Thank bác Artemis nhưng em đọc PNTT rồi. Anh Lập đen lạnh lùng như con thạch sùng + Anh ý cứ cắn đan dược như nước lã :(. Nếu tiên hiệp em thích Tiên Nghịch hơn . Về ý cảnh, cảm ngộ em thấy thích. Tất nhiên là main 9 vừa hay nhưng cũng phải may. Nhưng nó vừa phải thôi. Chứ may nhiều quá em lại thấy nó k hấp dẫn. Kiểu PNTT đọc sau đoạn Hoá Thần bắt đầu thấy bác Vong béo lập đi lặp lại . Tiên hiệp : Em thích Tiên Nghịch Kiếm hiệp: Cổ Long
thế thì hơi khó , kiểu này thì chắc có mấy bộ kiếm hiệp thôi mà mình không đọc kiếm hiệp nên chịu :)) , tiên hiệp nó không có item thì cũng có bí kiếp, lúc đầu 0 có thì về sau nó phải có thôi nhưng hợp lý là được mà , nốt phát cuối - Thế Giới Tu Chân Giới Thiệu: Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành... ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết ( tạo mưa ) đến tầng 3... mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu ( đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp ấy )... Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu )chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử... . Thiên phú của hắn ko ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý . Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ. Tả Mạc ko thích tu kiếm... cũng không có năng khiếu tu kiếm... hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền.... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai... nên hắn phải luyện kiếm... chết cũng phải luyện...