Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1427: Đỉnh quyết đấu. (1) Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Tiếng cười dần dần tiêu tán, rốt cục đã không còn thân ảnh Chúng Thần Chi Thần… Nhìn thấy Hỗn Độn chân linh quay về trong tay Thần Dạ, sắc mặt Tà Đế hiện ra vẻ lạc mịch vắng vẻ khẽ nói: - Dù sao hắn cũng là nhân loại đầu tiên sinh ra thời hồng hoang cùng với ta, cũng có thể xem là huynh đệ… Thần Dạ gật gật đầu, hắn có thể cảm nhận được tâm tình hiện tại của Tà Đế, mặc kệ Chúng Thần Chi Thần đã làm gì hay thật đáng chết chăng nữa, vẫn sẽ làm Tà Đế có chút đau lòng, dù sao cùng một xuất thân với nhau. - Tốt lắm, Thần Dạ, hiện tại không còn phiền toái, nên tiến hành cuộc chiến đấu của chúng ta đi! Chỉ chốc lát sau khí thế của Tà Đế đã dựng lên ngập trời. - Hãy chờ thêm một chút, ta cũng không muốn sau cuộc đại chiến lại tiếp tục bị hắn uy hiếp! Thần Dạ chỉ chỉ lên bầu trời nói. Tà Đế chợt ngây ra, cười nói: - Xem ra ngươi rất có lòng tin đối với mình. - Nếu không có đủ tin tưởng hôm nay ta sẽ không lựa chọn đối chiến cùng với ngươi. Ngươi thua nổi nhưng ta không thua được! Nghe được lời nói của Thần Dạ, Tà Đế chợt cảm khái. Thần Dạ đi tới bên cạnh Phong Ma, U Nhi cùng Tiết Vô Nghịch, ba người chậm rãi vươn tay ra, trong cơ thể họ đều có thiên đạo lực, Thần Dạ thật lo lắng nếu để họ lưu lại trong người. Hỗn Độn chân linh chia thành ba chui vào trong lòng bàn tay ba người, chỉ chốc lát sau thiên đạo lực bắn ra như tia chớp. Làm xong tất cả chuyện này Thần Dạ quay người lại nhìn Tà Đế nói: - Hiện tại chúng ta có thể bắt đầu rồi. Tà Đế gật đầu, đột nhiên biến mất, khi xuất hiện đã ở trên bầu trời cao, mà khu vực kia giống như lại là một thế giới khác. - Thần Dạ, cẩn thận một chút. Mọi người nói. - Ca cẩn thận. Tiểu Nha nhẹ giọng dặn dò. - Muội ở đây chờ huynh trở về. Tử Huyên ôm lấy Thần Dạ, hôn trán hắn nhỏ nhẹ nói. - Yên tâm, ta sẽ trở về, mọi người đừng lo lắng, ta không có việc gì. Lời vừa dứt thì Thần Dạ đã xuất hiện đối diện Tà Đế. - Thần Dạ, nơi này là hư không vô tận, từ trước tới nay chỉ có ta đi qua nơi này, được mệnh danh là cửu trọng thiên. Nhìn quanh bốn phía, Tà Đế nói: - Hôm nay ta cùng ngươi đối chiến ở cửu trọng thiên này! - Đây cũng là điều ta mong đợi rất nhiều năm, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó! Thần Dạ đáp. - Đó là tự nhiên. Tà Đế tiếp tục nói: - Bất quá ta hi vọng cuối cùng là ai thắng hay bại chúng ta có thể lập ra ước định kế tiếp! - Mời nói! Tà Đế ngưng thanh nói: - Tâm nguyện suốt đời của ta, mà ngươi lại không có phần dã tâm kia, ta không quản ngươi có muốn làm hay không, nhưng đến lúc đó ngươi không thể không làm, cho nên ta hi vọng nếu ngươi thắng như vậy hãy kế thừa tâm nguyện của ta, làm cho thiên địa này thay đổi, như thế nào? Nhìn Tà Đế, Thần Dạ thản nhiên nói: - Chỉ cần là người ai cũng có tư tâm, Tà Đế, ngươi không sợ sau khi ta nắm thiên đạo trong tay sẽ dựa theo tâm ý của ta thay đổi thiên địa này, đến lúc đó ta cùng thiên đạo chẳng có gì khác nhau. Nghe vậy Tà Đế cười nói: - Thần Dạ, ngươi không chân chính tiếp xúc qua thiên đạo lực nên không biết, chờ khi nào ngươi có thực lực đi làm thì sẽ hiểu được. Hiện giờ ta chỉ nói một câu, pháp tắc có thể tồn tại bởi vì thiên địa vận hành cần pháp tắc đến duy trì, nhưng thiên đạo chưa chắc nhất định cần tồn tại! Quả nhiên chỉ sau một lát bên ngoài cửu trọng thiên, một đạo ba động cường đại cuồn cuộn tràn đến, dáng dấp như muốn đem Tà Đế kể cả Thần Dạ đều chôn vùi bên dưới. - Thiên đạo, ngươi rốt cục nổi giận, ha ha, như vậy xem ra lời của bổn đế là chính xác. Cảm thụ được đạo ba động kia, Tà Đế hừ một tiếng, tay áo huy động, năng lượng cuồn cuộn bao trùm tràn ra. - Phanh! Bên ngoài cửu trọng thiên đột nhiên bạo phát tiếng chấn rung kịch liệt, vô số khe hở không gian không ngừng xuất hiện. Hai đạo lực lượng cường đại va chạm, chỉ giây lát sau đã biến mất không thấy. Ánh mắt Thần Dạ co rụt lại mạnh mẽ. Tuy đối thủ là thiên đạo, với một kích cường đại của Tà Đế khi va chạm vào vẫn làm Tà Đế không nhịn được thối lui một bước nhỏ…Thiên đạo lực đích thật không thể khinh thường! Nhìn ba động biến mất, Tà Đế chậm rãi thu hồi ánh mắt: - Thấy được không, đây là thiên đạo, chỗ nào cũng có lại không thể nắm lấy, chỉ cần hắn nguyện ý tùy thời tùy chỗ đều có thể vô thanh vô tức xuất hiện, cho dù là ta cùng ngươi cũng không nhận ra được quỹ tích của hắn! - Đích xác rất cường đại! Thần Dạ thở hắt một hơi, lộ ra nụ cười tự tin: - Tà Đế, ngươi đã cố gắng nhiều năm như vậy mãi cho tới hôm nay ngươi đã không còn nhận chỉ huy của thiên đạo, sự cường đại của thiên đạo đã không còn cách trói buộc ngươi, cho nên sự cường đại kia cũng chỉ còn là biểu tượng mà thôi. Mất đi trói buộc, không có pháp tắc uy hiếp, cho dù thiên đạo vẫn là cao cao tại thượng nhưng đối với bản thân Tà Đế mà nói chỉ là một người đứng bên ngoài, không thể chân chính dung nhập vào trong cuộc sống của hắn. - Nói không sai. Tà Đế cười nhẹ, nhất thời ánh mắt dâng lên tia nóng rực: - Như vậy đối với ngươi, thiên đạo là tồn tại như thế nào? - Ta? Ánh mắt Thần Dạ đột nhiên biến thành cực kỳ sâu thẳm, giống như cả cửu trọng thiên cũng không thể dung được ánh mắt của hắn. Sau đó Thần Dạ gằn từng tiếng nói: - Ta khác với ngươi, bởi vì thiên đạo chưa từng ở trong lòng ta. Từ khi bắt đầu khôi phục căn cơ võ đạo, trong lòng ta đã không còn sự kính ngưỡng thiên địa này, cho nên lấy thiên đạo tới giảng với ta… - Có cũng như không! Tà Đế nghe được lời này nhịn không được hít sâu một hơi, nhìn Thần Dạ hồi lâu mới lấy lại tinh thần. - Không thể tưởng được ở cảnh giới này ngươi lại dẫn đầu bước hơn ta một bước, xem ra cuộc chiến hôm nay ta sẽ thập phần vất vả, vậy ngươi nên cẩn thận rồi. Trận gió nhất thời vang vọng đầy trời, ầm ầm quanh quẩn bên trong cửu trọng thiên… Xa xa nhìn thấy chiêu thức của Tà Đế, ánh mắt Thần Dạ nháy mắt ngưng trọng lại. Chứng kiến ánh mắt ngưng trọng của Thần Dạ, Tà Đế cười nói: - Ngươi xưa nay vốn là người cẩn thận, cho dù đối thủ là con kiến cũng phải xem là voi, hiện tại lại xem nhẹ ta đương nhiên là không nên đi. Nghe vậy Thần Dạ nhàn nhạt cười nói: - Là người luôn sẽ có nhược điểm, ta cũng không ngoại lệ, có thể gần đây ta thật sự quá thuận buồm xuôi gió. Tà Đế nhất thời bật cười: - Nói như vậy là do ta không phải. Ngừng một lát Tà Đế tiếp tục nói: - Năm đó khi hủy diệt thân thể của Chúng Thần Chi Thần, vẫn chưa thể hoàn toàn hủy diệt hắn, cũng không phải do ta làm không được, mà là có hắn thì thiên đạo sẽ không tiếp tục lựa chọn người phát ngôn khác, dù đó cũng là một đại phiền toái nhưng nếu đem so sánh thiên đạo lựa chọn người mà ta khong hiểu biết cũng không thể nắm chắc thì nguy hại sẽ càng lớn hơn, cho nên ta còn lưu hắn là vậy.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1428: Đỉnh quyết đấu. (2) Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc - Nguyên lai là như thế, vậy cuộc chiến giữa chúng ta thập phần phấn khích, ta thật sự phi thường chờ mong. - Ha ha… Tà Đế cười to: - Nếu ngay cả việc này ta cũng không làm được, ta cần gì vun trồng thành toàn cho ngươi, Thần Dạ, tiếp chiêu đi! Một chữ cuối cùng hạ xuống, ngân hà thật lớn trôi nổi trước người Tà Đế giống như tràn ngập cỗ linh tính rung trời, ngân hà cơ hồ xỏ xuyên qua cả thiên địa lóe lên quang hoa vô tận, mang theo cỗ lực lượng có thể hủy thiên diệt địa hướng Thần Dạ ập tới. - Ngâm… Khi ngân hà khổng lồ bắt đầu khởi động, sau lưng Thần Dạ chợt vang vọng tiếng long ngâm, gần như dùng toàn lực đem thanh âm gào thét phía trước áp chế xuống. Quang mang lục sắc lóe ra, một đầu ngọc long hơn mười vạn trượng chậm rãi xuất hiện. Long đầu cực lớn như muốn thôn thiên, thân hình khổng lồ rung lên, hóa thành quang ảnh xoay quanh hướng phía trước lao tới. - Oanh! Hai thân ảnh khổng lồ va chạm chung một chỗ, âm ba vang vọng đáng sợ, hư không cửu trọng thiên không ngừng bị xé vỡ. Ngay sau đó hai thân ảnh đều vỡ tan, hóa thành điểm sáng biến mất trong hư vô cuồn cuộn. Ngay lúc hai thân ảnh vỡ tan, thân hình Thần Dạ cùng Tà Đế đều bật lui về phía sau. Ngay trong lúc lui ra sau, trước thân hai người xuất hiện năng lượng cuồn cuộn hình thành hắc động khổng lồ đem năng lượng trùng kích đánh tới mạnh mẽ cắn nuốt hoàn toàn. Mãi cho tới khi năng lượng trùng kích đã hóa thành hư vô thì bước chân hai người rốt cục dừng lại. - Thống khoái! Sau một lát Tà Đế cười to: - Vô số năm nay bổn đế lần đầu tiên cùng người động thủ thực sự, cảm giác này đúng thật là vui sướng, làm người hồi ức vô cùng! - Thần Dạ, ngươi thật sự làm bổn đế hâm mộ! Tà Đế bất giác cười khổ nói. Nghe vậy trên mặt Thần Dạ chợt hiện lên thần sắc tôn kính. - Từ giờ trở đi, mãi cho tới khi đại chiến chấm dứt ta sẽ không để cho ngươi lưu lại tiếc nuối. - Tinh Thần Hiện Diệt Thế! - Oanh! Vô số tinh thần tại cửu trọng thiên không ngừng hiện lên sau lưng Thần Dạ, hào quang tương liên, nhìn từ phía xa giống như có vô số ngôi sao đan xen thành một chiếc lưới lớn đủ che phủ bầu trời. Thân ảnh Thần Dạ đứng ngay trung tâm, vô số ngôi sao chậm rãi kết thành dòng sông lưu tinh bàng bạc, tinh thần lực bao trùm thương thiên thổi quét, phủ kín toàn bộ cửu trọng thiên. - Tuyệt học của Thanh Đế lão hữu, quả nhiên bá đạo! Nhìn tinh thần dâng lên đầy trời, chậm rãi tràn đến, trong ánh mắt Tà Đế ý cười dạt dào, tay áo huy động, thiên địa lực lượng vô tận bị hắn chưởng khống trong tay, sau một lát chậm rãi oanh ra một quyền! Tà Đế chưa từng tu luyện qua thân thể, thiên địa lực lượng đều hội tụ, một quyền này có thể so sánh được uy lực sau khi Thần Dạ tu thành Tinh Thần Quyết đại thành. - Oanh! Tinh thần lực ập đến, lại bị một quyền ẩn chứa thiên địa lực lượng của Tà Đế oanh trúng, biến mất vô ảnh vô tung. - Huyền Đế Huyền Minh Thủ! Tinh thần lực vừa tán đi, hào quang lôi đình không ngừng tràn ra, từng đạo lôi đình bàng bạc dung hợp, chỉ một lát một cự chưởng che trời lặng yên hình thành trước người Thần Dạ. Cự chưởng bao phủ thiên địa, tuy rằng do lôi đình ngưng tụ nhưng lại phát ra bạch quang cực kỳ dịu dàng, từng đạo u minh chân khí dày đặc tán phát làm cho không gian bất an cực độ. - Huyền Đế muội tử chưa từng dễ dàng đại khai sát giới, mặc dù là một thức uy lực cực mạnh nhất của nàng cũng lưu lại đường lui cho người khác. Ý cười trong mắt Tà Đế vẫn dạt dào, hiển nhiên hắn hiểu được công kích của Thần Dạ mang theo ý nghĩa gì. Cự chưởng che trời, trực tiếp xé rách không gian, không chút lưu tình đánh xuống. - Bồng! Tà Đế không chút di động, đợi khi bạch quang cự chưởng giáng xuống, hắn mới lật tay đánh ra, một chưởng nhìn như tùy ý hành động lại giống như cả thiên địa đều dung hợp trong tay của hắn. Từng đợt ba động đáng sợ làm cửu trọng thiên như phát ra thanh âm không chịu nổi áp lực nặng nề. - Bạch Cực – Hóa Nhãn Phệ Thiên! Không đợi cự chưởng biến mất, Thần Dạ chợt động, ngay vị trí mi tâm đột nhiên xuất hiện bạch quang cực kỳ chói mắt, chỉ giây lát làm cho người ta rõ ràng nhìn thấy một ít hào quang phảng phất như ở vị trí mi tâm Thần Dạ hình thành một con mắt thứ ba. Ánh mắt hư ảo vừa mới xuất hiện, cửu trọng thiên giống như mất đi vô số vật chất, khi ánh mắt mở ra, không gian cửu trọng thiên chợt yên tĩnh không còn thanh âm, giống như hết thảy đều đã bị cắn nuốt, kể cả thời gian. - Bạch Đế lão ca nhiều tuổi nhất, cũng giảo hoạt nhất, có thể nói là đa mưu túc trí! Tà Đế cười, hai ngón tay khép lại, một đạo quang mang màu xám từ đầu ngón tay bắn ra, lực lượng xuyên thấu đáng sợ trực tiếp phân chia thế giới cửu trọng thiên thành hai, ngay sau đó hung hăng va chạm vào quang tuyến từ trong ánh mắt hư ảo bắn tới. Lực lượng hủy diệt lan tràn, từng đợt ba động kịch liệt không ngừng bộc phát. - Cổ Đế Kính! Hai tay Thần Dạ vẽ một vòng, cổ kích cỡ bàn tay nhất thời hiện ra, quang mang lóe sáng, mặc kệ lực trùng kích đáng sợ thế nào nhưng vẫn vô anh vô tung biến mất ngay trước mặt cổ kính. Tiếp theo sau cổ kính xoay tròn, mặt kính bóng loáng lập tức chiếu ngược thân ảnh Tà Đế, năng lượng bao trùm khắp bốn phương tám hướng trấn áp xuống người trong kính. - Tuyệt học Cổ Đế, đích xác thâm tàng bất lộ! Bốn vị lão hữu đều có chỗ độc đáo, điểm này bổn đế cực kỳ bội phục, nếu không phải còn bị hạn chế, hơn nữa bị thiên đạo ám toán, con đường của bọn họ sẽ không dừng bước ở cảnh giới năm đó! Hai mắt Tà Đế ẩn hàm sát khí, thân hình bất động như núi, mặc cho năng lượng đánh tới! - Oanh long! Vạn đạo năng lượng không ngừng đập lên trên người Tà Đế, khiến thân ảnh của hắn trong giây lát biến thành hư ảo cùng trong suốt cực kỳ, giống như chỉ tích tắc sau sẽ vỡ toang ra. Chứng kiến hết thảy chuyện này, ánh mắt Thần Dạ vô cùng ngưng trọng. - Thần Dạ, đa tạ! Tuyệt học của bốn vị đại đế được Thần Dạ thi triển đi ra, mà Tà Đế cũng bắt chước theo tiến hành đánh trả, ý tứ bên trong không cần nói cũng biết. Thần Dạ nghiêm mặt nói: - Bốn vị tiền bối cũng là người mà ta tôn kính, tuy rằng đã đi vắng, ta cũng nên vì họ làm chút sự tình. Tà Đế gật đầu, nói: - Cuộc đời này của bổn đế chưa từng áy náy qua, chỉ có sự trả giá của bốn vị lão hữu làm bổn đế không cách nào lãng quên, cho nên bổn đế đã phát lời thề, phải đòi công đạo cho bọn họ. Thần Dạ, bổn đế tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình! Thần Dạ nhướng mày, nói: - Ta cũng phải vì cha mẹ cùng người nhà đòi lại công đạo, cho nên cũng sẽ không che giấu. - Ông! Trong tay Thần Dạ hiện lên bạch quang, hào quang tản ra ý bá đạo của Thiên Đao. - Tà Đế, đón ta một đao! Thiên Đao chậm rãi đánh xuống, mọi người bên dưới cảm ứng được giữa hai thế giới giống như bị chém vỡ. Thiên Đao chậm rãi hạ xuống, chân khí phá diệt không thể hình dung nhanh chóng lan tràn, phối hợp Đại Tịch Diệt Tâm Thuật, trong thế giới toàn bộ vật chất đều nhanh chóng hòa tan, nhưng chỉ nháy mắt sau lại như mặt đất hồi sinh, thực vật tràn đầy sinh cơ mới ra đời.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1429: Hỗn Độn Ấn. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Loại thay đổi cực hạn này làm Tà Đế có chút ngưng trọng, tuy rằng hắn đã biết rõ về Thiên Đao, nhưng đây là lần đầu tiên kiến thức toàn bộ uy lực của nó. - Thiên đạo quả nhiên thời khắc đều làm người vui mừng! Tốt, khiến cho bổn đế nhìn một lần, thiên đạo hao tổn tâm lực luyện chế ra Hỗn Độn chí bảo dùng đặc biệt đối phó bổn đế, rốt cục có bao nhiêu uy lực! Tà Đế vung tay lên, quang mang khởi động, một thanh trường thương trong suốt khởi động tà ý vô tận biến hóa hiện ra trong tay hắn. Hôi mang tràn ngập, trường thương thẳng tắp bay ra, thiên địa nháy mắt bị xỏ xuyên, trong cảm ứng của mọi người hai thế giới lúc này càng thêm run rẩy lên. Hai đạo năng lượng ầm ầm va chạm chung một chỗ. - Oanh! Ba động lan tràn tới đỉnh, uy thế vô tận vẫn làm lòng người run rẩy không thôi, trình tự đại chiến đã vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ. Đột nhiên sắc mặt mọi người vui mừng, bởi vì đã nhìn thấy Tà Đế bật lui ra sau trước cả Thần Dạ. - Tà Đế đã có dấu hiệu sẽ thua! - Thiên Đao, không hổ là thiên đạo! Tà Đế lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt chiến ý ngập trời. - Thần Dạ, bổn đế đã từng nói với các ngươi, sau đỉnh phong chính là đế cảnh, mà trogn đế cảnh sẽ phân ba cảnh giới, ngươi còn nhớ rõ? - Chưa từng quên! - Bổn đế cho ngươi biết, kỳ thật đế cảnh cũng không phải đế cảnh chân chính! Thần Dạ cùng mọi người đều căng thẳng, lời này của Tà Đế rốt cục có ý gì? - Đế, là đế như thế nào? Nhìn Thần Dạ, Tà Đế nghiêm nghị hỏi. Không đợi Thần Dạ trả lời, Tà Đế liền nói thẳng: - Đế giả, trong vạn không một! Đế giả, quyền khuynh thiên hạ! Đế giả, vô thượng tôn vinh! - Thiên địa sơ khai vạn pháp tự nhiên, Hỗn Độn lực, thiên đạo pháp tắc, Huyết Bồ Đề từ trong Hỗn Độn xuất hiện, bổn đế cùng Chúng Thần Chi Thần sinh ra từ trong thế giới hồng hoang. Từ đó trở đi vô số thế giới trong trời đất bắt đầu ổn định, nhưng mà… Tà Đế nhìn bầu trời, nghiêm túc nói: - Vô luận là bổn đế hay Chúng Thần Chi Thần, hoặc thiên đạo pháp tắc cùng Huyết Bồ Đề, mặc dù là Hỗn Độn lực, tận sâu trong nội tâm kỳ thật đều có một phần sợ hãi! - Tại sao sợ hãi? Không vì cái khác, bởi vì ở trên chúng ta còn có một vị chưởng khống giả tồn tại! Lời nói truyền đến, Thần Dạ cùng nhóm người Tử Huyên đều khiếp sợ! Chưởng khống giả? Cho tới nay mọi người luôn đàm luận thiên đạo, đều muốn lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc, muốn giúp thực lực bản thân tinh tiến, như vậy có thể siêu việt thế gian. Tới ngày hôm nay mọi người mới biết dù là thiên đạo pháp tắc cũng tồn tại một ít tư tâm. Nhưng hiện giờ càng làm cho mọi người khiếp sợ. Thiên đạo pháp tắc có tư tâm, nhưng hắn cũng không phải lấy hình thái sinh linh có ý thức tồn tại, mặc dù là Huyết Bồ Đề có hình có ảnh, cũng không giống như những sinh linh khác có thể ngưng hóa xuất ra linh trí, sau đó biến hóa đi ra! Nếu không với sự tồn tại của Huyết Bồ Đề, Hỗn Độn lực, thiên đạo pháp tắc, một khi chúng có thể làm được điểm này, vậy thiên địa không phải sẽ đại loạn? Nếu như nói ở trên Tà Đế cùng Chúng Thần Chi Thần còn tồn tại một vị chưởng khống giả, nhóm người Thần Dạ tin tưởng ngay cả Tà Đế cùng thiên đạo pháp tắc đều nhất định có kiêng kỵ, nếu không có vị chưởng khống giả kia, Tà Đế thật sự vô cùng tà ác, như vậy hắn muốn làm chuyện gì trên thế gian còn có ai có thể ngăn cản? Nhìn thấy Thần Dạ khiếp sợ, Tà Đế cười cười, tiếp tục nói: - Vị chưởng khống giả kia thật sự không lấy hình thái chân thật tồn tại, mà trên thực tế từ khi thiên địa hình thành cho tới bây giờ, kể cả ba đại thần vật bên trong, kỳ thật chưa từng có ai gặp qua vị chưởng khống giả kia… - Vậy ngươi làm sao khẳng định có chưởng khống giả tồn tại? Thần Dạ vội vàng hỏi. Trong ánh mắt Tà Đế không khỏi toát ra tia thận trọng, thậm chí là hơi khẩn trương, nói: - Đây là giác quan bẩm sinh của chúng ta, sau khi chúng ta sinh ra là đã biết, vị chưởng khống giả kia kỳ thật tồn tại! - Cũng chính là do nguyên nhân này, bổn đế mới có đầy đủ tin tưởng đi khiêu chiến thiên đạo, tiến tới nắm giữ trong tay! Thần Dạ không khỏi nhướng mày, nói: - Ngươi muốn nói vị chưởng khống giả kia đích xác tồn tại, nhưng không chỉ riêng là ai, nói cách khác, ngươi có thể là vị kia, mà ta cũng có thể? - Không sai! Tà Đế đáp. Toàn bộ mọi người đều trầm mặc, rốt cục họ hiểu được ý tứ trong lời nói của Tà Đế. Gọi là chưởng khống giả kỳ thật cũng không chỉ riêng ai, mà là ai cũng có thể trở thành người kia! Mọi người đều có cơ hội như thế, mà so sánh, cơ hội của Tà Đế lớn hơn rất nhiều, đây cũng là lý do hắn có can đảm đi khiêu chiến thiên đạo. Nếu không biết rõ không thể khiêu khích thiên đạo, nhưng hắn vẫn muốn đi làm như vậy, đó chính là muốn chết! - Vị chưởng khống giả kia được gọi là Đế? - Nắm ba đại thần vật trong tay, nắm vô số sinh linh trong thiên địa, chính là chưởng khống giả, là người cao nhất – Đế Quân! Tà Đế nặng trĩu nói: - Chỉ khi nào thành tựu Đế Quân vị mới có thể vượt sinh tử, từ đó về sau thật sự tự do chân chính, không còn bị thiên đạo pháp tắc chỉ huy, tiêu diêu ngoài thiên địa! - Đây là giấc mộng cả đời bổn đế! Thần Dạ nghiêm mặt nói: - Ngươi muốn làm, ta đã sớm biết, ngươi nói với ta chuyện này là có ý gì? Nghe vậy Tà Đế cười nói: - Vạn pháp về tự nhiên, thiên địa đều có cuối, chỉ có thành tựu Đế Quân vị mới có thể siêu nhiên thiên địa. Thần Dạ, con đường như thế ngươi có khát vọng hay không? Thần Dạ im lặng không đáp, có lẽ trong nội tâm hắn cũng có dã tâm cùng khát vọng, nhưng Thần Dạ biết mình khác với Tà Đế, có lẽ Đế Quân vị thật mê người, nhưng hắn cần vẫn là sự tồn tại của người thân bằng hữu, có thể cùng người thương đến già đầu bạc, có thể hưởng thụ thiên luân chi nhạc. Tựa hồ hiểu được suy nghĩ của Thần Dạ, thần sắc Tà Đế thoáng kinh ngạc, lập tức nói: - Từ khi bổn đế bắt đầu đi lên con đường muốn siêu việt thiên đạo, người kia vẫn luôn muốn tiêu diệt bổn đế. Vì ứng phó thiên đạo pháp tắc tấn công, bất đắc dĩ bổn đế phải che giấu chính mình, thậm chí ở điều kiện không nguy hiểm tính mạng, khiến cho hắn thành công trong một ít hành động, mượn việc này làm suy yếu lòng đề phòng của hắn. - Bởi vậy vô số năm trôi qua, trước mặt hắn, mặc dù là trước mặt bốn vị lão hữu, bổn đế chưa từng bày ra toàn bộ thực lực! Ấn đường Thần Dạ cau chặt lại, trên mặt hiện lên vẻ lãnh ý. - Bổn đế thẹn trong lòng, nhưng tuy rằng bổn đế chưa từng bộc lộ qua, nhưng bốn vị lão hữu cũng biết bổn đế có điều che giấu. - Vào hôm nay, bổn đế muốn cùng ngươi thống khoái đối chiến một hồi, cho thiên đạo nhìn xem thực lực của bổn đế, đồng thời bổn đế muốn cho hắn biết, cho tới ngày nay, bổn đế không cần tiếp tục che giấu giữ tròn chính mình. - Ngươi thật không sợ sau cuộc đại chiến, thiên đạo thừa dịp mà vào? Thần Dạ thản nhiên hỏi. Tà Đế cười không đáp, bản thân chợt run lên, một cỗ chân khí đột nhiên xuất hiện.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1430: Chưởng thiên. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Trong tích tắc, Tà Đế giống như đã biến thành người khác! - Đây là Đế Quân lực sao? Đôi mắt Thần Dạ ngưng tụ, giờ phút này Tà Đế gây cho hắn áp lực thật lớn, nếu không phải hắn có được Hỗn Độn chân linh, chỉ sợ sẽ làm trong lòng hắn dâng lên cảm giác không thể chiến thắng. Tà Đế nói: - Đây cũng không phải Đế Quân lực chân chính, trình tự của bổn đế hiện tại chỉ mở ra cánh cửa này, chạm tới Đế Quân lực mà thôi, còn chưa thật sự nắm trong tay. - Nhưng cuối cùng là như thế này, lực lượng đã sắp đụng chạm đến Đế Quân lực đã đủ cho bổn đế đi đối mặt cùng bất kỳ hành động nào của thiên đạo, còn có thể cho bổn đế xem thường Hỗn Độn chân linh của ngươi, đây là lá bài tẩy lớn nhất của bổn đế. Nói tới đây Tà Đế chợt thở dài, nói: - Nếu năm đó bổn đế đi tới một bước này, làm sao cần để bốn vị lão hữu xả thân giúp bổn đế vượt qua thời khắc nguy cơ? - Cho nên nhiều năm như vậy… Tà Đế nói, ánh mắt lạnh thấu xương: - Bổn đế không thể thất bại cho thiên đạo, nếu không sao không có lỗi với bốn vị lão hữu? Lợi dụng Kỳ Lân Châu, thu thập máu huyết sinh linh, bổn đế muốn lấy Hỗn Độn lực. Tiêu Hàn Thủy, Tiêu Nhược thư sinh đối chiến, bổn đế dự đoán được cảm ngộ của bọn hắn với thiên đạo, do đó làm cho bổn đế càng thêm hiểu biết thiên đạo. - Nhiều năm cố gắng cuối cùng vào hôm nay bổn đế đã đi tới, chỉ thiếu chút nữa đã có thể thành tựu Đế Quân vị! Nhìn Thần Dạ, Tà Đế lạnh lùng nói: - Thần Dạ, đừng làm cho bổn đế luôn chấp nhất đi xuống, nếu ngươi có thể cũng đừng để cho bổn đế lưu tiếc nuối, một kích toàn lực đi! Đợi thật nhiều năm, cho bổn đế chứng kiến hi vọng! - Sẽ như ngươi mong muốn! Thần Dạ nhẹ giọng nói. - Đến đây đi! Tà Đế hét lớn, thân thể xoay tròn, dưới Đế Quân lực vô ảnh vô hình tràn ngập, hết thảy năng lượng như bị hắn hoàn toàn hấp thu. - Ông ông… Cửu trọng thiên bắt đầu run rẩy, một cỗ năng lượng ba động kinh người ngưng tụ lên, chỉ giây lát cả vùng trời đều bị bao phủ bên trong. Bàn tay Thần Dạ nhấc lên, Hỗn Độn chân linh đột nhiên bốc lên như hỏa diễm. - Hỗn Độn Ấn! Bàn tay Thần Dạ đột nhiên nắm chặt, Hỗn Độn chân linh đột nhiên bộc phát, pháp ấn lớn chừng trăm trượng hiện ra ngay trước mặt Thần Dạ, nháy mắt giam cầm cả không gian. Bên ngoài Hỗn Độn Ấn, Hỗn Độn lực vô cùng vô tận, quay cuồng như sóng lớn, một cỗ uy nghiêm nguyên thủy liên miên không dứt, vĩnh viễn không ngừng… - Hỗn Độn chân linh, đúng là Hỗn Độn chân linh! Tà Đế động dung, nỗi rung động khổng lồ từ Hỗn Độn Ấn truyền tới làm Đế Quân lực mà hắn vẫn chưa nắm giữ trong tay giờ phút này lại có cảm giác như bị áp chế. Hỗn Độn Ấn hoàn thành, Thần Dạ vươn tay ra, đem pháp ấn cầm trên tay, ngay sau đó nhìn Tà Đế, quát: - Tà Đế, Hỗn Độn Ấn hạ, nếu ngươi không bại pháp ấn này ta sẽ hai tay dâng lên, cam tâm tình nguyện! Đã ngưng tụ toàn bộ uy lực của Hỗn Độn chân linh, nếu còn không thể đánh bại Tà Đế, Thần Dạ hiểu được mình sẽ không còn đường lui. Nghe vậy Tà Đế cười to: - Được, để cho bổn đế nhìn xem Hỗn Độn lực rốt cục có bao nhiêu uy lực, mà nếu bổn đế thất bại, Đế Quân lực bổn đế cũng nguyện giúp ngươi một tay bước lên Đế Quân vị! Năng lượng từ người Tà Đế hóa thành một thanh thiết phủ thật lớn! Tà Đế tay cầm thiết phủ, thân ảnh vừa động, thiết phủ bộc phát ra hào quang vạn trượng, lực lượng không gì không phá được từ trong thiết phủ hướng chỗ Thần Dạ hung hăng chém xuống. Cùng lúc đó bàn tay Thần Dạ nhấc lên, Hỗn Độn Ấn bay thẳng lên không trung, chỉ chốc lát sau Hỗn Độn Ấn mang theo Hỗn Độn lực cực kỳ thần bí hướng thiết phủ giáng xuống không chút lưu tình! - Đông! Vừa va chạm, thiên địa run rẩy kịch liệt, mặc dù là chỗ đứng của nhóm người Tử Huyên cũng đã xuất hiện khe không gian không ngừng lan tràn. Hai tay Tử Huyên mở ra, Hỗn Độn lực lan tràn, hóa thành màn trời bao phủ trên đầu mọi người, lúc này thật khó khăn ngăn chặn năng lượng tràn xuống. - Thần Dạ có thể chiến thắng được Tà Đế sao? Một lát yên tĩnh, Trưởng Tôn Nhiên có chút lo lắng hỏi. Cửu Anh Vương trầm giọng nói: - Hỗn Độn chân linh chính là nguồn suối của Hỗn Độn lực, toàn bộ Hỗn Độn lực trong thiên địa đều xuất từ Hỗn Độn chân linh, cũng ý nghĩa có vô số thế giới vô số sinh linh mang theo lực lượng vô hình hắn đều có thể lấy đi sử dụng. Dù Đế Quân lực là cao nhất, nhưng Tà Đế vẫn chưa nắm trong tay, cho nên Thần Dạ còn cơ hội chiến thắng. Tử Kim Song Dực Sư cũng nói: - Những năm gần đây ta từng nghe Chúng Thần Chi Thần ngẫu nhiên nhắc tới, hắn nói Đế Quân lực tuy là chúa tể tuyệt đối, nhưng nhất định phải có Hỗn Độn lực làm phụ. Cho nên ta nghĩ Thần Dạ nắm Hỗn Độn chân linh trong tay, chỉ cần kiên trì Tà Đế không phải là đối thủ của hắn. Trên bầu trời hai lực lượng va chạm chung một chỗ, hư không nháy mắt vặn vẹo, đôi bên đều phóng thích ra uy lực đáng sợ nhất. - Hỗn Độn lực, trấn áp vạn vật! Hỗn Độn Ấn giáng xuống, giống như lao tù đem thiết phủ hoàn toàn bao phủ. Thấy một màn như vậy, Tà Đế chợt cười: - Để cho ngươi trấn áp! Nương theo sau Hỗn Độn lực bao phủ Đế Quân lực, mọi người đều cảm ứng được hai đại lực lượng vào thời khắc này chợt dung hợp chung một chỗ. Hỗn Độn lực không ngừng bao trùm Đế Quân lực, bộ dáng kia không phải công kích nó mà là muốn mạnh mẽ hấp thu nó. Nhưng đồng dạng Đế Quân lực cũng đánh chủ ý như thế. Nhìn thấy cục diện giằng co, trong mắt Thần Dạ hiện lên vẻ ngoan độc, cho tới bây giờ hắn đều là một người có gan mạo hiểm. Từng đạo năng lượng nhanh như chớp xuyên thấu thiên ngoại thiên, xem thường gông cùm xiềng xích trong không gian, xuất hiện ngay trước người Thần Dạ. - Chúng sinh lực cùng thế giới lực? Tà Đế cười cười, dáng vẻ kiêng kỵ, đồng thời ánh mắt cũng phức tạp hơn rất nhiều. Khi vô số chúng sinh lực cùng thế giới lực hội tụ ở trước người Thần Dạ, Hỗn Độn Ấn mang theo quang hoa càng sáng ngời, tới cuối cùng vô cùng chói mắt, khiến người không cách nào nhìn thẳng. Rốt cục Hỗn Độn lực chiếm cứ thượng phong, cuối cùng đã bị Hỗn Độn chân linh thành công hấp thu một tia Đế Quân lực. - Như vậy xem như thành công sao? Ánh mắt Tà Đế căng thẳng, tay áo liên tục huy động, bố trí một đạo kết giới phong ấn bên ngoài cửu trọng thiên. Mọi người ngẩn ra, Tà Đế đang muốn làm gì? Mọi người cũng không nhận ra Tà Đế làm như vậy là muốn phong ấn Thần Dạ ở nơi này vĩnh viễn, tới trình tự như bọn hắn, nếu quả thật muốn phong ấn đối phương nhất định phải lấy bản thân làm trả giá. - Tà Đế… Thần Dạ nhẹ giọng quát, hắn cũng không rõ hai đại lực lượng tranh phong, dù Đế Quân lực có vẻ hạ phong, nhưng nếu Tà Đế kiên trì thắng bại cuối cùng vẫn chưa biết, vì sao Tà Đế lại buông tha? - Đế Quân lực cần Hỗn Độn lực phụ trợ, có thể hiển hiện ra Đế uy lực, mà Hỗn Độn lực có Đế Quân lực hỗ trợ, có thể tiến hóa thậm chí siêu việt. Thần Dạ, ngươi có hiểu được điều này?
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1431: Thiên địa. (1) Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Thần Dạ tất nhiên là hiểu được, mà chính vì vậy Hỗn Độn lực của hắn càng ngày càng thêm chói mắt. Nhưng mặc dù là vậy vì sao Tà Đế lại buông tha đây? Hắn đã phấn đấu vô số năm, hiện tại chưa phân thắng bại, hắn vì sao lại bỏ qua? Nhìn thấy Thần Dạ nghi hoặc, Tà Đế thản nhiên cười nói: - Kỳ thật sau khi ngươi luyện hóa ra Hỗn Độn chân linh, bổn đế đã biết cuộc đại chiến này đối với bổn đế mà nói ý nghĩa duy nhất chính là thành toàn! - Gọi là chân linh, Hỗn Độn chân linh đã có linh, dù bổn đế đánh bại ngươi, đánh chết ngươi, cũng không chiếm được Hỗn Độn chân linh, ngược lại nó sẽ đi theo ngươi, tiếp tục trải qua luân hồi, nương theo ngươi tiếp tục lớn dần, cho tới một ngày trong tương lai có được đủ thực lực khiêu chiến bổn đế. - Cứ như thế không ngừng luân hồi, không ngừng lặp lại! Mặc dù bổn đế có thời gian chờ đợi, nhưng chờ đợi như vậy rất chán nản, thay vì như thế còn không bằng hôm nay bổn đế sẽ thành toàn cho ngươi! - Tà Đế… Không đợi Thần Dạ kịp nói chuyện, Tà Đế đột nhiên phất tay, bên ngoài cửu trọng thiên đã hoàn toàn bị phong ấn, sau đó hắn cười nói: - Nếu như ngươi có thể trở thành Đế Quân của thiên địa này, kỳ thật tính ra tâm nguyện của bổn đế đã kết thúc, như vậy cũng không tiếc. - Thần Dạ, kế tiếp chính là bắt đầu chưởng thiên, ha ha, bổn đế hi vọng ngươi có thể thành công, bổn đế cũng hi vọng có thể chính mắt đi xem rốt cục Đế Quân có phong thái như thế nào! - Người trẻ tuổi, cố lên đi! Tà Đế cười nhẹ, tựa hồ bởi vì có thể thả lỏng tâm sự, thần sắc chợt thoải mái, nhưng thanh âm càng thêm ngưng trọng. - Ngươi phải cẩn thận, thiên đạo này sẽ không cho ngươi dễ dàng thành công, bây giờ ngươi còn kém một đường, cho nên ngươi còn cần Tử Huyên cô nương cùng Linh nhi trợ giúp. - Có thể sẽ tạo thành thương tổn cho Tử Huyên cùng Linh nhi hay không? Hiểu được ý tứ của Thần Dạ, Tà Đế cười nói: - Yên tâm, nếu sẽ tạo thành thương tổn, bổn đế làm sao bỏ được mục tiêu đã chấp nhất nhiều năm mà đi thành toàn ngươi? - Tốt lắm, nói tới đây là được, con đường kế tiếp bổn đế đã lực bất tòng tâm, hi vọng ngươi đừng làm cho bổn đế thất vọng! - Tà Đế, khoan đã… Thần Dạ vội hỏi: - Thành toàn ta, ngươi sẽ như thế nào? - Bổn đế sao? Tà Đế nhìn Thần Dạ, nói: - Có lẽ sẽ tan thành mây khói, có lẽ vẫn như cũ, hoặc là bổn đế có thể thoát khỏi thân phận hiện giờ…Tóm lại bất kể như thế nào, điều này ngươi cũng không cần quan tâm, mà ngươi không cần lo lắng điều gì, ngươi biết lòng của bổn đế cho nên phải hiểu được, ba con đường này chính là bắt đầu mới của bổn đế. Thần Dạ cũng không còn do dự, nếu đã không có Tà Đế toàn lực thao tác, Đế Quân lực đã không còn uy hiếp quá lớn. Bố trí xong phong ấn, thân ảnh Tà Đế dần dần hư ảo, mà uy lực Đế Quân lực cũng dần dần yếu hơn. Nhưng đã có sự nhắc nhở của Tà Đế, trong lòng Thần Dạ không chút thả lỏng, hắn cũng hiểu được sau khi hấp thu toàn bộ Đế Quân lực, cuộc tranh đấu cuối cùng sẽ thật sự tiến đến. Làm cho Thần Dạ không ngờ chính là khi Hỗn Độn lực còn không ngừng lóe ra, trên bầu trời cửu trọng thiên đột nhiên nổ vang kịch liệt, rơi vào trong tai mỗi người. - Thiên đạo lực! Đối với cỗ lực lượng này mọi người đều hiểu rõ, xem ra thiên đạo không chờ đợi được nữa, hoặc là nói mặc dù là thiên đạo cũng không dám đợi tới khi Thần Dạ hoàn toàn hấp thu Đế Quân lực mới động thủ. - Oanh long! Thanh âm gầm rú kịch liệt, lôi đình oanh rơi trên không, mà lúc này có thể nhìn ra được bố trí của Tà Đế trước đó là như thế nào! Lôi đình đáng sợ bị ngăn trở bên ngoài cửu trọng thiên, phong ấn do chính tay Tà Đế bố trí cho dù là thiên đạo cũng đừng mơ tưởng có thể dễ dàng phá vỡ. - Thần Dạ, ngươi nhanh chóng hấp thu Đế Quân lực, tên kia để bổn đế chống đỡ cho ngươi! Thân ảnh Tà Đế xuất hiện bên trên không trung của cửu trọng thiên. - Tà Đế, mất đi Đế Quân lực, bây giờ ngươi đã không có tư cách đối mặt bổn tọa! Mà Tà Đế làm như vậy đáng giá sao? Ngươi ngạo khí cùng tiêu diêu bực nào, chẳng lẽ muốn từ nay về sau vạn kiếp bất phục? Thanh âm truyền đến, ấn đường Thần Dạ bất giác căng thẳng, thanh âm kia hắn không xa lạ gì, chính là thanh âm xuất hiện trong tầng thứ ba của Cổ Đế Điện. - Đã bao nhiêu năm bổn đế luôn muốn gặp một nhân vật đủ tài năng để bổn đế bảo hộ đến đối mặt ngươi, ha ha, tuy rằng hôm nay bảo hộ cùng thủ hộ phải trao đổi một chút, nhưng bổn đế cam tâm tình nguyện. Tà Đế cười nói: - Đã đến thời khắc này nói ra những lời vô nghĩa, ngươi cũng không cần nói thêm nữa đi? Lúc này tâm thần Thần Dạ thu liễm, Hỗn Độn lực càng thêm chói mắt, một tia Đế Quân lực được hấp thu cực nhanh, dung nhập vào trong ấn đường Thần Dạ. Vào lúc này tinh thần cùng tâm thần Thần Dạ hoàn toàn thả lỏng, bản năng thân thể kháng cự năng lượng bên ngoài cũng giảm tới thấp nhất. Dần dần Đế Quân lực dung nhập thân thể đã sản sinh ra cảm xúc không muốn xa rời, dù sao Hỗn Độn lực mới là nhân tố lớn nhất quyết định Đế Quân lực tồn tại. Nhưng nếu muốn thành tựu Đế Quân vị nhất định phải do chính hắn mượn nhờ Hỗn Độn lực tu luyện ra lực lượng như thế. Đế Quân lực như nước lũ, mỗi lần vận chuyển trong kinh mạch chính là mỗi lần thừa nhận đối với Thần Dạ. Dần dần đi qua mấy đại chu thiên, đạo lực lượng đỉnh cấp rốt cục biến thành dịu ngoan, chậm rãi làm cho Thần Dạ có cảm giác nắm trong tay. Chẳng qua Thần Dạ vẫn chưa tìm hiểu được phương thức tu luyện này! - Đế giả, cao cao tại thượng! Đế giả, quyền khuynh thiên hạ! Đế giả, chưởng khống thiên địa… Đột nhiên thanh âm Tà Đế vang lên trong đầu Thần Dạ, muốn thành tựu Đế Quân vị, đầu tiên ngươi phải được thiên địa cho phép, thiên địa là như thế nào? - Thiên địa có bổn nguyên, bổn nguyên có lực lượng… - Ông ông! Thần Dạ đột nhiên hiểu được, cùng lúc đó thân thể Linh nhi đang ở trong đế đô cũng chợt run lên, nháy mắt biến mất ngay tại chỗ. Bên người Thần Dạ, thân ảnh Tử Huyên cùng Linh nhi đột nhiên xuất hiện! Hỗn Độn lực không ngừng tuôn ra, quay chung quanh thân thể Thần Dạ, sau đó bị hắn hấp thu. Bàn tay Tử Huyên nhấc lên, một quả cây hoàn mỹ khéo léo xuất hiện, chính là Thiên Địa Huyền Hoàng Quả. Thiên Địa Huyền Hoàng Quả vừa hiện, trong cơ thể Thần Dạ có một vật nhẹ nhàng bay ra, chính là bổn nguyên đại địa – Địa Tinh Chi Tâm! Thiên địa có bổn nguyên, bổn nguyên có lực lượng, chính là bổn nguyên của thiên, cùng bổn nguyên đại địa! Mà Thiên Địa Huyền Hoàng Quả cùng Địa Tinh Chi Tâm chính là do hai đại bổn nguyên lực ngưng tụ! - Đi thôi! Tử Huyên cười nhẹ, vẫy tay, Thiên Địa Huyền Hoàng Quả không nửa điểm phản kháng, dưới sự dẫn dắt của Địa Tinh Chi Tâm một trái một phải dung nhập vào thân thể Thần Dạ. Chỉ tích tắc sau thiên địa đã theo nhịp thở của Thần Dạ, nhẹ nhàng cộng hưởng, một loại uy nghiêm kỳ lạ không thể hình dung từ thân thể hắn áp đảo cả thiên địa cùng muôn dân, tự nhiên xuất hiện.