×

Thông báo nâng cấp hệ thống

Hiện tại hệ thống đã chuyển đổi sang phiên bản mới hơn

Vui lòng bấm vào đây để chuyển sang phiên bản mới nhất

 Đả Tự Tuyển đả tự Trò Chơi Tử Vong

Thảo luận trong 'Phòng Đả Tự' bắt đầu bởi daicawin83, 22/9/15.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Đường Lãng

    Đường Lãng Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    8
    Chương 1: Cái chết siêu nhiên (1)

    “Haizz, đầu năm nay, cuộc sống thật khó khăn, thật vất vả ta mới tìm ra công việc một tháng lương hơn một vạn, bây giờ đã không còn nữa… Thực sầu mà!”

    Ở trong phòng một tòa chung cư cũ kỹ, một tên thanh niên hai mươi mấy tuổi mặt mày coi như thanh tú, ở trước một tủ rượu nát trống rỗng, vừa uống bia, vừa phàn nàn.

    Tô Bằng ngồi ở bên cạnh hắn, ăn thịt bò hun khói trên bàn, vừa nghe người này nói chuyện.

    Người thanh niên kia, là Tiếu Lâm, đồng nghiệp trong một phần công việc ngắn hạn của Tô Bằng.

    “Công việc mà ngươi tìm kia, không phải rất tốt sao? Cũng là làm việc ở phòng trò chơi, hơn nữa, tiền lương cực cao, sao lại bị sa thải vậy?”

    Tô Bằng vừa ăn đồ, uống bia, vừa hỏi Tiếu Lâm.

    “Đừng nói nữa, mặc dù lương của công việc này rất cao, nhưng nội dung lại tương đối quỷ dị… Phải chơi một trò chơi còn chưa đưa ra thị trường, còn phải ký kết một bản hợp đồng rất quỷ dị… Nhân vật trong trò chơi, không thể tử vong, một lần cũng không được, nếu tử vong, sẽ bị đá ra khỏi phòng làm việc, nhưng mà ta hôm nay, nhân vật trò chơi kia đã chết!”

    Tiếu Lâm đã uống hai chai bia, có hơi say.

    “Trò chơi gì, yêu cầu nghiêm khắc như vậy?”

    Tô Bằng chậm rãi ăn thịt bò, hỏi Tiếu Lâm, không ai chú ý rằng hắn tựa hồ là nói lời khách sáo có ý thức.

    “Một trò chơi võ hiệp… Trình độ mô phỏng thực rất cao, tuyệt đối là trò chơi thế kỷ, nói thật, ngoại trừ yêu cầu không thể tử vong ra, trò chơi cho dù từ hình ảnh, hay là từ tính trò chơi mà nói, đều không thể chê, còn cả trang bị trò chơi như khoa học viễn tưởng vậy… Bây giờ ta vẫn còn muốn tiếp tục chơi ấy, không trả tiền lương cũng được… Nhưng mà ta tra xét, trò chơi kia, ngoại trừ phòng làm việc này ra, căn bản không có bên ngoài.”

    Tiếu Lâm nói, nói xong, lặng lẽ rướn người tới, nói với Tô Bằng:

    “Tô ca, ta cho ngươi biết, trò chơi kia, có thể là game online tối tân nhất đời, thiết lập bên trong, đều chưa từng thấy qua, lớn siêu cấp… Chi tiết, tỉ mỉ cũng không thể chê, nếu lúc nào đó đưa ra thị trường, Tô ca, ngươi và ta, lại tổ kiến một phòng làm game, chuyên hack trò chơi này, Tô ca ngươi thấy được không?”

    “Còn mở phòng làm game?”

    Tô Bằng nghe xong, dường như hơi suy tư một lát, nói:

    “Ta nghĩ chút đã.”

    “Không có Tô ca ngươi thì không được.”

    Tiếu Lâm nói, đây không phải khách khí, hắn biết rõ mấy bản lãnh của Tô Bằng.

    Tô Bằng bởi vì “công việc ngắn hạn” mà vào phòng làm game, rất có danh tiếng, gọi là “Niết bàn luân hồi”, Tiếu Lâm thuộc về người chơi trình độ cao, còn Tô Bằng, gia nhập “Niết bàn luân hồi” chưa tới ba tháng lại thành DPS cấp cao, cao thủ số một!

    Hơn nữa, nếu không phải bản thân Tô Bằng cực lực từ chối, hắn thiếu chút nữa đã thành phó hội trưởng của “Niết bàn luân hồi”.

    Phòng làm việc “Niết bàn luân hồi” này, mỗi năm thường lui tới trong tất cả các trò chơi có giá trị, có danh tiếng rất cao ở giới game thủ, nhân viên tổng cộng có hơn sáu mươi người, không một ai không phải cao thủ, đều là tinh anh giới trò chơi, mà Tô Bằng, có thể trong vòng ba tháng ngắn ngủi thành cao thủ số một, thì cũng có chỗ hơn người của hắn!

    Có một chỗ, chính là chỗ người chơi khác gần như không cách nào đấu thắng Tô Bằng… Tô Bằng ngủ rất ít!

    Tô Bằng vào lúc mười mấy tuổi, đã từng bị xe tông một lần, làm não bộ bị thương, tổ chức não bộ của hắn, bởi vì xe tông nên có một điểm tổn thương, dị biến!

    Mỗi ngày Tô Bằng chỉ có thể ngủ một giờ, mà chỉ cần ngủ một giờ, hắn có thể khôi phục tinh lực hoàn toàn!

    Bác sĩ nói, đây là vì não tuyến yên của Tô Bằng do xe tông mà sinh ra dị biến, có thể thúc đẩy hoocmon phân bố dị thường.

    Đây là một chứng bệnh hiếm thấy, nhưng, lại khiến Tô Bằng ở trên con đường chơi trò chơi, có ưu thế vô bì!

    Thời gian chơi game vượt những người khác gần gấp đôi, khiến cho Tô Bằng, càng thêm thành thạo với trò chơi.

    Cho nên, hắn là cao thủ số một của “Niết bàn luân hồi”!

    Công hội trò chơi “Niết bàn luân hồi”, dạo gần đây trong vô số trò chơi miễn phí mọc lên, dần dần xuống dốc, dù sao, thao tác có tốt, kỹ thuật có mạnh hơi nữa, đối mặt với người chơi RMB, cũng không cách nào chống đỡ, mà quyết sách của hội trưởng phòng làm việc cũng liên tục sai lầm, vào hai tháng trước, phong làm việc “Niết bàn luân hồi” giải tán, Tô Bằng cùng Tiếu Lâm, đều tự đi hai công ty, nhắc tới thì, đây là lần đầu tiên gặp mặt sau khi phòng làm game của hai người giải tán.

    Thật ra, có một điểm mà Tô Bằng vẫn không nói ra, sở dĩ phòng làm việc của “Niết bàn luân hồi” giải tán, là vì phòng làm việc quyết sách liên tục sai lầm, một tổ chức người chơi RMB đối định không ngờ giống như là biết trước, từng bước vượt lên trước phòng làm việc “Niết bàn luân hồi” ở trong trò chơi, khiến phòng làm việc liên tục sai lầm, còn bồi mất ba mươi mấy vạn đầu nhập giai đoạn trước.

    Mà người chơi RMB kia, không ngờ lại là chủ thuê của thám tử tư Tô Bằng!

    Có thể nói, công hội “Niết bàn luân hồi” giải tán, ngoại trừ nhân tố trò chơi, không thể nghi ngờ Tô Bằng là động cơ số một.

    Trong CASE này, Tô Bằng lấy được phí tổn thuê năm mươi vạn của người chơi RMB kia.

    Tiếu Lâm với điểm này, không hề biết chút nào.

    Tô Bằng cũng không thể nói cho hắn biết, hắn gia nhập “Niết bàn luân hồi”, mục đích chính là để phòng làm việc này đóng cửa, việc này ở trong lòng Tô Bằng chỉ là một CASE mà thôi, không có chút áp lực tâm lý nào.

    Đương nhiên, mối quan hệ và bạn bè làm quen trong “công việc”, là một việc khác.

    Tiếu Lâm dần dần uống say, cứ lải nhải cùng Tô Bằng chuyện trong trò chơi, nói hắn luyện cấp không dễ dàng biết bao, cuối cùng lại bị một nhân vật tương tự Mai Siêu Phong, dùng Phân Cân Thác Cốt Thủ cắt đứt tứ chi, sau đó lại dùng Thôi Tâm Chưởng, một chiêu đánh chết mình ngay lập tức.

    “Tô… Tô ca, ta… không nên nói nhiều như vậy… Công ty có… có hợp đồng, tiết lộ nội dung trò chơi, phải bồi thường… bồi thường… một trăm ngàn nhân dân tệ, ta chỉ nói một chút với ngươi, ngươi đừng truyền ra bên ngoài nha.”

    Tiếu Lâm có hơi xỉn xỉn, vừa rót rượu cho mình, vừa nói với Tô Bằng.

    “Ừm.”

    Tô Bằng gật đầu nói, lại phát hiện, bia cùng thịt bò hình như cũng không còn nhiều, Tô Bằng nói với Tiếu Lâm”

    “Lâm tử, ngươi đợi một lát, ta đi mua ít rượu rồi về.”

    Nói xong, Tô Bằng đi ra ngoài.

    Tô Bằng đi ra ngoài nhà cũ, bên ngoài sắc trời đã tối, Tô Bằng rùng mình một cái, chợt nhớ tới, vừa rồi mình để tiền trong áo khoác ở trong phòng, liền xoay người, lại vào căn hộ cũ.

    Vừa mới vào phòng, Tô Bằng chợt nghe tiếng Tiếu Lâm mang theo tiếng la sợ hãi:

    “Đừng! Đừng tới đây! Đừng tới gần ta!”

    “Đây là nói với ai vậy?”

    Tô Bằng nghe xong, hơi nhíu mày, sau đó sải bước chạy tới phòng khách!

    Vừa chạy đến phòng khách, Tô Bằng thấy, trên mặt Tiếu Lâm đầy vẻ sợ hãi, bản thân núp ở góc tường phòng khách, giống như thấy người nào đó trước mắt, nhưng mà, ở trước mặt hắn, lại không có gì cả!

    “Tô… Tô ca! Tô ca, nhanh cứu… cứu ta!”

    Thấy Tô Bằng chạy vào, Tiếu Lâm giống như trông thấy cứu tinh, miệng la lớn, thân thể liền lăn một vòng tới bên này!

    Nhưng chính vào lúc này, trong phòng, phảng phất có một người trong suốt vô hình, thân thể của Tiếu Lâm bị một cỗ lực lượng nhìn không thấy, áp ở vách tường, sau đó đưa lên theo vách tường!

    “Gì?”

    Tô Bằng vừa thấy, lập tức cảm giác sau lưng phát lạnh, hắn không thấy bất luận kẻ nào, lại chỉ thấy Tiếu Lâm, tựa hồ bị lực lượng siêu nhiên nào đó giơ lên, thân thể lăng không bay lên vách tường!

    “Đừng… Đừng giết ta!” Tiếu Lâm thống khổ la lớn, nhưng không được gì, tứ chi của hắn, bị một cỗ sức lực nhìn không thấy, giống như là bẻ gãy que diêm, vặn mạnh thành góc độ kỳ quái, đã gãy xương!

    “A…”

    Tiếu Lâm thống khổ kêu to, vào chính lúc này, chỗ tim hắn, đột nhiên lõm xuống, xuất hiện một hình bàn tay, Tiếu Lâm “phốc” nhổ ra một búng máu, thân thể thoáng cái mềm oặt!

    “Tiếu Lâm!”

    Tô Bằng vừa thấy, quát to một tiếng, hắn đột nhiên đạp vỡ một cái ghế gỗ bên cạnh, sau đó túm chân ghế gỗ, chạy về phía Tiếu Lâm!

    Tô Bằng cầm chân ghế, không ngừng vung lung tung ở trước người Tiếu Lâm, đánh ở con quái vật không nhìn thấy kia!

    Cỗ lực lượng siêu nhiên này, lúc này dường như đã biến mất, thân thể của Tiếu Lâm theo vách tường trượt xuống.

    “Tiếu Lâm! Tiếu Lâm!”

    Tô Bằng tiến đến trước mặt Tiếu Lâm, dò xét hơi thở Tiếu Lâm, Tiếu Lâm mấp máy môi, tựa hồ muốn nói gì đó.

    Tô Bằng dán lỗ tai tới, chỉ nghe trong miệng Tiếu Lâm phát ra mấy chữ như muỗi kêu:

    “…”

    Nói xong, miệng Tiếu Lâm đột nhiên nhổ ra máu đen, dường như còn mang theo một ít vụn tim, sau đó thân thể nghiêng một cái, hoàn toàn tắt thở!

    Tô Bằng nhìn thi thể Tiếu Lâm, một cỗ cảm giác lạnh lẽo đột nhiên từ cuối đốt sống truyền lên tận đầu, hắn nghe rõ ràng, thứ cuối cùng Tiếu Lâm nói là:

    “Không nên đụng vào trò chơi kia!”
     
    Last edited by a moderator: 27/9/15
  2. Đường Lãng

    Đường Lãng Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    8
    Chương 1: Cái chết siêu nhiên (2)

    Đi ra cục cảnh sát, đã sắp gần 11h đêm, Tô Bằng nheo mắt lại, bô dáng mệt mỏi đau đầu vừa rồi, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa!

    Hắn cũng không thèm để ý việc bị cảnh sát coi là kẻ điên.

    Nhưng, Tiếu Lâm chết đi, lại kích thích Tô Bằng.

    Cảnh sát cũng không biết, Tiếu Lâm từng có cảm tình lúc làm việc chung với Tô Bằng.

    Mặc dù Tô Bằng là vì muốn lật đổ phòng làm việc “Niết bàn luân hồi” mới kết bạn với Tiếu Lâm, nhưng Tiếu Lâm tuổi tương đối nhỏ lại có một loại cư xử gần như sùng bái với Tô Bằng.

    Lúc ấy, bởi vì một số nguyên nhân, Tô Bằng lén thuê một số thanh niên, giả bộ như bị thành viên phòng làm việc khách của “Niết bàn luân hồi” đánh, ở dưới sự điều khiển của hắn, tìm phòng net bọn người Tô Bằng dùng, bao vây mọi người.

    Lúc ấy, bản thân Tô Bằng đứng ra trước, bị đập một cái, sau đó Tô Bằng giả bộ như bị thương ngất đi, nhưng không ngờ, là Tiếu Lâm, điên cuồng quơ ghế, tạo ra một con đường, cứu hắn ra khỏi quán net, mà ở bệnh viện lúc đó, miệng vết thương trên trán Tô Bằng, dường như rất nghiêm trọng, chảy rất nhiều máu, Tiếu lâm trên người cũng bị thương, kéo bác sĩ, bảo bác sĩ rút máu của hắn, truyền máu cho Tô Bằng.

    Mặc dù trong lòng Tô Bằng lúc ấy giả bộ hôn mê có chút buồn cười, nhưng lại thực sự hơi cảm động.

    Đối mặt với cái chết của Tiếu Lâm, Tô Bằng không thể thờ ơ.

    Huống chi, Tô Bằng còn có một lý do, phải tra xét.

    “Đây, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?”

    Tô Bằng nhìn ánh trăng trên bầu trời trắng bệch, trước mắt còn hiện lên màn Tiếu Lâm khi chết kia…

    Tô Bằng không về nhà, mà lại đi tới một tòa Offices.

    Dùng chìa khóa mở cửa thủy tinh của Offices ra, Tô Bằng đi vào, bởi vì đã hơn 12h đêm, Offices đã không còn một ai, tiếng giày da Tô Bằng giẫm ở trên sàn nhà bằng đá cẩm thạch khiến đèn cảm ứng sáng lên, đại sảnh hoàn toàn yên yĩnh, giống như cảnh trong phim ma.

    Tô Bằng đáp thang máy, lên tầng 13, lúc ở trong thang máy tương đối lâu, trong thang máy lại trống rộng, phảng phất gương cũng chiếu vào bóng lưng của Tô Bằng, Tô Bằng nhìn, khóe miệng không khỏi nhếch lên, nói:

    “Nếu bóng lưng giờ phút này xoay người lại, chính là phim ma đáng sợ.”

    “Đinh!”

    Đáng tiếc bóng lực Tô Bằng cũng không quay lại, thang máy đã đến tầng 13, Tô Bằng đi ra thang máy, đi phía bên trái đến một phòng cửa có treo bảng “Sở sự vụ”.

    Rất kỳ quái, Sở sự vụ này, cũng không có khóa cửa, chỗ vốn nên là tay cầm, là một màn hình tương đối lớn, trên màn hình, là một hình ảnh trò chơi “Sổ độc” phức tạp.

    Tô Bằng nhìn thoáng qua trò chơi “Sổ độc”, nhanh chóng nhập mười con số ở trên bàn phím, rất nhanh, cửa Sở sự vụ mở ra.

    Tô Bằng đi vào.

    Tiến vào Sở sự vụ, cũng không bật đèn, Tô Bằng thành thạo rót một ly cà phê cho mình, sau đó bưng đến trước một bàn làm việc trong Sở sự vụ.

    “Ngươi đã trở lại, Apple tiên sinh, chậm hơn nửa giờ so với thời gian ước định.”

    Một thanh âm hơi có vẻ khàn khàn vang lên.

    Thân thể Tô Bằng khựng một chút, sau đó mỉm cười bưng cà phê quay đầu lại, nói:

    “Mỗi lần xuất hiện, đều đột ngột như vậy, cà phê của ta thiếu chút nữa đổ rồi.”

    “Đây là vấn đề của bản thân ngươi, ngươi thiết lập khóa cửa của Sở sự vụ là trò chơi Sổ độc, mặc dù trò chơi Sổ độc hiển thị trong mười giây sẽ thay đổi, đổi là người khác, khó khăn không tính là thấp, nhưng ngươi cũng có chút chủ quan rồi, trên thế giới này cũng không thiếu người thông minh.”

    Một bóng người ở trong phòng đi ra, một nam nhân mặc áo gió xuất hiện, đầu của hắn giấu ở trong mũ áo gió, không nhìn thấy mặt.

    “Cánh cửa kia vốn chưa từng nghĩ sẽ ngăn cản ai cả, nếu có thể ở trong thời gian ta hạn chế hoàn thành trò chơi ta thích, để hắn vào thì có sao đâu? Ở đây cũng không có thứ gì có giá trị.”

    Tô Bằng mỉm cười nói.

    “Không lãng phí miệng lưỡi ở sở thích của ngươi nữa, trò chơi ủy thác ngươi tra, tiến triển thế nào rồi?”

    Nam nhân mặc áo gió nói với Tô Bằng.

    Một tuần trước, người áo đen này đột nhiên xuất hiện ở văn phòng Tô Bằng, trực tiếp đưa cho Tô Bằng năm mươi vạn tiền đặt cọc, muốn hắn tra tư liệu một trò chơi thần bí.

    “Manh mối tạm thời bị đứt… Ta tìm tất cả trò chơi trên thị trường, cũng không tồn tại trò chơi mà ngươi nói, cho nên có thể nó vẫn chưa đưa ra thị trường, nhưng mà một người chuyên tình báo của ta hình như biết trò chơi này, ta hẹn hắn gặp mặt hôm nay, nhưng mà, hắn chết đi ở trước mặt ta, một cách siêu nhiên.

    Tô Bằng trả lời, hắn cũng không nói, Tiếu Lâm không phải người chuyên tình báo cho mình, mà là bản thân do cơ duyên xảo hợp mới biết được nội dung công việc của Tiếu Lâm.

    Đây coi như biểu lộ có năng lực, cũng là một loại tự bảo vệ mình, là thủ đoạn nho nhỏ mà thôi.

    Lúc này, nụ cười trên mặt hắn càng hiền hòa, đột nhiên hỏi:

    “Trò chơi đó và trò chơi này có quan hệ gì sao?”

    “Khuyên ngươi biết ít một chút mới tốt.”

    Người đàn ông mặc áo gió đưa tay kéo cao cổ áo, nói:

    “Khoản tiền cuối một tuần sau ta sẽ đưa cho ngươi, chuyện này coi như xong.”

    Nói xong, hắn rời khỏi văn phòng của Tô Bằng.

    Tô Bằng nheo mắt lại, uống cà phê trong miệng, nhìn nam nhân mặc áo gió này, rời khỏi phòng làm việc của mình.



    Bảy ngày sau, từ trong tang lễ của Tiếu Lâm về nhà.

    Tiếu Lâm là trẻ mồ côi, cũng không có bao nhiêu bạn bè, cho nên di vật, liền do chủ nhà hắn giao cho Tô Bằng.

    Tô Bằng hồi tưởng đến hình ảnh kia, giống như không có cách nào yên tĩnh được, dứt khoát ngồi dậy, mở túi to màu đen kia ra.

    Trong túi màu đen kia, có một máy chơi game PS2, mấy cái CD, mấy bộ quần áo, hai cuốn tạp chí, một tờ báo, một cái nhẫn, ngoài ra, không còn gì nữa.

    Tô Bằng không có tâm tư động vào máy chơi game kia, hắn lấy hai cuốn tạp chí cùng báo ra ngoài, lật xem thử.

    Tạp chí là tạp chí về game, Tô Bằng biết Tiếu Lâm có thói quen mua loại tạp chí này, cũng không để ý lắm, ném sang một bên, sau đó cầm tờ báo lên.

    Mở tờ báo ra, lại phát hiện đây là loại báo thông báo tuyển dụng, trên đó có không ít chỗ, có dùng bút dầu vòng lại.

    Tô Bằng nhàm chán lật xem, đang nhìn, đột nhiên một tin tức, hấp dẫn Tô Bằng!

    “Ơ? Trong này có phòng game thông báo tuyển dụng? Tiền lương cao như vậy?”

    Tô Bằng thấy dưới góc phải tờ báo, có một mảng tin tức thông báo tuyển dụng dùng bút dầu gạch, trên đó viết:

    “Văn phòng Thiên Nhất thông báo tuyển dụng người test game, điều kiện hậu đãi, tiền lương 8000 trở lên, điều kiện hạn chế: dưới 25 tuổi, có hiểu biết với trò chơi, ưu tiên người có kinh nghiệm làm việc.”

    “Đây là văn phòng mà Tiếu Lâm từng làm sao?”

    Tô Bằng nhìn, trong lòng không khỏi xao động.

    Tô Bằng cảm thấy, công tu này, có lẽ có quan hệ rất lớn với cái chết của Tiếu Lâm.

    “Đi xem thử thôi, chuyện này dù sao cũng phải có đáp án!”

    Trong lòng Tô Bằng, yên lặng thầm nghĩ.
     
    Last edited by a moderator: 27/9/15
  3. Đường Lãng

    Đường Lãng Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    8
    Chương 2: Phỏng vấn kiểm tra!

    Ngày hôm sau tới gần giữa trưa, Tô Bằng đi tới một tòa cao ốc Ma Thiên hai mươi mấy tầng.

    “Văn phòng Thiên Nhất, Thiên Bằng Vật Nghiệp tầng 7.”

    Tô Bằng nhìn một chút tờ báo trong tay, trên đó ghi địa điểm tuyển dụng, chính là tòa cao ốc này.

    “Đúng là giàu có mà… tiền thuê một tầng nơi này, một năm chỉ sợ không phải mấy chục vạn… Văn phòng bình thường, để tiền thuê người không phải tốt hơn sao?”

    Tô Bằng nhìn tòa cao ốc trung tâm thành phố này, trong lòng thầm nghĩ, công ty này ngược lại không giống công ty con lừa gạt, Tô Bằng hít một hơi, liền đi vào trong tòa cao ốc Ma Thiên này.

    Tiến vào cao ốc, thông qua thang máy đến tầng 7, Tô Bằng vừa ra thang máy, liền thấy một đám người đỡ nhau, nôn khan từ trong cửa thủy tinh chống đạn treo biển văn phòng Thiên Nhất phía trước đi ra.

    Một cô gái tiếp tân xuất hiện, hỏi Tô Bằng:

    “Xin hỏi tiên sinh là tới nhận nộp đơn test game sao?”

    “Ừm.”

    Tô Bằng gật đầu, cô gái tiếp tân kia vung tay lên, nói:

    “Mời vào đây.”

    Tô Bằng theo nàng đi vào trong, cô gái tiếp tân dùng chìa khóa mở cửa thủy tinh chống đạn của công ty, Tô Bằng đi vào, phát hiện bên trong, đều là phòng từng gian, cô gái tiếp tân đi đến nơi đây thì dừng lại, nói với Tô Bằng:

    “Ở đây chờ một lát, sau đó theo thứ tự đi vào trong phòng tiến hành phỏng vấn, trong lúc đó cấm nói chuyện với những người nộp đơn khác.”

    Tô Bằng khẽ gật đầu, tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó quan sát bốn phía.

    Chỉ thấy trong hành lang công ty, có không ít bảo an, Tô Bằng thậm chí thấy mấy người ngoại quốc giống như là người Caucasian (da trắng), rất cao, đô con vạm vỡ, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy vũ lực phi phàm.

    “Công ty này, thực lực thật mạnh mẽ…”

    Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ.

    Tô Bằng đợi một hồi, ngay khi cảm giác có hơi nhàm chán, cửa phòng phỏng vấn đầu tiên đột nhiên mở ra, bên trong một nam nhân đeo kính mắt đi ra, nhìn thoáng qua Tô Bằng, nói với hắn:

    “Ngươi có thể vào được rồi.”

    Tô Bằng đi theo người đeo kính này đi vào phòng, chỉ thấy trong phòng có hai cái máy tính.

    “Cho ta xem sơ lý lịch đi, trước kia ngươi làm gì ở bên kia.”

    Người đeo kính, có điểm giống y sĩ nói, nói xong từ trước một máy vi tính, đưa ra một đề kiểm tra cho Tô Bằng.

    Tô Bằng nhìn một chút, ngoại trừ phải điền vào một số thông tin cá nhân, phần lớn là kiểm tra phương diện tâm lý, còn có một ít báo cáo tình huống sức khỏe, Tô Bằng chưa từng gặp qua đề này bao giờ, nhưng từ cảm giác kiểm tra mà xem, hẳn là đề kiểm tra chuyên nghiệp độ chặt chẽ rất cao.

    Ngoại trừ những điều này, còn một bộ phận trắc nghiệm trí lực phức tạp, cùng với kiểm tra sức sáng tạo, khó khăn cũng không nhỏ, nhưng lại khơi dậy dục vọng khiêu chiến của Tô Bằng, nghiêm túc mà làm.

    Không ai biết, lần xe tông trước kia, ngoại trừ khiến Tô Bằng có bệnh lạ không cần ngủ ra, còn khiến não bộ hắn sinh ra tổ chức biến dị.

    Ở trong đầu của Tô Bằng, có một chỗ tổ chức, chiếu X quang sẽ bị xem là khối u, nhưng, trên thực tế lại là một khối tổ chức biến dị kỳ lạ.

    Tổ chức khối não này, có thể làm cho đầu óc Tô Bằng, giống như là một có một khối ổ cứng tư liệu sinh vật, có thể chứa trí nhớ tức thì đại khái 40M.

    Cho nên, bình thường kiểm tra về trí lực ký ức với Tô Bằng mà nói không có chút vấn đề gì cả.

    Lại thêm trí lực của mình coi như không tệ, Tô Bằng rất nhanh hoàn thành đề kiểm tra này.

    Đoạn cuối đề kiểm tra, thì là một phần điều tra, hỏi thăm kinh nghiệm chơi game của người kiểm tra, Tô Bằng không có vấn đề gì, cũng điền cả điều tra.

    “235 điểm, điểm rất cao.”

    Người đeo kính, tựa y sĩ kia nói như vậy, sau đó nói:

    “Sức khỏe ngươi thế nào? Có say xe không? Còn nữa, không ngủ trong thời gian dài, tinh thần có mỏi mệt không? Còn có điều quan trọng nhất, đã từng thể nghiệm linh dị chưa?”

    Tô Bằng cảm thấy câu hỏi cuối cùng khá kỳ quái, vào kiểm tra cần thể nghiệm linh dị sao? Dựa vào linh môi sao?

    Cân nhắc một chút, hắn đáp:

    “Tinh thần thân thể ta đều rất cường tráng, bình thường thức đêm cũng không quá mệt mỏi. Thể nghiệm linh dị sao? Ta cũng muốn thử, nhưng mà chưa gặp lần nào.”

    “Tốt, ngươi có thể đi vào phòng phỏng vấn số 2.”

    Người như y sĩ này, đưa một tờ đơn cho Tô Bằng, bảo hắn đi phòng phỏng vấn số 2.

    Tô Bằng đi vào phòng phỏng vấn số 2, sau khi vào gian phòng này, hắn không khỏi lắp bắp kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện ở trong phòng này, có một bộ thiết bị kiểm tra phi công.

    “Đây là…”

    Cấp hai mà Tô Bằng học, đồng thời là một học viện định kiểm hàng không, lúc trước khi đến trường Tô Bằng cũng từng làm kiểm tra tương tự, thấy bộ thiết bị này cũng không xa lạ gì, hỏi người trong phòng.

    “Kiểm tra một số phuương diện thể năng, rất đơn giản.”

    Người trong phòng nói với Tô Bằng, nói xong tiếp nhận tờ đơn, bảo Tô Bằng ngồi vào những thiết bị này.

    Kéo dài hơn nửa canh giờ, Tô Bằng rốt cuộc vượt qua cuộc kiểm tra này.

    Cảm giác thăng bằng của hắn rất tốt, hoạt động trong bộ thiết bị này, không có vấn đề lớn, chỉ là khiến trong lòng hắn càng cảm giác quái dị.

    “Rốt cuộc là trò chơi gì, cần cảm giác thăng bằng cũng thể năng của phi công chứ…”

    Trong lòng Tô Bằng không khỏi hết sức tò mò.

    “Tốt lắm, vào phòng kiểm tra số 3 đi.”

    Người phòng kia điền một tờ đơn kiểm tra, giao cho Tô Bằng.

    Mang theo hiếu kỳ đi vào phòng kiểm tra số 3, lại phát hiện bên trong, có một bộ thiết bị giống kiểm tra X quang, muốn Tô Bằng vào bên trong.

    “Đây là kiểm tra áp lực tinh thần, xem ngươi có thể tiếp nhận lượng thông tin này không.”

    Nhân viên kiểm tra trong đó nói, nói xong, bảo hắn lên kiểm tra.

    Tiến vào dụng cụ, Tô Bằng mới phát hiện, trong dụng cụ, không ngờ là một ống tròn, bên trong toàn là màn hình, Tô Bằng bị cố định ở trên một khung sắt không ngừng quay cuồng xung quanh, không ngừng xuất hiện biến hóa thị giác ba trăm sáu mươi độ toàn bộ phương vị không trung, cực kỳ khiến người ta choáng váng đầu.

    Tô Bằng chú ý thử bốn phía, phát hiện chung quanh, không ngờ đều là mấy ảnh chụp linh dị.

    “Sao lại vô cảm như vậy chứ… Công ty này không phải chuyên công trò chơi khủng bố chứ?”

    Trong lòng Tô Bằng thắc mắc, sau đó quan sát chung quanh.

    “Lượng thông tin trong màn hình này rất cao…”

    Hắn nhớ lại mình từng nghe một cuộc tọa đàm tâm lý học, lúc ấy giáo sư lấy ra một tấm ảnh đa nhân vật phức tạp, cùng một tấm ảnh chỉ có trời xanh mây trắng, sau đó nói: lượng thông tin ẩn chứa trong tấm sau, gấp mấy vạn lần tấm trước.

    Mà lúc này thông tin cảnh tượng chung quanh Tô Bằng, căn cứ phán đoán của hắn, đều là loại thông tin dung lượng cao.

    Cảm giác này, liền giống như là mấy trăm người đang chuyện ở bên cạnh bạn, đều muốn đem thứ của bọn họ nhét vào đầu óc của bạn.

    Có điều, không biết có phải là do não của Tô Bằng kết cấu đặc thù, loại kiểm tra này, không ngờ hắn cảm giác mức áp lực chỉ là mức bình thường mà thôi.

    Chỉ là cảm giác quái dị ngày càng thêm dày đặc.

    Sau 30 phút, kểm tra này chấm dứt.

    “Ngươi có thể trở về phòng lúc đầu.”

    Nhân viên kiểm tra điền một tờ đơn, nói với Tô Bằng.

    Sau ba cuộc kiểm tra, Tô Bằng về lại cửa gian phòng kiểm tra số 1 ban đầu, bắt đầu chờ.

    Không bao lâu, cửa phòng kiểm tra số 1 mở ra, bảo an gọi Tô Bằng vào.

    “Rất tốt Tô tiên sinh, ngươi đã vượt qua kiểm tra của chúng ta, thành tích rất ưu tú, nếu ngươi không có ý kiến khác, ngươi đã trúng tuyển, lương chừng tám ngàn nguyên, mỗi lần giao nộp một số tài sản giả thuyết, ngươi cũng có thể thu được phần thưởng, ký tên vào bản hợp đồng xong, ngươi chính là một nhân viên của công ty.”

    Trong phòng, người đeo kính, có khí chất y sĩ kia, đứng lên, bắt tay với Tô Bằng.

    Trong lòng Tô Bằng an định lại, bắt tay với y sĩ, sau đó nhận lấy bản hợp đồng y sĩ này mang tới.

    “Nhân vật trò chơi không được tử vong, tử vong coi như tự động nghỉ việc, sau khi lĩnh tháng lương cuối liền nghỉ việc rời khỏi công ty.”

    “Quyền sở hữu tất cả vật phẩm trong trò chơi đều thuộc về công ty, người chơi chỉ có quyền sử dụng không có quyền sở hữu.”

    “Ngoài thời gian làm việc, nhân viên phải hoạt động ở ký túc xa công ty an bài, trừ ngày nghỉ thì không cho phép ra ngoài.”

    “Không cho phép cùng người ngoài công việc bàn về trò chơi do công ty tiến hành, người tiết lộ bí mật trò chơi, công ty giữ quyền bồi thường giá trị cao nhất một trăm ngàn nhân dân tệ.”
     
    Last edited by a moderator: 27/9/15
  4. Đường Lãng

    Đường Lãng Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    8
    Chương 3: Đồng nghiệp tương lai!

    Tô Bằng nhìn sơ những điều khoản này, dù có chuẩn bị tâm lý, vẫn cảm giác hơi quái dị.

    Hắn chỉ vào điều khoản “Không cho phép bàn bạc với người ngoài công việc về trò chơi công ty này tiến hành, người tiết lộ bí mật trò chơi, công ty đòi quyền bồi thường giá trị một trăm ngàn nhân dân tệ” kia, hỏi y sĩ:

    “Bồi thường này cũng hơi quá đi, một trăm ngà, đem ta bán đi cũng không đủ.”

    “Điều khoản này thuộc về điều khoản ràng buộc, bình thường sẽ không bồi thường thật, chỉ là có trong hợp đồng mà thôi.”

    Người đàn ông đeo kính đẩy kính mắt nói, sau đó hỏi:

    “Ông Tô đồng ý với bản hợp đồng này không? Nếu đồng ý, chúng ta liền ký tên.”

    “Được rồi.”

    Tô Bằng nhìn thoáng qua hợp đồng, ký tên của mình ở phía trên…

    Sau khi Tô Bằng ký tên, tên nam nhân khí chất y sĩ kia mỉm cười gật đầu, thu hồi hợp đồng, sau đó gọi một nam nhân đeo kính đen tới.

    Người đàn ông này dáng người không cao, nhưng hết sức rắn chắc, trên người mặc một bộ đồ giản dị, mắt đeo kính râm màu đen, không cẩn thận phân biệt, còn có thể hiểu lầm hắn thành bảo vệ bên ngoài.

    “Chào ngươi, ta là Thời Thiên Quân, tổ trưởng bảo đảm hậu cần ở đây, có việc vặt trong sinh hoạt gì, cũng có thể tới tìm ta.”

    Anh trai lạnh lùng đeo kính đen gật đầu, đưa tay ra với Tô Bằng.

    “Tốt lắm, ta dẫn ngươi đi xem thử chỗ làm việc.”

    Sau khi bắt tay, anh chàng lạnh lùng đeo kính đen nói, sau đó mang theo Tô Bằng rời khỏi đại sảnh phỏng vấn này.

    Hai người đi ra, Tô Bằng phát hiện, ở bên ngoài, còn đứng mấy người dường như cũng là người phỏng vấn lần này.

    Trong đó, có một người đàn ông mày rậm mắt to dáng người một mét tám trở lên, một người đàn ông mập vóc người đối lập rõ ràng với người kia, đại khái chỉ có một mét sáu mấy, tuổi thoạt nhìn chừng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, bộ dáng ranh mãnh, giống như gian thương, cùng một người đàn ông đeo kính, mặc áo thun, thân thể hơi gầy như học sinh.

    Trong đó người mặc áo thun đen, như học sinh kia khẽ cười với Tô Bằng, Tô Bằng nhẹ gật đầu, hai người còn lại, chỉ nhìn Tô Bằng hai lần.

    “Đi thôi.”

    Thời Thiên Quân dẫn đường ở phía trước, sử dụng một cái thẻ, vào thang máy tầng này.

    Năm người vào thang máy, Tô Bằng phát hiện, trong thang máy này, không ngờ trực tiếp là từ tầng thứ bảy đến tầng thứ mười tám, căn bản không có nút những tầng khác.

    “Thang máy chuyên dụng?”

    Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ.

    Thời Thiên Quân nhấn nút tầng mười tám, sau đó, lại trong thang máy, nhấn một khóa mật mã trên đó, đưa mật mã vào.

    Thang máy rất nhanh đến một ít tầng trệt, cửa thang máy mở ra, Thời Thiên Quân mang theo mấy người, đi tới tầng này, Tô Bằng chú ý, tầng này, dấu hiệu: tầng 18.

    Trước mặt, là một hành lang, trong hành lang là mấy cái sô pha, Thời Thiên Quân giới thiệu nói:

    “Nơi này là chỗ nghỉ công cộng.”

    Nói xong, mọi ngươi lại đi vào bên trong, có ba lối hàng lang, phía trước có hai lối một trái một phải, ngoài ra còn có một lối hành lang trực tiếp kéo dài vào bên trong.

    “Hành lang bên trái này, là phòng trà, bên trong có các loại đồ uống, còn bóng rổ và bóng bàn mini, là chỗ nhân viên thư giãn, ngoài công việc có thể tới đây nghỉ ngơi.”

    Thời Thiên Quân dùng ngón tay chỉ về phía hành lang hơi ngắn này.

    “Lối chính giữa vào trong, là khu làm việc, dựa theo nội dung công việc, chia làm bốn tổ, theo thứ tự là tổ Ám Kiêu, phụ trách thu thập tin tức, tổ Long Nha tấn công phí bản BOSS tinh anh, tổ Hổ Bí tấn công BOSS dã ngoại, cùng với tổ Xích Vũ phụ trách trang bị hậu cần, có điều người mới tạm thời không phân tổ, các ngươi phải trải qua một tháng thử việc, sau đó xem biểu hiện, cùng cảm giác phát triển như thế nào, sau đó xem tình huống để phân phối vào trong bốn tổ.”

    Sau đó, hắn lại phất tay chỉ hướng hành lang bên phải, nói:

    “Hành lang bên phải là khu ký túc xá, mỗi người các ngươi đều có một gian phòng riêng, trong phòng có phòng vệ sinh riêng, cuối hành lang hai bên trái phải, cũng có phòng vệ sinh công cộng.”

    “Phòng làm việc của ta cũng ở hành lang bên trái, ở chỗ sâu nhất, có vấn đề gì, có thể tới gọi ta.”

    “Lúc làm việc cấm lén nói chuyện với nhau, các ngươi cẩn thận một chút, nói cái gì, công ty đều có thể nghe thấy nhìn thấy.”

    Nói xong, hắn chỉ chỉ trên đầu, cameras ba trăm sáu mươi độ hình tròn kia.

    Nói như những thứ này, Thời Thiên Quân lấy ra bốn cái thẻ, giao cho bốn người Tô Bằng, nói:

    “Thẻ này chính là thẻ quét, cũng là thẻ CMND các ngươi, giữ cẩn thận, không có cái này, các ngươi không ra được công ty.”

    “Được rồi, không có việc gì nữa, ta rời đi trước.”

    Thời Thiên Quân nói với mấy người, sau đó khẽ gật đầu, đi đến văn phòng phía bên trái.

    Thấy Thời Thiên Quân đi xa, người đeo kính, như học sinh thè lưỡi nói:

    “Quy củ thực nghiêm.”

    Nói xong, hắn nhìn về phía mấy người Tô Bằng, nói:

    “Các ngươi hay rồi, ta là Tôn Thế Giai, là sinh viên tốt nghiệp đại học thuộc khóa này, lần đầu tới tìm việc làm.”

    “Ta tên Phó Khang, hai mươi lăm tuổi… đang làm gì à? Không tiện nói, dù sao cũng có hợp đồng ước thúc.”

    Người đàn ông mập lùn kia nói.

    “Ta là Quý Minh, hai mươi bốn, nhìn thấy công việc này điều kiện rất hậu đãi, nên mới tới.”

    Người đàn ông cao lớn mày rậm mắt to kia nói.

    “Ha ha, ta tên là Tô Bằng, hai mươi ba, chào mọi người.”

    Trên mặt Tô Bằng mang theo nụ cười cực kỳ hòa khí nói, thấy Tô Bằng hòa khí như vậy, mấy người còn lại cũng nói thêm vài câu với Tô Bằng, thật ra cũng không có gì để nói, trong hợp đồng công ty ghi rõ, cấm lén trao đổi không phải công việc.

    “Chúng ta thu dọn chút, liền chuyển vào nhỉ?”

    Tô Bằng hàn huyên vài câu, ngay khi bầu không khí nắm giữ chủ động, cười nói với mấy người.

    Tôn Thế Giai đeo kính mới tốt nghiệp kia dường như còn ở ký túc xá sinh viên, đáp ứng rất cao hứng.

    Mấy người còn lại không có dị nghị, đều tự tìm gian phòng đánh dấu trên thẻ quét.

    Tô Bằng tìm tới gian phòng của mình, dùng thẻ quét mở cửa ra, chỉ thấy bên trong là một gian phòng như phòng thương vụ khách sạn, nhà vệ sinh riêng, có vòi sen, bên trong rất không tệ, trên mặt bàn còn bày một laptop Apple, ngoài ra, trong phòng còn có một tủ lạnh nhỏ, Tô Bằng mở ra, chỉ thấy bên trong là các loại cola bia cùng đồ ăn vặt đầy đủ mọi thứ.

    “Thoạt nhìn cũng không tệ lắm…”

    Tô Bằng nhìn thoáng qua gian phòng, điều kiện ở đây tương đương với khách sạn thương vụ.



    Tô Bằng chưa trở lại phòng mình thuê, mà đi “Sở sự vụ”, một mực chờ đến 12h.

    “Lần này ngươi rất đúng giờ.”

    12h vừa mới qua, một tiếng thanh âm hơi khàn khàn lại vang lên trong phòng.

    “Mỗi lần đều không biết ngươi vào bằng cách nào.”

    Tô Bằng ngồi ở trên phòng bàn làm việc, nói với người mặc áo gió kia.

    Người nọ không nói tiếp, tiến lên vài bước, đưa một tờ chi phiếu qua, nói:

    “Khoản dư, năm mươi vạn, ngươi kiểm tra thử đi.”

    Tô Bằng cười dùng một ngón tay, đem chi phiếu đẩy trở về, nói:

    “Cám ơn, chuyện đến đây còn chưa kết thúc.”

    “Sao thế?”

    Người áo gió hỏi Tô Bằng, Tô Bằng nói:

    “Ta đã trà trộn vào công ty khả nghi này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chưa đến một hai ngày, ta sẽ tiếp xúc đến trò chơi thần bí mà ngươi nói.”

    “Cái gì?”

    Người mặc áo gió nói một câu trầm thấp, khuôn mặt giấu trong cổ áo giống như lập lòe.

    “Ta nhớ ngươi từng nói, đây là một trò chơi rất kỳ lạ, lời của bản thân ngươi, có lẽ sẽ mở ra một thế kỷ mới của nhân loại…”

    Tô Bằng nhìn người áo gió giấu mặt ở trong cổ áo, giống như muốn xuyên qua cổ áo tiếp xúc đến tầm mắt của hắn.

    “Tốt… vậy thì ủy thác tiếp tục, nếu ngươi có thể từ công tu này, mang ra một bàn máy chủ của trò chơi thần bí mà ta nói, ta sẽ ra ba trăm ngàn để mua…”

    Người áo gió nói.

    (đả: hai phi vụ trước sau - mỗi vụ trả năm mươi vạn (500.000) tổng là 1.000.000, mà đem một bàn máy chủ ra trả có 300.000 là sao? lỗ rồi a!)
     
    Last edited by a moderator: 27/9/15
  5. quangnguyen

    quangnguyen Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    318
    ^@: nhét vào file word rồi up lại đi lão. :gat:
    Đã thanh toán a :xoa:
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.