Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 861: Đột phá.

    Shared: goctruyen






    Nhưng vấn đề là thời gian cũng không cho phép, Thiên Kiếm môn trừ phi làm đến vô thanh vô tức, nếu không, như vậy khiêu khích Kiếm tông, bọn họ sẽ không sợ vừa mới vừa vặn nhận được Linh Tâm Tủy cũng đã bị Kiếm tông tiêu diệt sao?

    Đồ vật trọng yếu hay là mạng trọng yếu, điểm này tin tưởng không khó lựa chọn.

    Thiên Kiếm môn thế nhưng lựa chọn Linh Tâm Tủy, không nhìn đến Kiếm tông, hành động này làm cho người ta rất là khó hiểu, như vậy Niệm Thần có lý do tin tưởng, sau lưng Thiên Kiếm môn động thủ, Linh Tâm Tủy chỉ là một cái nguyên nhân trong đó.

    - Thần cô nương, chúng ta cũng đi Thiên Kiếm môn!

    Hoàng Vũ nói.

    Niệm Thần đang muốn cự tuyệt, Tần Tân Nguyệt cười nói:

    - Thần cô nương, ngươi cũng đừng cự tuyệt, nếu không mẹ con chúng ta sẽ không an lòng, hơn nữa nói thật, trong khoảng thời gian này theo các ngươi đi Thiên Kiếm tông, tùy thời có Linh Tâm Tủy ở bên cạnh, tu vi của chúng ta cũng sẽ có điều tăng lên, đây là mục đích lớn nhất của ta.

    - Cảm ơn a di rồi!

    Niệm Thần sao không biết đây là Tần Tân Nguyệt đang lo lắng cho bọn họ, Thiên Kiếm môn tuy ở trong mắt bọn họ đều tầm thường, mà dù sao là một cái thế lực, bằng vào Thần Dạ cùng chính nàng là có thể ứng phó được rồi, song, người của Mộc gia đã bị trở thành con tin, cứu mà nói, liền không đơn gian như vậy.

    Còn có, nếu như sau lưng Thiên Kiếm môn thật sự có đại cử động gì đó, mình và Thần Dạ liền càng thêm không dễ dàng đối phó rồi.

    Ở thời điểm bốn người Niệm Thần thương lượng, đột nhiên không gian hơi hơi ba động một cái, hết thảy linh khí trong hư không phảng phất cũng là nhận lấy dẫn dắt, hướng tới chỗ Thần Dạ nhanh chóng bạo dũng mà qua.

    - Hắn muốn đột phá!

    Tần Tân Nguyệt nói.

    Tu vi của Thần Dạ đã ở cảnh giới Lực Huyền bát trọng, nếu như đột phá mà nói, như vậy chính là cảnh giới Lực Huyền cửu trọng, lấy thực lực trước đó của Thần Dạ, mặc dù lần này không thể nào đạt tới cảnh giới Địa Huyền, nhưng chưa chắc đã không thể đạt tới hàng ngũ Lực Huyền đỉnh phong.

    Nghe vậy, mục quang của Niệm Thần lóe lên một cái.

    Y theo tính tình cùng tính cách của Thần Dạ, sau khi biết người của Mộc gia gặp chuyện không may, hắn sẽ trước tiên chạy tới Thiên Kiếm môn, nhưng hắn không làm như vậy mà là lựa chọn mượn Linh Tâm Tủy đến đột phá tu vi tự thân, không nghi ngờ gì cái này là nói rõ hắn đã cảm thấy áp lực, cái mình suy nghĩ, hắn đều đã nghĩ đến.

    Như thế mà nói, lần này đi Thiên Kiếm môn liền không thể xảy ra cái gì sơ suất, nếu không mà nói chính là Niệm Thần cũng không dám bảo đảm, nếu như kết cục quá xấu, Thần Dạ có hay không...

    Thời điểm rời đi Thiên Nhất môn, Phong Tam Nương từng đem lời của Tử Huyên cặn kẽ chuyển cáo cho Niệm Thần, vì vậy nàng biết tâm của Thần Dạ kỳ thật cũng không ổn định.

    Di chứng khi mạnh mẽ thôn phệ Đại Âm Tà ma vương, cho dù có Hỗn Nguyên Châu đến khắc chế cũng là không bị tản đi hoàn toàn.

    Ước chừng sau nửa canh giờ, linh khí trong thiên địa đột nhiên hóa thành một đạo quang trụ trực tiếp từ trong thiên linh cái của Thần Dạ bạo dũng mà vào, lúc kèm theo khí tức của hắn mạnh lên, không gian lần nữa phát ra thanh âm run rẩy ông ông.

    - Phanh!

    Sau khi quang trụ linh khí đều bị hấp thu, đạo thân ảnh ngồi xếp bằng kia bỗng nhiên bắn hướng về phía không trung, Linh Tâm Tủy cũng là hóa thành bích lục sắc quang mang theo sát mà tới.

    Thân ảnh thon dài, toàn thân bị một đạo u mang đen nhánh bao phủ, ở dưới tác dụng của thôn phệ chi lực, mắt thường có thể thấy được linh khí lần nữa tuôn ra mà đến tất cả đều là bị hấp thu vào, khí tức từ trong cơ thể của hắn tản mát ra từng bước từng bước vững vàng tăng lên, cuối cùng...

    - Lực Huyền đỉnh phong!

    Thần Dạ chợt mở hai mắt, hàn mang dũng động nói:

    - Tiểu tử, trong khoảng thời gian này ngươi trước đến vào ở trong Cổ Đế điện.

    Nói xong, sau khi hắn thu hồi Linh Tâm Tủy, hướng về phía đám người phía dưới nói:

    - Tôn huynh, Hoàng cô nương, Thiên Kiếm môn các ngươi tương đối quen thuộc, mang ta đi đi.

    - Tốt!

    Tôn Vĩ chợt lướt lên giữa không trung, hướng về một phương hướng nào đó, hắn còn tưởng rằng lần này Thần Dạ vẫn muốn cự tuyệt sự trợ giúp của bọn hắn.

    Một nhóm năm người sau khi y khai sơn cốc, nhanh như tia chớp bay về phía Thiên Kiếm môn.

    Vì biết rõ trong lòng Thần Dạ cùng Niệm Thần gấp gáp, vì vậy một đường đi qua cơ hồ đều không có nghỉ ngơi, có Linh Tâm Tủy ở đây, dưới chống đỡ của linh khí khổng lồ tật tốc lên đường, bọn họ ngược lại là có thể kiên trì.

    Ở dưới tốc độ nhanh như tia chớp, sau ba ngày đã đến dưới sơn mạch của Thiên Kiếm môn.

    Nhìn sơn mạch kia cũng không quá hùng vĩ, cảm thụ được cảm giác lăng lệ từ trong sơn mạch này truyền lại, sau khi trầm mặc một hồi, Thần Dạ lãnh đạm nói:

    - Thiên Kiếm môn này quả thật có chút không đơn giản!

    Trên đường đi đến, năm người đã là nói chuyện với nhau rất nhiều, Thiên Kiếm môn đối với bọn họ mà nói, hiện tại đã không còn là một thế lực tam lưu bình thường như vậy.

    - Cảm ứng được cái gfi?

    Niệm Thần vội hỏi.

    Linh hồn cảm giác lực của Thần Dạ ở chỗ này chỉ có Tần Tân Nguyệt có thể so sánh, nhưng tình huống thân thể của nàng tuy bởi vì dược lực của Cửu Tử Hoàn Hồn thảo mà có thể ở trong nửa năm này có trạng thái thật tốt, bất quá có thể không cần sử dụng đến thực lực đó là tốt nhất.

    Cho nên Thần Dạ có thể phát hiện những thứ khác mà người khác không phát hiện được, lo lắng của Niệm Thần, trong lòng Thần Dạ cũng rất rõ ràng.

    Ở bên trong cả Bắc vực, dám không nhìn đến người của Kiếm tông căn bản không thể nào tồn tại, đều là thế lực nhất lưu, coi như là Tam Thiên Thanh Huyễn lưu muốn đối phó với Kiếm tông, trừ phi quyết chiến một trận, nếu không, làm bất cứ chuyện gì đều phải lén lén lút lút.

    Sau lưng Thiên Kiếm môn không phải là có thế lực lớn của Bắc vực đang chi trì, như vậy sẽ là ai, đáp án này nếu như ở trước đó đoán không ra, có lẽ sau khi chiếm được tin tức kinh thiên chỗ Tôn Vĩ cũng là không khó mà đoán được.

    Thần Dạ lãnh đạm nói:

    - Giấu diếm vô cùng sâu, cho dù mượn lấy lực lượng của Thiên Đao, ta cũng chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được có chỗ nào đó không đúng, cũng không phải là hết sức đầy đủ.

    - Lần này lên núi, lấy cứu người làm chủ, bá mẫu, đến lúc đó cần người hỗ trợ!

    Vạn bất đắc dĩ, Thần Dạ không muốn làm phiền đến Tần Tân Nguyệt, Thiên Kiếm môn có con tin nơi tay, ngoại trừ Tần Tân Nguyệt xuất thủ ra, không có biện pháp có thể dễ dàng cứu ra người của Mộc gia.

    - Chờ một chút!

    Niệm Thần kéo lại Thần Dạ, vẻ mặt nghiêm túc nói:

    - Có một chuyện ngươi phải trước tiên hiểu được, cũng trước phải chuẩn bị một chút, nếu như người hoặc thế lực chi trì ở sau lưng Thiên Kiếm môn thật giống như chúng ta tưởng tượng, như vậy bọn họ lấy người của Mộc gia làm con tin, Thần Dạ, ngươi là thúc thủ chịu trói hay là...

    Nếu như suy đoán đều chính xác, Tam Thiên Thanh Huyễn lưu xuất thủ đều chưa hẳn có thể ở trong tay bọn họ cứu ra người của Mộc gia, thậm chí an nguy của nhóm người mình cũng là không dám hoàn toàn bảo đảm...

     
    inthenight, thoigian, faluko and 2 others like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 862 - 863: Thiên Kiếm.

    Shared: goctruyen






    Niệm Thần không quan tâm đến chính mình, nhưng những thứ Thần Dạ mang, không cho phép hắn làm loạn.

    - Ta chưa nghĩ tới những thứ này, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh đi.

    - Nhưng ta nghĩ tới, phải nghĩ!

    Niệm Thần ngược lại nói:

    - Tôn Vĩ, cái mặt nạ da người ở ngày trước còn đó không?

    Tôn Vĩ lập tức đáp:

    - Ta biết nên làm như thế nào, giao cho ta!

    - Mặt nạ da người kia cấp cho ta, trừ Thần Dạ, liền chỉ có ta đối với tình tình, phong cách hành sự cùng với những gia hỏa kia là hiểu rõ nhất, ngươi có thể giấu diếm được đám người Hoàng Thiên Lôi nhưng không thể gạt được những gia hỏa kia ở sau lưng Thiên Kiếm môn.

    Niệm Thần nghiêm mặt nói:

    - Tôn Vĩ, đừng nói những thứ khác, vì Thần Dạ, ta không thể có sai sót.

    - Thần cô nương, Tôn huynh, ta cho các ngươi cùng nhau đi đến cũng không phải là các ngươi vì Thần Dạ ta làm như thế nào, ta tự có phương pháp đối ứng, lên núi đi.

    Thần Dạ cũng không dừng lại, thân háo kinh lôi dữ dội lướt đi.

    - A di!

    Niệm Thần bất đắc dĩ cực kỳ, chỉ đành phải nhìn về phía Tần Tân Nguyệt, nàng dù sao cũng là trưởng bối, nói ra Thần Dạ có lẽ sẽ nghe.

    Tần Tân Nguyệt cười nhẹ, nói:

    - Các ngươi đều quá lo lắng một chút rồi, tình huống trên núi không rõ, không nói trước có tồn tại đủ cường đại hay không, mặc dù có, Thần cô nương, ngay cả chúng ta đều không thể toàn thân trở lui, bất kỳ kế hoạch kia sẽ hữu dụng sao, cho nên đi một bước nhìn một bước.

    - Còn có, Thần công tử mới đến Bắc vực, có người nào đó sẽ biết hắn chính là Thần Dạ sao?

    Niệm Thần ngây ra một lúc, mi tâm bất giác từ từ kiên định lại, nàng cười khẽ:

    - Cho dù ta đều không thể toàn thân trở lui, ta cũng phải để cho Thần Dạ còn sống mà ly khai Thiên Kiếm môn.

    - Tôn sư huynh, vô luận xảy ra chuyện gì, nhớ kỹ, tối hậu quan đầu ngươi không nên ngăn cản ta!

    Trên quảng trường rộng rãi trước sau như một kia của Thiên Kiếm môn, rất nhiều đệ tử đang đón ánh mặt trời tu luyện...

    Cuối quảng trường, dưới đại điện hơi có mấy phần khí phái, mấy trung niên nhân vây quanh một lão giả đồng dạng đang ngồi xếp bằng.

    Ước chừng mấy trăm người cùng nhau tu luyện, hô hấp của riêng mình phảng phất giờ phút này đã tương liên, ở tu luyện, thời gian thổ nạp nhất trí kinh người, làm cho người ta cảm thấy nơi này cũng không phải là có nhiều người như vậy.

    Mà kết quả như thế, đông đảo đạo hô hấp liền ở một chỗ, phảng phất là giống như một cự nhân vô cùng to lớn đang hô hấp, một cái hít thở đều làm cho không gian đnag không ngừng có run rẩy rất nhỏ, cảm thụ đến có chút tráng quan, phần thủ đoạn này rất là bất phàm a!

    Nhưng liền ở lúc này, trên bầu trời đột nhiên có thanh âm kinh lôi cuồn cuộn vang lên, sát ý ngập trời từ chỗ sâu tầng mây kia điên cuồng tịch quyển mà xuống, cả quảng trường của Thiên Kiếm môn nhất thời bị bao phủ mà vào.

    - Người nào dám xông vào Thiên Kiếm môn chúng ta? Muốn chết!

    Mấy đạo thân ảnh từ trong đông đảo đệ tử này hướng lên thiên không bắn mạnh mà tới.

    Nơi đó, một đạo quang mang đen nhánh đột nhiên mà hiện, quá thành một đầu quái vật lớn trực tiếp hướng về phía mấy cái đệ tử Thiên Kiếm môn kia trấn áp mà đi!

    - Bồng!

    Mấy cái đệ tử Thiên Kiếm môn này đến nhanh, đi càng nhanh hơn, chỗ bất đồng chính là bọn hắn bây giờ đã là biến thành thi thể, vô lực từ trên bầu trời rơi xuống.

    - Lớn mật!

    Dưới đại điện ở phía cuối quảng trường, một người trung niên nổi giận, xa xa đối với quái vật lớn kia, bàn tay nặng nề nắm chặt, một đạo năng lượng mạnh mẽ háo thành cự chưởng che trời lăng không nộ phách xuống!

    Dưới đụng nhau, năng lượng huyền khí cường đại dữ dội tuôn ra, chỉ thấy được quái vật lớn màu đen kia giống như quang trụ vô kiên bất tồi, sinh sôi chấn vỡ cự chưởng che trời của trung niên nhân, tiếp theo sau đó nộ khiếu bạo xạ mà đi.

    Giờ khắc này, dưới đại điện, bao gồm lão giả kia ở bên trong đều là bỗng nhiên đứng lên!

    Vị trung niên nhân vừa mới xuất thủ kia đã ở cảnh giới Lực Huyền đỉnh phong, nhưng như thế cũng bị người dễ dàng đẩy lui, không cần nghĩ, địch nhân còn chưa gặp mặt tất nhiên là cao thủ cảnh giới Địa Huyền.

    Lấy thế lực của Thiên Kiếm môn bọn hắn, cao thủ Địa Huyền cũng là không dám dễ dàng trêu chọc.

    Nhìn công kích cường đại giống như hắc sắc thiểm điện mà tới, lão giả kia hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng lại, chợt đổi chưởng thành trảo mãnh liệt xé rách mà xuống!

    Dưới một trảo nhất thời có năng lượng huyền khí ba động ngập trời mà ra, ở giữa không trung, lấy xu thế vô cùng đem quái vật lớn kia ngạnh sinh sinh đánh tan, bất quá cước bộ của lão giả kia đồng thời cũng là hơi lui về phía sau một bước.

    - Là vị bằng hữu nào, kính xin báo ra danh tính?

    Thành công ngăn cản tiến công của đối phương, nhưng trên sắc mặt của lão giả lại là có thêm ngưng trọng thật sâu, người của cả Thiên Kiếm môn cũng là không tự chủ được mà trầm trọng.

    Lão giả này chính là Thái thượng hộ pháo duy nhất còn sống sót của Thiên Kiếm môn, đồng thời cũng là cao thủ Địa Huyền duy nhất ngoài môn chủ ra, hơn nữa còn là cao thủ cảnh giới Địa Huyền ngũ trọng.

    Nhân vật như thế xuất thủ mới chỉ có thể phá vỡ công kích của đối phương, mà không cách nào đem thần bí nhân kia bức ra, cường đại của địch nhân này đã làm cho lòng người run rẩy!

    - Ta cũng không phải là bằng hữu của Thiên Kiếm môn ngươi, đừng nhận thân thích lung tung... Lão cẩu, người của Mộc gia, nhanh một chút đưa bọn họ giao ra đây, nếu không hôm nay huyết tẩy Thiên Kiếm môn!

    - Cuồng vọng!

    Chân mày của lão giả vừa nhấc, nhìn như vô cùng tức giận, kỳ thực ở chỗ sâu con ngươi của lão cũng là lướt ra ý kinh hãi không dễ bị phát hiện... Sau khi hai chữ huyết tẩy kia vừa dứt, lão giả rõ ràng có một loại ảo giác, ở bên trong phiến không gian này phảng phất có một tầng huyết tinh vị đạo nhàn nhạt.

    Mà lão càng thêm biết, nếu nói sau lưng Mộc gia là thế lực tồn tại bực nào, có lẽ hôm nay tới tìm chưa chắc là cao thủ chân chính của Kiếm tông, nhưng đã coi như là đại biểu cho Kiếm tông mà đến, hơi chút sai sót, Thiên Kiếm môn hôi phi yên diệt!

    Song, cái cục này đã thành, không dung được cho lão giả chần chừ, muốn thành đại sự, cho tới bây giờ đều là phải có tàn nhẫn rất nhiều, nếu lần này thành sự...

    Mi tâm lão giả đột nhiên ngưng tụ, trầm giọng cười nói:

    - Lá gan không nhỏ, dám đến Thiên Kiếm môn chúng ta đòi người, lão phu ngược lại muốn nhìn một chút ngươi là dựa vào cái gì?

    Lão giả lạnh lùng quát một tiếng, ở trong tay kia, một thanh hắc sắc trường kiếm hiện lên, cả người lướt động giống như đại bàng giương cánh, thiểm lướt một cái đã ở một chỗ khác trong không gian, từng đạo kiếm ảnh kia giống như hắc giao bay lên, hướng về phía chỗ sâu phiến thiên không kia hung mãnh đâm tới!

    - Bằng vào chính là kiếm của Kiếm tông ta!

    Ở thời điểm Hắc giao bay lên, mới vừa vặn xuất hiện, chỗ sâu hư không, bạch sắc kiếm quang phá không mà hiện, kiếm khí phong duệ xé rách không gian, đồng thời đem tất cả kiếm ánh kia đều đánh tan, chợt một đạo thân ảnh đen nhánh phảng phất như hắc sắc quang hồng dữ dội lướt tới!
    - Lý Thừa Huân, giao người của Mộc gia ra!

    Trong hắc sắc quang hồng, kiếm quang kinh người giống như mưa rơi phô thiên cái địa mà đến, xu thế lăng lệ trực tiếp đem hư không chung quanh cắt thành vô số mảnh nhỏ, lão giả tên là Lý Thừa Huân ở dưới kiếm quang bao phủ, ngay cả tu vi ở trên xa đạo thân ảnh đen nhánh kia, giờ khắc này cũng không khỏ có cảm giác kinh hãi!

    Bất quá trong lúc này nhưng không dung cho Lý Thừa Huân có những ý nghĩ khác, sau khi lại đâm ra một kiếm, trong mắt của lão đột nhiên lướt qua quang mang âm hàn, thân hình vừa động liền bắt đầu trở nên mơ hồ.

    Kiếm giả, thủ trọng thân pháp!

    Chỉ là một sát na, ở bên trong vũ động của hắc sắc trường kiếm kia, Lý Thừa Huân bằng vào tu vi cao thâm cùng thân pháp bất phàm sinh sôi lướt qua kiếm quang bao phủ, dưới vô số đạo ánh mắt nhìn chăm chú của đệ tử Thiên Kiếm môn kia, thân ảnh đen nhánh kia xuất hiện trên đỉnh đầu, kiếm trong tay thẳng tắp đâm xuống!

    - Xuy!

    Không gian nhất thời bộc phát ra một trận thanh âm xé rách, dưới thân kiếm của hắc sắc trường kiếm, kiếm quang thôn thổ giống như hắc sắc giao long hướng về phía thân ảnh đen nhánh nổi giận chém xuống, nhìn bộ dáng kia, nếu như bị đánh trúng mà nói, người này không còn đường sống.

    Nhìn dáng dấp này, Lý Thừa Huân đã là hoàn toàn đem đại bài tử của Kiếm tông ném xuống!

    Chỗ sâu hư không, đột nhiên một trận ba động rất nhỏ cũng là sau một cái chớp mắt thật giống như xảy ra những biến cố khác, nhất thời biến mất vô tung vô ảnh!

    Hắc sắc giao long do kiếm quang biến thành trống rỗng xé rách xuống, giưng nanh múa vuốt, trong không gian phương viên trăm trượng đều ở dưới hắc sắc quang mang bao phủ, từng đạo khí tức hủy diệt giống như núi trọng áp xuống.

    Nhưng ở trung tâm áp lực lớn nhất kia, Niệm Thần chậm rãi ngẩng đầu lên, trong con ngươi màu đen cũng không có bao nhiêu kinh hoảng, ngược lại là lướt qua một cỗ chiến ý ngạo nhân.

    Kiếm tông, lấy kiếm làm khí, lăng lệ thiên hạ, vô kiên bất tồi!

    Mà ở bên trong Thiên Kiếm môn, ton đồi có một thanh Thiên Kiếm, uy lực bất phàm không nói, lại càng cất giấu một cái bí mật được coi như là người của Thiên Kiếm môn, thật giống như từ sau khi chiếm được Thiên Kiếm cũng là không người có thể tìm hiểu ra được.

    Tin đồn, nếu như có người có thể đem bí mật này tìm hiểu, như vậy tu vi kiếm đạo của người này nhất định sẽ có tinh tiến trước nay chưa từng có, Niệm Thần dã tâm càng lớn, nếu như cái tin đồn này là thật, như vậy nàng muốn mượn chuôi Thiên Kiếm này làm cho mình tiến hóa đến trình độ vô thượng kiếm thể!

    Nàng từng cho là đại bài tử Kiếm tông đã đủ lớn, mặc dù không thể ở trong toàn bộ thế giới hô phong hoán vũ, nhưng luôn là có thể vì chuyện mà mình muốn làm tăng thêm đầy đủ tư cách!

    Nhưng kể từ khi rời đi Kiếm tông trở lại Đại Hoa hoàng triều, Niệm Thần mới phát hiện, nàng dĩ vãng lộ ra vẻ có chút buồn cười!

    Kiếm tông, tóm lại cũng chỉ có thể hoành hành ở Bắc vực địa giới, ra khỏi Bắc vực, đại bài tử của Kiếm tông thật sự không để cho quá nhiều người kính sợ, ban đầu trong hoàng cung của Đại Hoa hoàng triều, Thiên Nhất môn nho nhỏ cũng không cho Kiếm tông mặt mũi, đám người Thần Dạ rời đi còn là đại giới đau đớn ba ngày của Lão vương gia cùng Lâm lão đổi lại.

    Mà nay, một cái Tà Đế điện để cho Niệm Thần biết cái gì là chênh lệch!

    Lần này nhất định phải nhận được Thiên Kiếm, như vậy ở trước lúc nhận được Thiên Kiếm nhất định phải đánh bại Lý Thừa Huân...

    Nhìn hắc sắc Giao Long kia dữ tợn mà xuống, Niệm Thần nhẹ nhàng cười một cái, sát na tiếp theo, một đạo hồng mang ngập trời phô thiên cái địa tịch quyển ra, đem toàn bộ uy áp mà hắc sắc Giao Long mang đến chặn lại ở bên ngoài thân thể.

    Chợt...

    Vạn đạo kiếm quang giống như kiếm vũ từ trong vỏ kiếm ở trong tay nàng dũ dội xuất hiện!

    - Tranh!

    Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang lăng lệ chính là dẫn dắt vạn đạo kiếm quang trống rỗng mà hiện, lấy xu thế cuồng phong bàng bạc hướng bầu trời dữ dội lướt đi.

    Đạo đạo kiếm quang ở lúc trùng kích liền lấy đầu đuôi tương liên, vẻn vẹn là không tới thời khắc nháy mắt, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ xông phá hồng sắc quang mang, lướt hướng hắc sắc Giao Long!

    - Vạn Kiếm Quy Tông, trảm!

    Trong tiếng tức giận thanh thúy, cự kiếm phá không, chợt lóe một cái đã là nặng nề đụng lên hắc sắc Giao Long kia!

    Ở dưới một mảnh thanh âm kim thiết lăng lệ đụng vào nhau, kiếm khí cuồng bạo điên cuồng tịch quyển mà ra, chỉ thấy được chuôi cự kiếm này thế như chẻ tre xuyên thấu thân thể của hắc sắc Giao Long, tiện đà bá đạo như cũ hướng Lý Thừa Huân hung mãnh đâm qua.

    Một màn này để cho đông đảo người của Thiên Kiếm môn có cảm giác gấp gáp, ở bọn hắn xem ra, Lý Thừa Huân đã là cao thủ cảnh giới Địa Huyền ngũ trọng, nữ tử áo đen che mặt rõ ràng không có vượt qua một bước này, ngay cả nàng là đệ tử Kiếm otong, có thể phòng ngự đã là rất giỏi rồi, không nghĩ tới cư nhiên làm được đến trình độ như vậy.

    Danh của Kiếm tông quả nhiên không phải là Thiên Kiếm môn hắn đủ khả năng so sánh đấy!

    - Hừ!

    Lý Thừa Huân nhìn cự kiếm tiếp tục phá không mà đến, ánh mắt của lão chợt căng thẳng, hiển nhiên cũng là có chút ít ngoài ý muốn, bất quá cũng không có bất kỳ bối rối nào, lòng bàn tay lộ ra nộ phách xuống!

    Huyền khí cuồn cuộn hóa thành một đạo năng lượng khổng lồ tuôn ra, liền ở giữa không trung đem cự kiếm mạnh mẽ xé rách ra.

    Liền ở sát na cự kiếm bị đánh tan, một đạo ảnh tử giống như hắc sắc quang hồng quỷ mị xuất hiện ở trước người Lý Thừa Huân, trường kiếm trong tay xuyên thủng hư không, hung mãnh đâm tới cổ họng của lão.

    Ánh mắt của Lý Thừa HUân bỗng nhiên khẩn trương, công kích của nữ tử áo đen che mặt thật sự quá nhanh, nhanh đến ngay cả lão giờ phút này chỉ có thể cầm kiếm đón đỡ ở trước cổ họng!

    - Đang!

    Hai kiếm chạm nhau, một cỗ lực đạo trùng kích khổng lồ từ trung tâm chỗ này bạo dũng mà ra, cước bộ của Lý Thừa HUân đạp trên không gian, chợt liên tiếp lui về phía sau ước chừng mấy chục thước mới có thể ổn định thân thể.

    Dù chưa bị thương nhưng cỗ kinh hãi chi ý kia chưa từng giảm bớt bao nhiêu, Lý Thừa Huân tự nhân ở trong cuộc đời này còn không có ở trong tay võ giả có tu vi kém xa hắn mà bị chật vật như thế!

    Giữa không trung, Niệm Thần kiếm chỉ Lý Thừa Huân, thản nhiên nói:

    - Lý Thừa Huân, nếu muốn mạng sống, tế ra Thiên Kiếm đi, nếu không ngươi sẽ chết vô cùng không cam lòng!

    Thần sắc của Lý Thừa Huân đột nhiên kinh hãi, giống như nhìn thấy quỷ, gắt gao nhìn chăm chú vào Niệm Thần....

    Hai chữ Thiên Kiếm vừa ra, taonf trường đều chấn kinh, tất cả người của Thiên Kiếm môn xa xa nhìn hướng nữ tử áo đen che mặt, một cỗ ý vị không nói ra lời ở trong con ngươi của mỗi người chậm rãi hiện lên.

    Chỉ chốc lát sau, âm thanh của Lý Thừa Huân hung dữ nói:

    - Nguyên lai Kiếm tông coi trọng Thiên Kiếm của Thiên Kiếm môn chúng ta... Lại lấy Mộc gia làm lý do để quang minh chính đại xuất thủ với Thiên Kiếm môn chúng ta, cái Kiếm tông ngươi cũng chỉ là như vậy...

     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 864: Trao đổi. (1)


    Shared: goctruyen





    Nghe vậy Niệm Thần cười giễu cợt cười nói:

    - Lý Thừa Huân, Kiếm tông ta làm việc nhưng không có hèn hạ vô sỉ như Thiên Kiếm môn các ngươi, hơn nữa nếu như Kiếm tông thật muốn động thủ với Thiên Kiếm môn, nhất định cần có lý do sao?

    Thế gian thực lực vi tôn, cái gọi là thiêu sát đánh cướp, chỉ cần có đầy đủ lợi ích đều có thể khiến người ta động tâm, tiến thời xuất ra thủ đoạn, ở trên thế giới này, người tốt cùng người xấu đều không có cái giới hạn nào, chỉ là ở trong mắt mỗi người nhìn khác nhau mà thôi.

    Ở trong mắt Niệm Thần, Thần Dạ là một người tốt không thể tốt hơn, mà ở trong mắt người của Tà Đế điện, Thần Dạ làm sao có thể là người tốt, đây chính là khác nhau.

    - Tiểu nha đầu, đổi lại tiền bối Kiếm tông nói những lời này, lão phu sẽ rất kiêng kỵ, nhưng ngươi không có tư cách đó.

    Hơi ngừng lại trong chốc lát, Lý Thừa Huân tàn bạo quát.

    Niệm Thần lắc đầu, nhẹ giọng nói:

    - Ta biết sau lưng Thiên Kiếm môn các ngươi hiện nay có một tôn đại thần rất mạnh, nếu không mà nói, người của Kiếm tông ta ngươi không dám động, có lẽ ngươi có thể hiện tại đem tôn đại thần kia mời ra, đến giúp Thiên Kiếm môn các ngươi vượt qua nguy cơ lần này, bất quá ta nghĩ muốn mời được vị kia, cái giá mà Thiên Kiếm môn các ngươi phải trả nhất định là không nhỏ, đúng không?

    - Ngươi!

    Sắc mặt của Lý Thừa Huân đại biến, cũng không phải là Niệm Thần nói trúng suy nghĩ trong lòng của lão, dám ở Bắc vực không nhìn Kiếm tông, bản thân liền cần thực lực cực lớn, nếu như không có thì ai dám.

    Thiên Kiếm môn nếu làm việc, đối phương đoán ra được thì một chút cũng không kỳ quái.

    Để cho Lý Thừa Huân khiếp sợ chính là nữ tử che mặt này giống như biết được so sánh với lão còn nhiều hơn, cái này có ý vị như thế nào, chẳng lẽ Kiếm tông chính là vị ở sau lưng muốn đối phó.

    Nếu như vậy, đây liền là nguy hiểm rồi.

    Vị kia tồn tại trong Thiên Kiếm môn tuy Lý Thừa Huân hắn vạn vạn không thể chọc nổi, nhưng muốn bằng thực lực một người kia đối kháng cả Kiếm tông, đó căn bản là không làm được.

    Nữ tử áo đen che mặt nếu dám đến, hơn nữa nói ra những lời này, đó liền đại biểu cho Kiếm tông đã chuẩn bị xong.

    Một Kiếm tông chuẩn bị tốt, Lý Thừa Huân không thể tưởng tượng được đến tột cùng cần phải có thực lực như thế nào mới có thể đem bọn họ kích bại, mà ở trong quá trình này, Thiên Kiếm môn nhất định là đứng mũi chịu sào.

    Đây cùng với suy nghĩ lúc đầu của Lý Thừa Huân đã hoàn toàn khác nhau.

    - Lý Thừa Huân, Thiên Kiếm môn là hi vọng duy nhất của ngươi cùng Thiên Kiếm môn, ngươi còn chần chừ cái gì.

    - Càn rỡ, cuồng vọng!

    Lý Thừa Huân thịnh nộ cực kỳ, cho dù hết thảy đã thành định cục cũng không tới phiên một cái đệ tử Kiếm tông nho nhỏ tới tước đoạt tư cách tồn tại của Thiên Kiếm môn hắn, huống chi trừ phi Kiếm tông đại cử ép tới, nếu không thắng thua vẫn còn chưa biết được.

    Lý Thừa Huân hắn nếu chọn con đường này, như thế nào là loại người rụt rè sợ hãi.

    Trong lúc giận dữ, Lý Thừa Huân thân như tia chớp xuyên thấu hư không, trong nháy mắt tiếp đó liền xuất hiện ở trước người Niệm Thần, hắc sắc trường kiếm khai thiên, hắc sắc kiếm quang chừng mười trượng, từ trên mũi kiếm bạo xja mà ra, hướng về phía Niệm Thần hung hăng đâm tới.

    - Không thấy quan tài vẫn chưa đổ lệ!

    Niệm Thần lạnh lùng cười khẽ, cánh tay trái nhẹ động, quang mang đen nhánh bắn lên trên bầu trời, khi u mang trường kiếm kia ngưng hình mà ra, trường kiếm trong cả Thiên Kiếm môn đều là phát ra thanh âm run rẩy sợ hãi, ngay cả tốc độ của hắc sắc kiếm quang kia vào giờ khắc này đột nhiên giảm bớt rất nhiều.

    - Xuy!

    U mang trường kiếm phá không, cởi ra đen nhánh vô tận, hóa thành tử mang chói mắt, quang mang nhất thời giống như ánh dương quang nhẹ vẩy xuống, chỉ một thoáng, ở lúc tử sắc quang mang đi qua, không gian dễ dàng bị cắt thành hai nửa, mà đạo hắc sắc kiếm quang khổng lồ kia lúc gặp phải tử sắc quang mang giống như là hàn băng gặp phải liệt hỏa, trong nháy mắt tiêu tán.

    Liền ở sau chốc lát, Lý Thừa Huân bứt ra chợt lui mà quay về, trường kiếm trong tay hắn giờ phút này đã chỉ còn lại chuôi kiếm.

    - Ngươi đến tột cùng là người nào?

    Thiên Kiếm môn đồng dạng lấy kiếm là khí, tự nhiên là chú ý đến Kiếm tông, cho nên biết thủ đoạn lớn nhất của Kiếm tông chính là bản mệnh thần kiếm, mà bản mệnh thần kiếm lại phân ra mấy cái cấp độ, hắc sắc kém nhất, tử sắc tôn quý nhất.

    Nữ tử áo đen che mặt này có bản mệnh thần kiếm tôn quý nhát, không thể nghi ngờ là người xuất sắc nhất của Kiếm tông, lấy tuổi của nàng mà phán đoán, như vậy nàng nhất định là người ưu tú nhấ trong thế hệ trẻ tuổi của Kiếm tông, nhưng Lý Thừa Huân lại không biết còn có nhân vật như vậy tồn tại.

    - Người tới lấy Thiên Kiếm!

    Niệm Thần đã lười nói nhảm với lão, thân ảnh vừa động, hóa thành quang điện, cả người bạo xạ mà ra, tử mang trường kiếm ở giữa không trung như ảnh tùy hình mà tới, thời điểm gần tới trước người Lý Thừa Huân, mọi người đang xem cuộc chiến đã không cách nào đem tử mang trường kiếm cùng Niệm Thần tách ra, giống như là một người một kiếm đã hoàn toàn dung hợp lại một chỗ.

    Lăng lệ như vậy nếu như không cách nào ngăn cản, chỉ sợ cả tòa sơn mạch này đều bị ngạnh sinh chém chém ra làm hai.

    Lý Thừa Huân lại cũng không cách nào bình tĩnh trong lòng, thân thể của lão chợt lui về phía sau, đồng thời lớn tiếng quát lên:

    - Người đâu, đem đám người của Mộc gia mang ra, lão phu ngược lại muốn nhìn một chút, Kiếm tông nàng như thế nào lấy hay bỏ.

    Đối với những lời này, Niệm Thần giống như không nghe thấy, dưới tử mang bao phủ, tốc độ thi triển đến mức tận cùng, trong hô hấp, quang mang sáng chói đã là lan tràn đến bên ngoài thân thể Lý Thừa Huân.

    Khoảng cách gần như thế, Lý Thừa Huân có thể rõ ràng cảm ứng được kiếm ý lăng lệ ở trong tử mang kia truyền ra, mặc dù lão thân là cao thủ Địa Huyền ngũ trọng vẫn là cảm thấy da đầu tê dại.

    - Muốn dùng lão phu đến trao đổi đám người Mộc gia, ngươi nằm mơ!

    Lý Thừa Huân cảm giác được mình lĩnh hội ý tứ của Niệm Thần, lập tức liên tục gầm lên, sau khi nhất cử đánh tan kiếm ý dẫn đầu mà tới, lão thân ở trên không trung, hai tay đột nhiên kết xuất một đạo pháp ấn tối tăm khó hiểu.

    Thấy vậy, trong lòng Niệm Thần hiểu ý cười một tiếng, tốc độ công kích vì đó mà cố ý giảm bớt một chút, cho Lý Thừa Huân đầy đủ thời gian đem Thiên Kiếm triệu hồi ra.

    Cùng lúc đó, phía dưới, đám người Mộc gia ở dưới ép buộc của cao thủ Thiên Kiếm môn từ từ xuất hiện ở trên quảng trường.

    - Người của Kiếm tông, nếu như ngươi không dừng tay lại, đừng trách bổn tọa lòng dạ độc ác!

    Mọi người Mộc gia ở phía trước, Thiên Kiếm môn môn chủ Tiết Khải tức giận quát lên, mà ở bên trong bàn tay của hắn, Mộc Phong nho nhỏ vô lực bị hắn siết chặt cổ, hô hấp không tự nhiên, cho nên khuôn mặt Mộc Phong là một mảnh xanh mét, nhưng mà như thế, trong ánh mắt của Mộc Phong cũng không có bất kỳ sợ hãi nào.

     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 865: Trao đổi. (2)


    Shared: goctruyen






    Chỉ có sau khi đi tới quảng trường, nhìn thấy Niệm Thần đang đại chiến ở trên bầu trời, lúc này Mộc Phong mới trở nên khẩn trương, đồng thời cũng hết sức cảm động, Mộc gia chính mình cùng bọn họ bất quá là bèo nước gặp nhau a!

    - Oanh!

    Niệm Thần cũng không dừng tay, từ chỗ sâu hư không này lại có một đạo thanh âm dữ dội giống như kinh lôi cuồn cuộn vang lên, kèm theo thanh âm như thế quanh quẩn ở trên bầu trời Thiên Kiếm môn, một đạo thân ảnh cũng là nhanh chóng hiện ra.

    - Thả bọn họ ra!

    Thần Dạ trầm giọng quát lên, nhìn một đám người Mộc gia này so sánh với lần trước gặp được còn phải thê thảm hơn mấy phần, sát ý trong con ngươi của hắn không cách nào tiếp tục ẩn nhẫn.

    Sau khi Tiết Khải hướng lên bầu trời nhìn một cái, thu hồi ánh mắt, nhìn Thần Dạ, cười lạnh âm sâm nói:

    - Thả bọn hắn, có thể, dùng mạng của ngươi đến đổi mạng của bọn hắn.

    - Mạng của chúng ta hẳn không đáng giá như Linh Tâm Tủy, các ngươi không cần Linh Tâm Tủy sao?

    Đè xuống lửa giận, Thần Dạ thản nhiên nói.

    - Linh Tâm Tủy!

    Hai mắt Tiết Khải đột nhiên một phiến hỏa nhiệt, không nhìn đến Kiếm tông, tận tâm tận lực bắt lại đám người Mộc gia chính là vì Linh Tâm Tủy, giữa Thiên Kiếm môn cùng Kiếm tông không có nửa điểm ân toán, mà người sau lưng Thiên Kiếm môn hắn muốn đối phó có lẽ là Kiếm tông, nhưng trước đây không người nào biết đến tột cùng là có phải hay không.

    Hành động này toàn bộ đều là vì Linh Tâm Tủy!

    Mà nay nghe được ba chữ kia sao không để cho Tiết Khải hưng phấn không thôi được...

    Lòng bàn tay của Thần Dạ chợt mở ra, ở dưới bao phủ của tử sắc quang mang, Linh Tâm Tủy cực kỳ linh tính tản ra bích lục chi sắc, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

    - Nhanh một chút, đem nó giao cho bản tọa!

    Lấy thân phận đứng đầu một tông của Tiết Khải cũng là tránh không được vào thời khắc này lộ ra bộ dạng gấp gáp, hắn thậm chí ở sau khi chiếm được tin tức về Linh Tâm Tủy đều đã ảo tưởng sau khi có Linh Tâm Tủy, tồn tại của Thiên Kiếm môn hắn ở tương lai là bực nào, mà Tiết Khải hắn là tồn tại như thế nào.

    Thần Dạ nói:

    - Thả bọn họ ra, Linh Tâm Tủy sẽ là của ngươi!

    - Tiểu tử, ngươi đừng quên, bây giờ nhưng là bản tọa làm chủ mà không phải là ngươi!

    Tiết Khải cười vô cùng dữ tợn, tay kia bóp chặt Mộc Phong tựa như ở trong lúc lơ đãng tăng thêm một phần khí lực.

    Trong lòng Thần Dạ bỗng nhiên lạnh lẽo, nhìn Mộc Phong đã không thở được, hắn lạnh lùng nói:

    - Mộc gia nếu như có một người thương vong, ta dám đảm bảo, Thiên Kiếm môn các ngươi cái gì cũng không chiếm được.

    Bàn tay của Tiết Khải lần nữa nắm chặt một phần:

    - Tiểu tử, ngươi muốn chết!

    - Mộc Phong, ngươi có sợ chết hay không?

    - Không sợ!

    - Mộc lão gia tử, các ngươi sợ chết hay không?

    - Tiểu huynh đệ cứ việc buông tay mà làm!

    - Tốt!

    Thần Dạ cười to, trong lòng bàn tay, huyền khí dữ dội tuôn ra, Linh Tâm Tủy kia ở trong lòng bàn tay nhất thời bích lục quang mang ảm đạm rất nhiều, giống như không chịu nổi mà phát ra tiếng vang, chậm rãi run rẩy lên.

    - Tiểu tử, ngươi dừng tay, mau dừng tay!

    Thần Dạ quát lên:

    - Người của Mộc gi,a ngươi thả hay không thả?

    - Ta thả người, ngươi đem Linh Tâm Tủy giao cho bổn tọa!

    Tiết Khải thật sợ người đối diện đem Linh Tâm Tủy làm hỏng, mà Thần Dạ làm ra vẻ cũng giống như không phải đang nói đùa.

    Nghe vậy, Thần Dạ không do dự nữa, bàn tay khẽ vung, Linh Tâm Tủy chậm rãi hướng Tiết Khải lao đi.

    Mà Tiết Khải cũng là thả Mộc Phong, thân ảnh vừa động hướng Linh Tâm Tủy dữ dội bắn tới, cùng lúc đó quát lên:

    - Bắt lấy bọn họ!

    - Đường đường là môn chủ Thiên Kiếm môn lại cũng sử dụng loại thủ đoạn hạ lưu này.

    - Chỉ cần có thể thành sự, quá trình đều không trọng yếu!

    Một tay nắm chặt Linh Tâm Tủy, cảm thụ được linh khí dư thừa phả vào mặt, Tiết Khải cất tiếng cười to, chợt hướng Thần Dạ phóng đến, hắn đồ muốn lưu lại đồ vật, người lại càng là muốn lưu lại.

    Nhưng liền ở lúc này, Tiết Khải đột nhiên quỷ dị phát hiện, thanh niên ở phía trước đã thân ở chỗ xa, mà người của Mộc gia ở dưới bao phủ của một đạo tử sắc quang mang, từng người hướng bên ngoài quảng trường đi tới, đệ tử của Thiên Kiếm môn hắn thế nhưng tất cả đều bị ngăn ở bên ngoài quang mang.

    Không chỉ như thế, hắn lại càng cảm ứng được, Linh Tâm Tủy chính mình đã thu lại đang xuẩn xuẩn dục động, rất có ý tứ muốn rời đi...

    Tất cả đệ tử của Thiên Kiếm môn, bất kể là ai, vô luận là tu vi như thế nào, ở dưới ngăn cách của đạo tử sắc quang mang này đều không thể đến gần người của Mộc gia, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ từ từ đi đến cuối quảng trường, ở phía sau thanh bào thanh niên kia mới dừng lại.

    Một màn này quá quỷ dị, càng làm cho không người nào có thể giải thích.

    - Công tử, cảm ơn, cảm ơn....

    Mọi người Mộc gia lấy Mộc Lâm Tuyên cầm đầu, từng người rưng rưng cảm tạ, ở trong cuộc đời của bọn họ còn chưa bao giờ gặp qua người có tâm tốt như thế, không cầu hồi báo.

    Thần Dạ nhẹ nhàng thở ra, mỗi một người của Mộc gia hoặc ít hoặc nhiều đều có thương tích trong người, may mà còn không ai vì vậy mà chết, coi như là một lần tôi luyện đi, tin tưởng có cái tôi luyện này, đối với bất kỳ một người nào bọn họ mà nói đều là chuyện tốt.

    Muốn bình an tự do chỉ có chính mình trở nên chân chính cường đại, dựa vào bất luận kẻ nào đều là không được việc.

    - Không có chuyện gì, tất cả mọi người đi nghỉ ngơi đi, có lẽ một lát nữa còn cần các ngươi hỗ trợ.

    Thần Dạ cười lạnh một tiếng, nếu như không có người của Tà Đế điện ở đây, ngay cả năm người ở phía trước, có Tần Tân Nguyệt ở đây, tiêu diệt hết Thiên Kiếm môn, một chút cũng không phải là vấn đề.

    Nếu như cuối cùng người của Tà Đến điện xuất hiện, hắn liền không cách nào chiếu cố tốt đám người Mộc gia, có thể bình an rời đi hay không cuối cùng đều phải dựa vào chính bọn họ.

    - Ca ca, ngươi cẩn thận một chú.

    Mộc Phong nhẹ nhàng kéo tay của Thần Dạ, nhỏ giọng nói.

    - Yên tâm, ta không có việc gì, ngươi chiếu cố tốt chính mình!

    Buông tay của Mộc Phong ra, Thần Dạ chợt hướng Tiết Khải từng bước từng bước tiêu sái đi tới, thời điểm mỗi bước một bước làm khoảng cách tiếp cận một chút, Tiết Khải đều cảm ứng được Linh Tâm Tủy ở chỗ của hắn càng trở nên không yên lặng, đến cuối cùng hắn cũng đã không cách nào chế trụ.

    Dưới sự kinh hãi, Tiết Khải chỉ có thể chợt lui, kỳ vọng dùng khoảng cách kéo ra loại quỷ dị cực đoan này, nhưng hắn cuối cùng phát hiện chỉ cần đối diện với thanh bào thanh niên này, cái loại cảm giác không cách nào khắc chế kia sẽ vẫn tồn tại.

    - Tiểu tử, bổn tọa giết ngươi!

    Nếu người trẻ tuổi kia tồn tại thì không thể chân chính thu phục Linh Tâm Tủy, như vậy chỉ có thể đem hắn giết đi, dù sao đều đã không thể để cho hắn còn sống mà đi ra khỏi Thiên Kiếm môn.

    Nhìn Tiết Khải bạo xạ mà đến, trong mắt Thần Dạ nhàn nhạt lướt qua vẻ cười lạnh.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  5. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914
    Chương 866: Vô Thượng Kiếm Thể.

    Dịch: goctruyen






    Tiết Khải đã nhận ra vẻ cười lạnh ở trong mắt của Thần Dạ, trong lòng không khỏi lướt qua một tia bất an, mà liền chỉ ở trong chốc lát sau, tia bất an này rốt cuộc biến thành thực tế.

    Theo thanh bào thanh niên hướng hắn nhẹ nhàng đưa tay giữ ở trong không trung, Tiết Khải rõ ràng cảm ứng được Linh Tâm Tủy vốn là hắn không cách nào chế trụ ở một sát na này hóa thành bích lục quang mang bắn ra, sau đó quanh quẩn giữa không trung.

    - Linh Tâm Tủy, Linh Tâm Tủy của bổn tọa, trở về!

    Thần Dạ cười giễu cợt một tiếng, vẫy vẫy tay, Linh Tâm Tủy đảo hướng mà lướt về, chợt lướt hướng đám người Mộc Phong ở lại, bị mẫu thân của Mộc Phong thu lấy.

    - Tiểu tử, bổn tọa muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

    Từ mừng rỡ đến bi thương, Tiết Khải giống như là điên cuồng rồi, bàn tay nắm chặt, trường kiếm xuất hiện, huyền khí trong cơ thể dữ dội tuôn ra, linh khí trong cả thiên địa đều là theo đó mà động.

    Thời điểm đợi một kiếm kia đâm ra, không khí phảng phất cũng là vào lúc này bị xé rách, linh khí đầy trời trào dâng, chỉ thấy một đạo kiếm quang lăng lệ ước chừng mười trượng đột nhiên lướt đi, nhanh như tia chớp hung mãnh đâm tới Thần Dạ.

    Thế công hung hãn như vậy đã để cho người ta biết, đối với Thần Dạ, mối hận trong lòng Tiết Khải chỉ sợ đã đến trình độ tột đỉnh, thực lực cảnh giới Địa Huyền tam trọng đã ở khắc này được đề thăng tới đỉnh phong.

    - Oanh oanh!

    Liền ở thời điểm Tiết Khải muốn đem Thần Dạ bầm thây vạn đoạn, ở bên trong sơn phong của chỗ sâu Thiên Kiếm môn đột nhiên truyền ra một trận thanh âm oanh minh kinh người, một lát sau, một trận thanh âm đất rung núi chuyển ùng ùng truyền qua.

    - Thiên Kiếm xuất thế, Thiên Kiếm xuất thế...

    Ánh mắt của mọi người đều là theo chỗ động tĩnh truyền đến mà nhìn lại, chỉ thấy nơi xa, một tòa sơn phong giống như kiếm vào giờ khắc này phảng phất giống như là bị ngạnh sinh sinh chém thành hai nửa, cả ngoạn núi từ đó lộ ra một cái khe hở không rloof, kiếm ý từ trong đó từ từ lan truyền ra.

    - Tôn huynh, làm như vậy được không?

    Nhìn Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ nhanh chóng đuổi đến, trong lòng Thần Dạ nhất thời có chút bất an.

    Bản mệnh thần kiếm không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ là không thể sử dụng, mà tu vi của Niệm Thần còn không cách nào tiếp nhận được cắn trả sau khi thi triển bản mệnh thần kiếm.

    Nếu như không phải là Tôn Vĩ nói chắc như đinh đóng cột, Thần Dạ căn bản là không thể nào để cho Niệm Thần chống lại Lý Thừa Huân kia.

    - Đối với Thần cô nương mà nói, đây là tế ngộ lớn nhất của nàng, cho nên vô luận như thế nào cũng phải để cho nàng thử một lần.

    Nhìn hôi manghieenj lên ở trong khe hở cự đại kia, Tôn Vĩ trầm giọng nói:

    - Thế nhân đều biết Tam Thiên Thanh Huyễn lưu chiêu thu đệ tử nghiêm khác, lại không biết nếu muốn trở thành đệ tử Kiếm tông lại càng thêm nghiêm khắc.

    - Đầu tiên là phải ở bên trong Kiếm trủng của Kiếm tông đạt được một thanh thần kiếm do lịch đại đời trước của Kiếm tông sau đại nạn mà qua đời lưu lại, sau đó từ trong thần kiếm lĩnh ngộ ra bản mệnh thần kiếm, như thế mới có thể trở thành đệ tử của Kiêm tông, nếu không mà nói, người có ưu tú đi nữa cũng chỉ có thể trở thành đệ tử ký danh của Kiếm tông mà không cách nào tu luyện tới tâm pháp cao sâu nhất của Kiếm tông.

    Tôn Vĩ nói:

    - Thần cô nương là đệ tử ưu tú nhất mà mấy trăm năm nay Kiếm tông mới gặp được, nàng cũng thành công có được bản mệnh thần kiếm từ một vị tông chủ Kiếm tông truyền thừa lại, nói cách khác, Thần cô nương là Kiếm tông chi chủ của đời sau không thể nghi ngờ.

    - Nhưng mà ưu tú của Thần cô nương cũng không phải là chỉ nàng đạt được bản mệnh thần kiếm tôn quý nhất của Kiếm tông, trở thành người đứng đầu đời sau, mà nàng là một người có cơ hội tiến hóa đến vô thượng kiếm thể nhất trong Kiếm tông chúng ta.

    - Vô thượng kiếm thể!

    Thần Dạ chau mày, hắn chưa nghe nói qua nhưng cũng có thể tưởng tượng được cái gọi là vô thượng kiếm thể sẽ trân quý cùng cường đại như thế nào, nhưng mà cũng có thể hiểu được nếu muốn đạt tới cũng không phải là có cơ hội liền có thể.

    Tôn Vĩ giải thích:

    - Kiếm tông lấy kiếm làm khí, từng cái đệ tử cả cuộc đời ỷ vào kiếm, lúc ngươi từng thấy qua Thần cô nương toàn lực thi triển bản mệnh thần kiếm, vạn kiếm triều bái.

    - Nhưng ở lúc đó Thần cô nương là lấy kiếm hóa kiếm, tuy kèm theo tu vi tinh tiến có thể làm được độc bộ thiên hạ, uy lực vô cùng, nhưng thủy chung là kém một bậc, chỉ có đạt tới vô thượng kiếm thể, lấy người hóa kiếm, đây mới là kiếm đạo chí cao.

    - Lấy kiếm hóa kiếm nhiều nhất chỉ là kiếm đạo hoàng giả, mà lấy người hóa kiếm mới là kiếm trung đế quân, binh trung đế quân.

    Tôn Vĩ trầm trầm nói, trong con mắt càng không che giấu khát vọng cùng hướng tới.

    - Kiếm trung đế quân, binh trung đế quân!

    Thần Dạ nhẹ giọng lẩm bẩm, chỉ là xưng hô thế này liền đã để cho người ta vì thế mà cúng bái rồi.

    Lão chủ nhân của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện chính là Cổ Đế, Phong Ma là người thừa kế của Thanh Đế, Huyền Đế, Bạch Đế... Cùng với Tà Đế đứng đầu Tà Đế điện lấy một địch bốn, từ xưa đến nay không biết có bao nhiêu người có thể được xưng là một chữ "Đế", nhưng năm người này là từ cổ chí kim là năm vị đại năng tồn tại gần nhất.

    Ngay cả tu vi như Quỷ chân nhân đều không thể coi là một chữ "Đế", có thể nghĩ được phàm là người có liên quan đến chữ "Đế", đó đều là đại danh từ của cường đại.

    Hôm nay Niệm Thần có một cái kỳ ngộ như vậy, tất nhiên hỏi nàng như thế nào mà không cao hứng, nhưng trên thực tế sẽ dễ dàng như vậy sao?

    - Tôn huynh, ở trong lịch sử của Kiếm tong ngươi đã có người nào đạt tới trình độ vô thượng kiếm thể chưa?

    Sau khi im lặng, Thần Dạ hỏi, hắn không muốn hỏi nhưng mà phải hỏi, Niệm Thần nếu xảy ra chuyện gì đều là tội của Thần Dạ hắn.

    Lần này con ngươi Tôn Vĩ co rụt lại, nghĩ cũng không nghĩ liền là lắc đầu, trên loại đại sự này ngay cả là hắn cùng với Thần Dạ, Niệm Thần đều có quan hệ rất tốt cũng không thể có nửa điểm lừa gạt.

    Ánh mắt của Thần Dạ không khỏi cũng theo đó mà trở nên lăng lệ, Kiếm tông lớn như thế, nhiều năm qua đứng vững ở Bắc vực không ngã, trong đó không biết đã xuất hiện qua bao nhiêu người ưu tú, nhưng cũng chưa từng có người đạt tới trình độ vô thượng kiếm thể, Niệm Thần mặc dù cũng cực kỳ ưu tú...

    Tôn Vĩ nhẹ thở ra một hơi, vỗ vỗ bả vai của Thần Dạ nói:

    - Thần công tử, không phải là ta nhất định phải làm như vậy, thân phận của Thần cô nương đã quyết định chỉ cần nàng gặp được cơ hội như vậy, vô luận là con đường phía trước nguy hiểm như thế nào cũng không thể buông tha cho, ít nhất cần phải thử một lần.

    Nghe vậy tâm thần của Thần Dạ ngược lại là không còn ác liệt như vậy, những lời này của Tôn Vĩ nói không sai, chiếm được nhiều, như vậy cần phải giao ra rất nhiều.



     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.