Dị Giới Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Ốc Sên - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
    Tác giả: Ốc Sên
    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: Sói già
    === oOo ===

    Chương 20: Khiêu chiến! !





    - Cái kia nên là nhi tử của Diệp Mặc Dương trưởng lão Không Ngạn rồi!

    Phần đông mọi người đều nghị luận.

    - Vậy hãy để cho hắn lên thử một chút đi.

    Diệp Thương Huyền thản nhiên nói.

    Diệp Mặc Dương mặt lộ vẻ vui mừng, xem hướng Diệp Không Ngạn phía sau nói:

    - Ngươi lên thử một chút đi, gia tộc luận bàn, nhớ không thể gây thương người!

    - Vâng, phụ thân!

    Diệp Không Ngạn hướng quảng trường trước mặt đi đến, lộ ra tin tưởng tràn đầy, ý chí chiến đấu sục sôi.

    Nhìn xem bóng lưng Diệp Không Ngạn, Diệp Chiến Thiên nhíu mày, trên người Diệp Không Ngạn lộ ra khí tức, cùng bình thường có chút không quá giống nhau, chẳng lẽ Diệp Mặc Dương dùng phương pháp gì, để cho Diệp Không Ngạn đột phá sao, hắn có chút ưu tâm đứng lên, không biết huyền khí của Thần Nhi khôi phục được thế nào.

    Thần sắc Diệp Chiến Thiên ngưng trọng nhìn thoáng qua Diệp Thần phía sau, chứng kiến bộ dạng Diệp Thần trấn định tự nhiên, hắn mỉm cười thoáng một phát, quả nhiên là quan tâm sẽ bị loạn, vẫn là đợi kết quả đi ra rồi nói sau.

    - Đại ca, đem Ngưng Khí Đan này cho Thần Nhi a.

    Diệp Chiến Long len lén đem hộp gấm mà Diệp Thương Huyền cho kín đáo đưa cho Diệp Chiến Thiên.

    - Đây là lão tộc trưởng tặng cho ngươi, ngươi giữ lại cho hai hài tử kia của ngươi a.

    - Cái này Thần Nhi cần hơn!

    - Hắn hiện tại đã không cần.

    Diệp Chiến Thiên mỉm cười, nghĩ nghĩ, Diệp Thần khôi phục kinh mạch, đối với hắn mà nói đã là thiên đại tin vui, về phần có thể đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ hay không, có trọng yếu như vậy sao, nghĩ tới đây, hắn cười nhạt một tiếng.

    Chứng kiến Diệp Chiến Thiên phát ra mỉm cười tiêu sái từ nội tâm, Diệp Chiến Long sửng sốt một chút, ba năm qua đều không có gặp đến đại ca cười như vậy:

    - Không cần Ngưng Khí Đan? Chẳng lẽ kinh mạch của Thần Nhi. . .

    - Ngươi nhìn xuống liền biết.

    Diệp Chiến Thiên cười thần bí.

    Dáng tươi cười của Diệp Chiến Thiên, làm trong nội tâm Diệp Chiến Long tràn đầy nghi hoặc, trong lòng mơ hồ có một loại kích động không hiểu.

    Bọn hắn đang khi nói chuyện, Diệp Không Ngạn đã ở dưới các tộc nhân nhìn chăm chú, một cái bay lên không, bước lên luận võ đài.

    - Không Ngạn tộc huynh cố gắng lên!

    - Tuyền Nhi tiểu thư muốn đi Thanh Vân tông, không tham gia tỷ thí, Nhu Nhi tiểu thư lại không thể tham gia, ta xem cái vị trí kế nhiệm gia chủ này, tất nhiên thuộc về Không Ngạn tộc huynh không thể nghi ngờ!

    Phía dưới một đám tiểu bối đều nghị luận.

    Nếu có thể đánh thắng luận võ hôm nay, vậy hắn chính là Diệp gia kế nhiệm gia chủ, Diệp Không Ngạn biết vậy nên đắc chí vừa lòng.

    - Chư vị huynh đệ đồng tộc, còn có ai tới khiêu chiến sao?

    Diệp Không Ngạn nhìn xem dưới đài, trên cao nhìn xuống, để cho hắn tự nhiên sinh ra một loại kiêu ngạo, nội tâm cảm thấy, kế nhiệm tộc trưởng Diệp gia, nghiễm nhiên đã không phải hắn không còn ai.

    Tất cả Diệp gia tộc nhân đều xem kỹ Diệp Không Ngạn, muốn xem xem người có hi vọng tranh đoạt kế nhiệm tộc trưởng nhất này, đến cùng như thế nào.

    - Xem nhi tử Mặc Dương trưởng lão tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.

    Một trưởng lão ở một bên nói.

    - Quá khen quá khen!

    Diệp Mặc Dương cười híp mắt nói.

    - Không biết thúc công đánh giá như thế nào?

    Bên cạnh một trưởng lão khác nhìn về phía Diệp Thương Huyền hỏi.

    - Năm năm trước ta dò xét thể chất rất nhiều hậu bối Diệp gia một phen, đối với đứa nhỏ này cũng có một chút ấn tượng, mặt khác còn có thể, chỉ là tư chất bình thường một chút, nếu làm kế nhiệm gia chủ, cũng là cố hết sức.

    Nội tâm Diệp Thương Huyền thở dài một tiếng nói, nếu là bên trong hậu bối, chỉ vẹn vẹn có điểm ấy tư chất, tương lai Diệp gia sợ là không tốt nói.

    Lông mi Diệp Mặc Dương bỗng nhúc nhích, lão già Diệp Thương Huyền này, rõ ràng cho thấy đối với Diệp Không Ngạn không hài lòng, nghĩ nghĩ, cho dù không hài lòng thì như thế nào, chẳng lẽ ở bên trong trẻ tuổi, còn có người so với con mình càng có thiên phú, thích hợp làm tộc trưởng hơn sao? Diệp Tuyền tuy thiên phú tuyệt hảo, nhưng đã có nơi đi tốt hơn, những người khác căn bản không có khả năng cùng con mình tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ.

    Một thân ảnh tung người lên luận võ đài.

    - Tộc đệ Diệp Mông, học nghệ không tinh, mời Không Ngạn tộc huynh chỉ giáo!

    Diệp Mông rất không quen nhìn bộ dạng vênh váo tự đắc kia của Diệp Không Ngạn, cái thứ nhất nhảy đi lên.

    - Diệp Mông đệ đệ khách khí, mời.

    Diệp Không Ngạn lạnh nhạt xếp đặt một tư thế.

    Diệp Mông vận chuyển huyền khí trong cơ thể, khẽ quát một tiếng:

    - Lôi sát quyền!

    Một đấm xuất ra, uy vũ sinh gió.

    Diệp Mông mười sáu tuổi, ở vào ngũ giai trung kỳ, thiên phú coi như là không tệ, bất quá thực lực trước mắt, so với Diệp Không Ngạn còn kém một ít.

    Gặp Lôi sát quyền của Diệp Mông có vài phần uy lực, Diệp Không Ngạn cũng không dám quá mức chủ quan, vận chuyển huyền khí, dùng vũ kỹ bình thường nhất trong gia tộc Lôi Đình chưởng pháp vững vàng tiếp được.

    - Đứa bé Diệp Mông kia, võ học vẫn còn tính toán vững chắc, nếu có Ngưng Khí Đan phụ trợ, nói không chừng có thể ở trước mười tám tuổi, phá tan bình chướng, đạt tới lục giai.

    Diệp Mặc Dương như có như không nhìn sang Diệp Chiến Long, hắn không nghĩ ra, Diệp Chiến Long vì cái gì đối với Diệp Thần tốt như vậy, có Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan các loại đồ vật, rõ ràng không cho nhi tử mình sử dụng, ngược lại đi điền cái động không đáy Diệp Thần kia.

    Nghe được Diệp Mặc Dương nói, trong lòng bàn tay Diệp Chiến Long xiết chặt, nếu nói hắn không động tâm, đó là giả dối, thế nhưng, Diệp Thần cùng con của hắn giống nhau, hắn tận mắt nhìn qua Diệp Thần đêm trăng tròn đau đến chết đi sống lại, tự nhiên sẽ không ngồi yên không lý đến, cho dù lãng phí hết Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí Đan cũng không có gì.

    Những trưởng bối này đối thoại, Diệp Thần đứng ở phía sau đều nghe được, nhìn thấy tận mắt, cũng may kinh mạch khôi phục, về sau hắn sẽ không lại thành vướng víu của gia tộc rồi, hắn hướng trên đài tỷ võ nhìn thoáng qua, Diệp Mông rất rõ ràng rơi xuống hạ phong.

    - Diệp Thần ca ca, thực lực Diệp Không Ngạn giống như so với trước kia càng thêm tinh tiến rồi, ngươi phải cẩn thận.

    Chẳng biết lúc nào, Nhu Nhi đứng ở bên người Diệp Thần.

    - Ân.

    Diệp Thần nhẹ gật đầu.

    - Ngọc bội kia đối với huyền khí có được tác dụng tăng trưởng biên độ nhất định, Diệp Thần ca ca đeo lên a.

    Diệp Nhu từ trên cổ trắng nõn tinh tế của nàng gỡ xuống một khối ngọc bội, nhét vào lòng bàn tay Diệp Thần.

    Một loại xúc cảm ôn nhuận từ lòng bàn tay truyền đến, Diệp Thần giang hai tay nhìn một chút, là một quả ngọc bội hình tròn, phía trên điêu khắc một con Phượng Hoàng, giống như vật còn sống, xảo đoạt thiên công (*vô cùng khéo léo), cái ngọc bội này Diệp Nhu một mực thiếp thân đeo, chưa từng gỡ xuống qua, phía trên còn giữ dư ôn của Diệp Nhu, xem cái này chế tác, liền biết rõ thứ này tất nhiên lai lịch bất phàm.
     
  2. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
    Tác giả: Ốc Sên
    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: Sói già
    === oOo ===

    Chương 21: Lục giai! (1)





    - Khối ngọc bội này là mẫu thân muội để lại cho muội, vạn nhất hư hao, ta đây sẽ thành tội nhân thiên cổ rồi, ngươi vẫn là tranh thủ thời gian cất kỹ a.

    Diệp Thần nói, vừa đụng đến ngọc bội hình tròn này, hắn liền cảm giác được phi đao trong cơ thể càng không ngừng rung rung, ngọc bội kia tất nhiên không phải chuyện đùa, trọng bảo như thế, vẫn là để cho Nhu Nhi tranh thủ thời gian cất kỹ!

    - Thế nhưng mà. . .

    Diệp Nhu chần chờ.

    - Chẳng lẽ ngươi không tin Diệp Thần ca ca sao? Ta sẽ không thua!

    Trên người Diệp Thần tản mát ra một cổ tự tin mãnh liệt.

    Nhìn xem thần sắc Diệp Thần, hốc mắt Diệp Nhu không khỏi ửng đỏ, Diệp Thần ca ca tự tin lúc trước kia, lại đã trở về, nàng nhẹ gật đầu, đem miếng ngọc bội kia đeo trở về.

    Diệp Thần tìm về tự tin, trên người lại thêm vài phần khí độ trầm ổn, lỗi lạc, làm cho lòng người kính phục, các thiếu nữ trong tộc chung quanh nhao nhao ghé mắt, các nàng cảm giác, cảm thấy Diệp Thần cùng trước kia có chút không giống nhau.

    Hai người trên đài cũng sắp phân ra thắng bại, ánh mắt của mọi người, lần nữa tập trung ở trên đài tỷ võ.

    Bành một tiếng, Diệp Không Ngạn cùng Diệp Mông chạm nhau một chưởng, Diệp Mông đạp đạp đạp liền lùi lại vài chục bước, bước chân phù phiếm, sắc mặt trắng bệch, mà trái lại Diệp Không Ngạn thì vẻ mặt lạnh nhạt.

    - Đệ đệ đa tạ rồi.

    Diệp Không Ngạn có chút ôm quyền, không nói ra được lạnh nhạt tiêu sái.

    - Không Ngạn tộc huynh thực lực hơn người, Diệp Mông cam bái hạ phong.

    Diệp Mông nói xong, từ trên đài tỷ võ thả người nhảy xuống.

    Phía dưới các thiếu niên hưng phấn nghị luận.

    - Không Ngạn tộc huynh quả nhiên rất cao minh, thực lực của hắn, khoảng cách lục giai chỉ sợ cũng chỉ kém một đường đi à nha!

    - Phải a!

    Diệp Không Ngạn đối với thực lực của mình, vẫn là tương đối hài lòng, đánh bại Diệp Mông, hắn một chút cũng không có cảm giác đến huyền khí hao tổn, ngày đó ăn một viên Ngưng Khí Đan, ba ngày sau hắn liền đột phá lục giai, lục giai xem như tiến nhập hàng ngũ chuẩn cao thủ, cùng ngũ giai là hai cảnh giới hoàn toàn bất đồng, chẳng qua là hắn hiện đang không có đem toàn bộ thực lực bày ra mà thôi.

    Diệp Minh thấy lần lượt các đệ tử gia tộc tới khiêu chiến, nhưng đều bị Diệp Không Ngạn đánh bại, trên đài tỷ võ Diệp Không Ngạn vẫn như cũ khí định thần nhàn.

    - Còn có người tới khiêu chiến hay không?

    Diệp Không Ngạn ngắm nhìn bốn phía hỏi.

    Một đám đệ tử gia tộc hai mặt nhìn nhau, nhưng mà không có ai ứng tiếng.

    Chứng kiến Diệp Không Ngạn không hề lo lắng mà đánh bại một đám đệ tử gia tộc, trong nội tâm Diệp Mặc Dương cuồng hỉ, thấy không có người lên tiếng, nhìn về phía Diệp Thương Huyền nói:

    - Lão tộc trưởng, thắng bại đã phân, ngươi xem Không Ngạn có thể đảm nhiệm vị trí kế nhiệm gia chủ hay không?

    Diệp Thương Huyền đang định nói chuyện, trong đám người phía sau một thanh âm đột ngột vang lên.

    - Chư vị trưởng bối, xin chờ một chút, ta cũng muốn khiêu chiến Không Ngạn tộc đệ thoáng một phát.

    Ánh mắt các tộc nhân, lập tức tập trung ở trên người Diệp Thần, nói chuyện lại là Diệp Thần, các tộc nhân đều có một loại cảm giác khó có thể tin, mới vừa rồi không phải là mình nghe lầm?

    Diệp Thần kinh mạch đứt đoạn, như thế nào khiêu chiến Diệp Không Ngạn?

    Trong nội tâm Các tộc nhân tràn đầy nghi hoặc.

    Bọn hắn như thế nào cũng không có khả năng nghĩ đến, Diệp Thần đã khôi phục kinh mạch.

    Nghe được Diệp Thần lên tiếng, Diệp Chiến Long mở to hai mắt, vẻ mặt khó có thể tin mà nhìn Diệp Chiến Thiên, thất thanh nói:

    - Đại ca, Thần Nhi hắn. . .

    Diệp Chiến Thiên mỉm cười gật đầu.

    Lại là thật sự! Không chỉ Diệp Chiến Long, đám người Diệp Chiến Hùng cũng đều là mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, nghi hoặc, lập tức hóa thành kinh hỉ.

    - Trời không phụ Diệp gia ta!

    Diệp Chiến Long kích động đến khó có thể ức chế.

    Đối với bọn họ mà nói, Diệp Thần khôi phục thực lực tới trình độ nào, vẫn còn là tiếp theo, chỉ cần kinh mạch Diệp Thần tốt rồi, dù chỉ có thể làm người bình thường, bọn hắn cũng là tương đối vui mừng.

    Diệp Mặc Dương không nghĩ tới, sự tình đột nhiên sinh ra biến cố như vậy, chẳng lẽ kinh mạch của tiểu tạp chủng kia, thật sự khôi phục? Điều này sao có thể, Diệp Chiến Thiên căn bản không có khả năng lấy tới Đoạn Tục Đan!

    Chứng kiến nụ cười vui vẻ kia của Diệp Chiến Thiên, Diệp Mặc Dương tâm chìm đến đáy cốc, nếu Diệp Thần khôi phục kinh mạch, dù chỉ có một nửa thiên phú lúc trước, đối với Không Ngạn kế nhiệm vị trí gia chủ, đều là một cái uy hiếp thật lớn! Sắc mặt của hắn âm trầm đến đáng sợ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!

    Không đợi mọi người suy nghĩ cẩn thận, đang lúc ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, Diệp Thần thả người nhảy lên luận võ đài.

    Có thể nhẹ nhõm nhảy lên hai trượng, sự tình kinh mạch của Diệp Thần khôi phục, liền không có giả!

    - Hài tử Diệp Thần kia kinh mạch rõ ràng khôi phục!

    - Chẳng lẽ là tộc trưởng cho hắn Đoạn Tục Đan?

    - Diệp gia ta có phúc a...!

    Trong tộc mấy cái trưởng lão động dung nói.

    - Diệp Thần ca khôi phục kinh mạch!

    Đám người Diệp Mông, Diệp Minh kích động đến khó có thể nói nên lời.

    - Trách không được Tam đệ nói mình không cần Tụ Khí Đan rồi, đem chúng ta dấu diếm thật thảm!

    Diệp Bằng nói xong, thanh âm có chút nghẹn ngào.

    - Tam đệ phong thái như trước.

    Chứng kiến bộ dạng Diệp Thần tiêu sái, Diệp Mục ha ha cười cười, nhìn xem thân đệ đệ máu mủ tình thâm hôm nay chuyển biến tốt đẹp, trong lòng của hắn mừng rỡ không thôi.

    Đương nhiên, cũng có người thấp thỏm lo âu, những cái cùng thế hệ đã từng cười nhạo Diệp Thần kia, trong nội tâm đều có chút lo sợ bất an, lúc trước cười nhạo Diệp Thần là một phế vật, hiện tại Diệp Thần khôi phục kinh mạch, không biết thực lực thế nào, về sau sẽ không tới trả thù bọn hắn a.

    Trên đài thân ảnh Diệp Thần cao to, giống như năm đó khí khái hào hùng bừng bừng phấn chấn.

    Diệp Thần đứng ở trên đài tỷ võ, thật dài mà nhổ ra một ngụm trọc khí, ba năm rồi, ba năm này ai có thể biết rõ Diệp Thần ta thừa nhận khổ sở! Ba năm này ai có thể chịu khuất nhục bị người cười nhạo thành phế vật! Ba năm này ai có thể lý giải nội tâm Diệp Thần ta không cam lòng!

    - Không nghĩ tới chúng ta sinh thời, còn có thể tỷ thí võ nghệ một phen!

    Thần sắc Diệp Thần nhàn nhạt mà nhìn Diệp Không Ngạn.

    - Xác thực không thể tưởng được.

    Thần sắc Diệp Không Ngạn lúng túng nói, không tự chủ lui hai bước, lúc trước Diệp Thần kia, thiên phú kinh tài tuyệt diễm, cho tuổi thơ của hắn để lại tâm lý oán hận phi thường lớn, khi đó mặc kệ hắn cố gắng như thế nào, đều chỉ có thể trơ mắt nhìn mình và Diệp Thần chênh lệch càng kéo càng lớn, để cho hắn chỉ có thể xa xa mà nhìn lên, nguyên lai tưởng rằng kinh mạch Diệp Thần đứt đoạn, đã thành một phế nhân, không có cơ hội cùng mình tranh giành nữa, không nghĩ tới ông trời không có mắt như vậy, rõ ràng để cho người này khôi phục kinh mạch!

    Nghĩ lại, kinh mạch Diệp Thần đoán chừng cũng là vừa khôi phục không lâu, thực lực chưa hẳn mạnh bao nhiêu, hiện tại hắn đã là lục giai rồi, khoảng cách thời điểm Diệp Thần đỉnh phong cũng không khác nhau lắm, vì sao phải sợ hắn?
     
  3. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
    Tác giả: Ốc Sên
    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: Sói già
    === oOo ===

    Chương 22: Lục giai! (2)





    Nghĩ tới đây, lá gan của hắn cường tráng thêm vài phần, mỉm cười thong dong nói.

    - Diệp Thần ca khôi phục kinh mạch, thật sự là đáng mừng.

    Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, Diệp Không Ngạn người này quả nhiên cùng lão tử hắn giống nhau, đều là tiểu nhân miệng nam mô, bụng một bồ dao găm, ba năm này, Diệp Không Ngạn là hạng người gì, hắn sớm đã nhìn thấy tận mắt.

    Diệp Thần hừ lạnh, làm trên mặt Diệp Không Ngạn có chút không nhịn được.

    Diệp Không Ngạn liền ôm quyền nói:

    - Không biết Diệp Thần ca khôi phục thực lực như thế nào, ở trên tế tổ đại điển, Không Ngạn không dám lỗ mãng, nguyện cùng Diệp Thần ca luận bàn một phen.

    Đối với Diệp Thần, hắn có vài phần sờ không rõ, nói xong một ít lời nói tình cảnh, nội tâm lại có vài phần tâm thần bất định.

    - Không cần lưu thủ, xin mời.

    Diệp Thần lạnh nhạt nói.

    - Vậy Không Ngạn toàn lực ra tay, mong Diệp Thần ca chớ trách.

    Chứng kiến Diệp Thần khinh thị mình như vậy, Diệp Không Ngạn ngầm bực, cho dù ngươi ăn hết Đoạn Tục Đan kinh mạch khôi phục thì sao, ngươi cho rằng ngươi là Diệp Thần lúc trước kia sao, mặc dù kinh mạch tốt rồi, địa phương khác của thân thể tổn thương vẫn còn, ta không tin ngươi có thể trong thời gian thật ngắn lại lần nữa luyện trở về lục giai! Đợi ta được đến vị trí kế nhiệm gia chủ, lại nghĩ biện pháp thu thập ngươi!

    Tất cả tộc nhân đều không chuyển mắt mà nhìn lên đài, thiếu niên từng để cho bọn hắn kinh diễm kia, có thể lại một lần nữa mang đến kinh hỉ cho người ta hay không? Lúc trước Diệp Thần, chở đầy lấy hi vọng của các tộc nhân, ba năm này đến, bọn hắn tiếc hận Diệp Thần tao ngộ, đồng thời cũng lo lắng tương lai gia tộc. Thế nhưng hiện tại, kinh mạch Diệp Thần khôi phục, lại để cho nội tâm của bọn hắn, lại dâng lên vẻ mong đợi.

    Diệp Không Ngạn vận Lôi Minh Nội Kình, khẽ quát một tiếng, huy chưởng hướng Diệp Thần nhào tới, trong quyền mơ hồ có bạo lôi chi âm.

    Quyền kình mãnh liệt đập vào mặt.

    - Diệp Thần ca cẩn thận!

    Lúc này Diệp Không Ngạn, vẫn là làm đủ mặt mũi, dù sao đều phải đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, vẫn là muốn hướng các tộc nhân bày ra một ít phong độ a.

    Ngũ giai đỉnh phong!

    Đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần, mặc dù mới vừa tới ngũ giai sơ kỳ mà thôi, nhưng do huyền khí ở trong cơ thể đặc dị, thực lực của hắn, có lẽ có thể áp qua Diệp Không Ngạn một đầu!

    - Không có nghĩ tới Bạo lôi quyền của tên này, cũng luyện đến tình trạng thuần thục như thế!

    Diệp Thần minh bạch, ba năm thời gian này, Diệp Không Ngạn tu luyện, một khắc cũng không có dừng lại qua! Thân thể của hắn có chút hơi nghiêng, tránh thoát một quyền thế tới hung mãnh của Diệp Không Ngạn, cũng là một cái Bạo lôi quyền oanh đi lên.

    Đều là sơ cấp vũ kỹ Bạo lôi quyền của gia tộc, song phương ngươi tới ta đi, lại bất phân thắng bại.

    Trên khán đài đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long vừa mừng vừa sợ.

    - Đại ca, kinh mạch của Thần Nhi vừa khôi phục, thực lực rõ ràng đã khôi phục tới loại trình độ này, chắc hẳn qua không được bao lâu, sẽ trùng kích lục giai rồi!

    Diệp Chiến Long mừng rỡ nói.

    - Nếu luận thiên phú võ học, Thần Nhi ở bên trong trẻ tuổi, có lẽ là người thứ nhất!

    Diệp Chiến Hùng cũng thoải mái nói.

    Diệp Chiến Thiên ha ha cười cười, vuốt ve chòm râu, nhân sinh sự tình vui mừng nhất, không ai qua được có người kế tục!

    Nghe được đám người Diệp Chiến Long nói, lông mi Diệp Mặc Dương có chút rung động, biểu hiện ra nội tâm của hắn không bình tĩnh, không nghĩ tới kinh mạch Diệp Thần rõ ràng khôi phục, thực lực cũng bay lên đến trình độ như vậy, để cho hắn bất ngờ, cười lạnh thoáng một phát, không nên cao hứng được quá sớm, trò hay vẫn còn ở phía sau.

    Lúc này Diệp Thương Huyền ngược lại là không nói chuyện, lẳng lặng nhìn xem hai người trên đài tỷ võ, bộ dạng như có điều suy nghĩ, thời điểm Diệp Thần ra quyền, nghiễm nhiên đã đạt đến cực hạn của Bạo lôi quyền, Bạo lôi quyền vô cùng đơn giản, bị Diệp Thần sử dụng, lại có một tia cảm giác ảo diệu vô tận, hẳn là Diệp gia thực ra một thiên tài?

    Bành một tiếng nổ vang, Diệp Thần cùng Diệp Không Ngạn đối chiến một quyền, Diệp Không Ngạn đạp đạp đạp lui vài bước, mà thân hình Diệp Thần chẳng qua là thoáng lay động một cái mà thôi.

    Diệp Thần rõ ràng vững vàng chiếm cứ thượng phong?

    Phía dưới các tộc nhân mở rộng tầm mắt, thực lực Diệp Thần đã đạt tới ngũ giai đỉnh phong rồi hả?

    Sắc mặt Diệp Không Ngạn có chút lúng túng, tuy hắn không có dùng ra toàn lực, còn không đến mức rơi vào hạ phong, thế nhưng thực lực Diệp Thần, xác thực đã đạt tới ngũ giai đỉnh phong, khoảng cách lục giai chỉ kém một đường mà thôi, loại cảm giác bị người truy ở phía sau này, để cho hắn tâm phiền ý loạn, kinh mạch Diệp Thần đứt đoạn suốt ba năm, mới vừa vặn tốt, thực lực liền khôi phục đến trình độ như vậy, để cho hắn không khỏi đối với mình sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ hắn thật sự chênh lệch nhiều như vậy? Nếu như không phải có viên Ngưng Khí Đan kia, hắn chỉ sợ đã bị thua!

    Hít sâu một hơi, bình phục tâm tình hậm hực, Diệp Không Ngạn trầm giọng nói:

    - Không nghĩ tới Diệp Thần ca đã đến ngũ giai đỉnh phong, ta đây cũng không nương tay rồi!

    Hắn khẽ quát một tiếng, một cổ huyền khí tràn đầy, bạo thể mà ra, dẫn tới quần áo toàn thân bay phất phới.

    Bạo khí ly thể, Diệp Không Ngạn rõ ràng đã lục giai rồi!

    Ở bên trong trẻ tuổi gia tộc, ngoại trừ Diệp Tuyền, thứ hai lục giai là hắn!

    Phía dưới trong đám người một hồi xao động, lục giai đã thuộc hàng cao thủ, nếu như không ngừng tiến tới, ở thời điểm bốn mươi năm mươi tuổi đạt tới bát giai vẫn là không thành vấn đề, thiên phú trác tuyệt mà nói, nói không chừng có thể trùng kích cửu giai. Trong gia tộc rõ ràng ra hai cái lục giai, đây chính là chuyện may mắn lớn lao trong gia tộc! Nếu Diệp Thần cũng có thể đột phá, kia chính là ba cái rồi, gia tộc vẫn là có hi vọng!

    - Không nghĩ tới Không Ngạn rõ ràng đạt đến lục giai, chúc mừng Mặc Dương trưởng lão!

    Mấy trưởng lão nhao nhao hướng Diệp Mặc Dương chúc mừng, Diệp Mặc Dương ôm quyền đáp lễ, mặt mo cười đến tràn đầy nếp nhăn, nhưng trong nội tâm có chút hậm hực, nếu không có viên Ngưng Khí Đan kia, Diệp Không Ngạn tiếp qua hai ba năm cũng chưa chắc có thể đạt tới lục giai, dùng đan dược tăng thêm mình đưa vào huyền khí thúc hóa cường hành tăng lên, ngẫm lại Diệp Thần, trước kia thiên phú cũng không cần nói, hiện tại kinh mạch vừa mới khôi phục, liền đã đến ngũ giai đỉnh phong, điều này làm cho hắn có thể nào không hậm hực, chẳng lẽ con Diệp Mặc Dương ta, cứ chênh lệch như vậy?

    Chứng kiến Diệp Không Ngạn bạo khí ly thể, Diệp Thần không khỏi nhíu mày một cái, không nghĩ tới Diệp Không Ngạn rõ ràng đột phá lục giai, ngũ giai cùng lục giai tầm đó, kém không phải nhỏ tí tẹo, chính giữa chênh lệch cái hào rộng lớn lao, bằng không cũng sẽ không có nhiều người cả đời dừng lại ở ngũ giai đỉnh phong, không cách nào hướng lên đột phá như vậy.

    Tuy huyền khí trong cơ thể vô cùng tinh thuần, nhưng Diệp Thần cũng không rõ ràng lắm, dùng thực lực của mình bây giờ, có thể đối kháng lục giai hay không.
     
  4. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
    Tác giả: Ốc Sên
    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: Sói già
    === oOo ===

    Chương 23: Nguyên Lôi Thân Thể! ! (1)





    - Diệp Thần ca, cẩn thận rồi!

    Trong ánh mắt Diệp Không Ngạn hiện lên một tia âm tàn, bạo khí ly thể lực sát thương kinh người, vừa tới lục giai, đối với huyền khí khống chế không phải tùy tâm sở dục như vậy, làm bị thương người thì không thể trách ta! Hắn quyết định chú ý, muốn cho Diệp Thần nếm chút đau khổ, nếu có thể làm cho chút ám thương đi ra, vậy thì càng hoàn mỹ.

    Một cổ khí kình cường đại đập vào mặt, làn da Diệp Thần tựa như kim đâm, đau đớn từng trận, huyền khí trong cơ thể cuồn cuộn, bạo khí ly thể đối với ngũ giai áp chế, vẫn là tương đối lớn!

    Lúc này Diệp Thần, tựa như một chiếc thuyền lá nhỏ trong sóng gió cuồng bạo, tùy thời đều có thể bị cuốn bay ra ngoài.

    Các tộc nhân đều vì Diệp Thần đổ mồ hôi, ngũ giai cùng lục giai ở giữa chênh lệch, không phải chỉ dựa vào số lượng huyền khí có thể lấp đầy, năm sáu ngũ giai đỉnh phong, cũng chưa chắc có thể đánh thắng được một lục giai sơ kỳ.

    Trên khán đài, Diệp Chiến Thiên không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm vào đài tỷ võ, tay phải cầm chặt lấy lan can ghế, trên làn da chảy ra một tia mồ hôi, giờ phút này nội tâm của hắn, một chút cũng không bình tĩnh.

    Không chỉ Diệp Chiến Thiên, đám người Diệp Nhu, Diệp Tuyền cũng đều khẩn trương muốn chết.

    Ở dưới tựa huyền khí cuồng bạo như sóng dữ, Diệp Thần không có một lát dừng lại, ý niệm chìm vào trong thức hải.

    Giờ phút này chỉ có thể mượn nhờ sức mạnh phi đao!

    Ô...ô...ô...n...g một tiếng, thanh phi đao trong đầu kia phát ra thanh âm rung động thanh thúy, trong nháy mắt, huyền khí tràn đầy từ trong phi đao mãnh liệt mà ra. Thân thể lập tức bị huyền khí tinh thuần ở bên trong phi đao dũng mãnh tiến ra rót đầy, Diệp Không Ngạn tạo thành áp lực cho mình lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

    Trong ánh mắt Diệp Thần bỗng nhiên bắn ra một vòng tinh quang.

    Băng Lôi Phá!

    Diệp Thần đón Diệp Không Ngạn xông lên, một chưởng oanh ra, chỉ nghe bành một tiếng, giống như sấm rền nổ vang, một thân ảnh ngược lại bay ra ngoài, đạp đạp đạp lui vài chục bước.

    Tại sao có thể như vậy? Các tộc nhân đều hít một hơi lãnh khí, nhìn về phía Diệp Thần ở giữa đài luận võ.

    Bị đánh bay ra ngoài lại là Diệp Không Ngạn, mà Diệp Thần thì như đinh trên mặt đất, lù lù bất động.

    Diệp Thần rõ ràng dùng huyền khí ngũ giai đỉnh phong, đánh bại lục giai Diệp Không Ngạn!

    Cái này hoàn toàn vượt ra khỏi các tộc nhân nhận thức.

    Trên khán đài bọn người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên mặt lộ vẻ kinh ngạc nghi hoặc, với tư cách người từng trải, bọn hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng ngũ giai cùng lục giai sai biệt, tựa như rãnh trời, Diệp Thần rõ ràng có thể dùng thực lực ngũ giai đỉnh phong, đánh lui lục giai Diệp Không Ngạn, điều này không khỏi để cho bọn họ kinh hỉ.

    Không nghĩ tới huyền khí trong phi đao lợi hại như thế! Diệp Thần không khỏi động dung, một khi thúc dục phi đao, thực lực của hắn đâu chỉ tăng lên gấp mấy lần! Rõ ràng còn có thể vững vàng áp qua lục giai Diệp Không Ngạn.

    Cảm thụ được huyền khí trong cơ thể tràn đầy, trong nội tâm Diệp Thần tràn đầy kinh hỉ.

    Sắc mặt Diệp Không Ngạn tái nhợt, không nghĩ tới mình đem đẳng cấp huyền khí tăng lên tới lục giai, rõ ràng còn không phải đối thủ của Diệp Thần, mình dựa vào ưu thế tâm lý, thoáng cái không còn sót lại chút gì, trong nội tâm tràn đầy mờ mịt cùng mê hoặc. Vốn cho là vị trí kế nhiệm gia chủ dễ như trở bàn tay, hiện tại trong lúc đó lại xa vời lên.

    Chẳng lẽ phải thua sao! Không, ta không cam lòng! Ngươi dựa vào cái gì so với ta mạnh hơn, dựa vào cái gì!

    Vị trí kế nhiệm gia chủ là thuộc về ta!

    Nội tâm Diệp Không Ngạn đối với Diệp Thần cừu hận cùng căm thù lập tức bạo phát ra, trong đôi mắt của hắn bỗng nhiên hiện lên một tia tàn nhẫn, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, làn da tay phải lập tức trở nên đen xì như mực!

    Đi chết đi! Nội tâm Diệp Không Ngạn điên cuồng hét lên, thả người hướng Diệp Thần nhào tới.

    Diệp Mặc Dương chứng kiến động tác của Diệp Không Ngạn, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, thế nhưng hắn muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi.

    - Tiểu tử, ngươi dám!

    Diệp Chiến Thiên kinh sợ đứng lên, khoảng cách quá xa, căn bản không kịp, hắn hung hăng trừng mắt liếc Diệp Mặc Dương, gần như gào rú nói:

    - Diệp Mặc Dương, ngươi dạy hảo nhi tử! Nếu con ta xảy ra chuyện gì, ta muốn để cho phụ tử các ngươi cùng một chỗ chôn cùng!

    Khí thế trên người Diệp Chiến Thiên, lập tức bạo phát ra.

    Cửu giai, lại là cửu giai! Diệp Mặc Dương tâm chìm đến đáy cốc.

    Đám người Diệp Chiến Long cũng đều nhao nhao đứng lên, lòng của bọn hắn đều treo ở giữa không trung.

    Diệp Không Ngạn thi triển vũ kỹ, là Âm Lôi Trảo âm tàn độc ác nhất trong gia tộc, vũ kỹ này chính là trăm năm trước một tộc nhân Diệp gia sáng chế, đem huyền khí có chứa Huyền Âm tà độc chi khí, đánh vào trong cơ thể đối phương, nhẹ thì tạo thành kinh mạch toàn thân trọng thương, nặng thì trực tiếp chí tử! Nếu bị Âm Lôi Trảo đánh trúng, cùng giai chi nhân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, huống chi đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần so với Diệp Không Ngạn thấp nhất cấp!

    Tu luyện Âm Lôi Trảo dễ dàng dẫn đến tánh khí táo bạo, thích giết chóc, năm đó Diệp gia tộc nhân kia liền giết ba người trong tộc, trở thành phản đồ Diệp gia, bị mọi người Diệp gia đuổi giết tiến vào Liên Vân Sơn Mạch, rơi nhai mà chết. Âm Lôi Trảo vũ kỹ kia, cũng bị phủ đầy bụi, tổ tiên di huấn, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể tu luyện, không nghĩ tới vũ kỹ Âm Lôi Trảo rõ ràng còn ở trong tộc truyền lưu! Nếu vũ kỹ này nhằm vào chính là cừu địch Diệp gia cũng thôi, Diệp Không Ngạn rõ ràng sử dụng đối với người trong tộc!

    Đồng tộc tương tàn, đó là tối kỵ!

    Cũng khó trách đám người Diệp Chiến Thiên sẽ kích động như thế, nếu Diệp Thần không biết rõ tình hình, cùng Diệp Không Ngạn chống lại một chưởng, hậu quả kia có thể nghĩ!

    Diệp Không Ngạn chưởng phong gào thét tới, cái loại khí tức âm lãnh bén nhọn này, để cho Diệp Thần lập tức trở nên ngưng trọng lên.

    Đây là vũ kỹ gì?

    Diệp Thần minh bạch, lúc này hắn tuyệt đối không thể có bất kỳ lưu thủ!

    Nguyên Lôi Thân Thể!

    Huyền khí trong cơ thể, phát ra thanh âm xì xì nổ đùng, làn da toàn thân nổi lên màu vàng kim óng ánh nhàn nhạt, giống như phủ thêm một tầng chiến giáp màu vàng, quát to một tiếng, Băng Lôi Phá!

    Có Nguyên Lôi Thân Thể tăng thêm, thi triển ra Băng Lôi Phá uy lực sao chỉ lớn hơn gấp mấy lần!

    Diệp Thần một chưởng chặn Âm Lôi chưởng của Diệp Không Ngạn, một chưởng khác khắc ở trên ngực Diệp Không Ngạn, Diệp Không Ngạn lập tức giống như diều đứt dây bay lên, nặng nề rơi vào biên giới luận võ đài, phun máu tươi đầy đất.

    Diệp Không Ngạn giãy dụa ngẩng đầu nhìn thoáng qua Diệp Thần, cái loại ánh mắt oán hận này tựa như độc xà, mặt xám như tro mà ghé vào trên mặt đất.

    Diệp Thần cảm giác được trong cơ thể có một cổ khí tức âm lãnh tán loạn bốn phía, muốn phá hư kinh mạch của hắn, hắn tranh thủ thời gian thúc dục phi đao, một lát tầm đó, trên phi đao tuôn ra huyền khí đem cổ khí tức âm lãnh này thôn phệ đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không thừa.
     
  5. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
    Tác giả: Ốc Sên
    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: Sói già
    === oOo ===

    Chương 24: Nguyên Lôi Thân Thể!! (2)





    Khá tốt không có bị thương, không biết Diệp Không Ngạn thi triển là vũ kỹ gì, chứng kiến đám người phụ thân trên khán đài động dung, chắc hẳn vũ kỹ này có lẽ không đơn giản.

    Diệp Chiến Thiên thả người nhảy đến trên đài tỷ võ, nắm lên tay phải Diệp Thần, hắn nhíu mày, mặc kệ hắn đưa vào bao nhiêu huyền khí cũng phải dò xét thương thế Diệp Thần, những huyền khí kia như đá chìm đáy biển, xa ngút ngàn dặm không tin tức. Hắn thậm chí ngay cả đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần cũng dò xét không ra.

    - Thần Nhi thương thế như thế nào?

    Diệp Chiến Thiên ân cần hỏi thăm.

    - Tạ phụ thân quan tâm, hài nhi không việc gì.

    Diệp Thần thoải mái cười nói, ba năm rồi, Diệp Không Ngạn đùa cợt vẫn như cũ rõ ràng bên tai, cái ngụm oán khí này rốt cục đã ra.

    Nghe được Diệp Thần nói như vậy, Diệp Chiến Thiên treo lấy tâm, rốt cục để xuống.

    Diệp Chiến Thiên nhìn lướt qua Diệp Không Ngạn ở nơi hẻo lánh trên luận võ đài, hừ lạnh một tiếng nói:

    - Đem hắn dẫn đi trị liệu!

    Quay đầu nhìn về phía phần đông tộc nhân, cất cao giọng nói.

    - Diệp gia tộc nhân Diệp Không Ngạn trộm luyện cấm kỵ vũ kỹ Âm Lôi Trảo, còn hướng người trong tộc ra tay, phạt diện bích mười năm, phụ thân Diệp Mặc Dương, giáo tử vô phương, huỷ trưởng lão vị, đến Chấp Pháp Đường nhận 100 trượng, chúng tộc nhân có dị nghị gì không?

    Lúc này không đối phó Diệp Mặc Dương, còn đợi khi nào, may mắn Diệp Thần không có việc gì, nếu không sự tình cũng sẽ không dễ dàng như vậy!

    Nếu chỉ là tu luyện Âm Lôi Trảo, các tộc nhân cũng sẽ không nói cái gì, thế nhưng đối với người trong tộc sử dụng Âm Lôi Trảo, cái này là không có thể tha thứ được!

    - Không có dị nghị!

    Vẻ mặt Diệp Mặc Dương hôi bại, nhìn về phía mấy vị trưởng lão còn lại, mấy vị trưởng lão kia đều quay đầu đi, coi như không phát hiện, vừa rồi Diệp Chiến Thiên thể hiện thực lực cửu giai, địa vị trong gia tộc bỗng nhiên bay vụt, cùng lão tộc trưởng không khác, bọn hắn lại cùng Diệp Chiến Thiên đối đầu, chẳng phải là không khôn ngoan sao?

    Ánh mắt Diệp Mặc Dương chuyển dời đến trên người Diệp Thương Huyền, hướng Diệp Thương Huyền quỳ xuống:

    - Lục thúc, ta cam nguyện lĩnh phạt, niệm tình tiểu nhi vô tri, cầu Lục thúc mở một mặt lưới!

    Diệp Thương Huyền cười lạnh một tiếng nói:

    - Ngươi ngược lại là có mặt mũi mở miệng, ta không tin Âm Lôi Trảo mà con của ngươi luyện, không phải ngươi dạy ra, đã quên trăm năm trước giáo huấn sao, diện bích mười năm xem như nhẹ.

    Nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, Diệp Mặc Dương biết rõ đã không thể vãn hồi rồi, hắn cắn chặt răng, sinh sôi đem oán hận nuốt trở vào.

    Diệp Mặc Dương cùng Diệp Không Ngạn bị dẫn xuống dưới, Diệp Chiến Thiên rất sớm đã nghĩ diệt trừ Diệp Mặc Dương, nhưng Diệp Mặc Dương là Đại trưởng lão, lại không có căn cứ chính xác chứng minh Diệp Mặc Dương cấu kết Vân Gia Bảo, chỉ có thể một mực kéo lấy, hôm nay rốt cục tìm được cơ hội, bất quá cũng chỉ có thể phế bỏ trưởng lão vị của Diệp Mặc Dương mà thôi.

    - Tế tổ đại điển phát sinh chuyện như vậy, làm cho người ta đau lòng, Diệp Thần trở thành Diệp Gia Bảo kế nhiệm gia chủ, mọi người có dị nghị gì không?

    Diệp Chiến Thiên nhìn quanh một đám tộc nhân hỏi.

    - Không có dị nghị!

    Phía dưới các tộc nhân trăm miệng một lời mà hô, Diệp Thần đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, coi như là mục đích chung, có thể đánh bại lục giai Diệp Không Ngạn, chứng minh Diệp Thần chí ít có thực lực lục giai, tuyệt đối đủ tư cách.

    Bọn người Diệp Mông, Diệp Minh, Diệp Bằng đặc biệt hưng phấn.

    - Diệp Thần ca ca, chúc mừng ngươi.

    Diệp Nhu nhìn xem Diệp Thần tư thế hiên ngang trên đài tỷ võ, trong đôi mắt đẹp nổi lên một tia dị sắc, lẩm bẩm.

    Đúng lúc này, một thanh âm cởi mở vang lên.

    - Chúc mừng đại ca tấn chức cửu giai!

    Nói chuyện là Diệp Chiến Long trên khán đài.

    Chỉ nghe ô...ô...ô...n...g một tiếng nổ vang, đám người một hồi bạo động.

    - Tộc trưởng lên cấp? Thật vậy chăng?

    - Chiến Long nói, chắc hẳn không có giả.

    - Tăng thêm lão tộc trưởng, Diệp Gia Bảo chúng ta có hai cửu giai, không cần giống như trước kia sợ Vân Gia Bảo như vậy rồi!

    - Chúc mừng tộc trưởng!

    - Chúc mừng tộc trưởng!

    Một đám tộc nhân nhao nhao hướng Diệp Chiến Thiên trên khán đài cúi đầu ý bảo, tộc nhân thế hệ trước càng là nước mắt tuôn đầy mặt, đã bao nhiêu năm, Diệp Gia Bảo rốt cục đã có hai cửu giai cao thủ! Bọn hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, có hai cửu giai cao thủ ý vị như thế nào.

    Diệp Thương Huyền lớn tuổi, nói không chừng có một ngày giá hạc tây du, Diệp Gia Bảo liền ít đi một cái trụ cột, cái kia Diệp Gia Bảo liền tràn đầy nguy cơ rồi, khá tốt, Diệp Chiến Thiên tộc trưởng tấn chức cửu giai, vừa rồi bởi vì đám người Diệp Mặc Dương, Diệp Không Ngạn tạo thành không khoái, tất cả đều tan thành mây khói.

    Cửu giai cao thủ, đó là thần hộ mệnh của gia tộc, bởi vì cửu giai cao thủ có lực uy hiếp cực lớn, gia tộc khác mới không dám xâm chiếm Diệp Gia Bảo!

    Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Long cũng nhao nhao nhảy lên luận võ đài.

    - Thúc công.

    Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thương Huyền.

    Diệp Thương Huyền gật đầu, mỉm cười nói:

    - Thật đáng mừng, ngươi đã đến cửu giai, trọng trách trên vai ta liền nhẹ một nửa!

    Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Thần hỏi:

    - Thần Nhi vừa rồi lúc đánh bại Diệp Không Ngạn sử dụng vũ kỹ, là Nguyên Lôi Thân Thể?

    Vừa rồi Diệp Chiến Thiên lo lắng thân thể Diệp Thần, không có chú ý, nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, hắn mới nhớ tới, lúc Diệp Thần đánh tan Diệp Không Ngạn, quanh thân nổi lên màu vàng sắc óng ánh, cái kia rõ ràng là nhan sắc huyền khí lúc thi triển Nguyên Lôi Thân Thể, hẳn là Diệp Thần đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể?

    Điều này sao có thể! Phải biết rõ hắn vài ngày trước mới đem Nguyên Lôi Thân Thể bí tịch giao cho Diệp Thần, vài ngày như vậy, Diệp Thần liền đã luyện thành? Nhớ ngày đó, hắn là hao tốn suốt ba năm mới luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể!

    Chứng kiến ánh mắt mọi người mong chờ, Diệp Thần biết rõ, đây nhất định là không cách nào giấu diếm, gật đầu nói:

    - Vừa rồi Thần Nhi dùng vũ kỹ, đúng là Nguyên Lôi Thân Thể!

    Nghe được Diệp Thần trả lời khẳng định, mọi người hít một hơi lãnh khí.

    Điều kiện tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể vô cùng hà khắc, trong gia tộc bình thường ít nhất phải đến thất giai trở lên, mới có thể tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể, hơn nữa luyện thành vô cùng khó khăn, trước mắt toàn cả gia tộc luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể, chỉ có Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Chiến Long ba người mà thôi, mà ngay cả Diệp Chiến Hùng cũng chưa luyện thành, mà Diệp Thần, đẳng cấp huyền khí mới ngũ giai đỉnh phong, rõ ràng đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể.

    - Đại ca, ngươi cũng quá thiên vị, lúc nào vụng trộm đem Nguyên Lôi Thân Thể truyền thụ cho Thần Nhi?

    Diệp Chiến Long vỗ bả vai Diệp Chiến Thiên một cái nói, nhưng trên mặt không kìm được biểu lộ vui mừng.

    Diệp Chiến Thiên cười khổ một tiếng nói:

    - Ta căn bản không có dạy hắn, chẳng qua là vài ngày trước đem Nguyên Lôi Thân Thể bí tịch cho hắn, hi vọng đối với tu luyện của hắn có chỗ trợ giúp, căn bản không có trông cậy vào hắn có thể luyện thành.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.