Võng Du Thần Cấp Anh Hùng - Gạt Tàn Bự - C97

  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 55: Lừa gạt toàn bộ server

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Trời xanh trong vắt, hải âu bay lượn. Biển sâu thăm thẳm, nước vỗ dập dềnh. Thuyền Phi Tường vẫn đứng đó, trầm tĩnh mà bận rộn.

    Lốm đốm từng chiếc buồm trắng từ từ tiến gần tới thuyền. Dù sao không phải ai cũng như Kinh Thiên Cự Pháo có thể tổ chức một đội tàu, phần lớn người chơi vẫn là từng người nhỏ lẻ. Nhỏ lẻ mới tốt!

    Nhất Kiếm Tây Lai đứng dưới thuyền quát lớn.

    - Thằng nào mới tới tự giác xếp hàng! Giúp Phi ca vận chuyển hàng hóa lên thuyền!

    Hiệu ứng đám đông, áp lực nhóm là cái gì? Là cái này! Do Nhất Kiếm Tây Lai giả ngu ngoan ngoãn hỗ trợ đưa hàng, nên khi kẻ thứ 2 vừa mới đằng đằng sát khí lao tới, thấy tình cảnh này không khỏi chột dạ.

    Có thể lừa được kẻ thứ nhất, thì kẻ thứ hai có khó không? Đại Phi đứng từ trên cao hô.

    - Thằng kia, giao hàng!

    - Vì sao?

    Thế thì mày đến làm cảnh à? Đại Phi lạnh lùng đáp.

    - Vì thằng kia có thể cầm được 10.000, mày 5000 cũng sẽ không cầm được!

    Nhất Kiếm Tây Lai bèn phụ họa.

    - Thôi ông ơi, đằng nào cũng chết, hàng cũng sẽ mất, thôi thì cho Phi ca làm quà, bọn mình cũng đâu có thiệt? Tội gì phải đắc tội với người ta.

    - Khà khà chú em nói đúng, đằng nào lát nữa các chú cũng không giữ được lính, thôi thì tặng luôn cho ca đi.

    - Ha ha anh nói chí phải!

    Nhưng thực ra trong lòng Nhất Kiếm Tây Lai đang cười lạnh, lát nữa mày động thủ cũng sẽ là giây phút cuối cùng của mày.

    Tên vừa mới tới ngẫm lại cũng thấy đúng, dù sao có đại gia chống lưng kiểu gì cũng có lời, tội gì phải gây sự với chữ đỏ. Thế là hắn cũng cúi xuống bốc xếp hàng.

    Đã có người thứ 2, thì người thứ 3 lại càng dễ.

    - Các ông đang làm cái gì thế?

    - Tới phụ một tay, hàng hóa với lính đằng nào cũng vứt, đem tặng luôn! 2 tên "cu li" đồng thanh.

    - Người thuê bảo vậy à?

    - Xí! Nhìn anh mày có giống ông chủ không? Đại Phi ngắt lời.

    - Phi ca rất bận, làm nhanh đê! Nhất Kiếm Tây Lai cũng hót theo.

    - À ha!

    "Cũng chả sao, chỉ cần cầm được tiền thưởng là ổn."

    Tới tên thứ tư thì: "Cái quái...?"

    - Đừng hỏi nữa, tranh thủ thời gian làm nhanh xong sớm đê!

    - À ha...

    Cứ thế với người thứ 5 rồi thứ 6, vì vậy xuất hiện một cảnh tượng buồn cười như vậy. Đại Phi cũng nhận thêm được hơn 10 thủy thủ. Dưới không khí lao động hăng say, đám người chơi cũng quên luôn mục đích ban đầu của mình.

    "Chúng mày có biết chúng mày đang làm gì không? Thật ra ca cũng không biết chúng mày đang làm gì rồi."

    Đây chính là áp lực nhóm, là a dua a tòng, trong lúc vô thức tất cả đã bị Đại Phi dắt mũi đi rồi. Vậy mới nói người với dê rất giống nhau, đó là trong tiềm thức sẽ phục tùng số đông.

    Cảm thấy nhiều người cùng làm, mình cũng làm theo thì tự nhiên hợp lý rồi! Đại Phi đã từng đi làm đa cấp, cho nên hắn biết rất rõ chuyện này.

    Nhưng tiếp theo nên làm thế nào? Đại Phi nhìn thoáng qua vô số thuyền nhỏ đang lao tới, ánh mắt thâm thúy mà xa xăm.

    ...

    - Xin kính chào quý vị khán giả, đây là Bản tin Anh hùng. Chúng tôi vừa nhận được một video quay trực tiếp từ một cộng tác viên, cho thấy Đại Phi cuối cùng cũng đã xuất hiện trước mặt người chơi. Hiện tại anh ta đang ở cảng biển Enroth thuộc vương quốc tộc Tiên. Đây là lần cập bờ đầu tiên của anh kể từ sau khi hoàn thành nhiệm vụ thử thách. Cũng tại nửa giờ trước, Đại Phi đã đánh chết 20 người chơi hưởng ứng lệnh truy nã của Huyết Hải Cuồng Đào, thể hiện khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Hiện tại Đại Phi đã đạt thành một thỏa thuận với các thương nhân. Các thương nhân tuân theo nguyên tắc dĩ hòa vi quý, một bên họ tiếp tục đến dâng mạng hưởng ứng lệnh hiệu triệu của Huyết Hải Cuồng Đào, một bên dùng hàng hóa đền bù tổn thất danh vọng cho Đại Phi, khung cảnh lúc này đang vô cùng náo nhiệt.

    - Chúng tôi xin được phép chiếu một video từ cộng tác viên khác, video này có quay lại toàn cảnh thuyền Phi Tường của Đại Phi. Chúng tôi vừa liên hệ với Dragonfang của Guild Dragonslayer, tuyển thủ thể thao điện tử nổi tiếng của Trung Quốc, anh Thường Lượng!

    - Xin chào, đây có phải là anh Thường Lượng không ạ ?

    - À vâng! Xin chào người dẫn chương trình! Xin chào tất cả các quý vị khán giả, tôi là Thường Lượng, còn gọi là Dragonfang, thuộc Guild mạnh nhất Trung Quốc Dragonslayer, rất vui được gặp mặt mọi người... à nhầm gặp qua điện thoại!

    - Ha ha vâng! Nghe nói Huyết Hải Studio mới kết minh với Guild Dragonslayer, như vậy chúng tôi muốn hỏi là, Dragonslayer nghĩ sao về Đại Phi?

    - Đó là chuyện cá nhân của Huyết Hải Cuồng Đào, không phải lập trường của Guild bọn tôi. Guild chúng tôi lập ra với tôn chỉ là để cho mọi người đều chơi vui vẻ!

    - Lần này Đại Phi có thể lái một chiếc thuyền lớn như vậy trở về, sức mạnh của tàu chắc hẳn tất cả người chơi đang ở đó đều có thể cảm nhận rõ rệt. Vậy nên anh nghĩ một chiếc thuyền lớn như vậy có thể ảnh hưởng gì đến người chơi?

    - Đứng trên lập trường cá nhân mà nói, chuyện này thật sự quá bất công rồi! Tôi tin rằng các bạn chơi thương nhân ở đây cũng sẽ nghĩ như tôi mà thôi. Có điều nhìn vào video này, ta thấy khắp con thuyền đều là vết rách, gỗ cũng đã mục nát rất nhiều, chắc hẳn con tàu này đã quá hạn rất lâu rồi. Rất có thể đây chỉ là vật phẩm dùng một lần, ừm hi vọng vậy.

    - Ha ha! Lúc này đây tại hiện trường đã có gần 100 người rồi, theo thống kê tạm thời, có 60 người cấp 10 trở lên, khoảng 30 người cấp 20, nếu như giết sạch những người này, thì cần tới bao nhiêu vàng mới có thể chuộc tội? Theo anh lượng hàng hóa này có đủ để trả không?

    - Tiền chuộc cùng danh vọng có tỉ lệ là 1:1, nhưng danh vọng càng thấp thì cần càng nhiều tiền. Chưa kể lúc trước nghe nói anh ta giết Huyết Hải Cuồng Đào đến mức -3000 danh vọng, vừa rồi lại giết một đám người chơi cấp độ 20 là thêm -4000 nữa, chí ít cũng phải 10.000 vàng mới đủ. Nếu như giết quá -10.000 danh vọng, thì rất có thể anh ta sẽ trở thành tội phạm, đến cơ hội chuộc thân cũng không có, sẽ trực tiếp bị NPC cảnh sát bắt giữ đem nhốt vào đảo ác nhân sám hối. Mà nói thật tôi rất tò mò về đảo ác nhân này đấy.

    - Nghe nói đó là một server riêng, tất cả chữ đỏ trên thế giới đều bị nhốt vào đó.

    - Thế thì Đại Phi sẽ rất cô đơn đấy!

    Đúng lúc này trên màn hình xuất hiện một vụ bạo loạn.

    - Có chuyển biến! Người dẫn chương trình vội hô.

    ...

    Đúng là có chuyển biến! Ngay tại vừa rồi, bỗng dưng có một cơn gió lớn thổi tới, làm đám thuyền nhỏ lung la lung lay, Đại Phi chờ chính là lúc này!
    Chờ cái gì? Đương nhiên là tất cả thủy thủ vào vị trí ôm của chạy lấy người rồi! Ở nơi sóng êm gió lặng gần biển thì thuyền lớn cũng không đi nhanh lắm, lại bởi vì dừng thuyền để "cướp đoạt" nên khởi động càng chậm, rất cần một cơn gió lớn trợ lực. Dưới cơn gió này, đám thuyền nhỏ đều lắc lư tròng trành, làm gì đủ sức đuổi theo ca? Lúc này không chạy còn định đợi đến khi nào? Chúng mày thật sự nghĩ rằng ca sẽ chém chết chúng mày hả? Thế thì về sau ca chơi kiểu gì? Thà rằng đắc tội toàn bộ người chơi, cũng không thể đắc tội NPC! Ha ha, oa ha ha ha!

    Quả nhiên, khi ý thức được mình bị lừa, các thương nhân bèn chửi bới:

    - Lừa đảo! Chó chết!

    - Mọi người cùng nhau đuổi theo, nện chìm thuyền của nó, đừng cho nó chạy!

    - Tôi đã sớm biết có gì không ổn, đã ghi lại video, đã upload!

    - Thằng Nhất Kiếm Tây Lai là đồng lõa của nó, mọi người đem nó quăng xuống biển chơi với cá!

    - Tôi cũng là nạn nhân, là người bị hại aaa...!

    ...

    Thuyền Phi Tường bắt đầu thuận gió tiến lên, mười mấy người chơi va va đập đập cố gắng đuổi theo Đại Phi nhưng không được đành trút giận lên thuyền. Đại Phi cười cười, các chú cứ bình tĩnh mà vỗ gối, ca đi trước đây! Đồng thời hắn cũng tự thở phào, nếu không có trận gió này giúp đột phá vòng vây, thì hôm nay cũng phải mất một lớp da, chí ít cũng phải đại khai sát giới một lần.

    Nhìn qua Nhất Kiếm Tây Lai bị đám đông giận dữ ném xuống biển, Đại Phi lại thở dài. Cũng giống như làm đa cấp, bịp người rất đơn giản, nhưng một khi đã tạo ra được hào khí và trật tự, thì vẫn sẽ có rất nhiều người ngoan ngoãn chịu bị lừa. Nhất Kiếm Tây Lai chính là mắt xích quan trọng nhất của đa cấp, thành viên cấp cao!

    Ca không phải muốn hại chú, ca đang dạy chú, bị lừa trong trò chơi vẫn hơn là bị lừa ngoài đời. Cái này gọi là thương cho roi cho vọt, ha ha!

    ...

    Lúc này, trên bản tin trực tiếp, người dẫn chương trình cũng đang đứng hình không biết nói điều gì.

    Rốt cục, Thường Lượng nói.

    - Xin lỗi người dẫn chương trình, có thể cho phép tôi chửi một câu được không...?
     
    lonnerkiller, nqtien9x and lamca0883 like this.
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 56: Rửa tay chậu vàng

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Toàn bộ diễn đàn Trung Quốc đang loạn hết cả lên.

    Lừa người là chuyện bình thường, PK là chuyện cỏn con, cướp hàng cũng không phải cái gì quá lớn, nhưng mà trên truyền hình trực tiếp, dưới con mắt hàng chục triệu người xem, vừa lừa vừa cướp vừa PK thì không còn bình thường nữa rồi, như thế này người Trung Quốc sao còn mặt mũi gặp bạn bè quốc tế ! Đã có thể dự đoán được hôm nay sẽ có bao nhiêu ảnh chế về sự kiện này rồi !

    Một khổ chủ khác, Huyết Hải Cuồng Đào, kẻ đứng đằng sau giật dây câu chuyện này sẽ làm gì ? Theo lẽ thường, là do bọn họ bị lòng tham che mờ mắt, chết đáng đời ! Đặc biệt còn dám thông đồng với địch, thật sự không thể tha thứ ! Nhưng nếu làm quyết liệt vậy thì lệnh truy nã của hắn coi như vứt, uy tín của Studio cũng không còn.

    Cũng may không có người chơi nào bị giết ! Hội đồng quản trị Studio sau khi họp một lúc, cuối cùng quyết định vẫn bồi thường dựa trên hàng hóa đã mất cho đám thương nhân, gọi là bồi thường tổn thất về tinh thần. Đồng thời các thương nhân bị lừa đã lên trên diễn đàn hiệu triệu toàn bộ người chơi Trung Quốc, cấm không được bán đơn nhập hàng cho Đại Phi, để cho hắn có thuyền mà không có hàng. Bài đăng này lập tức được hưởng ứng nhiệt liệt, phản hồi vô số !

    Đối với Huyết Hải Cuồng Đào, ý đồ của hắn đã đạt được, Đại Phi trở thành nỗi sỉ nhục của cả Trung Quốc, trở thành kẻ địch của toàn dân, để xem hắn còn chơi được bao lâu ? Đấu với bố mày ? Khạc ! Tuổi nồi !

    ...

    Hiện tại Đại Phi cầm trong tay 800 đơn vị hàng hóa trị giá tới 40.000 vàng chuẩn bị cập cảng, thì bất ngờ có vài gã kị sĩ giáp vàng cưỡi Dragonhawk (Dragonhawk Knight) từ trên trời hạ xuống.

    - Chúng tôi hoài nghi ngài vừa phạm pháp, chúng tôi đến để kiểm tra và phong tỏa thuyền, đồng thời bắt giữ ngài, mời ngài theo chúng tôi một chuyến !

    Đây chính là chó vàng, à nhầm công an hình sự trong truyền thuyết ! Có lẽ khi lên 100 cấp người chơi có thể đập ngược lại chúng, nhưng nếu thật sự lên 100 cấp, các bạn sẽ khiêm tốn nhận ra rằng, càng gần thần, chúng ta càng thấy mình nhỏ bé.

    Là một kẻ bị người người tìm cách đuổi giết rơi đồ, Đại Phi bỗng nhiên có cảm giác như tìm được mặt trời chân lý ! Một cảm giác nhẹ nhõm ấp ám chói qua tim hắn.

    - Tôi đồng ý tiếp nhận điều tra !

    Ánh sáng lóe lên, khung cảnh biến đổi ! Đại Phi xuất hiện ở một căn phòng lớn màu đen tràn đầy oai nghiêm và trang trọng. Đứng trên bục là một NPC mặc áo đen có tên « Quan tòa ». Hắn đập mạnh một cái vang vọng toàn phòng, sau đó dùng giọng uy nghiêm nói.

    - Ngươi đã biết tội chưa ?

    - Hệ thống nhắc nhở : Khi chữ đỏ bị thẩm phán, bạn có thể chọn hình thức xử phát.

    1. Sám hối ở giáo đường. Dùng thời gian online làm chuẩn, trong thời gian sám hối không thể rời giáo đường. Cần 7 ngày 3 giờ 21 phút sám hối.

    2. Đi lao động công ích. Dùng giá trị lao động sáng tạo ra làm chuẩn, trong thời gian lao động công ích không thể tự do hành động.

    3. Nộp tiền chuộc. Nếu như giao đủ vàng hoặc vật phẩm có giá trị tương ứng sẽ thu được cơ hội chuộc thân.

    Không cần phải nghĩ ngợi nhiều, ca lừa nhiều hàng như vậy để làm gì ?

    Đại Phi gật đầu cúi mặt nói.

    - Tôi biết tội, tôi rất hối hận ! Tôi xin giao ra hàng hóa để chuộc lại tội lỗi.

    - Tiền tài không thể xóa hết tội lỗi của ngươi, nhưng có thể cho ngươi một cơ hội ăn năn chuộc tội. Hãy quý trọng cơ hội thần ban cho, tự giải quyết cho tốt !

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn nộp 235 đơn hàng trị giá 12.310 vàng, trở thành « chữ vàng ».

    - Chữ vàng : Có đủ quyền lợi như chữ trắng, nhưng danh vọng vẫn âm. Bạn phải tự tích góp danh vọng bù lại, hoặc đi giáo đường quyên tiền để triệt tiêu tiếng xấu.

    Khung cảnh lại đổi, Đại Phi xuất hiện ở bến tàu.

    Nhìn qua bầu trời trong xanh, chim biển bay lượn, dòng người huyên náo, bến tàu náo nhiệt, Đại Phi cảm thấy như mình vừa mới trở lại xã hội văn minh sau nhiều năm lưu lạc chốn hoang vắng, hắn thở phào nhẹ nhõm. Ca đã an toàn, hóa ra cảm giác an toàn tuyệt vời đến như vậy !

    Giờ cần làm gì ? Tất nhiên là lên thuyền đón bảo bối rồi !

    Chào đón Đại Phi là một cú ôm đầy nhiệt tình !

    - Thuyền trưởng à, anh quay lại nhanh quá, tốt quá !

    Ah~~ ! Đại Phi say mê vuốt ve sau lưng nàng, trước ngực hưởng thụ hai cục thịt chèn ép, cười nói.

    - Ha ha, anh là ai nào, bọn chúng tuổi gì mà giữ anh ? Oa ha ha ha !

    - Ha ha đúng đúng ! Một ngày thuyền trưởng chưa quay về, thì ngày đó em cũng không được rời thuyền, thế thì chán chết !

    - Đi ! Chúng ta đầu tiên đi Liên minh kiếm giấy chứng nhận, sau đó đi bán hàng. Chờ chúng ta có tiền, anh sẽ mua ngay cho em vài bộ quần áo xinh đẹp.

    - Hiện tại chúng ta đang hơi kẹt tiền, không cần mua quần áo vội. Vừa rồi anh bị trừ 235 đơn hàng, còn lại một số là hàng địa phương, bán chỉ được 70% giá. Một số khác thì đến từ vài địa phương tương đối gần, cũng không lãi nhiều lắm, tổng lại chắc khoảng 30.000 vàng. Đem đi sửa thuyền cũng mấy mấy ngàn, vậy là còn khoảng tầm hơn hai chục nghìn vàng, dư sức đặt cọc nhiệm vụ thương hội rồi.

    Ai nói cô ấy là kẻ đào mỏ ? Người ta là vợ hiền đảm đang khéo thu vén nhé !

    - Tốt, cứ làm như vậy !

    Đoán chừng vừa rồi nhiều kẻ bị lừa như vậy chắc sẽ tức phát điên đi nhỉ ? Như vậy không cần nghĩ tới việc mua bán trao tay đơn nhập hàng rồi, đành đi thương hội nhận nhiệm vụ vậy.

    Hiện tại Đại Phi chữ vàng mang theo Katarina đường hoàng bước trên đường cái, dẫn tới vô số người vây xem, kênh thành thị như muốn nổ tung.

    - Thằng chó lừa đảo Đại Phi xuất hiện !

    - Thằng chó dùng hàng ăn cắp đi tẩy trắng !

    - Mọi người đừng bán đơn cho nó ! Để nó ôm thuyền lớn chết đi !



    Đại Phi bùi ngùi mãi không thôi, bao nhiêu năm rồi ca mới lại được nghe những âm thanh đầy sức sống này ! Đó chính là tuổi xuân đã mất của ca, đó là nhiệt huyết tuổi trẻ, vĩnh viễn không hối hận !

    Một đám người chơi chặn trước mặt Đại Phi, cầm đầu là Kinh Thiên Cự Pháo. Bọn chúng hằm hè nhìn vào Đại Phi, sau đó dùng ánh mắt tham lam quét liên tục vào cơ thể Katarina.

    Đại Phi dùng vẻ trịch thượng đến trước mặt tên người Lùn thở dài bất đắc dĩ.

    - Làm phiền tránh ra, ngăn chặn giao thông là trái pháp luật, mọi người cần phải tuân thủ luật pháp, làm người lương thiện !

    - Phụtttt… ! Mọi người đều phun máu ! Kinh Thiên Cự Pháo tức giận chỉ mặt Đại Phi nói.

    - Mày cứ chờ đấy ! Đừng có để bọn tao bắt được !

    Thằng này là ai vậy ? Đại Phi lắc đầu gạt đám người ra, bỏ lại đằng sau vô số tiếng mắng.

    Kế tiếp cả bọn đi Liên minh Buôn bán trên biển lấy giấy chứng nhận chạy thương. Lấy giấy ở đâu cũng là 1 vấn đề, nếu như lấy ở Enroth, thì có thể mua thêm nhiều hàng hơn mức bình thường nếu mua ở đấy, đó cũng là lí do rất nhiều người chơi ở quốc gia khác vượt ngàn dặm xa đến Enroth. Tất nhiên, nếu là người bản địa thì thậm chí còn có thể mua nhiều hơn, nhưng người ngoại quốc cũng có ưu thế riêng.

    Lấy giấy xong thì chỉ còn một việc cuối cùng là đi nơi giao dịch bán hàng. Mặc dù chỉ còn một nửa đơn, nhưng đây chính là khoản tiền đầu tiên của ca, oa ha ha ha !

    Có một gã người chơi đang ngồi chán nản ở cửa nơi giao dịch, đó là Nhất Kiếm Tây Lai. Nghe thấy tiếng mắng chửi, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy Đại Phi đang bước tới, cảm xúc nhất thời ngổn ngang.

    Đại Phi lắc đầu, vỗ vỗ bả vai hắn, cảm khái thở dài.

    - Huynh đệ, vất vả rồi !

    - Đấy biết ngay mà, quả nhiên chúng nó là đồng bọn !

    - Hắn mới là kẻ lừa đảo, tôi không phải đồng bọn của hắn ! Nhất Kiếm Tây Lai gạt tay Đại Phi ra, đứng dậy giận dữ hét lớn.

    - Sống trên đời cũng giống như con sóng vậy, có khi lên, có khi xuống, liều mới có thể ăn nhiều…

    - Nói thì dễ lắm ! Tiền vốn của tao đã mất sạch, ông chủ cũng cho rằng tao là lừa đảo không cho bồi thường, thanh danh cũng mất hết, tao… biết làm gì đây…

    À, hóa ra là không có tiền ? Đại Phi tiếp tục thở dài.

    - Rồi sao ?

    Nhất Kiếm Tây Lai nhìn thẳng vào mắt Đại Phi, trầm giọng nói.

    - Tao chỉ còn một nguyện vọng cuối cùng ! Tao với mày, đi đấu trường một chọi một !

    Đấu trường chiến đấu sẽ không chết người cũng không tổn thất gì cả.

    - À ha ! Nghĩa là chú mày lúc đấy đã có ý định động thủ rồi hả ?

    - Không sai !

    - Chú chưa đủ tuổi !

    - Tuổi có hay không khắc biết !

    - Được rồi, ca thấy chú đã khổ công giúp đỡ ca, ca khai sáng cho chú 1 lần.

    Dưới vô số tiếng mắng, cả hai cùng nhau đi tới đấu trường trong thành.

    - Chọn hình thức công khai đi !

    - Tôi cùng với tên lừa đảo Đại Phi đến đấu trường chấm dứt ân oán ! Ai có hứng thú đến xem đi ! Loa loa loa loa !

    - Lại diễn kịch ! Có giỏi chúng mày đến dã ngoại PK !

    Nhất Kiếm Tây Lai càng thêm đau khổ. Cho dù vậy, nhưng khi cả hai tiến vào đấu trường, vẫn có vài chục người xem xuất hiện.

    Đối mặt với Đại Phi và Katarina, Nhất Kiếm Tây Lai dứt khoát nói.

    - Bắt đầu đi !

    - Từ từ ! Đại Phi ngồi xổm xuống lắc lắc đầu.

    - Chờ cái gì ?

    Đại Phi không trả lời. Vớ vẩn, đương nhiên là chờ càng nhiều người xem chứ sao, chí ít cũng phải có mấy người tin tưởng chú chứ ? Mà thật sự nếu không có ai tin thì chú theo ca luôn cũng được, ca thấy chú bên ngoài trung thành trong bụng gian manh là tướng làm đại sự, so với cái thằng Đại Vĩ kia khá hơn không biết bao nhiêu lần, ca có lòng tốt mà chú không hiểu.

    Một lúc sau, trên khán đài xuất hiện mấy trăm người, tiếng chửi ồn ào khắp nơi, cũng ổn ổn rồi.

    Đại Phi chán chả muốn đứng dậy, thản nhiên nói.

    - Bắt đầu !

    Song đao ra khỏi vỏ, sớm đã vận sức chờ phát động Nhất Kiếm Tây Lai chạy vội mà đến.

    Rút hai thanh đao khỏi vỏ, Nhất Kiếm Tây Lai sớm đã vận sức, nhanh chóng lao tới.

    Katarina lập tức lao lên!

    Toàn trường đột ngột im lặng, đây là vị nữ anh hùng thứ hai bị thu phục, ai ai cũng muốn xem xem thực lực của nàng ta như thế nào! Mặc dù không ai xem trọng Nhất Kiếm Tây Lai 20 cấp, nhưng cùng là chơi song đao, cùng là công kích nhanh, mọi người muốn đánh giá về mức độ chênh lệch giữa hai bên!

    Ánh sáng đỏ cùng trắng đan vào nhau lóe lên!

    - Hệ thống nhắc nhở: Phó anh hùng Katarina của bạn tạo thành 46 sát thương với Nhất Kiếm Tây Lai, gây ra tê liệt, cắt đứt hành động của đối phương!

    Toàn bộ khán đài rầm rầm!

    Luồng sáng đỏ thứ hai lóe lên!

    - Hệ thống nhắc nhở: Phó anh hùng Katarina gây 14 sát thương lên Nhất Kiếm Tây Lai. Nhất Kiếm Tây Lai bị đánh bại!

    Một mảnh im lặng!

    - Nếu như đây là trên biển, chú sẽ chết ngay từ đao thứ nhất. Ca không biết chú có cái gì, có thể là cuộn giấy đập phát chết luôn, nhưng nói thật, chú không đủ tuổi.

    Lúc này, Nhất Kiếm Tây Lai chậm rãi ngồi dậy, sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, mộng đẹp đã tan vỡ!

    Sau một vài giây im lặng, toàn bộ đấu trường như vỡ òa ra!

    Nhất Kiếm Tây Lai nhìn xung quanh, dùng chút sức tàn cuối cùng khàn giọng hô lên.

    - Tôi, Nhất Kiếm Tây Lai, không lừa gạt mọi người. Để chứng minh trong sạch, tôi sẽ xóa nick!!!

    Dưới tiếng bàn tán như vỡ tổ, Nhất Kiếm Tây Lai offline biến mất!

    Vãi xoài ? Xóa nick thật à ? Đại Phi không thể không thở dài, chú mày xóa nick rồi sao nữa ? Trong sạch của một kẻ vô danh tiểu tốt như chú đáng mấy đồng ? Chú nghĩ chú có thể rung động tâm linh của người xem, để cho mọi người lưu lại một giọt nước mắt hay sao ?

    Nói thế nào đi chăng nữa thì ca cũng đã trị liệu thành công một thanh niên nghiện internet rồi. Mà vãi xoài, ca là người chơi chuyên nghiệp, đem người bệnh chữa hết thì ăn cám à.
     
    lonnerkiller, nqtien9x and lamca0883 like this.
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 57: Cống hiến trứng cá ngừ

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Đại Phi trở lại nơi giao dịch, đám thương nhân vẫn tiếp tục mắng chửi.

    Chậc, các chú có thật là trong sạch không ? Các chú có thật là người bị hại không ? Chứ không phải là thằng óc bò kia dùng tiền mua các chú chửi ca hả ? Được rồi Huyết Hải Cuồng Đào, từ hôm nay trở đi ca phong chú làm trưởng phòng hỗ trợ người nghèo ! Chú cứ chờ, ca còn có thể giúp chú trở thành thanh niên làm theo tấm gương đạo đức Mao chủ tịch ! Để cho chú lên làm chủ tịch hội chữ thập đỏ luôn !

    Đại Phi điềm nhiên như không cùng NPC bắt đầu giao dịch.

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn bán đi 80 đơn vị rượu trái cây, thu được 3040 vàng.

    - Nhắc nhở người mới : Bởi vì giá bán ra thấp hơn giá mua vào, nên lần này bạn không thu được kinh nghiệm.

    Cũng đành bó tay thôi, dù sao rượu trái cây là đặc sản của thành này, người ta không chiết khấu 50% đã nể mặt lắm rồi (ở một mức nào đó).

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn bán 125 đơn vị quả hạch thơm, thu được 8125 vàng. Lần này bạn lãi 1825 vàng, thu được 182 kinh nghiệm.

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn bán 40 đơn vị hoa oải hương, thu được 8000 vàng. Lần này lãi 1500 vàng, kinh nghiệm + 150.

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn bán 300 đơn vị Morrowgrain (cỏ nắng sớm, trong World of Warcraft), thu được 13500 vàng. Lãi 1700 vàng, kinh nghiệm + 170.

    Cuối cùng cũng bán xong, tổng cộng kiếm được 32665 vàng, trước mắt có thể coi là một khoản tiền lớn rồi.

    Quả nhiên không gian không giàu, kỳ thật ca không muốn xấu bụng như vậy đâu, ca chỉ muốn tẩy trắng thôi mà. Aizz, có đôi khi lộc đến muốn ngăn cũng không ngăn được, oa ha ha ha !

    Nhắc tới buôn bán, thì không thể không nhắc đến kinh nghiệm và đặc sản rồi.

    Bình thường thì kinh nghiệm thu được sẽ bằng 10% lợi nhuận, đây cũng là ranh giới phân biệt thương nhân chuyên nghiệp với đám cu li chạy thương làm thuê.

    Làm thương nhân cần rất nhiều kỹ xảo, bởi vì giá thị trường biến đổi luôn tục. Có mấy loại trường hợp sau có thể tăng thêm kinh nghiệm cho thương nhân. Phổ biến nhất là thành thị có nhu cầu cấp bách.

    Ví dụ như nhân viên giao dịch tự lầm bầm « Hừm, trong thành đang cần rất nhiều quả hạch thơm ! ». Nếu như thương nhân có thể từ một cảng khác chuyển tới một đống quả hạch thơm về bán, thì kinh nghiệm sẽ trở thành 100%, tức là kinh nghiệm = lợi nhuận, còn ban thưởng thêm danh vọng, thậm chí giao dịch viên mà cao hứng sẽ thưởng thêm trang bị hoặc bảo vật cấp thấp. Đồng thời trong thời kì đó, lợi nhuận cũng khá là cao, có thể nói là một mũi tên trúng ba đích.

    Sau đó chính là tai họa. Nếu như thành thị nào đó xuất hiện bệnh tật, nạn đói v...v thương nhân chở đồ ăn thuốc men đến cũng sẽ được 100%. Cuối cùng là ngày lễ.

    Tòa thành nào đang có lễ hội, mà thương nhân chở hoa tươi, bánh kẹo, đồ ăn tới bán cũng sẽ được 100%.

    Nhưng kể cả thế, cho dù có xuất hiện cả 3 trường hợp này cùng một lúc, tức là 300% các chỉ số, thì kinh nghiệm thu được vẫn cứ thua kém rất nhiều những người chơi đánh quái bình thường. Dù sao chạy thương tốn nhiều thời gian, chưa kể thương nhân cấp thấp thuyền nhỏ cũng chả bán được nhiều nhặn gì.

    Như vậy chỉ còn một cách cuối cùng, thương mại quốc tế, đặc biệt là mậu dịch đặc sản !

    Hàng hóa của tộc Tiên chở tới vương quốc loài Người sẽ được 8 – 10 lợi nhuận. Sở dĩ có khoản lợi nhuận kếch sù như vậy là vì hàng hóa này không phải hàng hóa thông thường, mà là hàng hóa được Liên minh chứng nhận là « đặc sản » ! Đặc sản cho 100% kinh nghiệm.

    Lấy ví dụ Đại Phi bây giờ, dùng hơn 30.000 vàng đi mua đặc sản của thành « Tượng điêu khắc nữ thần bằng gỗ sồi », dùng 1 tháng trò chơi, tức là 3 ngày thực tế chở tới vương quốc loài người để bán, thì có thể thu được tối đa 300.000 vàng, tức là 300.000 kinh nghiệm !

    300.000 ít quá ?

    Tượng điêu khắc có giá 100 vàng 1 đơn vị, 30.000 vàng mới chỉ 300 đơn, còn chưa đầy kho, tất nhiên là không đủ. Nhưng nếu có 100.000 vàng làm vốn, thu được 1000 đơn, thì sao ? 1 triệu kinh nghiệm !

    3 ngày thực tế thu được 1 triệu kinh nghiệm, ai dám chê ít ? Ừm thật ra sau 60 cấp sẽ có người chê ít, nhưng mà 3 ngày 100.000 vàng thành 1 triệu vàng rồi, còn chê ít nữa không ?

    1 triệu vàng có thể làm gì ? Thiên thần 5000 vàng 1 con, mua được 200 con đó ! Danh vọng đủ có thể tới thế giới mới xây thành luôn !

    Tất nhiên thiên thần cũng tốt, thuyền lớn chở hơn 1000 đơn hàng cũng tốt, đặc sản cũng tốt, xây thành cũng thế, toàn là chuyện tương lai xa xôi, không phải chuyện người chơi cần lo nghĩ bây giờ. Nhất là đặc sản, yêu cầu đối với danh vọng địa phương, danh vọng Liên minh, cấp độ giấy chứng nhận của người chơi đều rất cao. Mà càng khó khăn là, đặc sản phân phối dựa trên tỉ lệ đầu tư ở từng thành.

    Tỉ lệ đầu tư ở từng thành là gì ? Một tòa thành thị sẽ có độ phồn vinh. Người chơi dùng vàng đầu tư vào sẽ làm tăng lên độ phồn vinh, qua đó tăng lên sản lượng cùng chất lượng hàng hóa và đặc sản của thành. Khi chất lượng lên đỉnh điểm có thể khai phát thêm đặc sản mới, tất nhiên cũng lại tăng thêm danh vọng của mình. Dùng số liệu trực quan mà nói thì người chơi chiếm 20% cơ cấu đầu tư của thành thị sẽ được quyền mua tối đa 20% sản lượng đặc sản. Vì vậy lúc Open Beta mới có chuyện các Guild cực lớn, tiền bạc dư dả tiến hành thương chiến, đầu tư điên cuồng khiến cho tỉ trọng đầu tư vượt xa những người chơi nhỏ lẻ khác, trình độ khốc liệt không thua gì công thành chiến. Những kẻ bại trận, cả người cả của đều không còn.

    Nói tóm lại, đặc sản không phải là chuyện đơn giản. Người chơi bình thường chỉ cần chú ý vào hàng hóa chất lượng cao là được rồi, mậu dịch quốc tế cũng kiếm được 2 – 5 lợi nhuận.

    Lúc này Đại Phi có trong tay 30.000 vàng, nhưng xung quanh là đám thương nhân mắng chửi « đừng có bán cho nó », hắn đành bất lực. Nếu như kế hoạch ban đầu không bị quấy rối, thì giờ ca hẳn đang đứng tại chỗ rống ro « Giá cao mua đơn hàng ! », chắc chắn sẽ có vô số người ùa tới bán, thế là đủ chất đầy khoang chứa hàng. Không cần là đặc sản, chỉ cần có thể chở sang nước ngoài, cũng đã có thể kiếm được hàng tấn danh vọng kinh nghiệm tiền vàng nha ! Lúc đấy tiền của ca sẽ tăng mạnh như quả cầu tuyết !

    Aizzz, bị nhiều người căm ghét rồi, mà thật ra kể cả không bị nhiều người ghét, cũng sẽ có người ngứa mắt thuyền lớn của ca. Nhân sinh cũng giống như cơn sóng, như bèo thả trôi vậy, chỉ có thể đi sửa thuyền, rồi chạy nhiệm vụ đường dài, thật là lãng phí mà !

    Ê từ từ… ! Đặc sản hả ? Ca cũng có !

    Đại Phi vội vàng mở bao vật phẩm ra.

    - Trứng cá ngừ : Hải sản. Đem nuôi ở ngư trường cạnh lãnh địa có thể nuôi được cá ngừ. Cá ngừ là một loại cá lớn vô cùng ngon, rất được hoan nghênh trên thị trường.

    Căn cứ theo tư liệu trên trang chủ, mục cống hiến sản vật mới, bất kể Liên minh có chứng nhận vật này là đặc sản hay không, chỉ cần đem nộp lên cho thành thị chẳng khác nào gia tăng thêm một sản nghiệp mới cho thành, không chỉ danh vọng của ca tăng vù vù, mà còn được độc chiếm 10% hạn ngạch cung ứng, tức là 10% này chỉ dành để lưu cho ca, không phụ thuộc vào cấp độ giấy chứng nhận. Thương nhân khác có tiền cũng mua không được, trên thương trường không sợ bị đẩy ngã !

    Tức là đến lúc đó, ca không cần phải ra biển, trực tiếp đến nơi giao dịch mua hết toàn bộ hàng tồn, sau đó trực tiếp hô lớn « Giá cao bán cá ! Đại gia đến mua đi ! »

    Mặc dù ý định ban đầu của ca là giữ lại nhìn tình hình, nhưng bây giờ không thể chần chừ được nữa rồi. Mấu chốt của buôn bán chính là một bước đi trước vĩnh viễn đi trước, chứ đừng nói chi tình cảnh của ca đang bất lợi, ưu thế đang mất dần, phải dùng chiêu cuối mở đường thôi ! Đương nhiên, quan trọng nhất là ca phải xả được cơn tức này ! Chính là tinh tướng ! Không tinh tướng, người ta lại tưởng dìm chết được ca rồi, càng thêm sức bỏ đá xuống giếng, như vậy ca làm sao mà nghỉ ngơi ?

    Đại Phi quyết định thật nhanh, tìm NPC nơi giao dịch nói.

    - Tôi muốn cống hiến hải sản .

    - Ồ ! Cảm tạ ngài hùn vốn phát triển, thành thị chúng ta là thành thị gần biển rất thích hợp khai phát hải sản ! Đây là một cống hiến lớn đối với sự phát triển của chúng ta đó ! Đây là thư đề cử của tôi, xin ngài hãy bước về phía tòa thị chính tìm thị trưởng Orser Reman để nhận phần thưởng !

    Vãi xoài ! Trực tiếp gặp thị trưởng, điều này có nghĩa là gì ? Các bạn nhỏ, các bạn có biết muốn cấp bậc gì mới có thể trực tiếp gặp thị trưởng không ?

    Trong tiếng lải nhải mắng chửi, Đại Phi ngửa mặt lên trời cười to đi ra cửa, không ai hiểu chuyện gì vừa xảy ra !



    - Thành Enroth thông báo : Nhiệt liệt chúc mừng ! Đại Phi đã cống hiến sản vật mới cho thành Enroth, cống hiến trọng đại cho thành, thị trưởng Orser Reman sắc phong người chơi Đại Phi làm « cư dân vinh dự thành Enroth », danh vọng Đại Phi tại Enroth biến thành « Tôn kính » !

    Người chơi trong thành đầu tiên kinh ngạc, sau đó lửa giận ngút trời ầm ầm bộc phát.

    - Vãi xoài ! Trời già không có mắt !
     
    lonnerkiller, nqtien9x and lamca0883 like this.
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 58: Hồ Hào Quang phục sinh thuyền cũ vlah

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Thị trưởng Orser Reman là một vị Druid trung niên cao lớn nho nhã, râu dài bồng bềnh, áo quần đẹp đẽ, đang cùng Đại Phi thân thiết nắm tay. Một gã người hầu bưng lên khay rượu trái cây, hai người cười cười cùng nhau nâng chén chúc mừng.

    Orser Reman tán dương.

    - Đại Phi tiên sinh vốn là một vị loài Người, lại vượt xa xôi ngàn dặm hải dương đến ủng hộ tộc Tiên chúng ta phát triển, đây là gì ? Đây chính là chủ nghĩa quốc tế! Đại Phi tiên sinh là một người cao thượng, là một thanh niên thuần khiết, một kẻ đã vượt lên khỏi những định kiến tầm thường! Đại Phi tiên sinh là tấm gương sáng cho toàn bộ thanh niên của Liên minh Ánh sáng! Nào, chúng ta hãy cùng nâng ly chúc mừng cống hiến của Đại Phi tiên sinh!

    - Ha ha cảm ơn thị trưởng đã khen ngợi, cạn ly!

    - Sản vật của tiên sinh cần ít nhất nửa năm nuôi dưỡng, nửa năm sau chính là lúc tiên sinh thu hoạch lớn rồi. Do tiên sinh là người đầu tiên đến đầu tư chúng ta, chúng ta sẽ cho tiên sinh ưu đãi cao nhất. Tiên sinh không chỉ có 20% hạn ngạch cố định, mà còn được giảm 8% chiết khấu khi mua hàng nữa.

    - Hệ thống nhắc nhở: Bạn thu được thành tựu "Nhà đầu tư đầu tiên ở Enroth", thu được 20% hạn ngạch sản lượng cá ngừ.

    - Cảm ơn thị trưởng!

    Đây là tất cả ấy hả! Nửa năm tức là khoảng nửa tháng thực tế, tức là qua Tết. Nhưng mà chỉ có mỗi chút danh vọng ưu đãi như vậy thôi sao? Còn gì nữa không? Muốn ca chờ đến héo mòn à!

    Orser Reman cười nói tiếp.

    - Có điều nửa năm đúng là hơi bị dài, đối với thương nhân thiệt hại không hề nhỏ. Để đền bù tổn thất, Đại Phi tiên sinh có yêu cầu gì cứ nói, nếu như ta có thể làm được sẽ dốc hết sức.

    Đại Phi chấn động! Đây mới là món chính! Dân đen nhìn thấy thị trưởng, không hét giá một chút, không xin một chức quan, không lấy một khoản nợ chẳng phải là lãng phí cơ hội sao? Ca muốn cải biến nghịch cảnh, thay đổi số phận, phải cẩn thận suy nghĩ mới được!

    Hiện tại ca cần nhất là cái gì?

    Thị trưởng, cho ca 100 con rồng ngọc bích (Emerald Dragon)? Vãi xoài! Nhà quê! Chưa nhìn thấu sự đời.

    Thị trưởng, cho ca một bộ thần khí? Ừm không sai!

    Thị trưởng, cho ca một đám mỹ nữ anh hùng truyền thuyết tộc Tiên? Cái này quá tuyệt vời rồi!

    Thị trưởng, cho ca một tòa thành! Rất phong cách!

    Thị trưởng, cho ca mấy nghề nghiệp ẩn? Vãi xoài! Nghĩ hắn là đèn thần hả? Người ta NPC là hệ thống giật dây, hệ thống chỉ có lừa đảo chứ làm sao hào phóng như vậy được?

    - Đúng lúc này, đứng bên cạnh Đại Phi, Katarina nhẹ nhàng thổi một hơi: "Thuyền..."

    Thuyền? Đại Phi khẽ rùng mình, đúng rồi, đây mới là yêu cầu đáng tin nhất. Ca không cần lính cần đất cần thần khí, thân là thương nhân, muốn một chiếc thuyền đặc chủng cũng không có gì sai trái chứ? Lão là thị trưởng nơi biên cương, việc nhỏ như vậy ắt phải làm được đúng không?

    - Khụ khụ, thị trưởng à, thuyền của tôi là một con thuyền đặc chủng, nhưng quá hạn lâu rồi. Thị trưởng tiên sinh có thể xem xét giúp tôi làm một chiếc thuyền mới được không? Tôi có thể xuất tiền trả... à theo như hợp đồng trả góp.

    Orser Reman cười ha ha, nhưng lắc đầu không ngớt.

    Đại Phi siết chặt mông, không thể nào, thuyền đặc chủng đến cả thị trưởng đều không thể hoàn thành ư?

    Orser Reman vỗ vỗ tay, một gã người hầu bước vào nói.

    - Đại nhân có gì phân phó ạ?

    - Ngươi cầm danh thiếp của ta, đi mời Druid đại trưởng lão (Druid Elder) của Guild Druid, Masatieru, nói có một vị khách quý của thành ta muốn cùng ngài thương lượng một chuyện quan trọng.

    Người hầu cúi chào rồi đi.

    Xem xét tình hình, Đại Phi bỗng nhận thấy cái gã Druid này lai lịch không hề nhỏ, không chỉ cần thị trưởng dùng danh thiếp mời, thậm chí còn phải nói trước tại sao lại mời, là trùm ẩn! Có điều, mời trùm ẩn chứng tỏ việc này có hi vọng, Đại Phi không khỏi kích động.

    - Có lẽ... đây là một cơ hội. Có lẽ Đại Phi tiên sinh có thể sáng tạo được kỳ tích!

    - Ý của ngài là?

    - Giáo phái Druid bọn ta thờ phụng tự nhiên, củi khô cũng có thể ra hoa, vậy nên dù thuyền của ngài có là gỗ mục gỗ nát cũng vẫn có thể hồi sinh!

    - Thì ra là thế! Cảm ơn thị trưởng! Gỗ khô ra hoa! Vãi xoài, ca đến vương quốc tộc Tiên đúng là chuẩn không cần chỉnh rồi, người ta là chuyên gia thực vật học đấy! Theo ý của ông ta, cái này nghĩa là phản lão hoàn đồng hở? Vớ vẩn lại có thể sinh ra linh trí!

    - Nhưng sẽ không đơn giản như vậy, mọi chuyện cụ thể vẫn cứ phải chờ đại trưởng lão đã.

    Nhìn mặt hắn, bỗng nhiên ngay lúc đó, Đại Phi cảm thấy một âm mưu lừa đảo cực lớn đang đập vào mặt mình.

    - Phiền toái như vậy sao? Không bằng, không bằng trực tiếp cho tôi vật liệu gỗ, tôi tự mình nhờ xưởng đóng tàu...

    - Bọn ta là tộc Tiên, là Druid, là Ranger, sẽ không chặt cây hiếm, mong tiên sinh thông cảm.

    - À... ha...ha, là tôi thất lễ rồi, ha ha...

    Vãi xoài! Sớm biết thế, thà rằng ca về vương quốc loài Người hiến sản vật cho xong. Loài Người chúng ta chặt cây không cần nháy mắt!

    Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một tiếng cười dài.

    - Thị trưởng mời ta tới gặp khách quý, nhất định không phải chuyện đùa đấy nhỉ!

    Thị trưởng tự mình đi tới cửa tiếp đón.

    - Mời vào, trưởng lão!

    Một lão già râu tóc bạc phơ, cầm quyền trượng lấp lánh ánh cầu vồng, mặc một bộ pháp bào lớn làm từ hoa cỏ sặc sỡ, để lộ ra từng thớ cơ bắp cuồn cuộn, nhẹ nhàng thong thả bước vào.

    - Cậu nhỏ này chính là khách quý của thành ta sao?

    Vãi nồi, nhìn quầng sáng anh hùng dưới chân hắn, lại sống lâu như vậy, chắc chắn là anh hùng truyền thuyết ẩn dấu rồi.

    Đại Phi tiến lên hành lễ.

    - Chính là tôi.

    - Đại Phi tiên sinh muốn phục sinh một con thuyền đặc chủng, tôi nghĩ đây chính là một cơ hội.

    - Đúng vậy đúng vậy, tuổi còn trẻ mà đã là nhà hàng hải, tương lai rộng mở không thể nghĩ!

    - Trưởng lão quá khen rồi.

    - Nhà hàng hải tuy là một nghề mới nổi, nhưng những kẻ theo nghề đó đều là những người dũng cảm nhất, trí tuệ nhất, gan dạ nhất, nhiệm vụ gian khổ này ngoại trừ cậu ra không ai có thể hoàn thành được rồi!

    Nhiệm vụ gian khổ? Đại Phi lập tức thấy không ổn.

    - Muốn phục sinh thuyền của cậu, cách tốt nhất là đi hồ Hào Quang, đó là một chiếc hồ chứa dịch từ rễ Cây Thế Giới nằm sâu dưới lòng đất. Đó là hồ Sinh Mệnh, cũng là nguồn dự trữ dinh dưỡng của Cây Thế Giới. Thế nhưng hồ này nằm quá gần trung tâm lòng đất, muốn tránh đám ác ma từ vực sâu cũng không được. Đám ác ma đã ô nhiễm hồ Hào Quang, khiến cho hồ mất dần đi sức sống, mà Cây Thế Giới vì tự bảo vệ mình đã siết chặt kết giới phòng hộ, ngăn cản đám ác ma mạnh mẽ hơn xâm lấn. Nhưng kết giới này cũng ngăn cản những bộ đội mạnh mẽ của chúng ta đi tiếp viện. Chúng ta không thể giằng co lâu hơn được nữa, chúng ta cần một vị dũng sĩ trẻ tuổi, dẫn một đội anh hùng tiến vào hồ Hào Quang, trục xuất ác ma, thanh lọc nước hồ. Khi đó, sức sống của hồ Hào Quang sẽ giúp khôi phục lại thuyền của cậu, hơn nữa còn có thể cường hóa thêm một lần!

    - Hệ thống nhắc nhở: Đại trưởng lão Guild Druid thành Enroth tuyên bố nhiệm vụ sử thi "Thanh lọc hồ Hào Quang", có đồng ý hay không?

    - Nhiệm vụ nhắc nhở: Hồ Hào Quang nằm ở dưới rễ Cây Thế Giới. Nước hồ bị ô nhiễm khiến cho vương quốc tộc Tiên rất lo lắng. Kết giới chỉ cho phép anh hùng dưới 30 cấp tiến vào. Toàn bộ vương quốc tộc Tiên đang tìm kiếm anh hùng phù hợp điều kiện để đưa vào thanh lọc hồ.

    - Nhiệm vụ nhắc nhở: Người chơi nhận nhiệm vụ không được cao hơn 30 cấp.

    - Phụt! Đại Phi phun ra một búng máu! Sửa thuyền thế nồi nào lại sửa thành nhiệm vụ sử thi! Ca nói không có cơm trưa miễn phí, quả nhiên là chúng mày liên hợp vào lừa ca phải không?

    - Cậu nhỏ, ý của cậu thế nào?

    Đại trưởng lão nhìn chăm chú Đại Phi, khiến hắn thốn không thể tả. Ca chỉ muốn vật liệu đóng thuyền thôi!

    - Kỳ thật, nhiệm vụ này vô cùng vô cùng gian khổ, nguy hiểm lại cao, tiên sinh không chấp nhận cũng là chuyện bình thường! Thị trưởng nói.

    Đây chính là nhiệm vụ sử thi do thị trưởng phát ra! Là dân đen, cả đời có mấy lần gặp được thị trưởng? Đây là cơ hội sửa thuyền do ca dùng sản vật quý giá đổi lấy, bất kể là ai cũng sẽ không từ chối, chứ đừng nói tới một vị sư tổ như ca rồi.

    - Đồng ý!

    - Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ sử thi "Thanh lọc hồ Hào Quang".

    Đại trưởng lão cùng thị trưởng vỗ tay khen ngợi.

    - Thật không hổ là dũng sĩ, tuổi trẻ tài cao!
     
    lonnerkiller, nqtien9x and lamca0883 like this.
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 59: Tìm kiếm Serbia

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Đại Phi lại hỏi.

    - Vậy thì làm sao đến hồ Hào Quang? Dùng thuyền sao?

    - Đúng vậy, chúng ta sẽ dùng một siêu kỹ năng đem toàn bộ thuyền lẫn thuyền viên dịch chuyển đến dưới hồ. Cái này cần phải chuẩn bị khá lâu, cũng không phải là việc mình ta có thể xử lý, ta phải đi thủ đô báo cáo, đại khái khoảng 10 ngày sau vương quốc sẽ phái ra một đội pháp sư đến đây. Đó cũng sẽ là thời điểm cậu lên đường. Đại trưởng lão cười đáp.

    - Như vậy, 10 ngày này Đại Phi tiên sinh có cần cái gì thì hãy chuẩn bị ngay đi. Sửa thuyền, vật tư, quân đội v...v cứ để bọn ta lo, lần viễn chinh này chúng ta sẽ dốc toàn bộ sức lực ủng hộ anh hùng được chọn! Một khi tiên sinh hoàn thành nhiệm vụ, tiên sinh không chỉ là anh hùng của Enroth, mà còn là anh hùng của cả vương quốc tộc Tiên!

    Vãi nồi chim én! Nhiệm vụ còn chưa làm, hệ thống đã đưa binh đưa đồ? Hệ thống hào phóng như vậy sao? Như vậy nếu thất bại ca sẽ bị lột sạch trơn à?

    - Tôi còn cần mười... mười lăm xe bắn tên, cả pháo thủ kinh nghiệm nữa, thị trưởng có thể làm được không?

    - Ha ha đương nhiên! Thậm chí bởi vì trong lòng đất không có gió, muốn đi thuyền phải dùng buồm khắc bùa chú, ta đều có thể tìm được cho tiên sinh. Cho nên vấn đề không phải là chúng ta có thể hỗ trợ tiên sinh bao nhiêu, mà là tiên sinh có thể mang đi bao nhiêu. Ta đề nghị tiên sinh đi thuê thêm 2 vị phó anh hùng, bằng không với khả năng chỉ huy hiện giờ của tiên sinh thì không thể mang được quá nhiều bộ đội rồi.

    - Thời gian cấp bách, ta lập tức tiến về thủ đô, thị trưởng đại nhân cùng cậu nhỏ hãy chuẩn bị đầy đủ nhé!

    - Trưởng lão đi cẩn thận! Hiện tại ta sẽ đi bắt tay làm việc ngay! Vậy thì, xin lỗi Đại Phi tiên sinh, chúng ta tạm dừng ở đây! À đúng rồi, trong khoảng thời gian này có cái gì không hiểu thì tiên sinh cứ việc tìm ta hỏi!

    - Vâng vâng.

    Vãi xoài! Đây mới gọi là nhiệm vụ sử thi chứ, đủ hùng hồn, đủ sử thi, thế mới xứng với 2 chữ "viễn chinh"! Ai như ông chú nào đấy viết mấy dòng nhăng cuội cũng coi là sử thi? Tuyển thêm phó anh hùng hử? Ca 25 cấp có 3 ô chiến thuật, một cái dành cho Katarina, như vậy còn 2 vị trí, có điều điểm chỉ huy của ca và nàng ta đúng là thấp không thể đỡ được.

    Cùng là anh hùng sử thi, Katarina có 36 điểm chỉ huy, so với anh hùng sử thi đầu tiên của Sát Na Phương Hoa có 1000 điểm hoàn toàn là vịt bầu so với thiên nga. Không có cách nào, người ta là quan chức mà! Biết quan chức là không? Có điều cũng bởi vì cô ta là quan chức nên sẽ phải chịu hạn chế của vương quốc, không được tùy ý chạy loạn, bằng không dùng 1000 gã cung thủ đi ra ngoài quét một vòng thì thần phật nào cản nổi.

    Không biết cô bé Serbia 15 tuổi sẽ trông ra sao nhỉ? Được rồi đằng nào cũng trở về vương quốc loài Người, ca chuyển nghề kỵ sĩ luôn. Làm kỵ sĩ sẽ có kỹ năng "giảm 5% sát thương nhận vào" và "gia tăng 5% điểm chỉ huy của anh hùng", cho nên đặc trưng của loài Người là giỏi chịu đòn cùng nhiều lính.

    Đại Phi rời khỏi tòa thị chính, vừa ra tới cửa đã bị một đám người bao vây.

    - Nó được toàn thành tôn kính rồi mà? Sao vẫn là tên vàng?

    - Toàn thành tôn kính không phải là Liên minh tôn kính.

    - Trời xanh có mắt không hả, nhất định là lừa được vật báu hiến lên lấy danh vọng ảo!

    Ố ồ...! Không ngờ cũng có thằng biết nghĩ, đúng vậy, danh vọng này của ca chỉ là danh vọng ảo, nhưng vẫn hơn đám dân đen bọn mày! Chúng mày không vui? Đây là bệnh, cần phải trị! Oa ha ha ha!

    Giả vờ tôn kính, còn gọi là danh vọng ảo. Danh vọng cũng phân ra thật và ảo.

    Ví dụ, chúng ta làm cấp dưới phải tôn kính lãnh đạo, vì vậy chúng ta gặp lãnh đạo đều muốn chào hỏi cum cúp. Nhưng mà các bạn nhỏ, các bạn thử đặt tay lên ngực tự hỏi, có bao nhiêu người trong chúng ta thật sự tôn kính hắn? Khi hắn về hưu rồi còn được mấy người tôn kính nữa?

    Đó gọi là giả vờ tôn kính, hoặc là tôn kính quan chức. Vừa rồi thị trưởng phong cho ca làm cư dân vinh dự, danh xưng biến thành tôn kính chính là giả vờ tôn kính. Thử nghĩ xem, nguyên một thành không ai biết bất cứ thông tin về người này mà đòi họ tôn kính, ai làm được?
    Còn tôn kính thật nghĩa là phải đi tiếp tất cả nhiệm vụ trong thành, lưu lại vô số tiếng thơm, cháu là sinh viên tình nguyện v...v, như vậy danh vọng tích lũy được mới là danh vọng thật.

    Danh vọng thật giả sẽ ảnh hưởng tới khả năng nhận nhiệm vụ ẩn của người chơi. Cùng một quá trình, cùng một trị số danh vọng, cùng một NPC, nhưng sẽ có người nhận được nhiệm vụ, người khác thì không là vì vậy. Cho nên cái trò chơi này rất khó có được một bản hướng dẫn cố định làm nhiệm vụ. Nhưng bất kể là loại danh vọng nào, đều phải có thực lực cao cường mới có thể nhận được nhiệm vụ cấp độ cao, ví dụ như hiện tại Đại Phi nhận được nhiệm vụ sử thi.

    Nói đi cũng phải nói lại, Đại Phi cũng được đám cướp biển Hoang di "thưởng thức", đây chính là danh vọng thật, là phát ra từ nội tâm kính phục, mặc dù bọn chúng vẫn coi Đại Ph là kẻ địch. Lấy được sự tôn kính của địch nhân mới là chuyện khó khăn nhất.

    Đại Phi mang theo Katarina đi tới điểm dịch chuyển trong thành. Điểm dịch chuyển chỉ có thể dịch chuyển anh hùng cùng phó anh hùng, không thể dịch chuyển quân đội. Phí tổn tính bằng 10 lần cấp độ anh hùng.

    - Hệ thống nhắc nhở: Lần này dịch chuyển 2 anh hùng, tốn 550 vàng, có dịch chuyển hay không?

    550 vàng, cả đi cả về là 1100, người chơi hiện tại tuyệt đối nuốt không trôi.

    Khung cảnh thay đổi, Đại Phi xuất hiện ở cảng St.Paul, nơi tàu St.Antoni rời bến năm xưa.

    Đại Phi mở lại nhật ký, tìm đến một trang. Theo như nhật ký ghi lại, cô bé đó được đưa tới tu viện nuôi dưỡng, hơn nữa cô bé hay có thói quen ra biển ngóng cha mình trở về. Nhưng mà đó là lúc Serbia mới 10 tuổi, hiện tại tàu St.Antoni bị chìm đã là chuyện công khai, cô bé biết rồi còn có thể ra biển ngóng nữa sao?

    Mặc kệ, trước tiên cứ ra bến tàu hỏi một chút đã!

    Cảng St.Antoni là cảng lớn nhất của đế quốc Lionheart, ồn ào náo nhiệt không thể tưởng. Mức độ phồn vinh ở đây so với Enroth như trời với đất vậy. Âu cũng là lẽ thường, vì dân số tộc Tiên không thể nào nhiều như loài Người được.

    Đại Phi tên vàng nổi tiếng cùng mỹ nữ phó anh hùng xuất hiện đã dẫn tới vô số người vây xem, trong đó không ít là người mới chơi.

    - Đại ca, cho em ít tiền đi, em là người mới!

    - Ca cũng là người mới! Biến!

    Ở nơi này thái độ mọi người vẫn còn tương đối bình thường, cùng lắm chỉ là đi ăn xin thôi, chưa tới mức như Enroth người người mắng chửi. Hứ, ca vì các chú lừa sạch tiền của mấy chục thằng trọc phú, giảm bớt đi bao nhiêu là áp lực cạnh tranh, không cảm ơn ca thì thôi lại còn.

    Cứ như vậy Đại Phi dắt theo một đám người ăn xin đi tới bến tàu, từ đầu này qua đầu kia, nhưng vẫn không thấy một nữ tu sĩ nào.

    Đại Phi bèn hỏi một lão thủy thủ già say khướt.

    - Xin hỏi, ở nơi này có một nữ tu sĩ nào khoảng 15 tuổi, tên là Serbia không?

    - Khà khà, nữ tu sĩ chứ có phải gái bán dâm đâu mà đến chỗ này!

    Hừm, muốn tìm người đúng là phải đi quán rượu! Bên trong quán có rất nhiều người chơi, đây chính là "Kẻ săn đầu người" trong truyền thuyết rồi. À không, không phải là chặt đầu người, mà là họ tìm hiểu những anh hùng có tư chất cao nhất trong quán, sau đó đem bán đi. Bởi vì đám anh hùng trong quán rượu sẽ không biểu hiện thuộc tính ra, phải uống rượu với bọn họ, từ từ bồi dưỡng cảm tình lên, bọn họ mới chịu biểu lộ thuộc tính ra. Đây là một việc rất nhàm chán, vậy nên sẽ có những người chơi chuyên phụ trách mảng này.

    Đại Phi cùng bồ nhí bước vào quán lập tức khiến cho đám người xôn xao, sau đó bọn họ nhìn rõ đó chính là huyền thoại Đại Phi, thế là quán rượu lại càng trở nên náo nhiệt.
    Aizz, một thằng đàn ông thành công, quá nhiên là phải khoe danh tiếng khoe gái đẹp nha!

    Đại Phi trực tiếp ngồi xuống quầy bar, gọi ly rượu đắt nhất cho cục cưng, sau đó hỏi.

    - Chủ quán, cho hỏi ông đã từng thấy một nữ tu sĩ tên là Serbia, 15 tuổi? 5 năm trước cô bé vẫn hay ra đây xem biển đó.

    - Ha ha thưa ngài, chẳng lẽ ngài không biết nữ tu sĩ phải tuân thủ nội quy vô cùng nghiêm khắc sao? Kể cả muốn đi ra ngoài cũng không được, chứ đừng nói tới đi đến chỗ phức tạp như này rồi.

    - Tức là ông không thấy?

    - Muốn gặp nữ tu sĩ, thì phải đến tu viện thánh mẫu ở ngoại ô, nhưng chỗ đó không phải người bình thường, nhất là đàn ông, có thể đi vào.

    Thật sao? Lại còn có cả loại hạn chế này? Nếu như Serbia thật sự là anh hùng, có nghĩa là hệ thống đang đặt ra chướng ngại vật cho ca ư?

    Đúng lúc này có một gã săn đầu người cười cười lại gần.

    - Anh nhất định là Phi ca trong truyền thuyết rồi, bọn em ở đây có mấy vị anh hùng cũng khá lắm, anh có hứng thú xem thử không?

    Vãi xoài! Khá thế nào cũng so thế quái nào mỹ nữ tu sĩ anh hùng của ca? Nhưng cũng chưa chắc cô bé đã là anh hùng, nhỡ đâu chỉ là một NPC bình thường thì sao? Vậy thì thử nhìn một chút cũng được.

    - Điểm chỉ huy cao không?

    - Anh cứ sang đây xem là được.

    Được rồi, đây là quy tắc của hội săn đầu người. Bí mật kinh doanh, xí!

    Đại Phi đi theo hắn tới một bàn rượu, sau đó nhìn thấy một gã vạm vỡ mặt đầy râu gỉ nhèm, không rõ là loại hình anh hùng gì. Vãi xoài! Ca dám dùng loại người này sao?
    Katarina không khỏi hét lên kinh hãi "A a!"

    Vãi xoài! Em nhìn thấy bố mình à? Đại Phi không nói một câu lập tức quay đầu bỏ đi.

    Gã săn đầu người kia kinh ngạc nói

    - Anh à?

    Ai ngờ cái gã anh hùng kia lập tức bổ nhào tới ôm đùi Đại Phi.

    - Đại giaaa...! Chúng ta làm bạn đi!

    Đại Phi toàn thân nổi da gà, đạp mạnh một cái.

    - Cút!

    Toàn bộ người chơi ầm vang! Thế mà có anh hùng tự chủ động xin quy phục người chơi, đây hình như là lần đầu tiên luôn thì phải! Đây chính là Phi ca trong truyền thuyết?
     
    lonnerkiller, nqtien9x and lamca0883 like this.