FULL  Huyền Huyễn Đại Chúa Tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1328: Đại Chiến Viêm Ma.

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể

    Nghe ảm thanh gầm thét giận dữ phía sau, Mục Trần ôm lấy eo thon của thanh sương, xoay người lại, ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm vào tên thống lĩnh viêm ma tộc quanh người toàn hắc sắc hoả diễm này.

    Lúc này, hắn dùng ánh mắt dữ tợn nhìn Mục Trần, giống như một con dã thú hung ác.

    Bất quá, Mục Trần cũng không quan tâm đến sự giận dữ của thống lĩnh viêm ma tộc, hắn đưa mắt nhìn phía xa xa, thanh linh vốn đang định chạy trốn thì lúc này cũng quay đầu lại.

    “Mục Trần?”

    Nàng nhìn thấy thân ảnh của Mục Trần thì chợt ngẩn người ra, sau đó khi nhìn thấy thanh sương đang hôn mê nằm trong ngực Mục Trần thì ánh mắt nàng có chút phức tạp, hiển nhiên nàng không ngờ tới, người hiện thân cứu các nàng ở thời khắc mấu chốt này lại là Mục Trần.

    Mục Trần vỗ nhẹ tay, linh lực bao lẩy thân thể mềm mại của thanh sương, đưa nàng đến cạnh thanh linh, nói: “Chăm sóc cho nàng”.

    Thanh linh vội vàng đỡ lấy thanh sương, sau đó nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thấp giọng nói với Mục Trần: “cám ơn!”

    Trước kia nàng cũng không quá coi trọng thực lực thượng vị địa chí tôn của Mục Trần, có lúc còn cảm thấy Mục Trần quá tự đại và không thức thời nên mới không nhận sự trợ giúp của các nàng.

    Mà bây giờ, nàng suy nghĩ lại những chuyện lúc trước, chợt cảm thấy có chút xấu hổ và hối hận.

    Thanh niên trước mắt tuy có huyết mạch phù đồ cổ tộc, nhưng cũng không được phù đồ cổ tộc cấp cho bất cứ tài nguyên tu luyện nào, nhưng dù thế, thành tựu hiện tại của hắn cũng không kém hơn bao nhiêu so với những thiếu chủ như huyền la, mặc tâm.

    Từ góc độ nào đó mà nói, sợ rằng so với huyền la, mặc tâm, hắn còn xuất sắc hơn.

    “Ngươi cẩn thận một chút, hắn rất mạnh”. Thanh linh lùi về phía sau, nàng không nhịn được nhắc nhở một câu, dù sao nàng cũng biết thực lực mạnh mẽ của tên thống lĩnh viêm ma tộc này rồi, cho dù Thanh Sương lúc toàn thịnh cũng chĩ có thể miễn cưỡng chống lại mà thôi.

    Mục Trần khẽ gật đầu, từ đầu đến cuối ánh mắt của hắn đều gắt gao theo dõi tên thống lĩnh viêm ma tộc này, bởi vì hắn cảm giác được một chút khí tức nguy hiểm.

    Lúc trước sở dĩ hắn có thể khiến tên thống lĩnh viêm ma tộc này chật vật như thế, chẳng qua là do tên này ứng phó không kịp mà thôi, hiện giờ đã có chuẩn bị rồi, nếu muốn đạt hiệu quả như trước rõ ràng cũng không dễ.

    Dưới ánh mắt soi mói của Mục Trần, ánh mắt của thống lĩnh viêm ma tộc vốn bắt đầu bạo ngược, thì lúc này lại dịu bớt, thay vào đó là vẻ ngưng trọng cùng sắc bén.

    So với 2 tên cường giả viêm ma tộc bị Mục Trần giết lúc trước, nhãn lực của hắn hiển nhiên mạnh hơn nhiều, cho nên hắn có thể nhận ra, tên Mục Trần trước mắt này, dù nhìn qua chỉ là thượng vị địa chí tôn, nhưng sức chiến đấu của hắn lại vượt xa vẻ ngoài.

    Từ đợt giao thủ chớp nhoáng lúc nãy, hắn đã có thể nhận ra điểm này.

    “Tiểu tử, giao 2 nữ nhân kia ra đây, bổn thống lĩnh có thề cho ngươi đi!”. Ánh mắt thống lĩnh viêm ma tộc loé lên, sau đó ảm trầm nói.

    Nhưng mà, đối với yêu cầu của hắn, Mục Trần cũng chỉ cười một tiếng, sau đó ánh mắt trở nên lăng lệ như đao phong, lạnh lùng nói: “Cút”

    “Đồ không biết sống chết!”

    Trong mắt thống lĩnh viêm ma tộc dâng lên vẻ hung ác, Mục Trần trước mắt mặc dù không dễ đối phó, nhưng dám nói như vậy với hắn thì tuyệt đối không thể tha thứ!

    “Lúc trước chẳng qua bị ngươi đánh lén mà thôi, giờ nếu ngươi muốn chết, bản thống lĩnh sẽ cho ngươi toại nguyện!”

    Thống lĩnh viêm ma cười dữ tợn, đột nhiên dẫm chân một cái, dường như cả bầu trời đều rung lên, hắc sắc hoả diễm từ trong cơ thể hắn phun trào ra,trong nháy mắt nhiệt độ thiên địa đã tăng vọt, thậm chí ngay cả không khí cũng bị thiêu đốt.

    Một cỗ uy áp vô cùng cường hãn bộc phát ra từ cơ thể thống lĩnh viêm ma.

    Thanh linh cảm nhận được uy áp này, khuôn mặt cũng khẽ biến, thực lực của tên thống lĩnh viêm ma tộc này tất nhiên là đã đứng đầu tầng thứ đại viên mãn.

    Đối với đối thủ bậc này, dù có là nhân vật như mặc tâm, huyền la cũng cảm thấy khó giải quyết.

    “viêm ma thủ!”

    Thống lĩnh viêm ma tộc nhìn Mục Trần bằng ánh mắt dữ tợn, chợt bàn tay đột nhiên vỗ ra một cái, nhất thời hắc sắc hoả diễm đầy trời kia chợt ngưng tụ lại, lập tức biến thành một ma chưởng khổng lồ che khuất cả bầu trời, hung hăng giáng xuống Mục Trần.

    Chưởng phong như vậy, cho dù chưa đánh xuống nhưng cả vùng đất phía dưới cũng đã sụt lún xuống, trong khoảnh khắc núi rừng cũng hoá thành biển lửa

    Ma chưởng ầm ầm đánh xuống, ánh mắt Mục Trần cũng ngưng lại, chợt hít sâu một hơi, một tay kết ấn, nhất thời 3 chiếc cầu vồng linh lực từ trong cơ thể quét ra.

    Hống!

    3 chiếc cầu vồng linh lực ngưng tụ lại một chỗ, chợt phình to ra, một cột sáng kình thiên không cút do dự mạnh mẽ đam vào ma chưởng.

    ầm!

    Thiên địa chấn động,lúc này hắc sắc hoả diễm cùng cầu vồng linh lực lập tức phun trào ra.

    soạt!

    Mà trong lúc 2 công kính hung hãn này đảm vào nhau, thản ảnh của thống lĩnh viêm ma tộc lại quỷ mị xuất hiện trước mặt Mục Trần, chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn, hạt châu hừng hực hắc sắc hoả diêm kia chợt bắn ra vô số luồng ánh sáng hoả diễm.

    “Khốn linh ma võng!”

    Những luồng ánh sáng này nhanh chóng đan vào nhau, biến thành một tấm lưới lửa vô biên vô tận, nháy mắt bao vây 3 Mục Trần lại.

    “Hắc, một khi rơi vào ma võng của ta, dù các ngươi là đại viên mãn cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ”! Một chiêu thành công, nhất thời thống lĩnh viêm ma cười lạnh một tiếng.

    Đoành!

    Bất quá, hắn cười chưa được bao lâu, thì trong tấm lưới lại có ánh sáng linh lực chói chang như mặt trời bộc phát, chớp mắt sau, một quang ảnh tử kim vô cùng to lớn hiện ra bên trong lưới.

    Ánh sáng tử kim dường như mang theo khí tức bất hủ ăn mòn lên, lập tức cứng rắn phá huỷ tấm lưới kia.

    “Bất hủ thần văn, thiên biến vạn hoá, Bất Hủ Thần Quyền!”

    Thời điểm ma võng nổ tung, dường như có tiếng quát khẽ vang lên, chợt con ngươi của thống lĩnh viêm ma co rụt lại, ở giữa không trung, một cự quyền tử kim to chừng vạn trượng, tựa như bàn tay của thần, mang theo sức mạnh kinh khủng, một quyền đánh vỡ nát không gian, hung hăng đập xuống đầu của hắn.

    “Viêm ma thuẫn!”

    Thống lĩnh viêm ma vội vàng cầm lấy hạt châu hắc sắc hoả diễm, nhất thời có ngọn lửa hừng hực quét ra, hoá thành một chiếc Hắc sắc hoả thuẫn to lớn, ở trên tấm thuẫn khắc một hoa văn đầu lâu dữ tợn.

    Đoành!

    Cự quyền tử kim hung hăng đánh lên ma thuẫn, hai luồng sức mạnh kinh khủng va vào nhau, bất quá trên cự quyền tản ra ánh sáng bất hủ, dường như có hiệu quả áp chế đối với ma viêm.

    ầm!

    Cho nên, ma thuẫn chỉ trụ được mấy hơi thở, sau đó ầm ầm nổ tung, mà thân thể thống lĩnh viêm ma kia cũng hung hăng bắn ra như đạn pháo, đụng vào một ngọn núi, khiến cả ngọn núi vỡ vụn ra.

    Bất quá,từ trong đống đất đá bắn tứ tung, thân hình thống lĩnh viêm ma cũng rất nhanh phóng lên cao, hắn đứng giữa trời, sắc mặt âm trầm nhìn nơi xa,nơi đó, trên bầu trời có một cự ảnh tử kim đứng sừng sững, trên vai cự ảnh, ba Mục Trần sắc mặt lạnh như băng nhìn hắn.

    “Đây chính là chí tôn pháp thân của đại thiên thế giới sao?”

    Ánh mắt viêm ma thống lĩnh loé lên, chợt trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.

    “Cũng được, hôm nay ta sẽ cho tiểu tử ngươi biết một chút, thế nào là thủ đoạn của Viêm ma tộc ta!”. Thống lĩnh viêm ma chập 2 tay lại, trong 2 con ngươi có hắc sắc hoả diễm điên cuồng thiêu đốt, tựa như đang thiêu huỷ cả 2 mắt hắn vậy.

    ù ù!

    Chợt lúc này, bầu trời sau lưng hắn điên cuồng chấn động, hắc sắc hoả diễm điên cuồng tụ hợp, ngắn ngủi vài hơi thở sau, một toà ma tượng màu đen to mấy vạn trượng đã ngưng tụ sau lưng thống lĩnh viêm ma.

    Toà ma tượng này, cả người thiêu đốt hắc sắc hoả diễm, nhìn qua tràn đầy khí tức giết chóc hung tàn vô tận.

    Một cỗ cảm giác áp bách kinh khủng phát ra từ trên người ma tượng.

    xa xa, Mục Trần thấy cảnh này, ánh mắt cũng hơi ngưng lại, khuôn mặt hiện vẻ kinh hãi, hiển nhiên hắn cũng không ngờ rằng, tên thống lĩnh viêm ma này lại khó chơi như vậy, thủ đoạn này quả nhiên là rất kinh người.

    Theo suy đoán của hắn, nếu là đại viên mãn bình thường nếu đối mặt với hình thái này của thống lĩnh viêm ma thì thật sự không trụ qua một hiệp.

    Hít

    Mục Trần hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên nghiêm túc, thực lực của

    Thống lĩnh viêm ma này đúng là mạnh mẽ, xem ra hôm nay nếu muốn

    xử lý xong xuôi, cũng phải trải qua một trận đại chiến kinh thiên động địa.

    Mục Trần một tay kết ấn, Bất Hủ Klm Thân dưới chân cũng bắt đầu bộc phát ra ánh sáng tử kim, ánh sáng lưu chuyển, cũng bắt đầu toát ra một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ.

    Bất quá, trong lúc 2 bên đang giương cung bạt kiếm, chợt trong thiên địa hiện lên một cỗ khí tức băng hàn mãnh mẽ, Mục Trần cùng thống lĩnh viêm ma đều cả kinh, tầm mắt di chuyển, cũng thấy thanh sương vốn hôn mê thì lúc này đã tỉnh dậy, tay nàng cầm hàn băng trường kiếm, ánh mắt đem theo ý lạnh lẽo tập trung vào thống lĩnh viêm ma.

    “Nữ nhân phiền toái này!”

    Thống lĩnh viêm ma thấy vậy, sắc mặt nhất thời trầm xuống, lúc này chỉ Mục Trần thôi cũng đã khiến hắn cực kỳ khó giải quyết, nhất định phải dốc sức đối phó, nếu như thêm cả thanh sương nữa thì chỉ sợ dù là hắn cũng sẽ không địch nổi.

    ánh mắt thống lĩnh viêm ma loé lẽn, một khắc sau, hắn cười lạnh với Mục Trần, nói: “Lần này coi như ngươi may mắn, lần sau nếu gặp lại thì mở to mắt mà xem ta dùng ma tượng xé nát chí tôn pháp thân của ngươi!”

    âm thanh vừa dứt, ma tượng dưới chân của hắn chợt hoá thành gió lốc màu đen, hoả diêm bên trong gió lốc cuốn hắn lên, lập tức bỏ chạy đi, tốc độ cũng nhanh kinh người.

    Mục Trần cũng không ngờ tên này lại dứt khoát như vậy, hắn hơi ngẩn ra, nhìn về phương hướng thống lĩnh viêm ma chạy trốn, không nhịn được nhíu mày lại.

    giao thủ lúc trước dù ngắn ngủi, nhưng hắn cũng đã lĩnh giáo được chỗ quỷ dị và lợi hại của những cường giả ngoại vực tà tộc này.

    Trong số cường giả ngoại vực tà tộc tiến vào thượng cổ thánh uyên lần này, tên này hẳn cũng là cấp bậc hàng đầu, chẳng qua không biết, rốt cục có bao nhiêu cường giả cấp bậc như vậy tiến vào tầng này mà thôi.

    Mục Trần chậm rãi thu hồi ánh mắt, mím môi một cái, xem ra lần này muốn đoạt được “bát bộ phù đồ” cũng sẽ rất khó khăn đây…
     
    Last edited by a moderator: 21/9/16
  2. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1329: Tin tức của Thanh Diên Tịnh.

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể

    "Ngươi không cần xuất thủ, ta có thể giải quyết được"

    Nhìn phương hướng thống lĩnh viêm ma bỏ chạy, Mục trần xoay người lại, bình thản nói với thanh sương.

    Vì hắn tất nhiên là nhìn ra được, thanh sương lúc này cũng đã sức cùng lực kiệt rồi, động tác lúc nãy cũng chỉ là giả bộ mà thôi.

    Thanh Linh ở bên cạnh, nếu là ngày trước nghe MỤc Trần nói những lời này, chỉ sợ nàng sẽ giễu cợt một tiếng, nhưng khi nãy chứng kiến thủ đoạn của Mục Trần rồi thì giờ nàng lại gật đầu một cái tỏ vẻ đồng tình.

    Khuôn mặt thanh sương một lần nữa hiện vẻ tái nhợt, nàng mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, nói : "Là vì tên kia quá kiêng kỵ ngươi, cho nên khi ta vừa mới xuất hiện liền chim sợ cành cong"

    Thanh sương dù cỏ chút lãnh ngạo, nhưng nàng tự biết rõ, Mục Trần đã có thể nhìn ra nàng giả vờ cứng cỏi, thì tên thống lĩnh viêm ma kia mạnh như vậy có lý nào lại không nhận ra"

    Nhưng hắn vẫn chọn cách bỏ chạy, là vì MỤcTrần tạo cho hắn áp lực quá lớn, khiến hắn không tự tin vừa phải đối phó Mục Trần vừa phân tâm đối phó nàng.

    Mục Trần nghe vậy, ngược lại cười một tiếng, chợt lắc đầu, cũng không nói thêm về chuyện này nữa, hỏi "Thương thế của ngươi thế nào rồi?"

    "Nghỉ ngơi một lúc là có thể hồi phục". Thanh sương khẽ gật đẩu một cái, dù sao nàng cũng lá cường giả cấp bậc đại viên mãn, sinh mệnh lực cực kỳ cứng cỏi.

    "Lần này cám ơn ngươi", đôi mắt sáng của thanh sương nhìn Mục Trần, nhẹ giọng nói.

    Nàng biết, lần này nếu không phải Mục trần xuất hiện kịp thời, chỉ sợ nàng và thanh linh sẽ rơi vào kết cục cực kỳ thê thảm, sự tàn bạo của tên thống lĩnh viêm ma kia, nàng cũng đã biết rồi.

    Mục Trần khoát tay áo một cái, thản nhiên nói "Lúc trước các ngươi cũng định ra tay giúp ta, lần này coi như hoà"

    Vừa nói xong, hắn định xoay người rời đi.

    "Mục Trần, đi cùng chúng ta đi, hiện giờ không biết đã có bao nhiêu cường giả ngoại vực tà tộc tiến vào tứ thánh tháp rồi, mọi người đi cùng còn có thể hỗ trợ lẫn nhau". Thanh linh thấy Mục Trần muốn rời đi thì vội vàng nói.

    Chuyện lúc nãy cũng doạ nàng sợ gần chết rồi, hơn nữa hiện giờ thương thế của thanh sương cũng chưa khỏi hẳn, nếu Mục Trần rời đi, các nàng lại xui xẻo gặp một tên ngoại vực tà tộc cường đại nào đó thì đúng là khóc không ra nước mắt rồi.

    Mục trần nghe vậy thì nhíu mày, mặc dù nếu thanh sương khôi phục thì cũng lả một trợ lực lớn, nhưng hắn lại không có thói quen đồng hành cùng những người hắn không tin tưởng lắm.

    "nếu ngươi có hứng thú, chúng ta có thể nói cho ngươi biết một số tin tức của phù đồ cổ tộc, bao gồm cà tin tức về...mẫu thân của ngươi". Thanh sương trầm ngâm một chút, sau đó chậm rãi nói.

    Mục trần cũng dừng bước, sau đó hắn phất tay nói :"Vậy thì cùng đi đi"

    Vừa nói xong, hắn vung tay lên, linh quang khởi động, hoá thành tấm lụa linh lực cuốn lấy thanh sương, thanh linh, hoá thành ba đạo quang ảnh đi về nơi xa xôi

    "mẫu thân của ta hiện giờ thế nào?" trên đường đi, Mục Trần trầm mặc một hồi lâu, rốt cục mở miệng hỏi.

    "tịnh di rất tốt". Thanh sương cùng thanh linh nhìn nhau một cái, đều nói.

    Mục trần nghe vậy, chợt cười lạnh một tiếng, nói "Bị nhốt mà cũng gọi là tốt?"

    Thanh sương khẽ lắc đầu nói "Ngươi cũng không biết thân phận và địa vị của TỊnh di ở trong tộc, với thực lực của người, dù là đại trưởng lão cũng không làm gì được"

    "Thời điểm trước, Đại Trường lão cùng tịnh di từng có chút xung đột, ngày đó, tịnh di trực tiếp nắm toàn bộ đại trận hộ tộc của Phù Đồ cổ tộc trong tay, ép cho đại trưởng lão không thể không lùi bước".

    "Kết quả sau đó chính là, sau này Phù Đồ cổ tộc không thể phái ra thiên chí tôn đối phó với ngươi"

    Thanh sương ngưng mắt nhìn Mục Trần nói "Tịnh di là vì ngươi cho nên mới tự nguyện để bị nhốt trong tộc, nếu không, cho dù có là phù đồ cổ tộc, muốn mạnh mẽ nhốt người lại cũng phải trả cái giá cực lớn"

    Trong lòng Mục Trần run lên, vì hắn chợt nhớ ra, thời điểm trước đó, dường như lúc hắn xông vào tổ địa của Phù Đồ cổ tộc thì cũng chính là mẫu thân của hắn âm thầm xuất thủ, trong thời khắc mấu chốt nhất hộ tống hắn trốn ra khỏi tổ địa.

    "Khỏ trách mặc dù hiện giờ ta đã dần dần tiến vào tầm mắt của Phù Đồ cổ tộc, nhưng vẫn không có thiên chí tôn nào mạnh mẽ xuất thủ với ta, thì ra tất cả là vì mẫu thân đang âm thầm trợ giúp ta"

    Ánh mắt Mục Trần phức tạp, trong lòng trở nên ấm áp, dù từ sau khi lọt lòng, hắn cũng chưa từng được mẫu thân ôm ấp vỗ về, nhưng giờ hắn biết, ở một nơi xa, mẫu thân của hắn cũng đang dùng cách thức khác để bảo vệ hắn.

    Đó là sự hy sinh cùng yêu thương vô giá biết chừng nào.

    Mục trần mím chặt môi, nhàn nhạt nói "Các ngươi luôn miệng nói mẫu thản ta là người của Thanh Mạch các ngươi, vậy sao các ngươi chỉ một mực ngồi nhìn người bị nhốt?"

    Thanh sương khẽ thở dài, nói :"Phù đò cổ tộc hiện giờ có rất nhiều hệ phái, trong đó lớn mạnh nhất là Huyền Mạch và Mặc Mạch, Thanh Mạch chúng ta cũng từng lớn mạnh, khi đó lãnh tụ của Thanh Mạch chính là phụ thân của Tịnh di, cũng chính là ông ngoại của ngươi"

    "Nhưng kể từ khi lão nhân gia người ngã xuống, Thanh Mạch bắt đầu xuống dốc, sau đó không lâu, tịnh di cũng rời khỏi phù đồ cổ tộc, biến mất mấy chục năm, mà thời gian đó hắn là lúc cha mẹ ngươi quen biết nhau rồi sinh ra ngươi"

    "Mà tới lúc tịnh di trở lại, chính vì bị tra hỏi chuyện huyết mạch xuất ra bên ngoài cho nên bị trưởng lão viện nhốt lại, lúc đó phần lớn vị trí trong trưởng lão viện đều rơi vào tay huyền mạch cùng mặc mạch, mặc dù thanh mạch chúng ta cũng cố gắng, nhưng vẫn không thể nào thay đổi kết cục."

    "Hơn nữa, một vài tộc nhân của thanh mạch cũng có chút bất mãn với tịnh di, dù sao người cũng từng được chỉ định lả người đảm nhiệm ngôi vị lãnh tụ của Thanh mạch, nhưng lại không hoàn thành trách nhiệm của một vị lãnh tụ"

    "Vì đủ các lý do này nên rốt cục Tịnh di bị nhốt..."

    Mục trần nhíu mày một cái, nói "Không phải tất cả mọi người đều muốn trở thành lãnh tụ của thanh mạch các ngươi, ý muốn của các ngươi sao phải áp đặt lên đầu mẫu thân ta?"

    Mặc dù không tiếp xúc nhiều, nhưng Mục trần vẫn có thể cảm giác được, mẫu thân hắn cũng không phải người thích làm lãnh tụ, nàng cũng không thích phải gánh trên lưng toàn bộ trách nhiệm của thanh mạch.

    Thanh sương cười khổ một tiếng, nói "Những chuyện này ai có thể nói rõ ràng hết được, nhưng nói chung, những người đó cũng chỉ là số ít, đa phần người của THanh Mạch vẫn luôn tôn trọng tịnh di, hơn nữa lúc nào cũng nghĩ biện pháp để người thoát ra".

    Mục trần trầm mặc một chút, thần sắc cũng dịu xuống, thanh sương cũng không cần phải lừa gạt hắn, bởi vì những chuyện này hắn cũng có thể tìm hiểu được.

    "Đợi lúc ta đột phá đến thiên chí tôn cảnh, tự ta sẽ tới phù đồ cổ tộc, cứu mẫu thân của ta ra". Mục Trần hít sâu một hơi, giọng nói bình thản nhưng kiên định.

    Thanh sương cùng thanh linh ngẩn ra, liếc mắt nhìn nhau, đột phá đến thiên chí tôn? Các nàng có thể cảm nhận được sự tự tin trong lời nói của Mục Trần, điều này khiến các nàng có chút không nói nên lời, dù sao, thiên chí tôn cũng quá mức siêu nhiên, mặc dù hiện giờ thanh sương đã là đại viên mãn,nhìn qua thì cách thiên chí tôn cũng chỉ một bước, nhưng chỉ người trong cuộc mới biết, một bước này sợ rằng còn khó vượt qua hơn tất cả các bước ở những cảnh giới khác cộng lại.

    Trên đại thiên thế giới mênh mông vô tận này, đại viên mãn địa chí tôn có lẽ có thể thành bá chủ một phương, nhưng chỉ có bước chân vào thiên chí tôn cảnh mới có thể chạm tới tầng thứ cao nhất trên đại thiên thế giới này.

    Địa chí tôn có thể coi là vương, xưng bá một phương, nhưng thiên chí tôn thì chính là đế, có thể đưa mắt nhìn xuống chư vương.

    chí cao vô thượng

    Nếu đổi lại là người khác tự tin nói có thể tiến vào thiên chí tôn trước mặt các nàng, có thể các nàng sẽ âm thầm lắc đầu, nhưng khi đối mặt với Mục Trần, các nàng lại mơ hồ cảm giác được, đó cũng không phải là chuyện không thề xảy ra.

    người thanh niên trước mặt này, dù chưa từng nhận được chút tài nguyên tu luyện của Phù Đồ cổ tộc nào, nhưng vẫn có thể dựa vào sự cố gắng và nỗ lực của bản thân, từng bước từng bước một đi tới ngày hôm nay.

    Hắn chỉ có thực lực thượng vị địa chí tôn, nhưng dù đối mặt với kẻ mạnh mẽ như thống lĩnh viêm ma, hắn vẫn có thể bức lui, chiến tích như vậy có lẽ cũng không kém bọn huyền la chút nào.

    Có thể tường tượng, nếu Mục Trần cũng chung điểm xuất phát với họ, thì lúc này hắn sẽ bỏ xa người khác đến mức nào?

    Thanh sương cùng thanh linh đều khẽ thở dài trong lòng một hơi, Mục Trần này thật không hổ là con trai của Tịnh di....

    "Nhưng mà, dù ngươi có tiến vào thiên chí tôn cảnh, sợ rằng đi tới phù đồ cổ tộc cũng không có ích gì". Thanh linh không nhịn được nói, nàng cũng không nghĩ một linh phẩm thiên chí tôn là có thể làm loạn trong Phù Đồ cổ tộc được.

    Mục Trần nghe vậy, cũng không nói gì cười cười.

    Thanh sương thì lại có chút suy nghĩ, Phù Đồ cổ tộc dù có thể khiến tịnh di tình nguyện bị nhốt nhiều năm, cái này cũng không phải vì tịnh di sợ hãi, mà là vì muốn bảo vệ Mục Trần.

    Khi đó mục trần còn chưa trưởng thành, cũng chính là điểm yếu lớn nhất của tịnh di.

    Chỉ khi nào Mục Trần chân chính tiến vào thiên chí tôn thì cái điểm yếu này cũng sẽ trở nên nhỏ nhất, đến lúc đó, một khi Mục Trần xuất hiện ở Phù Đồ cổ tộc, Phù Đồ cổ tộc muốn tịnh di cam tâm chịu nhốt như trước chỉ sợ không còn là chuyện dễ dàng.

    Khi đó, đối diện với đội hĩnh 2 mẹ con mạnh mẽ như thế, nếu những lão gia hoả trong phù đồ cổ tộc không muốn bỏ ra cái giá thương gân động cốt thì có lẽ thật sự cũng không làm gì được họ.

    Bởi vì bọn họ đã bỏ phí cơ hội tốt nhất, tội tử từng bị bọn họ lãng quên đã trưởng thành đến mức bọn họ không làm gì nổi rồi.

    Mục trần cũng không biết thanh sương đang nghĩ gì, ánh mắt hắn nhìn nơi xa, nói :"Mục đích của ngươi cũng là Bát Bộ Phù Đồ sao? Nếu thế, ta cũng không để cho ngươi được".

    Hiện giờ hắn đã tu thành "Nhất khí hoá tam thanh", nếu lại có thể có thêm "Bát Bộ Phù Đồ", một trong 36 tuyệt thế thần thông nữa thì, chỉ cần hắn tiến vào đại viên mãn, cho dù là đối mặt với Linh Phẩm Thiên Chí tôn, hắn cũng có sức chống lại.

    Thanh sương nghe vậy, ngược lại lắc đầu một cái, âm thanh trong trẻo lạnh lùng "Ngươi không cần để tâm đến ta, cứ nghĩ cách làm sao tranh đoạt bát bộ phù đồ từ tay Huyền La, Mặc Tâm đi, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho ngươi đạt được mục đích đâu"

    Mục Trần thản nhiên cười một tiếng, nói "Nếu bọn chúng muốn đấu thì cứ việc tới đây, muốn buộc ta lui lại thì phải xem chúng có bản lĩnh này không đã"

    Nghe lời của hắn, thanh linh đứng cạnh, trong con ngươi không nhịn được mà thoáng hiện một tia sáng kì dị, ánh mắt dán lên người Mục Trần, dù sao những năm này, trong lứa trẻ phù đồ cổ tộc,danh tiếng của Huyền La, Mặc Tâm quá mức vang dội, trong thanh mạch các nàng, dù là người xuất sắc nhất như thanh linh cũng không thề so sánh được với bọn họ.

    Nhưng mục trần trước mắt, dù đối diện với Huyền La, Mặc Tâm cũng không chút nào sợ hãi, sự tự tin tiêu sái như vậy khiến cho trái tim thanh linh cũng trở nên loạn nhịp.

    "Nhưng ngươi chớ có coi thường,nghe nói huyền la cùng mặc tâm cũng đã tu thành một đạo chuẩn tuyệt thế thần thông, trong cùng đẳng cấp có thể nói là tiểu vô địch". Thanh sương nhắc nhở.

    "Chuẩn tuyệt thế thần thông sao?"

    Ánh mắt Mục Trần ngưng lại, nhưng cũng không tỏ vẻ quá mức ngoài dự liệu, tốt xấu gì thì huyền la, mặc tâm cùng coi như là 2 kẻ xuất sắc nhất đồng lứa của Phù Đồ cổ tộc, nếu không có thủ đoạn cuối cùng nào đó thì hắn cũng không tin.

    "Ta không xem thương bọn chúng, chỉ hy vọng bọn chúng cũng đừng coi thường ta, nếu không sợ rằng sẽ trả giá không nhỏ đâu". Mục trần ngưng mắt nhìn nơi xa xa, mỉm cười nói.

    Thanh sương nhìn thanh niên trước mặt, dù hắn trầm ổn nội liễm, nhưng vẫn khó che dấu được ý chí sắc bén trên người, thì nàng cũng khẽ cắn môi đỏ mọng, sâu trong ánh mắt hiện lên vẻ mong đợi.

    Bởi vì nàng cũng muốn biết, khi Mục Trần chạm trán cùng bọn Huyền La, Mặc Tâm, thì rốt cục ai mới là kẻ xuất sắc nhất trong lứa trẻ Phù Đồ cố tộc...

    <i>Nguyên 1 chương ngôi tán phét, câu được 2 em gái, nhưng các chú cũng đừng mơ tưởng harem gì đi, vì theo thâm niên nhiều năm của anh thì méo có chuyện mục nó hốt 2 em này đâu, lảm tĩnh cùng tiêu tiêu cũng đừng mơ, chỉ sợ cửu u cũng 50% ra rìa rồi.</i>
     
    Last edited by a moderator: 22/9/16
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1330: Thực lực của Huyền La, Mặc Tâm

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể

    Bành!

    trong hoang lâm, một đạo thân ảnh toàn thân tràn ngập khí tức tà ác, có chút chật vật bắn ngược ra, dáng vẻ hốt hoảng tựa như bị tử thần cực kỳ hung ác đuổi giết vậy!

    ầm!

    Bất quá, đúng lúc khi thân ảnh này sắp thoát khỏi hoang lâm thì cự quyền linh lực khổng lồ như quả núi trực tiếp từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh lên thản ảnh kia.

    Lúc này, cả vùng đất như bị đánh sụp xuống, trên mặt đất nhanh chóng xuất hiện những khe nứt như mạng nhện, đợi đến lúc cự quyền biến mất thì trên mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, bên trong hố là một đống thịt nát bét, không còn chút sinh mệnh nào.

    Cũng vào lúc này, một đạo thân ảnh xuất hiện bên trên cái hố, Mục Trần hờ hững quét mắt qua sau đó cũng không thèm để ý; cách đó không xa, có 2 thân ảnh bay tới, xuất hiện bên cạnh hắn, đúng là thanh sương cùng thanh linh.

    – ngoại vực tà tộc càng ngày càng nhiều

    Thanh sương nhíu mày, ngắn ngủi nửa ngày, bọn họ liên tiếp gặp mấy nhóm cường giả ngoại vực tà tộc, nhưng may mắn là cũng không xuất hiện những cường giả tương đương viêm ma thống lĩnh, cho nên toàn bộ đám ngoại vực tà tộc xui xẻo này đều mất mạng trong tay họ.

    – Chúng ta mau tiếp cận vùng đất trung tâm thôi

    Mục Trần ngẩng đầu nhìn nơi xa xôi, hắn có thể cảm giác được một luồng dao động như có như không, nhưng lạl đem tới cảm giác sâu không lường được,đang chiếm cứ toàn bộ nơi đỏ.

    Hiển nhiên đó chính là địa điểm mục tiêu của bọn họ.

    Thanh sương cùng thanh linh nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, các nàng cũng có thể mơ hồ biết được, ở nơi đó chắc chắn sẽ xảy ra một trận chém giết kịch liệt không cách nào tưởng tượng.

    – Đi thôi, tăng tốc độ

    Mục Trần vung tay lên, lập tức tăng tốc vọt tới phương hướng kia, hắn cũng không sợ hãi trận đại chiến kịch liệt sắp tới mà ngược lại, thứ hắn lo hơn là bị người khác nhanh chân chiếm phần trước.

    Thanh sương cùng thanh linh thấy dáng vẻ sốt ruột của Mục Trần thì đều bất đắc dĩ lắc đầu một cái, sau đó vội vàng đi theo.

    Đoạn đường tiếp theo của 3 người lại thuận lợi hơn trước nhiều, cũng không gặp thêm cường giả ngoại vực tà tộc nữa, ngược lại là gặp một số đội ngũ khác, phần lớn những đội ngũ này đều có chút chật vậy, hiển nhiên trước đỏ trên đường đi cũng đã đánh nhau kịch liệt với ngoại vực tà tộc.

    Bất quá Mục Trần cũng không để ý nhiều tới mấy đội ngũ này, chỉ chuyên tâm lên đường.

    Cứ phóng hết tốc lực như vậy, 2 canh giờ sau, tốc độ của hắn dần giảm xuống, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía cuối tầm mắt.

    Thanh sương cùng thanh linh đều đưa mắt nhìn theo.

    Sau đó các nàng thấy, ở cuối tầm mắt, trên vùng đất hoang vu xa xôi,, dường như có một tế đàn màu đen khổng lồ, mà luồng dao động kinh khủng lúc trước bắt nguồn từ chính tế đàn này.

    Nơi đó có người đang giao thủ.

    Ánh mắt Mục Trần thu hồi khỏi tế đàn, sau đó ngưng lại, mặc dù khoảng cách cực kỳ xa xôi nhưng hắn vẫn có thể cảm ứng được,lúc này xung quanh tế đàn đang có không ít dao động mạnh mẽ bộc phát, chấn động không gian.

    Xem ra đã có đội ngũ đại thiên thế giới cùng ngoại vực tộc chạy tới nơi trước.

    Mục Trần khẽ nhíu mày, thân hình vừa động lập tức hoá thành quang ảnh vọt ra.

    Mấy phút sau, thân ảnh của hắn xuất hiện cách tế đàn không xa, lúc này khi tới gần rồi hắn mới nhận ra, tế đàn này còn to lớn hơn so với hắn tưởng tượng nhiều.

    ở trên nơi cao nhất của tế đàn có 4 cây cột đá cổ xưa, trên cột đá có ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, ngọn lửa đó tựa như chất lỏng linh lực, lửa thiêu đốt tạo ra cho người khác một cảm giác tim đập nhanh dần.

    trong số 4 cây cột đá, có 1 cây ờ vị trí trung tâm, 3 cây khác vòng xung quanh, mà ở trên cột đá trung tâm có một chiếc quan tài đá màu xám tro,trên quan tài có hoả diễm xiềng xích quấn chặt xung quanh.

    Trong cảm giác của Mục Trần, cỗ quan tài đá kia tựa như một cái hố đen, cắn nuốt tất cả khí tức, bất kì kẻ nào tới gần đều sẽ bị nuốt chửng, tà ác cực kỳ.

    – trong quan tài kia chính là tàn hồn của một vị thiên ma đế sao?

    Mục Trần nhìn chằm chằm quan tài, ánh mắt hiện vẻ kiêng kỵ nồng đậm.

    – là đám huyền la, mặc tâm!

    Bên cạnh, thanh linh kêu lên, ngón tay chỉ một hướng khác trên tế đàn, nơi đó đang không ngừng bộc phát từng dao động mạnh mẽ như gió lốc.

    Lúc này, 4 phía của tế đàn đều đã trở thành chiến trường hỗn loạn, đội ngũ cường giả 2 bên từ khắp nơi tụ hội đến, sau đó hung hãn chạm trán lẫn nhau, đấm đá kịch liệt.

    mà trong mảnh chiến trường nơi đó, huyền la cùng mặc tâm chính là 2 thản ảnh được chú ý nhất, vì từ cơ thể họ bộc phát ra dao động linh lực cường đại, hầu như nghiền áp tất cả các cường giả đại thiên thế giới khác.

    nhưng dù có mạnh mẽ như vậy thì họ vẫn gặp cường địch ngăn cản

    Mục Trần cũng rất quen kẻ địch của mặc tâm, vì hắn chính là tên thống lĩnh viêm ma đã từng giao thủ với bọn hắn lúc trước, mà bên kia, đối thủ của huyền la là một kẻ có dáng vẻ khô gầy, thân ảnh này cực kỳ kỳ lạ vì trên cánh tay hắn cũng không phải là 2 bàn tay, mà là 2 thanh trường đao sắc bén đen nhánh.

    Trên lưỡi đao có hàn quang lưu động, mỗi khi xẹt qua, ngay cả không gian cũng bị cắt ngọt, hiển nhiên là cực kỳ sắc bén.

    – đó hẳn là một trong 32 đại tộc của ngoại vực tà tộc, Đao Ma tộc

    . Thanh sương trầm giọng nói, thân là người phù đồ cổ tộc, hiển nhiên là nàng biết được tất cả tin tức tình báo về ngoại vực tộc.

    – 32 đại tộc sao?

    Hai mắt Mục Trần híp lại, trước đó hắn gặp tên hoàng tử thi thiên u của Thi Ma tộc, dường như cũng là một trong số 32 đại tộc này.

    Cường giả đao ma tộc này thực lực cũng kinh người, trong mắt Mục Trần thoáng hiện vẻ ngưng trọng, có thể kịch đấu với huyền la đến mức này, hơn nữa còn chưa có dấu hiệu thất bại, thì cường giả đao ma tộc này cũng không kém chút nào so với thống lĩnh viêm ma kia.

    thực lực của 2 người này tuyệt đối có thể so với cường giả đứng đầu tầng thứ đại viên mãn.

    – chúng ta cũng động thủ đi!

    THanh sương nói, cục diện trước mắt đã trờ thành đại chiễn hỗn loạn, nhiệm vụ của bọn họ chính là giữ được tế đàn, không để đám ngoại vực tà tộc này phá hỏng.

    Mục Trần gật đầu một cái, sau đó không chút do dự gia nhập chiến trường hỗn loạn, hắc bạch Mục Trần cũng hiện ra bên cạnh, 3 người như mãnh hổ giết thẳng về phía ngoại vực tà tộc, không ai có thề ngăn cản.

    còn lại Thanh sương cùng thanh linh liên thủ với nhau, tiêu diệt những cường giả ngoại vực tà tộc lọt lưới.

    Mục Trần gia nhập chiến trường, một đường điên cuồng chém giết, không ai cản nổi, hiển nhiên cũng tạo ra động tĩnh không nhỏ, lúc này đã bắt đầu thu hút sự chú ý của một số cường giả.

    – hừ, tên này rốt cục đã tới!

    mặc tâm liếc nhìn phía Mục Trần, hừ lạnh một tiếng.

    – Là tên kia!

    Lúc này sắc mặt viêm ma thống lĩnh cũng hơi đổi, ánh mắt hơi chút kiêng kị nhìn Mục Trần.

    – cùng ta giao thủ, ngươi còn dám phân thần?

    Bất quá, trong lúc thống lĩnh viêm ma đang thất thần thì một tiếng cười lạnh như băng từ phía trước truyền tới, sau đó chỉ thấy song chưởng của Mặc Tâm đã tràn ngập hàn khí đen nhánh, hàn khí bá đạo không cách nào hình dung, hơi toả ra ngoài đã khiến không gian xung quanh đóng băng trong nháy mắt.

    đoành!

    chưởng phong tràn ngập hắc sắc hàn khí của mặc tâm hung hăng vỗ lên ngực thống lĩnh viêm ma, một chường liền đánh tên kia bay ngược ra,hắc sắc hàn băng điên cuồn tràn ngập, bao trùm lấy thân thể hắn.

    soạt!

    nhưng hàn băng chỉ bao trùm được mấy giây thì hắc sắc hoả diễm đã điên cuồng bộc phát ra từ trong cơ thể viêm ma thống lĩnh, đốt cháy toàn bộ hàn băng, cùng lúc đó, tiếng gầm gừ giận dữ của viêm ma thống lĩnh cũng vang dội thiên địa.

    – Viêm ma tượng

    hắc sắc hoả diễm hội tụ, nhanh chóng biến thành một đạo ma ảnh khổng lồ phía sau viêm ma thống lĩnh, từ xa nhìn lại, đạo ma ảnh kia tựa như diệt thế viêm ma, tản ra uy áp kinh người.

    Mặc tâm cảm nhận cỗ uy áp này cũng rùng mình một cái, không chút do dự hai tay kết ấn, quát khẽ

    Hắc sắc hàn khí điên cuồng gào thét, một khắc sau, sau lưng mặc tâm cũng xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, quanh thân thân ảnh này tràn ngập hàn khí, hàn khí cực kỳ âm lãnh, một khi để nó xâm nhập cơ thể thì linh lực cũng sẽ nhanh chóng bị đóng băng.

    – Xếp hạng 25 trên bảng 99 chí tôn pháp thân, Đại u minh pháp thân?

    Nơi xa, Mục Trần cảm ứng dao động bên này, ánh mắt cũng khẽ động, mặc tâm này không hổ là thiếu chủ của phù đồ cổ tộc, chí tôn pháp thản cấp bậc này cũng không hề tầm thường.

    Đoành!

    Trong lúc trận chiến bên mặc tâm đang vào giai đoạn khốc liệt thì ở một hướng khác, cũng có dao động cực kỳ kinh khủng quét ra.

    ầm ầm!

    Cường giả Ma Đao tộc giao thủ với huyền la kia,lúc này phía sau hắn có ma khí ngập trời khởi động, ma khí gào thét, cuối cùng biến thành một thanh hắc đao chừng ngàn trượng, lẳng lặng trôi lơ lửng.

    Thanh ma đao vừa xuất hiện liền điên cuồng cắn nuốt sát lục chi khí trên chiến trường, ngắn ngủi vài hơi thở, hắc đao đã bắt đầu đỏ như máu.

    – Có thể chết dưới thiên ma đao của tộc ta, cũng coi như vinh hạnh cho ngươi!

    Cường giả đao ma tộc ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm huyền la, khàn khàn nói.

    – haha, thật không?

    đối mắt với khí thế kinh người của cương giả đao ma tộc, huyền la cũng chỉ cười nhạt, chợt trong cơ thể hắn bộc phát ra ánh sáng vạn trượng, giống như một vầng mặt trời chói lọi.

    Mặt trời chói lọi hoà tan ra, một đạo cự ảnh mấy vạn trượng cũng chậm rãi xuất hiện sau lưng.

    Cự ảnh này toàn thân phát sáng chói mắt, trên tay cầm một toà thuỷ tinh phù đồ tháp chừng trăm trượng, tản ra ánh sáng thần thánh.

    Nơi xa, Mục Trần nhìn đạo cự ảnh này, con ngươi cũng không nhịn được co rụt lại, lẩm bầm:

    – Đây là Đại Phù Đồ pháp thân, xếp hạng thứ 17?

    Nghe đồn, toà đại phù đồ tháp thân này là bắt nguồn từ một trong ngũ đại nguyên thuỷ pháp thân trong thiên địa hiện nay, Vô Tận Quang Minh Thể.

    Mà toà vô tận quang minh thể lại được bảo tồn trong phù đồ cổ tộc.

    – tên Huyền la này, dã tâm hiển nhiên không nhỏ!
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1331: Thi Thiên u tái hiện

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể

    Đoàng!

    Hoả diễm màu đen ma tượng tung quyền, dưới một quyền này không gian cũng nổ tung, sau đó cự quyền mang theo sức mạnh nóng cháy huỷ diệt hung hăng đánh tới Đâij u minh pháp thản!

    một quyền này, nếu là đại viên mãn tầm thường thì chỉ sợ chạm vào là chết!

    mặc tâm đứng trên đại u minh pháp thản, hắn nhìn quyền phong hung hãn đánh tới, cũng cười lạnh một tiếng, chợt 2 tay kết ấn.

    Đại u minh pháp thân khổng lồ hơi xao động, thân thể đen tối của nó vốn là thực chất, nhưng vào lúc này lại lập tức hoá thành hư ảo, để mặc cho ma quyền đánh xuyên qua.

    u minh chưởng!

    trong nháy mắt khi thân thể đại u minh pháp thân hoá thành hư ảo, mặc tâm giẫm chân một cái, tay phải của pháp thản lại hoá thành thực chất, mang theo khí tức cực đoan ảm hàn, quỷ dị khó lường vỗ lên toà viêm ma tượng.

    ầm!

    một kích mạnh mẽ, lập tức khiến cho toà ma tượng kia kịch liệt run lên, sau đó bị một chưởng đánh lui, hàn khí bá đạo điên cuồng ăn mòn ma tượng,nhưng sau đó lại bị hắc sắc hoả diễm nòng đậm quấy nhiễu.

    giết!

    công kích không có tác dụng, viêm ma thống lĩnh cũng có chút nổi giận, chợt hắn giận dữ gầm thét, viêm ma tượng lại một lần nữa có hoả diễm hừng hực, vô cùng hung hãn đánh về phá mặc tâm.

    đối mặt với thế công hung hãn của viêm ma thống lĩnh, mặc tâm cũng cười lạnh, thúc giục đại u minh pháp thân chính diện nghênh đánh!

    ầm ầm!

    hai quái vật khổng lồ đánh nhau, kinh thiên động địa, cường giả 2 bên đều không dám tới gần, sợ bị liên luỵ vào.

    trong lúc mặc tâm cùng viêm ma thống lĩnh kịch chiến, ở một chiến trường khác, huyền la cùng đao ma tộc cường giả kia cũng đang bộc phát đại chiến, thanh ma đao kia chém tới tấp, đao khí hung lệ cực điểm quét ra, tựa như cối xay thịt, bất kỳ kẻ nào cuốn vào trong đó, cho dù cường giả cấp bậc đại viên mãn cũng sẽ hoá thành thịt nát.

    dưới đao khí đó, cả vùng đất xung quanh đều bị chém ra vô số vết đao sâu không thấy đáy.

    bất quá, hiển nhiên huyền la cũng không sợ đao khí hung lệ này, chỉ thấy toà đại phù đồ pháp tản ra ánh sáng, ánh sáng bao phủ, dường như tạo thành một lá chắn phòng ngự ánh sáng không thể đột phá.

    đinh đinh đang đang!

    Cứ như vậy, đại phù đồ pháp thân cứng răng xông vào gió lốc đao khí, mặc cho đao khí sắc bén kia tung hoành thế nào cũng không thể đột phá ánh sáng phòng ngự quanh thân nó.

    – Nghe nói, Vô Tận Quang Minh Thể chính là chí tôn pháp thân có sức phòng ngự mạnh nhất thế giới, đại phù đồ pháp thân của ta cũng kế thừa được một chút ưu điềm, cho nên công kích này của ngươi sợ rằng không phá nổi phòng ngự của ta

    Huyền La đứng trên vai đại phù đồ pháp thân, hắn cười nhạt nhìn cường giả ma đao tộc hung hãn phía sau, nói.

    – cho nên, giờ đến lượt ta công kích!

    Huyền la cười một tiếng, sau đó đại phù đồ pháp thân giơ toà thánh phù đồ tháp đang phát sáng trên tay lên, trên thân tháp phát ra ánh sáng vô tận.

    – Quang minh phong ấn!

    Theo tiếng quát khẽ của huyền la, ánh sáng vô tận lập tức bao phủ cường giả ma đao tộc cùng với thanh trường đao khổng lồ kia, mà khi bị ánh sáng chiếu rọi thì đao khí bén nhọn vốn cuồng bạo như gió lốc lại biến mất với tốc độ kinh người!

    Mà thanh trường đao huy vũ kia cũng bắt đầu trở nên giống như rơi vào đầm lầy,tốc độ dần dần chậm xuống, bởi vì trên thân đao bắt đầu có ánh sáng quấn quanh.

    nhận ra biến hoá này, sắc mặt cường giả ma đao tộc cũng biến đổi, hắn cỏ thể cảm giác được, dưới ánh sáng đó, ngay cả ma khí của thiên ma đao cũng bị phong ấn.

    rõ ràng hắn đã có chút đánh giá thấp sự cường hãn của lực phong ấn của huyền la rồi.

    ầm!

    bất quá, huyền la cũng không cho hắn nhiều thời gian để mà khiếp sợ, bước chân của đại phù đồ pháp thân ầm ầm lao tới, thánh phù đồ tháp không ngừng phát ra ánh sáng, hoá thành vô số trường mâu ánh sáng, ùn ùn bắn về phía cường giả ma đao tộc đang bị phong ấn làm suy yếu.

    hống!

    cường giả ma đao tộc ngửa mặt lên trời thét dài, ý niệm của hắn vừa động, thanh ma đao to lớn vung vẩy, ma khí cuồn cuộn, chống đỡ thế công hung hãn của huyền la

    nhưng nhìn dáng vẻ kia của hẳn thì rõ ràng đã bắt đầu rơi xuống hạ phong.

    Bốn phía quanh tế đàn khổng lồ, trong mảnh chiến trường hỗn loạn này, cùng với việc mặc tâm cùng huyền la hiển uy, dần dần chiếm thượng phong thì tất cả các đội ngũ của đại thiên thế giới đều phấn chấn, nhất thời bên phía ngoại vực tà tộc bắt đầu có dấu hiện bại lui.

    – Hai tên này, đúng là cũng có chút năng lực.

    Mục Trần thấy cảnh này cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, hắn híp 2 mắt lại nhìn thân ảnh của mặc tâm cùng huyền la, thống lĩnh viêm ma tộc cùng cường giả ma đao tộc kia rõ ràng đều là đối thủ khó giải quyết, nhưng hiện giờ vẫn bị 2 người áp chế, như vậy có thể thấy, thực lực của mặc tâm cùng huyền la rốt cục mạnh mẽ thế nào.

    nhưng mà!

    Mục Trần cũng không cho rằng, trận đại chiến trước mắt sẽ kết thúc dễ dàng như thế.

    ầm!

    cũng đúng lúc tâm tư Mục Trần đang chuyển động thì ở chiến trường nơi xa, viêm ma thống lĩnh kia xuất hiện sơ hở trước tiên, bị đại u minh pháp thân của mặc tâm đánh một quyền lui mấy ngàn trượng.

    viêm ma thống lĩnh cũng phun ra một ngụm máu đen, hai mắt hắn nhìn mặc tâm giận dữ, hơn nữa thấy phe cường giả ngoại vực tà tộc có dấu hiệu bại lui, thì lúc này hắn ngửa mặt lên trời quát:

    – Thi thiên u, ngươi còn không ra tay?!

    Tiếng quát của hắn như tiếng sấm, ầm ầm vang dội trên thiên địa, nhất thời khiến cho cả chiến trường đang chém giết bỗng trở nên yên tĩnh trong thoáng chốc.

    thi thiên u?

    Mục Trần nghe được tiếng quát của viêm ma thống lĩnh, con ngươi cũng hơi co rụt lại, cái tên kia cũng ở đây sao?

    – haha, viêm lục, không nghĩ viêm ma thống lĩnh ngươi lại vô dụng như vậy, lại bị một tiểu tử đại thiên thế giới ép chật vật như thế

    Thời điểm thanh âm của viêm ma thống lĩnh vừa dứt, thì có một tiếng cười chói tai đột ngột vang vọng trong thiên địa.

    Trong thiên địa, đông đảo ánh mắt cũng chợt hướng theo tiếng cười, sau đó bọn họ liền thấy, ở chỗ tế đàn, chẳng biết từ lúc nào đã có một đạo hắc ảnh xuất hiện trên không trung, hắn đứng trên cao nhìn xuống chiến trường phía dưới, vẻ mặt châm chọc.

    Huyền la vốn đang kịch chiến cùng cường giả ma đao tộc, lúc này hắn trông thấy thân ảnh tản ra tử khí kia, ánh mắt cũng ngưng lại, hắn đã nhận ra một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm từ kẻ này.

    – Giả thần giả quỷ, cút xuống dưới tế đàn cho bản thiếu chủ!

    Ánh mắt băng hàn của mặc tâm cũng tập trung nhìn vào thân ảnh tản ra tử khí này, hắn hừ lạnh một tiếng, đại u minh pháp thân một bước xuyên qua hư vô, xuất hiện phía trước đạo hắc ảnh này, cự chưởng mang theo sức mạnh huỷ diệt hung hăng đánh xuống thân ảnh của Thi thiên u.

    Thi thiên u đứng trên không trung, 2 tay ôm ngực, đôi mắt tản ra tử khí, mang theo vẻ châm chọc nhìn đại u minh pháp thân xuất hiện trước mặt, đối với thế công vô cùng hung hãn kia, dường như hắn cũng không định phòng ngự chút nào.

    huýt.

    Hẳn chẳng qua chỉ huýt gió nhẹ nhàng một cái.

    Âm thanh hài hước vừa dứt,không gian trước mặt thi thiên u xao động, một bộ hài cốt quỷ dị chợt hiện ra, tốc độ nhanh tới mức không ai có thể phát hiện.

    Bộ hài cốt này cũng không có chút sức sống nào, nhưng khi nó xuất hiện, bất luận là Mục Trần, huyền la hay mặc tâm vừa đánh tới thì đều co rút con ngươi lại.

    Từ trên bộ hài cốt này, bọn họ cảm nhận được một cảm giác uy hiếp không cách nào hình dung,

    Hài cốt đưa hốc mắt đen ngòm lên, sau đó nó giơ bàn tay trơ xương ra, tuỳ ý đánh một cái lên cự quyền đang giáng xuống.

    ầm!

    trong nháy mắt, thanh âm trầm thấp vang dội, mảnh không gian kia chợt nổ tan tành ra như thuỷ tinh, sau đó, đông đảo ánh mắt hoảng sợ nhìn thấy, đại u minh pháp thân to mấy vạn trượng kia như dính đòn nghiêm trọng, chật vật bắn ra ngoài như đạn pháo.

    rầm rầm!

    cả vùng đất bị đại u minh pháp thân cày xuống một cái rãnh sâu không thấy đáy, khoảng mấy vạn trượng sau đó, cự ảnh khổng lồ này mới chật vật dừng lại, trên bả vai nỏ, mặc tâm phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt hiện ra vẻ kinh hãi nồng đậm.

    hắn nhìn bộ hài cốt trước mặt thi thiên u với ánh mắt khó tin, hắn không thể nào tin nổi, khi còn đang dùng sức mạnh của đại u minh pháp thân mà lại có thể bị nhẹ nhàng đánh bay như thế.

    toàn bộ thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.

    Những đội ngũ lúc trước còn đang phấn chấn thì lúc này tựa như bị dội một gáo nước lạnh, khiến toàn thân họ lạnh lẽo, họ sợ hãi nhìn bộ hài cốt kia, đây rốt cục là sức mạnh cấp bậc nào mà có thể một quyền đánh bay mặc tâm.

    sau lưng Mục Trần, đôi mắt xinh đẹp của thanh linh cùng thanh sương cũng hiện lên sự sợ hãi, mà thân thể mềm mại thanh linh thậm chí còn đang run rẩy.

    nơi xa, huyền la ngừng công kích, ánh mắt hắn vô cùng ngưng trọng cùng kiêng kỵ nhìn bộ hài cốt này, thốt ra từng chữ một

    – Đây là một bộ thi hài ma đế?!

    Có thể có được sức mạnh đáng sợ như thế, trừ thi hài ma đế ra, huyền la cũng không thể nghĩ ra bất kỳ lý do gì, hơn nữa, từ trên bộ thi hài này, hắn cũng cảm thấy một tia khí tức của ma đế.

    mặc dù khí tức kia đã cực kỳ mỏng manh, nhưng ma đế thì vẫn là ma đế, đó là tồn tại có thể chống lại thiên chí tôn, bất kể bọn họ phải đại viên mãn hay không, thì trước mặt thiên chí tôn vẫn là con kiến mà thôi.

    Lời của hắn truyền ra càng khiến đông đảo đội ngũ bộc phát ra tiếng kêu sợ hãi, nếu không phải chỗ này đều là cường giả tinh nhuệ thì sợ rằng lúc này đã bắt đầu có người muốn quay đầu chạy thục mạng.

    không cỏ ai muốn đối mặt với một vị ma đế, mặc dù đây chỉ còn là một bộ thi hài.

    – không sai.

    thi thiên u gật đầu một cái, hắn từ trên cao nhìn xuống tất cả mọi người, thản nhiên nói:

    – bây giờ các ngươi mang theo người của mình, cút ra khỏi khi vực tế đàn, từ bây giờ, bồn hoàng tử chiếm lĩnh tầng này

    khuôn mặt huyền la cũng dần trở nên âm trầm, nhưng hắn cũng không ra tay, vì hắn cảm giác được, bộ thi hài ma đế kia quá nguy hiểm.

    Cho dù là hắn cũng không nắm phần thắng tuyệt đối.

    Cùng với việc huyền la trầm mặc, khắp thiên địa đều trở nên nặng nề, tất cả những đội ngũ kia cũng phát ra tiếng thở dài tuyệt vọng.

    Bất quá, trong lúc không khí đè nén này, chợt có người thấy, một đạo thân ảnh chậm rãi từ chiến trường bay lên, đứng trên không trung.

    – Mục Trần.

    Thanh sương cùng thanh linh nhìn đạo thân ảnh kia, đều không nhịn được kêu lên một tiếng.

    Mục Trần đứng trên không trung, ánh mắt nhìn thẳng về phía thi thiên u trên tế đàn, thanh âm tuy bình tĩnh, nhưng lại ầm ầm như sấm vang vọng trong thiên địa.

    – Ngươi cướp bộ thi hài này trước mặt ta, bây giờ ta cũng nên tự tay thu nó về.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1332: Tái chiến thi hài Ma Đế

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể

    Thanh âm của Mục Trần vang lên giữa thiên địa ngập tràn tiếng chém giết, khiến tất cả ánh mắt kinh ngạc nhìn theo, bọn họ rõ ràng không nghĩ tới, kẻ đầu tiên muốn xuất thủ đánh thi thiên u lại là một thượng vị địa chí tôn.

    - Chán sống sao?!

    Mặc tâm hơi âm trầm nhìn thân ảnh Mục Trần, lúc trước hắn xuất thủ đã xác nhận, thi hài ma đế kia mạnh mẽ,theo suy đoán của hắn, dù hắn dùng toàn lực, vận dụng tất cả các lá bài tẩy sợ rằng phần thắng cũng không cao.

    vì thi hài ma đế kia quá mạnh mẽ.

    Chuyện này đến hắn còn không làm được, tên Mục Trần này lại dám thò đầu ra, theo hắn thấy thì rõ ràng là muốn chết.

    Nơi xa, huyền la híp 2 mắt lại, khoé miệng hiện lên vẻ châm chọc, hiển nhiên hắn cũng đang cười nhạo Mục Trần không biết tự lượng sức.

    - Thanh sương tỷ, hắn ổn không?

    . Thanh linh cũng không nhịn được kéo tay áo thanh sương, thấp giọng nói, mặc dù trước đó các nàng cũng đã biết thực lực của Mục Trần, thậm chí trong mắt các nàng, Mục Trần cũng không yếu hơn so với huyền la, mặc tâm.

    nhưng đối thủ lần này hiển nhiên còn đáng sợ hơn, không thấy mặc tâm mạnh như vậy còn bị một quyền đánh bay sao? hơn nữa, kẻ tên là thi thiên u đỏ còn chưa xuất thủ đâu.

    Thanh sương khẽ mím môi, trong lòng nàng cũng rất nghi hoặc, nhưng lúc này, ngoại trừ tin tưởng Mục Trần ra có lẽ cũng không còn cách nào khác.

    - hắn làm như vậy thì hẳn là có nắm chắc

    . Thanh sương nói, tiếp xúc qua Mục Trần, nàng biết Mục Trần rõ ràng là một người tương đối tỉnh táo, cái kiểu mạnh miệng cũng không phải phong cách của hắn.

    Thanh linh khẽ gật đầu, bây giờ cũng chỉ cỏ thể tự an ủi mình như vậy.

    Bất quá đối với đông đảo ánh mắt kinh ngạc hoài nghi, Mục Trần cũng không để ý, ánh mắt của hắn chỉ tập trung vào thi thiên u, con ngươi màu đen sắc bén như ưng.

    - thì ra là ngươi

    Thi thiên u cũng có chút kinh ngạc nhìn Mục Trần một cái, chợt khàn khàn cười "Lá gan của ngươi cũng không nhỏ, lại vẫn dám xuất hiện trước mặt ta"

    Hắn chỉ vào thi hài ma đế, cười híp mắt nóiChẳng lẽ ngươi không cảm nhận được sức mạnh của nó sao? Sau khi bị ta luyện hoá xong, sức mạnh của nó còn mạnh hơn so với lúc ngươi nhìn thấy"

    Mục Trần nghe vậy, cũng chỉ cười cười, nói:

    - Thế thì đã sao, Một bộ thi hài ma đế mà thôi, cũng không phải ma đế chân chính

    - Nói khoác mà không biết ngượng

    . Nghe thấy Mục Trần không để thi hài ma đế này vào mắt, Thi Thiên u nhất thời âm lãnh nói.

    - Có phải vậy hay không, cứ đánh chẳng phải sẽ biết

    . Mục Trần cười lạnh nói.

    Cặp mắt đen tối của thi thiên u nhìn chằm chằm Mục Trần, trong con ngươi thoáng hiện lên sát ý lạnh lẽo.

    Soạt.

    Trong chớp mắt, bộ thi hài ma đế phía trước đột nhiên vọt lên, bày tay gầy guộc xuyên thủng không gian, trực tiếp hướng về phía cổ họng Mục Trần.

    Dưới một trảo nào, không gian đổ vỡ, vô số mảnh vỡ không gian hội tụ dưới trảo, sức mạnh cực kỳ kinh khủng.

    bất quá, Mục Trần cũng đã sớm cảnh giác việc thi hài ma đế đánh lén, cho nên ngay lúc không gian vỡ vụn, Mục Trần nhún chân một cái, thân hình hoá thành từng đạo tàn ảnh lùi về sau.

    Trong khi lui về, ngón tay Mục Trần nhẹ nhàng vuốt lên một chiếc nhẫn màu đen.

    ong!

    Trên bầu trời dường như có linh quang chỏi mắt bộc phát, tiếp sau đó, đông đảo ánh mắt trong thiên địa khiếp sợ nhìn thấy, phía trước Mục Trần chợt có mấy ngàn bóng người hiện ra trên không trung.

    Khi mấy ngàn thân ảnh này xuất hiện, một cỗ chiến ý phong bạo mênh mông, chấn động ánh mắt ùn ùn quét ra, tràn ngập khắp mảnh thiên địa này.

    Lúc này, ánh mắt của huyền la, mặc tâm cũng đột nhiên co rụt lại, cho dù với định lực của bọn họ cũng không nhịn được có chút khiếp sợ nhìn mấy ngàn người đột ngột xuất hiện kia, mà sau khi cảm nhận được chiến ý mênh mông, họ đều không nhịn được thất thanh nói

    - chiến ý, đây là một đội quân?

    Có thể có được chiến ý mạnh mẽ thế này, đội quân này chắc chắn phải cực kỳ tinh nhuệ.

    Thanh linh cùng thanh sương cũng mở to mắt nhìn cảnh này, một lúc lâu sau mới khiếp sợ nói:

    - hắn lại có một đội quân mạnh mẽ thế này?

    Đội quân này tản ra chiến ý mênh mông, cho dù mạnh mẽ như thanh sươngg đã là đại viên mãn thì cũng cảm thấy hoảng sợ trong lòng.

    Xuất hiện trên bầu trời đúng là huyền long quân, mà phía trước huyền long quân, khương long hiện ra, trước tiên hắn nhìn về phía Mục Trần, ôm quyền cung kính nói:

    - Mục vương!

    - Mục vương!

    Mấy ngàn chiến sĩ huyền long quân cũng chỉnh tề hô lên, tiếng hô như sấm, làm không ít người rung động.

    Mục Trần khẽ gật đầu với huyền long quân, sau đỏ chỉ về phía thi hài ma đế xa xa, nói

    - Khương long thống lĩnh, chúng ta lại gặp cái đồ chơi này rồi

    khương long quay đầu, ánh mắt lãnh lệ đầy thù hận nhìn thi hài ma đế, cười lạnh nói:

    - Mục vương hạ lệnh cho chúng ta phá huỷ cái thi thể thối nát này

    - Một đám giun dế muốn chết!

    Thi thiên u thấy vậy cũng cười lạnh lẽo một tiếng, vung tay lên, nói:

    - Giết hết cho ta!

    Hống!

    Thi hài ma đế ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, ma khí tràn lan đầy trời, một khắc sau, lập tức mang theo luồng ma khói vạn trượng, hướng về phía huyền long quân.

    Nếu một đội quân tầm thường gặp thế công đáng sợ của thi hài ma đế này thì chỉ sợ đã sớm tan rã, tinh thần hoàn toàn biết mất, nhưng huyền long quân này ở thời kỳ toàn thịnh,dù là ma đế này còn sống cũng sẽ bị trấn áp, tuy hiện giờ nằm trong tay Mục Trần không thể phát huy toàn bộ sức mạnh, nhưng ma đế này cũng chỉ còn là một cỗ thi hài.

    Chiến!

    Khương long thét dài một tiếng, nhất thời mấy ngàn chiến sĩ huyền long quân cũng gầm nhẹ, một khắc sau, chiến ý cuồn cuộn dường như hoá thành một đại dương vô tận cuộn trào, ngay cả không gian cũng có chút không chịu nổi sức nặng của nó.

    Khi huyền long chiến ý ngưng tụ, Mục Trần cảm nhận sức mạnh mênh mông cuồn cuộn này, tâm niệm vừa động, bên trên chiến ý đại dương hiện lên một cái long chưởng có vô số chiến văn, hung hăng đánh tới thi hài ma đế.

    hống!

    thi hài ma đế gầm thét, không lùi nửa bước, ngược lại nghênh tiếp long chưởng, nắm đấm khô gầy trực tiếp đánh lên chiến ý long chường.

    ầm!

    2 bên cứng rắn đụng nhau, âm thanh ầm ầm vang dội, thi hài ma đế dừng lại, nhưng chiến ý long chưởng lại bị đẩy lùi đi, thậm chí có vết nứt vỡ, chuẩn bị vỡ vụn.

    Mục Trần thấy vậy ánh mắt không khỏi ngưng, quả nhiên bộ thi hài ma đế này đã mạnh mẽ hơn trước nhiều.

    Khi còn trong huyền long không gian, sức mạnh của thi hài ma đế mặc dù không phải tầm thường, nhưng tối đa cũng chỉ đứng đầu đại viên mãn thôi, mà trước mắt, sau khi bị thi thiên u luyện hoá, sức mạnh của nó hiển nhiên còn mạnh hơn cường giả đứng đầu đại viên mãn một đường.

    tuy nói chỉ là một đường, nhưng đủ để nó vô địch trước đại viên mãn.

    - mục vương, thi thiên u kia sử dụng bí pháp kích hoạt một chút sức mạnh còn lại trong thi hài ma đế, dựa vào 3000 chiến sĩ huyền long, sợ rằng không chế phục được nó

    Cùng lúc đó, thanh âm của khương long cũng được linh lực bao lấy, truyền vào tai Mục Trần.

    Hiển nhiên khương long cũng phát hiện ra thi hài ma đế đã mạnh hơn trước

    Mục Trần nghe vậy, khẽ gật đầu, cười trả lời: Nếu 3000 không được, vậy thì thêm 2000!

    khương long ngẩn ra, vội vàng nói:

    - nhưng mục vương, thực lực của người hiên giờ nhiều lắm cũng chỉ chưởng khống được chiến ý của 3000 huyền long quân mà thôi, nếu nhiều hơn sẽ dễ dàng bị cắn trả.

    Mục Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, hắc bạch Mục Trần xuất hiện bên cạnh hắn, bản thể của hắn đúng là chỉ có thể khống chế 3000 huyền long quân, nhưng đừng quên, hắn còn nhất khí hoá tam thanh.

    Có hoá thân gia nhập, khống chế 5000 huyền long quân cũng không phải vấn đề quá lớn.

    Tâm niệm vừa chuyển động, Mục Trần vung tay áo lên, chỉ thấy huyền long giới chĩ lại một lần nữa bộc phát ánh sáng, thoáng chốc sau lại có thêm 2000 huyền long quân từ hư vô hiện ra.

    Lại có thêm huyền long chiến sĩ xuất hiện, một lần nữa làm đông đảo ánh mắt biến sắc, thậm khí khuôn mặt của huyền la cùng mặc tâm cũng trở nên có chút khó coi.

    Lúc trước 3000 chiến sĩ huyền long quân, tuy làm cho bọn họ kiêng kỵ nhưng cũng không quá mức sợ hãi, nhưng hiện giờ lại thêm 2000, chiến ý cường đại như vậy khiến bọn họ không thể không cảm thấy hoảng sợ.

    Tên khốn kiếp này, rốt cục hắn tìm đâu ra một đội quân tinh nhuệ như vậy?", mặc tâm mặt trầm như nước, nhưng trong lòng thì không nhịn được gầm thét, thân là thiếu chủ phù đồ cổ tộc, hắn rất rõ đội quân cấp bậc thế này có giá trị bậc nào.

    Sắc mạnh huyền la hết xanh lại trắng, ánh mắt u lãnh nhìn chằm chằm thản ảnh Mục Trần, lúc này, hắn đã cảm thấy trên mặt có chút ran rát, bời vì cho tới cùng, ánh mắt của hắn nhìn Mục Trần cũng là từ trên cao nhìn xuống, dù sao huyền la hắn mới là người kiệt xuất nhất trong lứa trẻ phù đồ cổ tộc, cho dù là mặc tâm cũng chỉ có thể miễn cưỡng tranh đấu với hắn mà thôi.

    về phần Mục Trần, hắn vẫn luôn coi là tội tử, chỉ cần hơi vung nhẹ tay là có thể bắt được.

    cho nên nhiều lần nhìn hắn tuy có vẻ ôn hoà, nhưng thực ra ánh mắt hắn nhìn Mục Trần lại rất lãnh ngạo, vậy mà hôm nay hắn đột nhiên nhận ra, sự ngạo nghễ của mình lại có vẻ buồn cười.

    Bởi vì thứ sức mạnh hắn từng cho rằng thừa đủ để đối phó với Mục Trần thì hiện giờ căn bản không thể tạo nên chút uy hiếp nào.

    Thực lực cùng thủ đoạn mà Mục Trần thể hiện ra không kém huyền la hắn chút nào.

    Sự tương phản này khiến sắc mặt huyền la trở nên xám xịt, hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, từng tia sáng lạnh lẽo dần dần ngưng tụ trong mắt.

    Từ trên người Mục Trần, hắn nhận ra một cảm giác uy hiếp cực kỳ đậm đặc, sự uy hiếp đó còn mạnh mẽ hơn so với mặc tâm.

    Ầm!

    trong lúc nội tâm của huyền la và mặc tâm xáo trộn, thì trên bầu trời, chiến ý mênh mông của 5000 huyền long quân hội tụ, nhất thời thiên địa biến sắc, chiến ý kinh khủng tạo thành uy áp, điên cuồng lan ra, làm cho tất cả các cường giả trong mảnh thiên địa này đều cảm thấy nặng nề.

    Mục Trần đứng phía trên quân đội, hắc bạch Mục Trần ngồi xếp bằng trong chiến ý mênh mông, trợ giúp gắn khống chế chiến ý, hắn cảm nhận chiến ý mạnh mẽ,nhẹ nhàng thở ra một hơi.

    Chiến ý cấp độ này hiện giờ cũng là cực hạn của hắn, dựa vào nó, hắn mới có sức mạnh chính diện đấu với thi hài ma đế.

    Vì vậy ánh mắt của hắn quét ra, nhìn về phía Thi Thiên u lúc này sắc mặt có chút biến hoá, tiếng cười nhạt truyền ra khắp bầu trời.

    - Ngươi có muốn tới thử không?
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.