Chương 1672: Ký Hiệu Ma Thiên share: doctruyen.org Mời đọc Vu Nhai ngây ngô hỏi. Lúc này đây Thôn Thiên Kiếm Linh ưu tư buồn bã lại có một vẻ đẹp khác, vẻ đẹp cô đơn. - Không có gì. Chỉ là nhớ tới một vài chuyện cũ thôi. Thôn Thiên Kiếm Linh lắc đầu, giọng nói trở nên rất nhẹ. Nhưng ngay thời điểm Vu Nhai muốn hỏi nàng chuyện cũ hoặc là Binh Linh có thể có chuyện cũ gì, hắn lại nghe nàng đột nhiên cười một cách quỷ dị: - Thật ra Vu Nhai, ta cũng không phải không thể gả cho ngươi được. Nhưng dù sao ta cũng phải nhận được sự đồng ý từ các lão bà của ngươi. Lát nữa khi ta đi xuống, sẽ trực tiếp hiện thân hỏi vợ cả Thủy Tinh của ngươi một chút mới được. Không không. Nếu như nàng đáp ứng, ta chắc hẳn phải là vợ cả mới đúng. Ta đã nhìn ngươi từ khi còn rất nhỏ tới lúc lớn lên. Nói xong, biểu tình của nàng đột nhiên trở thành đắc ý. Trời xanh ơi, mỹ nữ thật là ngang ngược. Cứ như vậy một hồi, Thôn Thiên Kiếm Linh không biết đã bày ra bao nhiêu vẻ đẹp khác nhau. Vu Nhai đã phải kêu trời. - Ách... Thoáng cái Vu Nhai lại không nói được gì nữa. Da mặt chấn động mấy cái. Đây là lần thứ mấy Thôn Thiên Kiếm Linh sử dụng chiêu này? Có vẻ như mình đã bị nàng bắt được bím tóc. Con mẹ nó thật là khó chịu. Theo bản năng, Vu Nhai nhìn trong quần mình một chút, sau đó hung hăng trả thù nói: - Đúng vậy, nàng đúng là nhìn nó từ khi nó còn rất nhỏ đến khi nó lớn lên... - Ngươi... Nếu như là trước đây, Thôn Thiên Kiếm Linh có khả năng không hiểu Vu Nhai nhìn về phía trong quần nói vậy là có ý gì. Nhưng bây giờ nàng làm sao có thể còn không hiểu được nữa. Mỗi ngày nàng đều bị gia hỏa vô sỉ này làm ô nhiễm... Hai người lại đấu khẩu một hồi mữa. Bất kể là Thôn Thiên Kiếm Linh uy hiếp hắn thế nào, nàng cũng không tìm lại được bộ dạng cao nhân thần bí trước đây nữa. Thậm chí Vu Nhai phát hiện nàng có phần giống một tiểu nữ hài. Hắn cảm giác nàng vẫn là một tiểu nữ hài ngây ngô tự nhiên. Tuy rằng chỉ có một chút, nhưng điều đó vẫn khiến trong lòng Vu Nhai hiện lên rất nhiều điều tà ác. Sau đó, suy nghĩ trong đầu hắn lại bị Hoa tuyết bao trùm. Hiện tại Vu Nhai biết, nơi này chính là một không gian truyền thừa ma pháp và ma pháp trận. Hiện nay đến xem, nếu muốn đi ra ngoài có hai phương pháp. Một là học được tất cả mọi thứ trong hoa tuyết. Thứ hai là dẫn hoa tuyết tới, sau đó cố gắng ghi nhớ ở trong đầu. Đồng thời, hoa tuyết bảy màu đại biểu ma pháp là thứ thuộc về Thần Chi Nguyên Giới. Bên ngoài không có khả năng có. Nói cách khác, sử dụng ma pháp hoặc ma pháp trận phía ngoài để lý luận rất khó phân tích được hoa tuyết bảy màu. Điểm ấy cũng giống như phù văn trận. Phù văn trận của đế quốc Huyền Binh khác với Đoạn Thiên Nguyên Giới. Tất cả trận pháp hoặc lực lượng đều xuất phát từ Thần Chi Nguyên Giới. Nếu như dùng thần cùng người để nói ví dụ, thứ trong Thần Chi Nguyên Giới chính là để thần sử dụng. Trên đại lục Thần Huyền này lại dành cho người sử dụng. Đương nhiên, điều này chỉ là ví dụ. Thế giới này không có thần. Hoặc nói, cường giả thần cấp chính là thần! Nếu như không đoán sai, nơi hắn hiện tại đang đứng chính là không gian truyền thừa cốt lõi nhất của Thần Chi Nguyên Giới này. Có lẽ là cho dân bản địa ở đó sử dụng. Thần Chi Nguyên Giới này cơ bản có thể chia làm ba khu vực. Chí ít hiện nay là ba khu vực. Đầu tiên là phía ngoài mê huyễn chi địa. Sau đó chính là quảng trường cực lớn phía dưới. Cuối cùng mới là không gian truyền thừa này... A, phía sau ma kiếm cắm ở phía trên vách đá chắc hẳn còn có không gian không nhỏ. Phía sau chắc hẳn dùng để cho người ở, cũng chính là dân bản địa trước đây ở Thần Chi Nguyên Giới này. Chỉ là hiện tại sợ rằng bọn họ đã hoàn toàn chết sạch. Người chỉ giải và hấp thu một thuộc tính nào đó của mê huyễn chi địa có thể trực tiếp tiến vào quảng trường. Người dung hợp mười hai loại quang ảnh mới có thể tiến vào không gian truyền thừa trước mắt. Nhìn thế nào, không gian truyền thừa này nếu so với quảng trường phía dưới vẫn cao cấp hơn nhiều. Cũng không biết Băng Tuyết Ma Vương ở phía dưới lăn qua lăn lại làm gì. Rất hiển nhiên, Vu Nhai là người đầu tiên tiến vào không gian truyền thừa này, từ khi Thần Chi Nguyên Giới bặt vô âm tín đến nay. Đương nhiên, có thể ở thời đại sáu đại Thần Chi Nguyên Giới, dưới chân Thần Chi Nguyên Giới này còn không biết có Huyền Binh Giả. Có thể không tin Huyền Binh Giả có thể dung hợp và cảm ngộ mười hai loại nguyên tố. Cũng không biết có thể người dung hợp mười hai loại quang ảnh là một ma pháp ngu ngốc. - A, hai mươi thước hoa tuyết bảy màu ta hấp thu vừa rồi, hình như có gì đó? Nếu như Vu Nhai hấp thu và miễn cướng nhớ hai mươi thước này, chí ít cũng là mấy nghìn mảnh hoa tuyết bảy màu. Hắn tất nhiên cũng nhận được thứ gì đó. Sau khi cùng Thôn Thiên Kiếm Linh đấu khẩu xong, hắn đột nhiên phát hiện trong đầu hắn xuất hiện thêm nhiều ký ức với hình thù kỳ quái. Không chỉ là ma pháp trận, hoa tuyết còn giống như là nào đó ký hiệu ma pháp. Đương nhiên, hắn xem không hiểu nên trực tiếp bỏ qua. Hiện tại, hắn cảm nhận được một chút ký ức thuộc về Thần Chi Nguyên Giới này. Không, không phải là ký ức, mà là tin tức hoặc nói là nhắn lại cho hắn. Chỉ nghe thấy một giọng nữ nhắn lại, giọng mang chút lo lắng: - Ta là Chân Thần của Ma Thiên Nguyên Giới, người dân của ta đã chết. Ý thức cũng sắp ngủ say. Trước khi ngủ say, ta cải tạo lại không gian truyền thừa vốn dành cho tộc ta tu luyện. Một khi mở ra, ngoại trừ dân bản địa của năm đại thần Nguyên Thần ra, bất kể chủng tộc nào, chỉ cần có thiên phú ma pháp có thể dung hợp quang ảnh của mười hai loại nguyên tố, đều có thể tiến vào trong đó, cũng giống như ngươi bây giờ. - Nhưng mặc dù ngươi tiến vào không gian truyền thừa của ta, cũng có hai loại phương thức tiếp nhận truyền thừa. Có mạnh có yếu. Yếu chính là từ khi bắt đầu tiến vào, ngươi không ngừng cảm ngộ từng ký hiệu Ma Thiên, học và hiểu mỗi ký hiệu. Chờ ngươi thật sự nắm giữ được, ký hiệu sẽ biến mất. Mãi đến khi ngươi học được tất cả xong, mới có thể ra ngoài. Đây là loại tu luyện buồn khổ nhất. - Đương nhiên, hôm nay nếu ngươi có thể nghe được lời nhắn của ta, tức là không lựa chọn cách thức tu luyện buồn khổ đó. Thiên phú của ngươi khiến ta thán phục. Không ngờ người có thiên phú ma pháp mạnh nhất trên lý thuyết... Loại phương thức truyền thừa thứ hai chính là, lấy thiên phú cường đại của ngươi dẫn động ký hiệu Ma Thiên bên trong không gian truyền thừa. Những ký hiệu này sẽ tiến vào trong trí nhớ của ngươi, cũng in thật sâu vào đầu của ngươi. Chỉ cần hoàn toàn ghi nhớ, ngươi có thể lập tức ra ngoài, cũng có thể học tập ký hiệu Ma Thiên trong thực chiến. Nghe đến đó, Vu Nhai không nhịn được nhìn về phía phiến đá thần bí kia, có cảm giác kích động muốn ôm nó điên cuồng hôn. Sợ rằng dù thế nào, Chân Thần Ma Thiên Nguyên Giới cũng không nghĩ ra sẽ có sự dối trá nào đó có thể xuất hiện ở bên trong không gian truyền thừa của nàng. Thiên phú ma pháp mạnh nhất trên lý thuyết sao?
Chương 1673: Cổ Xưa Hơn share: doctruyen.org Mời đọc Nói cách khác, ngay cả Ma Thiên Nguyên Giới cũng cảm thấy khả năng thiên phú như thế xuất hiện gần như là bằng không. - Đương nhiên, nếu bảo người nắm giữ thiên phú cường đại như ngươi chậm rãi cảm ngộ, chậm rãi học, khó tránh khỏi quá lãng phí thời gian. Bởi vậy, ta sẽ lưu lại ba trang Ma Thiên Thần Pháp trợ giúp ngươi nhanh chóng lĩnh ngộ ký hiệu Ma Thiên của ta nhanh hơn. Ma Thiên Thần Pháp theo thứ tự là trang đầu, trang tiến giai và trang chung cấp. Chỉ cần ngươi hoàn toàn hấp thu ký hiệu Ma Thiên, là có thể theo in vào trong đầu ngươi. Lời nhắn còn chưa kết thúc, giọng nữ kia vẫn còn tiếp tục nói. Vu Nhai trợn trừng mắt. Sau đó hắn cố gắng tìm kiếm trong ký ức của mình. Rất nhanh hắn cảm giác được từng hàng văn tự khiến đầu óc hoàn toàn mơ hồ. Đó là những văn tự hắn xem không hiểu. Chỉ có điều bởi vì là truyền thừa, cho nên Vu Nhai chỉ cần cảm ứng, có thể hoàn toàn biết ý tứ của những văn tự này. Bắt đầu chính là hai chữ trang đầu. Sau đó là một đoạn ngôn ngữ dài tối nghĩa, hắn nghe hoàn toàn không hiểu. Có vẻ như hắn chỉ nhận được trang đầu của Ma Thiên Thần Pháp. Dù sao hắn chỉ dung hợp hai mươi thước hoa tuyết bảy màu mà thôi. A, trang đầu này còn không biết có phải là hoàn chỉnh hay không. - Cuối cùng, nếu ngươi nhận truyền thừa của ta, tất nhiên là tộc nhân của ta, phải phục vụ cho ta. Sau khi khi ngươi rời khỏi không gian truyền thừa, Ma Thiên Thần Kiếm sẽ thay ta theo dõi tất cả hành vi của ngươi. Đồng thời, ta cũng sẽ có ma pháp nguyền rủa với trái tim ngươi. Chỉ cần ngươi dám có bất kỳ hành vi nào phản bội ta, ta chắc chắn sẽ hủy diệt ngươi. Một câu cuối cùng trực tiếp khiến Vu Nhai trở nên khẩn trương. - Nguyền rủa... Vu Nhai vội vàng kiểm tra. Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện hắn hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của nguyền rủa. Thậm chí hắn cũng để cho các Binh Linh cùng nhau kiểm tra, vẫn không tìm được. Lẽ nào thời gian quá lâu, nguyền rủa mất đi hiệu lực? Đương nhiên không có khả năng. Giải thích duy nhất chính là Thôn Thiên Kiếm Linh. - A... Cuối cùng đã hoàn thành. Ngay thời điểm Vu Nhai theo bản năng nhìn về phía Thôn Thiên Kiếm Linh, tất cả hoa tuyết ở trong không gian truyền thừa này đã biến mất. Phiến đá yên lặng. Thôn Thiên Kiếm Linh cũng thở hắt ra một hơi. Toàn bộ linh thể của nàng bất tri bất giác đã biến thành bảy màu. Nhưng Thôn Thiên Kiếm Linh chỉ nhẹ nhàng chấn động. Tất cả bảy màu theo đó biến mất, lại khôi phục trang phục trường sam cổ điển. - Lão bà Thôn Thiên Kiếm, nàng không sao chứ? Có cảm nhận được lực lượng nguyền rủa gì đó hay không? Nếu như Vu Nhai không cảm nhận được nguyền rủa của Ma Thiên Nguyên Giới, như vậy nguyền rủa cũng chỉ có thể ở trên người Thôn Thiên Kiếm Linh đã hút thu phần lớn Ký hiệu Ma Thiên. - Nguyền rủa? Nguyền rủa cái gì? Thôn Thiên Kiếm Linh chớp chớp mắt hiếu kỳ hỏi. Nhận cái rắm. Thời điểm Thôn Thiên Kiếm Linh hỏi vấn đề này, còn lộ vẻ rất tự nhiên ngây ngô, nhưng bộ dạng sao lại hại nước hại dân như vậy... Được rồi, hiện nay nàng chỉ đang gieo họa Vu Nhai mà thôi. Vu Nhai vội vàng thuật lại sơ qua những lời ý thức Ma Thiên Nguyên Giới lưu lại. Hắn khẩn trương nhìn Thôn Thiên Kiếm Linh. Mà khi nghe xong, Thôn Thiên Kiếm Linh lại cười: - Chân Thần của Ma Thiên Nguyên Giới nói bất kể chủng tộc gì sao? Vậy có chủng tộc Binh Linh này sao? Quả thật ta có chút cảm giác không thoải mái lắm. Nhưng cái gọi là nguyền rủa, đối với ta là vô ích. Đã bị ta cắn nuốt hết rồi. Vu Nhai mở to hai mắt nhìn nàng. Không biết vì sao, hắn cảm giác có cảm thấy không gian truyền thừa này hoặc Ma Thiên Nguyên Giới Chân Thần lúc đó thật đáng thuơng. Thực hiện mọi thứ siêu cấp hoàn mỹ, chuẩn bị không gian truyền thừa lựa chọn thiên phú ma pháp mạnh nhất, như vậy lại trực tiếp bị phiến đá thần bí lừa dối trá. Ngay cả nguyền rủa cũng trực tiếp bị Thôn Thiên Kiếm Linh cắn nuốt hết. Quả thực mọi tâm tư chuẩn bị đều uổng phí. Đương nhiên, Vu Nhai cũng cảm thấy mình rất may mắn. Nếu như không phải có phiến đá thần bí hắn không có khả năng ra ngoài. Nếu như không có Thôn Thiên Kiếm Linh, mặc dù hắn thật sự học được hoặc hấp thu tất cả Ký hiệu Ma Thiên cũng phải bị nguyền rủa. - Đúng rồi, miếng đá này làm sao vậy? Nghĩ đến miếng đá, Vu Nhai mới nhớ tới Ký hiệu Ma Thiên do phiến đá thần bí dẫn tới, chính là để giải một thứ gì đó phía trên miếng đá. Cũng không biết có giải ra không? Hắn vội vàng nhìn một chút. Sau đó hắn liền ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy hình vẽ trên miếng đá, trong lúc bất chợt lại không trọn vẹn. Hình vẽ trước đó tuy rằng thoạt nhìn rất cổ xưa, nhưng vẫn hoàn chỉnh. Nhưng bây giờ, lại thiếu đi một phần sáu hình vẽ... Chờ một chút, một phần sáu, sáu đại Thần Chi Nguyên Giới... - Chẳng lẽ nói, hoa tuyết bảy màu vừa rồi... Đúng, cũng chính là ký hiệu Ma Thiên chảy qua chính là đang loại bỏ thứ thuộc về Ma Thiên Nguyên Giới trên phiến đá thần bí? Lẽ nào phương pháp giải phiến đá thần bí chính là phải loại bỏ hoàn toàn hình vẽ phía trên miếng đá sao? Vu Nhai ngơ ngác tự nói. Hắn cố gắng cảm thụ. Hắn đã không thể cảm nhận được bất kỳ khí tức ma pháp nào trên phiến đá thần bí. - Xem ra chắc là như vậy. Cũng không biết một miếng đá gồm trận pháp của sáu đại Nguyên Giới, rốt cuộc là lai lịch thế nào. Không chừng là vật càng cổ xưa hơn so với sáu đại Nguyên Giới. Thôn Thiên Kiếm Linh cũng đã đi ra nói. Khóe miệng Vu nhai giật giật vài cái. Còn có thứ cổ xưa hơn sao? Lúc mới bắt đầu, hắn cho rằng thời đại Tinh Linh chính là cổ xưa nhất. Kết quả xuất hiện một thời đại Cổ Ma. Khi hắn cho rằng thời đại Cổ Ma cổ xưa nhất, sau đó lại xuất hiện thời đại sáu đại Nguyên Giới. Lẽ nào phía sau vẫn còn nữa. Đây chưa phải đã là cổ xưa nhất? - Ta cũng chỉ suy đoán thôi. Tất cả đều phải chờ ngươi giải được miếng đá mới nói. Đúng rồi, bất kể thế nào, bất kể là phù văn trận hay sát trận, ngươi cũng chưa hoàn toàn lĩnh ngộ. Còn có trận pháp Thần Chi Nguyên Giới khác ngươi cũng không hoàn toàn hiểu được. Miếng đá đối với ngươi vẫn thần bí. Hiện tại cũng không phải là thời điểm suy nghĩ về miếng đá, mà là chuyện ở quảng trường phía dưới... Thôn Thiên Kiếm chỉ vào quảng trường phía dưới không gian truyền thừa. Bởi vì lúc này vẫn ở trong thời gian dừng lại, phía dưới đối với Vu Nhai mà nói chính là đứng yên. Nhưng loại đình trệ này tiêu hao lực lượng của Vu Nhai. Nếu như đợi được các loại lực lượng của hắn tiêu hao không còn, sau đó chờ thời gian dừng lại kết thúc, mới xuống quảng trường, vậy còn làm cái lông. Làm không tốt vừa xuống chớp nhoáng đã bị giết hết. Bởi vậy, nhân lúc này hắn phải nhanh chóng nuốt vào số lượng lớn đan dược bổ sung, điều chỉnh đến trạng thái gần như hoàn mỹ mới cho thời gian dừng lại kết thúc. Trong chớp mắt, quảng trường lại khôi phục trạng thái khẩn trương vốn có... Nói chính xác ở trong mắt hắn, quảng trường lại khôi phục trạng thái khẩn trương. Tất cả những điều Vu Nhai cùng Thôn Thiên Kiếm Linh vừa làm đều ở trong thời gian của bản thân Vu Nhai hắn. Phía dưới căn bản vẫn không nhúc nhích.
Chương 1674: Mở Đầu Phản Kích share: doctruyen.org Mời đọc Đúng vậy, Băng Tuyết Ma Vương phía dưới lại muốn giết chết năm mươi thành viên trong đoàn ủng hộ công chúa, đồng thời tiếp tục huy động ma pháp trận giữa quảng trường. Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, đại quốc sư và đám người Thủy Tinh đang cố gắng hết sức ngăn cản, nhưng lại bị hai Thiên Lạc Tinh Trận ngăn cản. - A a a... Ngay phía trên Băng Tuyết Ma Vương, Vu Nhai nhìn Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa phía dưới vẫn không có cách nào mở miệng. Bọn họ run rẩy rơi lệ. Bất kỳ ai cũng không biết năm mươi người trong miệng Băng Tuyết Ma Vương có phải bao gồm cả mình hay không. Trong lòng bọn họ vừa sợ vừa căm phẫn. Cho dù trong năm mươi người không có mình thì thế nào? Vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn người quen chết, ai cũng không thể bảo đảm tiếp theo còn có thể không chết hay không. Không ít người thậm chí hi vọng trong năm mươi người này có bản thân hắn. Bởi vì bọn họ không muốn lại nhìn thấy chiến hữu và bạn đồng hành chết. Bởi vì bọn họ không muốn tiếp tục chịu đựng sự dày vò nữa. So với thống khổ, không bằng chết ngay từ bây giờ đi. Như Nguyệt Lâm Sa bây giờ, nàng thật sự rất muốn chết. Đoàn ủng hộ công chúa đều là người của nàng. Nàng không phải người lạnh lùng vô tình. Nàng không cách nào trơ mắt nhìn người của nàng biến thành máu, thậm chí ngay cả linh hồn cũng không được ngủ yên. - Có ai có thể cứu chúng ta? Vu Nhai, tiểu binh đáng chết. Không phải ngươi nói thời điểm ta gặp phải nguy hiểm, ngươi sẽ liều mạng tới cứu ta sao? Đây là cam kết của ngươi. Bây giờ ngươi đang ở đâu? Nguyệt Lâm Sa nói không ra lời. Nhưng trong lòng nàng tức giận gào thét. Lúc này không ngờ nàng lại nghĩ đến tiểu binh đáng chết kia, nghĩ đến lời hứa của hắn. Không, trước khi chết nàng rất muốn gặp hắn một lần! - Dừng tay... Ngay thời điểm Băng Tuyết Ma Vương giơ tay lên, chuẩn bị hút năm mươi người trong đoàn ủng hộ công chúa xuống, ngay khi trong lòng Nguyệt Lâm Sa đang tức giận mắng tiểu binh Bắc Đấu kia, ngay khi đoàn ủng hộ công chúa đang chịu sự dày vò, ngay khi đại quốc sư và đám người Thủy Tinh đang liều mạng đánh vào Vỏ rùa, một tiếng quát khẽ mang theo sự chấn động mãnh liệt truyền khắp quảng trường Ma Thiên... Trong nháy mắt, bất luận là thế lực nào, theo bản năng cũng ngẩng đầu lên. Bao gồm cả Băng Tuyết Ma Vương trước đó vẫn không thèm nhìn gì cả. - Ngụy Linh... Người phía trên cho Lan Quân Hi ấn tượng mãnh liệt nhấ. Nàng là người đầu tiên kêu lên thành tiếng. Sau đó mới tới những người biết Ngụy Linh cũng kêu lên thành tiếng. Tiếp đó là đám người của Thanh Môn, người trước đó đã đi theo Vu Nhai, các gián điệp của đế quốc Huyền Binh môn. Đúng vậy, các gián điệp của đế quốc Huyền Binh bao gồm cả thiếu gia Tạp Đức cũng đi tới quảng trường Ma Thiên. Thủy Tinh và Tiểu Hắc không gọi, chỉ nắm chặt nắm đấm. Các nàng tuy rằng tin tưởng Vu Nhai chắc chắn không có việc gì, thậm chí tin chắc hắn nhất định sẽ xuất hiện, nhưng không nhìn thấy người vẫn cảm thấy lo lắng. Chỉ có điều các nàng cũng không nghĩ tới Vu Nhai sẽ trực tiếp xuất hiện ở trên đầu Nguyệt Lâm Sa. - Ngươi chính là Ngụy Linh? Nhanh cứu công chúa ra... Đại quốc sư vốn cũng ngơ ngác nhìn người thanh niên đột nhiên xuất hiện kia, có phần không hiểu. Nhưng khi nghe được mọi người phía dưới kêu lên tên của người này, trong nháy mắt đã hiểu ra. Không quan tâm chuyện hắn giết chết tứ trưởng lão và biến Lan Quân Nhân thành người không tay không chân kia có phải là thật hay không, nói chung, người trẻ tuổi này khẳng định không tệ. Không quan tâm hắn cường đại vẫn yếu ớt, hiện tại chỉ có hắn có thể cứu công chúa. - Phụ vương, tại sao người này cũng không chết? Hắn chính là người lúc trước thiếu chút nữa đã giết nữ nhi. Nguyệt Ninh Á cũng đồng thời kêu lên. Nàng cảm thấy rất phiền muộn. Con tiểu thú không gian kia không chết còn chưa tính, người này cũng không chết. Đối với Ngụy Linh, Nguyệt Ninh Á nhớ kỹ. Trước đó nàng còn muốn thu nhận hắn. Nhưng sau đó lại suýt chút nữa bị giết chết, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn. Nếu không nhờ có phụ vương, nàng đã sớm chết. Hiện tại trong lòng còn sợ hãi. Nhưng khi đó phụ vương đã trực tiếp giết hắn, vì sao hắn vẫn có thể sống được? Càng kỳ lạ hơn chính là tại sao hắn lại xuất hiện ở phía trên? - Chuẩn Thần cấp? Hừ, mặc dù nắm giữ chiến lực cấp Thần Tướng đỉnh phong thì thế nào? Không cần để ý đến hắn, hắn không giải được ma pháp trận không gian phía trên. Hắn chỉ có thể mở to mắt mà nhìn thôi. Chúng ta tiếp tục là được. Băng Tuyết Ma Vương cũng có chút kinh ngạc. Nhưng nếu như người này có thể tránh được lực lượng tuyệt sát tự nhiên điều động ma pháp trận lối ra lúc trước, khẳng định có bản lĩnh thần kỳ nào đó. Có thể thông qua phong tỏa tiến vào cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Hắn chỉ cần biết người này chỉ có thực lực Chuẩn Thần cấp, sức chiến đấu chỉ có cấp Thần Tướng đỉnh phong là đủ rồi. Theo hắn dự đoán, kế tiếp, người này sẽ ở phía trên liều mạng cứu người. Sau khi không có kết quả chỉ có thể xuống liều mạng cùng mình. Cấp Thần Tướng đỉnh phong, hắc, đừng nói là cấp Thần Tướng đỉnh phong, Thần Vương bình thường Băng Tuyết Ma Vương hắn cũng không để vào mắt. Thậm chí, người trẻ tuổi này đến chỉ cung cấp cho ma pháp trận trung ương của hắn càng nhiều chất dinh dưỡng mà thôi. - Xuống đây đi, tạm thời là năm mươi người. Băng Tuyết Ma Vương lạnh lùng vô tình nói. Trong nháy mắt, một lực hút xuất hiện. Vốn thấy có người tới cứu, trong lòng xuất hiện hy vọng vô hạn. Hiện tại sắc mặt bọn họ đột nhiên trở nên trắng bệch. Còn không chờ bọn họ sợ hãi xong, đã bị kéo xuống... - Ta bảo ngươi dừng tay... Sau khi thời gian tạm dừng ở ở bên trong không gian truyền thừa của Vu Nhai kết thúc, hắn liền thấy một lối đi thông tới quảng trường. Hắn không chút lưu luyến nhảy xuống. Khi còn chưa thật sự xuống tới nơi, hắn đã hét lên hai chữ Dừng tay. Sau đó hắn liền nghe được những tiếng hò hét gọi tên giả của hắn. Còn có những tiếng thảo luận, nhưng hắn không để ý đến, chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Nguyệt Lâm Sa... Những ký ức về Nguyệt Lâm Sa tự nhiên xuất hiện ở trong đầu hắn... Công chúa với tư thế oai hùng hiên ngang kia hiện tại lại tiều tụy và khiếp nhược như này. Đúng rồi, nên cứu nàng ra ngoài thế nào? Vừa rồi, bản thân đưa ra vấn đề này, Vu Nhai lập tức nghĩ ra biện pháp. Hắn đang muốn ra tay cứu người. Nhưng Băng Tuyết Ma Vương lạnh lung như vậy cũng ngoài dự liệu của hắn. Căn bản cũng không cho hắn có thời gian giải trận pháp, trực tiếp hút năm mươi người kia xuống. Nếu như còn đang ở trong không gian truyền thừa, Vu Nhai bất lực. Nhưng hiện tại hắn đã đi ra ngoài, làm sao có thể trơ mắt nhìn năm mươi người kia chết ở trước mặt hắn? - A... Vô số mũi tên màu đỏ như lửa chợt giống như gió bão bắn ra ngoài. Lực lượng Thần Cung Nghệ Hỏa bị hắn kéo lên tới mức lớn nhất. Mục tiêu của những mũi tên kia không ngờ chính là Băng Tuyết Ma Vương phía dưới. Chỉ có điều mục đích của hắn không phải là giết chết Băng Tuyết Ma Vương. Hắn biết rõ những mũi tên ánh sáng này đủ để hủy diệt cấp Thần Tướng,
Chương 1675: Nguơi Tới Rồi Sao share: doctruyen.org Mời đọc Nhưng đối với Băng Tuyết Ma Vương mà nói không khác gì mưa bụi bay. Mục đích của hắn là năm mươi người kia... Bất kể thế nào, vô số đạo mũi tên ánh sáng bắn xuống, luôn có thể kéo dài chút thời gian. Chính là lúc này, Vu Nhai sử dụng thần đạo không gian, trực tiếp xuyên qua không gian, đi tới bên cạnh năm mươi người trong đoàn ủng hộ công chúa, quát: - Không nên phản kháng, ta thu các ngươi vào trong tiểu thế giới Binh Linh của ta... Tiếng nói vừa dứt, một tiếng vang lên, năm mươi thành viên của đoàn ủng hộ công chúa đã trực tiếp biến mất. - Xôn xao... Cùng lúc đó, trong nháy mắt vô số đạo mũi tên ánh sáng đỏ như lửa đã biến mất. Chúng bị ánh mắt Băng Tuyết Ma Vương tiêu diệt. Giờ phút này, cục diện giống như lại bị người ta làm thời gian tạm dừng. Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào người đi tới phía trên ma pháp trận đang khóa công chúa Nguyệt Lâm Sa lại. Thời gian chỉ dừng lại một chút. Sau đó, những tiếng hoan hô đột nhiên vang lên... Ở đây gần như chính là thiên tài ma pháp. Nhưng lúc này lại có không ít người nhiệt huyết không nhịn được kích động. Từ đầu đến cuối bọn họ đều ở phía thế yếu. Từ đầu đến cuối bọn họ chỉ có thể bất lực đứng nhìn... Băng Tuyết Ma Vương xem thường bọn họ... Hiện tại cuối cùng có người khiến Băng Tuyết Ma Vương bị thua thiệt. Cuối cùng có người có thể cứu đoàn ủng hộ công chúa. Tuy rằng người này không có mấy liên quan với bọn họ, nhưng bọn họ vẫn thấy nhiệt huyết tuôn trào. Hơn nữa số lượng cũng không ít. Trong bọn họ có vài người, có thể bởi vì nghe được một câu chuyện cũ nên phẫn nộ. Hơn nữa là hiện tại cảm nhận này là thật. Cái gọi là tính tình con người cũng chính là vậy. Đương nhiên, phần lớn những người hoan hô đều là người trẻ tuổi. Phần lớn đều là người đã đi theo Vu Nhai trước đó. Bọn họ có cảm nhận mãnh liệt đối với chuyện công nhận Ngụy Linh, là Ngụy Linh bọn họ kiên định đi theo bước chân. Hiện tại bọn họ có khả năng tham dự vào trò hay này. Hiện tại người tạo ra kỳ tích ở phía trên. Hắn đang một mình đối mặt với Băng Tuyết Ma Vương khủng khiếp. Nhưng rất nhanh, bọn họ lại hoan hô không nổi nữa. Bởi vì cuối cùng Băng Tuyết Ma Vương đã quay sang nhìn kẻ địch của hắn mở miệng nói. Lúc hắn nói chuyện vẫn mang theo nụ cười lạnh như băng: - Huyền Binh Giả? Chuẩn Thần cấp ma vũ song tu. Trước đó lúc Ninh nhi nói với ta, ta còn không tin. Hiện tại ta không tin cũng không được. Thật sự không nghĩ tới trên thế gian còn có kỳ tài như ngươi vậy. Cũng không biết máu tươi và linh hồn của kỳ tài như ngươi rót vào ma pháp trận của ta sẽ biến thành thế nào? Ta thật sự rất tò mò, xuống đây cho ta... - Ngươi vốn có thể sống lâu thêm một thời gian. Nhưng không ngờ ngươi lại muốn cứu người như vậy, hơn nữa còn thật sự cứu người. Thậm chí làm chậm trễ thời giờ của ta. Vậy ta chỉ có thể khiến ngươi chết ngay bây giờ. Năm mươi người kia đang ở trong tiểu thế giới Binh Linh của ngươi. Ta sẽ ở ngay trước mặt ngươi biến Thần Binh của ngươi thành mảnh nhỏ. Huyền Binh bản mạng là một phần thân thể của Huyền Binh Giả. Ta thực sự tò mò, không biết sau khi bóp nát Thần Binh của ngươi, ngươi sẽ có biểu tình thé nào. Băng Tuyết Ma Vương không nói thì thôi, vừa nói lại là có phần nói không dừng được. Có thể tâm tình của hắn lúc này cũng rất hỗn loạn. Dù sao trong mắt hắn, Ma Uyên không giống như trong kế hoạch của hắn, không bị hắn khống chế trong tay... Như lúc trước đã nói, Băng Tuyết Ma Vương căn bản không để Vu Nhai Chuẩn Thần cấp vào mắt. Nói xong, hắn vung tay lên, hút một cái... - Ngươi nói xuống là xuống, ngươi nói bóp nát là bóp nát sao? Ngươi thật sự tưởng mình là thiên hạ vô địch sao? Thời gian, ngược dòng thành sông... Trong nháy mắt Vu Nhai cũng cảm giác được một lực lượng khủng bố cường đại truyền đến. Nhưng hắn tu luyện Thần Huyền Khí Điển lại nắm giữ huyền khí Thánh Binh Sư đỉnh phong vô cùng tinh thuần. Chỉ cần điểm ấy đã sánh ngang với Thần Tướng, nói gì tới những cái khác. Hắn còn nắm giữ lực chiến đấu Thần Vương sơ cấp. Cho dù không cần thần đạo thời gian, hiện tại với lực lượng của Băng Tuyết Ma Vương cũng không có cách nào hút hắn xuống được. Nhưng nếu như Băng Tuyết Ma Vương tăng lực lượng lên, hắn vẫn gặp phiền phức. Bây giờ không phải là thời gian đối phó với phiền phức, mà phải lập tức cứu Nguyệt Lâm Sa ra trước. - Cái gì, thần đạo thời gian sao? Không trách được hắn có thể giết chết tứ trưởng lão. Gia hỏa này sợ rằng thật sự có bản ĩnh. Không biết đây à lần thứ mấy Đại quốc sư và gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nhìn nhau, sau đó nhanh chóng nhìn lão biến thái đang nằm kia. Nhưng lần này tâm trạng bọn họ có phần thả lỏng. Bởi vì tiểu tử kia đạt tới thần đạo thời gian. Chỉ có điều, sau khi thở phào nhẹ, nhõm đồng thời lại có chút khó chịu. Thần đạo thời gian, còn trẻ như vậy sao? - Thần đạo thời gian? Trong lúc nhất thời Băng Tuyết Ma Vương cũng không nhịn được ngươi người. Hắn trăm tính vạn tính, chỉ không có tính đến tiểu tử Chuẩn Thần cấp trước mắt cái này lại cảm ngộ thần đạo thời gian. Quá trẻ tuổi. Bất kỳ ai cũng không có khả năng nghĩ tới. Lực hút của hắn trước đó trực tiếp bị thần đạo thời gian tiêu hủy. - Châm trận, nổ cho ta... Ngay thời điểm phần lớn mọi người đang than thở vì thần đạo thời gian của hắn, Vu Nhai lại xuyên qua không gian, đi tới phía trên đám người Nguyệt Lâm Sa, sau đó ném ra châm trận của Luyện Khinh Vũ. Ở không gian truyền thừa phía trên châm trận mất đi hiệu lực. Nhưng ở chỗ này chắc hẳn có thể chứ? Vu Nhai thậm chí đủ bày ra bốn châm trận ở ngay xung quanh Nguyệt Lâm Sa. Không có cách nào, bây giờ hắn còn chưa có thành thạo như Luyện Khinh Vũ. Tác dụng châm trận khi sử dụng vẫn rất nhỏ. Để tiết kiệm thời gian, Vu Nhai chỉ có thể điên cuồng bố trí ra bốn chậm trận, sau đó cho bốn châm trận cùng nổ. Ầm ầm ầm Bốn âm thanh đồng thời vang lên. Trong nháy mắt nguyên tố ma pháp chung quanh Nguyệt Lâm Sa bị đánh tan. Mất đi một phần nguyên tố ma pháp, ma pháp trận sẽ thế nào? Nếu như là ma pháp trận rất yếu, sẽ trực tiếp bị phá hủy. ma pháp trận cường đại, sẽ giống như ở lối ra Ma Uyên... Hoặc nói là ma pháp trận tự nhiên của lối ra Ma Thiên Nguyên Giới, một khu vực tạm thời mất đi tác dụng... Ma pháp trận vây khốn Nguyệt Lâm Sa đương nhiên vô cùng cường đại. Đây chính là Thần Chi Nguyên Giới. Nhưng cường đại mấy đi nữa, cũng bởi vì không có nguyên tố, ma pháp trận tạm thời mất đi công năng vốn có. Xung quanh Nguyệt Lâm Sa trực tiếp biến thành trạng thái không có ma pháp trận, Vu Nhai nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, kéo nàng tới gần. Cảnh tượng giải trận này phát sinh khiến tất cả mọi người lại chấn động. Sau đó cục diện trở nên yên tĩnh. Chỉ có những người trước đó có quen biết với Luyện Khinh Vũ mới biết được đây là chuyện gì. Tất cả những người khác đều khiếp sợ, bao gồm Băng Tuyết Ma Vương. Ở đây, Thần Vương và Thần Tướng không có một người nào hiểu được gia hỏa tên Ngụy Linh kia làm thế nào lại lặng lẽ không một tiếng động giải được trận pháp như vậy. - Ngươi tới rồi sao?
Chương 1676: Người Yêu Bí Mật Của Công Chúa share: doctruyen.org Mời đọc Trong thời khắc yên tĩnh này, giọng nói yếu ớt của Nguyệt Lâm Sa truyền tới. Trong nháy mắt, vô số người đang cảm thấy khó hiểu không biết Ngụy Linh giải trận pháp thế nào, trong lòng chợt cảm thấy ngọn lửa tò mò điên cuồng thiêu đốt. Không ngờ Nguyệt Lâm Sa lại quen biết với Ngụy Linh? Lan Quân Hi cũng ngẩn người một lát. Ngụy Linh thật sự đến để cứu Nguyệt Lâm Sa sao? Trước đó hắn cũng đã nói. Lẽ nào hắn thật sự là người của hoàng tộc? Ngay cả đại quốc sư cũng không biết phần tử bí mật của hoàng tộc sao? - Ta tới rồi. Đã để cho nàng phải chờ lâu. May là đã tới. Nếu không ta sợ ràng sẽ biến thành người nói không giữ lời. Vu Nhai cũng ngẩn người một lát, chợt tiêu sái cười. Nguyệt Lâm Sa nhận ra mình không phải lại chuyện cực kỳ bình thường sao? Ngẫm lại cũng có chút buồn cười. Lần đầu tiên gặp mặt là bởi vì mình nhận ra thân phận gián điệp của nàng. Cũng bởi vì có chuyện ở trước cửa thành Bắc Đấu Thành, mới có nhiều gút mắc như hiện nay. - Thật ra ta vẫn luôn tin tưởng ngươi sẽ đến. Nhưng ta đã đợi rất lâu, vẫn đợi không được ngươi. Ta nghĩ ngươi không tới. Sau đó lại cảm thấy ngươi không có khả năng không đến. Ta cảm thấy ngươi không đến, nguyên nhân chỉ có một. Đó chính là ngươi đã chết, chết từ hơn tám tháng trước! Nguyệt Lâm Sa khẽ nói, đặc biệt quyến luyến nhìn mặt Vu Nhai. Hơn tám tháng trước chính là thời gian Bách tộc đại chiến với dân Cổ Duệ Thần Vương. Lúc đó Nguyệt Lâm Sa muốn chạy tới Bách tộc, kết quả lại bị Băng Tuyết Ma Vương bắt đến nơi này. Giọng nói của nàng rất khẽ, nào có phong thái muốn làm nữ đế trước đó. Hơn tám tháng này đã mài mòn rất nhiều nhuệ khí của nàng. - Tiểu binh vô địch như ta đây làm sao chết được? Chỉ có điều nói rất dài dòng. Mãi đến gần đây ta mới biết được tin tức nàng mất tích. Ta tiến vào Ma Uyên cũng chỉ nhờ vào vận khí. Nhưng thật không nghĩ tới nàng bị nhốt ở chỗ này. Thôi đi, chờ bao giờ có thời gian rãnh rỗi hãy nói sau. Hiện tại hình như không phải là lúc nói chuyện. Vu Nhai thở dài. Lúc đó hắn cũng bị nhốt ở bên trong Lục Thiên Sát Trận, căn bản không biết Nguyệt Lâm Sa xảy ra chuyện. Nguyệt Lâm Sa ngẩn người một lát, theo bản năng nhìn xung quanh. Chỉ thấy từng đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Bất kể là kẻ địch, bằng hữu hoặc là người xa lạ. Nói chung, ngoại trừ Thủy Tinh và Tiểu Hắc ra, những người khác đều chỉ có một suy nghĩ. Người này khẳng định chính là người Nguyệt Lâm Sa thích, là tình nhân bí mật của nàng. Mẹ nó, Nguyệt Lâm Sa đã sớm có người thích? Hơn nữa còn là người trẻ tuổi kinh khủng như vậy. Được rồi, cũng chỉ có người trẻ tuổi có thực lực khủng bố như vậy mới xứng với nàng. Chỉ có điều con mẹ nó, Ngụy Linh không phải luôn nhìn Vưu Y Nhi chảy nước miếng sao? Hình như hắn cùng Vưu Y Nhi cũng có quan hệ hết sức mập mờ. Trời ạ, nam nhân này thật đúng là đáng đánh. Đương nhiên, đánh không được hắn! Không thiếu ngời trước đó có biết gia hỏa gọi là Ngụy Linh trong lòng thầm nghĩ như vậy. - Thánh Ngân Tinh Trận, mở. Bắt lấy bọn họ... Băng Tuyết Ma Vương không có tâm lý tò mò về chuyện của người khác. Hiện tại trong mắt hắn chỉ có Ma Uyên. Khi nhìn thấy Nguyệt Lâm Sa được cứu ra, hắn chỉ kinh ngạc một chút, sau đó trực tiếp hạ lệnh. Đám thủ hạ Thần cấp của hắn vừa nhận được mệnh lệnh, trong nháy mắt, hai Thiên Lạc Tinh Trận biến thành bốn tinh trận nhỏ. Mỗi tinh trận do năm người tạo thành. Đó cũng chính là Thánh Ngân Tinh Trận, cũng là theo vị trí sao nhỏ trên bầu trời đại lục Thần Huyền. Thánh Ngân Tinh Trận, tinh trận mang tính công kích... Trong nháy mắt, có một tinh trận xông về Vu Nhai và Nguyệt Lâm Sa. Ba Thánh Ngân Tinh Trận còn lại tiếp tục lưu lại tạo thành vỏ rùa. Nhưng Thánh Ngân Tinh Trận là loại công kích, có thể trở thành vỏ rùa sao? Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đám đại cao thủ cảm thấy nghi ngờ. Nhưng rất nhanh bọn họ đã thấy ba Thánh Ngân Tinh Trận liên kết với nhau. Không ngờ là trận trong trận. Thánh Ngân Tinh Trận là loại công kích, nhưng ba Thánh Ngân Tinh Trận tổ hợp lại cùng một chỗ trở thành phòng ngự. Tuy rằng lực lượng phòng ngự giảm xuống không ít, nhưng để ngăn cản hai Thần Vương, như vẫn là đủ rồi. Băng Tuyết Ma Vương thật đáng sợ! - Công chúa cẩn thận. Đại quốc sư không để ý xem đây là tinh trận gì. Bây giờ hắn đang lo lắng cho Nguyệt Lâm Sa. Chỉ có điều đáng tiếc, sự quan tâm của đại quốc sư lại không được Nguyệt Lâm Sa đáp lại. Nguyệt Lâm Sa vẫn giống như kẻ ngốc ngây người nhìn Vu Nhai: - Nhưng ta muốn nói với ngươi bây giờ. Nguyệt Lâm Sa nhìn về phía Vu Nhai nói. Dường như mọi tình huống phía ngoài không có liên quan gì với nàng. Trong mắt của nàng chỉ có Vu Nhai. Thật ra Nguyệt Lâm Sa vốn không nên si ngốc như thế. Nhưng ngươi thử bị nhốt tám chín tháng thử xem? Đặc biệt là khi người yêu của ngươi đột nhiên xuất hiện, đồng thời cứu ngươi, ngươi còn có thể bình tĩnh được nữa sao? Ngươi còn có thể kiêu ngạo giống như trước đây sao? Hiện tại Nguyệt Lâm Sa đã bảo công chúa kiêu ngạo, rụt rè và vinh quang trước kia đi gặp quỷ. - Nhưng bây giờ hình như phải đánh một chút đã? Còn phải nhanh chóng cứu người. Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái nói. Xông tới chính là năm cấp Thần Tướng đã tạo thành tổ hợp ma pháp trận. Phía dưới còn có một Băng Tuyết Ma Vương khủng khiếp. Hắn sao có thể nói chuyện yêu đương đuọc? Lại nói, còn có vợ cả Thủy Tinh ở phía dưới nhìn. Tuy rằng vợ cả Thủy Tinh đối với Nguyệt Lâm Sa có vẻ đã sớm chuẩn bị tâm lý. Nhưng ở trước mặt nàng cùng một nữ nhân khác tình chàng ý thiếp, vẫn có chút không tốt lắm đâu. - Đúng vậy, còn phải cứu người. Nguyệt Lâm Sa có vẻ như cũng học được bộ dạng ngây ngô tự nhiên của Thôn Thiên Kiếm Linh, thoáng trừng mắt, sau đó mới phản ứng lại. Nàng nhìn về phía những thành viên của đoàn ủng hộ công chúa xung quanh nói: - Xin lỗi các ngươi. Ta hiện tại tới cứu các ngươi. Giọng nói của nàng vẫn nhẹ nhàng sâu kín. Dường như ngoại trừ Vu Nhai ra, nàng đối bất kỳ ai khác cũng chỉ thờ ơ. Nhưng tương phản một cách mãnh liệt với giọng của nàng. Chỉ thấy nàng không có bất kỳ động tác gì, dùng đầu ngón chân nhẹ nhàng điểm ở trên ma pháp trận dưới thân nàng, cũng chính là phía trên ma pháp trận đã vây khốn nàng trước đó. Sau đó ma lực chấn động. Trong phút chốc, ma pháp trận sáng ngời... Sau đó, chỉ cần là cao thủ thực lực đã ngoài Thánh cấp đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Toàn bộ ký hiệu trên ma pháp trận đang nghịch chuyển. Những thành viên trong đoàn ủng hộ công chúa bị nhốt ở trong trận bị bắn đến phía trên ma pháp trận. Nói cách khác, trong nháy mắt bọn họ đã được giải thoát. - Cái gì? Không thể như vậy được. Đây chính là trận pháp của Ma Uyên. Con ngươi ngân sắc của Băng Tuyết Ma Vương thoáng co lại. - Tiểu binh, có thể thả năm mươi người trong tiểu thế giới Binh Linh của ngươi ra trước được không? Nguyệt Lâm Sa căn bản không để ý tới Băng Tuyết Ma Vương phía dưới, mà lại nhìn Vu Nhai nói. Vu Nhai có phần không hiểu nổi Nguyệt Lâm Sa muốn làm gì, nhưng vẫn rất nghe lời thả năm mươi người kia ra.