Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Tác giả:Thân Vương Chương 313: Tổ A quyết đấu Người dịch: Friendship Nguồn: metruyen Mời đọc - Sao lại đụng phải rồi? Uông Tiểu Kỳ có chút hoảng hốt, không nghĩ tới ngay từ đầu đã đụng phải đôi oan gia Hạ Sương. Tiêu Thần thì có chút không cho là đúng, ôm vai Uông Tiểu Kỳ vuốt vuốt, an ủi cô nói: - Đây không phải vừa hay sao, vòng đầu tiên liền loại bọn họ ra, để cho bọn họ ở phía sau chảy nước miếng đi, anh còn tính lấy bình Cesc Fabregas 1968 thắng được làm tín vật cầu hôn! - Cái gì cầu hôn! Uông Tiểu Kỳ tâm hoảng e thẹn nói, - Ai đồng ý muốn gả cho anh á! Đồ ngựa giống như anh, không biết bên ngoài có bao nhiêu phụ nữ! Về vấn đề Tiêu Thần có bao nhiêu phụ nữ, Uông Tiểu Kỳ trước mắt biết vẫn chỉ là một góc núi băng, nghĩ rằng chỉ có một bạn gái chính quy thôi. Trên thực tế, bạn học Tiêu Thần hay còn gọi là Đại Pháo, phụ nữ cũng không ít. … Hạ Sương và bạn nhảy ngồi ở khoảng cách khá xa so với Tiêu Thần, nhìn Tiêu Thần ôm ấp Uông Tiểu Kỳ như vậy, hận tới mức ngứa cả răng! Cô bây giờ không chỉ muốn đoạt danh hiệu đệ nhất hoa hậu giảng đường các trường đại học cả nước, mà còn muốn Uông Tiểu Kỳ trôi qua những ngày không hạnh phúc, còn muốn cả tên đàn ông chết tiệt, là kẻ háo sắc ngồi bên cạnh cô kia. - Lại dám nói lão nương là sân bay, cứ chờ chết đi! Hạ Sương trong lòng vô cùng phẫn hận, quy mô của mình tuy không bằng Uông Tiểu Kỳ, nhưng cũng coi là tuyết phong hoàn mỹ! Không ngờ lại bị tên đàn ông kia nói thành sân bay, thật rất đáng giận! - Liễu Đạo, hôm nay dựa vào anh rồi! Hạ Sương vỗ vỗ bả vai bạn nhảy bên cạnh, hôm nay nếu như không vượt qua được Uông Tiểu Kỳ, sau này mình không cách nào làm người nữa! Người tên Liễu Đạo, từng là quán quân cuộc thi vũ đạo sinh viên cả nước, là đệ tử thiên tài khoa Vũ đạo đại học Thanh Hoa, cũng là một trong những người theo đuổi Hạ Sương. Tuy Liễu Đạo tính tình khá kiêu ngạo, cho dù lần này là Hạ Sương mời cậu ta làm bạn nhảy của mình cũng là mất không ít khí lực và cái giá phải trả. - Yên tâm đi! Nếu anh đi cùng em, nhất định phải cầm được quán quân! Liễu Đạo hừ nói, - Chỉ là hy vọng em sau này, có thể cho anh thứ anh muốn! Hạ Sương ngơ ngác một chút, lập tức cười nói: - Anh yên tâm, chỉ cần anh dành được giải quán quân cho em, đánh bại Uông Tiểu Kỳ… Miệng nhỏ của cô lặng lẽ tiến tới bên tai Liễu Đạo, thổi một hơi khí nóng, ẻo lả nói: - Em đây đêm mai liền là của anh, người ta tùy ý anh sắp xếp… … - Sau đây mời các đôi nhảy của tổ A chuẩn bị, bây giờ sẽ phát ba mươi giây nhạc nhảy, sau khi phát xong ba mươi giây chính là lúc các bạn vào sàn nhảy bày ra kỹ thuật tuyệt diệu của các bạn. Lý Hân Nhi cười nói. Đại sảnh bắt đầu từ từ vang lên một đoạn nhạc nhẹ, cũng không có hợp ca, là một đoạn nhạc nhảy hữu nghị truyền thống. Ba mươi giây rất nhanh trôi qua, bốn đôi nhảy của tổ A: số 3, 8, 9, 13, 16 đều đi vào sàn nhảy, số 9 Hạ Sương và Liễu Đạo dường như còn muốn khiêu khích một chút số 8 Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần, cố ý chọn đứng gần bọn họ. - Hai tên hề, nhất định phải chuẩn bị tốt nha, đêm nay là lúc bêu xấu các người! Hạ Sương âm u lạnh lẽ nói với hai người Uông Tiểu Kỳ. Vì trận đấu lần này, cô cam nguyện hiến ra cái màng bản thân trân quý hai mươi mốt năm, hy sinh không thể nói là không lớn, nhưng cô cũng tuyệt đối tin tưởng Liễu Đạo và bản thân. Bằng Uông Tiểu Kỳ và tên bạn trai gà mờ đáng khinh kia, muốn đánh bại người học nhảy chuyên nghiệp Liễu Đạo và mình, đó là chuyện căn bản không thể xảy ra. Đừng quên, Hạ Sương tôi cũng một nửa là người học nhảy, thi đấu vũ đạo nghiệp dư cũng cầm qua không ít bằng khen. - Ha ha, vậy chúng tôi mỏi mắt mong chờ rồi, xem xem đêm nay rốt cuộc là ai xấu mặt! Hạ Sương khiêu khích cũng khơi dậy tâm huyết của Uông Tiểu Kỳ, cô vốn còn hơi sợ, dù sao thực lực của Hạ Sương cũng mạnh hơn mình nhiều, Tiêu Thần lại chưa từng biểu hiện ra thiên phú vũ đạo mạnh mẽ, nhưng Hạ Sương giả tạo này không ngờ coi thường mình và chồng mình, vậy thì phải cho cô ta biết tay! Lại vừa vặn là đoạn nhạc kia nhẹ nhàng chậm rãi vang lên, bốn đôi nhảy đều tản ra bốn góc sàn nhảy, hỗ trợ bạn nhảy, nương theo tiếng nhạc nhẹ nhàng bắt đầu chuyển động. Mặc dù nói là có thể tự do, nhưng bối cảnh nhạc dạo rất thích hợp nhảy hữu nghị, hơn nữa nhảy hữu nghị còn là điệu nhảy dễ nhất, bốn đội đều chọn nhảy hữu nghị. Liễu Đạo không hổ danh là quán quân vũ đạo sinh viên cả nước, bộ pháp và dáng người đều vô cùng tốt, bộ pháp cũng được, Liễu Đạo từ từ xoay tròn ở trung tâm sàn nhảy, hai người nghiễm nhiên thành nhân vật nổi bật. Uông Tiểu Kỳ coi như là kẻ gà mờ, trước kia cũng chỉ là học một chút điệu nhảy hữu nghị trong đaị học, nhưng trình độ của Tiêu Thần hiển nhiên ngoài dự liệu của cô, mặc dù không đạt trình độ chuyên nghiệp như Liễu Đạo, nhưng cũng là biết tròn biết méo, bước đi theo âm nhạc đều rất chuẩn, tuy cao hơn Uông Tiểu Kỳ một cái đầu, nhưng lại phối hợp vô cùng tốt với Uông Tiểu Kỳ. Nhất là cặp mắt thâm thúy dưới mặt nạ đang chăm chú nhìn chằm chằm Uông Tiểu Kỳ, lộ ra vẻ nhu tình chưa từng có, đem theo cảm xúc của Uông Tiểu Kỳ bắt đầu chuyển động, hai người không quan tâm đến ai xoay tròn trong sàn nhảy, bước bước… Số 3 Lăng Điệp Hi và bạn nhảy rõ ràng kém quá nhiều, nhất là bạn nhảy nam kia, có lúc còn giẫm lên chân Lăng Điệp Hi… Một đôi khác của đại học Thanh Hoa biểu hiện cũng không tốt, đoán chừng là không đủ trình độ, vị hoa hậu giảng đường kia thậm chí ngay cả bước nhảy đều sai lầm… Thời gian đoạn nhạc này cũng không dài, chỉ hơn hai phút đồng hồ, thời điểm chuẩn bị kết thúc, bên tai Hạ Sương đột nhiên vang lên tiếng vang nhỏ. - Em gái nhảy không tồi nha… Nhưng em nhảy tốt như vậy… Tối mai em sẽ trao đêm đầu tiên của mình cho Liễu Đạo đó… Em đã chuẩn bị tốt chưa? Oành! Hạ Sương cả kinh ngã xuống đất, đoạn nhạc cũng đúng lúc đó kết thúc.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Tác giả:Thân Vương Chương 314 : Bi kịch của Hạ Sương Người dịch: Friendship Nguồn: metruyen Mời đọc Vốn vẫn luôn rất tốt, nhưng trước khi kết thúc, Hạ Sương đột nhiên ngã xuống đất, khiến mọi ngở đây mở rộng tầm mắt. Hạ Sương ngã xuống đất vài giây rồi lặng đi, không dám ngẩng đầu, tiếng cười thật nhỏ ở bên tai kia rốt cuộc là ai, chẳng lẽ có người biết giao dịch của mình và Liễu Đạo? Hạ Sương ngẩng đầu nhìn chằm chằm Liễu Đạo, Liễu Đạo cũng là không hiểu ra sao, vội vàng kéo Hạ Sương lên, thấp giọng quát: - Sao lại thế này! Cô không muốn thắng đúng không! - Chẳng lẽ không phải tiểu tử này bán rẻ mình? Nghe giọng điệu này của Liễu Đạo, cảm giác khá thật, không giống đùa giỡn mình. Hạ Sương càng không hiểu, cú ngã vừa rồi rất có thể khiến cô bị loại ngay từ vòng đầu tiên. - Không sao, có thể là hơi căng thẳng. Hạ Sương thở dài, nghĩ thầm có thể tự mình đa nghi, chính mình dùng thân thể để đối lấy việc Liễu Đạo làm bạn nhảy, chuyện này hẳn là chỉ có mình là Liễu Đạo biết, làm sao có thể có người thứ 3 biết, hơn nữa vừa rồi bên cạnh mình cũng chỉ có Liễu Đạo, âm thanh kia không có khả năng trống rỗng xuất hiện. - Không ngờ cô lại không căng thẳng… Ha ha… thật là đủ bình tĩnh… Nói như vậy cô nhất định muốn trèo lên giường Liễu Đạo rồi? Tâm tình Hạ Sương vừa mới vững vàng một chút, bên tai lại vang lên tiếng cười xấu xa, âm thanh này khiến cô sợ tới mức thật muốn bỏ trốn. - Ai! Rốt cuộc là ai! Hạ Sương sắp điên mất rồi, liên tục dậm chân mấy cái, nhìn quanh bốn phía, lại phát hiện trong sản nhảy chỉ có bốn đôi tuyển thủ, căn bản không có người khác. Hơn nữa vừa rồi khi mình nói chuyện với Liễu Đạo, vậy người đàn ông vừa nói là ai? Hạ Sương theo bản năng nhìn về phía Tiêu Thần, cũng là bạn nhảy của Uông Tiểu Kỳ, hiện tại hắn đang cùng Uông Tiểu Kỳ nhìn mình chằm chằm, mấy chục người ở đây đều nhìn mình chằm chằm, ánh mắt kia dường như đang nói, người kia có phải bị bệnh thần kinh? Tuy Hạ Sương đeo mặt nạ, nhưng tất cả mọi người hiện tại đều có thể đoán ra vẻ mặt phát điên của cô, nhất định là hận thấu vì sao mình trong lúc kết thúc điệu nhảy lại phạm phải sai lầm như vậy, ngay sau đó lại phát thần kinh nói vài câu không hiểu ra sao cả. - Sau đây là điểm số! Đúng lúc này, máy tự động tính điểm bắt đầu chấm điểm, tạm thời thu hút bọn họ dời đi một chút. Tim Hạ Sương cũng bị nhấc tới cổ họng, âm thầm cầu khẩn: - Ngàn vạn lần đừng bị loại từ lần đầu tiên nha, bằng không tôi về sau còn lăn lộn thế nào! - Số 3, 56.54 điểm! - Số 8, 74.36 điểm! - Số 9, 65.78 điểm! - Số 16, 60.05 điểm! Máy tự động tính điểm báo điểm của bốn đội tổ A, đôi Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần thành công tiến vào vòng trong, đôi Hạ Sương và Liễu Đạo cũng thành công tiến vào. Tuy Hạ Sương trong thời khắc cuối cùng bị ngã một phát, nhưng trước đó bọn họ đã biểu diễn rất tốt, coi như là dựa vào thực lực để vào vòng trong. Đôi Lăng Điệp Hi và một đôi đại học Thanh Hoa khác bị loại, nhưng xem bộ dạng của bọn họ cũng không hề mất hứng, ngược lại là như trút được gánh nặng, nhanh chóng ngồi xuống sô pha hưởng thụ rượu ngon và bánh ngọt. - Ha ha, chúc mừng nha! Tiêu Thần đi tới trước mặt Hạ Sương, cười nói, - Tôi còn tưởng hai người sẽ bị loại rồi, còn may, còn may… - Hừ! Chớ đắc ý! Hạ Sương vô cùng không thích tiểu tử kiêu ngạo này, tạm thời quên mất giọng nam thần bí, quát, - Vừa rồi nếu không phải tôi không chú ý, sẽ đến phiên các người đứng thứ nhất sao? Cũng không nhìn xem là mặt hàng gì! Dựa vào con cóc thêm một con vịt xấu xí! Uông Tiểu Kỳ rất khinh thường Hạ Sương, cười hì hì nói: - Vừa rồi không biết là ai gầm lên như con điên, chỉ sợ còn xấu hơn cả vịt con xấu xí ấy chứ. Hai đôi bạn nhảy là loại hàng thủy hỏa bất dung, nhìn thấy là muốn cãi vã rồi, nhưng còn may người chủ trì Lý Hân Nhi lúc này đứng ra khuyên can. - Mời các bạn học thi đấu xong rồi trở lại vị trí, tiếp theo lập tức đến lượt tổ B, chúng ta mời máy tự động tính điểm bắt đầu quay! Lý Hân Nhi cười nói, những con số trên màn hình LCD đồng thời bắt đầu quay vòng. - Tổ B! Số 4, số 7, số 11, số 13! Số 13 là Lâm Vũ Đình và Sài Lang, Lâm Vi Nhã và bạn nhảy của cô là số 11, hai đôi còn lại là đôi nhảy của đại học Thanh Hoa, hai trường vừa vặn chia hai đôi, coi như là cân đối. Nếu như tổ B lập tức phải bắt đầu so tài, hai đôi cũng không cãi vã nữa, ngược lại là Hạ Sương vội vàng hấp tấp kéo Liễu Đạo trở về vị trí ngồi. … - Cô vừa rồi rốt cuộc nghĩ cái gì! Sự việc thiếu chút nữa bị cô làm hỏng! Hai người vừa ngồi xuống, Hạ Sương còn chưa kịp uống hớp rượu, Liễu Đạo ở bên cạnh liền cất lời mang giọng điệu oán trách hỏi cô. Hạ Sương buồn bực nói: - Không có gì, có thể là hơi mệt. - Hừ! Cô tốt nhất là tập trung một chút! Tôi không muốn bị cô liên lụy, bại bởi tên vô danh tiểu tốt đó! Tôi gánh không nổi đó! Liễu Đạo cảnh cáo cô, nữ phục vụ bên cạnh rất thức thời cách xa hai người một chút. Hạ Sương lặng đi mấy giây, lập tức ngẩng đầu lên, trừng mắt Liễu Đạo, thấp giọng quát: - Liễu Đạo, anh nói thật với tôi, anh thật sự là thích tôi mới làm bạn nhảy của tôi? Hay là chỉ vì muốn có được lần đầu tiên của tôi! Cô sở dĩ tìm Liễu Đạo làm bạn nhảy của mình, đầu tiên là vì người này kỹ thuật nhảy rất cao, thứ hai là vì người này luôn nghĩ hết cách để theo đuổi mình, cũng coi là một người rất chấp nhất theo đuổi. Nhưng biểu hiện bây giờ của Liễu Đạo, căn bản không phải là thích mình, đêm đầu tiên của mình trong mắt anh ta thậm chí còn không bằng vinh dự quán quân của vũ hội nho nhỏ này! - Hừ! Cô cho rằng mình rất đáng tiền sao? Liễu Đạo cười lạnh nói, - Tôi nói cho cô biết! Nữ sinh trong trường đại học muốn lên giường cùng ông đây rất nhiều! Xinh đẹp cũng vừa nắm là một bó to!
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Tác giả:Thân Vương Chương 315 : Bán kết bắt đầu Người dịch: Friendship Nguồn: metruyen Mời đọc - Anh, vậy anh rốt cuộc là như nào? Âm thanh của Hạ Sương đã bắt đầu run rẩy, hai hàm răng trên dưới đều gõ vào nhau, thân mình càng thêm run rẩy. Liễu Đạo cười ha hả nói: - Tôi chẳng muốn thế nào, chỉ muốn nói cho cô biết, tôi rất để ý thắng lợi lần này, nếu bởi vì cô kéo chân sau của tôi, khiến tôi không chiếm được chai Cesc Fabregas 1968 kia, tôi sẽ công khai giao dịch với cô! - Anh… anh… Hạ Sương tức đến sắp muốn sặc khí, người đàn ông này hóa ra chỉ là vì một chai rượu, một chai rượu! - Tôi cái gì… cô vẫn là tự cầu phúc thêm đi, hy vọng cô biểu hiện tốt, bằng không cô sẽ phải lấy danh dự quét sân, về sau ở đại học Thanh Hoa không lăn lộn nổi đâu! Liễu Đạo hừ lạnh nói, - Nếu cô giúp tôi thắng trận đấu này, tôi sẽ tha cho cô một lần, dù sao đối với cái màng kia của cô cũng không có hứng thú, thật sự hấp dẫn tôi chính là chai Cesc Fabregas 1968! - Yên tâm! Âm thanh của Hạ Sương đột nhiên lạnh xuống, thấp giọng quát, - Tôi nhất định sẽ thắng! Anh cũng đừng quá đề cao mình, đừng nghĩ tôi là không trâu bắt chó đi cày, vội vã muốn lên giường cùng anh! Tôi cũng rõ ràng mà nói với anh, tôi một chút hứng thú với anh cũng không có, đừng tưởng tôi muốn dành được anh, nếu không nhìn vào cơ sở vũ đạo của anh, anh nghĩ tôi sẽ chọn anh? - Ha ha, cô nghĩ vậy là đúng Liễu Đạo thản nhiên phủi tay, cười nói, - Dù sao bây giờ chúng ta phải tề tâm hợp lực, thắng được trận đấu này thì chuyện gì cũng không có, tất cả mọi người đều vui vẻ, nếu như không thắng, vậy cô liền đợi bị đại học Thanh Hoa đuổi học đi! - Hừ! Hạ Sương hừ một tiếng, ngồi cách xa Liễu Đạo hai bước, không hề đáp lời anh ta. … Đại sảnh vang lên ba mươi giây nhạc dạo, là một đoạn vũ khúc tương đối sôi động, ba mươi giây qua đi, bốn đôi tuyển thủ tổ B cũng bắt đầu chuẩn bị chính thức biểu diễn. Hai đôi bạn nhảy bên đại học BJ đều lựa chọn nhảy điệu Cha-cha, âm nhạc trận đấu chính thức vang lên, bốn đôi tuyển thủ nhảy khắp ngõ ngách sàn nhảy, bắt đầu mở ra chuyển động. Không thể nói đôi số 4 Lâm Vũ Đình và Sài Lang là một điểm sáng lớn, kỹ thuật nhảy của Sài Lang vô cùng thành thạo, dáng người của Lâm Vũ Đình cũng khá xuất sắc, hơn nữa hai người phối hợp cũng rất sắc bén, một đoạn Cha-cha hoàn toàn làm cho người ta cảm giác hai người vô cùng có sức sống và tiêu chuẩn. Số 11 Lâm Vi Nhã và bạn nhảy của cô cũng lựa chọn điệu Cha-cha, quy tắc hai người biểu hiện ra ngoài là tao nhã và cao quý, dáng người Lâm Vi Nhã thiên phong thọ hình, là điển hình cho sự quý phái, thân hình bạn nhảy nam kia cũng vô cùng thành thục, kỹ thuật và phối hợp của hai người đều rất ăn ý, cũng tạo thành tiêu điểm. Hai đôi nhảy đại học Thanh Hoa khác thì có vẻ hơi thiếu chuyên nghiệp, hai đôi bạn nhảy không chọn điệu Cha-cha mà chọn nhảy hữu nghị, điều này làm cho bọn họ biểu diễn có vẻ có chút chẳng ra gì, âm nhạc là điệu nhạc sôi nổi, nhưng vũ đạo lại thành thong thả xoay tròn… Kết quả không cần phải nghĩ, bốn đôi tuyển thủ tổ B, đội của Lâm Vi Nhã xếp hạng nhất, đội của Lâm Vũ Đình xếp thư hai, hai đôi nhảy đại học BJ thành công thăng cấp. - Kỹ thuật nhảy của Tiểu Sài Lang không tồi! May mà không làm mất mặt lão nương, không tồi, tiếp tục cố gắng! Vừa mới kết thúc, Lâm Vũ Đình thật hưng phấn vỗ bả vai Sài Lang, hôm nay có được sự khởi đầu tốt đẹp, biểu hiện của bản thân khá tốt. Sài Lang lặng đi vài giây, gật gật đầu nói: - Hy vọng em cố gắng nhiều hơn một chút, thêm cả phần của anh. Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng anh ta không nghĩ vậy. Con bé này, vừa rồi không biết là bà cô nào thiếu chút nữa thì dẫm lên chân tôi, còn có bà cô nào bước nhầm bước nhảy, nếu không phải mình đúng lúc đổi kỹ thuật nhảy, hai người thiếu chút nữa liền quẳng ở cùng một chỗ. Lâm Vũ Đình được khen, lập tức thể hiện điệu bộ của chị cả, vỗ đầu Sài Lang cười hì hì nói: - Yên tâm đi, anh là tiểu đệ Tiêu Thần mang đến, em đây nhất định sẽ chiếu cố anh! Bởi vì Tiêu Thần là anh rể em! - A, không đúng. Lâm Vũ Đình lại cảm thấy không thích hợp, biểu hiện khá rối rắm, - Tiêu Thần người này rõ ràng nhỏ tuổi hơn mình, chị Tiểu Kỳ lại lớn hơn mình, mình còn phải gọi hắn là anh rể, đúng là hủy hoại mình. … Qua hơn nửa giờ vòng đấu loại, đã chọn ra các tuyển thủ Top 8, bên phía đại học BJ có năm đôi thăng cấp, bao gồm ba cặp trong ký túc xá Uông Tiểu Kỳ, còn có một đôi Lâm Vi Nhã kia, cuối cùng là Mộ Dung Hiểu Tình và người đàn ông cao hơn 1m9, nhất là bọn họ đấu vòng loại nhảy điệu dã thú cuồng vũ, khiến các bạn học đang ngồi được mở rộng tầm mắt. Bên phía đại học Thanh Hoa chỉ có ba cặp tiến vào Top 8, ngoại trừ đôi Hạ Sương thì còn hai đôi khác. - Cảm ơn mọi người đã biểu diễn xuất sắc, thật sự là quá kinh người, các vị bạn học còn trong trường đã có trình độ như vậy, Hân Nhi tự than không bằng! Đấu vòng loại xong, lộ diện Top 8, âm thanh của Lý Hân Nhi lại vang lên. - Kế tiếp, chính là vòng trong rồi, Top 8 sẽ được hệ thống ngẫu nhiên rút ra, trực tiếp PK hai hai! Vì biểu lộ công bằng, hệ thống sẽ ngẫu nhiên chọn một kiểu nhảy, hai đội phải dùng vũ đạo tương ứng để tiến hành biểu diễn, người đạt được điểm cao sẽ tiến vào bán kết. Vòng trong dùng phương thức PK trực tiếp đến khi tìm được quán quân mới thôi! - Dưới đây để chúng ta chờ mong vòng trong nhé, mời hệ thông tự động chọn! Lý Hân Nhi lên giọng tuyên bố, màn hình tinh thể lỏng lại phát sáng, tám con số đang không ngừng xoay tròn. Đinh! Hai con số màu đỏ sáng lên. - Tổ 1! Số 5 và số 6! Biểu diễn ca khúc bằng điệu nhảy Cha-cha! Số 5 là Dương Dao Dao và Lăng Nguyệt Hoa, số 6 là đôi tuyển thủ của đại học Thanh Hoa. …. - Chủ nhân, tôi đã tra xét hết ngôi biệt thự rồi Nhưng vào lúc này, trong đầu Tiêu Thần vang lên thanh âm Daniel, gã đã thăm dò toàn bộ tình hình biệt thự.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Tác giả:Thân Vương Chương 316 : Ma binh sống lại Người dịch: Friendship Nguồn: metruyen Mời đọc - Được, nói tình hình một chút đi. Ánh mắt Tiêu Thần nhìn chằm chằm hai đôi tuyển thủ trong sàn nhảy, ý thức lại chìm vào đại não đối thoại với Daniel. Daniel nói: - Biệt thự Thiên Hà này, ngoại trừ mười sáu đôi tham gia vũ hội, còn có một trăm ba mươi tám nhân viên tiềm phục. - Một trăm ba mươi tám? Nhiều như vậy? Tiêu Thần kinh ngạc hỏi. Trong đại sảnh hiện tại có ba mươi người tham gia vũ hội, ngoài ra còn mười sáu nữ phục vụ, tính cả Lý Hân Nhi kia cũng mới bốn mươi chín người, coi như có cả Ngô Thiên Hà và bốn vệ sĩ của ông ta lúc trước cũng mới năm mươi bốn người, vậy tám mươi bốn người còn lại trốn trong biệt thự này làm gì? Giải thích chỉ có một, nơi này có âm mưu, có âm mưu lớn! - Đúng vậy! Daniel nghiêm nghị nói, - Toàn bộ biệt thự Thiên Hà có sáu tầng, ba tầng trên mặt đất và ba tầng ngầm. Tầng thứ ba trên mặt đất có hai người ngồi trong phòng quan sát, tầng hai có năm người đều tập trung trong phòng phát thanh, trong đó người chủ trì kia, chính là Lý Hân Nhi đang bị trói tay chân, có bốn người đàn ông theo dõi. Tầng một trên mặt đất chính là đại sảnh, tổng cộng có bốn mươi chín người. Tầng ngầm đầu tiên có tám người, bốn người đàn ông trong một căn phòng khống chế âm thanh và sàn nhảy, bốn người phụ nữ thì ở trong một phòng nhỏ, ở đó làm vận động hữu nghị*. Tầng ngầm thứ hai có ba mươi hai người, theo thứ tự là mười sáu nam mười sáu nữ, ở trong một đại sảnh lớn làm vận động tập thể hữu nghị*. Tầng ngầm thứ ba có bốn mươi hai người, hai nam bốn mươi nữ đều vây quanh một ao máu, bốn mươi cô gái tất cả đều trần truồng. *Tự hiểu nhá ^^ Daniel tìm nửa giờ, làm rõ ràng toàn bộ tình huống trong ngoài biệt thự Thiên Hà. - Bọn người kia rốt cuộc muốn làm gì? Nghe Daniel báo cáo xong, Tiêu Thần không khỏi cảnh giác. - Tụ tập nhiều con gái đẹp như vậy, hơn nữa nơi này còn có ba tầng ngầm, tầng ngầm một và tầng ngầm hai, nam nữ đều đang làm chuyện như vậy, chứng minh đây là một hành động có mục đích vô cùng âm tà. - Chủ nhân, liên quan đến vấn đề này, ở tầng ba trên mặt đất tôi có nghe được một chút. Daniel nói tiếp, - Tôi dùng Thần niệm thăm dò phòng quan sát trên mặt đất kia, nghe được hai người nói chuyện, hình như nói là một lão gia gì đó tỉnh lại, bây giờ còn phải chấp hành kế hoạch tên là ‘Hoàng kim tử thần’. - Đó là kế hoạch gì? Tiêu Thần hỏi. Daniel than vãn nói: - Cái đó thuộc hạ không do thám được, hai người kia chỉ nói vài câu, cũng không nói đến thứ ở tầng hầm. Nhưng có vài thứ có thể khẳng định, những người này không có ý tốt với ba mươi sáu người ở đây, trong lúc nói chuyện với nhau họ có nhắc tới, ba mươi sáu người ở đây rất có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. - Gì! Ta biết ngay là không có chuyện tốt như vậy, vừa tặng rượu, vừa tặng Mặt nạ hoàng kim. Tiêu Thần thầm mắng, không có khả năng bỗng dưng có miếng bánh ngon rơi từ trên trời xuống, cho dù là hoa hậu giảng đường đại học Thanh Hoa và đại học BJ, người ta cũng không cần phải hớn hở ném tiền vào người người khác được! - Thuộc hạ tuy không biết được toàn bộ âm mưu từ lời nói của bọn họ, nhưng tôi nghĩ rất có thể có liên quan đến ao máu ở tầng ngầm thứ ba, loại hoạt động hiến tế này rất giống Ma Vương phục sinh trong vũ trụ Hắc Ám. Lời nói của Daniel có chút trịnh trọng. Tiêu Thần khiếp sợ hỏi: - Ma Vương phục sinh? Không thể nào! Ma Vương vũ trụ Hắc Ám chạy tới Địa cầu? Một Ma Vương vũ trụ Hắc Ám, chiến lực có thể địch với Chiến thần của vũ trụ Quang Minh, nếu như Ma Vương xuất hiện ở Địa cầu, vậy bản thân còn lăn lộn cái đếch gì nữa! Tất cả nhân loại đều bị Ma Vương phế bỏ. - Chủ nhân không cần lo lắng, tôi chỉ nói là ao máu đó khá giống tình hình Ma Vương phục sinh, nhưng quy mô ao máu ở tầng ngầm thứ ba thật sự quá nhỏ. Bình thường Ma Vương phục sinh, phải dùng máu tươi của mấy vạn xử nữ ở trong ao máu mấy trăm km, tế luyện vài vạn năm, quy mô rất lớn. Ao máu cực âm dưới tầng ngầm thứ ba kia, nếu có thứ sống lại thật, chỉ sợ cũng chỉ là một ma binh nho nhỏ mà thôi. Daniel cười nói, nếu thật sự một Ma Vương vũ trụ Hắc Ám sống lại ở Địa cầu, vậy xử nữ trên Địa cầu gặp họa rồi, toàn bộ xử nữ cực âm ở Địa cầu chỉ sợ đều đã bị gã hút khô máu tươi. Tiêu Thần thở phào một cái, nếu như là một tiểu ma binh, bản thân còn không sợ đến mức thành như vậy, hỏi: - Một tiểu ma binh chúng ta hiện tại có thể đối phó không? - Ách, quên nói với ngài, tôi trước kia cũng là Đội trưởng ma binh, thực lực cao hơn so với ma binh bình thường một chút, nhưng với thực lực của chúng ta bây giờ, rất khó đối kháng lại với ma binh sống lại từ trong ao máu! Daniel nói. - Gì! Ngươi không nói sớm! Tiêu Thần mắng, - Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta phải nhanh chóng ngăn cản, để gã không sống lại được! - Đúng vậy, theo tôi suy đoán, bọn họ tổ chức vũ hội lần này, đoán chừng chính là muốn mười sáu vị hoa hậu giảng đường ném máu cực âm vào trong ao, mượn dùng âm lực của mười sáu vị cực phẩm âm đỉnh này để phục sinh ma binh. Chỉ cần chúng ta phong bế máu của bọn họ, lại dùng thêm mật pháp làm thanh tỉnh thần trí những cô gái trong tầng hầm kia là có thể ngăn cản ma binh này sống lại! Daniel nói thì khá thoải mái nhưng áp lực đương nhiên vẫn có, Tiêu Thần bây giờ vẫn còn quá yếu, đối với một tiểu ma binh đã lao lực như vậy, nếu như đối thủ hùng mạnh hơn nữa, vậy căn bản không kháng nổi một hiệp. Quan trọng nhất là, ở tinh cầu nhỏ như Địa cầu, không ngờ lại xuất hiện ma binh vũ trụ Hắc Ám, khó đảm bảo sẽ không xuất hiện càng nhiều ma binh ma tướng nữa, con đường tương lai vẫn rất gian nan. - Xem ra sau khi trải qua chuyện này, ta phải đi khổ tu. Tiêu Thần cũng nghĩ tới điểm này, trước mắt thực lực của mình quá yếu, nhất định phải trong khoảng thời gian ngắn nâng cao thực lực bản thân. Lúc hai người nói chuyện, hiệp thi đấu đối kháng đầu tiên cũng đã kết thúc, đội Dương Dao Dao và Lăng Nguyệt Hoa cuối cùng để thua đội của đại học Thanh Hoa, hết đường vào bán kết.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Tác giả:Thân Vương Chương 317 : Nội chiến ký túc xá Người dịch: Friendship Nguồn: metruyen Mời đọc - Kế tiếp chính là trận đấu thứ hai. Lý Hân Nhi vui mừng tuyên bố. Tiêu Thần nghe được lời nói của cô, không khỏi khâm phục người phụ nữ này. Vừa rồi Daniel đã nói qua, người phụ nữ này đang bị người ta trói hết tay chân, bị bốn người đàn ông theo dõi, nhưng lại có thể chủ trì buổi tiệc trong tình huống như vậy, thật sự rất chuyên nghiệp. … - Dao Dao, thật xin lỗi, vừa rồi là mình sai lầm hại bạn thua. Lăng Nguyệt Hoa và Dương Dao Dao về tới sô pha, có chút uể oải nói với Dương Dao Dao. Luận về thực lực, tổ của Dương Dao Dao hẳn là mạnh hơn đôi kia của đaị học Thanh Hoa, nhưng vừa rồi khi biểu diễn, Lăng Nguyệt Hoa có chút thất thần, hai người xảy ra sai sót khá lớn, dẫn đến chất lượng thấp kém thua trong trận này, mất cơ bội tiến vào bán kết. Dương Dao Dao cười nói: - Không trách bạn, bản thân mình cũng có trách nhiệm, hơn nữa, mình cũng không muốn lấy được chức quán quân, thua thì thua thôi, đỡ mệt, chúng ta có thể ngồi một bên xem bọn họ so tài. Bạn học Dao Dao lại là người rất bình tĩnh, trận đấu như vậy cô không quan tâm, cô chỉ muốn xem tổ Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần, có thể đánh bại được đội Hạ Sương và Liễu Đạo hay không, ngoài ra cô không chú ý. … - Tổ 2! Số 8 và số 11, biểu diễn Street dance Hệ thống lại rút thăm, lúc này lại thành nội chiến trong ký túc xá Uông Tiểu Kỳ, số 11 là tổ Lâm Vũ Đình và Sài Lang, đấu với Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần. - A! Sao lại rút được chúng ta và bọn Vũ Đình chứ! Uông Tiểu Kỳ kinh hô. Tiêu Thần cười nhạt nói: - Nếu như rút thăm trúng rồi, vậy chúng ta khiến bọn Vũ Đình sớm nghỉ ngơi một chút đi, khiêu vũ nhiều sẽ rất mệt! - Nhưng em không biết nhảy hip hop! Vậy phải làm sao! Uông Tiểu Kỳ xấu hổ nói, phía trước của cô đầy đặn như vậy, nếu nhảy hip hop , vậy không phải khiến người khác rớt quai hàm sao, cho nên cô cũng không đi học vũ đạo mang tính cơ động tương đối cao kia. - Nếu như em không biết nhảy, vậy chút nữa em cứ bám vào ngừoi anh là được? Tiêu Thần cười nói. - Bám vào người anh? Uông Tiểu Kỳ khá là bất lực, vậy thì còn nhảy hip hop cái gì! Tiêu Thần cố ý tỏ ra thần bí nói: - Đến lúc đó em sẽ biết, tóm lại em chỉ cần hai tay ôm cổ anh, hai chân khoác lên hông, làm ra ánh mắt thâm tình chân thành nhìn anh là ok! - Ah. Uông Tiểu Kỳ chỉ gật đầu, tuy cô chưa từng thấy kiểu nhảy hip hop như vậy, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể tin Tiêu Thần thôi. … Trong sàn nhảy, hai đôi tuyển thủ tổ 2 bước vào sàn nhảy. - Chị Tiểu Kỳ, em thấy chúng em trực tiếp nhận thua là được, nếu thắng hai người, vậy hai người liền không thể đấu được với Hạ Sương nữa! Lâm Vũ Đình lo lắng nhìn Uông Tiểu Kỳ. Sài Lang vừa rồi đã phô diễn kỹ thuật nhảy rất tốt, hơn nữa bản thân còn khá am hiểu hip hop , Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần rất khó có thể là đối thủ của mình. Tiêu Thần và Uông Tiểu Kỳ còn chưa nói, Sài Lang đã thản nhiên nói một câu: - Đừng lo cho bọn họ, tôi so ra còn kém Tiêu Thần! “Ách, người này thật sự quá ủng hộ.” Tiêu Thần trong lòng thầm khen ngợi bạn học Sài Lang, không hổ là anh em của mình, trước mặt phụ nữ lại nể mặt, Tiêu Thần cười nói, - Thoải mái đấu một trận đi, có thể sau khi đấu xong, Vũ Đình chị sẽ yêu em! Tiêu Thần vừa được khen ngợi liền không biết trời cao đất rộng, không ngờ trước mặt Uông Tiểu Kỳ lại dám đùa giỡn bạn cùng phòng cô. Cái này không cần nghĩ nhiều, chưa bắt đầu trận đấu bên hông đã trúng một ma trảo vô hình thật mạnh! … Âm nhạc sôi động rốt cục vang lên, đây là một đoạn nhạc hip hop rất kinh điển, âm nhạc vang lên, hai đội cũng bắt đầu biểu diễn. Lâm Vũ Đình và Sài Lang mở màn khá phong cách, Sài Lang quỳ rạp trên mặt đất, Lâm Vũ Đình cưỡi trên lưng anh ta, âm nhạc vừa vang lên, Sài Lang dường như hóa thân thành một con báo, trượt qua hai chân Lâm Vũ Đình, Lâm Vũ Đình không chịu dừng tay, một bước lượt nhẹ nhàng khéo léo, lại cưỡi trên lưng Sài Lang, giương lên bàn tay bổ xuống đầu sói! Đương nhiên đây chỉ là biểu diễn, bàn tay chỉ là làm dáng một chút thôi, nhưng hai người tổ Lâm Vũ Đình cũng đã biểu đạt chủ đề bọn họ biểu diễn rất rõ ràng, nữ vương vô địch! Bạn học Lâm Vũ Đình đóng giả nữ vương, mà đồng chí Sài Lang rất không may lại trở thành sói hoang dưới chân nữ vương! So với thủ pháp của Lâm Vũ Đình và Sài Lang, biểu diễn của Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần khiến người xem được mãn nhãn. Uông Tiểu Kỳ hóa thành một con mèo hoang nhỏ, gắt gao bám chặt trên người Tiêu Thần, Tiêu Thần làm thế nào cũng không bỏ xuống được. Nương theo âm nhạc sống động, Tiêu Thần đeo Uông Tiểu Kỳ trên người, không ngờ lại làm ra một loạt động tác bước lướt, bước chân nhẹ nhàng như bình thường, ở trung tâm sàn nhảy, nhảy điệu Moonwalk! Tay chân Tiêu Thần như linh kiện máy móc, một chút vặn vẹo cũng vô cùng có quy luật, mà Uông Tiểu Kỳ giống như là ốc vít, động tác tuy không nhiều lắm, nhưng phối hợp cực kỳ hoàn mỹ. Tay chân Tiêu Thần vặn vẹo một chút, đầu của cô cũng nâng lên, ý đồ muốn hôn Tiêu Thần, nhưng Tiêu Thần lại không chịu để cô như ý, hai người trình diễn một cảnh robot cưỡng hôn! - Ác! - Quá kinh điển! Hai đội tuyển thủ phấn khích biểu diễn, chinh phục tuyệt đại đa số người xem, ngay cả đôi nhảy của đại học Thanh Hoa cũng thật lòng đứng lên vỗ tay, chỉ có hai người Hạ Sương và Liễu Đạo, tức giận nghiến răng ken két, không cho là đúng.