HOT  Linh Dị  Mạt Thế Trùng Khải Mạt Thế - Chương 501 (Free 367) - Cổ Hi

  1. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 60: Giết sạch

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Vưu Tiềm nghe hai bên trò chuyện, ý thức được điều không ổn, lập tức mặc quần áo rồi ra khỏi WC, hắn nhìn hai thanh niên lạ trong phòng, khẽ quát: "Bọn mày định làm gì!"

    "Ném hai thằng bây ra ngoài!" Hai thanh niên nhe răng cười, họ móc ra đôi găng tay đeo vào để tránh lưu lại dấu vân tay, sau đó đánh tới Lâm Siêu trên giường, người gần bọn họ nhất.

    Lâm Siêu dựa lưng lên tường, thần sắc lạnh nhạt nhìn hai gã, trong sát na hai tên nhào tới, một quyền bỗng nhiên đấm ra, nắm tay hung hăng nện vào trán tên thanh niên cao gầy trong đó!

    Bốp!

    Lực lượng gấp 26 lần được trút ra như cơn lũ!

    Thanh niên cao gầy cảm thấy Lâm Siêu đột nhiên biến mất trong tầm nhìn, tiếp đó là một quyền ập tới trước mặt, cơ thể không nghe lệnh của hắn, vô thức khép mắt lại, giơ hai tay lên che chắn.

    Rắc một tiếng, hắn cảm giác được cánh tay vừa mới đưa lên nhận một lực lượng cuồn cuộn ngất trời, kiên cường, mạnh mẽ, giống như một bị chiếc container mất phanh va đập!

    Trong lòng hắn sợ hãi gần chết, tư duy chưa kịp phản ứng, xương tay đã gãy nát, mà quả đấm của Lâm Siêu cũng không đình chỉ, đập thẳng vào trán hắn như cũ!

    Cốp!

    Giữa đầu truyền ra tiếng xương vỡ vụn, chỉ thấy tại vị trí mi tâm của thanh niên cao gầy, lõm xuống một lỗ hình quả đấm, máu tươi từ giữa da chảy ra như suối, tròng mắt bị ép lồi ra ngoài, trong mắt lấp đầy nỗi kinh hoàng, sinh cơ đã mất!

    Một quyền đoạt mạng!

    Tất cả sự việc đều phát sinh trong nháy mắt, Lâm Siêu nhanh chóng thu quyền, tiếp tục đánh về thanh niên hơi mập bên trái!

    Hệ thống thị giác của thanh niên mập vừa chuyển cảnh này đến não. Gã đã nhìn thấy nắm tay của Lâm Siêu đập tới, dẫn đến tâm trạng hoảng loạn, đầu óc rỗng tuếch, chỉ theo bản năng phát huy sức mạnh toàn thân, đồng thời thúc giục năng lực đặc thù tiến hành phòng ngự!

    ( kim loại )!

    Năng lực của gã là điều khiển kim loại, phàm là kim loại trong phạm vi ba thước xung quanh người đều bị hắn tùy ý điều khiển. Ngoài ra, gã còn có thể biến da của mình thành kim loại!

    Trên hai cánh tay mà hắn giơ lên đón đỡ hiện ra một lớp màu vàng nhạt, thoạt nhìn có nét tương tự biến hoàng kim nhưng tác dụng hiển nhiên không kinh khủng như biến hóa hoàng kim.

    Ầm!

    Nắm đấm giống như mãnh thú phẫn nộ, mang theo toàn bộ lực lượng phá hủy hung hãn đánh tới!

    Thanh niên hơi mập lập tức nhận thấy hai cánh tay mất đi cảm giác và bị bẽ gẫy với một góc độ kinh dị, quả đấm phóng to rất nhanh trong đồng tử, tốc độ nhanh đến mức khiến cho não của gã vô phương phản ứng.

    Rốp ~!

    Sau khoảng khắc, đầu của gã như bị búa tạ đập trúng, lỗ tai đột ngột mất tiếng, giữa hốc mắt tuôn ra rất nhiều máu loãng, thế giới trong tầm mắt bị nhuộm đỏ tươi, cơ thể như mất hết trọng lượng, bay thẳng ra đằng sau, hình ảnh cuối trong tầm nhìn của gã là tên thanh niên có cặp mắt sắc lạnh như đao trong một thế giới lất phất bụi máu.

    Lâm Siêu hờ hững liếc qua hai bộ thi thể, tuy họ đều là tiến hóa giả đặc thù, năng lực không yếu, nhưng lại bị đánh chết nghiền ép tuyệt đối, hoàn toàn không có cơ hội thi thố.

    Khống chế kim loại?

    Tốc độ còn không lẹ bằng cú đấm của Lâm Siêu!

    Cho dù từ đầu hai người này không khinh địch, triển khai năng lực để chiến đấu, kết cục cũng không thoát khỏi một chữ chết!

    Tuy rằng Vưu Tiềm biết Lâm Siêu mạnh mẽ, nhưng chẳng ngờ lại mạnh thái quá so với trí tưởng tượng của mình, hai người kia đều là tiến hóa giả như hắn, thế nhưng chẳng chịu nổi ba giây dưới tay của Lâm Siêu!

    Hắn thậm chí hoài nghi, nếu như Lâm Siêu nổi cơn lôi đình, ước chừng đám người trong doanh năng lực chưa đủ để hắn giết sướng tay...

    Chu Tín đứng ở cửa giật mình, điếu thuốc lá vừa mới châm, ngậm trên môi rớt xuống nhẹ nhàng, ánh mắt đờ đẩn nhìn Lâm Siêu, hắn hầu như hoài nghi mình đang nằm mơ, hắn rất hiểu rõ thực lực của hai tên đàn em này, thanh danh xếp trước ba trăm trong doanh năng lực, tuyệt đối dư dả nếu đi đối phố một người mới, nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.

    "Mày, mày..." Gã chỉ trỏ Lâm siêu, trong đầu của hắn trở nên lộn xộn do có nhiều tin tức đổ xô đến, cả buổi vẫn không thể nói ra một câu trọn vẹn.

    Thân thể của Lâm Siêu lắc mạnh, bỗng nhiên biến mất khỏi chiếc giường hẹp, như ma quỷ xuất hiện ngay cửa trong nháy mắt, đừng kế bên nhìn gã.

    Chu Tín cảm thấy trái tim ngừng đập, bầu không khí nặng trịch như kim loại, lỗ chân lông đông cứng, gương mặt của hắn miễn cưỡng lôi ra một nụ cười khó coi, nói: "Đừng, đừng nổi giận, tôi chỉ nói đùa..."

    Ánh mắt của Lâm Siêu lạnh lùng, không hề chứa tình cảm, chìa tay bóp chặt cổ họng của hắn, vặn nhẹ một cái, một tiếng rắc, Chu Tín còn chưa kịp giãy chết, cả năng lực đặc thù cũng chưa phát động, đã trực tiếp bị bẻ gãy cổ, đánh mất sinh mạng.

    Vưu Tiềm nhìn Lâm Siêu dứt khoát giết chết ba người, mùi máu tươi bao phủ dày đặc trong ký túc xa, nếu ở trong hoang dã, nhất định kéo đến rất nhiều hủ thi và sinh vật biến dị, hắn có chút kinh sợ trong lòng, nói: "Đại, đại ca, anh giết người rồi, phải làm thế nào bây giờ?"

    Hắn từng thấy Lâm Siêu giết hủ thi nhưng chưa bao giờ thấy hắn giết người.

    Trong quan niệm của hắn, sát nhân vẫn là sự tình không thể cứu vãn nên khó tránh khỏi chột dạ.

    Lâm Siêu phất tay ra, gọi Hoàng Kim khuyển trong không gian thứ nguyên ra, nói: "Kéo vào."

    Hoàng Kim khuyển nghe vậy tinh thần liền phấn chấn, lập tức lôi ba bộ thi thể vào trong không gia thứ nguyên, sau khi nó xơi thịt của hồng lân cự xà, hiện tại thể chất đã gấp hai mươi lần, sắp từ giai ấu niên bước sang giai đoạn thành thục, thể trạng sẽ thăng thêm gần gấp đôi, to bằng một con lừa, đồng thời bộ lông càng thêm vàng óng tươi đẹp, dường như tỏa ra tia nắng, tế bào gien trong cơ thể đã sinh sôi ra máu hoàng kim thuần túy!

    Đợi nó bước vào thời kỳ trưởng thành, máu hoàng kim trong cơ thể sẽ đạt tới một mức nhất định, có thể lấy nó bồi bổ, cải tạo cơ thể.

    Sau khi xử lý xong ba cái xác, Lâm Siêu trực tiếp ra ngoài.

    "Đi đâu?" Vưu tiềm vội vàng đuổi theo.

    Lâm Siêu lạnh nhạt nói: "Ký túc xá nữ sinh."

    "Ý anh nói... Các cô ấy?" Vưu Tiềm lập tức tỉnh ngộ lại, vội vã bước nhanh hơn.

    Sau khi đi tới dưới lầu ký túc xá nữ sinh, Lâm Siêu dựa vào thính giác và khứu giác tăng lên gấp 26 lần, phân biệt rõ ràng được trong ký túc xá nữ sinh tổng cộng có bảy người, trong đó có hai mùi chính là của Phạm Hương Ngữ và Hắc Nguyệt, ở vị trí lầu 6.

    Lâm Siêu lập tức không chế ánh sáng, che lấp hình thể của hắn và Vưu Tiềm rồi đi vào ký túc xá nữ sinh, dọc đường đi, Lâm Siêu phải tránh né mấy nữ tính năng lực giả, phòng ngừa trong đó có người là năng lực giả hệ cảm giác, nhận ra hai người họ.

    Thuận lợi đi tới trước một gian ký túc xá lầu sáu.

    Dựa vào thính giác và khứu giác đã tăng cường, tuy cách một cánh cửa, đại não của Lâm Siêu vẫn thông qua các tin tức thu thập được để dựng lên bức tranh toàn cảnh căn phòng.

    Trong phòng bây giờ trừ Hắc Nguyệt và Phạm Hương Ngữ ra, còn hai phái nữ khác, một người trong đó đã tắt thở, người còn lại thì ngồi bẹp trên đất, đã bị chế ngự.

    Lâm Siêu đẩy cửa ra.

    Hình ảnh đập vào tầm mắt của Lâm Siêu và bức tranh toàn cảnh phòng trong đầu của mình gần như nhất trí, hắn thấy Hắc nguyệt và Phạm Hương Ngữ ngồi ở chỗ trống hai bên giường, trên sàn nhà cạnh một chiếc giường có một người phụ nữ trẻ đã chết, hai mắt trắng đục, ngón tay co quắp như móng vuốt, nét mặt đọng lại vẻ kinh khủng và thống khổ.

    Trên chiếc giường cạnh cái xác có một phụ nữ thành thục đang ngồi, bả vai nhuộm đỏ máu tươi, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi.
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 17 others like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 61: Khu 'C-8'

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Thấy Lâm Siêu đẩy cửa mà vào, Hắc Nguyệt và Phạm Hương Ngữ giật nảy người, không rõ vì sao hắn lại xuất hiện trong ký túc xá nữ sinh, nhưng sau chớp mắt, hai cô gái nhanh chóng nhận ra nguyên nhân, Phạm Hương Ngữ tò mò hỏi: "Hai người cũng đụng phải chuyện như thế này?"

    Lâm Siêu không đáp lời cô mà nhìn sơ qua nữ tính năng lực giả đã toi mạng, nói: "Chuyện gì xảy ra ở đây?"

    Phạm Hương Ngữ nhún vai nói: "Việc này không nên trách tôi, ai bảo năng lực đặc thù của cô ả này là khống chế tinh thần, ả muốn khống chế tôi nhưng tôi chỉ hơi kháng cự, kết quả ả lại thành ra thế này."Vừa kể vừa biểu lộ khuôn mặt vô tội nhìn Lâm Siêu.

    Lâm Siêu gật đầu rồi nhìn sang cô ả bị bắt, lạnh lùng nói: "Cô cũng là thủ hạ của Hà tư lệnh?"

    Người phụ nữ thành thục thấy ký túc xá nữ sinh lại xuất hiện hai chàng trai trẻ, mặt ả đầy kinh ngạc, sau khi nghe Lâm Siêu hỏi liền theo bản năng trả lời: "Đúng vậy... Anh, các anh là ai?"

    Lâm Siêu khoát tay nói: "Giết."

    Hắc Nguyệt bị hù sợ, nói: "Vì sao?"

    Lâm Siêu nhìn qua cô, nói: "Nếu tha cho ả, tôi đoán sự tình giết người phụ nữ này và kể cả việc chúng tôi xuất hiện ở đây đều bị tiết lộ ra ngoài, mặt dù không có chứng cớ sẽ không uy hiếp được chúng ta, nhưng nhiều ít có thể từ một số manh mối này để phân tích ra sơ lược năng lực của chúng ta."

    Hắc Nguyệt gật đầu nói: "Tôi đã hiểu."

    Phạm Hương Ngữ thấy cô chỉ đáp lời một tiếng nhưng không xuống tay, biết cô ấy tạm thời rất khó buộc bản thân làm chuyện như vậy, ngay lập tức lấy ra một con dao bằng bạc sáng bóng dưới chiếc váy lụa, đi tới trước chỗ phụ nữ thành thục.

    "Đừng, đừng giết tôi..." Người phụ nữ thành thục sợ hãi cầu xin.

    Phạm Hương Ngữ ngước cặp cằm trắng bóc lên, dáng tươi cười mê người, nói: "Tôi không có giết cô, chỉ giúp cô giải thoát mà thôi, không có thống khổ..."

    Xoẹt!

    Lưỡi dao lướt qua cổ họng của ả.

    Người phụ nữ thành thục trừng to hai mắt, chết không nhắm mắt và nhìn chằm chằm chỗ Phạm Hương Ngữ đứng.

    Phạm Hương Ngữ mỉm cười, quay mặt nhìn Lâm Siêu, nói: "Phải hủy thi diệt tích như thế nào?"

    Lâm Siêu mở không gian thứ nguyên, sai Hoàng Kim khuyển kéo hai cái xác vào, nói: "Mau dọn dẹp vết tích các ả để lại, nãy giờ chưa từng xảy ra chuyện gì hết, chúng ta chỉ dừng chân ở nơi này một khoảng thời gian ngắn, nếu có thể thì đừng sinh sự tránh dẫn đến rắc rối."

    Phạm Hương Ngữ vỗ tay nói: "Sao tôi lại quên mất không gian thư nguyên, chậc, mấy người sống sờ sờ cứ biến mất như thế, không biết đầu sỏ của họ sẽ có biểu tình gì, hì hì..."

    Lâm Siêu lườm cô một cái, sau đó cùng Vưu Tiềm về ký túc xá nam sinh.

    Ngày kế, sắc trời còn tờ mờ.

    Lâm Siêu và Vưu Tiềm bị Trương Đông ở lầu dưới ký túc xá đánh thức. Đi đến sân huấn luyện tập hợp, họ thấy đã có hơn tám trăm người đứng trong sân, sắp xếp thành một đội ngũ chỉnh tề.

    Một vị huấn luyện viên trung niên đứng đằng trước đội ngũ, tuổi hơn ba mươi, hình thể cường tráng, ánh mắt như điện, trên vai áo đeo quân hàm cấp thiếu tướng.

    "Đứng ngay ngắn!" Ánh mắt lạnh lùng của huấn luyện viên thiếu tướng lướt qua mọi người, nói: "Ở đây có hơn phân nữa là người thường đột nhiên thức tỉnh, trở thành siêu cấp nhân loại, lực lượng, tốc độ, sự chịu đựng,… đều mạnh hơn người thường, thế nhưng, các ngươi quá kiêu ngạo và tự mãn!"

    "Kỹ thuật đánh lộn, năng lực sinh tồn, năng lực tác chiến, lực ý chí của các ngươi đều kém xa một lính già trong quân đội, hai ngày trước, Lưu Thành đánh nhau kịch liệt với một lính già trong doanh cấp A, một bên là nhân loại siêu cấp thể chất gấp ba lần nhân loại, một bên chỉ là người thường, kết quả ra sao ai nấy đều rõ, trong mười giây hắn đã bị đánh bại!"

    Giọng của huấn luyện viên trở nên lạnh lẽo, nói: "Tôi hy vọng mọi người sẽ chăm chú, huấn luyện khắc khổ, từ một gã nhân loại siêu cấp trở thành một vị chiến sĩ siêu cấp! Các anh là vũ khí cuối cùng của quốc gia, mỗi người đều rất trân quý, quốc gia cần các anh, nhân dân cũng cần các anh! Những người còn sống sót trong thành phố đang chịu đối, đều cần các anh!"

    "Tôi biết, sinh tử của người khác đối với các anh chẳng là gì, điều các anh muốn chỉ là sự vinh hoa phú quý, là lên quân hàm, nắm thực quyền, là công thành danh toại, nhưng tôi muốn nói... Nếu như nhân loại bị diệt chủng, các anh lên làm tổng thống thì được gì nào? Nếu lùi một bước mà nói, cho dù các ngươi vì thăng quan phát tài, tôi hy vọng các ngươi cố gắng, chăm chú, cao tầng tuyệt đối sẽ không đưa người không có đầu óc lên quản lý quân đội!"

    Tất cả mọi người im lặng.

    Trừ mấy người mới gia nhập như Lâm Siêu, những người khác đều biết vị huấn luyện viên này kinh khủng như thế nào, không ai trong họ có thể chịu được một quyền của huấn luyện viên!

    Vị huấn luyện viên này không chỉ có kỹ năng kỹ xảo đạt cấp vương bài, bản thân còn là một tiến hóa giả cấp F, thể chất đạt đến gấp 6 lần nhân loại, lực lượng gấp hai lần so với một ít năng lực giả!

    Tuy rằng, hiện nay viện khoa học kỹ thuật chưa nhận ra nguồn năng lượng tiến hóa nhưng vẫn thu thập được một số tài liệu khác, nghiên cứu ra một ít dược tề tăng cường gien, vô cùng quý giá, có thể tăng cường thể chất, di chứng chính là giảm tiềm lực của gien.

    Tỉ như vị huấn luyện viên thiếu tướng này, đáng lẽ gien tiềm lực đạt đến gấp mười thể chất, sau đó mới có thể lột xác tiến hóa lần thứ hai, trở thành Tiến hóa giả cấp E, nhưng giờ đây dùng thuốc tễ, sau này thể chất chỉ cần đạt tới tám lần thời điểm, sẽ tiến hóa đến cấp E, tiến hóa sớm cũng chẳng phải việc tốt, đến thời cơ hắn tiến hóa đến cực hạn, thể chất cơ sở so với tiến hóa giả đặc thù khác hạ thấp khoảng một thành.

    Đợi nguồn năng lượng tiến hóa trong xác hủ thi đặc thù bị khai thác, viện khoa học kỹ thuật sẽ không có ai chế ra loại thuốc tễ hại nhân này nữa, nhưng ở giai đoạn hiện tại mà nói, từng tiến hóa giả đều hết sức khát khao nhận được thuốc tễ tăng cường gien!

    "Hai ngày sau, quân đội sẽ tổ chức cho các ngươi đi vào khu 'C-8' tiến hành săn bắn thực chiến, hai ngày này mọi người nên tập luyện thật tốt đi, hiện tại tăng cường một phần thực lực, trên chiến trường liền tăng cường một phần hy vọng sinh tồn!" Huấn luyện viên thiếu tướng lạnh lùng hô: "Hiện tại bắt đầu huấn luyện."

    "Báo cáo!" Trong đội ngũ, một thanh niên đột nhiên giơ tay lên.

    Huấn luyện viên thiếu tướng quát dẹp đường: "Nói!"

    "Huấn luyện viên, hôm nay ba người Chu Tín, Trương Tử Đào, Hoàng Vinh không tới." Thanh niên lớn tiếng nói.

    Huấn luyện viên thiếu tướng nhìn lướt qua đội ngũ, sắc mặt trầm xuống, nói: "Vì sao không đến, ai cùng ký túc xá với bọn họ?"

    Thanh niên nhìn thoáng qua phương hướng đám Lâm Siêu, nói: "Huấn luyện viên, hôm qua tôi thấy họ đi qua gặp gỡ nhóm người mới để chào mừng, kết quả không thấy trở về, sáng nay tôi cùng mấy bằng hữu tìm khắp ký túc xá nam, cũng không thấy bọn họ."

    Ánh mắt lạnh lùng của huấn luyện viên dán sát trên người đám Lâm Siêu, nói: "Bọn họ đi đâu?"

    Lâm Siêu bình tĩnh nói: "Không biết, tụ họp xong liền rời đi."

    "Mày nói láo!" Thanh niên kia phẫn nộ quát: "Rõ ràng các ngươi đánh lén đám Chu Tín, sau khi đến ký túc xá của bọn ngươi, họ cũng chẳng quay về nữa."

    Lâm Siêu lãnh đạm nhìn hắn, nói: "Ngươi đừng vu cáo hãm hại người tốt, nói phải đưa ra chứng cứ."

    "Được, rất nhiều người nhìn thấy, sau khi họ đến ký túc xá của bọn mày liền không đi ra, mày giải thích thế nào?" Thanh niên lớn tiếng quát trách mắng.

    "Đúng vậy!"

    "Huấn luyện viên, ta tận mắt nhìn thấy, chính bọn họ giết mấy người Chu Tín và Hoàng Vinh."

    "Quá độc ác."

    Trong đội ngũ nghị luận ầm ỉ.

    Vưu Tiềm biết chân tướng, chột dạ không dám bài bác.

    Lâm Siêu nhìn sơ qua những tên này, lập tức biết, bọn họ đều là thủ hạ của Hà tư lệnh, thần sắc dửng dưng, nói: "Tố cáo phải có bằng chứng, các ngươi kéo bè kéo cánh nói xấu người khác, rất đã nghiền sao?"

    "Mày nói kéo bè kéo cánh, ai nói xấu mày, sự thật chính là như vậy!"

    "Đừng cho rằng bọn ta không có chứng cứ, mày tốt nhất nên thừa nhận, còn có thể xử lý nhẹ."

    Huấn luyện viên thiếu tướng khẽ nhăn mày, đối với hai phe phái tranh đấu trong năng lực doanh, hắn vô cùng rõ ràng, hắn tuyệt đối không tin, hai người Lâm Siêu mới đến có thể giết chết ba năng lực giả trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, cho dù đánh lén cũng rất khó khăn, ít nhất cũng gây ra động tĩnh lớn.

    "Mọi người yên tĩnh đi." Sĩ quan thiếu tướng do dự một hồi, nói: "Tôi sẽ báo cáo sự tình này cho cấp trên, phái tổ chuyên nghiệp đi điều tra, đoán chừng hai ba ngày sau, sẽ có kết quả đi, nếu sự việc là thật, như vậy Lâm Siêu và Vưu Tiềm, các ngươi sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc."

    "Huấn luyện viên, hai kẻ này lòng muôn dạ thú, phải chém chết càng sớm càng tốt a!"

    "Đúng vậy, huấn luyện viên!"

    Đảng phái của Hà tư lệnh trong đoàn người như cũ không dự định buông tha cho mấy người Lâm Siêu như thế.

    Huấn luyện viên thiếu tướng khiển trách: "Được rồi, la hét gì thế, các ngươi vẫn nên suy tính cho buổi luyện tập thực chiến hai ngày sau đi, lần này người đạt được thành tích hạng nhất, cấp trên quyết định sẽ thưởng cho một lọ tễ thuốc cường hóa gien đẳng cấp cao, top mười, có thể tùy ý tiến vào quốc khố lựa chọn vật phẩm, phía dưới, tiếp tục huấn luyện!"

    Quốc khố? Lâm Siêu khẽ động lòng.
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 16 others like this.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 62: Chỉ điểm Sơn Hà

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Quốc khố tương đương với di tích loại nhỏ.

    Tự cổ chí kim, bên trong quốc khố chứa rất nhiều bảo vật, những bảo vật hết sức kì quái và đa dạng, có rất nhiều thứ do ngoại tộc cổ đại cống nạp lên trên hoặc ở hiện đại khai quật ra từ các cổ mộ. Ngoài ra, chúng còn được tìm thấy ở các chuyến du hành vũ trụ, toàn là vật báu cấp tuyệt mật nghiêm cấm rò rỉ tin tức ra bên ngoài!

    Lâm Siêu nghe kể qua ở trong quốc khố Viêm hoàng có những kim loại vô cùng quý báu, chúng được thu thập ở ngoài không gian khi phóng phi thuyền lên mặt trăng, chất liệu giống như long dực cải tạo của hắn đều thuộc về tài liệu cấp A nên có thể chế tạo ra vật phẩm di tích cấp A.

    Nghĩ tới đây, Lâm Siêu hơi động tâm. Nếu ở giai đoạn hiện nay có được hai món vật phẩm di tích cấp A, hắn hầu như có thể đơn đả độc đấu một tòa căn cứ!

    Phải biết rằng dựa theo phân chia của vật phẩm di tích, xe tăng chỉ là vật phẩm cấp D mà thôi.

    ...

    Trong sân huấn luyện, đảng phái của Hà tư lệnh và đảng phái của Hứa tư lệnh tụ tập thành hai nhóm riêng biệt, sân huấn luyện to lớn như bàn cờ tướng giữa hai phe Sở Hán, phân biệt rõ ràng.

    Đám Lâm Siêu cũng đứng về phía đảng phái Hứa tư lệnh.

    Đối với hành động gia nhập của mấy người Lâm Siêu, đảng phái Hứa tư lệnh kinh hỉ muôn phần, từ khi căn cứ thành lập, toàn bộ năng lực giả ngoại lai đều bị đảng phái Hà tư lệnh lôi kéo hết. Trong đó, có vài người tham gia cùng họ đều bị âm thầm giết chết, đứng tại đây hơn một trăm năng lực giả toàn là lính già trung thành trước đây, không một ai là năng lực giả ngoại lai như Lâm Siêu cả.

    "Tôi là lão Đường, mọi người hãy dời đến ở cạnh ký túc xá của tôi đi, đám nhãi ranh kia không dám đụng đến các người đâu."

    "Thật tinh mắt, tôi nói cho cậu biết. Tuy chúng ta chỉ hơn một trăm người nhưng đều là quân nhân kì cựu, nếu thực sự liều mạng chém giết, một chọi hai, bọn họ tuy nhân số đông, nhưng trước đây phần lớn là người bình thường, không có năng lực tác chiến."

    "Đúng vậy, gia nhập với chúng tôi, đảm bảo chính xác!"

    Người đảng phái Hứa tư lệnh vây quanh nhóm Lâm Siêu, hưng phấn nói không ngừng.

    Lâm Siêu mỉm cười.

    Năng lực của những binh sĩ già này nói mạnh không sai, nhưng số người của đối phương ít nhất gấp sáu lần bọn họ, thật sự liều mạng chém giết, đoán chừng sẽ bị nhấn chìm trong thoáng chốc.

    Hắn gia nhập đảng phái Hứa tư lệnh, cũng chả hề quan tâm đến số lượng và thực lực song phương, chủ yếu là vì Sở Sơn Hà là một thành viên dưới trướng của Hứa tư lệnh, nhân vật Hứa tư lệnh này tuy tuổi tác đã cao nhưng cũng là người có trí tuệ lớn, dựa theo đời sau ghi chép, hắn không những giành được độc quyền cuối cùng còn trục xuất đảng phái Hà tư lệnh ra khỏi căn cứ.

    Cùng thời điểm đó, trong đám người thuộc đảng phái Hà tư lệnh.

    Vài người ở trung tâm vòng vây, ánh mắt lạnh lùng dán chặt trên mấy người Lâm Siêu, một thanh niên trong đó nói: "Tăng lão đại, mấy tên người mới này không đơn giản, vừa rồi Trác Tình lợi dụng ‘’Tròng mắt cảm giác’’ quan sát, phát hiện bốn kẻ trong bọn họ, hai cá nhân có thể chất gấp khoảng ba lần, trong đó thể chất của cô gái mảnh mai mặc váy đen dĩ nhân gấp sáu lần nhân loại, cùng một cấp bậc với huấn luyện viên. Còn người nam nói chuyện trước đó, Trác Tình bảo nàng vô phương cảm giác được, dự đoán là thể chất vượt qua tám lần!"

    Ánh mắt sắc bén của Tăng Phong, lạnh lẽo nhìn nhóm Lâm Siêu bị phe phái Hứa tư lệnh bao vây, nói: "Xem ra, phía sau bọn họ có đại nhân vật ngầm chống lưng, đưa cho họ tễ thuốc tăng cường gien, lão già Hứa tư lệnh kia rốt cuộc ngồi không yên rồi, lén điều ra mấy tên binh sĩ, song, tên nọ có thể chất gấp mười thì sao, đợi lát nữa ta sẽ xin cấp trên phê chuẩn cấp xuống cho ta một ít tễ thuốc cường hóa gien, trong thực chiến hai ngày sau, sẽ thủ tiêu tất cả bọn chúng!"

    "Ừ, cứ để những tên hề này nhảy nhót một hồi đi."

    "Chu Tín coi như xui xẻo, đạp phải mấy cây đinh ngầm này."

    Tăng Phong lạnh lùng nói: "Đi huấn luyện thật tốt, tranh thủ đề cao thuật cận chiến lên một chút."

    "Vâng." Người xung quanh gật đầu nghe lệnh.

    ...

    Thời gian nghỉ ngơi giữa trưa, Lâm Siêu mới cơm nước xong, bỗng nhiên thấy lão Tôn bên phe Hứa chạy tới, nói có đại nhân vật muốn gặp mặt hắn, tâm trạng hắn khẽ động, mặt bày ra vẻ tươi cười, theo lão Tôn rời khỏi doanh trại, đi đến một quán rượu hưu canh.

    Đi vào gian phòng chỉ định, chỉ thấy ba người ngồi bên trong. Trong đó có hai người mà Lâm Siêu quen biết, chính là Sở Sơn Hà và thân tín của hắn, sĩ quan Tiểu Tống, người còn lại dường như có thân phận ngang sĩ quan Tiểu Tống, là một thanh niên Tiến hóa giả.

    Sở Sơn Hà thấy Lâm Siêu, lập tức đứng dậy bước lên trước nghênh đón, cười lớn: "Lâm huynh đệ cuối cùng cũng đến, nếu như không phải nghe tin năng lực doanh có mấy Tiến hóa giả mất tích, tôi còn chưa biết cậu vừa gia nhập năng lực doanh, dọc đường đi vẫn suông sẽ nhỉ?"

    Lâm Siêu gật đầu, tùy ý ngồi xuống, nói: "Tôi gia nhập năng lực doanh, chủ yếu là để gặp anh, có chuyện quan trọng nhờ anh hỗ trợ."

    "Hỗ trợ?" Sở Sơn Hà nhìn hắn một cách kì quái, lập tức nhớ đến một việc, sự nhiệt tình trên mặt hơi giảm xuống một ít, mỉm cười nói: "Yên tâm đi, với năng lực của cậu, chỉ cần tôi tiến cử cho Hứa tư lệnh một tý, nhất định thu được quân hàm cấp thiếu tá, cậu lại cố gắng thêm một chút, tích lũy được đầy đủ quân công, khẳng định sẽ trở thành nhân vật cấp tướng quân."

    Lâm Siêu liếc mắt nhìn hắn, nói: "Tôi gặp anh không phải vì chuyện này."

    "Hả?" Sở Sơn Hà ngẩn ra, lập tức nghi ngờ nói: "Vậy là chuyện gì?"

    "Lần trước tôi cũng đã nói." Lâm Siêu nhìn thẳng hắn, nói: "Tôi có một chị gái, tôi hy vọng anh có thể chiếu cố cho chị ấy, tôi sợ sau này ra ngoài săn bắn, vạn nhất chết đi, chị ấy không có ai để nương tựa."

    "Thì ra là điều này a..." Sở Sơn Hà tỉnh ngộ lại, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, nói: "Thật xin lỗi Lâm huynh đệ, tôi vừa nghĩ sai, tôi tự phạt ba chén, không, một chai!" Dứt lời, vặn nắp bình rượu đế ra, ngửa đầu ực xuống hết, uống như đang uống nước lả vậy.

    Lâm Siêu cũng không ngăn cản, lẳng lặng nhìn hắn uống xong. Sĩ quan Tiểu Tống cũng hiện ra sự xấu hổ trên mặt, nói: "Tôi cũng uống một chai, vì chưa đón tiếp Lâm huynh đệ chu đáo!"

    Xử hết một chai rượu đế, mặt Sở Sơn Hà hơi ửng đỏ, hắn ợ một hơi, cười nói cùng Lâm Siêu: "Lấy thân thủ của Lâm huynh đệ, chắc chắn không xảy ra sự cố."

    "Có một câu rất hay, đi dạo ven bờ biển khi nào giày chẳng ướt." Lâm Siêu bình tĩnh nói: "Anh có đồng ý không?"

    "Yên tâm, cứ để tôi lo!" Sở Sơn Hà vỗ vỗ ngực, mặt đầy hào khí, nói: "Tôi nhất định bảo vệ cô ấy thật tốt, như là chị gái của tôi vậy, cậu yên tâm đi!"

    Lâm Siêu khẽ gật đầu, dựa vào lý giải của hắn đối với Sở Sơn Hà, hẳn là nói được thì làm được, hắn mở miệng nói: "Hiện nay thế cục trong căn cứ như thế nào?"

    Sở Sơn Hà ngẩn ra, lập tức thu lại nụ cười trên mặt, hắn ngồi xuống, khẽ thở dài nói: "Tại lúc tai nạn bộc phát, nhiều nhân vật tai to mặt bự trong quân đội chết đi, chỉ còn một số người sống sót, việc đầu tiên họ nghĩ đến, điều không phải cứu người, đánh chết quái vật, mà là tranh quyền đoạt lợi!" Nói đến đây, trên mặt hắn lộ ra sự căm phẫn.

    "Tại đây, có một vài cao tầng vô lực tranh đoạt quyền lực liền dẫn quân đội của mình ly khai, chuẩn bị xây dựng căn cứ, tự xưng làm vương, hiện nay trong căn cứ chỉ còn hai đại tư lệnh, là Hứa tư lệnh và Hà tư lệnh, Hà tư lệnh nham hiểm xảo quyệt, lôi kéo rất nhiều Tiến hóa giả, dự định khu trục Hứa tư lệnh, tình huống không lạc quan mấy."

    Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói: "Viện khoa học kỹ thuật ở đây nằm trong tay Hứa tư lệnh chăng?"

    "Viện khoa học kỹ thuật ?" Sở Sơn Hà ngơ ngác, không ngờ Lâm Siêu lại nhắc đến phương diện này, hắn kinh nghi nói: "Làm sao cậu biết, viện trưởng viện khoa-kỹ là bạn tri kỷ lâu năm của Hứa tư lệnh, nhưng nếu phía Hà tư lệnh bất chấp bạo loạn, viện khoa-kỹ sẽ chẳng có tác dụng gì, từ xưa đến nay, xưng vương xưng bá đều ỷ vào nắm tay, chỉ có vũ lực mới là tuyệt đối, thủ đoạn mềm dẻo khác chỉ dành cho thế lực yếu."

    Lâm Siêu bình tĩnh nói: "Nếu tôi cho anh biết có một biện pháp đào tạo ra rất nhiều Tiến hóa giả thì sao?"
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 16 others like this.
  4. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 63: Không cẩn thận liền trở thành vĩ nhân

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Vẻ mặt của Sở Sơn Hà kinh ngạc nhìn hắn, nói: "Có thể đào tạo ra rất nhiều Tiến hóa giả, điều này làm sao khả thi, cho dù viện khoa-kỹ cũng bất lực, chỉ điều chế được tễ thuốc cường hóa gien mà thôi, nhưng loại thuốc này cường độ quá lớn chỉ có Tiến hóa giả mới chịu đựng nổi, mà thân thể của một người bình thường thì không cách nào dùng tễ thuốc cường hóa."

    Lâm Siêu không định che giấu sự tình nguồn năng lượng tiến hóa, dựa theo quỹ đạo lịch sử, thứ này sẽ được viên khoa-kỹ phát hiện ra vào nữa tháng sau, trở thành át chủ bài để Hứa tư lệnh đánh đổ Hà tư lệnh, chẳng qua là hôm nay hắn muốn ‘’thuận nước giong thuyền’’, công bố sớm hơn nữa tháng mà thôi.

    "Anh có nhận ra rằng trong loài hủ thi có một ít hủ thi đặc thù, lực lượng và tốc độ của nó đều gấp hai lần hủ thi phổ thông!" Lâm Siêu gõ nhẹ ngón tay trên bàn, tùy ý nói.

    Sở Sơn Hà ngẩn ra, "Đúng, loại hình hủ thi này được quân đội chúng ta gọi là hủ thi cường hóa... Ý của cậu là?"

    "Bên trong cơ thể loại hủ thi cường hóa này có một loại tinh thể kì lạ, tôi gọi nó là năng lượng tiến hóa, trực tiếp dùng có thể giúp dân thường trở thành Tiến hóa giả!" Lâm Siêu mỉm cười nói.

    Con ngươi của Sở Sơn Hà thu nhỏ lại, nhìn chằm chằm Lâm Siêu, hỏi: "Cậu nói thật chứ?"

    Lâm Siêu cười nhạt một tiếng, nói: "Đương nhiên, anh nên yêu cầu viện khoa-kỹ bắt một hai con mang đi thí nghiệm là rõ."

    "Hiện tại, viện khoa-kỹ đã có sẵn, nhốt trong lồng, tôi lập tức thông báo để họ tiến hành thí nghiệm, nếu đúng như cậu nói..." Sở Sơn Hà cảm thấy máu trong người sôi trào, nhìn Lâm Siêu bằng ánh mắt nóng rực, nói: "Nếu sự thật là vậy, cậu chính là công thần vĩ đại, Hứa tư lệnh nhất định hậu tạ cậu."

    Công thần vĩ đại? Lâm Siêu cười nhẹ, nói: "Tôi chỉ hy vọng, anh sẽ chiếu cố tốt cho chị gái của tôi."

    "Cậu yên tâm, chỉ cần tôi còn một hơi thở, tuyệt đối không để chị cậu tổn hao một sợi tóc!" Sở Sơn Hà kiên quyết nói.

    Lâm Siêu gật đầu nói: "Tôi đây an tâm, bây giờ chị gái của tôi đang ở khu sinh hoạt, chị ấy tên Lâm Thi Vũ, anh đi tiếp ứng một chút, đại khái hai ngày nữa tôi sẽ rời khỏi căn cứ."

    "Cậu muốn rời khỏi?" Sở Sơn Hà giật nẩy người, nói: "Ngoài kia quá nguy hiểm, dù cậu là Tiến hóa giả nhưng đụng phải mấy đầu hủ thi cường hóa, vẫn sẽ gặp nguy hiểm!"

    Lâm Siêu nhếch môi cười, muốn ép hắn đối mặt nguy hiểm, vài con hủ thi cường hóa thì chưa đủ, song nói ra cũng chẳng có giá trị, hắn vỗ vỗ vai Sở Sơn Hà, nói: "Tôi còn công chuyện, sau này gặp lại." Nói xong, hắn đứng dậy, đẩy cửa gian phòng ra và rời đi.

    Sở Sơn Hà nhìn bóng lưng của hắn dần biến mất.

    Mới phục hồi lại tinh thần, hắn lập tức móc trong túi ra một thiết bị truyền tin đặc chế, nhấn một dãy số, nói: "Là Phùng Thu sao, tôi mới nhận được một tin tức, anh lập tức giải phẩu mấy con hủ thi vừa bắt được, nhìn xem trong cơ thể nó có vật gì tương tự tinh thể không, nếu có, anh lập tức báo cho tôi biết, nhớ phải giữ bí mật!"

    Sau khi tắt thiết bị truyền tin, Sở Sơn Hà liền đứng lên, nói với sĩ quan Tiểu Tống: "Hai cậu đi đến khu sinh hoạt, giúp đỡ chị gái của Lâm Siêu... Thôi đi, để chính tôi qua đấy." Nói hết, như một ngọn gió ùa ra khỏi gian phòng.

    Người thanh niên hơi kinh ngạc, phải mở miệng hỏi: "Anh Tống, người nọ là ai vậy, có vẻ rất thân với Sở tướng quân, cậu ta nói nguồn năng lượng tiến hóa là thật chăng?"

    Sĩ quan Tiểu Tống một mặt trịnh trọng, nói: "Cậu ta là Tiến hóa giả đầu tiên tôi gặp, tôi đã từng nói cho cậu, có người sử dụng súng lục bắn hỏng trực thăng, cậu không tin, còn nói ta nhiễm phim điện ảnh, nhưng trên thực tế là sự thật, người đó chính là Lâm huynh đệ, về phần việc năng lượng tiến hóa... Nếu chính xác, nhân loại thực sự vẫn còn hy vọng!"

    "Là cậu ta?" Anh thanh niên ngạc nhiên, mặt hết sức sửng sốt.

    ...

    Thu xếp ổn thỏa sự tình của chị gái, nỗi buồn phiền trong lòng hắn triệt để xóa mất, cả người hắn nhẹ nhõm hẳn, đi vào trong ký túc xá, lấy ra gậy gỗ trong không gian thứ nguyên, dùng gậy thay thương, luyện tập thương pháp.

    Tư thế của hắn nhẹ nhàng chậm rãi, giống như đang luyện Thái cực kiếm, toàn bộ tinh thần và thể xác hòa nhập vào gậy gỗ, gậy gỗ như trở thành cánh tay của hắn, mỗi một lần vung gậy, không khí như tảng đá nặng nề bị đẩy một cách nhẹ nhõm, cả người tản mác ra loại ý nhị tự nhiên trọn vẹn.

    Sau khi thương pháp đạt cấp A, Lâm Siêu đã thực hiện được 'Nhân thương hợp nhất', nhưng muốn tiến thêm một bước, đột phá đến S cấp, lại có cảm giác thiên đường không cửa, địa ngục không lối.

    Kiếp trước Lâm Siêu từng xem qua một ít video kiếm pháp, đao pháp cấp S, nhưng cảm thấy so với bản thân tự luyện không khác lắm, hắn biết, bản thân chỉ thấy vỏ bề ngoài, không ý thức ra tinh túy bên trong, hắn đã cố gắng nghiên cứu, thế nhưng ngay cả phương hướng nghiên cứu cũng không tìm ra, loại cảm giác này vô cùng thống khổ, hắn đành phải tôi luyện nhân thương hợp nhất của mình nhiều lần, cái gọi là quen tay hay việc, hy vọng có thể từ đó cảm ngộ được ý cảnh cấp S.

    Hai ngày trôi qua rất nhanh.

    Có lẽ sắp tới khảo hạch thực chiến C-8 nên phái Hà cũng không đưa người đến quấy rối Lâm Siêu, hai hôm nay sóng yên gió lặng, người hai đảng phái cũng không xung đột nhiều, hoà hợp êm thấm, nhưng ai cũng biết, bão tố sắp đến!

    Vù vù ù ù~!

    Khắp bầu trời doanh trại cấp S, rất nhiều phi cơ trực thăng đáp xuống đất trống, dưới sự chỉ huy của Thiếu tướng huấn luyện viên và mấy trợ giáo, tất cả mọi người lục tục đi lên máy bay trực thăng.

    Khi chở đủ nhân sự, hơn trăm chiếc trực thăng cất cánh, bay thẳng về phía một khu thành thị tai nạn ngoài thủ đô, khu thành thị này đã trải qua điều tra và thanh lý của không quân, các quái vật loại hình lớn đều bị dụ dỗ sang thành thị khác, mặc cho đám quái vật khổng lồ này tự tương tàn lẫn nhau.

    Tại khu C-8 trong thành thị, chỉ để lại một ít hủ thi và quái thú loại nhỏ, dành cho lục quân dọn dẹp.

    Mục tiêu của tổ Lâm Siêu chính là đi vào nơi này và giết chết hủ thi, thống kê số lượng giết được để làm thành tích, do không quân tiến hành giám sát, nếu như xuất hiện tình huống nguy cơ, thì sẽ ra tay cứu viện.

    ...

    Trước lúc Lâm Siêu đi đến khu 'C-8', viện khoa kỹ và cao tầng đảng phái Hứa tư lệnh trở nên nhốn nháo, cách hai ngày trước dưới sự chỉ đạo của Sở Sơn Hà, bọn họ tiến hành thực nghiệm bí mật, không những tìm được tinh thể thần bí trong cơ thể hủ thi cường hóa mà còn sử dụng thành công các tinh thể này lên thân tín của Hứa tư lệnh, cường hóa thành Tiến hóa giả!

    Sau khi thí nghiệm thành công, tất cả mọi người hưng phấn và kích động đến mức viền mắt ươn ướt hết.

    Khi họ biết tin tức này do một người tên Lâm Siêu trong năng lực doanh tiết lộ ra, Quách viện trưởng của viện khoa-kỹ đã nén nước mắt tại chỗ để hẹn gặp Lâm Siêu, muốn biểu đạt sự tôn kính và lời cảm tạ to lớn, song ai cũng biết mục đích thật của lão viện trưởng giảo hoạt này là muốn kéo người tên Lâm Siêu này vào viện khoa-kỹ đảm nhiệm chức vụ.

    Đồng dạng, Hứa tư lệnh cũng hiếu kỳ, hắn biết, chỉ bằng phát hiện vĩ đại, người này chắc chắn được lưu danh sử sách, cống hiến của hắn cho nhân loại, gấp mười lần so với Newton!

    Nhưng vì tránh cơ sở ngầm của phái Hà phát giác dị dạng, bọn họ tạm thời cưỡng chế lại ý nghĩa gặp gỡ Lâm Siêu trong đầu, âm thâm thảo luận một phen, quyết định sau khi lật đổ Hà tư lệnh, sẽ thưởng bù cho Lâm Siêu.

    Cùng lúc đó, đám người Lâm Siêu đã đi tới khu C-8.
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 15 others like this.
  5. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 64: Hạt căn bản gien

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Sau khi tới khu C-8, các máy bay trực thăng dừng trên không một hồi rồi phân tán ra nhiều hướng khác trong thành thị, tránh việc binh sĩ tập trung lại rồi tranh đoạt hủ thi của nhau.

    Lâm Siêu ở trên một chiếc trực thăng, tổng cộng có chín người. Trong đó hết tám người thuộc đảng phái Hà tư lệnh, ngay lúc bước lên trực thăng, Lâm Siêu liền bị bộ hạ của Hà phái chĩa mũi nhọn, song hắn chẳng để ý. Điều duy nhất khiến hắn lo lắng chính là Vưu Tiềm, thể chất của hắn chỉ ngang những kẻ này, hơn nữa năng lực là loại hình bị động, nếu như bị hội đồng, khả năng gặp nguy hiểm rất cao. Chẳng qua trước khi khởi hành, lão Đường đặc biệt chiếu cố cho Vưu Tiềm, cử ba người lính già dặn leo lên cùng một chiếc trực thăng, hơn nữa mình đã đưa hắn một thanh súng lục để phòng thân, nếu vẫn chết thì phải trách bản thân kém cỏi.

    Còn về Hắc Nguyệt, tuy cô ấy chỉ có thể chất gấp ba nhưng thuật cận chiến và năng lực sinh tồn đều trội hơn người thường, cộng thêm năng lực đặc thù 'Cường hóa', mặc dù chưa vận dụng hoàn mỹ nhưng ít nhất cũng có thể tự cường hóa bản thân, giúp thể chất tăng gấp đôi, đạt được thể chất gấp sáu.

    Nếu lại phối hợp với thuật cận chiến của cô ấy, dù bị bảy tám tiến hóa giả bao vậy, cũng có thể thoát thân trở ra.

    Thiếu sót của cô ấy không phải ở lực lượng mà là nhược điểm tâm lý. Nhưng ngay khoảnh khắc cô cảnh danh thành Hắc Nguyệt, nhược điểm trong thâm tâm cô đã dần thu nhỏ lại, đợi cô nàng hoàn toàn trở thành Hắc Nguyệt, một tử thần khiến vô số hủ thi và quái vật run sợ, như quân lâm thiên hạ, trấn chỉnh thế gian...

    Người còn lại... Phỏng đoán nên lo lắng chính là những nhân loại đi chung trực thăng với Phạm Hương Ngữ, hy vọng đừng biến thành bữa ăn của cô ta đi. . .

    Phi cơ trực thăng hạ xuống một nóc nhà tòa cao ốc, sau khi nhóm Lâm Siêu lần lượt nhảy xuống, trực thăng bay khỏi vùng trời, khứ hồi căn cứ bổ sung xăng hàng không.

    Trực thăng vừa biến mất khỏi tầm nhìn, tám người còn lại lập tức vây quanh Lâm Siêu, trên mặt lộ ra nụ cười giễu cợt, cân nhắc đánh giá Lâm Siêu

    "Tên trẻ tuổi, mày rất cuồng, trả lời thành thật đi, Hứa tư lệnh sai mày gia nhập năng lực doanh, rốt cuộc có mục đích gì?" Một thanh niên cầm đầu mặc quân phục rằn ri, thần sắc kiêu căng, trong miệng nhai kẹo sigum, ngắm nghía thanh mã tấu trong tay, khinh thị liếc Lâm Siêu.

    Lâm Siêu mỉm cười, nói: "Diêm vương gia có thể sẽ biết."

    Vù vù!

    Hắn bước ra một bước, hình thể đột nhiên tan biến, sau một giây kế tiếp, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt thanh niên quân trang, chìa tay bóp chặt yết hầu của gã.

    Con ngươi của thanh niên mặc quân trang co rụt lại, mặt đầy kinh hãi, nói: "Mày, mày... Làm sao có thể!"

    Rắc một tiếng, cổ tay của Lâm Siêu vặn nhẹ một cái, trực tiếp bẻ gãy cổ họng của hắn.

    Sau đó cầm lấy mã tấu trong tay của gã rồi ngây ra suy nghĩ một hồi, tiện tay ném thi thể của gã ra ngoài, như một chiếc túi rách nát lộn vài vòng rồi rơi xuống vị trí cách đó mấy mét, chết không nhắm mắt hai mắt mở chòng chọc, nhìn màu tro tàn của bầu trời.

    Lâm Siêu thưởng thức thanh mã tấu, ánh mắt lộ ra sự tàn khốc, lướt nhanh qua bảy người sót lại.

    "Không có khả năng! Đinh Sơn đã uống tễ thuốc cường hóa gien, thể chất gấp bảy nhân loại, sao lại chết như thế, không hề có chút xíu sức đánh trả!"

    "Quá mạnh mẽ, hắn, không còn là nhân loại!"

    "Chạy mau!"

    Gương mặt của bảy tên còn lại đầy sự kinh hãi, con cừu non trong lòng họ đột nhiên biến thành mãnh hổ, chênh lệch cực lớn như vậy khiến sắc mặt bọn họ trắng bệch, hai chân nhũn cả ra, giống như lúc trận tai nạn ập tới, lần đầu tiên đụng hủ thi thì sởn tóc gáy, đám người hầu như không cần suy nghĩ liền xoay người bỏ chạy.

    "Tăng phúc tốc độ!"

    "Kích thích điện mạch!"

    Trong đó hai tên tiến hóa giả vận hành năng lực đặc thù để trốn chạy, tốc độ của họ nhanh gấp hai những người khác, bọn họ cũng không hy vọng mình nhanh hơn Lâm Siêu, nhưng... Miễn là chạy nhanh hơn kẻ bên cạnh là được!

    Hình thể của Lâm Siêu nhoáng lên, như tàn ảnh xẹt ngang người mấy tên tiến hóa giả chạy trốn, mã tấu như que chỉ huy của nhạc trưởng dàn nhạc giao hưởng, nhẹ nhàng lướt qua yết hầu của nhừng kẻ này.

    Phốc phốc phốc...

    Từng vệt từng vệt máu loãng chói mắt, từ cổ họng của những tên này phun ra, thân thể của bọn họ lảo đảo về trước vài bước, mới vô lực té ngã.

    Phốc! Phốc!

    Trong đó hai người chạy trốn nhanh nhất, còn chưa chạy tới cửa sắt trên sân thượng của tòa nhà đã bị Lâm Siêu đuổi kịp và dễ dàng thu gặt đi sinh mệnh của họ.

    Chưa tới ba mươi giây, trên mặt đất thừa ra tám bộ thi thể.

    Lâm Siêu vừa dừng chân lại, bỗng nhiên cảm thấy ngực hơi nóng lên, hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu kéo mở y phục ngay ngực, lập tức nhìn thấy hình xăm cây tiến hóa ở vị trí trái tim, dĩ nhiên hơi phát sáng, mầm cây tươi xanh giống như tái sinh, với biên độ sinh trưởng nhỏ bé.

    Lâm Siêu sửng sốt một ít, đúng lúc này, một đoạn tin tức ký hiệu truyền vào đại não, trải qua đại não tự động phiên dịch, rất nhanh biết được ý nghĩa đại khái của đoạn tin tức ký hiệu này, loại cảm giác này y như linh quang chợt hiện, sau đó đột nhiên tỉnh ngộ.

    "Hạt căn bản gien? Tổng hợp năng lực?"

    Lâm Siêu hơi sửng sờ, không ngờ cây tiến hóa lại có tác dụng nghịch thiên như vậy, dựa theo tin tức nó phản hồi cho đại não, tác dụng chủ yếu của nó, chính là thu thập mẫu máu của nhiều tiến hóa giả khác nhau, từ đó phân tích ra năng lực đặc thù của chủ nhân mẫu máu, sau đó hình hành hạt căn bản gien, khi hạt căn bản gien đạt tới số lượng nhất định, là có thể tổng hợp ra năng lực đặc thù mới!

    Rõ ràng, chỉ cần Lâm Siêu thu thập thật nhiều hạt căn bản gien, là có được ba, bốn loại năng lực đặc thù thậm chí nhiều hơn nữa!

    "Thảo nào, sau khi 'Zeus' thu được cây tiến hóa, ở mấy tháng ngắn ngủi, thực lực có thể đột nhiên tăng mạnh, xứng đáng là báu vật nhận được năng lực đánh giá 2S, mức độ quý giá vượt xa vật phẩm cấp S, không biết báu vật cấp 3S cuối cùng là món gì?" Lâm Siêu cảm thán trong lòng, đợi đến khi thương pháp của mình đạt cấp S, nhất định phải khảo hạch một lần nữa!

    "Tuy nhiên, năng lực tổng hợp này cần rất nhiều hạt căn bản gien, vừa giết mấy người, cộng thêm ba người Chu Tín lúc trước, cả thảy mới thu được mười hai hạt căn bản gien, mà để tổng hợp năng lực đặc thù mực đầu tiên, ít nhất một nghìn hạt căn bản gien mới đủ..." Lâm Siêu lắc đầu, điều này bằng một ngàn cái mạng của tiến hóa giả, đặt ở giai đoạn hiện tại, rất khó thực thi, trừ phi lạm sát người vô tội, nhưng nếu vậy, sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đến lực lượng toàn thể nhân loại, hằn không muốn thấy điều này.

    Dù sao, nếu nhân loại tuyệt chủng, hắn không thể tồn tại lâu.

    Lâm Siêu suy nghĩ một chút, vấn đề này đành thuận theo tự nhiên, hơn nửa bây giờ cả năng lực ( ánh sáng ) hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ, dù cho tổng hợp ra năng lực mới, cũng vận dụng không thông thạo, nên chuyên tâm luyện tập một môn năng lực thì hơn

    Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lâm Siêu ngồi xổm xuống, vác những thi thể này ném xuống dưới lầu, lợi dụng mùi máu tanh trên cơ thể bọn họ khi rơi nát dẫn hủ thi đến.

    "Gừ!"

    Nồng nặc mùi máu tanh tưởi, nhanh chóng đưa đến một đàn hủ thi, tụ tập phía dưới tòa cao ốc mười tám tầng, Lâm Siêu nhún người bay thẳng xuống dưới lầu, đang trên đường rơi xuống, bàn chân mượn lực giẫm lên mấy chiếc máy điều hòa lặp đặt bên ngoài cao ốc, dễ dàng rơi xuống đám hủ thi bủa vây dưới cao ốc.

    Ước đoán sơ lược, đàn hủ thi này ít nhất trên trăm con, đồng thời còn ùn ùn kéo đến không ngừng từ phụ cận, chúng nó giống như cá mập ngửi thấy mùi máu.

    Tay của Lâm Siêu cầm mã tấu, giết vào trong đàn hủ thi, bóng dáng lơ lửng, mỗi lần đi qua cạnh một con hủ thi, mã tấu sẽ đâm xuyên đầu của nó, hoặc trực tiếp gọt ngang cổ họng, dựa vào mã tấu sắc bén và lực lượng mạnh mẽ, dễ dàng chặt đứt xương cốt cổ của nó.

    Đối với Lâm Siêu mà nói, lúc này không phải là tập luyện thực chiến, mà là một cuộc thịnh yến tàn sát!

    Vài phút, những hủ thi trước cao ốc đều bị chém giết, thi thể phơi lung tung trên đất, hoặc là bể đầu, hoặc là gãy cổ, mùi máu đen thui tanh rình chảy xuôi khắp nơi, y hệt một bãi núi thây biển máu!

    Giầy quân đội của Lâm Siêu đạp lên bãi máu, gót chân bị dính đầy máu và hỗn hợp bụi, dọc con đường thẳng tắp mà hắn đi qua, chỉ lưu lại một vùng thế giới địa ngục đằng sau bóng lưng cô độc.

    Thính giác và khứu giác của Lâm Siêu cùng phối hợp, thu thập được đại lượng tin tức, cấp tốc hệ thống thành một tấm bản đồ toàn cảnh trong đầu, trong tấm bản đồ không gian ba chiều này, hiện lên những chấm đỏ và xanh một cách rõ ràng, chấm đỏ là hủ thi, chấm xanh là nhân loại.

    Rất nhanh, Lâm Siêu đến mấy nơi lân cận cao ốc, cảm ứng được khí tức của vài người bình thường sống sót, hắn cũng không dự đinh đến phía trước cứu viên, đợi bọn hắn kết thúc khảo hạch, quân đội sẽ phái lục quân đến thanh lý khu vực này, đến khi ấy tự nhiên sẽ tiện thể cứu những người này.

    Lâm Siêu chuyển hướng sang những khu vực chấm đỏ mà phóng đi.

    Khác biệt với những tiến hóa giả còn lại, thời gian chủ yếu của hắn không phải săn giết hủ thi, mà là gấp rút lên đường.

    Rất nhanh, Lâm Siêu đã dọn dẹp xong tất cả hủ thi trên hai con đường, tính khoảng hơn nghìn con, đúng lúc này, mấy chấm xanh đi vào tấm bản đồ cảm ứng của hắn, mấy chấm xanh di động cực nhanh, không phải tốc độ mà người phổ thông sống sót có được!

    ...
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 16 others like this.