Q.4 - Chương 1077: Duyên Mỹ Nhân Của Lý Chấn (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Buổi tối, Nhà Trắng đèn đuốc huy hoàng. Nhân viên quan trọng của quốc hội, thủ lãnh chính phủ của Nước Mỹ cùng với rất nhiều thương nhân tất cả đều tham dự yến hội lần này. Trên thực tế, chuyện đã xảy ra ở San Francisco đối với dân chúng bình thường của liên bang Mỹ mà nói thì bọn họ có người không biết, biết cũng chỉ là xe hoa trong sương, không biết được cụ thể là chuyện gì xảy ra. Nhưng mà, đối với những người thuộc cao tầng này mà nói thì bọn họ đều có thủ đoạn riêng, biết ở San Francisco cụ thể là chuyện gì xảy ra, đều minh bạch là một tay Lý Chấn bày ra, mới có thể cứu được môn chủ Hồng môn Hồng Dịch. Bởi vậy, người tới đều muốn nhìn thấy mặt thật của Lý Chấn. Chưa tới giờ đã kín người hết chỗ. "Ta nghe nói, Lý tổng thống bộ dạng cao lớn anh tuấn, phong độ phiên phiên. Không chỉ như vậy, Lý tổng thống nói chuyện dứt khoát, làm người trượng nghĩa ngay thẳng, được làm bằng hữu với người như vậy, không uổng công kiếp này." ""Lý Chấn rất hung ác, làm việc không để ý tới cảm thụ của người khác, bá đạo tàn nhẫn. Lúc trước Lý Chấn ở phố người, từng vì một nữ nhân mà đánh nam nhân tên là Bỉ Lợi Phu.Tên tổng thống xuất thân quân ngũ này háo sắc và bá đạo, không giảng đạo lý, không phải là hạng tốt đẹp gì. Ta nếu là nữ nhân thì khẳng định không gả cho hắn, không biết nữ tử vì sao lại đi gả cho Lý Chấn." "Đúng là chỉ biết nói xấu Lý tổng thống. Ta nói cho ngươi hay, Lý tổng thống và nữ tử trong Hồng Lâu Mộng đã quen nhau từ trước. Chỉ tiếc, hai người bởi vì một số nguyên nhân mà tách rời, hiện tại mới gặp lại. Ài, ta sao không phải là nữ tử đó nhỉ." "Yến hội sắp bắt đầu rồi, Lý tổng thống sao vẫn chưa tới?" Trong sảnh yến hội, trai gái đi qua đi lại. Lâm Khẳng mặc âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, thắt nơ, đi vào đại sảnh. Bên cạnh Lâm Khẳng là quốc vụ khanh Tây Hoa Đức, tư lệnh chiến khu số một Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng, tư lệnh chiến khu số hai Cách Lan Đặc thượng tá, cùng với bộ trưởng tài chính, bộ trưởng quốc phòng, các đại quan viên đều đã đến, nhưng Lý Chấn vẫn lề mề chưa xuất hiện. Tây Hoa Đức mỉm cười, nói: "Tổng thống các hạ, chuyện thông tri cho Lý Chấn là giao cho ngài, thời gian sắp tới rồi, sao vẫn chưa thấy hắn tới." Lâm Khẳng nói: "Đừng gấp, vẫn chưa tới giờ mà." Tây Hoa Đức âm dương quái khí nói: "Lý Chấn này đúng là không dễ mời." Lâm Khẳng nhíu mày nói: "Tây Hoa Đức các hạ, xin chú ý ngôn từ." Tây Hoa Đức cười tủm tỉm, lại nói: "Yên tâm, ta sẽ không nói trước mặt Lý Chấn đâu. Tên gia hỏa đó chính là một người dã man, có thù tất báo, ta nào dám ngay trước mặt hắn ngay trước mặt hắn." "Tới rồi, Lý tổng thống đến tới rồi." Một tiếng hô to, đột ngột vang lên trong đại sảnh. Ánh mắt của Vô số người, đồng loạt nhìn về phía cửa đại sảnh. Một bộ phận người, đã bước tới cửa. Lâm Khẳng quay đầu, cũng nhìn thấy Lý Chấn bước tới, còn cả Lưu Cẩm Đường đi theo phía sau. Buổi tối Hôm nay, Lý Chấn mặc trường bào màu trắng, ngẩng đầu ưỡn ngực, trong mỗi cái giơ tay nhấc chân đều magn theo vẻ nho nhã. Chỉ là, Lý Chấn để tóc ngắn, cùng với khuôn mặt cương nghị, lộ da một chỗ ký phách hào hùng. Hai loại khí chất trộn lẫn với nhau, tạo cho người ta một loại cảm giác nho nhã và tục tằng cùng tồn tại, rất đặc thù. Sau khi hắn tiến vào đại sảnh, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của vạn chúng. Vô số người gật đầu thăm hỏi Lý Chấn, muốn làm mặt quen trước mặt Lý Chấn. "Lý tổng thống, tới muộn thế." Sau khi Lý Chấn tiến vào, Lâm Khẳng cầm một cốc rượu vang đầy đi tới, mỉm cười bảo: "Tất cả mọi người đều đang ngài ngài, nhưng ngài giờ mới đến, phải phạt một ly." Lý Chấn cũng không khách khí, bưng chén rượu ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. "Cám ơn chư vị!" Lý Chấn ôm quyền cảm tạ người đang ngồi, biểu thị sự tôn kính. Lâm Khẳng cao giọng nói: "Lý tổng thống đã tới, hiện tại, yến hội bắt đầu, mọi người cứ tùy ý." Lần này, trong sảnh yến hội náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói chuyện, tiếng nhảy theo nhạc, bầu không khí rất ốt. Lý Chấn và Lâm Khẳng cùng nhau trao đổi với người trong đại sảnh và người tới tham gia lễ hội. . Đối với những người này, Lý Chấn không dám chậm trễ, dù sao tùy tiện lôi một người ra ngoài, cũng đều có năng lực rất mạnh, nhất là thương nhiên tham dự. Sau khi hắn đi một vòng mới có thể ngồi xuống thở. "Lý tổng thống, có thể mời ngài cùng khiêu vũ không?" Lúc này, một nữ tử quyến rũ hơn hai mươi tuổi lên tiếng mời. Nữ tử mắt đẹp lấp lánh, khi nhìn về phía Lý Chấn, vòng eo mảnh khảnh tựa hồ đang đong đưa, phong tình vô hạn. "Đương nhiên!" Lý Chấn vui vẻ đáp ứng, cùng nữ tử bước tới chỗ khiêu vũ trong sảnh. Cùng với khúc nhạc u nhã vang lên, hai người nhảy theo tiết tấu. Lâm Khẳng thấy Lý Chấn khiêu vũ, mày nhăn lại. Hắn bước tới trước mặt Tây Hoa Đức, nói khẽ: "Tây Hoa Đức các hạ, Kiệt Tây Tạp sao lại xuất hiện ở đây, ai mời nàng ta?" Tây Hoa Đức nhún vai, lắc đầu nói: "Nàng ta chỉ khiêu vũ với Lý Chấn, ngươi lo cái gì." Lâm Khẳng hừ một tiếng, nghiêm túc nói: "Kiệt Tây Tạp là gái hồng lâu của Washington, có quan hệ với rất nhiều nhân viên quan trọng của chính phủ. Hiện tại lại móc nối quan hệ với Lý Chấn, ta cảm thấy nữ nhân này không đơn giản. Trường hợp Hiện tại, nàng ta cũng không thích hợp." Tây Hoa Đức nói: "Nàng ta chỉ là người dựa vào nhan sắc để kiếm cơm, không có gì đâu." Lý Chấn nắm tay nữ tử, hỏi: "Nữ sĩ Xinh đẹp, tên nàng là gì?" Nữ tử mỉm cười, tựa sát vào Lý Chấn, mắt lúng liếng, cười dài nói: "Ta tên là Ái Lệ Ti Kiệt Tây Tạp, gọi ta là Kiệt Tây Tạp được rồi." "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, ngươi rất đẹp." Lý Chấn khen. Trên thực tế, Kiệt Tây Tạp đích xác có đủ vốn. Nữ nhân này thân cao ít nhất 1m70, eo thon, đùi thon, hơn nưa mông rất mẩy, quả thực là một dáng người ma quỷ. Nàng ta có khuôn mặt trái xoan, mắt to, mắt lúng liếng như nước mùa xuân, phong tình vô hạn. Hơn nữa, váy Kiệt Tây Tạp mặc chỉ che được hơn nửa bộ ngực sửa, cái cổ trắng ngần và rãnh ngực lộ ra hấp dẫn ánh mắt của không ít người. Cho dù Lý Chấn nhìn thấy, trong lòng cũng không nhịn được cảm khái một tiếng, vốn của nữ nhân này rất lớn. Lý Chấn ôm eo Kiệt Tây Tạp, chậm rãi khiêu vũ. Khóe miệng Kiệt Tây Tạp cong lên, người lại rướn lên trước, ép vú vào ngực Lý Chấn, rồi cọ cọ, giống như đang câu dẫn Lý Chấn. mỗi Kiệt Tây Tạp mở hé, nhẹ giọng nói: "Tổng thống tiên sinh có muốn không?" "Muốn cái gì?" Lý Chấn hỏi. Kiệt Tây Tạp ngây ra, nam nhân này là không hiểu thật hay đang giả ngu? Nàng ta dù sao cũng là lão thủ nơi phong nguyệt, thoáng cái đã khôi phục bình tĩnh, hạ thấp giọng, dùng thanh âm chỉ có hai người mới có thể nghe thấy nói: "Đương nhiên là chuyện mỹ diệu nhất giữa nam nữ. Lý tổng thống là một trong những nam nhân cường hãn nhất trên thế giới này, quyền lực cực lớn. Nhưng không biết Lý tổng thống ở trên giường, có phải nam nhân cường hãn nhất hay không?" Lý Chấn cười cười, tay đặt lên mông nàng ta, đột nhiên véo mạnh một cái.
Q.4 - Chương 1078: Nam Nhân! Nữ Nhân! (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc "A!" Kiệt Tây Tạp hô khẽ một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ. Nam nhân này rất bất lịch sự. Trước mặt nhiều nhân viên quan trọng của chính giới và thương giới giư như vậy, không ngờ vươn tay ra sờ mông của nàng ta còn ra sức vuốt ve, đây là bộ vị tư mật của nữ nhân, nhưng Lý Chấn lại vô lễ như vậy, làm Kiệt Tây Tạp rất không thoải mái, tay Lý Chấn đi một vòng trên mông Kiệt Tây Tạp, lại quay về vòng eo mềm như không xương, nhẹ nhàng vuốt ve. Ngạn ngữ nói "Hành lý của Nam nhân, eo của nữ nhân là không thể sờ." Bởi vì trong hành lý của nam nhân có tiền, trên eo nữ nhân có tình, Lý Chấn nhẹ nhàng vuốt ve eo Kiệt Tây Tạp, không ngờ khiến đáy lòng Kiệt Tây Tạp trở nên nhộn nhạo. Nữ nhân này mềm như không xương, đúng là làm từ nước. Kiệt Tây Tạp trở nên cảnh giác, cảm thấy nam nhân trước mắt là một cao thủ phong nguyệt. Lý Chấn nhẹ giọng nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, nam nhân dã man rất có hương vị, bưu hãn hữu lực, dựa theo cách nói của ngươi, khi chọc vào cũng rất có lực lượng." Kiệt Tây Tạp hừ một tiếng, cậy mạnh nói: "Có sắc tâm, không có sắc đảm." "Thật vậy chăng, " Lý Chấn tựa cười mà như không phải cười nói. Kiệt Tây Tạp bị nụ cười của Lý Chấn khiến cho nổi da gà, lập tức ưỡng thẳng người, cách ra một khoảng, khôi phục tình huống khiêu vũ bình thường, cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên ta nói thật rồi." " Lời nói của Nữ nhân không thể tin, tới đây đi." Bàn tay đang ôm eo của Kiệt Tây Tạp hơi dùng sức, trực tiếp kéo Kiệt Tây Tạp vào gần, không phải Kiệt Tây Tạp chủ động dựa vào ngực Lý Chấn, ưỡn bộ ngực căng tròn lên, nhẹ nhàng ma sát, khiến cho Lý Chấn sinh ra cảm giác mềm mại. Lý Chấn không sờ đã có thể cảm nhận được da thịt nhẵn nhụi ấy. "Kẻ Dã man." Kiệt Tây Tạp u oán nói. Nữ nhân tuy rằng bị động, lại phong tình tất lộ, khí tức thành thục đó khiến người ta say mê. Tay Lý Chấn lại đặt lên hông Kiệt Tây Tạp, nhẹ nhàng vuốt ve, khiến cho Kiệt Tây Tạp lại không nhịn được mà tâm thần nhộn nhạo, mắt to ngập nước, cộng với một tia quyến rũ trên mặt, giông như trái đào chín, khiến Lý Chấn không nhịn được muốn cắn một cái, có điều, Lý Chấn biết nữ nhân này không đơn giản, trong lòng vẫn vô cùng bình tĩnh. Miệng hắn ghé sát vào vành tai Kiệt Tây Tạp, phả ra một hơi nóng, nói khẽ: "Ngươi không phải nói muốn thử một lần với nam nhân cường hãn nhất trên đời này ư, hiện tại cảm thấy thế nào." Kiệt Tây Tạp giật mình, trong lòng sinh ra suy nghĩ muốn lùi bước. Nam nhân này khó đối phó. Nhưng trong giây lát, trong lòng Kiệt Tây Tạp lại ý chí chiến đấu dâng trào, rất nhiều nhân viên quan trọng của quốc hội liên bang Mỹ, thậm chí các cự phách của thương giới cũng đều trở thành bề tôi dưới váy của nàng ta, hiện tại gặp phải một tổng thống Trung Quốc, nàng ta làm sao có thể cam nguyện nhận thua. Không thể nhận thua được. Kiệt Tây Tạp cười cười, thần sắc quyến rũ, nói khẽ: "Có phải nam nhân hay không thì thử qua mới biết được." Trong mắt Của nàng ta mang theo vẻ khinh thường, giống như nói Lý Chấn không phải là nam nhân. Lý Chấn cười nói: "Rất nhanh, ngươi sẽ cho rằng ta là nam nhân." Vừa nói, tay Lý Chấn lại một lần nữa lần xuống, đặt lên cặp vú đàn hồi đó, nhẹ nhàng vuốt một cái, vừa mềm mại vừa đàn hồi, khiến Lý Chấn đều không nhịn được chậc chậc khen ngợi, trong mắt Kiệt Tây Tạp hiện lên vẻ giận dữ, đổi lại là người khác, đều coi nàng là nữ thần, không dám báng bổ, nam nhân này lại nhiều lần sờ mông nàng ta, rất thô lỗ." Tim Kiệt Tây Tạp sau đó lại nảy lên. Trong nháy mắt, Lý Chấn bỏ tay ra, nàng ta mới thở phào. Nhưng nàng ta lại cảm thấy không đúng. Bàn tay to tràn ngập nhiệt lực của Lý Chấn không dừng ở eo nàng ta, mà là thuận theo lưng nàng ta đi lên, cuối cùng dừng lại ở vị trí bả vai. Cánh tay Lý Chấn dài, bàn tay to, vòng qua vai, năm ngón tay thọc vào nách, sờ tới bầu ngực của Kiệt Tây Tạp. Hai người mặt đối mặt, yay Lý Chấn từ nách lần tới, không bị ai chú ý. Kiệt Tây Tạp giống như bị sét đánh. Này nam nhân, thật sự là rất không biết xấu hổ. Lý Chấn cũng mặc kệ nhiều như vậy, nữ nhân này vô duyên vô cớ tìm tới hắn, còn không ngừng dùng ngôn ngữ khiêu khích, đây là Kiệt Tây Tạp khơi mào trước, bất kể thế nào, Lý Chấn khẳng định là sẽ không chịu thiệt, trên mặt Lý Chấn lộ ra nụ cười xấu xa, người ghé sát vào Kiệt Tây Tạp, thậm chí ngón tay còn gẩy gẩy, lại nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, hiện tại, ngươi cảm thấy ta là nam nhân chưa." " Nam nhân thối." Kiệt Tây Tạp đột nhiên dùng sức, muốn giãy ra khỏi tay Lý Chấn. Đáng tiếc, Lý Chấn là loại người nào chứ, hắn hơi dùng sức, liền ôm chặt lấy Kiệt Tây Tạp. Kiệt Tây Tạp thấp giọng nói: "Buông ra." Lý Chấn lắc đầu cười khẽ, không nhanh không chậm nói: "Ngươi muốn rời khỏi lòng ta thì chủ động nói ra, ngươi không nói thì ta sao biết là ngươi muốn đi, ngươi đơn phương giãy ra, sẽ khiến người khác tưởng giữa chúng ta xảy ra chuyện gì, ngươi nhìn ánh mắt giết người của những người xung quanh đi, rõ ràng là như ta đang cưỡng gian ngươi vậy, thời buổi này, làm một nam nhân tốt thật không dễ dàng gì." "Xi." Kiệt Tây Tạp bật cười, nhưng vẻ mặt trong nháy mắt đã căng ra. Nàng ta thấp giọng nói: "Buông ra." Lý Chấn nhún vai, thở dài nói: "Không thể âu yếm, đáng tiếc." Lý Chấn dùng sức bóp vú Kiệt Tây Tạp một cái, tay tóm được hơn nửa bầu, ra sức nắm chặt, khiến cho Kiệt Tây Tạp sắc mặt đại biến, ngay sau đó, Lý Chấn buông tay ra, bước về phía Lâm Khẳng, tựa hồ căn bản như chưa hề gặp nàng ta, giống như Kiệt Tây Tạp là không khí. Kiệt Tây Tạp đứng tại chỗ, hận tới ngứa răng. Cái gì gọi là không âu yếm. Sờ mông, sờ hông, thậm chứ vú cũng bóp mấy cái. Đã đến ức đó rồi mà còn coi như không có gì ư? Kiệt Tây Tạp trong lòng tức giận, nghĩ rằng, nàng ta đến Washington thời gian dài như vậy, vẫn chưa bao giờ chịu nhục như vậy, thậm chí rất nhiều chỗ riêng tư chưa bị ai chạm vào, nhưng hôm nay không ngờ bị Lý Chấn sờ soạng, lần sau nhất định phải đòi lại, có điều, trong đầu Kiệt Tây Tạp lại nghĩ, nam nhân này rất có vị đạo, tựa vào người hắn, có chút thoải mái, đương nhiên cũng chỉ vậy mà thôi. Đó là một nam nhân nguy hiểm. Đồng thời, cũng là một nam nhân có giá trị lợi dụng. Lý Chấn về tới bên cạnh Lâm Khẳng, ánh mắt Lâm Khẳng dừng ở trên người Kiệt Tây Tạp, hạ giọng, nghiêm túc nói: "Lý tổng thống, nữ nhân vừa rồi ngài ít tiếp xúc thì tốt hơn." Lý Chấn hỏi: "Vì sao?" Lâm Khẳng vẻ mặt khinh bỉ, nghiêm túc nói: "Kiệt Tây Tạp là một nữ nhân ngủ với ngàn người, nàng ta có quan hệ với rất nhiều quan viên và thương nhân của Washington, ngươi chắc minh bạch." Lý Chấn đảo mắt, trong lòng lại có suy nghĩ khác. Nữ nhân này chắc không đơn giản như vậy, từ tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, Lý Chấn đã có nhận thức, Kiệt Tây Tạp biểu hiện ra ngoài tuy rằng là lão thủ, nhưng rất nhiều chỗ vẫn không thoáng được, nếu là ngủ với cả ngàn người, căn bản sẽ không bận tâm tới chuyện Lý Chấn sờ mông sờ ngực, Kiệt Tây Tạp còn có thể mượn chuyện sờ mông sờ ngực để tiến thêm một bước khiêu khích Lý Chấn. Lý Chấn lắc đầu, không nghĩ tới chuyện này nữa, bởi vì hắn nhất thời cũng không minh bạch được.
Q.4 - Chương 1079: Xung Đột Trong Yến Hội (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lâm Khẳng ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà đại sảnh, vẻ mặt cảm khái, nghiêm túc nói: "Qua buổi tối hôm nay, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng, Cách Lan Đặc thượng tá cùng với những tướng quân còn lại sẽ dẫn quân ra tiền tuyến, một hồi chiến tranh liên quan tới hướng đi tương lai của liên bang Mỹ sẽ khai hỏa, Lý tổng thống, ngài có suy nghĩ gì về trận chiến này." Lý Chấn nhìn Lâm Khẳng một cái, cười thầm trong lòng. Vị tổng thống tiên sinh này, luôn nói những lời khách sáo, tựa hồ như hắn không chịu hết sức vậy. Đương nhiên, Lý Chấn đích xác không nói ra hết. Rất nhiều chuyện, cho dù Lý Chấn nói ra, Lâm Khẳng cũng khó mà chấp hành được, tựa như cuộc nói chuyện của Lý Chấn và Tư Khoa Đặc, nếu như nói cho Lâm Khẳng toàn bộ, kết quả cuối cùng vẫn là Lâm Khẳng lòng có thừa mà sức không đủ, khó có thể chấp hành Lý Chấn nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Tổng thống tiên sinh, ta đã nói rất rõ ràng, cũng nói cho các ngươi toàn bộ về phân tích cuộc chiến, dùng ngạn ngữ Trung Quốc mà nói thì là vạn sự sẵn sàng, chỉ chờ tin tức chiến thắng của Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng." Lâm Khẳng cười cười, không truy hỏi. Lý Chấn không chịu nói, hắn cũng không tiện nói gì thêm. " Hỗn đản, không cho phép chạm vào ta." Tiếng khiển trách lanh lảnh vang lên trong sảnh yến hội. Tiếng nói chuyện Trong đại sảnh dừng lại, tiến nhạc cũng tắt. Mọi người dừng nói chuyện, theo tiếng nhìn lại. Lý Chấn cũng nhìn, hắn mở to hai mắt, bởi vì người vừa lên tiếng không phải ai khác mà chính là Kiệt Tây Tạp vừa rồi còn ám muội với hắn, lúc này, Kiệt Tây Tạp vẻ mặt tức giận, đang khiển trách một thanh niên hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, vẻ mặt của nàng ta rất nghiêm nghị, nói: "Hán Sâm, xin ngươi nghiêm túc một chút, đừng có bất lịch sự như vậy." Thanh niên này tên là Hán Sâm, trông cũng có chút anh tuấn. Hắn cũng tham gia tiệc tối lần này, hiển nhiên có thân phận nhất định, Hán Sâm cười lạnh một tiếng, nói: "Mẹ, còn giả vờ thanh thuần, ngươi đã là nữ nhân ở Washington ai ai cũng chơi, còn để ý tới bị ta sờ tay ư?" Cứ phách thương nghiệm cùng với nhân viên quan trọng của chính giới Chung quanh sau khi nghe xong thì trên mặt mang theo vẻ tựa cười mà như không phải cười, hoàn toàn chuẩn bị xem kịch vui, Lý Chấn nghe thấy lời nói của Hán Sâm, nhíu mày, trước công chúng mà nói ra như vậy, bất kể là đối với bản thân người trẻ tuổi hay là đối với Kiệt Tây Tạp đều không có lợi. Thứ nhất, chứng tỏ người trẻ tuổi không có giáo dưỡng, thứ hai cũng khiến Kiệt Tây Tạp mất mặt. Lý Chấn hỏi: "Lâm Khẳng các hạ, người kia là ai?" Lâm Khẳng hồi đáp: "Hắn tên là Hải Sâm, là cự phách thương nghiệp châu Âu, con cháu của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức." " Gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức?" Lý Chấn sau khi nghe xong, nhíu mày. Đại danh của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, Lý Chấn cũng biết chút ít, gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức là gia tộc tài chính nổi danh trên thế giới, được xưng là đế quốc Thứ sáu của châu Âu, người sáng lập của gia tộc Mai Da La Tư Sài Nhĩ Đức là cha của ngành tài chính quốc tế, cự bá của ngân hàng châu Âu, sáng lập ra công ty đa quốc gia đầu tiên toàn câu, cũng là người đầu tiên nghĩ ra nghiệp vụ tài chính quốc tế. Gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức từ sáng lập đến đời sau, trải qua hơn hai trăm năm mưa gió tang thương, vẫn đứng sừng sững không ngã, năng lực sinh tồn ngoan cường này rất không tầm thường. Ở thời đại này, La Tư Sài Nhĩ Đức gia tộc cũng đã thành hình Có sức ảnh hưởng rất lớn. Hán Sâm và Kiệt Tây Tạp phát sinh tranh chấp, Lý Chấn không nhúng tay, bởi vì chuyện này không liên quan tới hắn, cho dù Kiệt Tây Tạp và hắn có một chút quan hệ ám muội, nhưng biểu hiện của Kiệt Tây Tạp cũng khiến Lý Chấn cảnh giác, cho nên Lý Chấn lẳng lặng đứng nhìn. Kiệt Tây Tạp bị Hán Sâm chọc giận, vung tay lên tát Đáng tiếc một nữ tử như nàng ta làm sao có thể là đối thủ của Hán Sâm, trực tiếp bị tóm lấy cổ tay. Hán Sâm nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Kiệt Tây Tạp, lạnh giọng nói: "Một nữ nhân đi tìm nam nhân khắp nơi như ngươi, còn tưởng rằng mình thật sự thanh thuần ư, người ta nói chuyện một chút với ngươi, là vì để ngủ với ngươi, ta sờ tay ngươi, ngươi lại có phản ứng lớn đến vậy, vừa rồi tên tổng thống Trung Quốc cái kia kia sờ mông ngươi, còn sờ eo ngươi, thậm chứ sờ cả ngực ngươi, sao không thấy ngươi kêu la gì, hơn nữa trông còn như rất hưởng thụ. " Tiện nhân, hạ lưu, hạ lưu đến cực điểm." Nói tới đây, Hán Sâm nổi giận đùng đùng, há cái miệng đầy mùi rượu, , nói: "Tổng thống Trung Quốc cũng thật là, không có một chút phẩm vị, không có một chút tự chủ, không ngờ bị ngươi hấp dẫn, hắn coi trọng xú nữ nhân như ngươi, ta cảm thấy không đáng thay cho hắn, cũng hiểu nhãn giới hắn quá kém, chưa từng được gặp gái phương Tây." Hắn vừa nói vừa ợ rượu một cái rất to. "Ngươi hỗn đản, " Kiệt Tây Tạp bị làm nhục trước mặt mọi người, tâm tình rất phẫn nộ. Nàng ta lăn lộn trong đám quan viên thượng tầng của Washington rất thuận lớn, thậm chí, Washington nàng ta tới Washington, gặp phải rất nhiều người xấu, nhưng đều gặp dữ hóa lành, nhưng không hề phải chịu mất mặt như hôm nay. Hán Sâm nói: "Ta vô sỉ ư, xú nữ nhân ngươi mới thực sự vô sỉ đó." Kiệt Tây Tạp giãy dụa, tay trái của nàng ta giơ lên, muốn phản kháng. Hán Sâm dơ tay lên trước, muốn tát, Kiệt Tây Tạp bất đắc dĩ nhắm mắt lại, khóe mắt chảy ra nước mắt khuất nhục, nhưng đợi một lúc vẫn không thấy bị tát, nàng ta mở mắt nhìn thì thấy Lý Chấn đã đi tới, nhanh như chớp tóm lấy tay Hán Sâm, khiến cho Hán Sâm không thể động đậy. Lý Chấn thản nhiên nói: "Con người ta vốn không muốn yếu nhiều chuyện, nhưng khả miệng không sạch sẽ, chính là không cho ta được thanh tịnh, hơn nữa, ta rất không quen nhìn nam nhân đánh nữ nhân." Trên thực tế, Lý Chấn không định ra mặt. Đáng tiếc, người của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức có chút quá phận, bắt hắn phải dính vào. Trong ngữ khí còn mang theo vẻ khinh bỉ người da vàng. Hán Sâm buông tay Kiệt Tây Tạp ra, nhìn chằm chằm Lý Chấn, trầm giọng nói: "Tổng thống Lý Chấn của phương đông, xin ngài buông tay ra, phải biết rằng, ta không mạo phạm gì ngài, ngài làm như vậy là không tốt." Lý Chấn nói: "Ngươi uống say, lời vừa nói ra miệng đã quên, huống hồ, ta đã nói không quen nhìn nam nhân đánh nữ nhân, ngươi xin lỗi Kiệt Tây Tạp đi, ta sẽ thả ngươi ra." Hán Sâm nói: "Không thể." Hắn nhìn chằm chằm Lý Chấn, lại nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp như con chim nhỏ nép vào bên cạnh Lý Chân, bỗng nhiên lòng ghen tị dâng lên, quát: "Một đôi cẩu nam nữ, đãng phụ, tiện nhân." "Bốp." Một cái tát rõ vang truyền đến, trên mặt Hán Sâm có thêm năm dấu ngón tay. Cái tát này khiến tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc. Phải biết rằng, Hán Sâm là người đại diện của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức ở liên bang Mỹ, đánh Hán Sâm, tương đương với đắc tội với Đức Nhĩ La Tư Sài Nhĩ Đức, Tây Hoa Đức nhìn thấy một màn này, trong lòng liên tục cười lạnh, Lý Chấn đắc tội với càng nhiều người càng tốt, hiện tại, khi hắn nhìn về phía Kiệt Tây Tạp, trong mắt hiện lên vẻ tươi cười, nữ nhân này vẫn hữu dụng, không ngờ có thể dẫn phát tranh chấp. Lâm Khẳng đứng bên cạnh Lý Chấn, thấp giọng khuyên nhủ: "Lý tổng thống, đừng làm lớn chuyện." Lý Chấn nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Hán Sâm tiên sinh, ta đã nói rất rõ ràng, xin lỗi Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của ngươi, về phần chuyện ngươi lên tiếng sỉ nhục ta, ta cũng sẽ không truy cứu." "Đừng hòng." Hán Sâm hét lớn, vẻ mặt phẫn nộ. Hắn là đường đường là thiên chi kiêu tử của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, cho dù cự bá thương giới của liên bang Mỹ cùng với nhân viên quan trọng của chính giới liên bang Mỹ thấy cũng phải lễ kính ba phần, hiện tại bị người ta nhìn như khỉ, thực sự rất phẫn nộ. Lý Chấn thở dài nói: "Gỗ mục không thể khắc." "Bốp." Cái tát thứ ba hạ xuống mặt Hán Sâm, cái tát này đánh xuống, nửa bên mặt phải của Hán Sâm sưng phù như cái bánh bao, khóe miệng cũng ứa máu, trông rất thảm.
Q.4 - Chương 1080: Đưa Nữ Nhân Về Nhà (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Hán Sâm lại một lần nữa bị ăn tát, mặt rất bỏng, đau đến kêu ầm ĩ. Hắn ôm sưng đỏ đã sưng đỏ, nhìn chằm chằm Lý Chấn, hai mắt phun ra lửa giận hừng hực, lớn tiếng nói: "Lý Chấn, ta là đệ tử trực hệ của La Tư Sài Nhĩ Đức La Tư Sài Nhĩ Đức, ngươi không ngờ dám đánh ta, ngươi sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận. Gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi." Lý Chấn khinh thường cười, nói: "Chỉ bằng vào ngươi." Hán Sâm hừ một tiếng, nói: "Ta là đại biểu của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức ở liên bang Mỹ, ngươi ở trước mặt tất cả quan viên liên bang đánh ta, chẳng khác nào đánh gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức. Một khi La Tư Sài Nhĩ Đức La Tư Sài Nhĩ Đức tiến vào Trung Quốc, nhất định sẽ khiến Trung Quốc long trời lỡ đất." Trên mặt j hiện ra một tia đắc ý, cố nén cơn đau trên mặt, tiếp tục nói: "Nếu ngươi lập tức xin lỗi ta, hơn nữa quỳ xuống cầu xin tha thứ, giao con điếm Kiệt Tây Tạp này cho ta giao cho ta, ta sẽ không báo chuyện này cho gia tộc." Lý Chấn sau khi nghe xong, ngây ra. Vẻ mặt này lọt vào mắt Hán Sâm, hắn cho rằng Lý Chấn bị dọa sợ rồi. Lập tức, trên mặt hắn lộ ra vẻ đắc ý, bộ dạng tiểu nhân đắc chí. Hắn cho rằng Lý Chấn vì hòa bình của Trung Quốc, không dám mạo hiểm. Nhưng mà, đám người Lâm Khẳng, Tây Hoa Đức, Mạch Khắc Đạo Nhĩ, Cách Lan Đặc thì lắc đầu, thương hại Hán Sâm với vẻ thương hại. Nhân vật cường thế như Lý Chấn, tuyệt đối sẽ không để người khác uy hiếp. Tiểu tử này không ngờ đi uy hiếp Lý Chấn, thế không phải tự mình muốn chết ư? Kiệt Tây Tạp đứng bên cạnh Lý Chấn, tim đập thình thịch, sợ Lý Chấn sẽ đẩy nàng ta ra. Lý Chấn khôi phục bình tĩnh, thở dài nói: "Kẻ ngu dốt!" Hắn vừa rồi ngây ra, không phải bị dọa mà là cảm thấy người này thật quá cuồng vọng. "Bùm ! !" Lý Chấn nhấc chân đá ra. Một cước này không đá vào bộ vị yếu hại của Hán Sâm, chỉ đá lên bụng hắn. Dưới sự va chạm của lực lượng Cường đại, Hán Sâm trực tiếp bay ra. Người ở không trung, trên mặt hắn tràn ngập vẻ thống khổ, trợn mắt lên, tròng mắt như sắp lồi ra. Bùm một tiếng, sau khi Hán Sâm rơi xuống đất, liên tục ho khan, trên mặt mang theo thần sắc sợ hãi. Vì sao? Vì sao Lý Chấn không sợ hãi một chút nào? Hán Sâm hai tay chống lên mặt đất, mắt thấy Lý Chấn chậm rãi đi tới, hắn rống lên, sau đó đứng lên vung quyền lao về phía Lý Chấn. Là người của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, hắn bất kể đi đến đâu, đều là thượng khách của các quốc gia, cũng bởi vì vậy, nuôi dưỡng thành tính cách không để bất kỳ ai ở trong mắt của Hán Sâm. Bởi vì không coi ai ra gì, Hán Sâm mới gặp phải kết quả hôm nay. Khi hắn lao về phía trước, một bóng người như tia chớp lao tới. "Tập kích tổng thống, muốn chết!" Thanh âm Lãnh khốc truyền ra, Lưu Cẩm Đường đã tới trước người Hán Sâm. Một quyền đánh ra, quyền đầu va vào ngực Hán Sâm. "Rắc rắc." Xương sườn ngực trái của Hán Sâm trực tiếp bị đánh gãy hai thanh. Hán Sâm nằm trên mặt đất, không ngừng ho ra máu. Một quyền Vừa rồi của Lưu Cẩm Đường, nếu đánh vào yết hầu của Hán Sâm, hoặc là huyệt Thái Dương của Hán Sâm, tuyệt đối là có thể một quyền giết chết Hán Sâm. Nhưng buổi tối hôm nay là yến hội, không nên giết người, hơn nữa giết người thì rất khó giải quyết, cho nên Lưu Cẩm Đường mới thủ hạ lưu tình. Lưu Cẩm Đường nhìn chằm chằm Hán Sâm đã ngã xuống đất, lãnh khốc nói: "Phế vật!" Hắn xoay người đối mặt với Lý Chấn, giơ tay lên hành lễ nói: "Tổng thống, đã giải quyết vấn đề." Lý Chấn gật gật đầu, tiếp tục đi về phía trước. Người chung quanh nhìn thấy một màn này, đều kinh hãi không thôi, thanh niên nhỏ tuổi bên cạnh Lý Chấn này sát khí lớn quá. Lý Chấn đi tới trước người Hán Sâm, từ trên cao nhìn Hán Sâm đã bị đánh thành đầu heo. Hắn vẻ mặt lãnh khốc, trầm giọng nói: "Chỉ bằng vào một kẻ trú ở liên bang Mỹ như ngươi, cũng muốn đại biểu cho gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức đối thoại với ta, quả thực là nực cười! Người khác kính ngươi ba phần, là tôn kính gia chủ của gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, chứ không phải tên hoàn khố như ngươi." " Lý Chấn ta chấp chưởng cả một quốc gia, chưa từng sợ bất kỳ ai cả." "Anh, pháp, nga ta đều từng đánh, có quốc gia nào mà ta sợ chưa? Một quốc gia ta còn không sợ, còn sợ một gia tộc nho nhỏ ư? Bởi vì lĩnh vực gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức dính dáng tới nhiều, một khi phá hủy, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn, cũng sẽ lưu lại di chứng rất lớn, mới không muốn triệt để đối lập với gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, không muốn động thủ." " Nếu chọc phải một người của quân đội, một đạo mệnh lệnh, đại quân giết ra, gia tộc của ngươi sẽ trực tiếp hôi phi yên diệt. Ta cổ vũ ngươi đem chuyện này báo lên, hơn nữa ta có mười phần nắm chắc, ngươi sẽ lại đến xin lỗi ta. Gia tộc của ngươi, khẳng định cũng chủ động tới xin lỗi ta, Những gì muốn nói ta đã nói hết, ngươi có thể cút được rồi, đừng ở chỗ này ảnh hưởng tới mọi người." Lý Chấn bộ dạng thản nhiên, căn bản không để Hán Sâm ở trong mắt. Hán Sâm nghe thấy lời nói của Lý Chấn, thất hồn lạc phách! Đúng vậy, gia tộc sẽ vì hắn mà đắc tội với tổng thống của một đại quốc như Lý Chấn ư? Đáp án rất rõ ràng, không thể! Kết quả cuối cùng nhất định là hắn bị đẩy ra xin lỗi, làm con dê gánh tội. Hán Sâm lảo đảo đứng lên, thất hồn lạc phách rời khỏi, rất nhanh biến mất trong tầm mắt của mọi người. Dần dần, trong đại sảnh khôi phục náo nhiệt, các cự bá thương nhân hoặc là nhân viên quan trọng của chính giới giống như vừa rồi là xảy ra chuyện gì, tiếp tục nói chuyện phiếm uống rượu. Lưu Cẩm Đường nhìn Kiệt Tây Tạp, trong mắt hiện lên sát ý, chuyện đêm nay đều là nữ nhân này gây ra, nếu không phải vì ả hồng nhan họa thủy này, cũng sẽ không có mâu thuẫn vừa rồi. Lý Chấn nhìn mắt Kiệt Tây Tạp, dứt khoát bước đi. Kiệt Tây Tạp muốn lên tiếng, nhưng lời đến miệng lại nuốt vào, yên lặng tìm một góc rồi ngồi xuống. Tây Hoa Đức nói: "Lý tổng thống giận dữ vì hồng nhan, bội phục." Lý Chấn bưng chén rượu lên, nhấp một ngụm, ăn một miếng, lau miệng rồi nói: "Tây Hoa Đức các hạ nhìn thấy một màn này, chỉ sợ trong lòng rất cao hứng, thầm nói ta là ngốc tử, không ngờ vì một nữ nhân không liên quan mà đắc tội với gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức. Hắc hắc, chút tâm tư này của ngươi không giấu được ai đâu. Uống rượu! Uống rượu!" Lý Chấn kính Tây Hoa Đức một chén rượu. Tây Hoa Đức vừa nghe lời nói đầy gai của Lý Chấn, trong lòng hận tới ngứa răng. Thằng nhãi này, thật sự là khiến người ta ghét cay ghét đắng Tiếp theo, Lý Chấn trao đổi với đại đa số nhân viên quan trọng của chính giới hoặc là cự bá thương giới. Những người này vất vả lắm mới có cơ hội, cho nên phi thường nhiệt tình. Tiệc tối kéo dài tới hơn mười rưỡi mới kết thúc, quan viên và cự bá buôn bán tới dự đều có người đưa tiễn. Rất nhanh, trong sảnh chỉ còn lại đám người của Nhà Trắng Lâm Khẳng, Lý Chấn, bao gồm cả quốc vụ khanh Tây Hoa Đức cũng đã rời khỏi. Bồi bàn bắt đầu thu dọn đồ ăn, Kiệt Tây Tạp vẫn chưa đi. Lâm Khẳng nói: "Lý tổng thống, chuyện này giao cho ngươi." Sau khi nói xong, hắn liền xoay người rời khỏi. Lý Chấn thấy chung quanh không có ai, bước tới bên cạnh Kiệt Tây Tạp, nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, yến hội đã kết thúc rồi, ngươi cũng nên đi về đi." "Ta sợ!" Kiệt Tây Tạp nói. Lý Chấn nhìn Kiệt Tây Tạp, đám xem sự thật giả của những lời này. Từ trong ánh mắt, nàng ta không nói láo. Kiệt Tây Tạp cầm cánh tay Lý Chấn, như là tóm được cọng cỏ cứu mạng, nói: "La Tư Sài Nhĩ Đức không phải người lòng dạ rộng lượng, ta một mình về nhà, khẳng định có nguy hiểm. Lý tổng thống, ngài đưa ta một chuyến đi." Lưu Cẩm Đường liên tục lắc đầu, ý bảo Lý Chấn không phải đáp ứng. Hắn nghe thấy người chung quanh đánh giá Kiệt Tây Tạp, cho rằng nữ nhân này không phải nữ nhân tốt.
Q.4 - Chương 1081: Nam Nữ Sống Chung Một Phòng (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lý Chấn không quan tâm tới ánh mắt của Lưu Cẩm Đường, hồi đáp: "Được, ta đưa ngươi về." Lưu Cẩm Đường trợn mắt, thầm nghĩ, xong rồi, lần này xong rồi. Nữ nhân này rất biết câu dẫn người ta, nháy mắt đã câu đi linh hồn nhỏ bé của tổng thống, Lưu Cẩm Đường nói: "Tổng thống, nếu Kiệt Tây Tạp nữ sĩ lo lắng tới an toàn thì không bằng phái huynh đệ của Tiêm Đao doanh đưa nàng ta về, như vậy, ngài cũng không cần đi cùng, có thể sớm về nghỉ ngơi." "Không, ta muốn Lý tổng thống đưa về." Kiệt Tây Tạp bộ dạng đề phòng, khiến Lưu Cẩm Đường không biết nói gì. Lý Chấn nói: "Không cần huynh đệ của Tiêm Đao doanh, ta tự mình đi một chuyến." Tâm tư Lưu Cẩm Đường vừa chuyển, lập tức nảy ra ý hay, lại nói: "Tổng thống, vì an toàn của ngài, ta sẽ sai mười huynh đệ Tiêm Đao doanh cùng ngài đưa Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, bảo hộ an toàn cho ngài và Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, lúc trước đắc tội với La Tư Sài Nhĩ Đức, hắn rất có thể sẽ trả thù, cho nên ngài mang theo mười huynh đệ sẽ an toàn hơn." Lý Chấn nói: "Ngươi đi an bài, " Lưu Cẩm Đường xoay người rời khỏi, Lý Chấn nói: "Đi thôi, ta đưa ngươi." Kiệt Tây Tạp vươn tay, nói: "Ngươi kéo ta dậy." Lý Chấn lạnh giọng nói: "Ta chỉ là đưa ngươi về, đừng có nghĩ nhiều." Nói xong, Lý Chấn chắp tay sau lưng, xoay người đi ra ngoài Nhà Trắng, Kiệt Tây Tạp u oán lườm Lý Chấn một cái, cũng đứng lên, đuổi theo Lý Chấn, nàng ta đi theo bên cạnh Lý Chấn, nhỏ giọng nói: "Buổi tối Hôm nay cám ơn ngươi đã hỗ trợ, nếu không phải có ngươi, ta khẳng định bị Hán Sâm vũ nhục." Lý Chấn lắc đầu, nghiêm túc nói: "Ta chỉ là khó chịu khi hắn nói tới ta, không có ý gì khác." Kiệt Tây Tạp nói tiếp: "Ngươi lúc ấy nói không quen nhìn hắn đánh nữ nhân, " Lý Chấn nói: "Đó chỉ là lấy cớ, không cần để ở trong lòng, " "Ta không tin, ngươi thích ta đúng không." Kiệt Tây Tạp chớp chớp mắt to hỏi. Lý Chấn vừa nghe thấy câu này, máu tươi muốn phun ra. Cảm giác tồn tại của Nữ nhân này quá mạnh mẽ, hắn giả bộ buồn nôn, nói: "Ngươi sao không đi soi gương đi, bằng vào bộ dáng này của ngươi ta sao có thể thích ngươi được, bất kỳ một thê tử na của ta cũng không kém hơn ngươi, thậm chí so với ngươi thì hấp dẫn hơn nhiều." Kiệt Tây Tạp sau khi nghe xong, trầm mặc. Nàng ta đi theo Lý Chấn ra khỏi Nhà Trắng, còn mười binh lính Tiêm Đao doanh Lưu Cẩm Đường an bài cũng đã ra, đi theo bảo hộ an toàn cho Lý Chấn, bởi vì là Kiệt Tây Tạp dẫn đường, đoàn người đi cũng không nhanh, sau khi đi xa khỏi Nhà Trắng, Kiệt Tây Tạp đột nhiên dừng lại, nàng ta nhìn chằm chằm Lý Chấn, nghiêm túc nói: "Lúc trước ngươi nói ta đã đi vào một con đường không nên đi, nói rõ ràng đi, rốt cuộc là con đường nào." Khóe miệng Lý Chấn nhếch lên, thản nhiên nói: "Lời nói của Hán Sâm chẳng lẽ là sai sao, hắn nói ngươi sau khi tt Washington, mọi việc đều thuận lợi, thông đồng v quan viên chính phủ, hoặc là thương nhân thương giới, có vẻ như, thanh danh của ngươi không tốt." Kiệt Tây Tạp cắn răng, bất đắc dĩ nói: "Ta là trong sạch, ngươi tin khoong ?" Lý Chấn nghĩ nghĩ, hồi đáp: "Ta tin." Đối phương là một nữ tử, Lý Chấn tuy rằng hoài nghi, nhưng gật đầu đồng ý, dù sao sau khi đưa Kiệt Tây Tạp về nhà, hắn cũng quay lại, giữa hắn và Kiệt Tây Tạp sẽ không có tiếp xúc, Kiệt Tây Tạp nghe thấy lời nói của Lý Chấn, lập tức vui vẻ ra mặt, trong nhất thời cười tươi như hoa, Lý Chấn trong nháy mắt cũng thất thần, bị dung nhan này hấp dẫn. Lý Chấn thở dài trong lòng, nữ nhân này dáng người đẹp, cũng xinh, đáng tiếc. Từ trong đáy lòng, Lý Chấn cũng không tin lời nói của Kiệt Tây Tạp. Dù sao, đây là lời nói một bên của Kiệt Tây Tạp. Kiệt Tây Tạp thấy Lý Chấn không giống như đang giả bộ, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, lại tiếp tục dẫn đường. Đi được chừng hai mươi phút thì tới một khu nhà. Khu nhà này không lớn, cũng không xa hoa, ngược lại rất cũ nát, tường đầy dấu vết loang lổ, Lý Chấn dừng lại ở lối vào dưới lầu, hắn nhìn Kiệt Tây Tạp, mỉm cười, nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, dựa theo thỉnh cầu của ngươi, ta đã đưa ngươi về tới nhà, lên đi, ta phải về rồi." Mắt đẹp của Kiệt Tây Tạp, chuyển động mỉm cười bảo: "Lý tổng thống, đi lên ngồi chơi đã." Lý Chấn nói: "Không được, ta còn phải trở về." Kiệt Tây Tạp lắc đầu nói: "Nếu Hán Sâm sai người mai phục ở trên lầu, đến lúc đó ta khẳng định sẽ nguy hiểm, ngươi đã đưa đến dưới lầu rồi, người tốt hãy làm tới cùng, đưa ta lên lầu đi." Lý Chấn nghĩ nghĩ, cũng không tiện cự tuyệt, liền đáp ứng. Hắn nhìn về phía binh lính Tiêm Đao doanh, phân phó: "Các ngươi chờ nhé, ta sẽ xuống nhanh thôi." Sau khi nói xong, Lý Chấn và Kiệt Tây Tạp cùng tiến lên lâu. Khu nhà này có sáu tầng, Kiệt Tây Tạp ở tầng năm, gần cao nhất, nàng ta và Lý Chấn đi lên trên, tới nơi, Kiệt Tây Tạp mỉm cười, nói: "Lý tổng thống, vào nhà ngồi một lát nhé." Không đợi Lý Chấn lên tiếng, nàng ta đã kéo Lý Chấn vào trong phòng. Rầm một tiếng, cửa phòng đóng lại. Trên mặt Kiệt Tây Tạp mang theo sáng lạn sáng lạn, nói: "Ngươi là người đầu tiên tới nhà ta." Lý Chấn không trả lời, quan sát bốn phía. Căn nhà Kiệt Tây Tạp ở không lớn, đổi lại là đời sau thì chỉ như nhà một buồng, , có điều căn nhà ngăn ngăn nắp sạch sẽ, toàn bộ sơn màu ấm, rất thoải mái. Kiệt Tây Tạp mời Lý Chấn ngồi xuống, lấy ra hai cái cốc chân dài, lại cầm ra một chai rượu vang, ngồi xuống phía trước Lý Chấn, hai mắt ngấn nước nói: "Lý tổng thống, cũng may có ngài giúp đỡ, ta mới tránh được một nạn, bất kể là thế nào thì ta cũng phải cảm tạ ngài, đây là rượu vang sáu mươi năm mà ta cất giữ, rất thơm ngon." Lý Chấn nhìn Kiệt Tây Tạp, trong lòng cười lạnh, nữ nhân này làm như vậy khẳng định có mục đích, Nửa đêm nửa hôm, cô nam quả nữ ở chung một nhà. Đồng thời, còn uống rượu. Lý Chấn cũng không sợ, thầm nghĩ xem ngươi giở trò gì. Kiệt Tây Tạp rót đầy hai chén rượu, đưa cho Lý Chấn một chén, sau đó chạm cốc với Lý Chấn rồi mỉm cười bảo: "Để cảm tạ Lý tổng thống đã giúp đỡ, cũng chúc mừng chúng ta làm quen, cụng ly." Nàng ta ngửa đầu uống cạn chén rượu, từng giọt rượu đỏ chảy xuống khe ngực. Thậm chí còn làm ướt váy che ngực. Lý Chấn nhìnthấy một màn này, một tia dục vọng trong đáy lòng bị gợi lên, buổi tối khi ở Nhà Trắng, Lý Chấn đã uống chút rượu tuy rằng không bị ảnh hưởng, nhưng dưới sự kích thích của cồn, thấy một màn này, trong lòng vẫn rục rịch, có điều, Lý Chấn thần chí vẫn thanh tỉnh, hắn bất động thần sắc uống rượu, thử thăm dò: "Kiệt Tây Tạp tiểu thư, thời gian không còn sớm nữa, ta cũng nên về rồi." Kiệt Tây Tạp vội vàng kéo Lý Chấn, nói: "Đừng nóng vội, chúng ta tiếp tục uống rượu." Nàng ta lại rót đầy cho Lý Chấn một chén, nói: "Ta vẫn chưa cám ơn ngươi, nào, uống rượu." Vừa thấy tình huống này, trong lòng Lý Chấn đã chắc chắn, nữ nhân này khẳng định có mục đích.