Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1697: Trò khôi hài

    share: doctruyen.org





    Chẳng qua nàng học tập trận pháp của ngài có hệ thống. Ta thì không. Chân Thần, ta mới là lựa chọn tốt nhất của ngài...

    Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Băng Tuyết Ma Vương đột nhiên điên cuồng kêu lên, không còn bình tĩnh như trước đó, chỉ còn lại âm thanh vặn vẹo. Hiện tại hắn không quan tâm ý thức của Ma Uyên có tỉnh lại hay không, có phải thật sự tồn tại hay không, trực tiếp quát lớn.

    Hóa ra, Băng Tuyết Ma Vương lãnh huyết cũng biết sợ. Hiện tại hắn cũng chỉ có thể ký thác vào Ma Thiên Chân Thần không biết có tồn tại hay không.

    - Máu tươi cùng linh hồn với ta mà nói không bất cứ tác dụng gì. Ta không biết ngươi lại giải trận pháp trung ương như vậy.

    Mọi người ở đây cho rằng Băng Tuyết Ma Vương chỉ đang vô lực giãy dụa lần cuối cùng. Một giọng nữ lạnh như băng chợt xuất hiện, kèm theo còn có một tiếng Oong khe khẽ. Một ảo ảnh nữ tính cầm một thanh kiếm từ trong khoảng không đi tới. Thanh kiếm kia không ngờ chính là ma kiếm vốn cắm ở trên vách đá. Trong nháy mắt này, tất cả mọi người bao gồm cả Băng Tuyết Ma Vương đều ngây người!

    Bên trong Ma Uyên thật sự có Chân Thần sao? Vu Nhai đại đế không phải nói loạn...

    - Còn nữa, thiên phú của ngươi đúng là tệ hơn so với Nguyệt Lâm Sa. Chí ít thiên phú trên phương diện trận pháp kém hơn. Mặc dù không học tập theo hệ thống, Nguyệt Lâm Sa cũng có thể lĩnh ngộ được công dụng khác của trận pháp trung ương. Mặc dù ngươi sử dụng để thu thập linh hồn, nàng có thể dựa vào ánh mắt của nàng nghi ngờ trận pháp trung ương không phải chỉ có một loại công dụng mà ngươi sử dụng. Xét từ điểm này, thiên phú của nàng mạnh hơn ngươi.

    Ma Thiên Chân Thần không để ý đến mọi người đang trợn mắt há hốc mồm. Nàng từ từ đi qua khoảng không tới trước người Băng Tuyết Ma Vương, thản nhiên nói.

    - Ngài thật sự là Chân Thần sao?

    Băng Tuyết Ma Vương hỏi.

    - Không sai. Ta chính là Chân Thần của Ma Thiên Nguyên Giới. Nơi này chính là thế giới của ta.

    Ma Thiên Chân Thần gật đầu trả lời.

    - Không, không. Máu tươi và linh hồn làm sao có thể không có tác dụng đối với ngài được. Ngài không phải đã tỉnh lại sao? Trước đó nàng khẳng định chưa tỉnh lại, đúng không? Ta có thể cảm giác được theo máu tươi và linh hồn càng ngày càng nhiều, áp lực của Ma Uyên đối với ta cũng càng lúc càng lớn.

    Băng Tuyết Ma Vương ngẩn người một lát, sau đó lập tức nghĩ đến tình cảnh của hắn hiện này, nhìn chằm chằm vào Ma Thiên Chân Thần trước mắt.

    - Ta đúng là vừa tỉnh lại. Nhưng tỉnh lại, chỉ bởi vì thời cuộc đại lục Thần Huyền và có người bắt được ký hiệu Ma Thiên của ta. Với máu tươi và linh hồn của ngươi không có bất cứ quan hệ gì. Ta cần nhiều máu tươi và linh hồn như vậy để làm gì? Về phần áp lực Ma Uyên, linh hồn và máu tươi cũng một loại năng lượng. Trận pháp trung ương tiếp nhận càng ngày càng nhiều năng lượng, áp lực đương nhiên sẽ lớn hơn...

    - Vậy còn ma pháp trận tự nhiên phía ngoài thì sao?

    Băng Tuyết Ma Vương không cam lòng.

    - Đó là trận pháp dùng để bảo vệ Ma Thiên Nguyên Giới của ta. Nó tương thông với trận pháp trung ương. A, ta biết tại sao ngươi lại nghĩ rằng máu tươi và linh hồn là nhận được then chốt của Ma Uyên. Hóa ra là bị trận pháp phía ngoài kia lừa. Quả thực, trận pháp kia có năng lực mê hoặc lòng người. Nhưng đó chẳng qua là công cụ trước đây, sau khi ta bị thương, dùng để kiểm tra tộc dân. Nếu như là tộc dân ta tất nhiên sẽ không bị mê hoặc. Nếu như không phải, như vậy ở bên trong đó sẽ phát điên. Ta có thể xác định người này là gián điệp...

    - Không hơn, sau đó ta lại ngủ say, thật ra quên đổi lại.

    - Cái gì?

    Băng Tuyết Ma Vương mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin được những gì hắn nghe được.

    Suy nghĩ của hắn trước đó quả thật phần nhiều là xuất phát từ ma pháp trận tự nhiên bên ngoài kia. Còn nữa, tra xét một vài sách cổ mới có suy nghĩ dùng máu tươi cùng linh hồn hiến tế. Nhưng làm gì có ghi chép nào về Ma Thiên Nguyên Giới?

    Kết quả, ở dưới các loại hướng, các loại sách cổ không đầy đủ hãm hại, Băng Tuyết Ma Vương làm ra một trò khôi hài như thế..

    - Không, ta nhất định đối có thiên phú hơn nhiều so với Nguyệt Lâm Sa. Thực lực ta đã gần tới Thần Hoàng. Ta mạnh hơn nàng.

    ăng Tuyết Ma Vương còn đang làm ra giãy dụa cuối cùng. Hắn không tin đại nghiệp của hắn còn chưa hoàn thành lại phải chết như vậy.

    - Thật đáng tiếc. Nếu ta tỉnh lại, muốn tạo ra một Thần Hoàng như vậy, cũng không phải là chuyện quá khó. Có thể ở trên phương diện ma pháp, Nguyệt Lâm Sa không sánh bằng ngươi. Nhưng ta lại có thể nâng nàng lên. Thiên phú Ma Thiên Trận Pháp là thứ không có cách nào tăng cường được.

    Ma Thiên Chân Thần lạnh lùng nói:

    - Nếu trước ưu thế lớn như vậy, ngươi vẫn thua, vậy chứng minh ngươi rất yếu.

    - Không, Chân Thần, ta mới là mạnh nhất. Cho ta một lần cơ hội...

    Băng Tuyết Ma Vương thật sự không giống với Ma Vương trước đó nữa.

    - Ngươi chết đi!

    Ma Thiên Chân Thần có chút không nhịn được liếc mắt nhìn hắn. Sau đó, dưới sự dẫn động của nàng, những vong hồn kia bỗng nhiên trở nên cường đại hơn. Băng Tuyết Ma Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết điên cuồng. Vương gia và công chúa cũng không có thể hòa hợp. Vậy chỉ có thể lựa chọn một người trong đó.

    - Tuyết Ma...

    Đúng vào lúc này, bên cạnh Vu Nhai lại đột nhiên xuất hiện một thân ảnh. Không ngờ lại chính là Ngôn Vũ. Ở trong tiểu thế giới Huyền Binh Điển, Ngôn Vũ cũng có thể nhìn ra bên ngoài. Đúng vậy, là Vu Nhai để cho nàng nhìn thấy Băng Tuyết Ma Vương một lần cuối. Nhưng Ngôn Vũ vẫn rất không cam lòng. Nàng muốn đi ra nhìn. Hiện tại cuộc chiến đấu đã kết thúc, Vu Nhai cũng không cự tuyệt nữa.

    A, để nữ nhân này ở trong thế giới Huyền Binh Điển cũng không phải là hay. Sau khi kết thúc vẫn phải giao cho Tô Lôi. Không quan tâm nàng điên hay không điên, hiện tại trên mặt nàng vẫn tái nhợt. Hiển nhiên tổn thương trước đó thực sự rất nặng.

    - Tuyết Ma, ta đi cùng chàng. Tuy rằng từ trước đến nay chàng chưa hề coi trọng ta, thậm chí muốn giết ta, thậm chí đã giết ta một lần, nhưng ta vẫn thích ngươi. Lúc còn sống không thể ở cùng với ngươi, vậy để sau khi chúng ta chết vĩnh viễn không xa rời nhau. Hắc hắc, ngươi cũng không đuổi được ta ra. Chúng ta vẫn ở trong Ma Uyên này...

    Ngôn Vũ chậm rãi đi về phía trước, sau đó đột ngột bước nhanh.

    Nàng dùng các loại phương pháp để đi nhanh. Thậm chí còn dùng tới quyển trục phong tuyết Thần cấp, nàng đã từng làm ra khi còn là ma pháp sư mạnh nhất ở đế quốc Huyền Binh. Nàng không muốn lại bị người ta cứu. Nàng muốn chết cùng một chỗ với Tuyết Ma. Ngay thời điểm tất cả mọi người không kịp phản ứng, nàng đã hung hăng lao về phía Băng Tuyết Ma Vương... Sau đó, các vong hồn cũng điên cuồng cắn xé nàng.

    - Đáng chết...

    Khi Vu Nhai kịp phản ứng thì đã chậm một bước. Khi vọt tới trước duệ phong chi khí đang bao phủ Băng Tuyết Ma Vương, Ngôn Vũ đã đi vào. Theo sau Vu Nhai chính là Thủy Tinh. Lúc này Thủy Tinh cũng khẽ kêu lên:

    - Sư phụ...

    - Hóa ra là Tinh Tinh. Con may mắn hơn ta. Nam nhân của con mạnh mẽ hơn nam nhân của ta. Nhưng ta lại thích hắn.
     
  2. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1698: Còn không tạ ơn?

    share: doctruyen.org







    Triệu Hoán Thần Binh
    Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
    Chương 1698: Còn không tạ ơn?

    Ngôn Vũ ôm thật chặt lấy Băng Tuyết Ma Vương gần như đã chết, sau đó mặc cho vong hồn cắn xé, không có cảm giác nào, nói chuyện. Bởi vì nàng ôm người nàng thích, bất kỳ đau đớn nào cũng không đáng kẻ...

    Thủy Tinh trước mắt hoặc là Vu Nhai gia hỏa khiến cho nàng phát điên, cũng không quan tọng. Nàng không thù, cũng không có hận.

    - Dưới dãy núi tuyết, trong Ma Uyên, Ngôn Vũ cười, Tuyết Ma cười. Mưa tuyết giao hòa trăm đóa hoa hồng. Cười trong nguyên tố sương mù. Tình lo lắng, giọng lo lắng, Ngôn Vũ nhẹ nhàng, Tuyết Ma tiêu. Trong uyên mỗi ngày trôi qua cực nhanh, vây khốn nghìn năm cũng không hối hận...

    Cuối cùng Ngôn Vũ còn hát ca. Dần dần giọng nói của nàng tắt lịm.

    Cùng lúc đó, trận pháp trung ương cũng ngừng lại. Thật ra, khi vong linh huynh nhìn thấy Ngôn Vũ vọt vào đã định dừng lại. Nhưng khi hắn dừng lại đã quá muộn. Thực lực Ngôn Vũ đối với trận pháp trung ương hiện tại chỉ chịu được vài câu nói mà thôi.

    Hai thi thể cứ như không có bất cứ thương tổn gì, đang ôm nhau, nhẹ nhàng từ trong không trung rơi xuống, nhưng dù vậy vẫn không chia lìa. Một cái yếm bạch ngọc nhẹ nhàng đắp lên người bọn họ. Cảnh tượng như vậy khiến rất nhiều người chấn động. Đây là nhất đoạn tình cảm lưu luyến khiến người ta thán phục hơn cả tình cảm của sát thủ U Hoang. Chỉ là kết cục cuối cùng lại còn bi thảm hơn. Băng Tuyết Ma Vương còn chưa từng thích nàng...

    Nhưng cuối cùng Ngôn Vũ chết có thể ôm hắn mà chết, chính là trả thù tốt nhất!

    - Ai, thật không nghĩ tới Ngôn Vũ lại kiên quyết như thế. Tuy rằng nhân cách nàng vặn vẹo rất đáng trách, nhưng chấp nhất của nàng lại làm cho người ta có chút kính nể.

    Lúc này Vu Nhai còn có thể nói gì. Hắn chỉ nhẹ nhàng cầm tay Thủy Tinh nói.

    Thủy Tinh không nói gì, nhìn Ngôn Vũ cùng Băng Tuyết Ma Vương, bàn tay nắm tay Vu Nhai chặt hơn. Bởi vì nàng quý trọng.

    - Nguyệt Lâm Sa, nàng tên như vậy đi? Từ hôm nay trở đi nàng chính là tộc dân mới của Ma Thiên Nguyên Giới ta. Ta ban tặng cho ngươi lực lượng cường đại. Từ nay về sau ngươi sống vì ta, chết cũng vì ta.

    Ma Thiên Chân Thần đối với cái chết của Băng Tuyết Ma Vương và Ngôn Vũ lại hoàn toàn không có chút cảm giác nào. Tình cảm lưu luyến của nhân loạin đối với nàng mà nói rất buồn cười. Trong lúc mọi người vẫn đang quan sát chuyện tình bi thảm kia, nàng đã đi tới trước người Nguyệt Lâm Sa, cao cao tại thượng nói, không có ý định trưng cầu ý kiến của Nguyệt Lâm Sa.

    Lời nàng nói lập tức thu hút sự chú ý của các Thần Tướng ở đây. Cho dù là đám thủ hạ còn chưa chết của Băng Tuyết Ma Vương cũng không ngoại lệ. Băng Tuyết Ma Vương chết khiến cho bọn họ vô cùng mờ mịt. Nhưng nói thế nào bọn họ cũng là cao thủ siêu cấp. Mặc dù mờ mịt nhưng cũng không có người nào không hiểu.

    - Thế nào, còn không tạ ơn?

    Ma Thiên Kiếm Linh cũng xông ra, lạnh lùng nói.

    Băng Tuyết Ma Vương cuối cùng đã chết. Điều này làm cho Nguyệt Lâm Sa thở phào một hơi. Thậm chí cả người gần như đã mềm nhũn. Ma lực và tinh thần lực của nàng rút đi, tất nhiên tất cả Ma Thiên Trận Pháp xung quanh cũng theo đó biến mất. Toàn bộ quảng trường Ma Thiên trong nháy mắt này lại khôi phục sự yên lặng lẫn hắc ám. Chỉ có các vong hồn đang bay lượn khắp nơi, chỉ có các cường giả khẽ hít thở...

    Đúng rồi, còn có đám người bị té xỉu dưới đất vẫn chưa tỉnh lại.

    Chân Thần xuất hiện quả thực quá chấn động, khiến tất cả mọi người đều có cảm giác bối rối, không biết phải làm sao. Mặc dù phần lớn bọn họ đều là Thần cấp, nhưng đối với Chân Thần trong truyền thuyết, trong lòng vẫn kính sợ. Thậm chí cường giả thế hệ trước như đại quốc sư trong lúc nhất thời cũng quên nói chuyện. Bọn họ đương nhiên thông qua lời nói của Ma Thiên Chân Thần nghe ra được sự bá đạo khiến người khác khó chịu. Quả thật không biết nên phản ứng như thế nào.

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đang thầm than. Quả nhiên không chọn ta. Quả nhiên là đang lựa chọn. Cũng quả nhiên là coi rối đúng như lời Vu Nhai nói.

    Nói chung, hiện tại tiêu điểm đều tập trung ở trên người Nguyệt Lâm Sa, đợi Nguyệt Lâm Sa ứng với nói.

    Nguyệt Lâm Sa ở trong vòng vây của các thành viên trong đoàn ủng hộ công chúa cuối cùng đứng lên. Nhưng nàng không tạ ơn, mà đưa ánh mắt liếc nhìn Vu Nhai, sau đó mới quay đầu lại nhìn Ma Thiên Chân Thần, thoáng hành lễ nói:

    - Ra mắt Ma Thiên Chân Thần. Xin thứ lỗi, ta tạm thời vẫn không thể tạ ơn. Chuyện ngài nói ta còn phải hỏi ý kiến của đế phu ta một chút.

    - Sao?

    Ma Thiên Chân Thần và Ma Thiên Kiếm Linh trừng mắt, khẽ sao một tiếng, có chút không hiểu. Sau đó các nàng mới theo ánh mắt của Nguyệt Lâm Sa nhìn về phía Vu Nhai. Ma Thiên Kiếm Linh nói:

    - Đế phu của nàng. A, chúng ta không cho phép nàng có nam nhân. Cho dù nàng muốn nam nhân cũng nên do chúng ta chỉ định. Hắn, không có khả năng. Bây giờ chúng ta không phải đang hỏi ý kiến của nàng, mà là đang ra lệnh cho nàng.

    - Cái gì?

    Ma Thiên Kiếm Linh vừa nói dứt lời, đám người ở chỗ này đều biến sắc. Lúc này bọn họ mới hiểu ra được lời Vu Nhai nói thật sự đáng tin. Có vẻ như nhận được sự thừa nhận và lựa chọn của Ma Uyên thật sự không phải chuyện tốt lành gì, cảm giác hoàn toàn mất đi tự do.

    - Nếu ngài nói như vậy, cũng không cần hỏi ý kiến đế phu ta nữa. Ta sẽ không tiếp lệnh. Các ngài không có tư cách ra lệnh cho ta.

    Nguyệt Lâm Sa trực tiếp trả lời. Đây là vấn đề nguyên tắc. Nàng là công chúa đế quốc ma pháp, cũng sắp trở thành nữ đại đế. Nàng không có khả năng nghe theo mệnh lệnh của bất kỳ kẻ nào. Cho dù Vu Nhai muốn nàng tiếp lệnh, nàng cũng sẽ không nhận.

    Đương nhiên, nàng tin tưởng tên tiểu binh thối này sẽ đứng ở phía nàng, tin tưởng tiểu binh cũng sẽ không thỏa hiệp.

    - Nhân loại, xem ra vẫn một loại tính mạng kiêu ngạo lại tự cho mình là đúng.

    Ma Thiên Chân Thần có phần sững sờ. Ở thời đại của nàng thật sự không có tình cảm phức tạp giống như nhân loại. Ở thời đại của nàng, tộc dân của nàng nhất định phải phục tùng nàng. Tộc nhân của các Thần Chi Nguyên Giới khác chính là kẻ địch của nàng. Chỉ đơn giản như vậy thôi.

    Ở trong mắt của nàng, nhân loại không thuận theo chính là tự cho mình là đúng.

    - Nàng phải hiểu rõ ràng, bây giờ nàng đang nói chuyện với ai? Nàng phải hiểu rõ ràng bây giờ nàng đang đứng ở chỗ nào? Nàng phải hiểu rõ ràng, nàng có thể chiến thắng Vương gia này là bởi vì cái gì?

    Ma Thiên Chân Thần liên tục đưa ra ba vấn đề. Nếu không nể tình Nguyệt Lâm Sa là thiên tài, nàng làm sao có thể nói nhiều như vậy, trực tiếp sử dụng lực lượng áp chế, ép đến khi nàng phục mới thôi.

    - Ta đương nhiên biết. Ta bây giờ đang nói chuyện với Ma Uyên Chân Thần. Ta đứng ở trên địa bàn của ngài. Ta có thể chiến thắng được Băng Tuyết Ma Vương là bởi vì... nam nhân ta yêu mến mang tới cho ta công pháp và điểm mấu chốt của trận pháp dưới quảng trường!

    Một câu cuối cùng của Nguyệt Lâm Sa không phải nói bởi vì trận pháp của ngài, mà l nói thẳng là Vu Nhai cho. Đúng vậy, Vu Nhai cho, có liên quan gì tới ngươi chứ?
     
  3. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872

    Chương 1699: Điều khiển cục gạch bay đi

    share: doctruyen.org





    - Ha hả...

    Ma Thiên Chân Thần giận dữ cười ngược, sau đó híp mắt nhẹ nhàng nói:

    - Xem ra nàng coi trọng nam nhân nàng yêu mến hơn so với ta rất nhiều. Điều này không tốt, thật sự không tốt. Đây là ma chướng trong lòng nàng. Ta cũng không hy vọng trong lòng người được ta lựa chọn có ma chướng như vậy. Kiếm Linh, giết hắn đi. Chỉ cần lưu lại linh hồn của hắn là được. Ta còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi hắn.

    - Vâng, Chân Thần.

    Ma Thiên Kiếm Linh gật đầu. Ở bên trong Ma Thiên Nguyên Giới, Ma Thiên Thần Kiếm có thể phát huy ra lực lượng rất kinh khủng. Giống như các Huyền Binh bản mạng bên trong Huyền Binh Điển, giống như Thôn Thiên Kiếm thậm chí có thể lao ra bên ngoài cơ thể Vu Nhai, đương nhiên Ma Thiên Thần Kiếm cũng có thể. Chỉ có điều không có cường đại như ở bên trong mà thôi...

    Như vậy, Ma Thiên Kiếm Linh trực tiếp mang theo thân kiếm của nàng nhìn về phía Vu Nhai. Ban đầu Ma Thiên Chân Thần không muốn giết chết Vu Nhai. Dù sao người này rất thần bí. Phía sau cũng không biết che giấu lực lượng cường đại nào.

    Nhưng bây giờ, nàng thật sự nổi giận. Đã tức giận, nàng sẽ không quan tâm ngươi có phải rất thần bí hay không. Dù sao ngươi khẳng định không phải là người phía bên Ma Thiên Chân Thần ta, giết thì giết.

    Chỉ cần lưu lại linh hồn để có thể đưa ra nghi vấn giải đáp bí mật là được.

    Nghe được Chân Thần nói vậy, mọi người lại cả kinh. Tim Thủy Tinh và Tiểu Hắc nâng lên. Đương nhiên, Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa cũng căng thẳng. Nhưng tình huống trước mắt phải tin tưởng hắn.

    Nguyệt Lâm Sa đang đánh cuộc. Nàng đánh cuộc Đế phu của nàng tuyệt đối có thể ứng phó được với cục diện trước mắt.

    Nếu như ứng phó không được, trước khi hắn chết mình đáp ứng, điều kiện chính là buông tha hắn, nếu không thề chết không theo!.

    - Tiểu tử, ngươi có thể đi chết.

    Ma Thiên Kiếm Linh căn bản không muốn cho Vu Nhai cơ hội phản bác, trực tiếp xuất kiếm. Trong nháy mắt này, năng lượng Ma Thiên Nguyên Giới cuồn cuộn không ngừng hội tụ, đến trên người Ma Thiên Thần Kiếm. Một kiếm ý thuộc về Ma Thiên Thần Kiếm chợt xuất hiện.

    Keng...

    Cùng lúc đó, thân kiếm mang theo phù văn ngân sắc lần thứ hai xuất hiện trên tay Vu Nhai...

    Cái gì? Hắn muốn đánh cùng ma kiếm của Ma Uyên người ta sao? Có vài người dường vẻ có chút không tin nổi. Bây giờ còn không mau trốn ra khỏi Ma Uyên đi. Không phải hắn nói hắn có thể trốn thoát ở ngay trước mặt Chân Thần của Vị Tri Chi Địa và thế giới Lữ Giả sao?

    - Không biết tự lượng sức mình...

    Ma Thiên Kiếm Linh không nói gì. Người nói chính là Ma Thiên Chân Thần. Lúc nàng nói chuyện căn bản không có để mắt nhìn cuộc chiến đấu phía sau. Thậm chí ý thức cũng không quan tâm. Bởi vì ở trong mắt nàng, nam tử này chỉ con kiến hôi nhỏ nhỏ. Mặc dù hắn nhận được truyền thừa của các Thần Chi Nguyên Giới khác, nhưng nơi này là địa bàn của nàng. Kết quả của nam tử chỉ có một.

    Ở trong lòng nàng, đại lục Thần Huyền chỉ có Thần Chi Nguyên Giới mới có thể tạo thành phiền phức cho nàng.

    Trước đó, khi Vu Nhai nói với Băng Tuyết Ma Vương những lời này, nàng vốn cũng không để ý, cho rằng chỉ là những lời khoác lác. Nhưng đúng vào lúc này, sắc mặt Ma Thiên Chân Thần chợt vặn vẹo. Bởi vì biến cố đột nhiên phát sinh.

    Hơn nữa biến cố này phát sinh quá nhanh. Không chỉ là nhanh, còn rất đột ngột. Ngay cả nàng cũng không kịp phản ứng.

    Chỉ thấy Vu Nhai bị Ma Thiên Thần Kiếm tràn ngập ma lực và ma tính bao phủ. Ngân sắc rực rỡ lại có vẻ nhỏ bé. Nhưng dường như trong lúc mọi người tuyệt vọng, tim Nguyệt Lâm Sa nâng lên tận cổ họng. Ngân sắc rực rỡ kia trong lúc bất chợt biến thành lớn hơn. Nhưng so với Ma Thiên Thần Kiếm mà nói vẫn rất nhỏ bé. Hai lực lượng như vậy va chạm vào nhau. Theo lẽ thường mà nói, kiếm thể ngân sắc và Vu Nhai sẽ phải bị đánh bay mới đúng. Nhưng một cảnh tượng quỷ dị lại xuất hiện đúng vào lúc này. Chỉ thấy kiếm thể ngân sắc kia chợt phát ra đủ loại kiếm ý. Có chút cảm giác giãy dụa hấp hối. Chỉ có điều vẫn khiến cho Ma Thiên Thần Kiếm có chút không thoải mái...

    - Thu...

    Chính bởi vì một chút khó chịu này, nàng gặp xui xẻo. Thời điểm nàng còn chưa phát ra lực lượng mạnh hơn để áp chế sự không thoải mái kia, trong nháy mắt, Vu Nhai đại đế của chúng ta đột nhiên thốt ra một chữ như vậy...

    Sau đó, chỉ thấy tay hắn đánh ra thủ ấn giống như huyễn ảnh. Một lực lượng quỷ dị đột nhiên từ trên người hắn phát ra. Một lực hút cực lớn điên cuồng kéo Ma Thiên Thần Kiếm lại. Trong nháy mắt Ma Thiên Thần Kiếm bị hút đến trước người hắn. Sau thời gian giằng co ngắn ngủi, Ma Thiên Thần Kiếm có chút kinh hoàng và bất ngờ run rẩy. Nàng cố gắng muốn lùi ra ngoài. Năng lượng Ma Thiên Nguyên Giới điên cuồng tập trung ở trên người nàng, nhưng bị thân kiếm ngân sắc xem thường, cứ ở phía sau chuôi kiếm nàng điên cuồng đập, muốn đập nàng đập tiến trong cơ thể Vu Nhai.

    Nhưng hình như còn chưa đủ...

    Đúng vào lúc này, lại có một vật từ trong cơ thể Vu Nhai bay ra. Đó là một đại ấn hình vuông, hình như còn có vài vết nứt. Nhưng điều này không cả trở sự cường đại của nó. Bởi vì tất cả mọi người có thể cảm giác được khí tức giết chóbên trong nó c.

    Chỉ thấy đại ấn hình vuông này dường như biến thành cây búa, thay thế thân kiếm ngân sắc hung hăng đập về phía chuôi kiếm Ma Thiên Thần Kiếm.

    Không có bất kỳ tiếng nổ nào, chỉ có âm thanh khe khẽ.

    Cứ như vậy, Ma Thiên Thần Kiếm trực tiếp đâm vào trong cơ thể Vu Nhai. Không có chút máu tươi nào phun ra. Sau đó, Ma Thiên Thần Kiếm ở trong người Vu Nhai. Cùng lúc đó, đại ấn hình vuông và thân kiếm ngân sắc kia cũng tiến vào trong cơ thể Vu Nhai biến mất.

    - Huyền Binh bản mạng...

    Tất cả mọi người chỉ có ý niệm này. Được rồi, lại xuất hiện suy nghĩ thứ hai. Đó chính là Ma Thiên Thần Kiếm trực tiếp bị Vu Nhai cho thu làm Thần Binh bản mạng? Ngay trước mặt Chân Thần Ma Thiên không ai sánh bằng sao? Không không, ở trong thế giới Ma Thiên Chân Thần, thu thần kiếm của người ta. Đây là Vu Nhai đại đế luôn sáng tạo kỳ tích trong truyền thuyết kia. Hiện tại hình tượng Vu Nhai thật sự rất cao lớn.

    - Huyền Binh Điển phóng lớn. Chạy mau!

    Linh linh linh linh...

    Cuối cùng Huyền Binh Điển lại phát ra âm thanh Linh linh, từ trong cơ thể Vu Nhai xông ra, thu Thủy Tinh và Tiểu Hắc vào, sau đó liền mang theo Vu Nhai điên cuồng bay đi. Đúng vậy, nếu như thu cả Vu Nhai vào, vậy nó không bay được. Bởi vì nó vốn chính là Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai, cần mượn lực lượng của Vu Nhai. Vu Nhai chỉ có thể đứng ở trên Huyền Binh Điển...

    Hiện tại trong mắt mọi người, Vu Nhai giống như đang đạp ở trên một cục gạch... Điều khiển cục gạch bay đi!

    Vài tiếng động phát ra. Vu Nhai liền được Huyền Binh Điển kéo đi, xông về trên vách đá, nơi cắm Ma Thiên Thần Kiếm trước đó. Hắn trực tiếp nhảy qua, sau đó thật sự biến mất. Không biết hắn bay đến bên trong Ma Thiên Nguyên Giới chạy đi đâu.

    Vô số người ở đây đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Tại sao lại cảm giác có chút hèn mọn?

    Rõ ràng Vu Nhai đại đế làm ra những chuyện thực sự kinh thiên động địa.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1700: Cứng Rắn Thu Ma Thiên Thần Kiếm

    share: doctruyen.org





    Nhưng cảm giác biểu hiện cuối cùng thật sự rất bỉ ổi. Bọn họ chỉ có cảm giác này trong nháy mắt. Sau đó bọn họ lại có cảm giác như đang ở trong mộng. Kế tiếp bảo bọn họ phải suy nghĩ thế nào?

    Trên thực tế, tất cả những gì đã miêu tả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Từ khi Ma Thiên Kiếm Thần xuống tay với Vu Nhai, đến liên tiếp những biến cố sau đó, cuối cùng Vu Nhai bị một cục gạch đưa bay đi. Chỉ có điều trong nháy mắt, nếu như ở đây không phải đều là cao thủ siêu cấp, căn bản không cách nào thấy được rõ ràng. Phải biết rằng, ngay cả Ma Thiên Chân Thần bên kia cũng không rõ.

    - Đáng chết, lực lượng bản nguyên của ta. Đồ vô liêm sỉ...

    Vừa rồi, thời điểm đầu tất cả mọi người muốn thắt lại, toàn bộ linh thể Ma Thiên Chân Thần đột nhiên đều trở nên vặn vẹo, hét lên thành tiếng. Sau đó linh thể liền trực tiếp tan đi, không biết chạy đi đâu. Trên quảng trường, những người còn lại đang hai mặt nhìn nhau. Cuối cùng tất cả mọi người nhìn về phía Nguyệt Lâm Sa. A, trước đó Nguyệt Lâm Sa tin tưởng Vu Nhai như vậy, bao giờ cũng giao mọi chuyện cho hắn. Chắc hẳn nàng biết rõ hắn đang làm những gì chứ?

    - Đừng nhìn ta. Ta cái gì cũng không biết... Đáng chết, tên tiểu binh đáng chết này. Dẫn theo nữ nhân khác chạy trốn, thế nào lại không dẫn ta theo. Đáng chết.

    Ban đầu Nguyệt Lâm Sa nói còn rất bình tĩnh. Mà khi nàng kịp phản ứng, nói chuyện lại tăng thêm vài phần lãnh khốc.

    - Cái gì? Công chúa điện hạ. Nguyên nhân chắc là vì chỗ công chúa đứng cách Vu Nhai quá xa.

    Đoàn ủng hộ công chúa an ủi.

    - Chúng ta làm sao bây giờ?

    Lúc này, tất cả mọi người có cảm giác bị vứt bỏ hoặc trục xuất. Sao có thể như vậy được. Bỏ lại nhiều cường giả Thần cấp ở trên quảng trường không để ý tới. Không ai biết phải làm sao. Bây giờ điều bọn họ làm cũng có thể chờ. A, hình như sau khi Vu Nhai đại đế chạy mất, lại làm chuyện gì đó khiến Ma Thiên Chân Thần rất phẫn nộ. A, hiện tại không chừng đang chiến đấu cũng nên.

    Chờ đợi trong lo lắng và bất an, mọi người cũng không đi cứu tỉnh những người khác đang nằm ngất trên quảng trường. Bọn họ không có tâm tình làm chuyện đó. Lại nói, đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương còn ở nơi này. Bây giờ vẫn phải đề phòng bọn họ một chút.

    - Thật không biết Vu Nhai kia cấu tạo bằng gì? Vì sao bao giờ cũng có thể làm được chuyện người bình thường làm không được vậy?

    Trong lúc chờ đợi, trong lòng mọi người gần như đều có suy nghĩ giống nhau. Ma Thiên Chân Thần khiến người ta kính nể. Nhưng ma kiếm không chỉ bị người ta cứng rắn thu lấy, bây giờ còn bị hắn chọc tới mức thất thố không nhịn được thét lên chói tai. Người trẻ tuổi này thật là đáng sợ.

    - Đáng chết, vô liêm sỉ. Lực lượng bản nguyên của ta. Cút cho ta!

    Ma Thiên Chân Thần thất thố lớn. Nàng làm sao có thể nào không thất thố được. Lực lượng bản nguyên của nàng đang không ngừng bị nuốt ăn tươi. Một cục gạch lại thêm một con chuột trụi lông đang ở đó hút lấy hút để. A, nếu như hình ảnh hiên tại bị Đoạn Thiên Chân Thần, cũng chính là ý thức thế giới Lữ Giả nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thấy rất quen thuộc. Bởi vì hắn đã từng trải qua tình cảnh tương tự...

    Đương nhiên, con chuột Đoạn Thiên Chân Thần đã thấy không phải là trụi lủi như vậy, mà có lông màu đen. Chỉ có điều khi đó Tiểu Hắc còn chưa đủ cường đại, cũng không có bị Đoạn Thiên Chân Thần nhận ra. A, khi đó Đoạn Thiên Chân Thần làm gì có tâm tình để ý tới con chuột.

    Theo Ma Thiên Chân Thần nói, áp lực kinh khủng điên cuồng đánh xuống. Đó là lực lượng của toàn Ma Thiên Nguyên Giới.

    Ầm...

    Huyền Binh Điển lại phát ra lực lượng kinh khủng. Từng tầng phù văn bị nó bố trí ra ngoài. Lần này so với thời điểm ở trong Đoạn Thiên Nguyên Giới còn cường đại hơn nhiều. Bởi vì Vu Nhai trở nên mạnh mẽ hơn.

    Chỉ có điều, lần trước ý thức Đoạn Thiên Nguyên Giới bị tổn thương còn chưa lành. Nhưng lần này Ma Thiên Nguyên Giới thật may, Huyền Binh Điển chưa hoàn toàn trưởng thành, có thể ngăn cản được hay không thật sự rất khó nói. Nhưng nếu Huyền Binh Điển dám làm cường đạo, khẳng định có phương pháp ứng phó. Được rồi, rất nhanh Vu Nhai liền phát hiện hắn đã nhầm. Huyền Binh Điển chỉ kiên trì như vậy được 10 giây, đã bị áp chế hoàn toàn. Ngay cả hắn cũng cảm giác được áp lực vô biên. Dường như sau một khắc sẽ bị xé thành mảnh nhỏ...

    Tuy rằng Huyền Binh Điển đã tăng cấp không ít, nhưng đối phó với Thần Chi Nguyên Giới vốn hoàn chỉnh vẫn rất gượng ép. Nếu không trước đây tiến vào Vị Tri Chi Địa cũng không cần kinh hồn bạt vía như vậy. Dù sao hiện tại ý thức của nó chỉ biết kêu Linh linh mà thôi.

    - Ngươi là ai, Thần Chi Nguyên Giới sao? Tại sao lại có Thần Chi Nguyên Giới như vậy? Vì sao từ trước đến nay ta chưa thấy qua? Phù văn của ngươi là phù văn của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Nhưng không đúng, ngươi còn có sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới.

    Ở trong lúc áp chế Huyền Binh Điển, Ma Thiên Chân Thần giống như Đoạn Thiên Chân Thần trước đây, giọng nói có phần khó có thể tin được.

    Bởi vì Huyền Binh Điển thu Lục Thiên Thần Ấn, tất nhiên cũng nắm giữ sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới. Chỉ có điều cùng là phù văn, Vu Nhai hiểu bao nhiêu, vậy Huyền Binh Điển phóng ra bấy nhiêu... Nói chung, hiện tại Ma Thiên Chân Thần càng bối rối hơn so với trước đây.

    Không quan tâm nàng bối rối thế nào, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn lực lượng bản nguyên của nàng bị hấp thu hết. Áp lực vẫn tiếp tục. Rất nhanh có thể phá vỡ phòng ngự của Thần Chi Nguyên Giới chưa hoàn toàn trưởng thành này.

    Đúng vậy. Nàng đã phát hiện ra Huyền Binh Điển vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.

    - Chờ một chút. Ma Thiên Chân Thần, ngài dừng tay cho ta. Ngài xem thử đây là cái gì?

    Thời điểm phòng ngự của Huyền Binh Điển gần sụp đổ, Vu Nhai đột nhiên giơ một đại ấn hình vuông lên, quát to.

    - Lục Thiên Thần Ấn?

    Trước đó, Ma Thiên Chân Thần đã thấy một đại ấn hình vuông dường như biến thành cây búa đập vào chuôi kiếm Ma Thiên Thần Kiếm của nàng. Nàng đã nghi ngờ đó là Lục Thiên Thần Ấn, nhưng không thời gian suy nghĩ nhiều, cũng thật sự không dám tin tưởng. Nhưng bây giờ nàng không cần tự hỏi nữa.

    Đúng vậy, nàng hoàn toàn xác định đại ấn hình vuông này chính là vật dẫn của Lục Thiên Nguyên Giới. Bởi vì bình thường nàng có thể thấy nó. Trước đây ở thời điểm Lục Thiên Thần Ấn ngã xuống trước, nàng cũng bị Huyền Nguyên Chi Lực phong ấn ngay một chỗ, sao có thể không biết được? Hiện tại Lạc Thiên và Lục Thiên đều ngã xuống. Bên ngoài còn có ba vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới. Hiện tại nàng cũng có thể thấy rõ đối phương.

    - Không sai. Chính là Lục Thiên Thần Ấn. Ta nghĩ, có vật này, chúng ta chắc hẳn có thể nói chuyện chứ?

    Vu Nhai giơ cao Lục Thiên Thần Ấn. Hiện tại Huyền Binh Điển cùng tiểu bằng hữu Tiểu Hắc đã ngừng lại. Bây giờ là thời điểm đàm phán, không thể lại khiến Ma Thiên Chân Thần kích động. A, hấp thu hơn mười giây, cũng không tính là ít.

    - Nói chuyện sao? Trước hết nhổ phần lực lượng bản nguyên đã hấp thu của ta ra đã...

    Ma Thiên Chân Thần lạnh nhạt nói. Tim nàng đang rỉ máu.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1701: Không Tính Là Thiệt

    share: doctruyen.org





    - Nếu như ngài không muốn nói chuyện, vậy hiện tại ta sẽ dùng Lục Thiên Thần Ấn đánh vào bên trong Nguyên Giới của ngài, tạo thành một khe nứt không gian ra ngoài. Đến đại lục Thần Huyền, ta đã không phải là người ngài muốn giết là có thể giết được. Càng không phải là người ngài muốn áp chế là có thể áp chế được. Phải biết rằng, Ma Thiên Thần Kiếm của ngài đã ở trong tay ta. Ngài đối với chuyện trở lại đại lục Thần Huyền ta chỉ có thể giương mắt nhìn.

    Vu Nhai không trả lời về vấn đề lực lượng bản nguyên, chỉ lạnh lùng tiếp tục biểu thị muốn đàm phán đồng thời mang theo uy hiếp.

    Trước đó, Vu Nhai đã nói với Băng Tuyết Ma Vương, hắn có thể thoát khỏi Thần Chi Nguyên Giới bất cứ lúc nào, cũng cảm giác được tự tin do Huyền Binh Điển truyền tới. Dường như có cái gì đó đang nổi lên. Nhưng khi đó hắn không biết là cái gì. Hắn chỉ biết là tin tưởng Huyền Binh Điển. Thôn Thiên Kiếm Linh từng nói qua, nhất định phải tin tưởng Huyền Binh Điển là vô địch, tin tưởng nó cái gì cũng có thể làm được.

    Khi đó, hắnđang cùng Băng Tuyết Ma Vương đánh tâm lý chiến. Hắn hoàn toàn không biết Ma Thiên Chân Thần có thật sự tỉnh lại hay không. Nhưng hắn vẫn nói loạn. Hắn biết nói ra những lời như vậy, nếu như Ma Thiên Chân Thần đã tỉnh, Vậy khẳng định sẽ phản cảm.

    Vậy đến lúc đó, sợ rằng mình còn phải đối mặt với Ma Thiên Chân Thần.

    Nhưng đúng như lời hắn nói với Băng Tuyết Ma Vương, mặc dù bị Ma Thiên Chân Thần lựa chọn cũng chỉ là con rối mà thôi.

    Nếu như Ma Thiên Chân Thần thật sự tỉnh táo, ở bên cạnh nhìn, hắn cũng sẽ không có bất kỳ cố kỵ nào nói ra lời nên nói. Bởi vì mặc dù Nguyệt Lâm Sa thắng, cũng không thể nào chấp nhận làm con rối. Vậy đối địch cùng Ma Thiên Chân Thần là điều tuyệt đối không thể tránh được. Vậy hắn nói cái gì cũng không quan trọng.

    Lại nói, sau khi mình hấp thu ký hiệu Ma Thiên lại không chịu sự nguyền rủa của Ma Thiên Chân Thần nguyền rủa. Đây cũng là một tai hoạ ngầm lớn.

    Thông qua sự nguyền rủa này, có thể thấy được Ma Thiên Chân Thần cũng không phải dạng hiền lành gì. Còn có một nguyên nhân khác khiến Vu Nhai càng nghi ngờ Ma Thiên Chân Thần đã tỉnh lại. Bởi vì trong truyền thừa, Ma Thiên Chân Thần không phải nói sau khi tiếp nhận hết truyền thừa, Ma Thiên Thần Kiếm sẽ theo dõi hành động của hắn sao? Nhưng Ma Thiên Thần Kiếm không ngờ cũng không có nhúc nhích. Vậy chỉ có một khả năng, chính là Ma Thiên Chân Thần đã tỉnh lại không cho nàng động.

    Đã như vậy, tại sao hắn không tin Huyền Binh Điển, tại sao không đánh cược một lần, tại sao không liều mạng?

    Ngay sau đó. Ma Thiên Chân Thần thật sự xuất hiện, cũng bá đạo và cao cao tại thượng như đã dự đoán. Khi đó Vu Nhai đã bắt đầu liên hệ với Thôn Thiên Kiếm Linh và Huyền Binh Điển. Kết quả là quyết định tất cả những hành vi cường đạo liên tiếp phát sinh như vừa rồi!

    Trong đó, mấu chốt nhất chính là cứng rắn thu Ma Thiên Thần Kiếm và lấy ra Lục Thiên Thần Ấn.

    A, hấp thu lực lượng bản nguyên chẳng qua là tiện thể thỏa mãn khẩu vị mà thôi. Đối với đại cục không có ảnh hưởng gì. Được rồi, bắt đầu từ khi Huyền Binh Điển tiến vào Ma Thiên Nguyên Giới, nó đã tìm lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới, hắc. Nó thật sự rất thích ăn lực lượng bản nguyên. Kết quả nó thật sự đã tìm được. Huyền Binh Điển muốn hấp thu lực lượng bản nguyên đồng thời thuận lợi rời khỏi đó. Đương nhiên nó cũng muốn chủ nhân Vu Nhai này có thể rời khỏi đó. Bởi vậy nó phải nghĩ biện pháp giúp Vu Nhai thoát thân. Kết quả, trước đó nó đã nghĩ ra một chiêu như thế.

    Đúng vậy, đây cũng chính là nguyên nhân trước đó Vu Nhai cảm giác được Huyền Binh Điển truyền ra một sự tự tin.

    - Ngươi dám?

    Ma Thiên Chân Thần nghe được Vu Nhai nói vậy, cũng có phần sững sờ. Nàng lập tức nổi giận. Nàng thật sự không ngờ được loại kiến hôi này lại có thể có lực phản kích đối với nàng như vậy. Lại còn có thể mang theo vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới Mới trước mắt này. Hiện tại nàng cũng không hiểu nổi Thần Chi Nguyên Giới mới này là vật gì? Vì sao tồn tại? Vì sao không có ở bên trong phong ấn Huyền Nguyên Chi Lực, mà ở trên người của tiểu tử này. Bây giờ không phải thời gian nghĩ tới Thần Chi Nguyên Giới mới. Nàng làm thế nào lấy lại Ma Thiên Thần Kiếm và lực lượng bản nguyên đây?

    - Ngài vẫn muốn giết ta sao? Ta còn có cái gì không làm được chứ? Cho dù Lục Thiên Thần Ấn bị vỡ nát cũng không sao. Tính mạng vẫn tương đối quan trọng hơn. Huống hồ sử dụng Lục Thiên Thần Ấn tàn phế đổi lấy một thanh Ma Thiên Thần Kiếm cũng không tính là bị thiệt.

    Vu Nhai nhún vai một cái nói.

    Chỉ trong nháy mắt này, hắn chiếm hết ưu thế. Không có Ma Thiên Thần Kiếm, Ma Thiên Chân Thần thật sự chỉ có thể ở trong Ma Thiên Nguyên Giới làm thần của nàng mà thôi. Đối với người ở trên đại lục Thần Huyền, nàng căn bản không có cách nào tạo thành tổn thương lớn. Đặc biệt đối với cường giả như Vu Nhai. Phải biết rằng, sở dĩ Kinh Thiên Nguyên Giới khủng khiếp như vậy chỉ là nhờ có Kinh Thiên Nhất Kiếm. Không có kiếm, vậy lấy đâu ra Kinh Thiên Nhất Kiếm. Đây là vết thương trí mạng của Thần Chi Nguyên Giới. Trừ khi còn có thể có tộc dân. Nhưng Ma Thiên Nguyên Giới lại không có tộc dân.

    Lục Thiên Thần Ấn, dù tàn thế nào đi nữa vẫn là vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới cường đại, tuyệt đối có thể đập ra một lối đi. Vu Nhai vốn cũng không biết. Đây là do Huyền Binh Điển nói ra.

    Đương nhiên, sau khi nó truyền tin tức này cho Thôn Thiên Kiếm Linh, Thôn Thiên Kiếm Linh mới truyền lại cho Vu Nhai.

    - Ngươi, ngươi, ngươi...

    Từ trước đến nay Ma Thiên Chân Thần cũng chưa từng thất thố như vậy. Cho dù là trước đây, thời gian sáu đại Thần Chi Nguyên Giới đang đại chiến cũng chưa từng bị như vậy. Nhân loại và Thần Chi Nguyên Giới mới thực sự vô lại. Vừa rồi hắn lại dùng loại phương pháp này để uy hiếp nàng, còn nắm chặt lấy điểm yếu của nàng, khiến cho nàng không có cách nào phản kháng. Lẽ nào nhân loại đại lục Thần Huyền đều giảo hoạt như thế sao?

    - Ngươi muốn như thế nào?

    Cuối cùng Ma Thiên Chân Thần chỉ có thể nói ra một câu như vậy.

    - Rất đơn giản. Chúng ta ký kết một khế ước hợp tác giữa các Nguyên Giới. Khế ước hợp tác bình đẳng. Sau đó ta sẽ không sợ ngài giết ta nữa, ta sẽ không sử dụng Lục Thiên Thần Ấn đập ra thông đạo, còn thả Ma Thiên Thần Kiếm của ngài. Chỉ đơn giản như vậy thôi.

    Vu Nhai nói.

    - Nói đi...

    Ma Thiên Chân Thần gần như cắn răng nói.

    - Nội dung khế ước rất đơn giản. Thứ nhất: Tất nhiên là ngài không thể giết ta, còn phải thả ta an toàn trở lại đại lục Thần Huyền; Thứ hai: Công chúa Nguyệt Lâm Sa không thể là đầy tớ hoặc con rối của ngài. Ngài cũng không thể cưỡng ép nàng làm cái ngài gọi là tộc dân. Giữa hai bên phải là quan hệ hợp tác bình đẳng.

    - Nàng cung cấp cho ngài đất đai đại lục Thần Huyền, cũng cung cấp năng lượng cho ngài. Ngài dạy nàng ký hiệu Ma Thiên, đồng thời giúp đỡ đế quốc Ma Pháp. Đương nhiên, cũng phải cùng ta ký khế ước bình đẳng, cũng giúp đỡ liên minh bách tộc ta; Thứ ba: Ngài tạm thời không thể nắm giữ bất kỳ tộc dân nào.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.