Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 314: Quyết định. Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Mời đọc Nếu như một ngày tất cả mọi thứ đều bỏ mình mà đi thì sẽ thế nào, Tô Xán giống Đường Vũ thích suy nghĩ, nên thi thoảng nảy sinh ý nghĩ thế này là bình thường. Tục ngữ nói đi chân đất chẳng sợ rách giày, trên đời này hạnh phúc nhất không phải là có được cái gì mà là không sợ mất cái gì. Nhưng Tô Xán sợ mất rất nhiều thứ, vì có được nhiều thứ nên sợ mất đi cũng rất nhiều. Y sợ mất đi công ty mà mình nỗ lực gây dựng, vì một người tới được cấp bậc như y, trừ thiên phú và cần cù nỗ lực, còn cần vận may. Vận may của Tô Xán là sự trùng sinh, dù trùng sinh khiến y một tâm thái ưu việt, cho y một cái nhìn tỉnh táo thấu suốt bản chất, nhưng Tô Xán luôn biết mình biết người hiểu rằng, mình không phải là người có năng lực cao, nếu bây giờ mất đi những thứ này, y khó gây dựng lại được nữa. Y sợ mất đi Đường Vũ, sợ vô cùng, nếu mất đi công ty chỉ khiến Tô Xán tiếc nuối, nếu không còn Đường Vũ, thế giới với y sẽ đổ vỡ, chỉ nghĩ tới khả năng có thể chia lìa, Tô Xán không chịu nổi trái tim như xé toạc. Y còn sợ mất đi Lâm Lạc Nhiên, cái cô gái như con yêu tinh thình lình xuất hiện trong cuộc đời y chẳng biết từ lúc nào, làm y khốn khổ, làm y dở khóc dở cười, Tô Xán thích sức sống tràn trề cùng tâm hồn tự do, đôi khi bề ngoài vô tư kiên cường không che dấu được yếu đuối trong lòng. Tô Xán đã biết rồi, không có Lâm Lạc Nhiên, cuộc đời không còn lạc thú nữa. Tô Xán cũng sợ cha mẹ ngày càng tuổi già sức yếu, sợ Vương Thanh một ngày có nam nhân khác khiến cô động lòng, không còn cưng chiều mình vô điều kiện nữa. Sợ mất đi tình bạn không dễ dàng với Vương Uy Uy, Lâm Trứu Vũ và đám Lý Hàn, Tiêu Húc, Trương Tiểu Kiều, cả người theo y gây dựng sự nghiệp, hay như chàng trai tóc xoăn, đôi mắt lam vô hồn kia. Tô Xán có lần nằm mơ, giấc mơ cực kỳ ướt át, trong mơ y đang ngửi cổ xinh đẹp của Đường Vũ, môi lướt qua cổ, xương quai xanh gợi cảm, tiến xuống dưới, tay xoa nắn cặp mông tròn trịa, nhìn Đường Vũ nằm ngửa trên giường, cố dùng mái tóc đen nhánh che đi một nửa khuôn mặt mỹ lệ đỏ bừng như lửa vì khao khát, dường như không nhịn nổi nữa, nhưng lại vẫn ngoan cường kìm nén, tiếng rên rỉ như mèo kêu càng thêm say lòng người, đưa tay sờ vào chỗ nào cũng thấy mềm mại mịn màng như ngọc, sảng khoái vô cùng, thật khiến người ta phải tiêu hồn lạc phách. Đến khi gặp ánh mắt cầu khẩn của Đường Vũ, Tô Xán đinh tiến vào, đột nhiên có hai cánh tay trắng muốt vòng qua ôm lấy cổ y, bầu ngực mê hồn cọ lên lưng. Tô Xán quay lại, thấy đôi mắt đầy hờn oán Lâm Lạc Nhiên, thế là y phun xối xả. Ngày hôm sau, đêm qua Trương Tiểu Kiều xem phim tình cảm quá độ mang đôi mắt sưng húp lờ đờ thức dậy, thần kỳ đi tới bên giường Tô Xán, thuận tay cầm lấy một vật thể rất thần kỳ, hỏi : “Gì đây?” Kết quả bị Tô Xán đang súc miệng phun cả ra, quay lại đấm đá Trương Tiểu Kiều một trận, khi Tô Xán thấy mình không còn mặt mũi gì về KTX ở nữa rồi, Trương Tiểu Kiều còn ủy khuất nói: “Có gì đâu, tôi cũng nhét dưới gối mà, Lão Nhị và Lão Tam cũng...” Tiếp đó bị hai người khác đánh không nói được nữa mới thôi. Mỗi một nam nhân đại khái đều có sự ảo tưởng đó, không nhất định là người mình yêu thương nhất, cũng không nhất định là người mình không yêu. Lần này Tô Xán cũng có giấc mơ kỳ quái nữa, có điều không nhớ nổi cô gái trong mơ kia là ai, chỉ biết ngủ khoảng một tiếng đồng hồ, tinh thần khoan khoái cực cộ, cảm giác rất tuyệt vời, tuyệt vời hơn, sờ đũng quần không ướt, nếu không ở công ty lấy gì mà thay. Hỏi Lý Bằng Vũ mới biết Vương Thanh hôm nay còn phải đi Quảng Châu, ngày hôm sau xử lý một hội nghị, cho nên không thể ở lại lâu, lúc ấy người y vẫn thoang thoảng mùi thơm trên cơ thể Vương Thanh, dù chưa có lời giải cho vấn đề trước mắt, tâm tình Tô Xán tốt hơn rất nhiều. Đứng dậy làm mấy động tác vặn mình cho thoải mái thì nhận được điện thoại của Lâm Trứu Vũ. - Tô Xán, thằng bạn người Mỹ của cậu thình lình đâm một dao sau lưng là có ý gì, sao tôi nghe thấy toàn tin tức rắm chó thế này, Kiều Thụ Hâm bị cách chức chưa? Mọi người bảo hắn đúng là bi ai của người làm giám đốc chuyên nghiệp mà. Bên cạnh Lâm Trứu Vũ còn loáng thoáng nghe thấy người hô hào như thổ phỉ: - Đúng là một số kẻ không bao giờ hiểu được, vị trí có thể tăng cường quyền lực cho một người, nhưng không thể tăng thêm quyền uy. Có thể tăng thêm sức mạnh, nhưng không thể tăng thêm khí phách. Có thể tăng thêm tiền bạc, nhưng không thể tăng thêm khí độ. - Không có chuyện gì đâu. Tô Xán bị Lâm Trứu Vũ thi thoảng linh cảm bộc phát nói ra lời triết lý làm buồn cười, trấn an hắn: - Mọi thứ đều chỉ trong một thoáng, sẽ qua nhanh thôi. - Tôi đang ở Bắc Kinh, Uy Uy ở bên cạnh này, chúng tôi theo dõi từng bước của cậu, chỉ cần một câu nói bọn này bất kể lúc nào cũng có thể dẫn một đám huynh đệ tới làm thịt tên bạn người Mỹ của cậu. Tô Xán không dám hoàn toàn coi Lâm Trứu Vũ nói đùa, anh em họ Lâm này thực sự không dùng đầu óc bình thường mà suy luận, Lâm Trứu Vũ cũng không phải là tên ngốc thiếu đầu óc, hắn luôn hành động có mục đích, nói không chừng được bên trên ngầm gợi ý gì đó: - Kiều Thụ Hâm bản thân là người ban đầu được tôi mượn từ Mỹ sang, hiện giờ đã hoàn thành chức phận, anh ấy rời chức vụ về Mỹ là điều động nhân sự bình thường, không nên nghe bên ngoài nói này nói nọ mà chịu ảnh hưởng. Lâm Trứu Vũ trầm mặc một lúc rồi nói: - Dù sao đừng để việc quá tầm kiểm soát, nhiều kẻ đang đợi đạp lên đầu cậu đấy. - Yên tâm đi, tôi biết mà. Thời gian qua bạn bè gọi điện cho Tô Xán hỏi thăm rất nhiều, đáng kể nhất là Trình Thông Thông, cô gái này trấn an y, cứ thẳng tay mà làm, chẳng may có bề gì cũng không cần lo, cô sẵn sàng nhận y về làm giám đốc điều hành chuỗi khách sạn, thậm chí kệ Đường Vũ bên cạnh, ảo tưởng ra câu chuyện giữa nữ chủ tịch xinh đẹp và chàng giám đốc tài hoa. Có bao nhiêu người quan tâm lo lắng tới mình như vậy, Tô Xán thấy mình sống không uổng phí rồi. Song Tô Xán không phải là người để người xung quanh phải lo lắng. Ba ngày qua lòng người hoảng loạn, Tô Xán lúc nào cũng ở công ty còn chưa về trường lấy một lần, nhưng tuy chỉ cách nhau một tầng, người tầng trên, người tầng dưới, Tô Xán lại không tới đối mặt với Mark. Trong mắt rất nhiều người xem ra tựa hồ Tô Xán đang tỏ thái độ, dùng sự phản đối trong im lặng thể hiện sự bất mãn với Mark. Trước khi giao thiệp với phía Facebook TQ, thậm chí còn chưa nói chuyện với Kiều Thụ Hâm, phía Mỹ đã tự ý đưa ra quyết định, là hành vi chuyên quyền không tôn trọng người khác. Bây giờ Tô Xán quyết định đi gặp Mark. Từ cầu thang máy tầng 17 đi ra, nhân viên ở trong phòng làm việc nhìn thấy Tô Xán, như thấy được chỗ dựa, không khí nơi làm việc vốn hỗn loạn căng thẳng, đột nhiên nhìn thấy Tô Xán xuất hiện, tức thì người nhẹ đi như tìm được chỗ dựa, tiếp đó nhìn thấy Kiều Thụ Hâm sau lưng Tô Xán, tất cả đều vui mừng. Mục Quốc Phong đi nhanh tới, mặt nghiêm trọng nói vào bên tai Tô Xán: - Mark ở văn phòng, phía Facebook Mỹ có hai người tới, một là phó giám đốc phát triển sản phẩm Chris Cox, người kia là cố vấn pháp luật Kelly . Bọn họ mang tới hợp đồng của giám đốc Kiều. Tô Xán nhìn thấy mấy quán lý cấp cao lần lượt đi tới, có Triệu Ngạn Bân, Lưu Văn Cường, nhìn một vòng hỏi: - Khải Đặc đâu rồi? Sắc mặt Triệu Ngạn Bân trở nên cổ quái: - Ở trong văn phòng của chủ tịch Mark, hai ngày qua bọn họ nói chuyện rất nhiều.... Ông ta không nói thêm nữa, trước kia Khải Đặc được Facebook Mỹ phái tới, nếu như nói Khải Đặc là cái đinh mà Facebook Mỹ gài vào Facebook TQ thì không ai hoài nghi, bọn họ dự liệu trước rồi. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 315: Đối đầu. Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Mời đọc Vì văn phòng chủ tịch của Mark chỉ là phòng dùng tạm, hiệu quả cách âm không tốt, hơn nữa Mark không dùng trợ lý, nên khi đoàn người Tô Xán đi thẳng tới văn phòng Mark, đến cửa nghe thấy tiếng nói ở bên trong truyền ra. Chris Cox đứng ở trước bàn làm việc của Mark, giọng có phần gay gắt: - Kiều Thụ Hâm tới Mỹ cũng không thể an bài vị trí chủ quản một bộ phận cho anh ta được, Facebook vừa mới trải qua điều chỉnh nội bộ, mỗi một vị trí trọng yếu đều có người xứng đáng hợp lý rồi. Tôi dứt khoát không đồng ý cho Kiều Thụ Hâm nhận chức chủ quản, anh ta làm việc ở Trung Quốc quá lâu rồi, cái công ty này được bao lớn, thị trường thế nào? Không bằng một phần mưới ở Mỹ, anh ta căn bản không hiểu Facebook Mỹ nữa, không thể biết khốn cảnh và chỉ trích chúng ta đang đối diện, cùng lắm chỉ có thể an bài ở cấp phó thôi. Đó chưa phải là trọng điểm .. Tay hắn vẫn cầm cốc cà phê,ngón tay chỉ ra hướng văn phòng làm việc bên ngoài: - Quan trọng nhất bây giờ mỗi vị trí trọng yếu chúng ta đều cần người của mình. Một giọng nữ vang lên, đó là Khải Đặc: - Chris, anh quá đáng lắm rồi, dù sao Kiều Thụ Hâm lãnh đạo công ty này vươn lên top công ty internet hàng đầu Trung Quốc, giúp mở rộng ảnh hưởng của Facebook, là công thần của Facebook, đừng có nghĩ mình ở tổng bộ thì coi thường người khác. Chris phất tay: - Đây không phải là lúc mua chuộc lòng người, đây là thời kỳ phi thường. Mặt Kiều Tụ Hâm lúc hồng lúc trắng, cực kỳ khó coi, người khẽ run lên, đám Mục Quốc Phong, Triệu Ngạn Bân đều trầm mặc, nhưng mắt ánh lên vẻ tức giận. Tô Xán nghe tới danh tiếng của Chris Cox, là người có năng lực, có dã tâm, phía Mỹ đang rất cần người như hắn, nhưng không có nghĩa hắn có thể tới đây hoa chân múa tay. Không cần gõ cửa nữa, phòng chủ tịch của Mark vốn là phòng họp cũ trước kia dọn ra, cửa đẩy vào bên trong, Tô Xán đẩy cánh cửa khép hờ, thảo luận bên trong ngưng bặt. Trong phòng có bốn người, Mark ngồi ở vị trí chú tịch, nhíu mày xoay tròn cái bút trên tay. Khải Đặc ngồi ở ghế sô pha, lúc nào cũng mặc đồ công sở phẳng phiu. Ngồi tỳ mông lên bàn trà là Chris Cox, áo sơ mi xanh lam, bên cạnh là chiếc áo véc đen cởi ra, thấy Tô Xán đi vào lập tức đứng thẳng dậy. Cố vấn pháp luật Kelly ngồi bên cạnh Khải Đặc không nói gì hết, chỉ chỉnh đốn tài liệu pháp luật trong tay. - Cậu chính là Tô sao? Chris Cox nhìn Tô Xán một lượt, thuận thế đứng dậy bắt tay y, tươi cười nói: - Tôi luôn luôn muốn được gặp mặt cậu. Nếu như không nghe thấy những lời đối thoại trước đó, có lẽ Tô Xán sẽ rất có thiện cảm với hắn, nhưng bây giờ là chuyện khác hẳn, không thèm bắt tay, lạnh lùng nói: - Tôi không nhớ ở Facebook Mỹ có một người thế này. Tay Chris Cox khựng giữa không trung, lúng túng rụt lại, nắm đấm siết chặt, có điều hắn chưa quên đối diện với mình là ai, nhất là phía sau còn năm sáu ánh mắt nhìn mình với vẻ cực kỳ bất thiện, nên cố kìm nén ngồi xuống chỗ cũ. Mark ho khan một tiếng, lên tiếng hóa giải bầu không khí có phần căng thẳng: - Tôi giới thiệu một chút, đây là Chris Cox năm ngoái nhậm chức chủ quản phòng tài nguyên, sau đó mang tới từ Yahoo và Google rất nhiều nhân tài, năm nay lên chức phó tổng giám đốc phụ trách phát triển sản phẩm. Cậu cũng biết đó sau khi Adam, Nathan từ chức, tôi rất cần người chia sẻ gánh nặng, Chris đã giúp tôi rất nhiều. Ngồi trên chiếc ghế da màu đen, dưới ánh đèn treo, Mark mặt nghiêm nghị nhìn Tô Xán. Chris bị áp đảo về khí thế, Khải Đặc mặt hơi tai tái biến đổi liên tục, cùng Kelly nheo mắt đánh giá Tô Xán và đoán người đằng sau. Không khi có phần căng thẳng, cảm tưởng đôi huynh đệ thời xưa suất lĩnh tinh nhuệ của mình, dưới ánh đuốc bập bùng soi rọi vũ khí áo giáp sáng loáng, chuẩn bị cuộc huyết sát tranh giành vương quyền. Thấy Tô Xán không nói gì, Mark phất tay nói với đám Chris: - Mọi người ra trước đi. Tuy không cam tâm, nhưng Mark thái độ dứt khoát, mọi người đành lui ra, hơn nữa với không khí lúc này nên để Tô Xán và Mark nói chuyện riêng tốt hơn, đông người chỉ dễ gây kích động. Tô Xán cũng quay lại, khẽ bóp vai Kiều Thụ Hâm: - Mọi người cũng ra cả đi. Chris hầm hừ cầm áo khoác lên, không nhìn ai, đi thẳng ra cửa trước tiên, đám Lý Bằng Vũ, Kiều Thụ Hâm nhìn Tô Xán, thấy y gật đầu mới nối nhau đi theo, sau đó khép cửa lại, thực tế mọi người đều ở ngoài cửa chờ đợi, tai giương lai, hi vọng, thật ra không biết hi vọng sẽ có chuyện gì nữa. Cả hai đều là nhân vật khó lường. Mọi người đi hết rồi, Mark rời bàn làm việc, thở dài nói: - Cậu đừng trách tôi, chuyện của Kiều Thụ Hâm là căn cứ vào sự cần thiết của thế cục bây giờ, HĐQT cũng thông qua rồi, Facebook năm nay cần anh ta về chủ trì lĩnh vực kỹ thuật sở trường, sau khi đám Adam, Natham rời đi, ở phương diện kỹ thuật chúng ta trở nên rất bị động. Tôi muốn kinh nghiệm phát triển của Kiều Thụ Hâm về điều hành. Tôi chỉ trao đổi trước với anh ấy thôi, hơi nóng vội mà quên nói với cậu trước thế cục hiện giờ. Rồi vỗ vai Tô Xán: - Tôi đã chọn nhân tuyển CEO cho cậu rồi, tin rằng cậu hài lòng. Nói rất dễ nghe, lý do đàng hoàng đầy đủ, nhưng hoàn toàn là lời nói dối trắng trợn, không phủ nhận Mark đang tước bỏ quyền lực của Tô Xán, Kiều Thụ Hâm trở về Mỹ mang theo dấu ấn của Tô Xán, dứt khoát không được đảm nhận bất kỳ vị trí quan trọng nào cả. Tô Xán dứt khoát nói: - Nếu Kiều Thụ Hâm đi, CEO tiếp theo phải do Facebook TQ bổ nhiệm, tôi không tin một người từ Mỹ nhảy dù xuống có thể hiểu được quy tắc và tố chất cần thiết ở vùng đất Trung Quốc này. - Chuyện này cậu không cần lo. Mark đã có dự liệu trước: - Người từng làm phó tổng giám đốc của Yahoo TQ thì thế nào. Tôi đảm bảo không giám đốc chuyên nghiệp nào hiểu vùng đất TQ cùng hiểu cách quản lý công ty ưu tú hơn nữa đâu .. Tô Xán cắt ngang lời hắn: - Mark, tôi nghĩ cậu chưa hiểu rồi, chức vụ này phải do nội bộ Facebook TQ tự họp thông qua. Chỉ về phía cửa: - Chẳng lẽ cậu muốn từ mai đại bộ phận quản lý cao cấp ở đây rời chức, khiến hệ thống điều hành sụp đổ. Nếu như không thể khống chế được chức vụ CEO này thì Tô Xán cũng thành bù nhìn luôn, y đương nhiên không thể để chuyện này xảy ra, cho dù không muốn trở mặt với Mark thì y không có cách nào khác, mà có lẽ như thế sẽ tốt hơn, hai bên có thể thẳng thắn đối diện với nhau. Tô Xán đối xử với kẻ địch luôn nhẫn nại, một đòn là chí mạng, với bạn bè, Tô Xán thích có thể nói thẳng vào mặt nhau, nhưng bây giờ y với Mark đã không thể như vậy nữa rồi, bọn họ không còn là hai người bạn cùng nhau thảo luận mơ ước hoài bão suốt cả chiều, sau đó chạy ra ngoài tùy tiện nhét cái gì đó vào bụng nữa, sau khi Mark nói những lời dối trá kia một cách trơn tru thì không phải nữa rồi. Ánh mắt khiếp người của Mark đối diện với Tô Xán, môi mím chặt lại thành một đường chỉ. Duy trì mấy giây, nhưng cảm tưởng trải qua rất lâu, môi Mark nhếch lên thành nụ cười rất có khí phách mị lực, lên tiếng rất tự nhiên: - Được thôi, ai bảo chúng ta là chủ tịch liên hợp, nếu như nói toàn bộ Facebook, ý kiến của ai với tôi là quan trọng nhất thì chỉ có cậu mà thôi. Vậy thì cứ để cho nội bộ các cậu tự quyết định là được ... Tôi và đám Chris đi ăn chút gì đây, ngồi chỗ này xem văn kiện quên thời gian, từ sáng đên giờ chưa ăn chút gì hết. Đi tới cửa Mark đột nhiên quay lại hỏi: - Cậu đi cùng không, uống chút bia đen? - Không. Tô Xán mỉm cười, từ chối: - Tôi không đói. Mark gật đầu không nói gì thêm nữa, kéo cửa đi ra ngoài, không quay đầu lại thêm lần nào. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 316: Loạn càng thêm loạn (1). Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Mời đọc Quán cà phê tầng thượng của tòa nhà Mỹ La, trong khi Tô Xán và Mark đối đầu chưa có kết quả, Mục Quốc Phong, Kiều Thụ Hâm, Lưu Văn Cường, Triệu Ngạn Bân tập trung thảo luận tình thế, qua lời của Chris Cox, bọn họ tuy không biết cuộc đối thoại trong kia, nhưng đều là nhân vật tinh anh, lăn lộn thương trường nhiều năm, từ chuyện hôm nay cũng đoán ra được phần nào manh mối. - Tôi biết Mark định làm gì rồi. Kiều Thụ Hâm hơi đấm nhẹ xuống bàn: - Theo như những người bạn của tôi ở Mỹ nói, một số nghị sĩ tỏ ra không yên tâm khả năng ảnh hưởng của Tô Xán với Facebook Mỹ, trong khi Facebook cho thấy có thể gây tác động lớn thế nào, mà đồng thời vì sức ép dư luận, chuyện huy động vốn của Facebook lúc này sẽ trở nên khó khăn, mà Facebook Mỹ cần khoản tiền lớn thoát khỏi khốn cảnh. Trong thời gian ngắn không huy động được vốn, sẽ có nguy hiểm đứt chuỗi tài chính ... Triệu Ngạn Bân hiển nhiên là cũng có chung suy đoán: - Vì vậy Mark muốn bán 40% cổ phần của Facebook Mỹ tại Facebook TQ, dứt bỏ hoàn toàn liên quan? Trước kia khi làm rõ cơ cấu cổ phần, Facebook Mỹ chiếm 40% cổ phần của Facebook Mỹ, nếu như trừ đi bộ phận cổ phần của Tô Xán, cá nhân Mark nắm 25% cổ phần ở Facebook TQ. Kiểu Thụ Hâm nghiến răng, hắn là người đặt từng viên gạch cho Facebook TQ, đương nhiên tình cảm sâu nặng: - Quyền lợi phân phố tỉ lệ cổ phần Facebook Mỹ với Facebook TQ nắm trong tay HĐQT Facebook Mỹ. Facebook TQ năm 2004 có thể thông qua ứng dụng của bên thứ ba để tăng giá trị phục vụ, thông qua chỉnh hợp nền tảng di động và âm nhạc số tạo ra mô hình doanh lợi tới 300 triệu, cùng với Tencent đang nộp đơn IPO lên sở giao dịch chứng khoán Hong Kong có thể sanh với nhau, mà theo như kế hoạch IPO của Tencent, khả năng đạt tới 4.6 - 6.2 tỷ HKD. Facebook TQ tuy không có kế hoạch lên sàn, nhưng theo báo cáo tương quan thống kê, giá trị phải đạt 600 triệu USD, nếu như phía Mỹ bán đi 40% cổ phần, thì 200 triệu USD đủ giúp họ vượt qua mùa đông băng giá này. Mọi người hiểu điều ấy, vấn đề là nếu Facebook Mỹ bán ra số cổ phần này, nó vào tay ai. Lưu Văn Cường lo lắng nói: - Nếu bị đối thủ cạnh tranh mua được, không khác gì gài quả lựu đạn trong lòng, tương lai sẽ bị kiềm chế, hơn nữa nếu lên TTCK, không biết được đối thủ thừa cơ tập kích, mua lại chúng ta. Chuyện này có quá nhiều vết xe đổ rồi, tất cả các công ty bị thôn tính đều đi bước đầu thế này. - Mark có thể bàn bạc với chúng ta cơ mà, dù bên Mỹ cần tiền, hai bên ngồi xuống nói chuyện. Lý Bằng Vũ là người ít kinh nghiệm nhất trong số này, cuống lên: - Vả lại không phải Mark đang lập uy ở Facebook TQ sao, còn ngang nhiên điều anh Kiều đi nữa. - Mark không phải lập uy, cậu ta vì cái gì làm chuyện khiến tất cả phản cảm, khiến Facebook TQ náo loạn như vậy? Vì cậu ta muốn Tô Xán chướng mắt, cuối cùng phải đồng ý cho cậu ta bán cổ phần, không chọc ngoáy vào chuyện nội bộ của Facebook TQ nữa. Mục Quốc Đào hắng giọng: - Tiểu Lý, cậu đừng ngây thơ như thế, hiện giờ điều Mark cần là đảm bảo sự phát triển của Facebook Mỹ, bán ra cổ phần lần này sẽ có rạn nứt với Facebook TQ, nhưng so với việc để Facebook Mỹ sụp đổ thì cậu ta chọn bên nào? Bảo vệ lợi ích bản thân, lợi ích tập thể Facebook Mỹ, nếu cậu ta lựa chọn hi sinh chúng ta, tất nhiên chúng ta sẽ bị hi sinh thôi. - Tô Xán sẽ không để chuyện này xảy ra đâu. Lý Bằng Vũ dự liệu được kẻ nào đang nhắm vào 40% cổ phần của Facebook TQ, hắn luôn đi theo Tô Xán, trong nhà lại có bối cảnh quan trường, rất hiểu xung đột Cao hệ và Vương hệ. Có điều Lý Bằng Vũ cũng không biết mình nói thế vì tin tưởng Tô Xán hay trấn an bản thân, vì lần này Tô Xán không phải đối đầu với kẻ địch nào, mà là bạn thân của mình, Tô Xán sẽ làm gì? …………. Khu biệt thự Tử Viên, thắng cảnh rừng núi duy nhất của Thượng Hải, núi Đại Xà Tùng Giang. Cả khu chiếm diện tích ước chừng hơn 1000 mẫu, trong đó diện tích mặt nước hơn 300 mẫu, nối với bên ngoài bằng 13 cây cầu, 150 biệt thự thấp thoang giữa bóng cây ánh nước, phảng phất như đào viên hoàn toàn.cách tuyệt hoàn toàn với thế giới. Một tòa biệt thự nằm sát bên mép một khu hồ nhân tạo, vị trí ưu việt, cho dù khu biệt thự Tử Viên có tới hơn 150 biệt thự với phong cách khác nhau này, nó cũng vẫn như hạc đứng giữa bầy gà. Biệt thự đó có tên Tử Kinh Hoa có diện tích lớn nhất, chừng 20 mẫu, những người trước kia tranh giành nó biết biệt thự này giá 130 triệu, bị người có thân phận thần bí bối cảnh nước ngoài mua mất. Người bình thường sẽ không bao giờ có cơ hội nhìn thấy được bể bơi, sân tennis, bến tàu, ở nơi này xa hoa thế nào. Chỉ có những một số con cái phú hào ở trong khu biệt thự này đi qua cầu cao, thi thoảng nhìn thấy bóng hình xinh đẹp thoáng đi qua hành lang pha lê trong suốt biệt thự đi tới bể bơi. Chỉ liếc nhìn đó, đủ để lại cho người ta ấn tượng sâu sắc. Nhưng đám thanh niên tài tuần sống trong nhung lụa này không ai dám có ý đồ với cô gái, bọn họ biết cấp bậc tôn ti, cho dù cô gái kia xinh đẹp thế nào, nhưng vẻ đẹp thường thường là phần mộ cho kẻ không biết tự giác. Đó gọi là không biết tự giác chính là tự sát. Trời vừa đổ một cơn mưa, thắng cảnh Đại Xà sơn càng thể hiện ưu thế của mình, bến tàu gỗ của biệt thự Tử Kinh Hoa, một cô gái tóc hạt dẻ, mặc chiếc áo T-shirt , quần soóc ngắn, chiếc áo thùng thình che lấp chiếc quần, làm người ta có cảm giác không mặc gì, dáng người không cao, nhưng tỉ lệ rất tốt, cặp chân dài trắng nõn làm người ta sinh tơ tưởng không lành mạnh. Cô gái tóc suôn dài ngang vai, tỉa bằng phẳng, từ biệt thự đi ra, trong rừng núi còn mang theo chút hơi lạnh sau cơn mưa, đứng bên hồ hít thở không khí trong lành, tay cầm một cốc cà phê nóng hổi vừa mới pha trong biệt thự, mang theo khí chất ôn nhu điềm đạm, rất có cảm giác vợ hiền dâu thảo. - Hương thơm phai đi, hoa cũng tàn tạ ... mưa ướt phủ bụi mỏng , lá rụng đầy hiên xưa... Núi cổ giấu bóng mây, không trung nát bóng khói ... ngày tàn kéo cày mỏi, dừng bước trước bóng cây ....... Tống Chân khẽ lẩm nhẩm, dùng thơ để biểu lộ cảm xúc của mình sau cơn mưa, nhưng giọng nói trong trong đó phát ra không phải là bài thơ toàn vẹn, mà từ Vị Thanh Khúc của Vương Duy, Tam Nguyệt Hối Nhật Ngẫu Đề của Tần Quan, còn có thơ của Đỗ Mục, Lý Bạch. Điều đó cho thấy lòng cô rối loạn chứ không nhàn nhã như bên ngoài. Đã thế đằng xa ở trên cây cầu có mấy chiếc xe mui trần đang nối nhau đi ra, sau đó dừng lại giữa cầu, bấm còi inh ỏi thúc giúc những chiếc xe đằng sau, đều là người kẻ tuổi sống trong khu, đại khái là đợi mưa dai dẳng này tạnh để đi chơi tới sốt ruột rồi. Một phụ nữ trung niên mặc đồ thể thao màu xám từ biệt thự đi ra, có lẽ là vừa mới chạy bộ trên máy trong nhà, má hồng hồng lấm tấm mồ hôi, áo dán lên thân hình quyến rũ, thấp thoáng thấy được vài dấu vết chứng tỏ bên trong không có áo lót, trông phong vận vô cùng, ít ai dám tin đó là người có con gái trên 20. Đào Tình và Tống Chân cứ đứng như vậy, hai mẹ con không nói gì cả. - Mẹ xác nhận tin tức Kiều Thụ Hâm sắp rời chức rồi, là thật đấy. Rốt cuộc Đào Tình không kìm được, lên tiếng nói trước: Tống Chân hiểu ý từ sau câu nói này của mẹ mình, đối với những người đang mật thiết chú ý động tĩnh của Facebook TQ mà nói, đây là tín hiệu không lành, chuyện hai vị chủ tịch liên hợp mâu thuẫn dù trước nay chỉ là tin đồn không có bằng chứng, qua sự kiện này không cần xác nhận nữa, để lộ ra bất đồng ở thời điểm mẫn cảm thế này, không chỉ chứng tỏ hai người trẻ tuổi đó chưa thành thục, còn là nguy cơ của Facebook TQ. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 317: Loạn càng thêm loạn (2). Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Mời đọc - Ừm, con cũng đang nghĩ vấn đề này. Tống Chân nhấp một ngụm cà phê, bình thản thừa nhận: Đào Tình thu ánh mắt từ đám trẻ tuổi đang hú hét trên cầu gọi nhau lại, giọng có chút thương cảm: - Người trẻ tuổi luôn rất tinh thần, cái tuổi không biết lo âu gì luôn khiến người ta hâm mộ, đáng tiếc vòng quay cuộc đời không bao giờ dừng lại, cái gì tới sẽ tới, tháng năm, tuổi già, lo toan cuộc sống ... Thường Vĩ không liên hệ với con nữa sao? - Bọn chúng mà còn bấm còi thêm lần nữa, con ra chọc xì lốp xe bọn chúng, muốn uống cốc cà phê trong yên tĩnh cũng không được, cái khu này làm gì mà xây lắm cầu như vậy, một cái ra một cái vào là đủ rồi, càng thanh tịnh, đúng là không bõ tiền. Tống Chân nhíu mày khó chịu với đám thanh niên phá vỡ giây phút thanh bình hiếm có của mình: - Mấy ngày qua con mệt, không muốn bị ai quấy rầy. Hai mẹ con họ trước giờ luôn nói chuyện với nhau theo kiểu này, câu đầu không liên quan tới câu sau, tư duy nhảy cóc, nhưng không trở ngại người nghe hiểu đầy đủ ý tứ. - Không muốn bị quấy nhiễu, hay là con đang rối trí, dao động? Đào Tình mỉm cười đẩy ẩn í: - Biến số của Facebook còn chưa xác định, có điều Facebook Mỹ là cột trụ trọng yếu cho Facebook TQ, nếu mất đi cột trụ này, lấy gì chống đỡ với sóng gió sắp tới, sẽ có kẻ thừa cơ. Facebook TQ là điểm đột phá mà bọn chúng nhắm vào, đến khi đó không đơn giản là chuyện tiền bạc hay quyền khống chế nữa. Tống Chân lại im lặng, đám thanh niên trên cầu không biết nghe lời đe dọa của cô hay không, rú ga chạy mất, để lại không khí thanh bình theo đúng mong muốn của cô. - Theo như tin tình báo chúng ta thu thập được, DonValentine và Michael Moritz đã bí mật tới Trung Quốc tiếp xúc với nhân vật đứng sau Chiêm Hóa. Bọn họ có bố trí rất lớn ở phía sau. Mẹ hiểu tính toán của con .. con đang đợi cơ hội, con muốn thu phục trái tim của cậu ta đúng không? - Mẹ ... Mẹ đừng hiểu lầm, con không có chút ý tứ gì với cậu ta cả. Tống Chân gắt khẽ, quay đầu đi bất mãn nói: - Một chút cũng không có. Đào Tình nhìn chiếc cổ tú lệ như ngọc của con gái mình, thở dài: - Mẹ không phản đối, bao nhiêu năm qua, mẹ coi như cũng nhìn thấu vài điều rồi. Con người Tô Xán, bản thân ưu tú chưa nói, quan trọng hơn nữa cậu ta là con người sống tình cảm trách nhiệm, điểm này hiếm có bây giờ, nếu con có thể giữ được cậu ấy thì tốt, thử tính Tập đoàn Sâm Xuyên cộng với Đại Ba La sẽ thành cái gì, con gái, rồi thế nào cũng cần chỗ nương tựa ... Lui lại một chút mà nói, nếu con giúp cậu ta, cậu ta là người biết có ân báo ân, thế nào cũng có lợi. Tống Chân nghe mà tim bỗng đập nhanh hơn mấy lần. - Đừng theo đuổi tình cảm, dù tỉnh cảm tới mấy, vài chục năm sau cũng nhạt thôi, giống như mẹ thi thoảng chửi mắng cha con vì sao còn chưa chết vậy. Mà bây giờ dù không có tính cảm, mấy chục năm sau cũng có chút quyến luyến, nếu cha con một ngày đi thật, thế nào mẹ cũng nhỏ vài giọt nướt mắt. Tống Chân phì cười: - Mẹ toàn nói những lời trái lòng thôi, đừng tưởng con không biết. - Nhưng lần này mẹ nói thật lòng đấy. Đào Tình hết cách với cô con gái này: - Thôi được, lời mẹ nói chỉ vẻn vẹn cho con tham khảo, mẹ không muốn con có ngày đánh đổi hạnh phúc của mình rồi quay lại trách mẹ. - Làm sao con trách mẹ được. Tống Chân ôm vai mẹ, thân mật thơm lên má một cái: - Con hiểu rồi. ……. Tuyết Hải Dật Cư. Nhà Đường Vũ, khu biệt thự chung cư rộng mấy trăm mét vuông, giọng nói từ TV phát ra, đang chiếu tin tức của ĐTH TW. Cả căn nhà rộng lớn trừ thi thoảng Tô Xán và Đường Vũ chạy qua thì vắng tanh lạnh lẽo, hôm nay rất có hơi người hơn nhiều. Mục Tuyền đã tới Thượng Hải, ông Đường cũng ở Quảng Châu quay về, Facebook TQ xảy ra biến cố, bọn họ tất nhiên coi trọng, dù sao Tô Xán được ngầm coi là con rể tương lai của Đường gia rồi. Cái bàn trà cổ bằng gỗ lim đen bóng này không phải gu thẩm mỹ của Đường Vũ, nhưng mà cha mẹ lại thích, ngồi ở trên ghế sô pha là cha mẹ cô, mặt nghiêm trọng, còn Đường Vũ đi dép trong nhà màu hồng, tóc búi sau đầu, dựa vào một cái gối in hình đáng yêu, hoàn toàn bộ dạng cô con gái đáng yêu ngoan ngoãn, vì hôm nay cô cần lấy lòng cha mẹ. Đáng lẽ lúc này Tô Xán cũng phải có mặt, nhưng tình hình Facebook TQ như thế, y không thể rứt mình ra. - Con nói con sẽ làm phó tổng giám đốc Facebook? Ông Đường xoa trán mấy lần, không sao tiêu hóa nổi tin tức này, không giống với vợ, xưa nay ông luôn áp dụng chính sách cởi mở với con mình, vì Đường Vũ chưa bao giờ để ông phải lo, từ nhỏ đến lớn để con phát huy sở trường làm điều mình muốn làm. Ông chấp nhận lựa chọn con gái ở phương diện tình cảm, Tô Xán là chàng trai hiếm có, vì tình cảm hai bên sâu sắc. Cũng đồng ý con gái ở cơ sở không ảnh hưởng tới học tập tới Facebook thực tập, nhưng nghe con gái nói sắp làm phó tổng giám đốc Facebook thì là chuyện hoàn toàn khác. - Sao con chọn nơi đó, trong tay cha còn có rất nhiều sản nghiệp, đều hi vọng con tốt nghiệp xong sẽ từ từ chuyển cho con, thứ của cha, sau này còn chẳng phải cho hai đứa sao .. Ông Đường nhìn con gái mắc áo ngủ hoạt hình, thở dài: - Ôi, con bé này. - Vì ở vị trí này, con sẽ học đường càng thêm nhiều thứ hơn. Đường Vũ giải thích: - Không được. Mục Tuyền từ đầu tới giờ vẫn khoanh tay im lặng, đột nhiên nói: - Đường Vũ, bây giờ con mới 21 tuổi, con nên học hết chương trình học tập của mình, mẹ không muốn bà ngoại con thông qua phương diện Đh Thượng Hải biết tình hình của con, lại hỏi vì sao điểm số của con đi xuống, khi đó mẹ không cách nào trả lời. Con nên phân biệt rõ ràng, học tập hôm nay của con quyết định sau này con có thể đi bao xa, đừng để hai đằng cùng dang dở. - Con chỉ làm chức phó thôi, con vẫn có thời gian giành cho việc học. Đường Vũ tranh luận: - Chỉ làm chức phó, con ngây thơ như vậy bảo sao mẹ không đồng ý. Mục Tuyền lạnh giọng nói: - Con không biết con đảm nhận chức vụ phó tổng giám đốc Facebook vào thời điểm này có ý nghĩa gì à, con còn nhỏ, sao có ngày tháng yên lành nào nữa? - Con biết nó có ý nghĩa gì, chính vào thời điểm thế này, nên Tô Xán mới cần tới con, con không còn nhỏ, không ngây thơ nữa. Đường Vũ ôm gối cùng Mục Tuyền đối mắt với nhau, hai mẹ con không ai chịu thua kém. Một khi Kiều Thụ Hâm rời chức vụ, CEO mới phải mau chóng nhậm chức, lúc này Đường Vũ hiển nhiên chưa đủ kinh nghiệm, nhưng có thể bố cục cho bước sau, cô có thể quá độ ở vị trí phó tổng giám đốc, qua một hai năm nữa, Đường Vũ tin, mình có thể gánh vác thay Tô Xán. - Còn nói mình không ngây thơ, mẹ nói không phải lúc này, khi ấy con tự đi xin việc làm điều mình muốn hay tới công ty của cha con, mẹ không can dự. Nhưng bây giờ con phải hoàn thành nhiệm vụ của mình đã. Chuyện này không đơn giản, Mục Tuyền làm ở trong thể chế, lại ngành tư pháp, tính cách khó tránh khỏi chút đa nghi, trong mắt bà, con gái mình chưa đủ năng lực, vì sao Tô Xán lại đưa Đường Vũ lên trong thời điểm thế này, chẳng phải lợi dụng thế lực Mục gia giúp đỡ mình sao, nếu Đường Vũ ngồi ở vị trí này, vợ chồng bà, rồi cả mẹ bà cũng không thể ngồi ngoài nhìn cháu gái vất vả chống đỡ thế cục. Tô Xán nhờ một câu, bà đương nhiên sẽ tận lực giúp đỡ, giống như trước kia y xung đột Dịch gia, cũng là do bà đứng ra, còn không ngại mất mặt mà nhờ tới mối quan hệ mẹ mình. Nhưng Tô Xán giở thủ đoạn lợi dụng thế này, bà tuyệt đối không chấp nhận. Mục Tuyền dứt khoát nói: - Rốt cuộc Tô Xán đang tính toán cái gì? Cậu ta thực sự suy nghĩ cho con không vậy? Mẹ thừa nhận quan hệ hai đứa, nhưng nó không thể là lý do để Tô Xán làm loạn cuộc đời của con. Chém gió tại đây nha mấy thánh
Đại Niết Bàn Tác giả: Khảo Ngư Quyển 6: Tỏa đi muôn phương. Chương 318: Tính toán. Dịch giả: lanhdiendiemla Nguồn: Vipvandan.vn Share: Banlong.us Mời đọc Tết năm nay Đường Vũ về nước, mùng 10 tập trung ở biệt thự Tuyết Hải Dật Cư, Mục Giai Trúc muốn cùng Đường Vũ ngủ chung giường ôn lại kỷ niệm khi còn nhỏ, kết quả bị dì hai Đường Vũ sắc mặt bất thiện sợ Mục Ngạn Dung cho rằng do mình xúi bẩy ý đồ gì đó, liền kéo Mục Giai Trúc đi, hình như về nhà còn bị mắng một trận. Mục Giai Trúc liền hai tuần không thèm để ý tới mẹ mình, cô gọi điện tâm sự với Đường Vũ, nói cô không thích gia đình mình, thân thích với nhau mà còn quá nhiều toan tính. Đường Vũ trước khi qua trở lại Mỹ du học có dặn Mục Giai Trúc ở nhà, nếu có chuyện gì không giải quyết được thì tới tìm Tô Xán. Thế là Mục Giai Trúc vẫn thường xuyên chạy tới ĐH Thượng Hải và Tổng bộ Facebook TQ, lý do rất đường hoàng là thay chị mình trông chừng anh rể, không để cám dỗ ngoài xã hội làm sa đọa. Nha đầu này không thích học hành, thường xuyên nước tới chân mới nhảy, có điều mang gien ưu tú của Mục gia, cho cũng coi như không phải nộp tiền đi học lại. Sau đó nỉ non với Tô Xán kiếm được một ít tiền, cùng với bạn bè mở cái quán bar nhỏ ngoài trường, vừa học vừa làm bà chủ nhỏ, có chút lãi, vừa đủ nuôi cái xe ô tô nhỏ vừa đủ tiền đóng học phí, không phải ngửa tay xin cha mẹ, cái đầu nhỏ cực kỳ linh hoạt. Nếu không có Tô Xán, có lẽ Mục Giai Trúc có lẽ chỉ thi thoảng phát biểu vài câu cam chịu, rốt cuộc phải chịu sự an bài gia đình, học tập xong, rồi chờ được chọn cho người chồng môn đăng hộ đối. Đường Vũ cũng như vậy, vì chiều lòng mẹ mình, vì muốn mẹ mình tự hào, cô tập piano tới mức ngón tay tê liệt, cô cắn răng chịu đựng. Cuộc sống không khác gì cái máy, lặp đi lặp lại, một cô gái không có lấy người bạn chia sẻ, tới năm 20 tuổi có người bạn gái đầu tiên cùng ngủ chung phòng tâm sự trong đêm, đáng thương cỡ nào? Trước khi Tô Xán xuất hiện, cuộc đời cô không khác gì chỉ có hai màu đen và trắng, chính Tô Xán tô màu cho cuộc sống đó, khiến nó có thêm đủ sắc thái đỏ, vàng, lam, chàm, tím … cho dù Tô Xán luôn làm chuyện khiến cô trở tay không kịp, khiến cô cười, cô khóc, khiến cô cảm động, khiến cô đau lòng, nhưng Tô Xán khiến cục đá băng giá là cô có sức sống. - Cái gì mà anh ấy làm loạn cuộc đời của con ... Anh ấy đã bao giờ làm loạn cuộc đời của con? Đường Vũ đứng bật dậy, ngón tay bấu chặt gối ôm, tựa hồ cố kìm nén kích động ứa nước mắt: - .. Chính mẹ mới làm loạn cuộc đời của con, nếu như không có anh ấy, mẹ có biết cuộc sống của con bây giờ như thế nào không? Nói xong xoay ngoắt người đi thẳng lên phòng mình ở tầng trên, trở tay đóng cửa "sầm" một cái. Ông Đường luống cuống đứng tại chỗ: - Em .. Em làm gì thế, có gì từ từ nói cho con bé hiểu chứ. Xem con gái kìa ... - Kệ nó, để nó bình tĩnh lại. Mục Tuyền hậm hực ngồi xuống ghế sô pha, hiển nhiên cũng giận rồi: - Vì một nam nhân mà nói chuyện với mẹ nó như thế sao? Ông Đường hết cách, đi lên phòng Đường Vũ, gõ cửa nói: - Mẹ con là vậy đấy, cha con nhịn mẹ con mấy chục năm rồi, biết tính mẹ con, nói vậy không nhớ đâu, con đừng để bụng. Đường Vũ trong phòng “dạ” một tiếng. Ông Đường thở dài, trước kia ông luôn là người điều hòa trong gia đình này, nhưng con gái càng lớn càng tự chủ, càng giống mẹ, lời ông không còn bao nhiêu hiệu quả. Cuộc sống là thế, không phải phim ảnh mà có kết thúc, vấn đề luôn nảy sinh hàng ngày. Tô Xán cũng thế, sau khi đối diện Mark thì bây giờ y đau đầu suy nghĩ vấn đề CEO mới của Facebook, giai đoạn phi thường này, hiển nhiên không thể học rất nhiều xí nghiệp khác đưa người có kinh nghiệp phong phú từng điều hành công ty tương quan vào, mà Tô Xán cần sự bình ổn, vị trí CEO không thể có ẩn họa an toàn được. Vậy thì chỉ có thể chọn từ nội bộ, Khải Đặc thực ra rất có năng lực, nhưng cô ta có ngả theo Mark không là nhân tố không xác định. Trương Quả, Mục Quốc Phong, Lưu Văn Cường đều có những mặt yếu của mình, không đủ toàn diện làm CEO, đáng tiếc Triệu Nhất Phàm bị Chiêm Hóa kéo đi mất, nếu không hắn là nhân tuyển hàng đầu cho vị trí này. Tô Xán phải thừa nhận, chuyến này đối phương liên tiếp ra đòn đã khiến y phải luống cuống chống đỡ, còn Đường Vũ cho dù sau khi đi Mỹ về, mọi người đều thừa nhận cô tiến bộ thần tốc, thế nhưng đột nhiên đặt cô vào vị trí sẽ phải đối diện với khiêu chiến liên tiếp này sẽ ứng phó không xuể, Tô Xán không muốn Đường Vũ phải nhọc nhằn quá độ như vậy. Đường Vũ ở vị trí phó tổng giám đốc là đã có tác dụng rất lớn rồi, cũng là vì trải đường cho tương lai chói lọi của cô. Dù là an bài này cũng không phải là chuyện đơn giản. Buổi tối hôm đó ngủ lại công ty, Tô Xán lại nhận được điện thoại của Đường Vũ nói cha mẹ cô phản đối an bài này, cô và mẹ đang chiến tranh lạnh, Tô Xán không biết làm sao, hết lời an ủi khuyên nhủ Đường Vũ không nên giận mẹ mình. Tô Xán thở dài đặt điện thoại xuống, cũng không có thời gian suy nghĩ vì sao Mục Tuyền lại phản đối quyết liệt như vậy. Sau lần trước đối thoại với Tô Xán, Mark không ở tổng bộ Facebook TQ nữa, cả mấy người từ Facebook Mỹ sang cũng không xuất hiện, theo tin tức Tô Xán biết được, bọn họ đều ở trong khách sạn Đông Á Hoàn Cầu. Có điều chuyện này với nội bộ Facebook TQ mà nói là chuyện tốt, nhất là tin tức CEO mới sẽ lựa chọn trong nội bộ càng làm lòng người phấn chấn, tựa hồ đã hồi phục lại môi trường làm việc nhẹ nhõm trước đó, nhưng mọi người đều biết, đây chỉ vẻn vẹn là biểu hiện bên ngoài. Sáng chủ nhật, đoàn người Kiều Thụ Hâm vào văn phòng Tô Xán, nói với Tô Xán chuyện hôm đó bọn họ thảo luận: - ... Chúng tôi thấy khả năng rất cao là Mark sẽ bán hết cổ phần của chúng ta, lấy tiền phát triển cho phương diện Mỹ, nhưng nếu không có HĐQT gật đầu, hắn không thể chuyển nhượng số cổ phần này đi. Tôi đã bí mật liên hệ với Dustin và Katherine, hai bọn họ đều không biết gì hết về kế hoạch này, nghe tôi nói tỏ ra rất sốc. Dustin là thành viên HĐQT, trong thi đó Katherine là nguyên lão ít ỏi còn sót lại, sức hiệu triệu trong số cổ đông rất lớn, có thể tạo ra ảnh hưởng ở Facebook. Tô Xán không biết có nên tin họ không, vì chuyện Mark sang Trung Quốc quá bất ngờ, hơn nữa có khoảng lịch trình trống từ lúc sang đây và liên lạc với y, đại khái là khoảng 3 ngày, không rõ Mark một mình đi đâu làm gì vào ngày này. - Donald của Washington Post chúng ta cũng có thể tranh thủ được, chỉ cần cho ông ta thấy tổn thất tương lai nếu bán vội cổ phần vào lúc này, như vậy chúng ta đã có 3/5 phiếu của HĐQT rồi. Mục Quốc Phong đợi Kiều Thụ Hâm nói hết rồi tiếp lời: - Tôi nghe nói James của Accel là người rất có mưu lược, ông ta còn tham gia đầu tư vào mấy công ty bán dẫn, chỉ cần xem gần đây phía Mỹ nới lỏng chính sách kỹ thuật bán dẫn là biết ông ta có tầm nhìn xa trông rộng, như vậy cũng là người có thể thuyết phục. Dù sao cổ phần Facebook Mỹ ở Trung Quốc, là một phần giá trị thị trường của nó, hiện Facebook Mỹ vẫn kinh doanh lỗ, còn Facebook TQ đã sáng tạo ra mô hình doanh lợi mới, bán đi nó sẽ ảnh hưởng tới giá trị Facebook Mỹ, đây là điểm có thể thuyết phục ông ta ... Vậy chúng ta thắng chắc chắn hơn, đề phòng trường hợp không dự đoán trước được. Lý Bằng Vũ rất phấn chấn, nghiến răng nói: - Để xem khi biết toàn bộ thành viên ĐHQT đứng về phía Tô Xán thì cái mặt hắn sẽ thế nào. Triệu Ngạn Bân kiến nghị: - Mark muốn điều Kiều Thụ Hâm đi, vậy để cậu ấy đi luôn, tranh thủ về Mỹ trước Mark, thuyết phục từng thành viên HĐQT. Mọi người càng bàn bạc càng thấy tính khả thi rất cao, Lưu Văn Cường siết chặt tay: - Tới lúc đó chúng ta có thể loại bỏ luôn cả Khải Đặc, để cô ta nuốt quả đắng. Tô Xán nhắm mắt trầm tư, lòng người quả nhiên bất trắc, ngay trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này cũng không quên đấu đá loại bỏ nhau, Khải Đặc mấy ngày qua vẫn làm đúng phận sự của mình ở Facebook TQ, không theo nhóm Mark, có thể thấy Khải Đặc chỉ miễn cưỡng đứng về phía Mark, dù sao cô ta cũng là người tổng bộ gửi xuống, nếu không rất có khả năng kết cục giống Kiều Thụ Hâm. Có điều với tình hình này hiển nhiên đã bị quản lý cấp cao trong Facebook TQ bài xích, nếu Mark không đạt được mục đích, Khải Đặc phải rời khỏi Facebook là kết quả tất yếu. - Chuyện đó gác sang bên, trước tiên phải giữ vững trận địa đã. Mục Quốc Phong là người lớn tuổi trầm ổn nhất trong này: - Tình hình khẩn cấp, Tiểu Kiều, cậu là tiên phong ý nghĩa trọng đại, không thể để có sơ xuất, khiến Mark phát hiện ra. - Xin đừng gọi tôi như thế. Kiều Thụ Hâm cười khổ, nam nhân mà bị gọi bằng cái tên này nghe không lọt chút nào, nhất là người nghiêm túc như hắn. Mọi người cười rộ lên, nhìn "Tiểu Kiều" sải bước ra ngoài, chuẩn bị dọn dẹp đồ đạc, tạm biệt người thân bạn bè về Mỹ. Chém gió tại đây nha mấy thánh