Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
    Chương 1412: Thiên địa.

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share: goctruyen

    Tà Đế chỉ chỉ lên bầu trời nói cho mọi người biết rốt cục kẻ thao tác là ai, sau đó mới nói:

    - Khi đã phát hiện nguyên nhân, sinh linh kia liền hiểu ra, nguyên lai thiên địa này còn có thể bị thao túng, nếu kẻ kia đã có thể làm như vậy, vì sao hắn không làm được?

    - Vì thế bị loại ý niệm này chống đỡ, sinh linh kia từ đó về sau đi lên con đường phản kháng, hắn cũng là sinh linh sản sinh cùng thời với ba đại thần vật, tuy còn có chút kém hơn nhưng hắn lại có được linh trí mà ba đại thần vật không có, như vậy việc hắn muốn làm chưa chắc không thể làm được.

    - Sau đó mượn nhờ vô số năm tháng tồn tại đặc thù, sinh linh kia bắt đầu hấp thu tinh hoa thiên địa gia tăng thực lực bản thân, hóa thiên địa linh khí làm huyền khí cuối cùng đạt tới trình độ mà trong trời đất này không còn người có khả năng sánh vai.

    - Khi đó hắn suy nghĩ mình đã có tư cách đi khiêu chiến nhưng vẫn thất bại, bởi vì hắn phát hiện tuy thực lực đã đủ nhưng kẻ thao tác lại có được pháp tắc giúp đỡ, nếu muốn khiêu chiến thành công nhất định phải đem toàn bộ pháp tắc phá vỡ mới có thể đạt được.

    - Sau khi hiểu được điểm này, hắn bắt đầu tìm kiếm hết thảy lực lượng có thể bài trừ pháp tắc, rốt cục làm cho hắn phát hiện có thể tập hợp ý niệm của chúng sinh là có thể thay đổi càn khôn.

    Tà Đế nghiêm mặt nói:

    - Nếu muốn chúng sinh đồng tâm chung ý niệm như vậy phải trở thành tín ngưỡng của chúng sinh, đem phương thức tu luyện của hắn truyền vào mỗi thế gian…

    Nói tới đây mọi người lại chấn kinh hiểu ra.

    Nói vậy chẳng phải nói thiên hạ đều cùng chung một tổ sư gia, mà tổ sư gia chính là Tà Đế!

    Nhìn mọi người Tà Đế cười nói:

    - Bổn đế nói cho các ngươi biết điều này cũng không phải để trong lòng các ngươi lưu lại bóng ma, bổn đế cảm thấy không cần thiết làm như vậy.

    Trầm mặc một lát Thần Dạ hỏi:

    - Tuy rằng biết nguyên nhân ngươi làm như vậy, nhưng ta vẫn muốn hỏi vì sao ngươi còn chưa thành công?

    Tà Đế cười nói:

    - Vốn ta nghĩ sẽ thành công, nhưng không dự đoán được ý niệm của chúng sinh lại cường đại như vậy, với cách làm năm xưa của bổn đế, cũng đủ đạt được tín ngưỡng của thiên hạ, nhưng tuy bổn đế hấp thu tinh hoa kia nhưng đồng dạng cũng hấp thu cả lòng kính sợ của sinh linh đối với thiên địa tự nhiên, vì vậy không cách nào làm được tới mức toàn tâm toàn ý.

    - Vậy ngươi muốn làm như thế nào?

    Thần Dạ lại hỏi.

    Thần sắc Tà Đế thoáng ảm đạm nói:

    - Việc tiếp theo thuần túy hơn rất nhiều, nếu không thể dựa vào ý niệm của chúng sinh vậy chỉ cần bổn đế nắm giữ lấy pháp tắc hơn nữa còn giỏi hơn, có được thực lực áp đảo pháp tắc như vậy thiên đạo sẽ không thể tiếp tục hình thành kiềm chế bổn đế, như vậy đã có thể siêu việt ở trên hắn!

    - Song khi bổn đế cảm giác mình sai lầm, lại cảm ứng được trình độ của bổn đế đã rất gần với ý nghĩ siêu việt kia, cảm giác này vừa thật kỳ diệu vừa làm cho người ta cảm thấy phi thường nghi hoặc.

    - Rốt cục bổn đế hiểu được một đạo lý, mỗi sinh linh trên thế gian kỳ thật có thể nắm giữ pháp tắc trong tay, mỗi sinh linh cũng có thể trở thành một vị thần.

    Tà Đế nhìn mọi người nói:

    - Khi đó bổn đế quyết định vào đời, sáng lập Tà Đế Điện, đem lối suy nghĩ của người thường tìm hiểu thiên đạo, đi tiếp xúc pháp tắc, lĩnh ngộ cùng hiểu được cách vận hành…

    - Lần này ngươi cuối cùng thành công!

    Thần Dạ ngưng trọng hỏi.

    - Phải.

    Tà Đế đáp:

    - Bổn đế thành công, đầu tiên cần đi thích ứng nó, có câu nói biết người biết ta chính là đạo lý như thế.

    - Vô số năm cố gắng cuối cùng không làm cho bổn đế thất vọng, ngay tại không lâu trong tương lai bổn đế tin tưởng có thể vận dụng cơ hội thủ đoạn siêu việt qua thiên đạo, áp đảo được thiên đạo!

    - Siêu việt thiên địa này!

    Lời nói truyền ra, trong lòng mọi người đều rõ ràng, Tà Đế muốn theo đuổi điều gì, nhưng vẫn cảm thấy phi thường khiếp sợ!

    Đã có vô số năm cố gắng, Tà Đế đã chuẩn bị đủ thực lực, cũng đã có tư cách trùng kích, nhưng tại sao hiện tại…Thần Dạ trầm giọng hỏi:

    - Vì sao ngươi như bây giờ, còn kém một bước cuối cùng?

    - Đó là bởi vì, hắn không đồng ý, hắn ngăn trở!

    Tà Đế chỉ chỉ bầu trời, có điều bất đắc dĩ, lại có vẻ kiên định dày đặc:

    - Khi bổn đế hiểu được nguyên lai hắn đang sợ hãi, đang trăm phương ngàn kế ngăn trở, thậm chí vì cản trở bổn đế thành công, đã không tiếc hết thảy thời gian, bổn đế thật cần vui mừng, nguyên lai hắn cũng sợ, mà quyết tâm của bổn đế càng thêm lớn!

    - Thiên địa này nếu hắn có thể nắm trong tay, vì sao bổn đế lại không thể?

    Mọi người ngây người kinh hãi, Tà Đế lực lại có thể làm cho thiên đạo lâm vào kiêng kỵ cùng khẩn trương như thế, nhưng mọi người nghĩ mãi mà không rõ, vô luận Tà Đế cường đại đến cỡ nào nhưng chỉ cần hắn còn chưa chân chính siêu việt thiên đạo, thiên đạo lại muốn đối phó hắn, vì sao còn dung cho hắn sống đến bây giờ?

    Giống như nhìn ra nghi hoặc trong lòng mọi người, Tà Đế cười nhạt nói:

    - Các ngươi thật nghĩ hắn chưa từng ra tay đối phó bổn đế sao? Hắn cũng muốn bổn đế chết, nhưng tuy rằng bổn đế chưa thể lướt qua hắn, nhưng hắn cũng không thể dùng pháp tắc đánh bại thậm chí là đánh chết được bổn đế!

    Lại cường đại như thế?

    Mọi người không nhịn được kinh hãi, cho tới bây giờ thật chưa nghĩ qua lại có người có thể làm được, đạt tới độ cao mà ngay cả thiên đạo cũng không thể đối phó. Như thế nói đến dù Tà Đế còn chưa siêu việt thiên đạo, nhưng hắn vẫn hoàn toàn xứng đáng là vương giả, bởi vì thiên đạo cũng không trói buộc được hắn.

    Nhìn thấy mọi người, Tà Đế cười nói:

    - Có phải các ngươi đang suy nghĩ, với thực lực hiện tại của bổn đế, có siêu việt thiên đạo hay không cũng không trọng yếu, dù sao cho dù không siêu việt được hắn, nhưng bản thân bổn đế chính là hắn, cũng có thể chúa tể vô số sinh linh, là cao cao tại thượng, đúng không?

    - Năm đó thiên địa đại chiến chấm dứt đến nay, ngươi lại ẩn tàng rất nhiều năm, hiện giờ lần thứ hai hiện thân ra, nói vậy ngươi đã tuyệt đối nắm chắc đi?

    Thanh âm Thần Dạ thoáng ngưng trọng, thần sắc mọi người cũng hóa thành đề phòng, hiện tại giữa đôi bên vẫn còn là địch nhân!

    - Thiên địa đại chiến năm đó?

    Tà Đế cười bi ai, tận sâu trong ánh mắt càng tràn ngập tưởng niệm.

    - Các ngươi chẳng lẽ không biết vì sao trận đại chiến kia phát sinh sao?

    Thanh âm Tà Đế lạnh lẽo cực độ:

    - Vô số năm qua bổn đế đã chuẩn bị xong, tự nhận đã có đủ thực lực cùng tư cách đi khiêu chiến thiên đạo cao cao tại thượng, vì điều này, bổn đế tu tâm dưỡng tính rất nhiều năm, vì muốn điều chỉnh trạng thái tới thời khắc đỉnh phong nhất.

    - Nhưng bổn đế chung quy không phải chúa tể chân chính, không thể biết việc phát sinh trong tương lai, khi bổn đế nghĩ đến tới ngày nên khiêu chiến thiên đạo, thì thiên địa đột nhiên thay đổi bất ngờ, nhật nguyệt biến mất không thấy, ngay cả thời gian cũng chuyển ngược…

    Tà Đế ngẩng đầu nhìn lên trời, trong ánh mắt lạnh lùng mang theo vẻ khinh thường:

    - Hắn cảm nhận được bổn đế uy hiếp, cũng cảm nhận được địa vị bị uy hiếp, cho nên nó ra tay trước.
     
    inthenight, motminhmai and webarchive like this.
  2. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
    Chương 1413: Hỗn Độn.

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share: goctruyen

    - Với thực lực của bổn đế, làm sao e ngại hắn? Nhưng thiên địa đại biến, chẳng những thế giới này, thế giới khác đều phát sinh rung chuyển kịch liệt, bổn đế nếu cùng thiên đạo khai chiến, thế giới này sẽ quay về trạng thái hỗn độn lần nữa.

    - Rơi vào đường cùng, vì bảo vệ chúng sinh cùng thế giới, lại phải ngăn cản thiên đạo dùng phương thức này uy hiếp bổn đế, cũng chỉ đành phát động một cuộc đại chiến khác, chính là vì như thế, thiên địa đại chiến trong lòng các ngươi được mở màn!

    Tà Đế nghiêm mặt nói:

    - Cuộc đại chiến kia không phải do bổn đế cam tâm tình nguyện, mà là bốn người Cổ Đế đều chỉ vì không muốn bổn đế chết dưới tay thiên đạo, đồng thời miễn đi thế giới tận thế, mới chủ động nghênh chiến bổn đế!

    - Nếu bổn đế là hạng người muốn tiêu diệt thiên hạ, Thần Dạ, Phong Ma, U Nhi cô nương cùng Tiết Vô Nghịch, chẳng lẽ khi các ngươi nhận được truyền thừa, có từng từ miệng họ nghe được lời nói gì về bổn đế?

    Tà Đế cười khổ nói:

    - Bổn đế vì khiêu chiến thiên đạo mới nghĩ tới mượn lực chúng sinh mà làm, há lại đứng ở mặt đối lập với chúng sinh? Càng không có khả năng muốn hủy diệt thiên hạ.

    - Nhưng cuộc đại chiến xảy ra quá mức vội vàng, cho dù là bổn đế cũng không đủ thời gian an bài tốt hết thảy, vì thế sinh linh trên thiên hạ này đều nghĩ bổn đế là đại ma đầu muốn tiêu diệt thiên hạ!

    - Thật sự là buồn cười!

    Nói tới đây Tà Đế chỉ nói một câu buồn cười, làm cho người ta hiểu được nội tâm hắn thật bất đắc dĩ.

    Nhóm người Thần Dạ thật không ngờ bên trong cuộc đại chiến thiên địa năm xưa lại cso nội tình như thế, mọi người thật sự chỉ có thể im lặng.

    Thần Dạ cau mày, nói:

    - Với thực lực của ngươi, bốn vị đại đế không khả năng là đối thủ của ngươi, vì sao cuối cùng nghe Thanh Đế tiền bối nói ngươi bị trọng thương mất tích?

    - Không có mất tích, nhưng đích thật là bị thương!

    Thanh âm Tà Đế lạnh lùng nói:

    - Tổn thương bổn đế không phải bốn vị lão hữu, mà là thiên đạo này!

    Mọi người chợt hiểu, khó trách nếu bốn vị đại đế không phải đối thủ của Tà Đế, vì sao lại có thể đánh hắn trọng thương, còn bị mất tích, nguyên lai là tin tức giả dối.

    - Hắn không gây thương tích được bổn đế, nhưng ở trong loại tình hình này hắn có thể uy hiếp bổn đế, mà bị thương là vì lúc đối chiến đối mặt thiên đạo, Thanh Đế lão hữu chẳng qua vì giúp bổn đế nên mới đưa ra tin tức giả dối, chính yếu chính là giấu diếm thiên đạo, lưu lại thời gian cho bổn đế mưu đồ.

    - Lại mưu đồ?

    Thần Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

    - Cảnh tượng năm đó, cảnh tượng hiện tại tuy hoàn toàn khác nhau, nhưng ngươi vẫn bị thiên đạo theo dõi, ngươi cũng không có cơ hội đi khiêu chiến thiên đạo.

    - Cho nên bổn đế cần cảm tạ bốn vị lão hữu, là vì họ cam tâm hi sinh giúp bổn đế một cuộc chiến, làm cho bổn đế tìm kiếm được một loại phương thức có thể tuyệt đối nắm chắc làm cho thiên đạo trả giá thật nhiều, sau đó nắm giữ lấy hắn!

    Lời của Tà Đế làm mọi người chấn kinh lần nữa.

    - Phương thức này rốt cục là cái gì?

    Mọi người vội hỏi.

    - Đó chính là, có được Hỗn Độn lực!

    - Hỗn Độn lực!

    Thần Dạ than khẽ một tiếng, đột nhiên sắc mặt đại biến, Tà Đế từng nói qua, Linh nhi là Hỗn Độn Thể…Chẳng lẽ bên trong này cũng quan hệ, nhưng lại không thể phân chia? Nếu như vậy chẳng phải Linh nhi sẽ…?

    Giờ này khắc này Tà Đế liếc mắt nhìn Thần Dạ thật sâu, nói:

    - Ba đại thần vật từ thời thiên địa sơ khai, Hỗn Độn lực, thiên đạo pháp tắc, Huyết Bồ Đề!

    - Mặc dù ba thứ cùng tồn tại, nhưng kỳ thật Hỗn Độn lực mới là tồn tại cao nhất, bởi vì vô số thế giới là do Hỗn Độn lực hình thành, đã không có Hỗn Độn lực, thiên địa hỏng mất, thiên đạo đương nhiên cũng không còn!

    - Phải như thế nào mới có được Hỗn Độn lực?

    Thần Dạ gắt gao truy hỏi, ở trong tim của hắn kể từ khi nhìn thấy Linh nhi xuất hiện ở nơi này đã cảm giác bất an mãnh liệt, giờ phút này càng không thể áp chế.

    Tà Đế nói:

    - Bổn đế nói qua, vô số thế giới là do Hỗn Độn lực hình thành, như vậy nói cách khác bất kỳ nơi nào trong trời đất đều tồn tại Hỗn Độn lực, dù trong thân thể mỗi sinh linh đều ẩn chứa.

    - Có điều bất đồng chính là Hỗn Độn lực hợp thành các thế giới, sớm dung nhập bên trong, căn bản không thể thu đến…

    Thần Dạ lập tức nói:

    - Ý của ngươi là trong thân thể mỗi sinh linh đều ẩn chứa Hỗn Độn lực, liền có thể bị hấp thu đến?

    Tà Đế gật đầu, đáp:

    - Trên lý luận chính là như thế, nhưng Hỗn Độn lực trong thân thể mỗi sinh linh đều hình thành thân thể huyết nhục, đừng nói không biết dùng phương thức gì mà lấy được, nếu lấy cũng làm người bỏ mình, căn cứ vào điểm này, cũng là chủ yếu đoạn tuyệt khả năng thu lấy Hỗn Độn lực trên người sinh linh!

    Nghe tới đây Thần Dạ thở hắt ra nặng nề, như có áp lực nào đó biến mất không thấy.

    - Nếu không thể thu Hỗn Độn lực từ thế giới cùng sinh linh, ngươi định làm như thế nào?

    Tử Huyên bước lên một bước, nhẹ giọng hỏi.

    Tà Đế nhìn Tử Huyên thật sâu, nói:

    - Không có phương pháp nào, ngoài ra còn có thật nhiều đồ vật đều có được Hỗn Độn lực, đó là Huyết Bồ Đề trên người ngươi, cùng với…

    - Đợi một chút!

    Thần Dạ ngắt lời Tà Đế, thanh âm trầm xuống, hỏi:

    - Năm đó Kỳ Lân bộ tộc suy tàn, có phải…là bút tích của ngươi?

    Nguyên bản Thần Dạ cũng không hỏi như vậy, Kỳ Lân Châu bị ai lấy đi hắn cũng từng hoài nghi Tà Đế, nhưng cuối cùng bỏ qua, biết được thanh niên thần bí chính là Tà Đế, đã không còn gì đáng hoài nghi, dù sao với Tà Đế mà nói Kỳ Lân Châu không tác dụng gì.

    - Không sai!

    Tà Đế không phủ nhận, nói:

    - Năm đó sau khi bốn vị lão hữu rời đi, bổn đế chỉ biết trừ phi có được Hỗn Độn lực mới có thể không hề cố kỵ đi khiêu chiến thiên đạo, cùng với tuyệt đối nắm chắc thiên đạo trong tay, vì thế bổn đế nghĩ tới Huyết Bồ Đề, sau đó lấy đi Kỳ Lân Châu, chỉ có Kỳ Lân Châu mới có thể cảm ứng được Huyết Bồ Đề tồn tại.

    - Nhưng bổn đế thật không ngờ Kỳ Lân Châu cần có huyết mạch của Kỳ Lân bộ tộc mới có thể chân chính hoạt hóa, khi bổn đế lĩnh ngộ ra điểm này, Kỳ Lân bộ tộc đã suy tàn, không còn tộc nhân nào đủ tư cách trợ bổn đế tìm được Huyết Bồ Đề, vì vậy vẫn luôn kéo dài xuống.

    Thanh âm Thần Dạ nhất thời lạnh lùng:

    - Năm đó ngươi nói cho chúng ta biết có thể nhận được tin tức Huyết Bồ Đề từ chỗ Trạc Ly tiền bối, cũng không phải có lòng tốt gì đi?

    - Bổn đế dự đoán về Huyết Bồ Đề là từ chỗ của nó lấy tới Hỗn Độn lực, điểm này không thể nghi ngờ.

    Tà Đế nói:

    - Nhưng bổn đế đích thật là có ý tốt, cho dù Huyết Bồ Đề ở trong tay bổn đế vẫn có thể giúp Tử Huyên cô nương hóa giải Tà Tâm Chủng! Điểm này, Thần Dạ, ngươi tin tưởng sao?

    Thần Dạ im lặng, không phải không tin, mà là không thể tin, Kỳ Lân bộ tộc cùng Trạc Ly đều vì Tà Đế mà chết, đây là ân oán đích thực.
     
    inthenight, motminhmai and webarchive like this.
  3. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
    Chương 1414: Tam đế chi cảnh.

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share: goctruyen

    Mắt nhìn Thần Dạ, Tà Đế nhẹ nhàng thở dài, nói:

    - Bổn đế nói qua, trong thiên địa này người có thể làm cho bổn đế bội phục không vài người, bốn vị lão hữu Cổ Đế, đạt tới cảnh giới mà các ngươi gọi là đế cảnh…

    - Ngoài ra còn có ai làm cho ngươi bội phục? Đế cảnh lại là nghĩa gì?

    Thu liễm cảm xúc trong lòng, Thần Dạ hỏi.

    Tà Đế cũng không giấu diếm, nói:

    - Đế cảnh ở trong lòng các ngươi chính là siêu việt đỉnh phong võ đạo sẽ đạt tới, kỳ thật không phải!

    - Đế, chỉ là một xưng hô! Đế, tượng trưng cao cao tại thượng, ngụ ý không gì làm không được, chính là một sự tôn vinh cao thủ siêu việt đỉnh phong mà thôi.

    - Nhưng nếu cảnh giới này đã xuất hiện, vậy phải có phân chia rõ ràng!

    Tà Đế trầm giọng nói:

    - Trong đế cảnh, có ba trình tự, cảnh giới bán đế, là cảnh giới sau khi siêu việt đỉnh phong. Trong các ngươi hiện tại chỉ có Thành Tự Tại đạt tới trình tự này, vị Tiêu Nhược thư sinh kia cũng như vậy.

    - Trên bán đế là cảnh giới thành đế, ngụ ý khả năng thành tựu đại đế, biểu hiện trực quan nhất là cao thủ bán đế có thể diễn biến ra thế giới chân thật độc lập, nhưng ở trong thế giới này không có sinh cơ, giống như một tử địa, mà trong thế giới độc lập của cảnh giới thành đế, chẳng những có sinh cơ, cũng có thể cho người khác tiến vào ở lại. Các ngươi có thể cảm thụ một chút có phải như vậy hay không.

    - Năm đó bốn vị lão hữu cùng nhóm người trẻ tuổi như Thần Dạ cũng đang ở cảnh giới này.

    Tà Đế tiếp tục nói:

    - Sau cảnh giới thành đế, đó là cảnh giới tổ đế, ngụ ý không già không chết, cùng nhật nguyệt tinh thần tồn tại, cao thủ như vậy nhấc tay có thể xé trời, trở tay có thể biến hóa thế giới, mà chỉ cần có đủ thời gian thế giới huyễn hóa ra được tuy không giống như thế giới chân thật có Hỗn Độn lực diễn sinh phát triển, nhưng chỉ cần vị cao thủ tổ đế kia không chết, thế giới của hắn vẫn luôn trường tồn!

    - Cảnh giới như thế trong thiên địa cho đến ngày nay còn chưa có người đạt tới qua!

    - Như vậy hiện tại ngươi là…?

    Thần Dạ nhíu mày hỏi, cảnh giới tổ đế không già không chết, tương đương không bị thiên đạo kiềm chế, đã xem như tương đương với thiên đạo.

    Nhưng Tà Đế lại nói còn chưa có người đạt tới cảnh giới này, hiển nhiên là không tính mình vào bên trong.

    Nghe vậy Tà Đế ảm đạm cười, không nói tiếp đề tài này, xoay chuyển lời khác:

    - Trong cuộc đời này của bổn đế chỉ có sáu người làm bổn đế bội phục, bốn vị lão hữu, một người khác là Thần Dạ ngươi, còn có một người là Tử Huyên cô nương!

    Nhìn mọi người, hắn nói:

    - Các ngươi đều thật ưu tú, thiên tư của Phong Ma không cao lại quá phận chấp nhất với võ đạo, vì vậy có được thành tựu hôm nay, người khác thật khó thể làm được. Bản thân Liễu Nghiên cô nương lại là thiên thánh thể, vạn phần khó được!

    - U Nhi cô nương dùng đại nghị lực bài trừ gông cùm xiềng xích, đạt được Huyền Đế muội tử thưởng thức, thật sự làm người ta cảm thán…Tiết Vô Nghịch, người cũng như tên, lớn dần trong nghịch cảnh, chính là nhân vật.

    - Diệp Thước có thể từ trong Vạn Quỷ Thâm Uyên đạt được truyền thừa Tu La, điều này đã chứng minh sự ưu tú của ngươi. Liễu Như cô nương tu luyện Huyền Xá thần công, vốn là một kỳ tích. Thiết Dịch Thiên lại gặp ít kỳ ngộ nhất, nhưng thành tựu lại không thấp hơn mọi người…

    Hắn lần lượt điểm danh từng người, lại nói tiếp:

    - Nhưng dù các ngươi thật ưu tú, vẫn không thể đảm đương được bổn đế bội phục, bởi vì có lẽ các ngươi sẽ đạt tới cảnh giới tổ đế, thậm chí càng cao hơn, nhưng các ngươi vĩnh viễn không thể siêu việt bổn đế!

    Tà Đế lại nhẹ nhàng cười nói:

    - Muốn có tư cách, phải có quan hệ tới Hỗn Độn lực!

    - Bổn đế nói qua vô số sinh linh trong các thế giới trong cơ thể đều ẩn chứa lực lượng Hỗn Độn, nếu người bị mất sẽ chết ngay lập tức, mà người khác cũng không có phương thức hay thủ đoạn gì có thể hấp thu được Hỗn Độn lực của người khác, nhưng mà…

    Tà Đế nhìn Thần Dạ cùng Tử Huyên, trong mắt lóe ra hi vọng, càng nhiều chính là khát vọng.

    - Mọi việc đều có ngoại lệ, vô số thế giới vô số sinh linh đều sẽ có ngoài ý muốn xuất hiện. Bổn đế đang tìm chính là điều ngoài ý muốn kia!

    Nhìn hai người, Tà Đế nói:

    - Gọi là ngoài ý muốn kỳ thật chính là trong quá trình sinh linh lớn dần, trong lúc vô tình chẳng những thành công đụng chạm tới Hỗn Độn lực trong thân thể, càng được Hỗn Độn lực chấp nhận, do đó Hỗn Độn lực hóa thành bổn nguyên lực, từ vô tướng thành hữu tướng, huyền diệu vô cùng!

    - Chiếu theo ý tứ của ngươi, ta cùng Tử Huyên cũng đã thành công làm cho Hỗn Độn lực hóa thành bổn nguyên lực, đã có thể nắm giữ trong tay?

    Thần Dạ nghi ngờ hỏi.

    - Đúng vậy!

    Tà Đế cười nói:

    - Tử Huyên cô nương, thủ đoạn của ngươi làm bổn đế có chút khiếp sợ, ngươi hẳn là chưa quên đi?

    - Chính là Hỗn Độn lực?

    Thần Dạ không khỏi chấn kinh, chân khí huyền diệu mà Tử Huyên thi triển lại chính là Hỗn Độn lực…Dù lúc trước nghe nói Linh nhi là Hỗn Độn Thể, Thần Dạ cũng không nghi ngờ gì, nhưng hiện tại được chứng thực hắn vẫn phi thường giật mình.

    Khó trách với thực lực của Tà Đế vào lúc ấy thiếu chút không áp chế được sát ý với Tử Huyên!

    Tà Đế nói:

    - Chỉ có nắm Hỗn Độn lực trong tay mới có thể siêu việt bổn đế, điều này cũng là nguyên nhân làm bổn đế bội phục, dù sao ngay cả bổn đế cho tới nay cũng chưa làm được một bước này, nếu bổn đế không phải một trong hai đại sinh linh sinh ra sớm nhất trong thiên địa, chỉ sợ cũng không đạt được trình độ như hiện giờ.

    Nói tới đây, Thần Dạ như giật mình, nhìn Tà Đế gằn từng chữ hỏi:

    - Có được Hỗn Độn lực mới có thể thành công nắm thiên đạo trong tay! Những năm gần đây ngươi mặc kệ chúng ta phát triển, thậm chí còn trợ giúp chúng ta, vì chính là có một ngày muốn lấy được lực lượng Hỗn Độn trong tay chúng ta?

    - Ngoại trừ Huyết Bồ Đề là do bổn đế dự đoán được, nhưng đáng tiếc không lấy được Hỗn Độn lực mà thôi, những chuyện khác đại bộ phận đều là thật sự.

    Tà Đế lạnh nhạt nói:

    - Năm đó bốn vị lão hữu hi sinh cho ta, bổn đế đã thề đời này kiếp này nhất định phải đem thiên đạo nắm trong tay, nếu không chẳng phải là có lỗi với bọn họ?

    - Nhiều năm qua ta làm mỗi một việc đều là vì chuyện này!

    - Vì mục tiêu này của ngươi, những năm gần đây Tà Đế Điện giết chóc khắp nơi, chẳng lẽ cũng là chính xác?

    Thiên Nhàn nhịn không được quát hỏi.

    Khi một người cuối cùng biết được sứ mạng mà hắn phải trả giá lại không phải là chính xác, đả kích thật to lớn, huống chi nhóm người Thiên Nhàn từng bị đả kích qua một lần.

    Nghe vậy Tà Đế đáp:

    - Tà Đế Điện giết chóc đích xác không ít, thu thập máu huyết cũng vì ta muốn nhìn một chút sau khi Kỳ Lân Châu hấp thu máu huyết có phải không cần huyết mạch của Kỳ Lân bộ tộc cũng có thể tìm ra manh mối của Huyết Bồ Đề hay không, làm như vậy quả thật là tàn nhẫn. Nhưng ngươi có từng tìm hiểu qua, Tà Đế Điện chỉ thu thập máu huyết của sinh linh đã chết, cũng không phải cố ý giết người. Những kẻ đã chết đều có lý do đáng chết, những người đó đều là hạng người tội ác tày trời.
     
    inthenight, motminhmai and webarchive like this.
  4. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
    Chương 1415: Chúng Thần Chi Thần. (1)

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share: goctruyen

    Thiên Nhàn nhất thời im lặng, cẩn thận suy nghĩ đúng là như thế!

    - Như vậy Tà Đế Điện giết người tại Đông Vực, những bằng hữu của ta, chẳng lẽ cũng đáng chết?

    Thần Dạ trầm giọng hỏi, chuyện xảy ra tại Đông Vực hắn làm sao có thể quên.

    Năm xưa thiếu chút nữa Tử Huyên đã chết, bằng hữu trong các thế lực thiếu chút nữa đều bị tàn sát!

    - Những sự tình chính là do người bên dưới làm ra, xem như ngoài ý muốn đi! Nhưng bổn đế sẽ không phủ nhận chuyện này!

    Tà Đế thản nhiên nói:

    - Cho tới bây giờ người thành đại sự không câu nệ chuyện nhỏ, bổn đế tự nhận trong cuộc đời này làm việc không thẹn với lương tâm. Nếu nói là giết chóc, ở đây có ai chưa từng làm? Các ngươi đều dám cam đoan người bị giết chết là người đáng chết sao?

    Thần Dạ gật gật đầu, không tiếp tục rối rắm chuyện này, Tà Đế nói không sai, đứng trên lập trường bất đồng thì ý nghĩ sẽ khác nhau mà thôi.

    Dừng một lát, Thần Dạ lại hỏi:

    - Ta muốn biết rốt cục lại là vật gì làm cho các ngươi chú ý như thế, đã bắt đi mẫu thân của ta, còn không tiếc lấy mạng của ta đổ lên?

    - Là Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện?

    Thần Dạ đột nhiên nghĩ đến hai hỗn độn chí bảo có lẽ có được Hỗn Độn lực, nhưng hắn lại buông tha ý nghĩ này.

    Tà Đế nói:

    - Trên người mẫu thân ngươi có một ngọc bội, trong ngọc bội tồn tại đại bí mật kinh thiên, rất hữu dụng với bổn đế, nhưng cho tới bây giờ ngay cả bổn đế cũng rất tò mò đồ vật như vậy sau khi bị mẫu thân ngươi mang đi lại không còn nhìn thấy, mà trên người ngươi cũng không có. Điểm này làm bổn đế vẫn luôn khó hiểu.

    - Nguyên lai vẫn còn chuyện mà ngươi không biết!

    Thần Dạ không nhịn được cười lạnh nói.

    Tà Đế cười nói:

    - Thiên đạo pháp tắc nhiều lắm, dù bổn đế có thể xem thường, nhưng không biện pháp toàn bộ phá vỡ, có một chút chuyện không biết rõ cũng không gì lạ. Nhưng bổn đế càng thêm tò mò chính ngươi cũng không biết chuyện này, như vậy xem ra bổn đế có thể tin tưởng tên kia nhất định đã động tay chân trên người ngươi!

    - Động tay chân, động tay chân gì!

    Thần Dạ không nhịn được run rẩy lên, lời này của Tà Đế, hắn tin tưởng!

    Nhưng cũng bởi vì tin tưởng nên hắn mới giật mình như vậy, thật không biết từ khi nào có ai đó động tay chân gì trên người mình, điều này thật sự đáng sợ.

    Tà Đế đáp:

    - Tử Huyên cô nương là người bổn đế bội phục, bởi vì nàng thành công nắm được Hỗn Độn lực trong tay, nhưng người bổn đế bội phục nhất là ngươi, sở dĩ Tử Huyên cô nương có ngày hôm nay đều nhờ ngươi ban tặng, nếu không phải ngươi trị liệu cho Linh nhi, Tử Huyên cô nương cũng không thể nắm giữ Hỗn Độn lực trong tay.

    - Tử Huyên cô nương trợ giúp ngươi, mà bản thân ngươi lại tự khống chế Hỗn Độn lực!

    Nhìn Thần Dạ, thần sắc Tà Đế ngưng trọng:

    - Nhưng ngươi nhất định rất kỳ quái vì sao ngươi có thể nắm giữ Hỗn Độn lực trong tay từ sớm, cho tới nay vẫn không vận dụng Hỗn Độn lực được đây?

    - Năm đó ngươi trị liệu cho Linh nhi, ngươi hẳn chưa từng quên có một cỗ chân khí cường đại trợ giúp ngươi, ngươi thành công trị liệu cho Linh nhi đồng thời cũng bảo hộ bản thân, làm trạng thái hồn biến không bị tán đi phải không?

    Tà Đế hỏi.

    Thần Dạ gật đầu, đích thật là như vậy, hiện giờ nghĩ tới đạo chân khí kia chính là Hỗn Độn lực, nhưng bắt đầu từ khi đó cỗ chân khí kia đã biến mất.

    Tà Đế tiếp tục nói:

    - Trạng huống trong cơ thể Linh nhi ngươi hẳn thật rõ ràng, chỗ thần bí kia nếu bổn đế không đoán sai chính là bổn nguyên thế giới.

    - Có thể nói chỗ thần bí kia cũng như trạng thái hỗn độn trước khi thiên địa sơ khai, cho nên Linh nhi là Hỗn Độn Thể, bởi vì Tử Huyên cô nương là mẫu thân của Linh nhi nên mẹ con liên tâm, mượn nhờ cơ thể Linh nhi phát ra Hỗn Độn lực, tất nhiên có thể nắm giữ, đây là nguyên nhân Linh nhi tu luyện không bị cản trở. Đổi lại là ai, trong cơ thể có được Hỗn Độn bổn nguyên, tu luyện cũng vô cùng thuận buồm xuôi gió!

    - Đương nhiên…

    Tà Đế nhìn Thần Dạ nói:

    - Nếu không phải là ngươi trị liệu cho Linh nhi, Hỗn Độn bổn nguyên của nàng cũng sẽ không mở ra, bởi vì ngươi đã sớm có được Hỗn Độn lực, nhưng do bản thân ngươi không biết, bởi vì Linh nhi ngươi đã bị mất đi Hỗn Độn lực, cho nên ngươi không còn cơ hội vận dụng nó lần nữa.

    - Hỗn Độn lực còn có thể biến mất?

    Tử Huyên cả kinh hỏi.

    - Bởi vì tia Hỗn Độn lực kia của Thần Dạ không phải của chính hắn, nếu không mà nói bổn đế bắt mẫu thân hắn làm gì.

    Tà Đế hờ hững đáp.

    Thần Dạ căng thẳng, nếu hắn không đoán sai, Hỗn Độn lực trong người hắn là ngọc bội của mẫu thân hắn, nhưng vì sao hắn lại chiếm được, lấy được khi nào, hắn hoàn toàn không chút ấn tượng.

    Nhưng đột nhiên Thần Dạ lại nghĩ tới vấn đề:

    - Cơ thể của ta bị động tay chân, người trong miệng ngươi rốt cục là ai?

    Nghe vậy thần sắc Tà Đế ngưng lại, nói:

    - Trong trời đất này ngoài thiên đạo, ngươi cho rằng còn ai đáng giá làm bổn đế thận trọng như thế? Lại thi triển thủ đoạn mà cả bổn đế cũng không nắm chắc phá vỡ được đây?

    Nhìn Tà Đế, thần sắc Thần Dạ khó hiểu, nói:

    - Người động đậy tay chân trên người của ta chẳng lẽ…là sinh linh còn lại trong hai sinh linh khi thiên địa sơ khai xuất hiện?

    Nếu ngoài thiên đạo pháp tắc, cũng chỉ còn lại sinh linh cùng thời với Tà Đế, ở trong trời đất có thể cấp cho Tà Đế uy hiếp nhất định, mới có thể làm hắn khó thể nhận thấy được thủ đoạn từng thi triển trên người Thần Dạ.

    - Chính là hắn!

    Tà Đế than một tiếng, nói:

    - Nếu không là hắn, có lẽ hiện tại bổn đế đã sớm đối mặt cùng thiên đạo.

    - Hắn rốt cục là ai?

    Sinh linh kia mặc dù không biết sắm vai diễn gì, nhưng phải tìm ra hắn, vừa nghĩ tới Tà Đế nói hắn thi triển thủ đoạn trên người mình, trong lòng Thần Dạ cực kỳ lạnh lẽo.

    Có lẽ làm như vậy cũng xem là lòng tốt, nhưng thay đổi góc nhìn chẳng khác gì khống chế trong tay?

    - Hắn sao?

    Tà Đế nói:

    - Hắn xem như huynh đệ của ta, trong thế gian này không ai biết hắn gọi là gì, càng không ai biết sự tồn tại của hắn, nhắc tới hắn không có người biết, nhưng tên của một người nói ra ngươi sẽ không xa lạ, thật nhiều linh hồn lực lượng tôn xưng là – Chúng Thần Chi Thần!

    - Là hắn?

    Thần Dạ, Tử Huyên, Linh nhi đều chấn kinh, thật không nghĩ đến bên trong Chúng Thần Chi Mộ tại Vô Tận Chi Hải, Chúng Thần Chi Thần vô cùng cường đại kia chính là nhân vật có thể cùng tồn tại với Tà Đế.

    Bây giờ nghĩ lại cũng thật khó trách hắn có thể xưng bá trong Chúng Thần Chi Mộ, các linh hồn lực chẳng những bị hắn cắn nuốt, còn phụng hắn làm chủ yếu.

    Mà Thần Dạ chiếm được lực cắn nuốt từ nơi đó, từ đó về sau giúp Thần Dạ vô số lần, làm cho hắn tránh được họa sát thân.

    Cũng khó trách hắn có thể động tay chân trên người mình, khiến hôm nay mình cũng không thể phát hiện.

    Thần Dạ trầm mặc, Tà Đế cũng không quấy rầy hắn, hắn tin tưởng vô luận là ai nghe được nhiều chuyện như vậy cũng không thể nào giữ bình tĩnh.
     
    inthenight, motminhmai and webarchive like this.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
    Chương 1416: Chúng Thần Chi Thần. (2)

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share: goctruyen



    Nhưng không qua bao lâu Thần Dạ thanh tỉnh lại, nhìn Tà Đế nói:

    - Cả đời ngươi theo đuổi là siêu việt thiên đạo, sau đó nắm trong tay, hiện giờ ngươi còn kém một bước cuối cùng, mà một bước này là Hỗn Độn lực, bây giờ ngươi dư định thu đi Hỗn Độn lực trên người chúng ta?

    - Có Hỗn Độn lực mới có tuyệt đối nắm chắc chiến thắng thiên đạo, nhưng điều này còn xa xa không đủ, Hỗn Độn lực trên người ngươi cùng Tử Huyên cô nương chưa đủ…

    - Uy lực không đủ?

    Hai mắt Thần Dạ rét lạnh:

    - Ngươi còn muốn nhiều hơn?

    Chỉ một câu này Thần Dạ hiểu được không chỉ là mình cùng Tử Huyên, Hỗn Độn Thể của Linh nhi cũng là điều mà Tà Đế ngấp nghé.

    Tà Đế cười nói:

    - Có thể lấy được Hỗn Độn lực không chỉ có ngươi cùng Tử Huyên cô nương…Hơn nữa nếu trực tiếp lấy Hỗn Độn lực, uy lực không đủ, bổn đế cần một loại phương thức khác lấy chúng nó.

    - Nếu bổn đế muốn đạt được tâm nguyên còn cần sự hỗ trợ của hắn, vô số năm trôi qua hiện tại hắn cũng nên xuất thế!

    Dứt lời thân ảnh Tà Đế đã xuất hiện giữa không trung, một cỗ ba động ngập trời điên cuồng thổi quét ra, sau đó tràn về một phương hướng.

    Nhưng chỉ một lát sau ở phương hướng kia đột nhiên xuất hiện một cỗ chân khí không kém hơn Tà Đế, như có như không ẩn hiện trong hư không, tựa hồ muốn ngăn cản ba động của Tà Đế.

    Nhưng cuối cùng không thể ngăn cản được, chỉ nháy mắt thiên địa bắt đầu chấn động, không trung như vỡ vụn hỏng mất, từng khe hở màu đen như có ma khí vô tận nhộn nhạo tán ra, ngay lập tức tràn ngập khắp không gian.

    Thần Dạ cau mày, ma khí kia có chút xa lạ, nhưng cảm giác quen thuộc đến từ sâu trong linh hồn lập tức nổi lên trong lòng hắn.

    Đó là chân khí thuộc về Chúng Thần Chi Thần!

    - Thần Dạ!

    Tử Huyên nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, nói:

    - Chúng ta đồng sinh cộng tử!

    - Phụ thân, mặc kệ cha ở đâu, con cùng mẹ đi cùng cha.

    Linh nhi cũng lập tức nói.

    Thần Dạ lắc đầu, nhìn ma vân dần dần hội tụ chân trời, nghiêm mặt nói:

    - Hai người phải đáp ứng ta, hai người tuyệt đối không thể có việc.

    - Thần Dạ…

    Thần Dạ trầm giọng nói:

    - Mục tiêu lớn nhất của Tà Đế chính là ta, điểm này mọi người rõ ràng. Cho nên ta không thể tránh né, mọi người còn có cơ hội. Ta biết nếu mọi người trơ mắt nhìn ta rời đi sẽ rất khó chịu, nhưng nếu hai người cùng đi với ta, phụ thân mẫu thân, lão gia tử bọn họ còn ai đi an ủi?

    - Trong thế giới này, ngoại trừ hai người những người khác dù dùng cả đời cũng không có cơ hội đánh bại Tà Đế, chẳng lẽ hai người muốn nhìn thấy cuộc sống của Diệp Thước bọn họ từ nay về sau luôn ở trong thống khổ hay sao?

    - Tử Huyên, đáp ứng ta, mang theo Linh nhi sống cho tốt, nếu thời gian chưa đủ, cứ tiếp tục chờ đợi, đừng gấp, mà hai người cứ yên tâm, ta nhất định ở một thế giới khác chờ hai người đưa ta rời đi, sau đó một nhà sum họp!

    Nói xong thân ảnh Thần Dạ biến mất, lần thứ hai xuất hiện đã ở gần Tà Đế, ánh mắt nhìn nơi xa.

    - Mẹ, chúng ta thật sự phải nghe theo lời phụ thân sao?

    Thần sắc Tử Huyên đau xót không thôi, nhưng chỉ có thể nói:

    - Thần Dạ nói không sai, chúng ta đều đi rồi, gia gia nãi nãi của con cùng thái gia gia làm sao bây giờ? Không ai có thể báo thù cho chúng ta, Diệp Thước bọn họ làm sao vượt qua bao năm tháng dài lâu? Chúng ta làm sao còn có cơ hội sum họp lần nữa?

    - Nhưng mà mẹ, với khả năng của Tà Đế như thế nào cho chúng ta thoát đi?

    Linh nhi có chút sốt ruột.

    Nghe vậy Tử Huyên cười tự tin, nói:

    - Dù Tà Đế vô cùng cường đại, nhưng hắn không có Hỗn Độn lực, trong điểm này chúng ta đã chiếm ưu thế. Mượn nhờ Hỗn Độn lực cùng không gian của mẹ, nói vậy có thể lấy được một đường sinh cơ.

    Nói tới đây ánh mắt Tử Huyên nhìn Thần Dạ, nụ cười thêm sáng lạn:

    - Muội yêu huynh như thế, huynh nói rất đúng, chúng ta có thể sum họp một lần nữa, nhưng muội làm sao nhẫn tâm cho huynh đợi thêm vô số năm lâu? Phải đợi cũng là chúng ta ah!

    - Phụ thân, cha cùng mẹ thật không dễ dàng mới đi tới hôm nay, nữ nhi sẽ ở một thế giới khác chúc phúc hai người, có thể vĩnh viễn hạnh phúc. Nhưng nữ nhi không được tận mắt nhìn thấy tiểu đệ cùng tiểu muội sinh ra, nhưng không sao, bởi vì nữ nhi biết có một ngày cha mẹ sẽ mang theo đệ muội đến đón nữ nhi, nữ nhi chờ mọi người!

    Xa xa phía chân trời ma vân càng thêm dày đặc, tới cuối cùng đã bao phủ cả một vùng trời.

    Lúc này ma vân bắt đầu di động, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến bầu trời Bắc Vọng sơn.

    Ma vân tản ra, mấy đạo thân ảnh phá không mà hiện!

    Mấy đạo thân ảnh kia cả Thần Dạ cũng cảm thấy vạn phần quen thuộc.

    Hai bên chính là Tử Kim Song Dực Sư, dù đã hóa thành hình người nhưng dưới áp lực cường đại của Tà Đế, khí thế hung hãn không tự chủ được tản trong hư không, làm Thần Dạ không cách nào quên mất.

    Người ở giữa bên phải Thần Dạ cũng không xa lạ, chính là Cửu Anh Vương!

    Người bên trái vẫn bộ dáng lão giả, nhìn qua có chút yếu đuối, chính là Chúng Thần Chi Thần!

    Một nhóm bốn người, nhìn như số lượng ít ỏi, nhưng mặc dù là Thần Dạ cũng cảm thấy phi thường đáng sợ.

    Năm đó ở trong Chúng Thần Chi Mộ mặc dù Tử Kim Song Dực Sư rất cường đại, nhưng nghĩ tới nhiều nhất chỉ tới cảnh giới tôn huyền!

    Hiện tại tu vi của Tử Kim Song Dực Sư không đạt tới cảnh giới thành đế, nhưng đã mạnh hơn Thành Tự Tại, đã tới bán đế đỉnh, chỉ cần nửa bước đã tới thành đế.

    Cửu Anh Vương đã tới cảnh giới thành đế đỉnh, chỉ sợ ngoài Thần Dạ cùng Tử Huyên chỉ có Huyền Lăng mới có thể có chút nắm chắc đánh thắng!

    Về phần Chúng Thần Chi Thần, trong cảm giác của Thần Dạ cũng như Tà Đế, khó trách thi triển thủ đoạn cho tới bây giờ Thần Dạ dù được Tà Đế nhắc nhở cũng không thể phát hiện.

    - Đã lâu không gặp.

    Nhìn Chúng Thần Chi Thần, Tà Đế cười nói.

    Chúng Thần Chi Thần gật đầu, cũng cười nói:

    - Đích xác đã lâu không gặp, tính thời gian, ha ha, thời gian ở chỗ chúng ta chỉ là bài trí.

    - Bài trí, ân, dùng thật chuẩn xác!

    Ngừng một chút, Tà Đế tiếp tục nói:

    - Nhiều năm trôi qua hôm nay bổn đế mạnh mẽ kéo ngươi ra khỏi Chúng Thần Chi Mộ, ngươi hẳn hiểu được dụng ý của bổn đế là gì?

    - Tự nhiên là biết, ta và ngươi cũng không phải mới nhận thức ngày đầu tiên.

    Chúng Thần Chi Thần bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nói:

    - Nhưng hiện tại ngươi dùng từ “Đế” đến xưng hô chính mình, không khỏi quá cuồng vọng một ít đi?

    Nghe vậy Tà Đế lạnh nhạt nói:

    - Mặc kệ đến cuối cùng là thành hoặc bại, con đường võ đạo trong trời đất vô số thế giới chính vì bổn đế mà sinh, dù bổn đế chưa xưng vương, nhưng vẫn thừa nhận được chữ này!

    Chúng Thần Chi Thần cũng không phản bác những lời này, sau một lúc im lặng, nói:

    - Xem ra lần này ngươi thật chuẩn bị xong rồi?

    - Nếu như không phải như thế, bổn đế sao có hành động lớn như vậy? Việc năm đó bổn đế vẫn không quên, đạo lý ngã một lần bổn đế hiểu được!
     
    inthenight, motminhmai and webarchive like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.