Dẫu biết rằng chẳng là gì của nhau Nhưng sao lòng vẫn đớn đau đến thế? Dẫu biết chẳng bao giờ chạm được từ “có thể” Mà vẫn mong chờ… khao khát chút quan tâm. Dẫu biết cách xa… lòng chẳng chạm đến lòng Sao đôi chân trần vẫn vòng về lối cũ? Những yêu thương riêng mình anh ấp ủ Vẫn từng ngày… từng phút… gọi tên em. Dẫu bao tổn thương xé nát hồn mỏng manh Vẫn tự bấm tay mình, dặn riêng mình mạnh mẽ. Tự nhủ lòng chắc một ngày… có lẽ… Em sẽ một lần nhìn lại… Một lần yêu…
Có một ngày ta đi ngang đời nhau Ngày lặng lẽ giữa dòng đời náo nhiệt Không xa lạ, cũng không hề thân thiết Chỉ nhẹ nhàng gặp gỡ, nhẹ nhàng xa… - Ta lại về với cuộc sống của riêng ta Người tất bật, và tôi cũng thế Người kiêu hãnh, và tôi ngạo nghễ Giữ cô đơn cho riêng trái tim mình - Có lúc nào đó, ở hai chốn lặng thinh Ta ngồi uống những giọt riêng ngọt đắng Hai quán cà phê xa, với hai tâm hồn vắng Chẳng có sợi chỉ nào cột ta lại gần nhau - Có một ngày ta nhận lấy nỗi đau Nỗi đau trìu mến và ngọt ngào quá đỗi Chỉ một lần gặp nhau, rồi ta bước vội Hai cuộc đời với hai cõi đơn côi…