Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 309: Cơn mưa bất chợt (3). Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Spoiler Đại đa số mọi người đều ngớ ra, Kiều Thụ Hâm không hiểu, Mark muốn xem báo cáo tài vụ cả năm cũng không thành vấn đề, nhưng muốn xem phương án Blizzard đưa WoW lên thị trường Bắc Mỹ thì khác rồi. Năm nay WoW bắt đầu cho chơi thử ở Bắc Mỹ và Hàn Quốc, một vị trí nhận bản chơi thử ở trung tâm Fry California, trong trung tâm này có thể chứa được 2 cái Boing 747, nhưng trời còn chưa sáng đã có không ít hơn 6.000 người xếp hàng tới nhận bản chơi thử, đội ngũ ngoằn ngoèo kéo dài từ trong trung tâm ra bãi đỗ xe, như quỹ đạo của sao Diêm Vương. Blizzard gửi cho Facebook TQ kế hoạch vận hành chi tiết nửa năm sau. Đương nhiên Facebook TQ cũng phái ra quan sát viên của mình tới Blizzard, năm nay khi WoW chính thức vận hành còn mời Facebook Mỹ tới tham dự. Phương án vận hành này nếu như chỉ có chút gió lay cỏ động truyền ra bên ngoài không biết gây ra biến cố gì, đây là bí mật cao nhất của Facebook TQ. Có điều Mark đã muốn xem thì không ai có thể từ chối, Kiều Thụ Hâm mặt sầm lại, ra hiệu cho trợ lý đi lấy tài liệu, không khí trong phòng họp trở nên ngột ngạt. Mark vừa đọc vừa hỏi một số chi tiết, có người phụ trách phương diện này giảng giải cho hắn nghe, tới tận 2 giờ sáng Mark mới ra hiệu cuộc họp mới kết thúc, bảo mọi người rời đi. Trước khi đi Mark mới nói với Đường Vũ: - Xin lỗi không cẩn thận để bạn phải thức tới giờ này, bên Mỹ bây giờ mới là hai giờ chiều .. Đường Vũ mỉm cười nói: - Không sao, cậu quên tôi vừa mới ở Mỹ về sao, vừa vặn chưa thích ứng lại với giờ bên này. Tô Xán bảo Lý Bằng Vũ đưa Mark về khách sạn, Facebook Mỹ đối diện với khiêu chiến chưa từng có, trong sự khiêu chiến đó, Mark càng ngày càng trở nên lợi hại. - Mark nếu như muốn xem những tài liệu này vì sao không đợi tới sáng mai mà giữa đêm khuya gọi điện cho cậu? Theo lý mà nói tôi là người điều hành cụ thể công việc thường ngày, nếu có nghi vấn gì tôi là người giải đáp trực tiếp với hắn, nếu chỉ vì những nghi vấn đó, không cần triệu tập hết tất cả mọi người thế này. Kiều Thụ Hâm giọng nói có chút ngờ vực xen lẫn bất mãn: Tô Xán nhìn nhìn xe Mark rời đi trong mưa, trong lòng không biết cảm giác gì. Đường Vũ mặc áo khoác lên, đêm khuya lại thêm mưa gió, trời khá lạnh, nói với cao tầng Facebook TQ đang nhìn Tô Xán: - Thôi, mọi người về đi, đêm đã khuya lắm rồi. Mọi người không cố hỏi gì thêm, tạm biệt lẫn nhau rồi ai nấy lên xe về nhà mình. Tô Xán và Đường Vũ vào trong xe, lúc này tất nhiên không thể về ĐH Thượng Hải rồi, hai người chui vào trong xe, đóng cửa lại, ngoài kia mưa nện rầm rập lên vỏ xe, bao vây bốn phương tám hướng, như con ác ma đang điên cuồng tìm chỗ hở vào tấn công người bên trong, khiến đêm khuya lạnh lẽo vắng vẻ tăng thêm chút đáng sợ. Tuy trong xe rất kín, nhưng Tô Xán khẽ rùng mình chỉ có hơi ấm cơ thể Đường Vũ truyền tới, y cảm giác được chút yên tâm. Thế giới này có rất nhiều người làm ra thành tựu đáng nể, có người hô phong hoán vũ trong lĩnh vực, có người một câu nói quyết định vô số vận mệnh, nhưng tất cả có chúng một đặc điểm, sau khi rời khỏi sân khấu chỉ điểm giang sơn của mình, luôn chỉ có bóng lưng cô độc. Cuộc đời là như vậy, có được phải có mất, nhiều người khi đứng trên đỉnh cao, vào thời khắc huy hoàng nhất cuộc đời, không nhất định trong lòng tràn ngập phấn khích, kiêu ngạo, thành tựu. Mà thường nhìn lại quá khứ, đối diện với huy hoàng hôm nay, bọn họ đã mất đi cái gì, lấy cái gì để giao dịch, tôn nghiêm hay đạo đức? Trinh tiết hay mộng tưởng? Còn lại ở trong tay cái gì, đôi tay đẫm máu nhưng không thể quay đầu trở lại được nữa. Tô Xán tâm tình rất không tốt nắm lấy tay Đường Vũ, Đường Vũ nắm tay y đặt lên má mình, nở nụ cười ôn nhu. Lúc chạy vào trong xe tóc mai Đường Vũ bị nước mưa làm ướt, nhưng lúc này cô càng giống mỹ nữ ôn nhu trong bức tranh thủy mặc, khuôn mặt bớt đi nhiều lạnh lùng. Một năm qua Đường Vũ không chỉ đi du học, cô còn làm việc ở tổng bộ Facebook Mỹ, không đảm nhận bất kỳ chức vụ quản lý nào, mà làm một nhân viên bình thường nhất. Một năm rèn luyện, cô nhanh chóng bước vào trạng thái công việc, trở về Facebook chưa xác định chức vụ chính thức, nhưng trong công ty đều mặc định cô là người đứng chỉ sau Tô Xán và Kiều Thụ Hâm. Hiện giờ với Tô Xán mà nói, chuyện may mắn nhất bây giờ là từng bước đi tới ngày hôm nay, bên cạnh luôn có bàn tay nắm chặt này, làm y không lạc lối, không chệch khỏi con đường đã chọn. Tô Xán tay phải nắm tay Đường Vũ, tay trái điều khiển thiết bị dẫn đường trên chiếc Bentley, bản đồ đường xá toàn bộ thành phố Thượng Hải. Đường Vũ hỏi: - Đi đâu? - Cha em chắc không còn ở Thượng Hải nữa đúng không? - Cha em đang ở Chiết Giang. - Vậy tới Tuyết Hải Dật Cư đi, anh thích không khí ở nhà em. Đương nhiên Tô Xán thích nơi đó rồi, đó là nơi y từng sợ hãi, cuối cùng chinh phục được. Đường Vũ nhìn thấu nội tâm u ám của Tô Xán, lườm y một cái, rút tay lại, quay đầu đi: - Vậy lái xe đi. Tô Xán cười hì hì, khởi động xe, lướt đi trong cơn mưa chưa có dấu hiệu nào sẽ giảm bớt. Đường Vũ trầm ngâm một chút mới nói: - Tô Xán, vì sao Mark đột nhiên triệu tập cao tầng giữa đêm khuya như vậy, còn đòi xem cơ mật thương nghiệp tối cao nữa, anh nói xem cậu ấy lập uy như vậy với mục đích gì? Tô Xán nhớ tới cảnh ở phòng hội nghị, tất cả mọi người ngồi quanh chiếc bàn tròn, yên tĩnh ngồi đợi Mark đọc tài liệu rồi chất vấn, nhíu mày đáp: - Mỗi người nắm quyền đều muốn tăng cường cảm giác tồn tại của mình, Mark cũng thế, cậu ta là người có dục vọng chinh phục mạnh. Đại khái muốn thể hiện chút sự tồn tại của mình ở Facebook TQ thôi. Đường Vũ liếc Tô Xán thở dài: - Anh không nên quá mềm yếu như vậy, em biết anh coi cậu ấy là người bạn thân thiết, nhưng thời khắc thế này, em không nghĩ Mark vì tình bạn mà nương tay đâu. Anh thừa hiểu Mark không đơn thuần muốn thể hiện sự tồn tại của mình. Đó cũng là nghi vấn toàn bộ cao tầng xuất hiện ở tòa nhà Mỹ La hôm nay, bọn họ không nói ra, không phải ngại điều gì, mà tất cả đều mở to mắt xem tình thế biến hóa, biểu hiện của Tô Xán hôm nay rõ ràng quá kém, bị Mark áp chế ngay trên trận địa của mình, đây là chuyện rất không hay. - Có lẽ chỉ có anh mới còn đơn thuần coi cậu ấy như người bạn, cùng nhau thuyết phục ủy viên trường mở cửa kho dữ liệu, đứng sau lưng để Mark giành hết hào quang. Đường Vũ giọng nghiêm túc: - Nhưng bây giờ cậu ấy là chủ tịch một mạng xã hội với 200 triệu người, quản lý công ty lớn hơn Facebook TQ nhiều lần, phức tạp hơn rất nhiều, cậu ấy không dùng tình cảm làm việc đâu, sự nhường nhịn của anh không khiến cậu ấy cảm kích. Tô Xán cậu ấy không tới Trung Quốc đơn giản là giải khuây, em có cảm tưởng cậu ta có kế hoạch lâu rồi, hồi ở Mỹ cậu ấy né tránh gặp em không phải buồn vì những nguyên lão Facebook lần lượt rời đi, mà sợ em phát hiện ra điều bất thường. - Vậy em nói cậu ta lập uy mang mục đích tính lý trí, vậy cậu ta làm gì? Chẳng lẽ Facebook TQ còn ảnh hưởng tới được Facebook Mỹ sao? Giọng Tô Xán không thoải mái: - Chẳng lẽ cậu ta muốn dùng tài vụ của bên này bù đắp thua lỗ bên đó? Chỉ như muối bỏ biển thôi, rõ ràng là không thể ... - Anh đang quá trẻ con đấy ... Đường Vũ nói tới đó hơi giận, điểm yếu Tô Xán quá rõ, quá coi trọng tình cảm, Mark đang đánh vào điều ấy, còn Tô Xán lại lảng tránh hiện thực. Im lặng một lúc, giọng cô mềm mỏng hơn: - Chúng ta không có khả năng ảnh hưởng tới phía Mỹ, bọn họ cũng không cần chúng ta giảm tổn thất ... Nhưng nếu hi sinh chúng ta, đối với Facebook Mỹ ... Mưa vẫn ào ào trút xuống dường như toàn bộ âm thanh trên thế giới bị nuốt chửng. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 310: Quần ma loạn vũ (1). Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Spoiler Phổ Đông có một cái khách sạn kiểu hoa viên, khác với những khách sạn khác ở trong khu cứ hơi chút là xây mấy chục tầng, khách sạn này chỉ có bảy tầng, khắp khách sạn mang một phong cách Châu Âu hùng tráng khí thế. Bên cạnh khách sạn có một khu vực chiếm diện tích ước chừng 600 mẫu vừa mới hoàn thành năm nay, gây sự phóng viên trong ngoài nước chú ý, đó là học viện cán bộ Phổ Đông, sự thần bí của nó chỉ thua kém trường đảng TW nơi học tập của quan viên cấp cao của nước cộng hòa. Cái khách sạn này khá có lai lịch, thuộc về hệ thống máu mủ với học viện cán bộ Phổ Đông, vốn nó dùng để tiếp đãi những nhân vật mẫn cảm quan trọng không tiện vào trường, cho nên đương nhiên là trang bị và điều kiện không tệ, có thể sánh với khách sạn 5 sao, thường không mở cửa kinh doanh với bên ngoài. Trong khách sạn có năm chiếc xe đỉnh cấp dùng khi đi công vụ, Rolls Royce và Lincoln đều ở trong đó, lúc nãy trong nhà ăn có mấy nam tử người Mỹ, trông không có chút nào đặc biệt, cho dù người ra vào khách sạn này toàn là nhân vật gia thế liên quan tới chính trị, không có nghĩa là họ phải có điều gì đó không tầm thường, có điều không phải là giáo viên ngoại tịch khiến người ta nghi hoặc. Thế nhưng những nam tử Mỹ này không phải là minh tinh, danh vọng địa vị vượt xa minh tinh quốc tế. Người tóc bạch kim chính là DonValentine, gần 60 tuổi, nhìn ông ta mặc cái áo T-shirt mỏng cùng đôi giày leo núi rẻ tiền, ai mà ngờ được ông ta là người đi tiên phong của những nhà đầu tư ở thung lũng Silicon, cả đời ông ta có thể dùng hai chữ huy hoàng để hình dung, đầu tư vào Apple của Steve Job, năm xưa khi nhà sáng lập Cisco vừa tốt nghiệp đại học Stanford đi ra được ông ta đầu tư nắm 30% cổ phần, bây giờ được hồi báo cả ngàn lần. Còn người gần đây nổi danh ngồi bên cạnh ông ta là Michael Moritz, người phát hiện ra Dương Chí Viễn (Jerry Yang) của Yahoo, thành điển hình nhà đầu tư thời đại Internet. Năm 95, quỹ Hồng Sam đánh giá Yahoo có giá trị 4 triệu USD, năm 96 đầu tư 1 triệu USD để yahoo lên TTCK, cổ phiếu Yahoo đạt đỉnh 850 triệu USD, cổ phiếu tăng lên so một năm trước tận 2000 lần, đó đúng là thời đại điên cuồng trước khi bong bóng internet tan vỡ. Người bình thường khó nhìn bề ngoài nhận ra hai nhân vật này từng trải qua chuyện gì. Không lâu sau Chiêm Hóa cùng với Cao Hằng từ học viện Phổ Đông đi ra, Chiêm Hóa giới thiệu hai bên, mỗi bên đều có người phiên dịch chuyên nghiệp. - Rất xin lỗi vì tôi tới muộn, tôi nghĩ hai vị tới Trung Quốc, người nóng lòng được tiếp kiến không phải là ít. Cao Hằng biết hai người này vừa ở Hong Kong, tiếp xúc với giới tài chính ở đó, vừa tới nội địa là đến Thượng Hải ngay, hiển nhiên hai nhân vật thần thoại của giới đầu tư mạo hiểm đã nhìn thấy mùi khói thuốc trong này: - Idd đầu tư ngưỡng mộ hai vị từ lâu, nếu như lần này có thể cùng hai vị hợp tác, đó sẽ là sự nghiệp vĩ đại của chúng tôi. Đi theo Cao Hằng có hai người, một là cháu gái Trần Nghiên, hiện giờ là phó tổng giám đốc hạng mục đầu tư mạo hiểm IDD, thành lập ở ngoại cảnh. Một người khác là thanh niên chừng 28 tuổi, tên Cao Cường, em họ của Cao Hằng, vừa mới vào sĩ đồ, một công vụ viên cấp khoa ở Thượng Hải. Cả hai đều là người được Cao Hằng đánh giá cao trong thế hệ tiếp theo của Cao gia, đang tận tâm bồi dưỡng bọn họ. Michael nhìn nhóm người Cao Hằng gật đầu: - Làm nghề này có rất nhiều người ngạo mạn và phù phiếm lắm rồi, cho nên không cần phải vòng vo giả thần giả quỷ với chúng tôi, như cậu đã nói rất nhiều người muốn gặp chúng tôi, nên thời gian của chúng tôi không có nhiều, nếu cậu tán đồng điểm này thì chúng ta ngồi xuống thảo luận vấn đề hợp tác. - Tôi tán thành. Cao Hằng vui vẻ gật đầu rồi ngồi xuống, không ngạc nhiên vì tính khí kỳ quái của hai người này, cũng không vì những lời nói kia mà thấy phật ý, bọn họ vốn không có hành trình tới Thượng Hải, tất cả là vì chàng trai vừa mới tới Thượng Hải kia. DonValentine giọng khàn đậm chất châu Mỹ nói vào vấn đề: - Lần trước kế hoạch đầu tư của chúng tôi không thành công, tôi thừa nhận lần đó đoàn đội chúng tôi đã mất hết thể diện, cho nên lần này chúng tôi đích thân tới đây, hi vọng với kinh nghiệm của ông Chiêm Hóa, và nỗ lực của các vị sẽ tác thành cho thành công của lần đàm phán này. Cao Hằng mỉm cười: - Người Trung Quốc chúng tôi chú trọng giao phong về khí thế, sĩ khí không thể thua đối phương, lần này phiền toái tới từ các nơi trên thế giới đã khiến cho Facebook hỗn loạn, tôi tin rằng bọn họ cũng đang cấp thiết hi vọng tiến hành cuộc đàm phán này. Chàng trai trước kia nói mười nguyên nhân không nên đầu tư vào Facebook, tin rằng hiện giờ đã trưởng thành, thành người có thể quyết định được sinh tử của công ty rồi. DonValentine và Micheal sau hơn sáu tiếng đồng hồ thảo luận, cùng phía Chiêm Hóa, Cao Hằng đạt thành ý kiến thống nhất, sau đó bọn họ tới Bắc Kinh, tham gia lễ khai trương vài hạng mục đầu tư ở Trung Quốc. Tâm tình Chiêm Hoa lúc này rất tốt, mỉm cười nói: - Lần này tên nhóc ngạo mạn kia sẽ từng bước rơi vào vòng vây chúng ta thiết lập. Cao Hằng tay gõ nhịp trên bàn, lại nói về một người khác: - Dù sao vẫn cần cẩn thận bố cục, sức ép từ bên ngoài dần dần thít chặt lấy y, không để y cảnh giác, giống như rút hết không khí xung quanh cho y dần hoa mắt chóng mặt vậy, đến khi nhận ra đã quá muộn, rồi chúng ta lại thong thả kết thúc. Trần Nghiên cười quyến rũ: - Chú, chẳng bằng để cháu ra tay cho nhanh, cháu câu được y rồi, sau đó đá một phát, theo như cháu quan sát hôm đó, y thuộc giống đa tình lắm, nhìn đám nữ sinh như phát cuồng lên đủ biết thường ngày y rất ga lăng với các cô gái. Cô ta có vốn liếng để tự tin, vẻ đẹp, thân phận, địa vị đều mang sức hút khiến nam nhân sinh dục vọng chinh phục, hơn nữa thủ đoạn cũng không vừa. Không ngờ Cao Hằng nghiêm túc nói, giọng còn có hơi nặng: - Chú đưa cháu theo là để quan sát học tập, đây không phải là cục diện cháu ứng phó được. Mặc dù bây giờ tất cả đều chú ý tới Facebook TQ, nhưng đừng quên rằng trong tay Tô Xán còn có Đôn Hoàng, Thục Sơn, Ba La đây là sản nghiệp giúp y duy trì và gây dựng Facebook TQ phát triển như vây giờ, chưa kể Thượng Mạnh, Phượng Hoàng, và bố cục thương nghiệp rộng lớn y lập nên, tóm lại Tô Xán không phải là người để cháu coi thường. Trần Nghiên bĩu môi, Cao Hằng rất ít khi lớn tiếng với cô, ủy khuất nói: - Có gì đâu, cháu cũng gặp y rồi còn gì, chẳng phải ba đầu sáu tay .. Sau đó lẩm bẩm nhỏ hơn: - Hơn nưa nam nhân thì cũng như nhau cả, bản lĩnh cao thấp thì có khác gì nhau đầu chứ. Thấy rõ ràng Trần Nghiên còn chưa phục, Cao Hằng không hài lòng: - Sau này cháu nắm giữ IDD, làm sao có thể khinh suất như vậy, đây là điều tối kỵ, cũng là điểm yếu nhất của cháu, chú dẫn cháu đi nhiều nơi như vậy để cháu biết núi cao còn có núi cao hơn mà biết khắc phục cái tính này đi, đã hiểu chưa? - Tiểu Nghiên, chú cháu nói đúng đấy. Chiêm Hóa rít một hơi xì gà, Tô Xán là người dễ khiến người ta mất cảnh giác, đặc biệt là nữ giới, Trần Nghiên định dùng mỹ nhân kế, không khéo mất cả chì lẫn chài, có điều nói ra chỉ kích thích nha đầu kiêu ngạo này thôi, thong thả nhả ra khói xì gà: - Nhãn quang của cháu cũng cần phải nhìn xa hơn, sâu hơn một chút, đằng sau y không phải chỉ có một người. Chuyện hôm nay không thể để cho ai biết, cho dù là bạn bè hay thân thích, qua một thời gian nữa các cháu sẽ hiểu hàm ý lời chú nói. Khi đó hẳn mấy đứa thực sự tiếp xúc với hiện thực tàn khốc rồi, cho dù chỉ đứng ngoài nhìn, cũng có lợi ích cho các cháu, nên nhớ lần này chỉ quan sát thôi, không được phép có bất kỳ hành động nào hết, các cháu là tương lai sau này của chúng ta. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 311: Quần ma loạn vũ (2). Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Spoiler Bốn ngày sau cái đêm Mark bất ngờ yêu cầu tới tổng bộ Facebook Trung Quốc xem tài liệu, bốn ngày yên bình, mặt trời mọc rồi lặn, không có bất kỳ chuyện gì xảy ra. Hôm đó mới sáng sớm, Kiều Thụ Hâm vừa mới tới văn phòng, vừa nghe cô thư ký báo cáo lịch trình trong ngày vừa tự mình pha cà phê, hắn là người kỹ tính tỉ mỉ, uống cà phê lại là sở thích, nên xưa nay luôn tự mình làm, chưa bao giờ nhờ người khác. Tách cà phê thơm phức pha xong thì nhận được điện thoại của Mark gọi tới văn phòng chủ tịch, Kiều Thụ Hâm luyến tiếc nhìn tách cà phê rồi đưa cho thư ký, cô thư ký mừng quá cỡ, cà phê do tổng giám đốc pha cho, có lẽ mình là người duy nhất trong công ty. Văn phòng của Mark đặt hướng về phía mặt trời, mỗi ngày có thể nhìn thấy mặt trời từ đường chân trời mọc lên, sau đó cuối ngày tàn dương như máu lại lặn xuống, vị trí truyệt vời. Sau khi Facebook TQ chiếm cứ cả tầng 18 của tòa nhà Mỹ La, hai tầng lầu đủ không gian cho 400 nhân viên hoạt động, văn phòng chủ tịch của Tô Xán chuyển sang tầng 18, một số bộ phận cũng chuyển lên theo, cho nên tầng 17 trống ra vài phòng chưa được bố trí, Mark tới Thượng Hải liền chiếm lấy một phòng chưa dùng làm nơi làm việc tạm thời. Khi Kiều Thụ Hâm tới, Mark đang vùi đầu xử lý tài liệu trong tay, không ngẩng đầu lên mà chỉ ra hiệu cho hắn ngồi xuống. Kiều Thụ Hâm ngồi ở ghế đối diện, mặt trời chói lọi sau lưng Mark làm hắn thấy khó mở mắt nhìn. - Tôi luôn chú ý công việc anh làm ở Facebook hai năm qua, anh làm được rất nhiều rất tốt, đưa Facebook TQ biến từ không tới có, công của anh lớn nhất. Mark mở đầu bằng việc tán thưởng thành tích của Kiều Thụ Hâm, sau đó mở rộng tới quá trình công ty Tencent đối thủ cạnh tranh của Facebook TQ sẽ lên sàn chứng khoán Hong Kong, rồi chuyện WoW sắp đưa vào vận hành được người chơi kỳ vọng cực cao: - Nhớ lại ngày tôi rời Mỹ về nước, dù bị Tô Xán thuyết phục, lòng không khỏi hoang mang, nơi này không có Facebook, mạng internet chậm phát triển, nhiều nhà còn chưa có máy vi tính nói gì tới chuyện vào mạng, bọn họ thậm chí chẳng hiểu SNS là cái gì, cho nên khi đó tôi nghĩ mình rơi xuống điểm thấp nhất của cuộc đời. Nhắc tới những chuyện này làm Kiều Thụ Hâm rất cảm khái, giang tay ra chỉ văn phòng rộng lớn của Facebook TQ: - Bây giờ cậu nhìn thấy rồi, đó là điều tôi không ngờ được. Mark gật đầu, ánh mắt có vẻ phức tạp, cuối cùng dứt khoát nói: - Đúng, anh làm rất nhiều, rất tốt .. John, vậy là nhiệm vụ của anh đã kết thúc, anh đã có thể quay về Mỹ, tiếp tục sự nghiệp chưa hoàn thành của mình. John Kiều là tên Kiều Thụ Hâm dùng ở Mỹ, tiện viện xưng hô giao tiếp. Kiều Thụ Hâm vốn đang hoa chân múa tay vui sướng kể về thành tựu của mình, nghe lời này không khác gì bị hất một chậu nước lạnh: - Cậu nói cái gì? - Tôi nói, anh vốn thuộc về Facebook Mỹ, hiện giờ nhiệm vụ ở Trung Quốc đã hoàn thành, trước kia Tô chỉ hỏi mượn anh mà thôi, nhiệm vụ anh đã hoàn thành, đương nhiên nên trở về. - Cậu giải trừ chức vụ của tôi, vì sao? Kiều Thụ Hâm giọng lạc đi gì giận dữ, hắn muốn đứng dậy đập bàn chất vấn, nhưng toàn thân bị rút gân không đứng lên nổi: Giọng Mark đều đều như máy móc, không có chút cảm xúc nào: - Vì Facebook Mỹ cần anh, ngày mai, tối đa là ngày kia anh sẽ nhận được thông báo chính thức từ tổng bộ ở Palo Alto. Bây giờ tôi tuyên bố giải trừ chức vụ CEO Facebook Trung Quốc của anh, phó chủ tịch Doug sẽ tiếp nhận công việc của anh, anh ta từng là phó tổng giám đốc của Yahoo Trung Quốc, đủ khả năng đảm nhận vị trí anh để lại. Ngay tối ngày hôm đó tin tức Kiều Thụ Hâm rời chức vụ truyền đi trên mạng, tiếp đó báo chí trong nước cùng loan tin ( Chủ tịch Mỹ tới, Facebook TQ xuất hiện địa chấn nhân sự trọng đại). ( Kiều Thụ Hâm giải trừ chức vụ CEO Facebook TQ, phải chăng Facebook Mỹ đang khống chế quyền nhân sự ở Trung Quốc?) ( Kiều Thụ Hâm: Bi ai tối thượng của người làm nghề giám đốc chuyên nghiệp.) Thượng Hải bước vào mùa mưa dầm, không tiêu điều như phương bắc, vẫn là thời tiết vừa phải đặc trưng của phương nam, giống như khuê tú mạn diệu trong trạch viện tiểu trấn Giang Nam cổ, váy lụa đào ống tay tha thướt, ba phần như nước chảy hai như phần sương khói, cầm khăn thêu gấm nhìn tuổi xuân trôi đi lặng lẽ làm người đau lòng. Trung tâm tài chính Thượng Hải mỗi ngày đều có nhân vật phúc vũ phiên vân tranh đấu, các loại giao dịch, còn số nhảy trên màn hình như nối liền với trái tim mỗi người, làm nó trồi sụt theo. Trên tầng thượng của tòa nhà chọc trời, rất nhiều người tay cầm cà phê Starbucks hoặc chén trà thanh mát, từ báo chí hoặc tin đồn biết tin CEO của Facebook Trung Quốc sắp điều nhiệm. Chấn động, nuối tiếc hoặc mang vài phần cảm thông, người đứng đầu các công ty có nghiệp vụ qua lại với Facebook TQ đều phát tin hỏi thăm xác nhận, hoặc an ủi. " Chủ tích Facebook Mỹ, Mark Zuckerberg, sức ảnh hưởng, hình thái chính trị mới nổi, Facebook Trung Quốc, cờ đổi màu ..." Lúc này ở tổng bộ tờ báo tài chính có tiếng nói nhất Trung Quốc, phòng họp trưng dụng đột xuất đang có mấy ổ phóng viên lĩnh vực công nghệ và internet nhìn tấm bảng đen có mấy từ ngữ nhấn mạnh, cuộc tranh luận kịch liệt làm không khí nóng dần. Không chỉ có tờ báo này, từ Thượng Hải, tới thủ đô phía bắc, chi nhánh tòa báo phương nam, báo tỉnh Tây Xuyên, đông tới Dragon TV của Hong Kong, đều đang im lặng chờ đợi tin tức mới nhất, chuẩn bị sẵn sàng lực lượng tới Thượng Hải, cũng như lập tổ lâm thời. Bọn họ biết đây sẽ chỉ là mờ đầu cho một hồi bão tố, chấn động thực sự còn ở đằng sau. CEO Kiều Thụ Hâm của Facebook TQ rời chức, bất kể hiện giờ đây là tin đồn, hay là sự thực, với nhiều người đều không quan trọng, bọn họ vẫn có thể lên mạng, vào Facebook TQ, dùng ứng dụng IM phát tin nhắn cho nhau, vẫn có thể vào trang chủ đưa thông tin của mình cho bạn bè. Những công ty nước ngoài vẫn có thể dùng công cụ Facebook TQ tổ chức các cuộc họp video, vẫn có thể truyền tải tài liệu nội bộ bảo mật. Với đại đa số người dùng, Kiều Thụ Hâm đi hay ở chẳng gây ảnh hưởng gì, tối đa khiến bọn họ chú ý là tin đồn hai vị chủ tịch Mỹ - Trung bất hòa. Nếu như vậy thì thật là đáng tiếc, vì chuyện hai người bạn cao trung ở trong gian phòng KTX nảy ý tưởng đột phát thành lập nên Facebook đã thành truyền kỳ, ai nghe thấy cũng đầy kích động và mơ mộng, thế nhưng câu chuyện cổ tích đi tới hồi cuối lại rẽ hướng khác. Thành ủy Thượng Hải. Liễu Trường Huy ở phòng thư ký thành ủy nhận văn kiện cần phê duyệt mà thư ký đưa cho, vì bí thư thành ủy thời gian tới theo đoàn khảo sát của quốc vụ viện tới Tân Cương, cho nên hắn rất nhiều việc cần làm. Tạp chí nội bộ mà thư ký mang cho ở trên đầu tài liệu cần duyệt, rất chướng mắt, tiêu đề bài viết là ( Cẩn thận với truyền thông mạng xã hội ngầm châm lên khói lửa), không cần phải nói đối thủ đã phát lực công kích, không còn chỉ đứng sau giật dây nữa, chẳng có gì mới mẻ, trích đăng báo chí quốc tế, truyền đạt ít "lo lắng" từ cao tầng, rồi hô hào tiến hành giám sát quản chế trước khi Facebook gây ra ảnh hưởng mang tính xã hội. Thư ký đứng một bên chờ đại Liễu Trường Huy đọc tạp chí nội bộ, áp xuống kế hoạch bồi dưỡng nhân tài thanh niên ưu tú khu tam giác Trường Giang cần đưa lên quốc vụ viện, cùng phương án kiểm toát quỹ xây dựng cầu đường. Ai cũng biết năm nay Thượng Hải có địa vị chủ đạo trong phương án đại học khoa kỹ của bộ giáo hục quốc gia, điều đem tới tác dụng thúc đẩy này chính là nhân vật chính trong tạp chí nội bộ kia. Liễu Trường Huy và đại lão bên trên ra sức thúc đẩy cách cục sản nghiệp internet và phần mềm, muốn tạo ra vườn ươm có thể đấu lại khu khoa kỹ ĐH Bắc Kinh và Thanh Hoa, có muôn vàn mối liên hệ với Đại Ba La. Quan trọng hơn nữa đường dây này từ Liễu Trường Huy và mấy vị đại lão thành ủy, mơ hồ liên kết với trường đảng TW, nhiều nhân vật phái học viện liên lụy vào trong đó. Viên thư ký này từng theo vài vị phó bí thư, gia đình truyền thống làm công vụ viên quốc gia, nên biết rất nhiều tin tức mật. Đưa ra bài viết này là một vị phó bí thư vừa mới từ Châu Âu trở về, ông ta xuất thân là thạc sĩ hành chính cộng đồng, quan viên thuộc loại hình học giả, xét tư cách mà nói đủ để phát ra tiếng nói tương ứng. - Bài viết này của bí thư Triệu hôm nay giao dặn phải phát ra? Xem xong Liễu Trường Huy nhíu mày hỏi: Viên thư ký gật đầu, hạ mình xuống nói nhỏ: - Bí thư Triệu đi giao lưu về viết ở Bắc Kinh, khi đó còn trao đổi với ti trưởng Lý, phó bộ trưởng Tống, nghe đồn phó bộ trưởng Tống khen bí thư Triệu là bảo đao chưa giờ, bài này viết một lần là thành, không cần trau truốt gì cả. Liễu Trường Huy gật đầu, ở Thượng Hải này không ít cán bộ Cao hệ, phó bí thư Triệu là một trong số đó, có điều ông ta là quan viên làm việc thực, tuyệt đối không mở miệng nói bừa, càng không nói nhiều, lần này còn chưa về tới nhà đã vội vàng như vậy, có lẽ ở Bắc Kinh được Cao hệ ủy thác rồi. Những thứ bị người ta sợ như sợ hổ, khả năng cuối cùng chỉ nói lên người đó lạc hậu trì trệ, không biết hòa vào thời cuộc. Giống như trước kia Trung Quốc mới bước vào thời đại internet, quốc gia ngay từ đầu cực kỳ cảnh giác với thứ kỹ thuật phương tây này, thậm chí bộ an toàn quốc gia còn tham gia vào công ty vận hàn internet, không phải chuyện xa xưa gì, cuối thập niên 90 thôi, khi đó không ít người có dư luận khác thường đều bị gán cho tội lật đổ quốc gia tống vào tù thẩm tra chính trị, oan ức không đếm xuể. Về sau thủ tưởng nói một câu " Mạng internet không phải là thứ có thể quản được, không quản được thì đừng quản nữa." Từ đó cảnh cửa giám sát internet mở ra, nhưng cảnh giác chưa bao giờ thả lỏng. Căn cứ vào quy định TW với giấy phép ICP với công ty internet một năm cần thẩm định một lần, giấy phép kinh doanh của Facebook TQ sắp bị thẩm định, cùng với làn sóng bài xích Facebook ở khắp nơi trên thế giới, duyệt giấy phép ICP năm nay của Facebook TQ sẽ có không ít lực cản, thậm chí nó sẽ thành chiến trường đấu tranh. - Cái nhìn của cậu về bài viết ngày thế nào? Liễu Trường Huy hỏi viên thư ký: Viên thư ký hơi ngẩn người, bối rối chút quyết định nói thật, dù sao nhân vật nhỏ như mình tiếng nói không quan trọng, nói thật được đánh giá thật thà: - Bí thư Triệu thuộc phái lý luận, lý luận của ông ấy vững trãi, e là Tô Xán có vấn đề rất lớn. Liễu Trường Huy cười nhẹ, không giải thích gì thêm, ký tên lên tài liệu đó, nói: - Phát đi. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 312:Quần ma loạn vũ (3).). Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Spoiler Tỉnh Giang Nam nghênh đón lãnh đạo TW tới thị sát, đón tiếp ở nhà khách Kim Long thuộc nhà khách cấp quốc gia, không khí long trọng trang nghiêm, cảnh sát vũ trang khắp nơi, thi thoảng có vài nhóm cán bộ đi qua cũng hạ thấp giọng, không dám gây ồn ào. Điền Khuê Hoa trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy tỉnh Giang Nam, Tiền Căn Sanh thị trưởng thành phố có sức cạnh tranh kinh tế thứ hai trong tỉnh, Miêu Phố chủ nhiệm văn phòng, những cán bộ mang dấu ấn đậm nét của Cao gia, mỗi lần thăng tiến đều liên quan tới sự điều chỉnh của Cao hệ, như Tiền Căn Sanh do Cao Lãng Đào sau khi tới tỉnh dùng bàn tay sắt đưa lên. Cao gia xưa này luôn dày công chăm bón tỉnh Giang Nam làm địa bàn của mình, có điều lần này Cao Lãng Đào quá cấp tiến, lịch trình còn phải đợi vài ba năm nữa đột nhiên bị đốt cháy, nhảy từ TW xuống đẩy đi một đối thủ có khả năng cạnh tranh chức vị tỉnh trưởng rất mạnh, làm thế cục tỉnh Giang Nam trở nên khẩn trương. Điều này khiến Cao Lãng Đào tốn thời gian và tinh lực điều hòa, tuy ông ta cũng ổn định được tình thế, nhưng đã khiến bên ngoài cho rằng Cao gia quá gấp gáp, khiến lòng người bất ổn. Đối với cán bộ Cao hệ mà nói, không cần hỏi cũng biết, lần này Cao Lãng Đào cấp tiến như vậy không tránh khỏi liên quan tới nam nhân đang đứng sừng sững ở Tây Xuyên, ai cũng cảm thụ được Cao gia sẽ có hành động tương ứng tiếp theo. Ba người đi bộ trong nhà khách Kim Long, loáng thoáng nghe họ trò chuyện: - Cho dù lần này tỉnh trưởng Cao có cấp tiến cũng phải đi bước này thôi. - Nói đi nói lại người họ Vương đó mới làm người ta đau đầu, phó bộ trưởng Trương lần này bị vào giàn thiêu rồi, làm việc dưới tay Vương Bạc làm sao dễ sống nổi, Vương Bạc thủ đoạn lợi hại lắm. Đi tới khu khách quý của nhà khách, cả ba đều ăn ý không nói nữa. Vương gia và Cao gia mở đầu chỉ vì hai vị đại lão hình thái ý thức không hợp khẩu vị của nhau, tiếp đó là tới thời con cháu đều đấu đá không vừa mắt, đến khi phái hệ hai bên lớn mạnh mở rộng, ở trong môi trường như thế sự bài xích thâm căn cố đế gây ra vết nứt không thể san lấp. Với ba quan viên được Cao gia nâng đỡ bồi đắp này cũng như vậy. Hôm nay trong số lãnh đạo TW nghỉ chân nơi này có cả Vương lão gia tử hưởng đãi ngộ cấp phó quốc cũng là một nhân vật trong đó. Ba người vốn định đi nhanh qua, không ngờ tới sân tennis lại gặp vấn đề. Đầu kia truyền tới tiếng tranh cãi gay gặp, một bên quan viên tỉnh Giang Nam và một thành viên cục cảnh vệ TW, nghe qua có vẻ tranh nhau sân tennis thành ra cãi vã. Điền Khuê Hoa và Tiền Tiền Căn Sinh, Miêu Phố hết hồn nhìn nam tử lớn gan tranh chấp với cảnh vệ TW, đó là Cao nha nội Cao Hướng Đông, bởi vì không có giấy phê chuẩn cho dùng sân tennis, bị cảnh vệ ngăn cản, vị Cao nha nội này nổi khùng. - Cục trưởng Cao, người ta chỉ làm theo phận sự thôi, hôm nay có lãnh đạo TW tới, nên quy định thay đổi một chút. Đám Điền Khuê Hoa hoảng hốt đi tới khuyên can: - Đây không phải vấn đề quy định, nhìn xem cái sân rộng như vậy, có ai chơi đâu, tôi lại không phải người ngoài, hay thành phần lai lịch bất minh, tôi là cán bộ nhà nước đàng hoàng, vậy mà muốn dùng một cái sân luyện tập thư giãn gân cốt chút cũng không được, thế là có ý gì? Cao Hướng Đông cứ nói oang oang: Có lẽ vì từ thời Cao lão oai hùng, tới bối phận Cao Thương Hải, Cao Lãng Đào, Cao Hằng đều không ai là hổ phụ sinh khuyển tử, toàn là nhân vật vượt lên được vòng vây của quan trường chìm nổi bất trắc. Dưới bối cảnh cường đại đó, thân thích Cao gia không ít kẻ trở nên ngông cuồng, có một đám vương tôn công chúa ở Bắc Kinh vờ ngoan ngoãn nhưng mông kẻ nào dính đống phân mà quan viên dưới thuộc Cao hệ phải chùi mệt nghỉ, có kẻ lợi dụng mối quan hệ trong ngoài nước kinh doanh chèn ép người khác, cũng có kẻ bá đạo trên quan trường bất chấp quy tắc, làm người ta lắc đầu ngao ngán. Nếu là người bình thường thì sớm bị nhấn chìm bởi quy tắc nghiêm ngặt của quan trường, bị bánh xe lịch sử nghiền nát rồi. Thế nhưng ba người con Cao gia chống ba cột trụ quan, thương cùng với xí nghiệp TW, lại còn có Cao lão gia tử tọa trấn, đủ đề giữ cục diện long xà hỗn tạp này. Cuối cùng nhờ Miêu Phố khẩn cấp gọi điện cho Cao Lãng Đào nên cục diện mới không bị vượt quá tầm, Cao Lãng Đào trực tiếp gọi điện vào di động của Cao Hướng Đông, ngay câu đầu tiên là: - Mày có mấy cái đầu? Cao Hướng Đông hầm hầm bỏ đi, hiện trường nhanh chóng yên tĩnh lại, nhưng trong một số cửa sổ, tiếng tranh cãi trong đêm khuya thanh vắng kinh động một số vị đại lão có tuổi, không biết ai thở dài nói một câu: - Giáo dưỡng quá kém, Cao gia sau đời này là hết người kế thừa rồi. Ngay trong đêm Cao Hướng Đông bị gọi tới phòng Cao Lãng Đào, Cao Lãng Đào hiếm khi nổi điên, chửi mắng: - Đầu óc mày bị lừa đá rồi à? Phá hoại đại cục, biết không hả? Cao Hướng Đông im như thóc, không dám nói câu nào, ở ngoài Cao Lãng Đào rất nho nhã, nhưng trong nhà tính khí nóng nảy, thậm chí còn chửi bậy, đám Điền Khuê Hoa đều rõ nên không khuyên can, chỉ có thể chờ Cao Lãng Đào nguôi giận. Cao hệ và Vương hệ tuy có va chạm liên tục, nhưng không hề có đấu đá sinh tử, có điều tương lai khả năng có va chạm lớn khi toàn thể ban bệ đổi khóa, hai bên đều tích trữ lực lượng, vì bố cục chỉnh thể tương lai của hệ phái. Cao Lãng Đào chính vì nóng lòng điều này, Vương Bạc đã đi trước một bước, con đường lên cao ngày càng hẹp, nên nhảy xuống địa phương, một mặt tăng thêm lịch luyện, hai nữa là ổn định hậu phương. Nếu chuyện này truyền ra, lại ngay trước vành mắt Cao Lãng Đào, Cao Hướng Đông ngang ngược chỉ là chuyện nhỏ, người ta đánh giá Cao Lãng Đào không gánh vác được trọng trách, không kiểm soát được tình hình, chưa đủ thành thục, dùng người còn mang quá nhiều cảm tính cá nhân mới là chuyện lớn. Lúc này có điện thoại gọi tới, Cao Lãng Đào trong cơn thịnh nộ, nhận điện thoai làm người ta có cảm giác như bóp nát điện thoại bất kỳ lúc nào. Nhưng dần dần nghe đầu kia nói, vẻ mặt ông quay lại ung dung bình tĩnh, thậm chí có thể nhìn ra chút ... Mừng rỡ. Mấy quan viên có mặt nhìn nhau thắc mắc, không biết là chuyện gì lại khiến Cao Lãng Đào thay đổi thái độ nhanh như vậy. Cao Hướng Đông tuy đầu cúi xuống, nhưng tai dựng lên như tai thỏ, loáng thoáng nghe ra được tiếng em rể Liêu Gia Minh, Liêu Gia Minh xuất thân từ hào môn Hong Kong, sau khi kết hôn với em gái hắn, tập đoàn Nguyên Tín Hong Kong dựa vào bối cảnh Cao gia tấn công vào nội địa. Liêu Gia Minh bản thân là người họ ngoại, nhưng lại rất được Cao hệ tín nhiệm, tốt nghiệp đại học Oxford, năng lực cao, là cánh tay phải của Cao Hằng ở Hong Kong. - Mày xéo về phòng kiểm điểm cho tao, một lần nữa tao nghe chuyện tương tự, tao đánh gãy chân. Cao Lãng Đào nghe xong điện thoại mặt lại sầm xuống, chửi mắng Cao Hướng Đông một câu, trong đêm khuya lấy áo khoác đi ra ngoài. Nếu như sản nghiệp thuộc Đại Ba La do Vương Bạc một tay nâng đỡ bị đả kích, không chỉ chặt đứt cánh tay nối dài của ông ta, mà nói không chừng có thể đào bới được tin tức đủ để đả kích Vương Bạc, vì quan thương cấu kết là nhận thức chung ở trong nước, Cao hệ chú ý tới Tô Xán như thế cũng là có nguyên nhân này. Nhưng Đại Ba La đã tạo dựng lên hệ thống vững chắc, cho dù là Cao gia muốn đụng tới Tô Xán không phải dễ dàng, một năm trời bố cục không đem lại hiệu quả, Đại Ba La càng tiến càng xa, thậm chí đánh bật toàn bộ thế lực thương nghiệp của Cao gia khỏi tỉnh Tây Xuyên. May mắn thay lúc này Facebook Mỹ gặp phải nguy cơ, trong nguy cơ đó Mark Zuckerburg tới Trung Quốc, ít nhiều khiến người ta suy đoán, thêm vào đó tin đồn Kiều Thụ Hâm rời chức, trong thời gian ngắn tạo nên sơ hở khó tin được trong quỹ tích của thanh niên đó. Đi cùng với Liêu Gia Minh còn có mấy nhân vật của Cao gia, mọi người tới một tòa nhà nhác trong nhà khách Kim Long tụ họp. Một phụ nữ rất có phong vận, hai mắt sưng đỏ, áp ức tiếng khóc, hai mắt đầy oán độc: - Lão Tứ tới giờ vẫn mất tích, không có tin tức gì ... Em là vợ, thế nào cũng phải vì anh ấy làm gì đó ... Chuyện này mà thành, dù anh ấy không còn trên đời, xuống dưới suối vàng em cũng còn có điều mà ăn nói với anh ấy. Trung nhiên khác bực dọc trầm giọng nói: - Lão Tứ nhà cô tự mình tham lam không biết tới điểm dừng, vấn đề chỉ là sớm hay muộn, tôi dặn hắn đừng thò tay lung tung, không phải chỗ nào thấy béo bở là nhảy vào ăn không biết tiết chế. Tưởng rằng trên đời này chỉ có Cao gia chúng ta thôi à, người làm mất hơn 5 tỷ là nó .. - Cái gì mà thò tay lung tung chứ, còn chẳng phải vì miếng ăn thôi à? Bao năm qua Lão Đại mua một cái đèn mấy triệu, mời bữa cơm cả triệu đồng, con tài trợ đá bóng cả tỷ, có thèm để ý tới đám thân thích nghèo chúng tôi đâu, chỉ có Lão Nhị, Lão Tam còn có tình cảm ... Phụ nữ đó mắt lúng liếng nhìn Cao Lãng Đào: Trung niên kia không thèm cãi nhau với cô ta nữa, thân thích nghèo, nhà các người còn kêu nghèo thì thiên hạ đập đầu chết hết rồi. Cao Lãng Đào không muốn nghe mấy lời này, chỉ hỏi Liêu Gia Minh: - Thế nào? - Đã tiếp xúc với người của Hồng Sam, tiến triển rất tốt, tiếp tục thế này không có sơ hở gì, chú yên tâm. Liêu Gia Minh đưa tài liệu cho Cao Lãng Đào: - Không có sơ hở thì tốt, nhưng đừng nói quá chắc, người trẻ tuổi đó cũng không phải vừa đâu, đừng khinh địch, đừng để tuổi tác của y mê hoặc. Ở Thượng Hải còn có Liễu Trường Huy, Doãn Thôi một mực bảo hộ, y khả năng là đối thủ khó nhằn nhất của các cậu đấy, chưa tới thời khắc cuối cùng thì đừng buông lỏng. - Cháu biết, y rất đáng sợ. Liêu Gia Minh trịnh trọng gật đầu, rất biết nghe lời, sau đó mắt ánh lên cuồng nhiệt, lần trước bị Tô Xán phá đám kế hoạch đả kích Sâm Xuyên, khiến nghiệp vụ trong nội địa của Nguyên Tín thiệt hại nặng, lần này hắn muốn trả thù: - Có điều thế mới thú vị chứ ạ, lần này mỗi bước kế hoạch đều tường tần, có chính chú Ba tự mình thao tác, cùng với chú Chiêm và Hồng Sam, nếu Tô Xán vẫn bay thoát được thì không còn gì để nói nữa. Cao Lãng Đào xem xong tài liệu, rất hài lòng: - Vậy làm đi, đại cục đã định thì bao nhiêu viên trợ bên ngoài cũng không giúp được y nữa. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 313: Quá khứ của Vương Thanh. Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Spoiler Ngày thứ ba tin đồn Kiều Thụ Hâm rời chức truyền đi. Vương Thanh ở Dung Thành đặc biệt tới Thượng Hải thăm Tô Xán, đi chiếc Porche mui trần đỏ rực mà Tô Xán mua làm quà tặng Tết cho cô, đi theo Vương Thanh lúc nào cũng là cô vệ sĩ, gần như 24/24 không rời, Vương Thanh cũng quen rồi. Đi thẳng lên tầng 18, báo danh, được tiếp tân đưa tới trước phòng chủ tịch của Tô Xán, khu làm việc của Lý Bằng Vũ cũng đặt chỗ này, ngay ngoài cửa, ai muốn gặp Tô Xán phải qua chỗ hắn trước. Nhìn thấy Vương Thanh, Lý Bằng Vũ vội đứng dậy nói: - Chủ tịch Tô ở bên trong, đang tiếp khách, chị đợi chút, cũng sắp xong rồi. Vương Thanh ngày càng thoát tục, mỹ nữ tổng giám đốc vang danh Dung Thành này hôm nay còn làm khách chương trình ( Lỗ Dự có hẹn), MC chương trình quen Vương Thanh một lần tới Dung Thành du lịch, nhà tài trợ là tập đoàn Đôn Hoàng. Đơn thuần chỉ so về sắc đẹp, Đường Vũ và Lâm Lạc Nhiên chỉ hơn không kém, nhưng xét về phong tình quyến rũ thì chỉ như thiếu nữ chưa đủ lớn, Vương Thanh mặc áo thun ba lỗ, khoác ngoài chiếc sơ mị lụa mong manh, phần dưới là chiếc quần vài dài rộng rãi cùng dép săng đan, trông giống như đi nghỉ mát về. Lý Bằng Vũ vừa nói xong thì một người trung niên cầm cặp tài liệu đi ra chào hỏi hắn một tiếng, ánh mắt không quên liếc qua trên người Vương Thanh, vội vàng đi làm việc. - Tôi vào gặp chủ tịch Tô không cần báo trước chứ? Vương Thanh mỉm cười: - Chị nói đùa rồi, chủ tịch Tô nhất định rất vui. Lý Bằng hơi tiếc, nếu vị chủ quản kia không ra sớm như thế thì có cơ hội ngồi với Vương Thanh lâu hơn rồi. Vương Thanh vào phòng Tô Xán, cô vệ sĩ đứng trước cửa, Lý Bằng Vũ cũng chuẩn bị từ chối mọi cuộc hẹn của Tô Xán. Tối hôm qua Tô Xán ngủ lại ở công ty, hành động bất ngờ của Mark khiến cả công ty nháo nhào rối loạn, trong tình thế đó y không thể không trực tiếp tọa trấn. Đồng thời tinh thần Kiều Thụ Hâm sa sút nhiều, Tô Xán gánh một phần công việc của hắn, xem tài liệu tới tận ba giờ sáng, sau đó mơ mơ màng màng ngủ luôn trên ghế, vì tư thế không tốt ngủ không ngon đã còn bị sái cổ. Nhưng buổi sang công việc vẫn dồn dập đổ tới, làm y không kịp nghỉ ngơi, vốn chỉ sái cổ nhẹ, bây giờ thành ra có chút nghiêm trọng, làm khi Vương Thanh đi vào, đầu y nghiêng nghiêng không giấu được ai nữa. Vương Thanh dứt khoát ra lệnh: - Bỏ việc đó, nghỉ ngơi một chút đi, để tôi xoa bóp cho cậu. - Chị đến thật đúng lúc. Tô Xán không khách khí, đi thẳng tới ghế sô pha mây dài , vừa đặt lưng xuống, liền phát ra tiếng rên sảng khoái, cảm giác mỏi mệt ập tới, xương khớp bủn rủn, cảm giác chân tay không nhấc lên được. Vương Thanh ngồi xuống ghế sô pha, nâng đầu Tô Xán lên đặt ở đùi mình, giúp y xoa bóp cổ. Tô Xán nhắm hai mắt lại, thế nhưng cho dù mệt mỏi buồn ngủ, nhưng chuyện Mark làm Tô Xán buồn bực, không sao buông lỏng tinh thần được. - Tôi nghe nói rồi, từ trên mạng và báo chí, Mark tới, Kiều Thụ Hâm đi, dự cảm tâm tình cậu dứt khoát không tốt, nên tới đâu cổ vũ cho cậu. Hai tay Vương Thanh hết sức khéo léo, bất kể là nấu ăn hay xoa bóp, hơn nữa còn giống như đặc biệt học cách xoa bóp, cảm giác rất thoải mái. Nghe giọng nói quan tâm thân thuộc của Vương Thanh, bức bối khó chịu trong lòng Tô Xán dịu đi, cảm giác yên tâm nhẹ nhàng bảo phủ lòng, ngửi mùi thơm nhạt từ cơ thể nữ nhân, hưởng thụ mười ngón tay mịn màng bóp trên cổ, dưới lại là “cái gối êm ái nhất”, dù chỉ nằm trên ghế mây, thoải mái không kém gì nằm giường đệm: - Không có gì đáng lo, chị yên tâm, cứ để cho bọn hề nhảy nhót thoải mái đi, tôi muốn xem bao nhiêu ẩn họa trong chuyện này, để nó tận tình phát ra, khi sự việc phát triển tới mức không ngăn cản, tôi sẽ bóp tắt nó. - Tôi không hoài nghi cậu chút nào, cậu sẽ giải quyết tốt. Vương Thanh thấy Tô Xán định nói gì, một tay đặt lên môi y, sau đó che mắt chắn ánh sáng bên ngoài, nói: - Xuỵt, đừng nói nữa, ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, tôi hát cho cậu nghe … Trên đời này chỉ có mẹ là tốt nhất thôi. Có mẹ, con luôn được cưng chiều, mẹ cho con cuộc đời … Dần dà trong tiếng ngâm nga nho nhỏ của Vương Thanh, Tô Xán đi vào giấc ngủ, còn quay đầu sang, mặt rúc vào bụng dưới Vương Thanh, sợ Tô Xán khó thở nhẹ nhàng tách đầu y ra một chút, chẳng bao lâu, Tô Xán lại rúc đầu tới, miệng phát ra tiếng ngáy, mồm thi thoảng chóp chép, vẻ mặt như đứa trẻ con vậy, Vương Thanh khẽ lắc đầu mỉm cười. Tình cảm của Vương Thanh giành cho Tô Xán rất lớn, nếu Tô Xán biết được quá khứ của Vương Thanh mới hiểu tình cảm này lớn thế nào. Đó là năm khi Vương Thanh học năm thứ hai cao trung, có một giáo viên môn văn cực kỳ được lòng các nữ sinh, không phải chỉ vì hắn cao lớn, còn có khuôn mặt điển trai sức hút, có hai hàng lông mày rất dày rất đậm, khóe mắt hơi cong lên tạo thành khuôn mặt hớp hồn nữ sinh. Cô gái ở tuổi mộng mơ chớm biết yêu như Vương Thanh, càng coi hắn thành hình mấu lý tưởng, không biết trong mơ thấy bao lần. Nhà hắn nghe nói ở thành phố lớn, được phân phối tới Tam Trung dạy học, ở một mình trong KTX giáo viên trường. Nhà Vương Thanh ở ngay cổng trường, lại thầm yêu thầy giáo trẻ, nên hay làm cơm mang cho hắn, giúp giúp hắn dọn dẹp nhà cửa ... Cô nam quả nữ, Vương Thanh lại đang độ thanh xuân mơn mởn như thế, chuyện gì tới phải tới, một buổi tối, hắn đã cưỡng bức Vương Thanh. Ký ức lần đầu tiên đó với Vương Thanh thật khủng khiếp, chỉ có đau đớn, sợ hãi khuất nhục. Sau khi chuyện xảy ra, hắn dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Vương Thanh, Hạ Hải là vùng tư tưởng lạc hậu, nhà chỉ có mẹ góa con côi, Vương Thanh chỉ biết cắn răng nhẫn nhịn, không dám lộ chuyện đó cho ai biết. Thế nhưng đó chưa phải điều tồi tệ nhất, bằng kinh nghiệm sống, bằng sự sành sỏi của mình, tên giáo viên đó khiến Vương Thanh từ yêu thành hận, rồi lại hận thành yêu, hứa yêu thương cô, đợi cô đủ tuổi sẽ kết hôn sống hạnh phúc. Vương Thanh không chút nghi ngờ, đem toàn bộ trái tim thân thể hiến dâng cho hắn. Thế rồi Vương Thanh phát hiện mình có thai, cô hoảng sợ báo cho hắn biết, hắn vẫn dịu dàng an ủi hứa hẹn với cô, nhưng một tháng sau Vương Thanh nhận được tin sét đánh, hắn đã rời Hạ Hải. Quẫn trí, đau đớn, Vương Thanh nhảy xuống sống tự tử, rất may là được cứu kịp thời, cô nói dối là mình trượt chân ngã. Mẹ Vương Thanh sợ khóc chết đi sống lại, vì mẹ, Vương Thanh bỏ ý định tự tử, nhưng sinh linh nhỏ bé chưa hình thành trong bụng cô không còn cơ hội nào nữa. Từ đó Vương Thanh từ học sinh xuất sắc trở nên sa sút, cuối cùng điểm tốt nghiệp chỉ đủ vào đại học hạng ba, Vương Thanh không đi học nữa, vì trường học là nơi thương tâm, cũng từ đó Vương Thanh cực kỳ phản cảm với nam nhân, đặc biệt cảnh giác với người có ý định tiếp cận mình. Lần bị Tô Xán phát hiện ra khi nói dối thân phận để làm trong cửa hàng Tằng Kha, Vương Thanh nói với Tô Xán, cô muốn rời khỏi Hạ Hải, muốn thấy thế giới, đều không phải, trong lòng cô chỉ muốn trả thủ, trả thù cho mình, trả thù cho đứa con yểu mệnh, trái tim trống rỗng của cô chỉ còn đập vì lý do đó. Cuộc gặp gỡ với Tô Xán đúng là định mệnh cuộc đời Vương Thanh, là nam nhân duy nhất khiến cô không phản cảm, tất cả mọi thứ của Tô Xán làm Vương Thanh lần nữa sống lại, thực sự sống, quên đi chuyện báo thù, lẽ sống của cô dần chuyển sang Tô Xán. Tô Xán từng có một thời như phát hiện cái gì, nhưng chuyện này Vương Thanh không bao giờ kể ra với ai, trên đời mãi mãi chỉ có hai người biết. Tuy rằng chỉ mới ngủ được nửa tiếng, nhưng còn hơn mấy tiếng giấc ngủ hỗn loạn Tô Xán trước đó, nhìn sợi nước dãi dài chảy bên mép làm ướt cả mảng quần Vương Thanh là đủ hiểu rồi. - Tô Xán, tôi không thể giúp cậu xung phong hãm trận, nhưng giúp cậu giữ vững hậu phương, chỉ cần cậu cần tới tôi, tôi sẽ vì cậu làm bất kỳ chuyện gì. Vương Thanh tay xoa tóc Tô Xán, trong mắt chan chứa nhu tình, như còn thoáng chút thương xót của người mẹ. Chém gió tại đây nha mấy thánh