Chương 1692: Cùng Vu Nhai đại đế phản kích share: doctruyen.org Mời đọc - Thu tay lại. Chân Thần thế giới Lữ Giả đã chọn một người phát ngôn, cũng được gọi là người được lựa chọn. Ngươi, cho dù thắng cũng chỉ là một người được lựa chọn khác mà thôi. Nói cách khác, ngươi thắng cũng chỉ là một con rối. Thậm chí có khả năng ngươi thắng cũng không nhất định có thể được Chân Thần của Ma Uyên này thừa nhận. Đến lúc đó tất cả những gì ngươi làm đều là vô dụng. Vu Nhai nặng nề nói: - Không bằng chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này. Cho dù thương lượng một chút, xem làm thế nào mới có thể khống chế Chân Thần của Ma Uyên... - Không biết tự lượng sức mình... Ma Thiên Chân Thần cười nhạt. Nhưng nàng vẫn không xuất hiện. Nàng không phải là người ngu. Nàng hiểu rất rõ tiểu tử này đang kéo dài thời gian. Chỉ có điều nghe được hắn nói như vậy nàng vẫn cảm thấy rất không thoải mái. Khống chế ta sao? Hắn cho rằng hắn là ai chứ? A, tiểu tử này hiểu rõ về Thần Chi Nguyên Giới như vậy, xem ra thật sự người phát ngôn của một Nguyên Giới. Chỉ có điều thế giới Lữ Giả lại là Thần Chi Nguyên Giới nào vậy? - Ha ha ha, nếu như có thể thành thần như vị Thần Hoàng dân Cổ Duệ kia, ngược lại cũng không sao. Băng Tuyết Ma Vương cười một cách điên cuồng. Sắc mặt của hắn vốn có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh không để ý tới nữa. Đúng như hắn nói, có thể trở thành loại Thần Hoàng của dân Cổ Duệ cũng không tệ. Tâm trí hắn vô cùng kiên định, không có khả năng bởi vì Vu Nhai nói mấy câu mà dao động, càng không thể nào rút lui có trật tự được. - Băng Tuyết Ma Vương, ngươi đã nghĩ chưa? Mặc dù ngươi thắng cũng không nhất định sẽ được Chân Thần của Ma Uyên lựa chọn. Ta lại có thể mang theo Nguyệt Lâm Sa rời khỏi nơi này. Đúng vậy, mặc dù là Chân Thần Ma Uyên ở chỗ này, ta vẫn có thể mang theo Nguyệt Lâm Sa rời khỏi đây. Đến lúc đó Nguyệt Lâm Sa sẽ thuận lợi khống chế đế quốc Ma Pháp. Liên minh bách tộc ta cũng sẽ ủng hộ Nguyệt Lâm Sa. Ngươi đã từng nghĩ, vì một cơ hội không biết có thể nhận được hay không mà hủy diệt tất cả? Vu Nhai nặng nề cưỡng bức nói. - Chân Thần, ta phát hiện nhân loại này thật đúng là tự đại đến không biết giới hạn. Ma Thiên Kiếm Linh nói. - Mặc hắn đi thôi. Chỉ có điều ta cũng thấy rất không thoải mái. Đến lúc đó để xem hắn thử trốn ra khỏi Ma Thiên Nguyên Giới thế nào. Ma Thiên Chân Thần cười nhạt. Ma Thiên Kiếm Linh biết, Chân Thần chuẩn bị khiến tiểu tử này chịu khổ. Mặc dù không giết hắn cũng sẽ khiến hắn sống không bằng chết. - Đừng tưởng rằng ta đang nói chuyện cười. Ta ở trước mặt Chân Thần của thế giới Lữ Giả chạy trốn. Ta cũng từ trong Vị Tri Chi Địa đi ra. Không nói tới thế giới Lữ Giả, ngươi cho rằng Chân Thần của Vị Tri Chi Địa có thể yếu hơn so với Ma Uyên sao? Vu Nhai nói chuyện. Trên thực tế, mặc dù Vu Nhai có thể thành công cũng một phần nhờ vận khí, lại thêm nắm giữ Huyền Binh Điển. Nhưng bây giờ không tán gẫu loạn còn chờ tới khi nào? Cũng không phải tất cả đều là tán gẫu. Hắn mơ hồ cảm giác được hình như Huyền Binh Điển truyền lại cho hắn sự tự tin nào đó. Từ đầu đến cuối Huyền Binh Điển không có bất kỳ động tác gì, nhưng Vu Nhai lại cảm giác không phải Huyền Binh Điển không muốn động, mà là thời điểm chưa tới. - Nghe ngươi nói như vậy, ta càng cảm giác không thể bỏ qua ngươi. Đại đế Bách tộc muốn ủng hộ Nguyệt Lâm Sa sao. Ta rất sợ. Băng Tuyết Ma Vương căn bản không hề động đậy. Có thể những lời Vu Nhai nói đều là thật. Nhưng vậy thì đã sao? Vu Nhai có thể làm được, hắn vì sao không thể làm được? Hai nguyên tố băng cùng thủy lại ngưng kết trên diện tích lớn. Trong chớp mắt, xung quanh Băng Tuyết Ma Vương lại giống như biến thành trời băng đất tuyết. Vu Nhai cùng đám người Nguyệt Lâm Sa còn lại là tồn tại trong một lồng nhỏ giữa trời băng đất tuyết đó. - Nguyệt Lâm Sa, ta có thể tranh thủ được bấy nhiêu thời gian thôi. Hiện tại, chúng ta bắt đầu... Phản kích! Vu Nhai hít một hơi thật sâu, nặng nề thốt ra một câu. Băng Tuyết Ma Vương còn kiên định hơn nhiều, đồng thời cũng vô tình, không thể dao động hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn. Không thể nói chuyện phiến vài câu là được. Không có cách nào khác, hắn chỉ có thể liều mạng. Có thể đánh được bao nhiêu thì đánh bấy nhiêu. Ầm... Tuy rằng Nguyệt Lâm Sa đang điên cuồng học ký hiệu Ma Thiên, nhưng ý thức của nàng cũng không lúc nào không chú ý tới tất cả mọi thứ diễn ra xung quanh. Từ đầu đến cuối, cuộc chiến đấu giữa Vu Nhai và Băng Tuyết Ma Vương còn cả lời đối thoại giữa bọn họ, nàng đặc biệt thu hết vào trong tai. Thời điểm Vu Nhai vừa nói dứt lời hai chữ Phản kích, trong nháy mắt, trên quảng trường lại có mười mấy Ma Thiên Trận Pháp sáng lên. Vẫn là tồn tại hữu hình lại có thực... Đúng vậy, nếu Vu Nhai nói chỉ có thể phản kích, vậy nàng bắt đầu phản kích! - Đại quốc sư, mời trợ giúp ta một tay. Mong đại quốc sư trấn thủ một trong các trận pháp đó... Giọng nói Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng truyền ra. - Vâng. Công chúa... Đại quốc sư tất nhiên là bụng làm dạ chịu. Mấy ma đạo sư cấp Thần Tướng, người của đại quốc sư cũng lập tức lên tiếng trả lời. Trong nháy mắt, từng Ma Thiên Trận Pháp trực tiếp bao phủ về phía đám người đại quốc sư. Nếu thành viên đoàn ủng hộ công chúa có thể trấn thủ và cung cấp năng lượng cho Ma Thiên Trận Pháp, có thể tạo thành hai mươi ba trận pháp này, vậy đám cường giả Thần cấp trở lên của đại quốc sư cũng không có không thể đạo lý được. Thậm chí bởi vì là thực lực trên cấp Thần Tướng, mỗi một Ma Thiên Trận Pháp đều chỉ cần một cấp Thần Tướng trấn thủ là đủ. Bọn họ có thể phát huy hoàn toàn lực lượng Ma Thiên Trận Pháp. Ma Thiên Trận Pháp cũng sẽ giúp đỡ bọn họ tăng cao thực lực, Băng Tuyết Ma Vương tạo ra tổ hợp ma pháp trận. Nguyệt Lâm Sa lại để cho mỗi một Thần Tướng đều là một tổ hợp trận. Đây là vấn đề khác nhau giữa tu luyện qua và chưa tu luyện qua ký hiệu Ma Thiên. - Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, ta biết trong lòng ngươi bây giờ còn có chút mâu thuẫn, không mấy tình nguyện giúp đỡ ta. Lúc này Nguyệt Lâm Sa lại nhìn về phía gia chủ Mạc Luân Tạp Đế: - Nhưng vừa rồi ngươi cũng đã nghe Vu Nhai nói. Ta không nhất định có thể nhận được sự thừa nhận của Ma Uyên. Có lẽ có thể là ngươi. Chí ít chỉ cần đánh bại Băng Tuyết Ma Vương, ngươi sẽ bớt đi một đối thủ cạnh tranh. Ta có thể đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi ra tay, không quan tâm đến lúc đó tình hình thế nào, ta cũng sẽ không động thủ đối với gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện qua sông gãy cầu. Vừa rồi, Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế vẫn lộ vẻ do dự. Tuy rằng cảm giác lý tưởng của hắn tràn ngập băng bàn, nhưng hắn vẫn mang theo một chút hy vọng. Hắn thật sự rất hi vọng Vương gia và công chúa đánh nhau, cả hai có thể đều chết. Cho nên hắn không mấy nguyện ý ra tay. Thật ra, nguyên nhân lớn nhất khiến hắn không muốn ra tay quả thực cũng bởi vì nghe thấy những lời Vu Nhai nói. Ma Uyên có Chân Thần. Mỗi người đều có cơ hội.
Chương 1693: Ta là nữ nhân của Vu Nhai share: doctruyen.org Mời đọc Nếu như Băng Tuyết Ma Vương và công chúa đều xong đời, cơ hội của hắn càng lớn hơn. Đặc biệt với tình hình hiện tại, công chúa cùng Băng Tuyết Ma Vương đã có một chút sức lực liều mạng, cũng chính là năng lực có thể dẫn tới lưỡng bại câu thương. Nhưng lời Nguyệt Lâm Sa nói lại làm cho hắn thay đổi. Hắn lại nghe Nguyệt Lâm Sa tiếp tục nói: - Đương nhiên. Nếu như ngươi không đáp ứng, có lẽ chúng ta sẽ thiếu một phần trợ lực lớn, sẽ rất nguy hiểm. Nhưng Vu Nhai cũng đã nói, mặc dù chúng ta thua cũng có thể chạy trốn. Ngươi đừng quên lãnh địa gia tộc Mạc Luân Tạp Đế của ngươi cách Bách Tộc Loạn Địa rất gần, còn vẫn ở trên lãnh địa của đế quốc Ma Pháp ta. Vừa dứt lời, sắc mặt gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lập tức thay đổi. Hắn thiếu chút nữa đã quên mất điều này. - Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, nếu như ngươi còn không ra tay, ta hứa... - Lời hứa của Băng Tuyết Ma Vương, ngươi cũng có thể tin được sao? Ngươi tin tưởng sau khi ngươi trợ giúp hắn, hắn sẽ không giết chết ngươi, kẻ có tiềm ẩn uy hiếp đối với hắn hay sao? Ngươi tin tưởng Nguyệt Lâm Sa ta hơn, tin tưởng Băng Tuyết Ma Vương hắn hơn? Khi Băng Tuyết Ma Vương nhìn thấy mười mấy Ma Thiên Trận Pháp mở ra,lại nhìn thấy đám người đại quốc sư mượn lực lượng của Ma Thiên Trận Pháp tản ra khí tức càng cường đại hơn, cuối cùng hắn đã bỏ xuống chút cao ngạo của mình. Đáng tiếc, trong nháy mắt hắn đã bị Nguyệt Lâm Sa ngắt lời. Lúc này chính là đấu nhân phẩm. - Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, ngươi cần phải biết. Hiện nay ta chiếm ưu thế hơn. Chỉ cần ta trở thành đại đế, Nguyệt Lâm Sa có thể cho ngươi thứ gì, ta cũng có thể cho ngươi. Ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể nhận được sự thừa nhận của vị Chân Thần trong Ma Uyên sao? Ta lại sợ ngươi tranh giành với ta hay sao? Nếu như ta sợ, có phải ta cũng nên giết chết toàn bộ thủ hạ của mình hay không? Giọng nói của Băng Tuyết Ma Vương tràn ngập sự bá đạo và tự phụ: - Ngươi suy nghĩ kỹ một chút xem, rốt cuộc lực lượng của ai mới cường đại hơn? Còn nữa, ta còn có thể nói cho ngươi biết. Trong vòng hai năm, ta chắc chắn sẽ trở thành Thần Hoàng. Thần Hoàng... Mọi người nghe được hai chữ Thần Hoàng này, ánh mắt chợt trở nên cứng đờ. Thần Hoàng mới thật sự là thần của đại lục này. Chỉ cần Băng Tuyết Ma Vương có thể trở thành Thần Hoàng, như vậy Thần Hoàng của đế quốc Ma Pháp khẳng định không chút do dự sẽ đứng ở phía hắn, không suy tính đường sống. Vẫn là câu nói kia, Băng Tuyết Ma Vương cũng là người của hoàng tộc, thậm chí có thể là tử tôn trực hệ của một vị Thần Hoàng. Hiện tại gia chủ Mạc Luân Tạp Đế chỉ có thể âm thầm cười khổ. Băng Tuyết Ma Vương người ta đã sắp thành Thần Hoàng. Gia tộc Mạc Luân Tạp Đế của hắn thật ra không phải không có tồn tại tiến gần tới Thần Hoàng. Nhưng những người này đều rất già. Không biết sẽ chết vào lúc nào. Đương nhiên, có lẽ cũng có cơ hội có thể trở thành Thần Hoàng. Nếu không phải bởi vì có cơ hội, hắn không có khả năng dám tranh đoạt đại lục. Nhưng hắn cũng không dám nói khẳng định giống như Băng Tuyết Ma Vương, trong vòng hai năm nhất định có thể thành... Nói chung, hiện tại gia chủ Mạc Luân Tạp Đế phải đưa ra một lựa chọn. Ban đầu hắn muốn đứng ở phía bên Nguyệt Lâm Sa. Nhưng sự tự tin của Băng Tuyết Ma Vương lại khiến cho hắn dao động. Hắn thật sự không biết làm thế nào mới tốt. Có thể không ra tay là lựa chọn tốt nhất. - Công chúa Nguyệt Lâm Sa, cho ta và bạn đồng hành ma thú của ta một trận pháp. Đúng vào lúc này, Thủy Tinh đột nhiên đứng ra nói một câu. Trong nháy mắt, điều này khiến cho vô số người phải đưa mắt nhìn lại. Đặc biệt là những người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Phải biết rằng, hiện tại Thủy Tinh nhưng Vưu Y Nhi, nàng là người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nghe nói như thế, đột nhiên lộ ra sát cơ mãnh liệt, quát khẽ: - Vưu Y Nhi... - Gia chủ, ta cũng không phải là Vưu Y Nhi gì đó. Ta là Thủy Tinh, là nữ nhân của Vu Nhai đại đế. Thủy Tinh đột nhiên vạch trần sự ngụy trang của nàng, biến thành tướng mạo huyết thống đế quốc Huyền Binh thuần túy. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nàng bình tĩnh đi về phía trước. Trên người nàng tản ra lực lượng quang minh tiến gần tới Thần Vương. Tiểu Hắc cất tiếng cười quái dị đuổi theo. Lực lượng không gian trên người nó đã tiếp cận cấp Thần Vương. - Cái gì, nữ nhân của Vu Nhai sao? Gia tộc Mạc Luân Tạp Đế nếu không ngất xỉu thì cũng trực tiếp hóa đá. Bọn họ vốn đang rất cao hứng vì gia tộc bọn họ lại xuất hiện một thiên tài siêu cấp nghịch thiên. Thậm chí còn có sủng vật siêu cấp khủng bố. Nhưng không nghĩ người ta lại là người của Vu Nhai? - Ngươi dám gạt ta? Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế chỉ ngẩn người một lát, sau đó liền nổi giận. Ma pháp trên người hắn dường như điên cuồng bạo phát. Hắn vốn đang do dự, lại bị Thủy Tinh làm ầm ĩ như vậy, thoáng cái dường như sẽ ngả về phía Băng Tuyết Ma Vương. Bị người lừa gạt như thế, là chuyện rất mất mặt. Hiện tại Thủy Tinh đứng ra giống như lửa cháy đổ thêm dầu. Điều này thật ra khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy rất khó hiểu. Thủy Tinh lại không để ý tới bọn họ. Thời điểm nàng nói mình là Nữ nhân của Vu Nhai, nàng không nhịn được nhìn về phía Nguyệt Lâm Sa, lộ ra ánh mắt ngạo khí. Hoặc nói là ánh mắt của đại phu nhân nhìn tiểu thiếp. Đương nhiên, Thủy Tinh cũng không phải là người nông cạn... - Đúng, ta lừa ngươi, ngươi có thể làm được gì? Rất cảm ơn ngươi. Ta đã nắm giữ rất nhiều tin tức của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Ta sẽ lấy tất cả trở về Bách Tộc Loạn Địa. Đương nhiên, cũng sẽ giao cho Nguyệt Lâm Sa muội muội. Trừ khi bây giờ ngươi giết chết ta. Thủy Tinh cười lạnh nói lời uy hiếp. Nói với một Thần Vương vẫn đang do dự xem mình ngả về phía phương nào những lời như vậy, điều này sẽ hoàn toàn ngược lại. Ở trong mắt rất nhiều người, nữ nhân này có chút ngốc nghếch. Tại sao Vu Nhai đại đế có thể có nữ nhân như thế? - Được, vậy ta hiện tại... - Định... Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế quá tức giận. Trong nháy mắt này, hắn hạ quyết tâm giúp Băng Tuyết Ma Vương. Nhưng hắn còn chưa nói gì, lực lượng trên người còn chưa bạo phát, liền nghe thấy Thủy Tinh nhẹ nhàng thốt ra một chữ Định. Sau đó, một cảnh tượng đầy chấn động xuất hiện. Chỉ thấy trong lúc bất chợt Thủy Tinh biến mất. Lực lượng quang minh chợt bạo phát. Đồng thời bạo phát còn có thần thú không gian bên cạnh nàng... - A a a... Tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên trong nháy mắt này. Sau đó chỉ thấy tất cả năm tên thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương lập tức hóa thành những mảnh nhỏ bay trong không gian. Đúng vậy, năm tên Thần Tướng hợp thành Thánh Ngân Tinh Trận ở trước mặt hắn đã chết như vậy. Chết một cách không minh bạch. Trong nháy mắt đó, Thủy Tinh và Tiểu Hắc đã đi tới bên trong phù văn trận của Vu Nhai... - Đến đây đi. Gia chủ, hiện tại mời ngài tới giết ta... Giọng nói Thủy Tinh giống như u linh truyền ra ngoài một cách rõ ràng.
Chương 1694: Một hòn đá ném hai chim share: doctruyen.org Mời đọc Ngoại trừ Băng Tuyết Ma Vương và Vu Nhai ra, mọi người thấy vậy, đều thấy một hơi lạnh từ dưới lòng bàn chân dần lan tới toàn thân. Trước đó tổ hợp ma pháp trận đánh gần chết cũng không phá được. Trong lúc đó, người ta chỉ nói một câu, năm người đã bị thuấn sát. Có chuyện gì xảy ra vậy? Con mẹ nó, chuyện gì xảy ra vậy? Trên thực tế, ngay cả Băng Tuyết Ma Vương cũng có phần không rõ. Hắn cũng không hiểu nổi chuyện gì vừa xảy ra? Thật ra rất đơn giản. Chính là Thủy Tinh dùng ngôn ngữ thu hút sự chú ý của mọi người, khiến ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người nàng. Sau đó sẽ quay lại nhìn năm người phía trước sử dụng kỹ năng chữ Định. Tiếp đó lại phối hợp với Tiểu Hắc, giết chết toàn bộ năm người này. Trước đây hoàng hậu tiền bối có thể dùng ngôn ngữ dụ dỗ Hắc Nguyệt Thần Vương thất thần. Thủy Tinh theo hoàng hậu học lâu như vậy, đương nhiên cũng có thể. - Giết... Tuy rằng đại quốc sư không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, nhưng hắn biết rõ, trước mắt nhất định là cơ hội tốt. Hắn trực tiếp bắt đầu tấn công. Chết năm người, điều này làm cho đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương rất khiếp sợ. Lúc này không tấn công, vậy còn chờ tới khi nào? - Đừng để ý tới nữ nhân kia đã làm gì. Ngăn cản trước đã... Băng Tuyết Ma Vương là người cuối cùng kịp phản ứng. Đáng tiếc đã quá muộn. Chết năm người. Trận pháp bởi vì thất thần đã xuất hiện kẽ hở. Bọn họ không có khả năng lại hoàn mỹ như trước. Hơn nữa còn có Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa tương trợ... Đám người đại quốc sư thế như chẻ tre. Thoáng cái bọn họ đã xông tới phía ngoài phù văn trận, cuối cùng tập trung lại với Nguyệt Lâm Sa. - Cẩn thận mắt và lực lượng tinh thần của nữ nhân kia. Xông lên! Băng Tuyết Ma Vương cũng tức giận. Hắn không nghĩ tới năm tên cấp Thần Tướng lại chết như vậy. Sơ suất quá. Cũng bởi vì muốn thuyết phục gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, nên mới lãng phí chút thời gian. Kết quả chuyện lại biến thành như vậy. Tuy rằng hắn không biết nữ nhân kia làm sao làm được, nhưng hắn vẫn nhìn thấu được vài điều gì đó. Lực quan sát của Băng Tuyết Ma Vương thật sự quá kinh khủng. Hiện tại hắn đã quyết định, không quan tâm phát sinh chuyện gì, hắn cũng sẽ không lãng phí nửa chút nào nữa. Nói cách khác, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế trực tiếp bị bỏ qua một bên. Hiện tại gia chủ đại nhân vẫn có hai lựa chọn. Nếu như vẫn tiếp tục phẫn nộ, vậy gia nhập Băng Tuyết Ma Vương. Nhưng hắn không dám. Không phải bởi vì Nguyệt Lâm Sa chấn áp, mà là Thủy Tinh chấn áp, là Bách Tộc Loạn Địa chấn áp. Hắn rốt cuộc biết Thủy Tinh không phải ngốc nghếch, mà nàng có chấn áp thực lực hắn và gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Vu Nhai đáng sợ, Bách Tộc Loạn Địa đáng sợ, người trẻ tuổi đáng sợ... - Công chúa, cho ta một trận pháp Ma Uyên. Cuối cùng, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế do dự một lát, sau đó hạ quyết tâm. Hắn đứng ở phía Nguyệt Lâm Sa. Hắn có thể tức giận, nhưng tức giận mấy cũng muốn để ý tới gia tộc. Hắn không phải sợ Nguyệt Lâm Sa, mà là sợ Bách Tộc Loạn Địa! Có đôi khi khuyên không có ích lợi gì, cần lực lượng tuyệt đối ép! Ngươi có thể bởi vì phẫn nộ trước sự uy hiếp của người ta. Nhưng khi ngươi phát hiện lực lượng của người ta mạnh mẽ hơn ngươi nhiều, có thể khiến ngươi cửa nát nhà tan, vậy ngươi cũng chỉ có thể thỏa hiệp. Ngươi có thể chết, nhưng ngươi lại không thể để người trong nhà ngươi phải chết. Con người đều có tình cảm. Thủy Tinh không chỉ muốn ép, còn giết năm tên Băng Tuyết Ma Vương Thần Tướng. Có thể nói là một hòn đá ném hai chim. Đương nhiên, Thủy Tinh cũng có chút mạo hiểm. Nhưng nàng không quan tâm. Tình huống trước mắt đã tệ như thế, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lại do dự, cũng không có khả năng lập tức đưa ra quyết định. Nếu để cho Băng Tuyết Ma Vương thể hiện ra lực lượng cường đại, thậm chí có thể sẽ đảo ngược. Nếu như vậy tại sao không đánh cuộc một lần. Nàng cũng sẽ không thua. Bởi vì chí ít nàng giết chết năm tên Thần Tướng... Đương nhiên, loại phương pháp này của Thủy Tinh chỉ có thể sử dụng một lần. Băng Tuyết Ma Vương có sự đề phòng sẽ không thể lại trúng chiêu. Hiện tại lực lượng Thủy Tinh đạt tới gần Thần Vương. Nhưng ở phương diện Lưu Tinh Đồng dù sao còn chưa đạt tới mức khủng bố như hoàng hậu. Không đạt được tới cảnh giới như hoàng hậu tiền bối, vậy phần lớn thời gian Lưu Tinh Đồng này chỉ có thể xuất kỳ bất ý. - Được! Nguyệt Lâm Sa đáp. Sau đó, mỗi Ma Thiên Trận Pháp rơi xuống trên người gia chủ gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Lúc này đại quyết chiến mới thật sự bắt đầu. Đương nhiên, trong lòng Nguyệt Lâm Sa rất không thoải mái. Bởi vì vừa rồi Thủy Tinh gọi nàng là muội muội. Ta đường đường là công chúa, là nữ đế tương lai không ngờ lại phải làm thiếp của người ta. A. Nếu như tính luôn chuyện của Nguyệt Lâm Sa, như vậy Thủy Tinh có thể nói là một viên đá hạ ba con chim mới đúng. Ầm... Băng Tuyết Ma Vương đã bắt đầu công kích. Đoàn ủng hộ công chúa lần thứ ba tách ra. Lần này xuất hiện chính là năm mươi hai trận pháp. Nếu như tính thêm cả đám Thần Tướng của đại quốc sư, chính là sáu mươi ba. Trong đó, đại quốc sư phối hợp với Vu Nhai và Thủy Tinh đứng phía ngoài phù văn trận tạo thành tuyến công phòng. Đám người của gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lại ở bên ngoài quấy rầy, khiến thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương không có cách nào phối hợp được với Băng Tuyết Ma Vương. - Chân Thần, chuyện mắt nữ nhân vừa nãy là gì vậy? - Không biết. Từ trước tới nay ta chưa từng gặp thứ quỷ dị như vậy. Ma Thiên Chân Thần lắc đầu. Ngay cả các nàng cũng không nghĩ tới chuyện sẽ biến thành như vậy. Vương gia đang chiếm ưu thế không ngờ từng bước bị suy yếu. Ngộ tính của công chúa cũng đặc biệt cao. Chỉ thoáng một cái đã thật sự nắm giữ nhiều Ma Thiên Trận Pháp như vậy. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy tiểu tử được xưng là Vu Nhai đại đế kia thật đáng sợ. Có vẻ như người này ở đại lục Thần Huyền rất nổi danh. Bất kể thế nào, cuộc chiến đấu chưa kết thúc, các nàng sẽ không đưa ra sự lựa chọn. Ầm ầm ầm... Đáng tiếc, mặc dù Nguyệt Lâm Sa làm ra phản kích hoàn mỹ nhất, nhưng vẫn chỉ có điều khiến Băng Tuyết Ma Vương càng thêm khủng bố. Một mình Băng Tuyết Ma Vương không ngờ khiến đám người Vu Nhai rơi vào tình trạng vô cùng lo lắng. Nếu không phải bởi vì có Ma Thiên Trận Pháp trợ giúp, sợ rằng phía bên Vu Nhai đã thua lâu rồi. Hiện tại Băng Tuyết Ma Vương đã hạ quyết tâm không lãng phí thời gian nữa. Bởi vậy ngoại trừ chiến đấu, chính là chiến đấu! Vu Nhai lại tu bổ lại phù văn trận đã bị nghiền nát. Hiện tại hắn cũng chỉ cầm theo Thôn Thiên Kiếm, phát ra Quan tự quyết, không ngừng qua lại trong ma pháp điên cuồng xung quanh. Thỉnh thoảng hắn lại dùng kiếm kỹ của Sát Lục Thiên đánh lén vài lần. Đại quốc sư, Thủy Tinh và đoàn ủng hộ công chúa tạo thành trận pháp công phòng. Nguyệt Lâm Sa lại vẫn ở chỗ cũ khống chế Ma Thiên Trận Pháp, đồng thời tiếp tục học các loại ký hiệu Ma Thiên... Ở nơi này, dưới cục diện điên cuồng kịch liệt này, trong đội ngũ tất cả những người có thực lực dưới Thần cấp đã ngất đi, hiện tại lại từ từ bò dậy.
Chương 1695: Vì đại nghiệp của phụ vương share: doctruyen.org Mời đọc Không ngờ, ngay cả vong linh huynh trước đó vẫn không biết chạy đi đâu hiện tại lại xuất hiện... Vong linh huynh từ đầu tới cuối cũng không hề bị choáng váng. Hắn đã lợi dụng ma pháp vong linh chuyển dời chấn áp của Băng Tuyết Ma Vương đến trên người vong linh. Chỉ thấy hắn chậm rãi, giống như người chết tiến dần về phía trung tâm trận chiến đấu, đồng thời tiến về phía trận pháp trung ương kia... Hiện tại tất cả mọi người đều đang chiến đấu, làm gì có ai còn để ý tới một nhân vật như thế, cũng không có thời gian lưu ý. Lại nói, nếu có chú ý đến cũng chỉ cảm thấy hắn là một người chết mà thôi. Nếu như trong lúc bình thường đương nhiên sẽ không như vậy. Nhưng hiện tại cục diện thật sự rất loạn. Trong lúc vô tình không ngờ thật sự để hắn di động đến gần trận pháp trung ương. Đúng vào lúc này, khí tức vong linh đột nhiên bao phủ hướng về phía trận pháp trung ương... Trong nháy mắt, trận pháp trung ương tràn ngập máu tanh và linh hồn vặn vẹo bắt đầu phát sinh hận ý điên cuồng! - Phụ vương, cứu ta... Cuộcchiến đấu phía trên đã tiến vào hồi gay cấn. Không ngờ đoàn ủng hộ công chúa lại có gần trăm người ngã xuống. Cấp Thần Tướng hai bên cũng đã chết mấy người. Nhưng Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa lại không giảm sút, ngược lại còn gia tăng. Hiện tại đã đạt đến bảy mươi mốt trận pháp. Nhưng dù vậy, tất cả mọi người càng đánh càng cảm thấy suy sụp. Sợ rằng cứ tiếp tục như vậy sẽ chỉ có kết quả lưỡng bại câu thương. Đánh Băng Tuyết Ma Vương, có thể sẽ bại. Tất cả chỉ xem Nguyệt Lâm Sa có thể lĩnh ngộ càng nhiều Ma Thiên Trận Pháp hơn hay không. Nhưng nói thì dễ. Nguyệt Lâm Sa đã gặp phải bình cảnh mới. Băng Tuyết Ma Vương lại quá khủng khiếp... - Chuyện gì xảy ra? Cảm nhận được trận pháp trung ương phía dưới có điểm khác thường, Băng Tuyết Ma Vương theo bản năng nhìn xuống. Sau đó, hai mắt của hắn chợt trợn trừng. Bởi vì trận pháp trung ương vốn chịu sự khống chế của hắn, không biết từ lúc nào lại đột nhiên trở nên bạo động... Trong nháy mắt, vô số linh hồn điên cuồng trong lúc bất chợt lao về phía Nguyệt Ninh Á. - Phụ vương, cứu ta! Nguyệt Ninh Á phát ra tiếng cầu cứu thê lương. Các vong hồn xung quanh đang cắn xé nàng. - Giết... Xung quanh, bao gồm Vu Nhai vẫn còn tiếp tục hét hò. Trong nháy mắt Băng Tuyết Ma Vương thất thần khiến cho bọn họ lấy được ưu thế. Nếu như bây giờ Băng Tuyết Ma Vương xuống cứu Nguyệt Ninh Á, như vậy sợ rằng Băng Tuyết Ma Vương sẽ phải thua. - Ninh nhi, vì đại nghiệp của phụ vương, con hi sinh đi! Băng Tuyết Ma Vương chỉ thoáng do dự một lát, sau đó thốt ra một câu vô cùng lạnh lùng. Tuy rằng hắn không biết rõ trận pháp trung ương đột nhiên phát sinh biến hóa gì, nhưng bây giờ không phải là thời điểm đi xuống. Hắn thấy, chắc là số lượng nhỏ vong hồn phản phệ mà thôi. Thứ tà ác, bao giờ cũng có chút lực cắn trả. Hắn lại không biết, vong linh huynh cũng giống như hóa thân thành vong linh tiến vào trong trận pháp trung ương. Bởi vì từ đầu đến cuối Băng Tuyết Ma Vương không chân chính hiểu rõ và nắm giữ trận pháp trung ương, bởi vì hắn chưa từng học qua ký hiệu Ma Thiên. Hắn không biết! - Không, phụ... Nguyệt Ninh Á không nghĩ tới phụ vương đối với mình cũng tàn khốc như thế. Nàng hét lên một tiếng, sau đó không phát ra được âm thanh nào nữa. Quận chúa dã man bá đạo kia đã vĩnh viễn biến mất ở trên đại lục Thần Huyền. Vong linh huynh vì đế quốc Ma Pháp ngoại trừ một kẻ địch. - Thì ra là thế, thì ra là thế... Vừa rồi, thời điểm Băng Tuyết Ma Vương lạnh lùng muốn phản kích, giọng nói Nguyệt Lâm Sa lại đột nhiên truyền ra. Nàng dường như hiểu được điều gì. Lại nghe nàng tiếp tục nói: - Băng Tuyết Ma Vương, nhờ ngươi và cái chết của con gái ngươi, ta cuối cùng đã hiểu rõ chân lý của trận pháp trung ương. Có thể ta lĩnh ngộ còn chưa phải là toàn bộ, nhưng lại đủ để ta thật sự khống chế trận pháp trung ương. Ngươi kết thúc... - Ngươi nói cái gì? Băng Tuyết Ma Vương có phần sững sờ, không rõ Nguyệt Lâm Sa nói vậy là có ý gì. Nguyệt Lâm Sa lại trực tiếp sử dụng hành động thực tế cho hắn câu trả lời thuyết phục. Đúng lúc này, bảy mươi mốt Ma Thiên Trận Pháp xung quanh đột nhiên biến mất. Mỗi người đều nhìn về phía trận pháp trung ương... Phải biết rằng, những Ma Thiên Trận Pháp đều do trận pháp vốn có trên quảng trường bắn tới, vốn là phóng lên trên người mọi người. Nhưng hiện tại lại chiếu về phía trận pháp trung ương. Lập tức, mỗi Ma Thiên Trận Pháp khi tiến vào trận pháp trung ương, trong nháy mắt bắt đầu phân chia, thành từng ký hiệu Ma Thiên. Trong nháy mắt này, trận pháp trung ương đầy máu tanh và vong linh đang điên cuồng bắt đầu phát sinh biến hóa... - Thiên tài, thật sự thiên tài. Thậm chí ngay cả ta cũng lừa. Xem ra ta đã có lựa chọn. Thời điểm Ma Thiên Chân Thần nhìn tới đây, không nhịn được thì thào tự nói. Không đợi Ma Thiên Kiếm Linh đặt câu hỏi, nàng tiếp tục nói: - Nhìn thấy không? Nàng lĩnh ngộ bảy mươi mốt Ma Thiên Trận Pháp, thật ra đều để phục vụ cho trận pháp trung ương. Nàng lựa chọn học những ký hiệu Ma Thiên nàng muốn. Hơn nữa còn nhắm bắt đặc biệt chính xác. Công chúa này quả thực chính là sinh ra vì Ma Thiên Trận Pháp. - Có ý gì? - Nói đúng hơn là, từ từ mấy tháng trước nàng đã bắt đầu lĩnh ngộ và học trận pháp trung ương. Hơn nữa, đã có phần nắm bắt được tương tự như Vương gia thậm chí còn cao hơn. Nhưng nàng cảm thấy lý giải của Vương gia đối với trận pháp trung ương là sai lầm, nên bắt đầu học các ma trận pháp khác để hiểu rõ hơn về trận pháp trung ương... Nàng chắc hẳn lại có sự tiến bộ nhưng không tìm được điểm mấu chốt. Cho tới bây giờ, nàng lại có được ký hiệu Ma Thiên và Ma Thiên Thần Pháp. Càng lúc nàng càng cảm thấy khát vọng đối với trận pháp trung ương. Đặc biệt nàng muốn cho những vong hồn được an bình, cho nên lại bắt đầu lựa chọn mang tính khoa học về những ký hiệu Ma Thiên, mang tính lựa chọn mang tính khoa học về Ma Thiên Trận Pháp. Cho tới bây giờ nàng cuối cùng đã nắm được điểm mấu chốt của trận pháp trung ương. Nàng cũng biết, chỉ cần phát động trận pháp trung ương chính xác, cho dù chỉ là một tia lực lượng cũng có thể xoay chuyển thế cục! - Nói như vậy, chúng ta cũng chuẩn bị ra sân? Ma Thiên Kiếm Linh gật đầu, có chút hưng phấn trả lời.. - Không có khả năng. Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao trận pháp trung ương lại thành như vậy? Không thể như vậy được. Ta không thể sai được. Băng Tuyết Ma Vương đã quên cả chiến đấu, nhìn chằm chằm vào trận pháp trung ương trước mắt. Máu tanh ở bên trong đang từ từ bị loại bỏ. Các vong hồn cũng dần dần trở nên bình tĩnh. Trong nháy mắt toàn bộ trận pháp không ngờ sáng rực lên, không còn tà ác nữa. Mỗi ký hiệu Ma Thiên ở bên trong đang vui sướng nhảy lên. Từng lực lượng Ma Thiên Trận Pháp từ đó hình thành. Mười hai loại nguyên tố tràn ngập trận trong từng ngóc ngách của ma pháp trận trung ương, dung hợp với nhau, giống như bạn chơi tốt nhất. Giữa chúng không có bất kỳ mâu thuẫn nào. Chậm rãi, trận pháp trung ương hình thành một khí tức lợi hại, mang theo cảm giác của gió.
Chương 1696: Không kém hơn share: doctruyen.org Mời đọc Cùng lúc đó, ma pháp trận tự nhiên ở lối ra Ma Uyên đã khiến rất nhiều người ngã xuống cũng không còn là vong linh và máu tanh nữa. Chúng có thêm một khí tức tương đối lợi hại. Vào lúc này Băng Tuyết Ma Vương không còn lạnh lừng vô tình được nữa. Cuối cùng tâm tình hắn đã bị chấn động mạnh. - Băng Tuyết Ma Vương, ngươi đương nhiên không có sai. Vì trận pháp trung ương này vốn tập hợp tất cả các khả năng. Ngươi chỉ tìm được loại lực lượng tà ác nhất cũng là đơn giản nhất trong đó mà thôi. Trận pháp trung ương có thể giết người, có thể cứu người, có thể mê hoặc, có thể tinh lọc, có thể thiêu đốt, cũng có thể tạo ra gợn sóng... Giọng nói Nguyệt Lâm Sa giống như nữ thần. Lực lượng trên người nàng càng lúc càng mạnh. Bởi vì lực lượng trận pháp trung ương đã truyền đến trên người nàng: - Đương nhiên, hiện tại ta cũng chỉ nắm giữ một loại lực lượng. Đó chính là duệ phong chi khí giết người. Ta là ma pháp sư phong hệ, vẫn có khuynh hướng đối với gió. - Nếu không phải ta sai, vậy ta cũng có thể xoay chuyển trận pháp này... Băng Tuyết Ma Vương phản kích nói. - Vô dụng. Băng Tuyết Ma Vương. Ngươi chẳng những là tà ác nhất, ngươi thậm chí đối với loại tà ác này còn không có chút khả năng khống chế nào. Vẫn là có hình mà không thực, làm sao có thể đấu trận pháp với ta được? Nguyệt Lâm Sa chỉ nhẹ nhàng nói một câu lại đả kích Băng Tuyết Ma Vương gần chết: - Được vậy vẫn là nhờ phúc của ngươi và vị pháp sư vong linh bên trong kia. Là hắn khiến các vong hồn phát sinh bạo động, là ngươi khiến con gái của ngươi bị các vong hồn cắn nuốt mà chết. Trong nháy mắt, con gái của ngươi bị cắn nuốt. Ta thấy được sự khoái ý trong tâm tình của các vong hồn. Trong nháy mắt đó, ta mới cảm giác được sau khi trận pháp trung ương bị khoái ý kia xoay chuyển, truyền ra không còn là khí tức tà ác. Cuối cùng ta đã hiểu... - Mặc dù ngươi lĩnh ngộ thì đã sao? Phù văn trận của Vu Nhai có thể yếu hơn so với trận pháp Ma Uyên của ngươi sao? Không phải vẫn bị ta phá hủy sao? Băng Tuyết Ma Vương vẫn tự tin, chỉ có điều biểu tình rất không cam lòng. Cho đến lúc này hắn cũng không cho rằng hắn sẽ bại. - Phù văn trận của Vu Nhai đương nhiên mạnh hơn ta nhiều. Nhưng ở đây không phải là bên ngoài, mà là Ma Uyên! Tiếng Nguyệt Lâm Sa nói vừa dứt, toàn bộ trận pháp trung ương bắt đầu bạo phát. Một phong duệ chi khí cường lực trực tiếp bao phủ Băng Tuyết Ma Vương. - Ma Vương điện hạ... - Các ngươi muốn đi đâu? Vu Nhai trực tiếp chặn lối đi của đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương. Đồng thời, đám người đại quốc sư vẫn bao vây. Tình huống bây giờ đã trái ngược, biến thành đám người đại quốc sư ngăn cản người của Băng Tuyết Ma Vương. Hiện tại, bên trong chỉ còn lại Nguyệt Lâm Sa cùng Băng Tuyết Ma Vương đang quyết đấu. Nhưng vẫn là lời nói kia. Nếu như ở đây không phải là bên trong Ma Thiên Nguyên Giới, Nguyệt Lâm Sa lĩnh ngộ Ma Thiên Trận Pháp nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Bởi vì thực lực hai người chênh lệch quá lớn. Nhưng ở đây lại chính là Ma Thiên Nguyên Giới. Nguyệt Lâm Sa có thể lợi dụng toàn bộ lực lượng Nguyên Giới. - Nguyệt Lâm Sa, ngươi vẫn quá non. Chỉ bằng những duệ phong chi khí này sao? - Đương nhiên không chỉ có vậy. Ta dùng duệ phong chẳng qua để tinh lọc trận pháp trung ương mà thôi. Thật sự giết chết ngươi lại là người khác. Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng nói, sau đó nhìn về phía vong linh huynh: - Người giết ngươi chính là hắn... Vị pháp sư vong linh này, có thể mời đứng lên vị trí kia, sau đó theo ta huy động trận pháp trung ương hay không? Vong linh huynh có phần sững sờ, nhưng không do dự đi tới vị trí Nguyệt Lâm Sa đã chỉ. Mãi đến lúc này, mọi người mới chú ý tới sự tồn tại của vị pháp sư vong linh này. Mỗi người đều kinh ngạc, sau đó mới lại nghĩ tới câu Nguyệt Lâm Sa nói lúc trước. Hình như chính là vị pháp sư vong linh trẻ tuổi này đã ép buộc các vong linh cắn nuốt Nguyệt Ninh Á. A, hắn là đến trong trận pháp trung ương từ lúc nào? - Chỉ dựa vào hắn thôi sao? Băng Tuyết Ma Vương cười nhạt, đã định tiện tay đập chết con kiến nhỏ này. Nhưng vào lúc này, sắc mặt Băng Tuyết Ma Vương đột nhiên lại đại biến. Hắn cảm giác được dường như linh hồn đang run rẩy. Ngay khi pháp sư vong linh này đi tới vị trí được Nguyệt Lâm Sa chỉ định, loại cảm giác run rẩy này lại đột nhiên từ đáy lòng xông ra. Sau đó hắn cũng cảm giác một duệ phong chi khí mạnh hơn đánh về phía hắn. Hắn tránh cũng không thể tránh được, vẫn mặc cho người khác cuốn vào. Lấy thực lực của hắn, chút lực lượng ấy đương nhiên vẫn không làm khó được hắn. Nhưng trong duệ phong chi khí này lại giống như lời Nguyệt Lâm Sa nói, căn bản không phải đại chiêu đối phó hắn. Đại chiêu thật sự là do vong linh huynh phát ra ngoài. Theo từng vong hồn theo sát duệ phong chi khí này nhào tới trên người Băng Tuyết Ma Vương. Sau đó đâm thật sâu vào trong linh hồn Băng Tuyết Ma Vương. Những vong hồn kia vốn có không cường đại như vậy. Nhưng trận pháp trung ương và vong linh huynh cho lực lượng của bọn họ, đồng thời thù hận cũng khiến cho bọn họ hoàn toàn không có quay lại, lao về phía Băng Tuyết Ma Vương cắn... Hắc, Nguyệt Lâm Sa nói nàng tạm thời chỉ nắm giữ lực lượng duệ phong chi khí. Nàng cũng không khống chế được lực lượng vong hồn. Đó là vong hồn Băng Tuyết Ma Vương tạo ra. Vong linh huynh chỉ thay huy động mà thôi. Đây là nhân quả báo ứng, không gì hơn. - Cút. Tất cả đều cút hết. Những con kiến các ngươi... - Băng Tuyết Vương thúc, lẽ nào thú không nghe nói qua, kiến nhiều cắn chết voi sao? Con kiến cũng không phải không có khả năng cắn ngược lại. Nguyệt Lâm Sa lại gọi Băng Tuyết Ma Vương là Vương thúc. Bởi vì Băng Tuyết Ma Vương sắp xong đời, không bất kỳ khả năng phản kích. Bởi vì trận pháp trung ương chính là trận pháp Ma Thiên Nguyên Giới rất cường đại. Vừa vặn bên trong lại có nhiều vong hồn vô cùng thù hận đối với Băng Tuyết Ma Vương như vậy. Vừa vặn, lại có một ma pháp sư vong linh ở đó. Trước đó, trận pháp trung ương bị Băng Tuyết Ma Vương biến thành thuộc tính máu tanh và hiến tế. Hoặc không thể nói là thuộc tính, mà là một loại đặc tính lực lượng. Trận pháp trung ương có thể tạo thành vô số đặc tính. Ở bên trong, tất cả nguyên tố đều có thể dung hợp hoàn mỹ với nhau. Buồn cười, trước đó Băng Tuyết Ma Vương vẫn luôn cho rằng ma pháp trận trung ương đúng như hắn suy đoán. - A a a, cút cút cút... Ở dưới sự bảo vệ và ép buộc của trận pháp trung ương, các vong hồn hoàn toàn điên cuồng! - Ma vương... Thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương kêu to. Đáng tiếc bọn họ đều bị chặn lại, hoàn toàn không có cách nào xông qua hỗ trợ. Hiện tại bọn họ cũng chỉ biết mắt mở trừng trừng nhìn người mình phải cứu chết thống khổ. Trước đó, chính bọn họ đã khiến cho đám người đại quốc sư phải chịu sự thống khổ như vậy. - Chân Thần, Chân Thần đại nhân của Ma Uyên, hãy mau cứu ta. Xem như nể tình ta cung cấp cho đại nhân nhiều máu tươi và linh hồn như vậy, hãy giúp ta một tay. Ta căn bản không kém hơn so với Nguyệt Lâm Sa.