FULL  Dị Năng  Hệ Thống Lãnh Chúa Toàn Dân: Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 16: Xuất Hiện Dã Thú Cấp 3
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Linh Tịch và hai Hoa Linh thì bay múa ở đỉnh đầu hắn, vui cười đùa giỡn, lại tăng thêm cho lãnh địa không ít sức sống.

    So sánh ra, Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh ngược lại ổn trọng hơn rất nhiều.

    Vẫn cẩn trọng tuần tra biên giới lãnh địa, cảnh giác gió thổi cỏ lay bốn phía.

    - Tốt, tất cả đều đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải làm.

    Lâm Hữu mỉm cười, nói với đám thực vật.

    Hắn biết các thực vật có thể nghe hiểu lời nói của hắn.

    Hắn ăn hết thịt nướng, lại uống một chút nước do hạt sương sớm lấy được trên những tán lá cây lưu giữ lại, hắn cũng đứng dậy trở vào trong nhà gỗ, nằm xuống nghỉ ngơi.

    ………..

    Sáng sớm hôm sau.

    Trời vừa sáng thì Lâm Hữu đã dậy.

    Hắn ăn chút gì đơn giản, kiểm tra một chút bốn phía lãnh địa, rồi mang theo sáu binh chủng thực vật cấp 3 rời đi.

    Hôm nay, hắn cũng không có đi đến đồng bằng bên kia, mà khóa chặt mục đích ở rừng rậm khu lãnh địa.

    Trước đó không dám tiến vào, vì thực lực quá yếu.

    Hiện tại, thực lực của hắn đã tăng lên tới cấp 3, còn có nhiều binh chủng cấp 3 như vậy, hoàn toàn không cần lại sợ hãi sẽ gặp phải ma thú cấp 3, nhưng cũng đi vào thăm dò nhìn một chút.

    Có lẽ còn có thể phát hiện thứ gì đó ngoài ý muốn cũng khó nói.

    Cứ như vậy, một người mà sáu binh chủng thực vật trùng trùng điệp điệp rời khỏi lãnh địa, trực tiếp đi sâu vào trong rừng rậm.

    Trong rừng rậm rất tối, cơ hồ tất cả ánh sáng đều bị lá cây rậm rạp che khuất, chỉ có thể thông qua từng tia sáng mặt trời thấy rõ bốn phía.

    Nơi xa sẽ còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú hống và rú thảm, nghe có chút khiếp người.

    Đi không được bao lâu, Lâm Hữu lại gặp phải con ma thú đầu tiên, một con thằn lằn lớn như cá sấu.

    [Tên: Thằn Lằn Tấn Công Nhanh]

    [Chủng tộc: Dã thú]

    [Đẳng cấp: cấp 3]

    [Sức mạnh: 33]

    [Thể chất: 28]

    [Nhanh nhẹn: 44]

    [Tinh thần: 32]

    [Kỹ năng: Ảnh Hóa (hóa thành hư ảnh, dung nhập trong bóng tối, mắt thường khó có thể phát giác được)]

    [Giới thiệu: Một loại ma thú hắc ám ưa thích ẩn nấp, tốc độ rất nhanh.]

    ...

    - Lên, giải quyết nó.

    Lâm Hữu trực tiếp hạ chỉ lệnh đối với thực vật bên người.

    Đồng thời, con Thằn Lằn Tấn Công Nhanh kia vốn đang gặm ăn thức ăn cũng phát hiện Lâm Hữu, gào rú một tiếng, hóa thành một cái bóng dung nhập vào trong bóng tối xung quanh, hung mãnh đánh về hướng hắn.

    Nếu như nếu không nhìn kỹ, căn bản sẽ thấy không rõ bóng dáng của nó, quả thật mắt thường khó thấy.

    Đương nhiên, thực vật bên người Lâm Hữu cũng không phải ăn chay.

    Thằn Lằn Tấn Công Nhanh mới xông lại chưa đến mười mét, từng cây dây leo đã liên tiếp vung ra, ngăn cản tốc độ tiến lên của nó.

    Nhưng chuyện khiến Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.

    Đối mặt với dây leo cuốn tới bốn phương tám hướng, con thằn lằn kia vô cùng nhẹ nhàng tránh đi, giống như cá chạch, xuyên tới xuyên lui giữa từng sợi dây leo, đảo mắt nó tới đến trước mặt hắn, cách hắn chưa tới năm mét.

    Mùi máu tươi mới, nhất thời để tính cách hung tàn của Thằn Lằn Tấn Công Nhanh bộc phát, tốc độ của nó đột nhiên nhanh hơn, mở ra miệng to như chậu máu cắn về phía Lâm Hữu!

    Vào lúc này, vài gốc gai gỗ không có dấu hiệu nào phá đất mà lên:

    - Phốc!

    Âm thanh đâm qua vang lên, trong nháy mắt xuyên thủng dưới bụng con thằn lằn kia, khiến cho động tác của nó chậm lại.

    Ngay sau đó, dây leo đầy trời rơi xuống, trong nháy mắt xuyên qua thân thể của nó.

    [Đánh giết được Thằn Lằn Tấn Công Nhanh cấp 3, thu hoạch được 12 điểm ma năng.]

    - Linh Tịch, rất tốt.

    Lâm Hữu ngẩng đầu, nhìn về phía Linh Tịch vừa mới thu lại pháp trượng.

    Gai gỗ vừa mới xuất hiện, chính là do Linh Tịch ra tay, cũng là một loại kỹ năng trong hệ Pháp Thuật tự nhiên.

    Không nghĩ tới, ma thú có tốc độ nhanh như vậy đều có thể trúng đích, còn dùng một chiêu giết chết, thật không hổ là tồn tại nắm giữ huyết thống Vương tộc.

    Linh Tịch đạt được sự khích lệ của Lâm Hữu, lập tức trở nên vui mừng nhanh lên, nó bay múa trên không trung vừa đi vừa về, chỗ đến, vẩy xuống từng mảnh ánh sáng.

    Lâm Hữu nhìn một chút, Linh Tịch đánh giết ma thú cấp 3, kinh nghiệm tăng 1 điểm.

    Nói cách khác, muốn thăng cấp lên cấp 4, nhất định phải đánh giết được 50 con ma thú cấp 3 mới được, chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể làm được.

    - Đi thôi, tiếp tục đi tới.

    Ra lệnh một câu, đội ngũ lại tiếp tục xuất phát.

    Có Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh ở phía trước mở đường, Hoa Độc Đằng và Hoa Linh ở phía sau trợ giúp, một đường tiến lên cũng không có gặp nguy hiểm gì.

    Ngược lại là xuất hiện không ít ma thú cấp 2 và cấp 3, cung cấp cho Lâm Hữu mười mấy điểm ma năng.

    Hắn đi vào thế giới này lâu như vậy, đã hiểu rõ đầy đủ tầm quan trọng của ma năng.

    Cho nên đương nhiên sẽ không khách khí, một đường quét ngang qua, tận lực kiếm lấy đủ nhiều ma năng, như vậy hắn cũng có thể chiêu mộ càng nhiều binh chủng.

    Chỉ có như vậy, mới có thể sau khi thời kỳ an toàn bảy ngày kết thúc, mới có thể chân chính đặt chân trên thế giới này.

    Hơn một giờ sau, cuối cùng, Lâm Hữu đã đi vào đến nơi sâu nhất của rừng rậm.

    - Trước tiên dừng nghỉ ngơi một chút!

    Bỗng nhiên, lỗ tai của Lâm Hữu khẽ động, kêu đội ngũ dừng lại.

    Lúc này, hắn đã đi vào sâu trong rừng rậm, đi đến một hướng khác của khu rừng, lúc nào cũng có thể gặp được nguy hiểm, không thể không cẩn thận.

    Sau khi hắn kêu đội ngũ dừng, hắn nhanh chóng đi đến dưới một gốc cổ thụ dây leo chằng chịt, hắn leo lên cây, ánh mắt thông qua khe hở nhánh cây nhìn ra phía ngoài.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 17: Cũng Không Phải Là Lâm Hữu Nhân Từ, Mà Là Muốn Mượn Nhờ Sức Mạnh Của Những Người Này Chia Sẻ Một Phần Áp Lực
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Chỉ liếc một chút, hắn đã bị hình ảnh trước mắt làm cho sợ ngây người.

    Chỉ thấy nơi xa cách hắn chưa đến 200m, một vách tường hơi mờ trong khu rừng ẩn hiện, nối liền với trời đất.

    Mà bên ngoài vách tường, bất ngờ tụ tập số lượng lớn ma thú, một mảnh đen kịt, kéo dài ra ngoài ngàn dặm xa!

    Toàn bộ bên ngoài khu rừng đều bị các loại ma thú khủng bố vây quanh, Lâm Hữu thậm chí còn nhìn thấy không ít bóng dáng ma thú càng còn kinh khủng hơn cấp 3!

    - Đây là...

    Lâm Hữu khiếp sợ há to mồm, hoàn toàn không nghĩ tới một bên khác rừng rậm lại là cảnh tượng này.

    Nhìn cảnh tượng như vậy, những ma thú này là bị lực lượng nào đó ngăn cản ở bên ngoài, tạm thời không thể tiến vào đến khu vực hắn đang ở.

    Chẳng lẽ nói, cái gọi là thời kỳ an toàn bảy ngày, nhưng thật ra là đang ngăn cản những quái vật này!?

    Lâm Hữu kinh ngạc.

    Nếu thật là nếu như vậy, vậy tình cảnh hiện tại của hắn thì thực sự quá nguy hiểm!

    Chỉ cần thời kỳ an toàn thoáng qua một cái, đây giống như thủy triều ma thú, bọn chúng khẳng định sẽ xông tới, sau đó xuyên qua rừng rậm, tập kích tất cả lãnh địa ở khu vực này.

    Mà lãnh địa của hắn ở gần như thế, khẳng định là đứng mũi chịu sào, trước hết trở thành đối tượng công kích của ma thú!

    Khó trách...

    Khó trách hắn lại thường xuyên nghe được có tiếng thú hống truyền đến trong lãnh địa, thì ra là như vậy.

    Nếu không phải hắn trùng hợp tới chỗ này, chỉ sợ còn bị mơ màng, đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào.

    Không được!

    Tuyệt đối không thể ngồi chờ chết!

    Trước kỳ an toàn kết thúc, hắn nhất định phải mau chóng tăng lên thực lực lãnh địa mới được!

    Lâm Hữu đâu còn quan tâm được nhiều như vậy, cuống quít nhảy xuống cành cây, mang theo một đám thực vật vội vàng quay trở về, trên mặt hắn tràn ngập sự lo lắng.

    Vốn cho rằng, thế giới này vô cùng an toàn, để bọn hắn - những người mới buông xuống này từ từ trưởng thành, chậm rãi thích ứng hoàn cảnh thế giới này.

    Lại không nghĩ rằng, nơi bọn hắn đang ở, chẳng qua là nhà ấm được bảo vệ tạm thời mà thôi.

    Hắn nhớ lại vừa mới nhìn thấy cảnh tượng khủng bố, Lâm Hữu không nhịn được tăng nhanh bước chân, không ngừng xuyên thẳng qua bên trong khu rừng rậm rạp.

    Rất nhanh, hắn lại lần nữa trở lại trong lãnh địa.

    Sau khi trải qua bối rối, hắn cũng dần dần bình tĩnh lại, nhìn chung quanh một vòng lãnh địa của mình, bắt đầu cân nhắc kế hoạch ngăn cản thú triều.

    Đầu tiên.

    Nơi này của hắn là ở chân núi, sau dựa lưng vào sơn mạch, cho nên chỉ có ba mặt bị công kích, vô cùng có lợi đối với phòng thủ.

    Huống chi khu rừng rậm này kéo dài ngàn dặm, vô cùng hẹp dài, những ma thú kia cũng không thể nào tất cả đều tấn công vào một góc này của hắn.

    Một khi phân tán, hắn có thể đánh tan từng nhóm, chỉ cần binh chủng đủ nhiều, giữ vững ba mặt, cũng không phải là không có cơ hội.

    Nơi này của hắn đúng là có nguy hiểm.

    Nhưng bình thường trong nguy hiểm có thể gặp được cơ duyên.

    Chỉ cần có thể ngăn cản những ma thú kia tấn công, vậy tài nguyên hắn đạt được khẳng định sẽ vô cùng nhiều, thậm chí đạt tới trình độ kinh người.

    Đến lúc đó lấy chiến dưỡng chiến, cũng chưa chắc không thể.

    Chỉ muốn kiên trì đủ lâu, đó chính là hắn không thể không ngừng mạnh lên, không ngừng chiêu mộ binh chủng, vượt qua lần thuỷ triều ma thú này!

    - Thời gian còn có 5 ngày...

    Chân mày của Lâm Hữu hơi nhíu lại, trong mắt hắn viết đầy sự lo lắng.

    Đây đại khái là lần đầu tiên, hắn cảm nhận được sự khủng bố của thế giới này.

    Hắn cũng không có tâm trạng lãng phí thời gian nữa, lập tức dùng hơn một trăm điểm ma năng hôm nay kiếm được, tiếp tục chiêu mộ binh chủng, bắt đầu làm chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp.

    …………

    Chưa đến nửa canh giờ.

    Số lượng binh chủng trong lãnh địa cấp 3 của Lâm Hữu đã từ biến thành mười hai, trực tiếp tăng lên gấp đôi.

    Trong đó, có năm Hoa Độc Đằng, ba Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh, bốn Hoa Linh, mà nhiều hơn phân nửa đều nắm giữ năng lực công kích pháp thuật từ xa.

    Đương nhiên.

    Bàn về công kích từ xa thì vẫn là Hoa Linh mạnh hơn một chút, Hoa Độc Đằng và Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh chủ yếu vẫn là lấy công kích vật lý làm chủ.

    Khoảng cách thời gian an toàn biến mất chỉ còn lại năm ngày.

    Lâm Hữu không thể nào ngồi chờ chết, có thể làm chuẩn bị nhất định phải sớm làm tốt, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

    Ấn mở kênh nói chuyện phiếm khu vực nhìn một lát, phát hiện cũng không có những người khác chú ý tới chuyện ma thú vây khốn, vẫn như cũ giống như ngày thường, nói chuyện phiếm đánh cái rắm, giao lưu với nhau.

    Lâm Hữu suy nghĩ một chút, trực tiếp gửi lên một tin.

    - Bên kia rừng rậm xuất hiện rất nhiều ma thú, số lượng chí ít hơn mấy ngàn con, có rất nhiều đều là cấp 3 trở lên, các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng.

    Nhắc nhở bọn họ, cũng không phải là Lâm Hữu nhân từ, mà là muốn mượn nhờ sức mạnh của những người này chia sẻ một phần áp lực.

    Nếu không thì sao khi những lãnh địa còn lại bị công phá, ma thú từ những phương hướng khác rất có thể sẽ tuôn về phía hắn, lấy lực lượng cá nhân một mình hắn, chỉ sợ sẽ rất khó đối phó.

    Cho nên vẫn sớm báo động trước một chút thì tốt hơn.

    Quả thật đúng là không sai.

    Tin tức của hắn vừa phát ra, lập tức đã có người đáp lại.

    - Bên kia rừng rậm có hơn vạn ma thú? Thật hay giả?

    - Không thể nào? Số lượng ma thú lớn như vậy, sao lại một chút động tĩnh cũng không có?

    - Ngươi nổ vừa thôi, số lượng mấy ngàn con thì cũng được đi, còn rất nhiều đều là cấp 3? Ngươi tưởng chúng ta là kẻ ngốc sao?
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.