FULL  Huyền Huyễn  Đô Thị Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Cực Địa Phong Nhận

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 14: Tắm dược liệu 2
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Xem ra có thể tiến hành chống đẩy và những bài tập khác. Dương Thiên thầm nghĩ.

    Thời gian tiếp theo, Dương Thiên bắt đầu tiến vào chế độ rèn luyện điên cuồng, chạy bộ, chống đẩy, gập bụng, đu xà… gần như cái nào cũng tiến hành. Hắn không lo lắng tập luyện điên cuồng như vậy sẽ gây ảnh hưởng gì đến thân thể, dù sao thì mỗi khi tắm dược liệu xong thì thân thể nhức mỏi sẽ lại lập tức khôi phục như ban đầu.

    Chuyện luyện tập điên cuồng như vậy có thể mang lại hiệu quả vô cùng rõ ràng, cân nặng của Dương Thiên nhanh chóng giảm bớt. Chỉ mười ngày ngắn ngủi mà hắn đã giảm được 10kg. Thế là Dương Thiên đã giảm được tổng cộng 15kg so với trước, hình thể đã nhỏ lại so với trước kia, nhưng bởi vì điên cuồng luyện tập nên nhìn hắn cũng trông hung dữ vô cùng!

    Bây giờ Dương Thiên ra ngoài, nếu như làm vẻ mặt hung dữ thì chắc chắn có thể dọa trẻ con khóc.

    Khẽ cử động tay chân một chút, Dương Thiên vô cùng hài lòng với kết quả mấy ngày qua.

    Đến ngày rèn luyện thứ mười, Dương Thiên rốt cuộc cũng dừng lại, bời vì hôm đó có kết quả kỳ thi đại học. Hắn đạt được 671 điểm, cao hơn điểm chuẩn của đại học An 50 điểm. Thực ra điều này cũng nằm trong dự đoán của Dương Thiên.

    Dương Thiên thu dọn một chút, chuẩn bị đến trường điền nguyện vọng.

    Khi hắn tới trường, gần như các bạn học cùng lớp 18 đều tròn mắt nhìn hắn. Mọi người ai cũng vô cùng ngạc nhiên, ai cũng thấy được rõ ràng thân thể Dương Thiên đã thay đổi so với trước đây.

    Hắn cũng không chào hỏi ai cả, trực tiếp đi đến trước mặt giáo viên chủ nhiệm, nhận lấy tờ đơn nguyện vọng. Ba năm học cấp ba, Dương Thiên đã chịu không biết bao nhiêu sự kỳ thị, cho dù thành tích của hắn rất tốt, nhưng cũng vẫn không có người nào muốn làm bạn với hắn, lúc nào cũng chỉ lấy hắn ra làm đối tượng giễu cợt.

    "Ôi, Dương Thiên?" Sau lưng hắn truyền đến một giọng nói hơi nghi ngờ, thanh thúy dễ nghe.

    Dương Thiên xoay người lại, lập tức nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Tần Ngữ Huyên. Đây là nữ thần mà hắn từng yêu thầm, yêu thầm suốt ba năm.

    "Chào cậu, Tần Ngữ Huyên." Dương Thiên mỉm cười chào hỏi, lúc này nhìn thấy cô, hắn đã không còn cảm giác rung động nữa rồi. Dương Thiên cảm thấy, trước đây mình yêu thầm Tần Ngữ Huyên là bởi vì mình thích sự theo đuổi mà thôi, nhưng bây giờ hắn biết người này không thuộc về mình, thế nên hắn cũng không tiếp tục cưỡng cầu nữa.

    Tần Ngữ Huyên cảm thấy vô cùng khó hiểu, chỉ hơn mười ngày mà Dương Thiên đã có biến hóa lớn như vậy. Mặc dù thân hình hắn vẫn mập mạp nhưng cả người lại trông có tinh thần hơn rất nhiều. Tần Ngữ Huyên thậm chí còn hoài nghi Dương Thiên đã thay đổi một linh hồn khác, vô cùng có tinh thần và tự tin.

    Hơn nữa, cô cũng phát hiện ra ánh mắt Dương Thiên nhìn mình không còn tràn đầy thâm tình giống trước kia nữa, mà là bình tĩnh không một gợn sóng, giống như đang nhìn người bình thường vậy.

    Điều này khiến Tần Ngữ Huyên cảm thấy không được thoải mái, giống như bản thân mất đi thứ gì đó vậy. Nhưng cô biết che giấu rất tốt, vẻ ngoài vẫn tươi cười làm như không có chuyện gì.

    "Được rồi! Mọi người yên lặng một chút nào, lát nữa điền xong nguyện vọng thì chúng ta sẽ đi ăn nhé! Tôi đã đặt mười mấy bàn rồi, mọi người nhất định phải đi đó!" Lúc này, Trương Tiến đẹp trai ngời ngời tiến lên bục giảng, hào hứng nói với các bạn học. Cậu ta còn mời cả mấy giáo viên đi nữa.

    Lần này thành tích của cậu ta không tồi, Trương Tiến được nhận vào một trong những trường đại học hàng đầu đất nước.

    "Được được được! Trương đại gia đã mời thì tất nhiên phải đi chứ!" Một người bạn học có quan hệ tốt với Trương Tiến lập tức đáp lời.

    "Wow, Trương Tiến đúng là vừa đẹp trai vừa có tiền, nếu mình là bạn gái của cậu ấy thì thích quá." Mấy nữ sinh cũng phát biểu cảm nghĩ.

    Trương Tiến tươi cười đi về phía Tần Ngữ Huyên và Dương Thiên, cười nói: "Hai vị học bá có muốn đi cùng không?"

    Lần thi đại học lần này, Dương Thiên thi được 671 điểm, xếp thứ ba. Tần Ngữ Huyên thi được 692 điểm, xếp thứ nhất.

    Dương Thiên không vấn đề, dù sao cũng là ăn miễn phí, chỉ cần Trương Tiến đừng trêu chọc hắn là được.

    Hiện giờ Dương Thiên không yếu đuối và nhẫn nhịn như trước kia nữa. Nếu như có người tới trêu chọc hắn, hắn sẽ dùng nắm đấm để giải quyết!

    Luyện thể quyết đã mang đến cho Dương Thiên sự tự tin rất lớn.

    Sau khi mọi người điền xong nguyện vọng, toàn bộ học sinh và giáo viên tới một nhà hàng trung tâm của huyện.

    Nhà hàng Trương Kế! Chính là sản nghiệp của nhà Trương Tiến.

    Mặc dù Dương Thiên không ưa Trương Tiến, nhưng không thể không thừa nhận nhà hàng này thực sự rất phong cách.

    Vừa tiến vào trong sẽ nhìn thấy được những bể hải sản khổng lồ xếp dọc hai bên, bên trong là tôm hùm, cua, cá… đang bơi lội tung tăng.

    Trương Tiến dương dương tự đắc giới thiệu nơi này.

    "Ôi, tôm hùm ở đây lớn quá!" Một bạn học hô lên. Một con tôm hùm khoảng chừng một mét đang được thả riêng trong một bể, trông vô cùng chấn động!
     
    codon.trai and thanh_tran90fpt like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 15: Mâu thuẫn
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Trương Tiến hưởng thụ ánh mắt khiếp sợ của các bạn học, đi tới trước bể tôm hùm kia, giới thiệu: "Con tôm hùm này là do một lão ngư dân bắt được ở dưới đáy biển! Con tôm hùm này dài hơn một mét, nặng hơn mười tám cân! Nhà hàng Trương Ký của nhà tôi phải bỏ hơn hai trăm nghìn tệ mới mua được nó đấy." "Wa!!! Đắt như thế cơ à? Tận hơn hai trăm nghìn, không biết đến bao giờ mới được ăn con tôm hùm to như thế này!" Có bạn học thốt lên.

    Hầu hết các học sinh ở đây đều có gia cảnh bình thường, trong tay chắc chắn không có nổi mười nghìn tệ chứ đừng nói là hai trăm nghìn.

    Dương Thiên cũng quan sát con tôm hùm này, kích thước nhỏ hơn hai con mà hắn bắt một chút. Hai con tôm hùm khổng lồ kia phải dài tầm một mét hai.

    "Được rồi, mọi người chuẩn bị vào ăn cơm thôi! Đồ ăn đã chuẩn bị xong xuôi rồi!" Trương Tiến cười, chào đón giáo viên và bạn học vào bên trong.

    "Chào cậu chủ!" Nhân viên phục vụ nhìn thấy Trương Tiến thì lập tức cung kính chào hỏi.

    "Ha ha, mọi người cứ làm việc của mình đi." Trương Tiến tràn đầy hãnh diện, dẫn theo các bạn học, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người.

    "Cha tôi đã tặng nơi này cho tôi rồi, là món quà tôi thi đỗ đại học." Trương Tiến cười nói: "Mọi người cứ ăn uống thoải mái! Tất cả đều miễn phí!"

    "Oa!" Các nữ sinh trầm trồ kêu lên.

    "Hừ, có gì đặc biệt hơn người cơ chứ!" Dương Thiên mơ hồ nghe được có mấy nam sinh nói như vậy.

    Hôm nay Trương Tiến vô cùng vênh váo, không ngừng ra vẻ mình giàu có, thu hút ánh nhìn của tất cả nữ sinh, khiến cho nhóm nam sinh vô cùng bất mãn.

    Dù sao thì Dương Thiên cũng không thân với người nào trong lớp cả, hắn tìm một vị trí hẻo lánh, nhàn nhã ăn hải sản, vô cùng tự tại.

    Trương Tiến mặt mày hớn hở mời rượu bạn bè, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên. Ánh mắt cậu ta khẽ xoay chuyển, lập tức cười cười đi về phía này.

    "Dương Thiên à! Chuyện lần trước là tôi không đúng, nào, chúng ta uống một ly, coi như xóa hết mọi hiềm khích!" Cậu ta vừa cười vừa nói với Dương Thiên.

    Dương Thiên đang ăn uống thoải mái thì Trương Tiến lại đột nhiên đi về phía này, lại còn nói những lời như vậy. Hắn không còn cách nào khác, đành phải uống một ly với cậu ta.

    "Nào nào nào! Mọi người xem, một mình Dương Thiên ngồi cô đơn thế này, mọi người tới mời cậu ấy một ly được không?" Trương Tiến thấy Dương Thiên uống xong thì ánh mắt lóe lên, cười lớn.

    "Được được!" Bạn tốt của Trương Tiến- Trương Phong lập tức bưng ly rượu tới, lớn tiếng kêu lên: "Để tôi trước." Nói xong thì uống một hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên: "Dương đại tài tử, uống một ly nào."

    Nhìn một đám người cầm ly rượu đứng xếp hàng nhìn mình, Dương Thiên ngẩng đầu, suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc nói: "Thân thể tôi không tốt, không uống được nhiều rượu như vậy."

    "Uống một ly thôi." Trương Phong khuyên nhủ.

    Dương Thiên tiếp tục từ chối.

    "Có phải cậu không nể mặt Trương Phong này không hả?" Trương Phong đột nhiên ném ly rượu trong tay xuống đất, một tiếng "bốp" vang lên, khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ.

    Dương Thiên nghiêng đầu nhìn Trương Phong một cái, kỳ quái nói: "Tại sao tôi phải nể mặt cậu?"

    Dương Thiên biết đám người Trương Tiến đang tính toán điều gì, tất nhiên hắn sẽ không làm theo ý bọn họ.

    "Này! Dương Thiên, cậu làm như thế là không đúng đâu! Trương Phong có ý tốt mời cậu một ly, sao cậu lại không nể mặt cậu ấy như vậy? Dù sao chúng ta cũng là bạn học chung ba năm trời. Mọi người nói có đúng không?" Trương Tiến lớn tiếng nói.

    "Đúng vậy! Dương Thiên, cậu uống một ly đi, không phải chỉ là một chút rượu thôi sao? Đừng vì thế mà làm sứt mẻ tình cảm bạn bè chứ." Một nam sinh lập tức tiếp lời.

    "Đúng vậy, nữ sinh bọn tôi cũng có thể uống được vài ly đấy." Có mấy nữ sinh không hiểu chuyện gì xảy ra đã khuyên Dương Thiên.

    Dương Thiên nhìn thấy hầu hết mọi người đều khuyên hắn uống một ly, chỉ có mấy người khó chịu với Trương Tiến không nói gì. Cả Tần Ngữ Huyên cũng chỉ yên lặng đứng ở một bên, không có ý định thuyết phục hắn.

    "Được rồi, nể mặt giáo viên và các bạn học, tôi lại uống thêm một ly vậy!" Dương Thiên gật đầu, một hơi cạn sạch.

    "Đúng rồi! Thế mới đúng chứ!" Dương Thiên vừa uống xong thì một nam sinh khác đã lập tức tiến lên, nói: "Dương Thiên, cậu đã uống rượu với Trương Phong rồi, thế thì cũng nên uống với chúng tôi một ly chứ?"

    Vẫn chưa thôi?

    Dương Thiên cúi đầu, không biết đang suy nghĩ chuyện gì!

    Mọi người xung quanh cũng lập tức trở nên yên lặng, ngay cả mấy học sinh tính tình đơn thuần cũng biết được mọi chuyện trước mắt hình như không đơn giản như mình tưởng tượng.

    "Dương Thiên, đừng làm sứt mẻ tình cảm bạn bè chứ, nào, uống thêm một ly nữa đi! Sau đó mọi người mới ăn uống ngon miệng được!" Trương Tiến lại đứng một bên "khuyên giải".

    Dương Thiên chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Trương Tiến, hắn hơi mỉm cười.

    Thế à?

    Trương Tiến đột nhiên cảm giác thấy có gì đó không thích hợp, ánh mắt Dương Thiên nhìn cậu ta mang theo một cảm giác vô cùng quỷ quái. Không đợi cậu ta phục hồi tinh thần thì trên mặt đột nhiên truyền đến một cảm giác đau đớn đến mát lạnh, hai mắt lập tức không thể nào mở ra được.

    "Uống cái con khỉ ý!" Sắc mặt Dương Thiên đột nhiên trở nên dữ tợn, hắn đập thẳng ly rượu trong tay vào mặt Trương Tiến.

    Đập thẳng vào mặt!
     
    codon.trai and thanh_tran90fpt like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.