Huyền Huyễn Đại Chu Hoàng Tộc - Hoàng Phủ Kỳ (FULL)

?

Các bạn muốn nhóm mình dịch Đại Chu hay Trảm Tiên?

Poll closed 12/11/12.
  1. Đại Chu, nhóm dịch cố gắng đuổi kịp tác giả đê !!!

    90 phiếu
    81.8%
  2. Trảm Tiên, đọc truyện này thú vị hơn!

    14 phiếu
    12.7%
  3. Vừa Đại Chu vừa Trảm Tiên, chậm một chút cũng được...

    6 phiếu
    5.5%
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Năm Bút VN

    Năm Bút VN Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/8/14
    Bài viết:
    661
    Được thích:
    1,050

    Đại Chu Hoàng Tộc
    Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
    === oOo ===

    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: huntercd


    Chương 807: Chiến Ma Tông




    [​IMG]

     
    thienta and mrdjeu like this.
  2. Năm Bút VN

    Năm Bút VN Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/8/14
    Bài viết:
    661
    Được thích:
    1,050

    Đại Chu Hoàng Tộc
    Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
    === oOo ===

    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: huntercd


    Chương 808: Kim Đồng Chiến Ma




    [​IMG]

     
    thienta and mrdjeu like this.
  3. Năm Bút VN

    Năm Bút VN Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/8/14
    Bài viết:
    661
    Được thích:
    1,050

    Đại Chu Hoàng Tộc
    Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
    === oOo ===

    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: huntercd


    Chương 809: Vạn Tượng Tông Bị Diệt


    Kim Đồng Chiến Ma chính là cường giả cao cấp ở Chiến Ma tông phái thượng cổ, là cường giả thượng cổ chân chính. Lấy suy nghĩ của Chiến Ma

    Tông, một cường giả hộ pháp Mệnh Hồn Cảnh, chủ đạo toàn bộ nhiệm vụ đối phó triều đình Trung Thổ thần châu lần này, đã là dư dả.

    Điều duy nhất không ngờ là, hộ pháp mười phần đáng tin của Chiến Ma Tông này, cư nhiên lúc vô ý, thua trong tay Phương Vân.

    Tình huống bình thường, lấy tu vi Thần Thông Cảnh đệ nhị trọng của Kim Đồng

    Chiến Ma, rất ít người có thể đánh bại. Phương Vân thuộc trạng thái ngoài dự liệu, dù sao, một tông phái thông thường cũng chỉ có một pháp khí Tam Tượng trấn phái. Ngay cả Đại Chu triều, cũng chỉ có hai, ba kiện, lộ ra ngoài, cũng chỉ có một kiện Càn Khôn Mục.

    Pháp khí

    Tam Tượng trong thiên hạ, có thể đếm le que. Mà kiện có trong tay Phương Vân cũng không phải cường đại nhất, so ra còn kém những pháp khí cổ xưa lai lịch lớn như Càn Khôn Mục, Vạn Ma Điện. Nhưng để đối phó với người không có, cũng là dư dả. Kim Đồng Chiến Ma, bại thật không oan.

    Từ trong ký ức Kim Đồng Chiến Ma, Phương Vân rất hiểu rõ. Cao thủ thượng cổ từ Chiến Ma Tông, cũng không có nhiều. Xa xa không bằng một phần mười thời kỳ đỉnh cao. Bất quá, số còn lại, đều là cường giả khủng bố chân chính.

    Kim Đồng Chiến Ma là cường giả thức tính đầu tiên, những cường giả Chiến Ma Tông khác, toàn bộ đều ngủ say trong pháp khí trấn phái của tông phái. Trong thời gian dài này, phương pháp bảo toàn bản thân, không phải quá hữu hiệu.

    Hiện tại, nhóm người quyết sách chân chính Chiến Ma Tông, chỉ có ý thức, còn có thể hành tẩu trong hư không. Mà nhục thân muốn phá phong bay ra, sợ rằng cần không ít thời gian. Hơn nữa, từ trong ký ức Kim Đồng Chiến Ma, Phương Vân còn phát hiện ra một bí mật ngoài dự tính, tông phái thượng cổ, tịnh không nói đến nội thiên địa, tự nhiên càng không có thuyết pháp về cường giả, trưởng lão nội thiên địa gì gì đó.

    Trong lòng Phương Vân khẽ thở phào, ít nhất, uy hiếp đến từ những tông phái thượng cổ này, sẽ không quá đáng sợ. thời gian vài ngàn năm, thực lực những tông phái thượng cổ này, đều không phải bảo lưu lại hoàn toàn không chút tổn hao.

    “Xem ra, ít nhất trong thời gian rất lâu nữa, không cần lo lắng báo thù đến từ Chiến Ma Tông”.

    Phương Vân khẽ gật gật đầu.

    Những cường giả cao tầng Chiến Ma Tông này, hiển nhiên cùng chưởng giáo thượng cổ Sát Lục kiếm phái, đều cần cơ hội nào đó, mới có thể phá phong bay ra.

    Đột nhiên, trong đầu Phương Vân xẹt qua một ý niệm, nhưng ngay sau đó liền bỏ qua. Những cường giả khủng bố thượng cổ này thân bị phong ấn, mặc dù vô pháp hành động bình thường. Nhưng mà trong nội bộ tông môn bọn hắn, lại có lực lượng cường đại. Có thể điều khống trong sơn môn xuất ra thủ đoạn công kích cường đại.

    Hơn nữa,

    Chiến Ma Tông chính là một trong tông phái phụ chúc của Đế Ma Tông thượng cổ. Ở thời đại thượng cổ, hoàn toàn trung thành với Đế Ma Tông.

    Hiện tại, vùng đất Chiến Ma Tông ngủ sau, đã ở trong Đế Ma Tông. Muốn dựa vào lúc chưởng giáo tông phái này ngủ say, xu hỏa đả kiếp, cướp bóc một phen, căn bản là không có khả năng.

    “Không suy nghĩ những chuyện này nữa. Trước tận lực xử lý chuyện các châu, tất cả ma đạo đang sát lục tà nghịch, toàn bộ giết chết, một tên cũng không lưu lại”.

    Ánh mắt Phương Vân híp lại, mắt lộ vẻ suy tư.

    Hắn được phong Quan Quân Hầu, lại là Đô Thống của đại quân chinh phạt. Lần này nhận lệnh xuất chinh, trọng yếu nhất là bình định hỗn loạn trong thiên hạ. Về phần trở về đại quân chinh phạt, cũng không trọng yếu quá.

    Dù sao, hơn ba mươi vạn đại quân chinh phạt, cộng thêm cường giả thần vệ, còn có một kiện pháp khí Tam Tượng Càn Khôn Mục tọa trấn, chinh phạt tông phái, đã thừa. Thêm hắn võ giả cũng không tăng nhiều, ít hắn võ giả cũng không ít lại.

    Phương Vân hơi suy nghĩ, trong lòng lập tức quyết chủ ý: “Đều ra đi”.

    Thân thể khẽ chấn, tám tên khôi lỗi Mệnh Tinh Cảnh, lập tức xuất hiện chung quanh Phương Vân.

    “Tham kiến chủ nhân”.

    Hài cốt lão ma, giáp thiên lão yêu, hắc thủy minh chủ, liệt hải tam hung…Tất cả đều xuất hiện ở trước người Phương Vân. Chung quanh ma khí cuồn cuộn, ánh mắt những người này đều thành kính, không giống khôi lỗi bình thường, ánh mắt dại ra, suy nghĩ xơ cứng.

    Xuất hiện biến hóa này, một mặt bởi vì tu vi cao lên, đã chặt đứt vận mệnh cường giả trời sinh của mình, mặt khác, cũng có liên quan đến Vô Câu đại pháp.

    Linh hồn cường giả bị Vô Câu đại pháp bắt giữ, không giống với khôi lỗi bình thường. Ở một trình độ nào đó, càng giống như nô tài, đối đãi chủ nhân cực kỳ trung thành. Trừ thần phục chủ nhân, những tư duy khác hoàn toàn nhất trí.

    Phương Vân nhìn lướt qua bốn phía, những người này đều là thu hoạch lớn nhất của hắn. Tám võ giả Mệnh Tinh Cảnh. Thực lực như thế, đã có thể so với một đại phái rồi. Một kiện pháp khí Tam Tượng làm vật trấn phái, tám thái thượng trưởng lão Mệnh Tinh Cảnh, cộng thêm “Đề

    Hồ quán đỉnh đại pháp” của Phương Vân có thể trong khoảng thời gian ngắn, chế tạo ra thực lực không kém một đại phái mới sinh chút nào.

    Dĩ nhiên, chuyện này cũng chỉ có thể nghĩ thử. Thân phận của Phương Vân, không thể nào đi mở tông lập phái. Đến lúc đó, triều đình là thế lực đầu tiên không dung tha.

    “Mấy người các ngươi, lập tức lên đường.

    Phát hiện ra người trong tà nghịch, lập tức giết tại chỗ. Nếu như phát hiện cường giả khó đối phó, tạm thời không được hành động thiếu suy nghĩ. Ta sẽ kịp thời chạy tới, tự mình ra tay đánh chết”.

    Phương Vân trầm giọng nói.

    Tình huống hiện tại, uy hiếp lớn nhất, còn không phải là những cường giả

    Thần Thông Cảnh hay Thiên Trùng Cảnh kia. Mà là những võ giả tà đạo không thể đếm hết. Những người này tuy võ lực không cao, nhưng thắng ở đông người, hơn nữa ra tay còn rất tàn nhẫn.

    Cộng thêm, thực lực bọn hắn, mặc dù trong mắt Phương Vân, là bình thường, nhưng đối phó với dân chúng bình thường đã rất dư thừa. Phương Vân biết rõ, trong tà đạo ít nhất có không dưới mấy trăm phương pháp huyết tế, có thể thông qua phạm vi lớn, đại lượng lục địa, hiến tế bình dân, dù có hơi tàn nhẫn, nhưng uy lực công pháp này rất cường đại.

    Những công pháp này, phần lớn truyền lưu từ trung cổ.

    Ở trong loạn thế, những công pháp này xuất hiện cực kỳ thường xuyên, có thể tránh phải tu luyện thời gian dài, cùng điều kiện tu luyện hà khắc.

    Loại công pháp này, oán khí càng nặng, uy lực càng lớn, trong thời gian ngắn có thể tăng tốc tu luyện, người trong ma đạo đều yêu thích.

    Thời điểm Đại Chu triều ổn định và hòa bình, ngoại trừ thế lực triều định, cũng không có ai dám làm loại chuyện người oán trời giận này. Nhưng hiện tại, lực ước thúc của triều đình đối với tà ma cùng ma nghịch đã càng lúc càng yếu đi.

    Hiện tại đó chính là điều Phương Vân lo nhất. Thực lực một người có hạn, muốn cứu hỏa cũng không cứu nổi. Nhưng tám cường giả Mệnh Tinh Cảnh thì khác.

    Ít nhất, trình độ có thể ngăn cản tình huống tu luyện tà công phạm vi lớn trong Trung Thổ thần châu khổng lồ.

    “Đi thôi”.

    Phương Vân phất phất tay, trầm giọng nói.

    “Vâng, chủ nhân”.

    Trong Thương Quẫn, xuất hiện tám đoàn không gian vặn vẹo, trong nháy mắt, hài cốt đám lão ma, lập tức biến mất vô tung. Sau khi tám người rời đi,

    Phương Vân cũng không sử dụng không gian chi lực, mà một đường bay lướt qua. Dọc đường càn quét tất cả người trong Tác Loạn tông phái gặp phải.

    Trước mặt uy lực của Vô Câu đế cung, cơ hồ không ai có thể ngăn Phương Vân.

    Rất nhiều người trong tà nghịch, chỉ thấy thiên không một đoàn hình cầu khổng lồ ám kim sắc hiện lên, ngay cả khuôn mặt Phương Vân cũng không thấy, chiến đấu đã kết thúc.

    Tốc độ Phương Vân lướt đi cũng không phải rất nhanh, ngoài càn quét loạn tặc tông phái Tạc Loạn, toàn bộ tinh thần Phương Vân đều đặt trên tu luyện cùng khiêu chiến lão giả Mệnh Hồn Cảnh đỉnh phong trong Vô Câu đế cung.

    Lão giả Mệnh Hồn Cảnh này là người nắm giữ quyền hạn trọng yếu nhất Vô Câu đế cung, Phương Vân muốn hoàn toàn khống chế được pháp khí Tam Tượng này, tất phải đánh bại lão giả Mệnh Hồn Cảnh đáng sợ đó. Hơn nữa, trong quá trình này, Phương

    Vân căn bản không thể mượn lực lượng Vô Câu đế cung, ngược lại lão giả

    Mệnh Hồn Cảnh kia, có thể mượn lực lượng Vô Câu đế cung đối phó hắn.

    Mà trước khi Phương Vân khiêu chiến thành công. Hắn chỉ có thể lợi dụng Vô Câu đế cung kết hợp cùng không gian, triệu hồi ra áp lực cùng trọng lượng khổng lồ, bắt giữ khôi lỗi, đây là năng lực thô thiển nhất của Vô

    Câu đế cung.

    Phanh, phanh, phanh..

    Thời điểm Trung Thổ thần châu một mảnh náo động, bên trong Vô Câu đế cung cũng không yên bình. Thanh âm đinh tai nhức óc, không ngừng vang lên, mỗi lần chiến đầu, đều là nhanh chóng kết thúc.

    Mỗi một lần, đều là lấy Phương

    Vân đánh ra Vô Câu đế cùng làm kết thúc. Mà cả quá trình chiến đấu, luôn chỉ có một loại như vậy. Dưới tình huống trong không gian nhỏ, Ức Vạn

    Không Gian độn hình đại pháp của Phương Vân căn bản không thể phát ra uy lực. Vị lão giả khủng bố tọa trấn đại môn này, luôn bằng vào Vô Câu đế cung, hơi chút liên lạc, liền dễ dàng biết rõ chỗ ở Phương Vân.

    Phương Vân sau mỗi lần chiến bại, đều trầm tĩnh tâm xuống, tu luyện một thời gian ngắn, âm thầm lĩnh ngộ sơ hở, sau đó lại khiêu chiến.

    Loại khiêu chiến này tái diễn liên tục cũng không phải không có hiệu quả.

    Thực lực Phương Vân nhanh chóng gia tăng, kinh nghiệm thực chiến cũng không ngừng đề cao.

    Điểm này, từ lúc Phương Vân chưa từng đánh đến trong Vô Câu đế cung, đến giờ khoảng cách càng ngày càng gần có thể thấy được. Lúc đầu một kích bị bay ra hơn mười dặm, tạo thành một vết dài mấy ngàn trượng, mấy trăm…trên không. Khoảng cách Phương Vân mỗi lần bị bắn đi, đang không ngừng rút ngắn, không ngừng đến gần Đế Cung môn.

    “Lần này, tái thí nghiệm tiếp”.

    Bên trong Vô Câu đế cung, ánh mắt Phương Vân lóe lên, lần nữa phóng tới.

    Thân hình lóe lên, thu nhỏ vài lần, nhanh như tia chớp bắn đến.

    “Thứ Sát chi nghịch, đệ nhất thức Mộng Huyễn Thú Sát”.

    Phương Vân tinh luyện Phúc Thiên tam thức, sau khi tổng kết, lần nữa gọi là võ học Thứ Sát chi nghịch, thi triển ra. Trong không gian, không khí hơi rung động, giống như tấm vải, bị chém thành ngàn vạn mảnh, vô số không gian rối loạn, gào thét thê lương chói tai, mà bóng ảnh Phương Vân như long trời lở đất đánh tới.

    Những bóng ảnh này, mỗi một chiêu đều cực kỳ tàn nhẫn, chuẩn xác, một kích trí mạng. Mà một số, chính là yếu quyết ám sát.

    Phanh phanh.

    Chỉ nghe hai tiếng nổ mạnh, một cỗ kình khí khủng bố làm thiên địa biến sắc, điên cuồng đánh ra từ trong Vô Câu đế cung. Một thân ảnh hắc sắc, rống lên một tiếng, liên tục bắn đi, rơi ở ngoài điện.

    “Thành công, rốt cuộc buộc hắn sử ra hai chiêu rồi…”

    Hô hấp Phương Vân hơi loạn, trong mắt một mảnh hưng phấn. Mặc dù vẫn như cũ chưa thành công, nhưng làm cho tên cường giả Mệnh Hồn Cảnh này, lần đầu tiên phải đánh ra hai chiêu kháng cự.

    Điều này nói rõ Thứ Sát chi nghịch mình sáng chế ra, quả thật lợi hại, đã làm cho khôi lỗi tọa trấn đại môn này cảm thấy uy hiếp.

    Phương Vân hài lòng gật đầu, tâm thái hắn hiện tại đã thay đổi không ít, đã không vội thu hoạch quyền hạn trung tâm ở Vô Câu đế cung. Ngược lại lấy lão giả khủng bố này thành tảng đá ma luyện bản thân, thí nghiệm tuyệt học mình lĩnh ngộ ra.

    Thân hình lóe lên, ngay lúc Phương Vân muốn trở lại Vô Câu đế cung, dị tượng nổi lên.

    “Ầm…”

    Một trận chấn động kịch liệt từ địa phương cực xa nơi chân trời truyền đến. Cỗ sóng chấn động này, cực kỳ mãnh liệt, Phương Vân chỉ cảm thấy cả đại địa đều rung chuyển. Cùng lúc đó, Phương Vân thấy chân trời phía tây, một luồng huyết sắc phóng lên cao.

    “Đây là…”

    Trong mắt

    Phương Vân kinh nghi bất định, hắn có thể cảm giác được, một cỗ khí tức phong bạo mãnh liệt. Trong đó, hàm chứa một cỗ máu tanh nồng đậm, cùng khí tức chiến hỏa.

    Chỉ trong sát na này, Phương Vân từ bầu trời phía đông, cảm nhận được một tin tức nơi xa truyền đến, bên trong, tràn đầy khí tức tử vong cùng tuyệt vọng.

    Thân hình Phương Vân lóe lên, trong nháy mắt đã tiêu thất vô tung.

    Cùng lúc đó, một tin chấn động thiên hạ. Đại quân chinh phạt triều đình, tiến lên Vạn Tượng Sơn. Triển khai giao chiến kịch liệt cùng Vạn Tượng

    Tông. Trải qua giao chiến thảm thiết, đại quân chinh phạt triều đình, sau khi bị thương tổn trầm trọng, rốt cuộc mới tiêu diệt được Vạn Tượng

    Tông.

    Tin tức truyền ra, chấn động thiên hạ. Đây là đại tông phái thứ hai trong giới tông phái bị triều đình tiêu diệt
     
    thienta and mrdjeu like this.
  4. Năm Bút VN

    Năm Bút VN Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/8/14
    Bài viết:
    661
    Được thích:
    1,050

    Đại Chu Hoàng Tộc
    Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
    === oOo ===

    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: huntercd


    Chương 810: Kinh Thiên Phích Lịch




    Phương Vân ở trên đường đi, cũng nghe được tin tức kia.

    “Nửa tháng, triều đình liền tiêu diệt tông phái thứ hai, khủng bố hơn là dưới tình huống Vạn Tượng Tông có chuẩn bị. Thực lực triều đình quả nhiên vượt xa bề ngoài”.

    Phương Vân trầm tư nói.

    Đại Chu triều đối với chinh phạt tông phái, cũng không phải là lần đầu, trong lịch sử, từng nhiều lần xuất quân chinh phạt thanh thế còn lớn hơn. Tông phái có thể tồn tại trong hơn sáu trăm năm Đại Chu triều lập quốc, đều có chỗ hơn người.

    Hơn nữa, tin tức Thiên Tà Tông bị tiêu diệt, đã sớm truyền khắp thiên hạ, các tông phái đều có đề phòng. Dưới tình huống như vậy, Vạn Tượng Tông vẫn bị tiêu diệt. Chỉ có thể nói rõ, lần này triều đình đã hạ quyết tâm, chinh phạt cực đoạn.

    “Vô Câu đại pháp”.

    Tâm niệm khẽ chuyển, đại thủ Phương Vân phất lên, linh hồn một nhóm võ giả tà đạo, bị cuốn vào trong. Sau khi thân thể rơi xuống chừng mười trượng, lập tức bị cuốn vào Vô Câu đế cung không còn chút gì.

    Dọc theo đường đi, Phương Vân đã trấn áp rất nhiều cường giả tà đạo, linh hồn bọn họ tất cả đều cuốn vào trong Vô Câu đế cung, ở trong quá trình này, Vô

    Câu đại pháp của Phương Vân càng lúc càng thuần phục, thực lực cũng đề thăng ngày càng cường đại.

    Sau khi Phương Vân phong ấn những người này, liền hảo hảo thả ra, tán vào cửu châu đại địa, quét sạch những tà đạo ma đạo khác. Khôi lỗi dưới tay Phương Vân, vì thế dần dần như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.

    Trong khoảng thời gian ngắn, Phương Vân đã tu tập được đại quân khôi lỗi gần trăm người. Sau khi Thiên Địa Vạn Hóa Chung cùng Vô Câu đại pháp tại Phương Vân đạt đến

    Nhị Bách Thiên Long Chi Lực, liền bắt đầu phát huy ra uy lực cấp bậc khủng bố.

    Trong đại quân khôi lỗi này, kém Thiên Trùng Cảnh một chút cũng có, mạnh hơn một chút cũng có, thậm chí đạt đến Thần Thông

    Cảnh đệ nhị cảnh, Mệnh Hồn Cảnh cũng có. Trừ Dịch Thiên lão yêu, Kim

    Đồng Chiến Ma hai cường giả Mệnh Hồn Cảnh này ra, Phương Vân còn phong ấn hai cường giả Mệnh Hồn Cảnh của tông phái thượng cổ khác, Thiên Địa

    Ma Hoàng cùng Bách Chiến Kiêu Hoàng.

    Trong hai người, Thiên Địa

    Ma Hoàng là bá chủ trên tán tu, ở thời kỳ đỉnh phong, tu tập đại lượng thuộc hạ, chiếm núi làm vua. Chống lại một số tiểu trung tông phái.

    Cuối kỳ thượng cổ, vị Thiên Địa Ma Hoàng này cảm thấy nguy cơ, sử dụng bí pháp, phong ấn bản thân. Trì hoãn thời gian trôi qua, để mình vượt qua đại kiếp. Cho đến lúc trước không lâu, hắn mới thức tỉnh, chuẩn bị sưu tập linh hồn, khôi phục trạng thái đỉnh phong. Không ngờ tới, lại lọt vào tay Phương Vân.

    Về phần Bách Chiến Kiêu Hoàng, đây là dư nghiệt Bách Chiến phái tông phái thượng cổ, Bách Chiến phái trong chinh phạt tông phái thượng cổ, bị cừu gia đối địch tiêu diệt. Chỉ còn lại một người Bách Chiến Kiêu Hoàng chạy thoát.

    Tông phái thượng cổ bị tiêu diệt, Bách Chiên Kiêu Hoàng không ngừng tưởng niệm, nghĩ đến vài ngàn năm tới tỉnh lại, tìm cơ hội báo thù cùng cơ hội phục phái. Đang mạnh mẽ bắt lấy đồng nam đồng nữ, lúc vừa khai tông lập phái, liền gặp phải Phương Vân. Bị Phương Vân dùng Vô Câu đế cùng phối hợp thực lực cường đại, đánh bại phong ấn hắn.

    Hai cường giả Mệnh Hồn Cảnh này, cộng thêm Dịch Thiên lão yêu cùng Kim Đồng Chiến Ma lúc trước, làm cho thực lực dưới tay Phương Vân, đạt tới độ cao không thể tưởng tượng.

    Hiện giờ, cả Trung Thổ thần châu đều bắt đầu chú ý đến hình cầu khổng lồ ám kim sắc hoành không xuất thế này. Cùng với cường giả thần bí bên trong hình cầu không ngừng phái ra đại lượng cường giả.

    “Vù”.

    Tiếng gió rung động, một nam tử thanh y ngang tàng kiệt ngạo, từ trong một đoàn hư không vặn vẹo, bước ra.

    “Tham kiến chủ nhân”.

    Hai tay nam tử cung lại, quỳ xuống cung kính trước người Phương Vân.

    “Có tin gì?”

    Phương Vân trừng mắt, lạnh nhạt nói. Tên nam tử thanh y này là một khôi lỗi hắn phái ra, dùng để liên lạc Triệu Bá Ngôn cùng thiêu thân.

    Hiện tại thiên cơ che đậy, rất nhiều tin tức đều không hoàn toàn trọn vẹn.

    Tin tức rất nhiều thế lực đều có hạn. Dưới tình huống như vậy, Phương

    Vân phải kết hợp mười vạn thiêu thân của mình, để biết rõ tin tức toàn diện.

    Phải biết rằng, hắn trừ thân phận võ giả ra. Vẫn là mệnh quan triều đình, cần phải kịp thời hiểu rõ biến hóa trong triều. Mà người trong tông phái, đối với triều đình thường biết có hạn.

    “Bẩm chủ nhân, không có tin tức, bất quá, lại có một phong bút tín tự thân của Triệu đại nhân từ kinh thành gửi tới”.

    Khôi lỗi thanh y trầm giọng nói.

    “Hử”.

    Mí mắt Phương Vân chớp một cái, hơi có chút ngoài ý muốn, không phải là chuyện phi thường trọng yếu, Triệu Bá Ngôn sẽ không làm như vậy.

    “Đưa tới”.

    Tín chỉ là chuyên dụng của phủ đệ vương hầu triều đình, nội dung cũng rất đơn giản. Triệu Bá Ngôn trong tín chỉ, cơ hồ không tiết lộ bất kỳ tin tức gì, chỉ nói có chuyện trọng yếu cần mật bẩm, rồi lưu lại một địa chỉ.

    “Chuyện gì, lại cần ta tự mình đến gặp?”

    Ánh mắt Phương Vân chớp động, như có chút suy tư.

    Trong kinh thành, cơ hồ không ai dám phản đối hắn, còn có ai có thể làm cho Triệu Bá Ngôn cẩn thận như vậy.

    “Chẳng lẽ là Thiên Vũ Hầu, hay là Thần Vũ Hầu? Lần trước giáo huấn như vậy còn chưa đủ, bọn họ còn muốn hô phong hoán vũ sao?”

    Trong đầu Phương Vân hiện lên một ý niệm. Bất kể là gì, đến gặp Triệu Bá Ngôn, tự nhiên sẽ biết rõ.

    “Ông”.

    Thân hình Phương Vân lóe lên, hướng đến địa chỉ Triệu Bá Ngôn lưu lại, phá không bay đi.

    “Vù”.

    Hình cầu khổng lồ ám kim sắc mang theo áp lực cường đại, đột nhiên xuất hiện trên bầu trời một tòa thành trì. Tòa thành trì này lập tức hỗn loạn lên.

    “Vô Câu đế cung, đây là Vô Câu đế cung, mọi người chạy mau”.

    “Không ổn, là Vô Câu ma hoàng kia, chạy mau”.

    “Hắn không phải đã rời đi rất xa rồi sao? Sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây. Tiêu rồi, hắn xuất hiện chỗ nào, mọi người, bất kể là ma đạo, tà đạo, đều bị luyện thành khôi lỗi”.

    Toàn bộ thành trì một mảnh kinh khủng, không chỉ cường giả Thiên Trùng Cảnh ngay cả một số đệ tử tà đạo

    Trụ Thai Cảnh, đều bị làm cho sợ đến hồn phi phách tán. Hiện giờ Nho gia bị áp chế rất lớn, bọn họ vừa mới có thêm chút ít, liền gặp phải đại sát thần này.

    Trong lúc nhất thời chung quanh thành trì một mảnh náo loạn, bóng người hối hả chạy trốn. Nơi này, không chỉ có ma môn, còn có đạo môn. Phương Vân trong sát na, từ đông đến tây, từ nam qua bắc, trận trận càn quét qua thành trì, nơi đi qua, không có ai chạy thoát, sớm hù dọa những người này đến chết.

    Phải biết rằng, lần này trong đám người, có không ít võ giả Chân Nhân cấp. Võ giả này, đối với bọn họ mà nói, chính là những tồn tại vĩnh viễn chỉ ngước nhìn trên cao. Hiện tại đều thua trong tay Phương Vân, sao có thể không sợ.

    Mặc dù còn không ai biết Vô Câu ma hoàng, chính là Phương Vân. Nhưng mà, trong ánh mắt hai phái ma đạo, người này đã thành hung thần không ai bì nổi.

    Rất nhiều người đều cho rằng, đây là một cường giả thượng cổ mới thức tỉnh, cũng không biết, điều khiển pháp khí Tam Tượng này, chỉ là một người trẻ tuổi bất quá chỉ hai mươi lăm mà thôi.

    “Vô Câu ma hoàng?”

    Trên bầu trời, Phương Vân nghe được thanh âm này, trong lòng khẽ ngạc nhiên, sau đó liền bật cười. Hiển nhiên, đó chính là tước hiệu mới của hắn.

    Phương Vân cũng không ngờ tới, trong lúc vô tình hành động, lại tạo cho mình một danh hiệu Vô Câu ma hoàng.

    “Xem ra, vẫn có người nhận biết kiện pháp khí Vô Câu đế cung này. Thiên cơ hỗn loạn, quả nhiên thức tỉnh không ít cường giả, xem ra, sau này ta phải cẩn thận một chút rồi. Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội”.

    Đối với chuyện có người có thể nhận ra pháp khí thượng cổ này, Phương Vân cũng hơi ngoài ý muốn.

    Hiện tại, rất nhiều tông phái trung cổ, thượng cổ đều quật khởi, phục hưng. Những pháp khí thượng cổ này, đối với người cận cổ mà nói, đã hoàn toàn biến mất không có chút vết bụi trong truyền thuyết. Nhưng đối với một số cường giả thượng cổ cũng là dễ dàng biết đến.

    Hiện tại, tất nhiên có thể nhận ra Vô Câu đế cung. Tự nhiên cũng biết đây là kiện pháp khí Tam Tượng. Tán tu không môn không phái, nắm trong tay một kiện pháp khí Tam Tượng, là mơ ước dễ dàng nhất của các thế lực, có thể đoán được, sau này nhất định sẽ gặp phiền toái không ngừng.

    Trong miệng mặc dù nói “sau này phải cẩn thận”, nhưng khóe miệng Phương Vân vẫn lộ ra một nụ cười khó hiểu. Lấy thực lực hắn hiện tại, căn bản không sợ người khác tới đoạt.

    Nhị Bách Thiên Long Chi Lực, cộng thêm bốn khôi lỗi Mệnh Hồn Cảnh, cùng Vô Câu đế cung đủ để hắn thần cản sát thần, phật ngăn giết phật. Nếu mà ai tưởng có thể dễ dàng cướp lấy kiện pháp khí Tam Tượng này từ trong tay hắn, đó chính là tự tìm đường chết.

    Mà nếu như đụng phải một số cường giả khủng bố không thể địch lại được,

    Phương Vân hoàn toàn có lòng tin có thể tùy thời lợi dụng Ức Vạn Không

    Gian Độn Hình đại pháp chạy trốn. Lại càng chưa nói, trên người hắn còn có một kiện Thiên Địa Vạn Hóa Chung, cùng một viên Hư Không Quả Thực.

    Nếu mà mạnh mẽ thi triển thời gian chi lực, ai chết vào tay ai còn chưa biết chừng.

    “Bản thân ta muốn nhìn thử, ai đánh chủ ý đến ta. Ta đả khai quyền hạn trọng tâm Thiên Địa Vạn Hóa Chung, vừa lúc còn thiếu một ít cường giả Mệnh Hồn Cảnh, những người này tới rất vừa lúc”.

    Trong mắt hàn quang chớp động, Phương Vân lần nữa trốn vào trong hư không.

    Trước khi rời đi, Phương Vân phân ra một đạo hư ảnh, hạ xuống trong thành trì, Phương Vân muốn xem thử, khôi lỗi này, đủ giải quyết dị đoan trong thành hay không.

    Bạc Thành, trọng địa rèn tạo binh giáp Đại Chu Triều.

    Phương Vân ở trong tòa thành trì này, nhìn thấy một thân tố y, thần sắc trầm trọng Triệu Bá Ngôn.

    “Thuộc hạ tham kiến Hầu gia”.

    Triệu Bá Ngôn nhìn Phương Vân, mí mắt chớp động, khom người nói.

    “Đứng lên đi, rốt cuộc có chuyện gì, cần phải tự mình gặp ta. Ta rời đi bất quá chỉ hơn nửa tháng, chẳng lẽ bên trong kinh thành, liền có biến số?”

    Phương Vân trầm giọng nói.

    “Hầu gia…”

    Triệu Bá Ngôn ánh mắt phức tạp, do dự không thôi, đôi môi rung động, muốn nói lại thôi.

    “Sao?”

    Ánh mắt lóe lên, có chút không vui: “Bá Ngôn, rốt cuộc có chuyện gì, nói mau?”

    Triệu Bá Ngôn nói chuyện, chưa bao giờ ấp a ấp úng như vậy, vô cùng không thoải mái. Đây là Phương Vân lần đầu thấy hắn không dứt khoát như thế.

    “Bẩm đại nhân, gặp chuyện không may, không phải kinh thành…”

    Ánh mắt Triệu Bá Ngôn khẽ động, do dự.

    “Rốt cuộc là gì?”

    Phương Vân nhíu nhíu mày.

    Ánh mắt Triệu Bá Ngôn hoảng hốt, không dám đối mặt với ánh mắt Phương Vân, cắn răng một cái, rốt cuộc hạ quyết tâm: “Bẩm đại nhân, gặp chuyện không may là Man Hoang…”

    “Man Hoang?”

    Phương Vân ngây người, đợi kịp phản ứng, liền theo bản năng là không tin nổi. Man Hoang có phụ thân trấn thủ, có thể có chuyện gì. Song ánh mắt xẹt qua thần sắc của

    Triệu Bá Ngôn, Phương Vân đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, thần sắc chấn động, huyết sắc trên mặt trong nháy mắt tan biến, trở nên tái nhợt.

    “Đại nhân, lão Hầu gia không lâu….quy thiên”.

    Triệu Bá Ngôn cắn răng, tiếp tục nói: “Không lâu trước, Man Hoang Chiến Thần ngủ say hai ngàn năm tỉnh lại. Lão hầu gia vì để cho đại quân thuận lợi rút lui, một thân một mình ngăn cản…”

    “Oanh”.

    Như bị một tia sét động trời đánh vào, cả người Phương Vân run lên, hai mắt trợn trừng, trong đầu càng trống rỗng
     
    thienta and mrdjeu like this.
  5. Năm Bút VN

    Năm Bút VN Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/8/14
    Bài viết:
    661
    Được thích:
    1,050

    Đại Chu Hoàng Tộc
    Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
    === oOo ===

    Nguồn: Vipvandan
    Nhóm dịch: huntercd


    Chương 811: Binh Loạn




    [​IMG]

    [​IMG]

     
    thienta, mrdjeu and binhdn like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.