường nói:

    - Tùy tiên sinh, ngươi mở ra giá cả đã rất cao, nhưng mà…chỉ sợ chúng ta không có phúc hưởng thụ.

    - Cũng thế, xem ra hôm nay ta thật sự không nên tới.

    Tùy Qua thở dài một tiếng, dự tính rời đi.

    - Tùy tiên sinh, dừng bước.

    Lâu Kiếm Thường tựa hồ đang cân nhắc điều gì:

    - Cho phép ta suy nghĩ một chút.

    - Cũng tốt, ta chờ tin tức của ngươi.

    Tùy Qua nói:

    - Nhưng phải nhanh!

    Tùy Qua biết Lâu Kiếm Thường nói muốn suy nghĩ, trên thực tế không phải là hắn suy tính, mà là người đứng sau lưng hắn.

    Tu vi của Lâu Kiếm Thường chỉ là nguyên anh hậu kỳ đỉnh phong, còn chưa đạt tới được hóa thần kỳ. Nếu hắn đại biểu tầng cao nhất của Huyền Mệnh khách sạn, khẳng định khách sạn này cũng không duy trì được thời gian lâu như thế, nếu không có vài đạo sĩ hóa thần kỳ trấn thủ, khách sạn chỉ như một cái rắm, bất kỳ ẩn thế tông môn nào cũng có thể dễ dàng xử lý.

    Tùy Qua mơ hồ hoài nghi Huyền Mệnh khách sạn có quan hệ với Hắc La Thiên, nhưng chưa có bằng chứng chính xác. Nhưng nếu Huyền Mệnh khách sạn dám tiếp sinh ý lần này, hai bên trở mặt, đối với Tùy Qua mà nói kỳ thật là chuyện tốt, hắn cần tổn thất chỉ là đan dược mà thôi.

    Nhưng nghe ngữ khí của Lâu Kiếm Thường, cho dù là Hắc La Thiên cũng không dám dễ dàng đắc tội Thục Sơn kiếm tông, cho nên Lâu Kiếm Thường mới từ chối. Nhưng vì Tùy Qua đưa ra điều kiện quá hấp dẫn người, cho nên Lâu Kiếm Thường cũng phải do dự. Nhưng Tùy Qua thật không biết người sau lưng Lâu Kiếm Thường thật sự là ai.

    Biết Tùy Qua không khả năng chờ quá lâu, Lâu Kiếm Thường rất nhanh đã trả lời:

    - Thật xin lỗi, sinh ý của Tùy tiên sinh thật quá mạo hiểm, Huyền Mệnh khách sạn không thể đón. Vài đạo sĩ hóa thần trung kỳ, thật không dễ dàng thuê mướn, hơn nữa nhìn ngươi có vẻ không có thời gian chờ đợi.

    - Không sao, nếu Huyền Mệnh khách sạn không muốn làm sinh ý này, ta cũng không miễn cưỡng.

    - Kỳ thật chúng ta cũng không phải không muốn làm, nhưng sinh ý mà Tùy tiên sinh đưa ra thật khó khăn.

    Lâu Kiếm Thường âm lãnh cười cười, thấp giọng nói:

    - Kỳ thật sinh ý càng lớn hơn nữa chúng ta đều có hứng thú, nếu Tùy tiên sinh muốn làm rụng Thục Sơn kiếm tông, thật sự có thể đến tuyên bố Huyền Mệnh Trạng.

    - A, ta hiểu được.

    Tùy Qua gật đầu nói, hắn thật sự hiểu được ý tứ trong lời nói của Lâu Kiếm Thường, Tùy Qua thuê người cùng đi Thục Sơn kiếm tông, hiển nhiên vì gia tăng uy thế cho mình, nhưng loại chuyện này sẽ đắc tội Thục Sơn kiếm tông, hơn nữa người thuê cũng dễ dàng bị hạn chế. Đại sĩ cấp hóa thần kỳ, hiển nhiên không muốn bị người chỉ huy. Nhất là chuyện rõ ràng đi đắc tội Thục Sơn, cũng không ai muốn đi làm.

    Nhưng nếu quả thật có người muốn xử lý Thục Sơn, hơn nữa khai ra số tiền khổng lồ, chưa chắc sẽ không có người đi mạo hiểm. Bởi vì có rất nhiều việc làm ra cũng không thể quá rõ rệt, nhưng vẫn có thể âm thầm mà làm. Chém giết vài cường giả Thục Sơn, là có được số thù lao khổng lồ, vẫn sẽ có người nguyện ý đi mạo hiểm.

    Ý tứ biểu đạt của Lâu Kiếm Thường rất rõ ràng, Tùy Qua cũng không muốn nói nhiều, vì vậy đưa ra một giao dịch khác:

    - Đại chưởng quỹ, nếu ta đã đến Huyền Mệnh khách sạn, còn không làm gì thật lãng phí thời gian – bản đồ vị trí sơn môn Thục Sơn kiếm tông, ngươi nói cái giá đi.

    - Được, Tùy tiên sinh thật sự thẳng thắn, nếu chỉ cần bản đồ lối vào Thục Sơn, một trăm vạn Tinh Nguyên Đan.

    - Được.

    Tùy Qua sảng khoái đáp ứng, trực tiếp đưa một trăm vạn Tinh Nguyên Đan cho hắn, mà hắn cũng không nuốt lời, đem bản đồ đưa cho Tùy Qua.

    Thục Sơn kiếm tông, đương nhiên nằm tại Thục Sơn.

    Tùy Qua từng xem một ít hình ảnh cùng phim ảnh về Thục Sơn, nghe nói sơn môn Thục Sơn kiếm tông nằm trên Nga Mi sơn, nhưng Tùy Qua đi qua Nga Mi sơn, biết trên đó chỉ có chùa chiền hòa thượng, đều là đệ tử cửa Phật, người tu đạo luyện kiếm thật sự hiếm thấy.

    Mà theo bản đồ mà Huyền Mệnh khách sạn đưa ra, kỳ thật sơn môn Thục Sơn kiếm tông không nằm tại Nga Mi, mà là cách Nga Mi chừng vài chục cây số, trong một dãy sơn mạch nhỏ.

    Có thi từ từng nói: Thục quốc nhiều tiên sơn, Nga Mi mạc năng thất. Lời này kỳ thật không giả, tại tỉnh Thục Xuyên núi non trùng điệp, danh sơn tiên sơn chi chít khắp nơi, nhiều vô số kể.

    Nếu như không có bản đồ, Tùy Qua dù lật ngược tỉnh Thục Xuyên bao lần chỉ sợ cũng không tìm được vị trí sơn môn Thục Sơn kiếm tông.

    Cho nên nói, sơn môn Thục Sơn kiếm tông thật sự khó tìm, bởi vì nằm ở bên trong vách núi dưới thác nước trong một ngọn núi cao.

    Nhìn mặt sau thác nước, vách núi không hề dị thường, không có “chìa khóa” đi vào trận pháp nơi này, trong lúc nhất thời Tùy Qua cũng không biết nên làm sao tiến vào bên trong.
     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
  2. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513

    Chương 1285 - 1286: Lừa dối.

    share: doctruyen.org





    Xông vào?

    Điều này hiển nhiên là biện pháp ngu ngốc nhất.

    Đầu óc vừa động, Tùy Qua nảy ra ý hay.

    - Bản nhân Không Động môn Từ Kính, phụng lệnh tông môn, xin mời Hồ Hầu Minh sư thúc tổ trở về núi, có chuyện quan trọng thương lượng!

    Lúc này Tùy Qua đã ăn Chúng Sinh Quả, mặc đạo bào biến thành một trung niên đạo nhân trung hậu thành thật, hơn nữa còn giả mạo đệ tử Không Động môn, thông qua thuật thiên lý truyền âm đem thanh âm xuyên thấu qua vách đá truyền vào.

    Với tu vi của Tùy Qua, cho dù sau lưng vách đá có vô số trận pháp nhưng vẫn có thể đem thanh âm truyền tới.

    Phương thức này tuy rằng chưa chắc sẽ hữu hiệu, nhưng vẫn mưu lợi hơn so với cứng rắn xông tới.

    Nếu cứng rắn xông vào, sẽ gặp phải hộ sơn đại trận, chỉ sợ còn chưa gặp được “hiệp khách” kia thì hắn đã bị các cường giả của Thục Sơn kiếm tông đánh bỏ chạy trối chết.

    Nhưng lần này Tùy Qua hiển nhiên thành công.

    Sau một lát, vách núi tản ra linh khí dao động, theo sau một thiếu niên mặc áo trắng ngự kiếm bay ra, nhìn Tùy Qua hỏi:

    - Ngươi là người phương nào, lại dám ở ngoài sơn môn Thục Sơn kiếm tông ồn ào xôn xao?

    - Bản nhân Từ Kính, đệ tử Không Động môn.

    Từ Qua cung kính nói, mặc dù đối phương chỉ là một người giữ cửa trúc cơ kỳ, nhưng đây là Thục Sơn kiếm tông, Tùy Qua phải lưu cho đối phương chút mặt mũi.

    Huống chi mục đích trọng yếu của Tùy Qua là dẫn dụ Hoàng Linh Phong của Thục Sơn kiếm tông ra ngoài. Chính là Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh đã giương oai ở Minh Kiếm sơn, sau đó bắt đi Trầm Quân Lăng.

    - Nếu là đệ tử Không Động môn, vì sao không thủ quy củ? Ngay cả Bái Sơn linh phù cũng không biết dùng sao?

    Thiếu niên áo trắng nhíu mày nói, nhưng dù sao nghe danh là Không Động môn nên cũng không biểu hiện quá mức kiêu ngạo.

    - Mời vị tiểu sư đệ Thục Sơn kiếm tông này thứ lỗi, bản nhân ở Không Động bế quan nhiều năm, không hiểu một ít quy củ bên ngoài. Hơn nữa vì sự tình lần này có chút gấp gáp, cho nên ta mới tùy tiện đến.

    Với tu vi kết đan kỳ của Tùy Qua, xưng hô đối phương làm “tiểu sư đệ” xem như đã cấp đủ mặt mũi cho đối phương.

    Quả nhiên thiếu niên áo trắng nghe xong thật hưởng thụ, nói:

    - Trước đó có một tiền bối của Không Động môn đã tới, đi cùng Hoàng Linh Phong sư thúc tổ. Ngươi đã phụng lệnh tông môn thỉnh hắn về núi, vậy ta mang ngươi đi vào thông báo.

    - Thỉnh tiểu sư đệ thay ta thông báo là được, ta bế quan nhiều năm, thật không hiểu quy củ của Thục Sơn kiếm tông, miễn làm mất cấp bậc lễ nghĩa.

    Tùy Qua vội vàng nói, phối hợp bộ dáng trung hậu thành thật của hắn giờ phút này, đích thật rất có tính mê hoặc, làm cho người ta cảm thấy được phi thường chân thành.

    - Được, nếu như vậy ta thay ngươi thông báo một tiếng đi. Nhưng đừng gây ồn ào ở nơi đây.

    Thiếu niên lên tiếng.

    - Đã biết, đa tạ.

    Tùy Qua thở ra một hơi nhẹ nhõm.

    Dù hắn đã dùng Chúng Sinh Quả, nhưng nếu đi cùng tiểu tử kia vào trong Thục Sơn, khó bảo toàn không bị một ít cao nhân bên trong xem thấu. Không phải vì Chúng Sinh Quả có sơ hở, mà vì Tùy Qua không hiểu nhiều về Không Động cùng Thục Sơn, chỉ sợ nói vài lời bị bại lộ. Cao thủ của Thục Sơn, cũng không giống như tiểu tử trông cửa, dễ dàng bị lừa gạt như thế.

    Tùy Qua chờ một lúc, trên vách núi lại tản ra linh khí dao động, theo sau Tùy Qua nhìn thấy một thanh niên mặc cẩm bào màu vàng tay cầm chiết phiến xuất hiện, xem đặc thù của người này hẳn chính là Hồ Hầu Minh của Không Động môn. Hồ Hầu Minh tu vi hóa thần sơ kỳ, cho nên dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn Tùy Qua, thản nhiên hỏi:

    - Tông môn cho ngươi đến mời ta trở về?

    - Phải, thỉnh sư thúc tổ mau trở về.

    Tùy Qua cúi đầu nói.

    - Thật sự là mất hứng.

    Hồ Hầu Minh hừ một tiếng, phi thân bay đi.

    Tùy Qua cũng bay lên không đi theo.

    Chỉ một lát sau, hai người đã ra ngoài ngàn dặm.

    Nhưng đúng lúc này, Hồ Hầu Minh đột nhiên dừng lại giữa không trung, xoay người nhìn Tùy Qua:

    - Ngươi không phải người của Không Động môn chúng ta! Nói, ngươi là ai? Thành thật khai báo, nếu không ta nhất định cho ngươi sống không bằng chết!

    - Xem ra ngươi cũng không ngu xuẩn, nhanh như vậy liền đã nhìn ra.

    Tùy Qua thản nhiên nói.

    - Vô nghĩa! Với tu vi kết đan kỳ của ngươi, lại có thể đuổi kịp thân pháp của ta, tuy rằng ta chưa dùng hết toàn lực nhưng thân pháp của ngươi đã không đơn giản. Mặt khác, khí tức của ngươi thật xa lạ, bổn tọa chưa bao giờ gặp qua, tông môn làm sao có thể gọi một người hoàn toàn xa lạ đến truyền lệnh.

    Hồ Hầu Minh mở ra chiết phiến, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tùy Qua:

    - Thành thật khai báo đi, nếu không ngươi sẽ chết thật khó xem.

    - Bản nhân Thần Thảo tông thiếu tông chủ, Tùy Qua.

    Tùy Qua bình tĩnh nói.

    - Thần Thảo tông thiếu tông chủ? Ha ha!

    Hồ Hầu Minh cười như điên:

    - Lời đồn đãi quả nhiên không thể tin. Ta từng nghe nói tu vi cảnh giới thiếu tông chủ Thần Thảo tông không sai, bộ dáng cũng được, không nghĩ tới hôm nay vừa thấy lại là hình dáng này! Xem ngươi như vậy, đã biết nữ nhân của ngươi bị Hoàng Linh Phong bắt đi rồi sao? Hắc, bất quá đó là chuyện không có cách nào, ai bảo tài nghệ của ngươi không bằng người đâu. Nhưng vì sao ngươi tới tìm ta? Chẳng lẽ muốn cầu bổn tọa nói hộ, để Hoàng Linh Phong trả lại nữ nhân cho ngươi? Kỳ thật ý tưởng này của ngươi không phải là không thể nào. Chờ sau khi Hoàng Linh Phong cùng bổn tọa hưởng dụng đủ rồi, chơi ngán xong, nữ nhân kia có thể trả lại cho ngươi. Cái gì Thần Thảo tông, môn phái nho nhỏ lại dám không biết điều!

    - Xem ra ngươi hiểu lầm ý định của ta khi đến đây.

    Tùy Qua ha ha cười, có vẻ phi thường chân thành:

    - Kỳ thật ta là tới chuộc nữ nhân của ta. Hết thảy trong tu hành giới không có gì bằng hai chữ ích lợi. Các ngươi đã có bản lĩnh bắt đi nữ nhân của ta, ta cũng nhận biết, nhưng nếu chuyện này truyền ra ngoài, sau này uy danh Thần Thảo tông tất nhiên sẽ bị hao tổn thật lớn, cho nên ta nguyện ý giao đủ tiền chuộc, chỉ cần có thể chuộc nàng trở về.

    - Ha ha! Tiền chuộc? Thật sự là buồn cười, ngươi cảm thấy được bổn tọa cùng Hoàng sư huynh sẽ cần đồ vật gì của ngươi hay sao?

    Hồ Hầu Minh cuồng vọng nói.

    - Một chút đồ vật ngươi đương nhiên không thiếu. Nhưng nếu thật nhiều đây? Nếu ta nguyện ý lấy ra một tỷ Tinh Nguyên Đan, ba trăm Tạo Hóa Đan đây?

    Tùy Qua trực tiếp đưa ra cái giá trên trời.

    Bởi vì muốn làm cho cao thủ hóa thần kỳ như Hồ Hầu Minh động tâm, không thể không khai ra cái giá như vậy.

    Đừng nhìn bộ dáng bề ngoài chừng hai ba mươi tuổi như Hồ Hầu Minh, nhưng trên thực tế chỉ sợ hắn đã sống không biết bao nhiêu năm, hắn không thể nào là một kẻ ngu xuẩn, nếu không cũng không nhìn ra sơ hở của Tùy Qua.

    - Một tỷ Tinh Nguyên Đan? Ba trăm Tạo Hóa Đan?

    Hồ Hầu Minh quả nhiên động tâm, nhưng vẫn ngăn chặn vui sướng trong lòng, cố ý dùng ngữ khí bình thản hỏi:

    - Ngươi lấy ra được nhiều như vậy?

    - Ta mang theo trong người một ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, mười viên Tạo Hóa Đan.

    Tùy Qua vội vàng lấy đan dược ra, tỏ rõ hắn thật sự có thực lực này.

    - A? Xem ra thiếu tông chủ Thần Thảo tông như ngươi thật sự tài đại khí thô.

    Hồ Hầu Minh âm hiểm nhìn Tùy Qua:

    - Mặt khác, một nữ nhân mà thôi, ngươi có thể bỏ được nhiều tiền vốn như vậy?

    - Nữ nhân là nhỏ, mặt mũi là lớn.

    Tùy Qua nghiêm nghị nói:

    - Chuyện này quan hệ đến mặt mũi của Thần Thảo tông cùng bản thân ta. Hồ đạo hữu, ngươi nghĩ như thế nào?

    - Nếu Tùy đạo hữu chịu bỏ nhiều tiền như vậy, bổn tọa sẽ thành toàn ngươi.

    Hồ Hầu Minh nói tới đây, ngữ khí vừa chuyển:

    - Nhưng chỉ sợ Hoàng huynh chưa chắc tin tưởng ta, vừa rồi một ngàn vạn Tinh Nguyên Đan cùng Tạo Hóa Đan…

    - Thỉnh Hồ đạo hữu vui lòng nhận cho.

    Tùy Qua cười nói, trong lòng vẫn suy nghĩ cứ cho hắn tham lam lúc này đi, đợi lát nữa lão tử phải ép ngươi chảy ra cả lòng đỏ trứng!

    - Tùy đạo hữu quả nhiên hiểu biết.

    Hồ Hầu Minh nói:

    - Vậy địa phương giao dịch của chúng ta?

    - Chuyện này quan hệ đến danh dự Thần Thảo tông chúng ta, ta lập tức đi chuẩn bị thêm đan dược, sau đó chúng ta hoàn thành giao dịch trong Hắc Mộc lâm thuộc Ai Lao sơn.

    Tùy Qua nói ra một vị trí. Ai Lao sơn Hắc Mộc lâm, nhắc tới Ai Lao sơn là địa phương nào, nói vậy song phương đều rất rõ ràng, nhưng với tu vi hóa thần kỳ của Hồ Hầu Minh, làm sao xem vào trong mắt. Theo hắn xem ra, một tỷ Tinh Nguyên Đan cùng ba trăm Tạo Hóa Đan của Tùy Qua đều đã nằm trong túi của hắn.

    - Được, được.

    Hồ Hầu Minh cười nói:

    - Khó trách gần đây thanh danh Thần Thảo tông lên cao trong tu hành giới, lại bởi vì Tùy đạo hữu ra tay xa xỉ, thái độ làm người phúc hậu. Ngươi yên tâm, bổn tọa cùng Hoàng sư huynh đều là người nhất ngôn cửu đỉnh, chỉ cần ngươi giao đủ đan dược, chúng ta cam đoan nữ nhân của ngươi bình yên vô sự, hơn nữa chuyện này chúng ta sẽ giữ bí mật, cấp đủ mặt mũi cho ngươi.

    - Tốt lắm, như thế làm phiền Hồ đạo hữu.

    Tùy Qua cười nói, làm ra bộ dạng như tạm thời rời đi.

    Sau khi rời khỏi, ánh mắt Tùy Qua biến thành âm độc.

    Đừng nói là Hồ Hầu Minh hay là Hoàng Linh Phong, cả hai đều phải chết!

    Theo sau, Tùy Qua lập tức đi tới Ai Lao sơn chuẩn bị, tính toán điều nghiên địa hình.

    Hắc Mộc lâm, nằm ở tây bộ Ai Lao sơn, quanh năm không có ánh mặt trời, nhưng quỷ dị chính là tuy rằng không có ánh nắng, vẫn có rừng rậm rậm rạp. Trong rừng rậm lại có rất ít chủng loại cây cối, hơn nữa tuyệt đại đa số đều là Hắc Thứ Mộc.

    Hắc Thứ Mộc không có lá cây, trên nhánh đều là những gai nhọn rậm rạp màu đen, từ xa nhìn lại giống như lang nha bổng khổng lồ, có vẻ cực kỳ khủng bố dữ tợn.

    Hơn nữa khoảng cách từ Hắc Mộc lâm đến Du Hồn Pha không bao xa, thường xuyên có yêu quái ẩn hiện bên trong, là hung địa trong Ai Lao sơn. Cho dù là người tu hành trúc cơ kỳ cũng không dám dễ dàng đi vào bên trong.

    Nhưng đối với Tùy Qua mà nói nơi này là lựa chọn rất tốt.

    Thứ nhất nơi này không phải thế tục giới, hắn không cần lo lắng khi giao thủ liên lụy đến phá hư quá lớn. Thứ hai tình huống Ai Lao sơn phi thường đặc thù, long xà hỗn tạp, dù thủ tiêu Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh hắn cũng dễ dàng tìm được biện pháp che giấu, thậm chí giá họa cho người khác.

    Còn một điều, là điều trọng yếu nhất, nơi này đều là cây cối, đối với Tùy Qua mà nói có ưu thế sân nhà tuyệt đối.

    Đương nhiên, trước khi đợi hai người kia đến, hắn còn phải chuẩn bị thật đầy đủ.

    Vì thế, Tùy Qua đem Diêm Vương Đằng triệu hóa đi ra.

    - Xin hỏi chủ nhân có gì phân phó?

    Diêm Thiên Đằng hiện thân, cung kính hỏi, tiểu tử này ở trong Hồng Mông Thạch tu luyện đã biến hóa thành thượng phẩm yêu thảo, pháp lực cùng tu vi tăng nhiều, nhưng càng thêm cung kính đối với Tùy Qua, bởi vì nó biết rõ sự lợi hại của người này, thậm chí cũng như những linh thảo yêu thảo khác trong Hồng Mông Thạch, đem Tùy Qua tôn sùng như thần linh.

    - Diêm Thiên Đằng, nơi này xem như lão gia của ngươi, ta muốn ngươi lập tức đem toàn bộ Hắc Thứ Mộc trong Hắc Mộc lâm biến thành độc mộc, càng độc càng tốt, việc này không có vấn đề đi?

    - Chủ nhân yên tâm, ta nhất định làm hết sức!

    Diêm Thiên Đằng nói:

    - Ta nhất định khiến cho Hắc Mộc lâm biến thành Diêm La lâm!

    - Đi thôi.

    Tùy Qua ý bảo Diêm Thiên Đằng nhanh chóng đi làm việc.

    - Tiểu Ngân Trùng!

    Tùy Qua gọi ra tiểu Ngân Trùng.

    - Lão địa, ngươi phân phó!

    Tiểu Ngân Trùng phấn chấn nói, tiểu tử này đang toàn lực luyện hóa thi thể cùng nguyên thần của Ngưu Xà, tu vi tiến cảnh quả nhiên là cực nhanh.

    - Tiểu Ngân Trùng, đem độc dịch mà Ngưu Xà lưu lại đưa cho ta.

    Tùy Qua nói.

    - Lão đại, không phải cần lau độc dược thôi sao? Ta đi làm là được.

    Tiểu Ngân Trùng xung phong nhận việc.

    - Tốt lắm, xem ra tu vi của ngươi tăng lên, phẩm hạnh đã có tiến bộ rồi.

    Tùy Qua cười ha ha, để tiểu Ngân Trùng đi làm việc, bản thân hắn lại phi thân đến trung ương Hắc Mộc lâm, đứng trên gốc cây cao nhất, bắt đầu bố trí trận pháp Thảo Mộc Binh Trận.

    Lần này bày trận Tùy Qua không đơn thuần dùng mấy vạn yêu thảo, hơn nữa còn đem cả toàn bộ Hắc Thứ Mộc của Hắc Mộc lâm đưa vào bên trong trận pháp. Tuy rằng Hắc Thứ Mộc còn chưa tính là linh mộc, nhưng bị Thảo Mộc Binh Trận ảnh hưởng, lại có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ thao tác thiên hạ cỏ cậy, hắn hoàn toàn có thể đem tác dụng của Hắc Thứ Mộc phát huy đến tận cùng.

    Diêm Thiên Đằng cùng tiểu Ngân Trùng hành động rất nhanh, không bao lâu đã hoàn thành xong nhiệm vụ.

    Theo sau, Tùy Qua thu bọn họ trở vào trong Hồng Mông Thạch.

    Mà tinh thần lực của Tùy Qua đã hoàn toàn dung hợp thành một thể cùng Hắc Mộc lâm.

    Khi thần niệm của Tùy Qua trải rộng khắp cả Hắc Mộc lâm, quả nhiên nhìn thấy có chút yêu quái ẩn nấp bên trong tu hành. Mặt khác còn có vài đạo sĩ kết đan kỳ cũng đang tu luyện, nhưng Tùy Qua mặc kệ bọn họ, đợi khi cuộc chiến giữa hắn cùng hai người Hoàng Linh Phong diễn ra, những người tu hành cùng nhóm yêu quái sẽ tự mình bỏ chạy.

    Nhưng có đôi khi sẽ có người không ánh mắt.

    Khi Tùy Qua đang ngồi nghỉ ngơi dưỡng sức giữa không trung, trong Hắc Mộc lâm nhảy ra hai đạo sĩ kết đan kỳ.

    Hai người đều là lão nhân, bên trong có một người tu vi kết đan hậu kỳ, một người thật vô lễ quát:

    - Nơi này là địa bàn của chúng ta, nếu như ngươi thức thời nhanh chóng rời đi. Nếu không…

    - Nếu không như thế nào?

    Tùy Qua cười lạnh.

    - Nếu không đừng trách chúng ta lòng dạ độc ác!

    Một lão nhân quát.

    - Tiểu Ngân Trùng, lăn ra đây, hai mặt hàng này giao cho ngươi!

    Tùy Qua có chút không kiên nhẫn nói, hắn đang bực tức trong lòng còn bị người quấy rầy, trong lòng thật không thoải mái. Nếu hai người này sống đã chán đời, hắn cũng dứt khoát thành toàn, xem như đưa cho tiểu Ngân Trùng bổ sung nguyên khí gia tăng tu vi.

    - Được, lão đại!

    Tiểu Ngân Trùng nhe răng cười, hóa thành một đạo ngân mang bổ nhào về hướng hai lão nhân kia.

    Tùy Qua lo lắng tiểu Ngân Trùng không thể ứng phó hai người, gọi cả Ảnh Phong đi theo.

    Không bao lâu trong rừng cây vang lên hai tiếng kêu thảm thiết.
     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1287: Tổn Thương Mười Ngón Không Bằng Chặt Đứt Một Ngón.

    share: doctruyen.org





    Theo sau những yêu quái cùng người tu hành khác ẩn nấp trong rừng đều tự mình rời đi.

    Khi tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong quay về, Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong cũng hiện thân.

    Xem ra hai người này thật khẩn cấp muốn lấy được “tiền chuộc” của Tùy Qua.

    Bề ngoài của Hoàng Linh Phong thoạt nhìn tuấn tú hơn Hồ Hầu Minh, một thân áo trắng, tóc dài xõa vai, nhìn thật tuấn mỹ, có vẻ như hiệp khách tu hành giới, phong độ nhẹ nhàng, khí vũ hiên ngang, nhưng lại phóng xuất vẻ cao ngạo cực độ, khí tức tự kỷ làm cho người ta cảm thấy thật khó chịu.

    - Ngươi chính là Tùy Qua?

    Hoàng Linh Phong nhìn Tùy Qua, trong ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

    - Đúng vậy.

    Tùy Qua gật đầu nói:

    - Hồ đạo hữu, ta đã chuẩn xong tiền chuộc, có thể giao dịch đi.

    - Ha, đương nhiên.

    Hồ Hầu Minh cười nói:

    - Nếu Tùy đạo hữu chịu bỏ ra số tiền chuộc lớn như vậy, chúng ta đương nhiên không thể để cho ngươi thất vọng rồi. Nhưng mà, đan dược của ngươi đâu?

    - Người đâu?

    Tùy Qua hỏi lại:

    - Hai vị đều là cao nhân cường giả, tự nhiên không cần lo lắng ta lừa gạt. Nhưng nếu ta không nhìn thấy người, đương nhiên không thể đưa đan dược cho các ngươi, nếu không các ngươi muốn rời đi, ta đi đâu đòi đạo lý?

    - Tùy đạo hữu, chúng ta đều là cao nhân, làm sao có thể lừa gạt ngươi.

    Hồ Hầu Minh cười ha ha, nhìn Hoàng Linh Phong nói:

    - Hoàng huynh, vậy đem cô nương kia trả lại cho Tùy đạo hữu đi. Dù sao với danh hào cùng tu vi của Hoàng huynh, dạng nữ nhân nào mà không chiếm được?

    Hoàng Linh Phong hừ một tiếng, vung tay lên, đã ném Trầm Quân Lăng từ trong không gian pháp bảo ra ngoài.

    Tiểu tử kia cực kỳ tự phụ, không hạ cấm chế gì trên người Trầm Quân Lăng.

    Trầm Quân Lăng vừa nhìn thấy Tùy Qua, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Tùy Qua thu vào trong Hồng Mông Thạch.

    Tùy Qua thật sự lo lắng Hoàng Linh Phong sẽ đổi ý, đến lúc đó tổn thương đến Trầm Quân Lăng, cho nên động tác vô cùng thần tốc.

    - Tùy đạo hữu, người ngươi đã được đến, đan dược đâu?

    Hồ Hầu Minh cười nói.

    - Nếu ta đem số đan dược còn lại đưa cho các ngươi, các ngươi sẽ để ta đi?

    Tùy Qua bình tĩnh hỏi.

    Hồ Hầu Minh thoáng sững sờ, tiếp theo cười nói:

    - Đương nhiên, đương nhiên. Ta xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh, tự nhiên sẽ không lừa gạt ngươi.

    - Thật sự?

    Tùy Qua hỏi lại một câu.

    - Đương nhiên.

    Hồ Hầu Minh cười ha ha, khóe môi Hoàng Linh Phong lộ ra vài tia cười lạnh.

    - Được, ta tin tưởng nhân phẩm Hồ đạo hữu.

    Tùy Qua tựa hồ đã quyết tâm, sau đó lấy ra thật nhiều đan dược ném về hướng Hồ Hầu Minh, hình thành một đạo đan lưu thật dài.

    Tuy Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đều mắt cao hơn trán, nhưng lúc này cũng bị thật nhiều đan dược hấp dẫn.

    Nhưng ngay lúc này Tùy Qua lại xuất thủ!

    Tùy Qua đã giữ lực chờ đợi, vẫn luôn tìm kiếm cơ hội xuất thủ, không hề nghi ngờ hiện tại là thời cơ ra tay tốt nhất.

    - Thảo Mộc Binh Trận!

    Tùy Qua hét lớn một tiếng, Thảo Mộc Binh Trận toàn lực ra tay, toàn bộ lực lượng đều trập trung trong một quyền, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu cơ hồ chiếu sáng cả Ai Lao sơn.

    Suốt mấy ngàn năm qua Ai Lao sơn chưa từng sáng sủa đến như vậy!

    Trên mặt hai người Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đều hiện lên vẻ kinh hãi, tiểu tử Tùy Qua tu vi kết đan hậu kỳ, lại có thể bộc phát ra lực công kích khủng bố như thế, quả thật là chuyện không sao tưởng tượng nổi, đối với hai người mà nói thật giống như một đầu voi phát hiện con kiến dưới chân mình lại có được lực lượng có thể ném nó bay đi!

    Cả hai người đều cảm giác được tình huống không ổn, tuy rằng ánh mắt bị kim quang chiếu sáng không nhìn thấy được gì, nhưng thần niệm hai người đều cảm giác được theo một quyền Tùy Qua oanh ra, toàn bộ nhánh cây trong Hắc Mộc lâm trong khoảnh khắc biến thành kiên cố nhất, binh khí ác độc nhất, hình thành ngàn vạn lợi kiếm hướng hai người chém tới.

    Làm cao thủ của Không Động môn cùng Thục Sơn kiếm tông, hai người đường nhiên không nghèo nàn, ngược lại đều là “tiên nhị đại” chân chính, từ nhỏ đã tu hành trong tài phú, cho nên phải có pháp bảo phòng thân, khi “lợi kiếm” đầy trời chém tới, trên thân Hồ Hầu Minh lập tức hiện ra một chiến giáp đồng thau phong cách cổ xưa, mà trên thân Hoàng Linh Phong hiện ra một bộ thất sắc vũ y, vừa nhìn liền biết là pháp bảo cấp bậc linh khí, có thể tự hành đỡ cho chủ nhân.

    Đáng tiếc chính là dù pháp bảo cấp bậc linh khí nhưng khả năng thừa nhận lực công kích cũng có hạn. Mà sau khi Tùy Qua đột phá nghịch đan cảnh, lực công kích liền bay lên gấp bội, toàn lực ra tay trừ phi trên thân hai người có tiên khí, nếu không đừng mong toàn thân trở ra.

    Oanh long!

    Đầu tiên là chiến giáp trên người Hồ Hầu Minh bị oanh phá, hào quang lập tức ảm đạm. Theo sau hào quang thất sắc vũ y của Hoàng Linh Phong tối đen, bị đánh vỡ nhiều lỗ thủng. Nhưng dù sao hai người không chỉ có một linh khí, cảm nhận được nguy cơ ập đến, Hồ Hầu Minh vung ra một món linh khí khác, đó là một cự đỉnh chắn ngang trước người Hồ Hầu Minh, ngăn chặn giúp hắn một kiếp. Mà bên chỗ Hoàng Linh Phong cũng xuất hiện một đạo ngân sắc kiếm ảnh.

    Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

    Cự đỉnh bị chém ra một lỗ hổng, khí linh phát ra một tiếng kêu rên, cự đỉnh đột nhiên rút nhỏ lại.

    Trong mắt Hồ Hầu Minh hiện lên vẻ hoảng sợ, lúc này hắn bỗng nhiên ý thức được Tùy Qua có đủ thực lực giết chết hắn!

    Mà Tùy Qua tựa hồ đang định làm như thế!

    Bởi vì tổn thương mười ngón không bằng chặt đứt một ngón, Tùy Qua cảm thấy tu vi Hồ Hầu Minh thấp hơn, cho nên quyết định giết hắn trước tiên. Nếu không dù đánh bị thương hai người, nhưng nếu để họ chạy thoát, ngày sau bọn hắn nhất định quay lại báo thù.

    Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!

    Mất đi linh khí phòng ngự, Hồ Hầu Minh chỉ có thể dựa vào hộ thể cương khí chống đỡ lợi kiếm do Thảo Mộc Binh Trận phóng thích ra. Với cảnh giới hóa thần kỳ của hắn, phẩm cấp hộ thể cương khí vốn cực cao, nhưng Tùy Qua lĩnh ngộ tinh nghĩa của “độc cương”, cho nên đã cho Diêm Thiên Đằng cùng tiểu Ngân Trùng đem Hắc Thứ Mộc chung quanh biến thành độc thụ, hơn nữa còn không phải loại độc bình thường, đều là độc tuyệt hậu, thông qua trận pháp phóng thích tuy biến thành “độc kiếm” nhưng lại có lực ăn mòn cực mạnh đối với cương khí hộ thể. Cũng chính vì vậy Tùy Qua tương đối dễ dàng phá vỡ phòng ngự linh khí của hai người.

    Hồ Hầu Minh bị đánh vỡ hai kiện linh khí, thầm nghĩ bứt ra chạy trốn, nhưng uy lực trận pháp ảnh hưởng không gian lực bốn phía, hắn căn bản không thể xuyên qua không gian bỏ chạy, nếu thuần túy thi triển thân pháp, cũng không cách nào đào thoát phạm vi tấn công của Tùy Qua.

    Tùy Qua lại nhanh như chớp đánh ra năm quyền!

    Thảo Mộc Nhất Giới!

    Năm quyền liên tục cơ hồ hao phí mười phần trăm nguyên khí của Hồng Mông Thạch!

    Vì thế khi quyền thứ ba oanh ra, cương khí hộ thể của Hồ Hầu Minh hoàn toàn phá vỡ, bị quyền đầu của Tùy Qua oanh trúng lồng ngực.

    Không chút ngoài ý muốn, thân thể kể cả chiến giáp trên người Hồ Hầu Minh đều biến thành tro tàn.


     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1288: Thanh Tác Phân Thân.

    share: doctruyen.org





    Theo sau nguyên thần Hồ Hầu Minh lập tức bỏ chạy, nguyên thần của hắn như một hài đồng, nhưng tốc độ lại nhanh như lưu quang. Thuật nguyên thần độn tẩu nguyên bản còn lợi hại hơn thuật nguyên anh độn thuật mấy lần, còn xuyên toa trong không gian, cho nên cao thủ hóa thần kỳ càng khó khăn chém giết.

    Ngay trong khoảnh khắc Hồ Hầu Minh nguyên thần xuất khiếu, Chấn Linh Sừ đã phát động một kích lôi đình.

    Chấn Linh Sừ biến thành xích mang, nhìn qua như không nhanh nhưng lại ngăn chặn nguyên thần của Hồ Hầu Minh ngay lập tức.

    Cũng không chính xác là ngăn chặn, mà là chém ra!

    Tuy nguyên thần của hóa thần kỳ mạnh mẽ hơn nguyên anh rất nhiều, nhưng sau khi mất đi thân thể chung quy giống như không có rễ, lực lượng bùng nổ thật sự có hạn, làm sao chống nổi một kích toàn lực của Chấn Linh Sừ, bởi vậy nguyên thần Hồ Hầu Minh lập tức rơi rụng, sau đó toàn bộ tinh khí đều bị Thảo Mộc Binh Trận hấp thu.

    Hết thảy đều hoàn thành trong nháy mắt.

    Nhưng đối với cao thủ trình tự như Tùy Qua cùng Hoàng Linh Phong mà nói, chỉ nháy mắt đã có thể làm được rất nhiều chuyện.

    Cho nên Tùy Qua thật tò mò hỏi Hoàng Linh Phong:

    - Vì sao ngươi không ra tay cứu Hồ Hầu Minh, nếu như ngươi ra tay, hắn còn có cơ hội giữ mạng sống. Nhưng hiện tại hắn mất cơ hội, cả ngươi cũng thế.

    - Không ngờ bị ngươi nhìn ra.

    Hoàng Linh Phong biểu hiện thản nhiên:

    - Đầu tiên, hắn là người của Không Động môn, ta là người Thục Sơn kiếm tông, hắn chết có quan hệ gì với ta, hơn nữa cũng không liên lụy tới ta. Mặt khác tiểu tử kia đáng chết, vừa rồi ngươi nói cấp một tỷ Tinh Nguyên Đan cùng ba trăm Tạo Hóa Đan tiền chuộc, hắn lại dám công phu sư tử ngoạm đòi chia bốn sáu, hắn sáu ta bốn. Người như thế chết chưa hết tội! Đương nhiên, nguyên bản chúng ta tính toán cho dù ngươi đưa tiền chuộc chúng ta cũng động thủ với ngươi, thông qua ngươi khống chế Thần Thảo tông, hơn nữa nữ nhân của ngươi cũng rơi vào trong tay của ta.

    Hoàng Linh Phong thẳng thắn, nhưng là có nguyên nhân, bởi vì hắn cảm thấy được Tùy Qua hẳn phải chết không nghi ngờ.

    - Nhưng nói thật ra, tuy ta muốn Hồ Hầu Minh chết đi, nhưng ta không nghĩ tới ngươi lại giết được hắn.

    Hoàng Linh Phong thản nhiên nói:

    - Nếu không phải lai lịch của hắn không nhỏ, với thiên phú cùng tu vi của ta, như thế nào sẽ hạ mình làm bằng hữu với hắn.

    - Giết thì giết, vậy tính sao?

    - Tính sao? Ha ha!

    Hoàng Linh Phong đột nhiên cười ha hả:

    - Xem ra ngươi thật không biết thân phận của Hồ Hầu Minh ah. Vậy ta hảo tâm nói cho ngươi biết, hắn là con trai của thái thượng trưởng lão Không Động môn Hồ Đình Trung! Thế nào, nếu như ngay cả Hồ Đình Trung mà ngươi cũng không biết, ta nhắc nhở ngươi một câu, hắn là tông chủ đời trước của Không Động môn!

    - Dù sao cũng đã giết, cho dù lão tử của hắn đã là tiên nhân thì thế nào?

    Tùy Qua không cho là đúng, trong mắt thậm chí mang theo vẻ khinh thường.

    - Như thế nào? Ngươi giết hắn, lên trời xuống đất phái Không Động cũng không bỏ qua cho ngươi.

    Hoàng Linh Phong hừ lạnh một tiếng:

    - Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, bởi vì ta sẽ giết ngươi chết trước.

    - Hoàng Linh Phong, ngươi thật sự là người si nói mộng, nếu vừa rồi ngươi liên thủ với Hồ Hầu Minh, hoặc có cơ hội chạy trốn. Nhưng hiện tại hắn đã chết, ta có thể chuyên tâm giết ngươi.

    Tùy Qua lạnh lùng nói:

    - Ngươi mạo phạm nữ nhân của ta, hẳn phải chết không nghi ngờ!

    - Hừ! Đồ vật mà bản nhân muốn có được, chưa từng không chiếm được! Chờ sau khi ta giết ngươi, đan dược, nữ nhân của ngươi đều trở thành vật trong tay ta! Có lẽ ta sẽ lưu lại hồn phách của ngươi, cho ngươi nhìn thấy nữ nhân của mình rên rỉ dâm đãng dưới người của ta!

    Hoàng Linh Phong nhe răng cười, vẻ mặt dữ tợn, không còn chút khí chất “hiệp khách”.

    - Chỉ sợ ngươi không bổn sự này.

    Tùy Qua cười lạnh, nhấc lên công lực toàn thân chuẩn bị ra tay.

    Hoàng Linh Phong không lựa chọn chạy trốn, điều này làm Tùy Qua có chút kiêng kỵ. Người này hẳn không phải kẻ ngu xuẩn, sau khi Hồ Hầu Minh bị chém giết nhưng hắn vẫn không đào thoát, như vậy đã có ý nghĩa hắn tin tưởng một mình có thể đối phó Tùy Qua, thậm chí giết chết!

    - Thảo Mộc Nhất Giới!

    Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực ra tay, uy lực một quyền này đủ trọng thương hóa thần sơ kỳ, nếu người kia không biểu hiện lực lượng chân chính, chỉ sợ sẽ bị trọng thương.

    Phương pháp này quả nhiên hữu hiệu, Hoàng Linh Phong cười lạnh một tiếng:

    - Ta sẽ cho ngươi biết một chút về lực lượng thật sự của ta đi! Thanh Tác phân thân, cho ta sử dụng! Vạn Kiếm Quy Nhất – Tru Ma Diệt Ma!

    Trong tay Hoàng Linh Phong hiện ra một tờ thanh sắc phù lục, trên phù lục có vẽ một thanh đoản kiếm, Hoàng Linh Phong phun ra một ngụm máu, thanh sắc phù lục lập tức lóe sáng thanh quang, hình thành một đạo kiếm thuẫn cực lớn chắn ngang trước mặt Hoàng Linh Phong, một chiêu Thảo Mộc Nhất Giới oanh thẳng lên kiếm thuẫn, lại không lay động được nó mảy may!

    Oanh long!

    Một tiếng vang thật lớn, bên dưới mặt đất xuất hiện một hố sâu thật lớn, vô số Hắc Thứ Mộc hóa thành tro tàn.

    Đây là do Tùy Qua đã thu hồi một nửa uy lực một quyền kia, bởi vì khi một quyền của hắn va chạm cùng kiếm thuẫn, hắn phát hiện sẽ không đạt tới hiệu quả lý tưởng, cho nên đã thu hồi phân nửa lực lượng.

    Nhưng khi Tùy Qua thu hồi nửa lực lượng, Hoàng Linh Phong lập tức cảm ứng được, liền phát khởi phản công, thanh sắc phù lục biến mất, hóa thành một thanh sắc trường kiếm.

    Đây chính là Thanh Tác kiếm!

    Bảo vật trấn sơn của Thục Sơn kiếm tông, tuy rằng chỉ một phân thân nhưng kiếm khí phóng thích rét lạnh cơ hồ đông cứng cả không gian!

    Thiên phân âm dương, vật có sống mái.

    Thục Sơn kiếm tông có hai kiện bảo vật trấn sơn mọi người đều biết, chính là Tử Dĩnh kiếm cùng Thanh Tác kiếm, thanh trước là hùng kiếm, thanh sau là thư kiếm.

    Nổi danh không hư sĩ, nếu được xưng tụng là bảo vật trấn sơn, tự nhiên là không tầm thường. Nhưng làm cho Tùy Qua không nghĩ tới chính là một phân thân của Thanh Tác kiếm lại có thể lợi hại tới tình trạng như thế!

    Lúc này phân thân Thanh Tác kiếm ngưng tụ thành kiếm, chưa ra tay nhưng kiếm khí đã ngưng tụ thành sương!

    Dựa theo suy đoán của Tùy Qua, Thanh Tác kiếm này lợi hại như thế, chỉ sợ đã tấn thăng thành cấp bậc tiên khí.

    Khó trách Thục Sơn có được danh hào vang dội như vậy, có hai thanh tiên kiếm, đủ uy hiếp thật nhiều tông môn.

    Đương nhiên, nếu Hoàng Linh Phong cầm bản thể của Thanh Tác kiếm, chỉ sợ Tùy Qua ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, tuyệt đối một kiếm chém chết, không cần suy nghĩ. Nhưng Tùy Qua cũng biết người kia không khả năng có được bản thể Thanh Tác kiếm, loại tiên khí như vậy nhất định phải lưu trong tông môn trấn áp khí vận. Mặt khác lấy tu vi của Hoàng Linh Phong, chỉ sợ cũng không thể thực sự thúc giục được Thanh Tác kiếm, nếu phát huy không được uy lực chân chính mà mang ra sử dụng, chỉ sợ sẽ bị những nhân vật đại năng cướp đi, quả thật là sỉ nhục cùng tổn thất lớn của Thục Sơn kiếm tông.

    Nhưng chỉ là một phân thân của Thanh Tác kiếm đã phóng thích ra uy lực cực kỳ khủng bố, kiếm khí thậm chí vượt quá thượng phẩm linh khí! Đây là đòn sát thủ của Hoàng Linh Phong, Thanh Tác phân thân chẳng những là một đạo hộ thân phù của hắn, còn là lợi khí công kích đối thủ!


     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1289: Nhược Điểm Trí Mạng.

    share: doctruyen.org





    Nhưng Tùy Qua cũng biết trong tay Hoàng Linh Phong chỉ sợ cũng có một tờ linh phù như thế mà thôi, hơn nữa còn có chút hạn chế, không thể sử dụng lâu dài. Nhưng không thể nghi ngờ, phân thân Thanh Tác quả nhiên phi thường sắc bén, nhất là khi phối hợp cùng kiếm pháp của Thục Sơn kiếm tông.

    Thục Sơn kiếm tông, lấy kiếm nhập đạo.

    Thiên hạ kiếm đạo, vô xuất kỳ hữu.

    Từng khi Thục Sơn kiếm tông toàn thịnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, nổi bật cơ hồ vượt qua Côn Luân, bởi vì lấy kiếm nhập đạo tiến bộ nhanh nhất, tu vi cảnh giới tăng cực nhanh. Hơn nữa Thục Sơn kiếm tông chiếm được một vực ngoại không gian, đúc được thật nhiều phi kiếm, bởi vậy đệ tử môn hạ nhanh chóng cường thịnh, trong lúc nhất thời phong quang vô hạn.

    Nhưng Thục Sơn kiếm tông thành cũng từ phi kiếm, mà bại cũng vì phi kiếm. Lấy kiếm nhập đạo cảnh giới tăng mau, lực công kích mạnh mẽ, nhưng lại có một nhược điểm trí mạng, là đạo tâm không ổn, sát tâm quá nặng, cho nên có rất nhiều đệ tử khi trúc cơ bị tâm ma xâm lấn, khi đập vào kết đan thường sẽ gặp phải thiên kiếp càng thêm cường đại. Thảm nhất chính là Thục Sơn kiếm tông từng bị huyết ma vực ngoại xâm lấn, tổn thất nặng nề, nguyên nhân bởi vì có một vị môn nhân tu vi cực cao bị Huyết Ma bám vào người.

    Cho tới bây giờ mặc dù Thục Sơn kiếm tông không còn phong cảnh như thời kỳ toàn thịnh, nhưng vẫn ngồi yên trên vị trí thứ hai trong ẩn thế tông môn.

    Lúc này Hoàng Linh Phong thúc giục phân thân Thanh Tác, phối hợp kiếm pháp Thục Sơn, trong lúc nhất thời kiếm khí tung hoành ngàn dặm, uy lực thậm chí còn vượt hơn cả chiêu Vạn Kiếm Luân Hồi của Quân Thương Sinh lúc trước.

    Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!

    Thanh Tác phân thân phóng thích ra kiếm khí, Tùy Qua cảm giác được cương khí phòng ngự của Thảo Mộc Binh Trận đã bắt đầu bị đâm phá.

    - Thảo Mộc Binh Trận, thu!

    Tùy Qua không để lấy tính mạng mấy vạn yêu thảo trong trận pháp ra mạo hiểm, cho nên chỉ có thể thu trở về, nhưng như vậy lực phòng ngự cùng công kích của hắn sẽ yếu bớt, xem như hắn đã bị Hoàng Linh Phong hoàn toàn ngăn chặn, triệt để bị vây trong hoàn cảnh xấu.

    Quả nhiên, Tùy Qua thu Thảo Mộc Binh Trận, kiếm khí Thanh Tác lập tức đại thịnh, bao trùm đánh úp về phía Tùy Qua.

    - Thảo Mộc Giai Binh! Hà Quang Vạn Đạo!

    Tùy Qua hét lớn một tiếng, oanh ra một quyền, đem toàn bộ Hắc Một Thứ hóa thành lợi kiếm kích bắn đi ra.

    - Chút tài mọn! Thanh Tác phân thân, Thiên Luân Trảm!

    Hoàng Linh Phong nhe răng cười, đem nguyên khí khổng lồ truyền vào Thanh Tác phân thân, Thanh Tác đột nhiên nổ tung, hóa thành hàng ngàn hàng vạn thanh sắc viên luân kiếm khí, xoay tròn gào thét bắn tới, hơn nữa giữa những viên luân tựa hồ còn có liên hệ, sắp thành đại viên luân thật lớn, chém vỡ “lợi kiếm”, hướng đầu Tùy Qua chém xuống.

    Vẻ mặt Hoàng Linh Phong càng thêm dữ tợn, hơn nữa càng thêm đắc ý, tựa hồ đã nhận định Tùy Qua phải chết không nghi ngờ.

    - Mộc Hoàng giáp trụ gia trì thân ta! Ba trăm kim đan, dung hợp cho ta!

    Tùy Qua hét lên, quần áo vỡ nát, Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ xuất hiện, phóng thích ra thanh quang chói mắt, hình thành hư ảnh cao chừng hai trượng, trên hư ảnh khảm thêm mấy trăm viên “bảo thạch”, bảo thạch phóng xuất ra ngũ sắc quang mang cùng phù văn tiên thiên kim sắc sáng ngời, sản sinh cỗ chân khí thiên địa hoàng giả hạo hãn mênh mông không sao địch nổi.

    Nhìn thấy Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, trong ánh mắt Hoàng Linh Phong tràn ngập vẻ kinh hãi lẫn ghen tỵ.

    - Giết! Giết! Giết! Giết!

    Hoàng Linh Phong không ngừng gầm lên giận dữ, muốn đem máu huyết cùng linh hồn của Tùy Qua luyện hóa hấp thu, muốn cướp đoạt Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, muốn chứng minh hắn mới là nhất phương bá chủ trong tu hành giới!

    Thương! Thương! Thương! Thương! Thương! Thương!

    Thanh Tác phân thân biến hóa thành vô số viên luân kiếm khí chém lên hư ảnh giáp trụ, phát ra thanh âm bén nhọn chói tai.

    Đã không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương, Hoàng Linh Phong chỉ đành thu hồi Thanh Tác phân thân, dự tính phải nghĩ cách khác đem Tùy Qua giết chết.

    Khí thế của hắn vừa suy yếu, Tùy Qua lập tức phản kích.

    Mượn dùng Thanh Tác phân thân, tuy Hoàng Linh Phong có thể đem thực lực nâng lên ngang ngửa với Quân Thương Sinh, nhưng hắn còn một nhược điểm trí mạng: dự trữ nguyên khí không đủ!

    Cơ hồ trong khoảnh khắc Hoàng Linh Phong lui về phía sau, Tùy Qua liền lập tức phản kích, hơn nữa còn là phản kích trí mạng: Thảo Mộc Túc Mệnh!

    Một kích này Tùy Qua từng làm Quân Thương Sinh nuốt hận, hiện giờ lại muốn dùng nó đánh chết Hoàng Linh Phong.

    Nhìn thấy mầm móng linh thảo đầy trời hóa thành kình khí gào thét, đáy lòng Hoàng Linh Phong tuôn ra một cỗ sợ hãi, hắn tựa hồ cảm nhận được số mệnh gọi về, mà vận khí của hắn tựa hồ sẽ chung kết ngay tại nơi này.

    Hoàng Linh Phong cảm nhận được nguy cơ tiến đến, lập tức nghĩ biện pháp bỏ chạy.

    Đáng tiếc chính là tới hiện tại hắn mới muốn chạy trốn thật sự quá muộn.

    Lực lượng do thảo mộc phóng thích làm không gian quanh bốn phía đều bị cấm cố.

    - Thanh Tác phân thân! Kiếm Quang Thuẫn!

    Nếu không thể trốn, Hoàng Linh Phong chỉ có thể kiên trì tiếp một chiêu này của Tùy Qua.

    Hoàng Linh Phong đã hạ quyết tâm, sau khi tiếp được một chiêu này lập tức phi thân bỏ chạy, hắn cảm giác tiểu tử kia thật quá lợi hại, rất ương ngạnh, hơn nữa thủ đoạn thật sự quá nhiều, điều này làm đáy lòng hắn cảm thấy phát lạnh, vẫn nên đem khối xương cứng rắn như vậy ném cho Không Động môn đi xử lý tốt hơn. Dù sao trong Không Động môn sẽ có người hàng phục được hắn.

    Thanh sắc kiếm khí hình thành một mặt thuẫn kiếm ngay trước mặt Hoàng Linh Phong.

    Kiếm thuẫn hình thành làm cho Hoàng Linh Phong cảm thấy yên tâm hơn một chút, tuy rằng Thanh Tác phân thân chỉ có thể sử dụng ba lần, nhưng chỉ cần giữ được tính mạng, ngày sau hắn còn có thể tìm được pháp bảo khác.

    Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện tình huống không bình thường.

    Kiếm thuẫn của hắn lại không thể chống cự công kích của Tùy Qua!

    Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!

    Không ngừng có cương khí linh thảo phóng xuất đâm phá cương khí hộ thân của Hoàng Linh Phong.

    Trong tiếng vang không ngừng, cương khí hộ thể của Hoàng Linh Phong dần dần bị suy yếu, trên người bắt đầu xuất hiện vết thương, một đạo, hai đạo, năm đạo…

    Hoàng Linh Phong cơ hồ sắp tuyệt vọng.

    - Tùy Qua, ta liều mạng với ngươi! Ma Đạo Lưỡng Cực Đan! Ma Đạo hợp nhất!

    Đôi mắt Hoàng Linh Phong đỏ bừng, đột nhiên phát ra tiếng rống giận dữ như dã thú.

    Nghe được thanh âm này, những người tu hành cùng yêu quái đang xem cuộc chiến xa xa không nhịn được kinh hãi đảm chiến.

    Bởi vì trong thanh âm kia tràn ngập khí tức cực kỳ thô bạo.

    Đây là khí tức ma thần!

    Tùy Qua cũng cảm thấy Hoàng Linh Phong đã dùng một loại đan dược cực kỳ bá đạo, làm tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh!

    Ma Đạo Lưỡng Cực Đan, là do một vị cao nhân tiền bối Thục Sơn kiếm tông luyện chế mà thành, tài liệu mấu chốt chính là một giọt máu huyết của Huyết Ma từng gây hại Thục Sơn kiếm tông ngày trước.


     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.