Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1687: Muốn đục nước béo cò

    share: doctruyen.org





    Ầm...

    Trong lúc bất chợt, bàn tay Băng Tuyết Ma Vương lớn lên, trực tiếp đánh về phía Vu Nhai, bao phủ chặt chẽ lấy Vu Nhai. Hắn tự tin, xung quanh đã không có nguyên tố thời gian nữa. Chỉ cần không phải là thần đạo thời gian, mơ tưởng phá vỡ một chưởng do hắn tập trung 8 thành lực lượng. Sở dĩ không phải là 10 thành lực lượng của hắn, bởi vì hắn vẫn không muốn để cho thiên tài yêu nghiệt này phải chết. Bởi vì hắn vẫn muốn có được ký hiệu Ma Thiên.

    Nhưng Băng Tuyết Ma Vương không biết hắn quá coi thường Vu Nhai. Nếu như hắn từng xem qua Vu Nhai thi triển thần đạo thời gian, nhất định sẽ thi triển ra càng nhiều hậu chiêu hơn. Nhưng hắn không biết. Hắn cũng không biết kỹ năng thần đạo thời gian của Vu Nhai là được quang ảnh trong Ma Thiên Nguyên Giới truyền thừa lại. Đồng thời, hắn cũng không biết thần đạo thời gian của Vu Nhai cũng có thể vận dụng trên phương diện huyền khí.

    Bởi vậy, chỉ nghe được Ầm một tiếng, một đạo thân ảnh trực tiếp xuất hiện ở phía trên cự chưởng vốn đang đập xuống... Đúng vậy, tiếng Ầm kia không phải là do Vu Nhai bị chưởng của Băng Tuyết Ma Vương đánh nất, mà là tiếng cự chưởng này đánh xuống đất.

    Cự chưởng đánh xuống, nhưng Vu Nhai đã ở phía trên cự chưởng...

    Vu Nhai sử dụng thời gian tăng nhanh. Tuy rằng xung quanh đã không có nguyên tố thời gian, bị nguyên tố băng của Băng Tuyết Ma Vương chen rơi, nhưng Vu Nhai lại lợi dụng huyền khí mang đến nguyên tố thời gian, khiến thời gian của hắn phát sinh biến hóa...

    Từ lúc hắn cứu Ngôn Vũ, hắn đã thoát khỏi chỗ đó. Vị trí ban đầu vốn chỉ là ảo giác về hắn mà thôi.

    Lúc ở trong rừng rậm Tinh Linh, đại chiến với đại quản sự Hắc Nguyệt hắn đã từng dùng loại thủ đoạn này. Hiện tại có cơ hội tốt như vậy, không phản kích còn đợi tới khi nào? Nhưng bình thường phản kích tuyệt đối không thể có hiệu quả. Bởi vậy, hắn trực tiếp ném ra một Lục Thiên Sát Trận đã chuẩn bị xong từ trước. Hắn dung hợp tất cả những Lục Thiên Sát Trận hắn lĩnh ngộ được ở bên trong, sau đó cứ như vậy đánh ra ngoài.

    Hắn cũng không sử dụng hai trăm kiếm trận của hắn. Trên thực tế, trong kiếm trận tuy rằng cũng ẩn chứa Lục Thiên Sát Trận, nhưng cũng chỉ thắng ở sự linh hoạt hay thay đổi, có thể tùy tâm sở dục mà thôi. Uy lực chân chính lại không được như cái trước mắt này...

    Đương nhiên, Lục Thiên Sát Trận như vậy đập xuống, cũng có phần tệ hại của hắn, chính là quá mức cứng nhắc. Nếu như bị kẻ địch trực tiếp tránh được, sợ rằng thoáng cái sẽ mất đi tác dụng. Có cường đại mấy đi nữa thì có ích lợi gì. Không đập trúng vẫn không tốt.

    Nhưng Băng Tuyết Ma Vương quá tự tin, cũng quá mức khinh địch. Hắn tự tin với 8 thành lực lượng của hắn, Chuẩn Thần cấp trước mắt dù thế nào cũng không có khả năng trốn được. Chuẩn Thần cấp cùng Thần Vương có chênh lệch lớn tới mức nào. Đây quả thực là chuyện không thể cân nhắc. Hắn căn bản chưa từng tiếp xúc qua Huyền Binh Giả có thời gian thành thần, càng không biết bên trong Ma Thiên Nguyên Giới vẫn có loại quang ảnh thời gian này...

    Kết quả, hắn không có dùng bất kỳ đến thủ đoạn nào sau đó. Ở bên kia chờ cự chưởng của hắn nắm lấy đối phương, sau đó hắn ở giữa sát trận.

    - Cái gì?

    Một cảnh tượng vừa rồi thật sự diễn ra quá nhanh. Từ khi Vu Nhai cứu Ngôn Vũ, đến Băng Tuyết Ma Vương đánh ra băng chưởng cực lớn, tiếp đó Vu Nhai né tránh cũng ném ra trận pháp phản kích. Chỉ có điều tất cả chỉ diễn ra trong thời gian một cái nháy mắt. Mọi người vốn đang sa vào chuyện Ngụy Linh là gián điệp của đế quốc Huyền Binh. Nhưng trong nháy mắt mọi chuyện biến thành tình trạng như vậy, ngươi bảo bọn họ làm sao suy nghĩ khác được?

    - Không ngờ thành công. Đó là trận pháp gì?

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế khiếp sợ, căn bản không cách nào tưởng tượng được một người trẻ tuổi lại tránh thoát một đòn trí mạng của Băng Tuyết Ma Vương, đồng thời còn phản kích thành công:

    - Hình như không phải là phù văn trận a?

    - Căn bản không phải là phù văn, mà là trận pháp chúng ta từ trước tới nay chưa từng thấy qua.

    Đại quốc sư lắc đầu, trong lòng cảm than. Đại lục Thần Huyền ngây thơ sắp thay, đạt đến tình trạng mà ngay cả bọn họ những Thần Vương cũng nhìn không thấu. Trước đó, Ngụy Linh lấy ra một thứ kéo Nguyệt Lâm Sa từ trong ma pháp trận ra, bọn họ nhìn không hiểu là thứ gì. Hiện tại lại có một người lạ xuất hiện.

    - Không quan tâm là thứ gì, không quan tâm hắn là người của đế quốc Huyền Binh hay là của thế lực nào. Chí ít chúng ta bây giờ có chung kẻ địch. Ngăn cản thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương, đừng để cho bọn họ đi đối phó tiểu tử này, đừng cho bọn họ phá trận.

    Mạc Luân Tạp Đế quyết định thật nhanh nói. Trên thực tế hiện tại hắn cũng rất rầu rĩ. Bất kể là Nguyệt Lâm Sa ở phía trên phương diện lĩnh ngộ trận pháp, hay Băng Tuyết Ma Vương ở phía dưới thu thập linh hồn. Hình như cả hai đều không liên quan gì với bọn họ. Chí ít cuối cùng tình huống hình như hắn cái gì cũng không chiếm được.

    Nói cách khác, không quan tâm phía nào thắng, Ma Uyên cũng sẽ không phải là của hắn.

    Nhưng có biện pháp nào? Đại quốc sư đứng ở phía bên Nguyệt Lâm Sa. Hắn là gia chủ Mạc Luân Tạp Đế trừ khi ngả về phía Băng Tuyết Ma Vương, nếu không hắn cái gì cũng không làm được. Trong tay Băng Tuyết Ma Vương đã có nhiều lá bài như vậy, thậm chí còn có thủ hạ cấp Thần Vương. Hắn đi cũng sẽ rất đau trứng, thậm chí sẽ bị xem trở thành lính hầu. Vậy còn không bằng theo Nguyệt Lâm Sa. Chí ít công chúa Nguyệt Lâm Sa là chính thống.

    Đương nhiên, xét trên phương diện tư tâm, hắn vẫn muốn ở trong đó đục nước béo cò. Nếu như hai phe có thể đánh tới tình tạng lưỡng bại câu thương là hay nhất.

    Nhưng bây giờ, phía yếu thế rõ ràng chính là phía bên công chúa. Hắn cũng chỉ có thể gia nhập vào phía công chúa, khiến thực lực hai phe có thể cân đối hơn một chút, đánh lâu một chút. Hắn nói những lời chính nghĩa như vậy không phải là thật sự suy nghĩ cho công chúa.

    Nói chung, trước tạm thời xem tình hình thế nào rồi hành động sau. Ôi, vẫn là thực lực không đủ.

    Sau khi chứng kiến lực lượng của Băng Tuyết Ma Vương, hắn cũng biết gia tộc Mạc Luân Tạp Đế của hắn rất khó tiếp tục không dựa vào những thế lực lớn khác.

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nói xong, ngay đại quốc sư cũng gật đầu muốn liên thủ. Đột nhiên bọn họ dừng lại. Không phải bởi vì sợ thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương, mà là thủ hạ Thần cấp của Băng Tuyết Ma Vương căn bản không giải quyết được gia hỏa Ngụy Linh kia.

    Bởi vì sau khi Ngụy Linh ném ra trận pháp kia, hung hãn lấy kiếm ra, trực tiếp xông vào trong trận. Xem bộ dáng hắn là muốn ở trong trận công kích Băng Tuyết Ma Vương. A, một tiểu tử cấp Chuẩn Thần chủ động công kích tồn tại đã tiến gần tới Thần Hoàng sao?

    Nếu như trước đây có người nói với bọn họ như vậy, nhất định sẽ bị bọn họ mắng tới mức máu chó đầy đầu.

    Vọt vào cái trận pháp quỷ dị kia, cũng có nghĩa là những thủ hạ Thần cấp của Băng Tuyết Ma Vương căn bản không có cách nào đuổi theo giết hắn. Những thủ hạ kia cũng là Thần cấp, đương nhiên biết trận pháp lợi hại.

     
  2. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1688: Ma Thiên Chân Thần bối rối

    share: doctruyen.org





    Ma Thiên Chân Thần bối rối

    biết loại trận pháp này cho dù ngươi đi vào, cũng không nhất định có thể tìm tới bao vây người ta. Đi vào, chẳng qua là nhiều người bị nhốt ở trong đó mà thôi.

    - Làm sao bây giờ?

    Hiện tại hai mươi thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương lại chia làm bốn tổ. Trong đó ba tổ ngăn cản đám người của gia chủ Mạc Luân Tạp Đế. Một tổ còn lại bao vây ở xung quanh Lục Thiên Sát Trận. Nếu không thể đi vào, vậy ở bên ngoài đánh mạnh vào.

    - Đánh mạnh sao? Thật đáng tiếc, các ngươi phá trận pháp của ta trước rồi nói sau.

    Ba tổ bên ngoài mười lăm người cũng đủ chống đỡ với đám người gia chủ Mạc Luân Tạp Đế một thời gian, căn bản không cần lo lắng. Giúp Băng Tuyết Ma Vương rời khỏi sát trận mới là quan trọng hơn. Nhưng vào lúc này, một giọng nữ lạnh như băng dường như xuyên qua không gian truyền đến. Trong nháy mắt, đám người đã lùi đến sát phía ngoài của quảng trường người thấy được trên quảng trường lại có mười mấy Ma Thiên Trận Pháp đột nhiên khởi động.

    Tình huống tương tự với lúc trước...

    Chỉ thấy Nguyệt Lâm Sa rất nhanh đã phát mệnh lệnh đối với đoàn ủng hộ công chúa của nàng. Sau đó, có gần trăm người rời khỏi hai mươi ba trận pháp đang vây quanh Nguyệt Lâm Sa, bắt đầu bố trí ở xung quanh trận pháp của Ngụy Linh.

    Lại sau, trên quảng trường Ma Thiên Trận Pháp lại bắn ra từng chùm tia sáng hình vòng cung, trực tiếp phóng tới trên người của gần trăm người trong đoàn ủng hộ công chúa. Bọn họ lại hợp thành mười mấy Ma Thiên Trận Pháp. Nói cách khác, Nguyệt Lâm Sa ở xung quanh Lục Thiên Sát Trận của Vu Nhai bố trí mười mấy Ma Thiên Trận Pháp, dùng để chống đỡ năm tên thủ hạ Thần cấp của Băng Tuyết Ma Vương công kích.

    Sau khi Nguyệt Lâm Sa nắm giữ ký hiệu Ma Thiên, Ma Thiên Trận Pháp học được cũng càng lúc càng nhiều. Đồng thời, số người tạo thành mỗi Ma Thiên Trận Pháp cũng không cần nhiều như lúc trước nữa... Đúng như Băng Tuyết Ma Vương đã suy nghĩ trước đó. Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa không còn là có hình không thực nữa. Thậm chí rút ra một phần lực lượng Ma Thiên Nguyên Giới, muốn phá vỡ ở trong Ma Thiên Nguyên Giới, không phải là chuyện đơn giản.

    Tình huống hiện tại chính là, năm tên thủ hạ Thần cấp của Băng Tuyết Ma Vương đã công kích không được sát trận của Vu Nhai, bị ngăn cản ở bên ngoài.

    - Lục Thiên Sát Trận, không ngờ là Lục Thiên Sát Trận. Tiểu tử này còn có thể biết sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới. Hắn rốt cuộc là người thế nào?

    Tại nơi người khác không nhìn thấy, Ma Thiên Chân Thần nhìn chằm chằm vào sát trận bị Vu Nhai đánh ra. Nàng cũng không có cách nào tiếp tục duy trì sự bình tĩnh được nữa. Không, hiện tại nàng thậm chí có thể nói là có chút bối rối. Nếu như chỉ là Lục Thiên Sát Trận còn có thể tiếp nhận được. Dù sao Lục Thiên Nguyên Giới đã ngã xuống với đại lục Thần Huyền, bị Huyền Thiên Nguyên Giới hoặc Đoạn Thiên Nguyên Giới tìm được cũng không tính là chuyện gì kỳ quái. Nhưng phía sau còn có chuyện kỳ quái hơn. Chính là thanh kiếm hiện đang ở trong tay tên tiểu tử kia. Đây chính là thứ có cùng cấp bậc với Ma Thiên Thần Kiếm!

    Lục Thiên Sát Trận và Ma Thiên Trận Pháp có thể cách ngăn cản ánh mắt người khác, lại không ngăn cản được Ma Thiên Chân Thần và Ma Thiên Kiếm Linh. Hiện tại các nàng có thể nhìn thấy rất rõ ràng trong tay Vu Nhai cầm một thanh kiếm ngân sắc. Đó chính là Thôn Thiên Kiếm. Bọn họ có thể cảm nhận rất rõ ràng trên thân kiếm truyền đến khí tức không kém gì Ma Thiên Thần Kiếm. Có thể vẫn yếu hơn một chút, dù sao chủ nhân còn chưa đủ cường đại.

    Kỳ quái chính là chỗ này. Bởi vì các nàng phát hiện thanh kiếm này vẫn tiếp tục phát triển.

    Đồng thời, các nàng còn có thể thấy được bản chất của Thôn Thiên Kiếm. Bất kể là trên thân kiếm lập lòe phù văn, hay chất lượng thân kiếm, thậm chí là tiềm lực hư vô mờ mịt trong đó, đều đang nói cho các nàng biết, thanh kiếm này cùng cấp bậc với sáu đại kiếp Thiên cấp.

    Nếu như thật sự chỉ có vậy, bọn họ còn chưa khiếp sợ. Nhưng vấn đề thanh kiếm này căn bản không phải bất kỳ là bất kỳ thanh kiếm Thần Chi Nguyên Giới nào, lại có thể so sánh với Thần Chi Nguyên Giới chấn động giới kiếm. Vậy bảo các nàng làm sao có thể không bối rối được?

    - Có thể đây là do Huyền Binh Nguyên Giới rèn ra chăng?

    Cuối cùng, Ma Thiên Kiếm Linh nói ra một suy nghĩ rất đáng tin. Huyền Thiên Nguyên Giới am hiểu binh khí. Ban đầu, Huyền Thiên Nguyên Giới chính là tồn tại xuất hiện sớm nhất trong sáu đại Nguyên Giới. Có người nói, mỗi thanh kiếm Thiên đều từ trong lò rèn của Huyền Thiên Nguyên Giới mà ra. Cũng bởi vì Huyền Thiên Nguyên Giới là Nguyên Giới nguyên thủy nhất, Thần Binh ở đại lục Thần Huyền mới giữ lấy phân lượng lớn như vậy.

    Đồng thời, bởi vì là nguyên thủy nhất, Huyền Thiên Nguyên Giới cũng rất không hoàn chỉnh. Hắn là lão đại ca, nhưng không phải là mạnh nhất.

    - Chỉ có thể giải thích như vậy.

    Ma Thiên Chân Thần gật đầu. Nhưng vừa gật đầu thoáng cái hai mắt nàng lại trợn trừng lên. Bởi vì hình như tiểu tử kia cảm thấy hắn cho bọn họ chấn động còn chưa đủ lớn, còn muốn tiếp tục. Lạc Thiên Kiếm Ý, Đoạn Thiên Kiếm Ý, Kinh Thiên Kiếm ý, kiếm ý Lục Thiên... Tất cả bạo phát ra. Còn có Thôn Thiên Kiếm Ý của bản thân hắn cũng xuất hiện...

    Đương nhiên, Ma Thiên Chân Thần các nàng không biết cái này gọi là Thôn Thiên Kiếm Ý.

    - Dung hợp kiếm ý của bốn đại Nguyên Giới, còn có kiếm ý của bản thân không thua gì kiếm ý của bốn đại Nguyên Giới. Đây rốt cuộc tính là gì?

    Ma Thiên Kiếm Linh ngơ ngác nói. Đột nhiên nàng liền nghĩ tới nghi vấn rất quan trọng. Lại nghe nàng nói thêm:

    - Đúng rồi, vì sao tiểu tử nhân loại kia có năm loại kiếm ý này, nhưng không có Huyền Thiên Kiếm ý? Nếu như là Huyền Thiên Nguyên Giới rèn ra, không có khả năng không có.

    Ma Thiên Chân Thần càng ngày càng bối rối. Cuối cùng chỉ có thể thốt ra:

    - Đợi... đợi trận chiến đấu này kết thúc, chúng ta từ từ hỏi nhân loại này. Lát nữa, cho dù công chúa hắn muốn bảo vệ kia thất bại, chúng ta cũng phải cứu hắn. Hắn không thể chết được.

    - Đúng vậy!

    Ma Thiên Kiếm Linh nặng nề gật đầu.

    - Giết!

    Vu Nhai vẫn không biết trong nháy mắt vận mệnh của hắn lại phát sinh sự thay đổi mới. Ma Thiên Chân Thần ban đầu muốn giết chết hắn đến lặng lẽ theo dõi tình hình. Đến bây giờ mặc dù Băng Tuyết Ma Vương muốn giết chết hắn, các nàng cũng phải bảo vệ được...

    Vận mệnh này thật đúng là tràn ngập sắc màu, muôn hình muôn vẻ.

    Bởi vì không biết, cho nên hiện tại trong mắt Vu Nhai vẫn chỉ có Băng Tuyết Ma Vương, sử dụng Lục Thiên Sát Trận vây khốn hắn.

    Sau đó Vu Nhai không chút do dự xông vào. Vẫn là lời kia, ở đây không phải là Lục Thiên Nguyên Giới. Lục Thiên Sát Trận của hắn cũng không phải là Lục Thiên Sát Trận trong Lục Thiên Nguyên Giới, không có cách nào giống như là Lục Thiên Sát Trận ở xung quanh Thú Đằng tộc đang vây khốn Độc Cô gia chủ và Hắc Nguyệt Thần Vương.

    Vu Nhai hiểu rất rõ, nếu như hắn không đi vào ngăn chặn Băng Tuyết Ma Vương, như vậy Lục Thiên Sát Trận của hắn rất nhanh sẽ bị đánh thành cặn bã.

    Đúng vậy, Vu Nhai thực sự hiểu được chính mình.
     
    Vô Ưu, nhoemnhieu, quangvd and 2 others like this.
  3. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1689: Vậy phá đi

    share: doctruyen.org





    Hắn biết hắn khẳng định đánh không lại Băng Tuyết Ma Vương. Tất cả những điều hắn làm chính là đang kéo dài thời gian, tất cả chỉ vì ngăn chặn bước chân thời gian, tạo cho Nguyệt Lâm Sa càng nhiều thời gian mà thôi.

    Mặc dù chỉ là ngăn chặn, hắn cũng sử dụng ra tất cả thế võ toàn thân, cũng chính như Ma Thiên Chân Thần các nàng đã thấy. Vu Nhai điên cuồng thi triển hắn kiếm kỹ mạnh nhất, mười hai đại nguyên tố thần đạo như thời gian, không gian đều bạo phát toàn diện. Ba đại thần đạo: kiếm đạo, đao đạo và sát đạo cũng không khách khí điên cuồng đập xuống người Băng Tuyết Ma Vương...

    Mượn thân kiếm nghịch thiên của Thôn Thiên Kiếm, hy vọng có thể khiến cho Băng Tuyết Ma Vương có thêm một chút áp lực.

    Rất tốt, Vu Nhai thành công. Chí ít ở trong sát trận Băng Tuyết Ma Vương không có cách nào phát huy ra trăm phần trăm thực lực. Nói cách khác, trong nháy mắt này Băng Tuyết Ma Vương không còn là tồn tại tiến gần tới Thần Hoàng nữa. Vu Nhai nắm giữ lực chiến đấu Thần Vương sơ cấp, đương nhiên có thể cùng hắn chu toàn. Nếu có thể chu toàn, biểu thị hắn có thể tranh thủ được nhiều thời gian cho Nguyệt Lâm Sa hơn.

    - Thôn Thiên Nhất Thức, Thôn Thiên Nhị Thức, Thôn Thiên Nghịch Không Thức, Thôn Thiên Phệ Thần Thức...

    Cuối cùng, Vu Nhai gần như đã dùng hết tất cả. Sau đó hắn chung quy vẫn cảm thấy bản thân tuyệt kỹ của Thôn Thiên Kiếm là có hiệu quả nhất. Các thứ của Lục Thiên Nguyên Giới tuy rằng rất quen thuộc, nhưng kiếm kỹ Lục Thiên chỉ dùng để giết người. Hắn căn bản giết không được Băng Tuyết Ma Vương. Cho nên phát ra đại chiêu vẫn tương đối tốt hơn. Hắn ném ra tuyệt kỹ của Thôn Thiên Kiếm.

    Trong tay hắn vốn đang nắm Thôn Thiên Kiếm, đương nhiên là tuyệt kỹ của Thôn Thiên Kiếm là hữu hiệu nhất.

    Trong nháy mắt, Vu Nhai dường như hóa phức tạp thành đơn giản. Các loại tuyệt kỹ và kiếm ý thậm chí chậm rãi dung nhập trong kiếm kỹ của Thôn Thiên. Hoặc không thể nói là dung nhập, mà là bị cắn nuốt. Cúng vậy, cảm giác rất cổ quái chợt từ trong lòng hắn bò dậy...

    Dường như trong tuyệt kỹ Thôn Thiên Kiếm vẫn ẩn chứa điều gì khác!

    Nhưng rõ ràng vừa rồi không có ẩn chứa cái gì. Thôn Thiên Nhất Thức vẫn là Thôn Thiên Nhất Thức, không có bất kỳ biến hóa nào. Không, chỉ là trên phương diện cảm giác không có biến hóa. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, tuyệt kỹ Thôn Thiên đã bắt đầu thăng cấp lên gấp mấy lần.

    - Trong lúc vô tình trở nên mạnh mẽ. Sao có thể như vậy được?

    Vừa mới bắt đầu, kiếm kỹ Thôn Thiên cũng không thể làm gì được Băng Tuyết Ma Vương. Nhưng bây giờ không ngờ có thể khiến cho Băng Tuyết Ma Vương cảm nhận được sự uy hiếp trong kiếm kỹ kia, khiến biểu tình Băng Tuyết Ma Vương trở nên ngưng trọng, tạo cho hắn chút phiền phức. Đương nhiên, cũng bởi vì Băng Tuyết Ma Vương bị nhốt ở trong sát trận mới có vẻ mặt như vậy. Nếu là ở bên ngoài, vẫn không cách nào bắt được hắn. Nhưng như vậy đã đặc biệt trâu bò rồi.

    Phải biết rằng, mặc dù lực lượng bị áp chế, Băng Tuyết Ma Vương ít nhất cũng có lực lượng Thần Vương trung đoạn.

    Ầm...

    Vu Nhai cứ vừa đánh vừa suy tính như vậy, cuối cùng, theo một cách tiến bước không hiểu nổi, hắn càng lúc càng thành thục. Cuối cùng hắn cười, sau đó chợt phóng ra vật gì đó. Tiếp đó, trong ý thức dường như có gì đó phát nổ. Từ thân thể Vu Nhai đến thân kiếm đều phát sinh một loại lực hút quỷ dị. Một loại cảm giác gọi là Thần trong nháy mắt xuất hiện ở trên người hắn.

    Hắn rốt cuộc biết được tại sao kiếm kỹ Thôn Thiên lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy. Bởi vì thôn phệ thánh đạo của hắn đột nhiên thành thần...

    - Lại là một loại đạo thần. Hơn nữa còn là đạo thần đặc biệt, đạo thần mang theo cảm giác cắn nuốt. Người này rốt cuộc là ai?

    Băng Tuyết Ma Vương cau mày. Tuy rằng hắn đánh có chút khó chịu, có chút không thoải mái, lại không mất đi bình tĩnh.

    Hắc, nếu mất đi bình tĩnh Băng Tuyết Ma Vương không phải là Băng Tuyết Ma Vương nữa. Trong lòng hắn mang theo nghi vấn như vậy. Lúc này hắn hình như lại bắt được cái gì. Hình như trong lòng hắn đã có sự suy đoán nào đó. Chỉ có điều trong lúc nhất thời không nghĩ ra.

    Trên thực tế, không chỉ Băng Tuyết Ma Vương, rất nhiều người đều cảm thấy gia hỏa Ngụy Linh này rất giống với một người trong trí nhớ của bọn họ, chỉ là không nhớ ra. Thật sự không dễ nhớ được. Dù sao Ngụy Linh cùng Vu Nhai đại đế, vẫn có rất nhiều điều khó có thể liên tưởng với nhau. Dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều biết, giữa công chúa Nguyệt Lâm Sa cùng Vu Nhai đại đế có quan hệ mập mờ.

    Những nhân vật nhỏ căn bản không biết. Những nhân vật lớn mặc dù biết chút, nhưng bọn họ sẽ nhàm chán đi quan tâm tới vấn đề tình cảm của một công chúa? Bọn họ đã sớm quên mất chuyện của Nguyệt Lâm Sa. Bởi vậy, trong lòng cũng chỉ có chút ấn tượng mà thôi.

    Lại nói, thế cuộc trước mắt khẩn trương như vậy, bọn họ cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều!

    - Ma vương, ngài không sao chứ? Chúng ta phải mau chóng phá hủy trận pháp, nếu không con tiện nhân Nguyệt Lâm Sa kia sẽ càng lúc càng quen với trận pháp Ma Uyên, thời gian càng lâu, chúng ta muốn phá trận lại càng khó.

    Đúng vào lúc này, bên ngoài một vị cao thủ Thần cấp nói.

    Vị cao thủ Thần cấp này chính là một Thần Vương, thực lực chỉ là Thần Vương sơ cấp. Hơn nữa căn cơ tương đối mà nói cũng không phải quá ổn định. Chắc hẳn còn yếu hơn so với tứ trưởng lão và Lan Quân Nhân một chút. Nhưng Thần Vương chính là Thần Vương. Hắn không ngờ liên thủ với bốn gã Thần Tướng trong lúc nhất thời vẫn không phá nổi Ma Thiên Trận Pháp do Nguyệt Lâm Sa bố trí ở ngoài sát trận. Hắn làm sao có thể không khiếp sợ được. Hắn làm sao có thể không lo lắng được.

    Hắn cảm thấy cần phải để Băng Tuyết Ma Vương lấy ra một vài con bài chưa lật, phá hỏng hoàn toàn mười mấy trận pháp do Nguyệt Lâm Sa bố trí ở phía ngoài sát trận. Sau đó, sẽ lập tức phá hỏng hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp bảo vệ bản thân Nguyệt Lâm Sa, không thể lại để nàng tiếp tục như vậy được nữa.

    Băng Tuyết Ma Vương vẫn đang nghĩ biện pháp bắt Vu Nhai. Nhưng khi nghe thủ hạ nói vậy, hắn biết, thủ hạ của hắn nói rất đúng. Hắn đối với những thủ hạ của mình, có sự tín nhiệm tuyệt đối. Phải biết rằng, bất luận là Thần Tướng hay Thần Vương, ở đây phần lớn đều do hắn một tay bồi dưỡng lên. Cũng chính là lợi dụng Ma Uyên cường đại bồi dưỡng ra được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao căn cơ bọn họ hơi yếu.

    - Nếu không thể tiếp tục kéo dài, vậy phá đi.

    Băng Tuyết Ma Vương hờ hững liếc mắt nhìn Vu Nhai, sau đó cúi đầu nói. Trong nháy mắt, xung quanh lại ngưng tụ lại hai loại nguyên tố băng và thủy khủng khiếp. Nhưng không chỉ có vậy, trên người hắn còn xuất hiện khí tức đẫm máu khủng khiếp...

    Đây là khí tức đến từ Ma Thiên Trận Pháp trung ương, nơi thu thập máu tươi và linh hồn kia!

    Hắn cơ bản đã tìm hiểu kỹ sự mạnh yếu của sát trận. Dựa vào lực lượng bản thân hắn muốn phá tan sát trận cũng không phải dễ dàng. Đặc biệt ở bên ngoài sát trận còn có trận pháp của Nguyệt Lâm Sa bao quanh. còn có tiểu tử yêu nghiệt kia lúc ẩn lúc hiện ở xung quanh.
     
    Vô Ưu, nhoemnhieu, quangvd and 2 others like this.
  4. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1690: Sự khủng khiếp trận pháp trung ương

    share: doctruyen.org





    Cho dù thật sự dựa vào lực lượng của hắn phá hủy được, chỉ sợ cũng sẽ bị tiểu tử này đánh lén. Hắn không khinh địch. Sai lầm một lần cũng đủ rồi.

    Đã như vậy, hắn liền bạo phát ra lực lượng của Ma Thiên Trận Pháp trung ương. Ma Thiên Trận Pháp trung ương cũng bao gồm cái kia ma pháp trận tự nhiên bên ngoài, bao gồm lực lượng thu thập được từ máu tươi cùng linh hồn. Hắn phải một lần cho rơi tất cả cản trở. Trước đó sở dĩ hắn không sử dụng lực lượng Ma Thiên Trận Pháp trung ương, chính vì suy nghĩ, hi vọng trận pháp kia có thể giúp hắn nắm giữ Ma Uyên.

    Dẫn động trận pháp kia sẽ bị tiêu hao lực lượng. Nhưng hiện tại đã là tình trạng như vậy, hắn vẫn phải quyết định thật nhanh...

    Ầm...

    Sau khi Băng Tuyết Ma Vương vừa nói dứt lời, Ma Thiên Trận Pháp trung ương điên cuồng tuôn trào chuyển động. Máu tanh và linh hồn và những tiếng thét chói tai trong nháy mắt khuếch tán ra. Ngay lập tức, tất cả mọi người có thực lực dưới Thần cấp đều nghe được một tiếng Oong, giống như có thứ gì trực tiếp đập vào trong đầu bọn họ. Cùng một lúc, tất cả những người dưới Thánh cấp đều hôn mê bất tỉnh. Đúng vậy, bất kể là những người đang đứng ở giữa quảng trường hay đã lùi đến sát phía ngoài quảng trường, tất cả ngã xuống đất ngất đi. Những người thực lực đã trên Thánh cấp, dưới Thần cấp vẫn đang khổ cực chống đỡ.

    - Lui...

    Cho dù Vu Nhai được tính là dưới Thần cấp dưới, nhưng hắn không thể xem là Thánh cấp bình thường. Hắn là Chuẩn Thần cấp. Hắn đã tiến gần tới Thần Vương Đạo Thần. Có lẽ ngay cả chính hắn cũng không biết cảm ngộ địa thế rất cường đại. Còn có các loại cảm ngộ số phận cường đại.

    Hắn đã từng vô số lần tiếp nhận thử thách từ áp lực hủy thiên diệt địa của Kinh Thiên Nhất Kiếm. Áp lực của Băng Tuyết Ma Vương, hắn còn chưa để vào mắt.

    Nhưng không để vào mắt, đó vẫn là áp lực. Lát nữa còn có thể có lực phá nổ khủng khiếp. Hắn chỉ có thể lui lại. Căn bản đừng nghĩ tới chuyện ngăn cản. Hắn trực tiếp rời khỏi Lục Thiên Sát Trận, cũng chạy ra khỏi trận pháp của Nguyệt Lâm Sa ở phía ngoài sát trận. Thậm chí trở lại trong phù văn trận...

    Tiện thể Vu Nhai cũng vung tay đánh ra một chiêu, kéo gần trăm người trong đoàn ủng hộ công chúa bảo vệ ở ngoài sát trận ngoại trở lại.

    Ầm...

    Tiếng nổ thứ hai. Âm thanh này còn muốn khủng khiếp hơn so với trước. Ở trong mắt Vu Nhai và cấp Thần Tướng, Lục Thiên Sát Trận trong nháy mắt này đã biến thành mảnh nhỏ. Kế tiếp không còn mười mấy Ma Thiên Trận Pháp do các thành viên trong đoàn ủng hộ công chúa chống đỡ nữa. Chúng chỉ giãy dụa trong chốc lát, cũng trực tiếp biến thành mảnh nhỏ. Cuối cùng năng lượng khủng bố kia còn đánh tới phía trên phù văn trận.

    Phù văn trận điên cuồng chấn động. Vô số phù văn theo chấn động tiêu tan.

    Phù văn trận cũng tan vỡ.

    Cùng lúc đó, thành viên đoàn ủng hộ công chúa bị Vu Nhai mang vào trong phù văn trận cũng bị chấn động thổ huyết.

    Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Hiện tại ở trước mặt hắn có hai con đường. Một là lập tức rời khỏi phù văn trận, đồng thời tiến vào trong hai mươi ba trận pháp của Nguyệt Lâm Sa. Thứ hai là cứng rắn tu bổ phù văn trận...

    Con đường thứ nhất chắc chắn là an toàn. Băng Tuyết Ma Vương có khủng khiếp hơn nữa cũng không cách nào lập tức phá hủy hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp có hình cũng có thực này. Nhưng tai hoạ ngầm nhiều hơn. Bởi vì mất đi phù văn trận bảo vệ, Băng Tuyết Ma Vương không có cách nào lập tức phá hủy Ma Thiên Trận Pháp, nhưng lại có biện pháp tiếp tục đánh nổ. Hắn tuyệt đối sẽ không cho mình có cơ hội bố trí phù văn trận thứ hai.

    Chỉ suy tư trong chớp mắt, Vu Nhai liền quyết định, chính là lựa chọn phương án thứ hai...

    - Các ngươi đi vào trước...

    Vu Nhai quay lại nhìn thành viên đoàn ủng hộ công chúa gầm khẽ.

    Tiếp tục như vậy nữa, bọn họ cho dù không chết cũng sẽ trọng thương, thậm chí hôn mê. Không thể như vậy được. Bên ngoài, tất cả những người thực lực đã trên Thánh cấp, dưới Thần cấp đều mất đi ý thức. Nếu không có phù văn trận che chở phía trước, hiện tại bọn họ đã giống như đám người bên ngoài. Nguyệt Lâm Sa còn cần đoàn ủng hộ công chúa tới tiếp tục tạo thành Ma Thiên Trận Pháp. Hiện tại bọn họ vẫn không thể ngã xuống được.

    Đưa mắt nhìn thành viên của đoàn ủng hộ công chúa trở lại trong hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp, Vu Nhai mới vội vàng đánh ra thủ ấn. Phù văn trận không ngừng bị tổn hại. Hắn điên cuồng tu bổ. Thậm chí hắn vẫn đánh ra Phong tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn...

    Phong tự quyết còn có một vài điểm kỳ diệu, chính là dùng để làm vững chắc phù văn trận, thậm chí là bất kỳ trận pháp nào.

    Đương nhiên, Phong tự quyết lại lần nữa khiến cho Ma Thiên Chân Thần các nàng nghi ngờ. Thủ ấn rất trâu bò, cảm giác rất trâu bò. Ngay cả Ma Thiên Chân Thần đều cảm thấy trâu bò, nó làm sao có thể không trâu bò được? Nhưng thứ trâu bò như bậy không ngờ từ trước đến nay bọn họ chưa thấy qua.

    Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Băng Tuyết Ma Vương cuối cùng đã dừng lại...

    Vu Nhai cuối cùng vẫn chống đỡ được. Tuy rằng bây giờ nhìn toàn bộ phù văn trận rách nát, nhưng hắn lại chống đỡ được. Chỉ cần có thể chống đỡ, Nguyệt Lâm Sa không còn phải trực tiếp đối mặt với Băng Tuyết Ma Vương. Chí ít có thể tranh thủ được một chút thời gian.

    - Phù... phù...

    Sau khi Băng Tuyết Ma Vương dừng lại, toàn bộ quảng trường Ma Thiên chỉ còn lại có tiếng hít thở nặng nề.

    Đồng thời, toàn bộ quảng trường không còn hỗn loạn như trước nữa. Bởi vì người có thể đứng ngoại trừ cường giả Thần cấp trở lên ra, chỉ còn lại ở thành viên đoàn ủng hộ công chúa trong trận của Nguyệt Lâm Sa và Nguyệt Ninh Á ở trong Ma Thiên Trận Pháp trung ương mà thôi.

    Đúng vậy, bao gồm cả Lan Quân Hi, tất cả mọi người có chiến lực dưới Thần cấp tất cả đều hôn mê ngã xuống đất.

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đại quốc sư cũng không phải không muốn bảo vệ bọn họ, nhưng tất cả đều tới quá nhanh. Còn nữa, chủ yếu là áp lực trên phương diện linh hồn cũng khủng khiếp. Trên phương diện lực lượng bọn họ có thể bảo vệ. Nhưng trên phương diện linh hồn, bọn họ không làm được.

    Nói cách khác, hiện tại trên quảng trường lớn chỉ còn lại có hai mươi mấy người phía bên Băng Tuyết Ma Vương, Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa và đám người trong đoàn ủng hộ công chúa, cùng mười mấy người của gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đại quốc sư. Trong đó bao gồm cả Thủy Tinh và Tiểu Hắc...

    Về phần Lan Quân Nhân? Thật đáng tiếc, nàng đã không phải là Thần Vương nữa/ Nàng cũng đã hôn mê bất tỉnh theo.

    Cục diện trở nên vô cùng yên tĩnh. Đám người gia chủ Mạc Luân Tạp Đế vẫn bị thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương ngăn cản ở bên ngoài. Bọn họ chỉ có thể để tròng mắt bọn họ chuyển động qua lại giữa hai phía của Băng Tuyết Ma Vương cùng Vu Nhai, trong lòng xuất hiện các loại liên tưởng. Cuối cùng bọn họ không nhịn được, bội phục gia hỏa Ngụy Linh vô cùng nghịch thiên kia. Nếu như đổi lại thành bọn họ, kết quả sẽ như thế nào?

    Kết quả sẽ như thế nào? Bọn họ vẫn không suy nghĩ nhiều về điều này.
     
  5. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1691: Cường đại hơn Thần Hoàng

    share: doctruyen.org





    Bọn họ chỉ biết bọn họ đã đánh giá quá thấp thực lực của Băng Tuyết Ma Vương.

    Đồng thời, tiểu tử có thể ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương cũng bị bọn họ đánh giá thấp. Tưởng rằng mình đã đánh giá rất cao, nhưng cuối cùng bọn họ phát hiện mình vẫn đánh giá thấp người ta.

    Ôi...

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lại đang thở dài. Hùng tâm tráng chí tranh đoạt đại lục trước đó đang từng bước đóng băng.

    Hắn không chỉ đánh giá thấp Ngụy Linh, cũng đánh giá thấp toàn bộ đại lục Thần Huyền.

    Trước đây hắn bao giờ cũng nghĩ, tiểu quỷ tên là Vu Nhai kia còn có thể trở thành lão đại của Bách Tộc Loạn Địa, vì sao hắn không làm được?

    Hiện tại hắn mới biết được tên tiểu quỷ Vu Nhai này hình như không phải tùy tiện bất kỳ người nào cũng có thể so sánh.

    Mẹ nó, trong lòng hắn thật sự rất tò mò. Rốt cuộc Vu Nhai dựa vào cái gì có thể trở thành đại đế liên minh bách tộc. Hắn biết rõ, lúc đó Bách tộc đại chiến tuyệt đối khủng khiếp hơn nhiều so với cuộc chiến đấu trước mắt... Trời ạ, vì sao ta sẽ lại tự nhiên nghĩ đến Vu Nhai?

    Trong lòng gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nghi ngờ. Nhưng rất nhanh hắn ngơ ngác ngẩng đầu lên. Hắn cuối cùng đã nghĩ được điều gì đó. Hắn nhìn chằm chằm vào tiểu tử được gọi là Ngụy Linh kia, trong miệng thì thào tự nói:

    - Vu Nhai, Vu Nhai...

    Băng Tuyết Ma Vương cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.

    Theo ý nghĩ của hắn, chỉ cần dẫn động trận pháp trung ương, lại thêm lực lượng bản thân hắn tuyệt đối có thể đánh tới mức xung quanh biến thành cặn bã. Cho dù là hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa cũng không phải không có khả năng phá hủy.

    Nhưng trên thực tế, ngay cả phù văn trận của tiểu tử trước mắt này cũng không phá hủy được.

    - Hắc. Ta rốt cuộc đã biết ngươi là ai. Vu Nhai đại đế. Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu...

    Băng Tuyết Ma Vương hít một hơi thật sâu, sau đó thản nhiên nhìn Vu Nhai. Hắn liên tưởng đến tất cả mọi thứ xảy ra trước đó, liên tưởng đến bối cảnh của Vu Nhau, liên tưởng đến sự nghịch thiên của hắn, cuối cùng lại nghĩ tới quan hệ giữa Nguyệt Lâm Sa cùng Vu Nhai. Cuối cùng hắn đã xác định được, người trước mắt này chính là Vu Nhai. Người trẻ tuổi đã tạo ra vô số truyền kỳ tại đế quốc Huyền Binh và Bách Tộc Loạn Địa.

    Hắc, đại lục Thần Huyền có một kỳ tích như Vu Nhai đã đủ rồi. Không có khả năng lại có Vu Nhai thứ hai, rất không khoa học.

    Đối mặt với Vu Nhai, mặc dù hắn chỉ là Chuẩn Thần cấp cũng không tránh khỏi khiến Băng Tuyết Ma Vương ném đi sự cao ngạo. Bởi vì bất kỳ ai cũng không biết tiểu tử này có bao nhiêu con bài chưa lật. Bởi vì bất kỳ ai cũng không biết hắn cụ thể đã ngăn cản bảy Kinh Thiên Nhất Kiếm khủng bố kia thế nào.

    Đồng thời, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể cảm giác được bảy lần Kinh Thiên Nhất Kiếm khủng khiếp, nhưng Vu Nhai lại chặn được.

    - Cái gì, Vu Nhai sao?

    Ở đây, thoáng cái bất kể là các thần tướng phía bên đại quốc sư hay thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương, hoặc là thành viên đoàn ủng hộ công chúa đều khiếp sợ. Theo bản năng bọn họ nhìn gia hỏa dùng tên giả Ngụy Linh kia. Trong lúc nhất thời tất cả đều há hốc miệng.

    Đặc biệt là thành viên của đoàn ủng hộ công chúa. Bọn họ có ít nhất có hơn một nửa số người đã từng xuất hiện ở thế giới Lữ Giả, được Vu Nhai cứu ra. Trước đó bọn họ vẫn nghi ngờ vì sao công chúa lại đột nhiên di tình biệt luyến. Hóa ra công chúa đã sớm nhận ra Vu Nhai. Các nữ tử trong đoàn ủng hộ công chúa lại lộ ra thần thái khác thường. Trước ở thế giới Lữ Giả, các nàng từng mê muội vì Vu Nhai. Hiện tại sự mê muội lại càng sâu.

    Đương nhiên, các nàng biết Vu Nhai thuộc về công chúa Nguyệt Lâm Sa.

    Đáng tiếc, đám người Lan Quân Hi đều hôn mê bất tỉnh. Nếu không hiện tại cũng không biết sẽ có biểu tình thế nào. Cũng chính bởi vì bọn họ ngất đi, bởi vậy bọn họ không biết Ngụy Linh chính là Vu Nhai đại đế... Nguyệt Ninh Á bởi vì ở bên trong trận pháp trung ương, nàng không nhận chịu sự ảnh hưởng trước đó. Lúc này nàng cảm thấy mắt mình có chút hoa lên. Người này không ngờ lại là Vu Nhai? Người thanh niên mạnh nhất, vạm vỡ nhất đại lục Thần Huyền trong truyền thuyết.

    - Nếu Băng Tuyết Ma Vương ngưỡng mộ lâu như vậy, không biết có thể cho ta một chút mặt mũi, nhường lại Ma Uyên hay không?

    Vu Nhai cũng không dự định phủ nhận. Hiện tại hắn đã không có cách nào phủ nhận được nữa. Nói thẳng ra rất không đáng tin cậy.

    Vẫn là câu nói kia. Hắn vẫn muốn tranh thủ cho Nguyệt Lâm Sa thêm nhiều thời gian hơn.

    - Ha ha, Vu Nhai đại đế, ngươi là trẻ tuổi kiêu căng, hay là trẻ tuổi ngây thơ?

    Băng Tuyết Ma Vương cười to.

    - Băng Tuyết Ma Vương, ngươi có biết Ma Uyên trong miệng ngươi là vật gì hay không?

    Vu Nhai không để ý đến hắn, mà thản nhiên hỏi ngược lại. Hắn muốn vận dụng mọi biện pháp khiến cho Băng Tuyết Ma Vương chú ý. Tạm thời hắn còn không muốn tiếp tục chiến đấu, cũng đánh không thắng. Không đợi hắn đáp lời, Vu Nhai lại nói:

    - Ma Uyên, là tồn tại tương đương với Vị Tri Chi Địa của dân Cổ Duệ. Nói cách khác, bên trong Ma Uyên này đã có tồn tại tương đồng với dân Cổ Duệ.

    - Cái gì?

    Không chỉ Băng Tuyết Ma Vương, những người khác cũng kinh ngạc kêu lên thành tiếng. Đây là lần đầu tiên bọn họ biết có cách nói này. Trong nháy mắt, toàn bộ cục diện đều trở nên yên tĩnh. Bọn họ thật sự rất hiếu kỳ muốn biết bản chất của Ma Uyên cường đại này là cái gì.

    - Mọi người chắc hẳn cũng biết về thế giới Lữ Giả. Cái này cũng giống như vậy.

    Nói xong, Vu Nhai lại đưa ra một ví dụ, tiện thể hãm hại kẻ địch ẩn nấp ở bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới kia. Hắn tiếp tục nói:

    - Những tiểu thế giới này đều sẽ có một ý thức. Nói cách khác, tồn tại giống như Binh Linh, được gọi là Chân Thần. Dân Cổ Duệ có một Chân Thần khủng bố. Ta đã từng gặp phải bảy kiếm Kinh Thiên chính là do Chân Thần trực tiếp đánh xuống...

    - Ngươi có ý gì?

    - Ý của ta rất đơn giản. Bên trong Ma Uyên cũng có một Chân Thần. Có lẽ hiện tại nàng vẫn đang ở trong giấc ngủ say. Có lẽ bây giờ nàng đang ở xung quanh nhìn chúng ta. Nói cách khác, trước đó không quan tâm ngươi làm cái gì, ở dưới tình huống không có được Chân Thần, cũng không thể nhận được Ma Uyên. Bởi vì Chân Thần Ma Uyên là tồn tại còn cường đại hơn so với Thần Hoàng. Ngươi cho rằng ngươi có thể nhận được nàng sao?

    Nghe được Vu Nhai nói vậy, cho dù là các cấp Thần Tướng theo bản năng cũng nhìn xung quanh một chút. Có vài người dưới chân run sợ.

    - Tồn tại còn cao hơn cả Thần Hoàng, sao có thể như vậy được?

    Đại quốc sư cũng đã gặp qua cấp Thần Hoàng. Hắn rất khó tin được, trên thế gian còn có tồn tại như vậy. Bởi vì Thần Hoàng đế quốc Ma Pháp từng nói với hắn, Thần Hoàng chính là lực lượng chung cấp. Nhưng Kinh Thiên Nhất Kiếm rõ ràng đã từng giết qua Thần Hoàng cấp. Đây là sự thực giống như sắt thép vậy.

    Trước đây tất cả đều cho rằng Kinh Thiên là do Thần Hoàng của dân Cổ Duệ phát ra ngoài. Bởi vì Thần Hoàng có một thanh kiếm khủng khiếp.
     
    Vô Ưu, nhoemnhieu, quangvd and 2 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.