Đô Thị TUYỆT THẾ TOÀN NĂNG - Đồng Niên Khoái Nhạc - Chương 136

  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 120: Giá Cạnh Tranh Trên Trời



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: Sưu tầm †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    “Khởi điểm 200 triệu đôla?” Gia Vệ vẻ mặt hơi kinh ngạc, cái giá này thoạt nhìn là cao, nhưng so sánh với các mỏ trước đó lại có chút thấp.

    Thậm chí cực kỳ thấp.

    (hôm qua ta có dịch 1 ức = 1 tỷ, cơ mà hóa ra 1 ức bằng 100 triệu, xin lỗi vì sự sai lầm này, đồng thời bây giờ ta dịch giá tiền quy về tiền triệu đô luôn cho dễ hiểu)

    Chỉ một quyền hợp tác mỏ khoáng cỡ trung đã có thể bán đấu giá tới 150 triệu đôla (như trước đó thì ta để là 15000 vạn đôla), huống chi bây giờ là bán đấu giá quyền kinh doanh mỏ khoáng cỡ lớn.

    Gia Vệ ổn định lại tâm thần, ngồi chờ các công ty lớn điên cuồng trả giá, Gia Vệ dự đoán, nếu như trong đó không có sự lừa gạt nào, giá cuối cùng của mỏ khoáng này tuyệt đối sẽ vượt quá 500 triệu đôla.

    Thế nhưng sau đó trên mặt Gia Vệ lại xuất hiện vẻ nghi hoặc.

    Trong hội trường đấu giá không có xuất hiện tình huống điên cuồng ra giá mà Gia Vệ tưởng tượng, mà xuất hiện lại là cảnh không có một ai nói câu nào, trong hội trường tương đối yên tĩnh.

    Mặc dù là giá khởi điểm 200 triệu đôla, cũng không ai ra giá thêm.

    Đây là tình huống gì đây?

    Gia Vệ khó hiểu nhìn xung quanh một chút, tất cả mọi người đều bình thường cả mà, không điếc không câm, cũng không đui mù, bọn họ ai cũng đều thấy cái bán đấu giá trên đài chủ tịch là quyền kinh doanh mỏ khoáng cỡ lớn đã khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, không nói gì khác, chỉ cần từ mỏ khoáng này khai thác ra được một cái ngọc thạch có giá trị hơn 1/10 ‘cửu long khiếu thiên thạch’ kia, thì cái giá 200 triệu đôla tuyệt đối sẽ có lời.

    Chỉ nói giá trị của một ‘cửu long khiếu thiên thạch’ thì đã tuyệt đối vượt quá 200 triệu đôla rồi.

    Thế nhưng bây giờ không có ai ra giá, không khí trong hội trường có chút quái dị.

    Người chủ trì vốn đang có vẻ tươi cười, sắc mặt liền chậm rãi biến đổi, vẻ tươi cười mặc dù còn không có tiêu thất nhưng lại có vẻ cứng ngắc.

    Nếu như dựa theo tình hình vừa rồi, quyền kinh doanh mỏ khoáng tuyệt đối có thể bán đấu giá một cái giá trên trời, thế nhưng bây giờ lại cùng khi nãy khác một trời một vực.

    “Chuyện gì đang xảy ra?” Gia Vệ không giải thích được quay qua Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh hỏi.

    Cho dù là đúng như Trác Thiến và Trương Lệ Anh nói trước đó, cũng phải có người ra giá mới đúng chứ, mà bây giờ dĩ nhiên không có một ai ra giá cả.

    “Xem ra chính phủ Mianma căn bản không chuẩn bị trước, cho rằng lấy ‘cửu long khiếu thiên thạch’ là có thể hấp dẫn một số công ty ra giá trên trời cho mỏ khoáng này, thế nhưng bọn họ dự tính sai rồi, không có công ty nào dám đánh cuộc, dù sao 200 triệu đôla cũng không phải nhỏ chút nào, chỉ lấy một mình ‘cửu long khiếu thiên thạch’ ra để dự đoán giá trị mỏ khoáng lớn này còn chưa đủ.” Trác Thiến trả lời.

    Thậm chí chính là bởi vì ‘cửu long khiếu thiên thạch’ nên các công ty mới không đưa ra giá cạnh tranh nhau.

    Mỏ khoáng lớn này nếu cho ra bảo vật có giá trị liên thành như ‘cửu long khiếu thiên thạch’, chính phủ Mianma như thế nào sẽ bán ra ngoài? Lại còn đem quyền kinh doanh bán ra ngoài?

    Chỉ từ phương diện này mà suy nghĩ, sẽ làm cho người ta rất nghi ngờ.

    Các đại biểu công ty đến đây không có ai là người ngu ngốc cả, cho nên không ai không nghĩ được điều này cả.

    Gia Vệ có chút suy nghĩ gật gật đầu, hắn đối với mỏ khoáng này lại có hứng thú không nhỏ, dù sao lời truyền về ‘cửu long khiếu thiên thạch’ nếu như là thật, mỏ khoáng này nhất định có chỗ bất phàm.

    Thế nhưng mỏ khoáng này cũng nhất định đã bị chính phủ Mianma tra xét, khẳng định bọn họ không tra ra được cái gì, hơn nữa mỏ khoáng này cũng khẳng định là không phải mỏ khoáng tốt, nếu không bọn họ sẽ không đưa ra giá khởi điểm 200 triệu đôla để bán mỏ khoáng này ra ngoài.

    Có thể khẳng định chính phủ Mianma đối với mỏ khoáng này đánh giá giá trị, tuyệt đối sẽ không vượt qua 200 triệu đôla nhiều lắm, thậm chí còn không quá 200 triệu đôla.

    Đây cũng có thể giải thích vì sao ‘cửu long khiếu thiên thạch’ lại xuất hiện trong ngày đấu giá hôm nay, tất cả chuyện này đều là âm mưu chính phủ Mianma sắp xếp, âm mưu muốn lấy một mỏ khoáng không có bao nhiêu giá trị kiếm lấy 200 triệu đôla, thậm chí còn nhiều hơn nữa.

    Gần 20 phút trôi qua, trong hội trường không có ai đưa ra giá cả.

    Người chủ trì trên đài chủ tịch lúc này sắc mặt cực kỳ khó coi, vật phẩm bán đấu giá cuối cùng dĩ nhiên lại không bán đấu giá ra được, đây nhất định sẽ trở thành một chuyện cười trong lịch sử đấu giá, hắn cũng vì như vậy mà bị liên lụy, thậm chí chén cơm cũng khó giữ được.

    Nhưng mà tại 5,6 phút sau đó, đại biểu một công ty giơ bảng số trong tay lên, hắn mặc dù không có nói gì, nhưng tất cả mọi người đều biết, người này đại biểu công ty muốn lấy 200 triệu đô đoạt lấy quyền kinh doanh mỏ khoáng này.

    Thấy có người ra giá, người chủ trì trên đài chủ tịch sắc mặt cuối cùng có vẻ tốt hơn, vẻ tươi cười trên mặt cũng càng thêm đậm.

    “Công ty châu báu Tiểu Điền ra giá 200 triệu đôla, có ai ra giá cao hơn nữa không?” Người chủ trì lấy thanh âm thật to lớn tiếng nói.

    Trong hội trường lại lần nữa trở nên ồn ào.

    Tất cả mọi người đều phi thường nghi hoặc, không biết công ty châu báu Tiểu Điền trong hồ lô có bán thuốc gì, bởi vì tiêu phí 200 triệu đôla mua mỏ khoáng này, sẽ có 90% sẽ bị tổn thất, thậm chí mất hết tất cả.

    Từ sau khi khai quật ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, mỏ khoáng này liền được chính phủ Mianma mật thiết bảo vệ, cho nên không ai biết tình huống gì về mỏ khoáng này, cũng bởi vì như vậy nên gần như không có công ty nào dám mạo hiểm cả.

    Nhưng bây giờ công ty châu báu Tiểu Điền cũng là công ty có thứ hạng trên thế giới lại dám mạo hiểm như vậy, làm cho rất nhiều đại biểu các công ty đều hoài nghi, trong nhất thời các đại biểu công ty trên thế giới, có tới chín phần dùng điện thoại gọi ra ngoài.

    Một màn này, đều rơi vào mắt người chủ trì.

    Cho nên hắn không có gấp gáp gõ búa, mà là vẻ mặt tươi cười chờ các đại biểu công ty gọi điện thoại, hắn biết bán ra mỏ khoáng cuối cùng này, nếu có biến chuyển, hắn có thể kiếm được một khoản lớn.

    “Chúng ta có muốn hay không…”

    Nhìn tình huống này, Gia Vệ nhịn không được lên tiếng, thế nhưng hắn còn nói chưa xong liền bị Trác Thiến trừng mắt nhìn, chỉ nghe Trác Thiến nói: “200 triệu đôla, công ty chúng ta căn bản lấy không ra số tiền lớn như thế, cho dù có công ty châu báu Vinh Hoa ủng hộ, cũng căn bản lấy không ra được, càng huống chi bây giờ xem ra 200 triệu đôla cũng không thể chiếm được mỏ khoáng này.”

    “Đúng thế, năng lực công ty có hạn, cạnh tranh mỏ khoáng này công ty chúng ta không phải có thể tham dự được.” Trương Lệ Anh lạnh lùng nói, trừng mắt nhìn Gia Vệ, không nói thêm gì nữa.

    Gia Vệ cười khổ lắc đầu, dù sao công hai nàng mới chính là người của công ty châu báu Trương thị, Gia Vệ mặc dù là cổ đông chiếm 10% cổ phần công ty, thế nhưng cũng có một số chuyện không nói được.

    Bất quá Gia Vệ cũng có chút đắc ý, hai người các ngươi cùng một nhà thì thế nào? Còn không phải đều bị ta chiếm lấy.

    Nghĩ đến điều này, Gia Vệ khuôn mặt lộ ra tiếu ý, có điều hắn cũng không có nói ra tiếng, bởi vì Tiểu Hạo Hạo lúc này đang ngủ, trên khuôn mặt nhỏ hồng có một ít nước miếng, trông rất khả ái.

    Mà ngay sau đó, chỉ thấy một đại biểu công ty ngồi ở hàng thứ nhất giơ bảng số trong tay lên, dùng Anh ngữ tiêu chuẩn nói: “205 triệu đôla.”

    Trực tiếp tăng thêm 5 triệu đôla, mặc dù so sánh với 200 triệu đôla mà nói thì 5 triệu đôla rất ít, nhưng trên thực tế thì không ít chút nào.

    Trên cơ sở 200 triệu đôla, cho dù là thêm 1 triệu đôla cũng sẽ làm cho toàn bộ các công ty cảm thấy khó khăn, huống chi là 5 triệu đôla, như thế cái công ty kia đã hạ quyết tâm đoạt lấy mỏ khoáng kia.

    “210 triệu đôla.” Làm cho người chủ trì trên đài chủ tịch càng hưng phấn là một đại biểu công ty khác cũng ra tay, hai nhà công ty này đều là một trong những công ty châu báu lớn nhất thế giới, nằm trong top 10 công ty châu báu trên thế giới, 200 triệu đôla đối với công ty bọn họ không tính là gì.

    Cho nên người chủ trì lúc này giống như lần thứ hai nhìn thấy giá cả tăng lên cao, nhìn thấy các công ty châu báu trên thế giới cạnh tranh kịch liệt như trước.

    “220 triệu đôla.” Sau một khắc, tất cả mọi người đều bị chấn kinh.

    Công ty nêu ra giá này, trực tiếp thêm 10 triệu đôla, dĩ nhiên chính là công ty châu báu Tiểu Điền đã ra giá đầu tiên.

    Công ty châu báu Tiểu Điền mặc dù cũng có thứ hạng trong giới châu báu toàn thế giới, nhưng cùng hai công ty mới ra giá kia vẫn có chênh lệch không nhỏ, hai công ty kia đã mở rộng thị trường toàn thế giới, rất nhiều quốc gia đều có đặt công ty của bọn họ, mà công ty châu báu Tiểu Điền ngay cả thị trường châu Á còn chưa đột phá vào được thành công.

    Có điều đại biểu công ty châu báu Tiểu Điền lại ra vẻ có chí thì nên, trực tiếp thêm 10 triệu đôla, lại còn chưa tới cực hạn, trên mặt mang theo vẻ cười nhạt.

    “230 triệu đôla.” Rất nhanh, lại một công ty ra giá thêm, đại biểu công ty này là một người da đen, làm cho người khác không nhìn rõ được biểu tình trên mặt của hắn, thế nhưng khi hắn nói ra cái giá này, cũng không có loại cảm giác gắng sức gượng ép nói, mà nói rất nhẹ nhàng, rất ổn trọng.

    Không khí trong hội trường cuối cùng cũng được sôi động trở lại, rất nhiều công ty đều muốn nhảy ra thử sức, thế nhưng sau khi bọn họ gọi điện thoại xong thì đều yên lặng hết.

    Chuyện này đã không phải chuyện công ty họ có thể tham dự đấu giá nữa, 200 triệu đôla, đổi ra nhân dân tệ cũng khoảng 1 tỷ 3, tỷ 4 nhân dân tệ, đây chính là một giá trên trời không thể tưởng được.

    “250 triệu đôla.” Ngay khi tất cả mọi người cho rằng không có ai sẽ tăng giá nữa, hơn nữa người chủ trì cũng đã gõ búa hai lần, thì một thanh âm vang lên, làm cho mọi người trong hội trường, bao gồm cả Gia Vệ đều bị chấn kính.

    Có người trả giá tới tận 250 triệu đôla, giá tiền này đổi ra nhân dân tệ, thế nhưng cũng phải hơn 1 tỷ 5 rồi, so sánh với toàn bộ tài sản của một số công ty nhỏ thì còn nhiều hơn.

    Chỉ vì chỗ mỏ khoáng lớn này có khả năng có bí ẩn, chỉ vì chỗ mỏ khoáng này đã khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, mà có công ty thậm chí nguyện ý đưa ra cái giá 250 triệu đôla trên trời.

    Mà ngay sau đó, ngồi ở bên cạnh Gia Vệ, Trương Lệ Anh lại là nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Tại sao lại là hắn? Hắn tại sao lại mua mỏ khoáng, lại là mỏ khoáng này lại có thể không thu hòi được vốn ban đầu nữa?”

    Nghe Trương Lệ Anh nói như thế, Trác Thiến vẻ mặt nghi hoặc hướng về phía người ra giá kia nhìn lại, khi thấy người kia trong đám người, Trác Thiến trên mặt cũng xuất hiện vẻ chấn kinh cùng biểu tình không gải thích được.

    “Sao thế? Tên gia hỏa kia có gì kỳ quái hay sao?” Gia Vệ nhìn về phía người to con không giống thương nhân châu Á kia, rồi quay lại hỏi Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh.

    “Tên kia cũng không phải là ông chủ công ty châu báu nào, mà là một hội trưởng hiệp hội đổ thạch thế giới.”

    “Hội trưởng hiệp hội đổ thạch? Hắn mua mỏ khoáng này làm cái gì?” Gia Vệ sửng sốt, hai mắt lại nhìn về phía người kia.
     
    Chỉnh sửa cuối: 2/5/15
    rocklina thích bài này.
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 121: Thủ Đoạn Của Phí Vô Ứng: So Đấu Đổ Thạch



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: Sưu tầm †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    250 triệu đôla, cho dù là ở hội đấu giá nào, cũng là một cái giá trên trời làm người ta khó tin.

    Mà hôm nay, cái giá trên trời này lại xuất hiện, mặc dù không có đạt tới dự liệu 500 triệu đôla của Gia Vệ, thế nhưng sau khi trải qua phân tích của Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh, Gia Vệ biết quyền kinh doanh mỏ khoáng này bán đấu giá được 250 triệu đôla đã là một cái giá cực kỳ cao rồi.

    Không ai chịu ra giá thêm nữa, sau khi hội trưởng hiệp hội đổ thạch ra giá 250 triệu đôla, mấy công ty châu báu lớn trên thế giới kia đều từ bỏ việc cạnh tranh.

    “Hắn gọi là Lauro Si, tên tiếng Trung là Phí Vô Ứng, tuổi cũng không lớn lắm, nhưng lại trở thành hội trưởng hiệp hội ngọc thạch lớn nhất trên thế giới.” Trác Thiến giới thiệu về người này, làm tổng giám đốc công ty châu báu, có một số người Trác Thiến phải biết, Phí Vô Ứng này là một trong số đó.

    “Hắn không phải người Trung Quốc?” Gia Vệ nhướng mày, tên gia hỏa này làm cho người ta nhìn không ra là người Trung Quốc hay là người nước ngoài.

    “Hắn là người Mianma, có điều nghe nói hắn cũng có huyết thống Trung Quốc.” Trác Thiến trả lời.

    Gia Vệ gật gật đầu, không nói gì nữa, có điều hắn lại luôn có cảm giác kỳ quái.

    Phí Vô Ứng này vóc người cường tráng so với Hỏa Thương cũng không kém, nhìn thế nào cũng giống như một tay đấm hoặc là vệ sĩ, làm cho bất kì ai sau khi nhìn thấy hắn đều không đoán được hắn dĩ nhiên là hội trưởng hiệp hội ngọc thạch lớn nhất thế giới.

    “Vậy hắn mua mỏ khoáng là muốn tự mình khai thác?” Sau một lát, Gia Vệ liền lên tiếng hỏi tiếp.

    Có điều Trác Thiến và Trương Lệ Anh cũng không trả lời Gia Vệ, mà là Phí Vô Ứng tự mình cho Gia Vệ đáp án.

    Tại sau khi người chủ trì gõ ba tiếng búa, Phí Vô Ứng liền trực tiếp đi lên đài chủ tịch, tất cả mọi người đều vẻ mặt nghi hoặc nhìn người đàn ông cao tầm 1m9 này.

    Phí Vô Ứng trên mặt mang theo vẻ tươi cười, dáng vẻ tươi cười này có cuồng ngạo, không hề cố kị, rất có một loại tự tin làm kẻ khác phải bội phục.

    Giống như là bất cứ chuyện gì tại trước mặt hắn, đều chỉ là chuyện nhỏ.

    Phí Vô Ứng cùng người chủ trì thương lượng chuyện gì đó, trên mặt người chủ trì xuất hiện vẻ khó xử, có điều rất nhanh người chủ trì đi ra phía sau hậu trường, không lâu sau người chủ trì lại trở lại đài chủ tịch, cho Phí Vô Ứng câu trả lời.

    Phí Vô Ứng cười to một tiếng, liền đi tới cầm lấy micro, lấy Anh ngữ tiêu chuẩn nói: “Chắc hẳn mọi người cũng nhận ra Lauro Si ta, bây giờ ta mượn hội đấu giá lần này, muốn cùng các vị đổ thạch một lần, không biết các vị có thể có nhã trí này hay không?”

    Không đợi người bên dưới lên tiếng, Phí Vô Ứng lại chỉ một ngón tay ra màn hình lớn phía sau, nói: “Người đổ thạch thắng lần này sẽ có được mỏ khoáng khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’ này.”

    Phí Vô Ứng vừa mới nói ra lời này, trong hội trường lập tức trở nên náo động, không còn giữ được sự yên tĩnh nữa.

    Mỏ khoáng mạch này thế nhưng Phí Vô Ứng tiêu phí 250 triệu đôla mua lấy, bây giờ lại hào phóng như vậy coi nó là phần thưởng, điều này làm tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu.

    Có điều rất nhanh Phí Vô Ứng lại cho mọi người một giải thích, hắn nói: “Đương nhiên lần đổ thạch này không phải tất cả mọi người có thể tham gia, bởi vì không phải mọi người đều có thể nạp phí báo danh, phí báo danh của lần đổ thạch này quy định là 50 triệu đôla, tin rằng 50 triệu đôla đối với công ty các vị mà nói thì không tính là gì nhỉ?”

    Phí Vô Ứng trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, một vẻ tươi cười khiến cho mọi người đều ngốc lặng.

    Giải thưởng lần so đấu đổ thạch này không thể nghi ngờ là cao nhất từ trước tới nay, thế nhưng phí báo danh lần so đấu đổ thạch này cũng là cao nhất từ trước tới nay.

    50 triệu đôla, đổi thành nhân dân tệ cũng khoảng 300 triệu nhân dân tệ, mà đây lại là phí báo danh.

    Rất nhiều người phía dưới đều lấy điện thoại gọi đi, nhanh chóng ấn một dãy số, xin ý kiến lãnh đạo công ty.

    Mà Gia Vệ lúc này vẫn còn trong ngơ ngác chưa thanh tỉnh tại được.

    Tuyệt, chiêu này phải nói rất tuyệt, làm cho Gia Vệ bội phục.

    250 triệu đôla thì có tới chín phần công ty không lấy ra được, nhưng 50 triệu đôla thì lại có gần 100 công ty có thể lấy ra được, càng huống chi giải thưởng lả mỏ khoáng giá trị 250 triệu đôla, chính là nói, nếu như so đấu đổ thạch thắng thì tương đương với thắng được 250 triệu đôla.

    Đây chính là 250 triệu đôla, bất luận công ty nào cũng không thể lơ đi giá trị 250 triệu đôla này.

    Gia Vệ phải giơ ngón tay cái lên, chiêu này của Phí Vô Ứng quả thực độc, một mỏ khoáng như vậy đối với các công ty châu báu đều có lực hấp dẫn rất lớn, không nói công ty khác, chí ít các công ty cạnh tranh và các công ty ở hội đấu giá này chưa giành được quyền hợp tác mỏ khoáng nào đều sẽ tham gia lần so đấu đổ thạch này.

    Bọn họ là công ty châu báu, mỗi công ty đều có ngọc thạch đại sư mà họ tín nhiệm, những ngọc thạch đại sư này, tài nghệ tại phương diện đổ thạch tuyệt đối vượt qua tài nghệ điêu khắc ngọc thạch của bọn họ.

    Bởi vì đổ thạch là quen thuộc với cánh cửa ngọc thạch, mà điêu khắc, thì lại là một loại tầng nghệ thuật cao hơn.

    Đối với người có lòng tin, phí báo danh không phải không thể tiếp nhận được, mà giải thưởng là mỏ khoáng giá trị 250 triệu đôla, điều kiện tiên quyết như thế, lãnh đạo các công ty sẽ không động tâm sao?

    “Trách không được Phí Vô Ứng này tuổi còn trẻ mà có thể trở thành hội trưởng hiệp hội ngọc thạch lớn nhất thế giới, tâm cơ như thế, quyết đoán như thế, quả thật không có khả năng tầm thường.” Gia Vệ như có điều suy nghĩ tự nói.

    Phí Vô Ứng cũng phải chịu rất lớn mạo hiểm, sau khi hắn chiếm được mỏ khoáng mạch này, lại tổ chức so đấu đổ thạch này, có lẽ sẽ gặp phải tình huống như lúc vừa mới bán đấu giá mỏ khoáng kia.

    Nếu như không có công ty nào tham gia, hắn lấy 250 triệu đôla mua mỏ khoáng kia, rất có thể sẽ bị thua thiệt.

    Có điều Gia Vệ cũng không phải cảm thấy sẽ như vậy.

    Phí Vô Ứng lấy 250 triệu đôla mua mỏ khoáng kia, vô hình chung cho mỏ khoáng kia một cái giá công khai, mà những công ty châu báu khác muốn làm, chính là lấy 50 triệu đôla để lấy được 250 triệu đôla, mặc dù rủi ro rất lớn, thế nhưng những người có thể đem công ty phát triển lớn như vậy đều biết, rủi ro cùng cơ hội là cùng nhau tồn tại.

    Cho nên Gia Vệ nhận định sẽ có không ít công ty tham gia.

    “Chúng ta có tham gia hay không?” Gia Vệ lên tiếng hỏi.

    “Bỏ ra 50 triệu đôla, công ty chúng ta căn bản không chịu được.” Trương Huyền Vĩ bên cạnh lạnh lùng nói, lần này đến mua một quyền hợp tác mỏ khoáng, công ty châu báu Trương thị chỉ có thể xuất ra 30 triệu đôla mà thôi, hơn nữa đã dùng rồi, giờ muốn lấy ra thêm 50 triệu đôla, gần như là không có khả năng.

    Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều là gật gật đầu không nói gì, thế nhưng Gia Vệ biết hai nàng là đồng ý với lời của Trương Huyền Vĩ.

    Trương Học Đông bên cạnh cười nhạt một tiếng, trong mắt hắn, Gia Vệ là có thực lực, thế như như vậy thì có thể thế nào? Có thực lực hơn nữa, đầu óc cũng không dùng được, cuối cùng cũng chỉ làm thủ hạ của người khác mà thôi.

    Tuy nhiên ngay sau đó, mấy công ty ở hàng thứ nhất liền tỏ ý muốn tham gia, thế nhưng bọn hắn đều đề nghị ngày mai mới bắt đầu so đấu đổ thạch, bởi vì đại sư của công ty bọn họ đều ở tại công ty, không theo đến đây.

    Phí Vô Ứng cười đáp ứng, hắn muốn đó là những người này tham gia, cố gắng lấy 250 triệu đôla, tại trong vòng mấy ngày này trở lại, những cái khác hắn thật không quan tâm.

    Đây chính là đầu óc kinh doanh, thậm chí bây giờ có rất nhiều người hoài nghi, mấy công ty đã từng trả giá qua muốn mua mỏ khoáng này, rốt cục là để khai thác hay cũng giống như Phí Vô Ứng dùng hình thức này để kiếm tiền.

    Ngắn ngủi hơn nửa giờ, liền có mười công ty tỏ ý muốn tham gia lần so đấu đổ thạch này, có thể nói, trong nửa giờ ngắn ngủi, Phí Vô Ứng tiêu phí 250 triệu đôla mua mỏ khoáng này, liền mang lại cho hắn thu nhập 500 triệu đôla, hơn nữa thu nhập này là thu nhập thuần và lợi nhuận ròng.

    Gia Vệ cuối cùng cũng hiểu được câu nói xưa: càng là người có tiền, kiếm tiền càng dễ!

    250 triệu đôla, không phải mỗi người đều có thể quyết đoán xuất ra, cho dù là công ty có tài sản lớn gấp mấy lần thậm chí mười mấy lần hiệp hội của Phí Vô Ứng kia, cũng không có thể xuất ra 250 triệu đôla như Phí Vô Ứng để đánh cuộc, bọn họ không có cái quyết đoán kia, có lẽ nói, bọn họ không có được đầu óc như vậy.

    “Trác tổng không chuẩn bị tham gia sao?” Ngay lúc này thanh âm Lương Dũng đột nhiên vang lên bên cạnh bọn Gia Vệ, mọi người quay mặt nhìn lại, lúc này mới thấy Lương Dũng không biết vì cái gì đã đi tới bên cạnh bọn họ.

    Lương Dũng lúc này mặt mang theo vẻ mỉm cười, giống như là ngày hôm trước bọn Gia Vệ gặp Lương Dũng vậy, giống như chuyện đêm qua chưa từng xảy ra.

    “Lương tổng vẫn không nên tham gia thì tốt hơn, hai công ty chúng ta vừa mới hợp tác chiếm được một mỏ khoáng, thế nhưng mất tới 95 triệu đôla, công ty châu báu Trương thị tối đa chỉ có thể xuất ra 25 triệu đôla, còn lại 7 triệu đôla thì làm khổ Lương tổng rồi. Có điều Lương tổng yên tâm, mỏ khoáng này khai thác ra ngọc thạch, công ty châu báu Trương thị khẳng định sẽ cùng quý công ty xử lý hiệp thương tốt đẹp.” Gia Vệ mặt mang theo vẻ tươi cười đối diện Lương Dũng nói, hơn nữa hai mắt Gia Vệ nhìn thẳng Lương Dũng, hắn còn thật không tin Lương Dũng nghe lời này còn có thể bảo trì được trấn định.

    Quả nhiên sau khi nghe Gia Vệ nói, Lương Dũng da mặt co giật lại, trong hai mắt thoáng qua một vẻ giận dữ, có điều hắn cũng không có biểu hiện ra, mà rất nhanh đè nén lại, bình ổn lại ngữ khí nói: “Yên tâm, 70 triệu đôla công ty châu báu Vinh Hoa còn không để vào mắt, có điều 70 triệu đôla này Lương Dũng ta cũng không thể lấy không.”

    “Đấy là hiển nhiên, Long Tứ ta cũng là nói đạo nghĩa, chỉ cần lấy được tiền của Lương tổng, bộ phim ngắn kia ta liền sẽ không lấy ra nói thêm gì nữa.” Gia Vệ cười nói.

    Có điều lúc này trong lòng Gia Vệ càng thêm ngưng trọng, lòng dạ của Lương Dũng còn vượt qua dự liệu của Gia Vệ.

    Lương Dũng gật gật đầu, chợt liền trực tiếp đi thẳng về phía trước, có lẽ là đi báo danh đi.

    Công ty châu báu Vinh Hoa cùng công ty châu báu Trương thị không hơn kém nhau bao nhiêu, đều là công ty không có thứ hạng trên thế giới, thế nhưng 50 triệu đôla báo danh phí, toàn bộ mọi công ty đều có thể lấy ra được.

    Chỉ có điều, giống như Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đã nói, tài sản công ty là nhiều, thế nhưng mỗi bộ phận đều sẽ dùng đến tiền, tiền công ty không thể tùy ý loạn động được.

    Thế nhưng tham gia lần so đấu đổ thạch này, nếu như mà thắng thì có thể trong một khoảng thời gian đem tiền thiếu hụt bù lại, cho nên rất nhiều công ty nhỏ cũng động tâm.

    “Công ty chúng ta cũng không thể xuất ra một vị đổ thạch đại sư sao?” Nhìn tràng náo nhiệt trước mặt, Gia Vệ cười khổ nói.

    “Sao lại không có, trước mắt ngươi không phải là có một người hay sao.” Trác Thiến trực tiếp nói.

    Gia Vệ sửng sốt, nhìn về phía Trác Thiến, mà Trác Thiến lại chỉ chỉ về phía Trương Lệ Anh.

    “Ngươi là đổ thạch đại sư?” Gia Vệ nhìn Trương Lệ Anh, có chút nghi ngờ hỏi.

    “Sư phụ ta là Thạch vương Thiệu Văn Ngọc.” Trương Lệ Anh bình thản nói.

    Gia Vệ không biết cái gì là Thạch vương, thế nhưng có thể có được danh hiệu ‘Thạch vương’ này, nhất định là một người có thực lực, mà vẻ bình thản trên mặt Trương Lệ Anh, Gia Vệ cũng hiểu đó là sự tự tin.

    Sở dĩ không tham gia là bởi vì công ty thiếu tài chính, tài chính công ty không thể loạn động được.

    “Vậy sao không tham gia? 50 triệu thắng được 250 triệu, kẻ ngu cũng biết đó là đại phát rồi.” Gia Vệ trực tiếp lên tiếng, đứng dậy đi về phía trước.

    “Ngươi không phải không tán thành đổ thạch sao? Còn nói đổ thạch là đánh bạc.” Trương Lệ Anh lạnh lùng nói.

    “Ta là không tán thành đổ thua, mà ngươi nếu như thua, hay là dùng chính ngươi đền cho ta đi.” Lặng lẽ cười, Gia Vệ liền trực tiếp hướng phía trước đi tới.

    Không phải là 50 triệu đôla sao, Gia Vệ cũng không phải không có.
     
    Chỉnh sửa cuối: 2/5/15
    rocklina thích bài này.
  3. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 122: Sư Huynh Muội



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    “Công ty châu báu Tiểu Điền tham gia so đấu.”

    Gia Vệ mới đi tới trước đài chủ tịch, liền nghe một người dùng Anh ngữ nói ra lời này.

    Gia Vệ quay mặt nhìn lại, chỉ thấy một nam nhân mập lùn bên cạnh là một nữ thư ký dáng vẻ thướt tha mềm mại, lời này chính là vị nữ thư ký kia nói, mà nam nhân trung niên béo lùn thì trên mặt lại là biểu tình cao cao tại thượng (như kiểu trời đất bao la, Vạn ca ta là lớn nhất đó :v), các công ty xung quanh hắn so với công ty châu báu Tiểu Điền cũng không nhỏ, nhưng nam nhân trung niên béo lùn vẫn giống như là xem thường bọn họ.

    Gia Vệ lặng lẽ cười, công ty châu báu Tiểu Điền này thật sự là tài đại khí thô (có tiền nhưng khí chất thô thiển, hay khoe khoang), dường như có rất nhiều tiền, vừa mới muốn lấy hơn 200 triệu đôla mua mỏ khoáng này, bây giờ lại là tùy ý xuất ra 50 triệu đôla tham gia so đấu.

    Vừa khéo là, 50 triệu đôla của Gia Vệ, cũng chính là tiền của công ty châu báu Tiểu Điền cho.

    50 triệu đôla này là tiền Tiểu Điền Thuần Nhất Lang thua mua Libya của tổng thống Lao Tư, giờ lại rơi vào túi của Gia Vệ.

    “Công ty châu báu Trương thị cũng tham gia so đấu đổ thạch.” Gia Vệ lớn tiếng nói, không lâu sau liền có người đi tới bên cạnh Gia Vệ, ghi chép một số thông tin.

    Không cần phải đưa phí báo danh ngay bây giờ, dù sao 50 triệu đôla không phải con số nhỏ, Phí Vô Ứng cho các công ty tham gia so đấu chuẩn bị cái này trong một thời gian.

    Nhưng mà ngay sau đó, Phí Vô Ứng từ trên đài chủ tịch đi xuống, đi tới bên cạnh Gia Vệ.

    Gia Vệ vừa ngẩng đầu liền thấy người này to lớn, cao gần 1m9, so với Gia Vệ cao hơn gần một cái đầu.

    « Ngươi là đại biểu công ty châu báu Trương thị ? Trác tổng của các ngươi không đến sao ? » Phí Vô Ứng đối với Gia Vệ hỏi, biểu tình trên mặt rất là tự nhiên, có điều ngữ khí lại có chút không để ý tới Gia Vệ.

    Việc này cũng khó trách, cho dù là cả công ty châu báu Trương thị cũng không nhất định được phí vo ứng để vào mắt, Phí Vô Ứng tự nhiên sẽ không coi trọng Gia Vệ thoạt nhìn như một vị đại biểu trẻ tuổi này.

    Gia Vệ gật đầu, nói: “Trác tổng cũng đến.”

    Phí Vô Ứng cao lớn vạm vỡ, lại rất có khí thế, Gia Vệ biết mình bề ngoài không to lớn, không trách người khác khi dễ chính mình.

    “Thật sao?” Phí Vô Ứng nghe Gia Vệ nói, hai mắt bỗng nhiên sáng lên, chợt hướng phía dưới nhìn lại.

    Không lâu sau, Phí Vô Ứng trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười hướng về chỗ bọn Trác Thiến đi tới, căn bản không còn ngó ngàng gì Gia Vệ nữa.

    Mà lúc này, Gia Vệ lại cau mày lại.

    Vấn đề mà Trác Thiến hay phải gặp nhất là gì?

    Từ sau khi tham gia tiệc tối, Gia Vệ đã biết, Trác Thiến người phụ nữ giàu có này, là mục tiêu truy cầu của toàn bộ nam nhân ở đây.

    Phí Vô Ứng này vội vàng tìm Trác Thiến như vậy, chẳng lẽ cũng là như vậy đi?

    Nếu như đặt ở trước ngày hôm qua, Gia Vệ có lẽ sẽ không ngó ngàng tới, dù sao gia thế Phí Vô Ứng này cũng đủ để xứng đôi với Trác Thiến tổng giám đốc công ty châu báu Trương thị.

    Thế nhưng bây giờ, Gia Vệ lại không chấp nhận được, Trác Thiến thế nhưng là người của Gia Vệ, Gia Vệ sao có thể để người khác có hội được?

    Thế là Gia Vệ nhanh chóng điền xong thông tin, rồi liền trực tiếp theo sau.

    Nhưng mà đi tới bên cạnh mấy người Trác Thiến, Gia Vệ còn không kịp nói gì, liền thấy Phí Vô Ứng vẻ mặt tươi cười, hai mắt không nhìn Trác Thiến mà là nhìn Trương Lệ Anh biểu tình lạnh lùng trên mặt bên cạnh, lớn tiếng nói: “Sư muội, ngươi quả thật tới đây.”

    “Sư muội?” Gia Vệ sửng sốt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phí Trương Lệ Anh biểu tình băng lãnh.

    Đây là tình huống gì? Gia Vệ không hiểu nổi.

    “Sư huynh thủ đoạn thật hay a.” Trương Lệ Anh biểu tình trên mặt cũng không có biến hóa, vẫn là vẻ băng lãnh, một loại biểu tình từ chối người từ ngàn dặm.

    Thấy Trương Lệ Anh như vậy, Gia Vệ lại lặng lẽ cười.

    Sư huynh muội thì sao? Không phải tất cả sư huynh muội đều là thanh mai trúc mã, đó là nữ nhân của lão tử.

    “Gì mà thủ đoạn với không thủ đoạn, nếu như sư muội coi trọng mỏ khoáng này, sư huynh trực tiếp đưa cho ngươi là được.” Phí Vô Ứng cũng không dùng Anh ngữ nói, mà dùng tiếng phổ thông tiêu chuẩn nói, hiển nhiên hắn muốn cùng Trương Lệ Anh lôi kéo làm quen, nhưng Trương Lệ Anh tựa hồ cũng không muốn nó.

    “Phí hội trưởng chẳng lẽ đang đùa giỡn những người tham gia sao?” Gia Vệ cười nhạt một tiếng nói.

    Phí Vô Ứng lúc này mới nhìn đến Gia Vệ phía sau, nghe Gia Vệ nói, Phí Vô Ứng cũng không có tức giận, trái lại cười to lên, vỗ vỗ vai Gia Vệ, nói: “Tiểu huynh đệ, ta không phải đùa giỡn những người tham gia, mà là ta cũng tham gia so đấu đổ thạch, người thắng sau cùng, cũng nhất định là Phí Vô Ứng ta.”

    Lời nói của Phí Vô Ứng biểu hiện ra ngữ khí cực kỳ tự tin, thậm chí trên mặt hắn vẫn luôn là biểu tình tự tin.

    “Ah?” Gia Vệ nhướng mày, chợt nhớ tới Trương Lệ Anh là đệ tử của thạch vương Thiệu Văn Ngọc, mà Phí Vô Ứng là sư huynh của nàng, nói vậy Phí Vô Ứng cũng là đệ tử của Thạch vương Thiệu Văn Ngọc.

    Mà hắn đối với thực lực của chính mình cực kỳ tự tin, vì điều này mà tiêu phí 250 triệu đôla mua mỏ khoáng này, tâm cơ của hắn có thể đoán được đi.

    Hắn không chỉ muốn mượn mỏ khoáng này kiếm vài trăm triệu đôla, ngay cả mỏ khoáng này hắn cũng không dự định đưa cho công ty nào cả.

    Bởi vì hắn có lòng tin chính mình đạt được vị trí quán quân, sau đó toàn bộ phí báo danh cùng mỏ khoáng đều trở thành của hắn.

    “Thật là một thủ đoạn ngoan độc.” Gia Vệ thầm nghĩ, thủ đoạn này so với loại trực tiếp cướp đoạt còn muốn tàn nhẫn hơn, mặc dù hắn là dựa vào thực lực chính mình so đấu, thế nhưng làm như vậy, cũng đã nói rõ hắn là người không biết từ bỏ, là một kẻ tham lam.

    “Không nên tự mãn như vậy.” Gia Vệ lạnh lùng cười, đối với nhiệt tình giả tạo của Phí Vô Ứng rất là ghét, nói: “Lệ Anh nhà ta cũng là đệ tử Thạch vương, người thắng cuối cùng không nhất định là Phí Vô Ứng ngươi.”

    Ngay sau khi Gia Vệ nói xong câu này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

    Câu nói “Lệ Anh nhà ta” kia của Gia Vệ quả thật làm người khác phải chấn kinh.

    Thậm chí ngay cả Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh cũng bị chấn kinh, hoàn toàn không nghĩ tới Gia Vệ sẽ nói như vậy.

    Mà hai người Trương Huyền Vĩ cùng truong học đông trong mắt thoáng qua một vẻ giận dữ, vốn bọn họ cho rằng Gia Vệ chỉ mê hoặc mỗi Trác Thiến mà thôi, lại không ngờ Gia Vệ đều đem Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh mê hoặc hết.

    Trác không được Trương Lệ Anh lại dùng loại ngữ khí kia nói chuyện với mình, Trương Huyền Vĩ bây giờ đã hoàn toàn hiểu.

    Trương Học Đông trên mặt càng tức giận, Trương Lệ Anh xinh đẹp không thua Trác Thiến, hắn từ lâu đối với cô em gái họ này đã có ý, thế nhưng dù sao bọn họ là anh em họ, dưới tình huống bây giờ công ty châu báu Trương thị còn chưa nắm trong tay, hắn một chút ý tứ về mặt này cũng không dám biểu hiện ra.

    Mà Trác Thiến thì khác, nàng mặc dù là vợ trên danh nghĩa của Trương Học Triết, thế nhưng tình huống thật sự Trương Học Đông cũng biết, cho nên hắn có thể quang minh chính đại theo đuổi Trác Thiến.

    Đợi nắm được Trác Thiến trong tay, công ty châu báu Trương thị tới tay, Trương Lệ Anh khi đó còn không phải là thịt nằm trên thớt sao?

    Trương Học Đông vẫn luôn mơ tưởng như thế, cũng nhận định chính mình cuối cùng có thể thành công, nhưng Gia Vệ xuất hiện khiến tất cả mộng tưởng của hắn đều biến thành bọt biển.

    Nếu như không phải biết Gia Vệ thực lực rất cường đại, Trương Học Đông lúc này đã nhịn không được mà động thủ rồi.

    “Ngươi nói cái gì?” Trương Huyền Vĩ và Trương Học Đông không dám nói cái gì, thế nhưng Phí Vô Ứng lại không cố kị như vậy.

    Hắn thân hình cao lớn, thực lực bản thân cũng không yếu, hơn nữa quyền thế cùng tiền tài của hắn đều hơn Gia Vệ, thấy Gia Vệ tại trước mình ra vẻ, tại trước mặt mình nói như vậy, hắn cũng không cần giả vờ nhiệt tình nữa.

    Phí Vô Ứng lúc này vẻ mặt băng lãnh, hai tay nắm chặt, cơ bắp trên cánh tay lộ ra, đem y phục cũng mở ra.

    Phí Vô Ứng là thật sự tức giận, thậm chí sắc mặt bởi vì tức giận đỏ bừng lên.

    Có điều lúc này trong hội trường rất nhiều người bị tràng náo nhiệt trước mắt hấp dẫn, căn bản không chú ý tới bên này.

    Thấy Phí Vô Ứng tức giận, Gia Vệ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười khinh thường, nói: “Ta nói, có lẽ Lệ Anh nhà ta sẽ thắng lần so đấu đổ thạch này.”

    “Thật sao?” Nhưng mà tại sau khi Gia Vệ nói lại lời nói kia, Phí Vô Ứng cũng không có vẻ tức giận thêm hoặc muốn động thủ, mà là trên mặt lộ ra vẻ tươi cười chẳng đáng.

    Gia Vệ nhíu mày một cái, nhưng Phí Vô Ứng lại không có quan tâm tới Gia Vệ, mà là nhìn về phía Trương Lệ Anh, nói: “Đây là chiêu bài để ngăn cản ta sao? Thời gian dài như thế, ngươi vẫn không chịu tiếp nhận ta sao, Mộng Dao?”

    “Mộng Dao?” Gia Vệ sửng sốt, chợt nhìn về phía Trương Lệ Anh.

    “Hừ, ngay cả tên thật Mộng Dao cũng không biết, Lệ Anh nhà ngươi là ai?” Phí Vô Ứng cười nhạt nhìn Gia Vệ, như là đang xem chuyện cười vậy, trên mặt tràn đầy biểu tình khinh thường.

    “Mộng Dao?” Trương Huyền Vĩ, Trương Học Đông cùng Trác Thiến đều là vẻ mặt nghi hoặc, bọn họ chỉ biết Trương Lệ Anh tên là Trương Lệ Anh, cái tên Mộng Dao này, bọn họ thật sự không có nghe qua.

    “Cô, ai gọi là Mộng Dao ạ?” Tiểu Hạo Hạo lấy mu bàn tay xoa xoa đôi mắt nhỏ, mơ màng đối với Trương Lệ Anh hỏi.

    Mà lúc này, biểu tình trên khuôn mặt Trương Lệ Anh cũng không thay đổi, vẫn là biểu tình băng lãnh, cũng không bởi vì Phí Vô Ứng kêu lên cái tên ‘Mộng Dao’ mà có một tia biến đổi.

    “Phí hội trưởng, xin ngươi chú ý thân phận của mình.” Trương Lệ Anh lạnh lùng đối mặt Phí Vô Ứng nói, không cần nhiều lời, ý tứ rất rõ ràng.

    Phí Vô Ứng lông mày hơi nhăn lại, chỉ chốc lát sau, hắn mới lên tiếng nói: “Không việc gì, ta có thể chờ, chờ đến lúc ngươi tiếp nhận ta, đến lúc đó, ta sẽ mời sư phụ lão nhân gia làm chủ hôn hôn cho chúng ta.”

    “Làm chủ bà ngoại ngươi.” Gia Vệ trực tiếp mở miệng mắng lớn, nói: “Cmm đừng giả vờ trước mặt lão tử, cẩn thận khó giữ được cái mạng nhỏ này.”

    So tiền, Gia Vệ không nhiều bằng Phí Vô Ứng, so thân phận địa vị, Gia Vệ căn bản cũng kém mười vạn tám ngàn dặm, thế nhưng Phí Vô Ứng dám trêu chọc tới nữ nhân của mình, Gia Vệ liền không thể không quản.

    Cho nên, Gia Vệ muốn cùng Phí Vô Ứng so thực lực, hơn nữa tên gia hỏa này cũng không phải thứ tốt lành gì, còn dám trêu chọc nữ nhân của lão tử, Gia Vệ đã muốn chuẩn bị đem tên gia hỏa này đánh cho tàn phế.

    “Ngươi nói cái gì?” Phí Vô Ứng trực tiếp trừng lớn hai mắt, khuôn mặt đầy nộ khí lạnh lùng hỏi.

    “Ta nói, cmm chú ý mạng nhỏ của mình, tránh ra nữ nhân của lão tử.” Gia Vệ vẻ mặt khinh thường nói, cách ăn mặc của Gia Vệ mặc dù làm cho hắn lộ ra chút trưởng thành, thế nhưng vẫn không che dấu được hắn còn trẻ tuổi chưa đến 20 tuổi, cho nên Gia Vệ nói ra lời này có chút ý tứ khôi hài.

    Phí Vô Ứng cười, có điều hắn cũng không phải bởi vì tư thái có chút khôi hài này của Gia Vệ mà cười, mà là trong mắt xuất hiện một điệu cười sắc lạnh.

    Tại Mianma, dám cùng hắn nói chuyện như vậy, thật không có mấy người.

    Hắn không có ngó ngàng tới Gia Vệ, mà là nhìn về phía Trương Lệ Anh, nói: “Có một người như vậy ở bên cạnh ngươi, là một sự sỉ nhục đối với ngươi.”

    Nói xong lời này, Phí Vô Ứng liền trực tiếp xoay người rời khỏi, không hề ngó ngàng gì tới Gia Vệ, càng không có trả lời câu nói độc địa của Gia Vệ.

    Hắn là sợ cái gì sao ?

    Khẳng định không phải, hắn ra vẻ không thèm đếm xỉa như thế, là càng muốn trước mặt Trương Lệ Anh biểu hiện sự rộng lượng của chính mình.

    Nhưng hắn thực sự là một người rộng lượng sao?

    “Nhìn cái gì mà nhìn, đem cái kỹ thuật đổ thạch gì đó của ngươi dạy lại cho ta, để ngày mai ta thắng thằng cháu này.” Gia Vệ trừng mắt nhìn Trương Lệ Anh đang nhìn mình, tức giận nói.
     
    rocklina and zprin0212 like this.
  4. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 123: Trương Lệ Anh Đổ Thạch



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    Ngữ khí của Gia Vệ khiến cho tất cả mọi người lại sửng sốt.

    Trương Lệ Anh mặc dù tuổi không lớn, thế nhưng cho dù là Trương Huyền Vĩ cũng chưa từng dùng ngữ khí như vậy nói với Trương Lệ Anh, bởi vì Trương Lệ Anh tuổi còn nhỏ nhưng thoạt nhìn lại giống như là người đã sống lâu năm, tâm cảnh cực kỳ cao.

    Có điều lần này Gia Vệ đành phải làm như vậy, dám trêu chọc nữ nhân của mình trước mặt mình, Gia Vệ còn có thể bình tĩnh mới là lạ.

    Trương Lệ Anh hơi nhíu mày, nàng trên mặt mang theo vẻ sắc lạnh, nhưng trong ánh mắt lại thoáng qua vẻ e thẹn của nữ nhân.

    Gia Vệ trên mặt mặc dù là biểu tình tức tối, thế nhưng trong đáy mắt Gia Vệ lại có một tia biểu tình tiếu ý.

    Mặc dù Gia Vệ chiếm được thân thể Trương Lệ Anh, thế nhưng Trương Lệ Anh cũng không giống như tác thiến, Trác Thiến rõ ràng đã nghiêng về bên phía Gia Vệ, ở trước mặt Gia Vệ rất ít khi ra vẻ, cho đến hôm nay, nàng đều đem biểu hiện chân thật của mình biểu hiện ra hết.

    Đây cũng nói rõ thái độ của Trác Thiến, nàng cũng có ý đối với Gia Vệ.

    Tình chàng ý thiếp, việc này như vậy mà thành.

    Thế nhưng Trương Lệ Anh lại không như vậy, Gia Vệ có thể nhìn ra Trương Lệ Anh đối với mình có cảm giác, thế nhưng Trương Lệ Anh lại là một mực muốn ngụy trang chính mình lại.

    Gia Vệ lần này đối với Trương Lệ Anh rống giận, chính là muốn phá bỏ tầng ngụy trang này của nàng, khiến tâm tư của nàng cũng quy về Gia Vệ.

    Xem vẻ tiềm ẩn sâu trong ánh mắt Trương Lệ Anh vừa rồi thì cách làm này của Gia Vệ có hiệu quả rồi.

    Không ở lại trong hội trường lâu nữa, mấy người Gia Vệ liền rời đi.

    Vốn Gia Vệ là muốn Trương Lệ Anh cùng hắn đi nơi đổ thạch nhìn một chút, thuận tiện để Trương Lệ Anh đem kỹ thuật đổ thạch dạy cho hắn, dù sao Gia Vệ vừa mới mở miệng nói ra, thì sẽ làm đến cùng, cho dù là không thắng được thì cũng phải ra dáng nam nhân.

    Có điều Tiểu Hạo Hạo lại nhõng nhẽo muốn đi cùng Gia Vệ, Tiểu Hạo Hạo đi cùng Gia Vệ, Trác Thiến tất nhiên cũng đi theo, mà Trác Thiến đi theo thì ba người Trịnh Tung, Hồng Vũ và Tank tất nhiên cũng đi theo bảo vệ nàng.

    Cuối cùng chỉ có thể tất cả mọi người cùng đi đến nơi đổ thạch, đương nhiên hai người Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông không có tâm tình này, cũng không đi theo bọn Gia Vệ.

    Ở bên ngoài hội đấu giá, kỳ thật chính là nơi đổ thạch, thế nhưng tình huống khá là phức tạp, vật liệu đá trong đó cũng phi thường quý hiếm, cho nên muốn luyện kỹ thuật không thể làm ở chỗ này được.

    Trương Lệ Anh tựa hồ đối với Mianma rất quen thuộc, dẫn bọn Gia Vệ đi tới một nơi cách không xa hội trường đấu giá.

    Đây là một đường phố đổ thạch, hai bên đường đều bố trí lấy các loại vật liệu đổ thạch, hai bên các cửa hàng gia công đều có các loại ngọc thạch tốt, còn có vật liệu tốt hơn để đổ thạch, thậm chí còn bố trí cả ngọc thạch xanh một nửa, đương nhiên giá của loại ngọc thạch xanh một nửa này, cũng đều là gấp mười mấy thậm chí mấy chục lần nguyên liệu thô.

    (không hiểu rõ lắm về ngọc thạch và đổ thạch nên ta nói qua tý: loại ngọc thạch xanh một nửa là loại ngọc thạch đã được người ta cưa hoặc khoan một bên, lộ ra màu xanh của ngọc bên trong đó, loại này khi dùng đổ thạch thì chắc chắn sẽ lấy được ngọc, nên giá cả sẽ đắt hơn mấy loại đá thông thường dùng để đổ thạch)

    “Ngọc thạch ở phố đổ thạch này chất lượng không tốt cũng không kém, giá cả cũng vừa phải, tập luyện ở đây, cho dù ngươi cả ngày cắt không ra được màu xanh (màu xanh của ngọc), cũng không mất bao nhiêu tiền.” Trương Lệ Anh lạnh lùng nói, cũng không có bởi vì chuyện vừa rồi mà thay đổi thái độ với Gia Vệ.

    Gia Vệ vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, trên đường phố đổ thạch này có không ít người, thậm chí có một số nơi tụ tập không ít người, hiển nhiên là có người cắt ra được ngọc, rất có thể là phát tài.

    Bởi vậy có thể thấy được, thạch trên đường phố đổ thạch này vẫn có thể cắt ra được phỉ thúy có giá trị rất cao, có điều càng nhiều như vậy thì lại không có được ngọc xanh, cho nên muốn phát tài ở đây, trừ dựa vào vận khí còn phải dựa vào kinh nghiệm cùng kỹ thuật nữa.

    Cũng không có đi vào bên trong, Trương Lệ Anh dẫn mọi người đi tới trước một cửa hàng đổ thạch, mắt nhìn chăm chú vào hàng trăm khối thạch lớn nhỏ không đều nhau, chỉ chốc lát sau, nàng liền trực tiếp đưa tay lấy ra một khối thạch cỡ nắm tay.

    “Ông chủ, khối nguyên liệu thô này bao nhiêu tiền?” Trương Lệ Anh lấy tiếng Mianma tiêu chuẩn hỏi, điều này làm cho mọi người kinh ngạc không ít.

    Có điều, càng làm Gia Vệ kinh ngạc đó là chính mình dĩ nhiên lại nghe hiểu.

    Nhưng Gia Vệ cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi, tiếng Nhật cùng tiếng Libya hắn cũng nghe một lần cũng hiểu, thậm chí có thể nói ra thành thạo, năng lực này làm Gia Vệ phải chết lặng.

    Không chết lặng thì còn có thể làm gì bây giờ, chẳng lẽ lại bội phục chính mình sao?

    Khóe miệng Gia Vệ hơi nhếch lên, không cần học cũng có thể nắm vững một ngôn ngữ, nếu ai biết mình có cái năng lực này chắc sẽ cười không tin đi.

    “500 đôla.” Một lão đầu đi ra, làn da có chút đen, đầu đội mũ rơm, lấy tiếng địa phương Mianma nói.

    Trương Lệ Anh nghe nói chỉ cười mà không nói gì, lắc lắc đầu, lúc này mới nói: “200 đôla, khối nguyên liệu thô này tối đa chỉ giá trị từng đó tiền.”

    Lão đầu vừa nhìn là người trong nghề, liền lặng lẽ cười gật đầu đáp ứng.

    Trương Lệ Anh lấy ra 200 đôla đưa cho lão đầu, lúc này mới cầm lấy khối nguyên liệu thô đối diện với Gia Vệ nói: “Đổ thạch, trừ xem hình dạng khối thạch, còn phải xem màu sắc cùng đường vân của thạch, thậm chí đường vân nứt ra cũng là mấu chốt suy đoán khối thạch rốt cục có hay không có ngọc lục.”

    Trương Lệ Anh lúc này chỉ vào một chỗ vết nứt trên khối nguyên liệu đổ thạch thô kia, nói: “Khối thạch này chỉ có kích cỡ nắm tay, nhưng so với khối thạch lớn lại có một vết nứt dài nửa phân, nói rõ khối thạch này bên trong có cái gì, nhưng cuối cùng có phải ngọc hay không, thì xem màu sắc của khối thạch này. Khối thạch này mặt ngoài có màu nâu đen, trên đó lằn vân rất có quy luật, rất rõ ràng là trải qua chà xát mà thành, cái này cùng bên ngoài ngọc thạch cực kỳ giống nhau, cho nên khối thạch này, rất có thể cho ra ngọc lục.”

    Nói đến đây, Trương Lệ Anh lại dùng tiếng Mianma tiêu chuẩn đối với lão đầu nói: “Ông chủ, xin giúp ta chà khối thạch này.”

    Lão đầu cười cười, nhận lấy khối thạch trong tay Trương Lệ Anh, nhưng cũng không có lập tức chà, mà là nhấc khối thạch lên lay động vài cái, hơn nữa còn kêu lớn vài tiếng.

    Gia Vệ có thể hiểu được ý tứ của lão đầu, như thế này là muốn nói có thể ra ngọc lục, mọi người nhanh đến xem.

    Đây là đang hấp dẫn khách hàng, nếu như khối thạch này đổ ra ngọc lục thật, như vậy cửa hàng đổ thạch của hắn chắc chắn sẽ bán được rất nhiều, hắn cũng sẽ phát tài một khoản nhỏ.

    Đây cũng là nguyên nhân vì sao các cửa hàng đổ thạch cung cấp miễn phí giải thạch.

    (giải thạch: cắt thạch ra xem bên trong có ngọc không)

    Đừng tưởng vì việc này mà những cửa hàng đổ thạch này không muốn thạch của mình bán ra ngoài nhiều hơn, bọn họ càng bán được thạch ra nhiều, bọn họ càng cao hứng, bởi vì đi theo việc bán thạch tăng, bọn họ lại có lý do để tăng giá cho việc đổ thạch, hơn nữa cho dù là tăng giá, thạch của bọn họ cũng chắc chắn sẽ bán được rất nhanh.

    Bọn họ bán nguyên liệu đổ thạch thô, cũng không phải là để “đổ (đánh cược)” tiền, mà là để giữ ổn định tiền, bọn họ không đổ.

    Không lâu sau liền có mười người đến vây xung quanh, có điều sau khi thấy ông chủ cầm khối thạch kia trong tay, trong chốc lát liền có vài người lắc đầu rời đi.

    Chỉ cần người có chút kinh nghiệm là có thể nhìn ra được, khối nguyên liệu đổ thạch thô này quả thật rất có thể ra lục, thế nhưng cho dù là ra lục, cũng nhất định là loại phỉ thúy kém nhất, giá trị tối đa cũng chỉ 3, 400 đôla, cho nên người ở chỗ đổ thạch này, có tới chín phần không đếm xỉa tới nguyên liệu đổ thạch thô.

    Đây cũng là vì sao vừa rồi Trương Lệ Anh nói giá 200 đôla, ông chủ cũng trực tiếp gật đầu đáp ứng.

    Trương Lệ Anh nói đúng, khối nguyên liệu đổ thạch thô này tối đa cũng chỉ có giá 200 đôla mà thôi.

    Lại 5, 6 phút trôi qua, xung quanh cũng không được mười người nữa, vẻ tươi cười trên khuôn mặt ông chủ tiêu thất không thấy nữa.

    Hắn thất vọng lắc lắc đầu, liền không chần chờ nữa, dựa theo Trương Lệ Anh nói, bắt đầu chà.

    Giải thạch đổ thạch chia làm: chà, cắt cùng mài.

    Khối nguyên liệu đổ thạch thô này nhỏ như vậy, căn bản không cần cắt, mà Trương Lệ Anh chỉ nói chà, có nghĩa là Trương Lệ Anh nhận định phỉ thúy trong khối thạch này so với khối thạch không nhỏ hơn nhiều lắm.

    Nhưng mà ông chủ đem chà gần 5 phút, đem khối thạch chà được 1/5, lại hoàn toàn không thấy lục.

    Người xem xung quanh đều lắc đầu, khối nguyên liệu đổ thạch thô này bên ngoài hiển thị rất rõ, nhưng không ai có thể nói nhất định đên trong có lục, mà bây giờ xem ra cho dù bên trong có lục, giá trị cũng không quá 500 đôla.

    “Tiếp tục chà đi.” Thấy ông chủ dừng lại, Trương Lệ Anh liền trực tiếp lên tiếng nói.

    Lúc này biểu tình trên mặt nàng vẫn là vẻ băng lãnh, không có bởi vì tới bây giờ mà chưa có ra lục mà cảm thấy thất vọng, càng không có bị ảnh hưởng bởi những người vây xung quanh.

    Ông chủ gật gật đầu, liền tiếp tục chà tiếp.

    Có điều lúc này, ông chủ chà so với vừa rồi nhanh hơn nhiều, có lẽ ông chủ xem rằng đây đã là một khối nguyên liệu thô vứt đi.

    « Đó là cái gì ? » Nhưng mà không đầy một lúc sau, một vòng lục quang xuất hiện trong ánh mắt của Gia Vệ.

    Ngay lập tức tất cả mọi người đều sửng sốt, chợt ông chủ trực tiếp lớn tiếng kêu một tiếng : « Ra lục rồi, càng lúc càng nhiều. »

    Một câu từ trong họng rống ra, ông chủ cũng không có tiếp tục chà nữa, mà là nhấc khối thạch lên, đem chỗ màu lục kia cho mọi người xem.

    Nghe tiếng rống của ông chủ, rất nhiều người trên đường đều hướng về bên này đi đến, không lâu sau liền vây thành tầng tầng lớp lớp người.

    Trừ vài người đang bận không lại đây, còn gần như những người đi trên đường đều đến đây, mỗi một người đều cố gắng xô đẩy để vào bên trong, muốn xem cuối cùng cắt ra được phỉ thúy gì.

    Hai người Trịnh Tung cùng Tank đứng ra phía sau bọn Gia Vệ, ngăn cản người bên sau xô đẩy lên, cho bọn Gia Vệ có không gian.

    Thấy nhiều người đến, ông chủ lúc này mới buông khối nguyên liệu đổ thạch thô kia xuống, tiếp tục chà tiếp.

    Nhưng mà ông chủ mới chà tiếp được vài cái, một viên phỉ thúy màu lục cỡ hạt đậu trực tiếp rơi xuống, mọi người hai mắt đều nhìn chằm chằm vào khối phỉ thúy lục cỡ hạt đậu kia, rất nhiều người trên mặt hiện ra biểu tình thất vọng.

    Viên phỉ thúy này cực kỳ bình thường, giá trị thậm chí không vượt qua 100 đôla, căn bản không coi là phát tài, thậm chí ngay cả phát tài nhỏ cũng không tính.

    Có điều nếu như viên phỉ thúy này lớn gấp ba mà nói, thì cho dù là phát tài nhỏ, chí ít cũng được 4, 500 đôla.

    Ông chủ cũng là vẻ mặt thất vọng, có điều biểu tình của Trương Lệ Anh một chút cũng không đổi.

    Ông chủ tiếp tục chà, không lâu sau, mọi người đều trừng to mắt.

    Lại là ra lục, giống như vừa rồi, là loại lục phẩm chất không cao, thế nhưng có cũng còn hơn không.

    Chỉ chốc lát sau, lại rớt ra một viên ngọc cùng kích cỡ.

    Ngay sau đó, trong đám người đã có vài người trên mặt xuất hiện vẻ ngưng trọng.

    Ông chủ còn chưa tiếp tục động thủ, chỉ nghe trong đám người có một người lớn tiếng nói: “Cô nương, ta ra giá 1000 đôla mua nửa khối ngọc này, như thế nào?”

    “1000 đôla?” Gia Vệ còn không có nhìn ra nguyên cớ, Trương Lệ Anh mua khối nguyê liệu đổ thạch thô này mất 200 đôla, dĩ nhiên giờ tăng giá lên 1000 đôla, ngắn ngủi thời gian 10 phút, đã lời 800 đôla.

    Tốc độ kiếm tiền như vậy, nếu là trước đây thì Gia Vệ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

    « Ta trả 2000 đôla. » Không lâu sau, lại có người ra giá, trực tiếp thêm 1000 đôla.

    « Ta ra 2500… »



    Trong nhất thời, không dưới 5 người ra giá, giá đã được tăng cao lên tới 5000 đôla.

    Thế nhưng Trương Lệ Anh đều không ngó ngàng tới, nàng trực tiếp đối với ông chủ nói: “Tiếp tục chà đi.”

    Ông chủ sửng sốt, chợt gật gật đầu, tiếp tục chà tiếp.

    Chỉ có điều lần này tốc độ chà của hắn không còn nhanh nữa, tốc độ càng chậm, cũng càng thêm cẩn thận.


     
    rocklina thích bài này.
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 124: Phát Tài: Lục Tinh Tôn Hoàng



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    5000 đôla, mặc dù không nhiều lắm, thế nhưng tại trên đường phố đổ thạch này lại thật sự hiếm thấy.

    Ở đây nguyên liệu đổ thạch thô chất lượng bình thường, rất khó đổ được phát tài, mà bây giờ có người trả 5000 đôla mua khối nguyên liệu đổ thạch thô của Trương Lệ Anh, rất nhiều người đã tụ tập lại đây.

    Không lâu sau, người đến đây càng lúc càng nhiều, xếp ba tầng trong ba tầng ngoài.

    “Lại ra lục, lại là ngọc viên nhỏ. » Không lâu sau lại có người trực tiếp kêu to lên.

    Lần này ông chủ không có lên tiếng, bởi vì lúc này đã không cần hắn lên tiếng, mọi người xung quanh đã nhịn không được kêu to lên rồi, hấp dẫn càng nhiều người.

    “Cô gái, ta ra 10 ngàn đôla mua khối thạch này.” Lại có người ra giá, lúc này đã không ai lo nhìn người nữa, đều là hai mắt chăm chú nhìn vào khối thạch, muốn học hỏi bài học này.

    “Ta ra 15 ngàn đôla, cô gái, cho dù là lại ra tiếp mấy viên ngọc nhỏ như vậy nữa, cũng không đáng nhiều tiền như vậy, ta mua về chỉ là đối với ngọc có duyên, xin cô bán cho ta.” Lại có người kêu to, đó là một người Trung Quốc, hắn cũng nhìn ra bọn Gia Vệ là người Trung Quốc, cho nên chỉ dùng tiếng phổ thông nói chuyện.

    “Cái gì mà duyên phận với không duyên phận, cô gái, ta ra 20 ngàn đôla.” Lại có một người kêu lên.

    Rất nhiều người đều tranh nhau trả giá, không đầy một lúc, giá đã tăng lên 40 ngàn đôla, hơn nữa còn tiếp tục tăng lên.

    Việc này không khỏi làm bọn Trịnh Tung trợn mắt há mồm, 40 ngàn đôla, đổi qua nhân dân tệ là hơn 200 nghìn, mà Trương Lệ Anh mua khối nguyên liệu đổ thạch thô này chỉ có 200 đôla, chính là hơn 1000 nhân dân tệ.

    Ngắn ngủi không đến nửa giờ thời gian, Trương Lệ Anh dùng hơn 1000 nhân dân tệ kiếm hơn 200 nghìn, tốc độ kiếm tiền như vậy quả thật làm chấn kinh bọn Trịnh Tung.

    Mà lúc này Gia Vệ lại không có ngó ngàng gì tới việc người khác ra giá, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào phân nửa khối thạch còn lại, nhìn về phía góc bị ông chủ không cẩn thận chà cho thành như quả cầu thủy tinh.

    Gia Vệ nói không nên lời vì sao chính mình lại nhìn cái góc kia, hắn chỉ là có cảm giác bên trong chỗ góc đó, giống như có cái gì đó.

    “Tiếp tục chà.” Thanh âm băng lãnh của Trương Lệ Anh rất nhanh lại vang lên, nàng đến bây giờ cũng không có dự định bán nó.

    Rất nhiều người đều thất vọng lắc đầu, có điều càng nhiều người lại là hai mắt phát sáng nhìn xem, nhìn không chớp mắt vào khối thạch.

    Ông chủ cũng cẩn thận chà tiếp, nhưng mà mới chà hai cái, hai điểm lục lại lộ ra.

    Tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, bây giờ chỉ cần là người hiểu đổ thạch, đều nhìn ra được một chút môn đạo.

    Những viên ngọc nhỏ này hình như phân bố có quy luật, giống như là một hình đa giác vậy.

    Hai viên ngọc nhỏ kia vừa mới được chà ra, lại xuất hiện thêm 3 viên ngọc nhỏ giống nhau như đúc, giống như từ một khuôn đúc ra vậy.

    Không cần Trương Lệ Anh nói cái gì, ông chủ lại tiếp tục chà tiếp, cũng không có ai ra giá tiếp, vì đến lúc này bất kể là ai cũng đều sẽ đánh cược một lần.

    Tình huống xảy ra đã có thể xác định được, lần này quả thật là phát tài.

    “Lại ra lục, vẫn là ngọc viên nhỏ.” Tiếp đó không lâu lại có người kêu to lên.

    Mọi người giống như là đã quen thành bình thường rồi, cũng không có biểu hiện ra biểu tình gì quá kịch liệt, chỉ là hai mắt phát sáng nhìn không chớp mắt.

    Cuối cùng, tại sau khi ông chủ đem cả khối thạch chà chỉ còn một bên góc, lại một ngọc viên nhỏ nữa xuất hiện, tổng cộng là 6 ngọc viên nhỏ, làm cho mọi người đều thả lỏng tâm lại.

    Những ông chủ vừa mới ra giá lúc nãy cũng lộ ra vẻ tươi cười.

    Khối nguyên liệu đổ thạch thô này quả thật là phát tài, nhưng rốt cục chỉ có thể phát tài nhỏ, 6 ngọc viên nhỏ này tối đa cũng chỉ có giá trị mấy ngàn đôla, cách rất xa cái giá 40 nghìn đôla mà bọn họ vừa mới đưa ra khi nãy.

    Trương Lệ Anh cũng hơi nhíu mày, trong mắt tràn đầy vẻ thất vọng.

    Từ lúc bắt đầu nhìn thấy ngọc viên nhỏ, nàng cũng là sửng sờ, trong lòng cũng có loại chờ mong bên trong sẽ cho ra phỉ thúy giống như nàng nghĩ.

    Thế nhưng cuối cùng không có xuất hiện, chỉ xuất hiện có 6 ngọc viên nhỏ phổ thông, bán cả 6 viên này cũng không được 10 nghìn đôla.

    Không lâu sau, có người lắc đầu rời đi, ông chủ cũng thu dọn mảnh đá khi giải thạch lưu lại.

    Mà ngay sau đó, Gia Vệ trực tiếp tiến lên trước, ngăn ông chủ lại.

    “Còn có một khối nhỏ vật liệu chưa chà.” Gia Vệ lấy tiếng Mianma tiêu chuẩn nói.

    Thanh âm của Gia Vệ không lớn, thế nhưng lại làm cho mọi người đều nghe được, những người đi chưa xa lại lần nữa quay lại.

    Mà mấy người Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh lại kinh ngạc khi thấy Gia Vệ nói tiếng Mianma, đồng thời nghi hoặc Gia Vệ còn muốn làm cái gì.

    Ông chủ đành phải dừng lại, dù sao Gia Vệ là cùng với Trương Lệ Anh tới đây, bọn họ mua khối nguyên liệu đổ thạch thô này, cái mảnh đá kia của khối thạch này lưu lại cũng là của bọn họ.

    Gia Vệ lấy tay chà sạch đi đá bụi, cầm lấy mặt bên mà có góc hắn đã chú ý tới.

    Tất cả mọi người đều sửng sốt, gần như không ai chú ý đến một góc nhỏ như thế, bọn họ thậm chí không có phát hiện có góc đó khi chà khối thạch.

    Trương Lệ Anh hai mắt cũng ngưng lại, nhìn chằm chằm vào cái góc kia trong tay Gia Vệ, trong mắt chàn đầy chờ mong.

    Mà ngay sau đó, một thanh vang lên làm cho náo nhiệt lại lần nữa trở lại.

    “Tiểu huynh đệ, ta nguyện ý ra 100 nghìn đôla mua góc thạch cùng 6 ngọc viên kia của ngươi.” Một người trung niên lớn tiếng nói, mặt hắn đỏ bừng lên, rất có ý tứ ngay bây giờ bỏ tiền ra luôn.

    “Ta trả 200 nghìn, chỉ mua góc thạch kia, còn 6 ngọc viên nhỏ ta nguyện mua giá 50 nghìn đôla.” Một lão giả lớn tiếng nói, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.

    « Ta ra 500 nghìn đôla. » Nhưng mà sau một khắc, một thanh âm vang lên làm cho nơi này đang sôi sục lên liền yên tĩnh lại.

    Tất cả mợi người trừng lớn hai mắt nhìn về phía người trẻ tuổi ra giá, người này thoạt nhìn trên dưới ba mươi tuổi, lại sở hữu khí phách lớn như vậy, 500 nghìn đôla, đó là tương đương với 3 triệu nhân dân tệ.

    « Hồng thiếu, 500 nghìn đôla đã nghĩ mua lấy cái kiện bảo bối này sao ? » Ngay lúc này, bên canh lại xuất hiện một người trẻ tuổi, chỉ thấy người này hoành mi kiếm mục (lông mày lưỡi kiếm nằm ngang trên mắt), trên mặt lộ vẻ tươi cười phóng túng, đối với Gia Vệ thản nhiên nói : « 1 triệu đôla, hi vọng người anh em ưu ái. »

    Hắn vừa mới nói ra, toàn bộ người trên đường đều là chấn động.

    Lúc này gần như người trên đường đều đến vây lại chỗ này.

    Ngọc thạch 1 triệu đôla, tại trên đường này rất là hiếm thấy, lần trước phát tài lớn như vậy, không biết đã qua bao lâu thời gian.

    Ông chủ đổ thạch trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười, thậm chí có chút đỏ lên, hắn cũng không có đỏ mắt nhìn bọn Gia Vệ, mà là cao hứng.

    Nếu như thật sự bọn Gia Vệ giải thạch ra được một kiện bảo bối, thanh danh cửa hàng của hắn sẽ lập tức được lan truyền rộng rãi, cho dù là hắn tăng giá nguyên liệu đổ thạch thô lên gấp bội cũng chắc chắn sẽ bán hết rất nhanh.

    “Ta không có ý định bán.” Gia Vệ lắc lắc đầu, nói.

    Ngay lập tức, dưới sự trợn mắt há mồm của mọi người, Gia Vệ trực tiếp dùng sức bóp góc thạch trong tay.

    Khí lực của Gia Vệ không thể nào không lớn, làm cho trên góc thạch kia xuất hiện mất vết nứt.

    Rất nhiều người hai mắt đều ngưng lại, rất sợ Gia Vệ bóp nát trân bảo quý hiếm trong đó, mặc dù chín phần người ở đây vẫn không đoán được rốt cục là cái gì, thế nhưng bọn họ xác định bên trong chắc chắn có thứ tốt, bảo bối tốt.

    Ngay tại Gia Vệ dùng ngón tay gảy gảy đá vụn bên trên, sau khi đem đá vụn gảy hết, một vòng hoàng sắc quang mang trực tiếp phát ra, trên khuôn mặt mọi người càng thêm vẻ chấn kinh.

    Nhưng mà ngay sau đó, hoàng quang (ánh sáng màu vàng) bên trong lại lộ ra sáu đạo lục sắc quang mang, bắn thẳng đến sau ngọc viên nhỏ bên dưới, không lâu sau, kỳ cảnh liền xuất hiện.

    Trong tay Gia Vệ, là một viên ngọc pha-lê màu vàng, có điều bao quanh viên ngọc vàng này lại có sáu điểm màu xanh, mà sau khi ánh mặt trời chiếu xạ vào trên viên ngọc màu vàng này, sáu điểm xanh kia liền bắn ra sáu đạo lục sắc quang mang, giống như là sáu sợi tơ lục sắc, cùng với lục sắc của sáu viên ngọc nhỏ bên dưới giống nhau.

    Làm người ta phải chấn kinh là, sáu viên ngọc nhỏ phía dưới, cũng không phải là sắp xếp theo quy tắc lục giác, mà là sắp xếp có chút lộn xộn, nhưng mặc dù là như vậy, sáu đạo lục sắc kia cũng chiếu xạ chính xác đến mỗi một ngọc viên nhỏ.

    “Thất tinh liên châu, quả nhiên là thất tinh liên châu, còn là lục tinh tôn hoàng trong thất tinh liên châu, phát tài, cực kỳ phát tài rồi.” Không lâu sau, có người kêu to lên, ngữ khí tràn đầy vẻ kích động.

    (thất tinh liên châu làm ta nhớ đến kiều kiều sư nương :v)

    Tất cả mọi người đều vô cùng chấn kinh, càng có rất nhiều người vẻ mặt nghi hoặc, không biết cái gì là thất tinh liên châu cùng lục tinh tôn hoàng.

    Mà Trương Lệ Anh lúc này cái miệng nhỏ cũng hơi há ra, vẻ mặt cũng chấn kinh.

    Nàng từ lúc thấy ngọc viên nhỏ đầu tiên, liền nghĩ đến thất tinh liên châu, thế nhưng khi xem ra, thì bên trong xuất hiện, tối đa cũng chỉ là thất tinh liên châu bình thường thôi, bảy viên ngọc viên nhỏ, dưới ánh sáng chiếu xạ của mặt trời, ngay tại cùng lúc, cho dù là thất tinh liên châu bình thường nhất, giá trị cũng không thấp.

    Nàng không có nghĩ đến, xuất hiện dĩ nhiên lại là lục tinh tôn hoàng giá trị tối cao nhất trong thất tinh liên châu.

    Những người biết lục tinh tôn hoàng, cũng biết lục tinh tôn hoàng thần kỳ không chỉ là sáu đạo lục sắc quang tuyến kia, mà còn có sáu viên ngọc viên nhỏ cũng cùng lục sắc quang tuyến.

    “Dĩ nhiên lại là lục tinh tôn hoàng, nhìn nhầm rồi, thật sự được mở to mắt rồi.” Người gọi là Hồng thiếu vẻ mặt chấn kinh tự nói, trên tay hắn vuốt ve mấy viên ngọc thạch phẩm chất không thấp, chính là hắn ở đây một hai tiếng đổ được ngọc thạch, thế nhưng một nắm ngọc thạch của hắn giá trị cũng kém xa giá trị một phần lục tinh tôn hoàng này.

    “Chúng ta đều nhìn nhầm rồi.” Người thanh niên ra giá 1 triệu đôla vẻ mặt cười khổ nói.

    Mà người trong cuộc là Gia Vệ, lúc này lại đang chìm trong sự ngơ ngác.

    Hắn chưa từng thấy qua sự tình kỳ quái như thế, trước đây hắn chưa từng giải ngọc thạch, thậm chí cười nhạo người chơi ngọc thạch, cho rằng ngọc thạch chỉ là thạch mà thôi, sao có thể có giá trị tiền như vậy, thậm chí Gia Vệ còn nghĩ, ngọc thạch này còn không có giá trị lớn bằng một cái bánh bao.

    Mà bây giờ, Gia Vệ cuối cùng cũng kiến thức được chỗ thần kỳ của ngọc thạch, thần kỳ quá thần kỳ rồi, Gia Vệ lấy hết kiến thức trong não cũng căn bản không giải thích được.

    “Ngươi tại sao biết bên trong có cái gì đó?” Ngay lúc này, thanh âm của Trương Lệ Anh vang lên.

    Gia Vệ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt biểu tình băng lãnh nhưng trong mắt lại có vẻ tò mò của Trương Lệ Anh, trầm ngâm chỉ chốc lát, Gia Vệ nói: “Cảm giác, là một loại cảm giác nói không nên lời.”

    “Cảm giác?” Trương Lệ Anh trừng lớn hai mắt, một vẻ mặt không thể tin được nói: “Sao có thể được?”

    Vạn: dịch thuật về đổ thạch này khó hiểu vồn, ta gõ lung tung thế, đọc tự hiểu thêm đi nhé :))


     
    rocklina thích bài này.